Tác giả: Chianti
Toàn Chức Cao Thủ đồng nhân, mọi tình tiết ngoài quote đều không thuộc chính văn
Status: One shot
[Hiệp phụ chung kết Bá Đồ vs Luân Hồi]
Đây là một tình huống cực khó cho các lão tướng Bá Đồ, họ buộc phải kết thúc trận đoàn đội với tỉ số 6 - 3, điều này... gần như là không tưởng trong một trận chung kết - đối thủ lại là Luân Hồi.
Hết hi vọng rồi sao? Trên sân nhà, fan Bá Đồ im thin thít đan hai tay vào nhau, vờ như một tiếng động nhỏ phát ra cũng ảnh hưởng tâm lí những tuyển thủ đội nhà dù họ đang bên trong phòng thi đấu cách âm hoàn toàn.
Các tuyển thủ lần lượt load xong bản đồ. Phế Tích Bị Lãng Quên - một bản đồ xuất hiện lần đầu tiên được thiết kế riêng cho hiệp phụ chung kết lần này. Ngoài hai điểm hồi sinh đối xứng nhau nơi hai chiến đội spawn, còn có bốn điểm hồi sinh/thay người khác ở ngoài rìa bản đồ, đối xứng nhau tạo thành một hình vuông. Bên trong là các bức tượng, các gò đất nhô cao, các bụi cây dại cùng đầm lầy, vẫn là một bản đồ đa dạng lối chơi như mọi khi, không thiên vị cho một nghề nào.
"Vừa vào trận cả hai đội không hẹn mà đều di chuyển cẩn trọng lên góc phải của bản đồ." Phan Lâm nhanh nhảu tường thuật những bước đầu tiên của trận đấu.
"Không việc gì phải vội, với đội hình lão tướng của Bá Đồ, họ chắc chắn sẽ có kinh nghiệm khai thác bản đồ tốt hơn Luân Hồi." Lý Nghệ Bác tiếp thêm một câu chuyên môn.
Đúng vậy, đó là cách họ thắng Vi Thảo trong hiệp phụ trận bán kết. Nhưng lần này có thay đổi một chút, trận trước mọi người cùng tách ra rồi giữ khoảng cách cover nhau, Trương Giai Lạc lần này lại tách đoàn đi lẻ. Điều đó chỉ qua mắt được những người trong trận chứ khán giả với góc nhìn thượng đế thấy rõ, team Bá Đồ hợp lại luôn theo sát Trương Giai Lạc.
"Chim mồi!" Phan Lâm ngay lập tức nhận ra.
"Xem ra chủ ý của Trương Tân Kiệt rất rõ ràng, biết chắc Luân Hồi sẽ nghiên cứu cách xé lẻ để quan sát bản đồ của đội mình trong trận trước, cậu ta chỉ định cho một mình Trương Giai Lạc lên trước. Chọn người không tồi, đấu pháp Bách Hoa mang lại rất nhiều ức chế, Luân Hồi phát hiện Chuyên Gia Đạn Dược đi lẻ nhất định sẽ cắn câu" Lý Nghệ Bác làm một tràn, được dịp thể hiện mình chưa lục nghề.
Đoàn đội Luân Hồi rất nhanh phát hiện Trương Giai Lạc đang thay đổi tầm nhìn liên tục, nhưng không di chuyển, xem ra đang nghiên cứu bản đồ rất chăm chú. Không vội hành động, Giang Ba Đào muốn chắc mình không trúng kế, nhanh chống lệnh cho Ngô Khải với nhân vật Thích Khách của mình đi thám thính. Cùng lúc đó chia đều thành viên ra các điểm phục kích thích hợp, phải bắt trọn con mồi lần này.
"Ngô Khải rất thạo giấu mình di chuyển, Thích Khách xuất thân từ đội quán quân quả không đơn giản." Phan Lâm bình theo chuyển động camera đang quay cận cảnh cách Ngô Khải di chuyển.
"Nhưng có lẽ cuộc đấu trí này Trương Tân Kiệt thắng rồi." Lý Nghệ Bác lạnh lùng phán, dập tắt câu khen hí hửng vừa rồi của đồng nghiệp.
"613,478 ; 630,422 ; 649,455; súng" Từng con số khó hiểu được Thạch Bất Chuyển gửi vào khung chat đội của Bá Đồ.
Đó chẳng qua chỉ là vị trí những bụi cây vô hại, nhưng từ góc nhìn của một chiến thuật gia, Trương Tân Kiệt thấy rõ không còn vị trí nào tốt hơn cho việc phục kích trừ ba vị trí này. Khán giả hốt cả hền, những con số vừa nhảy ra kia, chỉ lệch một vài đơn vị so với vị trí mà Giang Ba Đào bố trí cho những người khác vào chờ lệnh tấn công.
Sau khi điêu luyện lượn xung quanh Trương Giai Lạc không phát hiện thêm ai, Ngô Khải lập tức báo tin. Trương Giai Lạc thật sự chưa phát hiện kẻ địch đã rất gần.
"Đánh" Giang Ba Đào đơn giản bốn chữ.
Ngô Khải lập tức lao ra, hắn rất tự tin nghề Thích Khách một khi đã tiếp cận được Chuyên Gia Đạn Dược, dù có là đại thần thì cũng không thoát nổi. Trương Giai Lạc thoáng tí bất ngờ, nhưng đây là chuyện đã nằm trong dự liệu, Bách Hoa Liễu Loạn nhanh chóng thả ra một quả lựu đạn vào giữa mình và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc. Ngô Khải ngay tức khắc phản xạ chém nổ quả lựu đạn kia, thao tác cực kì tinh chuẩn. Sóng xung kích đẩy cả hai nhân vật ra xa, xem ra pha chém thể hiện kia lại làm Thích Khách chậm đi một nhịp.
Sóng xung kích đẩy Ngô Khải về một phía, vừa chuẩn bị thao tác phản công, đã thấy bóng nhân vật của mình dài ra thất thường, có gì đó sai sai. Chuyển góc nhìn lên thì đã không kịp, Ưng Đạp của Đại Mạc Cô Yên khí thế ngút trời, dồn Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc ra xa càng xa.
Mọi thứ diễn ra trong một cái chớp mắt, Trương Giai Lạc ấy thế mà không công kích tiếp, lập tức xoay người 180 độ, cạch cạch, tiếng lấp đạn vào súng quen thuộc của Chuyên Gia Đạn Dược khiến tim Ngô Khải hụt một nhịp. Trương Giai Lạc jump chuột cực chuẩn - Bách Hoa Liễu Loạn rải một rừng hoa vào ba vị trí được Trương Tân Kiệt đánh dấu. Ba thành viên khác của Luân Hồi vào ngay vị trí đó, không thể cứ thể ăn dmg, nhanh chống lao ra khỏi đám khói nhập trận.
Vừa thoát ra, chưa kịp thấy ánh sáng mặt trời thì đã thấy họng súng Âm 9 Độ chỉa vào ngay mũi. Bắn Loạn Xạ được Tần Mục Vân thao tác không hoàn hảo 100%, nhưng cũng gây khó dễ cho bước di chuyển của Luân Hồi, buộc Chu Trạch Khải phải tách ra đấu súng với Âm 9 Độ, tạo khoảng trống cho Vô Lãng cùng Vân Sơn Loạn qua cứu Thích Khách đội mình đang bị nhồi hành.
Trương Giai Lạc nhanh chóng vừa di chuyển lui về sau, vừa oanh tạc đoạn đường cứu viện của Luân Hồi. Vô Lãng đã vào tầm công kích, nhưng nhất thời không thế xác định vị trí tấn công, đấu pháp Bách Hoa đang phát huy hết hiệu suất. Lữ Bạc Viễn bất chấp lao thẳng qua mưa bom bão đạn, hệ vật lộn như Nhu Đạo không phải ngán chút sát thương chỉ nhằm ngụy trang kia. Vừa thoát ra, hắn đã được Lâm Kính Ngôn chờ sẵn bằng một Cục Gạch. Ép Lữ Bạc Viễn vừa đánh vừa lui đến gần Ngô Khải, tạo thành cục diện 2v2. Nhưng không, một luồng sáng trắng tinh từ trên cao chiếu xuống khu vực bốn tay cận chiến đang giao thủ ác liệt - Ánh Sáng Thánh Giới từ Thạch Bất Chuyển. Công kích của Quyền Hoàng cùng Lưu Manh...đệ nhì liên minh tăng lên đáng kể.
Phương Minh Hoa đương nhiên không phải tới xem uýnh lộn, hắn liên tục điều khiển Tiếu Ca Tự Nhược di chuyển tránh đạn khói của đấu pháp Bách Hoa. Khi nào thấy bóng dáng của phe mình thì lập tức buff máu, nhưng không duy trì được lâu, Trương Giai Lạc theo hắn rất sát, cố tình phủ lấp tầm nhìn của hắn.
Những công kích dự đoán đến từ Vô Lãng cũng như Tiếu Ca Tự Nhược đều gần như vô nghĩa, chỉ duy nhất một chiêu Ngọn Lửa Thần Thánh do Phương Minh Hoa may sao lại đánh trúng Lâm Kính Ngôn. Lãnh Ám Lôi nhất thời không thể dùng chiêu, thế kèm cặp bị mất một bên, hai tay cận chiến của Luân Hồi tranh thủ tạo đường lui. Nhưng không, ngay đường lui đó Trương Tân Kiệt cũng đánh ra một Ngọn Lửa Thần Thánh tương tự, không muốn trúng chiêu, cả hai buộc phải tiếp tục chơi cứng.
Giang Ba Đào không đến mức tù mặt ra chả làm gì được, hắn cũng là tuyển thủ hàng sao, lại là đầu não chiến thuật của Luân Hồi, vốn đã nhìn ra sai sót ở đâu. Không chần chừ, hắn vác kiếm sang xin tí tiết của Bách Hoa Liễu Loạn. Chỉ cần Phương Minh Hoa có khoảng trống, nhất định sẽ cầm cự được cho hai người kia.
Bên này, Tần Mục Vân bị Chu Trạch Khải đánh cho chật vật trối chết, buộc phải lùi, lùi nữa, lùi mãi. Đuổi được Tần Mục Vân một đoạn khá xa, Súng Vương như có thần giao cách cảm với Giang Ba Đào, hiểu rõ mấu chốt để xoay chuyển cục diện này: Bách Hoa Liễu Loạn. Chỉ khi dập tắt đám khói, Tiếu Ca Tự Nhược cùng Vô Lãng mới có thể phát huy.
Nhất Thương Xuyên Vân phi súng nhảy lên đầu của một bức tượng cao, từ góc nhìn này, Chu Trạch Khải thấy lấp ló Bách Hoa Liễu Loạn thoát ẩn thoát hiện trong màn khói. Nếu có được vị trí ngang giữa bức tượng này, chắc chắn sẽ có một khắc thấy rõ Bách Hoa Liễu Loạn...
ĐOÀNGGGG!
ĐOÀNGGGG!
"Chu Trạch Khải bất ngờ gieo mình từ trên cao - lại là một cú Mid-Air Barrett Bắn Tỉa. Mục tiêu của anh là Bách Hoa Liễu Loạn!" Phan Lâm hô to đầy phấn kích.
Hoa mĩ, hoa mĩ một cách phi thường! Thao tác đỉnh cấp thế này là minh chứng cho danh hiệu Súng Vương bao nhiêu năm nay của Chu Trạch Khải. Viên đạn 12,7x99mm xé gió, nhắm giữa trán của Bách Hoa Liễu Loạn mà đến. Sau đó... sau đó?
"C..CA..CANCELLL!!! VIÊN ĐẠN CỦA NHẤT THƯƠNG XUYÊN VÂN ĐÃ HOÀN TOÀN BỊ CANCEL BỞI MỘT VIÊN ĐẠN KHÁC!" Phan Lâm lắp bắp, hắn không thể tin vào mắt mình.
Tiếng súng thứ hai! Viên đạn thứ hai ngay sau viên đạn của Chu Trạch Khải! Đó là một pha jump chuột 145 độ quick scope tột đỉnh của Tần Mục Vân, là một cú được ăn cả ngã về không. Chuyện gì đã xảy ra? Chỉ thấy sau thao tác đó bên số liệu đã ghi lại peak thủ tốc thuộc về Tần Mục Vân với gần 400 APM. Cả một đời bình luận của Phan Lâm, những pha chém lựu đạn hắn đã thấy đến phát chán; những pha chém cái bật lửa bé tí từ Nhiệt Cảm Phi Đạn của Bậc Thầy Pháo Súng hắn cũng thường thấy Kiếm Thánh đánh ra. Nhưng hai viện đạn Barrett Bắn Tỉa chạm vào nhau trên đường bay? Không thể nào!
"Chúng ta thật may mắn khi được sống trong khoảnh khắc này! Barrett Bắn Tỉa của Âm 9 Độ tuy không đủ mạnh để làm viên đạn của Nhất Thương Xuyên Vân biến mất, nhưng thực sự đã làm lệch hướng bay của nó." Lý Nghệ Bác cũng không khỏi trầm trò, deep ra một câu.
Thanh máu của Vân Sơn Loạn cũng như Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đều đã vào tình trạng báo động. Chu Trạch Khải lao nhanh về phía Bách Hoa Liễu Loạn, phải tạo khoảng trống cho Mục Sư bằng mọi giá.
Với thế ép công của cả Vô Lãng cùng Nhất Thương Xuyên Vân, Trương Giai Lạc buộc phải thối lui liện tục, tập trung hỏa lực về phía mình để che dấu bản thân. Chu Trạch Khải thấy hỏa mù dầy đặc, vẫn cắn răng chịu dmg đâm vào tiếp cận Bách Hoa Liễu Loạn.
"Cái này...hình như hơi sai?" Phan Lâm nhất thời chưa hiểu ý đồ.
"Hỏa mù có khít thế nào đi nữa, hai nhân vật vào tầm cận chiến thì vẫn thấy nhau. Chu Trạch Khải, chỉ cần phạm vi ba bước chân." Lý Nghệ Bác đã nhìn ra.
Trượt Đất, Nhất Thương Xuyên Vân bất ngờ trượt người đến ngay cạnh Bách Hoa Liễu Loạn. Sau đó là một chuỗi phối hợp cực hoa lệ giữa các đòn thể thuật của Thiện Xạ cùng khả năng nhắm bắn gần cực nhanh. Bách Hoa Liễu Loạn chỉ có thể tập trung né, không thể làm gì khác.
"Súng Cận Chiến! Súng Vương nổi tiếng với thao tác Súng Cận Chiến ở cự li ba bước xuất thần, cuối cùng cũng được chiêm ngưỡng." Phan Lâm giờ đã hiểu ra, nhanh nhảu đọc tên thao tác.
Bên Phương Minh Hoa khói đã tan hết, cơ hội đổi lấy bằng sự bá đạo của Chu Trạch Khải không dễ xảy ra lần hai, hắn thao tác ngay đại chiêu Thuật Trị Liệu để kéo máu của đồng đội lại ngay. Đồng đội đã vào tầm mắt, kĩ năng cũng đã thao tác xong...ch..chiêu đâu? Hiệu ứng đâu? Ngó xuống thanh kĩ năng của hắn đã xám xịt, là hiệu ứng xuất hiện khi nhân vật bị silent - không thể dùng chiêu. Quái gở! Người duy nhất có thể đánh ra Ngọn Lửa Thần Thánh có hiệu ứng này vào mình chỉ có một mình Trương Tân Kiệt, mà hắn vừa sử dụng khi nãy đấy thôi?
Cả Phan Lâm cùng Lý Nghệ Bác tôi nhìn anh anh nhìn tôi, cũng chưa biết có nên hô là bug game hay không. Khán giả ngồi xem, Trần Quả cũng ngu người y chang, nhìn sang Diệp Tu.
"Là lão Lâm, trước đó hắn trúng chiêu Ngọn Lửa Thần Thánh là có chủ ý này." Diệp Tu cứu nguy cho bạn đọc Trần Quả.
Đúng vậy, là Ăn Miếng Trả Miếng - đại chiêu cấp 75 của Lưu Manh cho phép người chơi sao chép một chiêu trúng phải sau khi thao tác Ăn Miếng Trả Miếng. Lâm Kính Ngôn đã kịp thao tác Ăn Miếng Trả Miếng trước thời gian trễ của Ngọn Lửa Thần Thánh, sau đó cố tình đưa đầu ra hứng chiêu này. Giờ bật ngược lại Tiếu Ca Tự Nhược vào giây quyết định.
F4 Bá Đồ bổ khuyết cho nhau quá nhịp nhàng, tuy là bốn người điều kiển bốn nhân vật khác nhau, nhưng lại tựa như một người. Mọi hành động, mọi thao tác đều cực kì ăn ý. Đó là một chuỗi chiêu liên kết rõ ràng như đã được tính toán từ trước.
Phương Minh Hoa không thể hồi máu trong 3 giây tiếp theo. Gom cả hai tên hấp hối lại cùng một chỗ, Đại Mạc Cô Yên thu tay ra sau, đẩy tới một luồng khí cực mạnh - Mãnh Hổ Loạn Vũ - đánh vào trực diện. Nhu Đạo Vân Sơn Loạn của Lữ Bạc Viễn, Thích Khách Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc của Ngô Khải đồng loạt ngã xuống.
Đỗ Minh nhanh chống được thay vào trận, hắn giật bắn vì đội mình chết tới hai người một lúc. Vội vàng thao tác Tam Đoạn Trảm, hi vọng nhập trận nhanh nhất có thể.
Bách Hoa Liễu Loạn phải tay đôi với Nhất Thương Xuyên Vân cùng sự phối chiêu của Vô Lãng, cũng đã sớm lâm vào tình trạng nguy kịch. Hàn Văn Thanh cùng Lâm Kính Ngôn sau khi dẹp xong hai tay cận chiến kia, máu cũng đã giảm không ít, mặc dù có Trương Tân Kiệt phò tá, vẫn không thể khinh thường dmg từ Luân Hồi đánh ra với các nhân vật gần max điểm kĩ năng.
Quá gần, trước khi hai tay đấm Bà Đồ kịp tiếp cận, tốc độ bắn của Toái Sương lẫn Hoang Hỏa đều tăng lên một cách nghịch thiên - Bắn Loạn Xạ. Bắn Loạn Xạ được thao tác từ tay Súng Vương là một vấn đề thực sự nan giải. Tốc độ đạn ra rất nhanh nhưng Chu Trạch Khải điều khiển nòng súng cực điêu luyện, gần như không hụt bất cứ viên nào. Hết máu. Người đầu tiên bên Bá Đồ ngã xuống, lại là Bách Hoa Liễu Loạn.
Sau loạt đạn đầu tiên hạ Trương Giai Lạc, Chu Trạch Khải vẫn tiếp tục thao tác Bắn Loạn Xạ vào phía hai tay cận chiến của Bá Đồ đang tới, máu tuột không kìm được. Trong phút hăng máu, Giang Ba Đào nhận ra hỏa lực của Bá Đồ có gì đó thiếu thiếu, nhưng nhất thời không có thời gian để nghĩ nhiều. Đám khói cuối cùng của Chuyên Gia Đạn Dược vừa tan, thay vào đó lại là mưa thiên thạch cháy ngun ngút đỏ cùng những mảnh băng rơi vào vị trí của Vô Lãng cùng Nhất Thương Xuyên Vân.
"La Tháp - Bạch Ngôn Phi nhập trận" Phan Lâm cũng chả biết tên này từ đâu tới, chỉ biết loạt chiêu vừa đánh ra đích thị của Pháp Sư Nguyên Tố.
Hệt như trận trước, lại thay người. Tần Mục Vân biến mất quá lâu để thay thế cho Bạch Ngôn Phi mà Giang Ba Đào thật sự không hề nhận ra. Tên tân binh đứng chung với hàng ngũ đại thần này của Bá Đồ, Giang Ba Đào vốn không để vào mắt lại luôn là cái gai nhọn nhất. Bắn Loạn Xạ là một thao tác rất khó, khi tập trung thao tác, Chu Trạch Khải gần như không di chuyển để đảm bảo độ chính xác. Trận mưa với đủ lửa băng này, chỉ có thể ăn trọn để cấu máu Hàn Văn Thanh cùng Lâm Kính Ngôn.
Luân Hồi chịu cục diện 3v4 tạm thời. Bị hai tay đấm cứng giữ chân quá lâu, dưới sự công kích của tay DPS dạng AoE mạnh nhất game là Pháp Sư Nguyên Tố, Chu Trạch Khải cùng Giang Ba Đào chỉ kịp loại đi Hàn Văn Thanh cùng Lâm Kính Ngôn, rồi cũng ngã xuống ngay sau đó.
Đỗ Minh đến quá trễ, không thể cứu vãn tình thế nữa. Hiện tại, Bá Đồ còn ba người, Đỗ Minh không đủ trình để đánh ra đột phá.
Sân nhà Bá Đồ đây đó gào thét tên chiến đội, tất cả như vỡ òa trong sung sướng.
"Kết thúc trận đoàn đội hơn 3 điểm đầu người, Bá Đồ đã thắng chung cuộc hiệp phụ với tỉ số 9-8, chính thức trở thành quán quân mùa 9!" Giọng Phan Lâm dỏng dạc hô to tên tân quán quân.
Chiến đội một người Luân Hồi, đã ngã xuống dưới chân Bá Đồ - chiến đội một ý chí.
End.
Toàn Chức Cao Thủ đồng nhân, mọi tình tiết ngoài quote đều không thuộc chính văn
Status: One shot
Viết cho ai mơ về mùa 9 của Bá Đồ
Thỏa mãn ai đam mê những trận đấu nảy lửa (hi vọng vậy)
Ai fan Luân Hồi lỡ có đọc được... xin hãy nhớ trong chính văn Luân Hồi đã thắng
Thỏa mãn ai đam mê những trận đấu nảy lửa (hi vọng vậy)
Ai fan Luân Hồi lỡ có đọc được... xin hãy nhớ trong chính văn Luân Hồi đã thắng
------------
Chung Kết Mùa 9 - Một Giấc Mơ
Chung Kết Mùa 9 - Một Giấc Mơ
[Hiệp phụ chung kết Bá Đồ vs Luân Hồi]
Chapter 1077 said:
Hôm đó, nhà thi đấu đông nghịt không còn một ghế trống. Đúng 8 giờ tối, trận đấu bắt đầu với hạng mục lôi đài.
Phần đấu lôi đài trong hai hiệp trước đều kết thúc bởi chiến thắng của Luân Hồi và tỉ số là 5 - 4 không thay đổi. Tuy hội lão tướng Bá Đồ có kinh nghiệm và ý thức xuất sắc nhưng Luân Hồi là một chiến đội rất hoàn thiện, các tuyển thủ đều đang ở phong độ đỉnh cao, ai cũng có kinh nghiệm thi đấu phong phú. Đối với các lão tướng mà nói, đây là thể loại đối thủ khó xơi nhất. Dù vậy, chênh lệch 1 điểm đầu người chẳng ảnh hưởng bao nhiêu đến trận đoàn đội cả, vì thế phần đấu lôi đài trong thể thức thi đấu mới được đánh giá là một li rượu khai vị trước món chính, không quá nhẹ nhàng nhưng cũng không đến mức khẩn trương.
Song, kết quả của hai lượt đấu trước không tiếp tục tái diễn nữa. Phe thắng lôi đài vẫn là Luân Hồi, nhưng tỉ sổ lần này là 5 - 3, thắng thua đã quyết ngay từ người thứ tư.
Phần đấu lôi đài trong hai hiệp trước đều kết thúc bởi chiến thắng của Luân Hồi và tỉ số là 5 - 4 không thay đổi. Tuy hội lão tướng Bá Đồ có kinh nghiệm và ý thức xuất sắc nhưng Luân Hồi là một chiến đội rất hoàn thiện, các tuyển thủ đều đang ở phong độ đỉnh cao, ai cũng có kinh nghiệm thi đấu phong phú. Đối với các lão tướng mà nói, đây là thể loại đối thủ khó xơi nhất. Dù vậy, chênh lệch 1 điểm đầu người chẳng ảnh hưởng bao nhiêu đến trận đoàn đội cả, vì thế phần đấu lôi đài trong thể thức thi đấu mới được đánh giá là một li rượu khai vị trước món chính, không quá nhẹ nhàng nhưng cũng không đến mức khẩn trương.
Song, kết quả của hai lượt đấu trước không tiếp tục tái diễn nữa. Phe thắng lôi đài vẫn là Luân Hồi, nhưng tỉ sổ lần này là 5 - 3, thắng thua đã quyết ngay từ người thứ tư.
Chapter 1075 said:
Chiến đội Luân Hồi: Thiện xạ Nhất Thương Xuyên Vân của Chu Trạch Khải, ma kiếm sĩ Vô Lãng của Giang Ba Đào, nhu đạo Vân Sơn Loạn của Lữ Bạc Viễn, thích khách Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc của Ngô Khải, mục sư Tiếu Ca Tự Nhược của Phương Minh Hoa, kiếm khách Ngô Sương Câu Nguyệt của Đỗ Minh. Đội hình ổn định ba năm và cũng là đội hình đã giành được tổng quán quân mùa giải trước, họ chỉ vừa xuất hiện, tiếng hoan hô trong nhà thi đấu vang lên như sấm.
Bên phía Bá Đồ cũng không đem đến bất ngờ gì. Bốn đại thần dĩ nhiên sát cánh bên nhau, người thứ năm vẫn là cái tên Tần Mục Vân chả biết có gì hay ho và thiện xạ Âm 9 Độ của y, người thứ sáu là Bạch Ngôn Phi và pháp sư nguyên tố La Tháp. Đây cũng là đội hình được sử dụng suốt trong vòng chung kết của Bá Đồ.
Bên phía Bá Đồ cũng không đem đến bất ngờ gì. Bốn đại thần dĩ nhiên sát cánh bên nhau, người thứ năm vẫn là cái tên Tần Mục Vân chả biết có gì hay ho và thiện xạ Âm 9 Độ của y, người thứ sáu là Bạch Ngôn Phi và pháp sư nguyên tố La Tháp. Đây cũng là đội hình được sử dụng suốt trong vòng chung kết của Bá Đồ.
Hết hi vọng rồi sao? Trên sân nhà, fan Bá Đồ im thin thít đan hai tay vào nhau, vờ như một tiếng động nhỏ phát ra cũng ảnh hưởng tâm lí những tuyển thủ đội nhà dù họ đang bên trong phòng thi đấu cách âm hoàn toàn.
Các tuyển thủ lần lượt load xong bản đồ. Phế Tích Bị Lãng Quên - một bản đồ xuất hiện lần đầu tiên được thiết kế riêng cho hiệp phụ chung kết lần này. Ngoài hai điểm hồi sinh đối xứng nhau nơi hai chiến đội spawn, còn có bốn điểm hồi sinh/thay người khác ở ngoài rìa bản đồ, đối xứng nhau tạo thành một hình vuông. Bên trong là các bức tượng, các gò đất nhô cao, các bụi cây dại cùng đầm lầy, vẫn là một bản đồ đa dạng lối chơi như mọi khi, không thiên vị cho một nghề nào.
"Vừa vào trận cả hai đội không hẹn mà đều di chuyển cẩn trọng lên góc phải của bản đồ." Phan Lâm nhanh nhảu tường thuật những bước đầu tiên của trận đấu.
"Không việc gì phải vội, với đội hình lão tướng của Bá Đồ, họ chắc chắn sẽ có kinh nghiệm khai thác bản đồ tốt hơn Luân Hồi." Lý Nghệ Bác tiếp thêm một câu chuyên môn.
Đúng vậy, đó là cách họ thắng Vi Thảo trong hiệp phụ trận bán kết. Nhưng lần này có thay đổi một chút, trận trước mọi người cùng tách ra rồi giữ khoảng cách cover nhau, Trương Giai Lạc lần này lại tách đoàn đi lẻ. Điều đó chỉ qua mắt được những người trong trận chứ khán giả với góc nhìn thượng đế thấy rõ, team Bá Đồ hợp lại luôn theo sát Trương Giai Lạc.
"Chim mồi!" Phan Lâm ngay lập tức nhận ra.
"Xem ra chủ ý của Trương Tân Kiệt rất rõ ràng, biết chắc Luân Hồi sẽ nghiên cứu cách xé lẻ để quan sát bản đồ của đội mình trong trận trước, cậu ta chỉ định cho một mình Trương Giai Lạc lên trước. Chọn người không tồi, đấu pháp Bách Hoa mang lại rất nhiều ức chế, Luân Hồi phát hiện Chuyên Gia Đạn Dược đi lẻ nhất định sẽ cắn câu" Lý Nghệ Bác làm một tràn, được dịp thể hiện mình chưa lục nghề.
Đoàn đội Luân Hồi rất nhanh phát hiện Trương Giai Lạc đang thay đổi tầm nhìn liên tục, nhưng không di chuyển, xem ra đang nghiên cứu bản đồ rất chăm chú. Không vội hành động, Giang Ba Đào muốn chắc mình không trúng kế, nhanh chống lệnh cho Ngô Khải với nhân vật Thích Khách của mình đi thám thính. Cùng lúc đó chia đều thành viên ra các điểm phục kích thích hợp, phải bắt trọn con mồi lần này.
"Ngô Khải rất thạo giấu mình di chuyển, Thích Khách xuất thân từ đội quán quân quả không đơn giản." Phan Lâm bình theo chuyển động camera đang quay cận cảnh cách Ngô Khải di chuyển.
"Nhưng có lẽ cuộc đấu trí này Trương Tân Kiệt thắng rồi." Lý Nghệ Bác lạnh lùng phán, dập tắt câu khen hí hửng vừa rồi của đồng nghiệp.
"613,478 ; 630,422 ; 649,455; súng" Từng con số khó hiểu được Thạch Bất Chuyển gửi vào khung chat đội của Bá Đồ.
Đó chẳng qua chỉ là vị trí những bụi cây vô hại, nhưng từ góc nhìn của một chiến thuật gia, Trương Tân Kiệt thấy rõ không còn vị trí nào tốt hơn cho việc phục kích trừ ba vị trí này. Khán giả hốt cả hền, những con số vừa nhảy ra kia, chỉ lệch một vài đơn vị so với vị trí mà Giang Ba Đào bố trí cho những người khác vào chờ lệnh tấn công.
Sau khi điêu luyện lượn xung quanh Trương Giai Lạc không phát hiện thêm ai, Ngô Khải lập tức báo tin. Trương Giai Lạc thật sự chưa phát hiện kẻ địch đã rất gần.
"Đánh" Giang Ba Đào đơn giản bốn chữ.
Ngô Khải lập tức lao ra, hắn rất tự tin nghề Thích Khách một khi đã tiếp cận được Chuyên Gia Đạn Dược, dù có là đại thần thì cũng không thoát nổi. Trương Giai Lạc thoáng tí bất ngờ, nhưng đây là chuyện đã nằm trong dự liệu, Bách Hoa Liễu Loạn nhanh chóng thả ra một quả lựu đạn vào giữa mình và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc. Ngô Khải ngay tức khắc phản xạ chém nổ quả lựu đạn kia, thao tác cực kì tinh chuẩn. Sóng xung kích đẩy cả hai nhân vật ra xa, xem ra pha chém thể hiện kia lại làm Thích Khách chậm đi một nhịp.
Sóng xung kích đẩy Ngô Khải về một phía, vừa chuẩn bị thao tác phản công, đã thấy bóng nhân vật của mình dài ra thất thường, có gì đó sai sai. Chuyển góc nhìn lên thì đã không kịp, Ưng Đạp của Đại Mạc Cô Yên khí thế ngút trời, dồn Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc ra xa càng xa.
Mọi thứ diễn ra trong một cái chớp mắt, Trương Giai Lạc ấy thế mà không công kích tiếp, lập tức xoay người 180 độ, cạch cạch, tiếng lấp đạn vào súng quen thuộc của Chuyên Gia Đạn Dược khiến tim Ngô Khải hụt một nhịp. Trương Giai Lạc jump chuột cực chuẩn - Bách Hoa Liễu Loạn rải một rừng hoa vào ba vị trí được Trương Tân Kiệt đánh dấu. Ba thành viên khác của Luân Hồi vào ngay vị trí đó, không thể cứ thể ăn dmg, nhanh chống lao ra khỏi đám khói nhập trận.
Vừa thoát ra, chưa kịp thấy ánh sáng mặt trời thì đã thấy họng súng Âm 9 Độ chỉa vào ngay mũi. Bắn Loạn Xạ được Tần Mục Vân thao tác không hoàn hảo 100%, nhưng cũng gây khó dễ cho bước di chuyển của Luân Hồi, buộc Chu Trạch Khải phải tách ra đấu súng với Âm 9 Độ, tạo khoảng trống cho Vô Lãng cùng Vân Sơn Loạn qua cứu Thích Khách đội mình đang bị nhồi hành.
Trương Giai Lạc nhanh chóng vừa di chuyển lui về sau, vừa oanh tạc đoạn đường cứu viện của Luân Hồi. Vô Lãng đã vào tầm công kích, nhưng nhất thời không thế xác định vị trí tấn công, đấu pháp Bách Hoa đang phát huy hết hiệu suất. Lữ Bạc Viễn bất chấp lao thẳng qua mưa bom bão đạn, hệ vật lộn như Nhu Đạo không phải ngán chút sát thương chỉ nhằm ngụy trang kia. Vừa thoát ra, hắn đã được Lâm Kính Ngôn chờ sẵn bằng một Cục Gạch. Ép Lữ Bạc Viễn vừa đánh vừa lui đến gần Ngô Khải, tạo thành cục diện 2v2. Nhưng không, một luồng sáng trắng tinh từ trên cao chiếu xuống khu vực bốn tay cận chiến đang giao thủ ác liệt - Ánh Sáng Thánh Giới từ Thạch Bất Chuyển. Công kích của Quyền Hoàng cùng Lưu Manh...đệ nhì liên minh tăng lên đáng kể.
Phương Minh Hoa đương nhiên không phải tới xem uýnh lộn, hắn liên tục điều khiển Tiếu Ca Tự Nhược di chuyển tránh đạn khói của đấu pháp Bách Hoa. Khi nào thấy bóng dáng của phe mình thì lập tức buff máu, nhưng không duy trì được lâu, Trương Giai Lạc theo hắn rất sát, cố tình phủ lấp tầm nhìn của hắn.
Những công kích dự đoán đến từ Vô Lãng cũng như Tiếu Ca Tự Nhược đều gần như vô nghĩa, chỉ duy nhất một chiêu Ngọn Lửa Thần Thánh do Phương Minh Hoa may sao lại đánh trúng Lâm Kính Ngôn. Lãnh Ám Lôi nhất thời không thể dùng chiêu, thế kèm cặp bị mất một bên, hai tay cận chiến của Luân Hồi tranh thủ tạo đường lui. Nhưng không, ngay đường lui đó Trương Tân Kiệt cũng đánh ra một Ngọn Lửa Thần Thánh tương tự, không muốn trúng chiêu, cả hai buộc phải tiếp tục chơi cứng.
Giang Ba Đào không đến mức tù mặt ra chả làm gì được, hắn cũng là tuyển thủ hàng sao, lại là đầu não chiến thuật của Luân Hồi, vốn đã nhìn ra sai sót ở đâu. Không chần chừ, hắn vác kiếm sang xin tí tiết của Bách Hoa Liễu Loạn. Chỉ cần Phương Minh Hoa có khoảng trống, nhất định sẽ cầm cự được cho hai người kia.
Bên này, Tần Mục Vân bị Chu Trạch Khải đánh cho chật vật trối chết, buộc phải lùi, lùi nữa, lùi mãi. Đuổi được Tần Mục Vân một đoạn khá xa, Súng Vương như có thần giao cách cảm với Giang Ba Đào, hiểu rõ mấu chốt để xoay chuyển cục diện này: Bách Hoa Liễu Loạn. Chỉ khi dập tắt đám khói, Tiếu Ca Tự Nhược cùng Vô Lãng mới có thể phát huy.
Nhất Thương Xuyên Vân phi súng nhảy lên đầu của một bức tượng cao, từ góc nhìn này, Chu Trạch Khải thấy lấp ló Bách Hoa Liễu Loạn thoát ẩn thoát hiện trong màn khói. Nếu có được vị trí ngang giữa bức tượng này, chắc chắn sẽ có một khắc thấy rõ Bách Hoa Liễu Loạn...
ĐOÀNGGGG!
ĐOÀNGGGG!
"Chu Trạch Khải bất ngờ gieo mình từ trên cao - lại là một cú Mid-Air Barrett Bắn Tỉa. Mục tiêu của anh là Bách Hoa Liễu Loạn!" Phan Lâm hô to đầy phấn kích.
Hoa mĩ, hoa mĩ một cách phi thường! Thao tác đỉnh cấp thế này là minh chứng cho danh hiệu Súng Vương bao nhiêu năm nay của Chu Trạch Khải. Viên đạn 12,7x99mm xé gió, nhắm giữa trán của Bách Hoa Liễu Loạn mà đến. Sau đó... sau đó?
"C..CA..CANCELLL!!! VIÊN ĐẠN CỦA NHẤT THƯƠNG XUYÊN VÂN ĐÃ HOÀN TOÀN BỊ CANCEL BỞI MỘT VIÊN ĐẠN KHÁC!" Phan Lâm lắp bắp, hắn không thể tin vào mắt mình.
Tiếng súng thứ hai! Viên đạn thứ hai ngay sau viên đạn của Chu Trạch Khải! Đó là một pha jump chuột 145 độ quick scope tột đỉnh của Tần Mục Vân, là một cú được ăn cả ngã về không. Chuyện gì đã xảy ra? Chỉ thấy sau thao tác đó bên số liệu đã ghi lại peak thủ tốc thuộc về Tần Mục Vân với gần 400 APM. Cả một đời bình luận của Phan Lâm, những pha chém lựu đạn hắn đã thấy đến phát chán; những pha chém cái bật lửa bé tí từ Nhiệt Cảm Phi Đạn của Bậc Thầy Pháo Súng hắn cũng thường thấy Kiếm Thánh đánh ra. Nhưng hai viện đạn Barrett Bắn Tỉa chạm vào nhau trên đường bay? Không thể nào!
"Chúng ta thật may mắn khi được sống trong khoảnh khắc này! Barrett Bắn Tỉa của Âm 9 Độ tuy không đủ mạnh để làm viên đạn của Nhất Thương Xuyên Vân biến mất, nhưng thực sự đã làm lệch hướng bay của nó." Lý Nghệ Bác cũng không khỏi trầm trò, deep ra một câu.
Thanh máu của Vân Sơn Loạn cũng như Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đều đã vào tình trạng báo động. Chu Trạch Khải lao nhanh về phía Bách Hoa Liễu Loạn, phải tạo khoảng trống cho Mục Sư bằng mọi giá.
Với thế ép công của cả Vô Lãng cùng Nhất Thương Xuyên Vân, Trương Giai Lạc buộc phải thối lui liện tục, tập trung hỏa lực về phía mình để che dấu bản thân. Chu Trạch Khải thấy hỏa mù dầy đặc, vẫn cắn răng chịu dmg đâm vào tiếp cận Bách Hoa Liễu Loạn.
"Cái này...hình như hơi sai?" Phan Lâm nhất thời chưa hiểu ý đồ.
"Hỏa mù có khít thế nào đi nữa, hai nhân vật vào tầm cận chiến thì vẫn thấy nhau. Chu Trạch Khải, chỉ cần phạm vi ba bước chân." Lý Nghệ Bác đã nhìn ra.
Trượt Đất, Nhất Thương Xuyên Vân bất ngờ trượt người đến ngay cạnh Bách Hoa Liễu Loạn. Sau đó là một chuỗi phối hợp cực hoa lệ giữa các đòn thể thuật của Thiện Xạ cùng khả năng nhắm bắn gần cực nhanh. Bách Hoa Liễu Loạn chỉ có thể tập trung né, không thể làm gì khác.
"Súng Cận Chiến! Súng Vương nổi tiếng với thao tác Súng Cận Chiến ở cự li ba bước xuất thần, cuối cùng cũng được chiêm ngưỡng." Phan Lâm giờ đã hiểu ra, nhanh nhảu đọc tên thao tác.
Bên Phương Minh Hoa khói đã tan hết, cơ hội đổi lấy bằng sự bá đạo của Chu Trạch Khải không dễ xảy ra lần hai, hắn thao tác ngay đại chiêu Thuật Trị Liệu để kéo máu của đồng đội lại ngay. Đồng đội đã vào tầm mắt, kĩ năng cũng đã thao tác xong...ch..chiêu đâu? Hiệu ứng đâu? Ngó xuống thanh kĩ năng của hắn đã xám xịt, là hiệu ứng xuất hiện khi nhân vật bị silent - không thể dùng chiêu. Quái gở! Người duy nhất có thể đánh ra Ngọn Lửa Thần Thánh có hiệu ứng này vào mình chỉ có một mình Trương Tân Kiệt, mà hắn vừa sử dụng khi nãy đấy thôi?
Cả Phan Lâm cùng Lý Nghệ Bác tôi nhìn anh anh nhìn tôi, cũng chưa biết có nên hô là bug game hay không. Khán giả ngồi xem, Trần Quả cũng ngu người y chang, nhìn sang Diệp Tu.
"Là lão Lâm, trước đó hắn trúng chiêu Ngọn Lửa Thần Thánh là có chủ ý này." Diệp Tu cứu nguy cho bạn đọc Trần Quả.
Đúng vậy, là Ăn Miếng Trả Miếng - đại chiêu cấp 75 của Lưu Manh cho phép người chơi sao chép một chiêu trúng phải sau khi thao tác Ăn Miếng Trả Miếng. Lâm Kính Ngôn đã kịp thao tác Ăn Miếng Trả Miếng trước thời gian trễ của Ngọn Lửa Thần Thánh, sau đó cố tình đưa đầu ra hứng chiêu này. Giờ bật ngược lại Tiếu Ca Tự Nhược vào giây quyết định.
F4 Bá Đồ bổ khuyết cho nhau quá nhịp nhàng, tuy là bốn người điều kiển bốn nhân vật khác nhau, nhưng lại tựa như một người. Mọi hành động, mọi thao tác đều cực kì ăn ý. Đó là một chuỗi chiêu liên kết rõ ràng như đã được tính toán từ trước.
Phương Minh Hoa không thể hồi máu trong 3 giây tiếp theo. Gom cả hai tên hấp hối lại cùng một chỗ, Đại Mạc Cô Yên thu tay ra sau, đẩy tới một luồng khí cực mạnh - Mãnh Hổ Loạn Vũ - đánh vào trực diện. Nhu Đạo Vân Sơn Loạn của Lữ Bạc Viễn, Thích Khách Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc của Ngô Khải đồng loạt ngã xuống.
Đỗ Minh nhanh chống được thay vào trận, hắn giật bắn vì đội mình chết tới hai người một lúc. Vội vàng thao tác Tam Đoạn Trảm, hi vọng nhập trận nhanh nhất có thể.
Bách Hoa Liễu Loạn phải tay đôi với Nhất Thương Xuyên Vân cùng sự phối chiêu của Vô Lãng, cũng đã sớm lâm vào tình trạng nguy kịch. Hàn Văn Thanh cùng Lâm Kính Ngôn sau khi dẹp xong hai tay cận chiến kia, máu cũng đã giảm không ít, mặc dù có Trương Tân Kiệt phò tá, vẫn không thể khinh thường dmg từ Luân Hồi đánh ra với các nhân vật gần max điểm kĩ năng.
Quá gần, trước khi hai tay đấm Bà Đồ kịp tiếp cận, tốc độ bắn của Toái Sương lẫn Hoang Hỏa đều tăng lên một cách nghịch thiên - Bắn Loạn Xạ. Bắn Loạn Xạ được thao tác từ tay Súng Vương là một vấn đề thực sự nan giải. Tốc độ đạn ra rất nhanh nhưng Chu Trạch Khải điều khiển nòng súng cực điêu luyện, gần như không hụt bất cứ viên nào. Hết máu. Người đầu tiên bên Bá Đồ ngã xuống, lại là Bách Hoa Liễu Loạn.
Sau loạt đạn đầu tiên hạ Trương Giai Lạc, Chu Trạch Khải vẫn tiếp tục thao tác Bắn Loạn Xạ vào phía hai tay cận chiến của Bá Đồ đang tới, máu tuột không kìm được. Trong phút hăng máu, Giang Ba Đào nhận ra hỏa lực của Bá Đồ có gì đó thiếu thiếu, nhưng nhất thời không có thời gian để nghĩ nhiều. Đám khói cuối cùng của Chuyên Gia Đạn Dược vừa tan, thay vào đó lại là mưa thiên thạch cháy ngun ngút đỏ cùng những mảnh băng rơi vào vị trí của Vô Lãng cùng Nhất Thương Xuyên Vân.
"La Tháp - Bạch Ngôn Phi nhập trận" Phan Lâm cũng chả biết tên này từ đâu tới, chỉ biết loạt chiêu vừa đánh ra đích thị của Pháp Sư Nguyên Tố.
Hệt như trận trước, lại thay người. Tần Mục Vân biến mất quá lâu để thay thế cho Bạch Ngôn Phi mà Giang Ba Đào thật sự không hề nhận ra. Tên tân binh đứng chung với hàng ngũ đại thần này của Bá Đồ, Giang Ba Đào vốn không để vào mắt lại luôn là cái gai nhọn nhất. Bắn Loạn Xạ là một thao tác rất khó, khi tập trung thao tác, Chu Trạch Khải gần như không di chuyển để đảm bảo độ chính xác. Trận mưa với đủ lửa băng này, chỉ có thể ăn trọn để cấu máu Hàn Văn Thanh cùng Lâm Kính Ngôn.
Luân Hồi chịu cục diện 3v4 tạm thời. Bị hai tay đấm cứng giữ chân quá lâu, dưới sự công kích của tay DPS dạng AoE mạnh nhất game là Pháp Sư Nguyên Tố, Chu Trạch Khải cùng Giang Ba Đào chỉ kịp loại đi Hàn Văn Thanh cùng Lâm Kính Ngôn, rồi cũng ngã xuống ngay sau đó.
Đỗ Minh đến quá trễ, không thể cứu vãn tình thế nữa. Hiện tại, Bá Đồ còn ba người, Đỗ Minh không đủ trình để đánh ra đột phá.
Sân nhà Bá Đồ đây đó gào thét tên chiến đội, tất cả như vỡ òa trong sung sướng.
"Kết thúc trận đoàn đội hơn 3 điểm đầu người, Bá Đồ đã thắng chung cuộc hiệp phụ với tỉ số 9-8, chính thức trở thành quán quân mùa 9!" Giọng Phan Lâm dỏng dạc hô to tên tân quán quân.
Chiến đội một người Luân Hồi, đã ngã xuống dưới chân Bá Đồ - chiến đội một ý chí.
End.
Last edited: