Thư gửi Dương Thông - Từ một cựu phóng viên theo đội

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,028
Số lượt thích
3,996
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#1
Đây là bản chuyển ngữ, được thực hiện với mục đích phi thương mại. Tựa đề do người dịch tự đặt. Tất cả các chú thích, minh họa và trích dẫn đều là của người dịch tự thêm vào.

Link gốc: 因为我是三零一的队长


Thư gửi Dương Thông - Từ một cựu phóng viên theo đội



Trong cuộc đời hành nghề của mình, tôi nhớ mãi một câu nói:
"Bởi vì tôi là đội trưởng Ba Lẻ Một."


Dương Thông được vinh danh đệ nhất thích khách Vinh Quang, nhưng vị thích khách này không được người ta yêu thích cho lắm. Khi nói về thích khách, hầu hết ai cũng mê cái cảnh Liều Mình Một Hit cho một mạng về làng, trong khi Dương Thông gần như không bao giờ dùng kỹ năng này. Thậm chí có người còn nghi rằng Phong Cảnh Sát không tăng điểm nó luôn chứ, chỉ học rồi để đó hù dọa địch thủ thôi.

Thế rồi trong trận All-Stars mới diễn ra gần đây, Phong Cảnh Sát đột nhiên để lộ chiếc răng sắc nhọn của mình, cắn phập một cú tiễn vong con mồi. Tuy đó chỉ là sàn đấu biểu diễn, nhưng Dương Thông ít nhất đã cho giới Vinh Quang thấy anh không phải không biết cách chơi Liều Mình Một Hit, kỹ năng mà người ta thích nhất ở một thích khách.

Ngôi Sao Cuối Tuần kết thúc, mọi tuyển thủ đều quay về trạng thái ngày thường. Ấy vậy mà Dương Thông, trong trận đấu với Hưng Hân, lại một lần nữa nhe chiếc nanh nhọn, Liều Mình Một Hit giết chết Tay Nhỏ Lạnh Giá của An Văn Dật, dứt khoát và thẳng thừng.

Hành động của Dương Thông quá bất ngờ, mà trị liệu lại mang tính quan trọng bậc nhất trong đoàn đội. Quân Mạc Tiếu, trị liệu khách mời, chỉ có thể chích choác một hai ở những lúc nguy ngập, chứ muốn dựa hẳn vào hắn mà chống chọi cả trận đoàn đội thì tuyệt đối không tưởng.

Hưng Hân đành tấn công tổng lực thật nhanh, hi vọng giành lấy ưu thế đầu người bằng sức mạnh áp đảo. Ba Lẻ Một đâu phải không tính trước cho tình huống này? Sau pha ám sát thành công của Dương Thông, họ đánh chậm lại, chơi mài mòn từng chút một với Hưng Hân. Không hăng tiết, không vội vã, họ bảo vệ chặt chẽ trị liệu nhà mình, cuối cùng chiến thắng.

Một trận đánh chậm, kéo dài gần 20 phút, mà điểm sáng duy nhất lại chỉ tập trung ở pha Liều Mình Một Hit của Phong Cảnh Sát. Ấy là phút giây rực rỡ chỉ thích khách mới sở hữu.

Trong họp báo sau trận, Dương Thông trở thành tâm điểm. Dĩ nhiên rồi, ai cũng ngạc nhiên mà. Sau bảy năm kiên trì, Dương Thông bỗng thay đổi phong cách trong trận này. Chẳng lẽ màn biểu diễn đẹp mắt trên sàn đấu All-Stars đã điểm hóa điều gì cho anh sao?

"Chắc là vậy thật!" Đối mặt với câu hỏi của phóng viên, Dương Thông mỉm cười, "Kỳ thực đối với tôi mà nói, Liều Mình Một Hit không phải không biết dùng, mà là không thể dùng thôi!"

"Nghĩa là sao ạ?" Các phóng viên khó hiểu.

"Bởi vì tôi là đội trưởng Ba Lẻ Một." Dương Thông trả lời rất đơn giản.

Đội trưởng, là linh hồn, là lá cờ đầu của mỗi một chiến đội. Bất cứ lúc nào, đội trưởng cũng có trách nhiệm dẫn dắt cả đội. Hoặc dùng lời lẽ cổ vũ đội viên, hoặc dùng hành động tác động mọi người, bất kể tình cảnh ra sao, đội trưởng luôn phải là người có mặt.

Trong khi đó, Liều Mình Một Hit lại là đấu pháp hại người hại mình. Một thích khách chơi xong Liều Mình Một Hit, sẽ chỉ còn lại dây máu mỏng cho đối thủ tế thiên. Dương Thông là đội trưởng Ba Lẻ Một, nên anh buộc phải sống sót cuối cùng bằng mọi cách. Anh không thể chỉ đơn giản đâm chết một em đối thủ, rồi tạm biệt đồng đội về trời.

Liều Mình Một Hit, Dương Thông không phải không biết dùng, mà là không thể dùng.

Vì anh là đội trưởng, trên vai anh gánh những trách nhiệm, những nghĩa vụ nặng hơn người khác. Thích khách của anh nhất định không thể là một sát thủ cất bước lặng lẽ trong đêm, vì sự tồn tại của anh, trước tiên không phải đại diện cho bản thân, mà là cho cả một chiến đội.

Khi hiểu ra điều đó, người ta mới chợt phát hiện, hình như bao lâu qua ai cũng quên mất một việc.

Từ mùa giải thứ tư đến nay, mọi người đều ngợi khen Vương Kiệt Hi vì chiến đội Vi Thảo mà tự thay đổi lối đánh, dần dần từ bỏ đấu pháp Ma Thuật Sư hoa lệ, hào nhoáng, vốn có khả năng giúp anh tăng độ hot hơn hẳn bây giờ. Nhưng cùng thời điểm, đã có một tuyển thủ cùng thời với Vương Kiệt Hi, cũng là ngôi sao, cũng là đội trưởng, từ ngày đầu tiên nhất, cũng vì trọng trách gánh vác trên mình, mà lẳng lặng hi sinh nhiều thứ.

Liều Mình Một Hit, thứ đẹp mắt nhất, ngoạn mục nhất ở một thích khách.

Có lẽ so với Vương Kiệt Hi, những gì Dương Thông đã làm không quá nhiều, nhưng hai người lại cùng có thứ quyết tâm hi sinh chính mình vì chiến đội. Tấm lòng ấy, không nên đem ra so sánh xem ai hi sinh nhiều hơn ai.

Các phóng viên phía dưới đều vô cùng cảm động. Cơ mà, họ vẫn hiếu kỳ lắm.

"Vậy tại sao trong trận đấu này, anh lại đột nhiên sử dụng Liều Mình Một Hit ạ?" Một phóng viên hỏi.

"Chắc là vì sàn đấu All-Stars đã khiến tôi ngộ ra vài thứ. Đánh xong All-Stars, tôi bỗng phát hiện, có lẽ mình của hôm nay, dùng cách này, sẽ giúp chiến đội được nhiều hơn. Một trọng trách nào đó, đã đến lúc phải giao cho người khác gánh vác rồi." Dương Thông cười.

Cánh phóng viên lại sửng sốt.

Dương Thông... có ý thoái vị nhường ngôi!

Các tuyển thủ ra mắt mùa ba quả thật đang ở vào thời kỳ cuối sự nghiệp, mỗi năm mỗi rơi rụng dần. Nhưng có ai như Dương Thông, bản thân chưa lộ rõ trạng thái suy yếu đã chủ động lui về?

Rốt cuộc, sàn đấu All-Stars đã tác động gì đến anh?

Có phải anh nhìn xếp hạng bét bảng của mình, thấy được điểm cuối con đường mình đi? Hay anh nhìn các tuyển thủ trẻ tuổi, thấy một tương lai đáng trông chờ hơn?

Không phóng viên nào gặng hỏi nữa. Vì họ biết, dù Dương Thông chủ động đề cập, dù anh mỉm cười khi nói lời này, nhưng trong lòng anh không thể không buồn bã. Những bất đắc dĩ đến bởi dòng chảy thời gian đều là tàn khốc, có ai sẽ nhẫn tâm giày xéo thêm vết thương lòng ấy?

Thái độ của Dương Thông đã tiết lộ nhiều thứ.

Chiến đội Ba Lẻ Một đang dự định thay đổi át chủ bài chiến thuật nhà họ. Thích khách Dương Thông sẽ lùi về đứng ở một bên, và cũng vì vậy, từ đây anh sẽ có thể đánh theo lối thoải mái hơn. Biết đâu chừng, từ lượt đấu này trở đi, chiếc nanh nhọn của sát thủ Phong Cảnh Sát sẽ dấy nên một trận bão táp trong Liên minh thì sao?

Chưa ai dám quên rằng, anh ta là đệ nhất thích khách Vinh Quang! Những năm cuối của sự nghiệp, anh chủ động nhường ngôi vị át chủ bài, từ đây bắt đầu bước lên con đường thích khách chân chính.

(cre: Lá Mùa Thu)

Gửi Dương đội.

Về sau, nếu có ai hỏi tôi Tuyển thủ Ngôi sao ra mắt mùa ba gồm những ai, thì tôi chỉ nhớ được ba người.

Vương Kiệt Hi, anh, Triệu Dương.

Một người là đội trưởng chiến đội quán quân Vi Thảo, danh hào Ma Thuật Sư, được xem là tuyển thủ thành công nhất sau Diệp Tu.

Một người là đội trưởng Ba Lẻ Một, là đệ nhất thích khách, vì một slot vào vòng sau mà cùng người khác liều chiến đến cùng.

Một người là khí công sư của chiến đội Lâm Hải, là một tuyển thủ ưu tú đủ tư cách tiếp nhận acc Khí Xung Vân Thủy, chinh chiến Gia Thế. Chỉ tiếc, anh ấy không có những đồng đội cường đại xứng tầm.

Kỹ thuật của Vương Kiệt Hi ngay lần đầu tiên anh bước lên sàn đấu thì đã được mọi người công nhận trầm trồ. Triệu Dương cũng thế, sau một mùa giải thì đa số đều công nhận trình của anh đủ để đến Gia Thế thi đấu.

Vậy còn anh?

Anh của khi đó, náu mình sống dưới hào quang của Đấu Thần, Quyền Hoàng, Phồn Hoa Huyết Cảnh và Ma Thuật Sư lẫy lừng.

Thực lực của anh quả thật không yếu. Nhưng hào quang của một thích khách không sử dụng Liều Mình Một Hit, so ra vẫn yếu ớt lất lây.

Chiếu theo lẽ thường, một thích khách đúng với bản chất lập trình của game thì nên âm lãnh vô tình như minh nguyệt.

Nhưng Phong Cảnh Sát trong tay anh, cớ sao đó giờ lại cứ khoác lên mình giáp bào của chiến sĩ mà xông pha trận mạc phăm phăm?

May thay, tất cả những việc trên đều không ngăn anh trở thành một tuyển thủ phi thường ưu tú xuất sắc. Một đội trưởng ưu tú, đệ nhất thích khách của Liên minh, một Tuyển thủ Ngôi sao.

Thân làm một phóng viên theo đội, tôi đã từng vô số lần hỏi anh: “Vì sao anh không sử dụng Liều Mình Một Hit?”.

Nhưng anh chỉ mỉm cười không nói.

Chưa bao giờ trực tiếp trả lời tôi, các tuyển thủ khác của 301 cũng lảng tránh nốt. Sau vài lần va phải tường, thì tôi cuối cùng cũng từ bỏ không hỏi nữa. Hên rằng những vấn đề khác anh và các đồng đội cũng chịu hợp tác, cũng không làm khó cánh phóng viên chúng tôi.

Nhưng tôi vẫn luôn cảm thấy rằng thiếu thiếu gì đó.

Tôi vẫn luôn tìm kiếm mong chờ nó xuất hiện.

Tôi vốn cho rằng Hứa Bân ra mắt mùa bảy sẽ là phần còn thiếu đó. Nhưng sau mùa tám kết thúc thì hắn chuyển đến Vi Thảo, mang theo Độc Hoạt nhảy vọt lên một tầm cao mới ở Bảng xếp hạng Ngôi sao.

Không phải hắn.

Ngay khi tôi sắp từ bỏ triệt để cái suy nghĩ cảm tính kỳ quái này, ngay đúng thời khắc quãng đường đánh giải kiếm cơm của anh cũng sắp đến hồi kết, thì tôi tìm được rồi.

Ngôi sao Cuối tuần mùa 10, đấu solo, anh đối chiến Lữ Bạc Viễn.

All-Stars đối với tuyển thủ các anh mà nói, hẳn là sàn đấu nơi mọi người có thể buông lỏng bản thân mình đánh một trận sảng khoái, thao tác của Lữ Bạc Viễn hôm ấy phóng khoáng tự nhiên chẳng gò ép nề hà.

Nhưng đâu ai ngờ, anh vậy mà còn phóng khoáng tự nhiên hơn cả Lữ Bạc Viễn!!!

Liều Mình Một Hit, một hit về làng!!!

Trong kênh chat phảng phất còn vang dậy tiếng than của Lữ Bạc Viễn: “Dương đội, anh ác quá…”

Cả người tôi phảng phất như sùng sôi sục cả lên, là Liều Mình Một Hit đó!

Tôi nhớ, trước đây anh từng nói điểm kỹ năng của Phong Cảnh Sát có tăng skill Liều Mình Một Hit.

Tôi nhớ, anh trước giờ vẫn không trả lời câu hỏi của tôi.

Tôi nhớ, đội trưởng của Ba Lẻ Một là một thích khách chẳng sử dụng Liều Mình Một Hit bao giờ.

Phần sau của trận All-Stars rất đặc sắc, nhưng trong mắt tôi chỉ đọng lại thời khắc anh dùng Liều Mình Một Hit mà thôi.

Thời gian phỏng vấn sau trận đấu, tôi lại hỏi anh cái vấn đề cũ rích đã hỏi đến mòn răng nọ.

“Dương đội, trong giải thi đấu chuyên nghiệp trước giờ không thấy anh sử dụng kỹ năng Liều Mình Một Hit, xin hỏi là vì sao ạ?”

Lần này, anh cũng chẳng đáp thẳng.

Nhưng anh cười cười nói:

“Bởi vì tôi là đội trưởng Ba Lẻ Một.”

Đến đây, thì đã không cần hỏi thêm gì nữa rồi. Câu trả lời này đã quá đủ.

Đội trưởng chiến đội, đó là nơi trú ngụ linh hồn của cả một đội ngũ.

Tuyệt không thể ngã. Vậy nên, tuyệt không thể dùng.

Một người đồng nghiệp đứng cạnh tôi hỏi thêm một câu khác: “Vậy tại sao trong trận đấu này, anh lại đột nhiên sử dụng kỹ năng này?”

“Ừm, hẳn là mọi người đều thích nhìn đúng không nhỉ, nên tôi dùng một lần xem, tăng thêm tí náo nhiệt.”

Không đúng. Không phải vì lý do này, là bởi vì anh muốn chuyển giao vị trí hạch tâm nhỉ.

Sau đó, mùa giải thứ mười về sau, anh cứ như là biến thành một người khác vậy. Đánh Hưng Hân, nổ chết Tay Nhỏ Lạnh Giá. Đánh Bá Đồ, nổ chết Thạch Bất Chuyển…

Tần số anh sử dụng Liều Mình Một Hit ngày càng dày đặc, hiệu suất thành công của anh cũng cao hơn các tuyển thủ thích khách khác nhiều lần.

Bất chợt đổi phong cách mới, thế mà chỉ mới đánh vài lần anh liền thuận tay ưa chuộng, mà còn ra chiêu sắc bén gọn ghẽ bỏ xa người khác tận mấy cây số.

Fan hâm mộ Ba Lẻ Một hò reo mừng rỡ hoan tâm, nhưng riêng tôi thì chẳng nở nụ cười vui vẻ nổi.

Trước kia anh không dùng Liều Mình Một Hit, bởi anh là đội trưởng, là hạch tâm. Hiện tại… anh sử dụng nó, có phải là muốn giao chức vụ rũ áo bỏ đi không…

Nhưng, đó là khi tôi chưa nhìn thấy chủ lực mới đến của bọn anh.

Giây phút nhìn thấy Bạch Thứ, kỵ sĩ đến từ Châu Âu, khiến tôi thấy được tương lai rạng ngời mới nhú lên chiến đội Ba Lẻ Một về sau.

Vậy Phong Cảnh Sát, giờ thì sao?

Những khi ngẫu nhiên hiếm hoi thấy bóng dáng nó tả xung hữu đột trên chiến trường, giống một vị chiến sĩ.

Tôi sẽ lại nhớ về một câu nói cũ:

“Bởi vì tôi là đội trưởng Ba Lẻ Một.”

Cầm lên vị trí chủ chốt, cũng vì chiến đội. Vậy bây giờ anh bỏ nó xuống rồi; nói là vì bản thân tận hưởng tự do, nhưng lẫn trong đó, ai dám nói lại không phải hi sinh tiếp vì chiến đội chứ?

Đợi những trận tiếp của Ba Lẻ Một, Dương đội trưởng.

Thân.
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook