Hoàn [Vân Hữu Mộc Hề 2021] [Sở Tô] Son môi

Tát Nhật Lãng

Máy cày level
Hội Tự Sát
Bình luận
57
Số lượt thích
676
#1
Một sản phẩm thuộc Project Sở Tô Vân Hữu Mộc Hề 2021

Son môi
Tác giả: 【全职\楚苏】口红-冷烛西窗
Edit: Lãng

Khi Tô Mộc Tranh chuyển từ ký túc xá Gia Thế đến Lâm Uyển, cô đã cầm theo một túi trang điểm cực lớn, và rồi dưới ánh mắt kinh ngạc của Trần Quả lẫn Đường Nhu mà móc ra từ bên trong mười mấy cây son.

Có đầy đủ các hãng các mác, son bóng son kem lẫn lộn, tuy hơi khác màu nhưng về cơ bản đều là màu cam.

Màu cam tươi, màu cam thường, màu đỏ cam —— Tô Mộc Tranh cười híp mắt đặt từng cây một vào hộc tủ, thậm chí còn hôn cây son cũ nhất của mình một cái.

Tô Mộc Tranh thường không trang điểm, dù có cũng chỉ là tô chút son. Vốn đã trắng trẻo đẹp đẽ, son môi màu cam lại càng tô điểm thêm khí sắc rạng rỡ của cô.

Ngày Hưng Hân giành chức quán quân, có rất nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp đến ăn tiệc mừng. Lúc Trần Quả đi vệ sinh thì thấy ở trong góc phòng, Sở Vân Tú đưa cho Tô Mộc Tranh một cái hộp được gói gém đẹp mắt, rồi vuốt tóc cô nàng.

Ngày hôm sau ở trong tủ của Tô Mộc Tranh tăng thêm một cây son.

Gần như toàn bộ son môi của Tô Mộc Tranh đều là được Sở Vân Tú tặng, cô cũng từng tự mua mấy cây, nhưng vẫn luôn cảm thấy màu không đẹp bằng của Sở Vân Tú chọn.

Cây son đầu tiên Sở Vân Tú tặng cô là quà sinh nhật vào năm 19 tuổi. Thời điểm đó bọn cô đã thân nhau lắm rồi, buổi sáng hôm hết ngày sinh nhật cô đang mơ màng ngủ thì nhận được một cú điện thoại, Sở Vân Tú bên đầu kia nói tớ đang ở cổng câu lạc bộ của các cậu, mau ra đây đón tớ, nhớ mặc đồ nhiều chút.

Tô Mộc Tranh mắt ngái ngủ bò dậy, sau khi mặc quần mặc áo và rửa mặt thì đầu óc mới phát hiện chuyện gì đang xảy ra. Cô vội vã vọt tới cổng câu lạc bộ, trông thấy Sở Vân Tú bọc trong chiếc áo khoác dày cười với mình.

Sở Vân Tú kéo Tô Mộc Tranh đến một cửa hàng, khi tới quầy hàng nào đó Tô Mộc Tranh có phần cảm thấy không thực trong một khắc. Từ nhỏ cô đã theo Tô Mộc Thu sống, về sau lại tăng thêm một Diệp Tu, hai đại lão gia dắt theo một cô bé, có thể nghĩ đến chuyện mua quần áo đẹp cho cô đã là không tệ, nào từng đi vào nơi như thế này bao giờ đâu.

Sở Vân Tú ở bên cạnh hỏi BA (Business Analyst) một cách quen thuộc, có kiểu son mới nào về không, có màu cam hay không, có mẫu nào không để mang ra dùng thử.

Sở Vân Tú giúp cô thoa son môi, Tô Mộc Tranh chỉ cần rủ mắt là nhìn thấy bàn tay của người kia. Móng tay của tuyển thủ chuyên nghiệp không thể để quá dài, Sở Vân Tú cắt móng vuông, có thể là vì tăng thêm ít bầu không khí tết nên còn sơn cả màu đỏ chót.

"Xinh lắm." Thoa cho cô xong, Sở Vân Tú cười, "Lấy cây này đi."

Ra khỏi cửa hàng, Sở Vân Tú đi về khách sạn nghỉ ngơi trước. Tô Mộc Tranh hỏi địa chỉ và số phòng của cô rồi quay về ký túc xá tắm rửa, chuẩn bị quần áo để qua đêm với nhau.

Sau khi Tô Mộc Tranh về ký túc xá thì sung sướng lăn một vòng ở trên giường, rồi cô lại ngồi dậy lấy cây son ra săm soi dưới đèn, cuối cùng cẩn thận khóa kỹ cây son được nhận trong ngăn kéo mới bắt đầu dọn dẹp đồ đạc.

Không phải là từ nhỏ đến lớn chưa từng có người khen cô xinh đẹp, cũng không phải là chưa từng có bạn bè tặng cô mấy món quà nhỏ nhỏ nữ tính. Nhưng Tô Mộc Tranh cảm thấy không giống, Sở Vân Tú khác họ, lúc đối phương khen khóe mắt đuôi mày đều sẽ cong lên, gãi nhẹ trong lòng cô mấy cái.

Buổi tối ngủ, cô ôm chăn mền chạy tới ngủ chung với Sở Vân Tú, rủ rỉ tám lâu thật là lâu. Cuối cùng chỉ nhớ mình có nói, Vân Tú tốt như vậy, nếu cậu kết hôn, tớ nhất định sẽ tới cướp dâu.

Về sau Sở Vân Tú thường xuyên tặng son môi cho cô, thời điểm cô cùng Diệp Tu cầm giải cặp đôi hợp tác tốt nhất, thời điểm các cô cùng tham gia Ngôi sao tụ hội, thời điểm đối phương nói thích cô.

Sở Vân Tú nói, thích cậu.

Ngày hôm đó Sở Vân Tú mở phanh áo khoác, đứng dưới cơn gió lạnh thấu xương của đầu xuân thành phố H mà run rẩy bờ môi nói với cô, tớ thích cậu, môi của đối phương lạnh đến trắng bệch.

Tô Mộc Tranh bước đến ôm bước tới ôm mặt đối phương hôn một cái, vệt son màu cam in lên khóe miệng, trong khoảnh khắc vành môi ánh mắt đều nhuốm lên sắc màu ấm áp.

"Không ngờ là vị hoa quả." Sở Vân Tú cười cảm thán.

"Ngọt không?" Tô Mộc Tranh hỏi.

"Ngọt." Sở Vân Tú nói.

Về sau Tô Mộc Tranh lại mua thêm một cây son này, cây Sở Vân Tú tặng cô thì bị khóa lại trong ngăn kéo, nằm chung với cây son đầu tiên đối phương tặng.

Thích cậu.

Họ đã từng cãi nhau, nhưng chưa bao giờ cãi nhau lớn như vậy.

Khi Sở Vân Tú đóng sập cửa bỏ đi, Tô Mộc Tranh không đuổi theo. Đây đã là mùa giải thứ mười một, Yên Vũ tiến vào top 8 nhưng cũng dừng bước ở đó, còn cuộc chiến của Hưng Hân vẫn chưa kết thúc.

Bại trận ở bán kết.

Bên trong lối đi dành cho tuyển thủ, Tô Mộc Tranh gọi đến điện thoại của Sở Vân Tú, được nhắc rằng đầu kia đã tắt máy.

Tô Mộc Tranh đột nhiên thấy hơi tủi thân, lần cuối cùng cô có cảm giác này là trong trận đấu của giải All-Stars, bởi vì không có Diệp Tu ở đấy nên chẳng hiểu sao cảm thấy tủi thân. Khi đó Sở Vân Tú vẫn ở bên cạnh, dùng cơ thể mong manh của pháp sư nguyên tố tới cứu cô, quả thực là đánh ra khí thế của pháp sư chiến đấu.

Bây giờ cái nàng nguyên tố pháp sư kia cãi nhau với cô một trận, ngay lúc cô thua trận thì không nhận cuộc gọi của cô.

Diệp Tu miệng ngậm điếu thuốc, nhàn rỗi bước đến bên cạnh cô, "Sao rồi?" Hắn hỏi.

"Cô ấy, tắt máy." Tô Mộc Tranh rầu rĩ.

"Ha ha," Diệp Tu cười, "Cãi nhau à?"

"Vâng."

"Có đôi khi, đừng luôn chờ người ta chủ động đến tìm em, thỉnh thoảng cũng phải chủ động một lần." Diệp Tu vuốt mái tóc của Tô Mộc Tranh, "Đừng để cô ấy không có lòng tin."

"Vậy ạ…" Tô Mộc Tranh cúi đầu suy tư.

Tô Mộc Tranh gọi cho Lý Hoa, hỏi hắn Sở Vân Tú có đang ở Yên Vũ không.

Lý Hoa nói hai hôm trước Sở Vân Tú bị mẹ mình gọi về nhà, có thể là đi xem mắt.

Tô Mộc Tranh cúp điện thoại, ngay giây phút đó hạ quyết tâm.

Lúc Tô Mộc Tranh tìm được Sở Vân Tú thì cô nàng kia đang ngán ngẩm cùng một thanh niên hơn 20 tuổi đánh Thái Cực theo lượt, ánh mắt uể oải lướt qua mặt thanh niên rồi chạm mắt với Tô Mộc Tranh vừa bước vào.

Sở Vân Tú giật mình trợn mắt, chàng thanh niên ở trước mặt cũng thuận theo tầm mắt của cô mà nhìn thấy Tô Mộc Tranh đang đi tới, hai mắt hắn lập tức sáng lên.

"Bạn của em?" Hắn hỏi.

"Ừ." Sở Vân Tú xoay qua nhìn Tô Mộc Tranh, "Sao lại tới đây?"

"Gọi điện thoại thấy không ai bắt máy, liền chạy tới nhà cậu. Bác gái nói với tớ cậu ở đây." Tô Mộc Tranh nói.

"Điện thoại di động bị mẹ tớ tịch thu." Sở Vân Tú nói.

Tô Mộc Tranh cúi người, bờ môi khẽ cọ vành tai của Sở Vân Tú.

"Công chúa điện hạ, ta đến dẫn nàng đi trốn nhé." Cô nói.

Sở Vân Tú cười tươi, nắm lấy tay Tô Mộc Tranh, cả hai tay trong tay cùng chạy ra ngoài dưới ánh mắt kinh ngạc của chàng thanh niên.

Bỏ xuống hào quang sau lưng, dừng chân ở một con hẻm nhỏ nào đó trong thành phố này.

"Đoán xem tớ thoa cây son nào?" Tô Mộc Tranh cười hì hì hỏi.

"Cây đầu tiên." Sở Vân Tú hôn môi Tô Mộc Tranh một cái, "Đã hết hạn rồi còn thoa, không sợ miệng thối à."

"Miệng thối cậu cũng thích."

"Thích."

"Còn hôn, miệng thối này miệng thối!"

Tô Mộc Tranh mỉm cười đón nhận bờ môi đang hướng tới của Sở Vân Tú.
 

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
640
Số lượt thích
3,906
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#3

Kayky

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
13
Số lượt thích
55
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Tiểu Thiên Sứ Kiều Nhất Phàm
#4
Đây đã là mùa giải thứ mười một, Yên Vũ tiến vào top 8 nhưng cũng dừng bước ở đó, còn cuộc chiến của Hưng Hân vẫn chưa kết thúc.
8
 

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,235
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#5

Mạc Tư

Yên phân phân, vũ ngân ngân, hết chỗ điền
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
468
Số lượt thích
4,037
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu, Sở nữ vương, Mộc nữ thần
#7
Câu hỏi đột kích: Sở tặng quà gì cho Tranh vào sinh nhật năm 19 tuổi?
 

Katakara

Chuột trắng Kho lương, moi gạo kiếm đường
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,240
Số lượt thích
7,943
Location
Nơi nào xa xa ấy
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Diệp Lam, Song Hoa và Dụ Hoàng
#8

Bình luận bằng Facebook