[Diệp Tranh - Toàn viên] Khi các đại thần không còn là đại thần

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,156
Số lượt thích
2,613
Team
Hưng Hân
#1
Fanfic TCCT
Tác giả: DarkraiMew
CP: Chủ yếu Diệp Tranh, có đá đưa và phá đám một số CP khác
Lần đầu viết Fic, muốn vẽ ra tương lai cho HH mà tác giả chưa viết, cũng không nỡ nhìn Bá Đồ Lam Vũ cứ như vậy mà chia tay những người đã cống hiến hết tất cả cho chiến đội. Sẽ không đi sâu vào chuyện tình cảm, chỉ đơn giản là một câu chuyện nhẹ nhàng.
(#xauho tác giả mù chính tả nặng nên có gì sai sót xin được bỏ qua #thankssoomuch)

Khi các đại thần không còn là đại thần

Chương 1: Hưng Hân không có Quân Mạc Tiếu

Mùa 14, chiến đội Hưng Hân vô địch. Tô Mộc Tranh và Phương Duệ tuyên bố giải nghệ. Mặt báo lại sôi nổi vì Hưng Hân thêm một lần nữa, mặc dù cái tên này đã quá quen thuộc trên các tạp chí thể thao điện tử rồi. Kể từ sau khi Diệp Tu giải nghệ chuyển về làm huấn luyện viên kiêm cố vấn cho chiến đội, Hưng Hân tuy vẫn giữ được dàn tuyển thủ và cái khí thế phá trời đạp đất của mình, nhưng vô địch vẫn là một điều quá khó. Mùa 11, họ dừng chân ở bán kết trước Bá Đồ để rồi sau đó nhìn đối thủ đoạt quán quân. Kết thúc mùa giải đó, Hàn Văn Thanh tuyên bố giải nghệ, cùng với đó là tổ hợp song hoa tuy khác chiến đội nhưng việc họ giải nghệ cùng lúc cũng khiến cho không ít fan girl phải xoắn xuýt. Mùa giải thứ 12, họ lại dừng bước ở bán kết trước Lam Vũ để rồi nhìn đối thủ nâng cao cúp vô địch. Thời điểm đó, có người phán rằng, cứ đội nào thắng được Hưng Hân ở bán kết là sẽ vô địch. Có người lại nói, Hưng Hân không có Quân Mạc Tiếu thì cũng chỉ đến như vậy mà thôi, mãi mãi không thể đến gần chức vô địch.

Mùa 13, Hưng Hân gặp Luân Hồi ở bán kết, ai cũng nghĩ lần này sẽ đến phiên Luân Hồi vô địch. Họ còn nói rằng, phá hỏng vương triều của người thì cũng đã đến lúc đền lại một chức vô địch. Ấy thế mà, mọi việc lại hoàn toàn khác. Một Luân Hồi cực kì sung mãn từ đầu mùa giải, càn quét các chiến đội khác như chẻ tre lại gục ngã dưới nòng pháo Thôn Nhật và thủ trượng Bàn Tay Tử Vong. Mộc Tranh đánh một trong những trận hay nhất của cô, cày nát Nhất Diệp Chi Thu ở trận lôi đài, lại tiếp tục bắn tan tác đội hình tưởng như hoàn hảo của Luân Hồi trong trận đoàn đội. Nghênh Phong Bố Trận trở lại, lần này là nằm trong tay truyền nhân của đệ nhất tâm bẩn Diệp Tu ngày nào, Diệp Phong. Cậu em họ của Đấu Thần năm nào bày ra trận thế tinh vi mà xảo quyệt khiến Nhất Diệp Chi Thu nhanh chóng bị sa lưới, Súng Vương bị Đường Nhu khóa chặt không thể làm gì nhiều, đến khi phần còn lại của Luân Hồi hạ được chốt chặn Phương Duệ cùng yểm trợ toàn diện của Mộc Tranh, mũi nhọn của họ đã chỉ còn Nhất Thương Xuyên Vân mà lượng máu của mỗi người cũng chẳng đủ đầy. Người ta gọi đó là kì tích, cho rằng Hưng Hân đã dồn hết tinh hoa của mình vào trận đấu này. Bước vào trung kết với Bá Đồ, họ lại chứng minh cho tất cả biết, Hưng Hân chưa bao giờ là chiến đội có thể bị xem thấu. Khoảnh khắc Trường Hà Lạc Nhật ngã xuống dưới tay Hải Vô Lượng, cả nhà thi đấu như vỡ òa với mọi cung bậc cảm xúc. Lời tuyên bố đanh thép được cất lên: Hưng Hân đã trở lại vị trí cao nhất này. Bước lên sân khấu lần thứ hai để nhận chức vô địch thứ năm trong sự nghiệp, Diệp Tu lại cười sung sướng. Anh chỉ tiếc một điều mình không được tự tay cùng đồng đội giành lấy vinh quang đó.

Mùa 14, đương kim vô địch Hưng Hân khởi đầu không quá thuận lợi, có những lúc họ chỉ cách các đội ngoài khu vực tứ kết một khoảng cách mong manh mà thôi. Bán kết với Yên Vũ, Sở Yên Tú bùng cháy, cô mạnh mẽ hơn bao giờ hết, xông xáo trên chiến trường như cái cách mà người hâm mộ luôn đặt kì vọng vào nữ vương của họ. Chỉ tiếc, rốt cuộc Hưng Hân vẫn xuất sắc hơn. Cuối trận, Mộc Tranh ôm Vân Tú thật chặt, cô biết đây là lần cuối cùng người chị em thân thiết nhất của mình còn đứng trên sân khấu đó, chỉ có điều, thi đấu vốn không có khoan nhượng, hơn nữa hai người cũng giống nhau. Trung kết với Vi Thảo, lần cuối cùng mà người ta còn thấy Ma Thuật Sư xuất hiện trên sàn đấu. Một trận đấu được đánh giá là hay nhất trong từ trước đến nay của Vinh Quang, cả hai đội ăn miếng trả miếng đến nghẹt thở, bình luận viên lật bàn vô số lần, cuối cùng cũng kết thúc với chiến thắng cho Hưng Hân. Hình ảnh Một Tấc Tro giơ cao thái đao ánh bạc, cột HP chỉ còn chưa tới 5% đứng trước ma đạo học giả của Cao Anh Kiệt như một sự tuyên bố về tinh thần ngoan cường không lùi bước của Hưng Hân, đồng thời khẳng định họ không chịu khuất phục trước bất cứ đối thủ nào. Giây lát đó, có fan Bá Đồ nghĩ không biết Kiều Nhất Phàm là xuất thân từ Bá Đồ hay là từ Vi Thảo, một trận quỷ luôn lặng lẽ hỗ trợ đồng đội đến phút cuối lại có thể bùng nổ ghê gớm đến như vậy, một chiêu quỷ thần thịnh yến định đoạt cả trận đấu, chôn vùi song ma đạo danh tiếng của Vi Thảo kia. Cách đó không xa, Mộc Vũ Tranh Phong vẫn gác pháo trên vai, vệ tinh xạ tuyến mới ngừng trước đó, mái tóc cam dài tung bay trong gió như một tượng đài trên vách núi vậy, đẹp đến mê hồn. Họp báo, có người nói Hưng Hân họ đã có thể lập nên vương triều nếu như ba chức vô địch liên tiếp nhau, Mộc Tranh chỉ cười nói: “Vương triều thì chúng tôi vẫn có thể lập cơ mà?”, Phương Duệ lần đầu nói nghiêm túc: “Đã gọi là vương triều thì phải có sự thừa kế.” còn Nhất Phàm chỉ nói đơn giản mà chắc chắn: “Hưng Hân có không bao giờ thiếu người thừa kế!”.
Mùa 14 kết thúc với hàng loạt đại thần giải nghệ: Kiếm Thánh, Ma Thuật Sư, Song Quỷ, Nữ Vương và Nữ Thần, thánh Dzâm,… Bỗng chốc người ta cảm thấy mất mát quá lớn khó mà bù đắp nổi, tứ đại chiến thuật gia giờ chỉ còn chẳng còn một ai, người ta lo lắng cho tương lai giải đấu, chỉ có điều họ quên rằng, những người kế thừa nay đã trưởng thành rồi, chỉ là cảm xúc quá lớn che lấp mọi thứ mà thôi. Trong lúc người hâm mộ đang trong tâm trạng đau thương khôn cùng, nhóm thủ phạm lại đang cười đùa rủ nhau đi du lịch, lần đầu họ được nghỉ thoải mái thật sự mà không hề phải vương vấn bất cứ điều gì về mùa giải tiếp theo nữa. Họ được tận hưởng cảm giác là một người bình thường, vui vẻ tận hưởng kì nghỉ vô lo vô nghĩ ở California xa xôi, nơi mà họ chẳng cần che mặt đội mũ khi ra ngoài đường nữa.

*Lần đầu viết đồng nhân, mong được chỉ giáo, cùng lắm thì ôm gạch về xây nhà cũng không sao :)))
 
Last edited:

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#2
Thím ơi trình bày theo mẫu ko là bị thổi phạt đó ???.

Ngoài trừ 1 số chỗ sai chính tả mọi thứ đều ổn :3. Tui thích cái hậu nhân của Diệp Tu kia :3
Fic làm tui khá thích vì cách thím vẽ lên 1 Hưng Hân ngoan cường sau khi Diệp rời đi. Yêu thím <3. Cố lên.
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,156
Số lượt thích
2,613
Team
Hưng Hân
#3
Thím ơi trình bày theo mẫu ko là bị thổi phạt đó ???.

Ngoài trừ 1 số chỗ sai chính tả mọi thứ đều ổn :3. Tui thích cái hậu nhân của Diệp Tu kia :3
Fic làm tui khá thích vì cách thím vẽ lên 1 Hưng Hân ngoan cường sau khi Diệp rời đi. Yêu thím <3. Cố lên.
thanks, sửa ngay sửa ngay cơ mà mẫu tui k rõ ( tại quanh năm chỉ vào đọc h ms tự dưng nổi hứng viết fic ak)
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#4
thanks, sửa ngay sửa ngay cơ mà mẫu tui k rõ ( tại quanh năm chỉ vào đọc h ms tự dưng nổi hứng viết fic ak)
Thím có thể lật mấy fic khác xem mẫu hoặc là dựa vào mẫu d quy định trong đại sảnh chung và hướng dẫn sử dụng forum á
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#5
À quên thím cách dòng từng đoạn cho dễ đọc hơn nữa nhé. :3 . Eo thương nhiều nà <3. Đảng Diệp Tranh cần những người như thím ~~~~
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,156
Số lượt thích
2,613
Team
Hưng Hân
#6
À quên thím cách dòng từng đoạn cho dễ đọc hơn nữa nhé. :3 . Eo thương nhiều nà <3. Đảng Diệp Tranh cần những người như thím ~~~~
Đang viết chương 2, dự là sẽ có Hoàng Dụ, Hàn Sở, Ngụy Quả, Lâm Phương, Kiều Cao, Tiêu Đới. Cố gắng đêm nay post chương mới, thực sự học đại học cũng khá nhiều bài :3
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,156
Số lượt thích
2,613
Team
Hưng Hân
#7
Chương 2: Sân bay California

Tại sân bay nườm nượp khách, Diệp Tu đứng cạnh Mộc Tranh. Vốn là mỗi người một thành phố nên cũng không đặt cùng chuyến bay, nhóm cựu tuyển thủ quyết định sẽ cùng bay đến một sân bay vào cùng một buổi, mọi người tự lo kiếm chuyến bay cho mình. Diệp Tu và Mộc Tranh đến sớm nhất, sáng sớm Diệp Thu đã phải làm tài xế đưa ông anh và chị dâu chưa cưới của mình ra sân bay, lúc về còn phải nghẹn họng khi Diệp Tu tạm biệt: “Nếu chú có vợ rồi thì anh đã mời chú đi theo!”. Dùng đầu gối nghĩ cũng biết câu nói đó không có đến nửa phần thật lòng, chẳng qua nó quá đau mà thôi. Hoàn toàn bỏ quên người nào đó ở B thị đang nghiến răng nghiến lợi cầu cho California mưa to tầm tã, Diệp Tu vui vẻ cười đùa với Mộc Tranh, chọc cho cô cười đến đỏ cả mặt. Nhìn Mộc Tranh vui vẻ, tâm trạng của Diệp Tu lên cao không ngờ, lúc này dù có Thiếu Thiên lải nhải bên cạnh cũng không làm anh giảm hứng được. Cơ mà chưa chắc, chân vừa bước xuống khỏi máy bay, quét mắt phát hiện ra đối phương một cái, miệng pháo đã bắn ầm ầm:

-Ai nha ai nha, hai người làm gì mà đã tình tứ nhau thế hả? Biết nha biết nha, hai người này đợi không được nên trốn đi sớm để âu yếm riêng tư nhau đúng không?

Nụ cười trên môi Diệp Tu chuyển vài phần tà ác, anh nheo mắt nhìn anh bạn Phiền Phiền, nhẹ nhàng mà êm ái nói:

-Cậu nhìn xung quanh xem chỗ này có gì là riêng tư hả? Anh đây làm việc gì cũng đường đường chính chính, đâu có như chú em lén lén lút lút thần không biết quỷ chẳng hay?

Lời này quả thực đã đả kích Thiếu Thiên không nhỏ, chuyện với Văn Châu gia đình hắn rốt cuộc cũng biết, rất không chấp nhận, tối qua còn cãi nhau một trận to với người nhà, đùng đùng nổi giận bỏ chạy đến câu lạc bộ, gặp được Dụ Văn Châu đến giải quyết chút chuyện cuối cùng với chiến đội. Hôm qua Văn Châu đã phải khuyên nhủ hắn rất lâu mới nguôi ngoai, giờ Diệp Tu lại khơi ra nỗi đau khó nói đó quả thực khiến hắn muốn bùng nổ. Nghiến răng nghiến lợi, biết đấu với tên mặt dày vô sỉ này không nổi cựu Kiếm Thánh quay sang Tô Mộc Tranh:

-Gái Tô anh nói này, em phải cẩn thận tên vô sỉ này cắm sừng em đó, mấy hôm trước anh còn thấy hắn hẹn hò với Hàn đại đại, hai người vào tiệm kim hoàn xong còn đi vào hiệu ảnh cưới, không chừng còn lén lút chụp ảnh với nhau nữa…

Câu này của Thiếu Thiên còn chưa nói xong, một giọng nói sắc như dao vang lên từ phía sau đã chặt đứt lời rác rưởi:

-Thiếu Thiên, cảm ơn cậu đã cho tôi biết điều thú vị này nhé. Hàn Hàn, anh nên giải thích chuyện này đi chứ nhỉ?

Thiếu Thiên rùng mình quay đầu lại, phát hiện cọp mẹ Sở Vân Tú cùng với hai người Hàn Văn Thanh và Trương Tân Kiệt đã đến từ bao giờ. Lão Hàn thì đang nhìn cậu bằng ánh mắt lạnh lẽo thường thấy trên sàn đấu. Trương Tân Kiệt thì nhìn đồng hồ, hiếm khi thấy anh có vẻ mặt kiểu “tôi chưa có nghe thấy gì hết” như thế này. Mộc Tranh vừa nhìn đã hiểu, có vẻ cặp đôi kia lại mới cãi nhau cái gì đó rồi, bạn Phiền Phiền có lẽ là hôm nay không có gặp may, chọc đúng tổ kiến lửa mà không biết. So với cô và Diệp Tu nhẹ nhàng tình củm, hai người kia lại quá cường, ai cũng chẳng chịu nhường ai thành ra số lần Tân Kiệt hoặc Lý Hoa phải làm hòa giải bất đắc dĩ cho họ trong hai năm qua không đếm xuể nữa rồi. Kì cục, lão Hàn chém đinh chặt sắt như vậy mà gặp Tú Tú lại rất có hứng cãi nhau vặt, hai người họ cơ hồ coi đây là thú tiêu khiển vậy, thật khiến người ta hết hiểu nổi mà aizzz! Thấy họ như vậy, cô nàng tinh nghịch lại nổi hứng chòng nghẹo thêm một chút. Cô quay sang liếc mắt đưa tình với Tú Tú:

-Cần gì phải giải thích, nếu hai người họ thích nhau thì cứ để họ đến với nhau đi, chúng ta mang lại hạnh phúc cho nhau là đủ rồi phải không Tú Tú?

Mọi người đen mặt, cô nàng này ở với Diệp Tu lâu quá sinh ra nhiễm đen theo luôn rồi. Tú Tú như thể vẫn còn dỗi Văn Thanh, quay sang nắm lấy tay Mộc Tranh lắc lắc:

-Phải rồi, chỉ có cậu tốt nhất với tớ thôi. Đi theo tớ, bao nuôi cậu cả đời, kệ mặc xác đám đàn ông kia đi!

Cánh đàn ông đổ mồ hôi hột, hai cô nàng này, có phải quá bạo rồi không? Cũng may sân bay rộng toàn khách thập phương, sẽ không đen đủi đến mức có fan Vinh Quang nhận ra họ rồi tung tin hot này đấy chứ? Thiếu Thiên quả không hổ là trùm thoại lao, lập tức phun lời rác rưởi:

-Này này này này tôi nói hai người kia có phải dỡn quá đà rồi không? Tôi nói là quá đà rồi đó hai người là hai nữ nhân nha sao lại có thể nói những lời như vậy suy nghĩ như vậy quá biến thái rồi ở chung với tên họ Diệp kia nhiều quá đâm ra nhiễm bẩn hết rồi hỏng hỏng hỏng hỏng rồi… A!

Tiếng “A” đó là do Ngụy Sâm đập thẳng vào đầu hắn một cái từ phía sau, lão đầu lớn nhất ở đây hừ giọng:

-Ngươi không phải cũng là dạng đó sao, còn nói gì người ta? Lo thân mình cho xong đi thằng nhóc, đừng để lần sau lão phu phải vác ngươi từ quán rượu về nữa.

Lần đó quả thực Thiếu Thiên mất hết mặt mũi, biết lão Ngụy về nhà thăm phụ mẫu, hắn mò tới lôi kéo lão ra ngoài chơi, lòng vòng lại vào quán rượu. Tửu lượng bạn Kiếm Thánh không tốt lắm, mới uống vài chén đã say khướt, đem chuyện mình và Văn Châu bị gia đình ngăn cản nói ra bằng hết, còn ngủ gục luôn ở quán, báo hại Ngụy Sâm phải vác y về câu lạc bộ đưa cho Văn Châu chăm sóc. Tối đó lão nhìn Văn Châu thay đồ, nấu canh giải rượu cho Thiếu Thiên, chỉ thở dài nói một câu trước khi về: “Hai người các ngươi trong game là thần là thánh nhưng cũng đến lúc phải quay về với đời thường. Cũng không còn là trẻ con nữa, nếu đã lựa chọn thì cố mà đạt được. Lão phu vẫn luôn ở Hưng Hân, tiệm net của Quả Quả mở cửa cả ngày đấy”. Thấy Ngụy Sâm, Thiếu Thiên đỏ mặt nhớ lại lần thất thố đó, nhất thời cấm khẩu. Văn Châu lúc này mới lên tiếng:

-Ngụy đội, về chuyện đó phải cảm ơn tiền bối rất nhiều. Nhân tiện chúc mừng tiền bối với Trần tỷ có tin mừng.
Quả Quả đứng cạnh Ngụy Sâm bất giác đưa tay lên sờ sờ cái bụng hãy còn phẳng lỳ của mình, cười hạnh phúc:

-Cảm ơn. Dạo này lâu lắm không thấy hai cậu tới chơi, tháng tới sinh nhật chồng ta các người nhớ phải đến đấy nhé.

Tất nhiên không đời nào hai người họ lại bỏ lỡ rồi, vội vàng khẳng định sẽ đem quà thật to tới làm lão Ngụy hài lòng. Nhìn Quả Quả, bỗng nhiên hai người nào đó đồng thời nghiền ngẫm xem nên làm như thế nào nhanh chóng có tiểu bảo bảo, sớm có con một chút, khỏi phải thua kém tên kia. Trong lúc hai lão túc địch nào đó đang mãi nghĩ về chuyện tiểu bảo bảo, cặp mắt một to một nhỏ đã đến sát bên Thiếu Thiên, bên cạnh là một cặp mắt bình thường nhưng lại đeo một cặp kính dâm to bự đen kịt. Nhìn thấy người mới đến, Tân Kiệt lên tiếng:

-Hai người tới vừa đúng giờ.

Cặp mắt to nhỏ kia hắng giọng trả lời lại:

-Thời tiết không tốt lắm, chuyến bay hơi bị chậm.

Thiếu Thiên giật bắn mình lần thứ 3, lòng thầm than sao hôm nay ai cũng thích làm mình giật mình vậy? Diệp Tu mỉm cười trêu nhẹ:

-Vậy là so với cậu cưỡi chổi vẫn chậm hơn à?

Vương Kiệt Hi cười đáp lại:

-Hôm qua tôi tuyên bố giải nghệ rồi, tiền bối cũng không cần trêu chọc như vậy. Dù sao Tân Kiệt cũng đã nói chúng tôi đến kịp giờ đấy thôi?

Phương Sĩ Khiêm cũng cười:

-Được ở bên cạnh Kiệt Hi, chậm mấy cũng thành nhanh. – Rồi không đợi mọi người kịp cảm than, ổng quay sang Diệp Tu hỏi – Sao lại phải hẹn đúng giờ vậy? Không phải là vì Tân Kiệt đó chứ?

Diệp Tu chỉ cười nhẹ nhàng, trong mắt hiện lên một tia vui vẻ xen hoài niệm khó thấy. Anh khoát tay ra hiệu mọi người đi theo, cười nói:

-Lão Lâm gọi điện báo Phương Duệ đột nhiên bị sốt virus nên không tới được. Đi nào, tôi sẽ cho mọi người bất ngờ đầu tiên ở Cali này. À mà chắc chỉ có lão Ngụy, lão Hàn, Sĩ Phương, Kiệt Hi với Mộc Tranh mới biết thôi nhỉ?

Mấy người khó hiểu nhìn tên đại tâm bẩn đi trước, hỏi lại thì hắn chỉ cười bí hiểm im lặng dẫn mọi người ra khỏi sân bay. Đi bộ một đoạn, Diệp Tu chợt vẫy tay với một người đàn ông đeo kính dâm đứng trước một bãi đỗ xe, vui vẻ hô lớn:

-Chúng tôi đến rồi đây!

Người đó cũng mỉm cười bước nhanh lại, ôm Diệp Tu một cái thật chặt. Sau đó lại bỏ kính ra, xúc động nói:

-Tiểu Tranh, lớn thế này rồi cơ đấy. Gặp lại mọi người thật tuyệt vời.

Nhìn kĩ người trước mặt, Mộc Tranh chợt thấy bao kí ức xưa cũ hiện về, cô thốt lên:

-Phong ca ca!
 
Last edited:

Mặc

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
41
Số lượt thích
90
#9
Chương 2: Sân bay California

Tại sân bay nườm nượp khách, Diệp Tu đứng cạnh Mộc Tranh. Vốn là mỗi người một thành phố nên cũng không đặt cùng chuyến bay, nhóm cựu tuyển thủ quyết định sẽ cùng bay đến một sân bay vào cùng một buổi, mọi người tự lo kiếm chuyến bay cho mình. Diệp Tu và Mộc Tranh đến sớm nhất, sáng sớm Diệp Thu đã phải làm tài xế đưa ông anh và chị dâu chưa cưới của mình ra sân bay, lúc về còn phải nghẹn họng khi Diệp Tu tạm biệt: “Nếu chú có vợ rồi thì anh đã mời chú đi theo!”. Dùng đầu gối nghĩ cũng biết câu nói đó không có đến nửa phần thật lòng, chẳng qua nó quá đau mà thôi. Hoàn toàn bỏ quên người nào đó ở B thị đang nghiến răng nghiến lợi cầu cho California mưa to tầm tã, Diệp Tu vui vẻ cười đùa với Mộc Tranh, chọc cho cô cười đến đỏ cả mặt. Nhìn Mộc Tranh vui vẻ, tâm trạng của Diệp Tu lên cao không ngờ, lúc này dù có Thiếu Thiên lải nhải bên cạnh cũng không làm anh giảm hứng được. Cơ mà chưa chắc, chân vừa bước xuống khỏi máy bay, quét mắt phát hiện ra đối phương một cái, miệng pháo đã bắn ầm ầm:

-Ai nha ai nha, hai người làm gì mà đã tình tứ nhau thế hả? Biết nha biết nha, hai người này đợi không được nên trốn đi sớm để âu yếm riêng tư nhau đúng không?

Nụ cười trên môi Diệp Tu chuyển vài phần tà ác, anh nheo mắt nhìn anh bạn Phiền Phiền, nhẹ nhàng mà êm ái nói:

-Cậu nhìn xung quanh xem chỗ này có gì là riêng tư hả? Anh đây làm việc gì cũng đường đường chính chính, đâu có như chú em lén lén lút lút thần không biết quỷ chẳng hay?

Lời này quả thực đã đả kích Thiếu Thiên không nhỏ, chuyện với Văn Châu gia đình hắn rốt cuộc cũng biết, rất không chấp nhận, tối qua còn cãi nhau một trận to với người nhà, đùng đùng nổi giận bỏ chạy đến câu lạc bộ, gặp được Dụ Văn Châu đến giải quyết chút chuyện cuối cùng với chiến đội. Hôm qua Văn Châu đã phải khuyên nhủ hắn rất lâu mới nguôi ngoai, giờ Diệp Tu lại khơi ra nỗi đau khó nói đó quả thực khiến hắn muốn bùng nổ. Nghiến răng nghiến lợi, biết đấu với tên mặt dày vô sỉ này không nổi cựu Kiếm Thánh quay sang Tô Mộc Tranh:

-Gái Tô anh nói này, em phải cẩn thận tên vô sỉ này cắm sừng em đó, mấy hôm trước anh còn thấy hắn hẹn hò với Hàn đại đại, hai người vào tiệm kim hoàn xong còn đi vào hiệu ảnh cưới, không chừng còn lén lút chụp ảnh với nhau nữa…

Câu này của Thiếu Thiên còn chưa nói xong, một giọng nói sắc như dao vang lên từ phía sau đã chặt đứt lời rác rưởi:

-Thiếu Thiên, cảm ơn cậu đã cho tôi biết điều thú vị này nhé. Hàn Hàn, anh nên giải thích chuyện này đi chứ nhỉ?

Thiếu Thiên rùng mình quay đầu lại, phát hiện cọp mẹ Sở Vân Tú cùng với hai người Hàn Văn Thanh và Trương Tân Kiệt đã đến từ bao giờ. Lão Hàn thì đang nhìn cậu bằng ánh mắt lạnh lẽo thường thấy trên sàn đấu. Trương Tân Kiệt thì nhìn đồng hồ, hiếm khi thấy anh có vẻ mặt kiểu “tôi chưa có nghe thấy gì hết” như thế này. Mộc Tranh vừa nhìn đã hiểu, có vẻ cặp đôi kia lại mới cãi nhau cái gì đó rồi, bạn Phiền Phiền có lẽ là hôm nay không có gặp may, chọc đúng tổ kiến lửa mà không biết. So với cô và Diệp Tu nhẹ nhàng tình củm, hai người kia lại quá cường, ai cũng chẳng chịu nhường ai thành ra số lần Tân Kiệt hoặc Lý Hoa phải làm hòa giải bất đắc dĩ cho họ trong hai năm qua không đếm xuể nữa rồi. Kì cục, lão Hàn chém đinh chặt sắt như vậy mà gặp Tú Tú lại rất có hứng cãi nhau vặt, hai người họ cơ hồ coi đây là thú tiêu khiển vậy, thật khiến người ta hết hiểu nổi mà aizzz! Thấy họ như vậy, cô nàng tinh nghịch lại nổi hứng chòng nghẹo thêm một chút. Cô quay sang liếc mắt đưa tình với Tú Tú:

-Cần gì phải giải thích, nếu hai người họ thích nhau thì cứ để họ đến với nhau đi, chúng ta mang lại hạnh phúc cho nhau là đủ rồi phải không Tú Tú?

Mọi người đen mặt, cô nàng này ở với Diệp Tu lâu quá sinh ra nhiễm đen theo luôn rồi. Tú Tú như thể vẫn còn dỗi Văn Thanh, quay sang nắm lấy tay Mộc Tranh lắc lắc:

-Phải rồi, chỉ có cậu tốt nhất với tớ thôi. Đi theo tớ, bao nuôi cậu cả đời, kệ mặc xác đám đàn ông kia đi!

Cánh đàn ông đổ mồ hôi hột, hai cô nàng này, có phải quá bạo rồi không? Cũng may sân bay rộng toàn khách thập phương, sẽ không đen đủi đến mức có fan Vinh Quang nhận ra họ rồi tung tin hot này đấy chứ? Thiếu Thiên quả không hổ là trùm thoại lao, lập tức phun lời rác rưởi:

-Này này này này tôi nói hai người kia có phải dỡn quá đà rồi không? Tôi nói là quá đà rồi đó hai người là hai nữ nhân nha sao lại có thể nói những lời như vậy suy nghĩ như vậy quá biến thái rồi ở chung với tên họ Diệp kia nhiều quá đâm ra nhiễm bẩn hết rồi hỏng hỏng hỏng hỏng rồi… A!

Tiếng “A” đó là do Ngụy Sâm đập thẳng vào đầu hắn một cái từ phía sau, lão đầu lớn nhất ở đây hừ giọng:

-Ngươi không phải cũng là dạng đó sao, còn nói gì người ta? Lo thân mình cho xong đi thằng nhóc, đừng để lần sau lão phu phải vác ngươi từ quán rượu về nữa.

Lần đó quả thực Thiếu Thiên mất hết mặt mũi, biết lão Ngụy về nhà thăm phụ mẫu, hắn mò tới lôi kéo lão ra ngoài chơi, lòng vòng lại vào quán rượu. Tửu lượng bạn Kiếm Thánh không tốt lắm, mới uống vài chén đã say khướt, đem chuyện mình và Văn Châu bị gia đình ngăn cản nói ra bằng hết, còn ngủ gục luôn ở quán, báo hại Ngụy Sâm phải vác y về câu lạc bộ đưa cho Văn Châu chăm sóc. Tối đó lão nhìn Văn Châu thay đồ, nấu canh giải rượu cho Thiếu Thiên, chỉ thở dài nói một câu trước khi về: “Hai người các ngươi trong game là thần là thánh nhưng cũng đến lúc phải quay về với đời thường. Cũng không còn là trẻ con nữa, nếu đã lựa chọn thì cố mà đạt được. Lão phu vẫn luôn ở Hưng Hân, tiệm net của Quả Quả mở cửa cả ngày đấy”. Thấy Ngụy Sâm, Thiếu Thiên đỏ mặt nhớ lại lần thất thố đó, nhất thời cấm khẩu. Văn Châu lúc này mới lên tiếng:

-Ngụy đội, về chuyện đó phải cảm ơn tiền bối rất nhiều. Nhân tiện chúc mừng tiền bối với Trần tỷ có tin mừng.
Quả Quả đứng cạnh Ngụy Sâm bất giác đưa tay lên sờ sờ cái bụng hãy còn phẳng lỳ của mình, cười hạnh phúc:

-Cảm ơn. Dạo này lâu lắm không thấy hai cậu tới chơi, tháng tới sinh nhật chồng ta các người nhớ phải đến đấy nhé.

Tất nhiên không đời nào hai người họ lại bỏ lỡ rồi, vội vàng khẳng định sẽ đem quà thật to tới làm lão Ngụy hài lòng. Nhìn Quả Quả, bỗng nhiên hai người nào đó đồng thời nghiền ngẫm xem nên làm như thế nào nhanh chóng có tiểu bảo bảo, sớm có con một chút, khỏi phải thua kém tên kia. Trong lúc hai lão túc địch nào đó đang mãi nghĩ về chuyện tiểu bảo bảo, cặp mắt một to một nhỏ đã đến sát bên Thiếu Thiên, bên cạnh là một cặp mắt bình thường nhưng lại đeo một cặp kính dâm to bự đen kịt. Nhìn thấy người mới đến, Tân Kiệt lên tiếng:

-Hai người tới vừa đúng giờ.

Cặp mắt to nhỏ kia hắng giọng trả lời lại:

-Thời tiết không tốt lắm, chuyến bay hơi bị chậm.

Thiếu Thiên giật bắn mình lần thứ 3, lòng thầm than sao hôm nay ai cũng thích làm mình giật mình vậy? Diệp Tu mỉm cười trêu nhẹ:

-Vậy là so với cậu cưỡi chổi vẫn chậm hơn à?

Vương Kiệt Hi cười đáp lại:

-Hôm qua tôi tuyên bố giải nghệ rồi, tiền bối cũng không cần trêu chọc như vậy. Dù sao Tân Kiệt cũng đã nói chúng tôi đến kịp giờ đấy thôi?

Phương Sĩ Khiêm cũng cười:

-Được ở bên cạnh Kiệt Hi, chậm mấy cũng thành nhanh. – Rồi không đợi mọi người kịp cảm than, ổng quay sang Diệp Tu hỏi – Sao lại phải hẹn đúng giờ vậy? Không phải là vì Tân Kiệt đó chứ?

Diệp Tu chỉ cười nhẹ nhàng, trong mắt hiện lên một tia vui vẻ xen hoài niệm khó thấy. Anh khoát tay ra hiệu mọi người đi theo, cười nói:

-Lão Lâm gọi điện báo Phương Duệ đột nhiên bị sốt virus nên không tới được. Đi nào, tôi sẽ cho mọi người bất ngờ đầu tiên ở Cali này. À mà chắc chỉ có lão Ngụy, lão Hàn, Sĩ Phương, Kiệt Hi với Mộc Tranh mới biết thôi nhỉ?

Ba người khó hiểu nhìn tên đại tâm bẩn đi trước, hỏi lại thì hắn chỉ cười bí hiểm im lặng dẫn mọi người ra khỏi sân bay. Đi bộ một đoạn, Diệp Tu chợt vẫy tay với một người đàn ông đeo kính dâm đứng trước một bãi đỗ xe, vui vẻ hô lớn:

-Chúng tôi đến rồi đây!

Người đó cũng mỉm cười bước nhanh lại, ôm Diệp Tu một cái thật chặt. Sau đó lại bỏ kính ra, xúc động nói:

-Tiểu Tranh, lớn thế này rồi cơ đấy. Gặp lại mọi người thật tuyệt vời.

Nhìn kĩ người trước mặt, Mộc Tranh chợt thấy bao kí ức xưa cũ hiện về, cô thốt lên:

-Phong ca ca!
...Cặp đôi Hàn Trương thần thánh trong lòng tui, sao đột nhiên quay phắt sang bà Tú vậy? :(
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#10
Chậc tiếp tục lót dép hóng drama =)).
Eo thương lá nhỏ nhiều nà :3.

Ngoài ra thì Ngụy Quả 2 người lẹ lắm nhanh hơn Flash luôn :>>>>.

Các cp ở trêb của cô chỉ chệch duy nhất 1 cp tui đu mà còn là cái cp top tui hardship ???. Đây là cái định mệnh gì "]]]]]

Hóng a
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#11
...Cặp đôi Hàn Trương thần thánh trong lòng tui, sao đột nhiên quay phắt sang bà Tú vậy? :(

Tùy tâm người viết mà :v
Thím ko nên nói v a . Ai cũng có 1 thuyền riêng của mình mà
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,156
Số lượt thích
2,613
Team
Hưng Hân
#12
Đột nhiên nghĩ tới Vinh Diệu không còn những người này, thật sự đau lòng chết đi được.
Điều đó là điều tất yếu thôi, chỉ có điều lúc đó sẽ có người khác thay thế họ, cũng phải đến lúc họ có cuộc sống đời thường cho mình chứ?
...Cặp đôi Hàn Trương thần thánh trong lòng tui, sao đột nhiên quay phắt sang bà Tú vậy? :(
À thì đối với tui người xứng với Vân Tú chỉ có thể là Hàn hoặc Diệp, mà đây là ship Diệp Tranh nên không tiện đưa harem vào, vả lại tui muốn hai bông hoa rực rỡ nhất có được người chồng xứng đáng với họ nhất
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,156
Số lượt thích
2,613
Team
Hưng Hân
#13
Chậc tiếp tục lót dép hóng drama =)).
Eo thương lá nhỏ nhiều nà :3.

Ngoài ra thì Ngụy Quả 2 người lẹ lắm nhanh hơn Flash luôn :>>>>.

Các cp ở trêb của cô chỉ chệch duy nhất 1 cp tui đu mà còn là cái cp top tui hardship ???. Đây là cái định mệnh gì "]]]]]

Hóng a
Ngụy Quả hả? Đây là kết thúc màu 14 mà Ngụy Sâm giải nghệ từ sau mùa 10, tính ra thì có có khoảng 5 năm từ khi biết nhau đến khi có bé, mà để tui xem xét lại quá trình xem nên cho họ cưới lúc nào đã h'm...
Ủa mà lệch battle ship nào vậy?
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,156
Số lượt thích
2,613
Team
Hưng Hân
#14
Mai bận học với sinh hoạt từ sáng tới đêm @@ rất muốn ra ngày 1 chương nhưng thực tế quá tàn khốc, mình lại viết đến đâu post đến đấy nên sẽ có hơi thất thường a. :3
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#15
Ngụy Quả hả? Đây là kết thúc màu 14 mà Ngụy Sâm giải nghệ từ sau mùa 10, tính ra thì có có khoảng 5 năm từ khi biết nhau đến khi có bé, mà để tui xem xét lại quá trình xem nên cho họ cưới lúc nào đã h'm...
Ủa mà lệch battle ship nào vậy?
Cái cp mà lầu trên kêu gào đó :>>>
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#16
Mai bận học với sinh hoạt từ sáng tới đêm @@ rất muốn ra ngày 1 chương nhưng thực tế quá tàn khốc, mình lại viết đến đâu post đến đấy nên sẽ có hơi thất thường a. :3
Từ từ mà viết. Sợ gì :3
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,156
Số lượt thích
2,613
Team
Hưng Hân
#17
Cái cp mà lầu trên kêu gào đó :>>>
Tui có nên cho lão Hàn cắm sừng Vân Tú không đây? Cơ mà tui k có thích ntr, vs lại lỡ rùi, để dịp sau đền lại vậy...
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#19
Tui có nên cho lão Hàn cắm sừng Vân Tú không đây? Cơ mà tui k có thích ntr, vs lại lỡ rùi, để dịp sau đền lại vậy...

Ko đã lỡ rồi thì đừng cắm sừng cắm đầu gì :v . Tui cực dị ứng NRT :v .

Ship là quyền mỗi người mà :v có gì đâu :v . Cô thích thì cứ viết thôi
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#20

Bình luận bằng Facebook