Ongoing [Nhất lộ - Nhất sinh] Lão Hàn, anh lại đây xem này _ Takanashi

Takanashi

Phó bản trăm người
Bình luận
22
Số lượt thích
229
Team
Gia Thế
#1
[Hàn Diệp]
Lão Hàn, anh lại đây xem này

Fanfic thuộc Project Couple Hàn Diệp - Thập niên nhất lộ, chấp thủ nhất sinh
do Hội u mê Hàn Diệp tổ chức.
Xem các Fanfic khác tại Link tổng hợp của pj


Một ngày chủ nhật rảnh rỗi, cả Diệp Tu và Hàn Văn Thanh đều lười biếng, dạo trước vì nhận lời mời của Liên minh, họ bận rộn suốt hai tuần nên sau khi xong xuôi trở về cả hai người đều không định làm gì cả.

Bọn họ không còn là tuyển thủ chuyên nghiệp vì thế sau khi buông xuống nghĩa vụ và trách nhiệm, không còn là đối thủ trên sàn đấu, Diệp Tu và Hàn Văn Thanh chỉ là hai người muốn cạnh nhau cả đời. Thế nên dù là người rất có nguyên tác, nhiều lúc Hàn Văn Thanh cũng sẽ ‘lười biếng’ theo Diệp Tu. Ở cạnh nhau đã rất nhiều năm, cả hai người đều chậm rãi thay đổi, từng chút một, không phải thay đổi nguyên tắc hay thay đổi bản thân mà chỉ đơn giản là thích nghi với đối phương, từng chút mà yêu nhau.

Mười giờ trưa, Diệp Tu cởi trần còn Hàn Văn Thanh mặc một chiếc áo ba lỗ mát mẻ đang ôm nhau ngủ. Dạo này bọn họ đang ‘lười biếng’ nên rất nhàn, họ sẽ ngủ thẳng một giấc đến khi tự thức dậy. Sau đó, Diệp Tu quét nhà, Hàn Văn Thanh nấu ăn, nếu Diệp Tu rảnh rỗi sẽ vào bếp nhìn Hàn Văn Thanh nấu ăn; khi lười biếng thì gọi đồ ăn ngoài, cùng ăn và tán gẫu vài việc vặt.

Buổi chiều, Hàn Văn Thanh và Diệp Tu tay cầm tay tản bộ, lúc này Hàn Văn Thanh sẽ không bỏ qua cơ hội bắt Diệp Tu tập thể dục, rồi họ sẽ cùng về nhà.

Xẩm tối họ sẽ đi mua ít đồ, mua đồ về trời đã tối hẳn. Có thể nói ban đêm các sinh vật mang tên - trạch nam luôn có rất nhiều thú vui, với Hàn Văn Thanh và Diệp Tu tất nhiên không thể thiếu Vinh Quang, bọn họ chơi rồi xem ti vi, bốn tháng trước Diệp Tu đã bị Hàn Văn Thanh cấm ăn vặt buổi tối nên thường hắn chỉ ngậm điếu thuốc không châm lượn lờ trong nhà hoặc chơi game, nghiên cứu tài liệu gửi Hưng Hân . . .

Hôm nay trong thời gian rỗi rãi trước khi ngủ, Diệp Tu đã tìm ra một thú vui mới tên là “tìm tên mình trên mạng”.

~> Đại thần Diệp Tu ở đâu sau giải nghệ?

~> Tin đồn kết hôn??? Đối tượng của Đấu thần Diệp Tu là ai???

~> Thân phận bí ẩn và gia thế hoành tráng của Đội trưởng đời đầu Hưng Hân Diệp Tu -> Bấm để xem chi tiết

~> Sốc: Hoàng Thiếu Thiên mắng Diệp Tu là đồ XXX???

~> Hàn Diệp một vạn năm không đổi!!! Thập niên nhất mộng, chấp thủ nhất sinh!!

~> Lịch sử đăng Weibo của đại thần Diệp Tu.

~> . . .

Lướt từ trên xuống, đột nhiên tầm mắt Diệp Tu một một dòng tiêu đề thu hút, so với các tin lá cải khác, có một dòng rất văn thơ hơn nữa còn có chữ “Hàn”, hẳn là nói tới Hàn Văn Thanh. Bọn họ chưa hề công bố chuyện ở cùng nhau, vì thế Diệp Tu rất có hứng thú với dòng tin này.

-----------------

Lần này tới đây nhé, phần sau sẽ dễ thương lắm, bạn đoán thử xem !!
 
Last edited:

Lãi

Lơ lửng trên mây, dòm đời vùng vẫy
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
284
Số lượt thích
3,085
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp is real \^m^/
#2
A
~> Hàn Diệp một vạn năm không đổi!!! Thập niên nhất mộng, chấp thủ nhất sinh!!
Ôi không hổ là Taka!!! Fic bạn và Koba viết không khí vẫn cứ rất Ngọt và Tình như vậy!!! Quắn quéo chít tui mấttttt ư ư ư ư. Ư ư ư ư

Tui thấy gì rồi tui thấy gì rồiii!!! Á á á á á trời ơiiiiii huhuhuhu!!! *điên loạn* cái tên kìaaaaaaa hú hú húuuuuuuuuuu!

*điên cuồng bắn tim* nhất định tui phải chờ được phần sauuuu!!!!!!!!

Hàn Diệp một vạn năm!!!!! Thập niên nhất lộ, chấp thủ nhất sinhhhhhh!!!!!
 

Lạc An

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
7
Số lượt thích
55
#3
Hi bạn, dạo gần đây vô tình tui biết được forum của Toàn chức cao thủ, vừa vặn tui cũng là dân viết nên tui ghé ngang qua khu tự sản xuất, vừa hay đọc được fic của bạn. Đọc xong tui nghĩ nên viết một chút cảm nhận của tui về fic.

Nhìn chung, mạch văn của bạn khá là lủng củng. Vì sao lại như thế? Vì bạn sử dụng dấu phẩy quá nhiều trong một câu khiến câu văn vô tình bị ngắt quãng, có những chỗ không cần thiết phải sử dụng dấu phẩy thì bạn lại thêm vào làm nhịp điệu của câu trở nên lộn xộn. Thêm nữa, bạn vướng phải lỗi lặp từ, lặp trạng từ, câu sau lặp lại ý câu trước nên khi đọc lên tui cảm giác cứ như mình đang đi quanh một vòng tròn, đi mãi mà vẫn về lại vị trí ban đầu.

Một ngày chủ nhật rảnh rỗi, hôm nay cả Diệp Tu và Hàn Văn Thanh đều lười biếng, dạo trước vì nhận lời mời của Liên minh, họ bận rộn suốt hai tuần, nên sau khi xong xuôi trở về, cả hai người đều trở nên lười biếng.
Trong một câu không cần quá nhiều trạng từ chỉ thời gian, "một ngày chủ nhật rảnh rỗi" rồi không cần phải thêm một trạng từ "hôm nay" để chỉ thời gian nữa. Vế trước của câu đã có "lười biếng", vế sau lại lặp thêm một lần "lười biếng" nữa, thay vì dùng mãi một từ "lười biếng", bạn có thể thay nó bằng một từ đồng nghĩa hay một câu diễn đạt ra ý nghĩa tương tự.

---> Một ngày chủ nhật rảnh rỗi, cả Diệp Tu và Hàn Văn Thanh đều trở nên lười biếng. Dạo trước vì nhận lời mời của Liên minh khiến họ bận rộn suốt hai tuần, nên sau khi mọi chuyện đã được giải quyết xong cả hai người đều không muốn làm gì nữa cả.

Bọn họ không còn là tuyển thủ chuyên nghiệp, sau khi buông xuống nghĩa vụ và trách nhiệm, không còn là đối thủ trên sàn đấu. Diệp Tu và Hàn Văn Thanh chỉ là hai người muốn cạnh nhau cả đời. Thế nên dù là người rất nghiêm khắc, có nhiều lúc Hàn Văn Thanh cũng sẽ ‘lười biếng’ theo Diệp Tu. Ở cạnh nhau, đã rất nhiều năm, cả hai người đều chậm rãi thay đổi, từng chút một, không phải thay đổi nguyên tắc hay thay đổi bản thân, đơn giản là thích nghi với đối phương, từng chút mà yêu nhau.
Câu này lại mắc phải lỗi lặp từ, từ "lười biếng" một lần nữa lại xuất hiện, vấn đề ở câu này chính là "nghiêm khắc" và "lười biếng" không dùng để đối nhau được. "Nghiêm khắc" mang nghĩa "không dễ dàng tha thứ hoặc bỏ qua một sai sót nào" (từ điển việt - việt), còn "lười biếng" là tính từ mang nghĩa khái quát trạng thái không muốn làm một việc gì cả. Hai tính từ này đặt trong một câu có hai vế đối nhau, nghĩa của chúng lại không trái ngược nhau để tạo thành một câu đối.

Ở cạnh nhau, đã rất nhiều năm, cả hai người đều chậm rãi thay đổi, từng chút một, không phải thay đổi nguyên tắc hay thay đổi bản thân, đơn giản là thích nghi với đối phương, từng chút mà yêu nhau.
---> Thừa dấu phẩy

----> Bọn họ không còn là tuyển thủ chuyên nghiệp, sau khi buông xuống nghĩa vụ và trách nhiệm họ cũng không còn là đối thủ trên sàn đấu, Diệp Tu và Hàn Văn Thanh chỉ là hai người muốn cạnh nhau cả đời. Thế nên dù là người không có thói quen chây lười, có nhiều lúc Hàn Văn Thanh cũng sẽ ‘lười biếng’ theo Diệp Tu. Ở cạnh nhau, đã rất nhiều năm qua đi, cả hai người đều chậm rãi thay đổi từng chút một, bọn họ không phải thay đổi nguyên tắc của bản thân, đơn giản là họ bắt đầu dần thích nghi với thói quen của đối phương, từng chút mà yêu nhau.

Đã 10 giờ trưa, Diệp Tu cởi trần, Hàn Văn Thanh mặc một chiếc áo ba lỗ mát mẻ, ôm nhau ngủ tới trưa. Dạo này bọn họ đang ‘lười biếng’ nên rất rảnh rỗi, thường thường ngủ thẳng một giấc đến khi tự thức dậy, thức dậy thì xem đó là thời gian nào trong ngày. Diệp Tu lông bông quét nhà, Hàn Văn Thanh nấu ăn, nếu Diệp Tu rảnh rỗi, sẽ vào bếp nhìn Hàn Văn Thanh nấu ăn. Khi lười biếng thì gọi đồ ăn ngoài, cùng ăn, tán gẫu vài việc vặt.

Chiều sẽ cùng đi dạo, Hàn Văn Thanh và Diệp Tu tay cầm tay tản bộ, lúc này Hàn Văn Thanh sẽ không bỏ qua cơ hội bắt Diệp Tu tập thể dục một chút, rồi họ sẽ cùng về nhà.

Hơi tối sẽ đi mua ít đồ, sau đó là tối. Có thể nói ban đêm các sinh vật mang tên - trạch nam luôn có rất nhiều thú vui. Với Hàn Văn Thanh và Diệp Tu tất nhiên không thể thiếu Vinh Quang, chơi một chút, xem ti vi, bốn tháng trước Diệp Tu đã bị Hàn Văn Thanh ra không cho ăn vặt buổi tối nên thường hắn chỉ ngậm điếu thuốc không châm lượn lờ trong nhà hoặc chơi game, nghiên cứu vài tài liệu gửi Hưng Hân . . .
Từ "lười biếng" vẫn bị lặp lại, tui tự hỏi vì sao mỗi đoạn nhất định phải có "lười biếng" vậy? Nếu bạn muốn nhấn mạnh trạng thái "lười biếng" của Diệp thần và Hàn đội, bạn cũng không nhất thiết phải liên tục sử dụng nó như vậy. Điều này khiến cả một chương truyện trở nên nhàm chán, vô hình nó lại đi ngược tác dụng mà bạn mong muốn. Lặp từ "thức dậy", "nấu ăn". "Đi dạo" đồng nghĩa với "tản bộ" rồi, trong trường hợp này "tản bộ" không cần thiết phải thay thế "đi dạo" để tránh lặp từ.

Tiếng Việt không có từ "hơi tối", có thể văn nói có sử dụng nhưng văn viết thì không. "...sau đó là tối" vế này tối nghĩa, "sau đó là tối" vậy thì "tối" thì thế nào? Hay "tối" thì làm gì? Nếu câu sau giải thích cho vế "sau đó là tối" thì bạn chấm câu ngay ở chỗ đấy thật sự rất không ổn.

--> Đã 10 giờ trưa, Diệp Tu cởi trần còn Hàn Văn Thanh mặc một chiếc áo ba lỗ mát mẻ, ôm nhau ngủ tới trưa. Dạo này bọn họ đang rất rảnh rỗi, thường ngủ thẳng một giấc đến khi tự thức giấc, dậy rồi thì xem đãkhoảng thời gian nào trong ngày. Diệp Tu lông bông quét nhà, Hàn Văn Thanh nấu ăn, nếu Diệp Tu rảnh rỗi, sẽ vào bếp nhìn Hàn Văn Thanh chuẩn bị bữa cơm. Khi lười biếng thì gọi đồ ăn ngoài, cùng ăn, tán gẫu vài việc vặt.

Chiều sẽ cùng đi dạo, Hàn Văn Thanh và Diệp Tu tay cầm tay cùng sóng vai nhau, lúc này Hàn Văn Thanh sẽ không bỏ qua cơ hội bắt Diệp Tu tập thể dục một chút, rồi họ sẽ cùng về nhà.

Xế chiều sẽ đi mua ít đồ, (sau đó là tối?). Có thể nói ban đêm các sinh vật mang tên - trạch nam luôn có rất nhiều thú vui. Với Hàn Văn Thanh và Diệp Tu tất nhiên không thể thiếu Vinh Quang, chơi một chút, xem ti vi, bốn tháng trước Diệp Tu đã bị Hàn Văn Thanh (ra không?) cấm ăn vặt buổi tối nên thường hắn chỉ ngậm điếu thuốc không châm lửa lượn lờ trong nhà hoặc chơi game, nghiên cứu vài tài liệu gửi Hưng Hân . . .

Ừm, đây là vài góp ý nhỏ + beta của tui dành cho fic của bạn. Chúc bạn càng ngày càng viết tốt hơn nữa.
 

Bình luận bằng Facebook