[Liễu Phi trung tâm] Công Chúa Nhỏ - 七月流莺 [HOÀN]

CryingDevil.

Nông dân công nghiệp
Bình luận
238
Số lượt thích
908
Location
lò nướng bánh
Team
Hô Khiếu
Fan não tàn của
Thư gia tỷ muội, Cừu ngố, Bánh Ngọt, tiểu Vũ
#1
Tên truyện: Công Chúa Nhỏ - thuộc tuyển tập Sơn Hà Kính Ta


Tác giả: 七月流莺


Biên tập: Dương Ly


Thể loại: đồng nhân Toàn chức cao thủ, no CP, Liễu Phi trung tâm, ngắn


Tình trạng bản gốc: hoàn


Tình trạng biên tập: hoàn

"Ta kính sơn hà một chung rượu, sơn hà kính ta đi một đời.

Hoàng hôn nắng chưa tắt, chim già biết mổ hầu.

Sông dài làm áo, tay nhấc núi xanh, chúng ta vẫn thiếu niên.

Thời gian trôi tận, còn đó sơn hà vô danh vì người khắc ghi ý chí."
.
.
.


Liễu Phi là một cô gái như thế nào đây?

Từ nhỏ đến lớn nàng đều giống như hòn ngọc quý được ba má nâng niu trên tay, cuộc sống cũng không phải trải qua bao nhiêu sóng gió, thế giới này cũng cực kỳ yêu chuộng nàng, những cái gì bạo lực học đường bóng tối thơ ấu đều cách xa nàng, nỗi muộn phiền lớn nhất mà nàng từng trải qua có chăng cũng chỉ là trên mặt mọc mụn nhìn không đẹp phải tính sao. Nàng không thầm thương ai, cũng không có ai tỏ tình với nàng, cuộc sống cứ vậy bình thản mà trôi qua, thật ra cũng từng thích thầm chàng nào rồi, nhưng cuối cùng lại vì mải đánh lộn với đám con trai mà lỡ đem bao tâm tư ném ra đằng sau hết.

Tính cách nàng thật thà thẳng thẳn, cũng chưa bao giờ nảy sinh ý đồ xấu nào, nàng che miệng đâm chọt bạn vài câu, kỳ thực trong lòng nàng cũng không hẳn muốn chế giễu gì cả, nếu bạn hỏi nàng vì sao nói vậy, nàng khả năng cũng không có cách nào trả lời nổi.

"Muốn nói ... Cứ nói a, không được sao?"

Bạn quả thật là không có cách nào phản bác lại nàng, về phương diện đọc hiểu ngầm suy nghĩ đối phương này, đại tiểu thư Liễu Phi thực chẳng có chút thiên phú nào. Những cơn sóng ngầm cuồn cuộn âm mưu dương mưu kia dừng trên người nàng, nàng không chỉ không hề hay biết, mà còn muốn kỳ quái liếc người. Nàng chỉ nghĩ, mấy cậu hành xử như vậy thiệt kỳ quái, rồi lại mặc kệ, bỏ lại sau lưng.

Tuy nhiên, Liễu Phi cũng có những tâm tư của riêng mình, từ bé đến lớn xem nhiều phim cung đấu cẩu huyết như vậy, đầu gỗ cũng tự khắc hiểu chút đạo lý đối nhân xử thế, nàng hiểu, có những người, những việc mình rất ghét, nhưng cũng không thể nào ngó lơ. Nhưng nàng vẫn chẳng hiểu khi nào thì nên nói gì. Cho nên nàng thực hâm mộ những người khôn khéo a.

Thật quá lợi hại đi, có thể nhìn thấu tâm tư người khác, lại luôn có thể lựa lời nói đúng thời điểm.

Ai, làm người thật phiền, có những lúc Liễu Phi ước mình là chú chim non, không cần phải có cánh cũng được, bởi vì mỗi ngày nó chỉ cần xây tổ kiếm ăn, không cần chật vật suy nghĩ những chuyện phức tạp như thế này nữa.

Con người vì sao cứ muốn làm nhau mệt thế a? Liễu Phi nhiều lúc đã nghĩ như vậy, nhưng sau đó, nàng tỉ mỉ ngẫm lại, thật ra mình cũng đâu có gì mệt đâu? Học hành thì không quá giỏi, chơi game thì cũng khá đấy, dù thế nào thì năm mười tuổi cũng có thể đem cả đám con trai trong khu phố thắng đến khóc, khi đó nàng thấy thật đắc chí, tui học không giỏi như các ông, nhưng về khoản chơi game thì các ông chưa phải đối thủ của tui nha. Sau khi tốt nghiệp trung học cơ sở, Liễu Phi liền xin ba má cho mình tới trại huấn luyện Vi Thảo thử xem, khi đó Vinh Quang cũng có đủ độ phổ biến, ba má tuy rằng thương nàng, con gái con lứa, mười bốn mười lăm tuổi đã một mình đến trại huấn luyện, chỉ sợ bị các bạn khác bắt nạt, nhưng cũng không quá ngăn cản. Ít ra so với Viên Bách Thanh năm ấy bị ba xông vào trại đại náo một trận đòi bắt về còn tốt hơn nhiều.

Nhưng khi vào trại huấn luyện rồi Liễu Phi mới biết, kỳ thực mình cũng chẳng lợi hại như vẫn tưởng vậy, hồi đó Liễu Phi ra mắt lúc mười sáu tuổi, là tuyển thủ nhỏ tuổi nhất ở Vi Thảo, mọi người lúc nào cũng che chở nàng, nếu nàng có làm gì sai cũng sẽ chẳng ai nỡ trách móc gì cả. Bạn cùng lứa dĩ nhiên cũng có những kẻ xa lánh nàng, nhưng sau đó nàng lại thuận thuận lợi lợi ký hợp đồng, chẳng giao lưu gì với những người phải rời trại kia cả. Dẫu vậy, ở trong chiến đội, Liễu Phi lúc nào cũng thấy mình nhỏ bé.

Đội trưởng thật là lợi hại a. Phương thần, Đặng phó cũng vậy, cái vị tiền bối Lý Nghị kia cũng hảo ghê gớm, còn cả tên kiếm khách, tên trị liệu cùng cái thằng pháp sư chiến đấu kia nữa, bọn họ đều thực mạnh a.

Mọi người đều giỏi như vậy, nàng thấy mình kém hơn nhiều.

Cũng có những lúc nàng cảm thấy buồn bực, liền thích chạy ra trại huấn luyện chơi. Nhìn những bạn nhỏ còn đang phải giãy dụa tìm cách ký hợp đồng, nàng liền thấy mình còn may mắn hơn nhiều. Không hẳn là nàng muốn dùng khó khăn của khác để giải tỏa căng thẳng cho bản thân, tuy cũng biết làm vậy thật xấu tính, nhưng mỗi lần như vậy nàng đều thật sự cảm thấy được an ủi. Ai, mâu thuẫn quá a.

Con gái tuổi vị thành niên vẫn luôn thích suy nghĩ lung tung, tiểu tâm tư thật sự là đếm không xuể. Liễu Phi cũng không ngoại lệ. Muốn tự thức dậy đúng giờ còn muốn trở thành thục nữ duyên dáng đáng yêu, nhưng nhiều lúc lại không khống chế nổi chính bản thân. Ai ai ai, đúng là buồn quá a.

Những tâm tư bé nhỏ này phải nói với ai đây? Vj Thảo cũng chỉ có duy nhất một cô nương là Liễu Phi. Cùng đội trưởng tâm sự? Nàng chắc chắn không dám, Vi Thảo trừ bỏ Phương thần Đặng phó ra ai cũng rất kính trọng ảnh. Vả lại ảnh bận rộn mỏi mệt như thế, còn đâu thời gian ngồi nghe nàng nói chuyện vớ vẩn đây? Tiêu Vân Chu Diệp Bách hai cái tên kia càng không thể tin tưởng nổi, nói ra không chừng bọn hắn còn trêu nàng nữa cơ. Còn người khác a, vô duyên quá, đột nhiên chạy ra tìm bọn họ nói chuyện, nàng cảm thấy rất kỳ quái a.

A a a thật sự hảo phiền a.

Liễu Phi đem mái tóc dài gãi đến rối tung. Nằm ở trên giường mà hai mắt cứ chớp liên tục, xong lại không biết từ lúc nào liền thiếp đi.

Sáng hôm sau lại hoảng loạn cuống quít cùng bận rộn mà buộc lại mái tóc, rửa mặt rửa mũi, thay quần áo, mặc thêm áo đồng phục mà chạy sang phòng huấn luyện. May mà đội trưởng ảnh chưa tới đó, vù vù, đợi đã, có phải nàng đã quên chuyện gì đêm hôm qua vừa nghĩ không? Ai nha đội trưởng tới rồi kìa, huấn luyện huấn luyện, không quan tâm nữa.

Liễu Phi a, nàng chình là một cô gái bình thường như vậy, thậm chí có những lúc nàng khiến bạn cảm thấy chán ghét, nhưng chờ lúc nàng cười với bạn xem, cái bộ dáng ngốc nghếch ấy lại khiến chúng ta muốn cũng không ghét nổi nữa.

Ôi, đúng là Liễu Phi a.

Thật làm cho người ta vừa yêu vừa hận.

Nhưng bạn yêu nàng, bạn hận nàng, nàng có quan tâm sao?

Cũng chỉ là cảm xúc đơn phương mà thôi, nàng thì vẫn mãi mãi là nàng.


.

.

.

END

Quà sinh nhật sớm dành tặng chị @Neko-chan, Líu Líu xinh đẹp của chúng em ♡
 
Last edited:

Neko-chan

Thập Niên Chi Dương, Nhất Diệp Tri Thu
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
291
Số lượt thích
2,293
Fan não tàn của
Diệp thần Tán ca
#2
Hị hị, hôm trước chị chưa cmt được, nay cmt cảm ơn em nà~ Iu em <3
 

CryingDevil.

Nông dân công nghiệp
Bình luận
238
Số lượt thích
908
Location
lò nướng bánh
Team
Hô Khiếu
Fan não tàn của
Thư gia tỷ muội, Cừu ngố, Bánh Ngọt, tiểu Vũ
#3

Bình luận bằng Facebook