Slogan các chiến đội và nhân vật

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,016
Số lượt thích
3,957
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#1
Các câu khẩu hiệu mình từng gặp fan hô hào, có câu trích trong truyện, có câu nhà xuất bản thêm vào, có câu fanclub tự lập ra, thấy thêm sẽ bổ sung thêm dần.


Lửa Hưng Hân ta, cháy khắp thiên hạ, chiến đội quán quân, binh đoàn vương giả

Diệp Tu:

Mười năm Vinh Quang, trước sau như một.

Người đứng ngất ngưỡng ngôi cao, quay lưng chiu chắt đắp đường xưng vương.

Tín ngưỡng cả đời vinh danh anh mũ miện, anh ngự đỉnh Vinh Quang mãi không hạ màn.

"Vinh Quang không phải trò chơi của một người." (chương 493)

“Anh là tuyển thủ chuyên nghiệp cơ mà, em nghĩ sao?” (chương 1728)

Tô Mộc Tranh: Biết bao nhiêu người hâm mộ vũ đài của cô, nhưng trong lòng Tô Mộc Tranh chỉ thầm muốn làm một vai phụ. (chương 100)

Ngụy Sâm: "Lão phu năm ấy, vẫn là một thiếu niên thần thánh!" (chương 1343)

Phương Duệ:

Phương Duệ! Đổi nghề, lần thứ hai phong thần! (chương 1635)

Anh thấy không, lão Lâm? Em, nhà vô địch! (chương 1725)

Đường Nhu: "Tôi thua, nhưng Hưng Hân thì không!" (chương 1454)

An Văn Dật: Có kém thế nào, tôi cũng là mục sư Hưng Hân! (chương 1687)

Mạc Phàm: “Thật ra lối thoát ở đâu cũng có, chủ yếu là chú có năng lực xông ra không thôi.” (chương 469)

Trần Quả: Thật may mắn gặp gỡ người, đương lúc người tuyệt vời nhất. (câu này hình như do Trần Quả nói về Diệp Tu trong chính văn, nhưng tui chưa kiếm ra chỗ nào…)


Chúng ta còn rất nhiều mùa hè thuộc về Lam Vũ

Dụ Văn Châu:

Văn thâu bốn bể, truyền kể cửu châu (Văn khởi tứ hải, dĩ dụ cửu châu). Câu có chơi chữ tên của Dụ Văn Châu.

“Đôi khi cũng thật hâm mộ những kẻ điên có tốc độ tay mấy cậu.” (chương 185)

“Trận đấu sẽ không bị định đoạt chỉ bởi một cá nhân.” (chương 449)

Đó chính là Dụ Văn Châu. Dù đang dẫn trước hay đang thua sút, dù thuận lợi hay khó khăn, anh chưa bao giờ đánh mất bình tĩnh. Anh luôn luôn tìm kiếm biện pháp vững chắc nhất. (chương 1422)

Hoàng Thiếu Thiên:

Dạ Vũ Thanh Phiền, kiếm định thiên hạ.

“Nhất định phải trở về.” (chương 124)

“Tôi không có gì muốn nói cả.” (chương 685)

Con người chủ nghĩa cơ hội nhất Vinh Quang. Chỉ một sơ hở, đã đủ cho hắn xoay chuyển tình thế. Chỉ một sơ hở, đã đủ cho hắn ra tay trí mạng. (chương 1345)


【蓝色盛夏/DAY81】捧杯吧-数码子akira

Kiếm và Lời Nguyền:

Kiếm và Lời Nguyền, như hình với bóng.

Phương hướng mũi kiếm chỉ đến, lời nguyền như bóng với hình.

Thiếu thời chỉ rõ võ tranh thiên hạ, ngày sau càng tỏ văn ngự cửu châu. (chơi chữ tên của Dụ Văn Châu và Hoàng Thiếu Thiên)

Cậu bé giờ đã trở thành nền tảng vững chắc của Lam Vũ; mà Hoàng Thiếu Thiên cũng đã trở thành lưỡi kiếm sắc bén, chặt đứt đường địch. (chương 518)

Dạ Vũ Thanh Phiền cương quyết bất chấp mọi thứ, vẫn đứng sừng sững bảo vệ trước người Sách Khắc Tát Nhĩ như một kị sĩ. (chương 1263)

Trịnh Hiên:

Lam Vũ chính là áp lực cũng là động lực để cậu tiếp tục kiên trì tiến bước.

Áp lực như núi khắp các chương TCCT =)))

Tống Hiểu: Sức mạnh không nằm ở vẻ ngoài, đó là tôn chỉ của khí công sư. (chương 1437)

Lư Hãn Văn:

“Thằng nhóc này sẽ làm tất cả mọi người lớn kinh ngạc.” (chương 755)

“Lưu Tiểu Biệt tiền bối của chiến đội Vi Thảo, lên quyết đấu một trận đi!” (chương 921)

Cách biệt thực lực không đáng sợ, đáng sợ là bởi cách biệt mà bỏ cuộc. (chương 1395)


Sợi cỏ mong manh, nhỏ nhoi sinh trưởng, sinh khắp nơi nơi, trưởng thành thế giới

Vương Kiệt Hi:

Ma Thuật Sư của tôi, nguyện ngàn ánh sao tô điểm cho vương miện người.

Không gì cản nổi Vương Kiệt Hi và Vương Bất Lưu Hành của anh nâng cả Vi Thảo trên vai, bay về phía trước. (chương 1325)

"Không được dừng bước, không được mỏi mệt! Muốn sinh tồn trong Liên minh này, phải biết ngược dòng mà đi." (chương 1189)

Cao Anh Kiệt: “Anh Kiệt, em phải gánh vác tương lai của Vi Thảo.” (chương 304)

Lưu Tiểu Biệt:

Thiên tài APM Lưu Tiểu Biệt (chương 922)

Lưu Tiểu Biệt phá kỷ lục, 15 kiếm Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm! (chương 923)

Viên Bách Thanh/Phương Sĩ Khiêm: Ánh sáng trắng lóa của Thần Trị Liệu mãi mãi chiếu soi con đường phía trước của Vi Thảo.

Đặng Phục Thăng: “Nếu may mắn cũng là sai lầm, tôi nguyện sai càng thêm sai.” (chương 761)

Hứa Bân:

"Thắng thua là chuyện thường tình. Đừng để vũ khí của địch gây dame lên niềm tin của mình!" (chương 1192)

"Đôi khi điều quan trọng không nằm ở tính đúng sai của một lựa chọn, chủ yếu là cậu có nghị lực theo nó đến cùng hay không thôi." (chương 1192)



Bá Đồ

Mười năm Bá Đồ, trước sau như một

Hàn Văn Thanh:

Đội trưởng mười năm, trụ cột mười năm. (chương 1497)

"Anh ấy nói sức mình có hạn, chỉ muốn tập trung cho Bá Đồ." (chương 1728)

Trương Tân Kiệt:

Trương Tân Kiệt cầm tài khoản trị liệu thánh thiện nhất, hoạch định thế tiến công hổ báo nhất.

Sự bảo vệ lặng lẽ và chiến thuật tỉ mỉ của Trương Tân Kiệt kiểm soát toàn cục, hắn là linh hồn không thể khuyết thiếu của Bá Đồ.

Tâm ta tựa đá, không thể chuyển dời; thạch đá không lay, tâm ta bất hủ.

Cậu ta là người duy trì kỷ lục đứng đầu Liên minh hiện nay: Người phạm lỗi thấp nhất. (chương 187)

Lâm Kính Ngôn:

Đệ nhất lưu manh Lâm Kính Ngôn.

Nhiệt huyết của hắn vẫn chưa lụi tàn. (chương 750)

"Có thể trở thành một tuyển thủ Vinh Quang chuyên nghiệp chính là điều may mắn nhất cuộc đời tôi." (chương 1575)

Trương Giai Lạc:

“Vì quán quân, tôi phải thắng!” (chương 1062)

“Nhưng dù thế nào, tôi cũng có thứ mình theo đuổi tới cùng.”
“Quán quân thực sự quan trọng đến vậy sao?”
“Đúng vậy, rất quan trọng. Quan trọng hơn tất cả mọi thứ.” (chương 786)


[榮耀歸來]灣家全職ONLY結-生生不息 繁榮昌盛

Đây là một đội ngũ vĩnh viễn không lùi bước. (chương 750)

Hàn Văn Thanh, át chủ bài Bá Đồ vĩnh viễn không biết lùi bước là gì. Trương Tân Kiệt, bậc thầy chiến thuật vĩnh viễn không bao giờ phạm sai lầm trên sân. (chương 1078)

Tống Kỳ Anh: Tống Kỳ Anh sẽ chống bầu trời Bá Đồ mười năm kế tiếp.



Luân Hồi

Luân Hồi có thể chiến thắng, bất kể đối thủ là ai

Chu Trạch Khải:

Nơi làn đạn chạm tới được, Chu Trạch Khải chính là quy tắc

Chu Trạch Khải ngoài hồi máu thì không gì không làm được. (chương 656)

Cậu ta, là bất bại. (chương 683)

Chu Trạch Khải vô giải. Mọi tuyển thủ muốn đánh bại hắn đều ngã gục dưới gót chân hắn. Mọi chiến thuật muốn khống chế hắn đều thất bại dưới nòng súng hắn. (chương 1072)

Giang Ba Đào:

“Tôi luôn luôn tin rằng Luân Hồi có thể chiến thắng, bất kể đối thủ là ai!" (chương 1079)

“Khi mày tưởng bở hả hê, anh tao sẽ có hành động.” (chương 1596)

Tôn Tường:

"Tôi sẽ khiến danh hiệu Đấu Thần lại vang dội khắp cả Vinh Quang." (chương 1)

“Hôm nay tôi thua, thua không còn lời để nói, nhưng ngày mai thì chưa chắc.” (chương 312)

“Không thắng được đâu, bởi vì Vinh Quang không phải trò chơi của một người.” (chương 1052)

“Khoảnh khắc ấy, khí thế mà Nhất Diệp Chi Thu mang tới khác nào Đấu Thần ngày xưa dưới tay Diệp Tu!” (chương 1644)

Nhất Diệp Chi Thu sẽ không lụn bại trong tay của tôi!



Luân Hồi, nó là vương giả, càng là mái nhà.

Ngô Khải: "Thích khách là kẻ chuyên đi ám sát. Kẻ ám sát đáng sợ nhất là người trông có vẻ bình thường nhất, bởi chẳng ai sẽ đề phòng hắn. Một vẻ ngoài bình thường chẳng được ai để mắt, chính là thiên phú trời ban cho nghề thích khách này." (chương 1704)

Song Nhất: Thiên phú vượt trội, trình độ xuất sắc, hai người tả xung hữu đột giữa trận tiền như chốn không người. (chương 1637)



Lôi Đình

Sinh Linh chưa diệt, Lôi Đình chưa ngưng.

Nỗi đau rã rời, rồi sẽ hóa sấm lôi đình rạch phá trời.

Đội trưởng, hoan nghênh về nhà (chương 1082)

Tiêu Thời Khâm:

Phải tin tưởng đồng đội của mình, đó chính là niềm tin chiến thắng.

"Đến lúc phải thay đổi rồi." (chương 641)

"Cho dù là lúc nào, ở đâu thì trong lòng tôi trước sau vẫn sẽ có dấu ấn của Lôi Đình.” (chương 641)

Phương Học Tài: Tài trí cuồn cuộn, tựa như quỷ mị (chơi chữ tên Phương Học Tài và tài khoản Quỷ Mị Tài)



Bách Hoa
“Song Hoa làm sao đủ, phải Bách Hoa mới được.” (Tôn Triết Bình, Đỉnh Vinh Quang)

Súng vang, đạn rền, kiếm dậy. Phồn Hoa Huyết Cảnh. (chương 950)

Năm ấy, Hoang Mạc Viễn Tây, trăm hoa nở rộ. (Đỉnh Vinh Quang)

“Trương Giai Lạc, vì sao anh phải đi!!!” (chương 950)

“Đã quyết định vẫy tay từ biệt quá khứ, sao còn muốn lưu lại một tia yếu mềm?” (chương 950)

Phồn Hoa Huyết Cảnh, nên chương tuyệt tác. Bách Hoa nở rộ, lần nữa lên đường.

Tân Bách Hoa không phải là vật thay thế cho bất kỳ ai.

Vu Phong: Hắn muốn dùng trọng kiếm trong tay, khai phá một thời đại chỉ thuộc về riêng mình! (chương 1344)

Trâu Viễn: Cậu sở hữu vận may không tưởng (chương 1376)





Ba Lẻ Một

Ba Lẻ Một Độ, Nhất Kích Tất Sát!

Dương Thông: "Bởi vì tôi là đội trưởng Ba Lẻ Một." (chương 1283)

Ngày mà thích khách bỏ mạng, không ai sống nổi một mình. (Chơi chữ sống một mình = Độc Hoạt, tên tài khoản kỵ sĩ của Hứa Bân, cựu đội phó 301)

Ngày mà thích khách trở về, là lúc nhất kích tất sát!



Hư Không

Hư Không có thể mất Cặp đôi tốt nhất sáu năm trời, nhưng không thể thiếu Song Quỷ một giây nào.

Thịnh yến quỷ thần, trên đỉnh Hư Không.



Gia Thế

Gia Thế sẽ không ngã!

Diệp Thu: Hà tất vương triều choàng áo hoàng bào, giang sơn do anh một tay kiến tạo.

Khưu Phi:

"Tiền bối, lần sau vào trận gặp." (chương 1083)

Vương triều sụp đổ, cậu đạp giữa đống phế tích hoang tàn, phất cờ xưng vua.

“Gia Thế nhất định sẽ không ngã!” (chương 1059)



Hoàng Phong

Hoàng Phong lan đến, mười dặm an khang.

Điền Sâm:

"Quét Đất Dâng Hương thuộc về Hoàng Phong! Tôi tuyệt đối sẽ không để đứt đoạn dòng truyền thừa của nó!" (chương 1288)

Điền Sâm có lẽ là người bi kịch nhất trong thế hệ hoàng kim. Cả cuộc đời đánh giải của gã chỉ dùng để chứng kiến Hoàng Phong từ một chiến đội ông lớn sa sút đến như hôm nay. (chương 1340)



Yên Vũ

Sở Vân Tú:

“Chỉ cần đứng trên đấu trường thì đều cần dốc hết sức mình.” (chương 925)

Tôi vươn bờ vai gầy yếu, cõng cả tòa Yên Vũ lâu!

Lý Hoa:

Ninja phải ẩn giấu lặng lẽ, nhưng vì Yên Vũ, kiếm sắc hé mũi!

Mũi kiếm của Lâm Ám Thảo Kinh vĩnh viễn bảo vệ Phong Thành Yên Vũ.

Chị em họ Thư: Há Dám Phản Kháng, Ai Không Cúi Đầu!


Nghĩa Trảm Thiên Hạ, chữ nghĩa đi đầu.

Tôn Triết Bình: Hắn sẽ không lùi bước, sẽ không trốn tránh, đó mới là Tôn Triết Bình, sắc thái của đệ nhất cuồng kiếm sẽ không vì bất cứ thứ gì mà lu mờ. Chỉ có thể biểu hiện mấy phút, thì để mọi người chiêm ngưỡng ngoạn mục trong mấy phút ấy đi! (chương 1028)



Hô Khiếu
Thanh thế Hô Khiếu, Tam Đả thiên hạ. (Khí thế thét gào, ba đánh thiên hạ)

Đường Hạo: Lấy hạ khắc thượng, mạnh không thể nương!



Tô Mộc Thu:

Chỉ là bắt đầu lại lần nữa thôi mà. (chương 616)

"Cậu trai trẻ, chú em đừng quá láo toét, đường đời còn rất dài." (chương 1637)



Toàn viên:

Tên của bọn họ chính là một thời thịnh thế.

Bạn này, bạn đã từng nghe về “Toàn Chức Cao Thủ” chưa?
Nghe rồi, đó là vinh quang cả đời của tôi.

Còn chưa kết thúc đâu, trận đấu chưa kết thúc, người cũng chưa. (chưa kiếm ra chỗ cụ thể xuất hiện, nhưng thấy hay quá không nhịn được bỏ vào)

Kỷ lục tồn tại là để bị phá, phải phá mới ra kỷ lục, đỉnh cao nhất vĩnh viễn chỉ tồn tại trong tương lai mà không phải quá khứ. (chương 55)

"Trên sàn đấu này, cố gắng là thứ không đáng khoe khoang nhất, bởi vì nó là thứ căn bản nhất, nhỏ bé nhất, bất kỳ ai cũng biết làm. Hiểu rõ điều đó đi đã, mới hẵng trèo lên cao!" (chương 1574)





twitter sora2396

Hô khẩu hiệu là lẽ sống, hô khẩu hiệu là chân lý. Hãy như fanclub tháp tùng Bá Đồ, sân khách sân nhà chấp tất!

Ban đầu xem video thấy dân tình hô khẩu hiệu khá vui như này nên đọc thử, không ngờ nhiều câu slogan mình không biết thật.

 

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,016
Số lượt thích
3,957
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#2
Không edit post trên được nên bổ sung:

Trần Quả: Thật may mắn gặp gỡ người, đương lúc người tuyệt vời nhất. (câu này hình như do Trần Quả nói về Diệp Tu trong chính văn, nhưng tui chưa kiếm ra chỗ nào…)
Xuất hiện chương 1726.

Diệp Tu:
Người nói mười năm Vinh Quang, mãi không hạ màn; sau đó trên đỉnh Vinh Quang, đội miện xưng vương.

Tô Mộc Thu:
Người nói đừng quá láo toét, đường đời còn dài; sau đó bẵng bóng thế gian, vùi thân đất vàng.

Hoàng Thiếu Thiên:
Người nói Dạ Vũ Thanh Phiền, kiếm định thiên hạ, sau đó gặp kiếp dưới cây, thật phiền phiền phiền.

Chu Trạch Khải:
Người nói bất kể thế nào, Luân Hồi bất bại; sau đó nơi tiếng súng vang, sân nhà giáng thế.

Vương Kiệt Hi:
Người nói ngàn vạn sao trời, cho ta ngự dụng; sau đó ngẩng nhìn bầu trời, sao rơi óng ánh.

Tôn Tường:
Người nói sẽ có một ngày, ta sẽ thành thần; sau đó dưới Rồng Ngẩng Đầu, chốt nên Đấu Thần.

Hàn Văn Thanh:
Người nói mười năm Bá Đồ, trước sau như một; sau đó đội trưởng mười năm, trụ cột mười năm.

Tô Mộc Tranh:
Người nói muốn vì anh trai, làm gì cũng chịu; sau đó ôm một bầu rượu, khóc không thành tiếng.
 

Bình luận bằng Facebook