Hoàn [Toàn Chức Cao Thủ 2] Road to glory

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 527: Chiến thuật đấu kỹ thuật
Giang Ba Đào cuối cùng vẫn phải xuất chiến. Nhiệm vụ của người thứ ba là làm nốt những gì còn lại sau khi hai người đầu tiên vừa mài sức vừa ám sát. Trên kế hoạch của Luân Hồi là như thế. Còn bây giờ Chu Tước Lăng Vân 92% máu 45% mana. Vĩnh Bình thì chắc chắn là có yếu đi. Còn yếu đến mức nào thì chỉ có bản thân Vĩnh Bình biết mà thôi. Luân Hồi và Giang Ba Đào hoàn toàn không biết được. Trận chiến vừa mới bắt đầu thì Chu Tước Lăng Vân đã lại lao đi cứ như người điều khiển không một chút thương tích nào vậy. Vì đã được nghỉ 10 phút. Vĩnh Bình đã lấy lại được chút ít thể lực. Cơ thể được thư giãn trong 10 phút này cũng làm cho những cơn đau giảm xuống kha khá. Đạn từ hai khẩu súng lại bắt đầu xả ra ồ ạt. Vô Lãng trước khi bước vào trận bán kết quan trọng này cũng đã được Luân Hồi update lên để chuẩn bị cho tình huống như thế này. Tốc độ ngâm xướng của Vô Lãng đã tăng lên kha khá. Tất nhiên không thể biến những chiêu thời gian ngâm xướng dài thành chiêu tức thời được. Vừa nhìn thấy đối thủ tấn công. Vô Lãng đã chủ động phản công bằng Kiếm Sóng Băng Sương. Dù gì thì một chiêu thức có thể giảm tốc độ của đối thủ trong thời điểm này cũng là một sự lựa chọn hợp lý. Chu Tước Lăng Vân thì vẫn như mọi khi. Phạm vi của kiếm sóng chưa bao giờ là đủ để khiến cho Vĩnh Bình không xử lý được. Chu Tước Lăng Vân vẫn lướt qua kiếm sóng rồi tấn công đối thủ. Đạn vẫn bay ào ạt về phía Vô Lãng. Đánh với ma kiếm sĩ thì áp sát là một sự lựa chọn tốt. Nên Chu Tước Lăng Vân vẫn tiếp tục tiến về phía trước mà không định cho Vô Lãng có cơ hội để ra thêm chiêu. Vô Lãng tiếp tục xả ra thêm một Kiếm Sóng Rực Lửa. Băng lửa kết hợp vẫn luôn là một combo thường dùng của ma kiếm sĩ. Chu Tước Lăng Vân tiếp tục lướt qua thêm một lần nữa. Kỹ thuật di chuyển để vượt qua kiếm sóng. Lần đầu tiên đối đầu với nhau Vĩnh Bình đã cho Giang Ba Đào xem rồi. Lần này cũng như vậy thôi. Chỉ chịu một chút sát thương lướt qua. Chu Tước Lăng Vân đang dần tiếp cận được Vô Lãng. Giang Ba Đào cũng không chần chừ một giây nào mà triệu hồi Kiếm Hồn ngay lập tức. Sáu thanh kiếm khí lập tức được triệu hồi lao về phía đối thủ. Kiếm Hồn là chiêu dùng để phòng ngự tầm gần của ma kiếm sĩ. Chúng có khả năng tự động tấn công không cần phải điều khiển khi có mục tiêu áp sát nên Vô Lãng có thể rảnh tay mà ra thêm kiếm sóng. Vấn đề là mỗi thanh kiếm chỉ có một lần tấn công mà thôi. Hết sáu kiếm mà đối thủ vẫn còn áp sát được là Ma Kiếm Sĩ hết đồ chơi. Thế là tranh thủ Vô Lãng dùng luôn kiếm sóng nhanh nhất của mình là Kiếm Sóng Phá Đất. Cũng tiện thể ngăn cản con đường tiếp cận của đối thủ. Không cho Chu Tước Lăng Vân áp vào làm thịt mình. Vừa bị kiếm tấn công dưới đất lại không thể dừng chân. Tình huống thi đấu này của Giang Ba Đào trở thành một pha khóa di chuyển vô cùng hợp lý.
Phan Lâm cùng toàn bộ fan Luân Hồi có mặt trong nhà thi đấu Tiêu Sơn đều vỗ tay tán thưởng cho tình huống thi đấu xuất sắc này của Giang Ba Đào. Thế rồi người ta nhìn thấy cách xử lý của Vĩnh Bình cũng ảo ma không kém. Khi mà Chu Tước Lăng Vân chân không chạm đất. Liên tục là những pha phi súng cùng với xoay người trên không. Việc giữ được cơ thể lơ lửng trên không trong khoảng thời gian mà sáu thanh kiếm bay vào tấn công không phải là việc dễ dàng. Chưa kể là còn những pha xoay người tránh né những nhát kiếm khí nữa. Phan Lâm vừa mới hò hét với pha thi đấu của Giang Ba Đào xong thì lại tiếp tục hò hét với pha thi đấu của Vĩnh Bình. 6 pha xoay người trên không cùng với vô số động tác bắn xuống đất để tạo lực giật cho cơ thể nhân vật không rơi xuống dưới đất. APM thời điểm đó của Vĩnh Bình đã vượt lên mốc hơn 900 sau đó lại tụt xuống mức 700 bình thường mà Vĩnh Bình sử dụng từ trận đầu tiên cho đến hiện tại. Đến cả Giang Ba Đào cũng không tin nổi vào mắt mình khi nhìn thấy tình huống múa vừa rồi. "Chu Tước đúng là vẫn đang bay lượn như cái tên của mình". Phan Lâm bình luận trong sự phấn khích đến mức tột độ.
Không để cho Vĩnh Bình có cơ hội tấn công mình. Trong lúc Chu Tước Lăng Vân còn đang múa ở trên không. Vô Lãng đã dùng đến đại chiêu mạnh nhất của mình Trận Sóng Kiếm Đạo. Nhờ có tốc độ ngâm xướng tăng lên mà khoảng thời gian Chu Tước Lăng Vân còn đang xử lý tình huống trước đó mới đủ cho Vô Lãng ra được đại chiêu này. Vô số kiếm khí bay về phía Chu Tước Lăng Vân. Và một lần nữa người ta phải kinh ngạc trước tốc độ xử lý của Vĩnh Bình. Chu Tước Lăng Vân chân vừa chạm đất đã lao thẳng đến phía Vô Lãng xả đạn. Kiếm khi bay ra 10 phần thì bị né đến 9 phần. Đủ các kiểu né. Từ lắc người đến xoay vòng có cả nằm đất. Khán giả như được sống lại khung cảnh kinh điển trong bộ phim Ma Trận khi mà nhân vật chính né hết các đường đạn của đối thủ. Phan Lâm cũng lập tức nhớ đến hình ảnh gắn liền với tuổi thơ của bao người này. Khiếm khí cứ bay ra. Đạn vẫn cứ bắn. Cuộc chiến của hai bên trông thì cứ như lấy máu đổi máu thực ra là một bên mất nhiều máu còn một bên thì mất rất ít. Bởi vì Vô Lãng di chuyển tránh đạn nó không được hiệu quả như Chu Tước Lăng Vân di chuyển tránh kiếm khí.
Giang Ba Đào thật sự đã hối hận về vụ test chất kích thích. Việc này đã cho Vĩnh Bình 10 phút nghỉ ngơi đáng quý. Để đến bây giờ Vĩnh Bình đang dùng nó để trừng phạt Giang Ba Đào. Chu Tước Lăng Vân bắt đầu chiếm ưu thế hoàn toàn sau khi Trận Sóng Kiếm Đạo kết thúc. Không còn chiêu thức nào có sức bao quát và sát thương lớn nữa. Vô Lãng rơi vào thế bị động phải liên tục tránh né. Vĩnh Bình lại một lần nữa sử dụng combo Bắn Gập với Bão Đạn tạo thành một khu vực khóa chặt Vô Lãng trong đó. Chưa kể việc Vô Lãng hoàn toàn không thể tránh nổi những viên đạn bay theo quỹ đoạn kỳ dị được Vĩnh Bình điều khiển kia. Vô Lãng đã nằm trọn trong đường đạn và ăn hết số sát thương mà Chu Tước Lăng Vân xả ra sau đó. Toàn bộ những chiêu thức vẫn còn sử dụng được của Chu Tước Lăng Vân được tung ra. Vĩnh Bình không những muốn thắng mà còn muốn thắng nhanh và thắng với cách biệt lớn. Chu Tước Lăng Vân tạo ra một lượng sát thương đầu ra kỷ lục. Lớn đến mức không ai tưởng tượng nổi một tài khoản không phải thích khách lại có thể lấy máu đối phương nhanh đến như thế. Đến bây giờ thì người ta cũng hiểu vì sao Vĩnh Bình sử dụng hai khẩu súng lục tự động rồi phải lấy một đến hai dòng thuộc tính bù vào lượng sát thương bị thiếu hụt. Súng ngắn ổ quay không thể phát huy được tốc độ tấn công này. Như vậy thì lượng sát thương đầu ra sẽ bị giảm đi rất nhiều. Pha giao chiến này đã cho thấy nếu hai khẩu súng này mà vẫn giữ được dòng thuộc tính liên xạ thì không hiểu nổi sát thương sẽ còn lớn đến mức nào nữa.
Vô Lãng chỉ trong một thời gian rất ngắn như bị nhấn chìm trong biển đạn. Máu thì như bị bay hơi vậy. Giang Ba Đào chưa hề có bất cứ chuẩn bị nào cho tình huống đáng sợ này. Tốc tay của Vĩnh Bình không những không giảm mà còn đang từng bước tăng lên. Điều này thật sự rất vô lý. Không có lý nào chỉ có mười phút nghỉ ngơi lại khiến cho người ta thay đổi được như vậy. Sức lực của Vĩnh Bình lấy ở đâu ra. Khả năng chịu đựng này lấy ở đâu ra được cơ chứ. Giang Ba Đào không thể mất thời gian vào suy nghĩ việc này được. Vĩnh Bình không cho Giang Ba Đào có lấy một tích tắc lơi lỏng. Áp lực tấn công sau 10 giây bùng nổ đó lại vẫn tiếp tục dồn lên. Dù không còn mấy chiêu thức thì những phát đạn vẫn đang liên tục bay đến. Chu Tước Lăng Vân lúc này thì đã tiếp cận hẳn đối thủ. Ở khoảng cách này thì những động tác thể thuật mới bắt đầu được sử dụng. Hết các chiêu thức bắn bây giờ là các chiêu thức thể thuật. Sát thương tiếp tục được dồn ra với tốc độ cực cao.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 528: Làm thế nào
Chu Tước Lăng Vân tiếp tục tấn công với tốc độ cực đại. Lúc này thì những gì mà khán giả và Giang Ba Đào nhìn thấy chỉ là hai nòng súng đã đỏ rực của hai khẩu súng mà thôi. Ngoài ra thì không còn bất cứ cái gì nữa. Fan Luân Hồi không chỉ lo lắng mà họ còn đang tận mắt chứng kiến một trong những trận lôi đài thảm nhất lịch sử của Luân Hồi. Đến cả những tuyển thủ của Luân Hồi bây giờ cái họ đang nhìn là sắc mặt của Vĩnh Bình chứ không phải là diễn biến của trận đấu nữa. Bây giờ chỉ khi Vĩnh Bình không thi đấu được nữa thì Luân Hồi mới có hy vọng. Còn hiện tại thì không. Chu Tước Lăng Vân đang có ý định thổi bay số máu của Vô Lãng. Ma kiếm sĩ vốn là một nghề có phòng thủ ở mức khá. Vậy mà hiện tại không khác gì bỏ đồ ra nghênh chiến vậy. Lượng máu tụt nhanh đến mức trận đấu này sẽ còn nhanh hơn cả trận trước với Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc. Theo lý thường thì Vĩnh Bình cũng như Chu Tước Lăng Vân phải tiết kiệm cho trận chiến với Chu Trạch Khải nếu muốn đánh tiếp. Nhiều người đều đã nghĩ đến việc Vĩnh Bình sẽ đi xuống sau trận này vì thế nên mới đánh all in như hiện tại. Nếu như vậy thì lại quá đúng ý của Luân Hồi. Vì Luân Hồi đã xác định từ đầu là bỏ ba người đầu tiên chỉ để hạ Vĩnh Bình. Giang Ba Đào không biết nên vui hay nên buồn về suy nghĩ của mình lúc này. Tại sao mà trận đấu mình thua thảm đến nơi rồi mình lại thấy thoải mái như vậy chứ. Rõ ràng là Giang Ba Đào cũng muốn chiến thắng. Rõ ràng là Luân Hồi không muốn mất nhiều người đến như vậy chỉ để hạ một người. Rồi bây giờ thì sao đây. Giang Ba Đào đang tự thỏa mãn với trận thua này ư. Không hề. Bởi vì Chu Tước Lăng Vân đang giữ được rất nhiều máu. Dù lượng mana có hao hụt đi thì cũng không có vấn đề gì với Vĩnh Bình. Bởi vì đánh đến người thứ tư rồi. Chỉ cần Vĩnh Bình gây ra thiệt hại đủ lớn cho Nhất Thương Xuyên Vân thì tình hình sẽ cực kỳ xấu cho Luân Hồi. Ngay lúc này Giang Ba Đào cần phải làm điều gì đó. Chứ không phải là cứ thoải mái mà chấp nhận như thế này.
Vô Lãng như bừng tỉnh sau cơn mê mà tiếp tục sử dụng kiếm sóng. Sự chống cự này có đem lại kết quả gì hay không thì không biết. Ít nhất thì Giang Ba Đào cũng biết bản thân mình cần phải lấy tất cả mọi thứ có thể ra để ngăn cản Vĩnh Bình thắng một trận áp đảo nữa rồi bước vào trận chiến với Chu Trạch Khải. Vô Lãng cố gắng tấn công với tất cả chiêu thức mà mình có thể dùng được trong tình huống này. Còn Chu Tước Lăng Vân trong tay Vĩnh Bình thì vẫn như hai trận trước không hề muốn đối thủ của mình có một tia hy vọng thắng nào cả. Lượng sát thương từ các chiêu thức thể thuật cùng với đạn bắn vẫn đang nhanh chóng thổi bay những gì còn lại của Vô Lãng. Tình thế của Luân Hồi đang càng lúc càng xấu đi. Khi mà máu của Vô Lãng chỉ sau hơn 1 phút thi đấu đã xuống đến mức dưới 1/3. Sức sát thương khủng khiếp của Chu Tước Lăng Vân đang liên tục gieo sầu vào tâm trí fan hâm mộ của Luân Hồi. Phan Lâm đã không còn hơi để mà tiếp tục hò hét nữa. Bây giờ dọng bình luận đã trở lại bình thường. Cả hai vị bình luận viên đều đang hướng đến trận thư hùng tiếp theo chứ trận đấu này. Trừ khi Vĩnh Bình bất ngờ không còn chịu đau được nữa. Chứ không thì Giang Ba Đào chắc chắn chẳng còn cơ hội nào nữa rồi.
Chu Tước Lăng Vân tiếp tục tấn công tổng lực vào đối thủ. Khuôn mặt của Vĩnh Bình đã không còn thoải mái được như lúc bắt đầu trận đấu nữa. Và đã có một chút chậm lại để bảo toàn sức lực. APM của Vĩnh Bình cũng như động tác của Chu Tước Lăng Vân đang giảm xuống. Giang Ba Đào nhanh chóng nhận ra cuối cùng thì đối phương cũng có hiện tượng xuống sức rồi. Chỉ là máu của Vô Lãng đã tụt xuống mốc 20%. Bây giờ muốn thắng lại là hoàn toàn không thể. Từ nãy đến giờ vùng lên cũng không gây ra được thiệt hại bao nhiêu cho đối thủ. Nhìn đối phương chậm xuống mà lòng Giang Ba Đào lại trở nên nghĩ ngợi. Đối phương thực sự xuống sức hay đang giữ sức để đánh trận sau. Mình đã làm hết sức rồi vẫn không thể gây ra đủ khó khăn cho tên nhóc này hay sao. Vô Lãng vẫn tiếp tục chống trả quyết liệu cho đến những phần trăm máu cuối cùng.
Và điều gì đến thì cũng phải đến. Vĩnh Bình đã hạ gục ba người của Luân Hồi với tổn thất chỉ 25% máu của Chu Tước Lăng Vân nhưng mana thì đã mất rất nhiều chỉ còn 25% mà thôi. Lượng 25% này đánh với Nhất Thương Xuyên Vân chắc chắn không đủ. Máu cũng chỉ còn 75% chẳng nhiều để mà đánh trao đổi. Quan trọng nhất là Vĩnh Bình còn đủ sức để đánh trận chiến này hay không. Trận này không hề dễ dàng gì để có thể vừa đánh vừa giữ sức được. Còn bao nhiêu sức lực sẽ phải bung hết ra vào lúc này. Nếu như vậy Vĩnh Bình có thể đánh được trận đoàn đội hay không. Bởi vì thời gian nghỉ cũng không dài lắm. Hai năm trước Phương Duệ cũng như vậy. Sau mấy trận lôi đài mệt mỏi. Đến lúc đánh đoàn đội đã không còn sức nữa mà đánh. Không chỉ fan trên khán đài ngay cả tuyển thủ của Hưng Hân cũng lo lắng. Trọng tài cũng hiểu được mình phải làm gì. Nên tự mình ông đã vào xác nhận tình hình trước khi Hưng Hân chủ động có ý kiến. Vì đây là trận được tường thuật trực tiếp nên khán giả trên tivi cũng nhìn thấy cảnh này. Lần đầu tiên trọng tài phải chủ động vào hỏi xem tuyển thủ còn muốn thi đấu tiếp không.
Trọng tài: Cậu còn thi đấu được chứ.
Vĩnh Bình: Vâng. Hãy cho trận đấu tiếp tục đi ạ.
Sau khi trọng tài ra hiệu cho tiếp tục trận đấu và người thứ tư của Luân Hồi được thông báo lên sân. Hai vị bình luận chỉ có thể thốt lên." Tôi không biết cậu ấy làm thế nào mà vẫn chịu đựng được cho tới bây giờ." "Đúng thế với vết thương như vậy mà Vĩnh Bình vẫn có thể thi đấu ở tốc độ cao được hết ba trận. Chưa kể cậu ấy vẫn muốn tiếp tục đánh với người có kỹ thuật rất cao là Chu Trạch Khải nữa thì gánh nặng lên đôi tay cậu ấy sẽ càng lớn." Hai vị bình luận viên lo lắng cho tình trạng của Vĩnh Bình hơn là lo về tình hình trận đấu. Đến lúc này Vĩnh Bình có bại trước Chu Trạch Khải dù có là bại rất thảm thì cũng không có gì phải suy nghĩ ở đây cả. Với hai vị này hôm nay Vĩnh Bình đã chiến thắng phần lôi đài này rồi. Ba trận thắng đều áp đảo trước các tuyển thủ giỏi của Luân Hồi với tình trạng đang bị thương. Không còn bất cứ sự trông đợi nào đối với Vĩnh Bình nữa. Hiện tại là đủ rồi.

Thế mà ở trên khán đài. Fan Hưng Hân vẫn đang chờ đợi chiến thắng tiếp theo. Họ có một niềm tin sắt đá là chỉ cần Vĩnh Bình còn ngồi trong phòng thi đấu cậu sẽ chiến thắng. Không có bất cứ ai có thể ngăn cản được Vĩnh Bình khi cậu còn đang thi đấu. Thế nên họ vẫn đang chờ đợi chờ đợi Vĩnh Bình làm nên một lịch sử nữa. Người đầu tiên chiến thắng được bốn trận lôi đài kể từ khi vòng playoff đổi thể thức thi đấu. Thành tích một chấp ba thì đã có vài người làm được. Trong đó có cả hai người đang ngồi trong phòng thi đấu. Vĩnh Bình đã từng đánh đến 380% máu của đối thủ thì vẫn chưa là một chấp bốn. Tiếng hô một chấp bốn đã vang lên ở khắp khán đài nhà thi đấu Tiêu Sơn. Nhất là ở khán đài trung tâm nơi đối diện với sân thi đấu. Một lần nữa biểu ngữ được xếp bằng trang phục của các cổ động viên lại được hiện lên. Hai chữ bất bại đỏ rực như lửa tượng trưng cho tinh thần thi đấu của Vĩnh Bình ngày hôm nay. Điền Thất và hội anh em đang hét đến khản cả cổ. Hôm nay ở đây họ muốn kỳ tích xuất hiện.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 529: Quyết tâm chiến thắng
Chu Trạch Khải đã phải lên sân đấu. Không phải để lật kèo như Luân Hồi đã tính toán mà là để giải quyết những gì ba người trước không làm được. Vĩnh Bình vẫn đang chiến đấu ngoài sức tưởng tượng của cả Luân Hồi suốt cả ba game đấu. Giang Ba Đào đã có một cuộc hội ý ngắn với Chu Trạch Khải trước khi anh lên sân thi đấu. Không phải để chỉ đạo chiến thuật cho người đội trưởng của mình là để giúp đội trưởng của mình nắm được đường lối thi đấu của cả Luân Hồi lẫn Vĩnh Bình một lần nữa. Đã đến nước này Luân Hồi muốn Vĩnh Bình không thể thi đấu được phần đoàn đội được nữa. Đây là cách tốt nhất để Luân Hồi có thể chuyển bại thành thắng không chỉ trong phần lôi đài này mà còn trong cả trận chiến này nữa. Chiên lược thực tế không thay đổi lắm. Giang Ba Đào muốn Chu Trạch Khải đánh một trận có kỹ thuật cao cộng với kéo dài. Phần kéo dài này chính là phần thay đổi mới có. Với kỹ năng của Chu Trạch Khải hoàn toàn có thể ép Vĩnh Bình đến giới hạn. Như vậy Hưng Hân hoặc là chịu mất chủ lực của mình trong phần đoàn đội hoặc là mạo hiểm để Vĩnh Bình thi đấu rồi mất luôn cả hai trận sau. Nên nhớ rằng Luân Hồi được thi đấu hai trận sau trên sân nhà. Để thua một trận này cũng không phải mất mát quá lớn nếu như Vĩnh Bình không thể thi đấu tiếp.
Nhất Thương Xuyên Vân và Chu Tước Lăng Vân hôm nay cùng xuất hiện giữa biển mây. Trên những con đường thiên thạch này. Không cần hỏi cũng biết chuẩn bị có một trận đại chiến xuất hiện giữa hai thiện xạ này. Chu Tước Lăng Vân trước kia toàn thắng trong tất cả các cuộc đối đầu một một. Vĩnh Bình cũng từ trận một chấp ba với Luân Hồi mà rực rỡ tỏa sáng cho đến bây giờ. Hôm nay hoặc là thêm một món nợ hoặc là đòi lại vinh quang. Hai nhân vật cùng chạy đi trên những con đường đá đan xen vào nhau. Và rất nhanh cả hai đã gặp mặt. Súng đã nổ từ cả hai bên. Quyết tâm chiến thắng của cả hai đều cực lớn. Một người muốn lật kèo trận đấu này một người muốn làm nên chiến tích lưu danh sử sách. Không ai thấp hơn ai về mặt tinh thần. Còn kỹ thuật thì Vĩnh Bình vẫn là chiếm lợi thế hơn. Chu Tước Lăng Vân không sử dụng chiêu thức nào vì lượng mana đã hao hụt kha khá. Muốn đánh nhanh cũng phải đợi đến lúc thích hợp. Còn Nhất Thương Xuyên Vân thì ngược lại. Lợi thế mana chính là lợi thế cách biệt lớn nhất lúc này. Mở cả Bắn Tốc Độ lẫn Bắn Crit. Nhất Thương Xuyên Vân muốn tăng khoảng cách về máu ngay khi trận đấu bắt đầu. Vĩnh Bình đối phó bằng cách tăng tốc độ xử lý của bản thân lên. Bù lại tốc độ bắn thì chỉ có thao tác nhanh hơn. Muốn không bị thiệt thòi bởi kỹ năng của đối thủ thì phải bắn chặn. Vĩnh Bình không muốn để cho bất cứ viên đạn nào của đối thủ dễ dàng chạm vào Chu Tước Lăng Vân được. Liên tục là những tình huống bắn chặn. Nhờ vào tốc độ của hai khẩu súng lục tự động mà việc này không quá khó khăn. Kỹ thuật này Vĩnh Bình đã dùng nó nhiều lần trong các trận đấu thiện xạ thế này. Nó chính là cách chiếm ưu thế trên chiến trường của Vĩnh Bình. Và hiện tại nó vẫn đang có tác dụng với súng vương.
Chu Trạch Khải buộc phải làm cho thao tác bắn súng của Nhất Thương Xuyên Vân trở nên khó hơn. Bật thêm cả Bắn Gập nữa. Nhất Thương Xuyên Vân lái đường đạn đi tấn công đối thủ. Và thêm một lần nữa Vĩnh Bình làm cho người ta sợ hãi về khả năng thi đấu của mình. Không bật bắn gập Chu Tước Lăng Vân vẫn có thể bắn chặn được những viên đạn đi theo quỹ đạo vòng của đối thủ. Những viên đạn đánh chặn của Chu Tước Lăng Vân dù đi từ hướng nào đến thì vẫn va chạm với viên đạn đang bay đến của Nhất Thương Xuyên Vân. Phan Lâm đã không còn tin vào mắt mình nữa. Đây là một màn thi đấu không thể tin nổi. Phan Lâm đang tự hỏi rằng liệu Vĩnh Bình có giấu thứ gì nữa cho trận chiến này hay không. Chỉ biết trước mắt thế này là quá kinh khủng rồi. Hai bên đấu đạn với nhau. Vĩnh Bình muốn bắn chặn nên sẽ là bên bị động. Chu Trạch Khải nhờ vậy mà lợi cả đôi đường. Cả về trận đấu cá nhân này cũng cả về trận chiến đoàn đội mà Hưng Hân đang dẫn trước. Nhất Thương Xuyên Vân tiếp tục tấn công mạnh mẽ hơn. Cả về tốc độ lẫn kỹ thuật. Chu Trạch Khải muốn Vĩnh Bình phải cố hết sức mà xử lý. Không xử lý được thì càng tốt.
Hai tuyển thủ có kỹ thuật cao nhất hiện tại đang thi đấu với nhau với quyết tâm cao nhất mà cả hai có. Không một ai chịu thua thiệt. Chu Trạch Khải có tốc độ chậm hơn thì đang được chủ động tấn công. Vĩnh Bình có tốc độ cao hơn thì chống đỡ theo cách mình tự tin nhất. Hai bên ai cũng phát huy được điểm mạnh của mình. Hiện tại Chu Tước Lăng Vân tất nhiên là chịu thua thiệt hơn bởi vì Vĩnh Bình chắc chắn không thể duy trì trạng thái này liên tục cho đến cuối trận đấu. Nếu tung hết skill ra thì cũng không chắc đủ mana để hạ gục đối thủ. Vĩnh Bình dường như đang buộc phải lựa chọn giữa trận lôi đài này và cả trận đấu hôm nay. Kiên trì đến mấy thì cơ thể của Vĩnh Bình cũng đang yếu dần. Sức chịu đựng đến trận thứ tư hiện tại đã không còn cứng rắn được như cũ nữa. Sự đay đớn đang kéo dần đến hai cánh tay của Vĩnh Bình. Ngồi trong phòng thi đấu có điều hòa mát mẻ nhưng mồ hôi trên trán của Vĩnh Bình đang chảy xuống từng dòng. Đôi mắt của Vĩnh Bình đã bị những giọt mồ hôi này làm cho cay xè. Vậy mà chúng vẫn mở to nhìn chằm chằm vào màn hình thi đấu. Sự kiên cường đến mức hủy hoại bản thân này đang được mười mấy nghìn người trong nhà thi đấu Tiêu Sơn theo dõi. Và không chỉ có mười mấy nghìn khán giả này cả triệu khán giả theo dõi tường thuật trực tiếp nữa.
Hai thiện xạ vẫn xả đạn liên tục. Hai bên không chịu nhường nhau dù chỉ 1 loạt đạn. Chu Trạch Khải đang cố hết sức tăng số lượng đợt tấn công của Nhất Thương Xuyên Vân lên. Ép Vĩnh Bình không thể bắn chặn nổi nữa. Ấy vậy mà Chu Tước Lăng Vân vẫn lì lợm chống trả từng đợt từng đợt. Cuộc chiến sức lực này Vĩnh Bình vẫn chưa chịu hạ mình. APM vẫn chưa giảm đi dù chỉ một chút. Sức ép lên đôi tay của Vĩnh Bình đã lớn đến cực điểm. Ngay lúc này đây Vĩnh Bình hoàn toàn có thể chịu thua ngay để giải tỏa sự đau đớn đó. Hưng Hân vẫn đang dẫn trước đến 3 người. Nhất Thương Xuyên Vân cũng đã không còn 100% máu để chiến đấu với 4 người kia nữa. Không ít fan Hưng Hân không kìm lòng được đã đứng hết lên cổ vũ cho Vĩnh Bình. Lần đầu tiên sau hai năm thi đấu khán đài đang động viên Vĩnh Bình cố gắng. Nếu nghe được những lời này không biết Vĩnh Bình sẽ nghĩ gì. Dù không nghe thấy thì hành động của cậu vẫn đang đúng như những lời cổ vũ đó. Chu Tước Lăng Vân đã đứng vững và liên tục làm cho Nhất Thương Xuyên Vân bị hao hụt đi về máu dù cho vẫn chưa dùng bất cứ kỹ năng nào.
Chu Trạch Khải tất nhiên biết đây không phải là giai đoạn khó khăn nhất của trận đấu. Đây mởi chỉ là màn dạo đầu mà thôi. Khi Chu Tước Lăng Vân dùng mana thì mới là lúc trận đấu trở nên căng thẳng. May mà giai đoạn này vẫn là giai đoạn có lợi cho Chu Trạch Khải. Chỉ là việc tận dụng lợi thế vẫn không được như ý. Khi mà Vĩnh Bình vẫn đang làm những chuyện không một ai làm được. Sắc mặt dù đã trắng bệch thì đôi tay vẫn còn đang thao tác ở tốc độ rất cao. Trên biển mây mà mình lựa chọn. Chu Tước Lăng Vân vẫn đang dang rộng đôi cánh của mình phủ kín chiến trường. Lửa đạn vẫn đang đang xen vào nhau. Và người ta vẫn chỉ thấy máu ở trên giáp của Nhất Thương Xuyên Vân chảy ra mà thôi. Tốc độ bắn vượt trội vẫn đang làm cho Chu Tước Lăng Vân mài từng phần trăm máu của đối thủ.

Khi khoảng cách về máu đã không còn và cả hai bên bắt đầu tụt máu dần xuống ngưỡng 70% rồi 60% thì Chu Trạch Khải bắt đầu cảm thấy tình hình sắp có biến chuyển khi mà chính anh cũng đang tính toán với 45% mana của Chu Tước Lăng Vân dù không may mắn thì có thể tạo ra bao nhiêu sát thương. Vĩnh Bình chuẩn bị chuyển sang tấn công chứ không còn đánh chặn như hiện tại nữa. Tình hình sẽ có thay đổi ngay sau đây mà thôi.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 530: Tắt lửa
Khi máu của hai bên càng lúc càng giảm cũng là lúc Chu Tước Lăng Vân tìm lại thế chủ động của mình. Vĩnh Bình bây giờ mới bước vào giai đoạn khó khăn hơn đối với bản thân. Kể từ lúc Chu Tước Lăng Vân chủ động tấn công thì cũng là lúc thao tác không chỉ cần nhanh mà còn phức tạp nữa. Càng phức tạp thì càng khó xử lý hơn. Và khiến cho tinh thần lẫn thể lực bị mài mòn hơn. Các kỹ năng của Chu Tước Lăng Vân bắt đầu được sử dụng. Lượng đạn được bắn ra lại tăng thêm một bậc nữa so với vụ so kèo từ đầu đến giờ. Chu Trạch Khải nhanh chóng nhận ra đối thủ đã tăng tốc độ lên thêm một nhịp nữa. Trận chiến quả nhiên đã được nâng lên thêm một tầm cao nữa.
Phan Lâm đang bình luận về người duy nhất có thể nắm được quyền chủ động bất cứ lúc nào khi đối đầu với Chu Trạch Khải chỉ có Vĩnh Bình mà thôi. Việc xoay chuyển thế trận chỉ diễn ra trong đúng một nhịp duy nhất khi Chu Tước Lăng Vân mở skill mà Vĩnh Bình yêu thích nhất. Điểm Xạ. Ngay lập tức mũi khoan đạn lao thẳng về phía Nhất Thương Xuyên Vân. Vừa bắn Chu Tước Lăng Vân vừa di chuyển lại gần Nhất Thương Xuyên Vân. Chẳng cần phải suy đoán mọi người đều biết điệu múa của Chu Tước sắp được tung ra. Vĩnh Bình đã quyết định all in trong trận đấu này. Hơn ai hết cậu biết bản thân đã đến giới hạn không thể tiếp tục giao chiến lâu dài với đối thủ nữa. Sau đợt tấn công tổng lực này. Dù muốn dù không Vĩnh Bình cũng phải rời khỏi phòng thi đấu. Thời khắc này chính là thời khắc rực rỡ nhất cũng là thời khắc cuối cùng của Vĩnh Bình trong phần thi đấu lôi đài.
Lần đầu tiên khi không sử dụng Hư Vô tốc tay của Vĩnh Bình vượt mức 950. Sự đau đớn đã ở mức tột độ. Chu Tước Lăng Vân vượt qua toàn bộ sử phản kháng của Nhất Thương Xuyên Vân mà áp sát đối thủ. Tất cả mọi thứ được Vĩnh Bình tung ra. Trong đầu Vĩnh Bình bây giờ lại là một hành động hết sức duy tâm. Cậu đang cầu nguyện cho dòng thuộc tính triệt tiêu sinh lực nổ nhiều một chút. Đây là thứ duy nhất có thể giúp đỡ Vĩnh Bình vào thời điểm này. Cậu thậm chí còn không động viên bản thân cố gắng một chút. Cậu chỉ biết thao tác, thao tác cho đến khi hai tay không còn cảm giác nữa thì dừng lại. Đã có những khoảng khắc mà hai mắt Vĩnh Bình đã nhắm lại. Cậu không còn nhìn vào màn hình nữa. Hai tay chỉ thao tác theo bản năng. Vậy mà Chu Tước Lăng Vân vẫn nhảy múa nhịp nhàng. Với không một lỗi lầm nào cả. Lúc này Phan Lâm mới thông báo một điều khiên cho tất cả mọi người giật mình. "Theo thống kê thì 2 năm qua Vĩnh Bình vẫn chưa mắc bất cứ sai lầm nào khi thi đấu dù là nhỏ nhất.". Và hôm nay mọi người đã thấy được bản năng của một vị thần đáng sợ đến mức nào. Vĩnh Bình hoàn toàn buông thả bản thân. Không có chiến thuật nào nữa cả chỉ có thao tác thuần túy. Nếu đối thủ có thoát ra Vĩnh Bình cũng chưa chắc ứng phó kịp.
Thật không ngờ Vĩnh Bình rơi vào trạng thái này trong khi đang đối đầu với đối thủ khó chơi nhất. Chu Trạch Khải nhận ra đối phương đang không còn sự chắc chắn nữa. Nhất Thương Xuyên Vân cũng bùng nổ sát thương trả lại. Mục tiêu vẫn là nhắm vào người thao tác chứ không phải nhân vật. Hai bên đều đã tập trung vào mục tiêu của mình. Và đến lúc này thì có thể thấy Vĩnh Bình đang dần đuối sức. Chu Tước Lăng Vân lần này không thể bùng nổ được như mọi khi. Khi mà thời gian kéo dài đợt tấn công giảm đi rõ rệt. Những người trông chờ vào việc Chu Tước Lăng Vân áp chế đối thủ đến chết đã không được như ý. Thực tế thì không có ai thất vọng cả. Vì Vĩnh Bình làm được đến như này đã là quá tuyệt vời. Bản thân Vĩnh Bình cũng tự biết mình chỉ làm được đến thế mà thôi. Không thể hơn được nữa. Sau đợt bung sức cuối cùng. Vĩnh Bình đã bắt đầu thao tác chậm lại. APM rơi một đường chúi đầu xuống đất luôn với APM hiện tại chỉ khoảng 300 tức là bằng 1/3 so với lúc nãy. Vĩnh Bình đang dùng những phần sức lực cuối cùng của mình cùng với những phần trăm máu cuối cùng của Chu Tước Lăng Vân cố gắng tạo ra thiệt hại lớn nhất có thể cho Nhất Thương Xuyên Vân. Đến lúc này những tiếng hô hào đã tắt gần hết trên khu khán đài trung tâm. Fan Hưng Hân như đang muốn tập trung chờ đợi giây phút trận đấu này kết thúc. Hiện tại họ là những người đầu tiên nghĩ đến việc khi Vĩnh Bình đi ra nên nói gì. Không thể chúc mừng được vì hiện tại điều này không hợp lý. Trong khoảng thời gian mọi người còn đang ngẫm nghĩ ấy thì cái người ở trong phòng thi đấu vẫn chưa từ bỏ. Dù với tốc độ chậm kỷ lục. Chu Tước Lăng Vân vẫn tấn công vẫn muốn kéo theo súng vương lụi tàn cùng với mình.

Đạn đấu với đạn từ đầu đến giờ. Những giây phút cuối cùng này mới là những giây phút mà Nhất Thương Xuyên Vân lấy được nhiều máu đối thủ hơn so với thiệt hại của mình. Mất đi tốc độ áp đảo Chu Tước Lăng Vân đã không còn nắm được thế trận nữa. Vĩnh Bình cũng không còn bất cứ sự bùng nổ hay thay đổi nào nữa. Não của Vĩnh Bình đã ngừng tính toán và suy nghĩ. Đôi tay của cậu cũng không còn linh hoạt như cũ nữa. Dù thế thì Chu Tước Lăng Vân vẫn đang còng sống vẫn đang tiếp tục gây ra thiệt hại cho đối thủ.
Cả hai đã kéo đi những phần trăm máu cuối cùng của đối thủ. Chu Tước Lăng Vân vốn thua thiệt về máu từ trước đến bây giờ lại thành ngang ngửa. Thế mới thấy dù đang bị thương thì Vĩnh Bình vẫn là ở một đẳng cấp khác biệt. Những khán giả còn đang nghĩ ngợi của Hưng Hân lúc này chợt nhận ra Vĩnh Bình thực sự có thể một chấp bốn. Bởi vì đến giai đoạn này rồi. Biết đâu sẽ có may mắn từ dòng thuộc tính thì sao. Thế là lời nguyện cầu của Vĩnh Bình bây giờ trở thành lời nguyện cầu của rất nhiều người. Chỉ là thần linh hôm nay không nghe thấy lời cầu xin của họ. Không có bất ngờ nào xảy ra hết. Và Vĩnh Bình đã một lần nữa để thua về mặt số liệu. Chu Tước Lăng Vân cuối cùng cũng bị hạ gục. Ngọn lửa của Chu Tước cuối cùng đã bị dập tắp. Nhất Thương Xuyên Vân chính là nhân vật còn đứng lại trên chiến trường. Dù rằng không còn bao nhiêu máu. Dù đang ở phải giữ góc nhìn trung lập thì hai vị bình luận viên cũng phải thốt lên tiếc nuối cho màn trình diễn của Vĩnh Bình.
Phan Lâm: Tôi thật sự cảm thấy tiếc cho tuyển thủ Vĩnh Bình. Chỉ 6% máu nữa thôi là cậu ấy đã làm nên lịch sử. Dù sao cậu ấy đã làm rất tốt trong phần thi đấu này.
Lý Nghệ Bác: Đúng thế. Tất cả chúng ta đều đặt một kỳ vọng rất lớn với cậu ấy. Nếu một tuyển thủ khác lấy đến 394% máu trên tổng số 500% thì người đó đã có một trận đấu để đời rồi. Chứ làm gì có hai chữ tiếc nuối.
Vĩnh Bình rời phòng thi đấu đi ra. Cơ thể của cậu đã mệt lử. Cậu không còn chú ý đến điều gì đang diễn ra nữa. Thứ duy nhất cậu nhìn thấy bây giờ là Đường Nhu đang đi lên phía sân đấu. Không như mọi khi hai người làm động tác thay người khí thế. Hôm nay Đường Nhu chạy thẳng đến ôm lấy Vĩnh Bình rồi đỡ cậu về ghế ngồi. Người lo nhất cho Vĩnh Bình chắc chắn là Đường Nhu. Cô đứng quan sát Vĩnh Bình một lát rồi mới quay lên sân đấu. Trọng tài cũng không vội gọi Đường Nhu lên. Ngay khi Đường Nhu đóng cửa phòng thi đấu Trần Quả đã lệnh cho Bánh Bao người đô con nhất hội đưa Vĩnh Bình vào trong phòng nghỉ. Trên khán đài cũng không có thêm phản ứng gì nữa cả. Họ sẽ chờ đến khi trận đấu kết thúc để rồi hò reo một thể.
Nhìn thấy Vĩnh Bình cố gắng như thế. Đường Nhu trong lòng rất khó chịu. Phải chi cô mạnh mẽ hơn. Phải chi cô xứng đáng hơn với tài khoản của mình. Thì Vĩnh Bình đã không phải đánh đầu tiên rồi một mình chiếm lợi về cho Hưng Hân. Đường Nhu nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu. Trận chiến sắp tới đây. Hàn Yên Nhu sẽ làm chủ. Lửa của chim thần đã tắt thì sắp tới sẽ là ngọn lửa của mặt trời.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 531: Sức mạnh của Hàn Yên Nhu
Bỏ lại sau lưng nỗi lo về sức khỏe của Vĩnh Bình. Điều Đường Nhu cần làm lúc này là không để cho thành quả đổi bằng sức khỏe của Vĩnh Bình biến mất. Trước mắt Đường Nhu còn hai đối thủ. Nhất Thương Xuyên Vân chỉ còn 6% máu. Không đáng kể nữa. Đường Nhu cần phải giải quyết dứt điểm phần lôi đài này. Thậm chí còn không cần đánh chậm. Bởi vì trước đó hai người đã bàn bạc với nhau cả rồi. Hôm nay ở trong nhà thi đấu Tiêu Sơn này phải làm cho tinh thần của Luân Hồi tan nát. Vĩnh Bình sẵn sàng trả giá cho trận đấu này và Đường Nhu cũng thế. Đây không phải là một lần đánh cược đây là một kế hoạch đang được những thành viên của Hưng Hân thực hiện với tất cả sự tận tâm của mình. Trong phòng nghỉ Vĩnh Bình đang theo dõi và cổ vũ bạn gái theo một cách rất khác biệt. Cậu nằm bẹp trên ghế sô pha dài của phòng nghỉ ấy vậy mà vẫn cố gắng nhổm dậy nhìn lên màn hình tivi trong phòng.
Hàn Yên Nhu đang lao về phía Nhất Thương Xuyên Vân với tốc độ nhanh nhất có thể. Nhất Thương Xuyên Vân dù chỉ còn một chút máu thì cũng quyết không chịu để cho trận đấu diễn ra theo kiểu một chiều. Đạn từ hai khẩu súng Hoang Hỏa, Toái Sương xả về Hàn Yên Nhu với sự hỗ trợ từ Bắn Tốc Độ. Hàn Yên Nhu không màng đến lượng đạn ấy cứ thế lao thẳng đi. Trong khi Nhất Thương Xuyên Vân vẫn đang cố gắng duy trì khoảng cách. Sức phòng ngự và kháng tính của Hàn Yên Nhu vô cùng mạnh mẽ cái này ai cũng biết rồi. Hôm nay với khí thế này lại càng thấy được sự bá đạo đấy. Chiến giáp đỏ rực cùng với tốc độ cao của đôi giầy như đang lướt đi trên những con đường đá những loạt đạn được bắn đền không thể nào ngăn cản được. Chu Trạch Khải buộc phải dùng đến cả kỹ năng cấp 75 của Nhất Thương Xuyên Vân là Điểm Xạ nhằm khống chế di chuyển của đối thủ. Đạn vừa bắn ra thì đúng lúc này Hàn Yên Nhu cũng vụt đến cách Nhất Thương Xuyên Vân đúng chiều dài của thanh Vô Thượng. Hiện tại Blink luôn có 1 giây bá thể sau khi sử dụng vì thế Hàn Yên Nhu không bị Điểm Xạ chặn lại dù vẫn bị trúng đạn. Sau đó chỉ một phát Long Nha duy nhất 6% máu của Nhất Thương Xuyên Vân biến mất. Long Nha bình thường không thể mạnh như thế. Hôm nay lời cầu nguyện của Vĩnh Bình thì không được ông trời đáp ứng còn quyết tâm của Đường Nhu thì được trời giúp. Phát đâm đó có cả bạo kích có cả bỏ qua phòng ngự đối thủ khiến cho tất cả mọi người bao gồm cả Chu Trạch Khải không thể phản ứng nổi với khoảnh khắc này. Một đâm này có thể lấy mất 6% máu của Nhất Thương Xuyên Vân không có nghĩa là nó chỉ có sát thương như thế. Rất có thể nó có còn có sát thương lớn hơn. Nhất Thương Xuyên Vân lại còn là một tài khoản cực mạnh. Giả sử là một tài khoản yếu hơn thì con số hiện lên có thể đã là 10% máu. Sức mạnh khủng khiếp này mới chính là sức mạnh mà Vĩnh Bình hướng đến khi bỏ ra bao nhiêu công sức để tạo ra set Vô Thượng. Nhìn tình huống nổ damage này đến cả người tạo ra là Vĩnh Bình cũng còn phải trầm trồ thì cái cảm giác này của Luân Hồi nó sẽ là gì.
Toàn bộ thành viên của Luân Hồi đều sững người lại sau khi nhìn nhát đâm đó. Đến cả số ít cổ động viên của Luân Hồi đang ngồi trên khán đài cũng bị hiệu ứng đông cứng theo. Họ biết trận chiến này rất khó khăn cho Chu Trạch Khải nói riêng và Luân Hồi nói chung nhưng họ chưa từng nghĩ Hàn Yên Nhu có thể dùng một đâm để làm nốt những gì Chu Tước Lăng Vân để lại. Hiệu quả đánh tâm lý mà Vĩnh Bình mong muốn thực sự đã đạt được. Sự áp đảo này đúng là quá đáng sợ làm cho người thi đấu cuối của Luân Hồi là Lữ Bác Viễn không khỏi nhột. Chiến đấu với một tài khoản như thế là một cực hình nhất là trong tình huống Luân Hồi đang bị dẫn trước đến bốn người. Đến bây giờ thì Giang Ba Đào đã hiểu vì sao Vĩnh Bình lại thi đấu liều mạng đến như thế. Là vì muốn đánh sập tinh thần thi đấu của Luân Hồi. Lát nữa trận chiến đoàn đội cũng sẽ y như thế. Hưng Hân sẽ làm mọi cách để cho Luân Hồi không thể chống cự được.
Trận đấu diễn ra quá nhanh khiến cho Phan Lâm và Lý Nghệ Bác chỉ có thể phân tích đi phân tích lại về sát thương của nhát Long Nha đó. Cả hai đều thống nhất quan điểm rằng. Sát thương của Hàn Yên Nhu ở một level cao hơn hẳn so với bất cứ tài khoản nào cả kể cả Chu Tước Lăng Vân có dòng thuộc tính triệt tiêu sinh lực. Bởi vì giao Chu Tước Lăng Vân cho một người khác không phải Vĩnh Bình thì chắc chắn sẽ không tạo ra được lượng sát thương mạnh như thế. Còn Hàn Yên Nhu này thì chỉ cần một tuyển thủ tầm trung cũng có thể tạo ra một thứ sức mạnh áp đảo. Chẳng nói đâu xa Đường Nhu hiện tại vẫn chỉ được đánh giá là một tuyển thủ tầm khá một chút chứ chưa phải tầm giỏi vậy mà Hàn Yên Nhu đã trở nên đáng sợ thế này.
Khoảnh khắc vừa rồi cũng chẳng làm Đường Nhu sung sướng hay vui mừng. Vừa rồi mới chỉ là màn khởi động thôi trận đoàn đội mới là lúc Đường Nhu bung hết tất cả sự khó chịu của mình ra. Còn bây giờ đối với đối thủ tiếp theo là Lữ Bác Viễn, Đường Nhu không đặt vào trọng điểm. Bởi vì với Đường Nhu lúc này chỉ thắng lôi đài mà thôi. Bất kể đối thủ là ai thì cũng phải thắng vì những gì Vĩnh Bình đã làm.
Phía bên Luân Hồi tất nhiên Lữ Bác Viễn đã nhận nghiêm lệnh phải thắng bằng mọi giá. Bởi vì thêm một điểm lôi đài là thêm một phần cơ hội cho Luân Hồi trong trận chiến này. Nói thì nói là về sân nhà rồi lật kèo thực ra chẳng có đội nào muốn đánh ba trận căng thẳng rồi tự dâng lợi thế cho đối thủ của mình ở trận chung kết cả. Thế nên ai cũng muốn chiến thắng với tỷ số 2-0 hết. Không ai trông chờ Lữ Bác Viễn phải 1 chấp 4 làm một trận lật kèo mãn nhãn. Chỉ cần thắng lấy hai điểm đã là thành công lắm rồi. Bởi vì Nhu Đạo là nghề phải áp sát thi đấu lại không thể combo dài liên kích liên tục vì thế hao tổn trong mỗi trận đấu đều là không tránh khỏi. Thắng lấy hai điểm đã là áp lực cho Lữ Bác Viễn rồi. Vì đối thủ đầu tiên là Hàn Yên Nhu còn đến 97% máu.
Hai nhân vật nhanh chóng xuất hiện trong bản đồ. Bởi vì là hai nghề cần chiến nên cũng chẳng có chiến thuật gì ở đây nữa khi cả hai đang lao vào nhau với tốc độ cao nhất mà nhân vật của mình có thể có. Hàn Yên Nhu nhanh hơn một đoạn so với Vân Sơn Loạn thế nên điểm hai nhân vật gặp nhau lùi sang phía điểm spawn của Luân Hồi ít nhất phải 12 bước. Và không có một sự khoan nhượng nào khi Hàn Yên Nhu sử dụng Liên Hoàn Toàn Long và Chiến Hồn ngay khi hai bên vào tầm tấn công. Con rồng đỏ rực được thanh Vô Thượng tạo ra gầm rú lao về phía Vân Sơn Loạn y như sự khó chịu của Đường Nhu bây giờ vậy. Cả một vùng AOE đỏ rực được tạo ra. Đây không phải lửa cháy mà là ánh sáng của mặt trời bao phủ. Vân Sơn Loạn không thể tránh đi đâu nổi vì tốc độ di chuyển và ra đòn của Hàn Yên Nhu đều nhanh một cách vô lý. Thậm chí còn không có tiếng va chạm của vũ khí với giáp chỉ có tiếng rồng gầm mà thôi. Trong mấy giây của Liên Hoàn Toàn Long, Vân Sơn Loạn bị nhấn chìm hoàn toàn trong khí rồng điên cuồng đó. Ngay sau khi vùng AOE đỏ rực biến mất là thêm một tiếng rồng gầm rú nữa. Phục Long Tường Thiên được tung ra nhắm thẳng vào ngực của Vân Sơn Loạn. Đầu rồng lập tức há miệng ngậm chặt lấy thân hình của Vân Sơn Loạn rồi tiếng nổ của đấu khí phát ra. Ngay sau đó là một chiêu Viên Vũ Côn đè thêm vào hiệu ứng chụp bắt của Phục Long Tường Thiên. Đường Nhu đã bung ra nộ khí của mình. Sức tấn công của Hàn Yên Nhu cũng theo thế mà trở nên đáng sợ hơn.
Lữ Bác Viễn đã chuẩn bị tâm lý để chiến đấu một trận khó khăn chứ chưa chuẩn bị cho một trận mà đối phương còn quyết liệt hơn mình. Ngày hôm nay không hiểu lý do gì mà cả Vĩnh Bình và Đường Nhu đánh như hai kẻ điên. Lao lên bùng nổ tung tóe cả. Lữ Bác Viễn bị đánh cho không kịp trở tay. Nếu là Hàn Yên Nhu lúc trước thì còn có cơ hội để phản côn cong Hàn Yên Nhu mới bây giờ thì không. Hơn một tháng qua chẳng có nhà nào trong 4 nhà đánh đến vòng này mà không nghiên cứu về sức mạnh này cả. Tính toán sơ bộ đều cho thấy Hàn Yên Nhu bây giờ có thể giết cả những nhân vật nổi tiếng trâu bò như Độc Hoạt chỉ trong hơn 1 phút bất chấp việc có khiên che chắn. Vân Sơn Loạn thì lại là nhân vật chỉ mặc giáp da. Phòng ngự cũng không tính là thuộc loại lớn. Bị đánh cho thế này máu mất nhiều đến mức nào là không phải hỏi.
Viên Vũ Côn ném Vân Sơn Loạn xuống đất sau đó là một tình huống dùng Thiên Kích hất lên không trung. Và như thế là bước đầu tiên cho Che Ảnh Bộ đã hoàn thành. Quả nhiên một lần nữa Đường Nhu dùng đến Che Ảnh Bộ. Thứ mà bất cứ pháp sư chiến đấu nào cũng muốn sử dụng trong trận đấu của mình.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 532: 5-1
Nhìn Hàn Yên Nhu liên tục chọc từ phía sau lưng của Vân Sơn Loạn là Luân Hồi hiểu. Phần thi đấu lôi đài hôm nay sẽ kết thúc ở đây. Không có thêm bất cứ trận đấu hay bố trí nào nữa. Bởi vì Hưng Hân đã quyết tâm sẽ dẫn Luân Hồi bốn điểm ở phần lôi đài ngày hôm nay rồi. Họ sẵn sàng chấp nhận trả giá cho chỉ một phần thi đấu. Giang Ba Đào vẫn đang thắc mắc về vấn đề này. Thì đúng là Luân Hồi sẽ bị xuống tinh thần sau phần thi đấu này. Kể cả ngày hôm nay Luân Hồi có bại tại đây thì hai trận sau Luân Hồi có lợi thế sân nhà. Hưng Hân mà mất Vĩnh Bình thì đánh thế nào được hai trận lượt về nữa. Tại sao họ phải làm vậy. Không thể có chuyện Diệp Tu để mặc cho điểm rơi phong độ của Hưng Hân rơi vào trận này rồi mất hết các trận sau. Như vậy không hợp lý với một người dày dặn kinh nghiệm như Diệp Tu.
Diễn biến trong trận thì càng không có gì phải bàn luận. Phan Lâm thậm chí còn dưỡng sức để lát nữa hò hét phần đoàn đội. Lý Nghệ Bác cũng không dự đoán xem Đường Nhu có thể duy trì trạng thái này đến lúc nào. Bởi vì không chỉ hai vị bình luận ngay cả những khán giả không có trình độ Vinh Quang cao cũng nhận ra. Nhờ có sát thương mạnh và sự linh hoạt của Hàn Yên Nhu mà Đường Nhu không cần phải tốn nhiều công sức như cũ để có thể sử dụng được Che Ảnh Bộ bởi vì máu của Vân Sơn Loạn sẽ chẳng chịu nổi đến lúc Đường Nhu không khống chế được nữa. Vân Sơn Loạn ăn xong hai đại chiêu lại bọ combo treo lên liên tục đánh vào lưng nếu máu tụt không phanh. Lữ Bác Viễn vẫn đang cố gắng thoát ra mà lực bất tòng tâm. Không hề có lối thoát nào cả. Bởi vì tốc độ tấn công của Hàn Yên Nhu quá đáng sợ. Vân Sơn Loạn rất nhanh chóng đã rơi vào tình trạng nguy hiểm. Người duy nhất còn lại của Luân Hồi cũng chẳng thể làm gì để thay đổi thế trận Hưng Hân đánh đổi bằng sự cố gắng vượt bậc của cặp đôi Vĩnh Bình và Đường Nhu. Trận chiến cuối cùng kết thúc hết sức chóng vánh. Cả hai trận mà Hàn Yên Nhu thi đấu đều thần tốc như vậy. Thực tế thì chỉ có mỗi Quan Dung Phi và bà chủ Trần của Hưng Hân là biết Hàn Yên Nhu vẫn đang mạnh lên. Những trang bị trang sức sẽ được điều chỉnh để tạo ra sức mạnh lớn nhất. Vì thế mỗi lần Hàn Yên Nhu sẽ mạnh lên thêm một chút. Sau hơn một tháng đến hiện tại Hàn Yên Nhu đã mạnh hơn ngày vừa ra mắt set Vô Thượng đánh với Luân Hồi 8% tổng sức mạnh nữa rồi.

Đường Nhu chẳng ăn mừng chiến thắng lấy một chút. Việc đầu tiên cô làm là chạy thẳng vào trong phòng nghỉ xem xét tình hình của Vĩnh Bình. Các thành viên còn lại của Hưng Hân thì cũng rất biết ý khi để cho đội bạn trẻ được thoải mái còn cả đội thì vẫn ngồi bên ngoài hàng ghế tuyển thủ ngoài sân. Kế hoạch thi đấu của Hưng Hân chẳng có gì để bàn lại cả chỉ cần xác định lại được việc Vĩnh Bình có thi đấu đoàn đội hay không mà thôi. Mà hôm nay thì Vĩnh Bình sẽ tiếp tục thi đấu. Đây là lời khẳng định của Vĩnh Bình trong phòng nghỉ.
Đường Nhu: Anh vẫn ổn chứ.
Vĩnh Bình: Vẫn đánh được. Trận này nhanh một chút là không vấn đề gì.
Đường Nhu: Trận này sẽ nhanh.
Vĩnh Bình: Hôm nay khẩu khí mạnh thật đấy.
Đường Nhu: Không phải chỉ hôm nay. Lúc nào cũng mạnh.
Thế rồi cuối cùng cặp đôi của Hưng Hân cũng trở ra khỏi phòng nghỉ. Dù không còn nhiều sức lực thì Vĩnh Bình vẫn đang đi lên thi đấu. Và Luân Hồi cũng không bất ngờ khi nhìn thấy đối hình đánh đoàn đội của Hưng Hân. Sáu người không trị liệu. Hưng Hân đã dẫn trước quá sâu trong phần lôi đài. Và Hưng Hân có quyền lấy 2 đổi 1 trong trận đoàn đội này. Chỉ cần hạ được ba người là Hưng Hân sẽ chiến thắng. Toàn đội Hưng Hân đều là những người có sát thương lớn. Đầu tiên tất nhiên phải kể đến cặp đôi Vĩnh Bình, Đường Nhu. Sau đó là Mạc Phàm và Phương Duệ cuối cùng là Trương Giai Lạc và Tô Mộc Tranh. Còn đội hình của Luân Hồi họ vẫn giữ khung đội hình chủ lực của mình. Giai đoạn này Đỗ Minh sẽ không được thi đấu với Hưng Hân bởi vì thứ nhất là vấn đề tâm lý thứ hai là kiếm khách của Đỗ Minh sẽ không phát huy được thế mạnh của mình. Cả Lữ Bác Viễn nữa. Nên Luân Hồi quyết định để Ngô Khải với Từ Dương đánh trận này. Mấy con thú của Từ Dương chính là lá chắn cho đội hình của Luân Hồi nhất là hai người Giang Ba Đào với Phương Minh Hoa.
Phan Lâm đọc đội hình thi đấu của hai đội mà như phát cuồng. Một đội thì không có trị liệu một đội thì cho người ít được ra sân nhất lên đánh trận bán kết quan trọng. Cứ cho là Luân Hồi chấp nhận bỏ trận lượt đi này đi thì cũng không nên tự bịt được đường thắng của mình như thế. Cái nhìn của một bình luận viên như Phan Lâm trực quan như vậy. Còn cái nhìn của Lý Nghệ Bác từng là một tuyển thủ chuyên nghiệp tất nhiên sẽ khác.
Lý Nghệ Bác: Tôi thấy việc để tuyển thủ Từ Dương vào có khi lại hay đối với Luân Hồi. Như anh thấy hôm nay Hưng Hân có đến 3 trên 4 nghề hệ súng ở trong trận. Bản đồ họ chọn chắc chắn là có sẽ có địa hình cực kỳ thông thoáng. Luân Hồi có những con thú triệu hồi chắn đạn cho sẽ thi đấu thuận lợi hơn hẳn.
Phan Lâm: Anh nói thì tôi mới để ý. Như vậy tức là Luân Hồi chưa hề bị xuống tinh thần họ vẫn sẽ chiến đấu ngoan cường cho trận chiến này.
Lý Nghệ Bác: Hưng Hân hiện tại chỉ cần hạ được 3 người của Luân Hồi thì sẽ thắng. Vì thế họ nhất định dồn lên ngay từ đầu. Luân Hồi bố trí chiến thuật này chắc cũng đã tính toán đến việc Hưng Hân sẽ tấn công áp đảo. Có điều tôi không nghĩ Luân Hồi sẽ tính đến việc Hưng Hân dùng 6 người không có trị liệu để tấn công. Hỏa lực 3 tầng thế này để tiêu diệt 3 người thì chắc chắn đủ.
Phan Lâm: Chỉ đạo Lý phân tích rất chuẩn xác. Chưa kể Hàn Yên Nhu còn rất mạnh nữa. Hưng Hân đứng trước cơ hội lịch sử hình như đang rất quyết tâm. Chúng ta hãy cùng chuẩn bị quan sát diễn biến của trận đoàn đội lượt đi bán kết mùa giải Vinh Quang chuyên nghiệp thứ 12 nào.
Các tuyển thủ sau khi bắt tay hữu nghĩ đầu trận đã bước vào trong phòng thi đấu. Và tất nhiên sự chú ý được đổ dồn vào người đang mang sắc mặt trắng bệnh thi đấu là Vĩnh Bình. Cả đội Hưng Hân đều đã sẵn sàng cho trận chiến.
Tô Mộc Tranh: Tất cả nghe tôi nói đây. Tình trạng sức khỏe của Vĩnh Bình thế nào không cần phải nói nữa rồi. Lát nữa cậu ấy sẽ đánh thật nhanh. Mọi người phối hợp được thì phối hợp không thì cứ kệ cậu ấy. Năm người còn lại sẽ hoàn thành nốt những gì cậu ấy để lại. Trương tiền bối anh phải cố gắng một chút đấy.
Trương Giai Lạc: Tôi có liều cái thân già này của mình cũng sẽ quyết thắng trận này.
Tô Mộc Tranh: Vậy được rồi. Cả đội tiến lên.
Đoàn quân Hưng Hân đang đứng trước lợi thế dẫn trước một trận. Nên họ vô cùng quyết tâm. Luân Hồi thì biết mình ở thế khó cũng quyết không chịu khuất phục. Đây chính là tinh thần thi đấu thể thao. Trận đấu còn chưa diễn ra thì không thể biết được bên nào sẽ dành chiến thắng.
Trên khán đài cổ động viên của Hưng Hân sau một chút nghỉ ngơi lấy sức đã sôi động trở lại. Họ đang chờ đợi một chiến thắng hoành tráng từ chiến đội. Họ tin vào các tuyển thủ của mình dù có một chút lo lắng về tình trạng sức khỏe của Vĩnh Bình. Nhưng sự lo lắng đó cũng không bằng niềm tin kia. Bởi vì như fan Hưng Hân vẫn tự hào đi khoe khắp nơi trên diễn đàn. Vĩnh Bình chỉ cần lên sân là bất bại.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 533: Không có thời gian
Bản đồ được Hưng Hân lựa chọn hôm nay là Trời Sao. Bản đồ là một vùng không gian vô cùng đẹp đẽ. Nhân vật được dịch chuyển đến một không gian mà tất cả các nhân vật đều đi trên mây. Bầu trời ban đêm không một gợn mây với vô số những ngôi sao và được chiếu sáng bằng ánh trăng. Mặt trăng trong bản đồ này là mặt trăng tròn. Tỏa ra ánh sáng nhẹ nhàng êm ái mà vẫn đủ để các nhân vật có thể quan sát được một vùng trước mặt. Bản đồ này vẫn là kiểu chiến đấu trực diện mà Hưng Hân vẫn dùng suốt cả vòng playoff trong hai năm qua. Hơn nữa hôm nay có một đặc điểm là bản đồ này không thể phá hủy bất cứ thứ gì. Bởi vì mây mà các nhân vật đứng lên sẽ kiểu được hệ thống bảo vệ. Không có bất cứ thứ gì có thể tác động đến nó. Thế nên sẽ không có bất cứ tình hình trượt chân thiệt mạng nào cả.
Đội hình của Hưng Hân tiến lên theo hình một cây đinh ba khi mà ba người của hệ súng trở thành một trục tâm. Vĩnh Bình đi ở giữa ba người đầu tiên. Bên phải là Đường Nhu bên trái là Mạc Phàm. Trương Giai Lạc đi sau ba người này và cuối cùng là Tô Mộc Tranh ở cuối cùng. Hưng Hân muốn đánh nhanh nên tất cả các tài khoản có sức sát thương cao nhất đều được ra trận. Có một sự thật rất ít người để ý đến là Hải Vô Lượng thực ra có sức phòng ngự cao nhất trong tất cả các tài khoản của Hưng Hân. Khả năng phòng ngự của Hải Vô Lượng không ở dòng thuộc tính cứu mạng như Chu Tước Lăng Vân cũng không ở sự lì đòn như Hàn Yên Nhu mà nó là sự kết hợp từ trang bị cho đến chiêu thức của nghề nghiệp. Bây giờ Hải Vô Lượng mà bật Kình Khí Hộ Thân lên thì còn phòng ngự tốt hơn cả Huyền Vũ Trấn Hải sử dụng Ý Chí Kiên Định. Lồng Niệm Khí của Hải Vô Lượng cũng có thể ngăn cản được sát thương nhiều hơn hẳn những khí công sư khác. Vì thế mà Phương Duệ bây giờ sẽ thi đấu ở vị trí hỗ trợ phòng ngự. Kết hợp với cách đánh của Phương Duệ tạo ra một bức tường bảo vệ cho cả trị liệu và Mộc Vũ Tranh Phong ở phía sau. Nếu Hưng Hân dùng đội hình 2 tấn công 3 tiếp ứng như cũ thì Phương Duệ chắc chắn là người xuất phát trước. Còn hôm nay Hưng Hân muốn chiến đấu theo kiểu đánh tổng lực. Dứt điểm trận đấu chỉ trong vài phút thi đấu. Nên Trương Giai Lạc cùng với đấu pháp của mình chính là hỗ trợ tốt nhất cho tình huống này.
Không có thời gian cho Luân Hồi nghĩ ra kế sách vẹn toàn trong trận đoàn đội khi mà năm người của Hưng Hân ập đến rất nhanh. Từ Dương nhanh chóng gọi ra mấy con đại tinh linh để đi trước bảo vệ đội hình của mình. Luân Hồi biết mình sẽ phải chịu áp lực từ sớm nên tuyến đầu là Ngô Khải và Tôn Tường không di chuyển đi xa khỏi đội hình mà đứng phía sau cả đám thú của Linh Vương gọi ra. Đội hình Luân Hồi di chuyển tập trung với nhau với ý đồ phòng ngự theo cả đội hình hoàn chỉnh quyết không bị tách ra. Bởi vì ai cũng biết nếu Hưng Hân gặp các đội mạnh thì sẽ biến trận đấu đoàn đội thành các trận 1 đánh 1 để tiêu diệt từng phần của đối thủ với khả năng của Vĩnh Bình rồi từ lợi thế hơn người đó mà snowball kết thúc trận đấu. Hôm nay Luân Hồi không muốn chuyện đó xảy ra ít nhất là họ cần phải đánh đủ lâu để Vĩnh Bình kiệt sức. Và người làm nhiệm vụ giữ trận đấu không ai khác ngoài Từ Dương với Linh Vương của cậu. Từ Dương được giao trọng trách trong một trận đấu lớn. Đây là áp lực lớn cũng là cơ hội để cho Từ Dương thể hiện bản thân mình. Năm nay là năm cuối cùng trong 2 năm tân binh. Trận đấu này lại là một trong những trận đấu cuối cùng của mùa giải. Bản thân Từ Dương cũng không còn thời gian để mà chờ cơ hội khác nữa.
Bốn con đại tinh linh đi trước bảo vệ cho toàn quân của Luân Hồi. Một bên không có trị liệu trong đội hình thi đấu còn một bên thì bỏ trị liệu ở ngoài vì cả hai bên đều biết trận chiến này bên nào thiếu hỏa lực bên đó sẽ chịu thiệt thòi. Trị liệu cũng không thể bù lại được sức tấn công của năm người bên đối thủ. Khi hai đội nhìn thấy nhau ở giữa bản đồ cũng là lúc trận chiến bắt đầu. Vĩnh Bình bắt đầu xả loạt đạn đầu tiên của Chu Tước Lăng Vân ra. Sau đó là màn hỗ trợ đến từ lựu đạn và đạn pháo. Cây đinh ba của Hưng Hân chọc thẳng vào đội hình của Luân Hồi mà không cần có bất cứ sự thay đổi đội hình nào. Hai người hai cánh bắt đầu dạt rộng ra. Mạc Phàm như mọi khi vẫn đi tìm đối thủ quen thuộc của mình ma kiếm sĩ. Việc khống chế ma kiếm sĩ bây giờ đã là chuyên ngành của Mạc Phàm không cần phải lo lắng gì cả. Còn Đường Nhu thì sẽ phải đối phó với Tôn Tường. Hai pháp sư chiến đấu sẽ một lần nữa đối đầu với nhau. Lực lượng thú triệu hồi của Luân Hồi bị lựu đạn và đạn pháo bắn cho tung tóe. Trương Giai Lạc hôm nay không đánh với đấu pháp Bách Hoa ánh sáng chói lóa mà tập trung vào sức sát thương để tấn công đối thủ.
Chu Tước Lăng Vân cũng tấn công trực diện vào đối thủ của mình là Nhất Thương Xuyên Vân. Mặc cho việc Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc và Linh Vương ra sức ngăn cản thì Chu Tước Lăng Vân vẫn tấn công điên cuồng vào Nhất Thương Xuyên Vân. Rõ ràng là không có trị liệu sát thương bao nhiêu phải chịu bấy nhiêu vậy mà Vĩnh Bình cứ nhất quyết đâm đầu vào chỗ khó. Bởi vì Vĩnh Bình cũng biết cậu chẳng có bao nhiêu thời gian. Bung sức nốt lần này thì cơ thể của cậu sẽ gục ngã. Chỉ vài phút ngắn ngủi này sẽ là lần cuối cùng mà ngọn lửa của Chu Tước bùng cháy ngày hôm nay. Vĩnh Bình chỉ còn sức lực cho một lần này mà thôi. Cậu không còn bất cứ cơ hội nào khác để mắc sai lầm hay do dự. Vì thế Chu Tước Lăng Vân đang chấp hành mệnh lệnh tử chiến của chủ nhân của mình. Lao vào giữa đội hình của đối thủ mà tấn công. Bằng một cách nào đấy mà Vĩnh Bình đang thi đấu với tốc độ tốt nhất của mình trong khoảng thời gian cơ thể cậu còn tỉnh táo. Đạn từ hai khẩu súng cứ thế mà bắn thẳng vào Nhất Thương Xuyên Vân. Nhìn cách đánh này cặp đôi bình luận đến á khẩu không biết phải nói gì. Rõ ràng là Hưng Hân dẫn trước rất xa. Không cần phải thi đấu mạo hiểm trong bất cứ trường hợp nào. Thế mà Vĩnh Bình thi đấu cứ như kiểu không có ngày mai vậy.
APM của Vĩnh Bình như một ngôi sao băng cháy rực những giây phút cuối cùng của mình trước kia vụt tắt. Một đường chéo đi thẳng từ 0 lên đến 1000+. Lần đầu tiên khi không sử dụng hư vô, Vĩnh Bình có thể đạt đến được con số này. Khán giả trên sân nhìn vào khuôn mặt trắng bệch của Vĩnh Bình, nhìn vào hai cánh tay đang gồng lên cố gắng của cậu. Nhìn vào Chu Tước Lăng Vân như cơn bão lửa cuốn lấy Nhất Thương Xuyên Vân. Lần đầu tiên người ta thấy Nhất Thương Xuyên Vân trong tay Chu Trạch Khải bị đối thủ áp chế hoàn toàn như thế. Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc cố gắng đuổi theo đối thủ để ngăn chặn nhưng vô ích. Hàng rào thú triệu hồi của Linh Vương cũng không có chút tác dụng nào. Linh Hương quyết lấy thân mình ra chắn đạn cũng không thể ngăn cản được cơn bão đang càn quét kia. Đội hình của Luân Hồi vốn dựa vào nhau vậy mà bây giờ bị xé tan chỉ với một đợt công kích trực diện. Trương Giai Lạc đang dốc hết sức tấn công vào Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc người đang quay lưng lại với Hưng Hân để góp thêm vào phần sát thương mà cơn bão lửa phía trước đang tạo ra. Như hiểu được lòng chủ nhân của mình, Lưu Ly cùng với hiệu ứng nỗi nhớ của nó đang liên tục tăng thêm lượng sát thương vào khu vực ba người của Luân Hồi đang cố gắng ngăn cản Chu Tước Lăng Vân. Mộc Vũ Tranh Phong cũng đang dội hỏa lực mạnh của mình vào hai người phía sau của Luân Hồi. Thôn Nhật cùng với hiệu ứng của Giá Pháo Cố Định đang dội những phát đạn pháo có sức sát thương rất mạnh vào nơi Linh Vương đang đứng.
Đúng như đội hình bố trí của Hưng Hân trục dọc ba người hệ súng đang tạo ra sát thương chính còn hai người Mạc Phàm và Đường Nhu đang làm nhiệm vụ cầm chân. Cả Giang Ba Đào và Tôn Tường đều đang bị khóa chặt bởi những yếu tố khách quan mà họ cũng không thể khắc phục được. Ninja Hại Người Không Mệt thì có khả năng đeo bám và giữ chân đối thủ cực tốt. Còn Hàn Yên Nhu thì có sức mạnh mà chỉ cần Tôn Tường không để ý một chút thôi thì dù là Nhất Diệp Chi Thu cũng bị thanh Vô Thượng tạo ra một lượng sát thương rất lớn thậm chí là bị khống chế đánh cho tổn thất nặng nề. Vì thế mà cả hai mắt xích quan trọng của Luân Hồi đều bị cô lập trong tình thế mà ba người kia đang vô cùng khó khăn. Thú triệu hồi của Linh Vương nhanh chóng bị clear hết sạch vì AOE lớn của các chiêu thức hệ súng. Linh Vương cũng không thể gọi thêm bất cứ con thú mạnh nào được nữa thì thời gian triệu hồi gần như là không có. Khi bị trúng đạn liên tục từ phía Mộc Vũ Tranh Phong và cả những sát thương lan từ những quả lựu đạn từ Hoa Nhạt Mê Người nữa.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 534: 1 phút 27 giây
APM 1000+ của Vĩnh Bình giữ vững được khoảng 20 giây sau đó nó tụt xuống mức hơn 800. Sức càn quét của cơn bão lửa giảm đi cũng là lúc mà mấy người Luân Hồi có cơ hội hơn trong việc bảo vệ bản thân. Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc lúc này buộc phải tiếp cận Chu Tước Lăng Vân để sẵn sàng đổi mạng. Chu Tước Khải chỉ giúp cho Chu Tước Lăng Vân sống thêm được 1 giây ngắn ngủi mà thôi. Với lượng máu còn lại sẽ nhanh chóng bị hạ gục bởi Nhất Thương Xuyên Vân. Đến lúc đó thì ít nhất Luân Hồi cũng có thể lật ngược được thế cờ dù nếu mất thêm một người thì tỷ lệ ấy gần như bằng không. Hưng Hân quyết tâm chiến đấu thì Luân Hồi cũng vậy. Đây là một trận bán kết quan trọng không phải một trận đấu vòng bảng để mà thắng hay bại cũng chẳng sao. Bị dẫn trước một trận thì vẫn là bị dẫn trước một trận. Năm ngoái Hưng Hân đã đánh bại Luân Hồi trên sân nhà của Luân Hồi trong vòng playoff trong một trận đấu mà Luân Hồi đã làm mọi cách để ngăn cản Vĩnh Bình. Hôm nay thì họ muốn loại bỏ mối hiểm họa này nhưng vẫn chưa thấy có kết quả rõ rệt nào.
Chu Tước Lăng Vân hiện tại đã tập trung vào Nhất Thương Xuyên Vân hoàn toàn mà không còn để ý đến hai người còn lại nữa. Vì lúc này Vĩnh Bình chỉ còn đủ sức giữ vững một mục tiêu duy nhất trong mắt của mình mà thôi. Cậu đã không còn đủ tỉnh táo để suy tính và quan sát mọi thứ như cũ được nữa. Thậm chí Vĩnh Bình còn không rõ Chu Tước Lăng Vân có chịu hiệu ứng khống chế nào không. May mà dù đã chậm đi thì tốc độ của Chu Tước Lăng Vân vẫn đủ để tránh khỏi gần như toàn bộ công kích của đối thủ. Từ Dương lúc này chỉ muốn gọi mấy anh em khác mà nói. "Thấy chưa cứ đòi đánh với anh già làm gì. Bị quay cho chóng cả mặt chắc sướng." Còn Chu Trạch Khải đang rất muốn tận dụng cơ hội có đồng đội hỗ trợ mà phản công. Hai người của Luân Hồi vừa cố gắng bảo vệ nhau vừa cố gắng đẩy lùi Chu Tước Lăng Vân đang có hiện tượng mất kiểm soát. Cơn bão lửa đã giảm cả tốc độ lẫn sức mạnh đi chỉ sau khoảng 40 giây trận chiến bắt đầu. Khoảng thời gian ngắn đến mức những khán giả đi vệ sinh cuối cùng vẫn chưa kịp trở lại ghế của mình sau khi trận đoàn đội bắt đầu. Trong đầu họ Luân Hồi với Hưng Hân là một trận chiến hấp dẫn và cân tài cân sức. Muộn một phút ban đầu cũng chẳng có gì quá đáng tiếc. Hôm nay trận chiến không hề diễn ra như họ nghĩ tất cả những gì hấp dẫn nhất tinh túy nhất đã xuất hiện và biến mất trong khoảng thời gian những người này chưa thể trở lại chỗ ngồi của mình. Còn những fan Hưng Hân đang ngồi trên khán đài họ được chứng kiến những khoảnh khắc không bao giờ trở lại thêm một lần nào nữa. Ơ giây thứ 43 sau khi đụng độ Vĩnh Bình cố gắng giữ bản thân tỉnh táo một lần cuối cùng. Lấy một hơi thật dài rồi Vĩnh Bình bắt đầu nhịn thở. Đây là phương pháp giữ sự ổn định cho cơ thể. Đúng như kỹ thuật bắn súng ngoài đời vậy sau khi nhịn thở xạ thủ sẽ bắt đầu xả đạn. Một lần cuối cùng trong ngày hôm nay Chu Tước Lăng Vân cùng với chủ nhân của mình bùng nổ. Chu Tước Lăng Vân lao thẳng vào Nhất Thương Xuyên Vân đánh cận chiến. Vượt qua sự ngăn cản của cả Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc và Linh Vương một cách dễ dàng với tốc độ vượt trội. Khoảnh khắc mà Chu Tước Lăng Vân dí sát hai họng súng Sát Thần, Diệt Quỷ vào người Nhất Thương Xuyên Vân mà xả đạn rất nhiều khán giả đã đứng hết dậy. Họ muốn chứng kiến khoảnh khắc này một cách rõ ràng nhất. Tiếp hô cổ vũ khắp nơi bỗng chốc im bặt sự tĩnh lặng đó là để cho tất cả mọi người cùng có sự tập trung nhất để theo dõi những diễn biến diễn ra tiếp theo.
Chu Tước Lăng Vân không xử dụng động tác thể thuật mà cứ thế vừa bắn vừa đẩy Nhất Thương Xuyên Vân lùi ra khỏi đội hình của Luân Hồi. Cả Linh Vương và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đều bị ngăn cản bởi ánh sáng của đủ các loại đạn của Hoa Nhạt Mê Người. Bức tường ánh sáng đã ngăn cách 8 nhân vật với hai người còn lại. Phía sau bức tường ánh sáng đó. Vĩnh Bình cùng với Chu Tước Lăng Vân đang dốc cạn sạch vốn liếng của mình. Cả máu của nhân vật và sức lực của người điều khiển đều được thiêu đốt bởi ngọn lửa rực cháy của sự quyết tâm. Màn hình điện tử trên sân lập tức chuyển sang cuộc chiến của hai thiện xạ mà bỏ qua cuộc chiến của 8 người còn lại. Họ nhìn thấy hai thiện xạ đang dùng tất cả các chiêu thức mà mình có để tạo ra sát thương cho đối thủ. Thanh kỹ năng của Chu Tước Lăng Vân chỉ còn lại duy nhất kỹ năng Barret Bắn Tỉa là còn chưa sử dụng còn lại tất cả đều đã được dùng. Một màu tối đen cũng bao trùm toàn bộ thanh kỹ năng của Nhất Thương Xuyên Vân. Cả hai đều biết đợt tấn công này là đợt tấn công quyết định của cả trận đấu này. Ai gục ngã trước thì bên đó sẽ đánh mất thế trận của trận đấu. Lúc này ông trời hình như mới nghe thấy những lời cầu xin của Vĩnh Bình lúc trước. Dòng thuộc tính triệt tiêu sinh lực đang phát huy tác dụng một cách đỉnh điểm dù nó chỉ có 2% tỷ lệ xuất hiện mà thôi. Máu của Nhất Thương Xuyên Vân tụt xuống nhanh y máu của Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc ở game đấu thứ hai vậy. Nó đang bay hơi bởi ngọn lửa của Chu Tước. Và theo đó thì sức lực của Vĩnh Bình cũng đang bay hơi.
Thời gian đứng lên của mọi người cũng không có nhiều 45 giây kể từ lúc họ đứng lên. Tổng thời gian khi hai bên va chạm là 1 phút 27 giây. Chu Tước Lăng Vân đã hạ gục Nhất Thương Xuyên Vân với tốc độ tay trung bình của Vĩnh Bình trong 87 giây này là 925. Con số kỷ lục của kỷ lục. Fan Hưng Hân trong nhà thi đấu không ăn mừng hay cổ vũ gì cả tất cả bọn họ đều nhìn về màn hình nhỏ nên hiện lên khung cảnh bên trong phòng thi đấu của Hưng Hân. Vĩnh Bình không gục đầu xuống bàn phím như mọi khi mà ngửa người ra sau thở vừa thở vừa nấc cụt. Và máu từ hai lỗ mũi của Vĩnh Bình đã chảy ra y như cái ngày Vĩnh Bình tạo ra set Vô Thượng. Ở bên cạnh Vĩnh Bình là Đường Nhu đang vừa thi đấu vừa lau nước mắt. Nước mắt của Đường Nhu chảy ra dàn dụa không biết từ bao giờ. Mặc dù không nhìn sang người bên cạnh Đường Nhu vẫn biết Vĩnh Bình đang đau đớn đến mức nào. Máu chảy ra mà Vĩnh Bình thậm chí còn không có sức nhấc tay lên mà lau đi. Chúng cứ chảy xuống và những giọt máu đầu tiên đã thấm lên phần màu trắng ở áo đồng phục thi đấu của Vĩnh Bình biến nó thành một vùng màu đỏ. Nhất Thương Xuyên Vân đã bị hạ gục nhưng trận đấu vẫn còn đang tiếp diễn thậm chí các tài khoản của Luân Hồi không có cơ hội mà tấn công Chu Tước Lăng Vân đang đứng bất động bên cạnh chỗ mà Nhất Thương Xuyên Vân ngã xuống. Linh Vương đang bị đạn pháo từ Mộc Vũ Tranh Phong chăm sóc một cách cẩn thận máu cũng đang tụt dần xuống ngưỡng báo động. Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc thì đang bị Hoa Nhạt Mê Người vây chặt trong màn sáng. Điểm lợi duy nhất của Luân Hồi lúc này là người thứ năm của họ đang chuẩn bị vào sân trong khi đó Chu Tước Lăng Vân vẫn còn đang ở trong sân nên Hưng Hân không thể cho Hải Vô Lượng vào được. Vân Sơn Loạn của Lữ Bác Viễn sẽ tiếp cận chiến trường chỉ trong vài chục giây nữa mà thôi. Nên Hưng Hân nhanh chóng sẽ bị đối thủ hơn người phản công ngược lại. Lữ Bác Viễn tất nhiên biết điều này nên càng dốc sức tăng tốc của Vân Sơn Loạn lên tiếp cận chiến trường nhanh nhất có thể.
Giang Ba Đào đàng liên tục vừa cố gắng thoát khỏi sự cầm chân của Mạc Phàm vừa chỉ đạo các đồng đội giữ vững. Nhất là hai người đang bị dồn ép kia. Giang Ba Đào muốn ra bảo vệ bọn họ nhưng chưa thể thoát ra ngay được. Linh Vương của Từ Dương đang là nhân vật có mức máu thấp nhất cũng là nhân vật có khả năng bị hạ gục cao nhất trên chiến trường lúc này. Từ Dương đang cố gắng dùng sức trẻ của mình vừa điều khiển Linh Vương né tránh vừa gọi ra những tiểu tinh linh để che chắn tạm thời. Lúc này thời gian của Giá Pháo Cố Định đã hết sức tấn công của Mộc Vũ Tranh Phong không còn khủng khiếp như giai đoạn ban đầu nữa. Từ Dương đang nhìn thấy con đường sáng trong cuộc chiến này thì bỗng dưng có thêm tiếng súng nổ từ đằng sau lưng của Linh Vương. Chu Tước Lăng Vân đã một lần nữa nhả đạn. Chỉ là lần nào không hề có tốc độ vũ bão nào cả. Chỉ là những phát bắn thường như nước nhỏ giọt khi mà Vĩnh Bình đang cố gắng click chuột một cách khó nhọc. Linh Vương không dám quay lưng lại để nhìn Chu Tước Lăng Vân nên chỉ có thể né tránh nhờ vào cảm giác của Từ Dương. Những phát bắn ấy có nguy cơ thế nào thì Từ Dương biết rất rõ bởi vì 2% kia mà xuất hiện là máu của Linh Vương sẽ lại tụt đi thêm một đoạn. Luân Hồi sẽ gần hơn với việc mất thêm một người nữa. Luân Hồi chỉ được phép chết 2 người mà thôi. Chết đến người thứ 3 là mọi thứ chấm dứt. Và Từ Dương không muốn trong trận chiến quan trọng này mình lại là người đóng góp vào số mạng chết đấy.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 535: Máu và nước mắt
Khi mà Linh Vương đang phải né tránh những phát đạn bắn từ phía sau từ Chu Tước Lăng Vân thì Vân Sơn Loạn đã chạy đến nhìn thấy một Chu Tước Lăng Vân còn chẳng thể di chuyển nổi chỉ cố gắng bắn được vài phát. Lữ Bác Viễn đã tìm được cơ hội sau hai năm chịu đựng. Chu Tước Lăng Vân đã chịu nhiều thiệt hại sau khi lao vào đội hình đối thủ. Vĩnh Bình cũng không còn sức để thi đấu tiếp. Vân Sơn Loạn đang định lao vào thì nhận được lệnh của Giang Ba Đào là không đánh Chu Tước Lăng Vân. Một nhân vật không thể thi đấu tiếp thì còn thiệt thòi hơn cả nhân vật đã chết. Vì thế Vân Sơn Loạn lập tức chuyển mục tiêu đến chỗ Hàn Yên Nhu. Để cho Nhất Diệp Chi Thu thoát ra được thì Luân Hồi sẽ có lại được mũi nhọn tấn công mạnh nhất của mình ở trên sân. Giang Ba Đào quả nhiên vẫn rất tỉnh táo khi ra mệnh lệnh đó. Ngay cả cặp đôi bình luận cũng phải tỏ thái độ thán phục trước tâm lý thi đấu của Giang Ba Đào. Đầu tiên Vĩnh Bình đã gây ra sự khó chịu thế nào cho Luân Hồi thì không cần phải nói. Thứ hai Vĩnh Bình vừa hạ gục Chu Trạch Khải, người sẽ carry Luân Hồi trong trường hợp bình thường. Thứ ba trước một đối thủ không còn sức chống trả ai cũng sẽ thừa cơ mà lấy một điểm free này.
Vân Sơn Loạn nhận lệnh né đi thì Chu Tước Lăng Vân lại không chịu nhường đường. Đến tận giờ phút này Vĩnh Bình vẫn tạo ra sự khó chịu đến mức phát điên cho Luân Hồi. Chu Tước Lăng Vân dù bước từng bước không còn bay nhảy được nữa thì vẫn lấy thân mình ra cản đường của Vân Sơn Loạn. Lữ Bác Viễn có tốc độ xử lý không hề chậm liền tiếp tục né đi. Thì ngay sau đó cơ thể của Vân Sơn Loạn không cử động được vì những phát đạt bắn ra từ Điểm Xạ của Chu Tước Lăng Vân. Lữ Bác Viễn thật không biết làm thế nào. Dù thế nào thì né tránh một đòn tấn công từ phía sau hoàn toàn phải dựa vào cảm giác mà cái này thì thật sự là rất khó không chỉ đối với Lữ Bác Viễn mà còn là đối với bất cứ một người nào. Vĩnh Bình như đang nói cho tất cả mọi người nhất là năm thành viên còn lại của Luân Hồi ở trong bản đồ này. Nhân vật của tôi vẫn còn đang tồn tại ở trong bản đồ này. Đừng hòng bỏ qua được hòn đá cứng đầu này. Không còn cách nào khác Vân Sơn Loạn buộc phải quay lại chiến đấu với Chu Tước Lăng Vân. Bây giờ Vĩnh Bình sẽ không thể thi đấu áp đảo được nữa Chu Tước Lăng Vân cũng chẳng còn lại nhiều máu để câu giờ. Lữ Bác Viễn quyết định là nếu đã không bỏ qua được thì loại nó đi thật nhanh rồi giúp Nhất Diệp Chi Thu thoát ra là được. Hưng Hân không có Vĩnh Bình cũng rất khó để tạo ra thế trận solo nắm ưu thế trước Luân Hồi. Dù Luân Hồi cũng không còn Chu Trạch Khải nữa.

Lần thứ hai Vân Sơn Loạn quay lưng lại thì cũng là lần thứ hai trúng đòn. Lần này là một phát Long Nha còn đau hơn nhiều so với mấy viên đạn từ Điểm Xạ lúc nãy. Hàn Yên Nhu đã bỏ vị trí lao đến chỗ Chu Tước Lăng Vân từ lúc nào. Còn Nhất Diệp Chi Thu thì không hiểu đang ở đâu. Tôn Tường cũng nhanh chóng thông báo mình đã đến chỗ Mộc Vũ Tranh Phong để giải tỏa thế trận. Hỏa lực tầm xa của Mộc Vũ Tranh Phong chính là thứ gây khó chịu thứ hai của Hưng Hân. Và bây giờ Luân Hồi cần giải quyết cả hai thứ khó chịu này. Vậy mà vẫn còn một thứ nữa là bức tường ánh sáng của Hoa Nhạt Mê Người. Trương Giai Lạc đã không còn cần phải khống chế Ngô Khải nữa. Hoa Nhạt Mê Người lui về phòng ngự cùng với Mộc Vũ Tranh Phong để cho một mình Hàn Yên Nhu đấu với cả Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc, Linh Vương và Vân Sơn Loạn mới vào trận. Cả ba người này đều đang hướng về chỗ mà Chu Tước Lăng Vân và Hàn Yên Nhu đang đứng.
Thêm một lần nữa Hàn Yên Nhu đứng bảo vệ cho Chu Tước Lăng Vân. Chỉ khác là lần này gần như chỉ có một mình Đường Nhu chiến đấu còn Vĩnh Bình bây giờ đã là đèn cạn dầu chỉ cháy le lói được một chút mà thôi. Chu Tước Lăng Vân đến cả lấy thân mình ra chắn đòn cũng chưa chắc thực hiện được. Coi như là tình thế một người đánh ba người của Hàn Yên Nhu. Đường Nhu luôn thi đấu với vị trí bán máu này. Người luôn lao vào để rồi bị đối phương tập trung hạ gục. Kể từ ngày có Vĩnh Bình bên cạnh. Số lần Hàn Yên Nhu bị đối phương hạ gục trước mới giảm đi. Từ đó trở đi cặp đôi này mới có thể tung hoành khắp Vinh Quang. Hôm nay Vĩnh Bình đã không thể làm gì được nữa nên Đường Nhu lại phải một mình tác chiến trở lại. Lúc này Đường Nhu chỉ nghĩ đến việc bảo vệ Chu Tước Lăng Vân ở sau lưng bởi vì như bao lần khác bảo vệ cho người bên cạnh mới là thứ Đường Nhu hướng đến mỗi khi giao chiến với đối thủ. Chỉ là hôm nay tình huống không như mọi khi nếu cứ suy nghĩ theo lối cũ thì Hưng Hân sẽ gặp bất lợi.
Tô Mộc Tranh: Nhu Nhu hạ một người đi. Kệ cậu ấy. Cậu ấy tự biết phải làm thế nào.
Vĩnh Bình: Hạ tên nhóc Từ Dương đi.
Đường Nhu: Biết rồi.
Từ vị trí đứng trước Chu Tước Lăng Vân. Hàn Yên Nhu đã lao về phía Linh Vương. Nước mắt của Đường Nhu lại tiếp tục chảy ra. Chiến thắng của chiến đội là mục tiêu cao nhất nhưng cảm xúc của con người là không thể ngăn cản lại được. Chưa bao giờ Đường Nhu lại muốn người bên cạnh theo kịp mình. Bởi vì chính xác thì ngược lại Đường Nhu cần phải theo kịp Vĩnh Bình mới đúng. Hôm nay ý nghĩ ấy cứ ở trong đầu Đường Nhu từ lúc Hàn Yên Nhu đổi vị trí cho đến bây giờ. Và đúng như Tô Mộc Tranh nói. Vĩnh Bình cũng tự biết bản thân phải làm gì. Chu Tước Lăng Vân bước từng bước phía sau Hàn Yên Nhu dù nó khá chậm. APM của Vĩnh Bình đang thấp một cách đáng thương khi Vĩnh Bình chỉ cố thao tác được đến 60 mà thôi. Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc và cả Vân Sơn Loạn đều biết bây giờ cần phải khống chế Hàn Yên Nhu còn hơn là hạ gục Chu Tước Lăng Vân. Cả hai đều đang cố gắng bảo vệ cho Linh Vương gọi thú ra phá thế trận của Hưng Hân. Vân Sơn Loạn ngay lập tức lao vào ngăn cản Hàn Yên Nhu còn Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc thì vòng ra sau lưng để chuẩn bị tấn công.
Đạn của Chu Tước Lăng Vân lúc này chỉ hoàn toàn dựa vào tốc độ bắn của hai khẩu súng chư người thao tác đã không còn có thể phát huy được nữa. Những viên đạn đều được nhắm về phía Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc. Ngô Khải cũng rất bất ngờ khi Chu Tước Lăng Vân vẫn còn tạo ra được sức ép đến mức như thế. Và lần thứ hai trong trận đấu APM của Vĩnh Bình đang đi một đường chéo lên từ mức thấp nhất. Tinh thần thi đấu của Vĩnh Bình một lần nữa vực dậy cơ thể đã ở đáy vực của Vĩnh Bình và trên hết là lý do mà Vĩnh Bình thi đấu Vinh Quang. Vĩnh Bình đến với Vinh Quang một cách nghiêm túc là vì Vĩnh Bình muốn thi đấu cùng với Đường Nhu. Hôm nay chính là lúc Đường Nhu cần có Vĩnh Bình thi đấu bên cạnh. Vì vậy một lần nữa Chu Tước lại trở thành tảng đá chặn đường Luân Hồi. Phan Lâm lúc này đã không còn bình luận nữa mà chuyển sang tâm sự cùng khán giả rồi.
Phan Lâm: Trong suốt cuộc đời bình luận của tôi cho đến bây giờ. Tôi chưa từng nghĩ sẽ có một tuyển thủ esport đổ máu trong phòng thi đấu. Hôm nay Vĩnh Bình đã cho tôi thấy chuyện không bao giờ xảy ra đó. Tinh thần thi đấu của cậu ấy làm cho tôi cảm thấy hôm nay Hưng Hân đã quyết tâm đến mức không màng tất cả.
Lý Nghệ Bác: Tôi cũng thấy như vậy. Thực lòng mà nói ở vào vị trí của Vĩnh Bình. Cậu ấy không cần phải bất chấp hay cố gắng đến mức đánh đổi cả sức khỏe để làm bất cứ điều gì chứ không phải chỉ thi đấu Vinh Quang. Vậy mà cậu ấy vẫn cứ mang theo tinh thần đó đánh từng trận từng trận một. Xét về mặt quyết tâm chiến thắng. Tôi chưa từng thấy ai có quyết tâm đến mức như vậy.
Trong khi cặp đôi bình luận còn đang cảm thán thì cặp đôi của Hưng Hân cũng tạo nên những điều đặc biệt của mình. Hàn Yên Nhu hất văng Vân Sơn Loạn bằng Viên Vũ Côn rồi xông thẳng vào Linh Vương với không một sự khoan nhượng. Linh Vương là nhân vật yếu máu nhất lại còn đứng trước sức tấn công mạnh nhất của Vinh Quang chuyên nghiệp hiện tại. Chưa kể là triệu hồi sư lại là nghề mà khi không có thú triệu hồi hỗ trợ bị pháp sư chiến đấu áp sát thì đúng là thảm họa.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 536: Từ đống tro tàn
Khi Hàn Yên Nhu áp sát được Linh Vương. Cũng là lúc Chu Tước Lăng Vân bắt đầu xả đạn vào Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc. Ngô Khải bất ngờ về việc Vĩnh Bình vẫn còn thi đấu được. Dù tốc độ hiện tại của Chu Tước Lăng Vân khá bình thường thì nó cũng đủ làm cho Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc gặp vấn đề bởi vì Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc từ đầu luôn bị Hoa Nhạt Mê Người giam trong màn sáng lượng máu mất đi đã khá nhiều. Bây giờ lại bị Chu Tước Lăng Vân tấn công. Tổn thất sẽ còn nặng nữa. Bởi vì dòng thuộc tính triệu tiêu sinh lực vẫn luôn là vấn đề không thể giải quyết chỉ có thể nhờ trị liệu bù vào cho mà hôm nay thì cả hai bên đều không có trị liệu. Chỉ có thể tự thân vận động. Giao chiến mới chỉ diễn ra có 2 phút mà cảm giác như thời gian đã trôi qua khá lâu rồi vậy. Bởi vì thế trận cứ như đã là giai đoạn late game cả hai bên đều đang thực hiện những mục tiêu cuối cùng của mình vậy.
Nhất Thương Xuyên Vân đột kích tuyến sau thì bị hai người hệ súng của Hưng Hân chặn lại. Hoa Nhạt Mê Người dùng đủ mọi loại lựu đạn ngăn cản bước tiến. Còn Mộc Vũ Tranh Phong thì rút khẩu súng phụ ra tấn công liên tục bằng Đạn Cháy vào. Đạn Cháy có sát thương lâu dài chưa kể sẽ để lại vệt lửa trên người đối thủ. Kể cả trong màn sáng chói mắt kia thì cũng có thể dễ dàng quan sát được. Trong khi đó thì Vô Lãng với Hại Người Không Mệt vẫn đang chơi trò mèo vờn chuột với nhau. Chính xác thì hai người này đều không có ý định giết đối thủ trước mặt mình. Bởi vì một người muốn thoát ra để nối lại sợi dây liên kết của Luân Hồi còn một người thì cứ theo mệnh lệnh giữ cho người kia trở thành kẻ vô dụng trong trận chiến. Cách suy nghĩ của Hưng Hân cũng chẳng khác gì Luân Hồi trong trường hợp của Vĩnh Bình lúc nãy. Một nhân vật không thể thi đấu thì còn bất lợi hơn một nhân vật chết rồi nhường chỗ cho đồng đội. Không có Giang Ba Đào thì tuyến đầu và tuyến sau của Luân Hồi sẽ bị tách biệt hẳn với nhau không thể nào liền mạch được. Như bây giờ đây Linh Vương một pháp sư triệu hồi không thể cận chiến đang bị Hàn Yên Nhu, con quái vật được tạo ra để cận chiến tấn công. Trong khi đó Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc có tốc độ tốt cộng với sát thương mạnh thì đang bị Chu Tước Lăng Vân với chút sức tàn của Vĩnh Bình cản lại. Vân Sơn Loạn thì buộc phải cầm nắm được đối thủ bây giờ thì chuyện đó hơi xa vời với Lữ Bác Viễn. Khi mà rõ ràng Hàn Yên Nhu chưa bao giờ là đối thủ dễ xơi nhất là từ lúc nhân vật được hóa thần nhờ set Vô Thượng. Vân Sơn Loạn mỗi lần tiếp cận đối thủ đều nhận được cái lưng của đồng đội là Linh Vương chắn hộ đối thủ. Đường Nhu vừa khóc vừa thi đấu thì vẫn đủ tỉnh táo để hiểu được đừng để Nhu Đạo tóm được mình.
Trong khi đó sự việc khó tin đang xảy ra với Ngô Khải. Chu Tước Lăng Vân đang bùng cháy từ đống tro tàn. APM của Vĩnh Bình đã đi lên đến con số 240 khó tin với Vĩnh Bình vào lúc này. Thứ giữ cho Vĩnh Bình còn chiến đấu được không phải là khát vọng chiến thắng mà là tình cảm dành cho Đường Nhu. Mong muốn nguyên bản của Vĩnh Bình khi đến với Vinh Quang. Chu Tước Lăng Vân cần phải đứng bên cạnh Hàn Yên Nhu cho đến giây phút cuối cùng. Đó là mục tiêu cũng là khát vọng cháy bỏng nhất của Vĩnh Bình. Chu Tước Lăng Vân đang thực hiện hóa khát vọng của chủ nhân. Vừa bắn vừa di chuyển về phía Hàn Yên Nhu. Tốc tay của Vĩnh Bình lại tiếp tục tăng lên. Khuôn mặt của Vĩnh Bình vẫn trắng bệnh nhưng ánh mắt thì đã trở nên có hồn trở lại. Mặc cho máu vẫn chảy ra từ mũi Vĩnh Bình đang nhìn rất chăm chú vào màn hình. Chủ nhân của hai nhân vật đang ngồi cạnh nhau và hai nhân vật cũng đang dần tiến về phía nhau. Họ ở thế dựa lưng vào nhau chứ không phải là đứng cùng nhìn về một phía. Chu Tước Lăng Vân thực tế là đang đẩy Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc ra xa khỏi chiến trường chứ không phải là đang cố tiêu diệt. Hạ gục Linh Vương nhanh chóng mới là mục tiêu mà Hưng Hân nhắm tới. Hưng Hân chỉ cần hạ ba người thôi. Bây giờ đã làm được 1 rồi. Nếu Linh Vương ngã xuống thì cả 5 người Hưng Hân chỉ cần all in vào 1 người mà thôi là ai trong đội hình của Luân Hồi cũng được.
Và bây giờ không chỉ có sát thương từ Hàn Yên Nhu mà đạn từ Chu Tước Lăng Vân cũng hướng về phía Linh Vương. Linh Vương vừa Blink chạy trốn để cho Vân Sơn Loạn ở lại chặn đường thì đạn của Chu Tước Lăng Vân đã bắn ngay vào lưng của Linh Vương. Từ Dương rất muốn quay lại mà nói anh già. "Sao mệt thì không nghỉ luôn đi. Cố làm cái gì nữa rồi làm khổ thằng em này". Vĩnh Bình còn chẳng cho cậu thời gian làm việc đó. Chu Tước Lăng Vân không còn cháy rực như mọi khi thì ngọn lửa nhỏ từ đám tro này cũng đủ để cho bất cứ ai bị bỏng bởi vì APM của Vĩnh Bình chỉ cần ở mức 300 bằng 1/3 so với thường ngày thôi thì cũng là mức trên trung bình của mọi người rồi. Mức này có thể tính mức thi đấu bình thường của những người khác. Và Linh Vương nhanh chóng bị Chu Tước Lăng Vân bắt kịp và tấn công. Còn Hàn Yên Nhu thì quay sang đánh Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đang quay trở lại. Người còn nhiều máu nhất là Vân Sơn Loạn liên tiếp bị bỏ qua. Đơn giản bởi vì Hưng Hân cần hạ một người chứ không phải là giết hết. Và lúc này thì quá khổ cho Từ Dương. Bởi vì những đòn tấn công bằng đạn của Chu Tước Lăng Vân không hề dễ tránh như đòn cận chiến của Hàn Yên Nhu bởi vì tốc độ đạn bay thì chỉ có Vĩnh Bình ở tình trạng tốt nhất mới bắt kịp được thôi còn ở thời điểm này thì Từ Dương không làm được. Máu của Linh Vương đã ít lại càng ít hơn.
Không những thế ở phía xa. Người được kỳ vọng thứ hai của Luân Hồi là Tôn Tường cũng đang gặp phải rắc rối rất lớn. Đối mặt với Tôn Tường là hai lão tướng dày dặn kinh nghiệm trận mạc nhất Hưng Hân. Những người hiểu về sức mạnh của Nhất Diệp Chi Thu hiểu về kỹ thuật của Tôn Tường. Cả hai đang hỗ trợ nhau để tạo ra một cái rọ trói chặt Tôn Tường ở trong đó. Bản thân Tôn Tường hiểu quyết định đột phá tuyến sau của mình là liều lĩnh. Giang Ba Đào người call team của Luân Hồi cũng hiểu điều đó. Nhưng đó là sự lựa chọn tốt nhất của Luân Hồi. Không có đột biến nào Hưng Hân mà thực hiện kết hoạch của mình từ đầu đến cuối thì mọi thứ sẽ kết thúc. Luân Hồi sẽ chẳng thể nào trở mình được. Tôn Tường bị hai người này khóa lại bằng ánh sáng của Hoa Nhạt Mê Người kết hợp cùng những loạt đạn từ Mộc Vũ Tranh Phong. Chỉ là vũ khí phụ cùng với những skill học ké của chuyên gia đạn dược vậy mà sự hỗ trợ này của Mộc Vũ Tranh Phong vẫn tạo ra được sự ăn khớp với hàng thật của Hoa Nhạt Mê Người. Đây chính là sự khác biệt của các lão tướng đầy kinh nghiệm. Đấu thần uy chấn thiên hạ đang gặp rất nhiều khó khăn. Máu cũng đang tụt xuống một cách nhanh chóng.
Cuối cùng thì chỉ còn người bị bỏ lại là Vân Sơn Loạn bỗng nhiên bơ vơ. Quanh đi quẩn lại Vân Sơn Loạn vẫn phải tấn công Chu Tước Lăng Vân bởi vì đi đâu thì cũng không có đủ thời gian cho Vân Sơn Loạn làm thay đổi tình thế. Lại thêm một lần nữa Vân Sơn Loạn tìm đến đối thủ quen thuộc và lại thêm một lần nữa. Lữ Bác Viễn nếm trái đắng của cuộc đời. Chu Tước Lăng Vân lần này không bỏ qua nữa mà quay lại tấn công Vân Sơn Loạn. Để cho Linh Vương có cơ hội thoát ra được một chút. Từ Dương từ đầu trận đến giờ bị người ta liên tục săn đuổi chạy đông chạy tây một hồi bây giờ mới thoát được. Từ Dương dừng lại nghỉ ngơi lấy hơi một chút thì nhận ra tình hình mình không hề vui vẻ như tưởng tượng. Linh Vương đang chạy về phía của Hại Người Không Mệt và Vô Lãng. Và lúc này Hại Người Không Mệt đang dùng Ảnh Vũ để bao vậy Vô Lãng rất nhiều trong số bóng đó đang quay mặt về phía Linh Vương chứ không phải là Vô Lãng. Từ Dương gần như ngay lập tức cảm thấy có sự không lành. Không chỉ Từ Dương mà cả Giang Ba Đào cũng thế. Từ nãy đến giờ hai bên vần nhau. Giang Ba Đào và Mạc Phàm đã trao đổi chiêu thức qua lại không ít. Không phải tự nhiên là Mạc Phàm lại sử dụng đại chiêu vào lúc này. Và khi quan sát thấy Linh Vương chạy về phía này. Giang Ba Đào đã nhận ra Hưng Hân đang lùa Linh Vương về phía này. Chưa kịp thông báo cho Từ Dương thì Hại Người Không Mệt đã như Hàn Yên Nhu bỏ vị trí lao thẳng về phía Linh Vương. Còn mặt trận ở giữa hiện tại. Hàn Yên Nhu và Chu Tước Lăng Vân đã bỏ mặc Vân Sơn Loạn thêm một lần nữa mà tấn công tổng lực vào Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc. Mà vờn nhau từ nãy đến giờ chính thức kết thúc với đợt tấn công tổng lực của Hưng Hân.
Hại Người Không Mệt cùng đống bóng lao về phái Linh Vương còn hai người kia đang mặc kệ Vân Sơn Loạn thật luôn. Lần này là bất chấp những gì Vân Sơn Loạn có thể làm mà giết cho bằng được Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc. Hưng Hân đã hạ được một người chỉ cần hạ được hai người nữa thôi thì trận đấu sẽ kết thúc. Hai mạng này Hưng Hân đã lựa chọn được đến ba mục tiêu khả dĩ là Nhất Diệp Chi Thu, Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc và Linh Vương.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 537: Vì Hưng Hân
Trận đấu mới diễn ra chưa lâu mà đã bước vào giai đoạn tàn cuộc. Những khán giả từ nhà vệ sinh về muộn chỉ kịp chứng kiến những giây phút cuối cùng. Họ không ngờ được Nhất Thương Xuyên Vân lại là người đầu tiên tử trận. Càng không ngờ được có một màn trùng sinh từ đống tro tàn của Vĩnh Bình. Khi mà Chu Tước Lăng Vân vẫn đang còn thi đấu tuy rằng khá lay lắt. Đội hình Luân Hồi dù đã đoán trước được tình hình bỏ trị liệu ra để quyết đấu thì vẫn đang trong tình trạng bị bóp nghẹt. Mất một người đầu tiên là sắp mất nốt hai người còn lại. Và người tiếp theo sắp rời khỏi cuộc chơi là Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc. Trong khi Chu Tước Lăng Vân tấn công từ xa vào thì Hàn Yên Nhu lại đánh thẳng mặt. Vân Sơn Loạn muốn tấn công Chu Tước Lăng Vân để giúp đồng đội thì Vĩnh Bình cũng kệ luôn. Nhu Đạo vốn không thể combo đối thủ theo kiểu liên kích đến chết được nên chỉ cần Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc còn ở trong tầm nhìn là được. Chu Tước Lăng Vân vẫn kiên trì xả đạn về phía thích khách của Luân Hồi mặc cho việc bản thân mình đang bị tấn công. Ngô Khải không thể thay đổi được hai hiện thực trước mặt là thích khách là nghề áo vải đang đứng trước công kích của hai kẻ có sát thương số một số hai của Liên Minh và lượng máu của Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đã giảm xuống mức báo động 10% máu sau có 3 phút giao tranh. Bởi vì cả hai bên đều không có trị liệu nên không có bất cứ cách nào hồi phục lại được trong trận chiến này. Ấy thế mà Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc vẫn đang còn sống còn Linh Vương thì không. Trong lúc mọi người còn đang tập trung vào trận chiến hấp dẫn của bốn người ở khu trung tâm của chiến trường thì Giang Ba Đào đã bất lực nhìn Hại Người Không Mệt lao vào đổi mạng với Linh Vương.
Mạc Phàm vốn không cần phải làm vậy. Chỉ là vấn đề giao tiếp của Hưng Hân thỉnh thoảng vẫn có sai sót khi mà Mạc Phàm rất ít khi mở miệng truyền đạt ý đồ của mình cho đồng đội. Hôm nay nghe mọi người bảo đánh nhanh. Làm mọi thứ để giết được ba người thì Mạc Phàm cũng cứ thế mà làm thôi chứ không có nghĩ nhiều. Hại Người Không Mệt cùng đống bóng của mình lao vào Linh Vương vốn đã không còn nhiều máu. Giang Ba Đào cứ tưởng mình sẽ có chút thời gian để hỗ trợ cho Từ Dương sống sót thì không kịp. Hại Người Không Mệt lại dùng Liều Mình Một Hit với số máu còn chưa đến 40% của Linh Vương. Triệu Hồi Sư cũng là nghề áo vải máu ít thủ kém với số lượng máu đó thì sát thương của Liều Mình Một Hit từ Hại Người Không Mệt thừa đủ để tiễn Linh Vương đi ngay tức khắc bất kể là Linh Vương có trang bị giảm sát thương hay không. Trừ khi có một cái gì đó như thuộc tính đặc biệt của Chu Tước Khải thì mới có thể sống được. Tiếc thay ngoài Vĩnh Bình ra chẳng có ai lại chọn dòng thuộc tính đó và tìm cách làm nó cả. Bởi vì trong tay những người khác nó khá vô dụng khi mà việc sống thêm được 1 giây với 10% máu chẳng có ý nghĩa gì cả. Thế là Luân Hồi chỉ được phép chết thêm một người nữa mà thôi. Lúc này tất cả những con mắt ở trên khán đài cùng với cặp đôi bình luận và những người đang xem tivi đều đổ dồn về cột máu của Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc.
Nó cũng đã biến mất hoàn toàn khi mà Hàn Yên Nhu vừa mới ra thêm một đại chiêu nữa để tiễn Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đi. Hưng Hân cuối cùng cũng hoàn thành được mục đích của mình. Toàn bộ thời gian giao chiến của chỉ có hơn ba phút xong nó vẫn là cực hình đối với Vĩnh Bình vì cậu đã dồn hết toàn bộ sức lực của mình ra từ lúc đánh lôi đài bây giờ lại chiến đấu với áp lực cao thêm ba phút nữa. Cơ thể của Vĩnh Bình đến lúc này thì đã kiệt quệ hoàn toàn. Bây giờ có cho thì cũng không thể trở về từ đống tro tàn thêm một lần nào nữa. Vĩnh Bình và Đường Nhu là hai người cuối cùng của Hưng Hân đi ra khỏi phòng thi đấu. Với trận chiến này Hưng Hân đã làm rất tốt còn với cả trận bán kết thì họ vẫn còn nhiều nỗi lo khi mà trận lượt về trên sân của Luân Hồi chắc chắn không dễ dàng. Khi hai người này đi ra đến phần sân khấu phía trước còn chưa làm thủ tục cuối bắt tay cùng với Luân Hồi. Thì tiếng hô quen thuộc làm cho họ giật cả mình. Không những âm lượng lớn nó còn có cả khí thế muốn hủy thiên diệt địa thường thấy của Vĩnh Bình. "Chiến thắng". Ba lần hai chữ này được hô lên là ba lần pháo hoa bắn trên toàn bộ vòng tròn xung quanh khuân viên nhà thi đấu. Toàn bộ khán đài cũng chuyển hết sang màu đỏ rực như ngọn lửa chứ không còn màu đỏ trắng ban đầu nữa. Sau khi hai đội bắt tay xong Vĩnh Bình đã tiến sát ra phía khán đài trung tâm. Lấy hết sức lực của mình. Vĩnh Bình cũng hét lớn lên để trả lễ lại cho tất cả khán giả đã cổ vũ cho mình cũng như chiến đội cũng như giải tỏa sự căng cứng của bản thân mình. "Vì Hưng Hân". Ba chữ này đã nói lên nỗi lòng của tất cả mọi người ở đây. Các tuyển thủ thi đấu là về vinh quang của bản thân nhưng cái cao hơn chính là vinh quang của chiến đội. Khán giả đến đây trước là ủng hộ tuyển thủ họ hâm mộ sau vẫn là ủng hộ chiến đội. Cá nhân luôn nhỏ hơn tập thể chính là như vậy. Trận Hưng Hân và Luân Hồi diễn ra lâu hơn khá nhiều so với trận Lam Vũ và Bá Đồ. Trong khi Lam Vũ và Bá Đồ vừa mới đánh lôi đài căng thẳng xong thì bên này đã xong trận vào đến họp báo rồi. Thế là đài truyền hình cũng rất nhanh trí đưa phần đoàn đội của trận Lam Vũ, Bá Đồ lên tiếp sóng luôn. Bởi vì thực tế thì Hưng Hân và Luân Hồi kết thúc quá sớm so với dự kiến.
Trong khi đó tinh thần khi họp báo của Luân Hồi không hề ổn như họ nghĩ. Hôm nay Hưng Hân đã làm mọi cách để tạo ra tâm lý này cho Luân Hồi. Giang Ba Đào luôn phụ trách phát ngôn của Luân Hồi hôm nay thậm chí còn không muốn bình luận gì cả. Bởi vì bản thân Giang Ba Đào hôm nay là mệt mỏi nhất. Trận đấu lôi đài thứ ba thì khỏi nó về độ khổ rồi đến trận đoàn đội bị cách ly với thế giới rồi nhìn đồng đội gục ngã trước mặt mà chẳng thể làm gì được. Xét về màn trình diễn của Giang Ba Đào trong ngày hôm nay thì có thể nói là không thể thể hiện được gì. Khách quan mà nói thì nguyên nhân chủ quan từ Giang Ba Đào là không phải. Thế rồi thì Giang Ba Đào vẫn phải thực hiện cho xong nhiệm vụ của mình. Những lời nói của Giang Ba Đào mới là trọng điểm của Luân Hồi ngày hôm nay.
Giang Ba Đào: Mọi người theo dõi trận đấu đều có thể thấy tất cả diễn biến chỉ diễn ra trong vỏn vẹn ba phút. Có phải mọi người nghĩ Hưng Hân chỉ biết lao vào rồi dựa vào sự liều mạng của Vĩnh Bình để chiến thắng đúng không. Không phải đâu trong đó là trùng trùng tính toán đấy. Đầu tiên việc bỏ hẳn trị liệu ra để lấy sáu người tấn công đã là một nước đi tính toán đến ý đồ của chúng tôi rồi. Sau đó việc họ lao vào tấn công cũng được chuẩn bị cẩn thận. Ngay cả việc biến đổi đội hình khi thi đấu cũng đều được tính toán kỹ lưỡng hết.
Những phân tích của Giang Ba Đào đã làm cho nhiều phóng viên tỉnh ngộ về vấn đề trận đấu. Đúng là nếu không có tuyển thủ chuyên nghiệp chỉ bảo cho. Những người này sẽ chỉ thấy một trận đấu đơn giản là dựa vào thực lực chứ không phải là một trận đấu được chuẩn bị kỹ càng. Thế nên khi chuẩn bị câu hỏi cho Hưng Hân thì cánh phóng viên cũng thay đổi rất nhiều câu hỏi so với kịch bản ban đầu của họ. Vẫn có một phần không thể thay đổi là hỏi về Vĩnh Bình
Vĩnh Bình hôm nay không xuất hiện ở họp báo như mọi lần. Cậu đã đến bệnh viện cùng với Đường Nhu. Cơ thể của Vĩnh Bình đã kiệt sức. Cậu cần được tĩnh dưỡng và hỗ trợ trong ít nhất là một đến hai ngày. Việc Vĩnh Bình có thi đấu trận lượt về hay không thì đến cả Trần Quả bà chủ của chiến đội cũng không chắc chắn. Bởi vì hiện tại ngoài bản thân Vĩnh Bình ra thì chỉ có bác sỹ mới biết được Vĩnh Bình có nên thi đấu trận sau hay không. Thế nên cánh phóng viên cũng nhanh chóng kết thúc họp báo mà đua nhau đi tìm kiếm nguồn tin trong bệnh viện thành phố. Không cần phải làm gì căng thẳng chỉ cần xem xem Vĩnh Bình đã ra ngoài hay chưa là biết ngay được tình hình thế nào.
Nhân vật mà mọi người quan tâm lúc này đang nằm bẹp dí để truyền nước. Vĩnh Bình ngủ say đến mức mà cả mẹ với ông nội gọi điện đến mà không nghe máy của ai cả. Thế là Đường Nhu lại phải giải quyết hai cuộc gọi có trọng lượng cực lớn này. Đây là lần đầu tiên Đường Nhu tiếp xúc với gia đình Vĩnh Bình dù không trực tiếp thì nó cũng rất áp lực. Tình hình được thông báo cho Vĩnh phu nhân là Vĩnh Bình đã lao lực quá nhiều trong khoảng thời gian quá dẫn đến cơ thể bị suy kiệt. Mà nguyên nhân chính là set đồ của Hàn Yên Nhu. Đường Nhu rất thành thật về vấn đề này. Thực tế Vĩnh phu nhân chỉ quan tâm đến sức khỏe của cậu con trai thôi. Nên nghe đến việc này tất nhiên bà cảm thấy không vừa lòng. Tuy nhiên bây giờ cũng không thể bắt Vĩnh Bình quay về được. Bởi vì mùa giải chỉ còn một trận đấu chung kết nữa mà thôi. Muốn làm gì thì cũng cần đợi thêm 2 tuần nữa.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 538: Những ký ức đẹp
Sau khi tỉnh lại trong bệnh viện sau một giấc ngủ như chết. Việc đầu tiên Vĩnh Bình làm là liên lạc lại cho mẹ và ông nội những người đã rất lo lắng. Vĩnh phu nhân đã chính thức có ý kiến về việc muốn Vĩnh Bình nghỉ thi đấu sau khi mùa giải này kết thúc. Tất nhiên là bà không ngăn cản con trai làm nhiệm vụ quốc gia nếu được lên tuyển thi đấu. Bởi vì với nhà họ Vĩnh. Vinh dự được đại diện cho tổ quốc là điều quan trọng nhất một con người có được. Dù có phải đánh đổi bằng sức khỏe hay bất cứ thứ gì thì cũng sẽ đổi. Vĩnh Bình thực tế là muốn thi đấu thêm một mùa giải nữa rồi mới nghỉ. Thế nhưng với tình hình hiện tại cậu biết không nên cố quá. Thế nên cuối cùng vẫn là đợi mùa giải kết thúc sau khi hoàn thành điều trị xong rồi tính tiếp. Hiện tại Vĩnh Bình vẫn sẽ dốc hết sức lực chiến đấu cùng với Hưng Hân.
Đến tận lúc này Vĩnh Bình mới biết trong trận chiến diễn ra cùng giờ. Bá Đồ đã vượt qua Lam Vũ với một tỷ số vô cùng sát nút là 11-10. Trận chiến phải đến tận người cuối cùng của hai bên mới phân định thắng bại. Và đây là trận chiến trên sân nhà của Bá Đồ. Bá Đồ đã bảo vệ được lợi thế sân nhà. Mặc dù rất vất vả nhưng đây vẫn là một chiến thắng cần thiết cho Trương Tân Kiệt cùng những chàng trai trẻ của Bá Đồ trước khi đến làm khách của Lam Vũ. Còn Lam Vũ đối với họ thất bại này cũng không có gì là quá căng thẳng. Bởi vì giống như Luân Hồi, Lam Vũ cũng tin vào khả năng thi đấu trên sân nhà của mình. Dù sao thì Lam Vũ đối đầu với Bá Đồ còn căng hơn cả Hưng Hân với Luân Hồi bởi vì Bá Đồ với Lam Vũ có thực lực gần như ngang với nhau. Còn Hưng Hân vẫn có Vĩnh Bình thì thực lực luôn nhỉnh hơn bất cứ đội nào một chút.
Cánh nhà báo chầu trực ở bệnh viện từ tối hôm qua cho tới hiện tại đều đã mệt mỏi. Cuối cùng thì người họ cần đợi cũng xuất hiện. Và thế là tin tức Vĩnh Bình đã rời khỏi bệnh viện nhanh chóng được truyền đi trên tất cả các trang mạng liên quan đến Vinh Quang. Luân Hồi từ sớm cũng đã khởi hành trở về thành phố S cũng đã nhận được thông tin này. Thực tế thì Vĩnh Bình không thể thi đấu mới là thông tin bất lợi Hưng Hân cần phải dấu chứ tin này lộ ra thì chỉ có làm tâm trạng của Luân Hồi xấu đi mà thôi. Hưng Hân vẫn chưa khởi hành đến thành phố S ngay cũng vì chờ đợi tin tức này. Đối với Hưng Hân trận đấu hai ngày nữa diễn ra chính là trở ngại lớn nhất đến với ngôi vô địch của họ. Chỉ cần đánh thắng trận này thì trận sau dù có gặp ai thì Hưng Hân cũng tự tin hơn. Nếu tính toán chi li thì Hưng Hân mong Lam Vũ sẽ chiến thắng trận sắp tới còn trận cuối thì ai thắng cũng được. Nếu được như vậy thì Hưng Hân sẽ lời 3 ngày nghỉ. Vĩnh Bình được nghỉ nhiều hơn tức là thể lực sẽ hồi phục nhiều hơn thi đấu sẽ tốt hơn và Hưng Hân sẽ có tỷ lệ thắng cao hơn. Thế nên mấy ngày này Lão Ngụy đang quay lại với tình yêu ban đầu của mình mà cổ vũ nhiệt tình cho Lam Vũ.
Đoàn quân Hưng Hân đã đến thành phố S. Nơi đây hai năm qua luôn là nơi mang lại những kỷ niệm đẹp cho Hưng Hân. Hai chức vô địch của họ đều liên quan mật thiết đến nhà thi đấu của Luân Hồi. Thành trì không thể phá với những đội khác lại luôn bị đạp đổ dưới những bước tiến của Hưng Hân. Nơi đây cũng là nơi liên quan đặc biệt đến cặp đôi Vĩnh Bình và Đường Nhu. Vĩnh Bình lần đầu đến xem Đường Nhu thi đấu cũng là ở nhà thi đấu này. Hai người có trận đấu đầu tiên sau khi chính thức hẹn hò cũng là ở nhà thi đấu này. Đối với hai người thành phố S là nơi chỉ toàn những ký ức đẹp đẽ. Hôm nay người dân thành phố S nhất là fan Vinh Quang được một phen khó chịu mà không làm gì được. Khi hai người này cùng ra nhau ra ngoài tận hưởng thời gian nghỉ ngơi ít ỏi của mình lại còn công khai trên mạng xã hội. Xuất thân của Vĩnh Bình tạo cho Vĩnh Bình một thuận lợi đặc biệt mà không tuyển thủ nào khác có. Đó chính là việc fan của các đội khác dù có ghét Vĩnh Bình đến mấy thì cũng không dám có bất cứ hành động công khai nào gây bất lợi cho Vĩnh Bình.
Thời gian nghỉ ngơi ít ỏi này cũng đủ để cho một người vừa mới nằm lê lết có thể hoạt động trở lại. Kế hoạch thi đấu của Hưng Hân luôn được chuẩn bị sẵn cả hai hướng có Vĩnh Bình và không có Vĩnh Bình. Đôi khi một tuyển thủ chủ lực lại tạo ra gánh nặng cho chiến đội theo cái cách không ngờ đến này. Vĩnh Bình biết những điều đó nên cậu đã chủ động có một cuộc họp nhỏ với người bố trí chiến thuật của Hưng Hân là Diệp Tu và bà chủ chiến đội là Trần Quả.
Vĩnh Bình: Trận này em vẫn đánh bình thường được.
Diệp Tu: Cậu nên phân phối sức lực một cách hợp lý. Vì trận chung kết mới là trận đấu quan trọng nhất. Không có cậu chúng tôi vẫn có thể thắng được bình thường được.
Trần Quả: Đúng thế. Nếu cậu nghỉ ngơi chưa đủ thì cứ nghỉ ngơi tiếp đi. Đừng cố sức quá.
Vĩnh Bình: Em không cố đâu. Em thi đấu được thì mới xin ra sân. Em không có ý định phá hỏng công sức của cả đội.
Diệp Tu: Vậy cậu muốn đánh thế nào. Vẫn ép bản thân chiến đấu như trận vừa rồi à.
Vĩnh Bình: Không em sẽ đánh nhanh hơn rồi nghỉ cũng nhanh hơn.
Diệp Tu: Cậu còn nhanh được nữa. Cẩn thận tay của cậu đấy.
Vĩnh Bình: Em cho anh xem cái này.
Thành phố S luôn là nơi mang lại những ký ức đẹp và hôm nay cũng thế. Sau một thời gian nghiên cứu Vĩnh Bình cuối cùng cũng có cách làm set đồ cho bản thân mình. Set này không thể nào mạnh bằng set Vô Thượng được. Cũng không thể toàn diện được như lần đổ công sức nghiên cứu chế tạo lần trước. Nói chung đây cũng là kiểu đồ dùng khẩn cấp như cách mà Hưng Hân dùng đồ giảm cấp cách đây hai năm. Được cái là nó không phải đi theo kiểu đấy để rồi lại phải mất công làm lại. Từ thanh Vĩnh Dạ ban đầu. Vĩnh Bình đã tìm ra một tổ hợp vật liệu rất tốt dành cho trang bị thích khách của mình. Vụ Ẩn Na Già vốn đã có tốc độ bản thân rất cao nhờ vào thao tác của Vĩnh Bình nên không cần phải nâng cao tốc độ nữa. Cái cần bây giờ là nâng cao khả năng sống sót, một chút hồi phục để cho việc Vĩnh Bình có thể đánh vài trận lôi đài. Và đặc biệt là sát thương từ phía sau lưng được tăng lên đáng kể. Thích khách được cộng thêm 20% cho sát thương từ sau lưng. Nên lượng sát thương này cộng dồn lên theo trang bị là rất lớn. Với khả năng của Vĩnh Bình phần lớn các đòn tấn công của Vụ Ẩn Na Già đều đến từ sau lưng cả. Nên tổng hợp lại sức mạnh của Vụ Ẩn Na Già đã tăng tiến lên thêm một cấp nữa. Tuy không thể một bước lên đến trời xanh như Hàn Yên Nhu sau khi thay đồ. Cũng không có những dòng thuộc tính độc nhất vô nhị như Chu Tước Lăng Vân thì cũng đủ để biến Vụ Ẩn Na Già thành thích khách có trang bị mạnh nhất hiện tại.
Lúc này thì đến cả những thành viên Hưng Hân cũng không tưởng tượng nổi. Trong Vinh Quang ngoài giới hạn của hệ thống ra. Có cách nào làm khó Vĩnh Bình được nữa hay không. Diệp Tu thật sự tiếc việc Vĩnh Bình nghỉ thi đấu sẽ không thể cống hiến cho Hưng Hân được nữa trong phương diện kỹ thuật. Vì không cần phải hỏi cũng biết công việc ở Vĩnh Thị sẽ bận đến mức nào với một người được chỉ định sẽ làm người thừa kế của tập đoàn. Việc giúp đỡ Hưng Hân nâng cấp trang bị sau này là chuyện không thể. May mà Vĩnh Bình luôn trao đổi với Quan Dung Phi về những ý tưởng và cách làm của mình. Thế nên Hưng Hân vẫn còn một cây cột chống trời nữa sẽ luôn chống đỡ phòng kỹ thuật của Hưng Hân.
Việc chuẩn bị cho trận đấu sắp tới của Luân Hồi rất khác so với mọi người nghĩ. Bởi vì họ chỉ cần tập luyện thật kỹ phần đoàn đội mà thôi. Còn lôi đài thì dù họ có chọn bản đồ nào để ai ra trận thì người đó khi đấu tay đôi với Vĩnh Bình cũng không thể thắng được. Chỉ có cách duy nhất là dùng nhiều người hạ một người. Khổ nỗi Luân Hồi đã mấy lần thất bại với chiến thuật này. Nên bây giờ họ cần nghĩ ra một cách khác để có thể có thêm điểm cho phần thi đấu này. Vì đến cả Luân Hồi cũng khẳng định chỉ cần Vĩnh Bình còn thi đấu lôi đài không có ai có thể thắng được Hưng Hân trong phần thi đấu này. Thứ tự thi đấu là điểm dễ thay đổi nhất và cũng là cách dễ nhất để triển khai chiến thuật lôi đài. Nên Luân Hồi đang tập trung vào hướng này nhất. Giang Ba Đào cần tận dụng khoảng thời gian này để nghĩ ra cái gì đó có thể thay đổi được việc Luân Hồi luôn bị Hưng Hân dẫn trước 3 người trong lôi đài trong tất cả mấy trận playoff gần nhất.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 539: Bất biến
Thời gian nghỉ ngắn ngủi giữa hai lượt trận đi về đã kết thúc một cách nhanh chóng. Hai trận lượt về đã trở lại trong cái không khí căng thẳng còn hơn cả cái nóng của mùa hè. Lần này nhà thi đấu Luân Hồi vẫn rất đông như mọi lần khác. Mỗi khi đón tiếp Hưng Hân là fan Luân Hồi lại càng rạo rực. Họ chờ đợi đến cái ngày mà Luân Hồi trả được món nợ phá vỡ giấc mơ vĩ đại. Hai năm trước Hưng Hân chặn đứng Luân Hồi trước ngưỡng cửa thiên đường. Năm nay fan Luân Hồi mong chiến đội sẽ làm được điều tương tự. Số đông fan Luân Hồi lấp kín toàn bộ chỗ ngồi trong nhà thi đấu. Số lượng vé bán cho đội khách khá thấp nên hội cổ động viên trung thành của Hưng Hân đang bị bao vây tứ phía. Số ít này của Hưng Hân lại đang là những người tự tin hơn. Khi mà số đông đang lo lắng khi nhìn thấy cảnh tượng mà họ không muốn thấy. Vĩnh Bình đang đi lên sân thi đấu trong tiếng cổ vũ của số ít cổ động viên sân khách.
Ba năm thi đấu ở giải chuyên nghiệp của Hưng Hân thì cả ba năm chiến tướng mạnh nhất luôn nhận nhiệm vụ tiên phong khi đi đánh lôi đài. Đó là sự tin tưởng vào trình độ của tuyển thủ của chính cá nhân tuyển thủ đó và cả chiến đội nữa. Hình tượng người đi tiên phong bất bại của Hưng Hân đã không thay đổi trong suốt ba năm qua. Hôm nay nó sẽ một lần nữa đứng trước thử thách của Luân Hồi. Trong suốt ba năm qua trận lôi đài đầu tiên này Luân Hồi chưa từng thắng Hưng Hân. Họ đã đổi chiến thuật nhiều lần. Đổi người đánh đầu tiên cũng vài lần. Hôm nay họ không biết sẽ đưa ra câu trả lời nào cho câu hỏi mãi không thể giải này.
Nhìn Vĩnh Bình đi lên sân đấu mà lòng Giang Ba Đào nặng trĩu. Bởi vì hôm nay Giang Ba Đào là người đầu tiên của Luân Hồi xuất chiến. Luân Hồi đã làm một chiến thuật mới chuyên dụng với Vĩnh Bình. Cái đáng sợ nhất của Vĩnh Bình không phải là kỹ thuật thi đấu trong trận mà là không một ai biết Vĩnh Bình sẽ dùng tài khoản nào để chiến đấu. Hôm nay cũng vậy Giang Ba Đào nhìn thấy bốn chữ Vụ Ẩn Na Già hiện lên mà phát ốm luôn. Thích khách đánh với ma kiếm sĩ thì chỉ cần một lần tiếp cận là mọi thứ kết thúc. Bên trong cabin bình luận Phan Lâm cũng đang tự hỏi rằng. Hôm nay Vĩnh Bình sẽ mang đến cho Luân Hồi câu hỏi nào. Mỗi lần Vĩnh Bình thi đấu những trận quan trọng như thế này. Luôn có một thứ gì đó bất ngờ đối với đối thủ. Đa phần là một sự thay đổi từ trang bị. Thế nên trong khi Vô Lãng và Vụ Ẩn Na Già còn đang load vào bản đồ. Phan Lâm đã nhắc Lý Nghệ Bác chuẩn bị sẵn tinh thần soi đồ của Vụ Ẩn Na Già.
Bản đồ được chọn hôm nay là Suối Tiên. Bản đồ thi đấu hẹp ngang và là một con suối chảy theo chiều từ tây bắc xuống đông nam theo đường chéo. Lòng suối sâu cỡ hai thân hình của nhân vật tức là cũng không đến mức có thể ẩn mình hoàn toàn. Nước cũng là nước tĩnh sẽ không có chuyện bị nước cuốn trôi đi rồi bị chết luôn. Bề ngang của con suối thì khoảng một tầm bắn của Mộc Vũ Tranh Phong tức là với những bậc thầy pháo súng khác thì sẽ bắn không hết bề ngang của suối. Ngoài ra ở giữa lòng suối có vô số những viên đá to nhỏ khác nhau để cho nhân vật dẫm lên di chuyển. Bản đồ này gợi nhớ lại nhiệm vụ tìm ví tiền giữa dòng sông của nhiệm vụ khiêu chiến thần chi lĩnh vực. Phong cảnh xung quanh về cùng đẹp đẽ có bầu trời trong xanh với cầu vồng. Nên bản đồ này mới được gọi là Suối Tiên.
Việc di chuyển giữa những viên đá này hoàn toàn không làm khó được những tuyển thủ chuyên nghiệp. Cái quan trọng nhất là người bên đối phương sẽ tìm mọi cơ hội để đánh ngã mình xuống nước rồi ép không cho lên bờ rồi lấy thế từ trên đánh xuống mà tấn công. Nói chung người nào bị rơi xuống nước thì người đó gần như nắm lấy thất bại bởi vì nước tĩnh nên bất cứ di chuyển nào dưới nước cũng dễ dàng bị phát hiện. Đã vậy lại còn bị nước cản nên rất khó thoát được đòn tấn công từ trên đánh xuống. Ví dụ như Vô Lãng là ma kiếm sĩ chỉ cần chọn một vị trí hợp lý thì sẽ khống chế được toàn bộ đường đi đến của đối thủ. Với những nhân vật cận chiến cần tiếp cận thì sẽ vô cùng chật vật. Thậm chí là không thể tiếp cận nổi. Chọn bản đồ này chính là hy sinh Nhất Diệp Chi Thu để cho Vô Lãng và Nhất Thương Xuyên Vân gánh lấy tránh nhiệm lấy lợi thế cho Luân Hồi ở phần thi đấu này.
Vô Lãng đã tập luyện ở bản đồ này trước rồi nên việc di chuyển không thành vấn đề. Đứng ở tảng đá nào có thể bao quát hết cả lòng suối cũng không cần phải tính toán nhìn là biết. Mỗi một tảng đá chỉ rộng đúng bằng hai nhân vật nên việc chiến đấu linh hoạt trên mỗi tảng đá là việc rất khó khăn. Cũng nhờ yếu tố này mà loại bỏ được đi tốc độ và sự linh hoạt của những nhân vật mà Vĩnh Bình sử dụng. Việc để Giang Ba Đào ra sân đầu tiên cũng là bố trí nhằm hạ gục nhân vật của Vĩnh Bình. Bởi vì ma kiếm sĩ có rất nhiều lợi thế trong map này. Vô Lãng tìm đến vị trí định trước một cách nhanh chóng mà không hề biết rằng đối thủ của mình hôm nay đã không còn là Vụ Ẩn Na Già của những ngày trước. Vĩnh Bình ngày hôm nay cũng không phải là Vĩnh Bình của ba ngày trước.
Phan Lâm đang soi đồ của Vụ Ẩn Na Già rồi cũng nhận ra ngay. Giày và giáp đã thay đổi. Hiện tại ba trang bị quan trọng nhất của một nhân vật là vũ khí, giày, giáp của Vụ Ẩn Na Già đều đã được Vĩnh Bình update lên với cách làm lấy tổ hợp căn bản từ thanh Vĩnh Dạ ra. Chính vì thế những món đồ này đều có tên liên quan đến bóng tối. Thanh Vĩnh Dạ chính là may mắn mà Vinh Quang dành cho Vĩnh Bình. Và ngày hôm nay cũng chính từ nó. Một câu chuyện nữa về Vĩnh Bình chuẩn bị được viết lên. Vụ Ẩn Na Già di chuyển đi đến khu vực giữa map với tốc độ mà không có bất cứ ai có thể theo kịp nổi. Thực tế thì Vĩnh Bình không hề tính toán được những điểm dừng chân hợp lý trên đường di chuyển nên không phải lúc nào Vụ Ẩn Na Già cũng đặt chân lên tảng đá một cách chính xác. Nhưng vì tốc độ quá cao nên nhân vật gần như còn chỉ mới chạm vào nước đã lướt đi khiên cho Vụ Ẩn Na Già như đang dùng đến khinh công vậy. Màn thi đấu này làm cho khán giả trước ti vi không thể không trầm trồ. Còn Phan Lâm thì cũng không thể thốt nên lời nốt.
Lý Nghê Bác: Đây chính là lợi thế của việc có tốc độ cao. Khi mà những sai lầm nhỏ chỉ thoáng qua một cách nhanh chóng làm cho chúng như thể không tồn tại. Tôi nghĩ thời gian mà Vụ Ẩn Na Già tiếp cận khu vực giữa bản đồ sẽ nhanh hơn rất nhiều so với Vô Lãng. Bởi vì ma kiếm sĩ với trang bị nặng không thể di chuyển thanh thoát như thích khách được. Hơn nữa tôi cũng để ý thấy. Hôm nay tốc độ của Vụ Ẩn Na Già còn nhanh hơn thường ngày.
Phan Lâm: Anh để ý đúng rồi đấy chỉ đạo Lý. Hôm nay Vụ Ẩn Na Già đã thay đổi hai trang bị là giày và giáp. Tôi vừa mới check xong. Trang bị do tuyển thủ Vĩnh Bình chế tạo ra thì không có cái nào là bình thường cả.
Nói rồi hai vị bình luận quay lại diễn biến chính của trận đấu. Vĩnh Bình đang điều khiển Vụ Ẩn Na Già tiến tới trung tâm map với tốc độ vượt trội hoàn toàn so với Vô Lãng. Thế nên Vụ Ẩn Na Già đến nơi sớm hơn rất nhiều so với đối thủ của mình. Bản đồ kiểu này mất thời gian di chuyển nhiều hơn những bản đồ Hưng Hân chọn lựa nhiều. Vô Lãng đã nhìn thấy đối thủ của mình ngay khi Vụ Ẩn Na Già tiếp tục tiến về điếm spawn của Luân Hồi sâu hơn nữa. Bản đồ kiểu này đòi hỏi kỹ thuật nhiều hơn chiến thuật nên Vĩnh Bình vẫn tự tin vào lợi thế của mình. Vụ Ẩn Na Già ngay khi nhìn thấy đối thủ thì ngay lập tức nhảy xuống nước khiến cho tất cả mọi người đều bàng hoàng bao gồm cả Giang Ba Đào. Vô Lãng đang chuẩn bị tung kiếm sóng về phía đối phương thì đã chỉ còn lại mặt nước. Thứ mà người ta không muốn làm nhất thì Vụ Ẩn Na Già lại làm trong game đấu này.
Vụ Ẩn Na Già sau khi nhảy xuống nước thì vẫn di chuyển vô cùng nhanh nhẹn nhờ vào khả năng thi đấu của Vĩnh Bình. Vô Lãng liên tục phải quan sát xuống dưới nước. Đúng là có động tĩnh thì sẽ bị phát hiện ra. Vấn đề là động tĩnh này cũng quá nhiều so với bình thường rồi. Việc đánh xuống nước của ma kiếm sĩ cũng bị ảnh hưởng khi mà ngoại trừ Kiếm Sóng Toái Phong thì không có kiếm sóng nào phát huy toàn bộ uy lực dưới nước được. Kiếm Sóng Băng Sương chỉ làm cho lớp nước bề mặt đóng băng trong vài giây đó mà thôi. Còn lớp nước bên dưới vẫn bình thường không thể ngăn cản được việc di chuyển của Vụ Ẩn Na Già. Bây giờ Vô Lãng ngược lại đang ở thể có thể bị tấn công bất cứ lúc nào. Khi mà không thể đoán biết được vị trí Vụ Ẩn Na Già sẽ trồi lên tấn công.
Việc này chỉ có một điểm có lợi duy nhất cho Luân Hồi là Vĩnh Bình đã phải tiêu tốn thể lực từ sớm. Việc có đản bảo để thi đấu cho đến hết trận hay không thì rất khó nói trước được. Bởi vì tình trạng của Vĩnh Bình đang nặng lên theo từng trận đấu. Càng ngày những biểu hiện xấu có thể càng xuất hiện nhiều hơn.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 540: Nghệ thuật ám sát
Vụ Ẩn Na Già thoắt ẩn thoắt hiện trong nước làm cho Vô Lãng vô cùng bối rối. Khoảng cách giữa hai bên thì càng lúc càng gần. Nhìn Vụ Ẩn Na Già di chuyển dưới nước chẳng khác gì một sát thủ thực sự ngoài đời đang tìm đến con mồi của mình. Từ trong làn nước trong xanh một bóng đen đang tiếp cận đến mục tiêu. Nó lao đi vun vút để lại những sóng nước phía sau mình. Vô Lãng đang chăm chú nhắm xuống chỉ cần nhìn thấy Vụ Ẩn Na Già tiến đến thì sẽ lập tức tung chiêu. Khi mà Vụ Ẩn Na Già vào đến khu vực 13 bước xung quanh Vô Lãng. Trận Sóng Điện Quang đã được thi triển ra. Cả một vùng xung điện tràn ngập. Không có bất cứ thứ gì có thể tiếp cận được Vô Lãng lúc này. Còn Vụ Ẩn Na Già thì không nghĩ như thế. Từ dưới nước bất ngờ Vụ Ẩn Na Già biến thành mười mấy cái bóng đen với Ảnh Vũ rồi cùng nhau trồi lên khỏi mặt nước. Khi nhìn thấy cảnh này. Ai cũng phải thốt lên đây chính là cảnh hành động ám sát dưới nước kinh điển trong phim kiếm hiệp bao nhiêu năm nay. Hàng loạt sát thủ từ dưới nước bật lên rồi lao vào mục tiêu của họ. Những cột điện từ quả cầu điện giật thẳng vào những ảnh của Ảnh Vũ tiến vào vùng ảnh hưởng của nó. Những tia sét bắn ra không kịp để chặn lại kẻ đến để ám sát. Một cú Hồ Quang Thiểm như lướt trên mặt nước mà đến. Ngay sau đó là một chiêu Như Ảnh Tùy Hình để ập thẳng vào Vô Lãng đang đứng trên tảng đá. Tất cả những thứ này xảy ra trong khoảng thời gian mà Giang Ba Đào còn đang tìm kiếm người thật trong đám ảnh của Ảnh Vũ.
Ngay sau đó thì mọi người đều biết chuyện gì sẽ xảy ra. Sau Đoạt Mệnh là Địa Ngục Liên Trảm với 5 chém đều được đánh từ phía sau và được cường hóa từ Tấn Công Điểm Yếu. Sát thương cao đến mức Giang Ba Đào phải toát mồ hôi lạnh. Ngay sau khi liên trảm kết thúc. Vụ Ẩn Na Già lại nhảy xuống nước rồi liên tục vừa bơi vừa lặn vừa lượn lờ xung quanh Vô Lãng. Đợt tấn công này không chỉ làm tổn thương nhân vật mà còn tổn thương cả tinh thần chiến đấu của Giang Ba Đào nữa. Sát thương tức thời của Vụ Ẩn Na Già cao hơn cả một đợt tấn công tổng lực của Chu Tước Lăng Vân. Bóng đen từ dưới nước lại một lần nữa trồi lên và tấn công Vô Lãng nhưng lần này là dùng Thuật Phân Thân để tiếp cận. Đợt tấn công thứ hai này bắt đầu bằng những phát chém cùng với đại chiêu Cú Đâm Bão Táp. Qua hai lần thì ai cũng biết Vụ Ẩn Na Già luôn chọn hướng tấn công từ sau lưng. Xong một đợt sẽ lập tức nhảy xuống nước. Không tham đánh. Đấu pháp này rất giống đấu pháp của Mạc Phàm. Thực tế đây là cách tốt nhất để ám sát một mục tiêu. Khi mà không thể ra tay quá lâu với nhiều phương thức phức tạp. Chỉ có thể đánh những đòn tấn công có sát thương cao và tốc độ nhanh.
Sau chỉ hai đợt tấn công 50% máu của Vô Lãng đã biến mất. Trong khi bản thân thậm chí còn không thể phản đòn. Thật không ngờ càng bị đưa vào thế khó thì Vĩnh Bình càng đánh mạnh hơn. Khả năng thi đấu của Vĩnh Bình cứ như không có giới hạn nào cả. Tốc độ vượt trội hoàn toàn so với những người khác. Đã vậy còn không ngừng phá vỡ những giới hạn ban đầu của bản thân. Khả năng thao tác và xử lý tình huống với độ trễ là gần như không có. Đòn tấn công cũng vô cùng chính xác. Giang Ba Đào còn đang nghĩ cách đối phó với đòn tấn công tiếp theo thì Vụ Ẩn Na Già lại một lần nữa trồi lên nhưng khoảng cách lại ở ngoài tầm tấn công của Vô Lãng. Đứng trên một tảng đá phía đối diện nhau. Hai nhân vật lần đầu tiên đối mặt mà không giao chiến. Vụ Ẩn Na Già đứng trước Vô Lãng mà không có thêm bất cứ hành động gì. Máy quay lập tức quay ngay cảnh bên trong phòng thi đấu. Vĩnh Bình đã ngừng thao tác. Cậu đang xoa bóp hai tay của mình một cách bình tĩnh. Bản đồ Luân Hồi lựa chọn để làm khó đối thủ. Lúc này lại trở thành điểm bị đối thủ lợi dụng. Vĩnh Bình đã có một khoảng thời gian nghỉ ngơi mà không cần có sự can thiệp nào từ bên ngoài nào như trận trước. Vô Lãng chỉ cần có hành động. Vĩnh Bình sẽ lập tức điều khiển trở lại nhân vật của mình. Vô Lãng đúng là có hành động thật. Không đứng ở vị trí thuận lợi giữa dòng nữa mà là đang chủ động khép góc lại. Giang Ba Đào đang thay đổi chiến thuật muốn hạn chế khả năng di chuyển linh hoạt của Vĩnh Bình. Vô Lãng bắt đầu di chuyển dạt hẳn về một bên bờ suối muốn tạo góc không thể tấn công sau lưng. Đây chính là điểm nhạy bén của cao thủ. Giang Ba Đào sau khi nhận sát thương từ hai đợt tấn công lập tức hiểu ra đối thủ đang tận dụng đánh sau lưng để tăng sát thương. Giang Ba Đào đã chú ý đến việc thay đổi trang bị của Vụ Ẩn Na Già từ nãy. Đến bây giờ thì có thể chắc chắn được. Dòng thuộc tính tăng sát thương sau lưng có tỷ lệ cao hoặc tăng rất nhiều so với trước. Thấy Vô Lãng di chuyển như vậy. Vụ Ẩn Na Già lập tức phóng theo. Tốc độ vượt trội của Vĩnh Bình làm cho thời gian đuổi bắt bị thu hẹp đi rất nhiều. Vụ Ẩn Na Già nhanh chóng nhảy đến sau lưng của Vô Lãng thêm một lần nữa. Khả năng đua tốc độ của Vĩnh Bình vẫn luôn đứng đầu trong tất cả mọi người nên việc Vô Lãng bị bắt kịp một cách nhanh chóng đã trong tính toán của Giang Ba Đào. Một lần nữa Vô Lãng sử dụng Kiếm Hồn để phòng ngự cho bản thân mình. Sáu thanh kiếm lao vút về phía thích khách. Tiếng kiếm cắm vào mục tiêu vang lên chỉ là mục tiêu lại là một cái bóng của Thuật Phân Thân. Người thật đã lao vào Vô Lãng mặc cho việc vẫn bị một thanh trong sáu thanh Kiếm Hồn cắm vào người. Động tác của Vụ Ẩn Na Già vẫn chính xác và hiểm ác. Thêm một lần vòng sau nữa một nhát chém bạo kích nữa xuất ra với sát thương màu đỏ đậm đặc trưng. Ngay sau đó là một chiêu Như Hình Với Bóng tấn công liên tục. Cùng với mỗi nhịp di chuyển là một nhát chém được đánh ra. Nhanh đến mức mà Giang Ba Đào không thể phản kháng nổi dù chỉ một lần. Những thanh kiếm hồn đã quay về nhưng không thể đánh trúng thêm một lần nào nữa vào cái bóng đang di chuyển thoăn thoắt. Năm thanh kiếm hồn còn tồn tại cứ đâm chém liên tục sau lưng Vô Lãng cho đến tận khi hết thời gian tồn tại của mình mà chỉ đánh trúng được Vụ Ẩn Na Già thêm hai lần nữa mà thôi. Còn Vô Lãng thì đúng là tự mình dồn mình vào chỗ chân tường. Hiện tại đã không còn bất cứ vị trí nào để Vô Lãng di chuyển nữa. Vụ Ẩn Na Già bắt đầu tấn công tổng lực không ngừng nghỉ. Những đòn tấn công dồn dập cứ như những cơn sóng vỗ liên tục vào phần giáp sau lưng của Vô Lãng. Cho đến khi tiếng tấn công ngừng lại thì đã chỉ còn Vụ Ẩn Na Già còn đứng trên tảng đá. Còn Vô Lãng đã ngã xuống dòng nước.
Hôm nay Vĩnh Bình cực kỳ nhẫn tâm. Đây là trận đấu trên sân khách. Nếu không trở nên điên cuồng thì đối phương sẽ chiến đấu ngoan cường. Cần phải gây ra sự sợ hãi cho đối thủ. Vĩnh Bình đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc sẽ làm như thế với tất cả những đối thủ của mình ngày hôm nay. Dù người đến có là ai. Kế hoạch của Luân Hồi đã rõ ràng như vậy. Người thứ hai của họ lại mang đến bất ngờ cho Vĩnh Bình. Đó là Đỗ Minh. Đỗ Minh là người đánh thứ hai của Luân Hồi. Người mà trận lượt đi đã không được thi đấu trong cả phần lôi đài và đoàn đội. Kiếm khách cũng không có lợi thế đặc biệt gì trong bản đồ này. Đây là một tính toán rất khó hiểu của Luân Hồi.
Đỗ Minh là người luyện tập map đấu này nhiều nhất trong cả hội Luân Hồi cho trận chiến này. Bởi vì kiếm khách có thể thi đấu theo kiểu nhảy cóc với những bước vừa chạy vừa ra kiếm. Chỉ cần động tác thành thục thì có thể biến những phiến đá này thành đất bằng để di chuyển. Đỗ Minh rất tin tưởng những gì mình đã tập luyện cho trận chiến này. Đỗ Minh đã thua Hưng Hân nhất là cặp đôi kia quá nhiều và đau đớn. Hôm nay tại nơi bắt đầu mọi sự này. Đỗ Minh muốn kết thúc tất cả. Những đau đớn và cả tủi nhục Đỗ Minh đã chịu cần phải được đòi lại nhờ trận chiến trên nước này.
Ngô Sương Câu Nguyệt và chủ nhân của nhân vật đã sẵn sàng cho trận chiến. Đỗ Minh vô cùng vững tâm mà tiến lên trên sân đấu trong sự cổ vũ nhiệt tình từ khán giả nhà. Đỗ Minh tự nói với bản thân mình không cần nghĩ gì cả. Chỉ cần tấn công hết sức là được.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 541: Quang Tốc đấu Ám Tốc
Ngô Sương Câu Nguyệt bắt đầu di chuyển trên những phiến đá. Còn Vụ Ẩn Na Già thì vẫn như game trước gần như là lướt đi trên mặt nước khi mà chân nhiều lúc không hề dẫm lên những phiến đá. Hai bên đang lao đến khu vực giữa map với tốc độ cao nhất mà bản thân có thể. Vụ Ẩn Na Già lần này không làm con cá dưới nước nữa mà lao lên đánh trực diện. Người ra tay trước lần này là Ngô Sương Câu Nguyệt vì tầm tấn công của kiếm khách vẫn có những chiêu thức đánh ra phía ngoài được còn Vụ Ẩn Na Già nhất định phải áp vào đối thủ. Ngô Sương Câu Nguyệt dùng Tam Đoạn Trảm vừa di chuyển vừa tấn công. Còn Vụ Ẩn Na Già thì sau quãng thời gian di chuyển lại chơi trò chui xuống nước. Lần nay chui xuống xong thì mất tích luôn chứ không bơi ầm ầm như lần trước. Mặt nước tĩnh lặng nhanh chóng quay trở lại với dáng vẻ ban đầu của nó.
Không ai có thể hiểu được Vĩnh Bình đang định làm gì khi mà qua góc quay thì mọi người đều thấy Vụ Ẩn Na Già đã nấp dưới đáy tảng đá mà Ngô Sương Câu Nguyệt đang đứng. Không ai có thể hiểu được tại sao Vĩnh Bình lại không tấn công ngay khi thấy đối thủ mà lại chủ động lẩn tránh.
Lý do này có phần hơi phũ phàng với Đỗ Minh khi mà Vĩnh Bình muốn dùng trận đấu này để dưỡng sức. Ngô Sương Câu Nguyệt cứ đi bên trên còn Vụ Ẩn Na Già thì cứ lặng lẽ ở bên dưới. Thế rồi bất chợt Vụ Ẩn Na Già vọt đi dưới nước đi thẳng về phía điểm spawn của Luân Hồi. Sau khi đi một đoạn xa thì Vụ Ẩn Na Già ngoi lên khỏi mặt nước và Vĩnh Bình cũng dừng thao tác. Lần này Vĩnh Bình lại tiếp tục xoa bóp hai tay của mình và tận dụng thời gian nghỉ. Nếu Đỗ Minh mà phát hiện điều này hẳn sẽ vô cùng tức giận. Hai bên mà không tìm thấy nhau thì sẽ có một lần respawn nữa mà Vĩnh Bình có mặt trong đó. Vì Đỗ Minh hoàn toàn không phát hiện Vụ Ẩn Na Già đã đến tận điểm spawn của Luân Hồi để ngồi. Lần trước Vĩnh Bình đã dùng gian kế để có lợi còn lần này thì Vĩnh Bình lại tận dụng luật để đỡ phải hành động nhiều như bình thường. Ngô Sương Câu Nguyệt vẫn đang tìm kiếm mà không biết đối phương đã ở sau lưng mình từ lâu rồi. Vĩnh Bình chủ động né tránh đợi respawn ý nghĩ này làm cho Đỗ Minh không hiểu nổi đối phương đang nghĩ gì. Theo lẽ thường người được đánh giá là mạnh hơn luôn nắm thế chủ động và người đó cũng sẽ làm như thế. Hôm nay Đỗ Minh quyết tâm đánh thì trong thâm tâm vẫn nghĩ Vĩnh Bình mạnh hơn.
Vụ Ẩn Na Già đứng nguyên một chỗ một lát rồi cuối cùng cũng hành động trở lại. Quay ngược trở lại khu vực giữa map một cách nhanh chóng y như khi nãy trốn đến chỗ này vậy. Đỗ Minh hơi hoảng khi nghe thấy tiếng động từ phía sau lưng. Qua trận chiến lúc này Luân Hồi đều đã thấy Vụ Ẩn Na Già đánh sau lưng đau hơn rất nhiều so với thích khách khác đánh sau lưng. Họ nhận ra không thể để bị tấn công từ phía sau. Ngay lập tức Ngô Sương Câu Nguyệt quay người lại đánh ra Rút Đao Trảm. Tốc độ của Rút Đao Trảm rất nhanh nhờ được sử dụng bởi quang kiếm. Vụ Ẩn Na Già cũng nhanh chóng lao vào bằng Hồ Quang Thiểm cũng với tốc độ chóng mặt. Hai chiêu thức va chạm vào nhau tạo ra âm thanh như tiếng thủy tinh vỡ vậy. Ngô Sương Câu Nguyệt vừa mới định dơ kiếm lên tấn công thêm lần nữa thì đối phương đã biến mất hoàn toàn trước mắt. Đỗ Minh nhận ra đây là Hư Vô. Còn chưa kịp làm gì thì cơ thể của Ngô Sương Câu Nguyệt đã dính hiệu ứng của Đoạt Mệnh. Sau đó là máu tóe ra từ phía sau lưng của Ngô Sương Câu Nguyệt liên tục. Kiếm quang có tốc độ đánh cao thì đoản kiếm của thích khách cũng có tốc độ cao. Hai bên đều dựa vào tốc độ để tấn công. Hôm nay không phải Đỗ Minh tự tin vào tốc độ của mình mà tự tin vào công sức tập luyện. Đỗ Minh đã tập luyện di chuyển phản ứng tìm đối sách trên những phiến đá này không biết bao nhiêu lần chỉ để đến ngày hôm nay được tung nó ra. Hiện thực lại vô cùng tàn nhẫn với Đỗ Minh. Dù có luyện tập thế nào cố gắng bao nhiêu thì khoảng cách đối với tên đáng ghét đó vẫn rất xa. Hắn ở trên đỉnh cao mà vẫn liên tục cao thêm cao thêm nữa chứ không như người khác đến một ngưỡng nào đó thì dừng lại. Hắn cứ làm những chuyện không thể hết lần này đến lần khác. Máu của Ngô Sương Câu Nguyệt bốc hơi quá nửa chỉ sau một đợt công kích duy nhất.
Lần này tấn công xong Vụ Ẩn Na Già cũng không ẩn đi mà tiếp tục tấn công tiếp với tốc độ cao. Ngô Sương Câu Nguyệt hoàn toàn không thể chạm vào đối thủ dù chỉ một lần. Cuộc chiến nghiêng hẳn về một phía mà Đỗ Minh không thể nào kéo nó lại mốc cân bằng. Đỗ Minh bỗng nhiên trở nên tức giận. Bao nhiêu công sức tập luyện bao nhiêu công chuẩn bị lại biến thành bọt biển. Đỗ Minh không chấp nhận điều này. Đấy là công sức là mồ hôi của Đỗ Minh. Ngô Sương Câu Nguyệt bắt đầu chém một cách kịch liệt không cần biết có trúng mục tiêu hay không. Còn Vĩnh Bình thì đơn thuần chỉ cần tăng tốc độ lên mà thôi. Vụ Ẩn Na Già một lần nữa biến thành bóng ma của Thiên Cảnh. Thứ mà một năm trước đã ám ảnh tất cả những người đến cướp boss của Hưng Hân. Hôm nay nó dập tắt luôn đi quyết tâm hừng hực của Đỗ Minh. Ngô Sương Câu Nguyệt bị hạ gục nhanh hơn tưởng tượng của Đỗ Minh lẫn Luân Hồi rất nhiều. Thậm chí sự tức giận của Đỗ Minh còn chưa bùng phát hoàn toàn thì mọi thứ đã kết thúc.

Đỗ Minh hoàn toàn sụp đổ sau trận chiến này. Đối phương càng lúc càng mạnh. Càng lúc càng bỏ xa Đỗ Minh lại. Đỉnh cao của kẻ đó như Thiên Sơn trong game vậy là đỉnh núi cao nhất và sẽ càng lúc càng cao thêm. Còn bản thân Đỗ Minh đã không thể nào leo lên thêm được nữa. Đó không chỉ là vấn đề là thiên phú. Đỗ Minh thậm chí còn không tìm được điểm đột phá của bản thân mình thì làm sao mà tiến bộ thêm được nữa.
Vĩnh Bình đã chiến thắng hai trận liền với cùng một kịch bản là tấn công tổng lực và đều được nghỉ ngơi giữa trận. Thế nên sau hai trận nụ cười của Vĩnh Bình vẫn luôn hiển hiện chứ không phải là gương mặt đau đớn và nhăn nhó. Vụ Ẩn Na Già chính là câu trả lời của Vĩnh Bình cho chấn thương của bản thân cậu. Một tài khoản có sát thương bộc phát trong thời gian ngắn cực lớn. Chiến đấu theo lượt giống như đấu pháp pháo hoa của Mạc Phàm. Như vậy sau những khoảng nghỉ Vĩnh Bình lấy lại sức lực rồi chiến đấu tiếp. Đây là một cách xa luân chiến tinh vi khi đấu với nhiều người. Và cũng là lời tuyên chiến chính thức của Vĩnh Bình với kỷ lục chưa có một ai chạm đến. Đánh bại từ 4 người trở lên hay giấc mơ không có thực là một mình đánh bại 5 người trong phần lôi đài. Vĩnh Bình đã suýt chạm đến 4 người hai lần. Cả hai lần ấy đều là những vị thần mạnh nhất của Vinh Quang hiện tại cản Vĩnh Bình. Năm nay chỉ còn lại Chu Trạch Khải mà thôi. Khi mà những vị thần đó còn lại đều đã từ giã Vinh Quang hoặc là Hưng Hân không có cơ hội để đánh cùng.
Và trận đấu tiếp theo sẽ là chính là Chu Trạch Khải người một lần nữa ngăn chặn giấc mơ xa vời của Vĩnh Bình. Nhất Thương Xuyên Vân nắm lợi thế tuyệt đối ở trong bản đồ này. Ngay cả việc trốn xuống nước như hai trận trước cũng không thể phát huy tác dụng được trước thiện xạ. Người mạnh mẽ nhất của Luân Hồi cùng với sự hỗ trợ của bản đồ sân nhà đang là con bài chiến lược còn lại duy nhất của Luân Hồi. Cũng là hy vọng duy nhất của Luân Hồi cũng như cả liên minh chuyên nghiệp chặn đứng lại sự đáng sợ của con dã thú đang gầm vang trên đỉnh danh vọng kia. Kẻ đó đang thách thức tất cả những giới hạn của Vinh Quang và cần phải có ai đó cản lại. Hôm nay ở trên khán đài của nhà thi đấu Luân Hồi không chỉ có fan của hai đội còn có cả những tuyển thủ chuyên nghiệp đang theo dõi trận đấu này. Dù chẳng ai hâm mộ hay ủng hộ Luân Hồi thì tất cả đều mong Chu Trạch Khải chiến thắng. Bởi vì mọi người là đối thủ của nhau nhưng tất cả đều là đối thủ của Vĩnh Bình đều mong kẻ bất bại chiến bại một lần. Hai lần Vĩnh Bình chiến bại về mặt kỹ thuật trước đó đều là những lần nhân vật chỉ còn lại một tẹo máu chẳng thể làm gì nhiều. Còn lần này là lần mà Vụ Ẩn Na Già gần như còn nguyên vẹn chỉ hao tổn về mana so với Nhất Thương Xuyên Vân. Trận chiến này nếu như Vĩnh Bình thất bại đấy sẽ là thất bại chính thức đầu tiên của vị thần bất bại. Nếu chuyện này xảy ra thì tinh thần của Hưng Hân và Vĩnh Bình còn bị ảnh hưởng nhiều hơn cả Luân Hồi từng bị trong những lần trước.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 542: Ý định ban đầu
Hai tuyển thủ mạnh nhất lại một lần nữa đối đầu với nhau sau ba ngày. Suốt thời gian qua Vĩnh Bình độc bá chiến thắng tất cả các cuộc chiến. Chưa một lần có dấu hiệu thất bại cả. Đây là lần đầu tiên mà tất cả mọi người bao gồm cả hai vị bình luận viên nữa đều nghĩ rằng. Chu Trạch Khải có khả năng chiến thắng cao hơn trong trận chiến. Bởi vì bản đồ này được chọn hai người trước đó của Luân Hồi đều chung một mục đích. Đó là tìm hiểu ra cách đánh của Vĩnh Bình trong bản đồ khác lạ này. Và mọi người đều đã thấy Vĩnh Bình có thể làm gì. Chu Trạch Khải càng rõ hơn đối thủ của mình không chỉ có như thế. Trong khi tất cả mọi người trông chờ vào anh làm nên điều kỳ diệu thì chính bản thân anh lại nghĩ rằng bản thân mình chỉ có thể làm được những gì mà bản thân mình định làm từ ban đầu. Cố gắng đổi mạng với đối thủ. Anh chưa từng nghĩ bản thân mình sẽ chiến thắng. Anh chỉ cố gắng không để thua. Trước khi nghĩ đến chiến thắng mỗi người cần phải biết tự bảo vệ bản thân mình trước đối thủ.
Nhất Thương Xuyên Vân không di chuyển nhanh như hai người đồng đội trước đó của mình mà di chuyển khá bình thản. Cứ từ từ mà tiến đi trong sự tĩnh lặng của bản đồ này. Bên kia cũng thế Vụ Ẩn Na Già không di chuyển như lướt đi nữa mà cũng là từng bước bình thản tiến về phía trung tâm bản đồ. Hai đại cao thủ đang từ tốn đi về phía mục tiêu của mình. Ý định của cả hai đều là không để cho người kia lấy được một điểm. Mỗi người có một cách triển khai ý đồ của mình. Mỗi người đều có suy tính trong đầu của mình. Và cả hai đều đánh cược cho 1 điểm quan trọng này. Họ có nhìn ra ý đồ của đối thủ không thì tất cả mọi người bao gồm cả người còn lại đều không biết. Chỉ có một điểm dễ nhận ra là lần này hai bên đã không còn có thể cùng nhau ra đòn được như mọi khi nữa mà chắc chắn Nhất Thương Xuyên Vân là người sẽ ra tay trước bởi lợi thế tầm đánh.
Khi hai người có trình độ ngang nhau cùng muốn tiêu diệt đối thủ thì người nào nắm được lợi thế ban đầu thì người đó sẽ chiến thắng. Nhất Thương Xuyên Vân tấn công trực tiếp vào đối thủ với áp lực lớn ngay từ đầu. Chu Trạch Khải biết nếu không dốc toàn bộ 100% sức lực ngay từ giây phút đầu tiên thì sẽ không bao giờ có thể chiến thắng được Vĩnh Bình. Đạn từ Nhất Thương Xuyên Vân bao phủ toàn bộ khu vực mà Vụ Ẩn Na Già có thể di chuyển đến được. Lần đầu tiên trong suốt 8 năm thi đấu của mình Chu Trạch Khải dùng hết toàn bộ những gì mà nhân vật của mình có cộng với bản thân mình có để tốc chiến tốc thắng. Ngay cả Điểm Xạ kỹ năng mà Chu Trạch Khải không mấy khi bởi vì thói quen của mình thì hôm nay nó lại được dùng đầu tiên để khống chế khả năng di chuyển linh hoạt của đối thủ. Đòn tấn công phủ đầu mãnh liệt này làm cho tất cả mọi người đều bất ngờ. Không ai tin được rằng Chu Trạch Khải lại phải thi đấu điên cuồng để mưu cầu thu về một điểm như thế. Hôm nay Chu Trạch Khải được tạo cho một cơ hội tuyệt vời để kết thúc chuỗi trận bất bại của Vĩnh Bình vì thế bản thân anh cũng hiểu được nếu hôm nay không thành công sẽ không còn cơ hội nào nữa.
Vụ Ẩn Na Già vẫn còn ở ngoài tầm có thể sử dụng được Hư Vô nên việc di chuyển không thể dễ dàng trong cơn mưa đạn này được. Vĩnh Bình thế mà vẫn có biện pháp đối phó. Vụ Ẩn Na Già một lần nữa sử dụng Ảnh Vũ. Tất cả ảnh cùng nhau tiến công về vị trí của Nhất Thương Xuyên Vân với sự hỗ trợ tốc độ từ tăng tốc. Dù một số bóng nhanh chóng bị hạ gục thì cũng còn đến 6 7 bóng tính cả người thật đang tiến được vào khoảng cách 13 bước đến Nhất Thương Xuyên Vân. Ngay sau đó tiếp tục có những bóng bị clear nốt đến khi vào được vị trí 7 bước thì chỉ còn 1 người thật và 1 bóng mà thôi. Rồi ngay sau đó Vụ Ẩn Na Già dùng cả Hồ Quang Thiểm và Thuật Phân Thân để đưa vị trí về hai bên áp sát nhau. Hai chiêu thức nối vào nhau với không một chỗ hở. Vụ Ẩn Na Già di chuyển đến đúng phiến đá mà Nhất Thương Xuyên Vân đã đứng. Dù Chu Trạch Khải vừa bắn vừa điều khiển nhân vật của mình di chuyển đến vị trí hợp lý thì đối thủ vẫn vượt qua những khoảng cách đó mà đến.
Một bên thì muốn giữ đối phương trong tầm mắt còn một bên thì làm mọi cách để tiếp cận. Và cuối cùng thì người nhanh hơn vẫn là người đạt được mục đích của mình. Vụ Ẩn Na Già áp vào đối thủ và trận đấu kết thúc. Tất cả những người trông chờ vào một trận đấu hấp dẫn đã bị hụt hẫng. Đúng là cả hai bung hết sức lực ra để thi đấu. Đúng là trận đấu ở trình độ rất cao. Chỉ là cách nó kết thúc vô cùng không xứng đáng với tính chất của trận đấu này. Vụ Ẩn Na Già dùng Đoạt Mệnh và Liều Mình Một Hit để kết thúc trận đấu với tình thế đổi mạng của cả hai. Luân Hồi cuối cùng cũng thoát được cơn ác mộng trong phần thi đấu lôi đài. Dù rằng họ phải trả giá quá nhiều khi đã mất đến ba người bao gồm cả người mạnh nhất của mình.
Toàn bộ đội hình của Luân Hồi đều cảm thấy khó chịu. Họ đang cảm thấy kẻ đó muốn giết ai giết theo cách nào đều được. Có lẽ không chỉ Luân Hồi mà cả 19 đội đều cảm thấy họ đang sống dưới đế chế của kẻ độc tài này. Thật lòng mà nói đến lúc này ngoại trừ Hưng Hân. Tất cả những tuyển thủ chuyên nghiệp đều đồng lòng mong Vĩnh Bình nghỉ thi đấu sau khi mùa giải này kết thúc. Lúc trước đây trước một Chu Trạch Khải làm chuyện gì cũng được họ chưa từng có suy nghĩ tiêu cực như thế. Bởi vì Chu Trạch Khải cũng từng thất bại như họ. Cũng đi lên từ khó khăn như họ. Chứ không như kẻ từ trên trời rơi xuống này. Cả cuộc đời chỉ biết đến thành công và chiến thắng. Có lẽ từ lúc sinh ra Vĩnh Bình đã được nhận sự phù hộ của một vị thần nào đó.

Một vấn đề nữa đối với Luân Hồi là trận này thể lực của Vĩnh Bình còn rất ổn định. Tức là lát nữa đánh đoàn đội. Có thể họ sẽ phải đối mặt với Vĩnh Bình đánh cống hiến chứ không phải một Vĩnh Bình không còn chút sức lực nào đánh đổi mạng như trận đoàn đội lúc trước. Vấn đề này lát nữa Giang Ba Đào và Chu Trạch Khải sẽ phải giải quyết nó. Còn hiện tại bây giờ là vấn đề của Tôn Tường và Ngô Khải. Hai người đánh cuối cùng của Luân Hồi. Để cho hai người này đánh cuối Giang Ba Đào cũng không có mục tiêu cao xa gì. Chỉ giao cho mỗi người hạ một người bên phía đối thủ. Thế là đã rất tốt rồi. Vậy thì tỷ số trận đấu sẽ là 5-3. Cách biệt 2 điểm này khá là phổ biến trong các trận đấu vòng playoff. Hiện tại bây giờ có thể kiếm được 3 điểm khi đánh lôi đài với Hưng Hân thì chắc chắn phải là một đội mạnh cỡ như Luân Hồi mới làm được.
Tôn Tường và Nhất Diệp Chi Thu vốn không phải là lá bài chủ chốt trong trận chiến này nhưng vẫn được xếp ở vị trí thứ tư chốt chặn của cuộc chiến. Chính là ý nếu không có Chu Trạch Khải thì phải có Tôn Tường đánh ở vị trí này để trấn giữ thế trận của Luân Hồi. Tôn Tường vẫn luôn giữ vững ngạo khí của mình. Nhất là hiện tại kẻ đó đã không thi đấu nữa thì Luân Hồi rõ ràng là vẫn còn khả năng lật kèo dù Giang Ba Đào chỉ giao nhiệm vụ một điểm. Mang theo nỗi lòng đó Tôn Tường bước lên sân thi đấu. Hai chiến tướng của Luân Hồi đi qua và thể hiện tinh thần đồng đội với nhau. Trong khi đó ở bên kia cặp đôi chính thức duy nhất hiện tại cũng đang thể hiện tình cảm tại nơi đã đã xảy ra tất cả những kỷ niệm đáng nhớ nhất trong tình yêu của họ. Đường Nhu hôm nay có lẽ sẽ không phải rơi nước mắt nữa khi mà Vĩnh Bình qua ba trận vẫn còn bảo lưu được tình trạng thể lực tốt của mình.
Trận trước là cuộc chiến của hai tuyển thủ mạnh nhất. Còn trận này là trận chiến của hai nhân vật được đánh giá là mạnh nhất hiện tại. Nếu như Vĩnh Bình ở một đẳng cấp hoàn toàn khác so với tất cả tuyển thủ còn lại thì Hàn Yên Nhu cũng ở một đẳng cấp khác hoàn toàn so với những nhân vật còn lại.
Trận chiến này chắc chắn sẽ hấp dẫn hơn trận chiến vừa qua khi chắc chắn không có màn pháo xịt. Bởi vì hai nhân vật này không thể phân thắng bại trong một chốc một lát như vừa nãy được. Hai người này chắc chắn sẽ chiến đấu kịch liệt với nhau. Lối đánh và tính cách của cả hai cực kỳ hợp với một trận lôi đài quan trọng như thế này.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 543: Thủy chiến
Cả hai bên đều đã sẵn sàng cho cuộc chiến. Hai nhân vật đã xuất hiện ở điểm spawn của đội mình và cả hai đều lao đi. Pháp sư chiến đấu đánh cận chiến với nhau trong khu vực không thể di chuyển dễ dàng là một bất lợi vô cùng lớn cho cả hai bên. Bởi vì pháp sư chiến đấu cần nhất là khả năng di chuyển linh hoạt để kết hợp với các chiêu thức của mình tạo thành tổ hợp công kích áp chế đối thủ đỉnh cao nhất chính là Che Ảnh Bộ. Hôm nay bắt buộc phải thi đấu trong điều kiện này khiến cho cả hai bên đều không thể làm được những gì mình muốn. Quyết tâm lao đi hừng hực như lửa nhưng khi hai bên gặp nhau lại không bên nào chịu ra tay trước mà cứ tĩnh lặng như nước chờ đợi đối thủ ra chiêu.
Không có ai trong hai người muốn mình rơi vào thế bất lợi trong trận chiến này. Chỉ cần một bước di chuyển sai lầm có thể biến bản thân thành tội đồ trong phần thi đấu lôi đài này. Hưng Hân muốn giữ vững lợi thế mà Vĩnh Bình đã đem về còn Luân Hồi thì không hề muốn thua sâu và bản thân Tôn Tường thì còn muốn lật kèo luôn. Khu vực giữa lòng suối sâu hơn khu vực hai bên sát bờ khá nhiều. Càng di chuyển vào sát bờ thì càng nông chỗ nông nhất chỉ ngập đến hông của nhân vật. Luân Hồi biết rõ điều này thế nhưng Tôn Tường không vội di chuyển mà muốn chờ đối phương nôn nóng. Bởi vì ai cũng hiểu tính cách của Đường Nhu. Đường Nhu nhất định muốn chiếm thế công. Bản thân Đường Nhu lúc này đúng là muốn tấn công thật. Vấn đề là Đường Nhu không biết phải đánh thế nào. Bởi vì mấy trận vừa rồi. Vĩnh Bình toàn làm những điều mà người khác không thể làm theo được. Vì thế thông tin đem về khá ít. Nhất là Vĩnh Bình cũng chưa từng thử xuống nước ở sát hai bên bờ để xem nông sâu thế nào. Hàn Yên Nhu cuối cùng vẫn là nhân vật di chuyển trước. Đường Nhu lúc này đã trưởng thành hơn rất nhiều so với thời gian trước đó. Nếu đã không có thông tin thì phải tự mình thu thập. Hàn Yên Nhu di chuyển ngang sang bên bờ đông của con suối. Nhất Diệp Chi Thu buộc phải di chuyển ngang theo. Hai bên cứ nhìn nhau chưa có bên nào muốn động thủ cả.
Đường Nhu hiểu việc thi đấu trong địa hình như thế này là rất khó khăn vì thế dò xét thử mực nước là lựa chọn đầu tiên được nghĩ đến. Theo logic thông thường bao giờ gần bờ cũng nông hơn so với ở giữa lòng suối thế nên việc đi ngang này là hoàn toàn bình thường. Hàn Yên Nhu chủ động đi sát vào bờ rồi nhảy xuống nước. Đây là một lần đánh cược của Đường Nhu khi mà nếu nước đủ sau thì Nhất Diệp Chi Thủ của Tôn Tường chỉ cần không cho Hàn Yên Nhu ngoi lên thì Hưng Hân sẽ mất một điểm một cách lãng xẹt. May mà logic của trò chơi hôm nay rất bình thường nên Hàn Yên Nhu vẫn đang không gặp bất lợi gì. Tôn Tường nhìn thấy đối phương đã tìm ra được mấu chốt vấn đề cũng chẳng còn cách nào khác liền điều khiển Nhất Diệp Chi Thu nhảy xuống nước theo ứng chiến. Dù sao cùng bị nước cản động tác của cả hai nhân vật đều chậm lại không bên nào nắm được lợi thế cả còn hơn bị chôn chân ở một tảng đá. Mỗi lần ra chiêu lại phải tìm chỗ đặt chân sao cho hợp lý.
Và thế là một trận thủy chiến bắt đầu. Bởi vì động tác của cả hai bên đều chậm đi nên lần này Phan Lâm có cơ hội tường thuật lại một cách mượt mà nhất mà không sợ bị chậm nhịp. Lý Nghệ Bác cũng có thời gian phân tích nhiều hơn vì các tình huống không diễn ra quá nhanh nữa. Hai pháp sư chiến đấu đánh nhau dưới nước làm cho cả một vùng nước bị khuấy động. Mặt nước yên tĩnh đã liên tục tung tóe những cơn sóng. Đường Nhu đang dùng cách mà Vĩnh Bình vẫn làm để thi đấu các trận đấu cùng nghề đó là đấu chiêu. Chỉ cần theo kịp đối thủ thì dù nhường quyền chủ động tấn công thì vẫn không có vấn đề gì khi mà lợi thế trang bị luôn đứng về phía Hưng Hân. Vì thế mà Hàn Yên Nhu chỉ tập trung chống trả các đợt tấn công của Nhất Diệp Chi Thu. Để phá giải phương pháp thi đấu này không phải là chuyện khó khăn gì chỉ cần tấn công đến mức đối thủ không sao đấu chiêu được là sẽ phá được thôi. Kỹ thuật cá nhân của Tôn Tường vẫn cao hơn Đường Nhu nên Tôn Tường hoàn toàn tự tin vào việc mình có thể phá vỡ được ý đồ của Đường Nhu.
Đến thời điểm này sức mạnh cơ bản của Hàn Yên Nhu các đối thủ đều có thể tính toán ra được 7 8 phần. Ai cũng biết sơ lược Hàn Yên Nhu có sức tấn công và phòng ngự thế nào kháng tính cao bao nhiêu. Điểm khác biệt của Hàn Yên Nhu là những dòng thuộc tính độc nhất vô nhị thì ngoài Hưng Hân ra không có ai có thể biết được. Thế nên trong giai đoạn còn đang đấu chiêu này Nhất Diệp Chi Thu luôn luôn bị thua thiệt trong việc đổi sát thương. Thế tấn công không thể liền mạch được dù Tôn Tường đã cố gắng tăng tốc thi đấu lên. Đã vậy lại còn bị cản trở bởi nước nữa. Thế nên một lần nữa những gì Luân Hồi chuẩn bị để đón Hưng Hân lại trở thành thứ cản trở Luân Hồi đến với chiến thắng mà họ mong muốn. Hai bên chiến đấu dưới nước thì cả hai bên đều không thể phát huy được 100% sức mạnh của mình. Lúc này lợi thế về nhân vật của Hưng Hân phát huy tác dụng cực điểm khi mà Hàn Yên Nhu tỏ ra lì lợm hơn Nhất Diệp Chi Thu về mặt chịu đòn. Đường Nhu không hề điều khiển nhân vật của mình né tránh khi mà ở dưới nước càng thực hiện nhiều động tác khả năng bị lỡ nhịp càng cao hơn. Hàn Yên Nhu đang được chủ động chơi lối chơi bán máu của mình trong khi thực tế vẫn là bên bị động chống đỡ. Chính Đường Nhu trong ngày hôm nay lại muốn đổi mạng như Vĩnh Bình làm lúc nãy chứ không phải là chiến thắng. Nhờ vào sức chịu đựng vượt trội của set Vô Thượng thì ý đồ này của Đường Nhu rất dễ thành công.
Luân Hồi là bên chuẩn bị tâm lý đổi mạng thì lại có tâm lý muốn thắng. Hưng Hân hừng hực khí thế muốn thắng thì lại chủ động đổi mạng giữ vững lợi thế hai điểm lôi đài. Đây là tình huống khá ngược đời trong vòng playoff suốt 2 năm qua khi mà lôi đài luôn là nơi Hưng Hân kiếm điểm để rồi kết thúc trận đấu với một lần all in trong phần đoàn đội.
Giang Ba Đào ngồi dưới nhanh chóng nhận ra điểm bất thường của Hưng Hân. Nếu Hưng Hân chỉ dẫn trước hai điểm thì rõ ràng là không thể đánh tổng lực như bình thường họ vẫn làm được. Nếu Hưng Hân chủ động giữ vững lợi thế lôi đài tức là họ sẽ làm gì đó khác biệt ở phần đoàn đội mà Luân Hồi hoàn toàn chưa tính toán đến. Thế nên mặc dù trận chiến của hai bên còn chưa phân định thắng bại. Giang Ba Đào đã lo nghĩ cách điều chỉnh cho phần đoàn đội. Bởi vì theo như tính toán của Giang Ba Đào phần thi đấu này cũng chẳng kéo dài bao lâu nữa. Luân Hồi đã dùng đến người thứ tư. Người thứ năm cũng đã được chỉ đạo làm việc cần làm.
Trong khi đó thì Tôn Tường vẫn đang quyết liệt chiến đấu cho danh dự của Đấu Thần. Vĩnh Bình đã để trống lại nhân vật pháp sư chiến đấu là để cho Hàn Yên Nhu có thể bước lên vị trí của một vị thần mới. Pháp sư chiến đấu mạnh nhất lừng lẫy nhất bao năm qua vẫn là Nhất Diệp Chi Thu. Danh tiếng này tuy rằng cho một tay Diệp Tu gây dựng nên thì Tôn Tường cũng không muốn nó sụp đổ trong tay mình. Nhất Diệp Chi Thu trong bộ chiến giáp màu đen của mình vẫn đang điên cuồng tấn công vào Hàn Yên Nhu giáp đỏ phía đối diện. Hàn Yên Nhu cũng chống trả theo kiểu bán máu đến cùng khiến cho trận chiến này biến thành cuộc chiến xem nhân vật nào chịu đựng được lâu hơn. Mà kiểu này thì rõ ràng là Hàn Yên Nhu chịu được lâu hơn. Bởi vì Vĩnh Bình tạo ra set Vô Thượng chính là cho Đường Nhu được thi đấu theo kiểu này mà không bao giờ chịu thiệt thòi. Nếu như Nhất Diệp Chi Thu là bóng tối phủ lên cuộc đời của biết bao nhiêu tuyển thủ và nhân vật của họ thì bây giờ Hàn Yên Nhu lại là ánh sáng chói mắt thiêu đốt cuộc đời của biết bao tuyển thủ trẻ và nhân vật của họ. Pháp sư chiến đấu vẫn luôn là một nghề nghiệp đặc biệt.

Vĩnh Bình rất tính toán trong việc update sức mạnh và sử dụng nhân vật của mình. Khi mà đã bỏ lại cả pháp sư chiến đấu, nhà quyền pháp và ma đạo học giả. Thanh Long Vần Vũ và Vô Song Bạch Hổ rất ít khi được dụng đến và cũng không nằm trong danh sách tăng sức mạnh của Hưng Hân. Tất cả là để giữ sự tôn nghiêm của các vị tiền bối đáng được kính trọng. Chỉ còn lại pháp sư chiến đấu này vì Đường Nhu mà Vĩnh Bình đã gạt bỏ đi nguyên tắc của mình để cho Đường Nhu có một nhân vật mạnh mẽ nhất. Hôm nay sự vứt vỏ nguyên tắc đó đã tạo ra một cuộc chiến thay đổi cái nhìn của mọi người về Đường Nhu. Hôm nay họ vẫn thấy một Đường Nhu chiến đấu hăng máu như bình thường. Thế nhưng hôm nay không phải là một Hàn Yên Nhu chỉ biết tấn công mà là một Hàn Yên Nhu kiên trì phòng ngự nhất quyết không chủ động tấn công
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 544: Tôn nghiêm của thần
Nhất Diệp Chi Thu vẫn đang là nhân vật chủ động tấn công mặc dù không có đợt tấn công nào có thể đẩy Hàn Yên Nhu vào thế không thể chống trả. Nhìn vào lượng máu tổn thất có thể thấy Hàn Yên Nhu tổn thất ít hơn. Cho đến cách đây 2 tháng. Chưa từng có một ai nghĩ đến việc sẽ có một nhân vật có thể làm thế này với Đấu Thần. Chưa từng có một nhân vật nào đặc biệt là thuộc nghề pháp sư chiến đấu có thể xâm phạm đến sự tôn nghiêm của vị thần đã tồn tại từ thuở hồng hoang của Vinh Quang. Kể cả những nhân vật của Vĩnh Bình thì lý do chiến thắng vẫn là người điều khiển chứ không phải nhân vật. Còn từ 2 tháng trước đã có một kẻ thách thức xuất hiện và đó cũng chính là nhân vật đang chiến đấu với Nhất Diệp Chi Thu bây giờ. Một Hàn Yên Nhu vốn chỉ là một tài khoản nhỏ từ một chiến đội tiệm net thế rồi sau 3 năm xuất hiện trong giới chuyên nghiệp sau một đêm vụt sáng trở thành nhân vật mang trong mình sức mạnh lớn nhất Vinh Quang hiện tại. Có những người rảnh rỗi đã thử tìm hiểu thì còn có một sự thật còn đáng sợ hơn tồn tại khi mà thử làm những phép so sánh sức mạnh thì Hàn Yên Nhu không chỉ là nhân vật mạnh nhất Vinh Quang quốc nội còn là nhân vật mạnh nhất của Vinh Quang toàn thế giới. Không biết Tôn Tường mà biết được cái này thì sẽ nghĩ gì.
Nhất Diệp Chi Thu vẫn đang tấn công tổng lực về phía Hàn Yên Nhu. Cả hai đều không muốn rời khu vực sát bờ suối này vì đây là khu vực có thể thi đấu tốt nhất đối với hai nhân vật đánh cận chiến. Tôn Tường muốn tăng áp lực thêm nữa bất chấp sức cản của nước. Lúc này quyết tâm của Tôn Tường là cao hơn bao giờ hết. Nhất Diệp Chi Thu bắt đầu sử dụng các đại chiêu có sức ảnh hưởng lớn. Đầu tiên là Hào Long Phá Quân, dù bị nước cản thì Nhất Diệp Chi Thu vẫn lao tới đối thủ của mình với tốc độ khá lớn. Hàn Yên Nhu tất nhiên không hề do dự cũng đối đầu bằng một chiêu Hào Long Phá Quân. Đường Nhu vô cùng kiên định với với lối đánh mà mình đã sử dụng. Hai nhân vật tiếp tục cùng bị đẩy lùi trong pha va chạm này. Tôn Tường càng muốn vượt lên thì Hàn Yên Nhu lại càng vững vàng một cách khó chịu. Xét về tuyển thủ Tôn Tường mạnh hơn Đường Nhu. Xét về nhân vật Hàn Yên Nhu mạnh hơn Nhất Diệp Chi Thu. Khoảng cách hơn kém này không nhiều. Dẫn đến thế trận cứ như thế này không có bên nào có thể chiếm được lợi thế. Tình trạng này nằm trong tính toán của Hưng Hân còn với Luân Hồi họ cũng hài lòng với tình hình hiện tại. Chỉ là đối với Tôn Tường thì không. Việc để thua hay hòa trước bất cứ pháp sư chiến đấu nào cũng là sự sỉ nhục dành cho Đấu Thần. Nhất là sau trận chiến lần trước khi hai bên đối đầu với nhau. Hôm nay bằng mọi giá Nhất Diệp Chi Thu phải thắng. Thắng một cách thuyết phục trước kẻ thách thức khó chịu này.

Ở bên dưới hàng ghế tuyển thủ. Cả hai bên đều đã cảm nhận được quyết tâm của Tôn Tường. Luân Hồi tất nhiên là vui bởi vì thêm điểm là khoảng cách sẽ giảm đi. Điểm số càng cân bằng thì phần đoàn đội càng có lợi. Nếu như kết thúc với tỷ số 5-4 là tốt nhất. Kẻ bình thường thì mệt nhoài hôm nay lại đang ngồi ngay ngắn mà theo dõi trận đấu của bạn gái. Trong đầu vẫn liên tục hiện lên những tính toán về trang bị của Hàn Yên Nhu. Vĩnh Bình đã liên tục nâng cấp những phần nhỏ nhặt cho Hàn Yên Nhu từ lúc set Vô Thượng được chế tạo ra. Mỗi lần Hàn Yên Nhu đối đầu trực tiếp với một đối thủ mạnh là Vĩnh Bình lại tính toán khoảng cách giữa hai bên để xem Hàn Yên Nhu có lợi thế bao nhiêu. Có thể tăng lên bao nhiêu được nữa ở những phần nào. Nhất Diệp Chi Thu giống như một cột mốc sức mạnh cho tất cả pháp sư chiến đấu thậm chí tất cả các tài khoản của Vinh Quang. Hàn Yên Nhu đã trở thành kẻ thách thức đã trở thành kẻ xâm phạm đến tôn nghiêm của vị thần tối cao thì cần phải mạnh một cách vượt trội. Tiếc là không thể sửa đổi tài khoản trong lúc nghỉ giữa hai phần thi đấu nếu không thì lát nữa gặp lại Luân Hồi sẽ phải sock trước những thứ đang xảy ra trong đầu Vĩnh Bình bây giờ.
Tôn Tường vẫn đang cố gắng hết sức mình để bảo vệ cho sự tôn nghiêm của Nhất Diệp Chi Thu. Vinh dự mà Tôn Tường có được từ mùa giải thứ 8 cho đến bây giờ. Đã bốn năm rưỡi cầm trong tay sức mạnh khiến cả thế giới Vinh Quang sợ hãi vậy mà Tôn Tường vẫn không thể một lần vươn tới đỉnh cao. Những người đồng đội của Tôn Tường đã có hai lần vô địch còn Tôn Tường thì chưa. Họ có thể vui vẻ mà rời đi với những gì mình đã đạt được còn Tôn Tường vẫn đang trên con đường đi tìm lấy vinh quang của riêng mình. Nhất Diệp Chi Thu vẫn đang miệt mài tấn công miệt mài mặc kệ sức cản của nước đến những lần vung thanh Khước Tà trong tay mình lên. Thế nhưng thanh chiến mâu đỏ rực lại còn phát sang như mặt trời của đối thủ cũng như chính nữ pháp sư chiến đấu kia được một vị thần khác ban cho sức mạnh vô hạn. Tôn Tường và Nhất Diệp Chi Thu không làm cách nào để áp đảo được đối thủ. Khi mà cả hai bên đều không thể thể hiện được hết khả năng của mình. Những đợt tấn công của Nhất Diệp Chi Thu như muôn vàn cơn sóng đánh vào một vách đã vững chắc. Nước chảy thì đá phải mòn nhưng thời gian để làm được như thế là rất dài còn ở thời điểm này trong ngày hôm nay thời gian của Tôn Tường là không đủ để làm điều đó.
Máu của hai bên cứ lôi nhau cạn dần. Tất nhiên là không bên nào chịu nhún nhường mặc kệ cho việc bản thân có thể để thua. Bởi vì cả hai đều biết người kia có thắng thì cũng không còn lại được bao nhiêu máu. Bởi vì khoảng cách hiện tại chỉ có 5% máu mà thôi. Với Hàn Yên Nhu thì chỉ cần một chút may mắn là có thể kéo dãn hoặc san bằng bất cứ lúc nào. Còn với Nhất Diệp Chi Thu cũng chỉ cần một lần nào đó mà Khước Tà bùng nổ được sức mạnh của bản thân. Sát thương bạo kích vẫn là điểm mạnh nhất của Hàn Yên Nhu cũng là sự khác biệt lớn nhất của Hàn Yên Nhu với tất cả những tài khoản khác bất kể là nghề nào trong đó bao gồm cả Chu Tước Lăng Vân và Vụ Ẩn Na Già hai tài khoản có sát thương bạo kích lớn nhất của Vĩnh Bình. Hôm nay lợi thế đó đang mang lại cho Đường Nhu thế trận mà trước đó Đường Nhu không làm thế nào để có được trước Tôn Tường.
Cuộc chiến kịch liệt đã kéo dài quá 5 phút đồng hồ. Đây là một khoảng thời gian dài với một trận đấu mà hai bên lao vào đánh nhau ngay từ đầu chứ không phải là chơi chiến thuật. Bình thường các cuộc chiến trực diện thế này chỉ kéo dài 2 đến 3 phút là nhiều lắm rồi. Chính vì sự trâu bò một cách quá thể đáng của hai tài khoản mà hai bên đến lúc này vẫn còn đang thi đấu. Lúc này Vĩnh Bình quả thật có hơi tiếc nuối về quyết định đổi mạng với Chu Trạch Khải lúc nãy. Nếu như bỏ thêm sức lực ra để đánh tiếp đến Tôn Tường thì Đường Nhu đã không phải khổ sở với trận này. Hưng Hân cũng có thể nắm được lợi thế lớn hơn trong phần lôi đài. Dù sao thì việc cũng đã xảy ra không thể thay đổi được nữa. Lúc này chẳng thể quay lại đành phải quyết chiến trong phần đoàn đội mà thôi.
Những giây phút quyết định cũng đã đến. Vạch máu của hai bên đều đã lui về những phần trăm cuối cùng. Vẫn chưa có bên nào nắm được lợi thế quyết định trận đấu cả. Và họ cũng biết với chỉ vài phần trăm còn lại. Chỉ cần trúng một đòn là cũng chết. Chẳng thế gây thêm được bao nhiêu sát thương cho người tiếp theo. Thế nên cả hai đều chỉ tập trung vào việc hạ gục đối thủ đang đứng trước mặt mình mà thôi. Không hề có suy nghĩ cao xa gì cả. Việc của họ là thắng trận chiến này và cũng là giữ lấy những gì thuộc về bản thân mình. Tôn Tường là sự tôn nghiêm là khát vọng còn với Đường Nhu chính là không để máu của bạn trai mình chảy một cách vô ích. Trong đầu Đường Nhu nhớ lại hình ảnh của Vĩnh Bình ba ngày trước khi mà thi đấu với gương mặt trắng bệch và máu vẫn chảy ra từ mũi. Sự cố gắng đến mức điên cuồng đã phải làm Đường Nhu suy nghĩ lại về việc mấy năm qua mình đã cố gắng đủ chưa hay là mình đã tin rằng bản thân đã làm hết sức dù chưa phải như thế
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 545: Thừa nhận
Trong suốt 6 năm thi đấu chuyên nghiệp của mình chưa có trận nào mà Tôn Tường đánh với quyết tâm và tinh thần mãnh liệt như thế này. Nhất Diệp Chi Thu cũng chưa bao giờ ở thế chủ động mà phải vật vã thế này. Những phần trăm máu cuối cùng của hai bên cuối cùng thì cũng tan biến. Khán giả trên sân đã đứng hết dậy tán dương cho cả hai tuyển thủ sau trận chiến tuyệt vời này. Đối với họ ai là người chiến thắng không quan trọng. Quan trọng là trận đấu này vô cùng hấp dẫn và nó cũng kết thúc theo kết quả có lợi cho đội chủ nhà. Nhất Diệp Chi Thu và Tôn Tường đã chiến thắng. Dù khoảng cách là rất nhỏ. Cột máu của Nhất Diệp Chi Thu không còn lấy 1% bộ phận kỹ thuật đã phải đưa số máu này lên cho tất cả mọi người nhìn thấy. 0.15% máu đây là cách biệt bé nhất trong lịch sử thi đấu của Vinh Quang chuyên nghiệp. Tất nhiên là Tôn Tường và Nhất Diệp Chi Thu vẫn rời sàn đấu ngay sau khi trận chiến kết thúc. Cố thi đấu thêm với số máu này cũng chẳng giải quyết được gì khi mà đối phương thổi một cái là tí tẹo máu này sẽ bay mất.
Đường Nhu thì vô cùng thất vọng vì thua trận. Trong trận chiến cần phải thắng nhất thì Đường Nhu lại không thể thắng. Hàn Yên Nhu dù đã cực kỳ mạnh mẽ vẫn chịu thất bại dù rằng với khoảng cách như vậy người ta có thể gọi là thiếu may mắn còn với Đường Nhu đây là một thất bại vô cùng hổ thẹn. Từ lúc có set Vô Thượng, Đường Nhu đã rất tự tin vào việc mình có thể đánh đông dẹp bắc để hỗ trợ cho bạn trai mình cũng như cả chiến đội. Ấy vậy mà cứ khi đứng trước những người giỏi nhất Đường Nhu lại thất bại. Đây là khoảng cách về trình độ cá nhân muốn san bằng nó chỉ có thể dựa vào sự cố gắng của Đường Nhu. Còn nếu vẫn muốn đi theo cách mà Vĩnh Bình đang làm thì set Vô Thượng phải mạnh thêm một tầng nữa mà đến bây giờ thì nó gần như đã chạm đến giới hạn không thể nào tiến hóa vượt bậc được nữa. Với khuôn mặt đầy vẻ buồn rầu Đường Nhu đi về phía hàng ghế của Hưng Hân. Cô thậm chí còn không dám nhìn vào những người đồng đội đang đón mình cũng không nói bất cứ điều gì với người đang đi lên tiếp theo của phía Hưng Hân.
Đúng là tình yêu làm cho bất cứ người nào cũng thay đổi khi mà Vĩnh Bình đã đợi sẵn Đường Nhu đi xuống rồi nói những thứ mà không ai trong 19 đội còn lại muốn nghe cả.
Vĩnh Bình: Xem ra cần phải tăng cường khả năng chống chịu rồi.
Đường Nhu: Vẫn còn tăng lên được nữa á?
Vĩnh Bình: Có đến 6 trang bị phòng ngự mà. Mỗi cái chỉ cần tăng lên 1% là thành 6% rồi.
Đường Nhu: Làm vậy thì tốn công quá mà hiệu quả cũng không nhiều.
Vĩnh Bình: Hôm nay chỉ thua có 0.15% thôi.
Việc tính toán của Vĩnh Bình đã liên tục được thay đổi trong suốt cả quá trình mà trận chiến đấu diễn ra. Điều dễ thấy là muốn tăng sức tấn công lên để lấy công bù thủ thì gần như chỉ có một cách là làm cho thanh Vô Thượng mạnh lên một cách đáng kể mà việc đó thì gần như không thể làm được trong tình hình bây giờ. Còn việc tăng khả năng chống chịu lên thì chỉ có thể dựa vào sự phối hợp của cả 6 trang bị trong bộ cũng như cả 6 trang sức nữa. 6 món trang sức đều khá dễ dàng để tăng sức mạnh lên một chút. Chưa kể đúng như Vĩnh Bình nói nếu cả 12 món cùng mạnh lên chỉ 1% thì tổng hợp lại đã có đến 12%. Tăng đến 12% là một thay đổi đáng kể đối với một nhân vật. Set Vô Thương vẫn đang trong quá trình đến với giới hạn cực đại và có lẽ nó sẽ không bao giờ đến được với giới hạn đó bởi vì lúc đó có lẽ Vinh Quang đã update cấp 85 rồi thế nên Vĩnh Bình vẫn chưa bao giờ ngơi nghỉ trong việc hoàn thiện kiệt tác của mình. Khi mà kẻ mạnh nhất cứ mãi đi tìm giới hạn thì những người khác có cố gắng bao nhiêu vẫn là chưa đủ.
Tính đến thời điểm hiện tại Luân Hồi vẫn mất đến 4 người để hạ được cặp đôi của Hưng Hân. Nó vẫn không thay đổi gì so với những trận trước đó. Tất nhiên là Luân Hồi tin tưởng vào người chốt chặn của mình là Ngô Khải. Ngô Khải hôm nay gặp may mắn khi mà kinh nghiệm thi đấu thích khách tại chính map thi đấu này đã được Ngô Khải tiếp thu từ đối thủ của mình. Không thể thoắt ẩn thoắt hiện hay bơi lặn như cá thì cũng thi đấu được nhờ có những gì Vĩnh Bình đã làm trước đó với thích khách. Hơn nữa người thứ ba hôm nay của Hưng Hân cũng không phải là đối thủ quá cứng đối với Ngô Khải. Người thứ ba của Hưng Hân là lão tướng Trương Giai Lạc. Tất cả những tài khoản đánh xa và có nhiều skill AOE ở bản đồ thi đấu này đều có lợi. Luân Hồi một phần nào đó đã không tận dụng được lợi thế của mình thì đến lúc này sau bốn trận Hưng Hân lần đầu tiên có thể biến khách thành chủ khi mà Hưng Hân mới là bên có lợi thế trong trận đấu này.
Trước khi trận đấu tiếp theo diễn ra thì lúc này cả hai bên đều phải thừa nhận rằng. Kế hoạch thi đấu ban đầu của họ đều đã không diễn ra như ý muốn. Vĩnh Bình đang hối hận về quyết định ôm boom của mình. Còn Luân Hồi thì không thể tiếc nuối hơn về việc tin vào Đỗ Minh. Đỗ Minh đã thể hiện rất tốt khi luyện tập. Nếu đối thủ là một người khác nhất định hôm nay Đỗ Minh đã thuận lợi mang về ít nhất 1 điểm cho Luân Hồi. Việc không thể nào đánh giá hết được khả năng của Vĩnh Bình vẫn mãi là vấn đề của cả 19 đội. Khi mà họ đã đánh giá Vĩnh Bình cao đến mức không tưởng thì Vĩnh Bình vẫn cứ bước qua những giới hạn đó một cách không mấy khó khăn. Đến thời điểm này hầu hết mọi người đều có chung một nhận định là dù bạn đánh thế nào bản đồ sân nhà có đặc sắc ra sao chỉ cần Vĩnh Bình vẫn còn sức thi đấu không có bất cứ đội nào có thể ngăn cản Vĩnh Bình hạ ít nhất hai người.
Cặp đôi bình luận đang nghỉ ngơi một chút trước khi trận đấu quay trở lại. Hai người lúc này đều cảm thấy hình như có gì đó không đúng khi mà Hưng Hân lại xếp Trương Giai Lạc ở vị trí thi đấu này. Bình thường vị trí này sẽ là của Mạc Phàm hoặc Tô Mộc Tranh những người sẽ gánh nhiệm vụ kết thúc phần thi đấu lôi đài cho Hưng Hân. Hôm nay Trương Giai Lạc ở vào vị trí này thì nắm lợi thế rất lớn so với Mạc Phàm phải thi đấu một cách khó khăn với nghề ninja của mình. Hưng Hân chắc chắn không thể đoán được Luân Hồi sẽ chọn bản đồ mà chỉ đánh xa có lợi thế. Vậy thì vì lý do gì mà Hưng Hân hôm nay lại thay đổi đội hình thi đấu thường thấy của mình. Để tránh đối phương bắt bài ư. Câu hỏi này hiện lên trong đầu Phan Lâm trước và Lý Nghệ Bác cũng nhanh chóng nhận ra người bình luận cùng với mình đang muốn nói gì đó.
Lý Nghệ Bác: Theo tôi thấy việc tuyển thủ Trương Giai Lạc thi đấu thứ ba của Hưng Hân chắc chắn là có ý đồ chiến thuật chứ không phải thay đổi đội hình để tránh việc bị đối phương đọc được sắp xếp đội hình.
Phan Lâm như người chết đuối vớ được cọc mà hồ hởi nói theo.
Phan Lâm: Vậy theo chỉ đạo Lý thì ý đồ này là gì.
Lý Nghệ Bác: Tôi nghĩ có lẽ là để cho Trương Giai Lạc làm nóng và quen với cái gì đó mà Hưng Hân chuẩn bị. Theo tôi thì tỷ lệ rất cao là có thay đổi trang bị. Như mọi người đã thấy thì cả hai nhân vật trước đó của Hưng Hân đều đã có thay đổi so với trận tứ kết trước đó.
Phan Lâm: Vậy thì chúng ta hãy chờ đợi hai nhân vật xuất hiện rồi cùng xem thử xem phán đoán của chỉ đạo Lý có đúng hay không. Các bạn khán giả chúng ta hãy cùng quay trở lại trận đấu nào.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 546: Lưu Ly
Hoa Nhạt Mê Người và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đều đã vào trong bản đồ thi đấu. Thật bất ngờ là một lão tướng dày dặn kinh nghiệm thi đấu. Người dành đến 10 năm cuộc đời của mình để theo đuổi giấc mơ lại đang tỏ ra hồi hộp và căng thẳng. Chẳng cần phải là người tinh ý cũng nhận ra điều này vì nó hiện rõ mồn một lên khuôn mặt của Trương Giai Lạc. Lý Nghệ Bác cũng vì thế mà cảm thán mấy lời.
Lý Nghệ Bác: Tôi đã nhìn thấy khuôn mặt của anh ấy trong suốt 10 năm qua. Nó không thay đổi gì nhiều cả. Chỉ có ánh mắt của anh ấy là thay đổi. Nó mang theo vẻ buồn bã và day dứt. Nói thật lòng dưới góc độ của một người yêu thích Vinh Quang tôi mong anh ấy có thể vô địch được một lần.
Phan Lâm: Tôi hoàn toàn ủng hộ quan điểm của anh dưới góc độ như vậy. Còn hiện tại chúng ta đang là những người cần phải trung lập nhất. Trận đấu này tôi sẽ không ủng hộ cho bên nào cả.
Lúc này trong đầu Trương Giai Lạc chẳng có gì ngoài mong muốn chiến thắng. Thắng trận đấu này rồi sẽ thêm một trận chung kết nữa sẽ đến với anh. Lần này anh nhất định sẽ dứt điểm tất cả. Muốn như vậy phải thắng được trận lôi đài này rồi cả phần đoàn đội cuối cùng nữa. Dự đoán của Lý Nghệ Bác có phần chính xác vì đúng là Hưng Hân đều đã tìm cách nâng cấp trang bị cho các thành viên trong đội từ những người không thể nâng cấp được nữa. Ba người được hưởng lợi nhất là Bánh Bao, Trương Giai Lạc và Kiều Nhất Phàm. Những con bài chiến lược của Hưng Hân dùng trong trận đấu này và cả trận chung kết sắp tới nữa.
Hoa Nhạt Mê Người dùng phi súng nhảy giữa các viên đá không có gì khó khăn còn Tãn Nhẫn Tĩnh Mặc cũng không gặp vấn đề gì vì đã tập luyện kỹ càng với bản đồ này. Nhiệm vụ cũng rất đơn giản chỉ cần đổi mạng với đối thủ là được. Tỷ số 5-3 là những gì mà Luân Hồi mong muốn. Thế nên trong trận này Ngô Khải nắm lợi thế về mặt tâm lý. Trương Giai Lạc ngược lại lại được bản đồ của đối phương giúp sức. Anh cũng chọn cách giống như Giang Ba Đào là che lưng của mình đi bằng việc dựa vào một bên bờ suối. Chỉ có Vĩnh Bình là có thể dùng được Hư Vô vì thế cũng không sợ bị đối phương vờn đến chết. Ngô Khải sau khi tiếp thu những gì Vĩnh Bình đã làm thì quyết định cũng xuống nước. Chỉ khác cách Vĩnh Bình làm một chút là Tãn Nhẫn Tĩnh Mặc không có Ảnh Vũ không thể tạo ra thế trận hoa mắt như lúc nãy được. Mà thực ra là không ai định làm như Vĩnh Bình múa may các kiểu cả. Ngô Khải muốn chọn cách bình lặng hơn. Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc có 1 điểm Nhẫn Thuật có thể nhảy thẳng vào đối thủ bất cứ lúc nào. Quá trình tiếp cận thì có thể dùng cách như lúc nãy Vĩnh Bình sử dụng đó là luồn dưới những tảng đá. Mỗi lần như vậy chắc chắn để lại sóng nước. Nên phải di chuyển đúng nhịp đối phương cũng di chuyển. Tính toán kỹ càng là thế mà cách Trương Giai Lạc chọn tất nhiên là không hợp tác với những gì mà Ngô Khải muốn. Hoa Nhạt Mê Người nhanh chóng dạt hẳn về một phía tìm lấy một tảng đá sát với bờ sông nhất rồi nhảy thẳng đến đó.
Trận chiến lần này không diễn ra theo cách thông thường khi mà Trương Giai Lạc đang lợi dụng nước để làm bức tường chắn cho Hoa Nhạt Mê Người. Những quả lựu đạn kết hợp với Đạn Băng làm cho khu vực trước mặt của Hoa Nhạt Mê Người sẽ trở thành khu vực rất khó tiếp cận. Vì nước bị hất tung tóe lên sẽ cản trở tầm nhìn làm cho rất khó mà tránh được đạn băng. Tãn Nhẫn Tĩnh Mặc đành phải tiếp tục nhẫn nhịn dưới nước tìm thời cơ mà tiến lại gần đối thủ. Ngay sau khi tiếng đạn dừng là Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc lập tức ập vào. Vừa hiện thân lên thì toàn bộ không gian trước mặt Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc là một vùng trắng xóa. Kỹ thuật kinh điển nhất của chuyên gia đạn dược mãi mãi sẽ là đấu pháp Bách Hoa của Trương Giai Lạc. Hôm nay không chỉ thị giác của Ngô Khải bị làm mù mà cả thính giác cũng bị cắt bỏ khi tiếng lựu đạn nổ cùng với những âm thanh mà nước bị khuấy động tạo ra một vùng trắng về giác quan cho Tãn Nhẫn Tĩnh Mặc. Chuyện này cũng không mới lạ gì với Ngô Khải. Nên Ngô Khải đã dùng cách mà bản thân tự tin nhất đó là ghi nhớ vị trí. Bản đồ này đã được luyện tập nhiều lần. Khu vực này sẽ trông như thế nào Ngô Khải tưởng tượng nó ra trong đầu rồi lao vào đối thủ. Tất cả mọi thứ diễn ra theo những thói quen mà nói đúng hơn là game sense của những tuyển thủ lão làng. Cũng chính vì những thứ đã quá quen thuộc này mà Ngô Khải mắc phải một sai lầm. Ngô Khải không hề check đồ đối thủ khi có cơ hội. Bởi vì từ lúc bắt đầu trận đấu cả hai bên đều chỉ tập trung vào việc triển khai ý đồ của mình chưa hề va chạm nên sát thương cũng chưa có dẫn đến việc các tuyển thủ đều sẽ tính toán đúng như những gì mình đã tập luyện chứ không hăng hái như hai vị bình luận viên vừa vào đã check đồ ngay.
Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đang trên đường lao vào thì bị hất văng ra bởi một tiếng nổ của Boom Xung Chấn. Phạm vi của vụ nổ lớn hơn bình thường khoảng 1/5. Không nhiều chỉ là với những tay lão luyện chuyên gia đạn dược như Trương Giai Lạc như vậy là rất lớn đủ để anh có thể tạo ra bước ngoặt của trận đấu. Ngay sau khi cơ thể của Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc bị văng ra thì lập tức bị hút ngược trở lại bởi Boom Nhiệt Hạch kỹ năng cấp cao nhất. Sau tiếng nổ đinh tai nhức óc là đến ánh sáng che khuất toàn bộ tầm nhìn của Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc. Không hề có mưa boom bão đạn cũng không hẳn đấu pháp Bách Hoa hòa âm ánh sáng. Mà là một chuỗi combo được tính toán tỷ mỉ và cẩn thận. Những quả lựu đạn liên tục rơi xuống cùng với tiếng súng nổ. Ngô Khải chỉ biết được khả năng khống chế của Hoa Nhạt Mê Người mọi khi còn Hoa Nhạt Mê Người hôm nay thì không. Lưu Ly đã thay đổi nó không còn là khẩu súng lục tự động của vòng trước cũng không phải là khẩu súng lục này của ngày hôm qua. Nó là Lưu Ly của hôm nay của trận đấu này.

Lần đầu tiên người ta chứng kiến chuyên gia đạn dược dùng combo khóa cứng đối thủ lại hoàn toàn mà không cần phải bung lụa tung tóe khắp nơi. Cũng chỉ có Trương Giai Lạc người đứng ở đỉnh cao của cái nghề này mới có thể luyện tập ra một combo như thế. Đứng dựa lưng vào một phía bờ suối không cần phải di chuyển một bước nào. Hoa Nhạt Mê Người cứ tung ra từng đòn từng đòn về phía Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc bây giờ đã rơi xuống nước mà chịu đòn áp lực của những vụ nổ làm cho vùng nước nông gần bờ biến thành đất cạn. Thân thể của Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc không những chịu sát thương từ đối thủ mà còn liên tục chịu áp lực từ những cơn sóng dội ngược vào người. Không thể nghe thấy gì ngoài tiếng sóng nước cũng không thể nhìn thấy gì từ một màn trắng xóa. Tất cả những dự tính của Ngô Khải đều bị khựng lại trong khi bản thân Ngô Khải vẫn đang cố định hình lại chỗ mà Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đang đứng. May mà bản đồ điện tử không thể bị làm mù được. Tọa độ này ở vị trí nào trong đầu Ngô Khải đã có đáp án. Vấn đề là đến lúc này thì Ngô Khải đã không còn biết đối thủ đang đứng ở vị trí nào nữa. Khi mà Trương Giai Lạc quyết định giữ nhân vật của mình đứng yên trong khi Ngô Khải phải đoán xem đối phương có vừa bắn vừa di chuyển không.
Trương Giai Lạc thầm nghĩ trong đầu mình. "Lão Diệp nói đúng thật. Tên nhóc này mà xuất hiện từ đầu thì lịch sử của Vinh Quang đã khác rồi. Cậu đưa thứ này vào tay tôi. Há tôi lại để cho mọi người thất vọng sao. Nào Nỗi Nhớ mày hãy cho tao toại nguyện đi".
Hiệu ứng vũ khí của Lưu Ly vốn đã đặc biệt hôm nay lại càng phát huy được tác dụng hơn. Sát thương kéo dài của các chiêu thức làm máu của Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc như bị hút vào hố đen vậy. Nó bốc hơi một cách vô cùng nhanh chóng. Ngô Khải tất nhiên là nhìn thấy vạch máu nhân vật của mình bị hút đi. Khổ nỗi bây giờ thoát ra bằng cách nào thì Ngô Khải hoàn toàn không biết. Tiến lên hay lùi lại sang trái hay sang phải thì hiệu ứng cả mù lẫn điếc này vẫn cứ xuất hiện không hề thay đổi gì cả. Tất cả thành viên còn lại của Luân Hồi thì đều đã biết phần đấu tiếp theo đối với họ sẽ lại là cuộc chiến sinh tử khó khăn. Còn phần đấu lôi đài thì đã kết thúc rồi.
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook