Hoàn [Dụ Hoàng] Đường trăm ngả người lạ thành thương

Phi Tuyết

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
230
Số lượt thích
1,602
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow
#1
ĐƯỜNG TRĂM NGẢ NGƯỜI LẠ THÀNH THƯƠNG

Title: Đường trăm ngả người lạ thành thương

Author: Phi Tuyết

Rating: K

Pairing: Dụ Văn Châu x Hoàng Thiếu Thiên

Genre: General

Disclaimer: Họ không thuộc về tôi.

Summary: Đường trăm ngả người lạ thành thương....

Note:
Đây là câu chuyện nằm trong series người lạ - người thương, gồm 2 mẩu truyện về cặp đôi ngọt và ngược nhất Liên Minh.


Chương 1:

Sáng sớm, Hoàng Thiếu Thiên tỉnh dậy với cái đầu đau như búa bổ. Cậu cố gắng gượng dậy rồi vệ sinh cá nhân, ăn sáng và đi học. Ngồi trên xe bus, Thiếu Thiên day day trán:

- Đau đầu quá! Nhưng hôm nay có bài kiểm tra, không nghỉ được.

Cứ như vậy, Hoàng Thiếu Thiên vẫn tươi cười trải qua một buổi sáng. Ngoài việc thấy mặt cậu hồng hơn thường ngày, mọi người không ai nhận ra điều gì khác thường.

Đến buổi chiều, cậu đi xe bus vào trung tâm thành phố. Hôm nay cha mẹ cậu không ở nhà. Bởi vì ngày mai là cuối tuần, họ đã đồng ý để con trai đến nhà trọ của bạn chơi. Lâu rồi không gặp cậu bạn thân Lưu Tiểu Biệt, Hoàng Thiếu Thiên bất chấp việc hoa mắt chóng mặt đến mức sắp xỉu mà bước từng bước lên bậc cầu thang khu trọ.

- 25... 26... 27... Đây rồi!

Người nào đó nhìn biển số phòng, vui vẻ reo lên. Cậu bấm chuông liên tục. Thấy cánh cửa mở ra, cậu cười tít mắt:

- Lưu Tiểu Miết*, bản Kiếm Thánh đến rồi đây... ư...

- Này, cẩn thận!

Đó là âm thanh cuối cùng cậu nghe được trước khi chìm vào bóng tối vô tận.


oOo​


- Ừm...

Hoàng Thiếu Thiên chầm chậm mở mắt. Cậu nhỏm người dậy, chiếc khăn trên trán cũng vì thế mà trượt xuống.

- Cậu tỉnh rồi?

Một giọng nói xa lạ vang lên bên cạnh. Thiếu Thiên quay đầu. Trước mặt cậu là một anh chàng rất đẹp trai. Anh ta có khuôn mặt góc cạnh nam tính, ánh mắt hiền hòa như hút lấy người đối diện, sống mũi cao thẳng cùng bờ môi mỏng hơi nhếch lên.

- Anh là ai? - Hoàng Thiếu Thiên nhìn quanh. - Mà đây là đâu?

- Đây là phòng tôi. Cho nên... cậu là người giới thiệu trước mới phải!

Anh chàng đẹp trai tủm tỉm cười, khiến xung quanh giống như bừng sáng lên.

- Đây là phòng anh? Nhưng... nhưng tôi rõ ràng bấm chuông phòng 27 cơ mà!

- Phòng 27? Cậu là bạn của Tiểu Biệt à?

Ai đó gật gật đầu. Anh phì cười xoa mái tóc mềm mượt của người đối diện.

- Ngốc! Cậu bấm chuông nhầm phòng rồi! Đây là phòng 28. Từ lần sau nếu bị sốt thì ở nhà nghỉ ngơi, đừng chạy lung tung ra ngoài thế này nữa nhé!

Hoàng Thiếu Thiên biết mình nhầm phòng thì có chút xấu hổ gãi đầu. Cậu cố gắng nhớ lại, quả thật từ sáng tới giờ cậu cứ luôn thấy cả người mệt mỏi, khó chịu. Chắc lúc cậu choáng váng đã nhấn nhầm chuông phòng bên cạnh. Cậu lí nhí:

- Tôi xin lỗi!

- Không sao!

Thấy anh đẹp trai này có vẻ dễ gần, Thiếu Thiên tiếp tục bắt chuyện.

- Tôi là Hoàng Thiếu Thiên, bạn thân của Tiểu Biệt. Anh cũng là bạn của Tiểu Biệt à?

- Tôi là anh họ của thằng nhóc đó. Tên tôi là Dụ Văn Châu. Nếu cậu muốn tìm Tiểu Biệt thì sẽ phải đợi hơi lâu đấy. Chiều nay câu lạc bộ game của nó có trận đấu giao hữu.

Nghe thấy Lưu Tiểu Biệt sẽ về muộn, Hoàng Thiếu Thiên liền ỉu xìu như cọng bún. Chuyện Lưu Tiểu Biệt là một tuyển thủ eSport chuyên nghiệp đang vừa học vừa làm thì cậu có biết. Nhưng mà cậu không ngờ hôm nay cậu bạn mình lại bận việc. Mà cậu lại vì muốn tạo bất ngờ cho Tiểu Biệt mà không hề gọi điện báo trước. Giờ thì hay rồi! Biết ở đâu trong lúc chờ con ba ba đó về đây! Chẳng lẽ bắt nó bỏ trận đấu về nhà đón cậu?

Như nhìn ra được Hoàng Thiếu Thiên nghĩ gì, Dụ Văn Châu mở lời:

- Thế này đi! Cậu cứ ở tạm phòng tôi, đợi đến tối Tiểu Biệt về thì cậu sang tìm nó cũng được.

- Như vậy có phiền anh không?

Hoàng Thiếu Thiên có chút ái ngại. Dù sao cậu mới gặp anh lần đầu.

- Không sao đâu! Bạn của Tiểu Biệt thì cũng là bạn tôi. Cứ tự nhiên như ở nhà nhé!

Thế là cả buổi chiều hôm đó, khác với kế hoạch sẽ đi quẩy cùng thằng bạn thân, Hoàng Thiếu Thiên ở lì trong phòng 28 với ông anh của thằng bạn thân. Đời đúng là quá khó hiểu. Thiếu Thiên không hiểu và cũng không muốn hiểu. Bởi vì hiện tại, cậu phát hiện ra anh trai bạn thân hợp cạ với mình kinh khủng, hơn nữa cũng là một tay chơi game đẳng cấp. Với khả năng thả thính, nhầm, khả năng ngoại giao thần thánh của ai đó, anh trai bạn thân cũng trở thành bạn rất thân luôn rồi.

- Á hự, lại thua rồi! Không được! Đấu lại! Lập tức PK lần nữa! PKPKPKPPKPKPK!!!

Hoàng Thiếu Thiên gào thét. Cậu biết khả năng chơi game của mình cũng không tệ, nếu không muốn nói là cực kì tốt, tốc độ tay cũng thuộc hàng nhất nhì trong Vinh Quang - game online đang cực hot hiện nay. Đã từng có rất nhiều chiến đội mời cậu gia nhập mà cậu còn chưa đồng ý đâu. Thế mà bây giờ cậu lại thua dưới cái tên thuật sĩ tay tàn nhỏ nhoi kia. Lần nào cũng bị anh ta bắt bài rồi lừa vào tròng. Mặt mũi bản Kiếm Thánh mất hết rồi!

Tối hôm đó, Lưu Tiểu Biệt trở về, biết chuyện liền không nể mặt thằng bạn thân cười ngửa tới ngửa lui, còn chê Thiếu Thiên tự nhận là Kiếm Thánh mà cũng có lúc sa hố lầy thế này. Ba người cùng nhau ăn cơm, sau đó đăng nhập vào game đánh phó bản tới tận nửa đêm.

Và cũng từ ngày hôm đó, Hoàng Thiếu Thiên đột nhiên chăm chỉ đi thăm bạn thân gấp ba lần trước đây.


oOo​


- Hầyyyyy…

Trời mùa hè nóng nực, Hoàng Thiếu Thiên nằm úp sấp trên mặt bàn trông chẳng khác gì cái xe chết máy giữa nhà. Dụ Văn Châu buồn cười cốc đầu cậu:

- Làm sao vậy? Ai chọc giận khiến Kiếm Thánh đại đại héo hon thế này?

Hoàng Thiếu Thiên ngẩng đầu lên nhìn anh, vẻ mặt nghiêm túc khác với thường ngày, lời “vàng ngọc” thốt ra cũng ít hơn mọi khi tới một phần năm.

- Văn Châu, đột nhiên em thấy hâm mộ Tiểu Biệt!

- Hửm?

- Cậu ấy có thể vừa làm tuyển thủ eSport, vừa tiếp tục việc học. Chiến đội cũng tạo điều kiện rất nhiều cho cậu ấy nữa. Bố mẹ cậu ấy cũng cực kì ủng hộ cậu ấy làm chuyện mình thích.

Hoàng Thiếu Thiên càng nói càng nhỏ dần. Dụ Văn Châu cười cười, nhìn cậu bằng ánh mắt thấu hiểu.

- Thiếu Thiên cũng muốn tham gia Liên Minh chuyên nghiệp đúng không?

- Ừm…

- Em có thích Vinh Quang không?

- Có chứ! Em đặc biệt yêu thích Vinh Quang! Anh không biết đâu, mỗi khi chiến thắng, cái cảm giác nhiệt huyết sôi trào đó, thực sự là quá hưng phấn. Với cả….

Hoàng Thiếu Thiên bật chế độ lời rác rưởi, lải nhải đến mức ong cả tai. Thế nhưng Dụ Văn Châu vẫn kiên nhẫn nghe hết. Đợi cậu nói xong, anh mới từ tốn:

- Em đã thích Vinh Quang đến thế, vậy thứ gì đủ lớn để cản trở em?

Hoàng Thiếu Thiên cứng họng. Thứ gì đang cản trở cậu sao? Là nỗi sợ hãi của bản thân khi đứng trước một thế giới lạ lẫm? Hay là sự kì vọng đến mức khiến cậu nghẹt thở của bố mẹ? Có lẽ, là cả hai đi!

- Thiếu Thiên, có những khi để đạt được một điều gì đó, con người phải từ bỏ một thứ khác. Nhưng nếu bọn họ không cố gắng đến giây phút cuối cùng trước khi từ bỏ, vậy bọn họ sẽ không có tư cách để cảm thấy “không cam tâm”. Thiếu Thiên sẽ chọn cách nào? Là từ bỏ trước khi vào vạch xuất phát, từ bỏ giữa đường đua, hay là… dùng 120% sức mạnh để về đích.

Hoàng Thiếu Thiên kinh ngạc nhìn Dụ Văn Châu. Rồi giống như đột nhiên nhận ra điều gì đó, đôi mắt cậu vụt sáng lấp lánh như thể chứa cả trăm ngàn bụi sao tí hon. Cậu đứng bật dậy, hét lớn:

- Đúng vậy! Chiến đấu! Là chiến đấu! Kiếm khách Dạ Vũ Thanh Phiền luôn tận dụng mọi cơ hội có được, chưa bao giờ từ bỏ trước khi cạn đến phần trăm máu cuối cùng. Không lí gì mà Hoàng Thiếu Thiên lại gục ngã trước mấy thứ cản trở cỏn con đó. Xông lên! Hoàng Thiếu đại đại đẹp trai sẽ đánh bay tất cả!

Dụ Văn Châu phì cười.

- Ừ, Hoàng Thiếu Thiên giỏi nhất!

Nắng hạ nhẹ nhàng nghiêng đầu bên ô cửa sổ, phản chiếu lên nụ cười dịu dàng tràn ngập cưng chiều của người nào đó.

Mùa hạ năm ấy, Hoàng Thiếu Thiên nghĩ mình đã nhìn thấy nụ cười đẹp nhất thế gian.

Hết chương 1.

+++++++++++++

* Lưu Tiểu Miết: chơi chữ, từ Miết đọc là bie, đồng âm với từ Biệt trong tên Lưu Tiểu Biệt, mà Miết thì có nghĩa là con ba ba.
 
Last edited:

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,131
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#2
mẹ ơi Dụ Hoàng của em ! Dụ Hoàng của em lên rồi em mừng quá. Hic .

Cố lên thím ơi. Chúng tôi cần những người như thím TTATT
 

Phi Tuyết

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
230
Số lượt thích
1,602
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow
#3
mẹ ơi Dụ Hoàng của em ! Dụ Hoàng của em lên rồi em mừng quá. Hic .

Cố lên thím ơi. Chúng tôi cần những người như thím TTATT
Cám ơn thím ủng hộ, tui sẽ cố gắng ^^ Tui cũng fan Lam Vũ mà ~
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,131
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#4
Cám ơn thím ủng hộ, tui sẽ cố gắng ^^ Tui cũng fan Lam Vũ mà ~
Đảng Dụ Hoàng team Lam Vũ như tui nhất định sẽ đập bàn điên cuồng đợi chap >.<
 

Phi Tuyết

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
230
Số lượt thích
1,602
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow
#5
Chương 2:

Thời gian sau đó, Hoàng Thiếu Thiên đã tìm cơ hội nói chuyện nghiêm túc với bố mẹ. Tuy rằng không quá thuận lợi, nhưng cậu tin rằng mình có đủ kiên trì và năng lực để thuyết phục họ. Cùng lúc đó, cậu cũng tích cực tìm hiểu các chiến đội trong Liên Minh chuyên nghiệp.

Không tìm hiểu thì thôi, tìm hiểu rồi liền biết cái tên thuật sĩ tay tàn mà mình suốt ngày tìm đến kia lại là đội trưởng của chiến đội Lam Vũ - một trong tám đội mạnh nhất Liên Minh. Tuy rằng người này không bí ẩn quá mức như Đấu Thần Nhất Diệp Chi Thu, nhưng cũng cực hạn chế xuất hiện trước công chúng. Hoàng Thiếu Thiên tuy nghe danh, nhưng lại không biết mặt.

Vì chuyện này mà Kiếm Thánh đại đại đã bạo phát một trận, khiến cho Dụ Văn Châu và Lưu Tiểu Biệt phải dỗ mất nửa ngày.

Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, lúc đầu Hoàng Thiếu Thiên rất phân vân không biết đầu quân vào đâu, bây giờ thì trực tiếp ghi danh đến trại huấn luyện Lam Vũ. Nghĩ đến vẻ mặt kinh ngạc của vị đội trưởng nào đó khi nhìn thấy mình, cậu thầm cười trộm đến vui vẻ.

oOo
Thời gian trôi qua mau, kì nghỉ chẳng mấy chốc mà kết thúc. Dụ Văn Châu cũng sắp phải trở về câu lạc bộ, chuẩn bị cho mùa giải mới.

Trong căn phòng trọ bé tí tẹo, Lưu Tiểu Biệt vừa che quyển sách lên ngang mặt giả vờ đọc vừa lén lút nhìn anh trai.

Ừm, anh trai đẹp thật!

Nhất là khi đang nghiêm túc làm việc. Hoocmon nam tính bay tung bay toé luôn kìa!

Tính cách lại dễ chịu nữa chứ, lịch thiệp, chu đáo, dịu dàng.

Công ăn việc làm lại ổn định…

Mức thu nhập của đội trưởng Lam Vũ chắc chắn không thấp, cho dù sau này giải nghệ, với năng lực của ổng, trăm phần trăm là không lo thất nghiệp.

Đù, thế này thì thằng ngốc kia nó đổ anh trai mình cũng là việc quá bình thường còn gì. Xem nó chăm chỉ thả thính ổng nhìn đến là tội. Mà nó vô tư như thế liệu có nhận ra là nó thích anh mình không? Mà anh mình có thích Hoàng Thiếu không nhỉ?

Lưu Tiểu Biệt cảm thấy việc này đáng giá để tò mò. Cậu quen Thiếu Thiên ở trên mạng. Bởi vì chức nghiệp giống nhau, lại ngang tài ngang sức, vậy nên dễ dàng quen thân. Sau này gặp mặt offline thì tình bạn này phát triển ra cả ngoài đời.
Hai đứa thường xuyên qua thăm nhau, rủ nhau đi chơi các kiểu. Xét trên nhiều phương diện, Tiểu Biệt thấy Thiếu Thiên làm anh dâu của mình cũng không tệ, ít nhất cũng ăn đứt mấy cô gái ưỡn ẹo thảo mai suốt ngày đến tìm cậu để tiếp cận anh họ. Cậu có nên giúp đỡ nó không ta?

- Tiểu Biệt! Em nhìn anh cũng hơn mười lăm phút rồi đấy. Nhìn nữa coi chừng đau mắt!

Dụ Văn Châu vừa gõ máy tính lạch cạch vừa bâng quơ nói khiến thằng em giật thót. Lưu Tiểu Biệt vội vàng chối biến:

- Không, làm gì có! Em nhìn anh làm gì đâu!

- Ừm!

- Được rồi, em chỉ là muốn hỏi... ờm... anh... thấy Hoàng Thiếu Thiên thế nào?

- Rất tốt!

- Ê, trả lời trớt quớt như vậy là phạm quy nhé ông nội!

Lưu Tiểu Biệt trợn trắng mắt.

- Anh thích cậu ấy!

Dụ Văn Châu mặt không đỏ, tay không run nói, thẳng thắn đến mức không thể thẳng thắn hơn. Nghiêng đầu suy nghĩ một chút, anh bổ sung thêm:

- Cậu ấy chưa biết! Có lẽ cũng không biết là mình thích anh đâu!

Lưu Tiểu Biệt giật giật khóe miệng. Tuy rằng cậu cũng đoán Hoàng Thiếu Thiên thích anh họ mình, nhưng nhìn anh họ tự nói ra như thế cứ thấy thiếu đánh thế nào ấy nhở? Chẳng lẽ bệnh vô sỉ của vị đại thần tâm bẩn nào đấy đã lây lan sang tận Lam Vũ rồi?

- Thế giờ anh định thế nào?

- Anh đang có một kế hoạch, nhưng cần nhờ em giúp một tay.

- Không nhé! Không bao giờ! Em đây chưa táng tận lương tâm tới mức bán đứng bạn bè.

Vị kiếm khách nhà Vi Thảo lập tức từ chối.

- Một bộ album ảnh của Lư Hãn Văn đặc tả cuộc sống ở Lam Vũ thì thế nào?

- Thành giao!

Này này Lưu Tiểu Biệt, cậu có còn nhớ câu trên cậu vừa nói gì không đấy?

Lưu Tiểu Biệt tỏ vẻ, so với tiểu Lư, tất cả những thứ khác đều là phù du.


oOo


- Thiếu Thiên! Hoàng Thiếu Thiên! Hoàng Phiền Phiền! Bong bóng thoại! Thoại lao!

- Đm, tao nghe thấy rồi! Mày còn gọi thêm câu nữa là tao nhai đầu mày đấy!

Hoàng Thiếu Thiên giận dữ đập bàn rầm một cái. Đang nẫu hết cả ruột gan mà thằng trời đánh này còn ở bên cạnh làm loạn. Đúng là muốn chết thật rồi!

- Mà này Lưu Tiểu Biệt, số mày cho tao có phải số giả không thế? Tại sao tao không gọi được cho Văn Châu?

- Tao lại đấm cho mày một quả bây giờ. Anh tao bận trăm công nghìn việc, ngay cả tao mà ông ấy còn ít ngó ngàng thì hơi đâu mà tiếp mày. Với cả sắp vào mùa giải mới, ổng phải về câu lạc bộ là đương nhiên. Đến tao cũng sắp phải trở về huấn luyện đây này!

Lưu Tiểu Biệt tặng cho thằng bạn một ánh nhìn khinh bỉ. Sau đó giống như nghĩ đến điều gì đó, cậu nhìn Hoàng Thiếu Thiên với ánh mắt nghi ngờ.

- Này, sao mày quan tâm đến lão tay tàn nhà tao thế?

- Đâu đâu đâu có Văn Châu cũng là bạn tao giống như mày mà tao quan tâm anh ấy là điều tất nhiên anh ấy đột nhiên biến mất ai mà không lo lắng cho được tao cũng chỉ thấy lạ nên hỏi thăm thôi với lại anh ấy không có đây cũng chán chẳng có ai chơi game với tao tao…

- NÍN!

Lưu Tiểu Biệt gào lên trước khi K.O bởi đống thoại líu ríu dính chùm với nhau kia đập trực diện vào mặt. Thế này là đủ biết Hoàng Thiếu Thiên đang lúng túng cỡ nào rồi. Cậu còn lạ gì cái tật xấu hễ chột dạ là nói không thèm ngắt câu của thằng bạn thân chứ.

- Thế này mà mày còn chối! Tao với mày chơi với nhau bao nhiêu năm mà mày cứ hễ gặp tao là đập. Còn mày với anh tao mới quen nhau có một tháng mà mày cứ như thể sẵn sàng khăn gói bỏ nhà theo trai, nhầm, theo lão tay tàn nhà tao luôn rồi ấy! Khai thật đi! Mày thích ổng rồi hả?

- KHÔNG CÓ!

Hoàng Thiếu Thiên hét ầm lên, không quên dùng quyển sách trên tay phang cho Lưu Tiểu Biệt một cú thật lực rồi cầm balo lao ra khỏi phòng như một cơn gió, chỉ để lại câu "Tao đi về!" đầy giận dỗi. Lưu Tiểu Biệt xoa xoa cục u trên đầu, khẽ chẹp miệng:

- Anh họ phán như thần! Đúng là tên ngốc này chưa nhận ra gì cả. Mà tại sao thằng chả chưa bao giờ quên đập mình thế nhỉ? Làm đầu với tim mình đau quá! Thôi kệ, hoàn thành nhiệm vụ rồi. Đợi đến cuối tuần gọi thêm một cuộc điện thoại nữa thì mình có thể mặc xác hai người đó!

Lưu Tiểu Biệt nhún vai quay đi, đoạn gọi điện thoại cho nhóc con thần đồng của mình đến an ủi tâm linh bé nhỏ đang tổn thương sâu sắc vì thằng anh dâu tương lai.


oOo​


Suốt chặng đường về nhà, Hoàng Thiếu Thiên đều cúi mặt xuống. Cậu có thể cảm nhận được khuôn mặt mình đang nóng rực lên, chắc có thể chiên trứng được rồi, hu hu hu...

Nhớ đến lời Lưu Tiểu Biệt ban nãy, Hoàng Thiếu Thiên không thể không cẩn thận suy nghĩ lại. Từng hình ảnh về người con trai có nụ cười dịu dàng kia như hiện lên trước mắt cậu. Từ những hảo cảm ban đầu, đến yêu quý cảm mến, đến quyến luyến nhớ nhung. Mọi thứ đến nhanh như cơn mưa rào mùa hạ, mang theo hi vọng tươi mới cùng sức sống bừng lên. Cuối cùng là đâm chồi nảy lộc.

Cậu thích anh thật rồi.

Hoàng Thiếu Thiên thích Dụ Văn Châu.


oOo​


Thành phố đã lên đèn. Hoàng Thiếu Thiên vẫn chầm chậm bước trên con đường vắng vẻ. Việc không liên lạc được với Dụ Văn Châu khiến tâm trạng cậu ủ rột chẳng để đâu cho hết. Nếu không phải Lưu Tiểu Biệt hẹn cậu ra có chuyện cần gặp, cậu đã ở nhà tiếp tục ngâm mình trong Vinh Quang rồi.

- Thiếu Thiên!

Giọng nói nhu hòa quen thuộc khiến Hoàng Thiếu Thiên cứng đờ. Cậu ngẩng phắt đầu dậy. Đứng trước mặt cậu chính là người con trai mà cậu mong nhớ rất nhiều - Dụ Văn Châu.

- Văn Châu!

Hoàng Thiếu Thiên hét toáng lên, sau đó lập tức bổ nhào vào vị đội trưởng nào đó. Cậu quấn lấy anh y như con bạch tuộc, nhắm mắt nhắm mũi nói liền một hơi không thèm nghỉ:

- Văn Châu Văn Châu Văn Châu sao thời gian qua anh không liên lạc với em có biết em lo lắm không còn nữa em thích anh anh có muốn làm bạn trai của Kiếm Thánh đại đại đẹp trai em đây không?

Dụ Văn Châu phì cười, không quên vòng tay đỡ lấy cậu.

- Ừ!

- Ừ? - Hoàng Thiếu Thiên tuột xuống, cau mày nhìn người đối diện. - Ừ là có ý gì? Bản Kiếm Thánh đang tỏ tình với anh đó, anh có chấp nhận hay không? Mà thôi, kể cả anh không chấp nhận, em cũng sẽ theo đuổi anh đến cùng.

Dụ Văn Châu nở một nụ cười cưng chiều hòa tan một phần bất đắc dĩ. Anh xoa đầu cậu:

- Ừ có nghĩa là anh cũng thích em, và anh đồng ý làm bạn trai của Kiếm Thánh đại đại đẹp trai em đây!

- Thật sao?

Ánh mắt Hoàng Thiếu Thiên vụt sáng. Dụ Văn Châu thật sự yêu chết vẻ mặt này của cậu mà! Anh giơ lên một tấm thẻ, tủm tỉm nói:

- Còn Kiếm Thánh đại đại thì sao? Em có đồng ý trở thành kiếm khách của Lam Vũ không, đồng ý đến bảo vệ Sách Khắc Tát Nhĩ và Dụ Văn Châu không?

Hoàng Thiếu Thiên kinh ngạc nhìn tấm thẻ đội viên chiến đội Lam Vũ có in tên mình rồi lại nhìn Dụ Văn Châu. Và cậu lại một lần nữa nhào đến ôm lấy anh:

- Đồng ý đồng ý đồng ý! Một trăm lần đồng ý! Một vạn lần đồng ý!

Bóng dáng hai người quấn quýt đổ dài dưới ánh đèn đường, nhu hòa mà ấm áp…

Hết chương 2.


[ HOÀN ]

*************

Ai nha, câu chuyện về 2 bạn trẻ kết thúc rồi, có hơi OOC 1 tí mọi người thông cảm nhe! Hẹn mọi người ở câu chuyện tiếp theo nằm trong series này, ờm, hơi ngược, SE tùy cảm nhận, và là về Tu Tán ~
 
Last edited:

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,131
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#6
Ư ư cư te quá xỉu đây ! trời ơi yêu cô quá đọc mà cưng chết dc >...<

A lời cuối Ôi Tán Tu cái bể máu..
 

Phi Tuyết

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
230
Số lượt thích
1,602
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow
#7
Ư ư cư te quá xỉu đây ! trời ơi yêu cô quá đọc mà cưng chết dc >...<

A lời cuối Ôi Tán Tu cái bể máu..
Bởi vì bản thân 2 người này đã thấy cư tê muốn xỉu rồi, viết ngọt cảm giác như uống nước tăng lực vậy á, hùng hục như trâu =)))))) mà nhắc đến Tán Tu với ngược thì... hầy....
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,131
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#8
Bởi vì bản thân 2 người này đã thấy cư tê muốn xỉu rồi, viết ngọt cảm giác như uống nước tăng lực vậy á, hùng hục như trâu =)))))) mà nhắc đến Tán Tu với ngược thì... hầy....
Đúng là Dụ Hoàng sinh ra chỉ thấy sủng với ngọt mà :3 . còn ngược lại chính là ... Tán Tu. Mới viết đường ngọt sang viết hành chỉnh tâm lý cũng cực ha cô :V
 

Phi Tuyết

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
230
Số lượt thích
1,602
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow
#9
Đúng là Dụ Hoàng sinh ra chỉ thấy sủng với ngọt mà :3 . còn ngược lại chính là ... Tán Tu. Mới viết đường ngọt sang viết hành chỉnh tâm lý cũng cực ha cô :V
Chắc tui phải nghỉ ngơi mấy ngày để tránh sang chấn tâm lí :v
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,131
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#10
Chắc tui phải nghỉ ngơi mấy ngày để tránh sang chấn tâm lí :v
nghỉ ngơi vào hôm dưỡng sức với bồi ngược vào cho chuyển tâm lý
 

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,016
Số lượt thích
3,957
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#11
Anh trai nhà bên!! Đây chẳng phải là anh trai nhà bên trong truyền thuyết sao???
Khụ, Dụ đội anh mới hai câu đã khuyên mang con trai người ta đi có hỏi qua ý kiến của bố mẹ người ta chưa?
Dụ đội, người đàn ông thần bí, có tiền, có quyền lực, nghe sặc mùi boss cuối ấy.
Tiểu Biệt đồng chí, lập trường đâu? Tình bạn đâu? Tình hữu nghị cách mạng đâu? Sao mới nhắc tới Tiểu Lư liền bán bạn cầu vinh, à không cầu vợ rồi? Còn nữa Dụ đội sao anh không lưu hình Thiếu Thiên lại đi lưu hình Tiểu Lư chứ?!
Hoàng thiếu dọn về nhà Dụ anh họ, tiểu Lư dọn về nhà Tiểu Biệt, còn tui muốn dọn về Lam Vũ để ngày ngày chết chìm trong bể đường này.
Chủ nhà nàng đúng là nhân tài! Nhân tài a! Ship đường chất lượng cao ăn một viên liền tụt huyết áp thở gấp lăn lộn, ăn hai viên liền xỉu bất tỉnh cắn gối rớt xuống giường, ăn ba viên tui trực tiếp chớt luôn, sau đó chết sống gì dù cho làm zombie cũng phải ngoi lên ăn tiếp!!
Dụ Hoàng, Lam Vũ, Tán Tu, tui có cảm giác sinh thời tiếc nuối hận mình không gặp hai vị đồng đạo sớm hơn
 

Phi Tuyết

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
230
Số lượt thích
1,602
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow
#12
Cám ơn em nhiều nha Tiểu Bạch ~~~~~~~

Comt siêu có tâm, chị siêu cảm động -v-

Bởi vì thần bí có tiền có quyền tâm lại bẩn nên Dụ - boss cuối - Văn Châu đã liệu hết cả rồi, không có chuyện không đưa được vợ về đâu. Chị viết fic này lúc mới vào fandom, cứ sợ nhân vật bị OOC, nhưng mọi người ủng hộ thì chị vui lắm. Có thời gian sẽ lại triển hố tiếp cho mọi người ~~~~

Yêu em ~ <3
 

Kiseki

Farm exp kiếm sống
Thần Lĩnh
Bình luận
21
Số lượt thích
114
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Hoàng aaaaaaaa!!!!!!!!
#13
Dụ Hoàng dễ cưng chết đi được, từ trong chính văn ra tới đồng nhân. Còn bé Lư Hãn Văn, xin chúc mừng bé đã bị "phụ huynh" bán cho Tiểu Biệt nhà bên không chút thương tiếc. Đồng nhân Dụ Hoàng mà có thêm Lưu Lư là ưng không chịu nổi mà ?????
 

Bình luận bằng Facebook