Hoàn [SMQ's birthday 2018] [R18/Tu Tán] Xuất Thủy Phù Dung - luohanyan

CryingDevil.

Nông dân công nghiệp
Bình luận
238
Số lượt thích
908
Location
lò nướng bánh
Team
Hô Khiếu
Fan não tàn của
Thư gia tỷ muội, Cừu ngố, Bánh Ngọt, tiểu Vũ
#1
Tên truyện: Xuất thủy phù dung


Tác giả: luohanyan


Biên tập: Dương Ly (cảm ơn chị oomi đã giúp em beta ạ ^^)


Thể loại: đồng nhân Toàn chức cao thủ, BL (nam x nam), cổ trang paro, hơi OOC, R18


Tình trạng bản gốc: hoàn


Tình trạng bản dịch: hoàn


Chúc mừng sinh nhật Tán ca ! Chúc mừng sinh nhật chị Tán Ô Nhỏ !

.

.

.


Ánh mắt Diệp Tu càng lúc càng thâm thúy. Thứ "y phục" này, mặc lên người, khiến cho cơ thể đối phương chỗ nào hồng càng hồng, chỗ nào trắng càng thêm trắng. Cho dù khí chất có thuần tịch như ánh trăng đi nữa, mặc lên cũng lộ ra vẻ xuân sắc vô biên. Huống chi, cái vẻ giận mà không giận trên gương mặt Tô Mộc Thu còn mang theo vài phần quẫn bách, một trương dung nhan như họa lại càng thêm sinh động. Lại nhớ đến bức họa trong cuốn mỹ nhân Vinh Quang phổ dưới phố, sắc mặt hắn bây giờ như được phủ một lớp phấn hoa mê người, lại có đuôi mày hơi cong lên bên khóe mi, mang theo ba tầng thanh khí, thật sự mê người.

"Mộc Thu, trẫm cho ngươi xem cái này." Hắn cong lưng, đem Mộc Thu bế lên.

Nằm trong lồng ngực Diệp Tu mà thong thả đi qua con đường mòn trồng bát ngát hoa nơi hậu viên, chưa từng ngỡ trong viện lại còn có thể có một nơi như vậy.

"Thích món lễ vật mừng sinh thần này không?"

Mây mù vấn vương, một mảnh mịt mờ, tựa như mộng ảo.

"Trước kia từng hỏi ý tứ ngự y, hắn nói thân thể ngươi kỵ hàn, thường xuyên tắm suối nước nóng sẽ có lợi. Về sau ngươi chuyển đến nơi này đi, có được không?"

Tô Mộc Thu mở miệng định trả lời, lại bị Diệp Tu chặn lại. "Mộc Thu, không cần đáp ứng vội. Chúng ta trước đó ..."

Diệp Tu dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve vòng eo tinh tế của Tô Mộc Thu, bộ "y phục" kia bị kéo xuống ngang hông, thân thể khi không có mảnh vải nào che đậy càng khiến huyết mạch trong cơ thế người như muốn nổ tung.

"Giúp ngươi cảm thụ một chút nơi này tuyệt vời đến mức nào."

Say đó liền nhảy xuống ao, nhân tiện duỗi tay đem Tô Mộc Thu vừa vặn kéo xuống cùng.

Tô Mộc Thu còn chưa kịp kinh hô, miệng đã vừa vặn bị Diệp Tu dùng môi che lấp. Diệp Tu một bên không ngừng hôn tai cùng môi của hắn, một bên đưa tay chậm rãi vuốt ve từ sống lưng xuống đến hông đối phương. Tô Mộc Thu cũng minh bạch ý đồ của hắn, biết rằng sự tình kịch liệt sắp diễn ra là không cách nào né tránh được, đành dần dần thả lỏng thân thể ra mà phối hợp với những công kích toàn diện của hắn. Hai người ái ân trong chốc lát thì Diệp Tu lại đột nhiên thả hắn ra, cả người chìm xuống dưới hồ.

Tô Mộc Thu còn chưa kịp phản ứng lại, đã cảm giác được hai chân mình bị mở ra, còn đang đặt trên bề vai Diệp Tu nữa. Bên trên mặt nước vô cùng phẳng lặng, thế nhưng phía dưới lại tạo cho hắn cảm giác cực kỳ thiếu an toàn khi bị nâng lên. Hắn nỗ lực muốn đem hai chân khép lại, vậy mà Diệp Tu vẫn cứ cố tình giữ tay trên hông hắn, làm cả người hắn trong tức khắc không thể động đậy nổi.

Từng làn nước ấm áp ôm chặt lấy hắn. Diệp Tu đầu tiên là nhẹ nhàng liếm lên mỗi tấc da thịt của hắn, sau đó mới dần dần dùng kỹ xảo mà công kích một vị trí yếu ớt.

Thân thể bại lộ trên mặt nước phải hứng chịu những cơn gió đêm thổi tới, chỉ đành run rẩy từng trận. Phần thân phía dưới lại bất đồng mà rực nóng như lửa thiêu đốt. Mà vô pháp là bị đối đãi như thế nào, cơ thể hắn cứ càng lúc càng mẫn cảm hơn. Miệng Diệp Tu còn chưa dùng chút lực nào đâu, vậy mà hắn đã cảm giác dục vọng dâng đến ngập đầu rồi.

"Hô ... khụ khụ." Diệp Tu từ dưới nước chui lên, ôm eo hắn. "Thấy sao?"

Tô Mộc Thu không phải kiểu người khẩu thị tâm phi, thế nhưng loại sự tình này cũng thật khó để hắn mở miệng, chỉ đành cắn răng nói dối. "Thấy, thấy ấm áp ..."

"Chỉ thấy ấm thôi sao? Xem ra trẫm vẫn cần phải nỗ lực hơn đây."

"Ngài ——!!"

Diệp Tu còn chưa dứt lời, không ngờ đã lại chìm xuống nước, lại lần nữa đùa bỡn cái thứ đã hoàn toàn ngẩng cao của hắn. Động tác liếm mút trên dưới càng lúc càng mạnh hơn, còn thường thường dùng răng chiếu cố cái lỗ nhỏ không ngừng chảy ra thứ dịch trắng noãn, Tô Mộc Thu cảm nhận khoái ý rõ ràng đến như muốn nổ tung.

"Ha...... Ha......"

Khoái cảm cùng độ ấm bốc lên nghi ngút, khí lực trong cơ thể đều bị rút cạn rồi, Tô Mộc Thu bây giờ chỉ biết ngửa đầu há miệng mà thở hổn hển.

"Nha......!"

Tiết tấu vuốt ve càng lúc càng mạnh, thấy Tô Mộc Thu bây giờ đã bất chấp cảm giác thẹn thùng, theo bản năng liên tục đong đưa cái mông mà hùa theo tiết tấu của mình, liền biết hắn sắp tới cực hạn rồi. Ngoài miệng vẫn phát lực mà hung hăng liếm mút, khiến đối phương rên lên một tiếng liền bắn ra.

Diệp Tu từ chui lên từ dưới nước, bất chấp việc nín thở sâu đến nghẹn vừa rồi mà đem một tay áp tình nhân sát bên vách đá, tay còn lại trực tiếp duỗi xuống mà chọc vào trong hậu huyệt của người kia. Đôi mắt hắn nhìn Tô Mộc Thu chằm chằm không rời, tựa hồ là đang muốn quan sát biểu cảm đối phương. Thấy Tô Mộc Thu tuy rằng sợ hãi mà kêu lên một tiếng, biểu tình trên gương mặt lại không có chút thần sắc thống khổ nào, liền lập tức dùng ngón tay trêu chọc, làm càn trong cái nơi sắp sửa đón chào mình.

Có lẽ là do đang ở suối nước nóng, nên lần khuếch trương này Diệp Tu làm so với bình thường còn muốn thô bạo hơn không ít. Ba ngón tay theo những hướng khác nhau mà đem lỗ hậu kéo căng ra. Từng làn nước ấm áp không ngừng xâm nhận vào trong cơ thể, theo động tác từ ngón tay của Diệp Tu mà lưu động, xâm nhập vào nơi mẫn cảm của hắn. Loại khoái cảm kỳ dị này khiến Tô Mộc Thu không nhịn được mà càng run lợi hại hơn. Nếu hắn có thể nhìn xuống, liền sẽ phát hiện cái vật đang ngẩng cao đầu của mình lại lần nữa tiết ra dịch trắng.

Thấy Mộc Thu đã thích ứng với sự xâm phạm của mình, Diệp Tu liền một tay ôm eo hắn, một tay kéo đầu gối hắn lên, ở trong nước đem hắn bế ngang, tiếp theo dùng cự vật đã bừng bừng phấn chấn dục vọng của mình mà xâm nhập hậu huyệt của hắn.

"Nha......!"

Trừ bỏ lúc ban đầu xâm nhập có điểm tàn nhẫn, thì sau đó Diệp Tu lại ở trong thân thể Tô Mộc Thu xuất nhập vô cùng thong thả, phảng phất muốn khiến hắn cảm thụ rõ ràng nhất từng cơn khoái cảm.

Thân thể này trải qua mấy tháng bị khai phá, tựa hồ càng thêm mẫn cảm, sự ôn nhu của Diệp Tu hoàn toàn không đủ để thỏa mãn hắn. Tô Mộc Thu đưa tay ôm cổ người kia, ngoài miệng không nịn được mà oán giận một câu.

"Ngài ... ngài có thể hay không đừng tra tấn ta như vậy?"

Diệp Tu thấy sắc ủng hồng trên gương mặt tình nhân, cùng với tiếng hô hấp dồn dập và những sợi tóc dán trên cổ, trên gà má, liền hiểu rõ hắn đã động tình rồi, bèn bắt đầu làm càn.

"Làm sao, ngại chậm?" Diệp Tu đưa tay tách miệng huyệt ra rộng hơn, động thân một cái đem thứ đó một phát chọc vào toàn bộ.

"A......!!"

Dục vọng vừa nóng vừa cứng tùy ý đâm khắp nơi bên trong lỗ huyệt ấm áp ẩm ướt, Diệp Tu như là ngại chưa đủ, cứ đem Tô Mộc Thu không ngừng kéo lại rồi ép xuống, càng khiến cho cái đó xâm phạm sâu hơn. Hậu huyệt Tô Mộc Thu càng lúc càng cắn chặt hơn, âm thanh phát ra cũng càng ngày càng dâm đãng, khiến Diệp Tu càng thêm phấn khích, thọc vào rút ra càng lúc càng thêm kịch liệt.

Bọt nước vẩy lên, âm thanh bạch bạch rung động tạc bên tai người, âm thanh lúc giao hoan được nước phóng đại thêm nhiều lầm, dâm mị đến độ Tô Mộc Thu chỉ muốn đem tai bịt kín.

Nhưng Diệp Tu tựa hồ như đã phát hiện ra ý đồ của hắn, bàn tay vươn tới đem hai tay của Tô Mộc Thu chặt chẽ khống chế phía sau người, hạ thân càng thêm dùng sức mà công kích, khiến âm thanh trở nên càng lúc càng lớn.

Hoàn toàn vô pháp mà nhúc nhích. Thân thể cũng vì vậy mà phải chịu đựng càng nhiều khoái cảm hơn. Tô Mộc Thu khó nhịn mà rầu rĩ rên lên. Hắn có cảm giác bụng mình như phồng lên theo mỗi lần tiến vào của đối phương, cảm thấy hoảng sợ không thôi.

"Diệp Tu!!! Không cần, không cần!!!!"

Thấy Tô Mộc Thu bày ra một vẻ mặt vô cùng ủy khuất, Diệp Tu cũng không hoàn toàn rút thứ đó ra khỏi cơ thể hắn, mà lại tiếp tục mân mê khắp nơi, ngựa quen đường cũ mà đùa nghịch những vị trí mẫn cảm của hắn.

"Ân ... a ... ha ..." Khoái cảm khiến Tô Mộc Thu không thể chịu đựng được, toàn thân phát run lên mà lại lần nữa đạt đến cao trào. Hậu huyệt theo bản năng co chặt lại, đem cự vật không ngừng đùa bỡn bên trong nó cắn chặt hơn.

Diệp Tu ở trong cơ thể Tô Mộc Thu dùng sức đẩy đẩy thêm vài cái rồi cũng phát tiết ra. Thấy Tô Mộc Thu lúc này cũng đã có chút mỏi mệt, chỉ lo sợ người kia ở dưới nước quá lâu mà ốm, bèn ôm hắn lên bờ, đem người đặt lên tấm thảm dày trải bên bờ suối.

Nhìn thoáng qua gương mặt mỹ nhân một lát, Diệp Tu lại nhẹ nhàng mà đặt lên môi hắn một nụ hôn.

"Mộc Thu, sinh nhật vui vẻ."

Tuy rằng mùng một trời không trăng không sao, khắp nơi đều một mảnh âm u, thế nhưng suối nước nóng bên này lại được thắp không ít đèn, ánh đèn mờ nhạt chiếu lên da thịt trắng ngần của Tô Mộc Thu, tựa như phủ lên một tằng sương sáng mê người, hơn nữa lại do vừa mới vận động kịch liệt mà tấm thân nhiễm sắc đỏ hồng, lại ướt nước, tình cảnh này làm cho dục vọng giữa hai chân Diệp Tu một lần nữa ngẩng đầu.

Nhưng hắn cũng không vội vã mà ép tình nhân tiếp tục giao hoan, mà là đột nhiên nhớ ra điều gì đó, tiến đến bên Tô Mộc Thu, thì thầm. "Mộc Thu, qua giờ khắc này, ngươi so ra liền lớn hơn trẫm một tuổi rồi đi?"

"Đối, đúng vậy ... sao, có chuyện gì ..." Tô Mộc Thu cảm thấy trong giọng nói Diệp Tu có mang chút âm mưu.

Tô Mộc Thu sinh ra vào mùa thu trước năm của Diệp Tu, vì thế hắn đã từng dào dạt đắc ý mà nói, hơn ngài bảy tháng, vậy có bảy tháng ngài phải gọi ta là ca ca rồi. Lúc ấy Diệp Tu chỉ nhẹ nhàng cười cười không để bụng, nào ngờ hắn đến bây giờ vẫn còn nhớ.

"Cho nên ..." Diệp Tu nói tiếp, lại đem y phục ẩm ướt phủ trên thân thể Tô Mộc Thu cởi ra sạch sẽ. Thừa dịp tình nhân còn chưa phục hồi lại tinh thần mà nằm quỳ xuống bên thân thể hắn, bàn tay vươn tới bóp bóp dục vọng đang ngẩng đầu, nhẹ nhàng nói.

"Trẫm nên gọi ngươi, là Tô ca ca?"

Cái cách ưng hô này giống như một tiếng sấm đánh ngang đầu Tô Mộc Thu. Người này thật là ... thật là ...

"Ân? Thích trẫm gọi ngươi như vậy chứ? Tô ca ca? Mộc Thu ca ca? Hay chỉ ... ca ca thôi?"

Diệp Tu ngoài miệng tuy nói, nhưng bàn tay vẫn không ngừng đùa giỡn từng địa phương mẫn cảm trên cơ thể người kia, mỗi tiếng rên phát ra là lại một lần hắn tăng mạnh lực tay hơn. Dương vật lại lần nữa đứng thẳng cũng không ngừng cọ nhẹ bên huyệt khẩu đỏ tươi, bắt chước tiết tấu cùng lực độ khi tiến vào, khiến cho huyệt khẩu co thắt không ngừng đến run rẩy.

"Nguyên lai ngươi thích nghe trẫm gọi ngươi là ca ca a ..." Diệp Tu nhẹ nhàng thở gấp, thanh âm thâm trầm dễ nghe cứ phảng phất bên tai Tô Mộc Thu, gợi cảm đến không chịu nổi. Nhưng Mộc Thu sớm đã không còn đủ tỉnh táo để thưởng thức được điều này nữa ... hắn có cảm giác mình đã sớm bị đùa giỡn chết rồi.

"Vậy, ca ca, ngươi thích trẫm làm thế này với ngươi không?" Lời còn chưa dứt, Diệp Tu đã trực tiếp đẩy vào, tìm được vị trí mẫn cảm lại đem dương vật rút ra phân nửa, sau đó lại lần nữa đại khai mà đẩy vào tiếp.

"A!!!!!"

Tư thế này hai người bọn họ vẫn quen làm, nhưng hôm nay Diệp Tu phá lệ, không chịu đưa tay giữ hắn nữa, khiến cho Tô Mộc Thu phải chủ động tự giữ. Mỗi một lần ra vào như muốn đâm đến tận nơi sâu nhất trong cơ thể hắn. Sự hung ác mãnh liệt ấy khiến Tô Mộc Thu có cảm giác như bị thiêu cháy, không những vậy còn phải chịu đựng việc bị Diệp Tu hung hăng cắn vành tai, cùng với những lời thô tục của người nọ.

"Ca ca, ngươi bên trong hảo mềm, thật thoải mái."

"Ca ca, phản ứng hôm nay của ngươi rất tốt ..."

"Ngài ... Ha...... Ngài không cần dùng loại ngữ khí này đùa giỡn ta!...... A a a!!!"

Diệp Tu phảng phất như nhớ lại chuyện gì, đột nhiên thẳng lưng, đem cự vật của mình đâm càng sâu hơn vào bên trong người hắn, khiến Tô Mộc Thu có cảm giác hậu huyệt của mình sắp bị thao rách rồi. Nhưng mà so với tiết tấu mãnh liệt ở trong thân thể hắn, thì những lời ôn nhu ngoài miệng lại mang điểm đáng thương.

"Ca ca, ngươi đau trẫm cũng đau, thả lỏng, đau trẫm."

Thanh âm của Diệp Tu khiến Tô Mộc Thu thế nhưng nổi lên điểm tâm đau. Giống như là đã bị dính bùa mê, hắn xoay đầu, gian nan mà hôn lên khóe môi đối phương. Người kia cũng cúi thấp đầu xuống mà cùng hắn môi lưỡi giao triền, tiếng nước tấm tắc.

Một nụ hôn, sự tình phát sinh tiếp theo lại khiến hắn càng thêm vô pháp thừa nhận ...

Diệp Tu thế nhưng bắt hắn giữ vững tư thế, dùng đôi tay gắt gao mà kéo đùi hắn lên, eo như cũ không ngừng đưa đẩy. Tô Mộc Thu kẹp chặt đến mức hai phiến mông còn hơi run run. Địa phương hai người đang kết hợp càng lúc càng phát ra tiếng vang lớn hơn.

"Cái tư thế này tên là lão hán đẩy xe bò, Mộc Thu đã xem qua trong sách rồi đi?"

"Ngài ... A! Ngài không cần ... Cái bộ dạng này ... Thả, thả ta ra!" Tô Mộc Thu càng lúc càng choáng váng, đôi tay phải chống xuống đất giữ thăng bằng, thật sự rất vất vả, nào có thể nhàn nhã mà cùng Diệp Tu thảo luận.

Nhưng Diệp Tu không những không buông hắn ra, mà lại càng được thể lấn tới hơn, khiến Tô Mộc Thu vừa nức nở vừa không ngừng rên la. Bộ dáng này của hắn lại càng làm cho Diệp Tu thêm hưng phấn, mạnh tay tách hai đùi của hắn dạng rộng hơn, lại chặt chẽ mà giữ mông hắn, khiến cự vật càng xuyên vào sâu hơn.

"Đây là món lễ vật thứ hai, Mộc Thu."

"Ân...... Cái, cái gì?!"

"Ngươi không phải luôn thích những thay đổi mới lạ sao? Trẫm đã chuẩn bị không ít nha, hy vọng hôm nay ... có thể làm Tô công tử thỏa mãn ... ý!"

Tiếp theo, Diệp Tu liền liên tục thay đổi rất nhiều những tư thế mà hai người chưa từng thử qua, đều là những thứ đã được nhắc tới trong sách cấm mà Mộc Thu giấu dưới đáy hòm, vừa làm lại vừa cùng hắn giảng giải, giống như chỉ hận không thể chọc tình nhân tức chết. Khoái cảm che trời lấp đất, làm cho Tô Mộc Thu rốt cuộc không thể chống cự mãi, cuối cùng hôn mê bất tỉnh.

Trời, đã tờ mờ sáng.

Tỉnh lại đã là hoàng hôn.

Tô Mộc Thu thoáng mở to mắt.

"Xem ra suối nước nóng này hiệu quả thực không tồi, tối hôm qua lăn lộn như vậy, mà hôm nay nhìn qua cũng không có gì không ổn đi."

Diệp Tu bước tới, trên tay bưng bát mì, trong bát còn có một quả trứng tráng. Hắn ngồi ở mép giường, đem Tô Mộc Thu ôm lấy rồi dìu người ngồi dậy, cũng không cho hắn bước xuống khỏi giường, mà là đem người ôm trong lồng ngực, một ngụm lại một ngụm kiên nhẫn uy hắn ăn hết bát mì, đôi khi lại vụng trộm mà đặt lên đôi môi bờ má tình nhân một nụ hôn. Tô Mộc Thu thật sự là vô cùng mệt mỏi, một bát mì mà uy nửa canh giờ mới ăn hết.

Sắc trời tối dần.

Diệp Tu cầm bát đặt lên bàn, lại quay lại chỗ Tô Mộc Thu. Hắn nhẹ nhàng đem người đặt nằm xuống chính mình lại ôm lấy đối phương từ phía sau.

"Mộc Thu, sinh thần hai mươi mốt tuổi của ngươi bắt đầu bằng chuyện ấy, vậy cũng lấy chuyện ấy để kết thúc luôn đi."

"Diệp Tu!!!!!!!!!!" Tô Mộc Thu nóng nảy, sau đó lại tự hiểu thể lực của mình bây giờ không đủ để chống lại cái vị tổ tông kia, bèn nghĩ kế cùng hắn giảng đạo lý.

"Chỉ còn vài canh giờ nữa thôi mà, ngài như vậy sẽ ..."

"Vậy làm ... Mộc Thu ca ca của trẫm mau đến xem thể lực của trẫm, rốt cuộc là có bao nhiêu tốt đi ..."

Diệp Tu bỏ qua đồ bôi trơn mà trực tiếp xuyên vào, lại lần nữa khiến Tô Mộc Thu dục tiên dục tử thêm vài trận.

"Ô ..."



.

.

.

END​
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook