Tôn Triết Bình - Thịnh hạ hoa khai

Lá Mùa Thu

Sinh như Hạ Hoa, tử như Thu Diệp.
Bình luận
1,485
Số lượt thích
56,808
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
#1


TÔN TRIẾT BÌNH

Viết về Tôn Triết Bình, cũng thật không rõ nên nói đến Lạc Hoa Lang Tạ hay Tái Thụy Nhất Hạ. Nhưng có một điều tôi biết chắc chắn, a Hoa hay a Hạ dưới tay anh cầm, đều cuồng đều dã, buông thả xâm lược như lửa.

Tôn Triết Bình sinh vào tháng 8, giữa hạ hoa nở, rực rỡ dưới nắng, cũng như cuộc đời tuyển thủ chuyên nghiệp của anh, tuy ngắn ngủi, nhưng lóa mắt không gì sánh kịp. Mỗi một phút có Tôn Triết Bình trong trận, trọng kiếm đều sẽ ngoạn mục vung lên.

Anh khác gì hiện thân của câu "sinh như hạ hoa"? Lạc Hoa Lang Tạ chi Hoa, Tái Thụy Nhất Hạ chi Hạ.


Tóm lại, ngoài có cuồng dã trong có nghệ thuật, Tôn đội là người đáng để bạn và tôi não tàn vì anh ấy.

Welcome to hội những người phát cuồng vì Tôn Triết Bình!

❀❀❀

Giới tính: Nam

SN: 17/8 (Sư Tử)

Nhóm máu: O, cao 1m83

Ra mắt liên minh Vinh Quang: mùa giải thứ 2 (chiến đội Bách Hoa)

Chuyển nhượng/giải nghệ: giữa mùa giải thứ 5 vì chấn thương tay mà ngừng thi đấu, cuối mùa giải thứ 5 giải nghệ, giữa mùa giải thứ 9 quay về theo lời mời của Nghĩa Trảm, nhưng trước đó gia nhập Hưng Hân để giúp tham gia vòng đấu LAN của vòng khiêu chiến

Acc đang cầm: Tái Thụy Nhất Hạ (cuồng kiếm sĩ)

Vũ khí: Vô Phong (trọng kiếm – cam)

Chiến đội: Nghĩa Trảm (hiện tại), Hưng Hân (mùa giải 9)

Acc từng cầm: Lạc Hoa Lang Tạ (cuồng kiếm sĩ)

Vũ khí: Táng Hoa (trọng kiếm – bạc)

Chiến đội: Bách Hoa (mùa giải 2 – 5, cựu đội trưởng đời đầu)

Danh hiệu: Đệ nhất cuồng kiếm (cựu)

Giải thưởng: Á quân mùa giải thứ 3 Vinh Quang

Người đầu tiên đưa hình thức “át chủ bài đôi” vào liên minh Vinh Quang, cùng Trương Giai Lạc sáng tạo đấu pháp Phồn Hoa Huyết Cảnh càn quét toàn bộ liên minh, chỉ dừng bước trước Khước Tà của Diệp Thu. Khi còn ở Bách Hoa, cùng đội phó Trương Giai Lạc tạo thành tổ hợp Song Hoa làm nên thương hiệu cho chiến đội Bách Hoa. Làm người thẳng thắn cuồng ngạo, phong cách đánh cuồng dã hổ báo.

Đặc điểm nhận dạng trong các tranh vẽ: Tay trái băng vải, hoa trên đầu.

❀❀❀

Đại Tôn, Tôn đội, Tôn đệ nhất cuồng kiếm

Tôn tổng, Tôn hào, liên minh đệ nhất tổng công

Tôn cuồng bá khốc huyễn duệ

Tôn Đại Hoa, Tôn ông nội

❀❀❀


.​
 
Last edited:

Tiếu Ca Tự Nhược

Người chơi công hội
Bình luận
88
Số lượt thích
493
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Tôn cuồng kiếm & F4
#2
Up đỡ vài hình của đệ nhất cuồng kiếm:

















Bonus tấm Tôn tổng:

 

Lá Mùa Thu

Sinh như Hạ Hoa, tử như Thu Diệp.
Bình luận
1,485
Số lượt thích
56,808
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
#5
@Lá Mùa Thu là fan bự của Tôn đội a. Mạn phép xem Lá tấm hình của Tôn đội mà Lá thích nhất đc ko :D
Lá đối với Tôn đội đã là tám chữ "yêu anh thành bệnh, chạy chữa khó lành". Phàm là idol mà mình yêu nhất, hoặc sẽ có ánh nhìn soi xét đến từng mm những thứ liên quan đến anh, hoặc sẽ bao dung hết thảy. Với Tôn đội, Lá thuộc nhóm thứ nhất. Cho nên đến nay vẫn chưa có tấm hình nào Lá thích nhất cả, dù gần như save về toàn bộ hình của anh mà Lá gặp. Cũng phải nói một phần lý do là vì khí chất của anh quá đặc biệt, có nhất quán nhưng cũng có khác biệt quá nhiều, thế nên mỗi hình chỉ diễn tả được anh của một thời kỳ nhất định.

Nguyên tác nói rằng "Con người hắn, từ đầu đến cuối chưa hề thay đổi", nhưng nếu dõi theo những chương ít ỏi mà anh xuất hiện, sẽ thấy anh có thay đổi trong tính cách dù những thay đổi ấy là siêu siêu nhỏ bé.

Tỷ như anh của quá khứ khi chưa rời giới chuyên nghiệp, thậm chí trước trận đấu với Quyền Hoàng, đó là một Tôn đội có trưởng thành trước tuổi nhưng vẫn không thiếu trẻ trâu. Sáng lập và dẫn dắt một chiến đội khi chưa đầy 18 tuổi, anh có lẽ là một trong những tuyển thủ và đội trưởng nhỏ nhất Liên minh thời kỳ ấy, thậm chí có lẽ là người nhỏ nhất cả đội mà anh đang suất lĩnh, nhưng điều đó không gây trở ngại cho tầm nhìn xa rộng của anh. Đội phó anh chỉ nhìn đến Song Hoa, mà anh thì đã phóng tầm mắt ra cả Bách Hoa, trong mắt Lá, đó là một tôn chỉ mà sau khi anh đi rồi, Bách Hoa mất hẳn dã tâm lên ngôi là vậy. Trương Giai Lạc là người duy nhất còn tham vọng quán quân trong Bách Hoa điêu tàn, nhưng anh không phải một người thích hợp truyền lửa, hay nói cách khác, làm một đội trưởng. Ở tuổi trẻ trâu, Tôn đội đã có tố chất đó mà vẫn duy trì sự trâu theo một cách rất riêng anh.



Anh trọng thị sức mạnh của tiền bối, biết kính nể những gì họ tạo ra, nhưng không sợ hãi khi phải thách thức họ. Thậm chí anh là người duy nhất đánh giá đúng thực lực của Gia Thế Ngô Tuyết Phong lúc bấy giờ, cho thấy cái nhìn tầm vóc của anh, một thứ rất cần thiết trong đối kháng solo nói riêng và đoàn đội nói chung. Dù vậy, Quyền Hoàng vẫn khiến anh bất ngờ. Sau trận đó, anh bắt đầu nhìn nhận kỹ lưỡng hơn về cả những tuyển thủ kém hẳn, đó là một bước đổi khác nhỏ nhoi trong tính cách của anh, không to đến mức sốc nhiệt như trường hợp Tôn Tường hoặc Đường Nhu vì khởi đầu của anh đã cao hơn họ, nhưng đó vẫn là một thay đổi, một sự trưởng thành. Tôn đội cuồng, chứ không kiêu ngạo vô lối. Một bước trưởng thành để nhìn nhận đúng hơn về những người xung quanh mình sẽ khiến một người kiêu ngạo phải thay đổi bản thân, nhưng một người cuồng như Tôn Triết Bình thì hoàn toàn có thể giữ nguyên bản năng của mình và tiếp nhận trưởng thành đó. Lý do đã nói ở câu trước. Anh của thời kỳ này có thể nói thành thục, cũng có thể nói vẫn trẻ trâu, chỉ một chữ cuồng là không đổi.



Sau khi ra đi, nguyên tác lại nói anh có thêm một phần thay đổi nho nhỏ nữa. Trầm ổn hơn, bởi anh đã phải dừng bước trước một thứ mà bản thân anh không thể can thiệp. Tuy vậy nguyên tác cũng nhắc đi nhắc lại về khí chất Tôn Triết Bình của ngày sau vẫn không giảm đặc biệt, cho nên Lá cảm thấy Tôn Triết Bình và Trương Giai Lạc nói một cách nào đó là khá giống nhau, một người vừa u buồn vừa phấn chấn, người còn lại tồn tại cả trầm ổn lẫn ngông cuồng từ đầu đến chót, quả là hai con người mâu thuẫn từ chính bên trong. Mà thật ra căn bản các tổ hợp trong truyện đều có sự nhất quán về khí chất thế này: Hàn Văn Thanh và Trương Tân Kiệt của Bá Đồ là kiên định vững chãi, Vương Kiệt Hi và Phương Sĩ Khiêm của Vi Thảo là thiên biến vạn hóa, Diệp Tu và Tô Mộc Thu là thực dụng, Lâm Kính Ngôn và Phương Duệ là... zâm đãng?

Quay lại với Tôn đội của chúng ta, thì sau khi anh ra đi, hình về anh trong cách nhìn của Lá là một người đàn ông chín chắn nhưng vẫn nhìn ra ngông cuồng từ đôi mắt, chứ không tùy ý bắn ngông cuồng tứ tung khi không phải trong trận nữa. Một dạng anh ta không cắn bạn đâu, nhưng động vào anh ta thử xem.





Đó là cách anh nhìn người ngoài, bởi Đại Tôn vốn là một người không quan tâm người ngoài nghĩ gì. Đối với đồng đội, đối thủ, tóm lại là bạn bè, anh lại dành cho họ một Tôn Triết Bình hoàn toàn khác biệt. Có thể là tùy ý nghênh ngang đùa cợt với Diệp Tu, Ngụy Sâm, có thể là ôn nhu, thấu hiểu kèm lo lắng và đượm chút quan ngại khi anh nhìn Trương Giai Lạc từng bước gánh trách nhiệm mà mình để lại, có thể là sự phớt lờ những thứ xoay quanh hậu bối mà chỉ quan tâm thực lực của họ, thậm chí có thể là chút ưu ái để lộ ra ngoài dành cho tương lai Bách Hoa, trong khi vẫn bảo vệ, dẫn dắt người hợp tác của mình khỏi quẫn bách tâm lý.

Cái này thì Lá chưa có tấm nào ưng ý vì đây là điểm phức tạp nhất của con người Tôn tổng.

Phía trên toàn là phân tích từ nguyên tác, mà cũng như Lá từng nói về Phồn Hoa Huyết Cảnh, chưa ai vẽ nên nó mà Lá thích hoàn toàn cả, những bức ảnh về Phồn Hoa Huyết Cảnh, về Tôn đội đẹp nhất Lá từng thấy, đều chỉ được vẽ nên bởi câu từ. Rất nhiều người viết về anh, có thể viết toàn bộ con người anh, có thể viết một phần, có lẽ là vì cần có hoàn cảnh đủ đầy, setting hợp lý mới lột tả hết được con người anh, thứ mà một bức tranh không làm được chăng. Chỉ có tác giả cha ruột anh, mới từ những câu chữ ít ỏi trong nguyên tác mà khắc họa nên anh đặc biệt như thế, ít nhất là trong lòng Lá.

Viết hơi dài nhưng lại không trả lời được câu của bạn, hi vọng bạn bỏ qua cho. Lá muốn viết bài này lâu rồi, nhờ có bạn hỏi mà thuận tay luôn, cám ơn bạn đã hỏi ^^
 

vuhieu88

Farm exp kiếm sống
Bình luận
83
Số lượt thích
135
#6
Không ngờ lại dữ dội như vậy, sự nghiệp Tôn đội và Trương đội thật............ Cảm ơn Lá đã trả lời, à cũng xin phép tặng Lá 1 món quà nho nhỏ coi như tình yêu của fan TCCT dành cho người dịch đi. Khi nào quà là xong sé post lên cho Lá xem :). Chắc vài hôm nữa à
 

Lá Mùa Thu

Sinh như Hạ Hoa, tử như Thu Diệp.
Bình luận
1,485
Số lượt thích
56,808
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
#7
Không ngờ lại dữ dội như vậy, sự nghiệp Tôn đội và Trương đội thật............ Cảm ơn Lá đã trả lời, à cũng xin phép tặng Lá 1 món quà nho nhỏ coi như tình yêu của fan TCCT dành cho người dịch đi. Khi nào quà là xong sé post lên cho Lá xem :). Chắc vài hôm nữa à
Bắc ghế rắc hoa, ngồi chờ quân tử.
 

Lá Mùa Thu

Sinh như Hạ Hoa, tử như Thu Diệp.
Bình luận
1,485
Số lượt thích
56,808
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
#9
Tặng @Lá Mùa Thu món quà kỷ niệm. Coi như đây là tấm lòng của fan cảm ơn Lá đã nhiệt tình dịch cho ae. Lá cho mình xin địa chỉ vs SĐT để mình gửi nhé.Mình ko post đc ảnh đành để dạng này vậy
20180419 124628
20180419 124653
Bạn ơi Lá hạnh phúc quá, đang giữa đêm ngủ sờ tay check DT thấy cái này không ngủ tiếp được nữa :cry::cry::cry: Tự dưng thấy bài viết phía trên của Lá sida quá, nhưng bạn lại có thể chọn đúng cái hình của Đại Tôn mà Lá thật sự thích nhất, thật sự luôn. Bạn cho Lá xin nick FB đi.
 

Lotus

Nông dân công nghiệp
Team Chuyên Cần
Thần Lĩnh
Bình luận
218
Số lượt thích
1,030
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu
#11
Tôn Triết Bình, nhất Hoa nhất Hạ.
Nhất Hoa, vì khi ấy hắn là đóa hoa rực rỡ nhất.
Nhất Hạ, vì bây giờ mùa hạ có hắn là mùa hạ chói chang nhất.

Tôn Triết Bình, ấn tượng của mọi người dành cho hắn đều ở một chữ "cuồng", nhưng có ai lại thấy sau trái tim cuồng dã ấy là chút lãng mạn trong tâm hồn mà hắn không hề biểu hiện ra. Nếu không lãng mạn, thì một cậu trai trẻ sẽ đặt tên nhân vật trong game của mình là Lạc Hoa sao, sẽ đặt tên cho chiến đội mà mình sáng lập ra để đi đến đỉnh cao là Bách Hoa sao? Có thể nói, Tôn Triết Bình khi ở Bách Hoa là một chàng trai có sự cuồng dã của tuổi trẻ, chút lãng mạn của thanh xuân và sự ngạo nghễ của nam nhi. Hắn sẽ không coi khinh người khác nhưng cũng không xem nhẹ chính mình, cái hắn muốn chính là vinh quang, là đỉnh cao của Vinh Quang nơi Nhất Diệp Chi Thu đang đứng. Ngày ấy, hắn là đóa huyết hoa rực rỡ mà nguy hiểm, kiêu sa mà mạnh mẽ cuốn tất cả vào chốn Phồn Hoa Huyết Cảnh. Chỉ tiếc, như một định mệnh, hắn chưa kịp đi đến nơi cao nhất số phận đã bắt hắn dừng lại, như cánh hoa bay đến ngày phải rơi xuống.

Thời gian qua đi, hắn đã trở lại, "con người hắn, từ đầu đến cuối chưa hề thay đổi", chỉ có tuổi tác cộng thêm làm hắn trưởng thành hơn. Có thể nói thời gian ấy chính là thời gian mà hắn từ một cậu trai trẻ trở thành một người đàn ông, tất nhiên chữ "cuồng" của hắn, nhiệt huyết với Vinh Quang của hắn, sự quan tâm đến Trương Giai Lạc của hắn chưa từng thay đổi.
Hắn vung kiếm với người Bách Hoa vì hắn không có tình cảm với Bách Hoa sao? Không, chỉ vì hắn chính là hắn, sẽ không bởi lời nói hay ý chí của ai mà dao động. Tình cảm với Bách Hoa hắn sẽ giữ trong tim mình, còn cuồng kiếm của hắn sẽ trực chỉ bất cứ ai ngăn trở hắn.
Hắn không trở về Bách Hoa chỉ đơn giản là vì hắn "thích" thôi sao? Không, hắn không về Bách Hoa vì hắn biết nếu làm thế sẽ càng ảnh hưởng đến Trương Giai Lạc, vốn đã vì hắn, vì Bách Hoa mà phải chịu quá nhiều tổn thương. Hắn không thể chia sẻ những thứ đó hộ Trương Giai Lạc thì ít nhất hắn cũng có thể giúp nó không nhiều thêm.
Tôn Triết Bình, người đàn ông ấy là như thế đó.

P/s: Đây là chút quan điểm và cảm xúc cá nhân về Tôn Triết Bình. Vốn muốn viết hay hơn, trau chuốt hơn cho hắn nhưng lại nhận ra những từ ngữ này mới thật nhất trong suy nghĩ của mình về hắn. Nếu thấy dở mong mọi người thông cảm.
 

Lá Mùa Thu

Sinh như Hạ Hoa, tử như Thu Diệp.
Bình luận
1,485
Số lượt thích
56,808
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
#12
Tôn Triết Bình, nhất Hoa nhất Hạ.
Nhất Hoa, vì khi ấy hắn là đóa hoa rực rỡ nhất.
Nhất Hạ, vì bây giờ mùa hạ có hắn là mùa hạ chói chang nhất.

Tôn Triết Bình, ấn tượng của mọi người dành cho hắn đều ở một chữ "cuồng", nhưng có ai lại thấy sau trái tim cuồng dã ấy là chút lãng mạn trong tâm hồn mà hắn không hề biểu hiện ra. Nếu không lãng mạn, thì một cậu trai trẻ sẽ đặt tên nhân vật trong game của mình là Lạc Hoa sao, sẽ đặt tên cho chiến đội mà mình sáng lập ra để đi đến đỉnh cao là Bách Hoa sao? Có thể nói, Tôn Triết Bình khi ở Bách Hoa là một chàng trai có sự cuồng dã của tuổi trẻ, chút lãng mạn của thanh xuân và sự ngạo nghễ của nam nhi. Hắn sẽ không coi khinh người khác nhưng cũng không xem nhẹ chính mình, cái hắn muốn chính là vinh quang, là đỉnh cao của Vinh Quang nơi Nhất Diệp Chi Thu đang đứng. Ngày ấy, hắn là đóa huyết hoa rực rỡ mà nguy hiểm, kiêu sa mà mạnh mẽ cuốn tất cả vào chốn Phồn Hoa Huyết Cảnh. Chỉ tiếc, như một định mệnh, hắn chưa kịp đi đến nơi cao nhất số phận đã bắt hắn dừng lại, như cánh hoa bay đến ngày phải rơi xuống.

Thời gian qua đi, hắn đã trở lại, "con người hắn, từ đầu đến cuối chưa hề thay đổi", chỉ có tuổi tác cộng thêm làm hắn trưởng thành hơn. Có thể nói thời gian ấy chính là thời gian mà hắn từ một cậu trai trẻ trở thành một người đàn ông, tất nhiên chữ "cuồng" của hắn, nhiệt huyết với Vinh Quang của hắn, sự quan tâm đến Trương Giai Lạc của hắn chưa từng thay đổi.
Hắn vung kiếm với người Bách Hoa vì hắn không có tình cảm với Bách Hoa sao? Không, chỉ vì hắn chính là hắn, sẽ không bởi lời nói hay ý chí của ai mà dao động. Tình cảm với Bách Hoa hắn sẽ giữ trong tim mình, còn cuồng kiếm của hắn sẽ trực chỉ bất cứ ai ngăn trở hắn.
Hắn không trở về Bách Hoa chỉ đơn giản là vì hắn "thích" thôi sao? Không, hắn không về Bách Hoa vì hắn biết nếu làm thế sẽ càng ảnh hưởng đến Trương Giai Lạc, vốn đã vì hắn, vì Bách Hoa mà phải chịu quá nhiều tổn thương. Hắn không thể chia sẻ những thứ đó hộ Trương Giai Lạc thì ít nhất hắn cũng có thể giúp nó không nhiều thêm.
Tôn Triết Bình, người đàn ông ấy là như thế đó.

P/s: Đây là chút quan điểm và cảm xúc cá nhân về Tôn Triết Bình. Vốn muốn viết hay hơn, trau chuốt hơn cho hắn nhưng lại nhận ra những từ ngữ này mới thật nhất trong suy nghĩ của mình về hắn. Nếu thấy dở mong mọi người thông cảm.
Bạn ơi bạn đã chỉ ra nhiều thứ quá ít người nhìn thấy ở Tôn. Lá cũng cảm thấy Tôn là một người rất lãng mạn, rất có tâm hồn nghệ thuật. Những cái tên xoay quanh Tôn: Lạc Hoa Lang Tạ, Hoa Tàn Hoa Rơi, Táng Hoa, Bách Hoa, Phồn Hoa Huyết Cảnh, thậm chí Vô Phong, dù là do Tôn tự đặt hay tác giả aka hệ thống đặt, đều liên quan đến thi thơ, có lẽ tác giả muốn xây dựng nên một người như bạn nói: "một chàng trai có sự cuồng dã của tuổi trẻ, chút lãng mạn của thanh xuân và sự ngạo nghễ của nam nhi". Nếu nói Lạc giống hoa hàn mai đỏ, Lá cảm thấy Tôn chẳng khác gì một đóa bỉ ngạn, loài huyết hoa rực rỡ nở thành một dải sông máu, một kỳ cảnh vừa đẹp đến khó tin vừa bi đến khó nén. Chứ không phải Tôn chỉ là một cánh bướm bay qua trăm hoa, hay một người đi qua bụi hoa chẳng vướng một cánh hồng. Nói cho cùng, hắn chính là khởi nguồn của Bách Hoa, chẳng phải sao? Hoa, trong cái nhìn của người Trung Quốc, thường xuyên được so sánh với nam giới, nên chẳng có lý gì sự lãng mạn lại không thể đặt chung với một người đàn ông manly 100% như Tôn cả, bởi Tôn cuồng, và dã, chứ không hề cục súc thô thiển.

Chữ cuồng như sinh ra dành cho hắn vậy, đó là cái cuồng từ xương tủy từ gốc rễ con người, mà không phải do ngoại cảnh tác động. Đối mặt với một người, hắn dùng tư thái ngông nghênh tiếp chiến, đối mặt với một trăm người, hắn chắc chắn cũng như thế, không phải do khinh địch, không phải do ngu ngốc, mà là tự thân đã thế. Cùng một phong cách đánh hổ báo, có thể nhìn từ bề ngoài, hắn rất giống với Hàn Văn Thanh, với Tôn Tường hoặc Đường Nhu, nhưng thực tế, "kiếm của hắn rất độc", chữ độc trong độc nhất, duy nhất. Hàn Văn Thanh tiến tới vì chấp niệm không lùi, Tôn Tường và Đường Nhu vì nhiệt huyết do đối thủ đem lại, nếu đối thủ không đủ mạnh sẽ lập tức mất đi nhiệt huyết xông lên. Nhưng Tôn Triết Bình rất khác. Hắn không cần bất kỳ ai, bất kỳ chướng ngại nào để thắp nên sự cuồng bạo, khát máu, nó đến từ bản thân hắn, trong mọi hoàn cảnh, chỉ cần là chiến đấu, chỉ cần trong tay có kiếm, trước mặt có địch.

Như bạn nói đấy, "chỉ vì hắn chính là hắn, sẽ không bởi lời nói hay ý chí của ai mà dao động". Một con người nhất quán, trước sau như một (người thế này thủy chung lắm).

Rất nhiều người mà Lá biết, chưa đọc hết truyện, cho rằng Tôn ra đi vì sợ mình sẽ ganh ghét với hào quang của Lạc. Aiz, Tôn cần sao? Con người như Tôn, sẽ sao? Hắn, một người chỉ có chút tình chiến hữu vãng lai với Hưng Hân qua vài trận kề vai sát cánh, đã nguyện ý dõi theo bước đi của Hưng Hân đến tận về sau, còn sợ rằng mình sẽ điên lên vì không thể góp sức khi chiến đội cần, lại là một người sẽ ganh ghét đồng đội, hợp tác chí cốt sao? Cám ơn bạn đã nhìn Tôn từ con người hắn, mà không phải từ lăng kính tầm thường hóa một titan, người đã đứng trên đỉnh vinh quang từ buổi hoang sơ, từ khi bắt đầu.

Bạn là người lần trước để ý cái tên chương Hoa Tàn Hoa Nở, trong khi tên chiêu lại là Hoa Tàn Hoa Rơi, Lá đọc mà như thấy được tri kỷ. Bộ Toàn Chức Cao Thủ tái bản mới đã chia chương lại, chương đó không còn là một chương riêng biệt nên không thể kiểm tra đó là lỗi sai của ba Bướm hay là cố ý nữa, mà Lá cũng không biết bản thân mình muốn tin rằng đó là lỗi hay là cố ý. Khi dịch chương đó, Lá cố gắng tìm kiếm rất nhiều nguồn thông tin để xác nhận, không một nguồn nào hữu hiệu, mờ mịt như cái tên Tái Thụy Nhất Hạ của Tôn vậy.

Welcome bạn đến với fanclub Đệ Nhất Cuồng Kiếm, bạn viết hay lắm í :love::love::love:
 

Lotus

Nông dân công nghiệp
Team Chuyên Cần
Thần Lĩnh
Bình luận
218
Số lượt thích
1,030
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu
#13
Cái cmt ấy là cmt đầu tiên của mình ở bên này thì phải :ROFLMAO::ROFLMAO:. Ngày xưa toàn vào đọc chương thôi chứ ko đăng ký nick, từ chương Tôn Triết Bình trở về liên minh đã có ý tưởng viết vài dòng cho hắn rồi mới lập nick bên này :p:p.

Vốn muốn viết cho Dụ Văn Châu trước cơ vì Dụ Văn Châu mới là nhân vật mình thích nhất nhưng ấn tượng về màn trở về của Đại Tôn quá nên viết cho hắn trước. Có mấy ai khi mà được cảm thông, được trình bày nọ này chai kia lại chỉ đáp rằng:" Tôi thích" được như hắn. Nếu để ý sẽ thấy thoại của hắn rất ít, nhưng hầu như câu nào cũng lời ít ý nhiều, tất nhiên là trừ màn đấu khẩu với Diệp Tu ra : )))
 

Vương papa

Farm exp kiếm sống
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
44
Số lượt thích
187
Fan não tàn của
Vương đội ò.Ó
#14
Đúng là hỏi đến Đại Tôn là chị Lá viết được dài thật ?Bao ngầu ?

Welcome bạn đến với fanclub Đệ Nhất Cuồng Kiếm, bạn viết hay lắm í :love::love::love:
Cái cmt ấy là cmt đầu tiên của mình ở bên này thì phải :ROFLMAO::ROFLMAO:
Hình như e vừa thấy điều gì đó ?
 

Lá Mùa Thu

Sinh như Hạ Hoa, tử như Thu Diệp.
Bình luận
1,485
Số lượt thích
56,808
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
#15


17/08/2018

Chúc mừng Đệ Nhất Cuồng Kiếm tròn 20 tuổi!

Năm nay sinh nhật anh trùng Thất tịch, tức Lễ tình nhân phương Đông, thật là một ngày đặc biệt. Mà anh lại còn vừa đánh xong chung kết mùa 3, ôm về một chiếc cúp Á quân cho Bách Hoa nữa chứ.

Chỉ mới năm thứ hai vào Liên minh, đã để lại dấu ấn lịch sử thuộc về riêng mình, khiến cả Liên minh phải ngã gục dưới kiếm anh. Mà nào chỉ có năm nay, từ năm đầu tiên, nhiều năm về sau, Vinh Quang sẽ vĩnh viễn không quên một đội trưởng Bách Hoa cuồng dã ngang tàng, mang tên hoa mà trọng kiếm dưới tay nhuốm máu đỏ rực.

Năm nay anh có tất cả trong tay rồi, Tôn đội, sinh nhật vui vẻ!

--

Quà mừng Tôn đội mọi người đang up dần. Lá giữ chỗ trước, hết đợt sẽ tổng kết lên đây toàn bộ ^^

I. Quà không có yếu tố tình cảm, chỉ tập trung về Tôn:

1. [Bách Hoa] Hoa Khai Nan Chiết
By Lá. Về Bách Hoa, cũng là về hai kẻ điên Tôn Triết Bình & Trương Giai Lạc.

2. [Tôn Triết Bình] With & Wish
Đệ Nhất Cuồng Kiếm dưới góc nhìn một fan hâm mộ nữ. Cô có những mộng tưởng rất đáng yêu về nam thần, cũng có tình yêu và tín ngưỡng thuần khiết. Lối viết vừa gần gũi thực tế vừa hoa mỹ, thực không khác gì nam thần nhà cô. Chính như người ta nói vậy, idol nào fan nấy nha.

3. [Tôn Triết Bình] Còn Đây Tiếng Say Năm Đó
Một bài phân tích của fan Trung về Tôn Triết Bình, văn phong hoa mỹ, cực kỳ thích hợp cho fan não tàn của Đệ Nhất Cuồng Kiếm.

II. Quà có yếu tố tình cảm, hầu hết là về Song Hoa:

Có gei nên chỉ dẫn LINK.

III. Truyện convert:

Tranh với truyện của các đại thần Trung thì nhiều quá rồi, Lá sẽ up dần ít truyện convert mừng SN Tôn thôi, có chọn lọc, chắc sẽ lấy tầm 20 - 30% số lượng được đăng.

Lần nữa, Tôn đội sinh nhật vui vẻ!!!!!!!!!!! Yêu ngài!!!!!!

 
Last edited by a moderator:

Lá Mùa Thu

Sinh như Hạ Hoa, tử như Thu Diệp.
Bình luận
1,485
Số lượt thích
56,808
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
#16
Đại Tôn là một người có phần lãng mạn, ngầm yêu văn thơ lại có chút trung nhị, nên chọn bài phân tích hoa mỹ đến sáo rỗng này dịch tặng anh, mong anh âm thầm cười ở nơi nào đó, tóm lại cười một cái cho sinh nhật liền tốt. Bản dịch có cắt một hai câu gei.

Nếu có dịp, ta đích thân viết tặng ngài, hảo?

Vì Đại Tôn đặt tên mọi thứ xoay quanh mình đều có yếu tố chơi chữ, fan chơi chữ liên tục là chuyện dễ thấy, tỷ như trong bài dưới đây, cho nên trước đó mạn phép chú thích một phen:

Lạc Hoa Lang Tạ = Hoa rơi ngập lối
Tái Thụy Nhất Hạ = Ngủ thêm một mùa hạ, đồng âm với Ngủ thêm một giấc
Táng Hoa = Chôn hoa
Vô Phong, đại xảo bất công = Không sắc bén (thỉnh đọc thêm Toàn Chức chi Danh, cái tên này là cả một triết lý)
Song Hoa = Hai đóa hoa, thường để chỉ loài sen hai đóa cùng gốc
Bách Hoa = Trăm hoa


[Tôn Triết Bình] Còn đây tiếng say năm đó

Tác giả: 卡洛琳

Tóc mai thay màu tâm chưa đổi, thử cạn chén nay. Khúc cũ nghe lại, còn đây tiếng say năm đó.

Tâm cuồng kiếm đã từng thảo phạt càn quét chưa từng thay đổi, hắn nắm chặt trong tay thẻ tài khoản mới, về tới sàn đấu này, nâng chén đêm nay, muốn nghe khúc cũ.

Hùng tâm khó báo, chí lớn không suy, chấp vận mệnh bức lên đỉnh dốc, một Chém Vỡ Núi cũng phải vung hướng trời cao.

Kỷ niệm sinh nhật, viết lại bài phân tích này có phần khiến người nhàm chán. Nhưng người như Bình ca, thương đau nào hủy tráng chí, xiềng xích khó đổi kiêu cuồng, việc này nếu hắn biết, hẳn cũng sẽ cười qua chuyện đi.

Viết xong một mạch còn phải lấp thêm hố khác, dù sao hắn, hoặc bọn hắn, trong truyện vĩnh viễn là tốt nhất.

1. Tôn Triết Bình người này

Tôn Triết Bình, đệ nhất cuồng kiếm Vinh Quang năm xưa, vung kiếm liền Phồn Hoa Huyết Cảnh nở mười dặm, ra đi liền Tái Thụy Nhất Hạ mộng bao năm.

Hắn là một gã trai lười nhác lại khoáng đạt. Cực cuồng, cực ngông, cực coi trời bằng vung, cực nghênh ngang bất kể, trừ hiếm hoi vài người vài việc để tâm, còn lại hết thảy như chẳng hề vào mắt. Hắn là kẻ không thích tốn công vào những chuyện bên lề. Có chướng ngại liền chém, có đối thủ liền đánh.

Ngông cuồng trời sinh cùng phóng khoáng tự có, vô số ví dụ để làm chứng. Tỷ như hắn từng là đệ nhất cuồng kiếm, mà cuồng kiếm được xưng là nghề manly nhất Vinh Quang, hắn lại chẳng cho là gì cứ việc mặc vào đồng phục sắc hồng, đặt cho nhân vật cái tên Lạc Hoa Lang Tạ. Dưới trọng kiếm huyết cảnh nhuộm trời, hắn lại không hỏi gió tanh hỏi hoa rơi, sát na thu kiếm, là cánh hoa tàn lững lờ nổi trên máu khô, một đường phủ đầy đất cạn.

Chữ khắc trên trọng kiếm của đội trưởng Bách Hoa là Táng Hoa, mà trong mắt Tôn Triết Bình cũng chỉ là món vũ khí vừa tay. Hắn nghe thấy cái tên quỷ dị của vũ khí bạc mình cầm, nói tốt lắm, ngầu lắm. Điềm dữ hay vận xui, trong mắt hắn chỉ là trò cười.

Cả Tái Thụy Nhất Hạ của hắn nữa, nghe vào như một cuồng kiếm ẩn danh gối đầu trên vò rượu, kiếm gác bên chân, say ngủ ngàn năm. Trong mộng xuân thu trằn trọc không tỉnh lại, tỉnh lại cũng là lúc chấn kiếm tàn sát khuynh thiên hạ.

Tôn Triết Bình tự có lãng mạn của riêng mình, như một khắc ngông cuồng ở Hoang Mạc Phía Tây nói ra câu "Song Hoa làm sao đủ, phải Bách Hoa mới được", tiêu sái mà ngoạn mục. Mâu thuẫn và thống nhất đó bắt nguồn từ đâu? Từ kiêu ngạo của hắn, bất kể của hắn —— làm điều có ích nhất, sống cho thoải mái nhất, không trú chân ở chuyện không đâu.

Trong lý giải của tôi, hắn không chút nào mang đến cảm giác tổng giám đốc bá đạo, tổng giám đốc bá đạo thường sẽ chú ý hình tượng. Nhưng hình tượng là cái gì? Tôn Triết Bình có lẽ mười tám năm trước đã ném vào xó, đi ngang qua nếu thấy cản đường e còn vung chân đá văng.

Hắn là một thanh kiếm tốt chém núi xé trời, đại xảo bất công, phong vào trong tráp vẫn thét vang vạn dặm, mà một khắc được vung dậy, ánh kiếm sẽ như sông dài trải rộng, không gì không thể trảm đoạn, như Thái A như Long Tuyền, khi rèn đúc ánh đỏ khí tím đều bừng bừng. Cho dù trầm luân cổ ngục, cho dù chôn vùi mai một, vẫn có thể đêm đêm tỏa khí hướng trời. [1]

Mà trải nghiệm đời hắn lại để hắn không chỉ dừng ở từng ấy. Hắn là một nhân vật có tính đặc trưng, một kiểu anh hùng bị chôn lấp, bị lãng quên, bị bi kịch.

Con người hắn, thật sự viết trọn bốn chữ người mất cảnh còn.

Nhưng hắn khinh khi bi kịch, không để vào mắt.

2. Chết yểu và anh hùng

Trương Giai Lạc và Tôn Triết Bình đôi hợp tác này ở giới eSports thậm chí cả giới thể thao đều rất đặc thù, bọn hắn đại diện cho hai quần thể hoàn toàn khác biệt —— vuột mất thứ chỉ cách gang tay, chấn thương không làm sao cứu vãn, điểm kết thúc của hai người này chính là bại bởi thời vận. Mà nếu nói bi kịch của Trương Giai Lạc ở chỗ cầu mà không được, chiếc cúp quán quân kia của hắn là ngựa vọng nhìn núi xanh mà chạy đến đứt hơi tàn, thì bi kịch của Tôn Triết Bình liền có hai chữ then chốt là chết yểu.

Vinh quang chết yểu, mộng tưởng chết yểu, hào quang chết yểu cùng tương lai rực rỡ, đều chết yểu.

Hắn nào phải ai khác, hắn nhưng là một thiếu niên thiên tài a. Còn ngạo đến cực, kiêu ý ngông cuồng, ý khí tràn trề như yên bạc chiếu ngựa trắng [2], ắt phải bảng vàng đề tên.

Nhưng lưỡi đao hiện thực cứ thế nện ngược xuống đầu, chặt đứt huy hoàng còn chưa kịp trải dài của bọn hắn.

Tai họa khó giải, ngăn bất kỳ đường nào cứu vãn. Một tuyển thủ chuyên nghiệp, chấn thương tay là thứ tuyệt mọi quan hệ giữa vinh quang đỉnh cao và một con người, chẳng màng xét đến anh ta liệu có kiên cường, liệu có nỗ lực, liệu có thiên phú trác tuyệt. Khoa Phụ lao đầu theo thái dương lặn về tây, nước sông Hoàng Hà hay Vị Thủy đều cứu không được hắn. Mệnh trời không cho hắn đầm nước giải khát, cũng không để hắn đến được nơi mặt trời trú chân. Quán quân kia là thái dương vành vạnh thấy được bằng mắt, nhưng vận mệnh không cho hắn bước tiếp con đường tranh giành.

Tàn khốc nhất chẳng gì ngoài một tia hi vọng cũng không để lại.

Tiếc nuối của Phồn Hoa Huyết Cảnh nằm ở chỗ mở đầu quá long trọng nhưng kết thúc quá vội vàng, mà khi màn che khẽ lộ, câu chuyện lẽ ra thuộc về họ lại quá đẹp. Nếu nhìn từ mùa giải thứ ba, nhìn từ góc nhìn thượng đế của khán giả, sẽ thấy được hai thiếu niên thiên phú kinh người lại tràn đầy nhiệt huyết, trăm ngàn chướng ngại không lùi, một đường đánh tan ngăn trở, sóng vai tiến tới. Thiếu niên đệ nhất cuồng kiếm và thiếu niên đệ nhất đạn dược từ lúc khởi đầu đã đứng trên đỉnh vinh quang, một lòng tin tưởng tương lai của mình sẽ tỏa sáng vô ngần, họ vui sướng tự do, một đường hướng về phía trước, chạy về phía trước, cùng chạy về một điểm cuối bi thảm, đau đớn tận cùng, không thể cứu vãn.

Sau một bước hụt chân đỉnh cao không còn cơ hội kế tiếp, nghênh tiếp hắn chính là vực sâu vạn trượng.

Tôi thật sự không biết thiên tài trẻ tuổi kiêu ngạo này năm đó đã làm cách nào giải quyết giấc mơ và vinh quang chết yểu của mình.

Nhưng Tôn Triết Bình vẫn gánh nổi.

Hắn không cam tâm, nhưng hắn vẫn chấp nhận, rất thản nhiên.

Người này là chân chính cuồng. Hắn nói nếu chỉ có thể biểu hiện mấy phút, thì để mọi người chiêm ngưỡng ngoạn mục trong mấy phút ấy đi.

Trương Giai Lạc là kiêu căng khiêu khích mà nhìn vào vận mệnh, nói mày không thể đánh bại tao, tao không chịu thua; còn Tôn Triết Bình là không để vận mệnh vào mắt. Cuồng là bản chất con người hắn, núi cao giang hồ xa đều không hủy nổi ngông ngạo của hắn, cuồng của hắn trong truyện có ở tận bốn năm sau khi rời bước đỉnh cao, cuồng của hắn xưa nay không phải dựa thế mà lên, càng bỏ xa ngàn dặm loại kiêu căng ngu dốt gào thét không biết trời cao đất dày, đó là một loại tự tin khắc vào trong xương, hoặc nên nói rằng một loại tự mình hiểu mình:

"Đó là cuồng, là ngạo của Tôn Triết Bình. Còn xem thường đối thủ ấy à? Loại sai lầm cấp thấp này sẽ không bao giờ xuất hiện ở những tay lão làng kinh nghiệm dư dả như hắn."

Cho nên đừng nói hắn giàu hay bá, dù lưng giắt bạc triệu hay hai bàn tay trắng, Tôn Triết Bình hắn vẫn cứ là Tôn Triết Bình. Cuồng của Tôn Triết Bình, lại có quan hệ gì với tiền.

Nếu viết một câu chuyện võ hiệp, hắn chính là loại hiệp khách trời sinh đã dã, áo gai rượu đục trảm mã đao, nhìn đủ phong vân quỷ quyệt thế gian. Nếu phối một bài hát cho hắn, ắt chính là "Chớ hỏi quẻ".

Chớ hỏi quẻ, đời người may rủi đã định sẵn. Phục Hy Văn Vương nếu không chết, người nay đâu vì cổ nhân khóc. [3]

Bói quẻ? Vận mệnh? Đời người may rủi đã định sẵn. Hắn nhìn thấu thế sự, bao nhiêu quy tắc ẩn giấu tiềm tàng không thể thay đổi, Tôn Triết Bình chọn thỏa hiệp, càng chọn quay về, tạm trợ Hưng Hân, gia nhập Nghĩa Trảm, đều dùng tư thái dứt khoát nhất nhanh gọn nhất. Hắn không thể tiếp tục con đường đánh giải, vậy thì hất tay giải nghệ, như một đao chặt đứt truyền kỳ, không lãng phí thời gian trên những gì vô vị vô phương. Mà hắn lựa chọn quay về, là để mọi người thấy cảnh ngoạn mục cực hạn chỉ trong vài phút ấy.

Cuộc đời hắn vĩnh viễn tiến về phía trước, đạp xuống toàn bộ.

Thật ngầu.

3. Song Hoa

Tôn Triết Bình và Trương Giai Lạc, đôi cựu át chủ bài Bách Hoa, là hai thiếu niên thiên tài bị hiện thực giũa mài đến thương thống đầy mình.

Bị tai họa ngăn bước, bị số mệnh loại trừ, thế nhưng không ai trong bọn hắn cúi đầu, ai cũng không cúi đầu.

Bọn hắn là đôi hợp tác độc nhất vô nhị, hai người duy nhất trên thế giới có thể đánh ra Phồn Hoa Huyết Cảnh. Nhưng Lạc không phải rời khỏi Tôn liền lạc lối thất thố, mà Tôn cũng không phải chỉ có Lạc trong đời này. Khi bọn hắn hợp tác có thể đánh ra Phồn Hoa Huyết Cảnh chấn kinh Liên minh, có thể khiến Bách Hoa trở thành hắc mã mạnh nhất vượt lên dẫn đầu. Nhưng một khi ly tán, kiên cường của bọn hắn đều được thể hiện rõ rệt, tiểu đội phó hoạt bát lãng mạn vô ưu vô lo ấy chỉ trong một đêm phải kế thừa gánh nặng nguy nan, từ đó dưới họng súng Liệp Tầm vốn sinh phồn hoa là ánh lửa ngút trời. Hắn một thân một mình mang Bách Hoa đi rất xa, kém một chút đã có thể đi đến điểm cuối.

Tôi là một tay bút Song Hoa bản mệnh, dĩ nhiên hận không thể đem mọi thứ đẹp nhất trên đời viết về hai người họ, sau đó chém phần phật ca ngợi tình cảm giữa họ. Trong lòng tôi họ chính là đôi cộng sự hợp ý từ tận linh hồn.

Nhưng tôi phải nói, họ là bình đẳng. Song Hoa trước nay đều bình đẳng, vừa bình đẳng lại bổ sung cho nhau, chưa bao giờ là mối quan hệ dựa dẫm. Rời đi một người liền hoang mang lúng túng, đó không gọi là sự hợp ý từ linh hồn, đó gọi là thiểu năng.

Lạc đáp Tôn bằng một hợp tác hoàn mỹ và một giấc mơ cùng nhau đánh đến đỉnh cao go pro, mà lúc Tôn còn, Lạc có thể vô tư không buồn không lo thỏa thuê vẫy vùng giữa mộng đẹp Phồn Hoa Huyết Cảnh.

Khi bên nhau hoa gấm rực rỡ huy hoàng, khi ly tán mỗi người gánh vác một phương.

Đấy mới nên là Song Hoa.

4. Còn đây tiếng say năm đó

Trong nguyên tác, Tôn Triết Bình là sự thu nhỏ của quần thể các tuyển thủ đời đầu vì chấn thương mà phải dứt bỏ sàn đấu, bị đại chúng lãng quên. Nếu nói cao hơn xa hơn, hắn có lẽ thuộc về hình tượng anh hùng bi kịch, bị chôn vùi bởi thủy triều không thể chống chọi.

Dẫn một câu từ khiến người yêu cực cũng đau cực, câu chuyện sau nó không hoàn toàn tương đồng cuộc đời Tôn Triết Bình, nhưng ý cảnh có chỗ phù hợp:

Tướng quân trăm trận thanh danh tận, hướng mặt Hà Lương, quay đầu vạn dặm, cố nhân vĩnh tuyệt. [4]

Quay đầu chỉ thấy vạn dặm, cố nhân vĩnh viễn không còn.

Cách biệt bốn năm quay về sàn đấu, Vinh Quang đã không phải Vinh Quang cũ, Liên minh đã không phải Liên minh quen, người cũng không hoàn toàn người từng biết.

Cảnh còn người mất. Hoặc có lẽ, cảnh không còn, người cũng đã ra đi.

Nhưng Tôn Triết Bình cuối cùng vẫn quay về.

Tóc mai thay màu tâm chưa đổi, thử cạn chén nay. Khúc cũ nghe lại, còn đây tiếng say năm đó. [5]

Tâm cuồng kiếm quét ngang thiên hạ chưa từng giảm, hắn cầm trong tay tài khoản mới, về tới sàn thi đấu cũ, thử đem mình của hiện tại, nghe lại khúc battle cry năm xưa.

Hùng tâm khó báo, chí lớn không suy, chấp vận mệnh bức lên đỉnh dốc, một Chém Vỡ Núi cũng phải vung hướng trời cao.

- End -

[Phụ lục]

[1] Biến tấu từ "Cổ kiếm thiên"

[2] Xuất từ "Hiệp khách hành"

[3] Dẫn từ "Chớ hỏi quẻ"

[4] Dẫn từ "Hạ tân lang - Tống Mậu gia thập nhị đệ"

[5] Dẫn từ "Thải tang tử - Thập niên tiền thị tôn tiền khách"
 

Shinny

Gà con tiến hóa
Bình luận
5
Số lượt thích
11
#18
Cho em hỏi câu Sinh như Hạ hoa, tử như Thu diệp trong tiếng thế nào ạ. E thực sự rất thích câu này ạ


TÔN TRIẾT BÌNH

Viết về Tôn Triết Bình, cũng thật không rõ nên nói đến Lạc Hoa Lang Tạ hay Tái Thụy Nhất Hạ. Nhưng có một điều tôi biết chắc chắn, a Hoa hay a Hạ dưới tay anh cầm, đều cuồng đều dã, buông thả xâm lược như lửa.

Tôn Triết Bình sinh vào tháng 8, giữa hạ hoa nở, rực rỡ dưới nắng, cũng như cuộc đời tuyển thủ chuyên nghiệp của anh, tuy ngắn ngủi, nhưng lóa mắt không gì sánh kịp. Mỗi một phút có Tôn Triết Bình trong trận, trọng kiếm đều sẽ ngoạn mục vung lên.

Anh khác gì hiện thân của câu "sinh như hạ hoa"? Lạc Hoa Lang Tạ chi Hoa, Tái Thụy Nhất Hạ chi Hạ.


Tóm lại, ngoài có cuồng dã trong có nghệ thuật, Tôn đội là người đáng để bạn và tôi não tàn vì anh ấy.

Welcome to hội những người phát cuồng vì Tôn Triết Bình!

❀❀❀

Giới tính: Nam

SN: 17/8 (Sư Tử)

Nhóm máu: O, cao 1m83

Ra mắt liên minh Vinh Quang: mùa giải thứ 2 (chiến đội Bách Hoa)

Chuyển nhượng/giải nghệ: giữa mùa giải thứ 5 vì chấn thương tay mà ngừng thi đấu, cuối mùa giải thứ 5 giải nghệ, giữa mùa giải thứ 9 quay về theo lời mời của Nghĩa Trảm, nhưng trước đó gia nhập Hưng Hân để giúp tham gia vòng đấu LAN của vòng khiêu chiến

Acc đang cầm: Tái Thụy Nhất Hạ (cuồng kiếm sĩ)

Vũ khí: Vô Phong (trọng kiếm – cam)

Chiến đội: Nghĩa Trảm (hiện tại), Hưng Hân (mùa giải 9)

Acc từng cầm: Lạc Hoa Lang Tạ (cuồng kiếm sĩ)

Vũ khí: Táng Hoa (trọng kiếm – bạc)

Chiến đội: Bách Hoa (mùa giải 2 – 5, cựu đội trưởng đời đầu)

Danh hiệu: Đệ nhất cuồng kiếm (cựu)

Giải thưởng: Á quân mùa giải thứ 3 Vinh Quang

Người đầu tiên đưa hình thức “át chủ bài đôi” vào liên minh Vinh Quang, cùng Trương Giai Lạc sáng tạo đấu pháp Phồn Hoa Huyết Cảnh càn quét toàn bộ liên minh, chỉ dừng bước trước Khước Tà của Diệp Thu. Khi còn ở Bách Hoa, cùng đội phó Trương Giai Lạc tạo thành tổ hợp Song Hoa làm nên thương hiệu cho chiến đội Bách Hoa. Làm người thẳng thắn cuồng ngạo, phong cách đánh cuồng dã hổ báo.

Đặc điểm nhận dạng trong các tranh vẽ: Tay trái băng vải, hoa trên đầu.

❀❀❀

Đại Tôn, Tôn đội, Tôn đệ nhất cuồng kiếm

Tôn tổng, Tôn hào, liên minh đệ nhất tổng công

Tôn cuồng bá khốc huyễn duệ

Tôn Đại Hoa, Tôn ông nội

❀❀❀


.​
 

Phong hạ

điền cho hết, trường phong kiếp kiếp, tẫn tự vân
Thần Lĩnh
Bình luận
478
Số lượt thích
954
Team
Yên Vũ
Fan não tàn của
Sở Vân Tú
#19
Hihi xin phép Lá em trả lời trước bạn ấy những gì em biết ạ ;)
Cho em hỏi câu Sinh như Hạ hoa, tử như Thu diệp trong tiếng thế nào ạ. E thực sự rất thích câu này ạ
Nguyên văn câu này là “Sinh như hạ hoa chi xán lạn, tử như thu diệp chi tĩnh mỹ”, trích từ tập thơ Stray birds (Chim Lạc) của nhà thơ cổ Rabindranath Tagore. Bản gốc là tiếng bengal, dịch sang tiếng Anh là "Let life be beautiful like summer flowers and death like autumn leaves" (do chính tác giả dịch). Tiếng Trung "生如夏花之绚烂,死如秋叶之静美"
Ngoài ra tập thơ này còn rất rất nhiều câu rất rất hay khác mà mình rất rất thích:
“Clouds come floating into my life, no longer to carry rain or usher storm, but to add color to my sunset sky.”
“What you are you do not see, what you see is your shadow.”
"I cannot choose the best.
The best chooses me"
“The stars are not afraid to appear like fireflies.”
 
Last edited:

ButNgonPhi

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
500
Số lượt thích
6,246
Location
Hàng Châu
Fan não tàn của
Team Tiểu đội trưởng, Sở-Tô-Nhu-Quả-Đới
#20
Sống như hoa mùa hạ,
Chết như lá mùa thu
Còn gì lưu luyến nữa?

Hạ Hoa có thể suy thành Tái Thuỵ Nhất Hạ x Bách Hoa Liêu Loạn

Thu Diệp thành Tô Mộc Thu x Diệp Tu

Sinh như Hạ Hoa, tử như Thu Diệp.
Hạ Hoa sinh ly, Tán Tu tử biệt.
Khớp lắm thay!
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook