[Project] Mừng sinh nhật Dụ Văn Châu 10/2/2019

Status
Not open for further replies.

Lá Mùa Thu

Sinh như Hạ Hoa, tử như Thu Diệp.
Bình luận
1,485
Số lượt thích
56,087
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
#1


Project Mừng SN Dụ đội

Tư Văn Như Châu
10/2/2019


2019, mùa giải thứ tư Liên minh Vinh Quang chuyên nghiệp, Thế hệ Hoàng kim ra đời.
Mà Dụ Văn Châu, là một trong những ngôi sao sáng nhất.
Đệ nhất thuật sĩ tương lai, đội trưởng đội quán quân tương lai, đội trưởng của các đội trưởng tương lai.
Mừng Vinh Quang lần đầu diện kiến anh trên sàn đấu!

~ *** ~​


Thời gian tổ chức dự kiến: 8/1 - 26/2

- Các bạn tham gia project ơi: Đăng fic với tag [Mừng SN Dụ Văn Châu 2019] vào lúc 4:00 mỗi chiều nha. Những ngày có lịch đăng trùng, Lá sẽ thông báo riêng trên Discord.
- Các bạn chưa tham gia project ơi: Ủng hộ mọi người bằng cách like hoặc comment khi đọc nha.
- Hoặc bạn có thể pm Lá trên forum hoặc trên Phòng tự sát Discord Toàn Chức để gửi bài cảm nhận, phân tích, bày tỏ tình yêu với Dụ đội <3


Vì project có cả fanfic lẫn cảm nhận phân tích, có yếu tố tình cảm lẫn không, nên sẽ được đăng ở nhiều nơi khác nhau, tránh gây hiểu nhầm cho người đọc.
Dưới đây là lịch đăng project và vị trí box đăng truyện cho các bạn tham gia lẫn bạn đọc dễ theo dõi.
Khi hết project Lá sẽ tổng hợp và dẫn link lại lần cuối, cùng chung tay tổ chức SN Dụ đội 2019 thật hoành tráng nào!


Lịch đăng project:

08/01: Fanfic: [Dụ Hoàng] Hoàng Thiếu Thiên, đội trưởng gọi cậu về ăn cơm 04 by @Phi Tuyết

09/01: Fanfic: [Dụ Hoàng] Hoàng Thiếu Thiên, đội trưởng gọi cậu về ăn cơm 05 by @Phi Tuyết

10 & 11/01: Dành đất cho SN Trương Tân Kiệt

12/01: Fanfic: [Dụ Hoàng] Dữ Cộng 09 by @Vịt Xinh Xắn & @Tô Mộc Tu

13/01: Fanfic: [Dụ Hoàng] Dữ Cộng 10 by @Vịt Xinh Xắn & @Tô Mộc Tu

14/01: Fanfic: [Dụ Hoàng] Dữ Cộng Diễn đàn luận 4 by @Lá Mùa Thu

15/01: Fanfic: [Dụ Hoàng] Dữ Cộng 11 by @Vịt Xinh Xắn & @Tô Mộc Tu

16/01: Fanfic: [Dụ Hoàng] Dữ Cộng 12 by @Vịt Xinh Xắn & @Tô Mộc Tu

17/01: Fanfic: [Dụ Hoàng] Dữ Cộng Diễn đàn luận 5 by @Lá Mùa Thu

18/01: Fanfic: [Dụ Hoàng] Dữ Cộng 13 by @Vịt Xinh Xắn & @Tô Mộc Tu

19/01: Fanfic: [Dụ Hoàng] Dữ Cộng 14 by @Vịt Xinh Xắn & @Tô Mộc Tu

20/01: Fanfic: [Dụ Hoàng] Dữ Cộng Diễn đàn luận 6 by @Lá Mùa Thu

21/01: Fanfic: [Dụ Hoàng] Dữ Cộng 15 by @Vịt Xinh Xắn & @Tô Mộc Tu

22/01: Fanfic: [Dụ Hoàng] Dữ Cộng 16 by @Vịt Xinh Xắn & @Tô Mộc Tu

23/01: Fanfic: [Dụ Hoàng] Dữ Cộng 17 by @Vịt Xinh Xắn & @Tô Mộc Tu

24/01: Fanfic: [Dụ Hoàng] Dữ Cộng 18 by @Vịt Xinh Xắn & @Tô Mộc Tu

25/01: Fanfic: [Dụ Hoàng] Dữ Cộng Diễn đàn luận 7 by @Lá Mùa Thu

26/01: Fanfic: [Dụ Hoàng] Dữ Cộng 19 by @Vịt Xinh Xắn & @Tô Mộc Tu

27/01: Fanfic: [Dụ Hoàng] Dữ Cộng 20 by @Vịt Xinh Xắn & @Tô Mộc Tu
Fanfic: [Dụ Hoàng] Hiệp Lộ Tương Phùng by @Bế Các Miên & @Tô Mộc Tu

28/01: Fanfic: [Dụ Hoàng] Dữ Cộng Diễn đàn luận 8 by @Lá Mùa Thu

29/01: Fanfic: [Dụ Sở] Mưa Hỗn Loạn by @Neko-chan


10/02: Sinh nhật vui vẻ, Dụ đội!!

- [Phân tích] Tâm của Dụ Văn Châu by @Tiếu & @Lotus (phía dưới)
- Cảm nhận by @Lotus, @cây cỏ, Vinh Quang (phía dưới)
- Fanfic: [Dụ Văn Châu] Chín Vạn Dặm Đi Cùng Gió by @Mạc Tư Thân Ngoại
- Fanfic: [Dụ Hoàng] Lại Cắm Hoa Mai Say Lạc Dương by @Gingitsune (fanfic boy love)
- Fanfic: [Dụ Sở] Tương Phùng by @Lotus


28/02: Fanfic: [Dụ Văn Châu] Từng Bước Mà Lên by @cây cỏ
 
Last edited by a moderator:

Lá Mùa Thu

Sinh như Hạ Hoa, tử như Thu Diệp.
Bình luận
1,485
Số lượt thích
56,087
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
#2


Mừng sinh nhật Dụ Văn Châu – Phân Tích Đế

Tác giả: @cây cỏ

Vào ngày hè đẹp trời năm 2017, tôi đang buồn chán và kiếm phim anime xem, ai ngờ Toàn Chức Cao Thủ lại đập vào mắt mình, thế là quyết định xem thôi. Ngày thứ 2 tôi xem phim này là lúc tay tàn Dụ Văn Châu - Phân Tích Đế xuất hiện. Tôi nghĩ tại sao anh có thể xoay bút giỏi và đẹp như vậy! Mà đôi tay cũng đẹp nữa, thật sự rất ngưỡng mộ. Lúc đó tôi chỉ nghĩ được có vậy thôi, nhưng đến lúc ảnh xem xong video trận pk giữa Trục Yên Hà (Quân Mạc Tiếu) vs Nhiễu Ngạn Thùy Dương và kỷ lục phó bản của khu 10 nữa, những lời nhận xét của ảnh rất hay, rất đúng trọng tâm, nhưng nó chủ yếu nói khái quát, không phân tích kĩ hơn, nên lúc đó tôi không thể nào công nhận ảnh là Phân Tích Đế được.

Bất ngờ hơn Thiếu Thiên lại gọi Dụ Văn Châu là đội trưởng. Trận Pk giữa Quân Mạc Tiếu vs Sách Khắc Tắc Nhĩ (sao có một thuật sĩ đẹp như một phù thủy vậy trời) tôi nhận ra một điều: Tại sao các trận đánh khác tốc độ tay của Diệp Tu, Vương Kiệt Hi hay cả Hoàng Thiếu Thiên đều rất là nhanh, mà tốc độ của Dụ Văn Châu như rùa mà lại là đội trưởng của Lam Vũ? Những lời nhận xét, phân tích, cuộc nói chuyện với Diệp Tu vẫn làm tôi chưa hiểu rõ tại sao một tay tàn lại làm được đội trưởng!

Tôi bắt đầu đọc bộ truyện TCCT là lúc tôi bắt đầu từng bước hiểu ra.

Chỉ cần đọc TCCT cũng đủ hiểu biết Văn Châu xứng đáng là đội trưởng Lam Vũ như thế nào. Một người ôn hòa, bao dung, đáng tin cậy, một trong tứ đại tâm bẩn chiến thuật của Liên Minh, cho dù tay tàn vẫn là tuyển thủ hạng sao, đệ nhất Thuật sĩ, hơn nữa có thể chịu đựng được thuộc tính nói nhiều của Thiếu Thiên và cũng có thể làm ổng im lặng được một lúc. Mà xét cho cùng, trong các đội viên Lam Vũ thì chỉ có Văn Châu là người phù hợp nhất.

Trong phim hoạt hình TCCT nói Dụ Văn Châu là “Phân Tích Đế”, chính văn thì không có viết.

Nhưng, những câu nói: “Kỷ lục của đấu pháp mới này xuất hiện tổng cộng ba lần.”“Hai đội ngũ lại trùng hợp nghiên cứu ra đấu pháp mới cùng một lúc ư? Chú ý bọn Quân Mạc Tiếu ở kỷ lục đầu tiên, trong đội ngũ có một người tên là Ly Hận Kiếm, nhưng sau khi bị Gia Vương Triều vượt mặt, trong đội ngũ của họ không thấy tên Ly Hận Kiếm nữa, lại thay bằng một tên Lưu Mộc. Hai nhân vật này chức nghiệp không giống nhau, nên chắc hẳn không phải cùng một người. Trong phó bản này, kiếm khách cũng không có ưu thế gì hơn cuồng kiếm sĩ. Nếu bởi vì người chơi kiếm khách có trình độ cao hơn vị cuồng kiếm sĩ kia, thì sao lần đầu lại không gọi thẳng tên kiếm khách này tới? Lý do lớn nhất có thể là, đấu pháp mới do Quân Mạc Tiếu nghiên cứu, còn tên cuồng kiếm sĩ Ly Hận Kiếm là người của bên Gia Vương Triều lẫn vào đội ngũ của họ, sau khi theo bọn họ học được đấu pháp mới, trở lại hướng dẫn người của Gia Vương Triều lập kỷ lục, bấy giờ Quân Mạc Tiếu đương nhiên không thể tìm Ly Hận Kiếm nhờ hỗ trợ nữa, nên mới tìm tới tên kiếm khách Lưu Mộc này.”

“Thế nên có lẽ còn chút nguyên nhân đặc biệt khác khiến gã cực kỳ coi trọng kỷ lục của phó bản này. Trước thì tranh đấu kỷ lục ở Rừng Rậm Băng Sương với Quân Mạc Tiếu, sau đó thậm chí còn lẫn vào đội của Quân Mạc Tiếu để thăm dò tình báo, xem ra gã rất coi trọng Quân Mạc Tiếu, có thể khiến tuyển thủ chuyên nghiệp chú ý đến mình, Quân Mạc Tiếu cũng không phải dạng vừa đâu. Anh có cảm giác, Lưu Hạo rất hiểu Quân Mạc Tiếu. Hành vi của gã nhằm che giấu mục đích nhắm vào đối phương, che giấu sự sợ hãi, công nhận và tin cậy của mình. Bởi vì sợ, gã mới chạy đi dò hỏi tình hình của đối phương; Bởi vì công nhận, gã ăn cắp được đấu pháp của đối phương đã trực tiếp sử dụng ngay, cũng bởi vì gã tin tưởng đấu pháp của đối phương là lựa chọn tốt nhất, không có chiến thuật nào ưu tú hơn.”- Trích chương 183

Đây không phải là con người nữa, đây đúng là Phân Tích Đế mà, anh phân tích quá xuất sắc, biết và hiểu rõ nội tâm, cách suy nghĩ, từng hành động của đối thủ và không biết trong Liên minh liệu có người nào có thể phân tích được như vậy nữa không? Chỉ đọc thôi mà tôi có thể tưởng tượng rằng giọng nói từ từ, trầm ổn, anh không phải đang phân tích mà chỉ trần thuật lại sự thât thôi. Chính lời nói như vậy khiến cho tôi có cảm giác yên tâm mà tin tưởng lời anh nói là đúng, là thật. Và từ đó chỉ cần anh xuất hiện là tôi thích, chỉ cần anh nói là tôi auto tin tưởng. Cảm ơn anh đã xuất hiện trong TCCT.

Chúc mừng mừng sinh nhật anh – “Phân Tích Đế” tay tàn Dụ Văn Châu 0210!

art from Google
 
Last edited:

Lá Mùa Thu

Sinh như Hạ Hoa, tử như Thu Diệp.
Bình luận
1,485
Số lượt thích
56,087
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
#3


Mừng SN Dụ đội!

Tác giả: Vinh Quang
Thực ra cũng gần tới sinh nhật của Dụ đội rồi, vị đại thần mà tôi đã luôn dành rất nhiều tình cảm. Mỗi năm tôi luôn chúc anh ấy có những điều hạnh phúc nhất, những điều may mắn nhất, nhưng năm nay tôi thật sự muốn viết lại đôi lời về cảm xúc của mình dành cho anh ấy,cũng là điều mà tôi luôn khao khát muốn nói ra…

Lần đầu tiên đọc qua nguyên tác tôi vẫn không có ấn tượng gì về anh. Trong suy nghĩ của Dụ Văn Châu chỉ là một người đội trưởng bình thường, luôn quan tâm đội viên, là một người cộng sự tốt của Hoàng Thiếu Thiên. Trong giới liên minh, mỗi người đều có một tính cách riêng mang những gam màu tươi sáng nổi, thì Dụ Văn Châu hiện lên thật bình thường đến mờ nhạt không một chút gì nổi bật…

Đôi lúc tôi tự hỏi tại sao một người như thế lại khiến Thần Phiền của liên minh ngoan ngoãn vâng lời? Khiến cho Diệp thần mỗi khi nhắc tới đều khen ngợi? Tôi đã cố gắng tìm lại những đoạn trích về Dụ Văn Châu, tôi muốn từ trong những dòng chữ đen đen kia vẽ ra được dáng hình người đội trưởng này, không hiểu sao càng tìm hiểu về anh trái tim tôi càng đập nhanh hơn dường như đã qua quỹ đạo tôi có thể khống chế…

Khi còn là học viên trong huấn luyện doanh, Dụ đội luôn là người đứng cuối cùng. Liệu trong khoảng thời gian đó anh đã chịu bao nhiêu sự coi thường? Khi ấy anh có tuyệt vọng chăng? Mọi người đều cho rằng anh không thể thành công trên cái vũ đài Vinh Quang hoa lệ này, tại sao anh vẫn cố gắng? Có lẽ mọi người nghĩ rằng anh ấy biết thất bại mà vẫn làm đúng là ngu ngốc… Có kiên trì và nghị lực thì sao chứ? Trên đời này có những ranh giới mà ta không thể vượt qua… Tôi đã cho rằng mỗi khi thất bại, anh ấy có lẽ đã thất vọng và nản lòng anh ấy sẽ sớm từ bỏ thôi… Nhưng không, khi anh thắng Ngụy Sâm, anh chỉ nhàn nhạt nói:

‘Đa tạ tiền bối chỉ giáo.’

Tim tôi bỗng nhiên thấy nhoi nhói trong lòng, tôi bỗng nhiên thấy hối hận về những điều mình nghĩ, làm sao tôi có thể nghĩ về anh ấy như thế.. Một nỗi hổ thẹn như bao quanh lấy tôi… Tôi dường như không dám nhìn vào những dòng chữ trên màn hình... Tôi chợt nghĩ, tại sao anh ấy lại không liếc nhìn mọi người xung quanh, tại sao anh ấy có thể bình thản, trầm tĩnh nói ra câu ấy. Người anh ấy thắng là Ngụy lão đấy... Một trong những đại thần bậc nhất của Liên Minh. Ngay cả Acsimet khi giải ra bài toán gương miện của vị vua kia vẫn mừng rỡ nhảy ra khỏi bồn tắm nhảy múa thì phản ứng của anh thật bình thường. Tôi chợt nhận ra dù có thắng hay bại anh ấy vẫn thế… vẫn luôn nở nụ cười trên môi…

Bỗng nhiên tôi chợt thấy anh ấy xa cách, một người dù vui hay buồn vẫn luôn quan tâm đến cảm xúc của người điều này khiến mọi người yêu quý anh ấy hơn, nhưng cũng khiến anh ấy gần như cách xa mọi người. Không hiểu sao tôi thấy buồn. Mọi người đều hay nhìn qua vẻ bề ngoài, tôi cũng thế. Bề ngoài thật sự rất đánh lừa người khác, anh ấy hiện lên trong tôi giống như anh trai nhà bên luôn dịu dàng quan tâm bạn nhưng không thể lại gần hơn được. Khi Lam Vũ thất bại, đứng trước sự chất vấn các kí giả anh ấy luôn thừa nhận lỗi sai về mình. Anh ấy vẫn thế… Vẫn dịu dàng ôn nhu bao dung hết các lỗi lầm của đội viên mình, vậy ai sẽ bao dung cho anh ấy? Những kí giả đang cầm máy săn tin kia ư? Trái tim tôi nhói lên…

Tôi ghét người khác gọi anh là Tay tàn. Tay tàn thì sao cơ chứ. Tay tàn mang cho anh ấy ưu điểm xen lẫn khuyết điểm. Anh ấy sẽ là người tồn tại ở vũ đài đó lâu nhất cho mà xem… Anh ấy sẽ tạo nên một trang sử riêng cho mình. Tôi luôn nghĩ thế. Tốc độ tay khiến anh ấy gặp nhiều trở ngại, anh ấy từng thừa nhận rằng mình là điểm yếu của đội. Song nhờ tốc độ tay chậm đã rèn luyện cho anh sự bình tĩnh, đó là lí do dù trong hoàn cảnh nào anh luôn tỉnh táo.

Nhiều người bảo anh ấy nhờ may mắn nhưng với tôi thì không, Dụ Văn Châu có đầy đủ tố chất của một tuyển thủ tài năng, khi đọc đoạn anh ấy phân tích Ly Hận Kiếm tôi chợt thấy đôi chút sợ hãi. Lúc đấy tôi đã nghĩ: “Dụ thần nên đi chuyên tâm lý học đi.”

Quả thật nội tâm con người là thứ khó hiểu nhất. Đôi lúc một người độc ác có thể hóa dịu hiền trong giây lát, hoặc một người hiền lành có thể hóa thành Satan. Anh ấy dựa vào khả năng quan sát suy luận của mình để tìm ra sự thật, vậy trong cuộc sống của mình liệu anh ấy có gặp khó khăn không? Khi anh ấy có thể đoán được người khác đang nghĩ gì? Trong vô thức mọi người hay nói dối, đa phần đó điều là thiện ý… Nhưng với anh điều đó có thật sự tốt?

Tôi không thích mọi người gọi anh ấy là hèn mọn vô sỉ.Mặc dù là chiến thuật sư nhưng tôi nhận ra anh ấy không dùng lời rác rưởi dụ người khác vào tròng mà chế tạo cơ hội. Nếu như Ngụy lão luôn đùa giỡn dụ dỗ người khác theo ý mình, khiến đối phương tự mình tìm chết thì anh ấy lại ngược lại. Anh ấy rất tự nhiên, đường hoàng, khống chế trận đấu theo ý nghĩ của mình một cách toàn diện. Khả năng khống chế của anh rất thích hợp với chức nghiệp Thuật sĩ. Mon men theo từng chương truyện, tôi chợt nhận ra lúc anh ấy tính kế người khác thật sự không nhiều, anh ấy luôn dùng thái độ ôn nhu mà tiếp nhận tất cả dù là khen hay chê không chút ngại ngần. Như thế liệu có thể gọi hèn mọn vô sỉ sao ?

Đôi lúc tôi chợt nhận ra anh ấy giống như một người cha kiên nhẫn nhân từ. Từng bước từng bước dẫn các đội viên của mình tiến bộ. Anh ấy không không chỉ lợi dụng điểm mạnh mà còn dùng điểm yếu, điều này chứng tỏ anh ấy rất yêu Vinh Quang, rất yêu chiến đội của mình… Đôi lúc chiến đội xảy ra mâu thuẫn, chỉ đôi lời anh đã trấn an cảm xúc của một người… Anh giống như một điểm tựa cho các đội viên, là nguồn sức mạnh để họ vươn tới đỉnh cao. Khi Lam Vũ cầm lên chiếc cúp vô địch, tôi chợt cảm thấy tự hào. Đây là món quà tuyệt vời nhất xứng đáng nhất dành cho những gì mà anh ấy cùng đội viên Lam Vũ đã làm. Tôi bỗng nhiên muốn đạp tung màn hình. Tôi muốn gặp anh ấy.

Khi bộ truyện ra bản hoạt hình, tôi đã rất mong chờ anh ấy hiện lên. Quả thật không làm tôi thất vọng anh ấy rất tuyệt vời. Lúc ấy tôi ghen tị với Hoàng thiếu biết bao. Rõ ràng đang ở bên cạnh một người tài hoa như Dụ đội rồi sao còn lén trốn gặp Diệp Tu chứ… Biết hai người là bạn rồi nhưng phải thông báo cho Dụ đội tiếng chứ… Khiến anh ấy tốn chất xám phân tích thật đáng ghét... Nhìn cảnh Hoàng thiếu từng bước bị áp sát toát mồ hôi, tôi thấy hả hê lắm… Tưởng lừa được Dụ đội sao? Ngại quá Dụ đội nhà chúng tôi đã đi guốc trong bụng cậu rồi? Không phải cậu nói nhiều lắm sao? Sao không biện minh cho mình đi… Ha ha.

Có người bảo tôi không nên dành quá nhiều tình cảm cho một nhân vật không có thật, thời gian qua đi cảm tình dành cho nhân vật ấy tan biến, rồi tôi sẽ thấy mình ngu ngốc như thế nào. Tôi không nghĩ vậy. Dụ đội đã dạy cho tôi sự cố gắng kiên trì và dũng cảm. Anh ấy đã dẫn tôi vào thế giới Esport hào hoa nhưng cũng tàn nhẫn. Nơi mà mọi người cống hiến hết mình vì Quán Quân, vì Vinh Quang. Thanh xuân đến với ta nhanh như cơn gió, những người sống hết mình vì đam mê mới là người ta nên ngưỡng mộ..

Đôi lời trên là những điều tôi đã ấp ủ từ lâu, luôn muốn nói với Dụ đội. Đó chỉ là những mớ xúc cảm hỗn độn của tôi mà thôi. Ai cũng biết 'Chinh phục bất cứ một sự khó khăn nào luôn đem lại cho người ta một niềm vui sướng thầm lặng, bởi điều đó cũng có nghĩa là đẩy lùi một đường ranh giới và tăng thêm tự do của bản thân' và em mong anh cũng thế… Hãy để một lần nữa chiếc cúp vô địch kêu tên anh.

art by 缄默症
 
Last edited by a moderator:

张佳乐头上的小花儿

To sleep the sleep of the just and innocent
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
8,454
Số lượt thích
19,149
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Nhìn hình
#4


Dụ Văn Châu - "Lời nguyền" của Lam Vũ

by @Lotus
Thế hệ hoàng kim người tài lớp lớp, một trong những ngôi sao sáng nhất, đệ nhất thuật sĩ, đội trưởng đội quán quân, đội trưởng đội tuyển quốc gia.

Người đàn ông đó, tên Dụ Văn Châu.

Nói đến Dụ Văn Châu, đáng tiếc nhất là hắn tay tàn, nhưng cũng hân thưởng nhất là hắn tay tàn. Giữa thế giới sống bằng APM này, hắn giống như kẻ lập dị đi lạc, là một đóa kì hoa mà trước đây không có, sau này, có lẽ cũng không có.

Hắn, là “lời nguyền” của Lam Vũ.

Nếu như để ý, Dụ Văn Châu khá giống một người, là Phương Thế Kính, đội trưởng đời thứ hai của Lam Vũ. Cả hai đều mang đến cảm giác ôn hòa nho nhã cho người khác, nhưng bên trong ẩn sâu nhiều điều khác lạ so với vẻ ngoài.

Dụ Văn Châu là người lý trí. Hắn luôn có thể lãnh tĩnh trước mọi tình huống, cho dù là thuận lợi hay bất lợi Dụ Văn Châu đều tỉnh táo phân tích đưa ra phán đoán chính xác. Như Diệp Tu đã nói, Dụ Văn Châu mạnh nhất ở việc cái nào giỏi thì làm, cái nào dở thì tránh. Không ít lần Dụ Văn Châu chính là mục tiêu bị focus trọng điểm và không thể xoay xở kịp với tốc độ thao tác tay của mình, nếu là người khác có lẽ sẽ không cam tâm mà giãy dụa hoặc bất lực đứng nhìn, nhưng Dụ Văn Châu thì không. Hắn sẽ quan sát, tìm cơ hội để làm điều đúng đắn nhất, điều có lợi nhất cho đội ngũ, còn kết quả của bản thân hắn chẳng để tâm. Với Dụ Văn Châu khuyết điểm nếu đã chẳng thể tránh khỏi, vậy thì đối mặt và đừng làm điều vô nghĩa vì khuyết điểm. Hay lúc vào game cướp boss, hắn thấy mình không tranh được boss liền dứt khoát rút quân, cho dù dây dưa thêm cũng không được gì. Đối với lời mời hợp tác của Diệp Tu vẫn sảng khoái đáp ứng dù trước đó mới vừa bị chính Diệp Tu ngay mặt cướp boss, hắn không ngại bị Diệp Tu lợi dụng, vì trong mắt hắn, Diệp Tu cũng là nguồn để mình lợi dụng ngược.

Khả năng phân tích tâm lý cùng hiểu rõ nhân tâm cũng rất đáng nể, chỉ từ vài manh mối không rõ ràng khi Lưu Hạo đi đánh kỉ lục phó bản trong game mà phân tích chính xác suy nghĩ và hành động của Lưu Hạo, đồng thời đoán ra Quân Mạc Tiếu chính là Diệp Tu. Bị Diệp Tu châm chọc không hề tức giận, khi được hỏi ý kiến đều thoải mái trả lời không giấu diếm. Lòng dạ cùng tư duy này, không phải ai cũng có.

Ngũ Thánh liên minh Vinh Quang, riêng Hoàng Thiếu Thiên không phải đội trưởng, vì ở Lam Vũ đã có Dụ Văn Châu, và Dụ Văn Châu cũng cho thấy mình hoàn toàn xứng đáng với vị trí đó. Lam Vũ được đánh giá là chiến đội sở hữu tố chất chiến thuật hàng đầu liên minh, chuyển nhượng ở Lam Vũ từ mùa 8 chỉ có đi không có đến nhưng Lam Vũ không vì thế mà suy giảm sức mạnh, luôn cạnh tranh mạnh mẽ chức quán quân với các chiến đội khác. Tất cả đều nhờ tài thao lược của Dụ Văn Châu.

Nhìn lại khoảng thời gian ở trại huấn luyện Lam Vũ, lúc ấy tất cả chỉ biết đến Hoàng Thiếu Thiên, nào ai biết đến Dụ Văn Châu? Hắn là kẻ “ngồi đuôi xe”, luôn xếp chót, bị cho rằng không có tố chất cơ bản của tuyển thủ chuyên nghiệp. Bạn bè cùng lứa cười nhạo, chiến đội chưa từng có chút chờ mong, Ngụy Sâm từng khuyên hắn lùi bước, nhưng Dụ Văn Châu vẫn kiên trì, vẫn kiên định đi theo con dường mình đã chọn. Chung quy, thiếu niên, ai mà không có mộng tưởng, ai mà không mong được khích lệ, ai mà không muốn được nhìn nhận? Dụ Văn Châu cũng vậy, chỉ là hắn luôn tin vào bản thân, tin rằng mình làm được. Nếu ngày ấy, Dụ Văn Châu không đủ mạnh mẽ mà vượt qua tất cả, ôm suy nghĩ tiêu cực “không được” cho bản thân thì sẽ không có Dụ Văn Châu của hôm nay, cũng không có Lam Vũ của hôm nay, càng đừng nói đến chức quán quân bọn họ giành được từ tay Ma Thuật Sư cùng Thần Trị Liệu đỉnh cao năm ấy.

Đội viên Lam Vũ rất may mắn, khi họ có một người đội trưởng tuyệt vời với trái tim rộng lớn và bao dung. Mỗi người trong bọn họ đều có khuyết thiếu rõ ràng về tính cách hoặc trình độ, nhưng Dụ Văn Châu không hề hạn chế không gian trưởng thành hay gò ép, đưa họ trở thành một khối thống nhất mà không mất đi đặc điểm riêng, giúp từng người phát huy ra tối đa ưu thế của mình, dẫn dắt bọn họ đi đến vinh quang.

Hắn có thể vì bảo vệ Lư Hãn Văn mà pha trò đánh lạc hướng với Hoàng Thiếu Thiên ở họp báo, phong độ chiến đội không tốt chỉ có một câu “thiếu may mắn”. Chiến đội thua trận không hề có lời chỉ trích, tự mình đứng ra nhận mọi trách nhiệm vì tốc độ tay không đủ dẫn đến thất bại. Có quyền uy nhưng không lạm dụng quyền uy, tạo cho đội viên cảm giác gần gũi thoải mái mà vẫn không mất đi quyền lực đội trưởng. Truyền tải tinh thần cần có của Lam Vũ, gây dựng ý chí chiến đấu cho mọi người, có một người đội trưởng như vậy, đội viên còn mong gì hơn thế?

Vu Phong, người trưởng thành từ Lam Vũ, sau này chuyển đến Bách Hoa, khi muốn truyền cảm hứng xốc dậy tinh thần đồng đội từng dùng câu của chính Dụ Văn Châu: “Thi đấu còn chưa có kết thúc”, chưa kết thúc nghĩa là còn hi vọng, còn hi vọng thì có thể chiến thắng, bởi cách biệt thực lực không đáng sợ, đáng sợ là bởi cách biệt mà bỏ cuộc. Mang khuyết điểm trí mạng vẫn trở thành chủ lực, sở hữu tài khoản cấp thần dù không có thao tác cấp thần, dẫn dắt chiến đội mà mỗi thành viên đều có vấn đề một cách kì lạ đi đến quán quân, chỉ có Dụ Văn Châu.

Tay tàn thì sao, tay tàn cũng có thể chinh phục thế giới.
 
Last edited by a moderator:

Tiếu

Nông dân công nghiệp
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
263
Số lượt thích
830
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Yêu không nhầm người, 10 năm Vinh Quang!
#5

Cre: 野淼
Editor: Tiếu Bất Tử
Beta: @Lotus
Tác giả:
消失的枸杞君

-------------------------------------

Tâm của Dụ Văn Châu

Tôi không phải muốn nói về "tâm bẩn", bởi "tâm bẩn" dùng để hình dung cách bố trí chiến thuật, có lẽ hành binh làm người khó lòng phòng bị, chiến thuật ở đây tôi có khuynh hướng thuộc về lao động trí óc. Mà tâm tính của Dụ Văn Châu, chính văn tuy không nói rõ, nhưng tôi cho rằng rất rộng lượng.

Trước tiên anh rất rộng lượng, thể hiện ở cách đối mặt khuyết điểm cùng thất bại như thế nào, tôi nghĩ Dụ Văn Châu khi phát sinh thất bại cũng không chấp nhặt. Ví dụ như ở chương 1094 phân tích rõ ràng không đoạt được Boss bên Diệp Tu, liền ra lệnh rút về. Lòng dạ thoải mái này không phải ai cũng có được, mọi người dễ dàng vì không cam lòng mà liều mạng cắn không bỏ, nỗ lực muốn thử. Có khi thử sẽ dẫn đến kết quả bất ngờ, cho nên trích thêm một câu phán đoán, để phân biệt nỗ lực có nghĩa với vô nghĩa, tại chương 1094 anh quyết định: "Dây dưa thêm cũng không được gì, về thôi!"

Anh rất thản nhiên đối mặt với sở đoản của bản thân, xem lại trận đấu đoàn chiến của Lam Vũ VS Hưng Hân (chương 1419), lão Ngụy dùng Cánh Cửa Tử Vong bắt lấy Sách Khắc Tát Nhĩ, làm Dụ đội vô pháp thoát thân, liền dứt khoát từ bỏ giãy giụa, chờ kĩ năng kết thúc. Tôi cảm thấy cảnh giới này thật sự cao, dù sao nếu là tôi tôi sẽ không làm được, sẽ bất cam sẽ tức giận, cho dù biết được không thể thoát khỏi cũng vẫn muốn giãy giụa phát tiết dù vô nghĩa. "Nhẫn" là đức tính trân quý nhất của nhân sinh, thời điểm bắt tay sau trận đấu thậm chí Dụ đội còn nói với Ngụy lão một câu: "Vẫn luôn rất phục ạ." (Chương 1428)

Mặt khác hồi đấu đoàn đội Ngôi Sao Tụ Hội cũng có thể nhận ra tâm thái khoan hòa của Dụ đội, ở chương 1265 bị bốn tay đấm hạng sao focus, vài giây là chết, lại còn cười khổ lên án: "Mấy người ác quá...". Những lúc thế này, anh vẫn để tâm nói đùa.

Ngoài ra còn thể hiện qua việc không vội vàng kết luận. Chương 449 Hoàng Thiếu đánh giá đội của Trảm Lâu Lan tạm thuộc tiêu chuẩn đội cầm vé, Dụ đội nói: “Không cần vội vàng kết luận, còn nửa năm nữa bọn họ mới gia nhập Liên minh.” Tham khảo biểu hiện của anh khi ở trại huấn luyện, nếu lúc đấy anh hạ kết luận bản thân "Không được" rồi từ bỏ, sẽ không có một Dụ Văn Châu như hiện tại. Gồm cả chương 1156 Vu Phong có nhắc tới một câu Dụ Văn Châu thường nói là: trận đấu vẫn chưa kết thúc, hành động không vội vàng kết luận cho thấy sự tự tin cường đại nơi anh.

Phần khác "tâm" còn để nói về cái nhìn sâu sắc, cái nhìn thấu này khác biệt với quan sát, là nhìn thấu nhân tâm. Chương 183 Dụ đội phân tích tâm lý của Lưu Hạo rất thuyết phục, tôi bổ sung thêm một chút là ở chương 845, thành viên Lam Vũ phát hiện Ngụy lão gia nhập Hưng Hân, lên máy tìm băng ghi hình trận đấu vòng khiêu chiến của Hưng Hân, nguyên văn như sau:

"Hoàng Thiếu Thiên vừa đi, mọi người nhốn nháo đuổi theo. Dụ Văn Châu dòm sang, tối hôm nay còn có trận đấu chính thức, vậy mà giờ cả lũ lại bận làm bà tám, chả tốt tẹo nào. Có điều tin đồn này hot quá, cấm quan tâm e rằng sẽ khiến mọi người khó tập trung. Nên Dụ Văn Châu cũng không ngăn cản gì, mặc mọi người hóng hớt. Chính mình cũng lặng lẽ đứng cạnh nhìn Hoàng Thiếu Thiên đang loay hoay trên máy tính."

Chỗ này thể hiện Dụ Văn Châu phi thường hiểu rõ lòng người, bởi vì nhìn thấu, cho nên thản nhiên mà điều khiển dẫn dắt và hành xử hợp li. Nếu nói khống chế trên sân đấu dựa vào skills thuật sĩ, khống chế nhân tâm là dựa trên nhìn thấu và dẫn dắt, sau đó hợp thời mà dung nhập quyền uy của đội trưởng. Ngay đây tôi muốn phản đối ý kiến cho rằng Dụ đội mang phong cách "Đế vương bá đạo", trong chính văn có thể thấy được, Dụ Văn Châu tuy rằng có quyền uy, nhưng anh biết quy tắc thu phóng, cũng không lạm dụng. Kế tiếp ở chương 846:

“Tôi thấy đến đây là được rồi, buổi tối còn phải thi đấu, tất cả đi huấn luyện!” Dụ Văn Châu thấy cái hội hóng hớt này còn chưa xuống tinh thần, bèn mở miệng ngăn lại. Mọi người nghe “tiếng trời” của đội trưởng liền không dám hó hé gì, ngậm miệng giải tán, trở về vị trí của mình."

Đãi nhân hòa khí*, quan hệ tốt chuyện này không cần nhiều lời, tiếp theo nói về thái độ Dụ Văn Châu đối xử với đồng đội, không chỉ tạo không gian tự do phát triển lại vẫn quan tâm bảo vệ đúng lúc. Bao dung đã thành khí chất toàn bộ chiến đội Lam Vũ, các đội viên có điểm nổi bật riêng, ở trong đoàn đội này đem ưu thế của từng người phát huy đến lớn nhất. Tôi còn muốn nói loại quan tâm bảo hộ này, một loại bảo hộ thật sự siêu ấm áp, sau thất bại phải đối mặt phỏng vấn, Dụ Văn Châu tự đem trách nhiệm nhận phần lớn cả về mình, tự trách cho nguyên nhân thất bại là vì tốc độ tay của bản thân. Trên thực tế, thi đấu phức tạp như vậy, đâu có khả năng đều do tốc độ tay của anh, cảm giác ở đây Dụ đội là đang bênh vực người mình, rất có tình nghĩa, đây chính là sự tồn tại không chỉ chỉ số thông minh cao mà EQ cũng nghịch thiên!

-------------------------------------

Chú thích:
*Đãi nhân hòa khí: dùng hòa khí đối đãi người
Link in nghiêng là bổ sung, không thuộc văn gốc.
Link in đậm thuộc văn gốc.
 
Last edited by a moderator:
Status
Not open for further replies.

Bình luận bằng Facebook