Sào huyệt [Z] Thính Trúc Quân Tử Đường.

ButNgonPhi

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
497
Số lượt thích
6,225
Location
Hàng Châu
Fan não tàn của
Team Tiểu đội trưởng, Sở-Tô-Nhu-Quả-Đới
#1




Thính trúc Quân Tử Đường,

Tòa nhà nằm trong rừng trúc, bên một hồ sen lớn ở phương Nam là nơi cư ngụ của Bút Ngôn Phi và Nhập Dạ Hàn.

Khách nhân ghé qua mong để lại thủ bút.
 
Last edited:

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#2
Một vò Trúc Điệp Thanh tặng chủ nhà, mong ngày khai trương
 
Last edited:

ButNgonPhi

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
497
Số lượt thích
6,225
Location
Hàng Châu
Fan não tàn của
Team Tiểu đội trưởng, Sở-Tô-Nhu-Quả-Đới
#4
Về tên nhà và tên gia chủ:

Bút Ngôn Phi: là một nhân vật phụ của phụ trong Toàn chức, là một trong các cao thủ của Lam Khê Các.​

Xuất phát từ lời bài hát Thịnh Đường Dạ Xướng:​

" Thi nhân Bút Ngôn Phi, yên chi tảo nga mi. Yên hoa tùy lưu thủy, Nhập Dạ Hàn, hàn giả túy."

Nghĩa là : Thi nhân phóng bút như bay, phấn son lướt qua mày ngài. Khói hoa theo dòng nước chảy vào đêm lạnh khiến người say lòng.​

Như bao bạn đọc Toàn chức, sau khi đọc truyện xong liền có rất nhiều ý tưởng đặt tên nick trong game, có điều game nào gia chủ chơi đặt nick Toàn chức cũng bị trùng, gia chủ bèn vào Toàn chức chi danh đọc thử, cảm thấy hai cái tên Bút Ngôn Phi và Nhập Dạ Hàn rất hay, đặt tên cũng chưa bị trùng. Bút Ngôn Phi - toàn thanh trắc, đọc lên nghe cao vút và khá nữ tính. Nhập Dạ Hàn - toàn thanh bằng, đọc lên nghe trầm xuống và khá nam tính.​

Chấp niệm về cái tên đó ngoài thanh bằng trắc còn là vì cả câu hát làm mình nhớ đến một nữ thi nhân mi thanh mục tú. mắt ngọc mày ngài, môi đỏ tóc huyền.​





Còn về cái tên Thính trúc Quân Tử Đường



Bút Ngôn Phi - một cái tên nghe là biết thi nhân phóng khoáng, ở nơi Quân Tử Đường, trong rừng trúc bên hồ sen, thính trúc khán hoa, không còn gì hợp và nhã hơn. Thi nhân đi với bút, quân tử, trúc, liên hoa, cũng là rất hợp rồi. Đủ phong nhã, đủ phóng khoáng.​

Với cả, đọc lên nghe rất hay, lại sặc mùi nguy hiểm của dân hay chữ.​


Mị ngoài đời trái ngược với tất cả những điều trên, lên cõi mạng cần tỏ ra nguy hiểm =))))​

Cả không biết là do điềm vận vào người hay sao, từ ngày đặt tên này, Mị gõ báo cáo ở cơ quan mượt hẳn, được Boss khen, đúng là múa phím như bay :)))​
 
Last edited:

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,131
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#5
:ROFLMAO: nhà chị đúng kiểu đặt gạch xây nhà luôn, hóng mấy cái rv cảm nhận aaaaa
 

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#6
Cuộc sống tinh thần của mình phong phú thêm nhiều thứ. Kiến thức mới, trải nghiệm mới, bạn mới. Mạng là ảo đấy, nhưng tình cảm là thật. Đừng nói với mình mấy câu kiểu như vì là bạn ảo nên ko phải tiếp xúc với những mặt trái, ở ngoài đời bạn cũng không bao giờ tiếp xúc hết những mặt trái của những người mình gặp, và tại sao chúng ta phải khó khăn nhau với mối quan hệ kiểu này đến thế =)) bạn là bạn thôi. cùng chung sở thích, cùng làm một điều vì điều mình thích, soi xét lắm làm chi ta =))))
Hihihi, Diu làm Ging nhớ Bèo nước gặp nhau. Có gặp sẽ có phân, nhưng quyết không hối hận!!!
 

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#7
Diu iu dấu, dù em nghỉ 1 thời gian để hồi phục thì em vẫn là trú cá tung tăng nhất trong lòng chị. Hết sức đồng ta với việc fandom dựa rất nhiều vào sở thích, vào lửa. 2 tuần qua, thật ra chị cũng hơi bỏ bê, mãi mà không có động lực ABO gì hết. Thậm chí còn chẳng ngoi lên hóng chiện. Nhưng không bỏ cuộc, gian nan hông hề nản. Vẫn tự điều tiết, không thúc ép mình, cũng không để mình sa đoạ. Mỗi ngày một chút. Hôm kia O, hôm qua C(hat), hôm nay B. Giờ thì ngọn lửa lại bùng cháy rồi!!! Hệt như hán tử Bá Đồ trong ta. Dé dé dé!!!!!
 

ButNgonPhi

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
497
Số lượt thích
6,225
Location
Hàng Châu
Fan não tàn của
Team Tiểu đội trưởng, Sở-Tô-Nhu-Quả-Đới
#8
Vậy là pj Song Tử Tinh, đứa con pj fandom Toàn chức đầu tay của mình về cơ bản đã kết thúc.​


Nói chuyện về pj hẳn là có rất nhiều. Với tất cả những pj mình từng làm, mình luôn ôm trong đầu suy nghĩ: hãy làm để tương lai nhìn lại không đến mức quá hối hận. Mình xin lỗi vì đã không thể phát triển hết các ý tưởng mình có với nó, không chăm chút cho những sản phẩm tốt hơn, thậm chí là, không thực hiện những điều mình đã hứa làm. Sau tất cả, mình không nghĩ mình có lỗi với ai trừ những nhân vật mình thích, và những người đã góp phần chung tay (cả trực tiếp và gián tiếp) với mình thực hiện pj này. I'm sorry, you all.​

Chuyện tổ chức pj này diễn ra với mình rất tình cờ, sau khi lập thread couple đảng KK, mình mới vào lofter tìm fic, định câu cá làm dần trong tương lai, ai dè nhiều quá, mình mới buột miệng: "Hay là làm cái pj couple nhỉ?"​

Một câu buộc miệng đó đã dẫn đến tất cả mọi thứ sau này. Với mình, KK là một điều đặc biệt. Nhân vật khiến mình thích nhất của Toàn chức là Diệp Tu, nhưng nếu nói đến điều dẫn mình thực sự vào fandom, reg nick forum, rồi bắt đầu edit, chính là Khưu Kiều đó. Nguyên nhân nói ra cũng thật trẻ con và xaiii chái: đọc fic Thiên sứ rồi ship Khưu Kiều, rồi thấy thuyền mình chèo bé quá, sao có thể như thế được, ta phải gào lên cho cả thế giới biết Đại Khưu Kiều ta hợp lý thế nào, mà muốn gào thì phải có hàng thôi, thế là bắt đầu đi khám phá kho convert của forum rồi bắt được một chú fic hay :3 Fic đầu tiên mình post tại đây là Boy thời thượng và màu hồng phấn, nhưng fic đầu tiên mình làm là Những chuyện bình thường trong kỳ nghỉ hè cơ, khi đó ở kho cv chưa post hết truyện, mình làm bằng convert chứ không phải bằng QT, trong thời gian rảnh thì nhận Boy thời thượng làm nóng post liền thôi =))) Vừa khéo sinh nhật 2 đứa cách nhau 17 ngày, nên gộp pj couple vào thành pj sinh nhật luôn, chứ mà cách nhau 170 ngày thì chị Diu cũng xin quỳ 2 đứa.​

Tên ban đầu của nó là Thuận Phong Phi Thiên - một cái tên ghép từ hai cụm Nhất Phi Trùng Thiên, Nhất Phàm Phong Thuận. Ý nghĩa cụ thể thì mình sẽ giải thích ở phần tổng kết pj sau, nhưng sau đó mình đã đổi thành cái tên Song Tử Tinh, lý do cụ thể mình cũng sẽ giải thích ở bài tổng kết pj :yao:​

Chuyện ý tưởng về buổi tiệc ngắm sao với Song Tử Tinh chỉ là khi đang viết bài đặt gạch cho topic của pj, thế lực mang tên tự động phát của Youtube đã dẫn mình tới bài nhạc phim Cùng ngắm mưa sao băng. Thế là lúc đó mình nghĩ: Ủa, hình như có mưa sao băng Song Tử nhỉ? Mà một khi đã có hứng lên, ý tưởng cứ tuôn ra rào rào. Tùy hứng thật đấy, không kế hoạch gì cả, trong những ngày diễn ra pj mình vẫn chỉnh sửa bài đăng pj hàng ngày theo những gì mình phát triển thêm, nghĩ ra thêm trong lúc đó. Kiểu, đã có tiệc ngắm sao, thì phải có đồ ăn chứ? Thế là lịch đăng bài thay vì viết như bình thường, mình đã đổi thành tên các món đặc sản của Hàng Châu. Rồi thì, ăn xong phải xem phim, phải uống nước, phải gì đó đó đúng không? Thế là các sản phẩm doushijin, cảm nhận, fic lần lượt biến thành show nhạc nước kết hợp ánh sáng vì tên fic nó là Theo ánh sáng mà đến, thành quà lưu niệm tơ lụa Hàng Châu nhưng nóng bỏng Just like fire (như lửa) hay biến thành kịch hài, phim thanh xuân, phim ngắn, phim cổ trang, rượu, . . . =)) Rồi đến, tag của pj biến thành vé vào cửa, vì đến tiệc phải có giấy mời chứ. Rồi thì phần của Khưu Phi toàn bộ chữ sẽ có màu đỏ, vì đó là màu của pháp sư chiến đấu và Gia Thế, phần của Kiều Nhất Phàm có màu tím, vì tím là màu của quỷ kiếm sĩ. Phần ở giữa có màu xanh, không phải vì ngẫu nhiên hay hết màu phải dùng màu đó. Màu xanh là màu của Vi Thảo. Kiều xuất thân Vi Thảo đã đành, Khưu Phi còn suýt nữa sang Vi Thảo. Tuy rằng có vẻ hơi khiên cưỡng, nhưng Vi Thảo là một nơi suýt nữa hai đứa đã được chung đội =)) Khả năng ấy không xảy ra, nên Kiều đành đến Hàng Châu để quen Khưu qua Diệp vậy =)))) Phần 2 tên là Tinh không dạ hải. Trời sao biển đêm. Ngắm sao giữa biển đêm. Vì Khưu Phi Nhất Phi Trùng Thiên - vỗ cánh bay lên trời, và Kiều Nhất Phàm Phong Thuận - cánh buồm xuôi gió lướt băng băng trên biển, nên nó chỉ đơn giản là ghép hai khung cảnh bầu trời và mặt biển lại, thêm thời gian ban tối để ngắm sao thôi. Concept bữa tiệc mà, vậy mọi thứ liên quan cũng nên biến thành thứ gì đó liên quan đến tiệc mới phải.​

Nói đến đây lại càng cảm thấy có lỗi, nếu mình nghĩ ra sớm hơn, hẳn là đã có thể chuẩn bị cho nó hay làm nó chỉn chu nhất có thể. All the work you had done derverses more than what I've done.​

Điều hạnh phúc bất ngờ nhất khi chuẩn bị pj là, có lẽ các cô em và các chị tham gia pj cũng bị lây sự bay bay của cô gái Host. Nếu bài cắm dùi cho topic pj là một bài được sáng tạo ngẫu nhiên, thì những phần tổng hợp của em Cụt @ aurora, và em Kiều, @ Vũ Lạc Thướng Thiên (huhu đừng hỏi vì sao chị không tag 2 đứa, chị shy girl, xấu hổ lắm) làm mình xúc động vì hạnh phúc vì các em làm và trình bày quá quá quá có tâm và sáng tạo. Chị không thể nghĩ được là có thể trình bày như thế, và hiệu quả của nó thì không phải nói rồi. 2 cô gái 99er của tui, giỏi lắm!!!! Ngoài ra là fic Kỵ sĩ sao trời của chị Thỏ, chị Thỏ làm và trình bày thực sự đẹp, tui u mê lắm á. Dou của bạn Lei_A cũng là một thứ khác khiến tui bất ngờ vì nó tốt hơn mình tưởng. Các chị em khác đừng giận tui thiên vị, này là nói đến những hạnh phúc Bất Ngờ thôi, còn chuyện các chị em tham gia vào pj, rồi góp hàng này nọ, . . . đã là hạnh phúc với tui rồi. Lời thật lòng, không đãi bôi đâu.​

Nghĩ về pj này, mình chỉ muốn nói đến những vui vẻ và hạnh phúc. Dù sao trên đời không bao giờ hết trắc trở, gì rồi cũng sẽ phải đứng lên bước tiếp, nên tại sao không enjoy the moment? :3 Sinh nhật mà, nên toàn điểm lành và những điều vui vẻ thôi. Tương lai hai đứa chưa dễ dàng, chị Diu cũng chưa biết năm sau còn hàng và còn sức còn lửa làm tiếp cho hai đứa không, hay pj này sẽ lại là one last crazy thing của chị thôi, nhưng hãy cứ tận hưởng những gì hiện tại mang lại, nhỉ?​

Chúc mừng tuổi mới, Tiểu Khưu , Tiểu Kiều, cảm ơn duyên phận đã kết nối tất cả chúng ta, nối hai đứa, nối các đảng viên KK :3​
 
Last edited:

Katakara

Chuột trắng Kho lương, moi gạo kiếm đường
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,240
Số lượt thích
7,942
Location
Nơi nào xa xa ấy
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Diệp Lam, Song Hoa và Dụ Hoàng
#9
Cập nhật tiến độ fic đang làm:

- Vượt qua đêm đen và thác lũ: Khó quá mãi chưa rặn xong chương mới.
- Mộng đêm giữa hạ: Dài quá nhìn con trỏ chuột mà nản.
- Peking Revisited: Nhiều thuật ngữ quá chưa có thời gian tìm hiểu.
- Lý Sở: Chưa đọc đến =))
- Kim Lăng cựu sự: Đến đoạn ngược không muốn làm =))))

=)))))))))))))))))))))))) Sự nghịp làm fic chán đời vch =))

Khó vcl lun á đẹt đẹt đẹt đã lắm thuật ngữ còn diễn đạt loằng ngoằng, đọc xong dức hết cả đầu huhuhuhuhu cũng muốn lên fic lắm chứ mà dức đầu quá
Mấy fic khó khó vậy làm xong mới có cảm giác thành tựu chứ =)))) Trú Diu cứ lết từ từ rùi cũng tới thui.
 

ButNgonPhi

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
497
Số lượt thích
6,225
Location
Hàng Châu
Fan não tàn của
Team Tiểu đội trưởng, Sở-Tô-Nhu-Quả-Đới
#10
Bất lão tuyền - The fountain of Youth.




"Tác phẩm này tôi rất ít viết từ góc độ bản thân Diệp Tu (vì tôi cảm thấy mình viết không ra một phần một trăm ngàn sự tốt đẹp trong nội tâm hắn) Nó chỉ là lý giải và tình cảm của cá nhân tôi với Diệp Tu, với đầu mối từ cái nhìn cơ bản sau khi giải nghệ với đời chuyên nghiệp 10 năm của hắn. Trong mắt tôi hắn đương nhiên là không có khuyết điểm, vạn năng, hoàn mỹ, nhưng bản thân hắn chắc là sẽ nhận thức mình tỉnh táo mà thực tế hơn nhiều. Hoang mang, tiếc nuối, bi thương, đủ loại cảm xúc, trong chính văn đều có manh mối để lần theo. Chương cuối, hắn nói: “Tôi là tuyển thủ chuyên nghiệp”, tình cảm khi nói ra câu đó còn nhiều hơn vui sướng. Có lúc tôi hy vọng mình chưa từng não tàn mù quáng, sẽ nhìn hắn, lý giải hắn, soi xét hắn bằng một cách lý trí hơn, lý giải hắn kiên cường, hắn dịu dàng, lý giải hạnh phúc của hắn, thống khổ của hắn, lý giải hắn yêu, hắn bất đắc dĩ, lý giải hắn làm thần, cũng lý giải hắn làm người. Sau khi viết xong, tôi cuối cùng cũng hài lòng mình đã làm cái gì, truyền đạt cái gì.



Điển cố đến từ “Sách Job” của kinh thánh, là lời ngợi khen mà Job nhận được sau khảo nghiệm tiếp nhận tín ngưỡng cuối cùng. Kinh Coran bổ sung, khi Job gặp nạn, trên mặt đất tuôn ra dòng suối, để hắn quay về tuổi thanh xuân. Điển cố này đối ứng với Diệp Tu, hàm nghĩa rất rõ ràng. Mười năm hành trình, gặp khó khăn trắc trở cũng chưa từng đánh mất phẩm hạnh, mà cũng vì lòng bền bỉ truy cầu và yêu quý Vinh Quang mà mãi mãi trẻ trung."





This were to be new made when thou art old, And see thy blood warm when thou feel'st it cold.

Bài Sonnet số 2, Shakespears.

Nó là mùa xuân khi tuổi anh già cỗi, Là máu nóng làm ấm anh trong khí lạnh đông hàn. (Sóng Việt Đàm Giang phỏng dịch)



Tâm trạng của Cest cũng là tâm trạng của D, love all the shapes of you. Chỉ tiếc hận gặp chị Cest quá muộn.​

Bất lão tuyền - Suối nguồn tươi trẻ, Dòng suối tuổi trẻ, Đài phun nước tuổi trẻ là dòng nước đem lại thanh xuân cho người uống/chạm vào nó. Chị Cest vẫn thói khoe sự bác học của mình mà trích dẫn đủ đông tây kim cổ, tuy rằng lần nào cũng rất đúng và rất trúng, nhưng thật gây mệt mỏi cho những người không nhiều background knowledge về những gì chị trích dẫn (như em). Được cái Bất Lão Tuyền là một tác phẩm viết về cảm xúc của Diệp mà e phỏng đoán là chị viết theo kiểu dòng-ý-thức, xen lẫn một số tình huống đời thường, hạn chế sự ví von nhiều khi là quá đà của chị, một fic vừa đủ và sắc xuất. Dù sao con người luôn có sự nhạy cảm và cảm khái nhất định với thời gian và tuổi trẻ, để một người mạnh đến mức như luôn đứng ngoài dòng chảy của thời gian hồi tưởng lại kiếp sống chuyên nghiệp mười năm của mình, Thần Vinh Quang rời ngai trên đỉnh tháp ngà về với đời thực, sao có thể không mang cảm đây?​

@/Sến ni làm fic này, e chỉ làm một số đoạn e thích và e còn sức làm thôi, còn nhiều đoạn hay hay lắm để dành cho sến ni chứ ạ hehe​

Trước đây hắn đã giải nghệ một lần. Từ trước và sau khi bị Gia Thế đuổi đi hắn đã bắt đầu tưởng tượng về khung cảnh ngày mình thực sự giải nghệ: Sơ mi cổ cồn trắng thắt cà vạt, đi chín giờ sáng về năm giờ chiều, sau đó vào đấu trường PK một trận, có lẽ sẽ đi giúp công hội cướp Boss. Vinh Quang vẫn luôn chiếm lấy một phần quan trọng trong tất cả các khung hình hắn nghĩ ra. Mà bây giờ, Diệp Tu nhìn túi laptop nằm bất động bên chân. Hoang mang đã che khuất sự rung động khi chơi Vinh Quang của hắn.​

Hắn nghĩ, đã bao năm mình không trải nghiệm cảm giác này rồi nhỉ? Hắn thấy mình như bị treo lên, tứ phương không một điểm tựa. Hoang mang dẫn theo mất mát, giống như trong cơ thể bị móc mất một khối, hình thành một khoảng trống rỗng lạnh lẽo thay thế cho sự kiên định trước nay của hắn.​

Cảm giác này thật xa lạ. Diệp Tu tự nhận là đời mình đến nay có ba bước ngoặt lớn: Bỏ nhà trốn đi, Tô Mộc Thu chết và rời khỏi Gia Thế; nhưng không một lần nào làm hắn hoang mang mãnh liệt thế này. Lúc trước có khó khăn hơn nữa cũng không thể rút đi cốt lõi của hắn, dù thất vọng hay thống khổ cũng sẽ luôn được ý chí kiên định của hắn chống đỡ lên. Nếu nói tinh thần hắn ngoan cường, không bằng nói hắn có mục tiêu rõ ràng – mộng ước người bạn thân để lại cho hắn càng cường hóa điểm này.​

Diệp Tu bắt đầu hút thuốc khi Tô Mộc Thu vừa qua đời. Liên tục gánh vác trọng trách, hắn không có cả thời gian cạo râu chứ đừng nói ngủ, chỉ có thể tìm đến thuốc lá xốc lại tinh thần. Tô Mộc Tranh đổ bệnh một trận mà hắn còn cả một cái chiến đội để chuẩn bị, hận sao một ngày chỉ có hai mươi tư tiếng. Cho dù sau này lúc hắn bị Gia Thế đuổi đi cũng luống cuống trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, nhưng hắn vẫn vô cùng rõ ràng: hắn còn việc muốn làm, hắn chưa thể về được.​

Cho tới bây giờ, dị vật chôn sâu trong cơ thể hơn mười năm mới được lấy ra. Hắn xua tan quá khứ, tư thái kiên quyết, tưởng như mình phất ống tay áo rời đi không mang theo một áng mây, nhưng lại bị một thứ cảm xúc nào đó dính chặt lại, giống như nghe thấy tiếng đáy lòng chấn động cách một tầng pha lê, không thể nói rõ, cũng không thể tả rõ những cơn sóng thần cuồn cuộn dưới nỗi khổ riêng trong bụng.​

Bước ngoặt thứ tư đã đến. Mà đây là cái đầu tiên hoàn toàn không liên quan đến Vinh Quang.​


Nhận thức của con người với cuộc sống dần hình thành qua những ngăn trở trong quá trình trưởng thành, còn trước đó, bọn hắn đều lầm tưởng rằng mình không gì không làm được. Đại đa số người đời đến tuổi dậy thì sẽ bị chuyện ‘cầu mà không được’ đả kích lần đầu tiên, từ đó chuyển hóa thành hiện thực của người bình thường. Năng lực không tầm thường của thiên tài lại giúp hắn duy trì khí phách trường kỳ. Nếu cứ nghĩ theo cách này, trong lòng thiên tài chôn giấu tấm lòng son sắt và chủ nghĩa lý tưởng, so với sự ngây thơ của nghé con mới đẻ thì tuy khác phương thức nhưng kết quả lại giống nhau đến kỳ diệu.​

Tám năm trước Ngụy Sâm cũng mắng Diệp Tu là kẻ sống bằng niềm tin. Khi ấy Đấu Thần không ai bì nổi đúng là hùng hồn, tin rằng “trên đời chỉ cần muốn thì không có chuyện không thể.” Quan điểm của hắn được tinh chế mạnh mẽ, tiệm cận với những lời sáo rỗng của chủ nghĩa lý tưởng. Đám tuyển thủ già đang phải chịu đủ sự tàn phá của chuyện trượt trạng thái thống hận tuổi trẻ và tài năng của Diệp Tu, bọn hắn đã sớm quẳng đi vọng tưởng người thiếu niên, không còn nghĩ rằng chỉ cần đủ ý chí là sẽ đạt được tất thảy thành tựu. Bọn hắn biết rõ tư vị của chuyện “không thể làm được”, nhưng Diệp Tu lại có thể coi như không thấy.​

Nói như thế, Ngụy Sâm do dự, An Văn Dật lý trí lạnh lùng, Trương Giai Lạc từ chối lời mời cùng vô số fan Vinh Quang không tin vào khẩu hiệu giành quán quân của Hưng Hân, thậm chí còn Đào Hiên lúc trước đã vì lợi ích là chia đường đôi ngả với hắn, Diệp Tu đều rất thấu hiểu. Không ai sẽ vô duyên vô cớ chịu một phần mạo hiểm cùng Diệp Tu, từ bỏ lợi ích của mình. Nếu có, trước đó cũng chỉ có Tô Mộc Tranh.​













Tôn Tường ấm ức, cái này Diệp Tu hiểu. Hắn đang ở tuổi muốn chứng tỏ mình, ý chí chiến đấu sôi sục. Đây là chuyện tốt. Ngay từ đầu hắn bị người ta lừa đến để “thay thế Diệp Thu”, tâm cao khí ngạo, thế rồi bị lão già hết đát trong mắt hắn làm cho sợ, sau đó bị đánh một cái bạt tai vang dội. Về sau hắn chấn chỉnh thái độ, kiên quyết dấn thân, mài đao xoèn xoẹt, chính là để chém đối phương dưới ngựa, nào ngờ chỉ đổi lại ba giây đi vào sử sách. Thất bại là mẹ thành công, lời này lúc Tôn Tường học tiểu học sẽ biết viết. Thế là hắn buồn bực mấy ngày rồi cũng hả lòng hả dạ lên đường, nhưng Diệp Tu ra bài không theo lẽ thường, lạch cạch rửa tay chậu vàng, để hắn đến chiến thư cũng chưa kịp gửi, thất bại đã được đóng cọc cho vào hòm thành án không giải quyết, rửa nhục bất thành.​

Diệp Tu là người mà kẻ nối nghiệp Đấu Thần từ trước đến nay không bước được qua nhưng nhất định phải đối mặt. Có câu “Vật lộn với rồng lâu cũng tự hóa thành rồng” Tôn Tường đến nay đã sống đời chuyên nghiệp ba năm, Diệp Tu là mục tiêu, là đối thủ, cũng là tham chiếu. Nhìn Diệp Tu hồi lâu, tự nhiên mẫn cảm với tất cả những gió thổi cỏ lay quanh hắn, huống chi chuyện lớn như giải nghệ thế này, trong ấm ức còn hòa lẫn cay đắng.​














Sách giáo khoa Vinh Quang làm người ta vừa yêu vừa hận có tính cách đối lập với ấn tượng rập khuôn về hắn trong nội bộ Liên minh. Cá tính Diệp Tu có chỗ giống mặt Mobius: Người khác nhìn thấy một mặt, nhưng đồng thời cũng là một mặt đối lập khác. Trong Liên minh là tiền bối ranh ma xảo trá, ngoài xã hội là người theo chủ nghĩa lý tưởng quang minh lỗi lạc; nhìn có vẻ không đứng đắn, thực chất cứng rắn từ xương tủy. Trong lòng có sự kiêu ngạo ép không xẹp nghiền không nát, với một số người thì là khả kính kiên định, trong mắt một số người khác là ngoan cố đáng ghét. Dưới bề ngoài xuề xòa là nguyên tắc không thể nghi ngờ, là đức hạnh và chí lớn không cần người khác bình phán, là trách nhiệm và kiên trì theo đuổi của bản thân, vì thế hắn cam tâm tình nguyện trả những giá đắt ngoài sức tưởng tượng mà không hề cảm thấy là hy sinh. Trên điểm này, lựa chọn của cựu đội trưởng Gia Thế và đấu pháp của đội trưởng Vi Thảo giống nhau, trong mắt người ngoài đều có sự thảm thiết và oanh liệt tương xứng.​

Tỉ như phương thức bồi dưỡng với người với mình ở Gia Thế, tỉ như khi làm lại ở mùa giải thứ tám sau giải nghệ . . . Có thể, còn là lúc về nhà sau mùa giải thứ mười.​


Quả thật là những ngày sống bằng niềm tin, không có niềm tin chắc nhũn lâu r =)) <~ câu của Lá​













À không liên quan, cest viết 1 bài thơ mới tặng "vị game thủ nào đó họ Diệp"

Sau đây là thành quả siêu phẩm của nút tự động dịch với vài sự chỉnh sửa đến từ D:

"Đừng tùy tiện ca ngợi một quả táo vàng
Như một bữa tối an toàn.
Người thợ săn anh dũng nhìn lên vách núi dốc san sát
Và ngọn núi cao không thể vượt qua.
Hydra kịch độc
Bị chặt đầu giữa cơn sóng lớn,
Cyberus, chó giữ cổng địa ngục
Vong hơi tàn ở Peloponnese.
Và huyền thoại cuối cùng đã được tóm tắt
Bởi câu nói của kẻ ngốc ngoan đạo:
Nếu không phải chiến thắng, còn ai sẽ nói về một mùa đông tuyết rơi bình thường
Và sự run rẩy của kim thông?"
 
Last edited:

Mạc Tư

Yên phân phân, vũ ngân ngân, hết chỗ điền
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
468
Số lượt thích
4,036
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu, Sở nữ vương, Mộc nữ thần
#11
Diu cứ trích nữa đi trích nữa đi, trích cho thỏa nỗi lòng Diu, trích cho giảm số k chữ của chị Orz
 

ButNgonPhi

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
497
Số lượt thích
6,225
Location
Hàng Châu
Fan não tàn của
Team Tiểu đội trưởng, Sở-Tô-Nhu-Quả-Đới
#12
Hỏi đáp với Cestyuri hay chuyến phiêu lưu mò mẫm theo chân idol của D


D lấy từ trang popiask của tác giả. Chị Cest có thể vừa nói tiếng Tàu lẫn tiếng Anh ở mức độ học thuật (aka khoe chữ) nên các pạn cứ thoải mái vào hỏi, sẽ nhận được những câu trả lời hú hồn như tui.

Tui gom trước một vài câu, có thêm sẽ bổ sung. Phần trong ngoặc là T/N của tui.


Thực ra là vì chị Cest thích hàn lâm quá, tui vừa làm vừa tra cứu, đú không nổi =))))




1 . . . 2 . . . 3 Cut! Showtime!


Hỏi: Chào lão sư! Cho hỏi có tác giả hay tay bút nào có ảnh hưởng khá lớn đến lối viết của chị không?​

Đáp: Có. Trên mặt tam quan là tác phẩm Phía Tây không có gì lạ (All Quiet On The Western Front) của Erich Maria Remarque (một cựu binh, tác giả người Đức). Trên phương diện thẩm mỹ có Emily Jane Brontë (tác giả Đồi gió hú). Trên phương diện kỹ xảo ngôn ngữ thì có Trương Ái LinhHemingway. Trên tổng thể mà nói thì có mấy người: Mashima Yukio (nhà văn Nhật Bản, nổi tiếng với các phẩm Kim Các Tự), Đà Ông (chưa rõ là ai, nhưng kết quả đầu tiên của Baidu cho ra Dostoevsky), Gabriel García Márquez (tác giả Trăm năm cô đơn), Patrick Süskind (kịch bản gia người Đức). Tóm lại đều là những tác giả và tác phẩm tôi tiếp xúc từ hồi còn nhỏ có ảnh hưởng lớn nhất. Ngoài ra từng đọc rất nhiều fanfic của APH (Axis Powers Hetalia) của các tác giả khác nhau, biến tôi từ tín đồ Đảng Công nghiệp nhiệt tình thành người bình thường, không thể nói là không có ảnh hưởng lớn. Rất cảm ơn bọn họ, dù tôi đã quên mất đa số bút danh của họ, cũng đã mất liên lạc từ lâu.​

(Đảng công nghiệp hay Industrial Party là cụm từ chỉ những người theo quan điểm lực lượng sản xuất quyết định hình thái phát triển của xã hội loài người một cách hơi cực đoan.)​



Hỏi: Chào lão sư! Em là người đọc của series Merely player, từ đó bắt đầu quan tâm những tác phẩm khác cùng thuộc vũ trụ đó của chị. Em muốn hỏi chị, góc nhìn của tác giả trong lúc phân chia kết cấu câu chuyện và xây dựng nhân vật là như thế nào? Cụ thể hơn, từ góc độ người ngoài nhìn vào xem một nhân vật cần biểu hiện như thế nào trong một hoàn cảnh cụ thể nào đó, hay là đặt chính bản thân mình vào nhân vật, tùy theo tình tiết câu chuyện mà phản ứng. Hỏi như vậy bởi vì lúc em viết truyện rất khó duy trì thái độ làm người ngoài cuộc can thiệp vào thế giới giả tường mà thường từ từ biến thành bạo chúa luôn.​

Đáp: Rất ít khi tôi thay bản thân mình vào nhân vật, cũng hiếm khi can thiệp. Lúc sáng tác truyện gốc (tác phẩm mới hoàn toàn, ko phải fanfic) cũng sẽ tính toán cấu trúc, điều khiển nhân vật, nhưng khi viết fanfic thì hình như chưa bao giờ. Nhân vật trong đó đến cùng cũng không phải là tôi, tôi chỉ muốn lấy thân phận một con người bình đẳng khác đi tìm hiểu họ, chứ không phải coi họ là loại động vật cấp thấp nào đó có thể tùy ý tôi nắm trong tay. Vì thế tôi rất phản cảm những người dùng ánh mắt nhược trí nhìn họ, ví dụ như lúc viết Tô Mộc Tranh trong “Bão tố”, có người nói: “Tiểu Mộc Tranh thông minh quá!” với meme doge. Tôi cảm thấy đó là một kiểu sỉ nhục với những nhân vật đã được hình thành. Tôi không nghĩ những tâm tư kín đáo trong đó của nàng có gì mà đáng kinh ngạc. Trong câu chuyện đó, nàng hơn hai mươi tuổi, những gì tôi năm hai mươi tuổi có thể nghĩ tới thì nàng đương nhiên cũng có thể nghĩ tới. Quá trình bình thường tôi dựng cấu tứ thường là tưởng tượng ra một khung cảnh trong đầu, ném nhân vật vào đó, để bọn họ tự nhiên hành động thế nào, nói năng ra sao. Đương nhiên, tính tự chủ của nhân vật trong thực tế cũng xuất phát từ ý niệm của tôi, dù gì không phải tự dưng mà nghĩ ra được. Tôi đoán chuyện này phải dựa vào óc quan sát cuộc sống hàng ngày của người viết rất nhiều. Não con người rất thần kỳ, khi bạn nhìn một thứ càng nhiều thì bạn sẽ nghĩ đến nó càng nhiều, lúc cần, những chi tiết và manh mối sẽ tự liên hệ với nhau thành kết quả. Giống như Diệp Tu (những phần không liên quan đến nguyên tác) của tôi có một bản lý lịch và những câu chuyện cực kỳ chi tiết, từ địa chỉ nhà chính xác, trường cũ, quê quán, lai lịch gia tộc, . . . Trong thực tế sẽ có rất nhiều “nguyên mẫu" có điểm giống với những chi tiết tôi chọn tồn tại, tổng hợp tất cả những thứ đó lại sẽ ra một bản duy nhất. Thế nên Diệp Tu trong lòng tôi như thế đã xác định cách tôi nhìn hắn, cách tôi chọn từ ngữ khi viết về hắn. Hắn được xây dựng như thế, và tự do hành động trong thế giới tôi tưởng tượng ra. Tôi rất ít khi nghĩ xong hết mới viết, cũng không có thói quen viết dàn ý sẵn, cùng lắm là chỉ phân chương trước thôi, mỗi chương viết một, hai cụm từ mấu chốt nhất. Vừa viết vừa nghĩ, có khi sẽ dẫn đến một số kết quả thú vị mình không tính trước được. Làm bạo chúa cũng không có gì không tốt, Charlotte Brontë (chị cả trong 3 chị em văn sĩ nhà Bronte) cũng là bạo chúa, nhưng điều đó cũng không cản trở những điểm tốt khác của bà.​



Hỏi: Chị có nghĩ tam quan (thế giới quan, giá trị quan, nhân sinh quan) và tính cách của người viết sẽ bộc lộ trong tác phẩm không?​

Đáp: Đương nhiên rồi. Để mà nói thì, tôi thích đọc văn của những tác giả tương đối độc đoán nhưng lại rất có chủ kiến, có ý tưởng. Tất nhiên điều kiện tiên quyết để độc đoán là phải có thẩm mỹ tốt. Sự thể hiện của tam quan trong tác phẩm thường không rõ ràng đâu, thường không liên quan đến góc nhìn nhân vật cụ thể, nhiều khi là toát ra từ những chi tiết nhỏ thôi.​



Hỏi: Có thời điểm nào lão sư cực kỳ cực kỳ đau khổ không, khi đó làm sao chị tự thoát ra được? Em còn muốn biết chị tìm được con đường mình muốn đi như thế nào, những khi hoang mang, chị làm sao để tìm được phương hướng cho mình?​

Đáp: Ước chừng khoảng một năm trước, vì vấn đề liên quan đến người yêu và công việc nên tôi buồn đến độ hoàn toàn tắt máy. Giờ quay đầu nhìn lại, có mấy thứ khá quan trọng. Thứ nhất là, cố giữ bình tĩnh, kiên quyết đoạn tuyệt. Nếu hiện trạng là một vũng bùn, vậy thì thay đổi hoàn cảnh, thay đổi mạng lưới quan hệ rồi bắt đầu lại từ đầu. Tạm nghỉ học hoặc bỏ việc cũng đừng sợ. Tôi biết xưa nay những cô gái trẻ rất dễ bị “lỡ dở” chuyện tuổi tác, nhưng phải biết cuộc đời còn rất dài, một hai ba năm đặt trong bảy tám mươi năm cuộc đời cũng chỉ là một cái chớp mắt, nhưng một hai ba năm đó nếu bạn dùng để thay đổi thì rất có tính quyết định. Đừng sợ lãng phí quãng thời gian để “mài đao” rồi mặc tương lai bắt đầu nát rữa từ hiện tại. Thật ra những lời này rất giống câu “Cùng lắm là bắt đầu lại thôi mà”, tôi nghĩ đây cũng là điều Diệp Tu hấp dẫn tôi. Thứ hai là, khắc chế sự khó tính lại. Không hoàn thành công việc được một cách hoàn mỹ nhất dù sao cũng hơn là vì truy cầu sự hoàn hảo mà không làm được việc. Thứ ba là, cố gắng duy trì một chế độ lành mạnh, nhất là trong giai đoạn buồn khổ nhất. Ngủ sớm dậy sớm, ra ngoài tản bộ thường xuyên, cố gắng duy trì giao tiếp xã hội (dù chỉ là đi ra ngoài mua một cốc trà sữa cũng nên cố gắng tự ra ngoài mua, đừng đặt ship. Những lúc hốt hoảng hoang mang vì việc học hành hay sự nghiệp bị đình trệ, hãy tranh thủ học ngoại ngữ, ngôn ngữ máy tính hoặc tập thể dục thể thao.​



Hỏi: Dạo này lão sư đọc sách gì?​

Đáp: Từ sau khi lên cấp 3 không đọc sách truyện tiểu thuyết nữa. Nhất là sau khi lên đại học thì chủ yếu chỉ đọc sách vở liên quan đến chuyên ngành, đọc những cái khác rất dễ mất tập trung. Đang định nhân dịp nghỉ dịch khôi phục thói quen một chút. Gần đây đọc chơi những quyển này: Laocoon (G.Lessing) Tipping the Velvet (Sarah Waters) Biên niên ký chim vặn dây cót (H.Murakami) The Crying of Lot 49 (Thomas Pynchon).


Hỏi: Lão sư thích thể loại âm nhạc nào?​

Đáp: Hay nghe nhạc cổ điển và heavy metal. Band yêu nhất là Haggard và Lacrimosa, lúc làm việc sẽ nghe Trống hoặc mấy band thuần âm nhạc kiểu Nil, Norman Brown, Nouvelle Vague, Quadro Nuevo. Gu rất cũ, không bắt trend.​


Hỏi: Lão sư thích các hãng thời trang nào?​

Đáp: Dior thời John Galliano, Jil Sander thời Raf Simons, Celine thời Phoebe Philo và Alexander McQueen. Trong tầm túi tiền thì có Lemaire, Josept, Lauren Manoogian, Maison Cleo, COS + HM Consicious Exclusive. Nếu tôi mà cao thêm được 10cm, nhất định sẽ mua PETAR PETROV về dùng.​


Hỏi: Ngày nghỉ lão sư làm gì?​

Đáp: Đến một thành phố lạ, đặt trước một khách sạn có view đẹp rồi nằm hết ngày, đến chạng vạng tối thì ra ngoài đi dạo hoặc mua sắm, nửa đêm quay về. Hàng Châu phù hợp lắm, mall ở ngay bên Tây Hồ, cực kỳ hợp gu với người hay ra vẻ thích khám phá phong cảnh tự nhiên nhưng bản năng thân cận thành thị như tôi. Cuộc đời bị chủ nghĩa tiêu dùng hãm hại thật đáng buồn :((((​


Hỏi: Nhìn mấy câu trả lời thấy phu nhân trả lời có trật tự quá, lời ít mà ý nhiều, giống như văn phu nhân viết vậy, chủ đề rất rõ ràng (không biết nói cụ thể thế nào, nhưng chính là cảm giác rất thuận mắt, rất gọn gàng, thông thuận). Muốn hỏi phu nhân làm sao nói chuyện ngắn gọn chính xác được như vậy?​

Đáp: Đoạn này e bị mất câu trả lời, nhưng vẫn nhớ đại ý chị ý trả lời là: đặt mình vào vị thế người khác coi người ta có hiểu đúng ý mình nói không, lâu dần tự nhiên sẽ học được cách nói năng rõ ràng, có trật tự.​



Hỏi: Chào lão sư! Dù không biết lão sư học ngành nào nhưng từ văn lão sư có thể thấy lão sư cũng có hiểu biết về khoa học xã hội. Sinh viên khoa học tự nhiên này muốn tìm hiểu thêm kiến thức phương diện này, có thể recommend vài quyển sách nhập môn không?​

Đáp: Tôi cũng là dân khoa học tự nhiên, trên ý nghĩa truyền thống. Vì ranh giới giữa các ngành học trên đại học rất khác với kiểu chia xã hội – tự nhiên như cấp 3, nên dùng cách đó định nghĩa bản thân mình hoặc người khác đã không còn ý nghĩa. Mà tôi luôn cảm thấy giáo dục văn học thời trung học của nước ta không ổn, dường như tất cả anh chị em bạn học ở trong nước đầu bắt đầu lên đại học mới tiếp xúc với các ngành nhân văn, xã hội, văn học. Chuyện nhập môn này, người mới học không nói được, phải là người có trình độ cao hơn người mới mới có thể phân biệt được như thế nào mới là nhập môn. Vì chính tôi cũng là người ngoài ngành, cũng không đọc sách chuyên ngành, không biết hệ thống, nên bảo recommend sách phạm trù lớn như thế thì không dám đâu. Tôi chỉ cung cấp một số kinh nghiệm ngụp lặn thôi, không phải hệ thống, cũng không giới hạn trong phạm vi ngành học nào cụ thể. Tặng người cá không bằng dạy người cách bắt cá! Tôi, khi đứng trước biển sách thuộc lĩnh vực mình chưa biết thường làm thế này: chọn mấy quyển giáo trình cơ bản Oxford bình thường mà mình cảm thấy hứng thú, nhận biết những khái niệm cơ bản và những nhân vật quan trọng, từ đó tìm hiểu tiếp. Sách dẫn đường, sách kinh điển, chưa đủ nghiền thì đi đọc luận văn. Có mấy quyển kinh điển rất khó đọc, nếu không có hướng đi thì có thể lên mạng tìm list sách nhập môn mà người chuyên nghiệp đề cử. Chú ý: Danh sách nào mà rec Tam đại phê phán (3 tác phẩm Phê phán của Kant) và một đống các học giả chuyên nghiệp báo tên là “x” thì thôi, bỏ qua luôn nha. Đường đi cụ thể bài bản thì dựa vào cảm giác mới mẻ ban đầu của mình và phương pháp nghiên cứu của ngành học mình có hiểu biết làm chuẩn. Ban đầu tôi đọc Trần Gia Ánh (một học giả người Hoa), Ernst Hans Gombrich (Sử gia nghệ thuật), Mary Beard và Susan Sontag, bốn người này khá là thân thiện với người mới. Ngoài ra còn: On Crimes and Punishments của Cesare Beccaria, Adam Swift - Political Philosophy, Zygmunt Bauman - Liquid modernity, The second sex của Simone de Beauvoir, Whig interpretation of history của Herbert Butterfield, Victor Turner - The Ritual Process, đều tương đối nhẹ nhàng, có dẫn dắt. Mấy hôm trước Weibo của Ueno Chizuko giới thiệu sách mới, cư dân mạng nước ta đề nghị bà ấy giới thiệu sách nghiên cứu nữ quyền, tôi lập tức nhớ đến Not All Dead White Men của Donna Zuckerberg trên Reddit, cũng khá. Ueno Chizuko có quyển Misogyny (sách viết về chủ nghĩa căm ghét phụ nữ ở Nhật), sau này tôi mới đọc, cảm thấy chưa được sâu sắc lắm nhưng dùng để làm sách nhập môn cũng được.​





Đến phần này là tui mò vào hỏi, sẽ để nguyên văn tiếng Anh để các pạn thấy câu trả lời của cổ làm tui ba chấm như thế nào?

Q: Hello! I'm a reader from South East Asia who happened to discover your Merely Player series on Lofter and used a Chinese translation software to read your works. (đến đây sáo hiểu đeo bị giới hạn ký tự)​

(Chào, tui là độc giả từ ĐNA vô tình lướt lofter tìm được fic bà và dùng phần mềm dịch để đọc.)

A: Impressive. It must be plodding. I hope the e-translator has been sophisticated and intelligent enough to understand the obscurity of Chinese language and the idioms I frequently used.​

(Ấn tượng đấy. Chắc là mất công mất sức lắm. Tui hy vọng phần mềm bà dùng đủ tinh vi và thông minh để hiểu sự diễn đạt đầy ẩn ý và kín đáo của tiếng Trung và những thành ngữ tui thường dùng.)

Q: I don't know why this app limited the length of my post, but I just want to express my most sincere appreciation and send my praise to your works. It touched my soul. Kudos.​

(Ê tui hong có bít vì sao cái app củ l này giới hạn độ dài câu hỏi của tui, nhưng mà tui rất rất thích fic của bà, nó làm tui rung động lắm lắm. Tym nạ.)

A: It’s gratifying to know someone felt touched by my works. Thank you for taking time to read and telling me this.​

(Nghe chuyện có người xúc động bởi tác phẩm của tui mà tui hài lòng lắm. Cảm ơn bà đã dành thời gian đọc và nói lại với tui thế này nhen!)

Q: The translation I read was good, my mother language has lexical borrowing from Chinese so I can enjoy your work to 80-90%. I've read most of the references you quoted so it doubles the impact on me.​

(Bản dịch tui đọc tốt lắm, vì tiếng nước tui có mượn từ từ tiếng nước bà mà, nên tui đọc tác phẩm của bà hiểu được đến 80-90% lận. Tui cũng đọc mấy cái bà trích dẫn nên xúc động gấp đôi luôn.)

A: That's good. Far better than Chinese-English translation. It can be a herculean task for the software to deal with two languages that belong to Sino-Tibetan and Indo-European family respectively. And it's quite an honor to lead you and some other readers to appreciate the classic​

(Thế nó lại tốt quá. Tốt hơn mấy bản dịch Trung - Anh rất là nhiều luôn. Mấy cái phần mềm mà phải xử lý hai ngôn ngữ một thuộc hệ Hán - Tạng, một thuộc Ấn - Âu thì khó lắm mệt lắm luôn á. À, mà tui rất vinh dự vì bà và vài độc giả khác có thể tán thưởng những tác phẩm kinh điển (qua fic tui) nha.)



Sau đây là đỉnh cao mẻ rep em, cảm giác đọc câu trả lời của mẻ kiểu đọc bài đọc IELTS, còn trình độ của em là 150 Toeic =)))))), thôi cũng thông cảm em, em định viết phức tạp hơn rồi mà đm cái app nó giới hạn ký tự ạ =)) Đm Look!!! Look at her choice of word huhu


Q: I love how your works have your 感情和心理的解读 of/for the character; how you use the Greek mythology, the Bible, the Western novels and poems, the Chinese-related details, how you describe the scenery, ...​

(Ê tui thích cách mấy tác phẩm của bà đều có tình cảm và lý giải cá nhân của bà với nhân vật trong đó nha, rùi cách bà sử dụng thần thoại Hy Lạp, Kinh Thánh, mấy quyển tiểu thuyết và mấy bài thơ của phương Tây xen lẫn với các chi tiết rặt mùi Tàu nữa, rùi cách bà tả cảnh nữa nha, . . .)

A: For many people fanfics are innately contemptible, for no one, with the exception of fans of the canon, would like to spend their time reading the derivative, which involves too many preconditions and will end as it began with vague descriptions. And the shortcomings of it are usually axiomatic. The borrowed characters are too often constrained by inexplicable love or hatred, which is a shackle in the world sardined with people who are neither one nor the other. Thus, I tried to present a more independent parallel universe and hence a more comprehensive image of Ye with his effect upon others who in turn watch and affect him. The things that we humans have suffered generally, such as the surreptitious sorrow, the silent befuddlement and the extraordinary exhilaration, also disturb him, which borders on blasphemy, with a sharp contrast to my allusion of the Bible, to some.​

(Bản dịch nhanh của em: Nhiều người là họ khinh fanfic vớ vẩn á bà, ngoài fan của tác phẩm gốc ra chẳng ma nào chịu bỏ thời gian đọc mấy tác phẩm liên quan cả - vì có quá nhiều điều kiện đã được quy định sẵn (từ tác phẩm gốc) và kết thúc nghe chừng cũng mơ hồ như cách nó bắt đầu. Mấy cái hạn chế của nó khá là rõ ràng luôn. Những nhân vật đi mượn (từ tác phẩm gốc) thường bị kìm hãm bởi tình yêu và sự chán ghét không thể giải thích nổi, tạo thành gông cùm trong một thế giời lèn chặt những đứa vô thưởng vô phạt không thích cũng chẳng ghét. Cho nên tui cố gắng tạo ra một thế giới song song độc lập hơn và một hình tượng toàn diện hơn của Diệp, cùng với ảnh hưởng của anh ấy lên những người dõi theo anh và tác động lại đến anh. Những điều người thường chúng ta thường phải trải qua, như những nỗi sầu kín đáo, những hoang mang thầm lặng, và niềm vui tột cùng, đó cũng là những thứ làm anh ấy phiền muộn. Điều đó, với một số người, gần như là báng bổ, trái ngược với những ẩn dụ từ Kinh Thánh của tui.)

Câu xã giao cuối cùng sau khi em bị tởn bởi câu giả nhời của mẻ:

A: Both Chinese and English aren't my first language so sorry for my poor comment. I wish I could tell you more about how I appreciate your works. And I'm locking forward to Peking Revisited <3 Nice one​

(Tui là không thông Tàu thạo Anh đâu nha, nên chỉ comt được có thế thui. Tui ước gì tui khen được fic bà nữa với cả là tui chờ Peking Revisited lắm nha. Hay đó!)

Q: Thanks again for your kind compliments. But the theme of Peking Revisited is sort of sensitive, so I'm afraid it will be put on ice for a while.​

(lần này giống tiếng người hơn rồi =)))​

(Cảm ơn bồ tèo lần nữa vì những lời có cánh tử tế nha. Nhưng mà chủ đề cái Peking nhạy cảm lắm nên tui đang treo tạm nó đã.)
 
Last edited:

ButNgonPhi

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
497
Số lượt thích
6,225
Location
Hàng Châu
Fan não tàn của
Team Tiểu đội trưởng, Sở-Tô-Nhu-Quả-Đới
#13
Ghi nhanh ý tưởng hố không bít bao giờ mới lấp của Diu và Nhập =))))

@Diu

Fic idol x me (Dụ x Diu), YoutuberAU, CollegeAU!

Tất cả những thông tin sau đây chỉ là giả thiết, không có thật ngoài đời. Fic được xây dựng với mục đích vui vẻ =))))

Bối cảnh:

- Dụ: Sinh viên năm 3 ngành business/economic, ngoại hình ổn, điểm số khá, giao tiếp hòa nhã. Tuy học về kinh tế, Dụ cũng có kha khá kiến thức và yêu thích với ngành IT. Sở hữu một kênh Youtube tên là StudywithYu, ban đầu là kênh đăng clip tổng hợp kiến thức các ngành dưới dạng animation, sau này đa dạng hơn, vừa stream game, vừa làm ASMR nghe giọng trầm ấm, ngắm bàn tay thon dài như nghệ sĩ piano của anh vlogger, thỉnh thoảng nghe anh review, đập hộp, trên tay đồ công nghệ mới nhất, làm Q&A, đăng clip game parody hoặc clip hài vui vẻ. Kênh của Dụ khá nổi trong giới youtuber/vlogger và luôn nằm trong top recommend của nhiều bạn trẻ: chủ đề được nam giới thích nhưng cách nói chuyện, dẫn dắt đơn giản mà duyên dáng, dí dỏm và không kém phần thông minh của anh chủ kênh thu hút không ít người, chưa kể chất giọng trầm ấm và bàn tay thon dài của anh làm không ít thính giả nữ phải quắn quéo, chưa kể anh ý có gu ăn mặc siêu boyfriend material và chưa bao giờ lộ mặt huhu. Mỗi buổi StudywithYu livestream, cột comment luôn bị spam bởi comt thách đấu của đám trẻ trâu, comt rú rít trai đẹp, cầu hình lộ mặt của fan nữ, comt yêu cầu content mới của fan . . . Fan nữ của Dụ nổi tiếng vì sự nhiệt tình, đôi khi có phần hung hãn =)))))

- Diu: Sinh viên năm 3 ngành Law cùng trường Dụ nhưng chán học vãi cc, ngày nào cũng kêu gào đòi bỏ học, sở hữu kênh Youtube/Instagram là colorlessZ (Z bay màu) chuyên đăng clip ngắn xàm xí nhiều chủ đề (daily life, the movies i just watch, my summer lunch, back2uni, reactiontothenewalbum=)))) với những dòng sub thể hiện sự lắm mồm xéo sắc. ColorlessZ ko có nhiều follower cũng ko nổi, nhưng có nhiều viewer quen thuộc và thường comment cà khịa chủ kênh, điển hình của nhà nhỏ ít người nhưng vui vẻ.

Tình huống:

Một tối thứ 7 ở nhà vì lệnh giãn cách xã hội, Diu lên Youtube livestream cà khịa với người xem cho đỡ chán. Đang tám chuyện hăng say thì có 1 khách quen chuyên cà khịa của ColorlessZ là Cánh_Cụt_Luân_Hồi mới thách Diu đú trend youtube, Boyfriend Challenge (Thử thách bạn trai, chi tiết mời search GG), đối tượng là nhân vật đang trên top trending quốc gia ngày hôm đó. Đúng hôm đó, studywithYu đăng clip mới review chủ đề hot => top trending.

Diu bèn nói đùa với Cánh_Cụt_Luân_Hồi: bao giờ kênh được 10k sub thì tôi làm. Ai dè trong đám xem livestream hôm đó có 1 nhân vật là Mẹ_Đại_Tôn, luôn hóng nhưng ko bao giờ like/comment. Mẹ_Đại_Tôn cut clip đoạn Diu chấp nhận thử thách làm bằng chứng rồi post vào group facebook fan hâm mộ Dụ/livestream Dụ. Bùm! Fan Dụ tràn sang kênh của Diu, kênh youtube/insta Colorless Z tăng sub tăng view tăng follower chóng mặt. 70% fan chửi đú fame, 20% chấm hóng, 10% ở lại vì content xàm xí của kênh. Mốc 10k sub đã qua, Diu mới mò sang kênh StudywithYu xem thử thì thấy 1 cái clip chủ kênh mặc sơ mi trắng quay ở một phòng học trong trường, cái bối cảnh sao mà quen quá vậy =)))))

Diễn biến:

Qua hôm sau thì Diu cũng quên mất chuyện thực hiện thử thách, dù sao cũng chỉ ở trên mạng mà, chửi lắm thì mình khóa kênh né bão =)) Hết dịch, Diu lên trường, được gọi đi họp câu lạc bộ để làm một dự án phim ngắn cho trường. Trong buổi họp có mặt một bạn cùng khóa mặc áo sơ mi trắng lạ mặt từ câu lạc bộ nào đó sang hỗ trợ, tên là Dụ Văn Châu, một hotboy cùng khóa nào đó mà Diu ko biết (học còn đang chán thì care đ gì hotboy trường =))). Hai người được chủ tịch câu lạc bộ Fuukaka phân nhiệm vụ viết kịch bản và dựng cảnh phim trước.

Trong quá trình làm việc, Diu bất ngờ phát hiện ra cậu bạn cùng khóa này dễ mến lạ, vừa giỏi vừa ân cần vừa lịch thiệp (Lược bỏ 1000 tính từ ca ngợi idol), Diu hơi hơi cảm nắng bạn nhưng lại tự ti người ta là hotboy nhiều người ái mộ, nghe đồn có-tiếng-đào-hoa (thông tin từ trùm-bà-tám-trường aka quân sư quạt mo của Diu, một nhân vật bí ẩn không thấy đi học mấy nhưng cái gì cũng biết, Ginggigi) nên vẫn giữ khoảng cách.

Cơn say nắng ngày càng nặng, tỉ lệ thuận với sự toẹt vọng của Diu vì biết mình khó có cửa với crush. Sau một thời gian quen nhau, Diu chủ động lánh mặt Văn Châu, chỉ trao đổi với nhau qua mạng. Vì buồn như con chó cắn, Diu mở instagram ra livestream tâm sự chuyện có crush với đám viewer mắc-rại của mình. Nhưng nay đã khác xưa, kênh Diu đâu còn là nhà nhỏ ít người mà đã bị tập kích bởi một đống fan nữ của StudywithYu, trong đó có một chị gái chiến đấu rất hăng, dai dẳng mãi chưa chịu bỏ cuộc là Thochuchu =)))) Chị Thỏ nhảy vào tra hỏi tiến độ làm thử thách của Diu, máu ăn thua của Diu nổi lên, tức giận bảo chị Thỏ chờ tôi 3 tuần nữa tôi báo kết quả cho.

Nói xong Diu hối hận, mình đã có crush thì tội gì làm khổ thêm trái tim vô tội, chưa kể mình chắc gì đã làm người ta đồng ý thực hiện thử thách với mình. Tâm trạng ủ ê theo Diu đến cuối tuần hôm đó thì nhận được tin nhắn của Văn Châu, hẹn ra 1 phòng học trống ở trường check thành phẩm của 2 người lần cuối. Đoạn này lược bỏ 10000 chữ tâm trạng hồi hộp đi gặp crush của cháu Diu =)))))) Lược bỏ thêm 1 số tình tiết phải giữ bí mật để câu view cho fic. Diu nhìn xung quanh, cảm giác quen thuộc như mình đã nhìn thấy khung cảnh này ở đâu vậy. Đột nhiên chàng trai cao ráo mặc sơ mi trắng quay lại hỏi, với chất giọng trầm ấm và nụ cười siu dịu dàng: "Cậu không định thực hiện thử thách à?'

Kết quả:

3 tuần sau theo đúng cuộc đánh cược Diu với chị Thỏ, trên kênh studywithYu đăng một clip mới, với bối cảnh phòng học quen thuộc, nhưng tag thêm một cái tên lạ: ColorlessZ và xuất hiện một cô gái mặc áo đen trong chiếc video có tên là: Thực hiện thử thách Bạn trai với bạn gái mình =)))) Chị thỏ, you see? =)))))


Hậu truyện:

Sau khi tốt nghiệp, Dụ tiếp tục học lên nghiên cứu sinh ở nước ngoài, Diu bỏ ngành Law, đổi sang làm truyền thông, phóng viên. Nghề tay trái của cô là thánh bóc phốt, với những tin tức hậu trường thâm cung bí sử giới kinh doanh/showbiz,, với nghệ danh là The invisible R. (Từ Z bay màu thành R vô hình) =))

Lăn lộn trong giới, R-vô-hình quen biết rất nhiều mối quan hệ, vô tình khám phá ra cô bạn thân đại học Ginggigi hóa ra là con nhà tài phiệt lắm tiền quen biết rộng. Qua Ginggigi, R-vô-hình quen bạn thanh mai trúc mã của Ging là Katata, mỹ nữ giới tài chính, cũng là bạn làm ăn với đàn chị thời đại học Fuukaka của mình. Có một ngày, Katata bỗng bốc máy gọi điện cho R-vô-hình, nói là có tin tức siêu hot :)))

Đoạn hậu truyện này là tiền truyện/truyện bên lề của một vũ trụ fanfic many me x idol với sự góp mặt của đông đảo nhân sự Discord gồm các chị Mẹ_Đại_Tôn trong vai phu nhân tài phiệt lắm tiền ngăn cấm con trai chơi gei, Ginggigi tiểu thư tài phiệt bí ấn chỉ sợ thiên hạ không loạn, Fuukaka và Katata hai mỹ nữ giới tài chính thân thiết với Mẹ_Đại_Tôn và Dung Dung, mỹ nữ âm nhạc cổ điển được Mẹ_Đại_Tôn nhắm làm con dâu, Thochuchu - người quen biết rộng với giới điều tra :)) Các bạn hãy hóng sự ra đời của chú fic này nhé =))) còn bao giờ nó được lấp thì mình không bít =))


@NhapDaHan

Fic BG: Vương Kiệt Hi x Đường Nhu

Bối cảnh: Hai thiếu gia tiểu thư phố cổ cốt cách thanh kỳ, nhà thư họa gia Vương Kiệt Hi x nghệ sĩ piano Đường Nhu

Tình huống:

Diệp Tu, một thiếu gia Bắc Kinh khác, lắm tiền nhiều của lại có gu, muốn tổ chức một dự án nghệ thuật kết hợp Đông-Tây. Đông mời nhà thư họa gia truyền thống Vương Kiệt Hi, Tây mời nghệ sĩ piano Đường Nhu, đều là người quen của anh cả :))

Diễn biến:

Buổi đầu gặp nhau, Vương Kiệt Hi ít nhiều tỏ vẻ/hoặc bị ĐN hiểu lầm là coi thường nàng. Máu hiếu chiến nổi lên, Đường Nhu nhân lời tham gia dự án, nhiều lần thách thức VKH để anh phải công nhận mình. VKH từ chỗ không quan tâm đến tán thưởng cô gái này.

Lược bỏ 1xxx tình huống, thề không viết giận dỗi hl

Đoạn H "che mặt": Vì hai người đều là nghệ sĩ, đều phải dùng tay =))))))) nên chúng ta có bút lông play =))))))

Các bạn thấy chưa, con Nhập nó đen tối như avatar đen xì của nó vậy =))))))

Kết quả:

Happy Ending =))) Cameo nhân vật Diệp Tu và điếu thuốc =))))




@NhapDaHan không phải clone của mình nha quý zị =)))))
 
Last edited:

ButNgonPhi

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
497
Số lượt thích
6,225
Location
Hàng Châu
Fan não tàn của
Team Tiểu đội trưởng, Sở-Tô-Nhu-Quả-Đới
#14
“The musician and the listener.
If this is love between two strangers watching each other from afar, that rough, burning moment when you rush in and kiss is the show.”

Online friends that I never met in person.​

Chiều nay, sau gần một tuần vật lộn với vùng núi thỉnh thoảng mới bắt được sóng điện thoại, tôi đã về với cuộc sống của thành thị tiện nghi. Quay lại một vùng đất sau 8 năm, nhớ lại những ngày tháng 6 năm 2012, vừa chụp ảnh bằng chú iphone 3G vừa dành dụm chút mb 3G cuối cùng online chat với một người bạn qua mạng. Chuyến đi mang đến những ý tưởng và nguồn cảm hứng mới, cùng với sự hoài niệm. Người cùng thức đêm chat với tôi suốt những năm trung học,, nói đủ năm tỉ thứ chuyện đông tây kim cổ, cuối cùng không còn lại gì trừ ngoài một cái tên đã đen thui, last time online là 6 năm trước. Không còn bất cứ một dấu tích gì, từ fb, twt, livejournal, yahoo (tất nhiên rồi) đến chú forum chúng tôi từng đóng đô với những bài viết nhiệt huyết 4-5 trang word. Rất nhiều câu chuyện đã biến mất theo sự suy tàn của một số trang mạng, vì tôi không nhớ mật khẩu để login vào nick, vì người đó đã xóa tài khoản. Những ký ức còn lại về người đó đang dần biến mất khỏi tâm trí, cuộc sống bận bịu hiện tại ập đến giằng tôi ra khỏi cảm giác hoài niệm, để nó không kéo dài quá lâu. Không nhớ hết những gì chúng ta đã nói, nhưng chỉ biết chắc chắn mình đã rất vui vẻ, rất hy vọng.​

Một người như thế, từng thân cận như thế, nhưng rốt cuộc sợi dây liên kết giữa tôi với người lại mỏng manh như vậy, dễ vỡ như vậy. Từng fandom đã bước qua, từ những ngày mới biết lên mạng, lê la đọc, save bài, war suốt hàng loạt forum, nhiều cái giờ đã bay màu, có khi sắp biến mất hẳn trong tâm trí những người từng sinh hoạt với nó.​

Tháng năm không ở lại, tâm trạng của chúng tôi, suy nghĩ và hy vọng về tương lai của chúng tôi vào những năm trung học cũng không ở lại. Tất nhiên tôi đủ hài lòng với cuộc sống hiện tại, khi mình đã tiến hóa thành một phiên bản khác, thực dụng hơn, đạt được nhiều thành tựu hơn, biết cách deal với những người khác hơn, nhưng khi đọc lại những dòng chat ngô nghê mà không kém phần đáng iu thuở đó, vẫn cảm thấy bâng khuâng không thôi.​

Chữ ký của tôi trong chiếc nick này là: "Mua vui cũng được một vài trống canh". Không biết bao giờ cuộc vui này sẽ kết thúc, rồi những người từng thấy tôi ở đây, từng nói chuyện với tôi ở đây cũng dần dần biến thành những cái tên đen xì, rồi biến mất giữa dòng đời tấp nập, nhưng chí ít thì hãy enjoy hết vài trống canh tôi mua vui cho người đi.​
 
Last edited:

ButNgonPhi

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
497
Số lượt thích
6,225
Location
Hàng Châu
Fan não tàn của
Team Tiểu đội trưởng, Sở-Tô-Nhu-Quả-Đới
#15
Mấy tháng nay cứ luôn phải nhắc lại cho mình, remember why you started.​
Làm gì và được gì?​
Mua vui không công, thậm chí còn nhiều phen rước bực vào thân từ cả người lạ lẫn người quen, vì cái gì?​
Cho đến cuối cùng thì, thứ quan trọng nhất, mục đích ở đây, thứ vẫn giữ cho mình tiếp tục, là niềm vui của chính mình.​
Từ nay xin đành kính nhi viễn chi, để giữ lại chút niềm vui cho đời.​
~~~~~~~~~~~​
Thời điểm viết post này, tiến độ dịch chính văn trên forum TCCT chỉ còn khoảng 12 chương. Từ ngày đầu tiên biết đến TCCT, thử nhẩm tính thời gian kết thúc = tiến độ ra chương, tôi đã nghĩ chờ đến lúc TCCT dịch hoàn chắc tôi cũng đi lấy chồng cmnr.​
Vậy mà khi chỉ còn 12 ngày nữa sẽ kết thúc, tôi vẫn còn xa xa mới có dấu hiệu theo chàng bỏ cuộc chơi. Không nghĩ mình cũng chờ được đến ngày này. Hôm nay hiếm hoi được nghỉ, thay vì lao đầu vào trả nợ edit, tôi sẽ lảm nhảm mua chút niềm vui cho mình vậy.​
Nói về những nhân vật yêu thích (hơn những nhân vật khác) của TCCT, thôi xin không kể đến game thủ nào đó họ Diệp. Vì anh ta là thần Vinh Quang, ai mà không ấn tượng với anh ta cơ chứ. Khen anh ta, chê anh ta, yêu anh ta, hờn anh ta cả ngày không hết. Riêng người này tôi không nói nhiều, quý vị nhìn hành động của tôi là hiểu =))​
Đó là Tiêu Thời Khâm, nhân vật có sự phát triển tính cách, sự trưởng thành mà tôi thích nhất trong toàn bộ TCCT. Họ Tiêu bắt đầu ghi dấu trong ấn tượng của tôi như một kẻ "con nhà nghèo học giỏi", quanh năm buôn bán ở trong game, nuôi đủ năm con (đồng đội) với một chồng (ông chủ LĐ). Thú thực lúc đó tôi nghĩ (và thậm chí bây giờ vẫn có lúc nghĩ), anh Tiêu này cứ bần bần sao ấy, rất thông cảm hoàn cảnh và tôn trọng nỗ lực của anh nhưng khách quan mà nói là anh không sáng cửa chức vô địch lắm đâu =)))) Không phải mỗi mình tôi nghĩ vậy đâu, ông chủ Đào của Gia Thế cũng nghĩ thế cơ mà =))))) Là do hoàn cảnh khốn khó, anh Tiêu cứ phải tính toán để tận dụng hết cái lợi thế vốn đã chẳng nhiều nhặn gì của mình, đôi khi tính toán quá nó thành chi li, thành ra mới để lại cái ấn tượng như vậy. Nếu ví mỗi bậc thầy chiến thuật là một vị quân sư, Diệp Tu là quân sư kiêm chủ tướng, sự "tâm bẩn" của anh ta vừa linh hoạt vừa có sự chủ động của tay đấm chính, nên anh ta giống như một chủ tướng ranh ma. Họ Trương giống như một "quản gia", một kẻ giúp sức, giống với định nghĩa quân sư nhất, rất nghiêm túc, cẩn thận, đòi hỏi sự chính xác cao, cảm giác như vị quân sư một tay lo hết hậu phương trăm việc từ to như con voi đến nhỏ như con kiến, nên anh ta phải đặt cao tính chính xác, hệ thống vậy. Dụ công tử sẽ là một gã quân sư xảo trá ẩn dưới vẻ ngoài nho nhã. Hắn ta giống như một cái giếng lặng, lại cũng giống như mặt hồ không thấy đáy, hắc ám, thông minh, tỉ mỉ, không từ thủ đoạn, . . . Hắn sẽ là một gã quân sư thân mang bệnh mãn tính, có não mà không có sức, gã làm gì cũng sẽ phải tính sao cho ít mất sức nhất mà đạt được kết quả cao nhất, cái tính "tà" của gã mạnh hơn những người khá. Hắc ám, chấp nhất, một lần ra tay thật ngoan độc để đổi lại một kết quả ngoạn mục. Giống thích khách, nhưng giống ở sự kiên nhẫn và mắt nhìn cơ hội chứ không phải là sự cực đoan "không phải địch chết thì là ta vong." Thế nên gã đúng là partner in crime với kẻ theo chủ nghĩa cơ hội xuất sắc nhất Liên minh Hoàng Thiếu Thiên. Đôi lứa xứng đôi. Trời sinh một cặp 2 thằng thích khách sống lâu =))​
Còn Tiêu Thời Khâm? Gã là underdog, nên kiểu nào gã cũng chơi được (chắc trừ kiểu đánh bán mạng quên đời vì có tay to support cho =))). Gã cũng tính toán chính xác, cũng lập hệ thống vận hành kín kẽ để chỉ huy tổ hợp LĐ vận hành như một chiếc máy hiệu quả. Gã cũng có thể solo (1vs3 hẳn hoi). Gã cũng xảo trá, chuyên giả yếu để lừa địch khinh mình. Gã có sức lừa gạt, nhưng cũng đủ quyết đoán và tàn nhẫn để ra tay, vì bị thúc đẩy bởi xuất thân yếu thế và hoàn cảnh thiếu thốn, mượn 1 câu của Đồng Tước là vừa có sự bất cần, vừa có sự tính toán chi ly của kẻ tay trắng lập nghiệp =)))​
Nếu nói tôi bắt đầu thích họ Tiêu lúc nào, đó là trong trân chung kết vòng khiêu chiến với Gia Thế. Lúc họ Tiêu vừa đánh vừa nghiền ngẫm phải chăng mình chưa đủ mạnh, chưa đủ quyết tâm. Có những sự kiện, những suy nghĩ chỉ diễn ra trong chốc lát mà thay đổi ta cả đời. Đối với Tiêu Thời Khâm, đó chính là khoảnh khắc hắn lột xác trưởng thành vùn vụt. Trận chung kết đó hắn thua, nhìn theo đường dài thì cũng chẳng quan trọng, vì hắn đã có đường hướng để phát triển thành một Tiêu Thời Khâm better version, lột xác thành một kẻ nghịch-trời-mà-đi chân chính. Câu chuyện Tái ông thất mã này của Hồ Điệp Lam real thật, hay thật, làm mình từ một kẻ bàng quan đứng nhìn phải chống mắt dõi theo anh châu chấu đá xe này đi được đến bao xa.​
Đó là Dụ Văn Châu, tập hợp của những nghịch lý. Nghịch lý từ bề ngoài (lịch sự nho nhã nhưng tim đen thui) đến năng lực và thành tựu (tay tàn nhưng không những không bị đào thải mà còn đường đường hoàng hoàng thành ông lớn, thành quán quân). Hắn tính kế người khác trên chiến trường, nhưng bản thân hắn là một quân tử. Không có ai trong TCCT gợi đến hình ảnh quân tử nho nhã như Dụ Văn Châu. Suy nghĩ gã khoáng đạt, tấm lòng gã bao la. Nếu để so sánh, gã giống như nước. Mượn Đạo Đức Kinh, "Trong thiên hạ không gì mềm yếu hơn nước; thế mà nó lại công phá được tất cả những gì cứng rắn. Chẳng chi hơn nó, chẳng chi thay thế được nó". Cứ nghĩ nếu không phải là một Dụ Văn Châu như vậy, Lam Vũ giai đoạn thay máu đó không biết sẽ thành thế nào với 2 át chủ bài không hạp nhau nữa =)))))))​
Đó là Phương Duệ. Ý chí vững vàng, tình cảm mênh mang. Dù là lý tưởng, hay lòng cầu thắng, hay kiên trì với phong cách của mình bất kể đổi mấy nghề, dù là tình đồng đội, tình chiến đội dù có đổi mấy chiến đội, Phương Duệ đều rất trọn vẹn. Không phụ người, cũng chẳng phụ mình. Truy thắng lợi nhưng không bất chấp, không lệch lạc không méo mó, không lí do không lí trấu, tận hưởng mọi thứ dù vinh dù nhục dù thuận dù tắc. Trung thực với lòng mình, không vì ngoại cảnh mà mất đi phóng khoáng, mạo hiểm nhưng không ngốc nghếch, no limit trong game nhưng rất có tự trọng ngoài đời, đã thế lại còn vui tính, cute.​
Đó là một loạt các nhân vật khác mà tạm thời nơ ron tôi rụng rồi, không nghĩ ra mỹ từ gì mà viết tiếp =)))))) Chu Trạch Khải - mỹ Chu Lang. Giang Ba Đào - keo kết dính, đông tây kim cổ nhạc gì cũng nhảy, hắc bạch vô thường phái nào cũng giao du, Tô Mộc Tranh - tưởng gái bánh bèo yếu đuối mà mạnh mẽ không tưởng, Sở nữ vương, Tiểu Đường, Hoàng Thiếu, Lão Ngụy, . . .​
Đó là Khưu Kiều trời ơi huhu chiếc pè lá chúi của tuiiii. Các bạng không biết, Z đã xây dựng plot fic TCCT toàn viên , AU HP nhưng vì quá lười + bận nên xây dựng từ ngày đọc TCCT mà giờ sắp hết TCCT rồi vẫn chưa viết xong =))​
Để Z hé lộ một vài chi tiết câu khách =))​
+ Diệp: Hiệu trưởng trường Hogwarts, xuất thân từ một dòng họ thuần chủng danh giá, bỏ nhà lang thang gặp Tô Mộc Thu, đoạn sau này xin phép giữ kín để viết fic Tu Tán lấy nước mắt các bạng =))))​
+ Tán: Thanh niên muggle được nhận vào Hogwarts, chung nhà với Diệp Tu thời còn đi học.​
+ Quả: Chị chủ quán Ba Cây Chổi (quán bán Bia Bơ í các bạng)​
+ Tranh: làm ở Bộ Pháp Thuật, liên quan đến vấn đề mua bán nguyên liệu pháp thuật =))))​
+ Mạc Phàm: thợ săn, hiệp khách độc hành, hay đến quán Đầu Heo để giao dịch =))​
+ Ngụy: Từng làm ở Đội Tiêu hủy Pháp thuật Ngẫu nhiên, Bộ Pháp thuật. Nay làm Chủ quán Đầu Heo =))​
+ Quan Dung Phi: Chủ tiệm đũa phép.​
+ Lâu Quan Ninh: Thiếu gia Ngân hàng Gringotts​
+ Hoàng Thiếu Thiên: Phù thủy xuất thân Muggle, được phân vào nhà Slytherin. Thuở nhỏ Hoàng ko kiểm soát được sức mạnh, gây tai nạn, được một thần bí nhân sĩ cứu. Sau này Hoàng mới phát hiện ra nhân sĩ đó là phù thủy, mình cũng là phù thủy => đi học để tìm vị nhân sĩ đó, nhưng sau đó thích thế giới phép thuật và tiếp tục làm phù thủy =)))))))))))))​
+ Dụ: xuất thân từ dòng họ thuần chủng nhưng mãi không thể hiện được năng lực, đến nỗi bị tưởng lầm thành Á Phù Thủy​
=>> các bạng đã sẵn sàng cho fic Dụ Hoàng thời đi học cute chưa? =))))))))​
+ Chu: đội trưởng đội Quidditch nhà Huff, hơn trú pé Giang 1 tuội =))​
+ Giang: tầm thủ đội Quidditch nhà Huff, vào đội sau Chu 1 năm, sau khi vào đội thì 2 năm sau đội giành cup Quidditch trường =))​
=>> các bạng đã sẵn sàng cho chuyện tình 2 anh cầu thủ từ lúc đi học đến lúc chơi chuyên nghiệp =)))​
+ Hàn: Thần sáng ở Bộ Pháp Thuật (xl a Hàn, e muốn cho a cái setting lạ hơn nhưng ai bảo thuộc tính a quá rõ ràng =)))​
+ Trương: Z sẽ không cho Trương làm Lương y vì như thế là quá nhàm =))) Trương làm ở Sở Quản lý Hệ thống Floo của Bộ Pháp Thuật, một lần mr Hàn floo nhầm đi đâu đó, mr Trương phải đi giải quyết => bùm, quen nhau​
=> các bạn đã sẵn sàng cho thế giới người trưởng thành Hàn Trương bằng một chú fic chậm nhiệt, chín chắn nhưng ko kém phần máu lửa =)))​
+Tiêu: làm ở Văn phòng bằng sáng chế Lố Bịch, Bộ Pháp Thuật.​
+ Đới: Nhân viên tiệm bà Puddifoot, chính là cái tiệm chuyên để dân hogwarts đến hẹn hò í các bạng =)))))
=> fic Tiêu Đới nữ truy í hi hi anh Tiêu đi xem mắt ở tiệm người ta làm nhưng ai dè xem nhầm đối tượng được vợ như ý =)))​
+ Khưu Phi: Griffindor,thuần chủng, Huynh trưởng, sau này là Thủ lĩnh Nam sinh, đi thi Tam Pháp Thuật, học trò cưng của mr Hiệu trưởng nghiện thuốc lá =)))​
+ Đường Nhu: học ở nước ngoài về, đi thi Tam Pháp Thuật =))))​
+ Kiều Nhất Phàm: Huff, bằng tuổi trú Khưu, có vấn đề về năng lực giống như Dụ nên từng được trú Hiệu trưởng hướng dẫn vài thứ =))))​
Đoạn còn lại mình chưa viết xong các bạng ạ =))) Hẹn các bạn một ngày nào đó với trú fic cp KK chơi Cửu âm chân kinh =)))))​
 

ButNgonPhi

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
497
Số lượt thích
6,225
Location
Hàng Châu
Fan não tàn của
Team Tiểu đội trưởng, Sở-Tô-Nhu-Quả-Đới
#16
Ghi nhanh plot fic Lâm Phương,

(Tất cả những thông tin sau đây đều là hư cấu, phục vụ mục đích vui vẻ. No offence to anybody)​

Bối cảnh:

Phương Duệ: 19 tuổi, sinh viên khoa Văn. Phương Duệ vốn là học sinh khối tự nhiên, tính tình nghịch ngợm, mê game, lúc thi đại học thành tích không tốt lắm nên mới "trôi dạt" xuống khoa Văn của một trường đại học tầm trung. Tuy nhiên cậu cũng không nghĩ ngợi gì nhiều mà vui vẻ đi học, vừa tiếp tục chơi game vừa bắt đầu làm quen với một lĩnh vực hoàn toàn mới: "Văn học". Tuy vậy, không theo trường phái cổ điển truyền thống hoa mỹ như các bạn cùng lớp (Phương Duệ là mống nam duy nhất trong lớp Đại học) hay các thầy ở trường, văn Phương Duệ chính là loại văn của một chú trai thẳng, rất bựa, rất troll và cực kì máu chó. Để các bạn dễ hình dung, đó là giọng văn của Hồ Diệp Lam, của Cửu Bả Đao, từa tựa như Lộc Đỉnh Ký, nhưng nội dung thì giống truyện bàn tay vàng/harem trên mấy trang truyện online í =))​

Lâm Kính Ngôn: Là nhân vật phụ trong tiểu thuyết bối cảnh kiếm hiệp của Phương Duệ. Để mà giải thích về cái sự troll này thì, "Kính Ngôn", kính là cẩn thận, kính trọng, ngôn là lời nói, ngôn từ. Họ Lâm thì Phương Duệ bốc từ Lâm Bình Chi của Tiếu Ngạo Giang Hồ. Từ những chi tiết, có thể thấy, bề ngoài nhân vật Lâm Kính Ngôn trong tiểu thuyết của Phương Duệ là một chính nhân quân tử như ngọc. Thế nhưng, dưới sự troll của chàng văn sĩ họ Phương chuyên mặc quần đùi ngồi gác chân quán net gõ truyện máu chó thì Lâm tiên sinh quân tử như ngọc từ tên đến ngoại hình lại là một kẻ lưu manh ngụy quân tử, lừa trên dối dưới, kết thù khắp giang hồ, chính là ngoại hình Nhạc Bất Quần tính cách Vi Tiểu Bảo. Trong tiểu thuyết của nhà văn Phương Duệ, Lâm Kính Ngôn là đại đệ tử phái X, khiêm tốn hữu lễ, vì tranh giành bí tịch võ công lẫn ngôi vị chưởng môn và minh chủ võ lâm mà lừa dối từ hôn thê đến sư phụ sư huynh đệ, bằng hữu giang hồ, là nhân vật phản diện, cuối cùng bị nhân vật chính là Đường Hạo, tam thiếu gia Đường Môn, thiếu niên chính khí thần thái phi dương, đánh bại ở Đại hội luận võ.​

Tình huống

Một tối nào đó, văn sĩ họ Phương ngồi net vừa đánh game vừa gõ truyện máu chó trong tiểu thuyết dài kỳ của mình. Anh vừa ngáp ngủ chảy nước mắt vừa search google tra cứu kiến thức để nhét vào trong truyện. Bạn thân của họ Phương là một cậu bạn ở trường cấp 3 Lam Vũ, tên Hoàng Thiếu Thiên. Hoàng tuy rất kì thị sự máu chó và tự sướng của truyện Phương, nhưng lúc nào cũng chấm hóng lẫn hối chương Phương đầu tiên. Ngày đó Phương viết đến đoạn Lâm chưởng môn bị Đường tam thiếu vạch mặt ở Đại hội tỉ võ trên đỉnh núi YY, kết cục rất thảm các bạn hãy tin tôi. Hoàng vừa đọc vừa thở dài, buột mồm nói: "Lâm Kính Ngôn mà ở đây chắc sẽ bóp chết cậu!".​

Nào ngờ Hoàng tiên sinh một lời thành sấm. Sáng hôm sau, Phương Duệ tỉnh dậy, thấy một người đàn ông búi tóc dài, mặc đồ cổ trang ngồi cạnh giường. Hắn giật nảy cả mình tưởng là mơ, *đoạn này là 3000 tình tiết ngạc nhiên ố á khi bắt gặp nhân vật xuyên không trong phim nhưng tôi lười viết* Hỏi ra, người này tên Lâm Kính Ngôn, đến từ một thế giới giống hệt như thế giới Phương Duệ sáng tác, nhưng Lâm Kính Ngôn lúc này hẵng còn trẻ, vẫn là đại sư huynh ôn nhuận vui tính, mới xuống núi hành tẩu giang hồ, chưa bị hắc hóa thành kẻ thâm trầm ngụy quân tử.​

Diễn biến

Phương Duệ dẫn Lâm Kính Ngôn đi làm quen với thế giới hiện tại, cũng là để tìm cách đưa Lâm Kính Ngôn trở lại thế giới của mình. Lâm Kính Ngôn thì vẫn cứ tin là mình gặp phải kỳ ngộ nào đó nên được dẫn đến thế giới này, với lại lần đầu tự xuống núi lịch duyệt giang hồ nên rất ham khám phá, không hề sốt ruột chút nào. Ngược lại, Phương Duệ lo ngay ngáy, một phần là tự dưng có một thanh niên to đùng từ trên giời rớt xuống, không biết cách sắp xếp cho hắn thế nào giữa một thế giới hiện đại đã kiểm soát đến tận chân răng. Hả, anh tưởng đây là giới giang hồ sống hồn nhiên như cây cỏ tự sinh tự diệt của các anh hả Lâm tiên sinh? Chứng minh thư anh có không, thẻ ngân hàng anh có không, hộ khẩu anh có không? Rồi anh đi lang thang ngoài đường lỡ bị bắt bị hỏi giấy tờ tui biết tình sao? Ngoài ra, vẫn còn một nguyên nhân nữa, Phương Duệ nhìn người thanh niên trước mặt, tuy anh ta có nhiều pha ngơ ngác IQ vô cực vì bị lạc đến một thế giới hoàn toàn khác, nhưng vẫn không thể che giấu sự xuất sắc của mình. Anh ta giỏi giang, chững chạc, lịch sự, chu đáo. Anh ta tuy không hiểu gì về thế giới hiện đại nhưng đã mày mò chăm lo cho cuộc sống thường ngày của cậu sinh viên Phương Duệ chu đáo không thiếu một bề. *tiếp tục là 3000 chi tiết lãng mạn tôi lười viết rõ* Phương Duệ vừa cảm động, vừa nghĩ đến những gì chính bản thân mình viết ra cho Lâm Kính Ngôn trong tiểu thuyết, những gì sẽ xảy ra trong tương lai với người thanh niên dịu dàng xuất sắc này mà cảm thấy áy náy khôn nguôi. Lời Hoàng Thiếu Thiên cứ nảy ra trong tâm trí hắn: "Lâm Kính Ngôn mà ở đây chắc sẽ bóp chết cậu." Đêm xuống Lâm Kính Ngôn ngủ sofa, Phương Duệ ngủ giường, cữ mỗi lần cơn áy náy của Phương Duệ nổi lên là hắn sẽ nằm ngắm Lâm Kính Ngôn, ước lượng xem thằng cha này búng mấy ngón tay là có thể giết được mình, rồi hồi hận là sao hồi mới viết truyện mình buff lão ghê thế =))))​

Dần dần trong quá trình ở chung, Phương Duệ ngày càng có một thứ tình cảm khó nói nào đó đã lặng lẽ bén rễ trong tim với vị Lâm tiên sinh mà mình đã tạo nên. Đó là Lâm ca, người anh em sống chung nhà, người hoàn toàn xa lạ với thế giới hiện tại cần hắn phải giúp đỡ, phải để tâm, phải hướng dẫn. Nhưng cũng chính người ấy, sau khi mày mò tìm hiểu thế giới này, khi hắn đi học anh sẽ đi siêu thị mua đồ nấu ăn cho hắn, sẽ thử nấu cơm kiểu cổ đại trong căn hộ tầng 20 giữa Quảng Châu của hắn, sẽ tìm bản đồ thời hiện đại để tìm vị trí môn phái mình và kể cho hắn nghe về thế giới của anh, sẽ chăm sóc hắn khi hắn ốm đau, sẽ chơi game của hắn, sẽ đi chơi cùng hắn đến nỗi gái lớp hắn đếu ship 2 người, đến nỗi Hoàng Thiếu Thiên cũng phải phụng phịu ghen tị, . . . Nhưng đó cũng là Lâm Kính Ngôn, chưởng môn phái X, người thiếu niên như ngọc, đại sư huynh khiêm tốn hữu lễ đã bị hắn viết thành một kẻ ngụy quân tử, thâm trầm độc ác, đã bị hắn biến thành kẻ lót đường cho nhân vật chính của hắn bằng những tình tiết khiên cưỡng đến buồn cười, vì mọi câu chuyện đều cần một (vài) nhân vật phản diện.​

Dần dà sự áy náy của Phương Duệ ngày càng lớn. Những đêm mất ngủ trằn trọc thao thức ngày càng nhiều. Nhưng những điều hắn nghĩ đã dần từ “thằng cha này búng mấy ngón sẽ giết được mình” biến thành “liệu có thể ngăn chặn được chuyện sẽ xảy ra?”. Trên con đường áy náy dằn vặt của Phương Duệ có vị quân sư không mấy hữu dụng Hoàng Thiếu Thiên và người bạn tuy không nói nhiều nhưng nói câu nào chuẩn câu đó Dụ Văn Châu. Nhờ sự tư vấn về dòng thời gian dưới góc nhìn vật lí của sinh viên Vật Lí Dụ Văn Châu, Phương Duệ xóa từng chương của cuốn tiểu thuyết dài kỳ hắn từng rất tự hào. Suốt từ khi Lâm ca xuất hiện, hắn đã không thể viết hết đoạn tỉ võ trên đỉnh núi Y giữa Lâm chưởng môn và Đường gia tam thiếu như dự định. Hắn xóa các kỳ trên tiểu thuyết về chương lần đầu xuất hiện của Lâm Kính Ngôn, chính là khi người này quay lại từ lần xuống núi tự kinh lịch giang hồ đầu tiên, hay chính là hiện tại. Nhưng kì lạ thay, hắn cứ xóa lần nào, đến ngày hôm sau các chương ấy lại xuất hiện như cũ. Phương Duệ phát hoảng, mất ăn mất ngủ vì lo nghĩ, lại chẳng dám kể cho Lâm Kính Ngôn.

Nhưng một người tinh tế như Lâm sao lại không phát hiện ra tâm trạng của Duệ Duệ. Lâm Kính Ngôn không nói, không hỏi, vẫn chăm sóc Phương Duệ nhất mực dịu dàng. Đến một ngày Phương Duệ rốt cuộc không chịu nổi sự dằn vặt của bản thân nữa bèn đem kể hết mọi chuyện cho Lâm Kính Ngôn. *Dù anh chỉ cần búng là có thể giết tui, nhưng tui cũng phải cứu anh đã* Lâm an ủi Phương, rằng tuy số mệnh như thế, nhưng Lâm tôi sẽ chống lại số mệnh, lại cũng chẳng phải lỗi của em. Đã quen em trong đời, tôi không tin mình sẽ biến thành kẻ bất chấp tất cả, không nhận bằng hữu anh em gì như Lâm Kính Ngôn trong truyện.

Nhờ kiến thức về thế giới song song và dòng thời gian khác của sinh viên Vật Lí Dụ và sự táy máy tuy-lỡ-tay-nhưng-lại-hữu-dụng của Hoàng, Phương Duệ và Lâm Kính Ngôn xuyên đến thế giới kiếm hiệp kia, thời điểm chính là khi lần đầu Lâm Kính Ngôn xuất hiện. Lần này, nhờ sự có mặt của chính tác giả aka nhà văn Phương, lẫn chuyện hai người đều đã biết về tình tiết sẽ xảy ra, nên Lâm Phương lập quyết tâm tránh tất cả những bước ngoặt dẫn đến con đường hắc hóa của nhân vật Lâm Kính Ngôn trong truyện. Hai người sống tự tại, tiêu dao giang hồ, đi khắp tứ phương, từ trại ngoại Tây Bắc đến sông nước Giang Nam Tô Hàng, từ biển Thanh Hải đến núi Thành Đô, như một đôi thần tiên hiệp lữ. Nhưng số phận là không thể chống lại. Mỗi khi đến thời gian tình tiết bước ngoặt xảy ra, Lâm Kính Ngôn như bị ma làm, mất hết lí trí mà làm tất cả những việc như trong tiểu thuyết đã viết. Tác giả, Phương Duệ, không thể ngăn cản được những gì mình đã viết ra. Cuộc tỉ võ khiến Lâm chưởng môn thân bại danh liệt trên núi Y nhất định phải diễn ra, vì đó là chương mới nhất hắn viết. Nhưng cũng bởi vì đó là chương mới nhất hắn viết, nên kết cục của Lâm Kính Ngôn không thảm hại như dự tính ban đầu của Phương Duệ. Lâm mất hết thân bằng cố hữu, mất hết danh dự, mất võ công, chỉ còn lại cái thân tàn đã dính đủ loại thương thế. Còn Phương Duệ, sẽ dùng đời này ở thế giới này bù đắp cho sai lầm của mình, bù đắp cho Lâm. Hắn cứu một Lâm Kính Ngôn đã cửu tử nhất sinh đi mai danh ẩn tích, sống nốt quãng đời còn lại (của kiếp sống trong tiểu thuyết).

Kết quả

Khi Lâm Kính Ngôn trong tiểu thuyết chết. Phương Duệ quay về thế giới của mình. Hắn xóa hết tất cả những chương truyện mình đã từng đăng, bắt đầu học tập nghiên cứu viết văn một cách tử tế, không hành hạ nhân vật một cách khiên cưỡng chỉ để thỏa mãn ý muốn của tác giả. Hắn đóng cửa bế quan đến mức Hoàng Thiếu Thiên phải kêu la oai oái. Mãi khi đến sinh nhật Phương Duệ, Hoàng vin vào tình bạn chục năm mới có thể lôi Phương Duệ đang tu tiên ra ngoài tụ tập. Đến bữa tụ tập ở nhà Hoàng, Phương Duệ gặp anh họ Dụ Văn Châu, tên cũng là Lâm Kính Ngôn, ngoại hình cũng giống Lâm Kính Ngôn luôn, học ở nước ngoài giờ mới về. Hai người nhìn nhau một lúc, Lâm Kính Ngôn tiến đến hỏi: “Xin chào, có phải anh đã từng gặp em ở đâu?” Phương Duệ mỉm cười.​


Hết fic, kết cục OE để hôm nào thích mình lại bịa chú plot mới =)))​
 
Last edited:

ButNgonPhi

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
497
Số lượt thích
6,225
Location
Hàng Châu
Fan não tàn của
Team Tiểu đội trưởng, Sở-Tô-Nhu-Quả-Đới
#17
Ghi nhanh plot fic:

Tô Mộc Thu tỉnh dậy sau một giấc ngủ trưa dài, toàn thân nặng trịch. Hắn chỉ cảm thấy mình đã quên rất nhiều chuyện, nhớ có chăng là cách chơi Vinh Quang. Hắn nhìn Diệp Thu, cảm thấy người kia như có điều giấu mình. Khi không còn nhiều thứ để nói với nhau, bọn hắn quay về hai chủ đề chung nhất giữa hai đứa: Vinh Quang và Tô Mộc Tranh.

Sau đó, Tô Mộc Thu phát hiện ra mình đã chết từ hơn 10 năm trước, thế giới hắn đang sống sau giấc ngủ trưa ấy là giấc mơ của Diệp Tu 28 tuổi.


Tô Mộc Thu - Diệp Tu.

Tiếc hận cho sự thiên tài của người ấy lại chỉ tồn tại trong ký ức của vài người, nên tôi cầm "đứa con tinh thần" của cậu ghi dấu trong sử sách Liên minh, để lưu giữ cậu không chỉ trong ký ức của tôi, mà la còn (gián tiếp) trong ký ức của rất nhiều người, để cậu có được sự công nhận cậu xứng đáng, để chúng ta cùng ngắm giang sơn chung tay đánh dẹp này.

Dẫu biết chuyện gì rôi cũng sẽ phải qua, nỗi buồn không là vĩnh viễn thì niềm vui sao cũng chóng tàn, nhưng lòng vẫn không thôi nhớ vê ấm áp những ngày cũ. Trong sự hoài niệm về quá khứ, Diệp Tu 28 tuổi sau khi giải nghệ và dừng bước trên con đường truy cầu Vinh Quang, trần ai lạc định, sẽ nói gì với Tô Mộc Thu của tuổi 18 hăng hái nhiệt huyết đầy chờ mong vào tương lai phía trước?
 
Last edited:

ButNgonPhi

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
497
Số lượt thích
6,225
Location
Hàng Châu
Fan não tàn của
Team Tiểu đội trưởng, Sở-Tô-Nhu-Quả-Đới
#18
Khoảng thời gian này 2 năm trước, sau khi đọc hết chính văn đến tiến độ mới nhất (khoảng chương KNP solo vs CAK thì phải), tôi bắt đầu dấn thân vào đọc fanfic TCCT. Khi đó còn chưa biết đến forum, chủ yếu dạo quanh các wp và wt. Đặc biệt cảm ơn các bài tổng hợp fic của bạn meonhoc trên wt đã làm tôi tiếp cận được rất nhiều fic hay. Trong đó có một fic làm tôi rất thích và đã dấn thân vào con đường edit không lối thoát này. Đó là Huwa Huwa.​

Cảnh báo: Sau đây có spoiler.

Đến giờ tôi vẫn chưa hiểu cái tựa đề fic này nghĩa là gì. Nhưng câu chuyện của nó thì đáng yêu quá đỗi, xoay quanh anh game thủ Diệp Tu và vườn thú nhà ảnh. Diệp Tu sống một mình trong một căn hộ và nuôi một chú chó giống Golden tên là Bánh Bao. Chủ chó yêu thương đùm bọc nhau, tuy hơi nghèo nhưng rất tình cảm. Một ngày trên đường về nhà, anh ta nhặt được một con mèo trắng, vừa mang nó vào nhà thì nó lắc mình biến thành một thiếu niên tên là Kiều Nhất Phàm.​

Từ đó câu chuyện dần dần mở ra với sự xuất hiện của hàng loạt các nhân vật tuyển thủ thế hệ mới dưới lốt hoặc pet hoặc động vật hoang dã. Cao Anh Kiệt là mèo cùng tộc với Kiều Nhất Phàm, tộc trưởng họ mèo của các cậu tên là Vương Kiệt Hi. Lư Hãn Văn là chú sóc nhà hàng xóm Dụ Hoàng của Diệp nuôi, vì thường đi công tác nên hay gửi nhờ nhà Diệp. Một nhà hàng xóm khác là Song Quỷ lại nuôi một con rùa đen tên là Tiểu Cái. Mạc Phàm là chú hamster hay ăn vụng bếp nhà Diệp. Sóc chin-chin La Tập lạc chủ ở siêu thị, . . . Nhờ linh khí của một món đồ mà cậu bạn thân Tô Mộc Thu để lại cho Diệp, từng đứa từng đứa sau khi đến nhà Diệp đều biến thành người. Diệp như một ông bố trẻ phải chăm lo cho các con, tuy bận rộn mệt nhọc, lại còn phải giải quyết vấn đề tranh sủng giữa các con, nhưng trong nhà không bao giờ thiếu tiếng cười.​

Rồi có một sự việc xảy ra khiến vườn thú nhà Diệp phải chia lìa. Sau khi tiễn các đồng bạn đi trên con đường mà mỗi đứa đã chọn, căn hộ ngày nào còn tấp nập ồn ào quay về chỉ còn Diệp và Bánh Bao. Tác giả viết fic quá cute mà không gắng gượng, tình tiết tuy kỳ ảo nhưng lại rất hợp lý, có hài hước có sâu lắng lồng ghép vừa đủ, khiến tôi đọc mà không ngừng mỉm cười giữa những ngày đông xám xịt. Rốt cuộc không bữa tiệc vui nào không tàn, chia ly là để gặp lại, khi ngày xuân đến, căn hộ trên tầng 2 đó lại ngập tràn hơi thở, sức sống và sự ồn áo náo nhiệt của tình thân. Chú fic này khiến một người lười chảy thây lại có phần trạch như tôi tự dưng nảy sinh suy nghĩ nuôi chó nuôi mèo, chờ chúng biết nói và biến thành người, tuy hơi hoang tưởng nhưng ngọt ngào thật đấy.​

Hai năm qua từ lần đầu tiên đọc fic, tôi đã trải qua nhiều thăng trầm trong cuộc sống. Bỏ đi nhiều cái từng nghĩ mình không bao giờ có thể từ bỏ, cũng tiếp nhận nhiều cái mới cả thú vị cả chẳng hay ho gì. Bỗng chốc trong một ngày đông thế này đọc lại nó, chợt cảm thấy, dù cuộc đời luôn bất toàn, không thể hoàn hảo dù chỉ trong một khoảnh khắc nào đó, nhưng giờ phút này, tôi vẫn cứ cho là mình đủ vui vẻ. Chú fic này, rất hợp đọc trong mùa đông, là tia nắng vàng ngày đông, lạnh lẽo nhưng khô ráo, sạch sẽ và trong veo, là cái ôm ngọt ngào giữa đường trường đơn độc.​
 

Bình luận bằng Facebook