Hoàn [ Mạc Phàm - Nhiều CP] Hưng Hân là một tập thể bất thiện

Cẩm Tư

Farm exp kiếm sống
Hội Tự Sát
Bình luận
6
Số lượt thích
119
#1
【 Mạc Phàm trung tâm】Hưng Hân là một tập thể bất thiện

-Do mình hoàn toàn không biết tiếng Trung nên chỉ đảm bảo được 70-80% độ chính xác.
-Đây cũng là lần đầu của mình nên có gì sai sót mong mọi người thông cảm



1.

Nói thật, vào thời điểm lần đầu tiên Mạc Phàm tới Hưng Hân, trong lòng thực sự rất khiếp sợ.

Nhìn trước mắt đội trưởng tương lai của mình bị ba em gái xinh đẹp như hoa vây quanh, cậu nghĩ, không nghĩ tới cuộc đời mình còn có thể nhìn thấy kịch hậu cung thật sự

Đơn thuần đáng yêu muội muội mười năm như một dốc lòng chăm sóc, nữ vương độc lập, cá tính, khí phách ngoài ra còn rất chín chắn, còn có bà chủ hồn nhiên lương thiện làm động lòng người...

Vận khí của người này làm sao lại tốt như vậy. Mạc Phàm nghĩ tới có chút buồn bực.

2.

Về sau tại vì cùng Hưng Hân tiếp xúc nhiều hơn, Mạc Phàm cũng nhận ra ấn tượng đầu tiên của mình đối với Diệp Tu cùng mấy cô gái là sai lầm

Không, không phải sai lầm, mà thực ra là khác biệt như trời với đất

Cậu bắt đầu nhận ra điều đó vào lễ Thất Tịch nào đó sau khi Tô Mộc Tranh nhận được hoa hồng vẻ mặt của nữ cao thủ đứng đầu liên minh thẹn thùng tràn ngập vẻ thiếu nữ hoài xuân rồi dính lây Đường Nhu cùng Trần Quả cả ngày.

-- Dù cho các em gái có cùng điểm xuất phát lớn như thế nào thì cũng không có khả năng tiến vào hậu cung nam chính

-- Muốn hỏi tôi là tại sao?

-- Anh bạn, cậu nghe nói qua bách hợp chưa?

3.

Đời sống tình cảm của các hán tử Hưng Hân nhìn qua thì có vẻ rất không phong phú, Mạc Phàm nghĩ thầm.

Liền lấy bạn cùng phòng của của cậu - Phương Duệ tới nói.

Rất có sức sống giống một đứa trẻ to xác, tuổi nhỏ nhiều tiền tích cực hướng về phía trước, theo lý thuyết thì hẳn là loại hình được các em gái đặc biệt yêu thích.

Đáng tiếc miệng tiện.

Ví dụ như có một thời gian Trần Quả giảm béo, kiên trì chạy bộ buổi sáng cùng không ăn cơm tối -- nói thật Mạc Phàm không thấy có hiệu quả gì quá lớn, nhưng nhìn bà chủ trung bình một ngày hăng hái lên cân tới ba lần mọi người ai cũng không nói gì.

Cho đến một ngày đẹp trời bà chủ đi dạo phố trở về, mặc một cái áo thun rộng lớn . Phương Duệ nhìn bà chủ mấy lần, cuối cùng trên bàn cơm tối không nhịn được nói với Trần Quả.

" Bà chủ, đừng giảm nữa, tới ăn chút gì đi, nhìn ngực của chị sắp gầy thành ngực của đàn ông rồi"

"..."

Mạc Phàm cảm thấy xét phương diện tình cảm của bạn cùng phòng, vẫn nên thắp cho Phương Duệ nén nhang đi.
4.

Cho đến ngày sinh nhật nào đó của Phương Duệ liên minh đệ nhất lưu manh tìm tới cửa, làm cho mắt của đệ nhất đạo tặc bulingbuling sáng lên.

Một đêm không trở về, sáng thứ hai mặt mũi tràn đầy mệt mỏi chạy vào trong phòng ngủ bù.

Mạc Phàm thề, cậu thực sự không biết trên cổ bạn cùng phòng của cậu tại sao lại có dấu đỏ.

Thật.

5.

Tốt a, sau khi được chứng kiến bách hợp cậu còn gặp phải gay.

Cuộc sống mà.

Nhưng mà giống như tiểu La Tập, một mặt ngây thơ, bình thường Tô Mộc Tranh tới gần một chút thì mặt đỏ liền lên như quả gấc.

Nhìn qua chính là một tiểu xử nam đơn thuần.

Mạc Phàm cảm thấy cậu tìm được đồng loại.

Trận đấu ban đêm ngày nào đó, La Tập phạm sai lầm khi thi đấu đoàn đội, mặc dù không tính là nghiêm trọng nhưng gián tiếp ảnh hưởng tới việc thua mất một điểm của trận đấu. Dưới đài fan hâm mộ mắng thành một mảnh, lúc đi ra vành mắt của triệu hoán sư nhỏ đội cậu đều đỏ lên rồi.

Gió đêm thổi như vậy, Kiều Nhất Phàm bên cạnh lạnh run cả người. Diệp Tu một mực khuyên bảo La Tập, người trẻ tuổi mặc dù đầu óc thông minh nhưng trải nghiệm cũng chưa nhiều, không cần quá áy náy.

Mạc Phàm lặng lẽ liếc nhìn mấy lần, ban đêm thật sự lạnh, cậu không nhịn được mà cuốn chặt lấy quần áo.

Một bóng người màu đỏ vèo một cái hiện lên trước mặt cậu.

Chỉ thấy Bao Hưng Vinh đi thẳng tới chỗ La Tập, cởi áo khoác ra không nói hai lời liền trùm lên cho La Tập, sau đó đưa tay lên trên đầu xoa loạn một trận, cười tới không tim không phổi.

" Đừng khóc a, tiểu đệ ngươi đã rất lợi hại rồi. Nếu nếu bọn chúng người nào còn nói xấu cậu làm cậu mất hưng, ta đi đánh bọn chúng một trận cho cậu hả giận."

Không khí yên tĩnh trong một giây.

Sau đó mặt La Tập trong nháy mắt đỏ lên, ấp úng nửa ngày không đáp nên lời.

. . .

Cậu đỏ mặt cái quần a !!

Cái này làm người ta không muốn nghĩ nhiều cũng không được!!

6.

Lại mất đi một...Hai cái đồng đội, Mạc Phàm có chút bực bội.

Sau đó cậu đưa mắt tới trên người của Ngụy Sâm.

Ngụy Sâm, đội trưởng đời thứ nhất của Lam Vũ, lôi thôi lếch thếch, mặt mũi tỏ rõ vẻ tang thương, bình thường câu nói đùa tục không rời miệng thối, một đống lớn tật xấu, một ông chú 32 tuổi.

Ừm, nhìn qua liền không thấy dáng vẻ có thể thoát đàn.

Đoạn thời gian kia, Mạc Phàm cảm thấy ở bên người Ngụy Sâm đặc biệt thoải mái dễ chịu.

A, hương vị của độc thân

7.

" Lão Diệp. . ."

" Thế nào ?"

" Chú mày có cảm thấy tiểu tử Mạc Phàm này. . . thời gian gần đây có phải hay không không đúng lắm . . ."

" Chỗ nào không đúng ?"

" Thường hay đi theo sau đít tao"

". . ."

" Không phải là coi trọng sắc đẹp của tao chứ ?"

". . ."

" Ha ha"

8.

Mạc Phàm cảm thấy trong thời gian này Ngụy Sâm tránh cậu.

Cậu thật sự không thể nào lý giải được.

Cậu đã làm gì? Chọc tới hắn rồi?? Hay là ghen ghét cậu tay nhanh hơn tay hắn, giá trị nhan sắc cao hơn hắn còn thêm cả đáng yêu nữa.

Có chút tức giận.

Đàn độc thân cẩu chẳng lẽ không thể đoàn kết một lòng sao?

Mạc Phàm tức giận thao tác Hại Người Không Mệt

Không được, một âm thanh nhỏ từ đáy lòng cậu vang lên.

Muốn hòa hợp tập thể, hòa hợp tập thể.

Không phải thời điểm cô độc thì ôm Sagiri chan cùng Yuno chan mà khóc sao?

Mạc Phàm nghĩ thông suốt, cậu quyết định mời Ngụy Sâm ăn cơm.

9.

Vào lúc ăn cơm buổi trưa Mạc Phàm nhìn chằm chằm vào Ngụy Sâm. Mặt không chút thay đổi đến nỗi giống như muốn đem miếng thịt gà đưa vào trong lỗ mũi.

Ngụy Sâm có chút hoảng sợ.

Cuối cùng, Mạc Phàm buông đũa xuống. Chỉ thấy khóe miệng của cậu động mấy cái, tạo thành cái gì đấy hình như là cười nhưng vẻ mặt cực kỳ vặn vẹo.

"Ban đêm rảnh đi ăn cơm không? Hai người."

". . ."

Đũa của Ngụy Sâm rơi xuống đất.

Diệp Tu nhìn Mạc Phàm mấy lần, vẻ mặt có chút phức tạp.

Không nhìn ra khẩu vị đứa nhỏ này như thế . . . đặc biệt.

10.

Thế là đêm đó Nguy Sâm lập tức truyền tin hẹn một em gái xa lạ.

Hẹn bảy ngày liên tục tại một khách sạn nhỏ chính là loại đó.

Trước khi đi mười phần nghiêm túc nhìn Mạc Phàm

" Ngươi là đứa trẻ tốt."

11.

. . .

Ha ha.

Có em gái thì ghê gớm lắm sao? Gặp mặt thì ghê gớm lắm sao??

A, nội tâm dơ bẩn.

Mạc Phàm đem Ngụy Sâm kéo vào danh sách đen.

12.

An Văn Dật là một đứa trẻ tốt

Ngủ sớm dậy sớm, ăn cơm đúng giờ, bình tĩnh cẩn thận, biết lấy đại cục làm trọng.

Mạc Phàm thật sự rất thích hắn.

Tuổi tác cũng không chênh lệch quá lớn, cũng không có tính cách của người thân, với lại thực lưc hay thao tác đều chỉ có khuyết điểm nhỏ.

Quan trọng nhất, ở chung lâu như vậy, hoàn toàn không nghe nói tới chuyện có đối tượng.

Điểm này rất tốt.

Trong All-stars, đội trưởng nhà bọn họ thu hút hỏa lực của đại đa số người, những người khác của Hưng Hân thương lượng một lát, sau đó vui sướng quyết định bỏ lại nhà mình vương bài kiêm đội trường cùng đi thành phố Q chơi.

Bên này người còn chưa đi, bên kia đã có người gọi lại.

Nhìn lại, Trương Tân Kiệt.

Trần Quả thụ sủng nhược kinh, Trương Tân Kiệt lễ phép chào hỏi, sau đó nhìn về phía An Văn Dật.

"Ban đêm có rảnh không?"

An Văn Dật đẩy mắt kính, "Có"

"Vậy tám giờ gặp ở trước cửa khách sạn của các cậu"

" Được "

" Chú ý giữ ấm, mặc nhiều quần áo một chút"

" Ừm, biết"

13.

Hình như cảm nhận được ánh mắt khiếp sợ của Mạc Phàm, Tô Mộc Tranh bưng ly trà sữa ấm nóng Sở Vân Tú vừa đưa cho, cười híp mắt thấp giọng nói một câu.

" Tân Kiệt thật sự là bạn trai kiểu mẫu a"

. . .

Nha.

An Văn Dật cũng không phải độc thân a.

. . .

Ha ha, đâu có liên quan gì tới ta.

. . .

Không có ước ao, tuyệt đối không có.

14.

Về sau Mạc Phàm còn thử lôi kéo Kiều Nhất Phàm.

Nhất Phàm nhìn qua cũng không giống yêu đương.

Chính xác, trận quỷ nhỏ nhà bọn họ thật đúng là không có yêu đương.

15.

Vào ngày Lễ tình nhân Kiều Nhất Phàm tự trả tiền mua vé bay tới Bắc Kinh.

. . .

Sự thật chứng minh, người ta còn đang trên đường đuổi theo tình yêu.

16.


Lại một năm Lễ tình nhân.

Hôm nay bà chủ cho bọn họ một ngày nghỉ phép, Hưng Hân nhiều như vậy người đều chạy ra ngoài từng đôi từng đôi.

Mạc Phàm làm ổ trên ghế sô pha xem tivi, trên TV trong chương trình truyền hình thực tế ấu trĩ khoa trương một đôi vợ chồng ngôi sao đang tú ân ái không chút kiêng kỵ. Mạc Phàm bóc một hạt dưa mà Tô Mộc Tranh kín đáo nhét cho cậu, vẻ mặt tràn đầy lạnh lùng.

Dù ở nhà xem TV thì vẫn bị ép ăn thức ăn cho chó.

Giờ phút này, Thượng Lâm Uyển lớn như vậy trống rỗng, yên tĩnh tới quạnh quẽ, một chút khí người bình thường đều tản đi. Mạc Phàm yên lặng nâng cao nhiệt độ của điều hòa hơi cao, a, lạnh quá.

Lạnh quá lạnh quá lạnh quá lạnh quá.

Mạc Phàm thật ra rất rõ ràng lấy tính cách không nói tiếng nào làm người tức giận này của mình thì đừng nói tới người yêu, ngay cả kết bạn chỉ sợ cũng không dễ dàng, nếu không phải bị vị đại thần nào đó lừa gia nhập Hưng Hân thì có lẽ cậu cũng không quen biết nhiều người tới vậy, trải qua thời gian đùa vui ồn ào như vậy. Nói thật cậu cảm thấy rất hài lòng đối với cuộc sống hiện tại của mình, thật.

Nhưng suy cho cùng thì con người lúc nào cũng có lòng tham.

Nhìn bạn bè của mình đều từng bước từng bước song túc song phi, nồng tình mật ý, chính mình một người cô đơn, dùng thuộc tính không nói tiếng nào lặng lẽ cố gắng, cố gắng đuổi theo bước chân của mọi người.

Ừ, người bạn nhỏ vẫn là rất không dễ dàng.

Mạc Phàm đang phát tiết tiểu tâm trạng, thì lại nghe thấy tiếng bước chân không nhẹ không nặng sau lưng mình, có chút đề phòng ngoảnh đầu lại, đội trưởng nhà mình quấn lấy cái áo ngủ bông, ôm trong tay cái chăn cũ, không có một chút hình tượng nào ngáp một cái.

Cảm nhận được ánh mắt của Mạc Phàm, Diệp Tu chớp chớp mấy cái.

" Ơ kìa, Mạc Phàm hả?" Diệp Tu rất không khách khí ngồi xuống bên cạnh cậu " Sao hôm nay lại không đi ra ngoài chơi ?"

Mạc Phàm có chút u oán nhìn hắn một cái, chợt nhớ ra ngoại trừ lúc đầu cảm thấy Diệp Tu là hình mẫu nam chính hậu cung, cậu hình như không biết đời sống tình cảm của người này như thế nào.

Độc thân chiếm tỷ lệ rất lớn. . .?

Mạc Phàm đột nhiên có chút vui vẻ. Ừm, câu nói đó như thế nào nhỉ? Cùng là người lưu lạc thiên nhai.

" Còn dư lại hai chúng ta a. . ." Diệp Tu hình như có chút muốn hút thuốc, nhưng coi như còn có lương tâm không cho hậu bối của hắn phải hít khói chung. Hắn chợt nhớ tới cái gì đấy, gãi gãi đầu, ánh mắt lơ đãng chuyển tới trên người Mạc Phàm.

" Đúng rồi, Vinh quang có hoạt động lễ tình nhân. . . anh đúng lúc thiếu người, cậu muốn tới không?"

17.

Mạc Phàm cảm giác trái tim hung hăng nhảy lên mấy lần.

A tôi biết anh chỉ muốn tổ đội mà thôi.

Nhưng không biết vì sao lại nghe tới thật cơ a.

Đầu óc bạn học Mạc Phàm trong hai mươi mốt năm cuộc đời của mình một lời tỏ tình cũng chưa từng nhận được có chút choáng váng.

Ai nha, tại sao lại có chút động lòng đây?

18.

"Ầy, tốt" Diệp Tu nhanh chóng tổ đội.

Mạc Phàm nhìn Hại Người Không Mệt của cậu trên màn hình thân mật cùng . . . Mèo Con U Sầu của Diệp Tu, trầm mặc.


". . . Không phải Quân Mạc Tiếu?"

" À Quân Mạc Tiếu à" Diệp Tu đã bắt đầu tập trung làm nhiệm vụ " Quân Mạc Tiếu đã tổ đội với Đại Mạc Cô Yên rồi. . ."

" Ai bảo lão Hàn chỉ có bốn cái acc clone, anh có bảy cái." Mặt Diệp Tu đầy bình thường nói.

" . . ."

" Mèo Con U Sầu là tài khoản đẹp mắt nhất của anh rồi, thiếu niên không nên chê"

". . ."

Mạc Phàm ôm lấy trái tim thủy tinh tan vỡ của cậu trước màn hình, trực tiếp rút thẻ đăng xuất.

Mượn một câu danh ngôn của ngài để dùng.

" Hở? Không đánh?"

". . . Ha ha."

19.

Cho nên nói.

Hưng hân là một tập thể bất thiện.

Cụ thể là tình hình ngược đãi động vật.

20.

" A. . . ngủ à?" Tô Mộc Tranh rón rén đi tới trước sô pha, cúi đầu nhìn thanh niên không cẩn thận ngủ trên ghế. Diệp Tu đang nói chuyện với Phương Duệ bên cạnh trong nháy mắt không lên tiến, đầu hướng tới bên này hỏi thăm " Liền ngủ ở chỗ này à?"

Diệp Tu đi đóng chặt cửa lớn, đã hơn mười một giờ, những người còn lại vẫn chưa thấy trở về.

" Nè, Mộc Tranh" Diệp Tu nhìn một chút bóng đêm một mảnh đen kịt, lạnh lẽo không xác định từ bốn phương tám hướng truyền đến " Em giúp anh hỏi nhưng người khác một chút xem có trở lại hay không"

Tô Mộc Tranh ai một tiếng, rồi chạy đi lấy điện thoại. Phương Duệ đem cái túi xách trong tay bỏ lên trên bàn trà, thả cùng một chỗ chồng chất với Tô Mộc Tranh, tùy tiện cầm cái áo choàng dài đắp lên cho Mạc Phàm.

" Cho người ta ăn khuya đây"

Một bát mì hoành thánh nhỏ nóng hổi.

Diệp Tu nhìn hắn một cái " Sao không mang cho anh một ít?"

Phương Duệ hướng hắn trợn trừng một cái " Lão Hàn gửi cho anh nhiều số 0 như vậy còn cần ăn đồ tôi mang?"

Cửa vang lên âm thanh, hai người quay đầu nhìn lại, Bánh Bao, La Tập cùng Ngụy Sâm, Kiều Nhất Phàm như ong vỡ tổ đi vào.

" Trở về nha" Diệp Tu hướng bọn họ gật gật đầu. Nhân tiện chỉ chỉ Mạc Phàm đang ngủ trên ghế sô pha, ra hiệu cho bọn họ yên lặng một chút.

Bánh Bao vô cùng phấn khởi giơ túi trên tay lên, Phương Duệ nhìn một chút " Ây. . . bún thập cẩm cay?"

" Em mang theo sủi cảo chiên" Kiều Nhất Phàm có chút ngượng ngùng nói.

Ngụy Sâm khí phách đập hai gói mì tôm sống lên trên mặt bàn.

Tô Mộc Tranh đi tới " Tiểu An đi Bá Đồ bên kia, hôm nay có lẽ không trở lại. Nhu Nhu cùng Quả Quả nói lập tức, bọn họ đang mua quả óc chó cùng nem rán"

" Mọi người từng người một mang nhiều đồ ăn như vậy làm gì . . ."

Phương Duệ nhún nhún vai " Không phải là sợ bạn học Tiểu Mạc bị đói sao ?"

Một đám người làm đứng đấy cũng không được, Tô Mộc Tranh đề nghị mọi người đi nấu chút bánh trôi, ăn khi còn nóng, sau đó chờ Đường Nhu cùng bà chủ trở lại để ăn khuya cùng Mạc Phàm.

Thời khắc này chỉ cần nghe em gái là được. Một đám lão gia đạt được nhận thức chung, sau đó tay chân vụng về thả nhẹ bước chân, bắt đầu bận rộn trong yên lặng. Mạc Phàm trong giấc mơ xoay xoay cổ, ngủ vô cùng ngon.

Cách lễ tình nhân còn có mười lăm phút.
 
Last edited:

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#2
cô độc ôm thì ôm
Dư 1 cái ôm kìa em =)))

Ôi ôi ôi!!! Iu chết Hưng Hân. Nơi này quả thật là một tập thể bất thiện!!! Không chỉ ngược độc thân cẩu, còn mang đồ ăn về để đốt cháy ẻm bằng tình thương mến thương!!! Mạc Phàm là độc thân cẩu, vây quanh bởi lũ tình nhân, nhưng vẫn kiên cường sống tốt!! Dù là sự "kiên cường" đó gây nên bao tình huống dở khóc dở cười!!!

Giọng văn của editor rất dễ thương, mấy câu độc thoại của Mạc Phàm.... khiến người nghe rơi lệ :ROFLMAO: còn vài lỗi lặp từ, nhưng càng về sau càng mượt! Tới khúc cuối, ấm dạt dào luôn! (đói bụng nữa, ai đời lại đi báo đồ ăn như vậy, nửa đêm đó!!!)
 
Last edited:

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Staff member
Bình luận
1,000
Số lượt thích
3,939
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#4
Á á á á, cuối cùng cũng có một fic về Mạc idol của tui rồi a a a a a a!! *ngất xỉu* *đội mồ bật dậy lao vào đọc*

Nhớ ngày đó Mạc tới Hưng Hân, Mạc cứ tưởng nam thần là đi phải chung với nữ thần. Không ngờ sự đời hoá ra không như mơ...

Đã vậy còn là bách hợp, đã vậy còn là 3P...

Thời đại này gái đẹp đã hiếm, đã vậy bọn nó còn yêu nhau. Uầy uầy mấy người có thể tém tém lại không hả, đừng phá hư mầm non tổ quốc đó. Khụ khụ, sao tui có cảm giác fic này sẽ là quá trình Hưng Hân nhúng chàm Mạc của tui vậy...

Đáng tiếc miệng tiện =)))) Ôi Duệ đại, người đàn ông độc thân “Hoàng Kim” lại bị ghét bỏ như thế. Không sao đâu, có Lâm (và tui) thương Duệ. Hí hí, miệng tiện của Duệ chỉ có một người biết cách khiến nó ngậm lại nha. Tiểu Mạc Mạc nhìn mấy cái dấu đỏ đó trình cậu không hiểu được đâu, đó là Bí Kíp Trị Miệng Tiện của đệ nhất lưu manh đó a~

Trời ơi Bao La kìa a a a a a! Bao La của tui *nước mắt lưng tròng* Hai đứa nhỏ dễ thương quá hì hì. Đi theo Bao Lão đại, bị bắt nạt lão đại auto sẽ ném thứ gì đó để bảo vệ Tiểu La. Quỹ đạo bay tứ lung tung, dính ai thì dính. Nên bởi vậy La đỏ mặt là vị bị Bao “ném” thính tới bất ngờ quá đó hí hí.

(Đó cũng là lý do vì sao tui với Mạc đang ngồi gần đó hóng hớt bị vô tình trúng cẩu lương ném vào mặt tụi tui luôn...)

Khụ khụ, xem ra tiểu xử nam đơn thuần ở Hưng Hân chỉ còn mình Mạc idol của tui thôi a...

Tui chết cười với Nguỵ lão mất =))) RIP Nguỵ, bình thường đối mặt với mấy em gái đáng yêu thì mau mắn lắm, giờ đối mặt với em trai đáng yêu (cái này không phải tui nói, là Mạc tự nói a...) thì binh bại như núi lở. Nguỵ lão da mặt còn mỏng (???) lắm á.

Này thì Diệp đứng ngoài hóng hớt nhá =))) Mạc idol tui khẩu vị rất bình thường được không hả! Khụ khụ, người ta chỉ là muốn tìm đồng đảng FA cùng ăn cùng ngủ cùng bàn chuyện nhân sinh thôi mà, rất bình thường được không hả... Anh cười người ta rồi bị toàn dân focus đến chết đi khỏi ngẩng đầu dậy luôn!

What????!!!!! *ôm mặt* *hú hét* *lăn lộn* Má ơi Trương phó của con!!! Trương phó là bạn trai kiểu mẫu kìa a a a a!! Trời ơi tui chỉ là một đứa fan não tàn của Trương phó, ahuhuhu anh chỉ cần hỏi thăm Tiểu An một cái là tui thấy anh ngầu chết rồi! T_T Sao bây giờ tui mới thấy cái CP này nó hợp phết luôn ấy, cùng chơi mục sư, đã vậy tính cách còn cẩn thận tỉ mỉ giống nhau nữa á, hợp quá hợp luôn, bấn chết tui rồi!

Ahihi, bảo bảo lạnh, muốn ôm ôm~ Tui thật muốn bay vào ôm Tiểu Mạc một cái quá đi, hí hí để tui bồi cậu coi TV cho, thế giới lạnh lùng không cần để ý bè lũ thoát đàn đó đâu Mạc ơi!

Người đàn ông độc thân hoàng kim chân chính quấn chăn lên sàn rồi! Dáng quấn chăn thiếu thuốc của anh xuất hiện như một vị thần!

*3s sau khi ổng mở miệng*

Xin chào Diệp thần. Tạm biệt Diệp thần.

*đá bay Tu một ngàn dặm tới Thanh Đảo cùng bảy cái acc clone của ổng* Lừa gạt tình cảm thiếu niên trong sáng của người ta! Quả nhiên Diệp Thần có khác, sát thương mang tới từ thồn cẩu lương cũng nhiều hơn người khác. Có câu nói thế nào nhỉ, tàn nhẫn nhất không phải là tuyệt vọng mà là đã từng có hy vọng nhưng rồi tuyệt vọng... Tu là lão đại của hiệp hội bất thiện đó, Tu sao có thể FA được chứ...

*quỳ ôm đùi Hưng Hân* Ahuhuhuhu thì ra ở Hưng Hân ấm áp như thế, Tiểu Mạc Mạc của tui được cưng quá đi! Lễ tình nhân sợ ẻm cô đơn mọi người đều cố gắng quay về đón cùng ẻm a, cho ẻm ăn ních bụng mì gói luôn =)))

Cảm ơn chủ nhà dịch truyện a, tui đọc mà không ngừng cười được, thật chứ cuộc sống của Mạc không dễ dàng, có điều trải qua cùng đại gia đình Hưng Hân đều thật đặc sắc đó. <3 <3
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#5
Lão Hàn gửi nhiều số 0 như thế....

Ụ óa, nhiêu củ vậy Tu?
 

chiory

Farm exp kiếm sống
Bình luận
54
Số lượt thích
183
#6
7.
" Lão Diệp. . ."
" Thế nào ?"
" Chú mày có cảm thấy tiểu tử Mạc Phàm này. . . thời gian gần đây có phải hay không không đúng lắm . . ."
" Chỗ nào không đúng ?"
" Thường hay đi theo sau đít tao"
". . ."
" Không phải là coi trọng sắc đẹp của tao chứ ?"
". . ."
" Ha ha"
8.
Mạc Phàm cảm thấy trong thời gian này Ngụy Sâm tránh cậu.
Cậu thật sự không thể nào lý giải được.
Cậu đã làm gì? Chọc tới hắn rồi?? Hay là ghen ghét cậu tay nhanh hơn tay hắn, giá trị nhan sắc cao hơn hắn còn thêm cả đáng yêu nữa.
Có chút tức giận.
Đàn độc thân cẩu chẳng lẽ không thể đoàn kết một lòng sao?
Mạc Phàm tức giận thao tác Hại Người Không Mệt
Không được, một âm thanh nhỏ từ đáy lòng cậu vang lên.
Muốn hòa hợp tập thể, hòa hợp tập thể.
Không phải thời điểm cô độc thì ôm Sagiri chan cùng Yuno chan mà khóc sao?
Mệt hai ông thần độc thân này ghê = )))))
Đã độc thân còn hay tự luyến = )))))
" Ơ kìa, Mạc Phàm hả?" Diệp Tu rất không khách khí ngồi xuống bên cạnh cậu " Sao hôm nay lại không đi ra ngoài chơi ?"
Mạc Phàm có chút u oán nhìn hắn một cái, chợt nhớ ra ngoại trừ lúc đầu cảm thấy Diệp Tu là hình mẫu nam chính hậu cung, cậu hình như không biết đời sống tình cảm của người này như thế nào.
Độc thân chiếm tỷ lệ rất lớn. . .?
Mạc Phàm đột nhiên có chút vui vẻ. Ừm, câu nói đó như thế nào nhỉ? Cùng là người lưu lạc thiên nhai.
" Còn dư lại hai chúng ta a. . ." Diệp Tu hình như có chút muốn hút thuốc, nhưng coi như còn có lương tâm không cho hậu bối của hắn phải hít khói chung. Hắn chợt nhớ tới cái gì đấy, gãi gãi đầu, ánh mắt lơ đãng chuyển tới trên người Mạc Phàm.
" Đúng rồi, Vinh quang có hoạt động lễ tình nhân. . . anh đúng lúc thiếu người, cậu muốn tới không?"
17.
Mạc Phàm cảm giác trái tim hung hăng nhảy lên mấy lần.
A tôi biết anh chỉ muốn tổ đội mà thôi.
Nhưng không biết vì sao lại nghe tới thật cơ a.
Đầu óc bạn học Mạc Phàm trong hai mươi mốt năm cuộc đời của mình một lời tỏ tình cũng chưa từng nhận được có chút choáng váng.
Ai nha, tại sao lại có chút động lòng đây?
Phàm Phàm cố lên, chị sẽ đẩy thuyền cho cậu = ))))
"Ầy, tốt" Diệp Tu nhanh chóng tổ đội.
Mạc Phàm nhìn Hại Người Không Mệt của cậu trên màn hình thân mật cùng . . . Mèo Con U Sầu của Diệp Tu, trầm mặc.
". . . Không phải Quân Mạc Tiếu?"
" À Quân Mạc Tiếu à" Diệp Tu đã bắt đầu tập trung làm nhiệm vụ " Quân Mạc Tiếu đã tổ đội với Đại Mạc Cô Yên rồi. . ."
" Ai bảo lão Hàn chỉ có bốn cái acc clone, anh có bảy cái." Mặt Diệp Tu đầy bình thường nói.
" . . ."
" Mèo Con U Sầu là tài khoản đẹp mắt nhất của anh rồi, thiếu niên không nên chê"
". . ."
Mạc Phàm ôm lấy trái tim thủy tinh tan vỡ của cậu trước màn hình, trực tiếp rút thẻ đăng xuất.
Mượn một câu danh ngôn của ngài để dùng.
" Hở? Không đánh?"
". . . Ha ha."
Ngài Phàm chỉ làm chính cung, phi phi tần tần gì đó Ngài không cần = )))))
Diệp Tu nhìn hắn một cái " Sao không mang cho anh một ít?"
Phương Duệ hướng hắn trợn trừng một cái " Lão Hàn gửi cho anh nhiều số 0 như vậy còn cần ăn đồ tôi mang?"
Kim cương Vương lão ngũ Hàn tổng aaaaa!!!!!!!!!!!!!
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook