Hoàn [H ABO - Hàn Diệp] Before Tomorrow

oomi

Đốm trắng giữa đại mạc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
498
Số lượt thích
3,814
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Những chàng trai Thanh Đảo
#1
Before Tomorrow
Ngày mai dĩ vãng
[H ABO - Hàn Diệp]


[Cre trên hình]

Tác giả: Nhưỡng trà nấu rượu nhặt túy hoa

Edit và Beta: oomo

Chú ý: ABO, có H !!!

Không tưởng, song A, cường cường, giả thiết đặc công quốc gia, có thiết lập riêng.

Trước kí hiệu >>> là R13, sau là R18+
Đề nghị lưu ý.


Yêu thương tặng chị gái @Lãi, chị gái @Ú chỉ thích ăn ngủ,
cảm ơn hai chị đã đồng hành cùng em, đẩy được hai chị vào hố Hàn Diệp em dui lắm <3
Mến thương cà fic vào người hai chị gái @Gingitsune và chị @Katakara


Diệp Tu chìa lưỡi liếm khóe môi. Như trong dự liệu nếm được vị rỉ sắt đặc biệt của máu. Vết thương nhỏ vì nước bọt nhói lên chút đau đớn.

Mùi máu tươi bốn phía càng trở nên dày đặc, thậm chí đến hô hấp trong không khí này cũng khiến người ta cảm thấy đặc dính không chịu nổi.

Trong không khí này còn có tiếng hô hấp cũng trở nên nặng nề của người nào đó bên cạnh.

Hắn duy trì chính xác tư thế nhắm bắn về phía trước không đổi, chỉ dùng dư quang khóe mắt nhanh chóng quét qua người đàn ông cách đó không xa.

Quần áo màu mực của Hàn Văn Thanh lúc này phủ đầy những nếp nhăn, vài chỗ có thể thấy là bị máu thấm vào thành màu đen trầm. Nhìn qua khuôn mặt cương nghị sạch sẽ cũng bị hỗn hợp mồ hôi và tro bụi dính loang lổ, ngược lại trở thành một chút chật vật hiếm có —— dù hai người vốn cực ít gặp mặt.

Trong ống nhắm vào bụi cỏ bên ngoài nhà kho đột nhiên nhẹ nhàng lay động một cái, giống như có gió thổi qua. Ngón tay Diệp Tu lại không chút do dự bóp cò súng.

Sau tiếng súng vang lên là âm thanh một vật ngã xuống đất nhẹ vang lên.

- Đây là tên cuối cùng. Đợt này hẳn đã kết thúc. – Diệp Tu lần này nghiêng đầu cười lớn nhìn về phía người đàn ông bên góc tường kia vẫn duy trì tư thế cảnh giới không đổi – Anh thấy thế nào, Hàn đội?

- Ừ. Tạm thời đã an toàn. Nhưng không thể thả lỏng cảnh giác.

Hàn Văn Thanh hai mắt nhìn thẳng, giọng nói trước sau đều trầm thấp lại pha vài phần lạc giọng không dễ phát hiện.

Diệp Tu cười nhẹ:

- Anh biết tôi không nói việc này.

Nhìn thấy khuôn mặt Hàn Văn Thanh đen đến âm trầm, khóe miệng hắn không khỏi giương cao lên vài phần.

- Khống chế đi Hàn đội, chỗ này không có Omega cung cấp cho anh động dục đâu.

>>>

Đối với Hàn Văn Thanh mà nói nhà kho bỏ đi toàn súng đạn giờ phút này tràn ngập mùi tiết tố mãnh liệt của Omega. Đó là đạn tiết tố đặc thù có chứa tiết tố thời kỳ phát tình của Omega do quân đội đặc biệt nghiên cứu chế tạo. Bởi vì chi phí rất cao nên thông thường chỉ được sử dụng để là nhiễu loạn đơn vị tinh anh.

- Cả đạn tiết tố cũng đem ra dùng, ra tay đúng là hào phóng.

So sánh với sự khó chịu của Hàn Văn Thanh, Diệp Tu như không chịu chút ảnh hưởng nào.

Trải qua thời kì trưởng thành nhưng không thức tỉnh bất kỳ thể chất nào, trước Diệp Tu Gia Thế đều bị người cho là Beta, thậm chí thuộc lớp yếu ớt nhất. Vì ngay cả cơ sở tiết tố của hắn mong manh đến độ gần như có thể bỏ qua. Nhưng cũng tương tự, vì thế, Diệp Tu so với Beta bình thường càng không chịu sự ảnh hưởng của tiết tố, bất kể là từ Alpha hay Omega.

- Phí lời.

Hàn Văn Thanh nỗ lực ngăn chặn sự xao động từ bụng dưới, trên mặt ngược lại không đổi sắc.

- Không bằng nghĩ ra ngoài thế nào.

Diệp Tu chưa nói có thể hay không, đưa cổ tay nhìn đồng hồ nói:

- Thời gian đến khi mặt trời lặn có lẽ còn khoảng 7 phút. Sau khi trời tối sự tiến công của bọn họ sẽ tạm dừng một đoạn thời gian. Chúng ta có thể trong khoảng thời gian này lao ra. Để đề phòng, tôi ra phía sau xem qua xem có thể từ đống súng đạn bỏ đi này tìm được gì.

>>>

Bá Đồ và Gia Thế sóng đôi đi qua bao nhiêu năm, Diệp Tu và Hàn Văn Thanh cũng sóng đôi đi qua bấy nhiêu năm. Từ tranh đấu lẫn nhau, quen biết, thậm chí rõ ràng nảy sinh một chút vương vấn gần mười năm, Hàn Văn Thanh chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình cùng đối thủ cũ này kề vai chiến đấu.

Cũng chưa từng nghĩ qua người được gọi là “Chiến Thần” Diệp Tu cũng có lúc sắc mặt trắng bệch như bây giờ, bước chân loạng choạng, một đường lảo đảo đi về phía hắn.

- Có chuyện gì?

Hàn Văn Thanh có thể ngửi được mùi tiết tố Omega dày đặc bao quanh Diệp Tu, không như đạn tiết tố trước đó, là hỗn hợp mùi vị tiết tố nguyên sơ chưa qua gia công.

- Tính sai. Đây không phải kho quân dụng bỏ đi, là kho sinh hóa. Khó trách bọn họ thà dùng thứ đắt đỏ như đạn tiết tố. Nơi này dù là một vật bị hủy cũng đủ khiến bọn họ đau lòng một trận – Nam nhân đối diện dựa vào bức tường mà đứng vững, một tay không biết từ đâu lấy ra một điếu thuốc đặt vào miệng, - Nhưng trong kho hàng có một cái khinh khí, có thể sử dụng một chút.

Hàn Văn Thanh cau mày, ngữ khí nôn nóng:

- Chuyện gì xảy ra với cậu?

Hắn có thể cảm giá được dục vọng vốn bị mình kiềm nén lại đang rục rịch, lượng lớn khí tức mê người đang cuồn cuộn không ngừng từ người Diệp Tu tỏa ra khiêu khích thần kinh hắn.

- Trong đó có tiết tố chưa được niêm phong kín. Tôi dính phải, khả năng cao là sắp thức tỉnh rồi.

Giọng điệu Diệp Tu như không như không chút để tâm đến việc không liên quan đến mình.

- Anh đoán xem tôi sẽ là Omega, hay là Alpha?

Mặt trời lặn.

Trong kho hàng vốn đã âm u không tia sáng giờ phút này cũng bị đêm đen i nuốt chửng. Buổi tối trời thu đến nhanh chóng mà bất ngờ. Mỗi một góc của nhà kho như thể đều bị bao vây bởi nguy hiểm không biết tên. Yên ắng và tĩnh lặng.

Ai cũng không biết nhóm sát thủ khi nào sẽ tới thăm.

Diệp Tu nỗ lực khiến bản thân không xuôi theo bức tường trượt ngồi xuống, một bên gọi người đàn ông đang đi về phía sau nhà kho:

- Hàn đội?

- Nhen lửa thùng khinh khí. Bây giờ. Sau đó tìm cách liên lạc với Gia Thế, cậu cần chăm sóc đặc biệt.

Bất kể là thức tỉnh thành Omega hay Alpha thì hiện tại cũng không phải thời điểm phù hợp.

- Lát nữa đi. Hàn đội. Lão Hàn!

Tiếng kêu của hắn không thể đình chỉ bước chân của Hàn Văn Thanh, hắn thậm chí đã thấy Hàn Văn Thanh yên lặng nắm súng một cách mờ ám. Không cần quá nhiều, chỉ cần tạo ra một đốm lửa nhỏ.

Diệp Tu cuối cùng cũng cười ra tiếng:

- Được rồi Lão Hàn, đừng nói với tôi là anh vẫn không biết là ai âm thầm ra tay với chúng ta.

Một luồng hương như nước biển thanh tân lại lạnh lẽo mãnh nhiên xuyên thấu qua tầng tầng mùi hương ngọt ngào của Omega trước đó phả vào mặt, Hàn Văn Thanh không khỏi căng đứng sống lưng, mùi vị cùng loại nhưng khác biệt, hung hăng, bài xích lẫn nhau lại tràn ngập quyến rũ, khiến hạ thân sưng càng thêm khó chịu. Hắn mím môi, làm dịu đi một chút cổ họng khô khốc:

- Alpha.

Bước chân vẫn không dừng lại.

Sau lưng truyền đến âm thanh sắc bén phá không bay tới, Hàn Văn Thanh dựa vào trực giác, thân thể vô thức nghiêng người, tia sáng lóe lên, một lưỡi dao sắc bén sượt qua gò má. Chớp mắt tiếp theo là cánh tay Diệp Tu bóp chặt cổ hắn.

Lưng hung ác đập vào tường, Hàn Văn Thanh đưa mắt nhìn người nam nhân đang dùng dao găm che đi sắc mặt trắng bệch của chính mình. Nhìn hắn kéo nhẹ khóe miệng câu lên một độ cong trào phúng:

- Đầu tiên vì sao không có lý do gì lại bị phái đi thực thi cùng một nhiệm vụ cùng một mục tiêu, sau đó trên đường thuộc cấp lại vô cớ mất tích, bị dân chuyên truy sát ——

Dao găm đè sát về phía trước hai phần, Diệp Tu tới gần gương mặt kiên cường vẫn như trước không chút biểu cảm, hệt như điêu khắc, khí tức Alpha so với bản thân chỉ vừa thức tỉnh, cảm thấy một chút khó chịu và một chút xao động vô cớ.

- Nói cách khác, một là chúng ta sẽ vì mục tiêu nhiệm vụ mà tàn sát tự giết lẫn nhau, hai, coi như chúng ta không làm cũng có những kẻ chuyên nghiệp khác đưa đi.

- Hao tâm tổn sức muốn tôi và anh về trời như vậy, là ai? Anh cũng nghĩ vậy nhỉ, Hàn đội?

Lời sau cùng, giọng hắn đè thấp, bao bọc bởi khí tức Omega lẫn vào tiết tố Alpha khiến Diệp Tu lúc này nhìn mê người mà tràn ngập tình dục.

Tay cầm dao găm đột nhiên bị người nắm chặt, Diệp Tu vô thức giơ tay trái đón đỡ lại bị đối phương bắt lấy vững vàng, Hàn Văn Thanh cướp trước hắn phản ứng, giơ chân đá vào bụng dưới Diệp Tu, tay phía dưới ra sức, khiến Diệp Tu lật người, cổ tay hai tay bị nắm chặt kéo lên, đùi phải chen vào giữa hai chân Diệp Tu, dùng thân thể ép mạnh hắn lên tường.

Hàn Văn Thanh nhìn kỹ hai mắt Diệp Tu mang theo ý cười, đầu mày nhíu lại, cúi người dùng môi ép lên môi đối phương.

Không phải một cái hôn ôn nhu hòa nhã.

Hàn Văn Thanh dùng răng cắn xé đôi môi khô khốc của nam nhân, chịu đựng sự trả lời hung ác tương tự từ đối phương, mùi máu tanh từ nơi gắn bó giao nhau lan tỏa trong khoang miệng.

Hai cái lưỡi tìm kiếm một sự tồn tại khác rất nhanh quấn quýt lấy nhau, hơi thở hổn hển giao tạp và tiếng nước ám muội quanh quẩn trong nhà kho yên tĩnh.

Hàn Văn Thanh dành ra tay phải từ từ xoa vào eo Diệp Tu. Lưu luyến từ lưng rồi dò vào vạt áo.

Đến khi xúc giác lần nữa cảm nhận được sự lạnh lẽo dí trên hầu kết.

Tay Diệp Tu ra sức, khiến cho đôi môi cùng mình kề sát kéo ra một khoảng cách, mang theo thở dốc cười nhạo:

- Sao hả Hàn đội? Tín ngưỡng bị hủy diệt nên tuyệt vọng cam chịu sao?

Chim đã chết, cung đã cất. Thỏ khôn chết, hầm chó săn.

(* Thành ngữ chỉ khi một người mất giá trị sử dụng của mình sẽ bị giết hoặc rơi xuống một vị trí tồi tệ: Chim chết thì cung không còn công dụng, thỏ không còn thì chó săn nên vào nồi)

Làm đội trưởng bấy nhiêu năm, biết được quá nhiều bí mật không nên biết, bọn họ là những kẻ không được phép sống tiếp.

Bất kể là Bá Đồ hay là Gia Thế. Đều không cho phép.

Nhiệm vụ lần này từ lúc bắt đầu chính là cái tròng Gia Thế và Bá Đồ đã liên thủ tạo ra.

Lưỡi dao sắc do chính mình tạo ra cũng phải bị hủy diệt trong tay mình mới có thể yên tâm.

Hàn Văn Thanh ngoài dự đoán lại cong nhẹ khóe môi, học theo dáng cười của Diệp Tu:

- Như nhau thôi, Diệp đội.

Một chớp mắt tiếp theo hắn lại mạnh mẽ thăm dò đến, mặc cho lưỡi dao lưu lại một đường máu trên cổ mình, một lần nữa hung tợn cắn môi Diệp Tu.

>>>


Như hai con dã thú giằng co.

Hàn Văn Thanh một lần nữa áp chế Diệp Tu dưới thân, giơ tay kéo dây lưng đã lung lay muốn rơi của Diệp Tu. Quần quân đội trượt xuống, dục vọng Diệp Tu đã thẳng tắp đứng thẳng nâng lên quần lót.

Hàn Văn Thanh kề sát thân thể nóng bỏng trong tay, bàn tay không chút ngập ngừng đặt lên nơi nọ, cảm nhận được đối phương mạnh giật mình, nghiêng đầu hôn lên xương quai xanh từ tranh đấu giằng co ban nãy đã bị cắn thành một mảng đỏ lừ.

Trong nháy mắt ngón tay tiến vào, Diệp Tu khó chịu gầm nhẹ, Alpha trời sinh không phải cơ thể thừa nhận, tuy động tình, nhưng hậu huyệt vẫn khô khốc như trước. Dị vật tiến vào, trực giác khiến hắn bài xích, nâng chân, gập gối, dùng đầu gối thụi vào bụng Hàn Văn Thanh.

- Thả lỏng.

Giọng Hàn Văn Thanh khàn đặc, mồ hôi xuôi theo gò má từ từ lăn xuống nhỏ trên vai Diệp Tu. Nghiêm túc mà nhẹ nhàng dùng ngón tay mở rộng nơi căng mịn của người dưới thân.

Từ góc độ của Diệp Tu, nhìn thấy gương Hàn Văn Thanh nhíu mi, nghiêm túc mà trịnh trọng, không khác gì gương mặt khi đối diện kẻ địch. Hắn không khỏi cúi đầu làm ổ trên vai Hàn Văn Thanh, nhịn cười đến run lên không ngừng.

- Cười cái gì?

- . . . Nhớ tới tôi từng cùng thuộc hạ đánh cược, cược anh lúc động dục có phải cũng cùng là một gương mặt người chết hay không, bây giờ có vẻ là anh đây thắng . . . A! Hừ!

Thứ hừng hực cứng rắn thay cho ngón tay đột nhiên đỉnh vào trong cơ thể, dẫn tới Diệp Tu một trận run rẩy, nương theo cơn đau còn là một chút kích thích bất minh, tiết tố bá đạo của Hàn Văn Thanh bao phủ tới, hòa trộn với khí tức của Diệp Tu dần dần hòa tan mùi hương Omega vốn có.

Mùi hương ám muội tràn ngập, tiếng rên rỉ nhè nhẹ của Diệp Tu thừa nhận sự xâm chiếm từ Hàn Văn Thanh, ngón tay xen vào mái tóc đen của người đàn ông đã bị mồ hôi làm ướt sũng mà giằng co.

Bốn phía yên tĩnh đột nhiên vang lên âm thanh một loài chim đêm gào thét. Tiếng động cơ máy bay mơ hồ từ đằng xa truyền đến.

Hàn Văn Thanh ngẩng đầu cùng Diệp Tu trao đổi một cái hôn.

Sắp đến lúc rồi.

Chất khí vô sắc vô vị nọ phát tán cũng không cần bao lâu.

Âm thanh kiềm nén khi phát tiết thoát ra, Diệp Tu từ tình dục mông lung dần dần khôi phục tỉnh táo, tiếng thở dốc của Hàn Văn Thanh vẫn quanh quẩn bên tai, không hề thỏa mãn dùng môi lau đi từng giọt mồ hôi trên cổ Diệp Tu, chậm rãi di chuyển lên, ngậm lấy vành tai đỏ chót.

Tay Diệp Tu đặt bên eo nam nhân chậm rãi lần mò, tìm đến súng lục bên trong túi áo.

Bóng đêm là kẻ bao dung nhất.

Lạc lối, phóng túng, ở ái tình trước đó chưa từng biết đến.

Trầm luân, sa đọa, trước khi ngày mai vẫn chưa kịp đuổi tới.

Nòng súng nhắm vào điếu thuốc vẫn chưa châm lửa rơi trên mặt đất, ngón tay thon dài bóp cò súng.

>>>

“Đặc công đội 6 báo cáo, khu C đã nổ. Một phần thành viên thương vong, trong nhà kho không hề phát hiện thi thể mục tiêu. Tiếp tục lần theo hay không. Xin chỉ thị. OVER.”

[END]


Hai con dã thú ngấu nghiến nhau:



Sự ngầu của 2 đội:



Sự đin của Mo:



Tác giả có dặn: Bá Đồ với Gia Thế trong đây là giả thiết thôi, đừng đem đi so sánh nha các đại tỷ =v=b
 
Last edited:

Tsuki

Người chơi công hội
Thần Lĩnh
Bình luận
137
Số lượt thích
547
Location
Cái ổ nho nhỏ của Miêu
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Lá lớn, Lá nhỏ, Mộc Tranh cưng cưng
#2
H hơi ít nhưng vẫn thoả mãn được mị hí hí hí ? oomo à nhờ cô mà tui kiếm thêm được ảnh cho album Hàn Diệp R18 (○` 3′○) Yêu cô
 

Bình luận bằng Facebook