Hoàn [Vương Kiệt Hi trung tâm] Vương Kiệt Hi hắn không xong rồi?

A Châu

Máy cày level
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
58
Số lượt thích
592
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu
#1

[Vương Kiệt Hi trung tâm] Vương Kiệt Hi hắn không xong rồi?
Tác giả:七月流莺
Thuộc tuyển tập: Sơn Hà Kính Ta
Editor:A Châu

Văn án:
Ta kính sơn hà một chung rượu, sơn hà kính ta đi một đời.
Hoàng hôn nắng chưa tắt, chim già biết mổ hầu.
Sông dài làm áo, tay nhấc núi xanh, chúng ta vẫn thiếu niên.
Thời gian trôi tận, còn đó sơn hà vô danh vì người khắc ghi ý chí.
-------------------------------------------------


Bắc Kinh Vi Thảo Bắc Kinh Vi Thảo đội trưởng Vương Kiệt Hi hắn không xong rôi
Giá gốc toàn bộ 20 miếng mắt đều là hơn 100 hơn 200 hơn 300
20 miếng 20 miếng 20 miếng toàn bộ 20 miếng toàn bộ toàn bộ toàn bộ 20 miếng
--------------------------------------------------
Vương Kiệt Hi hắn không được.

Lâm Kiệt trên họp báo tuyến bố giải nghệ, cùng lúc đem chức đội trưởng giao cho Vương Kiệt Hi, cả truyền thông và fan đều lên tiếng.

Công tác bảo mật của trại huấn luyện Vi Thảo làm rất tốt. Trước khi Vương Kiệt Hi ra mắt căn bản không một người nào biết đến hắn, vừa vào nghề liền nhận lấy nhân vật át chủ bài cùng chức vụ đội trưởng, việc này khiến fan không có cách nào tiếp nhận, liền nghi ngờ quyết định của Lâm Kiệt có phải quá qua loa hay không.

Bất luận phía ngoại giới nghi ngờ năng lực của Vương Kiệt Hi ra sao, thậm chí còn có tin tức bịa đặt Vương Kiệt Hi dựa vào sắc đẹp (?) mê hoặc Lâm Kiệt vừa nhìn là biết giả tạo. Vương Kiệt Hi đều rất bình tĩnh, đúng giờ đi đến phòng huấn luyện tiến hành tập luyện, đối mặt với nội bộ Vi Thảo cũng có không ít người không phục, mang theo ý mỉa mai kêu chức đội trưởng của hắn mà hắn mặt không đổi sắc gật đầu đáp lại.

Bọn họ kêu gào phản đối, Vương Kiệt Hi - ngươi không được

Vương Kiệt Hi mặt không cảm xúc cưỡi Diệt Tuyệt Tinh Trần phá tan rào cản mà bọn họ đặt ra cho hắn, thậm chí không làm vẻ mặt dương dương đắc ý. Trong cuộc họp báo đầu tiên sau chiến thắng, đối mặt với một loạt micro cũng như sự nhiệt tình khác hẳn lúc trước của giới truyền thông khiến hắn phải chau mày một phen, tuy vậy hắn vẫn bình thản phát biểu lại bài diễn văn mà các tiền bối đã dạy trước đó.

Đối mặt với buổi phỏng vấn đầy mùi thuốc súng cùng sự tán dương đầy khiếu khích hắn đều cười cho qua chuyện.

“Vương Mắt Bự nhìn thật là quá khó coi” Dương Thông phỉ nhổ khi đang xem buổi phỏng vấn được phát trực tiếp trên tivi với Triệu Dương.

“Nhìn như mấy ông già khoác thêm chiếc áo bào y chang mấy cha thầy bói”. Dương Thông nói tiếp

“Ha ha” Triệu Dương đang vùi đầu ăn cơm cũng phải ngâng đầu lên nhìn một cái rồi quay lại nói với Dương Thông

“Mẹ kiếp, ngươi dám gạt ta” Dương Thông bày tỏ ý kiến còn bị phản dame ngược lại bởi đồng minh của mình

“Hahahahahahahahahahahahahaha”. Triệu Dương đem miếng cơm cuối cùng nuốt xuống dùng vẻ mặt không một cảm xúc bắn về phía Dương Thông một chuỗi ha ha ha, Dương Thông cuối cùng cũng thỏa mãn tiếp tục phê phán gây rối Vương Kiệt Hi trong tivi.

Gây rối, giống như chiêu Điều Khiển Chổi kia khiến người ta nghĩ rằng kỹ năng tiếp theo hắn sử dụng không phải là Sao Xạ Tuyến mà là một chiêu đoạt mạng người a.

Trong Liên Minh từ trước đến nay chưa từng thấy qua lối đánh như thế này, đấu pháp của Vương Kiệt Hi gần như đánh bại mọi cách đánh thông thường, nhưng hắn căn bản không quan tâm lắm.

Nhưng Vương Kiệt Hi từ đầu đến cuối đều là không mặn không nhạt, bất luận chê hay khen đều bình chân như vại

“Trong mắt hắn căn bản cũng không có”

Trong trận thi đấu đoàn đội Vi Thảo thua cuộc, cánh phóng viên chẳng dễ gì mà tìm được một chút sai phạm nào của
Vương Kiệt Hi để mà chất vấn trước mặt hắn, Phương Sĩ Khiêm nói chuyện qua điện thoại với Triệu Dương.
Mới thi đấu xong Triệu Dương nhìn thấy trên mạng tràn đầy những bình luận chỉ trích Vương Kiệt Hi, thuận tay bấm gọi điện thoại cho Vương Kiệt Hi hỏi thăm, người nghe điện thoại lại là Phương Sĩ Khiêm.

“Trong mắt Vương Kiệt Hi có cái gì a?” Triệu Dương nói đùa.

“Có hàng ngàn ngôi sao trong mắt hắn đó” Phương Sĩ Khiêm trả lời

“Mắt trái một vạn, mắt phải một ngàn”. Hai người bọn họ ăn ý cùng nhau nói ra câu sau, sau đó nở nụ cười.

Vương Kiệt Hi vừa giải quyết xong việc với đám phóng viên, vừa chuẩn bị bước vào để thu dọn đồ rời đi thì nghe thấy câu này. Chung quy Phương Sĩ Khiêm trêu chọc hắn cũng không phải ngày một ngày hai, đều lười tức giận với hắn.

Vương Kiệt Hi rất là lười, sự lười biếng của hắn thấy rõ nhất trong cuộc sống. Hắn có thể nằm tuyệt đối không ngồi, có thể ngồi tuyệt đối không đứng, có lần Dương Thông cùng Triệu Dương đến tìm hắn để cùng ăn bữa cơm giao lưu hữu nghị (ăn cơm chùa đó các bạn) ở trước cửa gọi điện thoại cho hắn. Vương Kiệt Hi nói trong điện thoại “Chìa khóa ở dưới chậu hoa tự lấy mà mở cửa”.

Dương Thông lặng lẽ mở cửa vừa tiến vào liền nã pháo “Ngươi không sợ bị bọn trộm vô lột sạch àh.”

“Trộm nào mà vào nhìn thấy căn phòng nửa vời thế này cho cũng không thèm lấy” Triệu Dương vừa nói vừa quan sát căn nhà chỉ có 4 bức tường cùng một gian phòng.

“Bình thường ở trong kí túc xá của câu lạc bộ, lười trang trí, sau này rồi tính.” Vương Kiệt Hi ngồi trên ghế sofa nói.

“Ta còn có thể hy vọng xa vời trong nhà người còn có bếp sao?” Dương Thông khiêm tốn thỉnh giáo.

“Có a, còn có mấy cái bắp cải ngươi lấy mà nấu, Phương Sĩ Khiêm nói hôm nay đến chắc chắn có mang thức ăn theo a.” Vương Kiệt Hi tiếp tục nằm xuống nói.

“Đệch, Vương Kiệt Hi ngươi chính là sống như vậy hả? Thật là tùy tiện quá đi.” Dương Thông hết nói.
Vương Kiệt Hi chỉ vào cái chậu rửa chân mà Dụ Văn Châu tặng mình vào sinh nhật năm ngoái. “Ta cảm giác ta sống rất tuyệt a”

“………..”

“Người đừng có ăn cơm nữa, người chỉ cần ăn gió uống sương liền tiết kiệm được rất nhiều công sức đi đại tiện đó.” Triệu Dương nói

“Thô bỉ” Vương Kiệt hi đáp lại

“Chẳng lẽ ngươi không có đi đại tiện sao?” Triệu Dương hỏi hắn

“Có, nhưng ta không có nói huỵt toẹt ra như vậy.” Vương Kiệt Hi nói “Ta là người văn minh.”

“………”

Vương Kiệt Hi thành công đáp trả cho hai người bọn họ á khẩu không nói được gì yên tĩnh ngồi trên ghế sofa.

Đến khi Phương Sĩ Khiêm mang cơm trưa đến cứu vớt ba người bọn họ.

Trong lúc ăn cơm trưa, Phương Sĩ Khiêm mở TV lên, tình cờ kênh đang phát sóng buổi phỏng vấn tân binh củamột chiến đội, khi nhắc đến Vương Kiệt Hi trong giọng nói của vị tân binh ấy không có sự thù địch nào “Sớm muộn gì ta cũng đánh bại anh ta.”

Triệu Dương nghiêng đầu nhìn Vương Kiệt Hi, hắn vẫn bình thản ăn cơm, so với Dương Thông cùng Phương Sĩ Khiêm đã tức giận đến mức muốn giơ chân giơ tay, dường như bọn tân binh bây giờ không tôn trọng tiền bối cho lắm.

“Mắt Bự, ngươi thấy thế nào?” Dương Thông hỏi Vương Kiệt Hi

“Ta ngồi nhìn.” Vương Kiệt Hi ngẩng đầu đáp

Dương Thông cười ngất.

Vương Kiệt Hi là một người lười biếng như vậy, ngay cả thở cũng lười, có thời gian tức giận như vậy không bằng đi kiểm điểm để có thêm điểm huấn luyện.

“Ngươi thấy Vương Kiệt Hi tức giận bao giờ chưa?” Triệu Dương hỏi Phương Sĩ Khiêm.

“Không a, Mắt Bự tâm tính rất tốt.” Phương Sĩ Khiêm nói

“Ta gặp một lần.” Đặng Phục Thăng đột nhiên nói, “Có một lần trong trại huấn luyện có một đứa nhỏ bị lão Vương đánh bại sau đó nói vài câu thất vọng như là cả đời ta đều không thắng được đội trưởng, ta chắc chắn xong rồi.”

“Lão Vương lúc đó liền nói với hắn ngay cả tinh thần chiến đấu còn không có, đó mới thật sự xong. Ta trước nay không tin cái gì là không thể.” Đặng Phục Thăng nói

Đặng Phục Thăng trước đây chưa từng thấy Vương Kiệt Hi như vậy, so với bình thường thì nhẹ nhàng như gió không đoán biết được, ở trước mặt hậu bối thì ra dáng tiền bối tốt, lúc đó hắn như một thanh kiếm vừa ra khỏi vỏ, vô cùng sắc bén.

Vương Kiệt Hi không thích người khác nói những lời thất vọng, so với người ngông cuồng, sự tự ti mất tinh thần chiến đấu ngay từ đầu đây mới thật sự không thể cứu chữa.

Vương Kiệt Hi hắn không phải người ngông cuồng, hắn cũng không tự ti, hắn không cần người khác phải chê khen năng lực của chính mình, hắn có thể làm được cái gì không thể làm được cái gì hắn đều biết rất rõ ràng.

Cho nên từ sau khi Thi đấu Thế Giới lần thứ hai trở về, trận đoàn đội Vương Kiệt Hi càng ít ra trận, đã vậy còn bị dính vào một số tin tức lá cải, hắn cũng không để tâm.

Cái gì mà Ma Thuật Sư ngã xuống, cái gì mà Vương Kiệt Hi không xong rồi, danh tiếng bị hao tổn đến thế này mà hắn vẫn cười cho qua chuyện, giống như lúc ban đầu bọn họ nghi ngờ liệu rằng Vương Kiệt Hi có thể đưa Vi Thảo đi lên, Vương Kiệt Hi “phong ấn” đấu pháp Ma Thuật Sư có phải hay không một nước cờ tệ.

Các người ồn áo thì liên quan gì đến ta?

Vương Kiệt Hi vẫn cùng đội viên kiểm điểm , giảng giải chiến thuật, góp ý những sai lầm của họ, ổn định tâm lý của mọi người.

Phong Cảnh Sát: Lão Vương, nghe nói ngươi không xong rồi?

Phong Cảnh Sát: [cười bỉ ổi]

Vương Bất Lưu Hành: Nga

Phong Cảnh Sát: Ta sớm nói với ngươi đừng có thức khuya nhiều a, ngươi nhìn Triệu Dương xem tuổi còn trẻ mà thân thể đã sớm hư, aiyo

Phong Cảnh Sát: Phải nhớ ăn Phi Đao Kiếm nhiều vô để bổ thận.

Lưu Tiểu Biệt lúc đến báo cáo với Vương Kiệt Hi liếc màn hình đột nhiên sợ hãi.

Vương Kiệt Hi liếc mắt nhìn hắn nói: “Ta không có thói quen nhai thẻ đồng đội.”

Lưu Tiểu Biệt vẫn rất sợ hãi: “Ý là chờ đội trưởng giải nghệ ta liền có thể bị cho vào nồi?”

Vương Kiệt Hi nghi ngờ rằng đồ đệ của Phương Sĩ Khiêm không chỉ có một mình Viên Bách Thanh.

ương Kiệt Hi không xong rồi đề tài nãy vẫn được bàn tán, đến mùa giả thứ mười ba Vi Thảo lại cầm thêm một chức quán quân, trận chung kết MVP là Vương Kiệt Hi.

Trên buổi họp báo sau trận đấu kết thúc hắn tuyên bố giải nghệ.

Sau đó đem Vương Bất Lưu Hoành giao cho Cao Anh Kiệt, phất phất tay liền rời đi.

Giống như Lâm Kiệt năm đó làm y chang.

Vương Kiệt Hi đi dần vào trong bóng tối, chỉ còn lại màn đêm sau lưng hắn.

Vương Kiệt Hi cuối cùng còn có được hay không?

Ai biết được?

Còn có ai quan tâm?

Hắn đến khi cần đến, và rời đi khi cần không chút lưu luyến do dự

Hắn chính là Vương Kiệt Hi

Hắn chính là một Ma Thuật Sư chân chính, nhẹ nhàng ẩn hiện không thể dự đoán như gió.
Hoàn.
 
Last edited:

Himayunan

Người chơi công hội
Bình luận
185
Số lượt thích
403
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp đại đại, Mộc nữ thần, Tán ca
#2
Bất luận phía ngoại giới nghi ngờ năng lực của Vương Kiệt Hi ra sao, thậm chí còn có tin tức bịa đặt Vương Kiệt Hi dựa vào sắc đẹp (?) mê hoặc Lâm Kiệt vừa nhìn là biết giả tạo
Dựa vào sắc đẹp là cái quỷ gì đm quỳ mấy anh phóng viên này quá=)))))))
 

Himayunan

Người chơi công hội
Bình luận
185
Số lượt thích
403
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp đại đại, Mộc nữ thần, Tán ca
#3
Trong Liên Minh từ trước đến nay chưa từng thấy qua lối đánh như thế này, đấu pháp của Vương Kiệt Hi gần như đánh bại mọi cách đánh thông thường, nhưng hắn căn bản không quan tâm lắm.
Nó là lối đánh dựa vào tư duy ấy nó cũng sao hỏa ko kém gì đấu pháp của bánh bao=)))))))
 

Himayunan

Người chơi công hội
Bình luận
185
Số lượt thích
403
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp đại đại, Mộc nữ thần, Tán ca
#4
Phong Cảnh Sát: Phải nhớ ăn Phi Đao Kiếm nhiều vô để bổ thận.

Lưu Tiểu Biệt lúc đến báo cáo với Vương Kiệt Hi liếc màn hình đột nhiên sợ hãi.

Vương Kiệt Hi liếc mắt nhìn hắn nói: “Ta không có thói quen nhai thẻ đồng đội.”

Lưu Tiểu Biệt vẫn rất sợ hãi: “Ý là chờ đội trưởng giải nghệ ta liền có thể bị cho vào nồi?”

Vương Kiệt Hi nghi ngờ rằng đồ đệ của Phương Sĩ Khiêm không chỉ có một mình Viên Bách Thanh
Bóp đội trưởng quá em=)))
 

Bình luận bằng Facebook