Hoàn [Toàn viên][PN Cộng Hòa] Gâu! Gâu Gâu Gâu Gâu Gâu!

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#1
Gâu! Gâu Gâu Gâu Gâu Gâu
Tác giả: Hoàng Sơ
(Phiên ngoại Công Hòa Quốc Chi Kiếm)
Edit: Gingitsune
Beta: @Katakara

Tường bản cao

Bao tay nhào cắn
Clip Huấn luyện quân khuyển: https://www.bilibili.com/video/av51433779/?spm_id_from=333.788.videocard.3
Đường hầm tuần tra trên cao
1. Đại Mạc Cô Yên cùng sen


Đại Mạc là một chú cún Becgie Đức, từ nhỏ đã là chú cún ngầu nhất trong số các cún con của Đại đội. Lúc mới 4 tháng tuổi, bầy cún con cùng nhau luyện tập vượt chướng ngại vật cơ bản, trong 10 loại chướng ngại vật, duy chỉ có tường cao 3m có thể làm khó Đại Mạc.

Đành chịu vậy, quân khuyển bá khí nhất trong tương lai, khi đó cũng chỉ là một cún con chân ngắn mà thôi.

Vì việc này, Hàn Văn Thanh cũng rất sốt ruột. Cún của anh nhất định phải giống anh, dù là chân ngắn cũng không thể lùi bước. Vậy là một ngày kia, anh lại mang Đại Mạc đi nhảy tường cao. Chắc vì cảm nhận được ý chí của chủ nhân, dù biết mình nhảy không tới, Đại Mạc vẫn liều mạng phóng. Kết quả là nhảy tới thì tới, nhưng cún con chưa trưởng thành lại lăn cun cút từ đỉnh tường xuống, bị thương chân sau.

Thấy đôi mắt của cún con lập tức ươn ướt, Hàn Văn Thanh liền ngồi xổm xuống ôm lấy nó. Nó đau quá, rên ư ử hai tiếng, không ngừng liều mạng chui vào lòng Hàn Văn Thanh.

Cún con bị thương do lỗi của mình, Hàn Văn Thanh cũng chẳng dễ chịu gì. Túm lông chỗ vết thương của Đại Mạc bị cạo trọc, bôi thuốc, mỗi lần Hàn Văn Thanh đến thăm, nó đều giãy giụa đứng lên, miệng không ngừng kêu "áu áu", cứ như đang cố chứng minh mình không phải gâu gâu yếu ớt nếu không bị thương.

Một tháng sau, Đại Mạc lại có thể chạy nhảy. Trong lúc các quân khuyển khác còn học tập nghe hiệu lệnh, nó đã có thể xưng bá khu vượt chướng ngại vật.

Đương nhiên, tường cao 3m không tính.

Bởi từng bị thương, mỗi khi nhìn thấy tường bản cao, Đại Mạc đều hơi rụt rè. Nhiều khi Hàn Văn Thanh mang nó đến trước bức tường, nó đều không có can đảm nhảy lên. Hàn Văn Thanh cũng không muốn bắt ép nó, mỗi lần thấy nó ủy khuất cụp đuôi, anh cũng chỉ ngồi xổm xuống vuốt đầu nó.

Cún nào cũng vậy, dù là quân khuyển uy phong lẫm liệt, khi được chủ nhân đụng vào cũng sẽ thuận theo, lăn ra đất, phơi bụng làm nũng.

Lúc Đại Mạc làm nũng, Hàn Văn Thanh sẽ gãi ngứa bóp chân cho nó. Đại đội trưởng của Thần Kiếm vẫn có những khoảnh khắc ôn nhu như vậy, sẽ vừa xoa bóp cho cún yêu, vừa thầm thì: "Đại Mạc Đại Mạc, không gì phải sợ."

Lại qua một tháng. Cún con khác giờ đều đã nhảy lên được tường 3m. Đại Mạc nhìn sốt ruột, không ngừng giậm chân.

Hàn Văn Thanh hỏi: "Ngươi cũng muốn nhảy?"

"Gâu!" Đại Mạc nhảy lên, lắc lắc đuôi.

Nếu cún cũng muốn nhảy, sen đương nhiên không có ý kiến gì. Ngày ấy, Hàn Văn Thanh lại mang Đại Mạc đến chinh phục tường 3m. Lúc chạy 30m lấy đà, Đại Mạc dũng mãnh bôn chạy như bay. 10m, tốc độ của nó hơi chậm một chút. 5m, Hàn Văn Thanh siết chặt nấm đấm. 2m, anh hô: "Nhảy!"

Đại Mạc nghe lệnh liền nhảy, hai chân trước quặp lại cách tường chừng nửa mét, hai chân sau dùng sức đạp mạnh.

Mắt thấy cún yêu của mình lại sắp té, Hàn Văn Thanh bất chấp cột chống đỡ của tường bản cao, tay trái cố sức đẩy mông Đại Mạc lên. Lần này, Đại Mạc vượt tường thành công, sen lại vấp cột chống té dập mặt.

Đáp xuống từ đỉnh tường cao, Đại Mạc phấn khởi nhào thẳng lên người Hàn Văn Thanh. Hàn Văn Thanh vẫn còn ngồi bệt trên đất sau cú ngã đau điếng người, cún của anh đã nhào lên liếm khắp mặt và cổ anh.

"Gâu!" Đại Mạc hun Hàn Văn Thanh một ngụm.

2. Nhất Diệp Chi Thu cùng sen.

Diệp Tu thật ra không mấy mặn mà với việc nuôi nấng quân khuyển. Nhất Diệp Chi Thu, ngoại trừ là tiểu đệ - theo một ý nghĩa nào đó - của Diệp Tu, tựa hồ cũng chẳng mấy thân thiết với anh. Một trong các hạng mục huấn luyện của quân khuyển trong Đại đội là nhào cắn: huấn luyện viên sẽ mang theo bao tay nhào cắn thật dày, dùng hết khả năng chọc giận quân khuyển đang bị xích, khi điểm nộ khí của chúng đã chạm nóc, dây xích liền được cởi, cả bầy quân khuyển sẽ nhào vào cắn "người xấu" đã chọc ghẹo chúng nãy giờ.

Theo thống kê, Diệp Tu là "người xấu" thích hợp nhất. Chỉ cần anh đứng yên nơi đó, dù chẳng làm gì, bầy quân khuyển cũng đã vô cùng kích động, vừa nhảy vừa sủa, lăm le nhào lên ngay khi dây xích vừa buông.

Thậm chí... Nhất Diệp Chi Thu cũng không ngoại lệ.

Một lần nọ, Diệp Tu lại bị buộc đóng vai người xấu. Anh mặc y phục huấn luyện nhào cắn nặng đến 1,8kg, đứng giữa bầy quân khuyển như một con lật đật ngốc nghếch. Bên rìa sân huấn luyện, đám người Hàn Văn Thanh, Tôn Triết Bình, Trương Giai Lạc đều đang lôi kéo cún nhà mình, Trương Tân Kiệt hỗ trợ nắm dây của Nhất Diệp Chi Thu. Diệp Tu thậm chí chẳng làm bất cứ động tác khiêu khích nào, chỉ lắc lư tới lui vài bước đã khiến cả sân huấn luyện vang dội từng đợt gầm rú hùng tráng vô cùng.

Bốn người buông dây xích. Đại Mạc, Đại Hoa, Nhị Hoa, Nhất Diệp Chi Thu lập tức vừa sủa inh ỏi vừa phóng về hướng Diệp Tu. Đại Mạc cùng Đại Hoa gần như cùng lúc cắn vào cánh tay Diệp Tu, Nhị Hoa theo sát phía sau. Nhất Diệp Chi Thu nhìn nhìn rồi cũng nhào vô không chút nương răng.

Bốn con chó Becgie Đức hung mãnh nhất, cân nặng cộng lại hơn 150kg, chẳng mấy chốc Diệp Tu đã bị đẩy ngã rồi kéo lê trên sân. Nhóm sen ngoài sân thấy vậy thì cười ha hả, rồi mới tới kéo cún nhà mình đi, bỏ lại một Diệp Tu mặc quá nhiều đồ bảo hộ nên chẳng thể đứng dậy. Đám cún cùng sen nhà chúng đều tản đi hết, trên sân chỉ còn Diệp Tu cùng Nhất Diệp Chi Thu nhà anh.

"Ê!" Anh gầm lên.

"Gâu!" Nhất Diệp Chi Thu miệng ngậm cọng cỏ, biểu tình khá hèn.

"Kéo tao lên." Đường đường một Thượng tá của Đại Đội lại cúi đầu trước cún nhà mình.

"Gâu!" Nhất Diệp Chi Thu tới gần, ngửi ngửi mặt sen nhà mình, lại ngồi bất động.

"Diệp Thu, ngoan, kéo tao cái." Diệp Tu lăn một vòng trên đất.

"Ư ử!" Không biết có phải do nghe đến tên Diệp Thu, Nhất Diệp Chi Thu liếm mũi Diệp Tu, lại thành thật cắn vai chủ nhân rồi ra sức đẩy lên.

"Em trai ngoan." Cuối cùng Diệp Tu cũng đứng dậy được. Nhất Diệp Chi Thu được khen liền vẫy đuôi.

Về sau, Nhất Diệp Chi Thu chưa tròn một tuổi thì chủ nhân của nó đã rời khỏi Đại đội. "Diệp Thu" liền trở thành tai họa không người quản được trong bầy quân khuyển.

3. Đường Tam Đả cùng sen

Đường Tam Đả là giống Becgie Bỉ, nhìn có vẻ nhỏ hơn Becgie Đức một chút. Lúc nó sáu tháng tuổi, Lâm Kính Ngôn liền bắt đầu huấn luyện nó trên đường hầm tuần tra trên cao. Có điều lần tập thử đầu tiên, nó chỉ nằm rạp ngoài lối vào không dám nhúc nhích.

Đường hầm tuần tra trên cao dài đến 100m, do tấm lưới sắt bao quanh tấm thép hẹp dài tạo thành. Đường hầm treo trên không, có đường dốc, cũng có khúc cua gắt, chỗ cao nhất có thể cách mặt đất 20m. Từ xa nhìn, nó trông chẳng khác gì đường tàu lượn cảm giác mạnh, chẳng trách cún con Đường Tam Đả không dám đi lên.

Dỗ dành không hiệu quả nửa ngày, Lâm Kính Ngôn chỉ đành tự mình bò vào đường hầm. Không gian bên trong quá hẹp, anh chỉ có thể trườn sát sàn.

"Đường Đường, tới, không sợ, anh ở đây." Trước khi Đường Tam Đả trở thành một quân khuyển uy phong, Lâm Kính Ngôn vẫn luôn dùng nick name "Đường Đường" để gọi nó.

"Ô!" Thấy chủ nhân cũng đi vào, Đường Tam Đả do dự nhích tới hai bước.

"Không sợ, anh bảo vệ nhóc, tới, ngoan." Lâm Kính Ngôn nhè nhẹ kéo chân trước của Đường Tam Đả về phía mình, cuối cùng cũng triệt để kéo được cả người chú cún gan nhỏ vào đường hầm.

Đường hầm độ cao 100m, chỗ thấp còn đỡ, chỗ cao sẽ cọt kẹt khiến người ta thót tim mỗi khi có chút động tác. Đường Tam Đả trốn phía dưới Lâm Kính Ngôn, anh tới một bước, nó mới trườn tới trước một bước, vừa nghe âm thanh liền sợ đến rên ư ử. Những lúc như vậy, dù đã mệt đến cả người ướt đẫm mồ hôi, Lâm Kính Ngôn cũng đành dừng lại động viên nó: "Đường Đường không sợ nha, đi từ từ thôi." Một lần lại một lần.

Lúc qua đường dốc là phiền toái nhất. Ngay cả Lâm Kính Ngôn cũng leo lên một cách gian nan, Đường Tam Đả nhìn anh hì hục giãy dụa, càng co người lại bên dưới rầm rì hết sức đáng thương. Tuy trong lòng thở dài than ngắn rằng cún nhà mình ngốc quá, trên mặt Lâm Kính Ngôn vẫn duy trì biểu tình ôn hòa trước sau như một. Đến khi bò tới đỉnh, anh xoay người nằm ngửa, cầm chặt hai vuốt lông xù của Đường Tam Đả phía dưới, vừa kéo vừa kêu: "Đường Đường, lên trên."

Chỉ có 100m nhưng Lâm Kính Ngôn dẫn theo Đường Tam Đả bò nửa giờ đồng hồ, trong khi trước đó cún mẫu Nhị Hoa mất mấy phút liền chạy xong. Lúc đứng lấy hơi tại lối ra, Lâm Kính Ngôn thầm tính, e là cần dẫn Đường Tam Đả bò mấy lần, nếu không thằng ngốc này kẹt trên đỉnh không dám động đậy thì phiền to.

Nghỉ ngơi một chốc, Lâm Kính Ngôn liền thực sự dẫn theo Đường Tam Đả bò vài lần. Cún con không nằm rạp phía dưới anh thì cũng vừa đi thụt lùi vừa nhìn anh chằm chằm. Khán giả Trương Giai Lạc nêu ý kiến: lão Lâm a, chưa thấy ai huấn luyện chó như anh vậy!

Dù gì đi nữa, Lâm Kính Ngôn cũng thành công. Đường Tam Đả khởi đầu chậm, nhưng cũng chậm rãi đuổi kịp mấy chú Becgie Đức khác.

Sau nữa, Đường Tam Đả càng lớn càng hung hãn, cùng Đại Mạc, Đại Hoa trở thành Tam Bá trong bầy quân khuyển, nickname Đường Đường cũng dần chìm vào quá khứ.

4. Thạch Bất Chuyển cùng sen

Thạch Bất Chuyển cũng là giống Becgie Bỉ, tuy không cao lớn nhưng được công nhận là thông minh nhất bầy quân khuyển.

Lúc không thi hành nhiệm vụ, Trương Tân Kiệt rất coi trọng giấc ngủ của mình, nhưng từ khi có Thạch Bất Chuyển, số lần anh thức dậy lúc nửa đêm bắt đầu tăng dần đều. Khi Thạch Bất Chuyển còn chưa dứt sữa, mỗi ngày anh đều thức dậy lúc 3 giờ sáng cho cún ăn. Tới khi Thạch Bất Chuyển lớn chút nữa, anh không thức dậy mỗi đêm, nhưng một tuần ít nhất sẽ thức dậy ba đêm để kiểm tra nó.

Có một lần Chính ủy mang thức ăn chó đi cho cún ăn, vừa vào khu chuồng của quân khuyển liền phát hiện phòng Thạch Bất Chuyển trống không, chốt cửa không cài. Phòng kế bên của hàng xóm Đại Mạc cũng mở cửa toang hoác, hai cún đều không thấy tăm hơi.

Trộm chó?

Trộm chó vào tận nơi đóng quân Đại đội Thần Kiếm để trộm hai con quân khuyển?

Trương Tân Kiệt bình tĩnh lại, xác định chuyện không đơn giản. Tối hôm đó, anh không thông báo cảnh vệ, cũng không báo với sen của Đại Mạc, mà lặng lẽ trốn vào góc khuất của chuồng chó, chờ xem chuyện sắp xảy ra.

Trong khoảng thời gian đó, Nhất Diệp Chi Thu tỉnh dậy, liếc nhìn anh, cào cào vách phòng mình, lại ngủ tiếp.

Khoảng gần 5 giờ sáng, chuồng chó có động tĩnh. Trương Tân Kiệt tập trung nhìn, lại thấy một cảnh tượng khiến anh vừa giật mình lại vô cùng kiêu ngạo ...

Hai con cún lén lén lút lút lẻn vào, vừa nhìn bóng dáng liền có thể khẳng định là Đại Mạc cùng Thạch Bất Chuyển. Đại Mạc cảnh giác tiến vào phòng mình, Thạch Bất Chuyển chạy tới đóng cửa, lại còn biết dùng vuốt phải đẩy chốt cửa một cái, khiến cửa khóa "cạch".

Một con cún khóa cửa giúp một con cún khác, quá thần kỳ!

Mà chuyện thần kỳ nhất vẫn là sau đó, Thạch Bất Chuyển khóa cửa cho Đại Mạc xong liền quay về phòng mình, hai vuốt kéo cửa sắt phòng mình, kéo đến khi cửa đã khép kín, lại thành thạo dùng vuốt đẩy chốt cửa, cạch, tự nhốt mình...

Chứng kiến toàn bộ quá trình, Trương Tân Kiệt bình tĩnh bước ra từ chỗ tối. Hiển nhiên, Thạch Bất Chuyển không ngờ anh đang ở đây, ngẩn ra mấy giây liền nghiên đầu vờ ngủ.

Trương Tân Kiệt về ký túc xá, suy đi nghĩ lại chợt nhận ra: Thạch Bất Chuyển là kẻ tái phạm, chẳng những thường xuyên nửa đêm chạy ra ngoài chơi, còn giúp Đại Mạc mở cửa, hai con cún chuyên đi lãng vào ban đêm. Vậy sao được, nhất định sẽ ảnh hưởng việc huấn luyện ban ngày, cũng không tốt cho thân thể.

Vậy nên hôm sau, chốt cửa của Thạch Bất Chuyển có thêm một cái ổ khóa. Nó oan ức ư ử nhìn sen nhà mình, lần này thua rồi, có thông minh cách mấy, cũng chẳng thể mở được khóa sắt.

5. Đại Hoa, Nhị Hoa, Bệnh Thần Kinh, Vân Soái và sen.

Đại Hoa cùng Nhị Hoa là hai con Becgie Đức sinh cùng một lứa. Hai anh em từ nhỏ đã đi theo Trương Giai Lạc, rất ít được Tôn Triết Bình chăm sóc.

Trương Giai Lạc nghe chuyên gia huấn luyện chó nói rằng tắm rửa cho cún là cách tốt nhất khiến chúng quyến luyến mình, vậy nên cứ cách dăm ba hôm, anh lại tắm cho cún. Đại Hoa cùng Nhị Hoa nằm bẹp trong bể tắm, thích thú vô cùng, có điều Trương Giai Lạc chỉ có hai tay, tắm cho cún này thì cún kia thấy bị ngó lơ, lau cho cún kia thì cún này không vui. Dần dần, cả hai cún đều không thèm dòm Trương Giai Lạc.

Ngược lại, tuy Tôn Triết Bình chẳng mấy khi chăm ẳng, nhưng do thần thái quá chuẩn, mỗi lần Đại Hoa cùng Nhị Hoa thấy hắn đều vẫy đuôi nịnh nọt muốn ôm. Chỉ cần hắn sầm mặt, hai cún liền tự giác nằm rạp xuống đất không lên tiếng.

Trương Giai Lạc thì chẳng bao giờ có đãi ngộ này. Có khi hắn bị Đại Hoa, Nhị Hoa chọc giận điên, nhe răng múa vuốt hù dọa, hai cún lại càng nhảy nhót tưng bừng.

Tôn Triết Bình cười: "Mặt mũi của Lạc Lạc, ngay cả chó còn không dòm..."

...

Quỷ Mê Thần Nghi là Becgie Bỉ, thân hình nhỏ nhắn nhất, luôn cho người ta cảm giác lén lút, đầu trộm đuôi cướp. Khi mới ba tháng tuổi, nó được Phương Duệ huấn luyện nghe hiệu lệnh, lúc đó Bệnh Thần Kinh vẫn còn mủm mĩm kiểu cún con, cả người tròn vo, mông tròn ơi là tròn.

Các hiệu lệnh cho quân khuyển bao gồm trườn, ngồi, ngồi trên hai chân sau chân trước co lại, đứng yên, nhảy lên lưng, chạy chậm sát đất, v.v. Mấy động tác khác, Bệnh Thần Kinh học được ra dáng, nhưng đến khi nhảy lên lưng chủ nhân cùng chạy chậm sát đất lại khiến quần chúng vây xem cười bò.

Chạy chậm sát đất nghĩa là bụng ép mặt đất bò về phía trước theo sát chủ nhân. Thật ra Bệnh Thần Kinh làm rất tốt, có trách thì trách mông nó quá tròn, nhìn từ phía sau thật chẳng khác nào cái bánh trôi co ra dãn vào, không ngừng búng mình tới trước.

Nhảy lên lưng yêu cầu chủ nhân quỳ một chân hai tay giang ra, cún sẽ lấy đó làm đà lao lên cho đến khi lướt qua sau lưng. Bệnh thần kinh béo quá không giữ thăng bằng được, hầu như mỗi lần đều phanh lại ngay khi sắp lướt tới sau lưng Phương Duệ. Sau đó nó sẽ đặt phịch mông lên lưng Phương Duệ, có khi còn nằm nhoài trên lưng chủ nhân mà kêu "ô ô" vì sợ, nói làm sao cũng không cục cựa, khiến Phương Duệ mất mặt vô cùng.

...

Nhất Thương Xuyên Vân là Becgie Đức, có điều so với mấy chú Becgie Đức khác thì rõ ràng thanh tú hơn, bề ngoài cũng soái khí hơn. Mọi người trong Đại đội đều nói, cún này vừa nhìn liền biết là cún của Chu Trạch Khải, soái!

Thế nhưng, Nhất Thương Xuyên Vân từng có nickname là Thương Ca, sau được sửa thành Vân Soái là vì một lần hành xử kinh thiên động địa trong Hội thao Toàn quân.

Phân đoạn cuối cùng của Hội thao Toàn quân là phần trao giải. Nhất Thương Xuyên Vân cùng một loạt cún con xếp hàng chờ đeo hoa hồng, phía sau chúng là sen từng nhà. Hội thao Toàn quân vốn là một trường hợp trang trọng, nhất định cần đứng nghiêm chào, vậy nên sau khi trao hoa hồng, lãnh đạo quân khu hô lớn "Chào", các sen đồng loạt giơ tay phải hành lễ.

Điều khiến mọi người bất ngờ nhất chính là trong khi mấy chú cún khác đang ngó trời ngó đất, Nhất Thương Xuyên Vân đột nhiên ngồi thẳng người, đồng loạt với Chu Trạch Khải phía sau, giơ lên chân trước bên phải.

Nếu không phải vuốt chó không thể chỉa vào huyệt Thái dương, Vân Soái nhất định đã có thể hoàn thành động tác chào cực kỳ tiêu chuẩn.

Nghe nói, tấm ảnh chụp vị cư dân sao Cẩu thực hiện quân lễ này vẫn đang được cất kỹ trong phòng tài liệu của Đại đội Thần Kiếm.
 
Last edited:

Katakara

Chuột trắng Kho lương, moi gạo kiếm đường
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,240
Số lượt thích
7,942
Location
Nơi nào xa xa ấy
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Diệp Lam, Song Hoa và Dụ Hoàng
#2
Mấy chú cún cưng quá đi :love: Công nhận Ging edit mấy truyện này quá hợp, đọc vừa hài vừa đáng yêu <3
 

Cát Tường Tam Bảo

Cống hiến cấp cao
Hội Tự Sát
Team Đánh Thuê
Thần Lĩnh
Bình luận
374
Số lượt thích
1,328
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
muitenbac1

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#5
Tôn Triết Bình cười: "Mặt mũi của Lạc Lạc, ngay cả chó còn không dòm..."
Anh thanh niên à, không phải mặt mũi Lạc Lạc có anh dòm đó sao? :)
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#6
Về sau, Nhất Diệp Chi Thu chưa tròn một tuổi thì chủ nhân của nó đã rời khỏi Đại đội. "Diệp Thu" liền trở thành tai họa không người quản được trong bầy quân khuyển.
Ông ăn ở sao mà chó của ông nó cũng muốn cắn ông vậy???
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#8
Trời ơi mấy em gâu dễ thương thiệt sự :')))) Mấy anh sen nuôi mát tay quá thành ra tính cách em nào cũng giống chủ :ROFLMAO::ROFLMAO:
Chủ nào tớ nấy đó :)
 

Jellyfish

Farm exp kiếm sống
Thần Lĩnh
Bình luận
45
Số lượt thích
174
#9
Nhà tui cũng có một chú cún khi còn nhỏ nó rất trắng như viên kẹo đường nên tui đặt nó là Đường Đường :v, dù tui biết Đường Đường nhà Lâm đại đại khác với Đường Đường nhà tui nhưng khi đọc tới Đường Đường thì trong đầu auto hiện ra Đường Đường, tui không ngừng nhớ về Đường Đường mỗi khi đọc tới Đường Đường dù tui biết Đường Đường không phải Đường Đường nhưng nó vẫn là Đường Đường
 

Bình luận bằng Facebook