[Trương An] Giải mã
1-4, 5-8, 9-12, 13-16 (end)
Tác giả: Tô Sa
Chuyển ngữ bởi Đỗ Tiểu Bạch chương 1-3, với sự giúp đỡ của QT ca ca và Google sama.
Chuyển ngữ phần còn lại bởi @Tương Du
Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang ra khỏi nơi này. Truyện được thực hiện với mục đích phi thương mại, không đảm bảo sát hoàn toàn nghĩa gốc.
Thật lâu về trước thích cảnh tượng Trương Tân Kiệt một câu thừa nhận An Văn Dật rất gei cấn, lại đi tìm nghe nói đây là fic Trương An hay nhất, tác giả bút lực đáng tin, nên nổi hứng một thời gian, đã để xó rất lâu rồi. Hiện nay dropped vì người dịch làm dở nhưng không thể làm tiếp vì một số lý do bất khả kháng, nhưng truyện đã hoàn rồi.
Vô cùng cáo lỗi vì sự bất tiện, chương 1-3 đã xong, phần còn lại do bạn @Tương Du nhận tiếp.
1.
An Văn Dật đi giữa cuồng phong bão tuyết gào thét ba ngày ba đêm liên tục, cuối cùng cũng tìm được thi thể của Trương Tân Kiệt.
Nghiêm khắc mà nói, Trương Tân Kiệt bấy giờ cũng không thể tình là chết hoàn toàn, nhưng trạng thái như vầy rõ ràng không thể coi là còn sống, Không có huyết áp, không có hô hấp, không có nhịp tim, còn dư lại cũng chỉ là hai phần ngàn thần kinh, dưới tác dụng của chip chậm rãi vận hành.
Cơ thể Trương Tân Kiệt đã bị đông cứng ngắc giống như đá cục, bất quá khí trời rét lạnh cũng ngăn cản được dấu vết hư thối, đôi mắt thường ngày nhạy bén giờ khắc này nhắm chặt lại, hệt như rất nhiều đêm hắn nằm ngủ cạnh An Văn Dật vậy.
An Văn Dật ôm lấy thân thể Trương Tân Kiệt, cất từng bước từng bước khó nhằn đi về phía chu vi bên ngoài tuyết nguyên.
── Tuyệt đối không thể chết ở đây.
An Văn Dật lúc này duy trì sự tỉnh táo và lý trí tuyệt đối. Có lẽ là ham muốn được sống của cậu ngay tại giây phút tìm thấy Trương Tân Kiệt đã sớm tan thành mây khói, nhưng cậu hiểu rõ rằng, nếu như bỏ mặc cho bản thân chết tại chỗ này, như vậy mọi thứ Trương Tân Kiệt đã hy sinh bỏ ra sẽ không có chút ý nghĩa nào.
Làm một quân nhân ưu tú, Trương Tân Kiệt không nghi ngờ gì sở hữu tố chất quân sự cực kỳ vượt trội. Có thể những tư chất này không đem lại cho hắn vinh dự chí cao vô thượng gì, mà chúng lại bắt đầu hết thảy mọi tai họa.
Chiến tranh tàn khốc đã kéo dài mười năm rồi. Vô số người mất mạng trên chiến trường này, bất kể là quân nhân hay là dân thường. Thậm chí là mỗi một xó xỉnh của đất nước này đều chìm trong hai tầng thử thách đẽo gọt của thời gian và chiến hỏa. Khoa học kỹ thuật của địch quốc đã sớm phát triển vượt mặt vùng đất tên là Vinh Quang này. Tầng lớp lãnh đạo mục nát và nhu nhược, càng khiến cho quân địch trên chiến trường dễ như trở bàn tay xâm nhập quốc gia sớm đã không chịu nổi một kích này.
Nhưng dưới chính sách như thế, vẫn còn một số người anh dũng không kiêng dè gì mà ương ngạnh tiếp tục chống đỡ.
Trương Tân Kiệt và An Văn Dật là một trong số các thành viên ấy.
Hai người tốt nghiệp ở Học viện Quân sự Vinh Quang, vừa tốt nghiệp xong liền ném mình vào cục diện chiến tranh không ngừng nghỉ này. An Văn Dật nhỏ hơn Trương Tân Kiệt hai khóa, bởi vậy nên lúc An Văn Dật tốt nghiệp thì Trương Tân Kiệt đã sớm tự mình mài ra một thân tư chất quân sự vững chắc từ giữa thực chiến ra rồi. Nghiêm cẩn và tỉ mỉ là đánh giá nhất trí trong quân đối với Trương Tân Kiệt, bất quá những điểm này đối với một An Văn Dật đã chung sống với Trương Tân Kiệt bốn năm mà nói thì cũng không có gì xa lạ.
Thật lâu trước khi nhập học, An Văn Dật đã nghe qua tên của Trương Tân Kiệt. Phong cách không một chút qua loa nào đã trở thành nhãn hiệu cho Trương Tân Kiệt từ sớm. Mà thành tích xuất sắc từ cả hai khoa mật mã học lẫn tình báo càng khiến cho An Văn Dật sản sinh tình cảm giống như là sùng kính vậy đối với Trương Tân Kiệt.
Vì vậy sau này khi quan hệ của hai người phát triển đến độ mỗi một ý nghĩ trong lòng đều không cần nói ra nữa, An Văn Dật vẫn luôn cảm thấy tiến triển như vậy thật không ngờ đến. Rõ ràng là người mà bản thân sùng bái lấy làm gương cao không thể với tới, vậy mà cứ xuất hiện giữa cuộc đời mình tự nhiên đến thế. Thậm chí đa số thời gian chỉ cần giơ tay ra là có thể chạm tới gương mặt nhìn như không hề dịu dàng thực chất là rất vững vàng kiên định đó.
An Văn Dật chính là từ giây phút đó bắt đầu tin tưởng thứ được gọi là vận mệnh.
2.
Trương Tân Kiệt ba năm trước bị phái đi nằm vùng ở chỗ quân địch.
Khi đó An Văn Dật vừa mới tốt nghiệp được một năm, thuận lý thành chương bị phân phối đi thực tập ở nhánh khu Trương Tân Kiệt trực thuộc. Chịu sự ảnh hưởng dài lâu của Trương Tân Kiệt, An Văn Dật sở hữu trực giác bén nhạy vượt quá bình thường trên phương diện phá giải mật mã. Ngay tại lúc mọi người cảm thấy Trương Tân Kiệt có thể đem toàn bộ nền tảng công tác giao lại cho An Văn Dật mà yên lòng thăng chức đến tổng bộ, thì sở tình báo đột nhiên truyền tin rằng Trương Tân Kiệt từ chức.
Mà sau đó thì giống như là hắn bốc hỏi khỏi nhân gian luôn vậy, vô luận là trên điện thoại, mạng internet hay trên giấy tờ thì cũng không thể tìm thấy một mẩu tin tức nào liên quan đến Trương Tân Kiệt hết.
An Văn Dật không phải chưa từng thử cách liên lạc với Trương Tân Kiệt. Cậu mấy lần quay về căn nhà hai người sống chung trước kia, những vật phẩm riêng của Trương Tân Kiệt đều chỉnh tề ngay ngắn bày ở chỗ cũ. Mỗi một ngóc ngách đều lộ ra vẻ nghiêm cẩn gần như là hà khắc thuộc về riêng Trương Tân Kiệt. Tủ sách phân loại theo thứ tự, ngay cả góc độ đặt bàn cũng phi thường chú trọng, lấy trục đối xứng giữa nhà để an bày két bảo hiểm, sự tinh tế tỉ mỉ mà An Văn Dật quen thuộc hết mực đó sống động như thật, ngập tràn trong mỗi một chi tiết trong gian phòng này.
Duy nhất chỉ thiếu Trương Tân Kiệt.
Không lâu sau đó An Văn Dật thay thế Trương Tân Kiệt thăng chức phân bộ trưởng Cục tình báo, đồng thời tiếp nhận hết thảy các văn kiện Trương Tân Kiệt lưu lại. An Văn Dật đã từng thử tìm chút manh mối gì đó từ đống vật phẩm này, nhưng sau một thời gian cố gắng cũng phải chấp nhận thất bại.
Trương Tân Kiệt cứ như thế mà biến mất sạch sành sanh, không để lại chút dấu vế nào lại trong cuộc sống của cậu, khiến An Văn Dật cảm thấy tất cả những gì trước kia đều như một trận ảo giác kỳ diệu vậy.
Cho đến khi một tuần trước, tần số vô tuyến của quân địch bị phá giải, An Văn Dật từ trong vô số tin tình báo quan trọng lấy được một tin tức──
Thân phận gián điệp của Trương Tân Kiệt đã được chứng thực, hôm nay tiến hành xử quyết bí mật.
Sau đó An Văn Dật tốn sạch sáu tiếng mới đem đống mã tình báo tràng giang đại hải phía sau phá giải hết, so với thường ngày tốn gấp ba thời gian. Thân làm nhân viên nòng cốt của Sở tình báo, sai lầm như thế thật sự là khiến người ta giận sôi gan. Cũng may là đợt tình báo này cũng không phải điều tin tức động quân tình gì hết, An Văn Dật rất nhanh cũng đã đem phần báo cáo này cùng với nền tảng để phá giải kỹ thuật thêm mã bảo mật mới nhất của quân địch đồng thời gửi cho tổng cục tình báo.
Cấp trên cơ hồ là ngay lập tức truyền lệnh xuống, bằng bất cứ giá nào cũng phải tìm được Trương Tân Kiệt.
An Văn Dật tham gia hội nghị cục tình báo mở sau đó, liền biết được ngọn nguồn chuyện ba năm trước Trương Tân Kiệt bị phái đi địch quốc nằm vùng. Lúc ấy bộ phận kỹ thuật nghiên cứu ra một loai chip mới có thể cấy vào cơ thể sống, cho phép lưu trữ tất cả các loại tin tức lấy được, cho dù cơ thể vật chứa có chết đi, thì con chip liên kiết với thần kinh não đó vẫn được bảo tồn, vì thế nên tất cả các tin tức mà vật chứa lấy được khi còn sống đều có thể giữ gìn. Trương Tân Kiệt xem như là vật thí nghiệm đầu tiên, sau khi cấy con chip vào thì được phái đến địch quốc, hoàn thành loại nhiệm vụ tàn khốc và vinh quang này.
Sau khi hội nghị kết thúc, An Văn Dật chủ động đề xuất muốn tham dự nhiệm vụ tìm kiếm Trương Tân Kiệt, được cấp trên phê chuẩn rất nhanh.
3.
Trong phòng ngầm dưới đất của Sở tình báo, Trương Tân Kiệt bị ngâm trong dung dịch muối vô cơ mà bộ kỹ thuật cung cấp, những sợi tóc mềm mại trôi lơ lửng, hai tay hơi hơi bắt chéo, toàn bộ gương mặt bởi vì bị che lấp bởi một cái mặt nạ nửa trong suốt mà trông mông lung đến nhu hòa.
An Văn Dật đứng ở bên ngoài bức tường thủy tinh trên cao nhìn xuống Trương Tân Kiệt, trên mặt không nhìn ra bất cứ biểu tình gì.
Có lẽ động tác cậu mở máy tính lên có hơi cứng nhắc, nhưng An Văn Dật trước giờ đều như thế. Cậu rất ít bị tình cảm ảnh hưởng, tuy rằng đôi lúc sẽ bị người khác nói mình lãnh khốc lạnh lùng, nhưng đây cũng là một tố chất cần thiết của một nhân viên tình báo.
Bởi vì chiến tranh trước giờ đều cực kỳ tàn khốc.
Bắt đầu từ lúc An Văn Dật nhận được truyền gọi của Sở tình báo, cậu vẫn luôn suy nghĩ tiếp theo mình nên ứng đối như thế nào. Mới ban nãy nhân viên Sở tình báo lấy được con chip chứa tin tức trong đầu Trương Tân Kiệt, lại phát hiện tin tức trong con chip đã trở thành một đống mật mã hỗn loạn. Nhân viên Sở tình báo bất đắc dĩ báo cáo lại với An Văn Dật tình trạng đó, nói rõ rằng chúng tôi đối với dạng tình huống đặc thù như thế này thật sự là thúc thủ vô sách.
Mật mã hỗn loạn? An Văn Dật lại không cho là vậy.
Trương Tân Kiệt làm một chuyên gia hàng đầu về mật mã cổ điển, trong quá trình truyền đi những tin tức quan trọng như thế nhất định sẽ làm một số quy trình bảo mật cần thiết. An Văn Dật cũng không phủ nhận khả năng trong quá trình truyền tin tức về có xảy ra sai sót gì đó khiến tin tức biến thành một đống mật mã hỗn loạn, nhưng tuyệt đối sẽ không coi nó thành phương hướng điều tra nghiên cứu chính.
Mà cho dù là hàng loạt các loại nguyên nhân khác nhau khiến cho tin tức thật sự biến thành một đống mật mã hỗn loạn đi chăng nữa, An Văn Dật cũng phải đào bới lọc sạch hết đống mật mã hỗn loạn này, phá giải được tin tức Trương Tân Kiệt muốn truyền về là gì.
Đây là chuyện cuối cùng An Văn Dật có thể làm cho Trương Tân Kiệt.
An Văn Dật đem phần đuôi máy tính kết nối với đường truyền nối với con chip trong đầu Trương Tân Kiệt, màn hình điện tử rất nhanh nhảy ra một đoạn ký tự.
"ZYVTGRNRSLUEQEMWERSQEUWSKITHAALEPJARWQKHJMQSQ."
Không có bất cứ quy luật nào.
Hơn nữa nhìn qua thì chỉ là một dãy chữ cái tiếng anh không có ý nghĩa gì, quả thật rất dễ khiến người khác xem như là mật mã hỗn loạn tạo thành do tin tức được bảo tồn không đúng cách. Trong đầu An Văn Dật không ngừng liệt kê các loại các dạng tin tức khác nhau, cuối cùng quyết định trước tiên sẽ từ nguyên nhân bên ngoài để phá giải khả năng hình thành của loạn mã.
Nguyên nhân bên ngoài, tức là muốn xử lý trên máy tính.
Máy tính cá nhân của Trương Tân Kiệt từ sau khi hắn mất tích vẫn không bị dời đi, lúc này chiếc máy ấy giống như chính bản thân Trương Tân Kiệt vậy, tinh vi mà chuẩn xác dời về đặt ở nhà hắn, không mảy may thay đổi. An Văn Dật sắp xếp một ít nhân thủ đem cả Trương Tân Kiệt và chiếc rương chứa dung dịch nhiệt độ thấp chuyển đến căn nhà mà bọn họ ở trước kia. Sau khi nhập vào một chuỗi mật mã phức tạp, An Văn Dật đặt con ngươi vào trước camera để hệ thống an ninh quét qua, cửa điện tử chầm chậm mở ra, lộ ra một hành lang đã phủ một lớp bụi bậm dày.
An Văn Dật nhìn rương chứa dung dịch nhiệt độ thấp sau lưng mình, Trương Tân Kiệt nằm lẳng lặng lửng lờ giữa dung dịch màu xanh nước biển, trầm mặc đối diện với căn phòng hắn từng quen thuộc nhất.
“Tiền bối, về nhà rồi.”
Last edited by a moderator: