- Bình luận
- 265
- Số lượt thích
- 1,762
- Location
- Hành tinh của loài Mèo :v
- Team
- Hưng Hân
- Fan não tàn của
- Song Diệp, Tán, Tranh, Sở, Lạc, Hoàng,....
Ta Và Ngươi Cách Nhau Thế Giới
Tác giả: 北川有暖
Editor: Mều Tinh
Beta: @Phong hạ aka Fuuka
Nguồn convert:[Mùa bốn] Ta Và Ngươi Cách Nhau Thế Giới
Độ dài: 8.8k
Nhân vật: Sở Vân Tú, Trương Tân Kiệt, Tô Mộc Tranh, Hoàng Thiếu Thiên, Dụ Văn Châu, Tiêu Thời Khâm, Lý Hiên, Điền Sâm, Lý Diệc Huy
Tình trạng: Hoàn
Sản phẩm được phục vụ cho project: Sở Vân Tú 2019 - Yên Vũ Thiên Thanh
Cảm ơn các chị trong Hội Tự Sát đã giúp đỡ em rất nhiều, đặc biệt là chị Fuuka.<3
Hôm nay biểu hiện thi đấu của Yên Vũ vẫn không được tốt, mặc dù là tại sân nhà Yên Vũ, nhưng yêu cầu đảm bảo cả hai ngôi sao và cặp chị em họ Thư phải cùng có mặt trong trận đoàn đội, lại là vấn đề giữa ông chủ và đội viên chưa giải quyết được.
Sau trận đấu Sở Vân Tú cũng không tham gia họp báo, chỉ để cho đội phó Lý Hoa dẫn đội đi, cô dự định để Lý Hoa tiết lộ một chút tin tức mình sẽ giải nghệ vào cuối mùa giải này..... Mặc dù rất tiêu cực, nhưng cũng là một loại im lặng chống đối.
Sở Vân Tú trực tiếp đón xe trở về tòa nhà chiến đội Yên Vũ, mùa thu mang theo chút cảm giác se lạnh, hòa lẫn trong màn đêm, khiến cho Sở Vân Tú không nhịn được mà quấn chặt lấy đội phục.
Cô trầm mặc, từ trong bóng tối bước vào thang máy, ấn vào phím tầng cao nhất, lên sân thượng hút thuốc.
Trong bóng tối chỉ nhìn được khói tỏa ra trên đốm lửa, ánh sáng yếu ớt như vậy, ngay cả thiêu thân cũng không buồn lao vào. Sở Vân Tú bắt khói cười lạnh, đã muốn lợi ích thương nghiệp, lại còn muốn thành tích tốt, quả thực là đang nằm mơ, tại sao luôn có chuyện kẻ ngoài nghề can thiệp gây rối cho người trong nghề?
Không thiếu những kẻ qua đường xem trò vui nhảy vào, phán rằng cô không tìm thấy sự cân bằng cho cả hai, không thể dẫn dắt Yên Vũ tiến lên phía trước, gạt bỏ mọi công sức và thành tích trước đây cô dẫn dắt Yên Vũ từng bước đoạt được, tựa như việc thi đấu Quốc tế đoạt giải quán quân, cũng là nhờ hưởng ké hào quang của đồng đội.
Bờ vai yếu đuối chống đỡ Yên Vũ Lâu.
Nhu nhược.
Người như cô, được gọi là nhu nhược.
Sở Vân Tú dựa vào lan can, nhìn ánh đèn bên ngoài, những ánh sáng này không có cái nào là thuộc về cô. Tin đồn nhảm truyền về họ hàng nhà cô, vốn nhiều người cho rằng chơi game là công việc không đàng hoàng, cho dù cô nhận mức lương cao ngất, được nhiều người kính trọng, vẫn có vài người cảm thấy "Chao ôi, không bằng đi thi kiếm cái bằng làm giáo viên rồi an ổn tìm người gả đi."
Thật là một thế giới xấu xa, làm cho người ta chán ghét.
Kỳ thật thế hệ hoàng kim mùa giải này đều không dễ dàng, không phải chỉ mình cô đang rầu rĩ.
Sở Vân Tú lấy điện thoại ra, nhìn thấy tin nhắn Wechat của Tô Mộc Tranh, cô cong môi mỉm cười, làm bạn tốt, Tô Mộc Tranh luôn luôn là người đầu tiên quan tâm đến cô, không phải trực tiếp an ủi, mà là gửi cho cô một mẩu truyện vui để chọc cười.
Mặc dù tình trạng của Hưng Hân bây giờ có phần tự lo chưa xong.
Kỳ thật đó còn là nói giảm —— vấn đề mà Hưng Hân gặp phải là không thể khắc phục, ảnh hưởng của Diệp Tu đối với Hưng Hân quá lớn, không chỉ là việc ngoài hắn không ai sử dụng được tán nhân, khiến cho đội hình lộn xộn của Hưng Hân phải sắp xếp lại lần nữa, cho dù có Tô Mộc Tranh và Phương Duệ hai đại tướng trấn thủ ở đó, Kiều Nhất Phàm biểu hiện cũng không tệ, nhưng những thành viên khác kinh nghiệm vẫn còn chưa đủ. Quan trọng hơn là mặt chiến thuật tuột dốc không phanh, đây là một loại khó khăn tạm thời, nhưng vẫn còn có hy vọng.
Về phần trước khi Tô Mộc Tranh giải nghệ có thể biến hy vọng này trở thành hiện thực hay không, cũng không ai dám bảo đảm.
Sau đó là Hoàng Thiếu Thiên gửi tin nhắn thoại tới, bô lô ba la hỏi cô lần sau đến Quảng Đông có muốn cùng đi ăn một nhà hàng bản địa không, là chỗ mà đội trưởng Dụ Văn Châu của bọn họ tin tưởng nhất đánh giá siêu tốt, cuối cùng mới tiện thể nói một câu, đừng có đọc tin tức bậy bạ mà bọn người kia chém gió.
Vì Vương Kiệt Hy mới giải nghệ nên Vi Thảo vẫn đang trong giai đoạn cọ xát, vốn thành tích mùa này vẫn có thể chấp nhận được, nhưng một đội toàn thiếu niên ra mắt mùa sáu bảy tám làm người ta cảm giác có hy vọng vào mùa giải tiếp theo —— vậy nên đối thủ của Lam Vũ mùa giải này chủ yếu là Luân Hồi đã hai lần vô địch.
Liên Minh không biết vì cớ gì, vẫn không mở chức năng cho chat voice với đồng đội, cho nên thi đấu đối với Dụ Văn Châu vẫn rất khó khăn, may mắn là tên này có trái tim đủ mạnh mẽ, apm thiếu hụt ngược lại có lợi cho sức bền của hắn... Dụ Văn Châu chí ít có thể trước lúc Lư Hãn Văn đảm đương, vì em ấy mà đào tạo tốt một đội hình mới.
Theo lời Hoàng Thiếu Thiên, trong lần trước hai người bọn họ tán gẫu có nhắc qua, cũng là muốn chuẩn bị giải nghệ. Kiếm khách mạnh mẽ cảm thán kiếm của mình không đủ nhanh, pháp sư nguyên tố đưa lên pháp trượng cũng bắt đầu hoang mang, tốc độ mình vung pháp trượng có phải chậm đi rồi không?
Sở Vân Tú cảm thấy mình bây giờ tương đối thiên về Trương Giai Lạc, loại người sinh trưởng ngược như thế, tuổi tác không hề ảnh hưởng đến biểu hiện, tâm trạng mới quan trọng hơn. Nhưng cô hiện tại tâm trạng cũng không tốt lắm, không biết còn có thể chống đỡ được bao lâu.
Tiêu Thời Khâm cũng gửi một tin nhắn Wechat tới, bên trong uyển chuyển nhắc đến vài chỗ trong trận đấu đêm nay cô cần phải lưu ý, hôm nay tranh tài cùng lúc với Lôi Đình, bất quá Lôi Đình lại thắng Chiêu Hoa. Cho nên đoán chừng là Tiêu Thời Khâm thấy Yên Vũ thua nên xem lại replay, nhưng còn chưa xem xong, nên chỉ nhắc mấy điểm.
Đúng là sợ nhất là bạn bè quan tâm, Sở Vân Tú cũng không biết làm sao để đáp lại Tiêu Thời Khâm, khách khí nói câu cảm ơn. Lôi Đình cũng có tình huống tương tự Hưng Hân, bậc thầy chiến thuật vừa đi, liền không biết làm sao, bất quá mới đây dường như tìm được một người mới nghe bảo rất có thiên phú trong phương diện này, về phần kỹ thuật Đới Nghiên Kỳ ngược lại có thể tự mình đảm đương... Cũng không phải quá thảm.
Đến lượt Lý Hiên vậy mà gửi đến mã đơn chuyển phát nhanh, nói là trước đó chưa tặng được cho cô quà sinh nhật siêu đẹp mắt, bây giờ trực tiếp gửi đến chiến đội Yên Vũ, bảo cô chú ý kiểm tra rồi nhận. Sở Vân Tú ngẫm lại, năm nay đúng là chưa lấy được quà sinh nhật của tên này, bởi vì cô cảm thấy như già thêm một tuổi, liền không muốn nhắc đến sinh nhật, nên từ chối hết thảy quà tặng... Đương nhiên cuối cùng người thật thà gửi quà tặng hình như chỉ mỗi mình Lý Hiên.
Không biết hắn gửi đến thứ gì. Người kế vị Song Quỷ Hư Không đã tìm xong, Cái Tài Tiệp thực lực mạnh mẽ như hắc mã, khó trách Hoàng Phong trước đây cứ muốn đào hắn về làm người kế thừa Hoàng Phong, quả thật Sở Vân Tú cảm thấy đứa nhỏ này chính là một Trương Tân Kiệt thu nhỏ...... Tương lai của Hư Không cũng không tệ, coi như là đối mặt với bậc thầy pháo súng cũng không bó tay như trước, bởi vì bậc thầy pháo súng của bọn họ ngày càng thành thục.
Hoàng Phong..... Nhắc tới Hoàng Phong liền nghĩ đến Điền Sâm, Điền Sâm vẫn một mực vẫn ở lại Hoàng Phong, hắn muốn bảo vệ Quét Đất Dâng Hương. Bất quá không như Hải Vô Lượng bị Lâm Hải kéo đổ, Hoàng Phong dù sao cũng từng là ông lớn, mùa giải trước còn vì nghĩa quên thân mạnh mẽ chuyển nghề, vậy mà tiến vào được vào vòng Chung kết, mặc dù mới lượt trận đầu đã bị Luân Hồi đánh bại, nhưng mà vẫn khiến cho đội viên cùng fan hâm mộ Hoàng Phong nức nở khóc to một trận.
Sở Vân Tú quả thực không dám tưởng tượng cảnh Điền Sâm - một nam nhân vóc dáng cao to lực lưỡng như vậy mà khóc rống lên, nghĩ mà ớn lạnh, cô một mặt nhận tiền lì xì của Điền Sâm, một mặt nhớ lại ngày sinh nhật của Điền Sâm, phân vân có nên tặng quà hay không, bỏ qua chuyện đó trước gửi một câu cảm ơn cái đã —— cảm ơn đại ca!
Cô hồi âm Điền Sâm, sau đó mở tin nhắn của Lý Diệc Huy, hắn không có an ủi Sở Vân Tú, chỉ là gửi cho Sở Vân Tú tấm ảnh một đám minh tinh tuyển thủ ngày xưa chụp chung: Ảnh thì chụp không có tui, người cũng bị chen ra ngoài, mà tui vẫn còn thi đấu, bà làm sao lại muốn giải nghệ?
Sở Vân Tú trầm mặc, Lý Diệc Huy có thể nói là người đầu tiên trong thế hệ hoàng kim rớt đài, vốn lúc đầu hắn ở chiến đội quán quân Vi Thảo rất tốt, trong tay có tận hai cúp vô địch, công thành danh toại rồi không thoái lui mà để chiến đội chuyển nhượng mình đến Ba Lẻ Một Độ, danh hiệu trực tiếp bị gỡ xuống, mặc dù kỹ thuật vẫn như cũ được công nhận, nhưng cũng đã dần dần phai nhạt.
Nói đến Bá Đồ, sau khi Hàn Văn Thanh, Trương Giai Lạc giải nghệ, Bá Đồ trực tiếp thay đổi đội hình, ngay cả phong cách đánh cũng thay đổi, dũng mãnh xông pha lại thêm vài phần phong cách của Trương Tân Kiệt: Cẩn thận tỉ mỉ.
Trương Tân Kiệt đại khái là người thế hệ hoàng kim khi bị nhắc tới, luôn bị gắn hai chữ "may mắn" trên mình, bởi vì hắn vừa ra mắt liền được cầm chức quán quân. Đây mà là may mắn sao, này rõ ràng chính là thực lực..... Ừm, nói thật ra, cô cảm giác Trương Tân Kiệt có lẽ là người giỏi nhất trong đám bọn họ chăng?
Đầu bên kia Trương Tân Kiệt vậy mà gọi điện đến, Sở Vân Tú giật mình: "Ông còn chưa ngủ?"
"Còn mười phút nữa." Trương Tân Kiệt nói.
Được rồi, không ai có thể thay đổi thói quen của tên này, vậy nên Sở Vân Tú hỏi luôn: "Có chuyện gì?"
"Bà xem thế hệ hoàng kim chúng ta đều có ý muốn rút lui, cảm thấy trước mắt Tân Bách Hoa, Tân Gia Thế, sau lưng lại có Vi Thảo, Luận Hồi, cho nên muốn trực tiếp bỏ mặc ông chủ?" Trương Tân Kiệt nói không chút khách khí, hẳn là vừa thấy buổi họp báo liền trực tiếp gọi cho cô.
"Vậy ông có thể đánh bại Chu Trạch Khải?" Cậu ta vậy mà giáo huấn cô, dựa vào cái gì mà giáo huấn cô chứ. Sở Vân Tú mất hứng, cô vẫn luôn cảm thấy cô cùng Trương Tân Kiệt có khác biệt rất lớn, căn bản không phải là người của cùng thế giới.
"Điểm tích lũy của Yên Vũ không có kém đến vậy đi, chiến đội của bà chẳng lẽ lại học Gia Thế để bà nhận lỗi từ chức giải nghệ?" Trương Tân Kiệt hoài nghi hỏi.
Có sao? Sở Vân Tú chăm chú suy nghĩ, hẳn là có đi, ông chủ dường như luôn nghi ngờ cô không hợp tác. Thế nhưng đây là vấn đề không hợp tác sao, chuyện này dù có hợp tác cũng không giải quyết được, cô hỏi ngược lại: "Liên tiếp thảm bại mấy trận, ông cảm thấy Yên Vũ còn có cơ hội vào vòng Chung kết?"
"Sở Vân Tú, bà cam chịu là không đúng." Trương Tân Kiệt nói, "Đã lựa chọn con đường này, vì cớ gì không đi cho thật tốt, để cho mình thỏa mãn rời đi?"
Cô đang muốn nói tiếp, kết quả lại thấy điện thoại báo có người nhà gọi điện đến, Sở Vân Tú liền thấy phiền lòng: "Trương Tân Kiệt, thôi ông đi ngủ đi." Cô cúp máy, tắt nguồn rồi nhét luôn điện thoại vào túi. Gió đêm thổi đến, ánh lửa lúc sáng lúc tối, rốt cục điếu thuốc cũng cháy hết.
Điện thoại từ nhà gọi đến hẳn đều nói mấy thứ cô không muốn nghe, tắt nguồn là được, không ai làm phiền cả.
Lại nói đến, cô cùng người thân trong gia đình, cũng không phải là người cùng thế giới đi..... Dường như cô từ trước đến giờ, vẫn luôn ở trong thế giới riêng của mình, cố chấp theo đuổi ước mơ của mình, cho dù thương tích đầy người cũng chỉ có bản thân tự thương cảm.
Sở Vân Tú thở ra một tiếng, nhấc chân bước đi, vậy mà giẫm trúng lon nước không biết ai thất đức ném lung tung, cô giật mình bước trẹo chân, bất ngờ liền ngã nhào.
Xong rồi, điện thoại tắt nguồn, ai có thể phát hiện ra cô ở đây chứ, tin tức ngày mai phải chăng sẽ là "Đội trưởng chiến đội Yên Vũ Sở Vân Tú bởi vì thi đấu thất bại tuyên bố giải nghệ đồng thời còn lên sân thượng nhảy lầu?????"
(Còn nữa - Sẽ lên hết vào ngày sinh nhật Sở Vân Tú, mong mọi người ủng hộ đón xem n_n)
Last edited: