Hoàn [Mừng SN Sở Vân Tú 2019] [Dụ Sở] Nơi Bắt Đầu

Mạc Tư

Yên phân phân, vũ ngân ngân, hết chỗ điền
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
468
Số lượt thích
4,036
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu, Sở nữ vương, Mộc nữ thần
#1
NƠI BẮT ĐẦU

Thể loại: hướng nguyên, Dụ Sở, đoản văn,…
Cv: 张佳乐头上的小花儿
Edit:
@Lotus
Beta: Fuuka
Tình trạng: Hoàn

Cre on pic.​
0.

Trên đường về nước, chỗ ngồi của Sở Vân Tú vừa khéo ở cạnh Dụ Văn Châu, nàng đem túi xách liều mạng mấy ngày ở Zurich mới mua được đặt xuống ghế, hướng sang vị đồng đội kế bên nở nụ cười.

“Đêm đó, cảm ơn ngươi!”

Hoàng Thiếu Thiên từ chỗ ngồi phía sau nhô đầu lên, bắt đầu mở loa: “Này ta nói, ngươi thật sự không thừa cơ đối với đội trưởng của chúng ta động tay động chân động tay động chân…” Lời chưa nói hết liền bị Tô Mộc Tranh ngồi bên kéo lại. “Quay lại ta cho ngươi hạt dưa cắn nè?”

Dụ Văn Châu nở một nụ cười ôn hòa. “Không có gì, thật muốn cảm tạ, mời ta ăn cơm thế nào?”

“Ồ? Được, bún chua cay lần trước Trương Tân Kiệt đề cử cho ta thế nào?”

“Bún chua cay?” Khóe môi Dụ Văn Châu thoáng có chút cứng lại, nhưng rất nhanh giãn ra “Cũng được…”

1.

Vô địch giải thi đấu thế giới khiến mọi người đều rất phấn khích, Liên minh cũng chơi lớn bao trọn một nhà hàng vì các tuyển thủ tổ chức tiệc mừng công.

Chủ tịch phát biểu một bài mang tính tượng trưng sau đó liền cáo từ, không bao lâu sau nhân viên Liên minh cũng lần lượt rời đi.

Diệp Tu vốn muốn trốn đi cùng bọn họ nhưng bị Lý Hiên nhanh tay nhanh mắt bắt lại, tiếp đó một đám người vây vào, chưa đến mười phút liền chuốc cho lĩnh đội say đến mức gục dưới gầm bàn, đều là công thần Vương Kiệt Hi cùng Trương Giai Lạc cũng không thoát khỏi ma trảo, Trương Giai Lạc trốn không thoát liền kéo cả Đường Hạo cùng Tôn Tường đang đứng bên xem kịch vui xuống nước. Chu Trạch Khải nhận được tín hiệu cầu cứu của Tôn Tường muốn đi lên hỗ trợ lại bị Hoàng Thiếu Thiên phát hiện, nhất thời nhóm tuyển thủ loạn thành một đoàn.

Sở Vân Tú nhờ là phái nữ nên tránh được mấy đợt chúc rượu, nhưng cũng cảm thấy đầu váng mắt hoa muốn ra ngoài hút điếu thuốc cho tỉnh táo, liền cùng mấy người bạn nói một tiếng rồi vụng trộm chuồn ra cửa lớn.

Zurich buổi tối không khí thoáng mát, chút nóng bức bởi men rượu cũng bị thổi bay khiến cả người đều thoải mái.

Sở Vân Tú lắc lắc đầu cho tỉnh táo, đưa tay lên nhưng không thấy thuốc lá đâu mới nhớ ra hộp thuốc để ở trong đồng phục thi đấu.

Không sao. Coi như đi dạo cũng được.

Nàng nghĩ như vậy, lại đột nhiên nhìn thấy có người dựa vào cây cột cạnh cửa hông khách sạn gọi điện thoại. Dường như là… đồng phục của lão Diệp? Hắn không phải đang nằm dưới gầm bàn sao? Mà kệ nó, có thuốc lá rồi.

Sở Vân Tú tiến lại gần, mới phát hiện người gọi điện thoại không phải Diệp Tu.

2.

Dụ Văn Châu đứng ở đó, có lẽ nghe thấy âm thanh sau lưng nên quay lại, thấy là Sở Vân Tú liền gật đầu, tiếp tục dùng giọng ôn hòa nói vào điện thoại: “Ta biết, các ngươi cũng mệt cả ngày, mau đi ngủ, lễ vật Thiếu Thiên đã mua cho ngươi. Thiếu ngủ ảnh hưởng tới phát triển chiều cao khi trưởng thành…”

Xem ra là gọi điện thoại cho đội viên Lam Vũ, Sở Vân Tú nghĩ thế vô thức lấy ra điện thoại liếc mắt nhìn, sau khi mở khóa trên màn hình vẫn là tin nhắn chúc mừng của tuyển thủ Yên Vũ gửi cho nàng.

Sở Vân Tú cong cong khóe miệng.

Dụ Văn Châu rất nhanh kết thúc cuộc nói chuyện, nhìn đến Sở Vân Tú nở nụ cười, chầm chậm dựa vào cây cột ngồi xuống bậc thang. “Xem ra cũng uống không ít”, Sở Vân Tú thầm oán, ánh mắt lại rơi vào áo đồng phục đối phương đang khoác trên người.

Dường như cảm nhận được ánh mắt Sở Vân Tú đang nhìn gì, Dụ Văn Châu mở miệng giải thích:

“Diệp lĩnh đội trước khi bị chúc rượu giao cho ta, còn nói đồng phục này hắn muốn lưu làm kỉ niệm, kêu ta giữ thật kĩ giúp hắn.” Tựa hồ là nghĩ tới điều gì hắn lại khẽ cười một tiếng: “Lại nói gần đây Sở đội cùng Vương đội đấu pháp bản thân đều có thay đổi, nghe nói tuyển thủ nước ngoài đều không ngừng kêu khổ đây.”

“Có thuốc lá không?”

“Hả?” Dụ Văn Châu tựa hồ bị bất ngờ, có lẽ là không nghĩ đến đối phương hỏi một câu chẳng dính dáng gì đến những gì mình vừa nói, vô thức nhìn đồng phục trên thân, hai, ba giây sau đó mới dốc dốc miệng túi, quả nhiên một bao thuốc lá nhăn nhúm liền rơi ra.

“Chậc, lão Diệp cũng hút thuốc loại này?” Sở Vân Tú nhận lấy điếu thuốc nhìn nhìn, tuy ngoài miệng nói nhưng không có ghét bỏ, dứt khoát ngồi xuống đất cạnh Dụ Văn Châu, ngậm thuốc lá phất phất tay với hắn: “Ây, xem xem có bật lửa hay không?”

3.

Sở Vân Tú châm lửa sau đó hít sâu một ngụm, điếu thuốc kẹp ở ngón tay âm ỉ cháy bốc lên làn khói trắng lập lờ mỏng manh, nhất thời cả hai đều không nói gì.

Tuy đều là thế hệ hoàng kim, nhưng sự giao lưu giữa hai người họ lại không tính là nhiều, hai chiến đội gặp nhau thì cả hai bên đều hòa hòa khí khí, muốn cọ sát ra chút lửa cũng khó, vô số phóng viên phải đau khổ vì không tìm được chút tin tức gì nơi này, so với Dụ Văn Châu, nàng ngược lại càng quen thuộc Hoàng Thiếu Thiên lắm mồm hơn.

“Con gái hút nhiều thuốc quá không tốt.”

Rốt cuộc Dụ Văn Châu là người phá vỡ không khí trầm mặc.

“Ừm.” Sở Vân Tú đáp lại một tiếng, dụi tắt điếu thuốc, thuận tay vứt tàn thuốc vào túi.

Lại yên lặng thêm một hồi.

“Chúng ta thắng rồi.”

Lần này mở miệng trước là Sở Vân Tú.

“Đúng vậy, thắng rồi.” Dụ Văn Châu thổn thức.

“Như là đang nằm mơ.” Sở Vân Tú cúi thấp đầu, xoa xoa tay: “Không nghĩ đến ta lần đầu đoạt được quán quân chính là cúp thế giới… Yên Vũ…”

Dụ Văn Châu không tiếp lời mà lấy đồng phục khoác đến trên người nàng.

Sở Vân Tú khẽ cựa quậy, đang muốn tiếp tục nói gì đó, lại nghe giọng nói ôn hòa ở bên cạnh vang lên.

4.

“Ta lúc đầu kỳ thực không nhận được thư thông báo của Lam Vũ, thế hệ tuyển thủ đời trước khả năng đều biết, nếu ta không cùng Ngụy lão đại đưa ra thách thức, nói không chừng liền thu dọn hành lí về nhà.

Sau này bắt đầu làm đội trưởng Lam Vũ, nghi vấn từ khắp nơi ùn ùn kéo đến, ta cũng có lúc hoài nghi chính mình, nhưng may mắn thay đến năm thứ hai thì Lam Vũ đoạt được quán quân.”

Nói tới đây Dụ Văn Châu nở nụ cười.

“Những lời này ta chưa từng nói với ai, đột nhiên hôm nay lại nói ra, Sở đội nhớ giữ bí mật giúp ta nha.”

“Kỳ thực ta cũng không nghĩ đến, nhưng ngươi nhìn xem, chúng ta có đội viên ưu tú, có đoàn đội xuất sắc, có niềm tin tất thắng, cho nên, còn có cái gì không thể chứ?”

Trầm mặc nửa ngày không được trả lời, Dụ Văn Châu quay đầu nhìn một chút, vẻ mặt lập tức dở khóc dở cười.

Chỉ thấy vị đồng đội bên cạnh, Liên minh đệ nhất nữ cao thủ, quốc gia đệ nhất pháp sư nguyên tố, đã dựa vào cột ngủ từ lúc nào không biết.

Rất lâu sau đó, group chat tuyển thủ chuyên nghiệp mỗi lần có người cười nhạo chiến đội Lam Vũ không có nữ tính, Hoàng Thiếu Thiên sẽ nhảy ra trả lời:

“Ha ha ha các ngươi một đám cẩu độc thân ao ước ghen tị chúng ta không có nữ đội viên nhưng Liên minh hai đại nữ thần đều thuộc về người của chúng ta, các ngươi ai có không có không có không? Ai đố kị không phục đến pk nào pkpkpk nào!”



HOÀN.
 
Last edited:

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,008
Số lượt thích
3,949
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#2
Sở tỷ đã làm gì với đội trưởng của tụi tui làm gì làm gì rốt cuộc là làm gì vậy hả vậy hả +11111

Một thanh niên ham ăn gặp một thanh niên ham nói và cái kết =)) Đây gọi là tình yêu bắt đầu từ dạ dày, muốn nắm giữ trái tim người đàn ông thì phải nắm giữ vốc hạt dưa của anh ta sao? Hôm nay, Tô lão sư dạy các bạn bí quyết thất truyền của Liên minh, làm sao để khiến Hoàng thiếu câm miệng. Đáp án: nhét hạt dưa vào mồm ổng! Ồ, thụ giáo thụ giáo, lợi hại lợi hại!

Ơ mà sao mới vào đã nghe đầy mùi đồ ăn, hết hạt dưa tới bún tới rượu, mấy đại thần thiệt có tâm hồn ăn uống ghê nhỉ? Toy đã nghe mùi phản loạn ở đội tuyến quốc gia rồi, tinh thần tương thân tương ái đâu rồi các đồng chí, sao lại say rồi lại nhất quyết kéo nhau chết chùm thế này? Còn cả hại người vứt xác lãnh đạo dưới gầm bàn nữa chứ, có nên khen một câu cả đám lấy việc công trả thù riêng hay không đây =))

Nhìn khoé miệng Dụ đội co rút lại mà không nỡ từ chối lời mời đi ăn cơm thắt chặt tình cảm của Sở đội, bảo bảo đau khổ trong lòng không dám tỏ~ Chắc giờ này ổng đang niệm tên Trương Tân Kiệt bảy bảy bốn mươi chín lần đã chỉ Sở đội cái món ăn quái quỷ đó. Không lẽ, thật sự định một tô bún chua cay rạn nứt đôi tim sao?

Sở đội với Dụ đội cứ như cha mẹ tốt đáng tuyên dương của năm, đi chơi ăn mừng mà cũng phân tán kiểm tra tình trạng bầy con thơ ở nhà ra sao nữa. Yooo~ đây gọi là bố mẹ đi hẹn hò riêng tuần trăng mật nha, bồi dưỡng không khí~

Rồi xong, Sở tỷ tỷ lạc bước phong trần, ngắm mỹ nhân đứng dưới ánh đèn vàng. Mỹ nhân biết như không biết, say như không say, khẽ cười hai tiếng khoác ác mới, chậm rãi kể chuyện tâm tình. Đêm dài như nước, quan tâm khó tỏ, niềm vui chung hưởng, đắng cay lại khó thốt nên lời. Người đó độc lập kiên cường, bản thân cũng cheo leo gian khổ, thấu hiểu và động tâm. Đến cuối cùng, có thể cùng nhau chiến thắng một trận thật sự quá tốt rồi, cũng không cần nhiều lời, nguyện an tĩnh bầu bạn qua năm qua tháng.

Khung cảnh này quá đẹp mù mắt luôn rồi!

Dụ đội hảo thân sĩ! Còn khoác áo cho con gái người ta nữa chứ! Awww Sở đội tin tưởng Dụ đội quá nhỉ, nói gục liền gục. Ok ban đầu anh dựa cột nghe điện thoại, sau đó đến lượt chị ôm cột mà ngủ, xem như cũng hợp đôi đó. Mà chậc, tui nghĩ lại rồi, không phải là một tô bún chia rẽ, mà là một bao thuốc lá làm mai mối mới đúng nhỉ.

Miếu Lam Vũ không có con gái, cuối cùng cũng có hai vị thoát hội độc thân rồi kìa. Cảm giác tự hào-ing, tò mò tò mò không lẽ thật sự Dụ đội lừa được người thông qua một bao thuốc cùng một tô bún ư, thật sự quá ngầu rồi đó.

À ừm khụ, hơi hổng liên quan tẹo tẹo, thường thì fic hiện đại thì xưng hô có phải nên để thành hiện đại không nhỉ, cảm giác ta ngươi vẫn có điểm phong vị cổ trang nha nha nha.

Hơi hổng liên quan chút nữa, nhìn cái tựa tự dưng nghĩ đến bài hát “Nơi tình yêu bắt đầu” cũng khá hợp khung cảnh, bỏ vào bỏ vào luôn, fic Dụ Sở đúng dễ tìm lời minh hoạ nhỉ.

“Ta quen nhau đã bao lâu rồi, hỏi đêm đêm có hay?”

“Đêm hôm qua bỗng dưng em nhìn thấy anh trong giấc mơ.
Mình ngồi cạnh thật lâu, bên nhau lặng lẽ.”

Sẵn tiện nhìn lại nguyên cái comt, rõ ràng nơi người ta bắt đầu tình cảm, thế nào tui lại comt thành như hai ổng bả đã có ý với nhau từ xa lắc xa lơ vậy nè. Tự cảm thấy não động và khả năng soi gian tình của bản thân quá đỉnh luôn!

@Lotus OMG Tus anh cầm chuột edit từ khi nào thế =)) Dòng đời xô đẩy gì mà dữ vậy anh? Tưởng anh nợ viết thôi chữ chuyển sang dịch từ khi nào thế? Còn nữa còn nữa Dụ Sở là cp chân ái sao, cảm giác anh ôm Dụ Sở nhiều ghê.
 
Last edited:

Lotus

Nông dân công nghiệp
Team Chuyên Cần
Thần Lĩnh
Bình luận
218
Số lượt thích
1,021
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu
#3
Dòng đời xô đẩy, dòng đời xô đẩy thôi em. Còn anh ôm Dụ Sở vì đơn giản thấy Dụ hợp với Sở nhất thôi.
 

Mạc Tư

Yên phân phân, vũ ngân ngân, hết chỗ điền
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
468
Số lượt thích
4,036
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu, Sở nữ vương, Mộc nữ thần
#4
Một người vẻ ngoài ôn hòa bên trong cố chấp như đá, một người bên ngoài mạnh mẽ mà nội tâm nhu hòa. Đó chính là trái dấu nên hút nhau, bù đắp lẫn nhau, hòa hợp như thiên y vô phùng.
 

Bình luận bằng Facebook