Tống Hiểu - Y nhân

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,016
Số lượt thích
3,957
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#1
Trích đoạn từ Lam Vũ - Ohana means family



Yo~ Tống Hiểu đại ca lên sàn! Mấy đứa mau make way cho đại tâm bẩn Tống Hiểu lên sàn!

Đừng ai hỏi tui vì sao lại gọi Tống Hiểu là “đại tâm bẩn”, tui cũng không biết...

Đọc mấy thứ về Lam Vũ, thường mấy fan bên trung nhắc đến Tống Hiểu ngay sau cái biệt danh “Quý ngài then chốt”, sẽ đến cách gọi “đại tâm bẩn” nối theo sau ngay. Tính ra thì, tui cũng không biết cái danh gọi “đại tâm bẩn” dành cho Tống Hiểu là từ đâu ra luôn ấy?

Cơ mà tui đoán mò một chút, hẳn là xuất phát từ việc Hiểu ca luôn rất tỉnh và đẹp trai ấy, nên bọn tụi em nhìn Hiểu ca lúc nào cũng deep và cun ngầu hết, cái kiểu “tau tính trước hết rồi” ấy nhỉ, nên mới gọi là đại tâm bẩn đúng không?

Cho Hiểu ca tụi bây một cái áo khoác da màu đen, thêm cặp kính râm, bảo đảm Hiểu ca cầm đầu băng đảng!

À ừ, Hiểu ca vẫn là đứng sau boss Dụ sau màn một chút vậy...




Tui rất rất thích Tống Hiểu, không phải tui nói đùa đâu. Đây là một người vừa hội tụ hai loại khí chất lãnh tĩnh và troll người chung với nhau một cách hài hoà.

Tui thích Hiểu ca từ cái đợt mùa hè chuyển nhượng mùa chín khi Triệu Dương giải nghệ ấy, Diệp Tu mua lại Hải Vô Lượng, chiêu tuyển thủ chơi khí công sư cho Hưng Hân. Tui siêu siêu thích đoạn đó, lúc mà Diệp Hoàng Hiểu ba người mở hội nghị bàn tròn ấy, bạn Hiểu “hơi rung rinh” bị bạn Hoàng nội bộ đè đầu xử cái bẹp. Thật sự khen Phiền Phiền nhà chúng ta đủ cơ hội đủ lẹ mắt giữ lại Hiểu ca giữa sóng xô cuộc đời nha.

Đây tui kiếm lại nó nè, bảo đảm đọc không cười bò không ăn tiền.

"Tống Hiểu? Anh tìm cậu ta làm gì? Anh tìm cậu ta hỏi tui chi? Ồ đệt không phải chứ? Sao? Anh muốn sao? Muốn tăm tia Tống Hiểu? Xỉn nghĩ quẩn hả ba? Tống Hiểu sao được, đi kiếm Quách Dương đi, mấy người quen thân nhau mà, cậu ta ở Hô Khiếu kém xanh lắm mà." Hoàng Thiếu Thiên trả lời siêu nhanh như tốc độ chat của hắn vậy, nhưng nhanh thì nhanh chứ có tiết kiệm được chút thời gian nào không thì tự hiểu. Như đề nghị của hắn đó, đừng nói là bên Hưng Hân nghĩ tới, cả giới chuyên nghiệp đều bàn tán nát bấy rồi, có ai không biết Quách Dương thích hợp nhất đâu?

"Nói nhiều làm gì, cậu ta có đó không?" Diệp Tu chẳng có vẻ gì như đang nhờ vả người ta cả.

"Zzz, để tui cho anh tuyệt vọng, chờ đê!" Hoàng Thiếu Thiên nói. Chẳng mấy chốc, Diệp Tu thấy hắn gửi đến một lời mời. Thì ra tên này mở một group chat kéo Tống Hiểu và Diệp Tu vào để mình có thể ngồi hóng.

Diệp Tu chẳng buồn rào trước đón sau, hỏi thẳng thừng luôn: "Sao nào Tống Hiểu, có hứng thú tới đoạt quán quân với anh không?"

"Ha ha ha ha, đoạt quán quân? Chưa phải chiêu mạnh nhất đâu đúng không? Tống Hiểu, nghe coi ổng nói gì nữa." Hoàng Thiếu Thiên nói.

"Điều kiện ở Hưng Hân tốt lắm, siêu yên tĩnh luôn." Diệp Tu nói.

"Cút cút cút cút cút!" Hoàng Thiếu Thiên tiếp tục cướp lời.

"Ha ha, suýt nữa rung rinh rồi!" Ngờ đâu lần này Tống Hiểu cũng trả lời được một câu. Suýt nữa rung rinh nghĩa là vẫn chưa rung rinh, Tống Hiểu rõ ràng đang từ chối bằng một hit xuyên tim Hoàng Thiếu Thiên. Vì thế Hoàng Thiếu Thiên im bặt luôn một lúc, làm Diệp Tu thiệt quan ngại bên kia đang đè nhau ra đập lộn rồi.

Lam Vũ có một cái kỳ lạ như này: Đội phó ở Lam Vũ đặc biệt cho đội trưởng ở Lam Vũ mặt mũi trước mặt người ngoài, ai mà công kích tốc độ tay đội trưởng không tốt một cái là Hoàng thiếu bẻ đốt tay chuẩn bị phản dame chửi lộn lại ngay. Còn trong khi đó, đội viên ở Lam Vũ đặc biệt không cho đội phó nhà mình mặt mũi, tính luôn cả đội trưởng của Lam Vũ ở trỏng luôn, ví dụ như khi... “khắp các chương Toàn Chức Cao Thủ”.

Đi đến đâu thì Phiền Phiền chúng ta đều bị phiền từ trong ra ngoài, phiền đến nỗi đội viên nhà mình còn đi dìm hộ dìm chung dìm mướn dìm free dìm hăng say “Hoàng phó” nhà mình nhất luôn. Giống Hiểu ca đoạn trên vậy, trước mặt đội phó đại nhân mà Hiểu ca cũng dám “rung rinh” nữa chứ, bị “Hoàng phó đội” đại triển thần uy đóng cửa giải quyết chuyện nhà, sau đó thì nội chiến giữa các vì sao ở Lam Vũ nổ ra bùm chíu chíu lẹp bẹp bẹp luôn.



Tui thích Tống Hiểu từ chương này không phải nói ngoa, cũng không phải vì đùa vui thôi không, thích Tống Hiểu từ trước khi tui biết đến cái biệt danh “Quý ngài then chốt” và tố chất tâm lý của Tống Hiểu nữa.

Trước khi tui biết cái tài của y, tui đã thích cái tính của y rồi.

Trong bản dịch chính văn, thì Tống Hiểu là một trong số ít ỏi những người có cách gọi “y”, thay vì “hắn” hay “anh” hay “gã”. Tui cảm thấy chữ “y” hơi hướng cổ trang này rất hợp với Tống Hiểu đó, nghe ra rằng Tống Hiểu y có một ý vị bí ẩn và lạnh lùng, đúng chất với Quý ngài Then chốt còn gì.

Các bạn nghĩ rằng Tống Hiểu đang rất nghiêm túc troll người đúng không? Đúng vậy đó, y thật sự đang rất nghiêm túc troll người. Nghiêm túc cân nhắc đề nghị của Diệp Tu, nghiêm túc rung rinh trong một thoáng, nghiêm túc từ chối cái rụp, nghiêm túc nhìn vảo bản tâm của mình, nghiêm túc sống thật với bản thân.

"Nói thật nha, có một thoáng chốc cảm thấy rung rinh thiệt đó, nhưng thôi, tôi sợ mình sẽ hối hận." Tống Hiểu sống có đức, không che giấu suy nghĩ trong lòng. Nhưng cũng vì thẳng thắn thế này mà lời từ chối của y rất dứt khoát. Đây là một người dám nhìn thẳng vào lòng mình, đồng thời rất biết cách giữ cho lòng mình không dao động.

Có người dễ thay lòng, dăm ba năm là hoàn toàn thay đổi, chẳng còn tìm thấy bóng dáng xưa. Cũng có người như nước lặng, đi mười vạn tám ngàn dặm, mà bản tâm chẳng hề đổi thay.

Lúc đó, tui còn chưa biết Tống Hiểu là Quý ngài Then chốt, thì tui đã đổ ngay cái sự thẳng thắn với lòng mình của y.

Chưa chọn thì thôi, và một khi đã đưa ra lựa chọn rồi, thì y lại có cái dũng để giữ vững chính lòng mình lại trước các lựa chọn đưa đẩy của cuộc đời.

Điều này thực sự không hề dễ dàng, những người hay phân vân phản ánh rất kỹ lưỡng những hành động và lựa chọn của mình, thì họ phải chịu cảm giác dằn vặt đắn đo không dứt, mình có nên lựa chọn thế này hay thay đổi thế kia không nhỉ vân vân. Sống như thế, thật sự khó tránh cảm giác bất lực và chán nản dễ hối hận về các quyết sách cuộc đời.

Riêng cái điểm kiên định này, thì tui cảm thấy người Lam Vũ rất giống nhau đó, mỗi người họ đều từng có điểm gì đó khác người, từng bị ngoại giới chỉ trích, nhưng họ đều trung thành và kiên định với những lựa chọn của mình, đến Lư bảo trong trận tứ kết cũng dần dần phải học được mình phải kiên định và vững lòng mỗi khi đưa ra lựa chọn, như khi em quyết định đè đầu Tay Nhỏ ra đập vậy, dù đúng dù sai, thì cũng không có thời gian để đắn đo do dự mãi, hãy cứ dũng cảm nhào tới thử thôi!




Hoàng thiếu và Hiểu ca đều là những con người có cái đầu lạnh, ấy vậy mà tui thật sự không tin nổi hai ông thần này lại thật sự đè nhau ra đập thiệt sao...



Rất hâm mộ cái tính cách đó của bọn họ, lạnh không có nghĩa là không suy nghĩ cứ quất yolo lơ tơ mơ sao cũng được, "đến đâu hay đến đó" bất cần đời bố chấp tất như mọi người nghĩ đâu. Mà là, Hiểu ca rất lý trí nhìn hết mọi con đường, thông tin bày đầy đủ trên bàn xoè ra trước mặt y, y chỉ lựa chọn cái là y cho là đúng nhất.

Sau đó, cứ thế mà neo đậu lòng mình thôi.

Bài thơ "Kiêm gia" của Khổng Tử có câu:

"Sở vị y nhân, tại thuỷ nhất phương."

Người cần tìm, đứng tại nơi đồng nước mênh mông. Ngược xuôi vất vả tìm kiếm, những thứ truy cầu xa xôi chẳng với tới.

Vậy thì chẳng bằng, chậm tay chèo lại, mà tự suy xét cõi lòng.

Không có phong ba nào lớn hơn cơn bão trong lòng được. Không chọn thì thôi, một khi đã chọn rồi, thì sẽ kiên trì đến cùng, mặc các yếu tố bên ngoài có gió gầm gào thét đến thế nào đi nữa. Nội tâm đã tĩnh, thì không thể gợn lòng.



Hai chữ “dũng cảm” của người Lam Vũ, dán vào đâu trên người Tống Hiểu đây? Một Tống Hiểu lạnh lùng lý trí và không hề có chút “xốc nổi xông pha” nào?

“Đây là một người dám nhìn thẳng vào lòng mình, đồng thời rất biết cách giữ cho lòng mình không dao động.”

Một câu nói, tui đổ cái ầm.

Và cái tên Tống Hiểu từ đó khắc đậm mãi trong lòng tui, có một vị trí vô cùng đặc biệt.

Hai chữ “dũng cảm” dán ở câu nói này. Vừa khít.

Tiểu ẩn thì ở nơi thôn dã, còn bậc đại ẩn thì ngay giữa chốn thị thành náo nhiệt. Có thể giữ mình giữa phồn hoa náo nhiệt, bởi tâm y vững kia mà!

Đó, chính là dũng cảm.



Tui cũng có một người bạn giống như Tống Hiểu. Tính cách bọn tui như trái ngược rất nhiều, bạn ấy cũng giống Tống Hiểu lắm, rất trung thực thẳng thắn với tình hình thực tế của mình. Có thể khi không biết nên lựa chọn ra sao, thì họ sẽ lý trí đi tìm tất cả các tài liệu các thông tin, bày ra trước mặt, sau đó đưa ra phán đoán của mình.

Và dù sau này nhìn lại đi nữa, nhiều người bảo lẽ ra khi đó họ nên chọn thế này thế kia, “lẽ ra khi đó Tống Hiểu nên đến Hưng Hân chơi khí công sư thì có lẽ đã giật quán quân thật rồi” blah blah các thứ.

Thì với y, y không hề hối hận, bởi lựa chọn của y khi đó là đúng đắn nhất khi đó, là tỉnh táo nhất khi đó, vậy thì cớ gì phải dao động? Cớ gì phải hối hận? Cớ gì phải nặng lòng?

Đừng bảo là đào góc tường, dù cho Hưng Hân có thuê nguyên cái xe dỡ nhà đến đập, thì góc lòng của y cũng sẽ không sứt mẻ mảy may.

Người dũng cảm như thế, lại điểm xuyết thêm vài phần kiên định như sắt thép, thật sự rất đáng tin. Như bạn tui là một điểm tựa tinh thần vững chắc của tui.

Cũng như Tống Hiểu, là Quý ngài Then chốt điểm tựa vững chắc cho Lam Vũ ở những giải đấu Vòng chung kết quan trọng vậy đó.



Tui cảm thấy boss Dụ là đại boss qua ải cuối cùng lợi hại nhất ở Lam Vũ, cơ mà Hiểu ca thì giống như là boss ẩn ấy. Tác giả thiết lập cái danh “Quý ngài Then chốt” này thực sự rất lừa người, tung hô nó lợi hại lắm lắm luôn, đọc mà cảm thấy có một sự nguy hiểm không hề nhẹ.

Họ đặc biệt có lòng tin với Tống Hiểu vì Tống Hiểu chưa bao giờ khiến họ thất vọng ở những lúc then chốt.
Y có đầy đủ tố chất tâm lý mà một người nghịch chuyển đại cục nên có.

Nghe câu này, vô cùng khiến người ta nghi ngờ nhân sinh, ủa rốt cuộc át chủ bài ở Lam Vũ là Hoàng thiếu hay là Hiểu ca vậy? Sao tả Hiểu ca của tui ngầu lòi vậy làm gì? Còn là mấy từ đao to búa lớn mang tính tuyệt đối, như “chưa bao giờ làm thất vọng” hay “nghịch chuyển đại cục” nữa chứ.

Nghe tác giả úp úp mở mở tả sự lợi hại của Quý ngài Then chốt tui cứ ngỡ Hiểu ca là bug của Lam Vũ đó, chỉ cần ném Hiểu ca lên sàn thì Hiểu ca chấp tất, đối thủ đều quỳ dưới cái đầu lạnh của Hiểu ca.

Có điều, trận lượt đi, Tống Hiểu vẫn là thua Diệp Tu.

Đến lúc đó tác giả mới lại kéo người đọc về lại với mặt đất bằng, à ừ thì trình cá nhân Tống Hiểu cũng khá được, có điều không phải thần thánh tài giỏi gì, không phải đại thần hàng top, nên chỉ mỗi Vòng chung kết nhờ tâm lý mạnh và phát huy vượt trình hơn so với mấy tuyển thủ khác hay nhấp nhô lên xuống thôi.

Tui giận! Tui buồn! Cảm giác vừa bị tác giả lừa một vố vậy ấy.

Vậy là, Lam Vũ mất đi một boss ẩn có khả năng nghịch chuyển đại cục vô địch thiên hạ rồi.

Và, Lam Vũ có thêm một đồng đội đáng tin, một người phàm mắt thịt, không phải bug, cũng không phải thiên tài, là người sẽ cùng họ trải qua bao khó khăn đau khổ của giải đấu khốc liệt này.

Có gì không tốt chứ?



Tui từng đọc bên trung có một bạn mở topic hỏi, vì sao Tống Hiểu chỉ ở Vòng chung kết mới phát huy toả sáng vượt trình, vậy thì tại sao mùa mười thì y lại được nhận giải “Người thứ sáu tốt nhất” trao ngay sau vòng bảng kết thúc chứ?

Hỏi rất có lý đó!

Á á á vậy không lẽ thật sự Hiểu ca lại tiếp tục là bug của Lam Vũ sao?

Cũng không có câu trả lời nào là đúng chính xác 100%, nhưng đọc được rất nhiều ý kiến sáng giá từ nhiều bạn. Có một giải thích hợp lý rằng, đó chính là do tính ổn định của đội hình ra sân của Lam Vũ. Nếu không có gì thay đổi, thì ra sân luôn là Dụ đội, Hoàng thiếu, Lư bảo, trị liệu Từ Cảnh Hi, Trịnh Hiên, người thứ sáu Tống Hiểu.

So sánh một chút với hàng xóm thân thiện của nhà Lam Vũ bọn tui, Vi Thảo có Vương đội, Cao Anh Kiệt, Hứa Bân, Lưu Tiểu Biệt, trị liệu Viên Bách Thanh, người thứ sáu thì luân phiên giữa Tiêu Vân, Liễu Phi, Chu Diệp Bách, Lương Phương. Bá Đồ thì mùa 10 áp dụng đánh luân phiên để giảm áp lực cho các lão tướng, Hưng Hân thì càng khỏi nói, đội hình linh động đổi xoành xoạch có nhiêu người đều cho lên sân hết.

Nên tính ra thì trong mấy ông lớn mùa mười thì Lam Vũ sở hữu đội hình khá ổn định, nên slot người thứ sáu của Tống Hiểu khá vững chắc, từ đó có nhiều đất để phát huy trình độ của mình hơn.

Có hai trường hợp khi thay người thứ sáu vào, một là có tướng chết trận, hai là do bên mình cố ý đổi người giữa trận.

Lam Vũ có vẻ không thiên về việc cố ý thay người thứ sáu vào giữa chừng như Hưng Hân hay làm, bởi thường họ đã quen với tác chiến bốn người không có át chủ bài Hoàng thiếu, bốn người còn lại mỗi người đều có vai trò quan trọng không thể tuỳ tiện thay thế, nên thiết nghĩ họ cũng sẽ ít lựa chọn thay người thứ sáu vào sớm làm gì.

Nên chỉ còn lại một trường hợp, là Lam Vũ chết một tướng, người thứ sáu Tống Hiểu tự động thay vào.

Biểu hiện của Tống Hiểu ở vòng bảng được đánh giá là “bình thường” “không có gì nổi bật”. Cũng tức là nói, không có sai lầm hay khuyết điểm rõ nét gì.

Hai chữ “ổn định” này, trong tình trạng rối ren hỗn chiến kịch liệt chết mất một tướng bên mình, để phát huy được nó cũng không phải dễ dàng đâu. Trên người Tống Hiểu có cái hơi thở trầm tĩnh vạn năm bất biến (giống Dụ đội nhỉ), làm người ta bất giác nhìn một hành động gì đó của y mà liên tưởng rằng đó chính là cách y làm nó từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến giờ.

Nhớ lúc tứ kết lượt đi Lam Vũ thay Tống Hiểu vào trận, y biểu hiện kiên quyết sấm rung chớp giật, không ngại hao mana hao máu xông lên phăm phăm phía trước cứu vãn cục diện cho Lam Vũ, như một người chiến sĩ thực thụ vậy.

6, 5, 4, 3...

Đào Lạc Sa Minh của Tống Hiểu đã xuất hiện trong tầm nhìn. Khoảng cách càng lúc càng rút ngắn.

Không cần đếm ngược tới 0, vì Đào Lạc Sa Minh là khí công sư! Khí công sư có thể tấn công từ xa!

Pháo Gầm!

Đào Lạc Sa Minh phát động công kích. Kình khí cuồn cuộn đẩy ra từ hai bàn tay, lật tung cát vàng như một con rồng hung hãn lao về phía chiến trường.

Các nhân vật Hưng Hân nằm trong phạm vi Pháo Gầm cuống quýt nhảy tránh. Lúc này, Một Tấc Tro cho nổ Quỷ Trận.

Quỷ Thần Thịnh Yến!

Linh hồn quỷ dữ uốn lượn khắp nơi, quấn lấy cát vàng do Pháo Gầm kéo đến, kết hợp với bầu không khí hoang tàn giữa phế tích thành cổ, nhất thời tạo nên khung cảnh vô cùng đáng sợ.

Sát thương Quỷ Thần Thịnh Yến không thấp, nhưng Quỷ Trận hiện có không nhiều do thời gian eo hẹp. Đào Lạc Sa Minh đột kích mạnh mẽ, không ngại tiêu tốn hai cây HP mana đang đầy. Thái độ đánh của y quá lăn xả, vừa ra tay đã muốn phá trận, Kiều Nhất Phàm thấy vậy không dám kéo dài thêm, vội vàng kích hoạt cơ hội trữ sẵn trong tay.

Ầm ầm ầm!

Đạn pháo của Mộc Vũ Tranh Phong bắt đầu chuyển sang Đào Lạc Sa Minh. Tống Hiểu quả nhiên không màng mọi thứ, liều mạng xông vào chiến trường. Đào Lạc Sa Minh phi thân lên cao, Địa Lôi Chấn!

Một chiêu AoE khác, lần nữa cuốn tung cát vàng.
Quả Cầu Sấm Sét!

Tống Hiểu không nghĩ nhiều nữa, không giết được Quân Mạc Tiếu thì đẩy hắn văng đi vậy! Cần phải cướp ít không gian cho hai người bên mình kéo giãn khoảng cách.

Đào Lạc Sa Minh bất chấp hết thảy, bước thẳng vào Hỏa Trận của Một Tấc Tro, chịu sát thương lửa để tấn công Quân Mạc Tiếu.

Tuy đã biết rằng Tống Hiểu chỉ phát huy vượt trình ở Vòng chung kết ở thời khắc then chốt như trên, nhưng nhìn phong thái quyết liệt và chuỗi hành động mạnh mẽ của Tống Hiểu lúc đó, khiến tui bất giác nghĩ rằng, nếu như ở vòng bảng mỗi lần y được thay vào mà đều mang thái độ kiên quyết dứt khoát như thế, thì giải thưởng “Người thứ sáu tốt nhất” trao cho Tống Hiểu cũng là điều hợp lý dễ hiểu thôi.



Như vậy mới nói, chơi khí công sư trong giới chuyên nghiệp không hề dễ dàng đâu. Tui là fan Triệu Dương, có một thời kỳ điên cuồng đi tìm tư liệu về Triệu Dương, đọc được rất nhiều thứ về khí công sư. “Đây là một nghệ có tính toàn diện cao, công thủ vẹn toàn, dễ bắt đầu với người chơi thường, nhưng khi chơi được đến trình chuyên nghiệp thì đó là một câu chuyện khác”.

Sau khi Triệu Dương giải nghệ cuối mùa chín, thì khí công sư nổi danh trong Liên minh cũng chỉ còn Tống Hiểu và Quách Dương năm xưa ở Gia Thế có Khí Xung Vân Thuỷ, mà tình hình ở Hô Khiếu của Quách Dương còn không khả quan nữa.

Vậy cũng chỉ còn một mình Hiểu Hiểu nhà chúng ta là còn cầm khí công sư chân chính xông pha trên sàn chuyên nghiệp đánh ra thành tích tốt thôi đó.

Cái gì gọi là thực lực? Cái gì gọi là Quý ngài Then chốt? Đây chính là thực lực! Đây chính là Quý ngài Then chốt!

Hiểu ca ngầu không ngầu không? Quá ngầu luôn đó còn gì! Còn không mau phục đi!
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook