Từ Cảnh Hi - Thủ hộ chi quang

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,016
Số lượt thích
3,957
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#1
Trích đoạn từ Lam Vũ - Ohana means family


Ok trị liệu cuối cùng... Vô cùng xin lỗi bạn học Từ Cảnh Hi, tại vì tui không nhớ gì nhiều để xả chữ về bạn hết, nên nhân vật trị liệu quan trọng bậc nhất chiến đội lại bị tui ném đến sau cùng...

Cơ mà bạn Từ à, bạn phải biết rằng trước khi Tiểu Lư đến Lam Vũ, trình tự nhớ tên của tui đầu tiên là nhớ thông tin về Dụ đội và Hoàng thiếu, sau đó là đến tên của Vu Phong vì tên này cư nhiên đánh chung kết mùa tám xong liền bỏ Lam Vũ tót qua Bách Hoa mất nên tui ghim nhớ, kế đó là đến tên bạn Từ ngay sau đó. Bởi vì, tên Từ Cảnh Hi và tên acc Linh Hồn Ngữ Giả này nghe rất đẹp...

Khụ được rồi, tui biết tui là một đứa danh khống, có sự khống chế ám ảnh với mấy cái tên danh tự đẹp, cơ mà nhớ được cũng là chuyện tốt mà đúng không nào.

Hi trong quang minh ánh sáng, trong thịnh vượng cát tường, trong hỉ nhạc vui tươi. Phải nói chữ Hi này, cứ như ánh bình minh chiếu sáng, mang một sắc thái vui tươi rực rỡ không cản nổi, xé màn đêm mà phủ ánh vàng.

Từ Cảnh Hi, có câu rằng:

"Thiên hạ hi hi nhướng nhướng, rộn rã vì lợi mà đến, vội vàng vì lợi mà đi".

Còn ta, ở lại nơi này, thưởng phong cảnh cười ngắm phồn hoa. Cũng là một tràng thịnh cảnh nhân gian náo nhiệt, bất giác thấy ấm áp rạng rỡ trong lòng.



Linh Hồn Ngữ Giả, người nói linh hồn.

Cái tên này đặt cho trị liệu thiên sứ thủ hộ, vô cùng có ý tứ.

Muốn biết phong cách của một chiến đội, thì hãy nhìn vào trị liệu của đội đó. Trong tám đội lọt vào Vòng chung kết mùa mười, chỉ có hai đội là dùng thiên sứ thủ hộ thiên về phòng thủ nhiều hơn, ví như Lam Vũ vậy. Từ đó, Lam Vũ cũng mang phong cách phòng ngự phản công đặc thù.

Trị liệu, là người truyền tải linh hồn trong chiến đội. Linh hồn, cũng không chỉ là máu hay là mana, mà còn là phong cách và tiết tấu đánh của chiến đội.

Đồng thời, còn là truyền hi vọng và sự an tâm đến đồng đội, khi họ sắp phải hi sinh phơi mình và kịp thời được trị liệu nhà mình trợ giúp chích miếng máu bơm miếng mana, linh hồn của tuyển thủ và nhân vật trong game đều như được hồi sinh thanh lọc refresh lại một lần, bất giác khiến người ta thở ra một ngụm trọc khí luẩn quẩn nãy giờ trong lòng ngực.

Còn nhớ lúc lượt đi Hoàng thiếu đi trinh sát dính bẫy bị Hưng Hân cô lập phải cầu cứu đồng đội, hắn vừa enter xong, thì hai chuỗi hành động liên tiếp diễn ra.

Một, Dụ đội bảo ngay “Giờ mới nói có muộn quá không?”. Hai, ánh sáng màu trắng của Tịnh Hoá thuộc về vị sứ giả thủ hộ duy nhất trong trận phủ lên người Hoàng thiếu giải trừ debuff trên người hắn.

Lúc đó Hoàng thiếu có nhẹ nhõm hay không thì tui không biết, nhưng riêng tui, đọc đến đạo ánh sáng đó phủ lên người át chủ bài của Lam Vũ chúng tôi, thì tui cũng bất giác yên lòng nhẹ thở phào một hơi.

Có một trị liệu đáng tin như thế, thật tốt.



Tui nhớ An Văn Dật từng tâm sự, chơi nghề trị liệu, không còn gì thoả mãn hơn việc thấy cây máu của đồng đội mình ở vạch mức an toàn khoẻ mạnh.

Trên chiến trường, cuộc chiến của các tay đấm là làm sao rút máu đối phương xuống càng thấp càng tốt, còn cuộc chiến của trị liệu bọn họ là phải khiến cho cây máu của đồng đội mình tăng lên.

Làm được, thì đối với trị liệu bọn họ, đó chính là chiến thắng.




Những bạn ra mắt mùa bảy, thường được gán cái danh trẻ trâu không kính trọng tiền bối, cầm đầu bởi gang Tôn Tường Đường Hạo Lưu Tiểu Biệt Viên Bách Thanh. Hai bạn đầu quá rõ ràng tui không nói, Lưu Tiểu Biệt thì chỉa kiếm vào Hoàng thiếu, Viên Bách Thanh cũng cầm trị liệu, vô lễ với Diệp Tu trong game, cái thời Vi Thảo đi đánh phó bản chung với Hưng Hân ấy.

Từng dịch một bài cho Vi Thảo, chủ thớt câu trước vừa giở “tiền án tội phạm” gây hấn với Diệp Tu xong, câu sau đã khen Viên Bách Thanh ôn hoà với đồng đội, hữu lễ với tiền bối... của nhà ẻm, aka Vương đội. À không mọi người đừng hiểu lầm, tui không hề có thành kiến với Viên Bách Thanh đâu, tui cũng khá tán thưởng những sự đáo để và cá tính mạnh mẽ của dàn trai năm bảy lắm chứ.

Chỉ là lúc đó tui chợt suy nghĩ, trị liệu của Vi Thảo khét tiếng “dữ dội” như vậy mà còn được đánh giá là ôn hoà hữu lễ, vậy Cảnh Hi nhà tụi tui cũng cùng năm bảy nè, có phải ẻm chính là một thiên sứ con ngoan trò giỏi hàng thật giá thật luôn khỏi có thêm hai chữ “thủ hộ” vào phía sau gì nữa, giữa một rừng năm bảy toàn chơi trội thứ dữ không?



Tui nghĩ, cái dữ dội chơi trội của tuyển thủ năm bảy, thể hiện trên người của Từ Cảnh Hi chính là, cậu đơn thuần chỉ là một tuyển thủ chơi trị liệu bình thường ở một chiến đội không bình thường như Lam Vũ.

Hầu như chưa từng có tài liệu nào miêu tả Từ Cảnh Hi có khuyết điểm gì chưa vẹn, có tật xấu, hay có đặc điểm gì khác người hết, cậu cũng không mắc những tật xấu tật lạ gì như những đồng bạn năm bảy khác.

Thậm chí, cậu còn không sở hữu những câu chuyện lập nghiệp éo le cheo leo, gập ghềnh kinh thiên động địa như bọn Tôn Tường Đường Hạo Lưu Tiểu Biệt Trâu Viễn gì.

Ra mắt năm bảy, lại không mang tag chơi trội của năm bảy. Xuất thân Lam Vũ, lại cũng chẳng dính tag khác người của Lam Vũ.

Từ Cảnh Hi đơn thuần chỉ là một tuyển thủ bình thường, nhưng không hề tầm thường, ở Lam Vũ mà thôi.

Kỳ lạ nhỉ, ở Lam Vũ kỳ lạ, vậy mà lại lòi ra một kẻ không kỳ lạ. Đây có tính là chuyện kỳ lạ hay không?




Tính cách của một người sẽ phần nào ảnh hưởng đến nghề nghiệp người đó chọn. Những người cầm nghề trị liệu, thường có điểm chung rằng họ sở hữu mắt quan sát thế cục tổng quát rất tốt, bình tĩnh không nóng nảy, ôn hoà không xốc nổi, tính cách hiền lành tử tế, có một sức bền sức dai rất tốt để có thể tự mình chống đỡ bản thân lúc lâm khó để chờ đồng đội đến cứu, không đến nỗi bị địch sờ gáy một phát là tạch ngay tại chỗ.

Xây dựng lưới phòng thủ vững chắc, từ đó tìm kiếm sơ hở địch, tùy thời cơ hành động.

Đây là phong cách đoàn đội, và dần dần cũng trở thành phong cách cá nhân của rất nhiều tuyển thủ Lam Vũ. Muốn có chỗ đứng ở Lam Vũ, bạn khó lòng không mạnh về phòng ngự.

Đặc biệt là thiên sứ thủ hộ nữa, đại diện cho phong cách phòng thủ phản công điển hình của Lam Vũ, càng có sức tự bảo vệ phòng thủ cao hơn mục sư nhiều, đừng quên rằng thiên sứ thủ hộ còn có thể tank được nữa đấy!

Nhớ trận tứ kết Hưng Hân Lam Vũ, ngay lúc Từ Cảnh Hi nghe tin bên phía Hưng Hân từ hai người kèm mình giảm thành một người, “mắt sáng rỡ lên” hào hứng hẳn, vì cậu định lợi dụng chỗ trống đó để thoát ra ngoài.

Giây phút đó, chợt tui cảm thấy một sự tự tin tưởng vào năng lực của bản thân rất mạnh mẽ toả ra từ Từ Cảnh Hi. Trị liệu nhà Lam Vũ tụi mình không chỉ biết phòng thủ tốt, còn tự biết tìm thời lật ngược thế cờ nữa kìa!

Có lẽ, chút “ngạo khí” của tuyển thủ mùa bảy, vẫn tồn tại trong Từ Cảnh Hi thiên sứ nhà Lam Vũ bọn tôi đó thôi. Cậu chợt toả ra khí phách tự lập, tự tin và cường hãn như thế, cảm giác ánh mắt cậu đúng thật toả ánh rạng rỡ, đúng như cái chữ “hi” rực sáng trong tên của mình.

Trên người Từ Cảnh Hi còn có một chỗ toả ra ánh sáng lấp lánh nữa. Đó chính là trái tim của cậu.

Thủ hộ chi tâm.

Có một so sánh hơi khập khiễng một chút, có một thứ gọi là “thiên tính của người mẹ”, tức bản năng bảo vệ và che chở trẻ con nhỏ của những người làm mẹ. Tui nghĩ rằng, những người cầm trị liệu, cũng có một thiên tính về bảo hộ đó.

Họ phải là những người có mắt nhìn đại cục tốt, luôn để ý quan tâm đến tình trạng của đồng đội và kịp thời ra tay giúp đỡ, đồng thời phải biết cách tự bảo vệ bản thân mình, không để người khác quá bận lòng vì bản thân.

Trên sàn đấu cũng vậy, mà dưới sàn đấu cũng vậy.

Còn nhớ lúc Từ Cảnh Hi thân trong khốn cục, ấy vậy mà nhìn đến tình cảnh của người Hưng Hân bao dung khuyết điểm lẫn nhau, cậu còn có thể đồng cảm với đối thủ nữa chứ. Dễ dàng cảm thông thấu hiểu cho người khác như thế, kẻ địch đã vậy, huống hồ là người trong nhà chứ.

Tui nghĩ rằng, Cảnh Hi ở Lam Vũ sẽ giống một vị tiểu ca ca ấm áp trong nhà nhỉ, luôn chú ý quan tâm đến cuộc sống của đồng đội, chiếu cố các em nhỏ hơn mình, nghe lời lễ phép với đội trưởng đội phó và các tiền bối.



Còn có một chi tiết nữa thể hiện sự tương tác siêu tốt giữa các thành viên Lam Vũ nữa, đồng thời thể hiện lòng tự tin của mỗi người bọn họ vào chính mình và vào lẫn nhau. Nhớ lúc Hoàng thiếu sau khi bị vây vừa được đồng đội chạy đến tiếp ứng, hắn đánh hơi thấy mùi có cơ hội, lập tức ra một mệnh lệnh ngắn gọn bảo Lão Trịnh và Cảnh Hi hãy cover cho hắn thực hiện mưu đồ, trong khi đó mệnh lệnh của đội trưởng Dụ Văn Châu trước đó chỉ lệnh cho hai người họ chỉ cần bảo hộ Hoàng thiếu rút lui an toàn ra là được.

inh Hồn Ngữ Giả của Từ Cảnh Hi luôn giữ khoảng cách để đảm bảo Dạ Vũ Thanh Phiền và Thương Lâm Đạn Vũ nằm trong phạm vi trị liệu. Cậu tự tin rằng chỉ cần không bị quấy rầy, mình có thể bảo vệ hai người rút lui an toàn.
Trịnh Hiên và Từ Cảnh Hi dù có quan điểm khác cũng phải phối hợp Hoàng Thiếu Thiên trước rồi tính sau. Tinh thần đoàn đội của Lam Vũ là thế đấy, dù trong bất kỳ trường hợp nào, họ đều sẽ cùng tiến cùng lùi.

Trận đấu đó của Lam Vũ, tui rất thích đoạn này, cảm giác như rằng, người Lam Vũ bao dung cho nhau đã thành thói quen, như hít thở, lại như sinh tử.

Họ phối hợp với nhau tốt như thế, tự tin rằng mình sẽ không làm đồng đội thất vọng, càng tin rằng khi mình cần thì đồng đội hỏi cũng không hỏi lập tức hỗ trợ mình ngay.

Tinh thần kỷ luật của Lam Vũ có lẽ không nghiêm nghị gò bó như Vi Thảo, nơi mà thiếu đấu chí hay lơ đãng như Trịnh Hiên bảo đảm bị hốt thẳng, nhưng ở Lam Vũ thì cái tinh thần đó lại nhiều hơn vài phần tự giác gắn kết với nhau.

Chất keo của Lam Vũ có lẽ không phải những dòng luật lệ hà khắc dài ngoằng, mà càng xuất phát từ những trái tim yêu thương, tôn trọng ưu khuyết của nhau, tự nguyện bao dung đồng bạn của mình.

Ở Lam Vũ, ai ai cũng có một thủ hộ chi tâm.

Đến giờ mới thấm câu Dụ đội dạy cho Lư bảo, “Trong cuộc chiến đoàn đội, ta sẽ không bao giờ cô độc.” Từ Cảnh Hi ở giữa một đoàn đội như thế, có phải cũng cảm thấy người khác cần cậu, và cậu cũng cần mọi người hay không?

Một mối quan hệ thiện nguyện và tươi đẹp biết bao, cứ như ánh ban mai nhẹ chiếu vào ánh mắt, hi quang mãi không tan.




Thật ra ban đầu tui còn hơi phân vân, nên đặt tên bài là “thủ hộ chi quang” hay là “thủ hộ chi tâm” đây? Bởi vì vốn muốn đặt “thủ hộ chi tâm”, như vậy sẽ hợp với Từ Cảnh Hi ở Lam Vũ, một Từ Cảnh Hi có thủ hộ chi tâm ở tại một Lam Vũ cũng có thủ hộ chi tâm.

Bọn các cậu, đều là người đi bảo vệ mùa hè của chúng ta cơ mà!

Đến kiếm khách tay đấm át chủ bài Dạ Vũ Thanh Phiền, cũng sở hữu một trái tim thủ hộ vô cùng mạnh mẽ của người kỵ sĩ, khi biết bao lần anh lấy thân chắn cho Sách Khắc Tát Nhĩ khỏi mưa bom bão đạn rồi kìa.

Đó gần như là bản năng xuất phát từ tâm, che chở giúp đỡ cho đồng đội của người Lam Vũ rồi. Mỗi một người, bởi thân mang khuyết điểm, đều cần bảo hộ. Đồng thời mỗi một người, cũng tự giác đùm bọc bảo vệ cho đồng đội của mình.

Bởi vậy mới nói, đặt “thủ hộ chi tâm” là quá hợp rồi, sao tui lại cố tình thay chữ “quang” vào đúng không?

Bởi vì cậu đó, Cảnh Hi à.

Ở Lam Vũ, ai cũng có thủ hộ chi tâm. Còn Từ Cảnh Hi cậu, lại là ánh sáng bảo vệ của chúng tôi.

Các chiêu của trị liệu hầu hết đều có hiệu ứng ánh sáng phủ xuống nhân vật đúng không. Ánh sáng đó, bảo vệ chở che chúng tôi hết đỗi dịu dàng, tiếp thêm cho chúng tôi lòng tin và sức mạnh, để chúng tôi tiếp tục chung tay thủ hộ Lam Vũ của chúng ta.

Nhìn thấy ánh sáng, như thấy kẻ thổi linh hồn hồi sinh. Linh Hồn Ngữ Giả, như ánh sáng dẫn lối cho mỗi người Lam Vũ có thể tìm đến và phát huy thủ hộ chi tâm của mình trên chiến trường một cách không lo không nghĩ.



Từng đọc một bạn fan trung nói rằng, tên nhân vật trong truyện đặt rất xứng rất hợp với tính cách hoặc đặc điểm của người đó. Tên của Từ Cảnh Hi có một chữ Hi, của Tống Hiểu có một chữ Hiểu, đều tự mang ánh sáng. Tên của người Lam Vũ bọn mình xem ra đều rất sáng sủa đó.

Vậy nên, dù chữ “tâm” ban đầu này hợp với Lam Vũ, nhưng tui vẫn mạn phép đổi thành chữ “quang” này vì Cảnh Hi. Nó vừa thể hiện được cái tên rạng rỡ của cậu, vừa thể hiện ánh sáng màu trắng của cậu hồi sinh cứu chữa cho nhân vật trong game, cũng như mang lại nguồn sống và hi vọng tươi mới trong lòng đồng đội của mình.



Hồi xưa lúc An Văn Dật bị ngoại giới nghi ngờ chửi mắng, tui nhớ lúc mình bênh Tiểu An từng nói rằng tui không thích cách gọi “trị liệu của Hưng Hân” này, nghe ra rất không tôn trọng tuyển thủ, giống như đến cái tên của người ta cũng không nhớ nổi.

Với đội ngoài đã vậy, giờ với đội nhà Lam Vũ, thì càng phải vậy. Hi vọng rằng sẽ không ai gọi Từ Cảnh Hi bằng “trị liệu của Lam Vũ” trống trơn không tên không họ, nghe rất hững hờ, rất lạnh nhạt, rất vô tâm đó. Tên cậu ấy đẹp như thế, cớ sao lại không thể gọi cậu ấy là Từ Cảnh Hi?

Từ Cảnh Hi, chủ nhân của Linh Hồn Ngữ Giả, kẻ thổi linh hồn sống vào vạn vật, là trị liệu của Lam Vũ bọn tôi.
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook