Sào huyệt [Fuuka] Lan Nhược Hiên - Góc nhỏ để hóng gió ngắm hoa

Mạc Tư

Yên phân phân, vũ ngân ngân, hết chỗ điền
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
468
Số lượt thích
4,036
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu, Sở nữ vương, Mộc nữ thần
#1

LAN NHƯỢC HIÊN

Chỉ là góc nhỏ mỗi khi thơ thẫn lại đến ngắm hoa nở, nghe gió thổi, ngẫm nhân sinh,
a.k.a góc tự kỷ.

Thuận tiện cũng tổng hợp list bún edit, list bún được rec, list bún ngắm nghía tăm tia,....
thêm ba mớ lảm nhảm gì đó chưa biết (o。_。)o

Thỉnh khách ghé nhà bỏ qua nếu mình não tàn viết bậy,
Đến chơi cũng đừng quên để lại vài dòng.

(Fuuka không còn vô gia cư nữa ╭( ・ㅂ・)و )
 

Mạc Tư

Yên phân phân, vũ ngân ngân, hết chỗ điền
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
468
Số lượt thích
4,036
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu, Sở nữ vương, Mộc nữ thần
#2
Tự giới thiệu một chút:

- Nick forum là Mạc Tư Thân Ngoại, cắt chữ từ câu "Mạc tư thân ngoại vô cùng sự, thả tận sinh tiền hữu hạn bôi".
-
Tham gia discord TCCT dưới tên: Fuuka, nickname thì thay đổi linh hoạt tùy tâm trạng.
-
Ngày sinh: 02/08
-
Về Cp yêu thích thì tương đối linh hoạt, sơ tâm là Diệp Tranh, về sau mở rộng thêm Tán Tu, Dụ Sở, chính phó và các thể loại tà giáo, đọc được nhiều thể loại, nhưng có hơi kén chọn (fic có nội dung, hành văn tốt, nhân vật ko OOC,...).


Danh sách fanfic mình đã dịch:

Một số fanfic đang thực hiện và lịch đăng:
Tuổi mười tám của bọn họ
[Diệp Tu] Thính Vũ
[Hoàng Thiếu Thiên] Nếu đã mộng, mộng phải đủ điên
[Tiêu Thời Khâm] The Best Mechanic
[Sở Vân Tú] Tài Liệu Phân Tích
[Ngô Tuyết Phong] Gặp lại
[Toàn viên] Tài liệu: All Knows - Tài liệu chính thức bên lề
[Diệp Tranh] Tài liệu: quên tên rồi
[Sở Tô] Một đời buồn
[Song Hoa] Việc Chúng Ta Chưa Làm
[Song Hoa] Thịnh hạ quang niên
Một số Projects đã và đang tham gia:
[Toàn viên] Cộng Hòa Quốc chi Kiếm
[Mừng SN Sở Vân Tú 2019] Yên Vũ Thiên Thanh

[R18] Không Sơn Điểu Ngữ
[All Sở All] Chúng Tinh Phủng Tú
[Toàn viên] Tung Hoành -> Giai đoạn chuẩn bị

Fic đang ngắm nghía:
[Hàn Trương - Toàn Viên] Đề Hồ
[Diệp Lạc] Không Không Ca
[Song Hoa - Dụ Hoàng] Nhâm Phiêu Diêu
[Toàn Viên] Mobius
[Sở Tô] Hoa dạng niên hoa
Góc lảm nhảm:

- Kinh Nghiệm Edit (1)
- Tản mạn dịch từ Thúy Ngọc
- Đề Hồ tóm tắt

- [Diệp Sở] Số Kiếp Đã Định
- Cảm nhận Đề Hồ (Khách mời danh dự @FanPD )

updating....
 
Last edited:

ButNgonPhi

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
497
Số lượt thích
6,224
Location
Hàng Châu
Fan não tàn của
Team Tiểu đội trưởng, Sở-Tô-Nhu-Quả-Đới
#3
Fuuka sensei, xin hãy nhận cái quỳ nè của em!!!!!

Senseiii vạn tuế !!! Mỹ nữ thâm tàng bất lộ!!! Mừng tân gia !!!
 

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#4
Há há há, cung hỉ cũng hỉ.

Thấy câu “không còn vô gia cư nữa”, cảm thấy tự hào đến lạ!!!

Có nhà rồi, quẫy lên thôi, sensei!
 

Mạc Tư

Yên phân phân, vũ ngân ngân, hết chỗ điền
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
468
Số lượt thích
4,036
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu, Sở nữ vương, Mộc nữ thần
#5
Một Vài Kinh Nghiệm Khi Edit (1)
Một vài kinh nghiệm khi edit mình tổng hợp được và rút ra cho bản thân, quý vị xem không hợp ý cầu bỏ qua.
(Nguồn tham khảo từ nhà: https://tuyettrentay.wordpress.com)
Nguyên tắc 1: Cẩn thận.
Có những lỗi khi mới tập edit rất dễ sai, mà edit có kinh nghiệm thiếu cẩn thận cũng dễ vướng phải.
Ví dụ: Xảo quả là loại bánh trong Khất xảo tiết, lúc đầu mình đã edit thành hoa quả được bày khéo léo, Xá nhân là người đi theo hầu, đây là từ cổ, lúc đầu mình edit thành người có ơn, Kiếm hoa là tên một loại cây, lúc đầu mình tưởng là tên một thế kiếm…

=>Phải luôn kết hợp nhìn bản Hán việt và bản Vietphrase, không chỉ chăm chú nhìn vào bản Vietphrase một nghĩa. Gặp từ nào thấy nghi ngờ phải tra cứu ngay, trước hết là tra cứu bằng Google (dùng dấu ngoặc kép "..."kết hợp với dấu + để loại bỏ những kết quả không cần thiết). Nếu tìm bằng Google không ra, bôi đen từ cần tra ở QT, bấm chuột phải chọn Baikeing, QT sẽ kết nối với Baike, copy đoạn giải thích về từ cần tra, mở một QT mới, để phần mềm dịch và đọc hiểu. Nếu có lỗi không kết nối được với Baike, copy từ tiếng Trung đó rồi tìm với Google, lưu ý dùng dấu ngoặc kép.

Nguyên tắc 2: Điều chỉnh ngữ pháp tiếng Việt và tiếng Trung
Trước khi viết/gõ một câu nên tự hỏi, chủ ngữ đâu, vị ngữ đâu, rất nhiều bản edit rơi vào trường hợp câu không có chủ ngữ, nếu không có tất nhiên thì nên tự thêm vào. Có thể xét câu theo thứ tự: Chủ ngữ + động từ + vị ngữ để viết câu cho đúng.

Thứ tự từ: thứ tự từ trong tiếng Việt và tiếng Trung khác nhau, cần thay đổi lại cho phù hợp. Cũng cần phải tùy thể loại đang dịch mà đảo từ, văn hiện đại nên đảo hết về thứ tự từ tiếng Viết, văn cổ trang có thể xét văn phong, ngữ cảnh, vần điệu mà đảo cho thích hợp.

Tiếp đến là dấu câu, bản được QT dịch thường có dấu chấm, phẩy không phải là chính xác nhất, cũng hay có dấu ";" có thể tự ngắt câu, thay đổi dấu cho phù hợp.

Tiếp nữa là về trạng ngữ, câu trong tiếng Việt thường viết trạng ngữ ở đầu câu, nhưng trong tiếng Trung thì chủ ngữ thường ở đầu câu.
VD: QT sẽ dịch ra là: Ta mấy ngày nữa sẽ tới thăm nàng.
Nên chuyển thành: Mấy ngày nữa, ta sẽ tới thăm nàng.
Hoặc: Hôm nay ta ở chợ nghe tin đồn về ngươi.

Nên chuyển thành: Hôm nay ở chợ, ta nghe tin đồn về ngươi.

Trong tiếng Trung, chủ ngữ rất hay ở đầu câu, nhưng trong tiếng Việt thì không phải lúc nào cũng thế, ngoài trường hợp trạng ngữ, các trường hợp khác bạn cũng nên cân nhắc để viết câu cho đúng.
VD: Cậu nếu không bận, ở lại chơi đi.
Nên viết là: Nếu cậu không bận, ở lại chơi đi.

Nguyên tắc 3: Ngôi xưng trong tác phẩm
Ngôi xưng trong tiếng Việt rất phong phú và đa dạng, nhưng ngôi xưng trong tiếng Trung khi QT dịch ra đều là ta và ngươi, tương tự như I và you trong tiếng Anh, nhưng khi dịch sang tiếng Việt, cần tự chuyển đổi cho phù hợp.
Con cái nói với trưởng bối, hãy gọi cha/mẹ/chú/bác/ cô / dì/ thúc/ bá/ cô cô/ phụ thân/ mẫu thân…., trưởng bối nói với con cháu, có thể xưng ta hoặc cha/mẹ/ chú/ bác… gọi bậc con cháu là con hay cháu.
Áp dụng tương tự khi nhân vật xưng hô với huynh/đệ/tỷ/muội của mình. Từ các ngươi có thể thay bằng mọi người, mấy đứa… Còn khi là hai người đang yêu nhau thì tùy trường hợp mà lựa chọn ngôi xưng cho phù hợp.

Điều tiếp theo phải nói khi viết về ngôi xưng đó là hai từ nàng và hắn.
Trước hết là từ hắn, từ này giống từ he trong tiếng Anh, tức là dùng thay cho người là nam khi được nhắc tới. QT đều dịch là hắn, còn khi edit nên lựa chọn cho phù hợp. VD khi nhắc tới nhân vật nam đã lớn tuổi, không nên dùng từ hắn, hãy dùng ông ấy, ông ta (thường dùng trong câu văn tường thuật), bác ấy, thúc ấy, bá ấy, chú ấy (thường dùng trong lời nói của các nhân vật với nhau)…
Khi một số nhân vật nói về lão gia, công tử, hay hoàng thượng với người khác, cũng vẫn dùng từ hắn, trong trường hợp này nên thay bằng từ người hoặc ngài để thể hiện sự tôn trọng, lưu ý là vẫn phải tùy trường hợp. VD như cha con Hoắc Quang nhắc tới Lưu Phất Lăng vẫn dùng từ hắn, vì bọn họ chắc chắn là không coi trọng hoàng thượng.
Có một trường hợp nữa, đó là khi trong truyện có người mang thai và nói về đứa con trong bụng mình, khi đó QT cũng dùng từ hắn. Từ hắn trong trường hợp này, có thể dùng từ hay bé yêu hay gì đó tùy hoàn cảnh. Hoặc khi đề cập tới một bé trai rất nhỏ, QT cũng dùng từ hắn, khi đó hãy dùng từ nó hoặc lựa chọn khác của bạn cho phù hợp.
Khi một cô gái nhắc về người mình yêu, thay vì từ hắn hãy dùng từ chàng hay huynh ấy.

Áp dụng tương tự với từ nàng, từ này chỉ dùng phù hợp khi nhắc tới một cô gái trẻ, khi nhắc tới một phụ nữ đã lớn tuổi hãy dùng bà ấy, bác ấy, cô ấy…, và khi nhắc tới một đứa bé gái cũng không nên dùng từ nàng, hãy dùng nó, cô bé, bé… tùy trường hợp.
VD: Khi gặp mẹ thiếp, nàng có hỏi, chàng hãy…
Câu đúng là: Khi gặp mẹ thiếp, có hỏi, chàng hãy…
Hoặc: Khi gặp mẹ thiếp, mẹ có hỏi, chàng hãy…


Khi nhân vật nhắc tới một người phụ nữ mà mình ghét, cũng đừng nên dùng từ nàng, ghét như thế thì gọi nàng sao được, hãy dùng từ nàng ta, cô ta hay thậm chí là ả ta. Khi từ này dùng để nhắc tới một người phụ nữ có thân phận cao quý cũng nên chọn thay bằng người, hay cho phù hợp.

Khi truyện thuộc thể loại xuyên không, là lời kể của nhân vật nữ chính, thay vì dùng ngôi xưng ta, hãy dùng “tôi”, thậm chí khi cô ấy gọi những người khác có thể cũng không dùng mấy từ cổ kiểu như huynh/đệ/ tỷ/ muội…, hoặc cô ấy cũng không xưng là thiếp, ngôn từ của người hiện đại bây giờ khác xưa mà

Khi cha mẹ hay trưởng bối nhắc tới con gái/cháu gái của mình, cũng không nên dùng từ nàng, hãy dùng từ con bé, , hay em con/em cháu, chị con/tỷ của con/chị cháu/tỷ của cháu (nếu nói với con/cháu của mình).

Khi huynh tỷ/ đệ muội nói về chị/em của mình, cũng không nên dùng mãi từ nàng, hãy dùng tỷ ấy/muội ấy.

Nguyên tắc 4: Hãy cảnh giác, không phải lúc nào QT cũng đáng tin.
Đó là trong trường hợp có ba từ A B C cạnh nhau, QT ghép A và B để dịch nghĩa, trong khi câu đúng phải là để A tách riêng, ghép B và C để dịch nghĩa hoặc ngược lại. Trường hợp này thì phải cảnh giác thôi.
VD: Hán Việt: Thượng bạch hạ thanh đích ngọc diện thượng.
QT: Trên Nam Kinh thanh đích ngọc diện trên
Bởi vì Bạch Hạ là tên gọi khác của Nam Kinh, QT gộp từ bạch hạ dịch thành Nam Kinh.

Đúng phải là: Mặt ngọc trên trắng dưới xanh/ Mặt ngọc nền xanh điểm trắng.

Nguyên tắc 5: Chỗ nào nên dùng từ Hán việt, chỗ nào nên dùng từ thuần Việt.
Quá nhiều từ Hán việt sẽ khiến người đọc không hiểu, còn dùng từ thuần Việt quá sẽ làm giảm độ hay của tác phẩm, nhất là với truyện cổ đại. Áp dụng như thế nào thì tùy thuộc vào vốn từ và khả năng linh hoạt của người dịch.
Một số ví dụ:
  • Hữu thuyết hữu tiếu: vừa nói vừa cười.
  • Tựa tiếu phi tiếu: Như cười như không, hay cười như không cười,....
  • Nương: mẹ.
  • Lão bà: vợ/thê tử/ nương tử…
  • Lão công: chồng/phu quân/trượng phu…
  • Lão nhân gia: ông lão/ông cụ/bà cụ/bà lão tùy trường hợp, lão bà bà nên chuyển thành bà cụ.
  • Thanh âm: giọng nói, tiếng nói, âm thanh, tiếng động… tùy trường hợp cho phù hợp.
  • Thân ảnh: bóng, hình bóng, hình ảnh…cho phù hợp.
  • Hỉ bà (trong đám cưới): bà mối.
  • Tranh thủ tình cảm: tranh sủng (do Hán Việt bị dịch thẳng ra)
  • Sườn phi: như trên, từ đúng là Trắc phi, vì trắc nghĩa là sườn.
  • Đủ loại quan lại: từ đúng là bách quan.
  • Bất quá: nên dùng là cùng lắm, nhưng mà, có điều…tùy trường hợp.
  • Thủy chung: ở tiếng Việt từ này nghĩa là tình cảm không thay đổi, nhưng từ Hán việt này trong một số trường hợp nghĩa là từ đầu tới cuối.
  • Nhảy dựng lên: không phải lúc nào cũng là nhảy dựng lên, có chỗ sẽ là đứng bật dậy.
  • Liền: trong bản convert, từ liền này có rất nhiều, tùy trường hợp bạn nên chuyển thành: thì, sẽ, đã, rồi…, chỉ dùng từ liền trong trường hợp chỉ một hành động diễn ra ngay sau đó, còn là hành động trong quá khứ, nên dùng từ đã.
  • Là, thì là, chỉ là, cũng là, có là…: những từ này phần lớn nên bỏ đi hoặc thay đổi cho phù hợp.
Nên chú ý thêm là liên từ QT dịch ra thường không nên sử dụng, nên chọn liên từ cho phù hợp với câu của mình.
  • A ở cuối câu: từ a này làm câu văn giảm tính nghiêm túc. Tương tự với từ nha ở cuối câu. Tùy tình bỏ hoặc đổi từ khác
  • Từ tượng thanh: phần lớn từ tượng thanh bị dịch ra đều là từ kỳ cục, bạn phải tự hình dung xem tiếng động đó thực tế thế nào để dùng từ cho phù hợp. VD: QT dịch là cánh cửa kêu chi nha. Làm gì có cánh cửa nào kêu như này, từ đúng là kẽo kẹt.
  • Ba: tùy trường hợp sẽ là Bốp hoặc Bộp, VD: tiếng cái tát là Bốp chứ làm gì có tiếng cái tát là Ba.
  • Tất cả cách trường hợp khác cũng vậy, tiếng động là ầm ầm, vù vù, ào ào, choang, leng keng, róc rách, vi vu….
  • Đem: khi một câu có một hành động được QT dịch ra đều có từ đem, từ này cần phải bỏ đi, chỉ có một số vô cùng ít trường hợp nó là đem thật thì mới giữ lại.
  • Hướng, hướng về phía: từ này chỉ phương hướng, tùy trường hợp cỏ thể lược bỏ hoặc thay từ cho phù hợp.
  • Cùng: từ này phần lớn trường hợp nên dùng là “và” sẽ đúng hơn.
  • Như thế nào: hầu như câu hỏi nào QT dịch ra cũng có từ này, nhưng phần lớn nên thay bằng từ khác, có thể là vì sao, sao, sao mà, sao lại…tùy trường hợp.
  • Sao ở cuối câu hỏi: hầu như câu hỏi nào được QT dịch cũng có từ sao ở cuối câu, tất nhiên dùng thì không sai, nhưng đọc nhiều sẽ lặp từ và chán, có thể thay bằng các từ cuối câu hỏi khác như, à? Hả? thế sao? Ư?…
  • Vì cái gì: rất nhiều câu hỏi QT dịch ra cũng có từ vì cái gì, như đã nêu ở trên, dùng nhiều sẽ chán mà có khi còn không hợp lý, có thể chuyển thành vì sao? Sao?
  • Tất cả đều là: chỉ có đầy một thứ gì đó.
  • Đông tây: không phải lúc nào cũng là đông tây, nó có nghĩa là gì đó, cái gì đó.
  • Cà lơ phất phơ: lăng nhăng, cợt nhả (tùy ngữ cảnh mà dùng)
  • Nghiêng nghiêng ngả ngả: Chân nam đá chân chiêu, lảo đảo, lảo đà lảo đảo, loạng choạng, loạng chà loạng choạng, thất tha thất thểu….
  • Nguyên lai: từ đúng là hóa ra, lẽ ra.
  • Phi thường: rất, vô cùng, hết sức…
  • Cư nhiên: Lại, lại có thể…
  • Nghĩ muốn: chỉ là muốn thôi, bỏ từ nghĩ đi.
  • Trừ bỏ: ngoài, ngoài ra.
  • Ngày thứ hai: một số trường hợp phải là ngày hôm sau mới đúng.
Khi edit cũng nên xem bản tiếng Trung, dù rằng không biết nghĩa nhưng tiếng Trung là chữ tượng hình, một vài trường hợp chỉ cần nhìn chữ tiếng Trung là hiểu để giải thích được.

Từ chuyên ngành của một số lĩnh vực cũng cần chú ý, có một số từ phải giữ nguyên Hán việt mới đúng, nhưng QT lại dịch thẳng ra, muốn biết tất nhiên phải hỏi Google sama.
Nguyên tắc 6: Đoán bừa cũng nên có căn cứ.
Vì một số từ QT không tra nghĩa được, mà tra ở chỗ khác cũng không được nên phải đoán bừa, nhưng cũng đừng bậy quá. Nên liên hệ nội dung đoạn trước và đoạn sau, cố gắng suy đoán xem từ không dịch được đó là nghĩa gì.
 
Last edited:

Mạc Tư

Yên phân phân, vũ ngân ngân, hết chỗ điền
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
468
Số lượt thích
4,036
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu, Sở nữ vương, Mộc nữ thần
#6
Tản mạn về việc dịch từ Thúy Ngọc- 翠玉

Thúy Ngọc -翠玉 - ý chỉ loại ngọc màu xanh, QT thường dịch là Ngọc Bích, đôi lúc editor có thể dịch là Ngọc Phỉ Thúy.
Cơ bản hai cách dịch này đều đúng, vì hai loại ngọc này đều có màu xanh tương tự nhau
Về bản chất thì Ngọc Bích (Nephrite) khác với Ngọc Phỉ Thúy, vốn là ngọc Cẩm Thạch (Jadeite) đạt những phẩm chất nhất định. Nhưng thời xưa, người ta chưa thể phân biệt được hai loại ngọc ở cấp độ phân tử, nên có lẽ xem hai loại ngọc này là một, chỉ khác nhau ở phẩm chất.

Phẩm chất (tính chất) khác nhau của hai loại ngọc này, thì Ngọc Bích (Nephrite) là loại đá chỉ có màu xanh hoặc trắng sữa (Dương Chi Bạch Ngọc), trong khi Cẩm Thạch (Jadeite) là loại đá quý có nhiều màu sắc hơn, bao gồm nhiều tông xanh, đỏ, hồng, tím, đen, trắng,... Đặc biệt Ngọc Phỉ Thuý (翡翠) là tên gọi của loại Ngọc Cẩm Thạch đẹp nhất được đặt tên theo lông của loài chim bói cá (phỉ là đỏ, thúy là xanh). Thế nên nếu xét từ nguồn gốc tên gọi này, Ngọc Phỉ Thúy chỉ có thể là Ngọc Cẩm Thạch (Jadeite).

Nhưng bởi vì người xưa không phân biệt được Ngọc Bích và Ngọc Cẩm Thạch xanh, nên đôi khi xem Ngọc Phỉ Thúy bao gồm cả Ngọc Bích. Một số bài viết ngày nay cũng gom hai loại ngọc này lại như vậy.

Nói chung, tùy trường hợp có thể dịch Thúy Ngọc = Ngọc Bích = Ngọc Phỉ Thúy.
Tuy nhiên nếu ngọc được miêu tả có thêm màu đỏ, vậy khẳng định đó là Ngọc Phỉ Thúy. Hoặc nếu ngọc được miêu tả là loại ngọc cứng (硬玉), ngọc cực phẩm, ngọc tốt nhất, xịn nhất, thì đó cũng nên là Ngọc Phỉ Thúy. Bởi vì Ngọc Cẩm Thạch có độ cứng cao hơn Ngọc Bích, phẩm chất tốt nhất của Ngọc Cẩm Thạch cũng cao hơn Ngọc Bích.

 
Last edited:

Phong hạ

điền cho hết, trường phong kiếp kiếp, tẫn tự vân
Thần Lĩnh
Bình luận
478
Số lượt thích
950
Team
Yên Vũ
Fan não tàn của
Sở Vân Tú
#7
Đề Hồ tóm tắt
(Update 31.12)

Tác giả: Nam Nghê Loan
Link cv: Đang dịch - [Hàn Trương - Toàn viên] Đề Hồ
Dân quốc, toàn viên, chính phó, HE
Tình trạng: chưa hoàn​

Setting nhân vật (chôm của Lá )
Hàn Văn Thanh = Đại đương gia = Mạc gia (Đại Mạc Cô Yên)
Thân phận thật: Đội trưởng quân phiệt
Tôn Triết Bình = Nhị đương gia = Lang gia (Lạc Hoa Lang Tạ)
Thân phận thật: Con nuôi Đại soái
Trương Giai Lạc = Tam đương gia = Hoa gia (Bách Hoa Liễu Loạn)
Thân phận thật: Chưa biết, vốn là đệ tử sư phó chế pháo
Lâm Kính Ngôn = Sư gia = Lãnh Ám Lôi
Thân phận thật: Đặc công tình báo
Tần Mục Vân = Tần Thần Can
Thân phận thật: Chưa biết
Phương Duệ = Hải chưởng quầy (Hải Vô Lượng)
Ko phải người của Hùng Đồ Sơn, do Hưng Hân phái tới liên lạc
Thân phận thật: Chưa biết, vốn là cô nhi làm nhiều nghề khó nói để kiếm sống
Trương Tân Kiệt = Dược thương thiếu gia
Dụ Văn Châu = Quân phiệt thiếu gia
Tiêu Thời Khâm = Thương điếm thiếu gia
Tôn Tường = Quân phiệt thiếu gia, biểu đệ Dụ Văn Châu
Lý Hiên = Y thường điếm thiếu gia, biểu ca Trương Tân Kiệt
Ngô Vũ Sách = Hương cao điếm thiếu gia, hàng xóm Lý Hiên
Hoàng Thiếu Thiên = Phó quan của Dụ Văn Châu
Tống Hiểu = Dụ gia tướng lĩnh
Bạch Ngôn Phi = Trương gia tiểu quản gia
Tống Kỳ Anh = con nuôi Trương Tân Kiệt
==============================
Tóm Tắt
Giọng văn tóm tắt của mị có hơi não tàn,
nhưng Đề Hồ là 1 tác phẩm có văn phong đặc sắc, dí dỏm, cảm động và nhân văn.

Hàn Trương - Nhấc Bầu------(tên tục: Cướp vị phu nhân về làm quân sư - Hàn thổ phỉ x Trương thiếu gia)
Đề Hồ 01:

- Sơ tuần tháng chạp: Trương thiếu gia (Trương) nhận được thư Hùng Đồ sơn mượn dược liệu, kỳ hạn 25 tháng chạp.
- 15 tháng chạp: Hùng Đồ sơn kế hoạch hạ sơn cướp nữ nhân Sa gia, giết gà dọa khỉ Trương gia.
Đề Hồ 02:
- 16 tháng chạp: Tứ phu nhân Sa gia bị bắt, Dụ gia Hoàng phó quan (Hoàng) quay về trợ giúp Trương gia.
- 18 tháng chạp: Trương đến ngã ba Hùng Đồ sơn gặp mặt Hoa tam đương gia (Lạc).
- 20 tháng chạp: Hoàng về đến Tước Hà trấn.
- 21 tháng chạp: Trương đến nhà biểu ca Lý Hiên.
- 23 chạp: Lang nhị đương gia (Tôn) trở về, Hùng Đồ sơn hội họp thống nhất chuyện bắt người.
Đề Hồ 03:
- 25 tháng chạp:
+ Buổi trưa: Trương còn tâm tư hát hí khúc, hạ nhân được về sớm ăn Tết, chỉ còn Bạch quản gia ở lại luộc sủi cảo.​
+ Giờ dậu: Trương pha trà tán gẫu, ngồi đợi thổ phỉ đến bắt đi.​
+ Giờ hợi hai khắc: Hùng Đồ sơn gõ cửa lớn Trương gia, Trương mời Mạc đại đương gia (Hàn) vào trong tiếp chuyện.​
+ Giờ hợi bốn khắc: Chờ giờ Tý mới bắt người, Trương mời thổ phỉ ăn sủi cảo.​
+ Giờ hợi sáu khắc: Chuẩn bị xuất phát.​
+ Giờ tý: Trương ôm đồ cưới theo Hàn về Hùng Đồ sơn.​
- 28 tháng chạp: Lý Nghệ Bát tại Trân Hào lâu kể chuyện Mạc gia đêm tối rước dâu.
Đề Hồ 04:
- 25 tháng chạp:
+ Giờ tý bốn khắc: Hàn ôm Trương về núi, Lạc tiếp ứng, Trương ngủ ngon lành.​
+ Giờ tý sáu khắc: Về đến Hùng Đồ sơn​
+ Giờ sửu: Giữa sảnh lớn Hùng Đồ sơn, Hàn lột áo sờ soạng Trương.​
+ Giờ sửu ba khắc: Trương đến ngủ phòng Hàn. Hàn sang ngủ nhờ phòng Lâm, cùng với Tôn, Lạc, Lâm, Tần tìm cách hù dọa Trương.​
+ Giờ dần: Tôn Lạc ngủ chung, xoạt, rách quần.​
Đề Hồ 05:
- 25 tháng chạp:
+ Buổi trưa: Hàn tìm cách thông báo với thuộc hạ việc kết hôn với Trương. Hàn lo lắng thu xếp chuyện ăn uống của Trương.​
+ Buổi trưa ba khắc: Trương ăn no bắt đầu sắp xếp bài trí phòng ở.​
+ Giờ mùi: Tôn tìm kim chỉ vá quần cho Lạc, gặp Trương cho mượn quần.​
+ Giờ thân: Trương dò thăm chuyện tình trên Hùng Đồ sơn, nghi vấn thân phận của Hàn.​
+ Giờ Dậu: Hàn gọi Tưởng Du lại thăm hỏi hành động của Trương, vẫn lo lắng chuyện ăn uống của Trương​
+ Giờ Dậu một khắc: Ăn mì, Hàn nhường cho Trương quả trứng chần nhưng nhất quyết không đi gặp mặt. Hàn kể lại chuyện xưa của mình. Trương đến phòng Diêu tỷ, Tôn Lâm Lạc xúi Hàn đi đánh ghen.​
+ Giờ Dậu ba khắc: Trương tìm Diêu tỷ tán gẫu, nghe kể chuyện cũ, phát hiện sơn đạo bí mật.​
+ Giờ Dậu năm khắc: Hàn đến phòng Diêu tỷ đánh ghen, vác Trương về, bị thương, bôi thuốc. Trương cởi đồ chứng minh trong sạch.​
+ Giờ Tuất: Hàn Tôn Lâm Lạc lại vào phòng hội họp.​
+ Giờ Hợi: Trương xem mật thư, lẩm bẩm tự nói, xem xong đốt thư đi ngủ.​
Đề Hồ 06:
- 26 tháng chạp:
+ Giờ Thìn: Trương tìm Hàn bôi thuốc.​
+ Giờ Thìn ba khắc: Trương ăn sáng ở chỗ Hàn, ngồi giường tê chân.​
+ Giờ Thìn năm khắc: Hàn đòi đi chịu phạt. Tần tìm Trương xin giúp đỡ.​
+ Giờ Tỵ: Trương nhờ Quý Lãnh phao tin cho Diêu tỷ.​
+ Giờ Tỵ một khắc: Trương đến sảnh lớn giả bệnh, bịa chuyện, diễn trò, luận lý lẽ khiến Hàn khỏi chịu phạt. Diêu tỷ đòi xuống núi. Hàn cõng Trương về phòng.​
+ Giờ Tỵ sáu khắc: Trương về đến phòng mới thấy ngượng ngùng, giả bộ đi ngủ tránh mặt Hàn​
+ Buổi trưa hai khắc: Hàn nấu cho nước đường gừng cho Trương.​
+ Giờ Mùi sơ khắc: Diêu tỷ đến phòng chào từ biệt Trương, giúp Trương đưa thư cho Lý Hiên, nhờ Trương tặng lại áo bông mình may cho Hàn. Hàn đưa Diêu tỷ xuống núi.​
+ Giờ Thân hai khắc: Tôn Lạc nằm ôm nhau trong phòng thảo luận chuyện Hàn Trương, không đóng cửa sổ, chưa kip tuột quần thì Trương đến gõ cửa.​
+ Giờ Thân bốn khắc: Trương cùng Tôn Lạc uống trà tán gẫu, vá quần giúp Lạc, tính chuyện xem bệnh cho anh em trên núi.​
+ Giờ Dậu một khắc: Hàn mua gà trở về. Trương muốn Hàn tự tay làm gà nấu cho Trương ăn.​
+ Giờ Dậu hai khắc: Hàn xuống bếp học cách cắt cổ gà, máu văng tung tóe. Trương đến xem, giúp Hàn lau mặt.​
+ Giờ Dậu bốn khắc: Trong lúc chờ đầu bếp nhổ lông gà, Trương đề nghị chuyện xem bệnh. Hàn chặt thịt gà, Trương giúp lau mồ hôi.​
+ Giờ Tuất: Hàn đút Trương nếm thử thức ăn.​
+ Giờ Tuất sơ khắc: Trương kêu Tưởng Du dọn cơm mời Tôn Lạc Lâm cùng đến ăn.​
+ Giờ Tuất hai khắc: Cơm nước xong, Trương lại tìm Hàn bôi thuốc.​
+ Giờ Tuất năm khắc: Hàn đến phòng Trương tặng túi đồ ăn ngọt.​
- 27 tháng chạp:
+ Giờ Tỵ: Trương mở sạp khám bệnh.​
+ Giờ Tỵ năm khắc: Tần đến khám mở hàng, sau đó mọi người cũng theo đến rộn ràng.​
+ Buổi trưa sơ khắc: Hàn đến mài mực cho Trương kê đơn thuốc.​
+ Buổi trưa bốn khắc: Hàn giận dỗi Trương.​
+ Giờ Mão năm khắc: Hàn Tôn Lâm Lạc hội họp, Lâm xúi Hàn mua đồ cưới.​
+ Giờ Tuất sơ khắc: Tưởng Du chuẩn bị xuống núi mua đồ, Hàn đến hỏi Trương cần mua gì.​
- 28 tháng chạp:
+ Buổi trưa sáu khắc: Hàn lại nấu nước đường gừng nhờ người chuyển cho Trương. Trương nấu trà thanh nhiệt nhờ người chuyển cho Hàn.​
+ Giờ Thân hai khắc: Hàn Tôn đối luyện (Tổng công LM so tài nhaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa)​
+ Giờ Thân sáu khắc: Trương đặt đồ ăn cho anh em trên núi. Hàn lại dỗi.​
+ Giờ Dậu: Đoàn người Tưởng Du mua đồ về núi.​
+ Giờ Dậu hai khắc: Trương bày tiệc rượu trên Hùng Đồ sơn.​
+ Giờ Dậu bốn khắc: Lạc mời rượu Trương, Trương sau về phòng ngủ trước, Lạc gục tại bàn.​
+ Giờ Tuất sơ khắc: Tôn đỡ Lạc về phòng, Hàn đến phòng chăm Trương say rượu.​
+ Giờ Tuất hai khắc: Tôn Lạc say rượu, không kịp chờ, "cửa phòng play".​
+ Giờ hợi sơ khắc: Chuyện tình Hàn Trương lan khắp nơi.​
- 29 tháng chạp:
+ Giờ Tỵ sơ khắc: Trương tỉnh dậy thấy thổ phỉ xếp hàng cắt tóc.​
+ Giờ Tỵ bốn khắc: Trương hẹn cắt tóc cho Lạc.​
+ Buổi trưa bốn khắc: Chuẩn bị cắt tóc cho Lạc.​
+ Buổi trưa sáu khắc: Hàn Tôn ngắm Trương cắt tóc cho Lạc.​
+ Giờ Tuất sơ khắc: Hoàng hậu nương nương tứ vật (Trương tặng quà tết cho mọi người).​
+ Giờ Tuất bốn khắc: Hàn không nhận quà tìm Trương để trả. Trương đưa áo lông cho Hàn thử, lại nhắc Diêu tỷ, cãi nhau, giận dỗi.​
+ Giờ Tuất sáu khắc: Hàn Trương giảng hòa.​
+ Giờ hợi: Tắt đèn đi ngủ.​
Đề Hồ 07:
- Giao thừa: Trương Tân Kiệt say tỉnh.
+ Giờ Tỵ: Lạc đốt pháo, Lâm dán câu đối, Hàn đi mượn hồ dán gặp Trương đang tắm.​
+ Giờ Tỵ sáu khắc: Trương thấy trước của dán liên hôn.​
+ Buổi trưa: Trương tìm Hàn nhờ gửi bao lì xì cho Tống.​
+ Giờ Mùi: Trương đi xem kịch, được thổ phỉ che chắn không để Hàn thấy.​
+ Giờ Thân: Trương xem Hàn hát khúc.​
+ Giờ Dậu: Trương ăn bánh bao nhớ lại cảnh Hàn diễn kịch cười khúc khích.​
+ Giờ Tuất bảy khắc: Hàn ngủ không được đến tìm Trương, đói bụng.​
+ Giờ Hợi: Thổ phỉ tụ tập đại sảnh ăn uống vung quyền đấu rượu, Trương uống say.​
+ Giờ Tỵ bốn khắc (giờ hợi mới đúng): Trương say rượu mê sảng đi lạc, Hàn dẫn cả bọn đi tìm. Trương ngồi trên đùi Hàn ngắm cảnh.​
- Mùng 1 tháng giêng:
+ Giờ Tý: Lạc đốt pháo mừng Tết, Hàn giật mình ôm Trương vào lòng."Tân Kiệt nhìn yên hỏa, Hàn Văn Thanh nhìn Tân Kiệt".
+ Giờ Tý sơ khắc: Trương đút Hàn ăn sủi cảo, cùng nhau hát khúc, Trương kể chuyện mẫu thân cùng từ khúc Vưu Tam Tỷ.​
+ Giờ Tý bốn khắc: Hàn ôm Trương về ngủ trên ghế dài ở sảnh (giao thừa ko đc về giường ngủ).​
+ Giờ Tý năm khắc: lửa tắt, sảnh tối, Hàn lén vuốt ve tóc Trương.​
+ Giờ Thìn: Hàn nằm mộng nói cưới Trương, cả sảnh nghe không biết Hàn muốn cưới ai.​
+ Giờ Tỵ bốn khắc: Hàn rửa mặt lên sảnh nghe chúc tết, vắng Trương.​
+ Giờ Tỵ bảy khắc: Trương đi tìm trâm, Hàn tìm Trương, trả trâm. Về phòng nói chuyện, giận dỗi.​
+ Giờ Tuất: Tần báo tin cho Trương, đã gửi tiền mừng tuổi Tống.​
- Mùng 2 tháng giêng: Hàn Trương cả ngày không gặp mặt.
- Mùng 4 tháng giêng: Cả đám hội họp, muốn viết thư nhờ Diệp hiến kế. Hàn sợ Diệp kêu cưới rồi tính, nên thôi.
- Mùng 5 tháng giêng:
+ Giờ Dần: Trương nghe tiếng pháo giật mình tỉnh giấc.​
+ Giờ Dần sáu khắc: Tần gõ cửa đánh thức Hàn. Họ Hải đến mừng tuổi.​
+ Giờ Thìn: Lâm Lạc đi đón người. Họ Hải núi Hưng râu ria rậm rạp, bái phỏng tam đương gia cùng Lãnh sư gia.​
+ Giờ Thìn hai khắc: Lâm đòi xé râu Duệ, cả đám hội họp, đoán ra được Trương cung cấp dược liệu cho Dụ.​
+ Giờ Thìn bốn khắc: Duệ thấy Trương, hỏi tình hình.​
+ Giờ Tỵ: Lâm Duệ vào phòng, trò chuyện, xé râu giả, lột đồ,.... xem sẹo =))))​
+ Giờ Hợi: Lâm giả bộ ngủ, Duệ ngủ ko yên, nói mớ.​
+ Giờ Hợi bảy khắc: Lâm xoay người sang ôm Duệ ngủ.​
+ Giờ Ngọ bốn khắc: Duệ tìm Trương nói chuyện, uống trà, ăn vặt. Duệ thuyết phục Trương đừng cưới Hàn, thất bại.​
+ Giờ Mùi: Cả đám hội họp tính kế, xúi Hàn thử đi hôn Trương.​
+ Giờ Mùi sơ khắc: Hàn đến phòng Trương, đuổi Trịnh Thừa Phong ra ngoài. Chuồn chuồn lướt nước, chạy về. Cả đám bày cho Hàn cách hôn cho đúng.​
+ Giờ Mùi sáu khắc: Hàn lại tìm sang phòng Trương, châm bầu, hôn nhau "quyết liệt" một trận, Hàn hăm dọa lần nữa, Trương hẹn ba ngày sau trả lời. Bốn người còn lại vừa rình xem vừa tám.​
+ Giờ Mùi bảy khắc: Hàn quay về phòng với bốn người, thẫn thờ.​
+ Giờ Thân một khắc: Lâm Phương về phòng, Duệ đi tắm, câu dẫn, Lâm giả vờ không thèm để ý. Lên giường ôm nhau ngủ.​
+ Giờ Dậu bảy khắc: Duệ đói bụng, Lâm sai người đem sủi cảo đến phòng. Trương xông thuốc mê Trịnh Thừa Phong, đang đêm lẻn ra cửa động ở chỗ Diêu tỷ.​
+ Giờ Tuất hai khắc: phát hiện Trương không ở trong phòng, mọi người nháo nhác tìm kiếm. Hàn sợ Trương té xuống núi.​
+ Giờ Tuất bốn khắc: tìm không thấy Lâm Phương suy đoán Trương chạy trốn, Hàn gấp gáp lo lắng Trương bị lạnh đông.​
+ Giờ Tuất bảy khắc: Hàn đang thẫn thờ, Tần báo tìm thấy Trương ở phòng Diêu tỷ. Hàn tìm đến dẫn Trương về.​
+ Giờ Hợi: Hàn Trương về phòng lại hôn hôn thêm vài bận.​
+ Giờ Hợi ba khắc: H Lâm Phương​
- Mùng 7 tháng chạp: Trương thức dậy viết thư. (Từ chỗ này ngày bị loạn)
+ Giờ Thân: Trừ Hàn bốn người đều đến phòng Lâm.​
+ Giờ Thân bốn khắc: Trương cầm thư đến phòng Lâm phân phó mọi việc chuẩn bị hôn lễ.​
+ Giờ Thân bảy khắc: Hàn nghe tin báo Trương đầu ý kết hôn, gió tuyết hôm nay lại lớn hơn một chút.​
- Mùng 5 tháng giêng:
+ Giờ Dậu bốn khắc: Hàn quay về phòng cùng nghiên cứu chuyện kết hôn. Trương muốn Hàn viết khế thư điều kiện tái giá.​
+ Giờ Dậu bảy khắc: Cả đám tìm cách dùng hôn lễ gom tiền mua vật liệu. Hàn không đồng ý khế thư.​
- Mùng 6 tháng giêng:
+ Giờ Thìn ba khắc: Hàn thay áo, mang theo túi gạo lức chườm mắt, tìm Trương nói chuyện khế thư.​
+ Giờ Thìn bảy khắc: Trương cùng Tưởng viết danh sách chuẩn bị hôn lễ, Hàn đến đuổi Tưởng Du ra khỏi phòng, chưa kịp nói gì đã bị Trương sai đi mài mực.​
+ Buổi trưa: Trương viết nhiều mệt mỏi, Hàn kéo lên giường đắp áo cho Trương nghỉ ngơi, lấy túi gạo lức chườm mắt, bàn chuyện khế thư. Quy ước khế thư: Trương nếu tái giá trước sẽ bồi thuốc thường tiền gấp ba lần. Hàn trong năm năm nếu muốn viết hưu thư hoặc tái giá phải bồi hoàn tiền lễ hồi môn. Hàn Trương viết khế thư, ấn tay bằng máu (của Hàn).​
+ Giờ Ngọ bốn khắc: Lại giận dỗi mấy câu, Hàn chạy về phòng Lâm ăn cơm trưa.​
- Mùng 7 tháng giêng: Trương ra tiền ra sức chuẩn bị lễ cưới. Hàn định được cái ngày lành tháng tốt 15 tháng Giêng giờ Mùi ba khắc.
- Mùng 8 tháng giêng: Thổ phỉ gửi thiếp mời đến các nhà giàu trong trấn Vinh Hà cùng trấn Tước Hà.
- Mùng 9 tháng giêng: Tước Hà trấn đều biết Triệu gia tranh trước đem vàng dâng lên Hùng Đồ sơn.
- Mùng 10 tháng giêng: Trương ở tân phòng sắp xếp gia cụ xong đi tìm Hàn.
+ Giờ Thân: Sa gia tứ di thái trên Hùng Đồ sơn ăn vạ Hàn Văn Thanh. Trương đuổi Hàn ra ngoài, tự mình giải quyết .​
+ Giờ Thân hai khắc: Trương cho người trói lại tứ di thái, dùng vật chặn miệng, dọa sẽ thả khe núi thay Hàn giải quyết rắc rối.​
+ Giờ Thân ba khắc: Tứ di thái kể thật chuyện của mình, Trương đồng ý nghĩ cách giúp đỡ.​
+ Giờ Thân năm khắc: Trương nhờ Hàn tìm cách mang con trai Tứ di thái về núi. Lâm Phương nhận nhiệm vụ.​
- Ngày 11 tháng giêng:
+ Giờ Dần: Lâm Phương đến Sa gia bắt cóc con nít, Phương nhét thư vào áo yếm của vú em.​
+ Giờ Thìn bốn khắc: Sa lão gia dẫn người lên núi.​
+ Giờ Ngọ: Trương bày mưu (hù dọa bắt nạt ) khiến Sa lão gia ký giấy hứa hẹn dẫn Tứ di thái cùng con trai về hảo hảo đối xử.​
+ Giờ Ngọ bốn khắc: Duệ thắc mắc, Tôn thở dài, rốt cuộc núi này ai mới giống thổ phỉ. Hàn cùng Tần vò đầu bức tóc sững sờ. (giả làm thổ phỉ dĩ nhiên ko giống người có bản chất thổ phỉ a =))))
+ Giờ Dậu sáu khắc: Trương bình thản trở lại làm việc của mình.
+ Giờ Tuất bốn khắc: Trương đau đầu, Tưởng Du đến báo với Hàn. Tiền cưới các nhà gửi lên núi đều là nhìn Trương đáp lễ, không ít.
+ Giờ Tuất sáu khắc: Hàn lại đi nấu canh táo cho Trương.​
+ Giờ Tỵ hai khắc: Hàn Trương cùng ngồi uống canh táo, Trương giúp Hàn cắt mớ tóc bị cháy, trò chuyện đôi câu Hàn lại chạy về phòng mình.​
Đề Hồ 08: Bổn thiên ý nghĩa chính: Có tà tâm không tặc đảm cùng với Dụ thiếu tướng cũng đến trại. Thoáng Tôn Tiêu, Song Hoa thịt tra.
- Ngày 12 tháng giêng:
+ Giờ Mão: Tiêu Thời Khâm và Tôn Tường mang quà lên núi thăm Trương. Tôn ngạo tính mà răm rắp nghe lời Tiêu. Trương kể chuyện mình vì sao muốn gả, những tính toán cho Dụ, tính toán cho mình (và Hàn) sau này. Tiêu mang quà của Dụ (áo choàng + bộ yên ngựa) tặng Trương, chuyển lời Lý Ngô tặng hỉ phục, phần Tiêu tặng sách 18+. Lúc Tiêu về Trương còn nói một câu tác thành cho Tôn Tiêu =))))​
+ Giờ Mão bốn khắc: Duệ đi bắt gà rừng phát hiện Tống Hiểu dân binh mai phục dưới núi chờ lệnh đem Trương đón về.​
+ Giờ Mão sáu khắc: Duệ quay về trại báo tin, Hàn nghĩ Trương dối gạt tình cảm của mình nổi nóng định kiếm Trương hỏi tội, Tôn Lâm kéo Hàn lại bảo nếu đi được thì cho đi, tiền thu gần đủ rồi, mắc chi cưới nữa. Hàn điều người đi tạo điều kiện cho Trương trốn đi.​
+ Giờ Hợi: Trương tìm nước rửa mặt không có, tự đi xách nước nhóm lửa, bị cảm bị thương.​
+ Giờ Hợi hai khắc: Tiểu Võ gặp Trương trong bếp bèn giúp nấu nước, theo Trương về phòng trò chuyện.​
- Ngày 13 tháng giêng: Hàn lên núi chờ quân của Dụ đến gây loạn để Trương trốn đi, chờ hoài không thấy động tĩnh đành quay về.
+ Giờ Mão bốn khắc: Hàn định tìm Trương hỏi cho ra lẽ, gặp được Tiểu Võ, bị Tiểu Võ chất vấn sao đối xử tệ với Trương. Biết Trương bị thương tay thì lo sốt vó.​
+ Giờ Mão bảy khắc: Hàn bàn kế dẫn Trương đi dạo núi để Trương trốn đi.​
+ Giờ Thìn một khắc: Hàn Trương hai người một ngựa tú ân ái đi dạo núi.​
+ Giờ Thìn ba khắc: Hàn Trương tú ân ái nói chuyện hôn ước, nhắc đến Dụ, Hàn lại trách sao Dụ chưa chịu tới cứu Trương.​
+ Giờ Tỵ hai khắc:​
- Ngày 15 tháng giêng:​
+ Giờ Hợi: Hàn Trương động phòng, Hàn muốn Trương muốn, vì 1 câu nhắc nhở của Lạc muốn mà không dám làm. (động phòng làm gì không làm lại hát hí khúc, ta đói bụng phải húp mì tôm aaa)
 
Last edited:

Mạc Tư

Yên phân phân, vũ ngân ngân, hết chỗ điền
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
468
Số lượt thích
4,036
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu, Sở nữ vương, Mộc nữ thần
#8
Chia Sẻ Data Y Khoa
o_Oo_Oo_O

Cập nhật ngày 06.10.2019
神经外科=khoa ngoại Thần kinh
小儿外科=khoa ngoại Nhi
胸外=khoa Ngoại lồng ngực
神经外科=khoa ngoại Thần kinh
神外=Ngoại thần kinh
主任=chủ nhiệm
主任=trưởng khoa
位患者=bệnh nhân
护士=y tá
叩诊锤=búa cao su
胃管=ống thông dạ dày
诊疗=khám bệnh
缝皮=khâu vết thương
清创室=phòng thủ thuật
手术室=phòng phẫu thuật
胸外按压=ép tim ngoài lồng ngực
气管插管=đặt ống nội khí quản
心肺复苏程序=quy trình hồi sức tim phổi
氧气球囊=bóng thở
室颤=rung thất
转律=biến chuyển
自主呼吸=tự chủ hô hấp
光反射=phản xạ với ánh sáng
住院医师=bác sĩ nội trú
住院医生=bác sĩ nội trú
血管活性药物=thuốc vận mạch
镇咳药=thuốc ho
过敏性休克=sốc phản vệ
外周静脉=tĩnh mặt ngoại biên
胃镜=Nội soi
肝酶=men gan
监护室=phòng chăm sóc đặc biệt
无创=không xâm lấn
氧和=độ bão hòa oxy
氧分压=phân áp oxy máu
动脉血气=khí máu động mạch
肝功能=chức năng gan
根深静脉=tĩnh mạch trung tâm
yiliao=y liệu/y khoa
Vì còn chỉnh sửa và cập nhật nhiều nên không đưa thẳng file data, mà chia sẻ theo cách này. Mọi người có thể copy trực tiếp phần trên past thẳng vào cuối file vietphrase như thế này:


Chuyên ngành y khoa ghé ngang có phát hiện vấn đề báo mình với nha ;););)
 
Last edited:

Katakara

Chuột trắng Kho lương, moi gạo kiếm đường
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,240
Số lượt thích
7,942
Location
Nơi nào xa xa ấy
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Diệp Lam, Song Hoa và Dụ Hoàng
#9
Trời ơi, yêu Fuuka quá đi!!!! :love:
 

张佳乐头上的小花儿

To sleep the sleep of the just and innocent
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
8,454
Số lượt thích
19,149
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Nhìn hình
#10
Mỗi lần có việc cần động đến Đề Hồ là một lần muốn unlike - like lại post trong nhà thầy, thầy ạ.
 

Mạc Tư

Yên phân phân, vũ ngân ngân, hết chỗ điền
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
468
Số lượt thích
4,036
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu, Sở nữ vương, Mộc nữ thần
#12
[Diệp Sở]
Số Kiếp Đã Định

Diệp ảnh đế x Sở ca hậu

Bởi vì có vẻ tác giả đã drop fic, cộng thêm fic có mìn,
Nên mình chỉ dịch một chút đăng trong nhà cho vui thôi =)))

Đoàn người qua lại không dứt, ráng chiều rực rỡ chưa tan, bầu trời dần dần xám xịt vì màn đêm buông xuống, Thượng Hải hoa lệ chỉ mới bắt đầu. Phồn hoa của thành phố này trước giờ đều trở nên hừng hực vào ban đêm, ngoài sông Hoàng Phổ du thuyền băng băng lướt sóng, trên bến tiếng vui cười rộn rã không ngừng lan xa.

Sở Vân Tú vừa mới kết thúc buổi chụp ảnh cho trang bìa tạp chí, ra khỏi cửa công ty, ngước mắt nhìn ánh đèn LED lấp lánh chói mắt của mấy tòa nhà chọc trời gần đấy, lúc này truyền hình đang chiếu trailer tiết mục mới của MC nổi danh trong giới Hoàng Thiếu Thiên và nữ diễn viên đang hot Tô Mộc Tranh. Nhìn đoạn video được biên tập có thể nhìn ra công ty thật sự tốn không ít tâm tư, liên tục gây cười.

Trợ lý Lý Hoa đuổi theo cô chạy ra bên ngoài, không nói lời nào khoác áo lên người cô rồi đẩy vào trong xe, nhanh chóng đóng cửa, trước khi bị đám đông vậy xem đã khởi động xe lái đi, động tác liền mạch như nước chảy mây trôi, thành thạo vô cùng.

"Tiểu Hoa tử, lá gan của cậu càng lúc càng lớn." Sở Vân Tú ngồi ở ghế sau, ngón tay lướt trên điện thoại cực nhanh, ngoài miệng thì hờ hững oán giận.

"Thái hậu ơi, người cũng phải thông cảm một chút đi... lần này ông chủ đã đích thân lên tiếng, nhất định không để chị ra ngoài đi lung tung." Lý Hoa nếu không phải tay đang cầm lái, giờ phút này đã giơ lên đầu hàng.

Sở Vân Tú vừa định mở miệng cằn nhằn, màn hình điện thoại chợt sáng lên cùng tiếng "ting", một tin nhắn vừa được gửi đến: "Hey"

Cô không trả lời đã lập tức xóa.

"Ai thế?" Lý Hoa theo thói quen hỏi thăm.

"Tổng đài." Sở Vân Tú ném điện thoại sang một bên, dựa lưng ra sau nhắm mắt dưỡng thần, "Ngày mai không có lịch làm việc, đưa tôi về khu chung cư đi."

"Được." Lý Hoa liếc nhìn gương chiếu hậu đáp, phía sau Sở Vân Tú mày liễu đang nhíu chặt, có vẻ hơi mệt mỏi.

Giao thông hôm nay đặc biệt biết nể nang mặt mũi, Lý Hoa một đường thuận lợi lái xe thẳng về khu chung cư cao cấp. Cô không thích ở khách sạn, nơi này tuy không lớn nhưng đường xá thuận tiện, tầm nhìn trống trải, là do Sở Vân Tú mua cách đây hai năm, tiện đường từ phòng thu âm ở Thượng Hải quay về nghỉ ngơi.

Lý Hoa không an tâm nên hạ cửa kính xe thò đầu ra ngoài căn dặn vài câu, Sở Vân Tú mất kiên nhẫn khoát tay ra hiệu hắn không cần đưa mình rồi liền lách người rời đi, Lý Hoa đành chăm chú nhìn vào đoàn xe đang rời đi.

Sở Vân Tú cũng không biết lần cuối cùng mình về căn hộ này là khi nào, có lẽ là một năm trước chăng? Biết trong phòng có người, nhưng cô vẫn lấy chìa khoa trong túi ra mở cửa.

"Lạch cạch" tiếng ổ khóa chuyển động, Sở Vân Tú rút chìa thuận tay đẩy cửa, trong phòng không một ánh đèn chỉ có mùi thuốc lá đậm đặc, cô nhíu nhíu mày nhanh chóng đóng cửa lại rồi duỗi tay bật đèn.

Ánh đèn vàng ấm áp sáng lên, cô liếc nhìn người đàn ông đang nằm trên sopha phòng khách. Từ mái tóc ngắn màu đen mềm mại, đến áo sơ mi đơn giản phối với quần jean, một tay lót sau gáy tay còn lại che mắt, ngón tay vẫn còn kẹp nửa điếu thuốc tỏa khói lượn lờ.

Sở Vân Tú vì đang thu âm ca khúc mới nên thói quen hút thuốc của cô đang bị quản chế gắt gao, giày cao gót đạp bước trên nền gạch men bóng loáng như mặt gương tạo ra những tiết tấu ngắn gọn, cô cúi người xuống cướp lấy điếu thuốc trên ngón tay người đàn ông kia, đưa lên miệng hít sâu một hơi.

"Để anh đây đợi lâu như vậy, cô em ngược lại thoải mái, vừa về liền cướp thuốc là của anh." Người đàn ông có gương mặt tuấn lãng phảng phát nét lười biếng nhiều năm không đổi, từ trên sopha chống nửa người lên quan sát cô, như loài mèo lớn còn mơ màn chưa tỉnh ngủ.

Sở Vân Tú không vội đáp lời, chậm rãi ngồi xuống bên cạnh người kia nhả ra một nhúm khói, lúc mở miệng giọng nói lại hơi khàn tràn đầy gợi cảm: "Thế nào? Nửa điếu thuốc cũng so đo?"

"Thu âm bài hát mới? Vậy thì đừng hút, hát sai hát lỗi lại khiến anh đây phiền." Đối phương cướp lại điếu thuốc hút một hơi, trên đó đã có thêm dấu son môi của Sở Vân Tú.

"Diệp Tu, anh quản nhiều quá rồi."

Ảnh đế, Diệp Tu.

Sở Vân Tú quỳ một chân xuống sopha, nghiêng người, giơ ngón tay như có như không vẽ lên cạnh cổ đối phương, ánh mắt khiêu khích nhìn anh.

"Ha ha." Diệp Tu khẽ cười, duỗi cánh tay nhấn tắt điếu thuốc vào khay trà thủy tinh, thu tay lại ôm lấy hông của cô.

"Anh còn có thể quản được nhiều hơn."

Hai người kề sát vào nhau, móng tay được Sở Vân Tú tỉ mỉ bảo dưỡng nhè nhẹ lướt qua cổ Diệp Tu, dần lên vùng da bên gò má, lòng bàn tay áp vào khuôn mặt với từng đừng nét rõ ràng, ngón tay thon dài khẽ hất cằm của anh, tay còn lại thì đặt lên trên ngực, chống cơ thể của mình lên, vài sợi tóc dài cong cong dọc theo cạnh tai rơi xuống.

"Tsk," Sở Vân Tú hơi đẩy cằm anh nghiêng sang bên một chút, rồi lại thu tay về cởi giày cao gót vướng víu, "Nói đi, xảy ra chuyện gì?"

"Đã lâu không gặp, vừa gặp đã khởi binh vấn tội, cô em chẳng đáng yêu gì cả." Diệp Tu giúp vén mấy sợi tóc buông rơi của cô ra sau tai, nói.

Sở Vân Tú nhìn thẳng mắt anh nửa ngày không lên tiếng. Tính tình của cô kỳ thực không hề tốt đẹp như lúc thể hiện trước mặt công chúng, giới giải trí luôn chú trọng sự riêng tư cá nhân, giống như Diệp Tu, đừng thấy anh bên ngoài dáng vẻ hoàn mỹ như cực phẩm nhân gian, kỳ thực là lười muốn chết lại còn nghiện thuốc lá nặng. Sở Vân Tú cũng tương tự, cô khi cầm mic liền trở thành nữ vương hòa linh hồn vào tiếng hát, để microphone xuống thì cũng như mấy cô nàng chòm sao sư tử bình thường, kiêu ngạo lại lãng mạn, thoát khỏi tầm mắt của công chúng sẽ trở nên tâm trạng, tỷ như lúc đối mặt với Diệp Tu... tỷ như hiện tại.

Cô đột nhiên siết chặt cổ áo Diệp Tu, áo sơ mi trắng nhìn như đơn giản này thực tế không tầm thường, đó là sản phẩm mới ra mắt bán chạy khắp thế giới, giá tiền ít nhất cũng lên ba bốn chữ số... thế nhưng lúc này nó chẳng khác gì giẻ rách trong mắt Sở Vân Tú.

"Điện thoại không nghe, tin nhắn không trả lời, muốn biến mất khỏi thế gian hử? Anh có nói hay không?" Cô nhức đầu nhất khi nhìn thấy dáng vẻ đó của Diệp Tu. Anh có đôi mắt biết cất giấu mọi chuyện, dáng vẻ lại biểu hiện mọi chuyện không liên quan tới mình, bình thản thong dong.

"Haiz haiz haiz, đừng nghịch đừng nghịch, cô em ngồi xuống, cũng không phải anh đây không nói," Diệp Tu nhanh tay lẹ chân cứu chiếc áo sơ mi của mình khỏi trạng thái nổi điên của Sở Vân Tú, ngồi thẳng người lên, trầm mặc nửa buổi rồi nói một câu, "Có rượu không? Uống một chút?"

Sở Vân Tú bực bội vuốt mái tóc dài, liếc nhìn anh xong cũng đứng dậy đến phía sau quầy bar, mở ra tủ rượu bằng gỗ, thuận tay cầm lấy một chai, liếc nhìn nhãn rượu nói: Hennessy VSOP? Nói trước, chỉ uống nửa ly, rượu nồng độ cao, đức hạnh như anh uống nhiều tôi không lo nổi đâu."

Diệp Tu nhìn cô ngoắc ngoắc tay.

"Bắt lấy!" Sở Vân Tú lườm sang, cánh tay vung lên ném luôn chai rượu đến chỗ Diệp Tu, chai rượu xoay vài vòng trên không bay theo hình parabol hoàn mỹ.

"Á á đờ mờ!" Diệp Tu hoảng hồn từ trên ghế sopha giật bắn lên, động tác bay người tới chụp lấy chai rượu có thể sánh với một cảnh quay trong phim hồi trước, miễn cưỡng chụp được, anh đặt lên bàn, cười khổ nhìn góc nghiêng mặt của Sở Vân Tú, "Muốn mưu sát chồng ha!"

Sở Vân Tú cầm theo dụng cụ mở chai cùng hai cái ly nhàn nhã đến trước mặt Diệp Tu, thuận tay cầm lấy chai rượu trong tay anh, cúi người thấp giọng đáp: "Anh sao tính là chồng được? Tình... nhân, còn tạm được."

"Khụ... câu này em nói khó nghe quá, chỉ có lúc mới ra mắt là đáng yêu được chút." Diệp Tu bị cô đột nhiên nói như thế làm nghẹn họng thiếu chút nữa sặc nước miếng mà chết.

"Lời thật mất lòng nha ảnh đế đại đại," Sở Vân Tú chậm rãi mở chai rượu, rót nửa ly đưa anh, "Thuốc hút rồi, rượu cũng có rồi, có thể bắt đầu rồi chứ?"

"Được, anh nói." Diệp ảnh đế tung hoành giới giải trí nhiều năm thoải mái tựa người trên sopha, tay cầm nửa ly rượu mạnh, đối diện cô gái trước mặt đang cười khanh khách, đột nhiên có cảm giác như Huyền Trang trưởng lão từ Đông thổ Đại Đường đi nhầm vào động yêu nữ, trở thành món ngon mỹ vị trước mắt nữ yêu tinh xinh đẹp dụ hoặc này.

t.b.c

 
Last edited:

FanPD

Khanh bản giai nhân, nại hà si tặc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
496
Số lượt thích
3,383
Location
HCMC
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ
#13
Đề Hồ high

Mình hổng có nhà, đành ké nhà người khác, mong chủ nhà bỏ quá cho tội chưa hỏi đã đăng.
Ấy cũng là vì nơi này đã từng có Đề Hồ tóm tắt, nên dưới này nghĩ có thể high linh tinh, high vài tiểu tiết.

Toàn truyện sẽ được dịch với tiêu chí là cố gắng không để chú thích hay bất kỳ bình luận gì khác, nếu có sẽ gom hết vào đây để tránh ảnh hưởng mạch đọc chính văn.​

Chất kinh kịch trong Đề Hồ

Xuyên suốt Đề Hồ, bạn sẽ thấy loại hình ca kịch rất được yêu thích và trọng vọng.

Ở đây, mình không đi sâu vào loại hình nghệ thuật này mà tích các loại hình khác nhau, vì kiến thức có hạn, và cũng vì trên mạng có nhiều, nếu muốn, các bạn có thể tự tìm hiểu thêm, mình chỉ muốn nhấn mạnh rằng:

Hí kịch là một loại hình nghệ thuật tao nhã, không phải là trò chơi thân xác hay mua vui thông thường, cho nên những danh từ chỉ “con hát” như: Cô đầu (chữ Nôm: 姑姚), (chữ Hán: 妓生, Hán Việt: kĩ sanh), Ả Đào (妸陶), Đào nương (陶娘) hay Ca nương (歌娘)… đều luôn mang ý tôn trọng. Chỉ là về sau này, một thành phần giả danh bán nghệ để bán sắc, nên dần dần các từ này mới được dùng trại nghĩa đi. Mong rằng mọi người đừng đem cảm nhận hiện tại vào văn cảnh thời xưa mà bài xích việc dùng từ dung tục.

Đề Hồ có nhắc đến một vài hí khúc, các bạn có thể tìm biết thêm ở những link sau:
白蛇传 – Bạch xà truyện: https://www.xiami.com/song/1770143533
碧玉簪 – Trâm Ngọc Bích: 越剧《碧玉簪》选段 新房之中冷清清 越剧名家金彩凤演唱
鸳鸯冢 – Uyên Ương Mộ:

:coffee:

Mỗi độ mồng tám tháng Chạp hàng năm, tại Trung Quốc, hầu như tất cả các gia đình đều ăn cháo, gọi là Cháo Lạp Bát. Ngày này còn được gọi là ngày Tết (Tiết) Lạp Bát, được xem là ngày đầu tiên trong chuỗi ngày lễ tiễn năm mới đón năm cũ, cũng là ngày cúng tổ tiên, tế thần linh và cầu mong ngũ cốc phong đăng, mọi điều tốt lành của người cổ đại Trung Quốc.

Sau ngày này, hầu hết mọi người sẽ ngừng công việc trong năm, trở về với gia đình, bắt đầu sắm sửa cho năm mới và cùng sum vầy bên người thân suốt mấy ngày Tết.

Trong tiếng Trung Quốc, từ "Lạp" gồm có ba ý nghĩa: Một là tiếp nối, có nghĩa chuyển tiếp giữa cái cũ và cái mới; hai là đồng nghĩa với từ săn, tức là săn bắn chim rừng, gà rừng và động vật hoang dã dùng cho cúng tổ tiên và tế thần; ba là có nghĩa xua ma trừ tà.

Cháo Lạp Bát: Sở dĩ mồng tám tháng chạp âm lịch có truyền thống ăn Cháo Lạp Bát, là vì người thời cổ cho rằng, cháo là món ăn tẩm bổ nhất. "Bản thảo Cương mục" của danh y Lý Thời Trân viết: "Cháo có công hiệu ích khí, sinh tân dịch, dưỡng tỳ, vị, trị hư hàn, là món ăn tuyệt vời".


:coffee:

Vừa rồi Lá và Sao có đề cập đến thể văn của Đề Hồ là điền văn, tức là lối văn sợ nhất người dịch vì phấn khích mà thêm thắt vài tán thán từ, làm hỏng cả lối lửng lơ điềm nhiên nhưng cực kỳ tâm đắc của văn phong. Quả thực, càng đọc càng thấy thấm, hay làm sao những tiểu tiết.

“Lười phải trở về, thấy di nương kia ta liền phiền lòng, mẫu thân nhất thời thiện tâm giữ lại ả, không ngờ ả cả ngày muốn sinh đứa nhi tử ra sinh sự, nếu ả thủ bổn phận chút thì cũng thôi, không đến mức giờ đây rơi vào tình cảnh thân thể sinh đứa nữ nhi cũng không được, suốt ngày âm dương quái khí, nay thấy Thiếu Thiên vì có nền tảng thân thủ được phụ thân ta có chút coi trọng, liền muốn thu làm nghĩa tử, mải mê nằm mộng ban ngày.” Dụ Văn Châu mày giãn nói cười, như không hề phiền.

“Là vậy, bá mẫu thời trẻ ở trong cung, nghe học còn lớn gấp bội Lịch Hạ, nữ tử bình thường nào dám so với nàng.”

Dụ Văn Châu lắc lắc đầu, trong lòng cũng không quá tán đồng một số cách làm của mẫu thân, chỉ đành đổi đề tài, nói một hồi đến văn thơ ngày gần đây xem được, Hoàng Thiếu Thiên nghe không hiểu lắm liền ngồi một mình cúi đầu, Dụ Văn Châu bèn một mặt đàm văn cùng Tân Kiệt, một mặt đút quả khô cho Thiếu Thiên sợ hắn cảm thấy bị lạnh lùng.

Không cần miêu tả gia cảnh Dụ gia, chỉ một câu trần thuật qua loa cũng đủ khắc họa bao nhiêu điều bên trong lắt léo. Thật chẳng khác gì cung đấu, thân phận người phụ nữ mới đáng thương làm sao, tranh giành nhau chút địa vị không nói, hại nhau tuyệt tự cả đời mới thấy rõ sự tàn nhẫn của lòng người. Dụ Văn Châu mày giãn nói cười, rõ ràng lớn lên trong gia cảnh ấy cảm thấy bấy nhiêu sự tình cũng bình thường mà thôi.

Vẫn là trò chuyện, nhưng đã cho thấy hai nhân vật trẻ tuổi này thông tuệ sâu sắc, nhận thức cũng rất tân tiến. Dụ Văn Châu không tán đồng cách làm của mẫu thân, nhưng vẫn cho đấy là sự thường, cũng không quá gay gắt phản đối. Trương Tân Kiệt ắt cũng hiểu được cái tâm của Dụ soái phu nhân, nên cũng chỉ nêu chút nhận xét của mình.

Không liên quan, chỉ là đặc biệt thích chi tiết Dụ thiếu soái đút quả khô cho Thiếu Thiên, từ mới bắt đầu đã yêu đã sủng.

“Kẻ buôn kia đánh người ác quá không sợ bán không được?” Tân Kiệt nhíu mi sốt ruột, hắn sợ nhất những cách làm đau, dù chưa thấy cũng không khỏi xót lòng.

“Hắn tuy là nam hài, nhưng thân thủ hảo lại cũng biết nháo sự, lỗ vốn không ai muốn, cũng không phải không cần nữa, vốn là cần lại sợ chạy mất thì phí tiền, chung quy hắn không phải quá nhỏ không biết gì.” Dụ Văn Châu lắc đầu nói, trước đó trên mặt phiên phiên, nói đến đây trong mắt bỗng nổi sắc bén, đột ngột hiện ra ý lạnh.

“Thân thủ hảo cũng trốn không thoát khỏi tay kẻ buôn?” Tân Kiệt nhấc nắp chén gạt vụn trà, dáng dấp như người lớn.

“Đói đến mấy ngày mới được một cái màn thầu, sức ở đâu mà chạy.” Dụ Văn Châu đột nhiên cầm một miếng hạt dẻ bóp đến nát vụn đầy đất.

“Khó trách hắn hơi gầy, chỉ e đám buôn người kia nay đã xuống Diêm vương báo danh rồi.” Tân Kiệt nhìn thấy hạt dẻ trong tay Văn Châu, lắc lắc đầu khẽ hà một hơi, mới cầm nắp chén uống một ngụm, nghĩ quả nhiên trà hương Nga Mi đất Thục này không tệ, thơm ngát thanh nhã còn ngon hơn cả trà đậm.

Dụ Văn Châu trở về vẻ mặt ôn hòa, nói: “Thiếu Thiên là dưỡng cho khỏe lên chút ta mới mang về, kẻ buôn kia một mạng ác đổi lấy toàn gia áo cơm không lo nhiều năm, cũng đáng giá rồi, cũng do ta biết đám buôn người này tay chân không sạch mới nổi sát tâm, nam hài tử bị lừa bán cũng chỉ Thiếu Thiên bị đánh, còn lại vẫn khá, chỉ có nữ hài thì đều…”

Nói đến chỗ này Văn Châu cổ tay bưng trà có chút run lên, yên nửa trận mới thở dài: “Thôi đi, mắt không thấy cũng không biết còn bao nhiêu chuyện giống vậy, hành vi đáng giận hơn chúng ta cũng…”

Vẫn chỉ vài câu đối đáp, lần này không còn là cung đấu, mà tả thực một địa ngục trần gian. Lồng vào đó, khắc họa tính cách của hai vị thiếu gia. Cả hai đều thông minh, cách trò chuyện ý ẩn trong lời đủ thấy họ rất hợp nhau, đều có cái tâm thiện lương, đều có suy nghĩ tiến bộ, mà hay ở chỗ vẫn thấy rõ sự khác biệt. Trương Tân Kiệt nhìn thấu mọi việc, có dáng vẻ của mưu sĩ ẩn trong nội các, sợ đau và luôn cám cảnh những nỗi bi thương nhưng không hề trốn tránh hiện thực, một câu “… chỉ e đám buôn người kia nay đã xuống Diêm vương báo danh rồi.” đủ thấy chàng rất hiểu bạn mình và cũng rất can đảm ủng hộ sự đấu tranh chống lại cái ác. Một câu này cũng nổi rõ tính cách Dụ Văn Châu mạnh mẽ dứt khoát. Cũng là nỗi lòng đau đáu dân tình khốn khổ lầm than, nhưng Dụ Văn Châu mang dáng dấp tướng quân ra trận, có cảm giác chàng trai này đã tự gánh lên vai một trách nhiệm gia quốc nặng nề ngay từ khi tuổi đời còn rất trẻ.

Chưa kể, chỉ cần là chuyện của Thiếu Thiên, ý sủng chẳng thể nào dấu che đi được.

Dụ Văn Châu sắc mặt phiên phiên, nói đến đây trong mắt bỗng nổi sắc bén, đột ngột hiện ra ý lạnh.

… đột nhiên cầm một miếng hạt dẻ bóp đến nát vụn đầy đất.

... "Có lẽ nào hắn từng đem con mắt dán chặt lên ngươi hay Thiếu Thiên, nếu chỉ là ta, ngươi nhắc ta cẩn thận là được, làm sao đến mức chọc cho ngươi giận đem cả Dụ gia ra dọa." Tân Kiệt không lộ thần sắc nhìn thẳng Văn Châu đáp lời.

Rất thích cách nói chuyện giữa Dụ Trương hai người. Vì có nhiều điểm chung nên thường là ý tại ngôn ngoại. Cũng dễ hiểu vì sao bọn họ thích trào phúng lẫn nhau đến vậy, với bọn họ mà nói, trêu đùa nhau chẳng khác nào một thú vui tao nhã. Vì sao là tao nhã, vì không thô thiển, lại không quá rõ ràng, chỉ là những ẩn ý mang mác, vấn vương cái thú chơi chữ của những văn nhân.

Lại nói về Thiếu Thiên, tuy còn nhỏ mà đã rất cương cường, nhưng điều đặc sắc hơn cả là, đứa nhỏ này tâm tính hết sức trong trẻo. Ban đầu vẫn là lo sợ mình bị trả về, sau đó mới đến sự bất an. Những tâm tình rất thương, rất thật.

"Các nàng nếu bị bán đến chỗ ăn thịt người, sẽ không sống được, Oanh nhi tỷ tỷ còn từng chia ta màn thầu, người kia hay lột y phục làm các nàng khóc mãi, giữa hai chân thường bị thương chảy máu, có một muội tử tên là Linh nhi nhỏ tuổi chết rồi bị hắn chôn vội chôn bừa." Thiếu Thiên đứng im trong phòng đen kịt, chỉ là giọng nói chen lẫn đôi chút nức nở.

Dụ Văn Châu vốn cũng muốn cứu, nghe Thiếu Thiên nói vậy kinh sợ đổ cả mồ hôi, mở đèn bàn, thấy trong mắt kia chất chứa đầy nước.

"Ngươi thế nào không nói sớm?"

"Ta làm sao biết ngươi có phải người tốt hay không, vạn nhất... Ta biết ngươi thấy ta đáng thương hơn các nàng mới mua ta đi, nếu biết các nàng đáng thương hơn ta..." Thiếu Thiên trong mắt đều là tự trách cùng xấu hổ, hắn sợ quay về chịu đòn chịu đói, sau khi đi cùng Dụ Văn Châu ăn no mặc ấm lại lòng sinh bất an.

Tính cách cũng hết sức khảng khái.
Thiếu Thiên nghe vậy liền nhẹ nhõm không ít, lập tức kiên định nói: "Tiền chuộc các nàng coi như ta thiếu, ta là nam nhân giỏi làm công hơn."

-----------------------------​
High bấy nhiêu thôi đã hết giờ, nhường lời cho người khác.
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook