Hoàn [Dụ Sở] Nào Biết

Mạc Tư

Yên phân phân, vũ ngân ngân, hết chỗ điền
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
468
Số lượt thích
4,036
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu, Sở nữ vương, Mộc nữ thần
#1
NÀO BIẾT

CP: Dụ Văn Châu x Sở Vân Tú
Cv: 张佳乐头上的小花儿
Edit: Fuuka
Văn án: Đến ăn ở Quảng Đông, người không phải cá, nào biết cá có đang vui.



Lần thi đấu hữu nghị này Yên Vũ và Lam Vũ đánh hoà nhau.

"Xem ra hôm nay phong thủy ở Lam Vũ rất hợp với bọn tôi, nên tôi quyết định sẽ tham quan thêm nhà ăn của mấy anh tiện thể ăn nhờ bữa cơm." Sở Vân Tú nửa đùa nửa thật nói với Dụ Văn Châu.

Bên trong nhà thi đấu của Lam Vũ hệ thống sưởi ấm điều chỉnh rất thích hợp, hoàn toàn trái ngược cái rét lạnh thấu xương bên ngoài kia. Từ sớm cô đã lấy xuống khăn choàng cổ màu vàng nhạt mang theo khi mới đến đây, lúc này đang khoát hờ trên cánh tay đặt phía trước. Hôm nay Sở Vân Tú mặc áo sơ mi lông dê cổ hơi cao, gò má bị khí nóng hun đến ửng hồng, thần thái phảng phất như say. Cô mất kiên nhẫn kéo kéo cổ áo lông dê, nhỏ giọng lẩm bẩm một câu "Sai lầm".

Dụ Văn Châu nhìn cô đến thất thần.

"Móa, gái Sở, bà nói vậy là muốn thế nào? Không được không được, bà định cứ như vậy đến nhà ăn Lam Vũ tụi tui ăn ké một bữa sao, ăn xong liền muốn bỏ đi hành vi này tụi tui kiên quyết chống đối." Thất thần bất quá chỉ là chuyện trong chốc lát, cũng không có ai chú ý tới. Tốc độ nói của Hoàng Thiếu Thiên quá nhanh khiến anh mau chóng hồi phục tinh thần, Dụ Văn Châu nhìn người đội phó của mình mặt đầy đại nghĩa dáng vẻ hiên ngang, không khỏi thấy dở khóc dở cười.

"Bằng không ông muốn thế nào?" Sở Vân Tú khoanh hai tay lại, dáng vẻ ung dung nhàn nhã nhìn Hoàng Thiếu Thiên, nhịp nhàng một hỏi một đáp. Lý Hoa ở bên cạnh nhìn hai người kia đùa giỡn vui vẻ, không thể chịu nổi mà che mặt.

Hoàng Thiếu Thiên nóng lòng háo hức: "Gái Sở bà nhìn xem, hiếm có khi nào bà được như hôm nay trạng thái tốt như vậy, đến đấu với tui vài trận nữa nào?"

Cô phủi phủi tóc rối hai bên má, vén chúng ra sau tai, sau đó quay đầu lại nhìn Dụ Văn Châu, như cố ý chặn lời Hoàng Thiếu Thiên hỏi một câu: "Tên kia nói có tính không?"

"Không tính," giọng nói của anh phảng phất ý cười đáp lời cô, "Tôi bây giờ có thể dẫn cô đi nhà ăn."

"Vậy còn chờ gì nữa? Đi đi đi, Dụ Văn Châu ông dẫn đường, nhà ăn Lam Vũ thẳng tiến."

Hai người sóng vai rời đi, bỏ Hoàng Thiếu Thiên oán hận đội trưởng nhà mình quá bất công, cùi chỏ hướng ra ngoài phàn nàn vứt lại sau lưng.

Lý Hoa chịu cùng cảnh ngộ bị bỏ rơi đau lòng nhìn bóng lưng đội trưởng nhà mình đang xa khuất, không thể không cất bước chạy theo. Trước khi đi, cậu còn thương hại vỗ vỗ vai vị đội phó Lam Vũ: "Hoàng thiếu, anh ở Lam Vũ bấy lâu chẳng lẽ không hiểu phải trân quý nữ tuyển thủ sao?"

Tuyển thủ họ Hoàng nào đó vừa chịu một kích xuyên tim.

"Nhà ăn Lam Vũ đúng là rất xịn nha," Sở Vân Tú nhận phần cơm của mình, bưng mâm ngồi xuống đối diện Dụ Văn Châu, "Ba món mặn một món canh, đãi ngộ thật tốt."

Dụ Văn Châu nở nụ cười, không lên tiếng, chờ cô nói tiếp.

"Dụ Văn Châu anh đừng cứ nhìn tôi cười mãi vậy, nhìn hoài tôi chột dạ." Cô bưng chén nhấp thử một ngụm nhỏ, canh nóng chảy xuống dạ dày, thoải mái khiến cả người cũng dần thư giãn.

Sở Vân Tú vẫn ôm chén canh, hơi nóng bốc lên, mùi hương thanh thuần ngào ngạt, vương vấn xung quanh, mơ hồ cả ánh mắt của người, khiến ai kia nhìn mà không thấu. Cô ngước nhìn anh, ánh mắt đối diện mù mịt mà dịu dàng.

"Nói thật nhé, mọi người đều quen thuộc cả rồi, ông không cần phải kiêng nể tui, nói thẳng xem trận này đấu đoàn đội ông thấy thế nào, có ý kiến gì không?"

"Sở đội hôm nay đến đây, ăn cơm chỉ là giả, hỏi vấn đề này mới là thật sao?" Anh vô thức dùng cách xưng hô trịnh trọng, nụ cười mang theo ba phần khách sáo.

Sở Vân Tú lại không để ý nhiều như vậy, thẳng thừng lườm mắt nhìn anh một cái: "Sao ông cũng nghĩ tôi tới là vì nhà ăn của tụi ông, kế đó mới tiện thể hỏi một câu?" Cô gắp đũa thức ăn, nhai kỹ nuốt chậm, sau đó lại nói, "Chúng ta nên tin tưởng một chân lý, chỉ có mỹ thực cùng tình yêu là không thể phụ lòng."

Giọng điệu thật đường hoàng nghiêm túc.

Anh cũng bưng chén lên, hơi ngửa đầu uống một ngụm gần nửa chén canh nóng. Nước canh ấm áp chảy vào yết hầu, êm ái vấn vương.

Anh rất tán đồng câu nói vừa rồi của cô.

Quả thực là, chỉ có mỹ thực cùng tình yêu là không thể phụ lòng.

Sau đó Sở Vân Tú hẹn Hoàng Thiếu Thiên ra sàn đấu đánh một trận, kế tiếp lại được Dụ Văn Châu dẫn đi uống trà trưa —— nếm thử điểm tâm Quảng Đông.

"Ơ, bọn Hoàng thiếu không đi cùng sao?" Sở Vân Tú vừa đi vừa trò chuyện cùng Dụ Văn Châu.

Hai tay anh đút trong túi áo, vẻ mặt thản nhiên đáp: "Bình thường không có tiệc trà chiều, hôm nay do sư phụ ở nhà ăn đặc biệt chuẩn bị. Khách quý tới nhà, chủ nhà dù sao cũng phải chiêu đãi một phen."

Cô cười rộ lên như chú mèo nhỏ đắc ý mà không hay biết, giọng điệu kéo dài từng chữ: "Nếu như vậy, tôi nhất định phải nếm thử thật kỹ. Sau đó chụp ảnh gửi cho Hoàng Thiếu Thiên xem, ông nói xem có thể khiến tên kia tức đến giậm chân hay không?"

Khi bọn họ vào bếp, sư phụ nhà ăn mang ra một bếp lò nhỏ. Lúc Sở Vân Tú đi tới, sư phụ vẫn giữ lồng hấp trên bếp lò.

Cô hiếu kỳ bước đến gần nhìn xem, sư phụ mới cười híp mắt lấy từ lồng hấp ra một dĩa sứ tinh xảo, đặt lên bàn. Điểm tâm làm được cực kỳ tinh tế khéo léo, xếp thành hình dạng một đóa hoa. Cô cảm ơn sư phụ nhà ăn, ca ngợi không tiếc lời, sau đó mới yên lặng bắt đầu nếm thử món điểm tâm.

Sư phụ nhà ăn tươi cười phúc hậu, nhìn Sở Vân Tú như nhìn con gái ruột, quay đầu gọi Dụ Văn Châu: "Tiểu Dụ này, ít khi thấy cậu dẫn bạn gái đến chơi, cô gái tốt như vậy, có thể giành được thì phải đối xử cho tốt đấy!" Sư phụ còn hiền từ vỗ vai Dụ Văn Châu, không cho bọn họ cơ hội giải thích, liền quay người đi ra cửa.

Sở Vân Tú ăn điểm tâm, có hơi xấu hổ: "Chuyện kia là thế nào, sao lại có người cảm thấy chúng ta là một đôi, thật là lạ kỳ. Dụ Văn Châu hay là ông đuổi theo giải thích một chút đi, bằng không sau này ông dẫn bạn gái đến bị hiểu lầm phải tính sao?"

"Không sao," anh tiếp lời, sắc mặt chăm chú, "Em không phải tôi, nào biết cô gái tôi thích không phải em?"

Hoàn.

#Lời người dịch: Thực đơn nhà ăn Lam Vũ thật sự có thể giúp thoát ế. Chi tiết thực đơn nhà ăn Lam Vũ xem tại đây
 

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#2
aaaaaaaa!!!!!!!!!!! Tời rồi!!!! Rốt cuộc cũng có 1 fic hướng nguyên đầu đuôi rõ ràng!!! Còn là HE!!! Cái gì? mco1 người nói ko đáp lại sao là HE, cùng lắm chỉ OE? Ha hả, too young too innocent! Có thể thoát khỏi lời nguyền của Dụ Văn Châu sao???

aaaaaaa~~~~
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#3
tự dưng muốn chuyển hộ khẩu qua Lam Vũ ăn thử xem có thoát ế không :v
 

Bình luận bằng Facebook