- Bình luận
- 498
- Số lượt thích
- 3,814
- Location
- Thanh Đảo
- Team
- Bá Đồ
- Fan não tàn của
- Những chàng trai Thanh Đảo
[Hàn Diệp]
Tiên tri
Tiên tri
Art by The Ring Means All
Design by Lãi
Design by Lãi
Đồng tác giả Đêm Mưa
Edit và beta: oomi
- Có thể cho tôi đi nhờ một đoạn không?Edit và beta: oomi
Siết chặt đinh ốc cuối cùng bên ngoài bảng trữ năng, hắn nghe thấy có người đứng cạnh phi thuyền hỏi.
- Đây không phải tàu chở hàng vũ trụ.
Hắn bỏ tua vít vào túi, đậy nắp, vỗ vỗ tay phủi tro bụi, trả lời người xin trợ giúp bên ngoài. Nhưng khi xoay người nhìn thấy gương mặt người kia, hắn rất nhanh sửa miệng:
- Lên đi.
Đầu mày nhăn lại do thất vọng vì sự đổi ý đột ngột mà giãn ra, đối phương gật đầu với hắn bày tỏ sự biết ơn. Người điều khiển phi thuyền đưa tay về phía người đồng hành sắp tới:
- Hoan nghênh lên tàu hiệu Vinh Quang. Bọn họ đều thích gọi tôi là “Tiên tri”, cậu có thể gọi tôi là 001.
- 001? – Lữ khách của tàu hiệu Vinh Quang bắt tay hắn, lặp lại danh xưng kì quái, - Là số hiệu công nhân?
- Đã nói là không cho thuê. – 001 nở nụ cười, - Để tôi đoán thử tên cậu, họ Hàn đúng không?
Người lữ khách phong trần mệt mỏi đối với sự kiện mang tính xác suất này không để trong lòng, gật đầu thừa nhận.
- Không sai, tôi là Hàn Văn Thanh.
001 nhếch miệng cười một tiếng, hai bàn tay xỏ vào túi:
- Năm nay 22 tuổi, trong túi đeo trên lưng có một bản đồ Địa cầu đến tinh cầu Alpha – 757. Cậu không phải người lữ hành mà là nghiên cứu viên một hạng mục thí nghiệm y học —— hơn nữa là vừa được bổ nhiệm. Cấp trên muốn cậu đến tinh cầu Alpha – 757 trong hai ngày, vì thủ tục nhậm chức kéo chân nên cậu không kịp chuyến bay của phòng nghiên cứu, đành một mình so vận khí tìm một chiếc phi thuyền lưu động đồng ý cho cậu đi nhờ, ví dụ như chiếc hiệu Vinh Quang này. Cậu có thể yên tâm, lên tàu hiệu Vinh Quang chỉ cần một ngày một đêm đã có thể hoàn thành lữ trình, còn thừa không ít thời gian, - Hắn thoáng dừng, mỉm cười, vừa châm thuốc lá vừa nói tiếp, - Ảnh hưởng không lớn đối với lịch sử, có thể lược bỏ.
Hàn Văn Thanh nghe xong 001 hoàn thành lời tự thuật, trong mắt lóe ra sự kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã biến mất.
- Rất hân hạnh được phục vụ. – 001 dùng ngữ điệu trơ cứng của phục vụ viên nói, - Hy vọng chúng ta sẽ có một hành trình thú vị.
Hàn Văn Thanh không trả lời, theo sau 001 nhanh chóng lên thang cuốn, trong khoang một màu đen kịt. 001 bật sáng đèn, màn hình khổng lồ chạy và dữ liệu màu xanh lục huỳnh quang cho biết thiết bị đang hoạt động trật tự. Trong buồng lái thoảng chút mùi thuốc lá, Hàn Văn Thanh hơi cau mày. 001 dập tắp tàn thuốc, lại bổ sung một câu:
- Đúng rồi, cậu không thích mùi thuốc lá.
Hắn khởi động thiết bị trao đổi khí, mùi thuốc lá trong khoang tàu lập tức loãng đi không ít.
- Sức quan sát của cậu rất tốt. – Hàn Văn Thanh nhìn hắn, mặt không cảm xúc bắt đầu tự thuật, - Phòng nghiên cứu Alpha – 757 phát huy hiệu mang trên ngực áo có khắc tên viết tắt của tôi “H”, cậu đoán là “Hàn”, không phải Hoắc, Hồ hay Hoàng, vận khí không tệ. Phòng nghiên cứu mới bắt đầu sử dụng huy chương mới, nhưng cũng chỉ có một điểm khác là thêm một bánh răng từ hai thành ba —— nên cậu nhìn ra được tôi vừa nhậm chức. Mà để vào phòng nghiên cứu tối thiểu cần tốt nghiệp đại học —— 22 tuổi. Mặt khác, chuyến bay của phòng nghiên cứu vừa xuất phát trước đó vài phút bên cạnh tàu hiệu Vinh Quang. Cuối cùng, loại trò chơi như tiên tri này thật nhàm chán.
Sau khi nghe xong, 001 cười rộ một lúc.
- Suy đoán rất khớp, người nghiêm cẩn lại hơi cứng nhắc như cậu tất nhiên sẽ không dễ dàng tin tưởng những chuyện vượt quá nhận thức của khoa học. Nhưng tôi phải nói, tôi chính là nhà tiên tri mà khoa học sáng tạo ra.
Hàn Văn Thanh nhướng mày, nhìn người ngông cuồng bên cạnh, không trả lời lời mê sảng của người kia. Trong mắt hắn người trẻ tuổi gần tuổi hắn này là một người lái tàu vũ trụ thích tỏ vẻ thông minh, vi phạm quy định hút thuốc trong buồng lái. Sự phát triển khoa học hiện nay nhanh đến mức con người có ảo tưởng bản thân không gì không làm được, sự não bổ quá độ này khi lên cấp 3 Hàn Văn Thanh đã chữa khỏi rồi.
- Chúng ta chuẩn bị xuất phát, Hàn Văn Thanh. – 001 đọc lên tên người đồng hành, ba chữ này đối với hắn mà nói rất quen thuộc cũng rất xa lạ, - Tuy cậu không thích người, nhưng tốt nhất nên giữ tâm trạng tốt một chút —— đừng dọa sợ thiết bị cảm ứng trong khoang.
- Lái tốt thuyền của cậu đi.
Hàn Văn Thanh khoanh tay đáp trả, vẻ mặt vẫn không thả lỏng chút nào, ngữ khí lạnh nhạt đổi khách thành chủ. 001 cười một tiếng, nói:
- Tuy cậu thi phản ứng khẩn cấp khi cửa phi thuyền không mở được là A+, thì lúc này cậu cũng không cần phải lo lắng.
Lời của hắn vừa dứt, đột nhiên trong khoang vang lên một tiếng ‘tách’ khe khẽ, như tiếng khởi động một thiết bị nhỏ. Hàn Văn Thanh theo bản năng ngẩng đầu, phát hiện phía trên có một cái máy thu hình toàn cảnh 360 độ loại nhỏ, được gắn trên một giá kim loại mảnh linh hoạt. Hiện đang từ từ thu về theo khống chế của 001, như một con rắn thu mình về hang. Một tấm ảnh màu sắc rực rỡ mới in trượt tới trước mặt Hàn Văn Thanh, Hàn Văn Thanh trong hình khoanh tay cau mày nghiêm nghị, chính là lúc hắn nói 001 tập trung lái thuyền.
- Kỷ niệm lên tàu hiệu Vinh Quang. – 001 biếng nhác làm ổ trên ghế trước màn hình điều khiển, - Nhưng cậu không thích chụp ảnh đúng không?
- Không thích? – Hàn Văn Thanh liếc nhìn tấm ảnh, cầm lấy nhét vào túi đeo trên lưng. – Thành tích cuộc thi cậu nhìn từ đâu ra?
- Là tôi tiên tri ra. – 001 trả lời hắn, ngón tay gõ nhẹ màn hình điều khiển buồng lái, ý cười lộ rõ sự gian xảo. – Liên quan tới chuyện của cậu, tôi đặc biệt rõ ràng.
Hàn Văn Thanh phiền chán người điều khiển liên tục tung hỏa mù, sắp nổi giận, thiết bị liên lạc trong túi đột nhiên vang lên hai tiếng. Hắn mở ra nhìn tin tức, là cấp trên mới của phòng nghiên cứu Alpha – 757.
“Nghiên cứu viên Hàn Văn Thanh (Mã số: Alpha-TH30xx0331), vui lòng gửi hàng trong thời gian chính xác cho nhân viên tiếp tân của bạn Diệp Tu (Mã số: Alpha-TY30xx0529). Diệp Tu sẽ làm việc với bạn để hoàn thành công việc điều dưỡng và nghiên cứu cơ thể thí nghiệm 2. Sau khi nhiệm vụ kết thúc, chỉ một trong hai người có thể vào đội nghiên cứu “Kế hoạch Vinh Quang”. Xin hãy quý trọng cơ hội lần này, biểu hiện thật tốt.”
Hàn Văn Thanh nhìn hai chữ Vinh Quang trên màn hình, nghĩ đến mình đang trên một con tàu không đáng tin cũng tên “Vinh Quang” . . . Một trùng hợp kỳ diệu. Người tên Diệp Tu sắp tới đón hắn vừa là đối tượng hợp tác lại là đối thủ cạnh tranh. Những số đầu mã số công tác của hắn và Diệp Tu kia đều là Alpha-T chứng minh họ đều là người mới vào phòng nghiên cứu Alpha -757. Nhìn theo tuổi tác, Diệp Tu hẳn gần tuổi Hàn Văn Thanh. Trong một năm có thể đi vào phòng nghiên cứu Alpha – 757 đều là học sinh ưu tú tốt nghiệp khóa này trong phạm vi tinh cầu, số lượng có thể đếm trên đầu ngón tay, không ai không phải người xuất sắc nhất các trường đại học, tất nhiên có quen biết lẫn nhau. Thế nhưng nghiên cứu viên tên Diệp Tu này trước giờ hắn chưa từng nghe tới.
Bất kể là thần thánh phương nào, người thắng cuối cùng đều phải dựa vào thực lực. Trực diện đối đầu khó khăn, không thoái lui, không nhượng bộ, chính là cố chấp của hắn từ trước tới nay. Trong lòng lặng lẽ hạ quyết tâm, Hàn Văn Thanh đóng thiết bị nhận tin, cất đi. Người điều khiển đã bật chế độ lái tự động quay đầu quan sát hắn, sau đó từ trong túi lấy ra một điếu thuốc.
- Không hút tôi sẽ khó tập trung. – Hắn giải thích, không quan tâm ánh mắt bất mãn của Hàn Văn Thanh, châm lửa điếu thuốc lá. Trong buồng lái không được hút thuốc là một trong những quy tắc an toàn cơ bản nhất, nhưng 001 đã lái phi thuyền không gian rất nhiều năm, những quy tắc giáo điều này đã sớm không thể bó buộc hắn.
- Nếu không quen cậu có thể đợi ở thư phòng, hành lang bên trái phòng đầu tiên. – 001 điều chỉnh ghế tựa thành một tư thế thoải mái, vươn người một cái, - Bảy giờ sáng mai chúng ta có thể đến cảng phi thuyền tinh cầu Alpha – 757, nhớ gửi thời gian cho Diệp Tu.
- Vừa nãy cậu quản chế tần số truyền tinh của tôi?! – Hàn Văn Thanh đứng dậy lớn tiếng chất vấn, người tự xưng là tiên tri này lần lượt vô lễ xúc phạm cuối cùng đã đẩy sự phẫn nộ của Hàn Văn Thanh tới đỉnh điểm. – Cậu thu tay lại một chút, nếu không đừng trách tôi không khách khí.
- Tôi không đến mức phải dùng chút thủ đoạn nhỏ đó. – 001 vẫy tay, khói thuốc theo chuyển động cơ thể mà bám một ít lên quần áo, - Được rồi, tôi thừa nhận là có dùng chút thủ đoạn, nhưng không hề nghe lén.
Hàn Văn Thanh tức giận 001, tất nhiên cũng không tin lời hắn. 001 dưới ánh mắt Hàn Văn Thanh vẫn bình tĩnh như thường, hắn vẩy tàn thuốc, ngẩng đầu hỏi Hàn Văn Thanh:
- Đối với lý luận vũ trụ song song cậu hiểu rõ bao nhiêu?
Hàn Văn Thanh tất nhiên không có ý định trả lời vấn đề này nhưng vướng phải phép lịch sự, vẫn mở miệng trả lời một đáp án:
- Tôi là y học sinh.
- Là cậu lười trả lời. – 001 lắc đầu xoay người, - Cậu luôn trả lời tẻ nhạt như thế, già sớm đấy.
- Với cậu tôi cũng không có gì hay để tán gẫu. – Hàn Văn Thanh cẩn thận cất đồ của bản thân, vừa ném câu nói đó vừa tiến vào thư phòng. Người điều khiển ở chỗ cũ. Vừa lên phi thuyền đã nảy sinh mâu thuẫn khiến cả hai người ban ngày bận bận rộn rộn, cũng không giao lưu với đối phương.
Đêm, 001 tới thư phòng, muốn mời Hàn Văn Thanh cùng dùng bữa tối, từ xa thấy hắn đang ngồi trong một gian thí nghiệm nhỏ trong thư phòng, trên cửa có gắn khóa mật mã điện tử, hẳn là đang xem tài liệu bí mật gì đó. 001 bước tới nhìn qua khe cửa hẹp, quả nhiên Hàn Văn Thanh mở một phong bì màu nâu nhạt, huy hiệu Alpha – 757 khắc ở góc trái —— đó là vị trí trong ấn tượng của hắn.
001 như đang nghiền ngẫm điều gì đứng ở cửa một lúc, không quấy rầy Hàn Văn Thanh, một mình rời khỏi.
Cũng không biết qua bao lâu, Hàn Văn Thanh xem xong tài liệu, một lần nữa cất vào phong bì —— trong thời đại khoa học phát triển mạnh mẽ này, thông tin cơ mật nhất vẫn được bảo tồn trên giấy. Hắn nhìn đồng hồ, kim đồng hồ chỉ mười một giờ đêm. Hàn Văn Thanh rời khỏi thư phòng đi tới bếp, 001 đang ngồi cạnh bàn sử dụng thiết bị xem tin tức, bên phải đặt một ly đồ uống, bên cạnh có tản mạn vài mẩu tàn thuốc vụn.
- Muốn ăn gì tùy tiện dùng. – Khi Hàn Văn Thanh tiến vào, 001 ngẩng đầu cười với hắn một tiếng, ngón tay lướt trên màn hình, ngón tay hắn thon dài đẹp đẽ đến bất ngờ. Hàn Văn Thanh nói cảm ơn, lấy một ly cà phê. Trong thời gian chờ máy pha cà phê, hắn nhắm mát hồi tưởng tài liệu ban nãy đã xem. Nhiệm vụ lần này phòng nghiên cứu Alpha – 757 giao có chút không thể nắm bắt. Hàn Văn Thanh cần cùng đồng nghiệp tên Diệp Tu chăm sóc vật thí nghiệm số 2 —— một cụ ông đã trên 70 tuổi từng trải qua phẫu thuật y học đặc thù. Hàn Văn Thanh không tìm được tên tuổi của người này, trên hồ sơ chỉ đơn giản gọi là “số hai”, toàn bộ chi tiết cuộc giải phẫu đều biến mất, Hàn Văn Thanh đối với việc này hoàn toàn không rõ, lời giải thích hắn có chỉ là bốn chữ “Không đủ quyền hạn”. Việc hắn và Diệp Tu cần làm chính là bên cạnh cụ ông, giám sát và ghi chép tình hình sức khỏe đến khi cụ ông tạ thế mới thôi. Nhiệm vụ này nghe không khác điều dưỡng viên trong viện dưỡng lão bao nhiêu, đối với một học sinh ưu tú tốt nghiệp học viện y học hàng đầu tinh cầu chính là đại tài tiểu dụng. Phòng nghiên cứu Alpha – 757 phân phó nhiệm vụ này cho hắn hẳn có nguyên nhân, sau khi trừng mấy tên bạn học không dám cười nữa, Hàn Văn Thanh đã chấp nhận hiện thực mình đã thành điều dưỡng, tuy nhiên trong lòng cũng có chút không thoải mái —— dưới cùng thư phân phó là một hàng chữ to: Trong bất kì tình huống bất ngờ không thể một mình xử lý, xin hãy nghe theo chỉ dẫn của nghiên cứu viên Diệp Tu trước nhất. Nghiên cứu viên trẻ tuổi đối với mối quan hệ phụ thuộc bắt buộc này không hề thoải mái.
Cà phê nóng dần đầy ly, cánh tay kim loại tự động cảm ứng vị trí của Hàn Văn Thanh đưa cà phê đến trước mặt hắn. 001 xem xong, tàn thuốc và bộ đồ ăn đã dùng xong tiến vào giai đoạn dọn dẹp.
- Phòng của cậu ở cuối hành lang, cậu uống cà phê thì tôi cũng không thể chúc ngủ ngon rồi. – 001 vừa nói vừa thu dọn thiết bị điện tử. – Nếu ngủ không được có thể đếm sao, sáng mai gặp lại.
Hàn Văn Thanh cũng khô cứng đáp một câu sáng mai gặp.
Một đêm này đúng là không dễ ngủ như trong tưởng tượng. Ly cà phê kia khiến Hàn Văn Thanh khó ngủ, trong lúc trằn trọc hắn nghĩ đến thời gian ở chung ngắn ngủi lại có phần kỳ diệu cùng 001 những rất nhanh Hàn Văn Thanh không tiếp tục suy nghĩ mà chuyển sang tài liệu về thí nghiệm số 2 phòng nghiên cứu chuyển cho hắn trong thư phòng. Tình hình sức khỏe cụ ông không thể coi là quá tốt, Hàn Văn Thanh cũng không có bao nhiêu kinh nghiệm chăm sóc người khác, lý luận là hậu thuẫn duy nhất trước mắt hắn.
Đồng hồ chỉ hai giờ sáng. Làm hắn kinh ngạc chính là đèn thư phòng của phi thuyền vẫn sáng, nghĩa là người điều khiển vô cùng thần bí kia đang ở trong thư phòng. Hàn Văn Thanh đẩy cửa đi vào, liếc thấy một phần hồ sơ cũ kỹ trải trước mặt 001, ngay một khắc hắn bước vào nhanh chóng bị 001 che đi, một góc phong bì màu nâu nhạt lộ ra vừa bị che khuất, dưới góc trái chính là con dấu huy hiệu hoàng kim của phòng nghiên cứu Alpha – 757.
Huy hiệu vàng kim, tài liệu cơ mật hạng nhất.
- Có lỗi. – Hàn Văn Thanh lập tức cảm thấy có chút xấu hổ. Hắn cắt ngang thời gian 001 kiểm tra tài liệu mật, chính là mạo phạm cấp trên —— hiện tại xem ra người điều khiển phi thuyền miệng lưỡi trơn tru cũng là một thành viên của phòng nghiên cứu Alpha – 757, hơn nữa thứ bậc cao hơn hắn. Tài liệu nhiệm vụ hắn nhận được là tài liệu cơ mật cấp hai, dưới góc trái là con dấu huy hiệu màu bạc.
001 không để tâm khoát tay, gọi Hàn Văn Thanh ngồi xuống:
- Ngủ không được? Không bằng tới tán gẫu, tôi rất lâu rồi không nói chuyện với con người. – Hàn Văn Thanh theo thói quen hơi cau mày, lại không tiện từ chối, chỉ đành đáp ứng.
- Hàn nghiên cứu viên, có thể lấy giúp tôi ly nước không, tôi đã đóng hệ thống cảm ứng tự động rồi. – 001 thừa dịp Hàn Văn Thanh chưa đi tới nói. Hàn Văn Thanh dùng trầm mặc xem như đáp ứng. Nhân lúc Hàn Văn Thanh quay người rời khỏi, 001 mở tệp tài liệu lướt qua cực nhanh.
“Kế hoạch Vinh Quang”
Báo cáo ghi chép về vật thí nghiệm số 1
Họ tên: Diệp Tu. Đánh số: 001
Giới tính: Nam
. . . .
[Part 2]
Fanfic thuộc Project Couple Hàn Diệp - Thập niên nhất lộ, chấp thủ nhất sinh
do Hội u mê Hàn Diệp tổ chức.
Xem các Fanfic khác tại Link tổng hợp của pj
Báo cáo ghi chép về vật thí nghiệm số 1
Họ tên: Diệp Tu. Đánh số: 001
Giới tính: Nam
. . . .
[Part 2]
Fanfic thuộc Project Couple Hàn Diệp - Thập niên nhất lộ, chấp thủ nhất sinh
do Hội u mê Hàn Diệp tổ chức.
Xem các Fanfic khác tại Link tổng hợp của pj
Last edited: