Chúc Mừng Năm Mới!!!
Chương 11
Vi Thảo vs. Lôi Đình.
Là trận thắng hiểm.
Đấu pháp mới dưới chế độ thi đấu mới, muốn thắng lợi không chỉ đơn thuần là phải thắng trận đoàn đội.
Theo suy nghĩ của Vương Kiệt Hi, loại thắng lợi này vừa vặn khắc chế Lôi Đình, bởi tỷ lệ thắng trận đoàn đội của Lôi Đình rất cao, nhưng trong các trận cá nhân, thực lực của họ hiển nhiên không đủ.
Sau buổi họp báo, cả chiến đội Vi Thảo đều về khách sạn.
'Cốc cốc cốc'
Cao Anh Kiệt gõ cửa Vương Kiệt Hi.
"Vào đi." Vương Kiệt Hi ngẩng đầu, phát hiện là Cao Anh Kiệt, có chút nghi hoặc. Hiện tại không đi nghỉ ngơi mà đi tìm mình làm gì, có chuyện gì à. "Anh Kiệt, sao vậy?"
"Đội trưởng, tôi... có người mình thích." Cao Anh Kiệt cúi đầu do dự thật lâu mới ngẩng đầu nhìn đội trưởng nhà mình.
Hả? Cái gì? Anh Kiệt, cậu đừng nói cậu muốn kết hôn cái gì, papa tôi chịu không nổi. Vương Kiệt Hi nhận một kích vào tim.
"Anh Kiệt, cậu chắc không phải nhất thời xúc động chứ? Đã nghĩ kỹ chưa? Đối phương nghĩ sao?" Vương Kiệt Hi lấy lại bình tĩnh, quyết định phải tiếp nhận sự thật con trai có người mình thích.
"Cậu ta... đã đồng ý. Người ấy là... Kiều Nhất Phàm." Cao Anh Kiệt càng nói thanh âm càng nhỏ, khẽ cúi đầu hô lên, nhìn đội trưởng nhà mình.
Hả? Hả?!?!?! Được nha, mặc dù ta vẫn biết bọn họ có quan hệ rất tốt, biết Kiều Nhất Phàm dù đi Hưng Hân nhưng mối quan hệ này chưa từng thay đổi, nhưng đây đã không còn thuộc phạm vi hữu nghị nữa nha? Đây là chuyện xảy ra lúc nào?! Anh Kiệt nha!!! Sao cậu lại bước lên con đường này, tương lai của Vi Thảo papa tôi muốn nhìn thấy không phải như vậy nha!!! Vương Kiệt Hi đột nhiên cảm thấy tâm tình thật nặng nề.
"Ừ, tôi biết rồi. Anh Kiệt, cậu về nghỉ ngơi trước đi, sáng sớm mai còn phải ngồi máy bay." Vương Kiệt Hi điều chỉnh tâm tình một chút, chỉ có thể trước lừa gạt qua chuyện này.
"Vâng." Cao Anh Kiệt gật gật đầu, đi ra ngoài.
...
Ước chừng sau năm phút, Vương Kiệt Hi vẫn duy trì tư thế ban đầu, ngoại trừ hô hấp thì không có động tác nào khác.
Đột nhiên, Vương Kiệt Hi tựa như được khởi động, bật máy tính lên, nhanh chóng mua một vé máy bay.
Vậy là sáng hôm sau, chiến đội Vi Thảo quay về mà thiếu đội trưởng.
Cùng lúc, Vương Kiệt Hi đã đến cửa tiệm net Hưng Hân. Vương Kiệt Hi cảm thấy mình cứ vậy mà vào thì nhất định sẽ bị vây xem. Trong lúc đang phân vân, hắn nhìn thấy Trần Quả đi tới với vẻ mặt đầy tâm sự.
"Xin hỏi, chị có phải Trần Quả không? Chị chủ chiến đội Hưng Hân?" Vương Kiệt Hi bước nhanh tới, đè thấp nón mà hỏi.
"A, đúng vậy, cậu là..." Trần Quả bị ngắt khỏi dòng suy nghĩ, nhìn nam nhân trước mặt đội mũ đeo kính mát, thấy thế nào cũng có vẻ khả nghi.
"Vương Kiệt Hi. Tôi muốn tìm Kiều Nhất Phàm." Vương Kiệt Hi tháo kính mát, nói.
Đây là Vương Kiệt Hi!!! Móa ơi, người thật nha, cứ như vậy đứng trước mặt mình!!! Mình có phải nên xin chữ ký hay không, không đúng không đúng không đúng, mình hiện tại tốt xấu gì cũng là chủ chiến đội, không nên đi xin chữ ký người của chiến đội khác nha!!! Mình là chủ chiến đội Hưng Hân mình là chủ chiến đội Hưng Hân. Sau khi mặc niệm nhiều lần, Trần Quả mới mở miệng nói: "A a, được, tôi dẫn cậu vào."
Hả? Kỳ thật Vương Kiệt Hi không ngờ sẽ thuận lợi vậy. Vòng chung kết nha, tất cả mọi người đều phải huấn luyện, thật sự cứ vậy cho mình gặp sao? Mà lại không hỏi nguyên nhân? Còn có, chị liền trực tiếp dẫn tôi đến phòng huấn luyện à? Chuyện này không đúng nha...
Vương Kiệt Hi vừa đi theo Trần Quả, vừa cảm thấy có lẽ mình nhận nhầm người, người này có phải chị chủ chiến đội không...
Chỉ chốc lát sau đã đến Thượng Lâm Uyển, vừa mở cửa đã gặp phải Diệp Tu đang đi ra ngoài.
"Ừm? Chị chủ, sao chị về rồi? Tôi không có thuốc lá để chị xoa xoa tiếp đâu. Hả? Mắt Bự, sao cậu lại tới đây, hôm nay cậu không phải về Vi Thảo à? Ai u, rốt cuộc phát hiện nên để bọn nhỏ nhà cậu một mình chống đỡ Vi Thảo, nên quyết định tới đây nương tựa anh sao? Hưng Hân hoan nghênh cậu nha, chỗ tôi đúng lúc đang cần một bảo mẫu." Diệp Tu đối với đội trưởng của chiến đội Vi Thảo vừa mới đắc thắng, lại xuất hiện trước cửa nhà mình, bày tỏ thái độ 'ngu sao không giễu cợt'.
"Tôi là tới tìm Kiều Nhất Phàm." Vương Kiệt Hi cảm thấy nói chuyện với Diệp Tu là tự chịu tội, nên hắn đi thẳng vào vấn đề.
"Tìm Kiều Nhất Phàm? Tìm cậu ta làm gì? Mắt Bự, dáng vẻ như tới đoạt con của cậu là muốn làm gì? Anh nói cậu biết, tiểu Kiều hiện là người của Hưng Hân, anh sẽ không cho cậu làm hại đóa hoa trưởng thành khỏe mạnh của Hưng Hân đâu." Diệp Tu ngậm điếu thuốc dựa vào khung cửa.
"Diệp Tu, Anh Kiệt nói thích Kiều Nhất Phàm." Vương Kiệt Hi cảm thấy cứ vậy cãi cọ với Diệp Tu thì chắc cả đời này cũng không gặp được Kiều Nhất Phàm, vậy nên trực tiếp phóng đại chiêu.
Sau khi nghe xong, Diệp Tu run lên một cái, suýt nữa trượt xuống từ trên khung cửa. Má nó, thế giới này đã điên cuồng đến vậy rồi sao? Mà Cao Anh Kiệt, sao cậu lại nghĩ quẩn vậy, vòng chung kết nha, cậu khiến papa cậu ngột ngạt vậy có tốt không? Ta nói sao hôm nay xung quanh tiểu Kiều có kết giới màu hồng, hóa ra là do Cao Anh Kiệt ra chiêu từ xa, một ma đạo học giả như cậu đừng chơi mấy thứ trẻ trâu như vậy có được không.
"Tôi nói này Mắt Bự, có chuyện gì chờ hết vòng chung kết lại nói. Chờ anh đây lấy được quán quân, nhất định sẽ đóng gói gửi tiểu Kiều qua, trên cổ còn sẽ buộc nơ con bướm, chỉ đợi con trai nhà cậu mở quà. Cậu thấy sao?" Diệp Tu gãi gãi đầu cảm thấy vẫn nên ngăn cản một chút. Bộ dáng này rõ ràng là muốn đàm ♂ nhân ♂ sinh rồi mang người đi luôn nha.
"Tiền bối... Vương đội trưởng..." Kiều Nhất Phàm đã chú ý tới tiếng ồn ào ở cửa.
Tiểu Kiều nha, cậu không thấy anh đây đang liều mạng ngăn người cho cậu sao, cậu tự đi ra vậy là sao. Diệp Tu vừa phỉ nhổ trong lòng vừa quay đầu lại, khẽ run lên, thiếu điều muốn ngã sấp xuống. Má ơi, tiểu Kiều, bộ dạng nàng dâu xấu gặp cha mẹ chồng là cái quái gì, tôi có cần cho cậu một cái khăn tay hay không, đừng có xoắn xuýt ngón tay nữa có được không!!!
"Ai u! Vương Kiệt Hi!!! Chính là người coi bói rất chuẩn có phải không? Trương Tân Kiệt đề cử tôi đi coi chỉ tay chỗ anh, mà Trương Tân Kiệt là ai ta, hình như có nghe qua, anh ta là chòm sao gì?" Bánh Bao đột nhiên phát hiện một thế giới mới: Vương Kiệt Hi đại đại. Hắn chạy lấy đà lướt qua Kiều Nhất Phàm, nhày vượt rào vượt qua Diệp Tu, bắt lấy cánh tay Vương Kiệt Hi.
"Bánh Bao cậu không chỉ chập mạch mà còn tung ra lượng tin tức tương đối lớn nha." Diệp Tu không khỏi cảm khái, nhưng nói chuyện với Bánh Bao lúc này không phải là một sự lựa chọn chính xác.
"Lão đại, tui nói anh nghe." Bánh Bao nhanh chóng chuyển mục tiêu. "Nghe nói Vương Kiệt Hi là thần toán nha, nhất là tính nhân duyên, mà chòm sao của tui với tiểu đệ hình như rất hợp nhau. Tui muốn tính cái khác, như Âm Dương Ngũ Hành, chỉ tay, hay nhân duyên gì đó."
Má ơi, cậu nghe ai nói vậy! Vương Kiệt Hi lúc nào có thêm nghề mới? Ma thuật sư biến hóa khó lường đâu? Thần toán là cái quái gì? Đừng tưởng rằng có một con mắt to một con mắt nhỏ là có thể dùng con mắt to để nhìn thấy thứ người khác không nhìn thấy!!!
Khi Diệp Tu trào phúng đang vs. với Bánh Bao chập mạch, Kiều Nhất Phàm nhỏ giọng nói với Vương Kiệt Hi: "Đội trưởng, bằng không vào phòng của tôi đi."
"Ừ." Vương Kiệt Hi nói xong, đi xuyên quá đám người hỗn loạn này để theo sau Kiều Nhất Phàm.
Má ơi, ma thuật sư chân chính nha. Nhìn người ta đi tuyến đường hình chữ S kìa, xảo diệu né tránh tất cả mọi người để theo sau tiểu Kiều nha!!! Vương Kiệt Hi đại đại danh bất hư truyền!!! Trần Quả một mực làm người đứng xem, nhìn cả sự việc mà trào phúng. Nhìn xem, Vương Kiệt Hi không hổ là papa độc thân nuôi con, loạn như vậy mà xử lý rất thành thạo điêu luyện.
"Ừm? Sao vậy?" "Vương Kiệt Hi tới?" "Ai u, hắn tới làm gì, tự chịu tội?" Càng ngày càng nhiều người tới góp vui.
Này này này, mấy người không đi huấn luyện sao? Có náo nhiệt là phải tới góp vui sao? Nhưng nhân vật chính Vương Kiệt Hi và Kiều Nhất Phàm đều đã không còn ở nơi này có được không? Đều trở về huấn luyện có được không? Diệp Tu không có cơ hội nói ra miệng.
"Lão đại lão đại, bằng không để hắn tính cho anh xem chuyện của anh và Hàn Văn Thanh đi. Chỉ cần nhìn hình chụp là tui biết người này không đơn giản, khẳng định là người trong nghề, có phải chòm sao Xà Phu không?"
Tôi nói này, đừng gán ghép tôi và Hàn Văn Thanh có được không? Anh đây không thích nam nhân. Còn chòm Xà Phu là cái quỷ gì? Trong 12 chòm sao có chòm này à?
"Nha, Diệp Tu anh kéo Vương Kiệt Hi xuống nước rồi à?"
Bánh ngọt đại đại, cậu đừng tưởng rằng ai cũng hèn mọn như cậu chứ. Việc này không liên quan tới tôi, tôi lấy thẻ tài khoản thề.
"Hôm nay Vương Kiệt Hi đừng hòng đi ra khỏi cánh cửa này."
Lão Ngụy, ông là muốn diệt khẩu sao? Ông đã là người của Hưng Hân, đừng có chen chân vào chiến tranh Lam Vũ - Vi Thảo chứ. Mà nét mặt của ông có thể thu liễm tí không, đừng cười bỉ ổi vậy!!! Ông đây là muốn làm gì Vương Mắt Bự nha!!!
Diệp Tu cảm thấy càng mệt mỏi.
- TBC -