[Phương Duệ] - Luận Phương Duệ

FanPD

Khanh bản giai nhân, nại hà si tặc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
496
Số lượt thích
3,383
Location
HCMC
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ
#1
Luận Phương Duệ

Link:
Editor: FanFD
Beta: @Gingitsune


-------------------------




Xem hết Toàn Chức đã lâu, vẫn luôn để ý nhân vật Phương Duệ, hôm nay lấy ra phân tích một phen, nếu như có mạo phạm Phương Duệ, chỉ cần vạch ra nhất định sẽ sửa chữa, tôi thật lòng tôn trọng Phương Duệ.

Tiếng lòng đơn thuần, nếu có điều không ổn, hoan nghênh vạch rõ.

Lời bình giản dị, nếu nhất định phải chỉnh, xin mời thảo luận.

Nói đến lạc quan và kiên cường, chắc ai cũng nghĩ đến Trương Giai Lạc, hoặc nghĩ tới rất nhiều người khác, nhưng nhìn Phương Duệ mà xem, chẳng lẽ lại không gồm đủ cả kiên cường lẫn lạc quan?

Hãy cùng nhau phân tích một chút nhé.

Ban đầu Phương Duệ xuất thân ở trại huấn luyện Lam Vũ, nghề nghiệp khí công sư, chỉ là Lam Vũ không tiếp nhận cậu. Mặc dù điều này không được đề cập trong chính văn, nhưng tôi xin được lớn mật tưởng tượng một chút. Tôi tin tưởng Phương Duệ là một tuyển thủ rất có thiên phú, cho nên không thể có chuyện cậu ở trong trại huấn luyện bị phủ bụi, không được ai phát hiện tài năng. Không những vậy, vào lúc đó có lẽ cậu rất được tán dương, được thổi phồng. Cho dù khi đó khí công sư của cậu chưa phải là xuất sắc nhất, nhưng tôi tin tưởng dựa trên những gì cậu đã thể hiện khi về với Hưng Hân, khí công sư thuở ban sơ của cậu nhất định là nổi bật xuất chúng.

Một đứa trẻ có tài năng thiên phú, lẽ ra phải được tất cả mọi người nhìn nhận và động viên.

Nhưng mà, Lam Vũ không nhìn nhận cậu, như một khí công sư.

Nếu Lam Vũ tiếp nhận cậu, nhiều khả năng cậu sẽ lấy thân phận khí công sư mà ra mắt, Liên minh vì thế sẽ không có một đạo tặc ưu tú, ngược lại sẽ sớm xuất hiện một khí công sư thần kỳ. May mắn thay, Quỷ Mê Thần Nghi có cơ hội phát dương quang đại.

Ẩn bên dưới sự phát dương quang đại ấy, là những điều khiến chúng ta suy ngẫm. Tống Hiểu, chiến đội Lam Vũ, ra mắt mùa giải thứ sáu, nghề nghiệp khí công sư. Phương Duệ, chiến đội Hô Khiếu, ra mắt mùa giải thứ năm, từ chơi khí công sư chuyển sang chơi đạo tặc. Phương Duệ chỉ vừa rời khỏi một mùa thôi, chiến đội Lam Vũ liền cho ra mắt một khí công sư, không phải là Phương Duệ khí công sư, mà chính là Tống Hiểu khí công sư.

Đương nhiên, nơi này không hề có ý gièm pha thực lực Tống Hiểu, tôi chỉ muốn nói, đứng trên phương diện Phương Duệ, sau khi biết tin này, nhất định là cực kỳ khó chịu.

Vì nó nói lên điều gì —— Lam Vũ thẳng thắn phủ nhận Phương Duệ khí công sư.

Nhiều khả năng chính là, không phải thực lực Phương Duệ không tốt, mà là phong cách của cậu không phù hợp với Lam Vũ. Nhưng mà, ngay cả khi nhìn từ góc độ đó, đây vẫn là một kiểu vả mặt, là một cách bày tỏ thái độ. Nói khó nghe hơn một chút, chính là "Không phải Lam Vũ không cần một khí công sư, chỉ là Lam Vũ không cần cậu." Cho nên Phương Duệ vừa đi, Tống Hiểu liền xuất hiện.

Điều này đánh một đòn tâm lý nặng nề tới cỡ nào, ngay cả khi không ai đề cập đến, sự hụt hẫng trong lòng vẫn khó mà tự chủ được.

Ấy vậy mà Phương Duệ có thể vượt qua, và dùng thực lực để chứng minh, cậu triệt để buông bỏ khí công sư, trở thành một đạo tặc, không những thế còn là một đạo tặc xuất sắc.

Bạn nói xem, việc này chẳng lẽ không cần lạc quan và kiên cường?

Lam Vũ rũ bỏ Phương Duệ, cậu đến Hô Khiếu mọc rễ nảy mầm.

Có điều chẳng ai ngờ, rồi có một ngày, Hô Khiếu cũng rũ bỏ cậu.

Là một thành viên kỳ cựu, có thể nói Phương Duệ là một trong những trụ cột của Hô Khiếu, là xương sống, là trục tâm, khi Lâm Kính Ngôn còn ở Hô Khiếu, bọn cậu còn là tổ hợp tội phạm nổi danh, là một cặp đôi cùng nhau tỏa sáng.

Hiện tại, người đồng đội hiểu nhau như lòng bàn tay đã đi mất.

Bên nhau nhiều năm như thế, Hô Khiếu lại bắt đầu từ bỏ cậu.

Lại là vì phong cách, sự hèn mọn hạ lưu vốn không hợp với phong cách dữ dội thẳng thắn của đội trưởng mới Đường Hạo. Triệu Vũ Triết bấy lâu nay không phục nhưng kìm nén vì Phương Duệ là tiền bối. Nhưng với tính cách của Đường Hạo, cậu ta chẳng buồn che giấu mà bày tỏ sự không thích cùng không vui của mình trước bao người.

Chẳng phải đã quá rõ ràng, khác nào ở trước mặt mọi người, Phương Duệ lại bị ăn một bạt tai.

Xét từng góc độ, bất luận thế nào, Phương Duệ cũng không nên bị bài xích: Cậu là đội viên kỳ cựu của Hô Khiếu, là đệ nhất đạo tặc, là tiền bối. Đường Hạo, Triệu Vũ Triết đều là tiểu bối, lẽ ra phải tôn kính Phương Duệ.

Nhưng chỉ vì cái trước mắt, muốn nghênh hợp phong cách của Đường Hạo và Triệu Vũ Triết, mà chiến đội đã viết nên một vở kịch bỏ chốt giữ xe.

Phương Duệ trở thành vật hi sinh, con chốt thí.

Lúc trước chơi khí công sư bị Lam Vũ chối bỏ đã đành, giờ chuyển nghề sang đạo tặc vẫn bị Hô Khiếu hắt hủi.

Tôi tin rằng dù có thánh thiện đến thế nào, đến nước này hẳn là trong lòng vô cùng ức chế.

Nhưng Phương Duệ lựa chọn chấp nhận một cách bình lặng, không tỏ vẻ hằn học.

"Trở trời rồi."

Chỉ đơn giản ba chữ, rồi một dòng phản hồi, ngoài ra không nói gì thêm.

Phương Duệ đau, một nỗi đau được che dấu bên dưới nụ cười, mấy ai cảm được.

Thực ra, thống khổ nhất không phải là khóc than đến tan tim nát phổi, mà là nén lại trong lòng không nơi phát tiết, không được thấu hiểu. Bởi vì sự việc này rõ ràng không oán trách ai được, phong cách mình không hợp với người, oán là oán thế nào? Nói cho thấu lý, xem ra mười phần thì hết mười phần là lỗi tại mình, mình không đổi được phong cách, mình chỉ thích ứng với đấu pháp dạng này mà thôi. Có lẽ Phương Duệ nghĩ như vậy, nên cậu không trách móc người khác, không những không oán thán đội mẹ đã bỏ rơi mình, còn không hề cảm thấy phật lòng vì sự ngông cuồng non trẻ của Đường Hạo và Triệu Vũ Triết.

Có lúc tôi nghĩ, nếu như Lâm Kính Ngôn không ra đi, Phương Duệ sẽ không rơi vào cục diện khó chịu này. Nhưng nghĩ vậy để trách Lâm Kính Ngôn sao? Tự bản thân tôi cũng thấy tuyệt đối không thể, tôi cho rằng Phương Duệ cũng nghĩ như thế, lão Lâm chẳng làm gì sai.

Nhiều khi tôi mạo muội đoán rằng, có lẽ Phương Duệ đã từng bối rối, từng muốn thay đổi đấu pháp, muốn thích ứng với Hô Khiếu mới, muốn triệt để thay đổi chính mình, vì chiến đội sẵn sàng hạ cái tôi xuống. Có thể anh đã từng cố nhưng rồi thất bại, cũng có thể anh không làm vì không muốn làm.

Khi một người hoài nghi chính bản thân mình, sẽ hoang mang đến mức nào? Hãy thử đặt bản thân mình vào trường hợp đó mà xem.

Viết đến đây, tôi rất khó chịu, muốn nói với Phương Duệ một câu:

Phương Duệ, nỗi đau của cậu, kỳ thật chúng ta hiểu, rất hiểu.

Zâm có gì là không tốt, cậu chơi đến một cảnh giới tối cao, tốt quá còn gì, rất hợp với phong cách của cậu đấy.

Trong chính văn Sở nữ vương có bình luận một câu “Chơi zâm cho lắm, người cũng zâm theo.” Câu nói chỉ đơn giản là trêu chọc Phương Duệ, nhưng ngẫm nghĩ thật kỹ, liền thấy chua xót và cay đắng. Nhắc đến zâm là nghĩ tới cái tên Phương Duệ, cũng như nhắc đến Phương Duệ là nhớ đến phong cách zâm, chỉ có nâng lên một cảnh giới tối cao, mới có thể tạo thành một thương hiệu để mà đến một câu trêu chọc cũng trở nên tự nhiên như thế.

Một người đưa phong cách zâm lên đến tầm xuất sắc, lại là một người cũng vì phong cách ấy mà bị cự tuyệt những hai lần, lưu lạc bôn ba.

Một người kỳ tài như thế, nhưng có lẽ, đã từng hoài nghi chính mình, cuối cùng có nên kiên trì với chữ zâm hay không.

Phương Duệ rốt cuộc vẫn giữ vững được.

Không có gì sai với việc Hô Khiếu và Lam Vũ đã làm, đều không phải đả kích, chỉ là không tiếp nhận. Trong chính văn Vương Kiệt Hi có nói một câu, tôi không nhớ rõ nguyên văn (nếu tôi nhớ lầm thì xin thứ lỗi vô ý…) chỉ mang máng đại ý, và thêm vào chút ý kiến chủ quan, đại khái chính là một câu thế này:

Nếu ngươi không có đất dụng võ trong chiến đội, lưu lại có ích lợi gì, bất luận là có tài hay không có tài, chỉ là chiến đội không cần, tức là ngươi “không có cửa”.

Phương Duệ hoàn toàn hợp với “có tài”, đồng thời cũng chính là “không có cửa” trong mắt chiến đội.

Nên có thể là, Phương Duệ sẽ cảm tạ Hưng Hân.

Hưng Hân là một chiến đội rễ cỏ rất “nghèo”, không có nhân vật cấp thần, không có cơ sở giàu mạnh, không có lịch sử quán quân hào hùng, không có lấy một chút danh tiếng. Dù có Diệp Tu, có Tô Mộc Tranh, nhưng Vinh Quang không phải là trò chơi của một người.

Mọi người không ai coi trọng Hưng Hân, Phương Duệ vẫn đặt cược.

Mà cái giá đặt cược cực kỳ đắt, cược cả tiền đồ, cả thời gian của mình. Đối với tuyển thủ chuyên nghiệp mà nói, có thể lãng phí bất kỳ cái gì chứ không thể lãng phí cả một mùa giải, bởi vì tuổi nghề của môn thể thao này rất ngắn, trì hoãn một mùa giải không chừng đổi lại là cả một tương lai phủ bụi. Ấy vậy mà Phương Duệ không những đồng ý, còn đồng ý cả việc đổi nghề, từ bỏ cả một đạo tặc đã lên đến cấp thần.

Hưng Hân cái gì cũng không có, nhưng Hưng Hân sẵn lòng tiếp nhận Phương Duệ.

Hưng Hân mở rộng cửa đón chào Phương Duệ, đón chào phong cách chơi zâm.

Thời gian Phương Duệ ở Hưng Hân, tôi cảm thấy đó là một khoảng thời gian vui vẻ, vui vẻ gấp mấy lần thời gian ở Hô Khiếu. Bởi vì nơi này có đồng đội ủng hộ cậu, có không gian cho trường phái chơi zâm. Hưng Hân có thể nuôi dưỡng một khí công sư hèn mọn, có thể nuôi dưỡng Phương Duệ, bất kể là một Phương Duệ ở cái dạng gì, Hưng Hân đều sẵn lòng tiếp nhận.

Như Tiêu Thời Khâm có Lôi Đình để dù đi đâu vẫn được hoan nghênh trở về, Phương Duệ cũng có một nơi mà cậu có thể chân chính sống thật với chính mình.

Trần Quả là một cô gái rất nặng nghĩa nặng tình, nếu như sau này nàng vẫn giữ được bản tính, nhất định nàng sẽ không để Phương Duệ bị ép buộc phải rời đi. Nói đến điều này có lẽ sẽ có người nói: Chưa chắc, về sau biết đâu Hưng Hân lại không muốn duy trì phong cách chơi zâm.

Nhưng tôi tin tưởng gần như là cố chấp, một người như Trần Quả, một đội như Hưng Hân, những con người như thế, vĩnh viễn, sẽ không chối bỏ Phương Duệ. Hưng Hân là thật tình, là bao dung.

Một mái ấm đúng nghĩa là nơi mình hoàn toàn có thể thả lỏng, không cần phải cố ép mình thay đổi, không cần phải lưu tâm lo lắng, là nơi mà mình luôn có người tin tưởng bên cạnh, nơi mình luôn được nhìn nhận, luôn được ủng hộ, luôn được động viên.

Hưng Hân chính là một mái ấm như thế, là bến đỗ của Phương Duệ.

Cánh cổng Hưng Hân, mãi mãi không bao giờ khóa Phương Duệ bên ngoài.

Cảm tạ Hưng Hân, cảm tạ Phương Duệ lạc quan kiên cường.

【 Những lý giải của tôi về Phương Duệ có lẽ chưa đủ sâu, rất mong được nghe bất kỳ ý kiến đề xuất nào 】
 
Last edited:

Phong hạ

điền cho hết, trường phong kiếp kiếp, tẫn tự vân
Thần Lĩnh
Bình luận
478
Số lượt thích
950
Team
Yên Vũ
Fan não tàn của
Sở Vân Tú
#2
Nếu phải võ đoán đoạn thời gian Phương Duệ ở Lam Vũ, em cho rằng không phải Lam Vũ không chấp nhận cậu, mà bản thân cậu lựa chọn rời đi.

Phương Duệ ra mắt mùa năm, như vậy mùa bốn cậu vẫn còn trong trại huấn luyện Lam Vũ. Dù chưa chính thức ra sân thi đấu nhưng việc Hô Khiếu để mắt tới mà mời cậu về chứng tỏ cậu có năng khiếu rất xuất sắc, rất nổi bật.

Lam Vũ nổi tiếng là chiến đội có thể dung hòa ưu khuyết điển của đội viên, Dụ Văn Châu giỏi nhất trong việc phát huy sở trường lợi dụng sở đoản. Dù thời điểm mùa bốn Phương Duệ có định hình phong cách thế nào, vẫn tin rằng DVC có thể dung hòa được PD, huống chi PD chọn lối chơi "zâm" như vậy càng có nhiều điểm phù hợp với phong cách chiến thuật của LV là "tạo dựng và nắm bắt cơ hội".

Nên em cho rằng trong việc sử dụng "tài năng trẻ", Lam Vũ ko có lý do gì để phủ nhận Phương Duệ cả.

Mùa 4 Phương Duệ ở Lam Vũ huấn luyện nghề Khí công sư, mùa 5 rời đi, mùa 6 Lam Vũ cho ra mắt Khí công sư Tống Hiểu. Như vậy rất có thể, nghề khí công sư đc huấn luyện và chọn theo nhu cầu chiến thuật của chiến đội, không phải lựa chọn ngẫu nhiên, nên chính việc Phương Duệ chọn đi Hô Khiếu nên Lam Vũ mới có Tống Hiểu khí công sư.

Ngoài ra, mùa 4 cũng là năm DVC vừa mới ra mắt trong tư cách đội trưởng, cả DVC và chiến đội LV đều gặp phải vô vàn chỉ trích và nghi ngờ từ dư luận bên ngoài lẫn nội bộ chiến đội. Phương Duệ trong trại huấn luyện Lam Vũ có lẽ cũng vô cùng hoang mang.

Trong tình huống đó, Phương Duệ lại nhận được lời mời từ một chiến đội kỳ cựu, có tiềm lực phát triển, có tiền bối giàu kinh nghiệm dẫn dắt, được nhanh chóng công nhận và ra mắt. Việc chấp nhận lời mời đó rõ ràng là một quyết định sáng suốt và hợp lý, cũng là phù hợp với tính cách vô tư, linh hoạt của Phương Duệ.

Chung quy, Phương Duệ đi Hô Khiếu là lựa chọn của cậu ấy, không phải vì Lam Vũ phủ nhận, bản thân cậu cũng không vì Tống Hiểu khí công sư mà phải đau lòng khó chịu.


Như lời tác giả nói từ đầu, em góp thêm ý kiến thảo luận, không có ý mạo phạm Phương Duệ.
 
Last edited:

FanPD

Khanh bản giai nhân, nại hà si tặc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
496
Số lượt thích
3,383
Location
HCMC
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ
#3
@Phong hạ bạn ơi, mình rất thích những phân tích này của bạn. Tuỳ cách nhìn nhưng mình nghiêng về cách nhìn của bạn hơn. Cám ơn bạn rất nhiều!
 

Bình luận bằng Facebook