Hoàn [Vũ Trung Tán Khởi] [Tán Tu Tranh] Món quà khởi đầu

Kuroto

Farm exp kiếm sống
Bình luận
27
Số lượt thích
158
#1
Fanfic TCCT
Tên : Món quà khởi đầu
Tác giả : Kuroto (Hắc, Black, Đen, mọi người cứ gọi kiểu gì cũng được)
Non-couple (Tán Tu Tranh trung tâm)
Warning : có thể ooc

Mộc Tranh đang viết gì đó, sau đó gạch chéo một đường bỏ hết.
Cứ viết rồi gạch thế năm sáu lần. Càng viết càng vò đầu.
"Trời ơi, phải tặng anh hai cái gì đây"
Thì ra là muốn mua quà tặng cho anh trai nhưng nghĩ mãi không ra nên tặng gì.
Chủ yếu là do khi nhắc tới Mộc Thu thì chỉ có thể nghĩ đến hai thứ.
Mì gói và máy tính.
Cái đầu thì ăn trường kỳ rồi, muốn ngon hơn cũng khó.
Cái sau, không có tiền mua.
Hết cách, Mộc Tranh quyết định đi tìm viện binh.



"Sinh nhật Mộc Thu ? Sao em không nói anh sớm ?"
Mộc Tranh nhìn Diệp Tu đang xệ mặt, bĩu môi. Cô cất công ra net tìm anh để hỏi xem bạn chí cốt của anh trai có biết sở thích bí mật gì không, nhưng giờ cái mặt của Diệp Tu cho cô câu trả lời luôn rồi.
"Hay cho cậu ta Khước Tà luôn đi ?"
Ngô Tuyết Phong một bên nghe, cũng chen vào vài câu.
"Nếu tên kia xài được như tui thôi"
Diệp Tu cười cười. Cả quán ai chẳng biết Mộc Thu chỉ là thánh sống khi chơi thương hệ, còn xài đấu ma sư ngang cơ họ Diệp, hờ hờ.

Mộc Tranh không hiểu đám Diệp Tu đang nói gì, nhưng chắc chắn lạc đề, phồng má tức giận. Diệp Tu thấy vậy quay sang dỗ dành.
"Được rồi được rồi, không giỡn nữa, chúng ta nghiêm túc suy nghĩ tặng Mộc Thu cái gì thật đặc biệt nào"



"Anh không muốn làm mấy đứa nản nhưng gần đây Mộc Thu nó có vẻ đang nghiên cứu cái gì đó hăng say lắm, có lẽ không nhớ tới sinh nhật bản thân đâu"
Đào Hiên vươn vai nói vọng từ hàng cuối net ra.
"Nghiên cứu ?"
"Anh cũng chẳng biết nữa"
Diệp Tu không hỏi thêm, dẫn Mộc Tranh đi khắp phố xem có gì hay ho làm quà không. Kết quả vẫn chỉ có mấy món quen đến nhẵn mặt.
Chợt có mưa, Diệp Tu dắt Mộc Tranh vào một bên lề trú mưa.
"Lúc anh mới tới đây cũng là một ngày mưa rào, vào quán Đào ca trú mưa rồi gặp Mộc Thu"
"Anh không mua ô à ?"
"Lúc đó anh xài hết tiền"
Diệp Tu cứ thế trò chuyện với Mộc Tranh. Chợt có người bán ô rong chạy ngang qua, Diệp Tu kì kèo trả giá mãi mới mua được một chiếc ô trắng bạc khá đẹp mắt.
"Mộc Tranh, về thôi"
"Ô đẹp quá, đẹp hơn cây nhọn nhọn đen đen của anh nữa"
"Cây nhọn nhọn đen đen đó là thành tựu vĩ đại của anh trai em đó"
"Thì kêu anh hai làm ra thành tựu khác vĩ đại hơn, nhà chúng ta có hai thiên tài chơi game lận mà"
Diệp Tu hơi ngẩn người ra.
"Ví dụ như cây dù này nè, anh hai biến nó thành kiếm rồi súng rồi dao, đủ thứ hình dạng, anh đem đi đánh game chắc chắn làm hết hồn người ta"
Diệp Tu bỗng nhiên nắn mặt Mộc Tranh, sau đó dắt tay cô bé chạy thẳng một đoạn về nhà.
"Mộc Tranh ơi là Mộc Tranh ... em đúng là em gái của anh và Mộc Thu mà"



"Diệp Tu tên trời đánh kia, mấy ngày qua cậu với A Tranh làm gì mà giấu giấu giếm giếm tui ?"
Mộc Thu mặt âm trầm hỏi Diệp Tu. Mấy ngày qua tên mặt phù kia cùng Mộc Tranh tự giam trong phòng chặn cửa không cho anh biết gì hết. Cảm giác bị cho ra rìa nó ngứa lắm nha !
"Đợi lát Mộc Tranh cho cậu bất ngờ"
"Bất ngờ gì ? Quà sinh nhật hả ?"
Diệp Tu nghe muốn té luôn. Đào Hiên nói đúng, tên này mê nghiên cứu quá quên luôn sinh nhật mình rồi.
"Chúc mừng sinh nhật anh hai"
Mộc Tranh từ cửa bắn một chùm pháo giấy. Mộc Thu ngẩn người.
"Đây ..."
"Sinh nhật cậu đấy"
Không đợi Mộc Thu hoàn hồn, Mộc Tranh đã mang vào một gói quà đưa vào tay Mộc Thu.
Mở gói quà ra, bên trong là một chiếc dù nhỏ bằng một đống que ghép lại, tùy lúc rút hay thêm que, nó có thể tạo thành đủ loại dạng từ nhỏ như dao hay lưu đạn đến to như pháo hay dài như mâu.
"Cậu đang nghiên cứu tán nhân đúng không ? Dùng nó làm mô hình tham khảo đi, tui với Mộc Tranh tốn sức lắm đấy"
"Sao ..."
"Sao tui biết ? Vì tui với cậu là thiên tài chung nhà mà, không hiểu suy nghĩ của nhau sao được"
"Em cũng là thiên tài nữa"
"Ừ, Mộc Tranh là thiên tà..."
Diệp Tu chưa kịp nói xong, Mộc Thu đã ôm cả cậu và Mộc Tranh vào lòng.
"Hai đứa ngốc này ... cảm ơn nhé"
"Cảm ơn gì chứ ... Mộc Thu, sinh nhật vui vẻ"
Đêm ấy, cả ba người đều ấm lòng.
Sau này, vì rất nhiều nguyên do, con đường họ đi là chông gai gập ghềnh, nhưng đấy là chuyện của sau này, còn bây giờ, chỉ là không gian hạnh phúc của một nhà ba người.
 
Last edited:

Băng Ly

Như kim tác quán đồng tâm kết
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
323
Số lượt thích
2,198
Team
Gia Thế
Fan não tàn của
Tán Tu Tán
#2
Sau này, vì rất nhiều nguyên do, con đường họ đi là chông gai gập ghềnh, nhưng đấy là chuyện của sau này, còn bây giờ, chỉ là không gian hạnh phúc của một nhà ba người.
Em chỉ muốn nói Tán Tu Tranh chính là "một nhà ba người" hàng thật giá thật, ai phản đối lấy Ô Thiên Cơ ra đập cho!!! Câu cuối nghe ấm áp ghê!~
 

Bình luận bằng Facebook