[Nam thần và bạn] Lính đặc công
---
Tác giả: Hàn Chiêu Thiến
---
#Khi bạn là lính đặc công, còn bồ bạn thì là nam thần...
.
[Diệp Tu]
Ảnh tốt lắm luôn. Khi bạn về phép thì sẽ ôn nhu với bạn hết cỡ, khiến bạn làm gì cũng cẩn thận, có về nhà thì toàn thân phải lành lặn, không được có vết thương.
Sợ anh ấy lo.
Nào giờ trong quân toàn bị sếp quát chứ không có được nâng niu thế này đâu, bà cô hổ báo trong bạn lập tức bật thuộc tính ẩn – công chúa nhõng nhẽo.
Chỉ là khi theo bạn chạy bộ buổi sáng, tầm năm phút quay đầu lại, bạn đã ở đầu đường, còn ảnh vẫn ở tuốt cuối con đường.
Bạn, “...”
“Cưng à, anh cũng có tôn nghiêm đàn ông, xin em đừng bế anh kiểu công chúa.”
.
[Dụ Văn Châu]
Mỗi lần mỏi mệt, nhìn thấy nụ cười ôn hòa trong ảnh chụp là năm mươi ký lô vác trên vai cũng chẳng là gì.
Mỗi lần đến giao thừa, lại tự hỏi anh ấy có đang ăn bánh chẻo không.
Chỉ là mỗi lần làm nhiệm vụ, lại cảm thấy quân địch khí thế như hùm sói cũng không đáng sợ bằng nụ cười ôn hòa ấm áp của ảnh được.
“Cưng à, anh chỉ là một người thành thật chăm chỉ.”
Và bạn quyết định thôi năm nay khỏi về phép đi.
.
[Vương Kiệt Hi]
Mặc dù anh rất tốt, rất chung thủy.
Bất quá mỗi lần anh ấy chân tình nhìn bạn, bạn lại muốn đi nhìn bia tập bắn hơn.
Tại tấm bia có hình gì thì nó vẫn cân xứng.
“Em đang oán mẹ anh sao?”
Em còn chưa nói tiếng nào mà!
.
[Trương Giai Lạc]
Bạn về phép, mặt mày u ám, chân tay băng bó, không buồn nói năng.
Ảnh lập tức kéo bạn đi dạo phố, hì hục mệt đờ người cũng nhất quyết kéo cái gọng kìm là bạn đi.
Ảnh mua cho bạn một lô quần áo đẹp, dù bạn nói không cần.
Ảnh sẽ dùng gương mặt tươi cười đẹp nhất, xuýt xoa cầm tay bạn, vừa thổi vừa hát cái đau bay đi mau.
Ảnh dẫn bạn đến cửa hàng hoa quen thuộc, mua một bó lớn hoa hồng trắng.
Hai người đi ra biển, thả hoa trên sóng.
“Cảm ơn, vì đã chiếu cố người yêu tôi.” Anh ấy gập lưng, cúi đầu, chào những cánh hoa dập dềnh trôi ra xa.
Bạn nhớ tới những đồng đội: người kẹt trong ống phóng lôi, người chìm nơi vực nước.
Bật khóc.
.
[Chu Trạch Khải]
Bạn luôn cảm thấy, ảnh mà đi lính thì chắc chắn sẽ vào Quân đoàn Danh dự. Nhìn đẹp mắt như vầy cơ mà!
Chỉ là có một vấn đề...
“Ừ.”
“Ừm...”
“Không nên.”
“...rất tốt.”
Thế này làm sao mà hô khẩu hiệu?
Ảnh tốt nhất vẫn nên làm tuyển thủ chuyên nghiệp thôi.
.
[Hàn Văn Thanh]
Vừa về doanh trại sau kỳ nghỉ phép, bạn còn chưa kịp đặt ba lô xuống đã bị Chính ủy gọi lên, mục đích là “giáo dục lại tư tưởng lưỡi kiếm quốc gia”.
Bạn hoang mang cực kỳ, mình vi phạm kỷ luật lúc nào à?
Sau đó, Chính ủy hỏi bạn – “Có người báo, ở kỳ nghỉ phép, cô có qua lại tình cảm với một thành viên xã hội đen?”
Ơ, từ từ đã!
Tôi giao dịch tình sắc với xã hội đen lúc nào?
.
[Tô Mộc Thu]
“Em không cần đến tìm anh sớm vậy đâu!”
“...”
“Em còn trẻ lắm...”
“...”
“Em còn rất xinh đẹp.”
“...”
“Em còn có gia đình.”
“...”
“Nơi em nằm đáng ra phải là giường êm nệm ấm, không phải cái nơi heo hắt này.”
Bạn nhìn thi thể mình trên mặt đất, máu khô đen kịt màu áo camo, cạnh khẩu súng trường không còn một viên đạn, tóc đen tán loạn, rối tung.
Bình thản, cắt ngang lời anh ấy.
“Dù sao thì em cũng đã đến đây rồi.”
Dù sao, thanh xuân của bạn cũng chưa bao giờ làm trái lời thề quân nhân, nên bây giờ cũng không có gì phải hối tiếc.
---
Mị sân si viết thử xem sao...