Hoàn [Sở Tô] Chung quy mỗi tháng chị em đều có một lần như thế

Mạc Tư

Yên phân phân, vũ ngân ngân, hết chỗ điền
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
468
Số lượt thích
4,036
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu, Sở nữ vương, Mộc nữ thần
#1
Chung quy mỗi tháng chị em đều có một lần như thế

Tác Giả: 夏小时
Editor:
Fuuka
Couple: Sở Vân Tú x Tô Mộc Tranh.
Thể loại: Đoản văn, ngọt, HE.
Lời tác giả:
……đến, bà dì cả đến thăm rất đau, viết cái đoản văn ngọt ngào nho nhỏ tự chữa trị một phen.
Bà dì cả = mùa dâu = kỳ kinh nguyệt

Thời điểm câu truyện vào mùa giải thứ mười một. Tô Hàng gần như vậy tuyệt không phải yêu người đất khách, Sở Tô thật ngọt.


------------​

Lúc bị tin nhắn QQ của Tô Mộc Tranh đánh thức, Sở Vân Tú đang quấn mình trong ổ chăn ấm áp, lỡ dở giấc mộng trái ôm phải ấp nam chính cùng nam phụ "Yêu em lần nữa", kết quả mở to mắt lại đối diện gối ôm heo con của Tô Mộc Tranh tặng mình.

… Thôi cũng được.

Trong lòng không khỏi còn chút tiếc nuối, chuông báo tin nhắn QQ đặc biệt lại oanh tạc không ngừng, Sở Vân Tú vẫn chưa tỉnh táo lắm, dựa vào cảm giác mò chụp hai phát, bắt được điện thoại -- 28 tin nhắn, lúc cô mở ra khung chat Tô Mộc Tranh nhảy đến tin thứ 29.

Tô Mộc Tranh đang spam một loạt icon khóc lóc khác nhau.

Phong Thành Yên Vũ: ……

Phong Thành Yên Vũ: làm sao vậy?

Mộc Vũ Tranh Phong: Hu hu hu Tú Tú cậu cuối cùng chịu dậy rồi.

Sở Vân Tú trong lòng thầm oán một câu, cậu cũng biết tớ còn đang ngủ đấy à…… nhưng chưa kịp trả lời, Tô Mộc Tranh đã trực tiếp gọi điện tới.

“Hu hu hu, Tú Tú.”

Tô Mộc Tranh êm êm nhè nhẹ khóc, bên này Sở Vân Tú trở mình trong chăn, “ừm” một tiếng.

Đầu kia liền khóc lóc lăn lộn om sòm: “Tớ muốn chết.”

“……Hả?”

“Tớ muốn chết……hức.”

Nghe giọng nói đối phương dường như thật sự đang khóc nức nở kèm theo chút yếu đuối, Sở Vân Tú chống tay ngồi dậy nói, “Bình tĩnh, rốt cuộc chuyện gì?”

“Hôm nay bà dì cả đến thăm, ngày thứ nhất.”

“……”

Sở Vân Tú lai trượt cả người vào trong chăn: “…… đừng làm rộn.”

“Thật sự rất đau mà hu hu hu……”

“Ngoan.” Sở Vân Tú an ủi nói, liếc mắt nhìn lịch treo đầu giường, “Sao thời gian đến sớm hơn nhiều vậy, lại quá nửa đêm đi ăn kem hở?”

“Chu kỳ kinh nguyệt với việc ăn kem không có liên quan, khoa học đã chứng minh rồi!”

Sở Vân Tú nắn bóp mũi gối ôm heo, nghiêm túc nói, “Nhưng mỗi lần cậu đau đến đòi chết đòi sống đều bởi vì ăn kem, ăn kem cùng cơn đau chu kỳ của cậu xuất hiện sự tương quan, chí ít chứng minh đối với cậu là có liên quan.”

“…… Tú Tú mấy lời cậu vừa nói rất có văn hóa, học được ở đâu vậy?”

“Yêu em lần nữa - lời thoại của nam phụ, chỉnh lại dùng.”

“…… Tú Tú xấu, không yêu cậu nữa.”

Nói thì nói vậy, âm thanh đầu kia vẫn rất vui vẻ, kéo theo Sở Vân Tú cũng ôm bụng cười nghiêng ngã, “Có thật không?”

“Thật, trừ phi cậu đến Hàng Châu mang cho tớ canh mộc nhĩ hạt sen còn nóng hổi.”

“…… Tớ tưởng cậu qua tuổi bắt người yêu mang canh nóng mùa dâu lâu rồi chứ?”

Tô Mộc Tranh đầu kia khe khẽ cười, Sở Vân Tú có thể tưởng tượng được dáng vẻ cô nhíu hàng lông mày hai mắt sáng lấp lánh, “Không thể đơn giản là đến Hàng Châu thăm người yêu sao.”

“Được rồi, chờ tớ rửa mặt đã, quá trưa đến tìm cậu được chứ?”

“Ừm! Tú Tú tốt nhất!”

Kỳ nghỉ chính thức cực kỳ nhàn rỗi, mùa giải trước Yên Vũ giải quyết được vấn đề chiến thuật rốt cuộc sau đó có thể thẳng tiến vào vòng chung kết, tuy vẫn chỉ dạo được một lượt, bất quá xác thực đã bịt được miệng quạ đen, Sở Vân Tú tâm tình hiện đang rất tốt. “Cậu nói với bọn họ thế nào?” Trước đây có lần Tô Mộc Tranh tò mò hỏi thăm, Sở Vân Tú phất tay kể lại, “Làm ầm ỹ với quản lý một trận.” Còn có chút tự giễu, “Xem chừng nắm chức vô địch thế giới trong tay, cũng tương đối có sức thuyết phục.”

Tô Mộc Tranh chỉ sáp đến gần hôn lên môi cô, “Đừng cậy mạnh.”

“Không có.” Sở Vân Tú hôn trả, “Nói cậu kìa.”

Tuy khi đó không ám chỉ bà dì cả đến thăm thì được gọi điện cố tình làm nũng thế này…… nhưng mà thôi quên đi. Sở Vân Tú vừa nghĩ, vừa lưu loát sắp xếp chuẩn bị, rửa mặt thay quần áo, chợt nhớ ra còn mấy bộ đồ cùng vật dụng để ở chỗ Tô Mộc Tranh, cô bèn vứt lại balo, nhét thẻ tài khoản vào trong ví cầm tay, lấy ra điện thoại đặt vé tàu. Phía trên lại nhảy ra tin nhắn nhắc nhở.

Mộc Vũ Tranh Phong: “Cậu khi nào mới đến?”

Sở Vân Tú tính toán thời gian một chút, vé tàu đặt trước nửa giờ.

Phong Thành Yên Vũ: “Khoảng mười hai giờ mấy đến gần một giờ…… cậu muốn ăn gì không tớ mang đến?”

Mộc Vũ Tranh Phong: “Cậu mua chút gì cũng được, tớ không muốn ăn gì hết TAT”

Xem ra thực sự là rất đau…… Tô Mộc Tranh thật ra không phải thể chất bị đau, không giống cô mỗi lần đều phải uống thuốc giảm đau. Có một lần tham dự Ngôi sao Hội tụ vừa khéo lại không mang thuốc, bản thân đau đến sắc mặt tái mét dọa Tô Mộc Tranh sợ cuống cuồng -- Khi đó hai người vẫn chưa ở bên nhau, Tô Mộc Tranh đi hai trạm xe tìm tiệm thuốc mua giúp cô, từ sau đó quan hệ hai người liền tốt đến mức gần như có thể mặc chung cái quần. Diệp Tu hình dung đây có lẽ là tình bạn thần bí giữa con gái với nhau.

Cũng có lẽ bởi vì quá đau, cho nên chu kỳ của cô rất ngắn, chỉ có ba ngày, Tô Mộc Tranh ngược lại chính là đủ bảy ngày.

Từ đó đến tận sau này xác định mối quan hệ, trong túi Tô Mộc Tranh đều có mang sẵn thuốc, đến lúc cần sẽ ném cho cô, hôn cô một cái nói xong câu uống thuốc đi liền mặc kệ. Kháng nghị lại còn bị đối phương quay ngược nói, dù thế nào cậu hai ngày nữa là hết, tớ cũng muốn chu kỳ ngắn như thế đây này.

Sao cứ luôn cảm thấy đãi ngộ hiện tại còn không bằng trước đây mang vỏ bọc khuê mật cơ chứ.

Sở Vân Tú chép miệng một cái, ra cửa đón xe. Trong lúc chờ mua bánh bao ở quầy tạp hóa dưới lầu, bị mấy cô bé học sinh đi ngang qua nhận ra muốn kí tên, trên tàu xem phim bị Tô Mộc Tranh ríu ra ríu rít ô ô a a cắt ngang sau đó tạm thời hủy bỏ chuông báo tin nhắn đặc biệt của cô ấy, sau khi đến trạm suy nghĩ nửa ngày chọn mua một phần cháo trứng muối thịt nạc, lại google một lúc xem gần đây nơi nào có bán món gì đó……À, canh mộc nhĩ hạt sen, gần nửa giờ sau tìm được cửa hiệu bán nước ép, cảm thấy thời gian hơi trễ nên trực tiếp gọi xe đi Thượng Lâm Uyển, lúc này trong tin nhắn Tô Mộc Tranh lại gửi tới.

Mộc Vũ Tranh Phong: “Cậu còn không đến tớ thật sự phải chết :(

Phong Thành Yên Vũ: “Thật sự không được thì chết trước đi, đợi tớ đến sẽ Mãn huyết Hồi sinh cậu sau.”

Mộc Vũ Tranh Phong: “Nuuu, cậu tưởng mình là Trương Tân Kiệt à.’”

Phong Thành Yên Vũ: “Đừng xem thường pháp sư nguyên tố, cho cậu biết dù là mục sư cũng không trị được cơn đau mùa dâu đâu.”

Mộc Vũ Tranh Phong: "Cậu nói cứ như pháp sư nguyên tố có thể trị được vậy."

Sở Vân Tú đang định trả lời, tài xế thông báo đã đến. Cô cẩn thận cất điện thoại, trả tiền xuống xe, thông thuộc tiến vào khu nhà của Hưng Hân, trực tiếp lấy ra chìa khóa mở cửa nhà Tô Mộc Tranh.

Phải nói Trần Quả thật sự là một chị chủ tốt, trước đây điều kiện chưa ổn phải gom góp ở chung, tuyển thủ đành phải hai người một phòng. Sau khi chiến đội khá khẩm hơn, trước tiên là cải thiện điều kiện ăn ở của tuyển thủ, trực tiếp phân mỗi người một căn hộ. Sở Vân Tú cảm thán, lúc ló đầu vào Tô Mộc Tranh còn đang co người trên sô pha giả chết, cô đứng ở lối vào như cười như không gọi, “Mộc Tranh.”

Tô Mộc Tranh nhìn cũng không nhìn cô đáp, “Tớ đã chết rồi.”

Sở Vân Tú bật cười, tìm trong tủ giày đôi dép lê của mình, chậm rãi thong thả đi tới, “Tớ đến hồi sinh cậu.”

“Người chết không thể sống lại.”

Sở Vân Tú khom lưng ngồi xổm trước mặt cô, hôn lên môi cô, “Không thể sao?”

Tô Mộc Tranh liếm liếm môi, “Không thể.” Lại nhìn trong tay đối phương túi lớn túi nhỏ, “Mua cái gì đó?”

“Cháo.” Sở Vân Tú đặt hết túi đồ ăn lên bàn trà, “Còn có canh mộc nhĩ hạt sen cậu yêu cầu.”

Tô Mộc Tranh trở mình bò dậy, hai mắt mở to, “Cậu mua thật đó à?”

Sở Vân Tú nhún vai, thân mật sờ vào bụng nhỏ của Tô Mộc Tranh, “Còn không phải có người đến mùa dâu bắt người yêu mang canh nóng tới sao.”

Cô bắt lại bàn tay kia, vùi vào vai Sở Vân Tú, lại giở giọng ríu ra ríu rít hu hu hi hi làm nũng. Sở Vân Tú đặt cằm lên vai Tô Mộc Tranh, cười híp mắt hôn lên tai cô, “Tớ còn xấu không?”

“Không xấu.”

“Còn yêu tớ không?”

“Yêu yêu.”

……

Hoàn.

“Đệt, Tô Mộc Tranh làm cái gì mà trong tủ lạnh của cậu ngoại trừ kem không còn gì khác!”
 
Last edited:

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,157
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#3
Cuối cùng thì cũng có món ngọt sau một thời gian toàn ăn mướp đắng :3
Có khi kéo nốt Tiểu Đới vào lập 3P đi, gái LM đã ít rồi thì khỏi cần để đám đàn ông sơ múi, cho họ ở vs nhau luôn :p
 

Bình luận bằng Facebook