- Bình luận
- 58
- Số lượt thích
- 601
- Team
- Lam Vũ
- Fan não tàn của
- Dụ Văn Châu
[Project] Lưu Thủy Hữu Tình - Mừng sinh nhật Lam Hà 2019
CV: 佳乐头上的小花儿
Edit: Ah Châu
Beta: @Tsuki
-------------------------------------------------------
[Lam Hà - Diệp Lam]Biết không biết không Hắn là thịt kho cải
Trần Quả triệu tập toàn thể Hưng Hân mở cuộc họp: "Diệp Tu cũng lớn tuổi rồi, còn là đội trưởng một đội. Nếu trước đây cũng tùy cậu ấy, nhưng hiện tại chúng ta tốt xấu gì cũng là đội quán quân, thân phận không giống trước kia, vẫn FA, chẳng phải muốn cho toàn bộ Liên minh lôi ra làm trò cười. Phùng chủ tịch cũng không thể yên tâm không đúng?"
Trần Quả hít sâu một hơi: "Thế nên, chị quyết định tìm cho Diệp Tu một mối hôn sự tốt trong liên minh." Mọi người liền cao hứng “quần ma loạn vũ” mà khoa tay múa chân: "Quá tốt rồi! Tranh thủ đem lão già khuôn mặt gợi đòn kia gả đi lẹ đi!"
Trần Quả mặt suy sụp: "Mấy đứa cảm thấy chuyện này có khả năng không?"
Mọi người: ". . ."
Mọi người: "Được rồi, cũng không có khả năng lắm. . ."
Quần chúng Hưng Hân ngồi xuống nghiêm túc thảo luận chuyện chung thân đại sự của lão đội trưởng nhà bọn họ.
Với tư cách là nhân vật cấp Pha-ra-ông, Ngụy Sâm mở miệng trước tiên: "Lão phu cho rằng chọn Luân Hồi đi. Đội quán quân cũ với đội quán quân mới lúc này mới tính môn đăng hộ đối nha."
Trần Quả lưỡng lự: "Lúc đầu chị cũng cảm thấy Tiểu Chu không tệ, đáng tiếc cậu ta đã có Giang Ba Đào rồi. . . Nếu không thì Phương thái hậu cũng được, nhưng người ta lại không thích con trai. . ."
Ngụy Sâm: "Bọn họ không phải còn có Tôn Tường sao? Hắn không phải là con dâu nuôi từ bé của lão Diệp hở? Cái này kêu là "bình vỡ". . . đó gọi là tái hợp."
Trần Quả cảm thấy môn ngữ văn của Ngụy Sâm đúng là hết nói nổi.
Trần Quả không đồng ý: "Tôn Tường tuổi còn nhỏ quá, hơn nữa chị nghe nói Luân Hồi đang chuẩn bị đem cậu ta gả đến Hô Khiếu."
Phương Duệ liền đề cử chủ cũ: "Hô Khiếu cũng không tệ nha. Đường Hạo đã muốn kết hôn với Tôn Tường, còn thừa lại cái tên Lưu Hạo quá đáng thương kia. Hắn với lão Diệp cũng xem như là đôi vợ chồng già đi, nhân cơ hội này nối lại tiền duyên, sau này tuyệt đối là một giai cmn thoại trong Liên minh luôn."
Trần Quả cảm thấy Phương Duệ căn bản không phải muốn lưu lại giai cmn thoại gì ở Liên minh, cậu ta chỉ là muốn ở một bên xem chuyện hài của Diệp Tu thì có.
Kiều Nhất Phàm yếu ớt giơ tay: "Thực ra Vi Thảo cũng không tệ. . ."
Trần Quả suy tư: "Vi Thảo cũng là một trong số hào môn, cũng từng cầm qua hai cái quán quân, bàn về gia thế cũng xứng đôi với Diệp Tu. . . Bất quá Tiểu Kiều xem như đã hứa hẹn cho Tiểu Cao, vậy Diệp Tu chỉ có thể để Vương Kiệt Hi ở rể thôi, bằng không thì toàn bộ vai vế liền rối loạn. Nhưng Vương Kiệt Hi lúc trước đã cưới hai vị đội phó Phương Sĩ Khiêm với Đặng Phục Thăng, gần đây lại còn tiễn Hứa Bân xuất giá, hơn nữa nhà cậu ấy con nít một đống, cái này cái này. . . Chỉ sợ cha dượng không dễ làm a."
An Văn Dật ban đầu muốn đề cập đến Bá Đồ nhà mẹ đẻ của mình. Từ sau giải đầu Thế Giới, cặp chị em Trương gia của Bá Đồ xem như nổi tiếng ở nước ngoài. Thế nhưng Trương Tân Kiệt sớm đã gả cho đội trưởng Bá Đồ Hàn Văn Thanh, An Văn Dật cảm thấy Hưng Hân mặc dù không thể sánh với nhà giàu Nghĩa Trảm, nhưng tạm thời còn chưa muốn bị túi tiền đập chết. Chủ ý giới thiệu Trương Tân Kiệt xem như chết từ trong trứng rồi. Còn Trương Giai Lạc, ngược lại tuổi tác cùng Diệp Tu càng xứng đôi. Trước đây lúc ở Bách Hoa, toàn bộ Liên minh đều biết cậu ta ở goá nhiều năm. Một mình ngậm đắng nuốt cay đem hai đứa nhỏ nuôi lớn, về sau thiếu chút nữa nghĩ quẩn muốn chết vì tình. Kết quả vạn vạn không ngờ tới chồng trước đã xa cách nhiều năm thế mà lại xuất hiện. Chồng trước này còn là một tổng tài bá đạo, hai người từ sáng đến tối chính là kiểu 'tổng tài đại nhân thể lực tốt, ngọt ngào sủng kiều thê' chịu không nổi. Thỉnh thoảng còn có ‘chồng trước ngang ngược hung hăng thích chơi bóng với kiều thê ngốc manh’. . . Nào giống Diệp Tu, chỉ biết đuổi theo Boss.
La Tập chỉnh lại mặt kính: "Dựa vào mô hình Markov, chúng ta với Lam Vũ quan hệ thông gia mới là tốt nhất. Nhìn mấy mối từ Lam Vũ gả ra ngoài trước kia, chúng ta ví dụ Phương đội phó nè, Vu đội của Bách Hoa nè, nói tóm lại, sản phẩm Lam Vũ đảm bảo có chất lượng."
Trần Quả chau mày: "Thế nhưng nhà bọn họ già, trẻ, còn có một người tay tàn, một người lắm mồm, cũng không thích hợp lắm. . . Chờ một chút, chị hình như còn nhớ người nào đó cũng đến từ Lam Vũ ấy nhỉ. . ."
Trần Quả hưng phấn đi tìm Diệp Tu: "Việc chung thân đại sự của cậu đã định rồi!"
Diệp Tu: "À, được."
Trần Quả: "Tụi chị nhắm Lam Vũ cho cậu, cậu cảm thấy thế nào?"
Diệp Tu: "Cũng được, chị chủ chị xem thế nào thì làm thôi."
Trần Quả: "Lại nói lão Ngụy với Phương Duệ cũng từ Lam Vũ ra, tụi mình xem như thân càng thêm thân đúng không?"
Diệp Tu: "Ừa ừa, đúng đúng"
Trần Quả: "Chính là Lam Hà ấy! Cậu cũng quen mà."
Diệp Tu: "Biết rồi, boss xuất hiện rồi, tui đi đoạt boss đã quay về nói chuyện tiếp nha chị chủ!"
Trần Quả: ". . ."
Xuân Dịch Lão được ủy thác đi thông báo chuyện hôn sự cho Lam Hà.
Xuân Dịch Lão: "Sao lại là tôi! Rõ ràng biết tôi không thích đánh chữ! Sao không gọi Hoàng Thiếu ấy, anh ấy không phải thích nhất là nói chuyện sao"
Xuân Dịch Lão gọi điện cho Lam Hà: "Chúc mừng ông, sắp được gả vào hào môn rồi."
Lam Hà kinh ngạc: "Trong đội quyết định muốn đem tui gả cho Xa Tiền Tử hả?!"
Xuân Dịch Lão càng kinh ngạc: "Ông với Xa Tiền Tử có gian tình?!"
Lam Hà giận dữ: "Phi phi phi! Ai có gian tình với hắn!"
Xuân Dịch Lão thở phào nhẹ nhõm: "Thế còn tốt, thế còn tốt!"
Kỳ thật trong lòng hắn nghĩ tới chính là: "Thật đáng tiếc, nếu như thực sự có gian tình không phải nhân cơ hội này mượn tay Diệp Thần tiêu diệt Trung Thảo Đường sao?"
Xuân Dịch Lão nghiêm túc lên mặt dạy dỗ Lam Hà: "Ông có thể có chút tiền đồ hay không! Xa Tiền Tử bất quá cũng chỉ là hội trưởng khu mười của Trung Thảo Đường mà thôi. Hắn cái quái gì được tính là hào môn, làm sao xứng với người Lam Khê Các chúng ta?"
Xuân Dịch Lão: "Ông phải gả. Cũng không phải là hào môn bình thường là đội trưởng chiến đội nhà giàu. . ."
Lam Hà một mực lấy đội phó Lam Vũ Hoàng Thiếu Thiên nhà bọn họ làm thần tượng.
Trong Liên minh, phần lớn chiến đội đều là đội trưởng đối ngoại đội phó đối nội. Đội phó tuy rằng không cần tam tòng tứ đức nhưng hoặc là như Giang Ba Đào hoà nhã hiền lành, khéo hiểu lòng người. Hoặc là như Trương Tân Kiệt văn có thể trải gường trải chiếu, võ có thể điên cuồng xoay Thập Tự Giá. Như Hoàng Thiếu Thiên tuyệt đối là kỳ hoa trong kỳ hoa, bình thường cái gì cũng mặc kệ xem như xong, thỉnh thoảng đến đêm còn không về ngủ muốn "hồng hạnh xuất tường". Dụ Văn Châu thế mà nửa câu cũng không nói. Quản lý chiến đội, dẫn theo đứa nhỏ, vừa làm cha vừa làm mẹ, nhẫn nhục chịu khó, phải nói tể tướng có thể chống thuyền. Dụ Văn Châu tuyệt đối là phi thuyền vũ trụ.
Lý tưởng của Lam Hà, chính là giống như thần tượng Hoàng Thiếu Thiên hắn, cũng gả cho ông chồng thập nhị tứ hiếu tốt như Dụ Văn Châu.
Cưới vợ phải cưới Trương Tân Kiệt, lấy chồng phải học Hoàng Thiếu Thiên!
Đem theo lý tưởng hào hùng như vậy, Lam Hà gả tới Hưng Hân.
Lam Hà: "Cái cái này. . . cái này. . .Cái này mấy người gọi là hào môn? ? !"
Lam Hà nhìn chiếc giường tầng của Diệp Tu. Giường trên còn có Ngụy Sâm đang nằm gác chân, không nói nên lời.
Diệp Tu không để ý: "Cái này, chiến đội mới vừa thành lập, điều kiện tương đối gian khổ. . . Bất quá coi như vợ chồng cùng nhau ra sức làm, khó khăn gian khổ cùng cố gắng, cũng xem như là một loại tình thú nha!"
Lam Hà lệ rơi đầy mặt.
Lam Hà: "Đội trưởng ơi! Đội phó ơi!"
Lam Hà: "Ông chủ ơi! Quản lí ơi!"
Lam Hà: "Mấy người thật là độc ác"
Ngụy Sâm thân là người nhà mẹ đẻ Lam Hà, nhận trách nhiệm quan trọng an ủi Lam Hà.
Ngụy Sâm râu ria xồm xoàm tình ý sâu xa: "Thật lòng mà nói, con thứ Lam Vũ đều phải gả ra ngoài để kết thông gia. Chú mày xem Vu Phong, cũng đã là ngôi sao, còn không phải đến nhà Bách Hoa ở rể sao? Còn có Phương Duệ, năm đó ở trại huấn luyện, kể ra ngoại trừ Hoàng Thiếu Thiên thì tiểu tử này được sủng ái nhất, không phải cũng đến Hô Khiếu làm con dâu nuôi từ bé của lão Lâm hả?"
Phương Duệ: "Còn không phải bởi vì ông cái lão già hèn mọn không giới hạn!"
Ngụy Sâm: "Chú mày đừng nhìn Hoàng Thiếu Thiên hắn làm đội phó nên được thoải mái, hắn là cái người học không được. Nhớ năm đó trong đám con cháu lão phu hắn cũng được xem như con vợ cả. Vốn là muốn để hắn kế thừa vị trí đội trưởng của lão phu, lão phu cũng tính toán tìm cho hắn người nào, nhà nào tốt, ai mà ngờ hắn lại cùng Dụ Văn Châu, chưa kể còn có đứa con riêng kia!"
Ngụy Sâm càng nói càng tức, đập bàn bốp bốp: "Mẹ nó! Lão phu vất vả nuôi heo lớn, thế mà bị lợn rừng ủi mất!"
Kiều Nhất Phàm vội vàng đi rót ly nước: "Tiền bối, uống nước."
Ngụy Sâm uống một hớp, khí thuận không ít, nói tiếp: "Chú em suy nghĩ một chút. Chú em là chi bên, lại là con thứ, nếu không phải xuất thân Lam Vũ, sao có thể gả cho đội trưởng đội quán quân chứ? Chú em xem Ngũ Thần, người ta đường đường chính chính là con vợ cả, cựu đội trưởng chiến đội Vô Cực, so với chú em còn sớm gả qua đây, này không phải cũng chỉ mới làm di nương thôi sao?"
Lam Hà cùng Ngũ Thần chào hỏi: "Sớm nha. . . Ngũ di nương? ? ?"
Ngũ Thần lệ rơi đầy mặt: "Ngụy tiền bối anh rốt cuộc lại nói hưu nói vượn gì vậy. Tôi cái gì cũng không biết, việc này với tôi không có liên quan tại sao lại lôi tôi vào hả!"
Thời điểm Lam Hà lại mặt, gặp đúng lúc Vu Phong cũng về lại mặt. Còn có Trâu Viễn cùng con dâu mới của Lam Vũ là Lưu Tiểu Biệt.
Phong tục của bên trung con gái sau khi gả đi thì ngày thứ hai hoặc thứ tư vợ chồng mới cưới quay về nhà gái chào hỏi ba mẹ vợ cùng họ hàng.
Lưu Tiểu Biệt đang cùng khuê mật của mình là Trâu Viễn trong phòng kể khổ: "Ngày tháng này thật sự không vượt qua nổi. Mẹ chồng nhìn tui không vừa mắt, ba chồng lại dòm ngó tốc độ tay của tui. . ."
Trâu Viễn kinh hãi: "Cái gì? Ba chồng cậu dòm ngó cậu? Dụ Văn Châu ngấp nghé cậu? !"
Trâu Viễn lấy di động ra: "Từ từ, tin tức lớn như vậy, phải nhanh chóng nói cho Lý Tấn."
Lưu Tiểu Biệt: "Không phải tui! Là tốc độ tay của tui! Tốc độ tay!"
Trâu Viễn bấm chữ: "Lưu Tiểu Biệt nói không phải hắn, là quần lót của hắn!"
Lưu Tiểu Biệt giận: "Trâu Viễn cậu là cố tình đúng không!"
Trâu Viễn cũng không thèm ngẩng đầu lên: "Đúng vậy chính là cố tình."
Lưu Tiểu Biệt: ". . ."
Lam Hà nghĩ thầm “Lưu Tiểu Biệt thật sự không dễ dàng a. Chẳng những gả tới gia đình nhà đối thủ. Mẹ chồng còn là kẻ thù không đội trời chung. Huống chi mẹ chồng nàng dâu vốn chính là thiên địch. So với bên kia, Diệp Tu tuy là lớn tuổi một chút, nhiều tật xấu một chút, Hưng Hân cũng nghèo một chút, nhưng Ngụy Sâm với Phương Duệ rốt cuộc cũng xem như người nhà mẹ đẻ. Còn có, Hoàng Thiếu Thiên thỉnh thoảng tông cửa chạy sang đây PK, so với Lưu Tiểu Biệt dễ chịu hơn nhiều rồi.”
Lam Hà nghĩ như vậy, cảm thấy Diệp Tu cũng thuận mắt không ít, tiếp đó liền thấy. . .
"Diệp Tu! Anh lại đoạt boss của Lam Vũ"
Lam Hà rống giận.
Bút Ngôn Phi tìm đến Lam Hà: "Ông hẳn là biết Lam Khê Các tại sao muốn đem ông gả cho Diệp Thần. Chẳng phải là để ông khuyên nhủ Diệp Thần chút không có việc gì cũng không cần lên game đoạt boss hả? Cho dù muốn cướp boss cũng đi đoạt của đám Trung Thảo Đường á!"
Bút Ngôn Phi tận tình khuyên bảo: "Tuy rằng nói con trai gả ra ngoài như bát nước đổ đi. Nhưng ông dù sao vẫn là họ Lam nha!"
Lam Hà: "Nhưng mà tui không phải họ. . ."
Lam Hà: ". . ."
Lam Hà lệ rơi đầy mặt: "Lam Khê Các người nhiều như vậy, sao tui lại có thể lấy cái ID này vậy trời. . ."
Nhóm con dâu gả đi nhổ nước bọt trong group.
Lưu Tiểu Biệt: "Tui rất muốn uống sữa đậu nành a. . ."
Trâu Viễn: "Vu Phong có độc hả? Từ sáng đến tối suốt ngày đi theo tụi tôi nói cái gì 'trích lời Dụ Văn Châu', tôi trước kia sao không biết hắn còn là fanboy của Dụ Văn Châu?"
Phương Duệ: "Cậu ta không nói trích lời Hoàng Thiếu Thiên mấy người liền cười trộm đi!"
Ngô Vũ Sách: "Mấy người có ai nhìn thấy Lí Hiên không? Gọi hắn trở về quỳ bàn phím mau!"
Giang Ba Đào: "Tôn Tường nhà chúng ta cũng không thấy đâu. Chẳng lẽ cậu ta lại đi tìm Đường Hạo PK rồi?"
Trương Giai Lạc: "Đứa nhỏ cũng lớn như vậy rồi, cậu để bọn hắn hóng mát đâu đó, dừng lại được rồi."
Trương Tân Kiệt: "Trương Giai Lạc tiền bối, đừng nghịch di động nữa, theo tôi đi tới trại huấn luyện."
Lam Hà nghĩ thầm: "Chiến đội không cần mình quản, công hội Hưng Hân bây giờ cũng có Ngũ Thần để ý, Khưu Phi cũng trưởng thành, còn là đội trưởng Tân Gia Thế. Mình cũng không cần sinh cũng không cần nuôi dưỡng liền tự nhiên nhặt được một đứa con lớn như vậy, quả thực là miếng bánh từ trên trời rơi xuống, chuyện tốt nha. Mình còn có cái gì chưa hài lòng?"
Lam Hà: "Đợi một chút. . . Nếu chiến đội không cần mình quản, công hội không cần để ý, đứa nhỏ cũng không cần dẫn theo, vậy. . ."
Lam Hà: "Diệp Tu lấy tui để làm chi? ? ?"
Lam Hà thử thăm dò hỏi Diệp Tu: "Anh rốt cuộc là vì cái gì mà muốn kết hôn với tui?"
Diệp Tu ngẩn ra: "Sao đột nhiên hỏi chuyện này?"
Diệp Tu nghĩ trong lòng chính là: "Tui làm sao biết, khi đó lúc chị chủ nói với tui, tui đang vội đoạt boss mà, thuận miệng đáp ứng, tui nào biết vì sao. . ."
Lam Hà suy nghĩ một chút, hỏi: "Bởi vì Lam Vũ là hào môn?"
Diệp Tu: "Hào môn có rất nhiều."
Lam Hà: "Bởi vì tui sẽ quản lý công hội?"
Diệp Tu: "Công hội hiện tại có Ngũ Thần rồi."
Lam Hà: "Bởi vì tui sẽ dẫn theo đứa nhỏ?"
Diệp Tu: "Tui cũng không phải tìm bảo mẫu."
Lam Hà nghĩ thầm: "Anh chính là!"
Lam Hà hỏi: "Vậy rốt cuộc là vì cái gì?"
Lời vừa ra khỏi miệng, đột nhiên có chút xấu hổ.
Diệp Tu thấy Lam Hà xấu hổ, tự mình không biết làm sao hiểu được cũng ngượng ngùng.
Diệp Tu: "Bởi vì. . ."
Lam Hà nhìn Diệp Tu, trong lòng tim đập thình thịch.
Diệp Tu hít thật sâu nhìn Lam Hà: "Bởi vì. . ."
"Bởi vì vật liệu của hồi môn Lam Vũ rất nhiều."
Diệp Tu vẻ mặt nghiêm túc nói.
Hoàng Thiếu Thiên ở nhà ăn gặp được Lam Hà, hết sức kinh ngạc: "Cậu sao đã trở về rồi? Có phải lão Diệp khi dễ cậu hay không? Cậu yên tâm, tui báo thù cho cậu, tuyệt đối đánh cho anh ta răng rơi đầy đất!"
Từ Cảnh Hi: "Hoàng Thiếu lại muốn đi tìm Diệp Thần PK?"
Tống Hiểu: "Hoàng Thiếu lại muốn đi tìm Diệp Thần đánh nhau?"
Lí Viễn: "Cái gì? Hoàng Thiếu lại muốn đi tìm Diệp đội đánh nhau? ? ?!"
Dụ Văn Châu mỉm cười: "Các cậu đang nói cái gì vậy?"
Trịnh Hiên: "Áp lực như núi. . ."
Lam Hà: ". . ."
Lam Hà: "Chẳng trách Ngụy tiền bối cùng Phương Duệ đều đến nhờ cậy Diệp Thần. Lam Vũ và Hưng Hân, quả nhiên là một bút cũng không tả được hai người đáng khinh. . ."
Lam Hà nhớ tới một việc, hỏi Lưu Tiểu Biệt: "Đúng rồi, của hồi môn của cậu gả đến Lam Vũ là cái gì?"
Lưu Tiểu Biệt bình tĩnh: "Mười cân thịt tẩm bột rán."
-Hoàn-