Ongoing [Hoa Lạc Hồng Trần 2023][Bá Đồ F4] Bá Đồ Liễu Loạn

Katakara

Chuột trắng Kho lương, moi gạo kiếm đường
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,240
Số lượt thích
7,942
Location
Nơi nào xa xa ấy
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Diệp Lam, Song Hoa và Dụ Hoàng
#1


[Bá Đồ F4]
Bá Đồ Liễu Loạn


(Phần trước của [Bá Đồ] Bá Đồ Liễu Loạn - Cẩm)

Fanfic Toàn chức cao thủ​


Tác giả: violetearedith (cùng tác giả với Quỷ Bá Đồ, Quỷ Hưng Hân)
Edit: Ngó vào Spoiler phía dưới để đọc hết cả list
@Ail (301-305, 621-630, 641-650, 701-710)
@An Dĩ Duyệt (291-300, 611-620, 631-640, 681-700, 711-760)
@Cecilia (251-260, 281-290)
@Cố Tiểu Hoành (61-75)
@Cú mèo (201-210)
@Duẫn Thiên (181-190, 221-240, 306-570, 881-1000, 1106-1270, 1591-1730, 2211-2350)
@FanPD (171-180)
@Hóng chuyện 24/7 (271-280, 1096-1105)
@Katakara (1-5, 31-40, 76-90, 106-150)
@Lá Mùa Thu (6-10, 21-30, 151-160)
@Neko-chan (161-170, 761-880, 1001-1065, 1301-1550)
@NgọcMai (651-680)
@Núi Lửa Nhỏ (211-220)
@Petite Chérie (191-200, 1551-1590)
@Sakura Sen (241-250)
@Thưởng Nguyệt (261-270, 1271-1300)
@Trời Sao (571-610)
@Tứ Điệp Phong (1066-1075)
@Tương Du (11-20, 41-60, 91-105, 1076-1095, 2151-2210)
Tình trạng raw: Hoàn
Tình trạng edit: Đang thực hiện
Thể loại: Hướng nguyên

Đây là một project nhiều người tham gia và hiện vẫn đang tuyển người. Nếu bạn nào muốn tham gia edit thì cứ nhắn Kata nha. Tham gia nhiều phần hay ít phần đều được~ Bạn chỉ có thời gian làm 5 phần (khoảng 250-500 chữ) cũng được.

Kata cũng mong fic này sớm xong nên rất mong mọi người cùng góp tay. ;););)

Mục lục


1001-1005 | 1006-1010 | 1011-1015 | 1016-1020 | 1021-1025 | 1026-1030 | 1031-1035 | 1036-1040 | 1041-1045 | 1046-1050
1051-1055 | 1056-1060 | 1061-1065 | 1066-1070 | 1071-1075 | 1076-1080 | 1081-1085 | 1086-1090 | 1091-1095 | 1096-1100
1101-1105
| 1106-1110 | 1111-1115 | 1116-1120 | 1121-1125 | 1126-1130 | 1131-1135 | 1136-1140 | 1141-1145 | 1146-1150
1151-1155 | 1156-1160 | 1161-1165 | 1166-1170 | 1171-1175 | 1176-1180 | 1181-1185 | 1186-1190 | 1191-1195 | 1196-1200
1201-1205
| 1206-1210 | 1211-1215 | 1216-1220 | 1221-1225 | 1226-1230 | 1231-1235 | 1236-1240 | 1241-1245 | 1246-1250
1251-1255 | 1256-1260 | 1261-1265 | 1266-1270
| 1271-1275 | 1276-1280 | 1281-1285 | 1286-1290 | 1291-1295 | 1296-1300
1301-1305 | 1306-1310 | 1311-1315 | 1316-1320 | 1321-1325 | 1326-1330 | 1331-1335 | 1336-1340 | 1341-1345 | 1346-1350
1351-1355 | 1356-1360 | 1361-1365 | 1366-1370 | 1371-1375 | 1376-1380 | 1381-1385 | 1386-1390 | 1391-1395 | 1396-1400
1401-1405 | 1406-1410 | 1411-1415 | 1416-1420 | 1421-1425 | 1426-1430 | 1431-1435 | 1436-1440 | 1441-1445 | 1446-1450
1451-1455 | 1456-1460 | 1461-1465 | 1466-1470 | 1471-1475 | 1476-1480 | 1481-1485 | 1486-1490 | 1491-1495 | 1496-1500

...

2301-2305 | 2306-2310 | 2311-2315 | 2316-2320 | 2321-2325 | 2326-2330 | 2331-2335 | 2336-2340 | 2341-2345 | 2346-2350

Phiên ngoại
PN -1
PN 0
PN 1
PN 2
PN 3
PN 4
PN 5
PN 6
PN 7
PN 8
PN 9

~ Hết ~
 
Last edited:

Katakara

Chuột trắng Kho lương, moi gạo kiếm đường
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,240
Số lượt thích
7,942
Location
Nơi nào xa xa ấy
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Diệp Lam, Song Hoa và Dụ Hoàng
#2
Chúc mừng sinh nhật Trương Tân Kiệt!!!

1.

Khi Trương Giai Lạc đến Bá Đồ, chuyện đầu tiên hắn cần làm là đặt đồng phục.

"Màu đỏ đen à... Nhìn là thấy rất nóng nha."

Trương Giai Lạc lẩm bẩm, sau đó nhìn bảng số đo trước mặt mà ngẩn người, "Đây là... muốn tui điền vào?"

"Thế nào?"

Cùng là người mới tới, Lâm Kính Ngôn rất quan tâm mà đi qua hỏi thăm tình huống, "Tự điền vào bảng số đo, sau đó đồng phục sẽ được đặt may riêng. Có gì không ổn à?"

"Thật tốt..."

Trương Giai Lạc nằm lên bàn, "Trước kia bọn tui chỉ báo size thôi."

Sau đó đồng phục mỗi năm lại thu nhỏ một chút.

Cuối cùng, mọi người căn bản đều đặt size lớn nhất, sau đó từ từ mặc vừa người, kích cỡ từ từ thu nhỏ.

Điều Trương Giai Lạc tự hào nhất chính là, nhiều năm trôi qua, size đồng phục của hắn chưa từng thay đổi.

2.

Bất kể thế nào, bảng số đo vẫn cần điền.

"Sao còn phải điền kích thước cổ tay nha."

Trương Giai Lạc nhào lên bàn, đấu tranh với bảng số đo.

"Tôi đi mượn thước dây."

Lâm Kính Ngôn nói, rời khỏi phòng họp nhỏ.

Khi hắn quay lại, Trương Giai Lạc đang uốn éo như cái bánh quai chèo. Lâm Kính Ngôn giật mình, thước dây trên tay rớt xuống đất. "Cậu đang... làm gì? Thiên Tân không gần Thanh Đảo, nếu cậu muốn ăn bánh quai chèo..." Cậu có thể đặt trên mạng.

"Không phải, tui đo xong cổ tay rồi. Nhưng tui không biết vòng eo của mình hiện là bao nhiêu. Tui đang đo bằng tay nè."

Trương Giai Lạc nói, tính dùng gan tay đo vòng eo.

Chúng ta dùng sản phẩm văn minh hiện đại không tốt à?

Lâm Kính Ngôn nhặt thước dây, không biết nên nói gì.

3.

Cuối cùng, Trương Giai Lạc nghe theo lời đề nghị của Lâm Kính Ngôn, dùng thước dây đo tất cả các vòng, hì hục một hồi cũng điền hết bảng.

Chưa tới mấy ngày, đồng phục có in tên hắn đã được đưa tới.

"Ai, tui mặc đồng phục, cậu giúp tui chụp mấy tấm!"

Trương Giai Lạc nói, nhanh chóng mặc đồng phục Bá Đồ.

Trương Tân Kiệt cầm điện thoại của Trương Giai Lạc, chờ hắn thay quần áo.

Khi đang chờ Trương Tân Kiệt chụp hình cho mình, Trương Giai Lạc nhìn Trương Tân Kiệt, đột nhiên nói: "Sao tui cảm thấy cậu giống như đang chụp hiện trường cái chết của tui vậy?"

Trương Tân Kiệt im lặng lùi về sau một bước.

"... Trương Tân Kiệt, sao cậu lùi lại?"

"Chừa chỗ cho anh nằm xuống đất."

4.

Tôn Triết Bình nghe tiếng báo, cầm điện thoại di động lên, mở ra Wechat.

"Nhìn đồng phục mới của tui nè! Đẹp không!"

Hắn khẽ nhíu mày, dùng một tay trả lời.

"Màu đen nhìn gầy, rất tốt."

"ĐM ĐM ĐM ĐM!"

"Vẫn là đổi size lớn nhất đi, nếu không hàng năm cũng phải nhờ tổ hậu cần đem đồng phục size lớn hơn đến, mất mặt lắm."

Sau khi trả lời, Tôn Triết Bình không tiếp tục nhìn điện thoại, chuyển sự chú ý về phía màn hình.

----- Tái Thụy Nhất Hạ.

Mặc dù phương hướng khác biệt, nhưng bọn họ sẽ vẫn thẳng tiến.

5.

Sáng sớm ở Thanh Đảo dường như mang theo mùi vị của biển.

Trương Giai Lạc tin tưởng vững chắc rằng mình mỗi sáng đều vì ngửi thấy mùi hải sản mà đói tỉnh.

Hắn mơ mơ màng màng đứng lên, theo thói quen mở tủ quần áo, tiện tay cầm lên một bộ.

"Không đúng... cầm nhầm..."

Hắn lẩm bẩm, sau đó đặt đồng phục mới màu đỏ đen về chỗ cũ, muốn tìm đồng phục Bách Hoa của mình.

Sau đó Trương Giai Lạc tỉnh rồi.

Hắn yên tĩnh mặc vào đồng phục Bá Đồ, rửa mặt chải đầu.

Đã rời đi, thì không cần hối hận, Trương Giai Lạc.

- TBC -
 

张佳乐头上的小花儿

To sleep the sleep of the just and innocent
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
8,454
Số lượt thích
19,151
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Nhìn hình
#3
6.

Ngày đầu tiên tới Thanh Đảo, Trương Giai Lạc liền tuyên bố mình muốn chén sạch đồ ăn vặt toàn Thanh Đảo.

Vì thế Hàn Văn Thanh, Trương Tân Kiệt làm chủ, mang hai vị khách Trương Giai Lạc cùng Lâm Kính Ngôn đi ăn đặc sản Thanh Đảo.

Hàn Văn Thanh bước vào quán, ông chủ run lẩy bẩy lén lút gọi chạy bàn, nhớ canh báo cảnh sát kịp thời.

Chỉ duy các quán lân cận câu lạc bộ Bá Đồ, chủ quán đều biết Hàn Văn Thanh mới không bị dọa giật mình.

Sau đó ba người Trương Tân Kiệt bước vào, ông chủ kia liền tin chắc rằng Hàn Văn Thanh là dân buôn người.

7.

Trương Giai Lạc xa xa ngắm nghía tư thế ngồi của Hàn Văn Thanh, chậc chậc tán thưởng.

"Nhớ năm đó, gót sắt giáp vàng."

Lâm Kính Ngôn có chút bất ngờ, "Không tệ a, còn biết đọc thơ a. Nửa câu sau nhớ không?"

"Ặc... Mà hôm nay, lang thang đầu phố?"

Trương Giai Lạc mặt đầy hoang mang.

Thế đấy, chưa kịp soái hai giây.

8.

Mấy anh em ngồi xuống, bắt đầu thảo luận ăn cái gì. Để thể hiện tấm lòng chủ nhà, thực đơn đưa đến tay Trương Giai Lạc và Lâm Kính Ngôn.

"Gọi món!"

Trương Giai Lạc chưa nhìn thực đơn, đã chộp điện thoại, "Cho tui thịt bằm hải sâm nguyên con cá muối chiên giòn ốc xào cải trắng gà hầm nấm Lao sơn cá hoa vàng ninh đậu hũ cá viên chua cay hàu nhúng bột gà nướng tôm nõn tái rau cần cá chim chiên nghêu xào cay bánh đúc sủi cảo chiên tôm he móng heo hầm tương cơm sườn mì hải sản canh gà hoành thánh bánh bao thịt súp đậu hũ xào ba món bánh bao nướng cá nục... Sủi cảo cá bia Thanh Đảo ủa nhầm không phải, khỏi bia Thanh Đảo, cái khác ——"

"Đọc thực đơn theo Baidu, không thấy ngại sao?"

Lâm Kính Ngôn thở dài, ấn bàn tay viết chưa được mấy chữ của chạy bàn, "Đừng nghe cậu ta, bọn tôi gọi món lại."

9.

Trương Tân Kiệt nhìn thật kỹ đồng đội tương lai.

Tuổi không giống, tóc không giống, ngoại trừ mới nãy, bình thường không quá líu lo.

Ừ, không phải Hoàng Thiếu Thiên cải trang.

Hắn cũng không nghĩ Trương Giai Lạc có thân thiết gì với Hoàng Thiếu Thiên a.

10.

Tuy cùng là mùa giải thứ hai ra mắt, nhưng Lâm Kính Ngôn luôn cho người ta cảm giác đáng tin cậy.

Có lẽ là vì cặp kính.

Lâm Kính Ngôn phụ trách khống chế Trương Giai Lạc, sau cùng vẫn là Trương Tân Kiệt phụ trách gọi món ăn.

Một mâm hải sản đúng quy đúng củ bưng lên, thức uống chỉ là nước trái cây. Mấy anh em không hề khách sáo, lập tức động đũa.

Trương Giai Lạc đang định thó đũa vào đĩa tôm he, bất ngờ bị Hàn Văn Thanh ngăn lại.

"Lấy khăn ướt lau tay trước đã."

Trương Giai Lạc nhìn Hàn Văn Thanh ngồi đối diện, nhìn suốt hồi lâu.

"Lão Hàn, có phải anh thường quyên góp cho Quỹ hỗ trợ người nghèo?"

Trong mắt Trương Giai Lạc, đồng chí lão thành cách mạng này nhất định là dạng thanh niên năm tốt, xuất thân gia đình ba tốt, đam mê cống hiến, năng nổ phấn đấu, yêu nghề kính nghiệp, một lòng ủng hộ các quỹ từ thiện kiến thiết quốc gia.

Ủa đúng không? Hay là thanh niên ba tốt, gia đình năm tốt?

- TBC -
 
Last edited by a moderator:

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#4

Tương Du

An tĩnh đích tiểu nhi đồng ✿Σ( ̄。 ̄ノ)ノ
Thần Lĩnh
Bình luận
292
Số lượt thích
1,363
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Gia Thế
#5
Dịch bởi Giếng
Beta by Kata

11.

Gần núi ăn núi, gần biển ăn biển.*
*
Câu trên là thành ngữ xưa ý chỉ sống ở đâu thì ăn đồ ở đấy. Câu dưới này ý nói thời đại ngày nay ở trong nhà cũng có thể ăn đủ thứ.

Mặc dù bây giờ chân không bước ra khỏi cửa vẫn có thể ăn tất cả mọi thứ, nhưng ở Côn Minh, Trương Giai Lạc chưa ăn nhiều hải sản thế này bao giờ.

Mặc dù lúc thi đấu khắp nơi kiểu gì cũng phải đến thành phố gần biển, nhưng lúc đó luôn có đồng đội áp chế, không cho Trương Giai Lạc ăn nhiều để tránh bại lộ bản tính nào đó của vị đội trưởng chiến đội Bách Hoa.

“Có thể không đủ ăn không?”

Lần này Trương Giai Lạc rửa sạch tay, trên cổ còn buộc tờ khăn ăn, vẻ mặt dường như muốn đánh tổng chung kết.

“Không đủ ăn thì gọi thêm.”

Trương Tân Kiệt tin rằng mình có một đánh giá tương đối chuẩn xác với sức ăn của tất cả mọi người ở đây, nên hắn nhận định nhất định đủ ăn, hơn nữa còn vừa vặn.

“Vậy tui không khách khí nữa ha.”

Trương Giai Lạc nói, bắt đầu tấn công bàn hải sản.

12.

Văn hóa bàn ăn thể hiện ở chỗ vừa ăn vừa nói chuyện. Điều này Lâm Kính Ngôn vẫn luôn làm được rất tốt, nhưng Bá Đồ luôn luôn làm… không tốt lắm.

Hàn Văn Thanh ăn cơm, không nói chuyện.

Trương Tân Kiệt ăn cơm, không nói chuyện.

Lâm Kính Ngôn nghiêng đầu nhìn Trương Giai Lạc.

Trương Giai Lạc: (。ì _ í。) ?

“Côn Minh… có gì vui không?”

“Tập trung ăn cơm.” Trương Tân Kiệt hiếm khi mở miệng một lần.

13.

Khoảng một tiếng sau, ăn hết một bàn hải sản. Trương Tân Kiệt cau mày, bất ngờ phát hiện mình cũng chưa ăn no.

Theo lý thuyết mà nói, không nên xuất hiện loại tình huống ngoài ý muốn này.

Hắn ngẩng đầu, nhìn một vòng bàn ăn. Ai ăn nhiều hay ít hải sản rất dễ thấy, nhìn vỏ là được.

Trương Giai Lạc đã hỏi người phục vụ lấy menu.

Một mình hắn ăn gần bằng phần ăn của hai người.

“Tiền bối Trương Giai Lạc, tôi không nhớ rõ anh có…” Có thể ăn đến vậy.

“À, trước đây không phải là sợ dọa đến các cậu sao.”

Trương Giai Lạc vui vẻ hớn hở nói, ”Bình thường thi đấu xong, sau khi ăn cơm cùng các cậu, tui còn về ăn thêm một bữa nữa.”

Trương Tân Kiệt cảm thấy trong chi phí chuyển nhượng Bách Hoa Liễu Loạn, có thể cộng thêm phần chi tiêu chắc chắn sẽ gia tăng cho phòng ăn Bá Đồ.

14.

“Gọi thêm món.”

Cuối cùng vẫn là Hàn Văn Thanh quyết định. ”Ăn đủ rồi đi.”

Trương Giai Lạc không khỏi cảm thấy lạnh sống lưng. Hắn cảm giác nếu hôm nay chưa ăn no, lão Hàn chắc sẽ không cho hắn đi.

“Thật hiếu khách!”

Lâm Kính Ngôn cảm thán, cũng không biết là ý nào.

15.

Có thể vì mới tới, hôm sau Trương Giai Lạc vẫn không có bất kỳ nhiệm vụ huấn luyện nào.

Bách Hoa Liễu Loạn đến Bá Đồ trước hắn một bước, nhưng giờ vẫn đang được điều chỉnh trong phòng kỹ thuật.

Sáng sớm, Trương Giai Lạc ngồi lì trước cửa phòng kỹ thuật, hù dọa vô số thành viên bộ phận kỹ thuật từ trên xuống dưới.

“Chuyện này, Trương đại thần, anh ở đây làm gì?”

“Chờ Bách Hoa Liễu Loạn á.”

Trương Giai Lạc tự nhiên đáp, cầm điện thoại chơi game.

“Bách Hoa Liễu Loạn còn cần điều chỉnh mấy ngày nữa, đại thần anh cũng đừng ở đây chờ nữa được không?”

“Tới mấy ngày nữa cơ à…”

Trương Giai Lạc trả lời không tập trung, “Ê! Đánh chết thằng nhóc đằng trước!” Hắn bỗng la lên, dọa tất cả mọi người phải hết hồn.

“Thắng rồi!”

Hắn nhảy cẫng lên, sau đó nhìn người bên phòng kỹ thuật, cười cười, “Vậy mấy ngày nữa tui lại đến. Cảm ơn nha!”

- TBC -
 
Last edited:

Tương Du

An tĩnh đích tiểu nhi đồng ✿Σ( ̄。 ̄ノ)ノ
Thần Lĩnh
Bình luận
292
Số lượt thích
1,363
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Gia Thế
#6
Dịch bởi Giếng
Beta by Kata

16.

“Sao anh ấy nhất định phải ngồi ở cửa phòng chúng ta chơi game nhỉ?”

“Có thể vì… wifi phòng kỹ thuật tốt nhất đi!”

“Đại thần chơi với ai vậy?”

“Không nhìn kỹ, avatar hình như là một đóa hoa ấy?”

17.

Lâm Kính Ngôn quyết định dạo chơi Thanh Đảo, đi vài địa điểm tham quan. Vì thế, hắn gọi Trương Giai Lạc đi cùng.

“Được đó! Lão Lâm ông chuẩn bị đi những đâu?”

“Ờ… Bảo tàng Hải quân, bảo tàng sinh vật biển, bảo tàng điện ảnh, bảo tàng rượu vang, bảo tàng bia, bảo tàng thuốc lá, bảo tàng bưu điện.”

“Viện bảo tàng???”

Lâm Kính Ngôn quơ tờ giấy trong tay. ”Đây là Tân Kiệt đề cử.”

Trương Giai Lạc cầm giấy, nhìn kỹ một lượt nội dung.

“Đây là chương trình chơi xuân của học sinh tiểu học à?”

18.

Cuối cùng Lâm Kính Ngôn lên mạng tìm thử hướng dẫn du lịch Thanh Đảo, để Trương Giai Lạc xem muốn đi những chỗ nào.

Trương Giai Lạc nhìn một lượt, mắt sáng lên.

“Vườn Bách Hoa!”

Lâm Kính Ngôn tìm hiểu đôi chút về địa danh Vườn Bách Hoa.

“Công viên chỗ nào mà chả thấy, đi xem chỗ nổi tiếng của Thanh Đảo đi?”

19.

Cuối cùng, hai người đi khu thắng cảnh Lao Sơn.

Trương Giai Lạc xung phong nhận việc mua vé vào cửa. Sau khi xếp hàng đến hắn, hắn vừa muốn mở miệng, nhân viên bán vé nhìn hắn với Lâm Kính Ngôn, đưa hắn một tấm vé nửa giá tiền, và một vé thường.

“… Chị gì ơi, em không có thẻ học sinh!”

“Học sinh cấp 3 à? Không mang thẻ à? Không sao, vừa nhìn mặt cậu là biết còn trẻ lắm.”

Để chứng minh mình thực sự muốn mua vé thường, Trương Giai Lạc xém chút lấy cái chết bày tỏ nguyện vọng.

20.

Cuối cùng, người bán vé nửa tin nửa ngờ đưa hắn vé thường, còn nghĩ trẻ con thời đại này sao ngang bướng thế nhỉ.

Lâm Kính Ngôn nhìn hai tấm vé thường vất vả lắm mới có được, lại nhìn Trương Giai Lạc.

“Cậu để cô ấy xem chứng minh nhân dân không được à?”

Hắn khó hiểu nhìn Trương Giai Lạc miệng lưỡi khô khốc đang uống nước, “Tuổi cậu cũng không thể còn học trung học chứ?”

“…”

Trương Giai Lạc suýt bị sặc nước chết.

- TBC -
 
Last edited:

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#7
“Cậu để cô ấy xem CMND* không được à?”
Cho xem là bị bu đen bu đỏ luôn đó :)

“Học sinh cấp 3 à? Không mang thẻ à? Không sao, vừa nhìn mặt cậu là biết còn trẻ lắm.”

Để chứng minh mình thực sự muốn mua vé thường, Trương Giai Lạc xém chút lấy cái chết bày tỏ nguyện vọng.
Quả nhiên là Bách Hoa Yêu, trẻ trung vĩnh cửu nha!
 

张佳乐头上的小花儿

To sleep the sleep of the just and innocent
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
8,454
Số lượt thích
19,151
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Nhìn hình
#8
Một sản phẩm thuộc project Tầm Tôn Chư Hoa Vũ - Mừng SN Trương Giai Lạc 2020
Trương Giai Lạc, sinh nhật vui vẻ bên Đại Tôn, anh nhé! Yêu anh.

21.

Xế chiều, đoàn du lịch quay về.

"Các anh đi những đâu?"

"Lao Sơn."

Trương Tân Kiệt nhíu mày, "Không đi viện bảo tàng?"

"Viện bảo tàng không có đạo sĩ."

Trương Giai Lạc ôm một đống vật kỷ niệm kỳ quái, nói một câu liền chạy về phòng.

22.

Viện bảo tàng không có đạo sĩ, cho nên đi Lao Sơn.

"Lao Sơn vẫn còn đạo sĩ à?"

"Chắc chắn không còn loại biết đi xuyên tường."

Lâm Kính Ngôn lạnh lùng thổ tào, "Trương Giai Lạc tìm rất lâu, gặp người liền hỏi có biết đi xuyên tường."

"Không ai nhận ra anh ta chứ?"

"Không. Suy cho cùng đây vẫn là Bá Đồ." Nếu đây là Côn Minh, lúc trước có lẽ đã bị bao vây chặn đường, bây giờ có lẽ cũng bị bao vây chặn đường, theo một nghĩa khác thôi.

"Vậy mấy món kỷ niệm đó là?"

"Cậu ta nói mua nhiều, đổi vận."

Trương Tân Kiệt trầm mặc một hồi, sau cùng gật đầu.

"Chúc anh ấy như ý."

Là đại thần nổi danh khổ bức nhất Liên minh, lý do này dù có là Trương Tân Kiệt cũng không đành lòng phản bác.

23.

Màn hình điện thoại nhảy thông báo.

Tôn Triết Bình mới massage tay xong, cầm lấy điện thoại.

Lúc hắn mở tin nhắn hình ảnh, cứ ngỡ chú thích sẽ là "Thần vật trấn gia".

Nhưng hắn nhìn thấy lại là, Trương Giai Lạc cố gắng nhét mặt mình vào góc ảnh.

Tôn Triết Bình úp màn hình điện thoại xuống bàn.

Đây không phải thần vật trấn gia, đây là con tank chuyên hút hận thù.

24.

Lâm Kính Ngôn đi một vòng quanh phòng Trương Giai Lạc, chậc chậc ngợi khen.

"Y như thắng cảnh Lao Sơn thu nhỏ a."

Lúc hắn đi ra, nhìn thấy một Hàn Văn Thanh đang sầm mặt.

"Ý? Hàn đội?"

"Một nửa số đó là hàng giả, căn bản vô dụng."

Hàn Văn Thanh bước vào phòng Trương Giai Lạc, "Mua đồ phải xem thật kỹ hẵng mua! Cậu nhìn cái này ——"

25.

Trương Tân Kiệt đúng giờ đến phòng huấn luyện, lại chỉ thấy Lâm Kính Ngôn.

"Hàn đội và Trương Giai Lạc tiền bối đâu?"

Lâm Kính Ngôn khoát tay, thập thò như đang vào mode lưu manh.

"Hôm nay là ngày bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng."

Trương Tân Kiệt nhìn đồng hồ đeo tay, cau mày.

"Dù là vậy cũng không thể trì hoãn việc huấn luyện."

26

Trương Tân Kiệt vừa dứt lời, Trương Giai Lạc liền lủi vào.

"Đến trễ xin lỗi xin lỗi, Bách Hoa Liễu Loạn đâu? Hôm nay tinh chỉnh xong rồi sử dụng được rồi đúng không?"

"Đầu tiên train vài bài căn bản làm quen lại đã."

Trương Tân Kiệt nói, nhìn Hàn Văn Thanh bước vào sau Trương Giai Lạc, "Anh cũng train căn bản."

Những người này, không phải ra mắt mùa giải đầu tiên, thì là mùa giải thứ hai.

"Y như cụ già về trường học chữ bi bô."

Trương Giai Lạc lẩm bẩm, khiển Bách Hoa Liễu Loạn train bài luyện nhảy.

"Vậy cậu đang train cái gì đó?" Lâm Kính Ngôn nhìn màn hình Trương Giai Lạc, hỏi.

"Disco dưỡng sinh."

Hàn Văn Thanh đứng sau lưng hai người.

28.

Tuy một năm qua có chơi acc phụ, nhưng quả nhiên Bách Hoa Liễu Loạn vẫn thuận tay nhất.

Trương Giai Lạc trong lòng cảm thán. Bách Hoa Liễu Loạn trong màn hình vừa nhảy nhót trên vách núi, vừa lách cách đổi băng đạn súng lục tự động bên tay phải.

Lâm Kính Ngôn nghe thấy âm thanh loáng thoáng từ tai nghe, không hiểu vì sao có cảm giác như ở sàn disco thật.

29.

Sau khi Trương Giai Lạc giải nghệ, Trâu Viễn từng tiếp nhận Bách Hoa Liễu Loạn. Tuy câu lạc bộ muốn cậu tái hiện đấu pháp Bách Hoa, nhưng vì tuân theo thói quen chơi có đôi chút khác biệt Trương Giai Lạc của Trâu Viễn, Bách Hoa Liễu Loạn vẫn qua tinh chỉnh.

Giờ phòng kỹ thuật Bá Đồ lại dựa theo thói quen chơi của Trương Giai Lạc, chỉnh lại như cũ.

Trương Giai Lạc tìm cảm giác xong, liền tỏ ý cách huấn luyện tốt nhất chính là đánh một trận, chân thành mời Lâm Kính Ngôn cùng hắn thử nghiệm, làm hội anh em cùng tiến.

"Đánh."

Hàn Văn Thanh gật đầu, "Mọi người đều lưu replay."

30.

Bản đồ 1 vs 1, Lâm Kính Ngôn khách khí để Trương Giai Lạc chọn trước.

Trương Giai Lạc đương nhiên là cầm Bách Hoa Liễu Loạn, nhưng acc lưu manh của Lâm Kính Ngôn vẫn chưa build xong, cho nên tạm thời cầm Lãnh Ám Lôi chưa hoàn chỉnh, hai người vào mode tu chỉnh.

Lâm Kính Ngôn vừa spawn ra, liền phát hiện bản đồ này quanh co khúc khuỷu, địa hình phức tạp đến mức chóng mặt.

Gặp phải bản đồ thế này, Lâm Kính Ngôn giữ vững phong cách chơi zâm trước sau như một, dứt khoát chọn góc núp lùm, nhích từng chút một về phía hắn đoán là Trương Giai Lạc sẽ tới.

Các đội viên đứng ngoài thấy rõ hai người đang dùng điểm giữa bản đồ làm tâm, mỗi người tự di chuyển theo chiều kim đồng hồ.

Đến kiếp nào mới gặp nhau?

Mọi người thầm đặt câu hỏi.

- TBC -
 
Last edited by a moderator:

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#9

Katakara

Chuột trắng Kho lương, moi gạo kiếm đường
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,240
Số lượt thích
7,942
Location
Nơi nào xa xa ấy
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Diệp Lam, Song Hoa và Dụ Hoàng
#10
Một sản phẩm thuộc project Tầm Tôn Chư Hoa Vũ - Mừng SN Trương Giai Lạc 2020.
Sinh nhật vui vẻ nhé, Lạc Lạc!


31.

Đương nhiên là có thể gặp nhau.

Sau khi đi vòng vòng một hồi mà không gặp người, Lâm Kính Ngôn liền đoán được Trương Giai Lạc cũng đi vòng vòng.

Lâm Kính Ngôn đi vòng là do phong cách cá nhân, Trương Giai Lạc đi vòng là vì hệ xạ thủ không nên đánh cận chiến.

Nhưng chuyên gia đạn dược của Trương Giai Lạc không chỉ là hệ xạ thủ.

Trong hai mùa giải, Trương Giai Lạc đeo trên lưng trọng trách của hai nhân vật Phồn Hoa Huyết Cảnh, vừa đánh xa, vừa đánh gần, đánh điên lên không chút do dự.

Lâm Kính Ngôn lúc này thay đổi phương hướng, tiến về chính giữa bản đồ.

Bản đồ 1vs1 vốn không lớn, Lâm Kính Ngôn nhanh chóng thấy được Bách Hoa Liễu Loạn đang ngồi đổi hộp đạn cách cách ở giữa bản đồ. Toàn Liên Minh đều biết, đây là thói quen của Trương Giai Lạc.

Lâm Kính Ngôn lưu manh chọn góc nhìn tốt nhất, trốn đi.

-------- Bom Hẹn Giờ, nổ dưới chân hắn.

32.

Trương Giai Lạc thật không hiểu rõ đấu pháp zâm. Nhân vật hắn quen thuộc nhất là cuồng kiếm sĩ, mà lại là cuồng kiếm sĩ điên nhất cuồng nhất Liên Minh.

Sau khi phân tích, hắn quyết định lấy thân làm mồi.

Trương Giai Lạc chọn bản đồ, đương nhiên là chọn địa hình hắn quen thuộc nhất, cũng có lợi cho hắn nhất.

Lâm Kính Ngôn bị lộ, đấu pháp Bách Hoa nhanh chóng lan tràn. Trong một vùng ánh sáng, kính mắt Lâm Kính Ngôn tựa như cũng phát sáng.

Thật là đau mắt nha.

Lâm Kính Ngôn thầm trào phúng trong lòng, sau đó xông lên.

33.

Đáng tiếc, cuối cùng Lâm Kính Ngôn vẫn ngã xuống.

Nhưng Trương Giai Lạc cũng mất không ít máu, quan trọng nhất là mana cũng gần hết.

Mặc dù trạng thái kém đi, nhưng Lâm Kính Ngôn từng là đệ nhất lưu manh, không phải là người Trương Giai Lạc có thể tùy tiện ứng phó. Đấu pháp Bách Hoa không chỉ đẹp mắt, thao tác cùng kỹ thuật cũng không thể thiếu, nhất là rất hao mana.

Đánh xong trận, Lâm Kính Ngôn tháo kính mắt xuống, nhắm mắt lại.

"Có thuốc nhỏ mắt không?"

Trương Tân Kiệt đưa cho hắn một chai thuốc nhỏ mắt hoàn toàn mới còn nguyên niêm phong.

Lâm Kính Ngôn mở chai thuốc, sau khi nhỏ mắt thì thở phào.

"A? Phía trên nhãn ghi cái gì?"

Trương Giai Lạc cũng lấy một chai nhỏ mắt.

"Ghi tên và ngày bắt đầu sử dụng. Thuốc nhỏ mắt không thể dùng chung với nhau, sau một tháng thì không thể tiếp tục dùng."

Cẩn thận vậy?

Lâm Kính Ngôn sửng sốt.

Trương Giai Lạc cầm bút hì hụi mà viết tên mình xiêu xiêu vẹo vẹo lên nhãn, rồi lại ghi ngày hôm nay, sau đó thỏa mãn gật đầu.

"Cảm giác như viết tên lên cái ly khi đi tập quân sự."

34.

Sau khi nghỉ ngơi một lát, Lâm Kính Ngôn chọn bản đồ, bắt đầu ván thứ hai.

Bản đồ Lâm Kính Ngôn chọn khá giống bản đồ Trương Giai Lạc chọn trước đó, nhưng không giống hoàn toàn. Bản đồ Trương Giai Lạc chọn lúc trước có địa hình khá phức tạp, còn tấm bản đồ này lại có vô số vật che chắn, khá ảnh hưởng tầm mắt.

Lãnh Ám Lôi của Lâm Kính Ngôn luồn lách giữa các vật chắn, thỉnh thoảng sẽ tấn công bất ngờ Bách Hoa Liễu Loạn, trước khi Bách Hoa Liễu Loạn kịp phản kích lại nhanh chóng rời đi. Mặc dù đôi khi sẽ bị Bách Hoa Liễu Loạn tóm được, nhưng nhìn chung thì Bách Hoa Liễu Loạn vẫn là người mất máu nhiều hơn.

Nhưng càng về sau, Lâm Kính Ngôn phát hiện vị trí hắn có thể né tránh càng ít.

Vốn có rất nhiều vật che chắn, trong quá trình giao đấu đều bị Bách Hoa Liễu Loạn san bằng.

"Lão Lâm, hết chỗ trốn rồi phải không."

Trương Giai Lạc cười ha ha, một cái Lựu Đạn quăng tới, theo sau là các loại bom.

35.

Nhưng người cuối cùng đứng vững đến hết trận là Lâm Kính Ngôn.

Đánh nhau dạo đầu trước đó khiến Bách Hoa Liễu Loạn mất quá nhiều máu.

"Đấu pháp Bách Hoa của cậu quá cuồng nha."

Lâm Kính Ngôn lại tháo xuống kính mắt. "Nhưng chỗ này đã có Hàn đội phong cách cuồng rồi." Thật mỏi mắt.

Trương Giai Lạc thoáng sửng sốt, chớp chớp mắt.

Đấu pháp Bách Hoa chân chính là support, nhưng một mình hắn chèo chống cả chiến đội quá lâu. Vì chiến đội, Trương Giai Lạc không thể không từ bỏ đấu pháp Bách Hoa ban đầu, để Bách Hoa Liễu Loạn gánh cả hai vị trí.

"Có bọn tôi ở đây, cậu lui xuống vị trí support đi."

Lâm Kính Ngôn vỗ vỗ vai Trương Giai Lạc, "Làm đồng đội với cậu chắc sẽ rất hại mắt, cần phải rèn luyện thêm đi."

"Rèn luyện mắt?"

Trương Giai Lạc choáng váng mà hỏi.

36.

Lúc trước, Lâm Kính Ngôn là đội trưởng Hô Khiếu, Trương Giai Lạc là đội trưởng Bách Hoa, hai người đương nhiên đã tiếp xúc qua, nhưng không nhiều, không đến mức hiểu rõ lẫn nhau.

Hiện tại, Lâm Kính Ngôn cảm thán, mạch não Trương Giai Lạc cũng giống đấu pháp Bách Hoa của hắn, bay nhảy không chừng, hoa mắt, bất ngờ.

Ví dụ như cuối cùng Trương Giai Lạc vẫn tới Vườn Bách Hoa, kéo Lâm Kính Ngôn đi chung.

Sau đó, Trương Giai Lạc đứng trước cổng Vườn Bách Hoa, thổn thức cái tên Vườn Bách Hoa, thổn thức lấy tên hoa nở ngày hè là không sai, thổn thức tiếc rằng mình không phải là một đóa hoa.

"Đáng tiếc, tui không phải Bách Hoa nha."

Đây là câu gốc của Trương Giai Lạc, đại khái cảm thấy mình không phải là một đóa hoa đi.

37.

Lâm Kính Ngôn thật muốn bỏ chạy.

Nhưng Trương Giai Lạc không những đứng đó thổn thức, còn bắt Lâm Kính Ngôn chụp hình cho hắn----- đúng nghĩa chụp hình phong cách khách tham quan, sau đó gửi hình cho người ta.

"Khi nào anh đến Thanh Đảo, tui dẫn anh tới nha."

Trương Giai Lạc cúi đầu gõ chữ, sau đó gửi vị trí định vị tới.

Đối phương gửi lại một giao diện tìm kiếm, nào là công ty TNHH Nam Kinh Bách Hoa XX, nào là tòa nhà Bách Hoa.

"Những chỗ này có tính là điểm tham quan không?"

Trương Giai Lạc trừng mắt một hồi, sau đó túm lấy Lâm Kính Ngôn.

"Nam Kinh sao có nhiều Bách Hoa như vậy?"

38.

Lúc sau, Lâm Kính Ngôn nhắn tin cho bạn lâu năm Phương Duệ.

"Sân nhà Hô Khiếu là ở Nam Kinh à?"

"??? Lão Lâm, anh điên à?"

"Sân nhà Bách Hoa là ở Côn Minh à?"

"... Chẳng lẽ Nam Kinh còn có thể là sân nhà Bách Hoa???"

"Vậy tại sao Nam Kinh có nhiều Bách Hoa như vậy?"

"Công ty sữa ong chúa Bách Hoa còn nằm ở Bắc Kinh kìa!!! Sao anh không đi hỏi Nghĩa Trảm, Vi Thảo, Hoàng Phong!!!"

39.

Sau sau sau này, khi Trương Giai Lạc đi siêu thị cùng Lâm Kính Ngôn, hắn lại thổn thức hết năm phút trước quầy hàng sữa ong chúa Bách Hoa, nhưng chuyện này nói sau.

Đã đến Vườn Bách Hoa, Trương Giai Lạc cũng không thể chỉ chụp hình trước cửa, gửi vị trí định vị rồi đi.

Thấy Trương Giai Lạc đi vào, Lâm Kính Ngôn nghĩ đến tình đồng đội, đành phải đi theo.

"A, thiên nhiên a!"

Trương Giai Lạc hít một hơi thật sâu, cảm thán.

Sau đó hắn bị ong mật rượt chạy khắp nơi.

"Thiên nhiên a..."

Không hổ là người ở chiến đội Bách Hoa lâu năm, đều đã biến thành hoa, hấp dẫn ong mật như thế.

40.

Trương Giai Lạc cảm thấy mình bị ong mật rượt, là vì dầu gội đầu mình dùng gần đây quá thơm.

Dầu gội đầu.

Lâm Kính Ngôn ngẫm nghĩ, mình hình như là nhận dầu gội đầu từ bộ phận hậu cần, không hề để ý nhãn hiệu gì. Dù sao bộ phận hậu cần có nhà tài trợ dầu gội đầu, hắn trước giờ chưa từng đi mua.

"Vậy không được, dầu gội đầu được phát không có chức năng chống rụng tóc nha."

Trương Giai Lạc đối việc này rất phiền muộn, "Anh không phát hiện sau khi chúng ta đến đây, tóc rụng hết phân nửa sao?"

"Vậy...?"

"Thuốc mọc tóc của tui cũng sắp đến đi."

Trương Giai Lạc thở dài.

- TBC -
 
Last edited:

Tương Du

An tĩnh đích tiểu nhi đồng ✿Σ( ̄。 ̄ノ)ノ
Thần Lĩnh
Bình luận
292
Số lượt thích
1,363
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Gia Thế
#11
Dịch bởi Giếng
Beta by Kata


Hoa hạ, hoa rơi, hoa rộ đầy trời.
Trương Giai Lạc, anh là đóa hoa đẹp nhất! ! ! \@/ \@/

41.

Trong Liên minh, tuyển thủ nam duy nhất có thể tán gẫu chuyện chăm sóc đầu tóc với nhóm tuyển thủ nữ, chỉ có Trương Giai Lạc.

Từ sau khi tới Thanh Đảo, tóc Trương Giai Lạc rụng rất nhiều, mỗi ngày sau khi gội đầu rồi sấy tóc, hắn đều cảm thấy mình giống như chú chó trong thời kỳ thay lông, như cây lúa chưa đến mùa gặt đã chết.

Sau khi cùng Trương Tân Kiệt thảo luận đôi chút về các khả năng có thể, bọn hắn kết luận, khả năng có thể do tính nước khác nhau.

Sau đó, Trương Giai Lạc bắt đầu dùng dầu gội đầu để ngăn tóc rụng, với uống nước khoáng, nhằm giảm bớt tình trạng rụng tóc.

Dầu gội ngừa rụng tóc là Sở Vân Tú giới thiệu.

Thuốc phục hồi tóc là Tô Mộc Tranh tìm được tiện thể đặt cho hắn.

42.

Mấy hôm sau, thuốc phục hồi tóc của Trương Giai Lạc được gửi đến. Hắn mở gói hàng ra, sau đó nhìn gói hàng thì trợn mắt.

“Đây là cái thứ tiếng gì vậy?”

Hắn bất lực ngẩng đầu, nhìn đồng đội ngồi một bàn kia.

Đồng đội một bàn nhìn trái nhìn phải nói qua chuyện khác*.
Nguyên câu là “Vương cố tả hữu nhi ngôn tha”: (thô --thiển->>) vua nhìn trái nhìn phải lại nói qua chuyện khác.

Theo nguyên gốc có ý chỉ vua lần ngần, nói này nói kia nhưng không nói ý chính, tảng lảng vấn đề.

Theo Bá Đồ là mấy ông không hiểu tiếng trên lọ dầu gội, nên bẻ từ tiếng trên gói hàng sang mấy công dụng của mấy chai dầu gội bình thường.

43.

Cuối cùng Trương Giai Lạc chụp tấm hình, đi hỏi Tô Mộc Tranh cái thứ này dùng kiểu gì.

Tô Mộc Tranh ship cái link cho Trương Giai Lạc, để hắn tự xem cái xịt phục hồi tóc đó dùng kiểu gì!

Trương Giai Lạc lấy quyển sổ nhỏ ra, bắt đầu ghi chép.

“Sau khi gội và xả tóc, dùng khăn lông lau khô nước, phun đều tinh chất kích hoạt da đầu lên da đầu rồi mát xa là được…”

Lâm Kính Ngôn đọc ghi chép trong quyển sổ nhỏ của hắn, ”Nghiêm túc vậy? Cắt tóc đi chẳng phải chuyện gì cũng tốt sao.” Đầu đinh không sợ rụng tóc.

“Tóc còn rụng nữa, chắc cống thoát nước trong đội ngày nào cũng tắc mất.”

Mặt Trương Giai Lạc đau đớn, “Tui không muốn đi móc cống.”

Hàn Văn Thanh đúng lúc đi đến, tay còn đang cầm khăn giấy lau tay, hơi khó hiểu nhìn Trương Giai Lạc.

“Cảm ơn Hàn đội, đã phiền anh làm khơi thông ống nước rồi.”

Nhân viên chiến đội đi ngang qua cười nói.

Hàn Văn Thanh lặng lẽ gật đầu.

“Ôi…”

Trương Giai Lạc ôm thuốc xịt phục hồi tóc, nằm nhoài trên mặt bàn.

44.

Hàn Văn Thanh là một đồng đội tốt, chỉ là vẻ ngoài hơi bá đạo.

Tất cả những người mới tới Bá Đồ đều trải qua quá trình này: Đầu tiên nhìn thấy đội trưởng Hàn Văn Thanh sẽ thận trọng dè dặt, sau đó phát hiện Hàn đội thực ra là một người tốt, cuối cùng cảm thấy Hàn đội là người tốt nhất Bá Đồ.

Đối với Hàn Văn Thanh và Trương Tân Kiệt, phần lớn nhân viên Bá Đồ đều có thái đội rất kính trọng.

Đại thần Lâm Kính Ngôn dù nổi tiếng là mắc zại, nhưng thực chất là người rất hòa nhã.

Còn đại thần Trương Giai Lạc…

“Cô ơi, cho cháu thêm bát nữa! Đồ ăn nữa ạ, nhiều vào nhiều vào cô ơi!”

“Chiều hôm qua cậu ăn vụng phải không?”

“Dạ? Dạ? Không, không phải đâu!”

“Ngoài cậu ra còn ai sẽ ăn vụng chứ!”

“…Ngôn Phi?”

“Không liên quan tới tôi mà, tiền bối.”

Bạch Ngôn Phi vội nói, đơm cơm rồi chạy ra xa.

“…Được rồi, là cháu.”

Trương Giai Lạc nhìn bác gái nhà bếp, “Nên là cô ơi, cô cho cháu ăn thêm nữa đi, cháu no rồi sẽ không ăn vụng nữa đâu đúng không cô?”

“Cậu có ăn no rồi vẫn ăn vụng như thường ấy!”

Đại thần Trương Giai Lạc à.

Là một người rất phóng khoáng.

45.

Buổi chiều 16:30 đến 18:00 là thời gian họp chiến đội Bá Đồ.

Cả bảy ngày thì có bốn ngày, Trương Tân Kiệt sẽ thấy Trương Giai Lạc đứng trước cửa phòng huấn luyện, ăn một món quà vặt nào đó.

Trong phòng huấn luyện không được phép đem bất kỳ đồ ăn đồ uống gì từ bên ngoài vào trừ nước lọc.

Hôm nay Trương Giai Lạc ăn táo.

Sau lần trước ăn gà rán rồi bị Hàn Văn Thanh mắng một trận, giờ Trương Giai Lạc chỉ chọn mấy loại quà vặt không quá mùi.

Ví dụ như táo.

Ví dụ như bánh cuộn*.
*jpg

Ví dụ như bánh đậu Hà Lan.

“Ở đâu ra vậy? Đặt trên mạng à?”

“Bạn tốt gửi qua.”

Trương Giai Lạc cười hì hì, “Thực ra tôi muốn húp sốt lòng*, nhưng món ấy không gửi qua bưu điện được.”
*jpg

Sao toàn là đồ ăn vặt Bắc Kinh?

Lâm Kính Ngôn lấy làm khó hiểu.

46.

Tập thể Bá Đồ cơ bản đều sinh hoạt theo thời gian biểu của Trương Tân Kiệt.

Điều này nghĩa là 6 giờ dậy, 11 giờ đi ngủ.

Một năm giải nghệ, Trương Giai Lạc đã quen nửa đêm tinh thần sáng láng chơi game, ban ngày lăn ra ngủ, hiển nhiên là một game thủ. Bây giờ muốn hắn điều chỉnh đồng hồ sinh học, đúng là không thể đau đớn hơn được nữa!

Tối muộn 22:45, Trương Tân Kiệt tắm xong, lấy sữa tươi trong tủ lạnh rồi về phòng.

Lúc đi ngang qua phòng Trương Giai Lạc, hắn thấy trong bóng tối một mảng sáng lờ mờ.

Trương Giai Lạc quên đóng cửa.

“Trương Giai Lạc.”

Trương Tân Kiệt gõ lên cửa phòng, nói.

“Không nghịch điện thoại trước khi ngủ.”

47.

Từ hôm đó, mỗi đêm 22:50, Trương Tân Kiệt có thêm một công việc.

Kiểm tra Trương Giai Lạc có chơi điện thoại không.

“Sao chỉ kiểm tra có mình tui thôi vậy!”

Trương Giai Lạc kháng nghị.

“Điện thoại lão Hàn vẫn là điện thoại gập đời cũ, trước khi ngủ chưa bao giờ dùng điện thoại. Tôi không thích dùng điện thoại trước khi ngủ vì dễ mỏi mắt.”

Lâm Kính Ngôn chìa hai tay, “Chỉ có cậu, trước khi ngủ là nghịch điện thoại.”

Trương Giai Lạc nước mắt ròng ròng.

48.

“Nhưng mà cậu lướt thứ gì vậy?”

Lâm Kính Ngôn hỏi, nhìn màn hình điện thoại Trương Giai Lạc, “Lướt weibo à?”

“Lướt mạng thôi. Anh nhìn con mèo này, có buồn cười không?”

Trương Giai Lạc nói, hướng màn hình điện thoại qua Lâm Kính Ngôn.

Lâm Kính Ngôn nhìn con mèo đang vui vẻ trong màn hình ngay trước mặt, bỗng thấy thông báo có tin nhắn mới.

“Cậu có tin nhắn mới.”

“Hả?”

Trương Giai Lạc mở tin nhắn mới, nhìn qua, thản nhiên đóng lại. “Tui tìm cho anh một chuyện thú vị nè.”

Dù hắn đã bùng phát tốc độ tay của tuyển thủ chuyên nghiệp để tắt cửa sổ tin nhắn, nhưng Lâm Kinh Ngôn vẫn thấy được, là fan Bách Hoa chỉ trích chửi rủa Trương Giai Lạc.

Mấy ngày trước, phòng phụ trách văn thư câu lạc bộ Bá Đồ nhận được một chuyển phát nhanh gửi cho Trương Giai Lạc. Vì bưu kiện không ghi địa chỉ, Hàn Văn Thanh đúng lúc đi ngang qua, cẩn thận cho người ta mở bưu kiện ra trước.

Trong bưu kiện có một lưỡi dao.

Chuyện này bị ép xuống, sau đó các chuyển phát nhanh gửi cho Trương Giai Lạc đều được kiểm tra qua trước.

Lâm Kính Ngôn không biết mình nên hâm mộ Trương Giai Lạc, hay thông cảm cho Trương Giai Lạc.

Nhưng hắn biết chắc chắn, bây giờ, người này, không cần những chuyện ấy.

Mục tiêu bọn hắn là giống nhau.

Phải thắng, phải đoạt quán quân!

50.

Phòng kỹ thuật đang cố gắng chế tạo Lãnh Ám Lôi, nhưng để chế tạo một nhân vật đủ cho Đệ Nhất Lưu Manh ngày xưa sử dụng, tất không thể thiếu vũ khí bạc.

Hiện nay, Diệp Tu dẫn đầu một nhóm người Hưng Hân vào Vinh Quang khuấy đảo Thần Chi Lĩnh Vực đến gió tanh mưa máu, người chơi thường đã không thể cướp được boss dã đồ.

Lâm Kính Ngôn quyết định đi giúp bên công hội cướp boss dã đồ.

Trương Giai Lạc có lẽ là nhớ lại thời gian trước cầm clone chơi Vinh Quang, cũng vui vẻ đi cùng Lâm Kính Ngôn tới công hội mượn cái tài khoản clone.

Người bên công hội vừa thấy hai vị đại thần, lập tức nhốn nháo, vội vàng chuẩn bị tài khoản cho hai người.

“Không sao, tui có tài khoản rồi.”

Trương Giai Lạc lấy Hoa Nhạt Mê Người từ túi áo ra, “Nhưng chưa gia nhập công hội, kéo tui vào Bá Đồ đi.”

“Rồi rồi rồi, không vấn đề gì.”

Tưởng Du nhanh chóng đồng ý, kéo hai ghế cho đại thần.

- TBC -
Trương Giai Lạc, mừng anh sinh nhật an lành.
 
Last edited:

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#12
Lạc cuteeeee
 

Tương Du

An tĩnh đích tiểu nhi đồng ✿Σ( ̄。 ̄ノ)ノ
Thần Lĩnh
Bình luận
292
Số lượt thích
1,363
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Gia Thế
#13
Dịch bởi Giếng
Beta by Kata

51.

(Theo chương 948 – chương 953 của nguyên tác, nếu có sai lệch lấy Ba Bướm làm chuẩn)*
*
lời tác giả

Phồn Hoa Huyết Cảnh…

Lúc nhìn Trương Giai Lạc đánh bậy đánh bạ cùng Vu Phong đánh ra Phồn Hoa Huyết Cảnh, Lâm Kính Ngôn cũng hơi cảm khái trong lòng.

Hắn và Trương Giai Lạc cùng ra mắt mùa hai, đương nhiên là từng đối mặt với Phồn Hoa Huyết Cảnh, tổ hợp này làm cả Liên minh khiếp sợ. Nếu không phải vì tuyển thủ chuyên nghiệp cuồng kiếm sĩ Bách Hoa bị thương mà giải nghệ, Bách Hoa chắc chắn đã đoạt được quán quân đi.

“Trương Giai Lạc, sao anh phải đi chứ?”

Toàn thể người chơi Bách Hoa bộc phát ra tiếng hét cuồng loạn từ tâm khảm. Họ không bỏ được Trương Giai Lạc, hết lần này đến lần khác bao dung Trương Giai Lạc, hết lần này đến lần khác ủng hộ đại thần bọn họ yêu nhất.

Giờ đây, Hoa Nhạt Mê Người lại mang danh công hội Bá Khí Hùng Đồ, đứng đối mặt họ.

52.

“Cậu sợ gì chứ?”

Một tiếng nói quen thuộc hỏi.

Tái Thụy Nhất Hạ.

“Ai vậy?”

“Đã quyết từ biệt quá khứ rồi, sao còn lưu lại một tia mềm lòng làm gì?”

“Tui chỉ…”

“Thẳng tay bắn sạch cái đống tạp niệm trong lòng đi!”

Đại Tôn.

Lòng Trương Giai Lạc rối rắm.

Đó là bạn thân ngày xưa của hắn.

Súng vang, bom nổ, kiếm vung.

Phồn Hoa Huyết Cảnh.

53.

Trên chiến trường, địch ta biến hóa liên tục.

Sau khi thấy Tái Thụy Nhất Hạ lùi sang một bên, đám người Hưng Hân bắt đầu đuổi đánh Trương Giai Lạc, Lâm Kính Ngôn tự biết mình không thể đứng bên nhìn nữa.

Hắn liếc Trương Giai Lạc đang hơi hốt hoảng, cứu về Hoa Nhạt Mê Người.

Trương Giai Lạc chấn động, rốt cuộc nhớ ra mình đến để làm gì.

“Tránh ra!”

Trương Giai Lạc nói.

Tạm biệt, Phồn Hoa Huyết Cảnh.

Hoa Nhạt Mê Người giơ khẩu súng tự động, bắn thẳng về phía Tái Thụy Nhất Hạ ở một đầu khác của chiến trường.

54.

“Cậu là đồ đáng ghét không có đạo đức!!!”

Trương Giai Lạc ngồi trong phòng ôm điện thoại nhắn tin cho Tôn Triết Bình: ”Cậu cũng không nói với tui đã đi Nghĩa Trảm rồi!!!”

“Quan trọng lắm à?”

“Cậu cũng không nói với tui cậu đã quay về rồi!!!”

Nói thật, bạn cũ không từ bỏ Vinh Quang, còn có thể quay về lần nữa, Trương Giai Lạc rất rất vui vẻ.

Ít nhất có thể yên tâm nói chuyện Vinh Quang với Tôn Triết Bình.

Năm đó, vì Tôn Triết Bình đau tay giải nghệ, Trương Giai Lạc mờ mịt quá, tức giận quá, nhưng cũng không bỏ cuộc.

Dù chỉ còn một người, cũng phải đi tiếp.

Tôn Triết Bình cười.

“Chuyện này cũng không quan trọng. Cậu không từ bỏ, tôi cũng không từ bỏ, chỉ thế thôi.”

“Sao cậu không thể nói với tui chứ!”

“Nói cho cậu làm gì? Bây giờ mình là đối thủ.”

Trương Giai Lạc tức giận ném luôn điện thoại.

55.

Lâu Quan Ninh ngạc nhiên khi thấy Tôn Triết Bình nghiêm túc ngày xưa lại có thể cười vui vẻ đến vậy.

“Đại thần, có chuyện gì vui à?”

“Không có gì.”

Tôn Triết Bình cất điện thoại vào ngăn kéo, “Huấn luyện tiếp nào.”

Hắn thấy tin nhắn cuối cùng, là Trương Giai Lạc gửi tới emo lệ rơi đầy mặt, cho hắn biết mình vứt điện thoại.

Nếu không phải có cơ hội như bây giờ, có lẽ Tôn Triết Bình sẽ mãi mãi không tái xuất.

Nếu như mãi mãi không tái xuất, nói cho Trương Giai Lạc thì có ý nghĩa gì.

Bây giờ coi như là niềm vui bất ngờ, chuyện này cũng không tệ.

Lâu lắm rồi hắn không nghe thấy Trương Giai Lạc “Ai vậy!!!” hoang mang như thế.

Kinh hỉ chưa? Bất ngờ chưa? Vui vẻ không?

Kinh hỉ, bất ngờ, không vui.

Trương Giai Lạc vuốt màn hình điện thoại vỡ vụn, nghiến răng nghiến lợi.

“Sắp cai điện thoại rồi?”

Trương Tân Kiệt nhíu mày, cảm thấy mình có lẽ không cần kiểm tra phòng nữa.

Nhưng cách cai điện thoại này hơi bị quá khích nha.

- TBC -
 
Last edited:

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#14
Điện thoại: Excuse me?! Tui rất là vô tội nha!!!!
 

Tương Du

An tĩnh đích tiểu nhi đồng ✿Σ( ̄。 ̄ノ)ノ
Thần Lĩnh
Bình luận
292
Số lượt thích
1,363
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Gia Thế
#15
Dịch bởi Giếng
Beta by Kata

56.

“Tôn Triết Bình ông nội cậu! Đưa tui cái điện thoại!!!”

“Cậu đang cầm điện thoại ai thế?”

“Hỏi mượn điện thoại Lão Hàn, chỉ có thể gọi điện gửi tin nhắn.”

Trong lòng Trương Giai Lạc vẫn rất cảm kích Hàn Văn Thanh cứu trợ, nhưng điện thoại này… chỉ có thể dùng chơi trò… con rắn tham ăn thôi…

Hắn nhớ rõ kiểu điện thoại này rất thịnh lúc mình học tiểu học.

“Chờ nhận nha.”

Phía Tôn Triết Bình vang lên một trận tiếng bàn phím.

“Được rồi, mai 11 rưỡi, ra sân bay đón tôi.”

“Hả?”

“Biết sân bay quốc tế Lưu Đình ở Thanh Đảo không? T1.”

“Biết biết. Không đúng, mai cậu…”

“Tôi đi huấn luyện.”

Tôn Triết Bình nói, trực tiếp cúp điện thoại.

57.

Trương Giai Lạc suy xét đôi chút khả năng bạn cũ chơi mình, và nếu mình không đi, Tôn Triết Bình có thể chém mình tới mức nào.

Cuối cùng, hắn quyết định xin nghỉ một ngày, đi đón Tôn Triết Bình.

Trương Tân Kiệt đưa Trương Giai Lạc một bản lộ trình tới sân bay khá chi tiết, nhìn nhìn Trương Giai Lạc, cuối cùng vẫn mở miệng hỏi: “Đón bạn?”

“Ờ, cũng không biết cậu ta có thật muốn đến Thanh Đảo không nữa.”

Trương Tân Kiệt hơi nhíu mày.

“Phải đem theo điện thoại.”

Nếu bị bắt cóc, chí ít có thể báo cảnh sát.

58.

“Muốn gài GPS gì đó cho cậu ấy không?”

Nghe nói Trương Giai Lạc muốn đến sân bay đón bạn, Lâm Kính Ngôn chạy tới nói với Trương Tân Kiệt. “Nhưng mà điện thoại bây giờ đều định vị được.”

“Anh ấy đang dùng điện thoại Hàn đội.”

Lâm Kính Ngôn chớp chớp mắt, nghĩ đến điện thoại Hàn Văn Thanh, sau đó gật gật đầu. “Giờ tôi đi mua GPS còn kịp không? Loại mà gài lên người ấy, nhìn không ra?”

“…Tiền bối anh định đổi nghề làm đặc vụ à?”

Bạch Ngôn Phi đi ngang qua hoảng sợ hỏi.

59.

11:35, Trương Giai Lạc thực sự thấy Tôn Triết Bình ở sân bay, hai tay trống không, không mang gì đi cả.

“Cậu không mang gì sao giờ mới ra ngoài a?”

Trương Giai Lạc nhìn trên màn hình, hãng Sơn Đông 11:15.

“Tôi đến lúc 11:30, hãng Thủ Đô.”

“…Sao lại là hãng Thủ Đô? Vì đến từ thủ đô à?”

“Vì tôi là thành viên VIP của hãng Thủ Đô.”

60.

“Đại Tôn cậu đến Thanh Đảo làm gì a.”

Từ khi Tôn Triết Bình giải nghệ ở mùa năm, bọn hắn đã lâu lắm không gặp nhau. Trong khoảng thời gian đầu, Trương Giai Lạc từ chối liên lạc với Tôn Triết Bình, chỉ là một lòng tập trung vào trận đấu, dẫn Bách Hoa chiến đấu như điên.

Sau đó Trương Giai Lạc giải nghệ, lúc ngơ ngẩn ngồi trên ban công, hắn gọi điện cho Tôn Triết Bình sau nhiều năm xa cách.

“Giải nghệ?”

“Cậu có xem à…”

“Tin tức đầy ra đấy, tôi là chấn thương tay, không giống cậu.”

Tôn Triết Bình trả lời: “Muốn bỏ à?”

“…Không muốn. Nhưng mà… cũng không biết.”

“Thế cứ… từ từ nghĩ.”

Tôn Triết Bình nói với bạn cũ.

“Mà Tôn Triết Bình, cậu nói cậu chấn thương tay không giống tui là sao đấy hả?”

Tôn Triết Bình quả quyết cúp điện thoại lúc Trương Giai Lạc hô “Ông nội cậu!”

- TBC -
 
Last edited by a moderator:

Cố Tiểu Hoành

VIC-tim of naming
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
196
Số lượt thích
1,526
Location
AVAK's home
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Hoàng Thiếu Thiên
#17
[CMSN Katakara] [Katasnvvnha 2020] :giggle::giggle::giggle:
Edit: Cố Tiểu Hoành

61.

“Bồi thường điện thoại di động cho cậu?”

Tôn Triết Bình nhìn Trương Giai Lạc một chút, cảm thấy dường như hắn đã cao thêm.

Đột nhiên hắn nhíu mày, “Tại sao cậu mặc đồng phục đội ra ngoài?”

“…Tôi quên mất.” Trương Giai Lạc cúi đầu nhìn quần áo của mình, gãi gãi chóp mũi.

“Chắc là không bị phát hiện đâu, nơi này cũng không phải Côn Minh. Nếu như lão Hàn ở đây, chắc đã bị bảo vệ bao
vây?” Hắn nghĩ đến cảnh đó liền thấy vui vẻ hẳn lên.

“Đồng phục mùa hè không tệ, trước ngực có gắn logo. Lưng áo khoác đồng phục có một cái logo Bá Đồ rất lớn, cứ như sợ người ta không nhìn thấy vậy.”

Tôn Triết Bình để ý rất nhiều người đi đường đã ngoái lại nhìn đồng thời sờ điện thoại, hắn cho Trương Giai Lạc một cái nhìn đầy thâm ý.

“Đi mua điện thoại di động thôi.”

62.

Trương Giai Lạc vùi đầu suy nghĩ thật lâu, phát hiện tất cả cửa hàng điện thoại mình biết đều ở gần Bá Đồ. Nếu mà đến
gần Bá Đồ …

“Đại Tôn, nếu cậu bị phát hiện thì làm sao bây giờ ?”

Trương Giai Lạc lo lắng, “Tui có thể bị coi là thông đồng với địch hay không đây ?”

“Vậy tại sao lúc cậu ở trong nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp không nghĩ đến bản thân đang thông đồng với địch ?”

“Cậu không hiểu sao, đây là Bá Đồ!”

Trương Giai Lạc tỏ vẻ nghiêm túc.

“Nơi này chính là Bá Đồ đó !!!”

Hắn nhấn mạnh lại một lần. Khẩu khí như muốn đi đánh bom lô cốt.

63.

Những điều Tôn Triết Bình cân nhắc không giống với Trương Giai Lạc.

Nếu ở gần Bá Đồ, không chừng Trương Giai Lạc sẽ bị phát hiện.

Vì vậy, trước khi đi mua điện thoại di động, Tôn Triết Bình đã ép Trương Giai Lạc mua một cái áo cộc tay đơn giản, ít nhất để hắn thay đồng phục đội ra.

Sau đó, Trương Giai Lạc trông giống như… một nghệ sĩ trẻ với mái tóc dài.

Không biết tại sao, Trương Giai Lạc cảm thấy khi đi cùng Tôn Triết Bình, ánh mắt của mấy cô gái đi ngang qua rất kì lạ.

Những ánh mắt ấy qua lại giữa hắn và Đại Tôn vài vòng rồi hài lòng dời đi. Có một chút… cuồng nhiệt?

64.

“Điện thoại à… Tui nên mua cái nào đây ?”

Trương Giai Lạc ghé vào trên quầy thủy tinh, lẩm bẩm.

Sau đó, hắn nhìn điện thoại của Tôn Triết Bình rồi nói: “Được rồi, chỉ cần mua một chiếc giống cậu.”

“Đây không phải mẫu mới nhất.”

“Không sao, mẫu mới nhất quá đắt, giống của cậu là được.”

Trương Giai Lạc sảng khoái phất tay, vẻ mặt như muốn nói “Nhạc ca sẽ chăm sóc cậu”.

“Lấy cái này, tôi muốn thẻ nhớ dung lượng lớn nhất.”

Tôn Triết Bình nói với nhân viên cửa hàng, “Cậu ta muốn cài đặt trò chơi.”

65.

Mua điện thoại xong, Trương Giai Lạc nhanh chóng cài đặt tất cả các ứng dụng cần thiết.

“Đại Tôn, cậu thật sự đưa cái điện thoại này cho tui hả?”

“Không phải cậu hô hào muốn tôi bồi thường sao?”

Tôn Triết Bình nhướn mày, “Nếu không cần, cậu có thể đem tiền mua điện thoại này trả lại cho tôi.”

“Là cậu đưa cho tui mà.” Trương Giai Lạc nhanh chóng nhét điện thoại vào túi.

“Nhân tiện, tui sẽ dẫn cậu đi Bách Hoa Uyển.”

“Đi chỗ đó là gì. Cơm tối cậu muốn ăn gì?”

“Đi Thanh Đảo đương nhiên phải ăn hải sản rồi !!!” Trương Giai Lạc reo hò.

Lâm Kính Ngôn, người đã đến siêu thị gần Bá Đồ mua đồ, đứng trong góc suy nghĩ rất lâu. Cảm thấy bản thân đừng đi ra
ngoài thì hơn.

Sau đó, hắn lấy điện thoại ra nhắn tin cho Phương Duệ: “Tiền cậu hỏi mượn tôi để mua điện thoại di động đến bao giờ
mới trả.”

Diệp Tu nhìn màn hình điện thoại của Phương Duệ, nở nụ cười.

“Phương Duệ đại đại, cậu cầm tiền lương ba trăm vạn mỗi năm, cao nhất Hưng Hân, tại sao vẫn nợ tiền người ta vậy.”

“Lão Lâm không tử tế a, sao bây giờ lại nhớ đến tiền kia rồi.” Phương Duệ làm bộ không nghe thấy lời Diệp Tu, cúi đầu
nói thầm.

“Lão Lâm à, bây giờ tôi vẫn nghèo, anh nhìn tiền lương của tôi một năm chỉ có ba trăm vạn, hay là thư thả thêm một đợt nữa đi?”

- TBC -
 
Last edited:

Katakara

Chuột trắng Kho lương, moi gạo kiếm đường
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,240
Số lượt thích
7,942
Location
Nơi nào xa xa ấy
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Diệp Lam, Song Hoa và Dụ Hoàng
#19
Á hi hi hi cám ơn em nha~~~ Lạc Lạc với Duệ Duệ dễ thương quá điiiii
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#20
Câu chuyện bắt nguồn từ cái điện thoại, ái chà chà -.-
 

Bình luận bằng Facebook