- Bình luận
- 196
- Số lượt thích
- 1,526
- Location
- AVAK's home
- Team
- Lam Vũ
- Fan não tàn của
- Hoàng Thiếu Thiên
[CMSN Katakara] [Katasnvvnha 2020]
Edit: Cố Tiểu Hoành
15:38
66.
Ngày hôm sau, khi Lâm Kính Ngôn đi qua bộ phận kĩ thuật, hắn thấy Trương Giai Lạc đang ngồi ngoài cửa.
“Cậu đang làm gì ở đây?” Lâm Kính Ngôn hỏi, đưa mắt nhìn cánh cửa đóng kín của bộ phận kĩ thuật.
Bình thường cánh cửa này đóng rất chặt hay sao?
“Tui đang lên mạng.” Trương Giai Lạc vui vẻ nói, “Dùng bộ nhớ lớn thật tốt, cái gì cũng tải được. A, cứu tui!”
“Điện thoại cậu mở chức năng nói chuyện được mà.”
“Không có chuyện để nói, không cần mở.”
Trương Giai Lạc nói: “Cậu không cứu tui à?”
67.
Lâm Kính Ngôn nhìn màn hình Trương Giai Lạc, nghĩ ngợi.
“Tôn Triết Bình mua.”
Tay Trương Giai Lạc run một cái, suýt nữa ném điện thoại mới đi.
“Không phải, không phải, không phải. Lão Lâm, trí tưởng tượng của anh phong phú thật đó. Sao anh lại nghĩ vậy, Đại
Tôn là đối thủ của chúng ta mà.”
Trương Giai Lạc che kín màn hình, biện hộ với một nụ cười vô tội.
68.
Lâm Kính Ngôn liếc nhìn Trương Giai Lạc rồi tháo kính ra, làm bộ vô ý lấy góc áo lau kính, không nói lời nào.
“Lão Lâm, anh toàn học cái xấu.” Trương Giai Lạc lệ rơi đầy mặt.
“Anh muốn chơi chung không? ”
“Ai muốn chơi chung với cậu? Tôi nhất định phải làm người tốt, được chứ?”
Lâm Kính Ngôn nói, “Cậu muốn làm nhân vật phản diện sống không quá ba tập, cậu đi mà làm. Tôi đi huấn luyện.”
“A? Đã đến giờ huấn luyện rồi sao?”
“Năm phút trước Trương Tân Kiệt đã đi qua đây, cậu không biết hả?”
“Tui… không biết mà…”
Trương Giai Lạc bắt đầu lo lắng đến “sự nghiệp chung”.
“Được rồi, dù sao cũng hợp tác với nhau lâu như vậy rồi. Mau đến phòng huấn luyện, nếu không chút nữa Hàn đội đến
lại ném cho một chiêu ‘Hàn đội is watching you’.”
“Không hổ là chiêu chiêu cuối bá đạo tàn bạo của Bá Đồ.”
Trương Giai Lạc cảm thán một tiếng, thoát game trên điện thoại.
69.
Trương Tân Kiệt là tuyển thủ thế hệ hoàng kim, ra mắt mùa giải thứ tư.
Sau khi Trương Giai Lạc và Lâm Kính Ngôn đến, bình quân thời gian xuất trận của hạch tâm Bá Đồ từ 2,5 trận mỗi mùa
giải thành 2,25 trận.
Đối với chuyện của hai vị tiền bối, thỉnh thoảng Trương Tân Kiệt sẽ cảm thấy vô cùng đau đầu.
Lâm Kính Ngôn còn đỡ, chủ yếu là chuyện của Trương Giai Lạc.
Quan trọng hơn là thời gian làm việc của Trương Giai Lạc không theo quy luật, hơn nữa còn thích nghịch điện thoại.
70.
Trương Giai Lạc rất thích nghịch điện thoại, dù là lướt Weibo hay chơi trò chơi.
Có lần hắn lỡ quên mất, mang di động vào phòng họp.
Qua một tiếng, Trương Giai Lạc đa chẳng còn tâm tư họp, chỉ muốn nghịch điện thoại.
Sau đó, Hàn Văn Thanh dùng chiêu “Hàn đội is watching you”…
À không, Hàn Văn Thanh tỏ ra rất bất mãn và khiển trách những hành vi không chú tâm họp thế này.
Ngày hôm sau, trước khi đến phòng họp, Trương Giai Lạc đã kiểm tra tất cả túi trong người mình để đảm bảo đã để điện
thoại lại trong phòng, không mang vào phòng họp.
[15:38]
71.
Trên thực tế, ở phòng huấn luyện cũng không được sử dụng điện thoại di động.
Nhưng Trương Giai Lạc thích ứng với điểm này rất nhanh, mỗi lần huấn luyện đều nhớ cất di động trong tủ chứa đồ.
Sau đó, Trương Tân Kiệt kiểu gì cũng sẽ nghe được âm thanh nhắc nhở điên cuồng vang lên từ trong tủ chứa đồ.
Kết thúc huấn luyện, Trương Tân Kiệt chờ Trương Giai Lạc lấy điện thoại ra rồi nhắc nhở, “Lần sau nhớ để chế độ yên lặng, đừng mở âm lượng lớn.”
72.
Trương Giai Lạc lén lút chơi game trước khi đi ngủ luôn là một nan đề lớn.
Sau khi nằm lòng thời gian biểu của Trương Tân Kiệt, Trương Giai Lạc bắt đầu chiến thuật du kích.
Chờ qua 11 giờ, hắn mới lôi điện thoại ra chơi game, lưới Weibo.
Vậy tại sao lại bị Trương Tân Kiệt phát hiện ?
Khi Trương Tân Kiệt đang lướt web, xem được một đoạn video ngắn Lâm Kính Ngôn quay cảnh Trương Giai Lạc vào nhà
ăn Bá Đồ tìm thức ăn.
Thời điểm quay là 11:30 đêm.
Sau đó, Trương Tân Kiệt biết Trương Giai Lạc thức sau 11 giờ đêm nghịch điện thoại.
Sau đó, Trương Tân Kiệt cũng biết vì sao gần đây nhà ăn luôn thiếu một ít thức ăn.
Sau đó, Trương Tân Kiệt còn biết, vì sao lúc huấn luyện buổi sáng, Trương Giai Lạc ngáp không ngớt.
73.
Khi Trương Tân Kiệt giải thích rõ ý định của mình, Trương Giai Lạc đã hóa đá.
“Cậu nói cậu muốn làm gì hả, Trương phó?”
“10:55 tối, anh nộp lại di động, ngủ cho thoải mái.”
Trương Giai Lạc lắc đầu như Akita.
“Không được, không được, điện thoại là bùa hộ thân của tui.”
Bùa hộ thân? “Anh lấy từ chỗ Vương Kiệt Hi… ?”
Trương Tân Kiệt nhìn một phòng đầy quà lưu niệm mua tại Lao Sơn, đột nhiên cảm thấy, có thêm một cái bùa hộ thân
cũng không sao.
74.
Thế nhưng cái lý do bùa hộ thân này vẫn không đủ sức thuyết phục Trương Tân Kiệt.
Bất đắc dĩ, Trương Giai Lạc cuối cùng phải đảm bảo vô địch mới được đồng ý cho giữ lại di động.
“Đại Tôn, cậu nhất định phải dõi theo tui.”
Trương Giai Lạc tội nghiệp nhắn tin kể khổ với Tôn Triết Bình.
“Tôi không muốn bỏ lỡ chức vô địch chỉ vì chuyện này.”
“10:45 rồi.” Tôn Triết Bình nhìn thời gian trên di động, trả lời.
“Đi cúng bái bùa hộ mệnh của cậu rồi đi ngủ đi.”
75.
Đội trưởng Bá Đồ Hàn Văn Thanh là người không bao giờ chịu lùi bước.
Trương Giai Lạc thực sự rất ấn tượng với hắn ta, có lẽ vì phong cách của hắn giống với Tôn Triết Bình.
Đôi khi, hắn đã nghĩ, nếu Tôn Triết Bình có thể như Hàn Văn Thanh, mười năm như một, mỗi ngày đều đánh Vinh quang…
Nhưng không thể nói Hàn Văn Thanh không lùi bước nếu nó không được thể hiện trên mọi khía cạnh của con người hắn.
Sau cuộc họp, mọi người đi ăn tối.
Trên đường, một quán ăn phát lại video trận đấu mọi người đã xem, khi đó, Hàn Văn Thanh đã đi qua cửa quán đó mấy
bước.
Không chỉ có một mình hắn, mọi người ít nhiều đều đã đi qua đó.
Chỉ là một vài bước lui về phía sau là được.
Hàn Văn Thanh lại xoay người, bước về phía trước xóa bỏ mấy bước chênh lệch trước đó.
“Cậu nói lúc lão Hàn ở bến xe, nếu muốn quay lại thì sẽ làm sao?”
Có một ngày, Trương Giai Lạc và Tôn Triết Bình nói chuyện về Hàn Văn Thanh, cảm thán nói:
“Cậu cho rằng Hàn Văn Thanh cũng giống cậu, là người thường xuyên đi quá bến sao?”
Tôn Triết Bình nói, sửa lại kết luận sai.
- TBC -
Edit: Cố Tiểu Hoành
15:38
66.
Ngày hôm sau, khi Lâm Kính Ngôn đi qua bộ phận kĩ thuật, hắn thấy Trương Giai Lạc đang ngồi ngoài cửa.
“Cậu đang làm gì ở đây?” Lâm Kính Ngôn hỏi, đưa mắt nhìn cánh cửa đóng kín của bộ phận kĩ thuật.
Bình thường cánh cửa này đóng rất chặt hay sao?
“Tui đang lên mạng.” Trương Giai Lạc vui vẻ nói, “Dùng bộ nhớ lớn thật tốt, cái gì cũng tải được. A, cứu tui!”
“Điện thoại cậu mở chức năng nói chuyện được mà.”
“Không có chuyện để nói, không cần mở.”
Trương Giai Lạc nói: “Cậu không cứu tui à?”
67.
Lâm Kính Ngôn nhìn màn hình Trương Giai Lạc, nghĩ ngợi.
“Tôn Triết Bình mua.”
Tay Trương Giai Lạc run một cái, suýt nữa ném điện thoại mới đi.
“Không phải, không phải, không phải. Lão Lâm, trí tưởng tượng của anh phong phú thật đó. Sao anh lại nghĩ vậy, Đại
Tôn là đối thủ của chúng ta mà.”
Trương Giai Lạc che kín màn hình, biện hộ với một nụ cười vô tội.
68.
Lâm Kính Ngôn liếc nhìn Trương Giai Lạc rồi tháo kính ra, làm bộ vô ý lấy góc áo lau kính, không nói lời nào.
“Lão Lâm, anh toàn học cái xấu.” Trương Giai Lạc lệ rơi đầy mặt.
“Anh muốn chơi chung không? ”
“Ai muốn chơi chung với cậu? Tôi nhất định phải làm người tốt, được chứ?”
Lâm Kính Ngôn nói, “Cậu muốn làm nhân vật phản diện sống không quá ba tập, cậu đi mà làm. Tôi đi huấn luyện.”
“A? Đã đến giờ huấn luyện rồi sao?”
“Năm phút trước Trương Tân Kiệt đã đi qua đây, cậu không biết hả?”
“Tui… không biết mà…”
Trương Giai Lạc bắt đầu lo lắng đến “sự nghiệp chung”.
“Được rồi, dù sao cũng hợp tác với nhau lâu như vậy rồi. Mau đến phòng huấn luyện, nếu không chút nữa Hàn đội đến
lại ném cho một chiêu ‘Hàn đội is watching you’.”
“Không hổ là chiêu chiêu cuối bá đạo tàn bạo của Bá Đồ.”
Trương Giai Lạc cảm thán một tiếng, thoát game trên điện thoại.
69.
Trương Tân Kiệt là tuyển thủ thế hệ hoàng kim, ra mắt mùa giải thứ tư.
Sau khi Trương Giai Lạc và Lâm Kính Ngôn đến, bình quân thời gian xuất trận của hạch tâm Bá Đồ từ 2,5 trận mỗi mùa
giải thành 2,25 trận.
Đối với chuyện của hai vị tiền bối, thỉnh thoảng Trương Tân Kiệt sẽ cảm thấy vô cùng đau đầu.
Lâm Kính Ngôn còn đỡ, chủ yếu là chuyện của Trương Giai Lạc.
Quan trọng hơn là thời gian làm việc của Trương Giai Lạc không theo quy luật, hơn nữa còn thích nghịch điện thoại.
70.
Trương Giai Lạc rất thích nghịch điện thoại, dù là lướt Weibo hay chơi trò chơi.
Có lần hắn lỡ quên mất, mang di động vào phòng họp.
Qua một tiếng, Trương Giai Lạc đa chẳng còn tâm tư họp, chỉ muốn nghịch điện thoại.
Sau đó, Hàn Văn Thanh dùng chiêu “Hàn đội is watching you”…
À không, Hàn Văn Thanh tỏ ra rất bất mãn và khiển trách những hành vi không chú tâm họp thế này.
Ngày hôm sau, trước khi đến phòng họp, Trương Giai Lạc đã kiểm tra tất cả túi trong người mình để đảm bảo đã để điện
thoại lại trong phòng, không mang vào phòng họp.
[15:38]
71.
Trên thực tế, ở phòng huấn luyện cũng không được sử dụng điện thoại di động.
Nhưng Trương Giai Lạc thích ứng với điểm này rất nhanh, mỗi lần huấn luyện đều nhớ cất di động trong tủ chứa đồ.
Sau đó, Trương Tân Kiệt kiểu gì cũng sẽ nghe được âm thanh nhắc nhở điên cuồng vang lên từ trong tủ chứa đồ.
Kết thúc huấn luyện, Trương Tân Kiệt chờ Trương Giai Lạc lấy điện thoại ra rồi nhắc nhở, “Lần sau nhớ để chế độ yên lặng, đừng mở âm lượng lớn.”
72.
Trương Giai Lạc lén lút chơi game trước khi đi ngủ luôn là một nan đề lớn.
Sau khi nằm lòng thời gian biểu của Trương Tân Kiệt, Trương Giai Lạc bắt đầu chiến thuật du kích.
Chờ qua 11 giờ, hắn mới lôi điện thoại ra chơi game, lưới Weibo.
Vậy tại sao lại bị Trương Tân Kiệt phát hiện ?
Khi Trương Tân Kiệt đang lướt web, xem được một đoạn video ngắn Lâm Kính Ngôn quay cảnh Trương Giai Lạc vào nhà
ăn Bá Đồ tìm thức ăn.
Thời điểm quay là 11:30 đêm.
Sau đó, Trương Tân Kiệt biết Trương Giai Lạc thức sau 11 giờ đêm nghịch điện thoại.
Sau đó, Trương Tân Kiệt cũng biết vì sao gần đây nhà ăn luôn thiếu một ít thức ăn.
Sau đó, Trương Tân Kiệt còn biết, vì sao lúc huấn luyện buổi sáng, Trương Giai Lạc ngáp không ngớt.
73.
Khi Trương Tân Kiệt giải thích rõ ý định của mình, Trương Giai Lạc đã hóa đá.
“Cậu nói cậu muốn làm gì hả, Trương phó?”
“10:55 tối, anh nộp lại di động, ngủ cho thoải mái.”
Trương Giai Lạc lắc đầu như Akita.
“Không được, không được, điện thoại là bùa hộ thân của tui.”
Bùa hộ thân? “Anh lấy từ chỗ Vương Kiệt Hi… ?”
Trương Tân Kiệt nhìn một phòng đầy quà lưu niệm mua tại Lao Sơn, đột nhiên cảm thấy, có thêm một cái bùa hộ thân
cũng không sao.
74.
Thế nhưng cái lý do bùa hộ thân này vẫn không đủ sức thuyết phục Trương Tân Kiệt.
Bất đắc dĩ, Trương Giai Lạc cuối cùng phải đảm bảo vô địch mới được đồng ý cho giữ lại di động.
“Đại Tôn, cậu nhất định phải dõi theo tui.”
Trương Giai Lạc tội nghiệp nhắn tin kể khổ với Tôn Triết Bình.
“Tôi không muốn bỏ lỡ chức vô địch chỉ vì chuyện này.”
“10:45 rồi.” Tôn Triết Bình nhìn thời gian trên di động, trả lời.
“Đi cúng bái bùa hộ mệnh của cậu rồi đi ngủ đi.”
75.
Đội trưởng Bá Đồ Hàn Văn Thanh là người không bao giờ chịu lùi bước.
Trương Giai Lạc thực sự rất ấn tượng với hắn ta, có lẽ vì phong cách của hắn giống với Tôn Triết Bình.
Đôi khi, hắn đã nghĩ, nếu Tôn Triết Bình có thể như Hàn Văn Thanh, mười năm như một, mỗi ngày đều đánh Vinh quang…
Nhưng không thể nói Hàn Văn Thanh không lùi bước nếu nó không được thể hiện trên mọi khía cạnh của con người hắn.
Sau cuộc họp, mọi người đi ăn tối.
Trên đường, một quán ăn phát lại video trận đấu mọi người đã xem, khi đó, Hàn Văn Thanh đã đi qua cửa quán đó mấy
bước.
Không chỉ có một mình hắn, mọi người ít nhiều đều đã đi qua đó.
Chỉ là một vài bước lui về phía sau là được.
Hàn Văn Thanh lại xoay người, bước về phía trước xóa bỏ mấy bước chênh lệch trước đó.
“Cậu nói lúc lão Hàn ở bến xe, nếu muốn quay lại thì sẽ làm sao?”
Có một ngày, Trương Giai Lạc và Tôn Triết Bình nói chuyện về Hàn Văn Thanh, cảm thán nói:
“Cậu cho rằng Hàn Văn Thanh cũng giống cậu, là người thường xuyên đi quá bến sao?”
Tôn Triết Bình nói, sửa lại kết luận sai.
- TBC -
Last edited: