Ongoing [Hoa Lạc Hồng Trần 2023][Bá Đồ F4] Bá Đồ Liễu Loạn

Cố Tiểu Hoành

VIC-tim of naming
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
196
Số lượt thích
1,526
Location
AVAK's home
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Hoàng Thiếu Thiên
#21
[CMSN Katakara] [Katasnvvnha 2020]
Edit: Cố Tiểu Hoành

15:38

66.

Ngày hôm sau, khi Lâm Kính Ngôn đi qua bộ phận kĩ thuật, hắn thấy Trương Giai Lạc đang ngồi ngoài cửa.

“Cậu đang làm gì ở đây?” Lâm Kính Ngôn hỏi, đưa mắt nhìn cánh cửa đóng kín của bộ phận kĩ thuật.

Bình thường cánh cửa này đóng rất chặt hay sao?

“Tui đang lên mạng.” Trương Giai Lạc vui vẻ nói, “Dùng bộ nhớ lớn thật tốt, cái gì cũng tải được. A, cứu tui!”

“Điện thoại cậu mở chức năng nói chuyện được mà.”

“Không có chuyện để nói, không cần mở.”

Trương Giai Lạc nói: “Cậu không cứu tui à?”

67.

Lâm Kính Ngôn nhìn màn hình Trương Giai Lạc, nghĩ ngợi.

“Tôn Triết Bình mua.”

Tay Trương Giai Lạc run một cái, suýt nữa ném điện thoại mới đi.

“Không phải, không phải, không phải. Lão Lâm, trí tưởng tượng của anh phong phú thật đó. Sao anh lại nghĩ vậy, Đại
Tôn là đối thủ của chúng ta mà.”

Trương Giai Lạc che kín màn hình, biện hộ với một nụ cười vô tội.

68.

Lâm Kính Ngôn liếc nhìn Trương Giai Lạc rồi tháo kính ra, làm bộ vô ý lấy góc áo lau kính, không nói lời nào.

“Lão Lâm, anh toàn học cái xấu.” Trương Giai Lạc lệ rơi đầy mặt.

“Anh muốn chơi chung không? ”

“Ai muốn chơi chung với cậu? Tôi nhất định phải làm người tốt, được chứ?”

Lâm Kính Ngôn nói, “Cậu muốn làm nhân vật phản diện sống không quá ba tập, cậu đi mà làm. Tôi đi huấn luyện.”

“A? Đã đến giờ huấn luyện rồi sao?”

“Năm phút trước Trương Tân Kiệt đã đi qua đây, cậu không biết hả?”

“Tui… không biết mà…”

Trương Giai Lạc bắt đầu lo lắng đến “sự nghiệp chung”.

“Được rồi, dù sao cũng hợp tác với nhau lâu như vậy rồi. Mau đến phòng huấn luyện, nếu không chút nữa Hàn đội đến
lại ném cho một chiêu ‘Hàn đội is watching you’.”

“Không hổ là chiêu chiêu cuối bá đạo tàn bạo của Bá Đồ.”

Trương Giai Lạc cảm thán một tiếng, thoát game trên điện thoại.

69.

Trương Tân Kiệt là tuyển thủ thế hệ hoàng kim, ra mắt mùa giải thứ tư.

Sau khi Trương Giai Lạc và Lâm Kính Ngôn đến, bình quân thời gian xuất trận của hạch tâm Bá Đồ từ 2,5 trận mỗi mùa
giải thành 2,25 trận.

Đối với chuyện của hai vị tiền bối, thỉnh thoảng Trương Tân Kiệt sẽ cảm thấy vô cùng đau đầu.

Lâm Kính Ngôn còn đỡ, chủ yếu là chuyện của Trương Giai Lạc.

Quan trọng hơn là thời gian làm việc của Trương Giai Lạc không theo quy luật, hơn nữa còn thích nghịch điện thoại.

70.

Trương Giai Lạc rất thích nghịch điện thoại, dù là lướt Weibo hay chơi trò chơi.

Có lần hắn lỡ quên mất, mang di động vào phòng họp.

Qua một tiếng, Trương Giai Lạc đa chẳng còn tâm tư họp, chỉ muốn nghịch điện thoại.

Sau đó, Hàn Văn Thanh dùng chiêu “Hàn đội is watching you”…

À không, Hàn Văn Thanh tỏ ra rất bất mãn và khiển trách những hành vi không chú tâm họp thế này.

Ngày hôm sau, trước khi đến phòng họp, Trương Giai Lạc đã kiểm tra tất cả túi trong người mình để đảm bảo đã để điện
thoại lại trong phòng, không mang vào phòng họp.

[15:38]

71.

Trên thực tế, ở phòng huấn luyện cũng không được sử dụng điện thoại di động.

Nhưng Trương Giai Lạc thích ứng với điểm này rất nhanh, mỗi lần huấn luyện đều nhớ cất di động trong tủ chứa đồ.

Sau đó, Trương Tân Kiệt kiểu gì cũng sẽ nghe được âm thanh nhắc nhở điên cuồng vang lên từ trong tủ chứa đồ.

Kết thúc huấn luyện, Trương Tân Kiệt chờ Trương Giai Lạc lấy điện thoại ra rồi nhắc nhở, “Lần sau nhớ để chế độ yên lặng, đừng mở âm lượng lớn.”

72.

Trương Giai Lạc lén lút chơi game trước khi đi ngủ luôn là một nan đề lớn.

Sau khi nằm lòng thời gian biểu của Trương Tân Kiệt, Trương Giai Lạc bắt đầu chiến thuật du kích.

Chờ qua 11 giờ, hắn mới lôi điện thoại ra chơi game, lưới Weibo.

Vậy tại sao lại bị Trương Tân Kiệt phát hiện ?

Khi Trương Tân Kiệt đang lướt web, xem được một đoạn video ngắn Lâm Kính Ngôn quay cảnh Trương Giai Lạc vào nhà
ăn Bá Đồ tìm thức ăn.

Thời điểm quay là 11:30 đêm.

Sau đó, Trương Tân Kiệt biết Trương Giai Lạc thức sau 11 giờ đêm nghịch điện thoại.

Sau đó, Trương Tân Kiệt cũng biết vì sao gần đây nhà ăn luôn thiếu một ít thức ăn.

Sau đó, Trương Tân Kiệt còn biết, vì sao lúc huấn luyện buổi sáng, Trương Giai Lạc ngáp không ngớt.

73.

Khi Trương Tân Kiệt giải thích rõ ý định của mình, Trương Giai Lạc đã hóa đá.

“Cậu nói cậu muốn làm gì hả, Trương phó?”

“10:55 tối, anh nộp lại di động, ngủ cho thoải mái.”

Trương Giai Lạc lắc đầu như Akita.

“Không được, không được, điện thoại là bùa hộ thân của tui.”

Bùa hộ thân? “Anh lấy từ chỗ Vương Kiệt Hi… ?”

Trương Tân Kiệt nhìn một phòng đầy quà lưu niệm mua tại Lao Sơn, đột nhiên cảm thấy, có thêm một cái bùa hộ thân
cũng không sao.

74.

Thế nhưng cái lý do bùa hộ thân này vẫn không đủ sức thuyết phục Trương Tân Kiệt.

Bất đắc dĩ, Trương Giai Lạc cuối cùng phải đảm bảo vô địch mới được đồng ý cho giữ lại di động.

“Đại Tôn, cậu nhất định phải dõi theo tui.”

Trương Giai Lạc tội nghiệp nhắn tin kể khổ với Tôn Triết Bình.

“Tôi không muốn bỏ lỡ chức vô địch chỉ vì chuyện này.”

“10:45 rồi.” Tôn Triết Bình nhìn thời gian trên di động, trả lời.

“Đi cúng bái bùa hộ mệnh của cậu rồi đi ngủ đi.”

75.

Đội trưởng Bá Đồ Hàn Văn Thanh là người không bao giờ chịu lùi bước.

Trương Giai Lạc thực sự rất ấn tượng với hắn ta, có lẽ vì phong cách của hắn giống với Tôn Triết Bình.

Đôi khi, hắn đã nghĩ, nếu Tôn Triết Bình có thể như Hàn Văn Thanh, mười năm như một, mỗi ngày đều đánh Vinh quang…

Nhưng không thể nói Hàn Văn Thanh không lùi bước nếu nó không được thể hiện trên mọi khía cạnh của con người hắn.

Sau cuộc họp, mọi người đi ăn tối.

Trên đường, một quán ăn phát lại video trận đấu mọi người đã xem, khi đó, Hàn Văn Thanh đã đi qua cửa quán đó mấy
bước.

Không chỉ có một mình hắn, mọi người ít nhiều đều đã đi qua đó.

Chỉ là một vài bước lui về phía sau là được.

Hàn Văn Thanh lại xoay người, bước về phía trước xóa bỏ mấy bước chênh lệch trước đó.

“Cậu nói lúc lão Hàn ở bến xe, nếu muốn quay lại thì sẽ làm sao?”

Có một ngày, Trương Giai Lạc và Tôn Triết Bình nói chuyện về Hàn Văn Thanh, cảm thán nói:

“Cậu cho rằng Hàn Văn Thanh cũng giống cậu, là người thường xuyên đi quá bến sao?”

Tôn Triết Bình nói, sửa lại kết luận sai.

- TBC -
 
Last edited:

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#22
càng lúc tui càng thấy mạch não của Bá Đồ Liễu Loạn nó đi đâu về đâu vậy nè...
 

Kazuki

Em, chính em, người ở lại Cali \m/
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
43
Số lượt thích
463
Location
PDT
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Ma Đầu
#23
Bùa hộ mệnh? “Anh lấy từ chỗ Vương Kiệt Hi… ?”
Vương Kiệt Hi bây giờ cũng làm phép trên bùa chú nữa à ?. Vương đội vậy còn bán bùa gì nữa? Bùa tình duyên có không?
Khi Trương Tân Kiệt đang lướt web, xem được một đoạn video ngắn Lâm Kính Ngôn quay cảnh Trương Giai Lạc vào nhà
ăn Bá Đồ tìm thức ăn.
Lâm Kính Ngôn, anh chơi ác thật, cho Lạc Lạc vào tròng. Lạc Lạc cứ thế hồn nhiên bị bán đứng mà không biết. Còn Lão Lâm anh cũng dùng điện thoại quay, nhưng không bị Trương Tân Kiệt phạt.
 

FanPD

Khanh bản giai nhân, nại hà si tặc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
496
Số lượt thích
3,383
Location
HCMC
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ
#24
Lạc: Đền đi! Đền đi! Ai biểu ông chọc tui giận làm tui ném hư điện thoại. Tại ông!
Tôn: Mua vé máy bay rồi, mai tới.
Lạc: Ông mua điện thoại cho tui thiệt à?
Tôn: Áy náy thì cứ trả lại tiền.
Lạc: Ah, là ông tự đưa nha, thành của tui rồi!

Lâm (ăn cẩu lương chợt chạnh lòng):
[Duệ Duệ à! Mượn tiền tui mua điện thoại chừng nào mới trả?]
Duệ [Tui nghèo quá mà lão Lâm! Cầu thương xót!]
 

张佳乐头上的小花儿

To sleep the sleep of the just and innocent
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
8,454
Số lượt thích
19,149
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Nhìn hình
#26
Lạc: Đền đi! Đền đi! Ai biểu ông chọc tui giận làm tui ném hư điện thoại. Tại ông!
Tôn: Mua vé máy bay rồi, mai tới.
Lạc: Ông mua điện thoại cho tui thiệt à?
Tôn: Áy náy thì cứ trả lại tiền.
Lạc: Ah, là ông tự đưa nha, thành của tui rồi!

Lâm (ăn cẩu lương chợt chạnh lòng):
[Duệ Duệ à! Mượn tiền tui mua điện thoại chừng nào mới trả?]
Duệ [Tui nghèo quá mà lão Lâm! Cầu thương xót!]
Đọc fic đã vui mà đọc các chú thích càng thêm hài!
Thêm tiểu kịch trường của chị Ti nữa, topic này là cái nhà cười.
 

Katakara

Chuột trắng Kho lương, moi gạo kiếm đường
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,240
Số lượt thích
7,942
Location
Nơi nào xa xa ấy
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Diệp Lam, Song Hoa và Dụ Hoàng
#27
76.

Hàn Văn Thanh không phải chưa từng lỡ trạm.

Nếu lỡ trạm, hắn cũng sẽ như mọi người, xuống xe, qua đường, ngồi xe đi trở lại.

Nếu Hàn Văn Thanh thật sự chỉ tiến không lùi, vậy hắn mỗi lần thi đấu xong chắc phải du lịch vòng quanh thế giới rồi mới về lại được Thanh Đảo.

Trương Giai Lạc tin tưởng chắc chắn rằng Hàn Văn Thanh làm gì cũng chỉ tiến không lùi, thật ra chủ yếu là do Trương Giai Lạc tự tưởng tượng trau chuốt mà ra.

Tóm lại, là Trương Giai Lạc não động quá nhiều.

77.

Ngày hôm đó, Hàn Văn Thanh nghiêm túc triệu tập tất cả mọi người, hỏi xem ai biết lái xe.

Trên dưới chiến đội Bá Đồ đều ngơ ngác nhìn Hàn Văn Thanh, sau đó đều nhao nhao tỏ vẻ ở trong ký túc xá chiến đội mà lái xe cái gì.

Đi mấy bước là tới.

Đương nhiên, hầu hết bày tỏ mình căn bản không biết lái xe, cho dù chơi mấy trò Grand Theft Auto hay Saints Row rất thuận tay, nhưng đó là vì trong trò chơi chủ yếu là lái xe tăng, không thể áp dụng vào thực tế được.

"Mấy ngày nay là kỳ thi đại học."

Hàn Văn Thanh duy trì vẻ mặt nghiêm túc, vẻ mặt này hoặc là đóng vai boss cuối hoặc là đi nổ lô cốt, "Đoạn đường xung quanh trường thi không được phép bóp còi."

"Lão Hàn, chúng ta không có người đi ra ngoài, cũng không ai biết lái xe, hoàn toàn không liên quan tới kỳ thi đại học."

Trương Giai Lạc giơ tay, "Nói mấy chuyện này có ích gì không?"

78.

"Hơn nữa."

Trương Giai Lạc tiếp tục giơ tay, "Trong mắt các phụ huynh, chúng ta là loài thú dữ đi?"

Đại loại như không làm việc đàng hoàng mải mê chơi bời, mặc dù đã có rất nhiều người công nhận nghề game thủ eSports, nhưng vẫn có không ít người phản đối.

"Trương Giai Lạc à..."

Lâm Kính Ngôn thở dài, "Bởi vì tất cả mọi người ở đây đều chưa từng thi đại học, chúng ta càng nên ủng hộ về mặt tinh thần chứ?"

Trương Tân Kiệt nhìn đồng hồ trên tường.

"Tới giờ rồi, huấn luyện thôi."

79.

Chiều hôm sau, Trương Giai Lạc tuyên bố mình phải ăn một bữa lớn.

"Cậu ngày nào không ăn một bữa lớn?"

Lâm Kính Ngôn trào phúng, sau đó tiếp tục hỏi, "Cậu sao phải ăn một bữa lớn?"

"Mặc dù không thể thi đại học chung với các em nhỏ, nhưng có thể cùng ăn mừng kỳ thi kết thúc với bọn họ nha! Đi ăn que nướng đi!"

Đại thần Trương Giai Lạc vung tay hô lên, đám thanh niên trong phòng huấn luyện nhiệt liệt ủng hộ.

Hàn Văn Thanh nói có việc, không đi.

Trương Tân Kiệt nói có việc, mà đội trưởng không đi, hắn làm đội phó cũng không cần phải có mặt.

80.

"Aizzz... Anh nói lão Hàn và Trương Tân Kiệt ở lại trong câu lạc bộ vậy chán cỡ nào..."

Trương Giai Lạc cảm thán, "Ông chủ! Cho thêm một lon Coca!"

Lâm Kính Ngôn chụp hình que nướng trên bàn, gửi cho Phương Duệ.

Lúc này chắc Phương Duệ còn chưa ăn cơm.

"A, gửi Phương Duệ à? Để hắn nhìn thèm chơi! Này này này chụp xong gửi cho tui, tui cũng muốn gửi hình."

Trương Giai Lạc gửi hình Lâm Kính Ngôn chụp cho Tôn Triết Bình.

"Nhìn xem! Món nướng thập cẩm!"

Tôn Triết Bình nhìn bốn chữ "món nướng thập cẩm", tự hỏi xem thập cẩm là đầu óc của Trương Giai Lạc, hay là bàn món nướng này.

- TBC -
 
Last edited:

Katakara

Chuột trắng Kho lương, moi gạo kiếm đường
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,240
Số lượt thích
7,942
Location
Nơi nào xa xa ấy
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Diệp Lam, Song Hoa và Dụ Hoàng
#28
81.

Gần 10:45, bảo vệ Bá Đồ thấy một đám người quen thuộc quàng vai nhau trở về.

Trong khoảng khắc, hắn còn tưởng đám tuyển thủ chuyên nghiệp này uống say.

Sau đó, hắn phát hiện những người này chỉ là quá hưng phấn, trên người hoàn toàn không có mùi rượu.

Bất kể thế nào, họ vẫn là tuyển thủ chuyên nghiệp nha.

Bảo vệ cảm thán, mở cửa chính cho bọn họ, ngăn lại lời Trương Giai Lạc sắp thốt ra: "Chúng ta leo tường đi!"

"Đúng rồi, đội phó nhờ tôi chuyển lời, sau 11 giờ cấm ồn ào."

Bảo vệ nói với đám tuyển thủ đang hưng phấn, sau đó nhìn đồng hồ trong phòng bảo vệ, "Các cậu còn 10 phút."

Cả đám tuyển thủ trầm mặc một chút, sau đó tựa như cảnh cương thi tràn về mà lao vào trong.

82.

"Cậu không vội à?"

Lâm Kính Ngôn nhìn Trương Giai Lạc cũng không hề vội vàng như mình, hơi ngạc nhiên.

"Bọn họ vội đi tắm rửa, tui tính lên giường nằm luôn."

Trương Giai Lạc ợ một cái, "Cũng có thể đứng ngoài ban công một tí, ăn nhiều quá."

"Trương Tân Kiệt sẽ kiểm tra phòng."

"Đấu với người là chuyện rất thú vị, lão Lâm à."

Trương Giai Lạc cảm khái.

83.

"Không phải lấy cúp quán quân thề là không chơi di động sau 11 giờ sao?"

Tôn Triết Bình thấy đã 11:30 mà Trương Giai Lạc còn online, cảm thấy thật khó tin.

"Bạn trẻ Tôn Triết Bình, cậu có biết có một thứ sản phẩm công nghệ cao, gọi là máy tính bảng?"

Trương Giai Lạc đắc ý trả lời, "Máy tính bảng không tính là điện thoại!"

Tôn Triết Bình trầm mặc, cảm thấy Trương Tân Kiệt hẳn nên mở rộng phạm vi cấm tới tất cả các sản phẩm công nghệ cao.

84.

Kỳ thật Trương Giai Lạc không phải rất thích máy tính bảng.

"Điện thoại đập trúng mặt thì chỉ đau nhức, máy tính bảng đập trúng mặt chính là địa ngục trần gian."

Trương Giai Lạc cảm thán, "Hôm qua tui nằm trên giường lướt Weibo tới lúc buồn ngủ, máy tính bảng đập một phát là tỉnh luôn."

"Sau đó?"

"Sau đó lại lướt tiếp, dù sao cũng lỡ tỉnh rồi."

"... Hôm sau cậu huấn luyện không thấy buồn ngủ à?"

"Không có, lão Hàn dạo này ngồi ngay bên cạnh tui."

Không dám ngủ.

Có buồn ngủ thì nhìn mặt lão Hàn nghiêm túc huấn luyện, cũng lập tức tỉnh lại.

85.

Sau khi kết thúc huấn luyện buổi sáng, khi đi ngang qua toilet, Hàn Văn Thanh dừng lại vài giây.

Hôm nay Trương Giai Lạc luôn nhìn hắn, trên mặt hắn có thứ gì sao?

Hắn nhìn mấy lần, xác nhận không có gì, cũng không bận tâm chuyện này nữa.

Những chuyện như vậy sẽ không ảnh hưởng đến Hàn Văn Thanh.

- TBC -
 

Katakara

Chuột trắng Kho lương, moi gạo kiếm đường
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,240
Số lượt thích
7,942
Location
Nơi nào xa xa ấy
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Diệp Lam, Song Hoa và Dụ Hoàng
#29
86.

Ngoại trừ việc lúc huấn luyện dễ ngủ gục, Trương Giai Lạc càng lúc càng khó dậy sớm.

Đêm qua Trương Giai Lạc coi livestream game tới 2 giờ sáng.

Sáng hôm sau, Trương Tân Kiệt đúng giờ gõ cửa, ngay cả tiết tấu cũng trăm ngày như một.

Như mọi khi, tiếng gõ cửa đánh thức Lâm Kính Ngôn đầu tiên.

Cũng như mọi khi, Trương Giai Lạc kêu rên một câu: "Ngủ thêm 5 phút!"

Cũng vẫn như mọi khi, năm phút sau, Trương Tân Kiệt lại gõ cửa. Lúc này, quần áo hắn đã gọn gàng, sẵn sàng ra cửa.

"5 phút!!!"

Hàn Văn Thanh mở cửa phòng Trương Giai Lạc.

87.

"Trương Tân Kiệt, cậu thật không có khiếu hài hước."

Trương Giai Lạc rơi lệ đầy mặt, "5 phút là số ảo, không phải số thực nha. Cậu nên chờ ít nhất 10 phút rồi hãy gõ lần nữa chứ?"

"Vậy làm phiền anh nói '10 phút'."

"...Ngoài ta, tui cũng đâu có nói mấy lần 5 phút đúng không?"

"Vậy làm phiền anh nói anh muốn ngủ mấy lần 5 phút."

Trương Tân Kiệt đúng giờ đứng lên: "Chúng ta tới phòng huấn luyện."

Ngày kiểu này chịu sao nổi.

Trương Giai Lạc nằm sấp trên bàn ăn.

"Còn muốn ăn bánh bao không?"

Lâm Kính Ngôn cầm một cái bánh bao nhân thịt, thành công cứu vớt Trương Giai Lạc.

88.

Ngày hôm sau, Trương Tân Kiệt đúng giờ đến gõ cửa.

"Ngủ thêm 5 phút!"

"Mấy lần?"

"..."

"Trương Giai Lạc, anh muốn ngủ thêm mấy lần 5 phút? Phiền anh mau trả lời để tôi còn canh giờ."

Trương Giai Lạc bỗng mở cửa phòng, tóc tai rối loạn như mới đi ra từ vùng bão cấp tám.

"Trương Tân Kiệt, tui liều mạng với cậu!"

89.

Trương Giai Lạc đánh thắng được Trương Tân Kiệt không?

Bách Hoa Liễu Loạn có thể đánh thắng Trương Tân Kiệt, dù sao một bên là chuyên gia đạn dược, một bên là mục sư.

Nhưng bản thân Trương Giai Lạc thì chắc chắn không đánh lại Trương Tân Kiệt.

Nhất là khi còn có Hàn Văn Thanh tọa trấn đấu trường.

Trương Giai Lạc không biết Hàn Văn Thanh có thể bật chiêu Xương Cốt Sắt Thép, sau đó xông lên một đợt giết chết hắn hay không.

Trương Giai Lạc biết rõ mình không có lựu đạn để ném, súng ngắn chắc chắn cũng bị cấm.

Có lẽ có thể ném bình nước suối? Cảm giác như ném băng lôi?

90.

Lúc này, Trương Giai Lạc rất hâm mộ Lâm Kính Ngôn.

Lưu manh có gì xài đó, cục gạch cũng có thể dùng làm vũ khí. Vũ khí này dễ lấy cỡ nào, đi dạo một vòng quanh công trường là có thể bưng một giỏ về.

"Ném Cát, Tập Kích Gạch, Ném Cát..."

Trương Giai Lạc lẩm bẩm mấy kỹ năng của lưu manh.

Lâm Kính Ngôn hoảng sợ nhìn Trương Giai Lạc.

"Trương Giai Lạc, cậu muốn chuyển nghề lưu manh à?"

"Anh tưởng tui là Phương Duệ à? Đại thần chuyển nghề?

Trương Giai Lạc trào phúng, sau đó cúi đầu tiếp tục tính kỹ năng nào của lưu manh có thể thực hiện trong hiện thực.

- TBC -
 

Tương Du

An tĩnh đích tiểu nhi đồng ✿Σ( ̄。 ̄ノ)ノ
Thần Lĩnh
Bình luận
292
Số lượt thích
1,363
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Gia Thế
#30
5.

Sáng sớm ở Thanh Đảo dường như mang theo mùi vị của biển.

Trương Giai Lạc tin tưởng vững chắc rằng mình mỗi sáng đều vì ngửi thấy mùi hải sản mà đói tỉnh.

Hắn mơ mơ màng màng đứng lên, theo thói quen mở tủ quần áo, tiện tay cầm lên một bộ.

"Không đúng... cầm nhầm..."

Hắn lẩm bẩm, sau đó đặt đồng phục mới màu đỏ đen về chỗ cũ, muốn tìm đồng phục Bách Hoa của mình.

Sau đó Trương Giai Lạc tỉnh rồi.

Hắn yên tĩnh mặc vào đồng phục Bá Đồ, rửa mặt chải đầu.

Đã rời đi, thì không cần hối hận, Trương Giai Lạc.
Muốn khóccccccccccccc Orz :cry::cry::cry:

Đọc mà buồn nẫu ruột TT__TT Trương Giai Lạc :cry: Anh cố lênnn (´。• ᵕ •。`) ♡ (´。• ᵕ •。`) ♡ (´。• ᵕ •。`) ♡
 

Tương Du

An tĩnh đích tiểu nhi đồng ✿Σ( ̄。 ̄ノ)ノ
Thần Lĩnh
Bình luận
292
Số lượt thích
1,363
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Gia Thế
#31
Dịch bởi Giếng
Beta by Kata

Mừng ngày Bá Đồ 02.08
Mười Năm Bá Đồ, Trước Sau Như Một!


Art by Dasiv > 关于霸图3.5only。过年当-Dasiv
Ú ú mụp mụp nè (´。• ᵕ •。`) ♡

91.

Lúc Lâm Kính Ngôn nói chuyện này với Phương Duệ, hắn lập tức hiểu được Trương Giai Lạc đang muốn làm gì.

“Hình như hắn muốn dùng skills của lưu manh đi đánh người, nhưng hắn định đánh ai? Lão Lâm, đừng nói là anh đắc tội với hắn đấy!”

“… Không có mà.”

Lâm Kính Ngôn vẻ mặt mờ mịt.

Phương Duệ thở dài.

“Nếu anh cũng dùng được skills của Hải Vô Lượng thì tốt rồi. Có thể một chiêu Vén Mây Chưởng đẩy Lão Diệp ra càng xa càng tốt.”

“Phương Duệ, cậu là đồ Điểm Tâm phế vật! Sao lại lạc mất boss dã đồ cơ chứ? Phạt cậu chạy đi mua cơm trưa!”

“Anh mới là đồ Điểm Tâm phế vật ấy, cả nhà anh đều là Điểm Tâm phế vật.”

Phương Duệ ôm điện thoại, lệ rơi đầy mặt, lầm bầm, cầm bóp chạy ra ngoài. “Tôi chính là đại thần Vinh Quang đó, tôi là Tay Phải Hoàng Kim đó, sao lại phải chạy đi mua cơm trưa a, bị phát hiện rồi bị hỏi xin chữ ký thì biết làm sao.”

“Vậy không phải càng tốt à?”

Lâm Kính Ngôn phì cười. “Tôi thấy cậu dạo này lại hay dùng tag Tay Phải Hoàng Kim nha.”

“Vì tôi là đại thần Vinh Quang a!”

Phương Duệ phàn nàn lần nữa.

92.

Lâm Kính Ngôn vừa chuẩn bị tắt điện thoại, bỗng cảm thấy gáy mình hơi ngứa.

Hắn từ từ nghiêng đầu qua một bên, thấy một cái mặt lớn bên vai phải mình.

Lâm Kính Ngôn lặng thinh ném điện thoại đi.

—— Bị hù đến không nói thành lời.

“Lão Lâm, anh quăng điện thoại đi làm gì?”

Trương Giai Lạc khó hiểu nhặt điện thoại Lâm Kính Ngôn lên, thành thạo kiểm tra. “Không làm sao đâu, tróc sơn xíu thôi, điện thoại vẫn tốt. Nokia à?”

“…”

Lâm Kính Ngôn vẫn không nói lời nào.

Hắn cảm thấy nếu nói, giọng mình sẽ run lên.

“Này này? Lão Lâm? Bên anh có tiếng gì lớn thế.”

Trương Giai Lạc nhìn cái tên trên màn hình, trực tiếp cầm điện thoại lên. “Không có gì không có gì, Lão Lâm cà bùm* điện thoại thôi.”
*Cà bùm: Phương ngữ Bắc Kinh, ý chỉ làm vỡ nát thứ gì đó hoặc đánh đập ai đó.

Cà bùm?

Phương Duệ sửng sốt một hồi, ngẩng đầu nhìn vài người Hưng Hân.

“Cà bùm là ý gì?”

Diệp Tu ngậm điếu thuốc nghĩ nghĩ, cảm giác từ này quen lắm luôn, nhưng lại giống như, đã lâu không nghe tới.

93.

Một lúc sau, Lâm Kính Ngôn mới bình tĩnh lại. Hắn ấn vai Trương Giai Lạc, tay vô thức dùng lực.

“Aiii, Lão Lâm, nhẹ tay nhẹ tay, đau đau đau đau đau!”

Trương Giai Lạc kêu lớn: “Tui chỉ mới phát hiện anh cấu kết với giặc…”

“Cả ngày cứ cấu kết với giặc cấu kết với giặc, cậu xem nhiều phim đối kháng Nhật quá rồi à?!”

“Chẳng lẽ không đúng…”

Trương Giai Lạc lẩm bẩm, “Không phải chỉ là gọi điện cho ngốc Phương Duệ kia thôi à, có gì đáng ngạc nhiên đâu.”

Lâm Kính Ngôn cảm thấy mình muốn ngất.

94.

Lúc huấn luyện buổi chiều, Lâm Kính Ngôn thực sự muốn đập một gạch vào gáy Bách Hoa Liễu Loạn.

Có lẽ trong lòng vẫn còn một tia đạo đức cuối cùng gắt gao kéo Lâm Kính Ngôn lại, ngăn hắn chiến tranh nội bộ đi.

“Lâm Kính Ngôn tiền bối.”

Trương Tân Kiệt nhìn lưu manh Lãnh Ám Lôi trên màn hình, “Hôm nay anh làm rất nhiều động tác thừa.”

Thừa đến nỗi giữa hiệu ứng ánh sáng của đấu pháp Bách Hoa vẫn có thể phát hiện.

“Đúng vậy nha Lão Lâm, như thế rất lãng phí sự yểm trợ của tui đó.”

Trương Giai Lạc cũng ló đầu ra, mặt nghiêm túc nói.

“Ừ, hơi lãng phí. Tôi có thể chia làm hai đội đánh một trận với Trương Giai Lạc không?”

Lâm Kính Ngôn bình tĩnh nói.

95.

Lúc Lãnh Ám Lôi khí thế hung hăng xông tới, Trương Giai Lạc cho là mình đang bị Hàn Văn Thanh đuổi đánh.

“Oa Lão Lâm, anh bị Hàn đội nhập à.”

Trương Giai Lạc vừa cảm thán vừa bị Lãnh Ám Lôi đuổi theo chạy loạn khắp bản đồ.

Lâm Kính Ngôn không nói lời nào, gắt gao truy Bách Hoa Liễu Loạn, không đạt được mục đích thề không bỏ qua.

96.

Huấn luyện buổi sáng vừa kết thúc, quản lý liền canh chuẩn thời gian xuất hiện trước cửa phòng huấn luyện.

Nhà tài trợ Bá Đồ hi vọng tuyển thủ chiến đội có thể quay quảng cáo. Quản lý đến để hỏi đôi chút ý kiến của đội trưởng và đội phó, tiện thể tuyển người.

Đầu tiên, đội trưởng Hàn Văn Thanh không thích hợp cho lắm, dù sao quảng cáo lần này không phải nam trang “Tám Chú Sói” gì gì đó, hình tượng quảng cáo cũng không cần mạnh mẽ gì. Chủ yếu là khuôn mặt của Hàn Văn Thanh lên ti-vi thì hơi khí phách quá, dễ ảnh hưởng đến phong độ của thợ quay phim.

Trương Tân Kiệt rất ít khi đồng ý quảng cáo, nhưng quản lý vẫn luôn cảm thấy Trương Tân Kiệt khá phù hợp đi quay quảng cáo tuyên truyền dụng cụ học tập, nhìn là thấy rất giống học sinh ngoan, rất nghiêm túc. Nhưng vừa nghĩ đến dưới tên Trương Tân Kiệt ghi là: tuyển thủ chuyên nghiệp Vinh Quang, quản lý liền cảm thấy chỉ cần đầu óc các bậc phụ huynh còn bình thường, họ đều sẽ không chọn thương hiệu này.

97.

“Quảng cáo á, công ty này chỉ muốn phát triển ở Thanh Đảo, hay định khai thác thị trường toàn quốc đây?”

Trương Giai Lạc nằm lộn ngược người trên ghế dựa, nhìn ngược quản lý, “Nếu chỉ muốn phát triển ở Thanh Đảo thì không sao cả, nhưng nếu định quảng cáo trên phạm vi toàn quốc, tui đề nghị đừng chọn tui.”

“Sao thế?”

“ ‘Công ty XX vì lựa chọn gương mặt đại diện mà dẫn đến sự phẫn nộ một bộ phận thanh thiếu niên ở Côn Minh.’ Tui không giỏi văn, anh hiểu là tốt rồi, quản lý.”

Quản lý thở dài.

Nếu Trương Giai Lạc im lặng, ngoại hình cũng khá tốt, còn mang khí chất u buồn, quả là rất thích hợp.

Nhưng vừa nghĩ đến khí chất u buồn kia bắt nguồn từ những quá khứ đau đớn với vô số á quân của hắn, quản lý cảm thấy hơi đồng tình.

Ngẫm lại, tất cả những chuyện có thể xảy ra nếu quảng cáo có Trương Giai Lạc trên phạm vi toàn quốc, quản lý lại đồng tình cho bản thân mình.

98.

Cuối cùng chỉ còn Lâm Kính Ngôn.

Lão Lâm khẽ cười, “Không ổn nha… Tôi không thích quay quảng cáo lắm, tôi cũng chẳng có gì đặc sắc. Hàn đội là đệ nhất nhà quyền pháp, Tân Kiệt là đệ nhất mục sư, Trương Giai Lạc là đệ nhất chuyên gia đạn dược, còn tôi chỉ là tuyển thủ chơi lưu manh bình thường, nhà tài trợ sẽ không hài lòng đi?”

Quản lý vừa định bác bỏ đã bị Hàn Văn Thanh liếc nhìn với ánh mắt lạnh lẽo.

“Không ai cả, không nhận quảng cáo, thi đấu là quan trọng nhất.”

“Hàn đội…”

Sau đó, dưới ánh mắt đồng tình của các đội viên, quản lý đứng ở cửa ra vào nhìn bọn hắn rời đi.

Nhưng chuyện này xử lý kiểu gì đây.

Quản lý lệ rơi đầy mặt.

99.

Cuối cùng vẫn là nhà tài trợ quyết định, chỉ định Hàn Văn Thanh và Trương Giai Lạc đi quay quảng cáo.

Nhà tài trợ là một công ty bán đồ thể thao, lần này có hai quảng cáo, một là tuyên truyền máy chạy bộ, cái còn lại là tuyên truyền giày thể thao mới.

Quản lý chặn cửa phòng huấn luyện, nghiêm túc nói chuyện đạo lý với Hàn Văn Thanh. Lúc nói đến cái kế hoạch năm năm lần thứ ba của chiến đội Bá Đồ, Hàn Văn Thanh rốt cuộc đồng ý cho quay quảng cáo.

Chắc do quá phiền.

Sáng sớm, Hàn Văn Thanh và Trương Giai Lạc đi quay quảng cáo, tới ba giờ chiều mới về.

Hàn Văn Thanh thì rất bình thường, nhưng Trương Giai Lạc vừa về tới câu lạc bộ liền tìm ngay ghế salon ngã xuống để nghỉ ngơi.

“Không làm được không làm được!”

Trương Giai Lạc ôm đầu, “Chết mất chết mất! Chạy bộ tới trưa luôn!”

“Không phải là đi quay quảng cáo sao?”

“Đúng vậy! Lão Hàn chạy trên máy chạy bộ đến tận trưa, tui cũng mang giày của bọn họ chạy bên ngoài đến trưa!”

Trương Giai Lạc nghiến răng nghiến lợi nói, “Tui biết vì sao lại dám để tui đi rồi, chỉ quay chân thì ai biết là ai chứ.”

Lâm Kính Ngôn nhịn không được bật cười.

100.

Sau này khi quảng cáo được phát sóng, Trương Giai Lạc cũng có xem.

Quảng cáo không quay chính diện Hàn Văn Thanh, chỉ cho người ta thấy gò má kiên định, mắt nhìn phía trước, không ngừng chạy.

“Quay không tệ nha.”

Trương Giai Lạc chỉ ti-vi nói, “Sau này Lão Hàn cứ quay quảng cáo như vậy là được rồi.”

Lúc phát sóng quảng cáo giày chạy bộ, chính Trương Giai Lạc cũng không nhận ra đôi chân đang chạy bộ kia là của mình.

“Tui cảm thấy chân của tui đã không còn là của tui nữa rồi.”

Trương Giai Lạc bỗng dưng nói như muốn xoắn não người nghe.

“Muốn cưa chân à?”

Tôn Triết Bình khó hiểu.

101.

Trước đó có nói, trong lòng Trương Giai Lạc kính sợ Hàn Văn Thanh.

Nói đơn giản là Trương Giai Lạc nhìn Hàn Văn Thanh có hơi e dè.

“Người tụi mình gọi là tiền bối cũng không nhiều lắm, chỉ có Lão Hàn đi?”

Lâm Kính Ngôn khó hiểu nhìn Trương Giai Lạc, “Có phải cậu quên mất Diệp Tu rồi không?”

“Bảo tui gọi hắn là tiền bối, chẳng thà kêu tui đi chết.”

Trương Giai Lạc nghiến răng nghiến lợi nói, “Gọi hắn là Lão Diệp là khá lắm rồi.”

Lâm Kính Ngôn nghĩ nghĩ, rất tán thành mà gật đầu. Hắn cũng không muốn cái tên đó được lợi.

Cho nên phạm vi thù hận của Diệp Tu rất lớn, trào phúng của Diệp Tu là chiêu tập thể.

102.

Trương Giai Lạc luôn cảm thấy, Diệp Tu chắc chắn là thế lực tà ác vĩnh cửu đi ra từ thuở hỗn mang.

Ngược lại, Hàn Văn Thanh sẽ luôn duy trì sự lương thiện.

Dù trước đây, lúc Hàn Văn Thanh gọi điện đến, Trương Giai Lạc nghe xong còn tưởng là điện thoại tống tiền, nói cho hắn biết Tôn Triết Bình bị bắt cóc các thứ rồi.

Lâm Kính Ngôn nghe lời phát ngôn của Trương Giai Lạc, nhìn nhìn người bạn cùng mùa hứng trí bừng bừng này.

“Cậu là người sống trung lập trong thuở hỗn mang đi.”

“Bậy bạ, dù nói thế nào đi nữa tui cũng là người lương thiện sống chốn hỗn mang chứ!”

“Cậu không phủ nhận mình đến từ hỗn mang luôn à???”

Lâm Kính Ngôn lập tức cảm thấy xem thế là đủ rồi.

Người này vẫn là tự mình hiểu mình.

103.

Có lẽ vì lòng kính sợ không tên đối với Hàn Văn Thanh, Trương Giai Lạc vẫn luôn thích làm ra đủ loại thiết lập cho hắn.

“Lão Hàn nói: Tôi mà dữ lên, đến tôi còn phải sợ!”

Hôm nay Trương Giai Lạc lại bắt đầu tự do phát huy.

Lâm Kính Ngôn với tư cách là người xem duy nhất, dời sự chú ý khỏi điện thoại. “Hàn đội sẽ nói câu kiểu này à?”

“Sao lại không thể! Chẳng lẽ anh không cảm thấy vậy sao!”

Đúng, quay đầu nhìn thử xem.”

Trương Giai Lạc quay đầu lại.

“… Thời gian huấn luyện kết thúc rồi còn tới phòng huấn luyện hả.”

Trương Giai Lạc cười như đang khóc, “Thật cố gắng a, Hàn đội.”

104.

“Tăng cường huấn luyện.”

Hàn Văn Thanh nói hai từ ngắn gọn.

Trương Giai Lạc không biết đến cùng là hắn bảo mình đến tăng cường huấn luyện, hay ý muốn bản thân tăng cường huấn luyện.

Sau đó, điện thoại Trương Giai Lạc vang lên!

Trương Giai Lạc run tay một cái, coi điện thoại như lựu đạn ném xuống đất!

… Đáng tiếc, không có hiệu ứng gì đặc biệt, không thể giúp hắn thừa dịp hỗn loạn mà trốn đi.

Lúc này không nên ném lựu đạn thường a.

Trương Giai Lạc lệ rơi đầy mặt nhìn Hàn Văn Thanh cầm điện thoại lên, nhìn cũng không nhìn, trực tiếp từ chối cuộc gọi, tắt máy.

“Tăng cường huấn luyện.”

Hàn Văn Thanh lặp lại.

Sau đó Trương Giai Lạc và Lâm Kính Ngôn ngoan ngoãn quay lại ngồi trước màn hình máy tính.

105.

Vì sao tôi cũng phải tăng cường huấn luyện?

Lúc Lâm Kính Ngôn mở chương trình huấn luyện, không kiềm được nghĩ.

- TBC -

Chúc chị Hoa Hoa sinh nhật vui vẻ!!!
Chúc chị Fuuka sinh nhật vui vẻ!!!
Chỉ mong hai người mỗi ngày đều vui vẻ vui vẻ vui vẻ x1000 (´。• ᵕ •。`) ♡

Và ba mươi tươi như hoa ✿ ✿ =)))
Bá Đồ a Bá Đồ aaa!!! Mau cho tui thấy khí phách nhà Bá Đồ ୧(⇀‸↼‶)૭ ୧(⇀‸↼‶)૭ ୧(⇀‸↼‶)૭
(thứ lỗi bạn nhỏ Du không thể thức khuya dậy sớm, bây giờ đăng giờ linh tinh TT__TT)
 
Last edited:

Katakara

Chuột trắng Kho lương, moi gạo kiếm đường
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,240
Số lượt thích
7,942
Location
Nơi nào xa xa ấy
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Diệp Lam, Song Hoa và Dụ Hoàng
#32
Bá Khí Hùng Đồ 02.08
Mười Năm Bá Đồ, Trước Sau Như Một!

106.

Tôn Triết Bình nhìn điện thoại bị cúp, nhíu mày.

Thế mà cúp điện thoại của hắn?

Tôn Triết Bình gọi lại một lần nữa.

"Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được. Xin quý khách vui lòng gọi lại sau."

Không phải là Trương Giai Lạc giả giọng, là tắt máy thật.

"Tiểu Lâu."

Hắn đứng lên, "Có số điện thoại Bá Đồ không?"

107.

Tôn Triết Bình gọi tới số của quản lý chiến đội Bá Đồ.

"Tôn Triết Bình của Nghĩa Trảm, tìm Trương Giai Lạc."

"Đại thần Trương Giai Lạc đang huấn luyện..."

"Tìm Trương Giai Lạc."

"Đại thần đang huấn luyện!"

Người quản lý chiến đội Bá Đồ đã lăn lộn sống sót qua thử thách tên "Hàn Văn Thanh", sao có thể thua trong tay Tôn Triết Bình.

108.

"Đừng nói với tôi hắn đang huấn luyện. Hiện không phải là thời gian huấn luyện của Bá Đồ."

"Làm sao anh biết hiện không phải là thời gian huấn luyện của Bá Đồ!!!"

"Trương Giai Lạc nói cho tôi biết."

Hàn đội, chúng ta có kẻ phản bội.

Quản lý rơi lệ đầy mặt.

"Tôn đại thần, thật sự, hôm nay huấn luyện thêm..." Hắn vừa đi ngang phòng huấn luyện, còn thắc mắc vì sao Hàn Văn Thanh, Trương Giai Lạc và Lâm Kính Ngôn còn huấn luyện.

Tôn Triết Bình trầm mặc một chút.

"Được, tôi chờ hắn huấn luyện xong, anh không được cúp máy."

109.

Khi huấn luyện xong, Trương Giai Lạc vừa ra khỏi phòng đã bị túm lại.

"?"

Trương Giai Lạc nhìn quản lý có cảm giác tồn tại siêu thấp với ánh mắt kỳ quái, "Sao vậy?"

"Đi theo tôi, mau."

Quản lý kéo Trương Giai Lạc chạy về phòng làm việc của mình, sau đó dâng điện thoại bằng hai tay.

"Alo?"

"Trương Giai Lạc."

Tôn Triết Bình thốt ra ba chữ rồi không biết nên nói gì thêm.

Sao cậu lại cúp điện thoại của tôi?

Cảm giác hình như không đúng lắm.

110.

"Hôm nay sao lại huấn luyện thêm?"

"Không biết nha... Chắc là... lão Hàn tới huấn luyện thêm, sau đó tui bị bắt quả tang đi..."

"Huấn luyện thêm thì nói một tiếng, đừng cúp điện thoại đột ngột."

"Tui còn có thể bị bắt cóc à?"

"..."

"Tôn Triết Bình cậu mau phủ nhận nha!!!"

Với lại là lão Hàn cúp, không phải tui.

Trương Giai Lạc bĩu môi lầm bầm.

Quản lý đứng đợi ngoài cửa ngay từ đầu.

Hắn luôn cảm thấy như là việc riêng của người khác, mình nghe thì không tốt lắm.

111.

Thời gian nghỉ ngơi, mọi người hoạt động tự do. Đều là người trẻ tuổi, đôi khi cũng muốn đổi khẩu vị.

Không phải nói chuyện ăn uống.

Chơi Vinh Quang nhiều rồi, đôi khi cũng muốn chơi những trò khác.

Hôm nay Trương Giai Lạc chạy tới, rủ rê mọi người chơi một trò mới phát hành.

"Plants vs. Zombies: Garden Warfare 3?"

Lâm Kính Ngôn nhìn tên trò chơi, ngạc nhiên hỏi, "Đây là... trò chơi kiểu gì?"

"Ừm... Phòng thủ tháp? Bắn súng? Nhập vai?"

Trương Giai Lạc suy nghĩ nên miêu tả thế nào, sau đó đưa ra ba từ.

Hai cái đầu còn dễ hiểu, cái cuối là sao?

112.

Nếu là thời gian nghỉ, một đám bu lại chơi cũng không sao.

Nhưng đúng lúc này tổ hợp chính phó Hàn Văn Thanh và Trương Tân Kiệt đi ngang cửa, đồng thời dừng lại.

Rất nhiều người dường như nghe được tiếng chuông tận thế, cùng một câu "Huấn luyện thêm".

113.

Lúc này, Trương Giai Lạc biểu hiện ra khía cạnh đáng tin của một tiền bối ra mắt mùa hai.

Tuyển thủ Trương Giai Lạc nhanh nhẹn lao ra ngoài, đứng trước mặt Hàn Văn Thanh và Trương Tân Kiệt.

Chỉ thấy hắn đứng khoa tay múa chân một hồi.

Sau đó ba người cùng đi vào.

Các đội viên lòng như tro tàn.

Tình tiết này rõ ràng là bị bắt tại trận cả đám mà!

114.

Sau đó, Hàn Văn Thanh và Trương Tân Kiệt cùng bật "Plants vs. Zombies: Garden Warfare 3*".

"Tới tới tới, chọn nhân vật! Aizzz, không thì chúng ta chơi ngẫu nhiên đi, ngẫu nhiên mới vui!"

* Plants vs. Zombies: Garden Warfare 3

Đây là game nhập vai 3D. Người chơi chọn 1 trong 4 nhân vật sau để hợp sức với bạn bè mình bảo vệ khu vườn:

Peashooter, bắn đậu.

Sunflower, hồi máu.

Chomper, cận chiến.

Cactus, bắn tỉa.

115.

Trương Giai Lạc nhìn Cactus đeo bao tay chạy qua trước mặt mình.

Đây là Hàn Văn Thanh.

Trương Giai Lạc nhìn Peashooter vất vả phun đậu Hà Lan về phía trước, cũng chạy ngang trước mặt mình.

Đây là Lâm Kính Ngôn.

Sau đó Trương Giai Lạc thấy một cây Sunflower đứng cạnh mình.

Hai cây Sunflower đứng lung lay đều nhịp trong gió.

Trương Giai Lạc không nhịn được cũng lung lay.

Đây là Trương Tân Kiệt và mình.

116.

"Vì sao tui là Sunflower nha!!!"

Trương Giai Lạc vỗ bàn lên án, "Cậu thấy tui giống người có thể bơm máu à???"

"Song Hoa."

Trương Tân Kiệt nói một câu hài thiếu muối.

117.

Trận thứ hai, Trương Giai Lạc nhất quyết không cho chọn ngẫu nhiên.

Hắn chọn Peashooter, vui vẻ nhảy nhót né tránh khắp bản đồ, bắn đậu Hà Lan như ném lựu đạn.

Peashooter kiểu Bách Hoa...

Lâm Kính Ngôn thở dài, an tĩnh làm một cây Chomper biết chạy nhảy.

118.

Một đám zombie lao tới!

Chỉ thấy cây Cactus Hàn Văn Thanh lao tới, hai ba chiêu giải quyết một con zombie.

Peashooter Trương Giai Lạc dùng giá đỡ pháo... Không phải, Peashooter Trương Giai Lạc biến thân thành xạ thủ súng máy, đứng tại chỗ bắn yểm hộ cho Cactus Hàn Văn Thanh, bắn đậu mà như ném mưa bom.

Chomper Lâm Kính Ngôn từ tốn đi tới đánh zombie.

Sunflower Trương Tân Kiệt bình tĩnh quan sát tất cả thanh máu, đảm bảo lượng máu đều nằm trong phạm vi cho phép.

119.

"Mấy người bọn họ vậy là đủ rồi?"

"Nhìn bọn họ phối hợp kìa."

"Quả là Hàn đội, đội phó và hai vị tiền bối."

Các cây khác đứng ăn hại đằng sau.

Sau đó cây Cactus Hàn Văn Thanh dường như quay đầu.

Rồi cả đám cây cùng lao lên đập zombie.

120.

"Tui đột nhiên cảm thấy chơi bậc thầy pháo súng cũng hay."

Lúc gọi điện cho Tôn Triết Bình, Trương Giai Lạc nói, "Dựng giá đỡ pháo rồi đứng yên bắn, y như chơi phòng thủ tháp."

Tôn Triết Bình ngẫm nghĩ.

"Cậu chơi Carrot Fantasy à. Game đó các pháo súng đều tự động có giá đỡ cố định."

- TBC -
 

Katakara

Chuột trắng Kho lương, moi gạo kiếm đường
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,240
Số lượt thích
7,942
Location
Nơi nào xa xa ấy
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Diệp Lam, Song Hoa và Dụ Hoàng
#33
121.

App nghe nhạc Trương Giai Lạc dùng gần đây khiến hắn rất hài lòng.

"Có cảm giác như đang nhìn Taobao*."

*Taobao: App mua sắm phổ biến ở Trung Quốc.

Trương Giai Lạc giải thích, "Anh xem, trước khi nghe bài hát, có thể kéo xuống dưới coi đánh giá của mọi người. Cảm giác giống coi đánh giá mua hàng không?"

"Có hơi giống."

Lâm Kính Ngôn khẽ gật đầu đồng ý.

122.

Trương Giai Lạc rất thích danh sách bài hát được app này đề cử.

Hôm nay, hắn nhìn thấy danh sách đề cử ở trang đầu nên bấm vào nghe.

Nghe tới bài hát nào đó, nhìn lời bài hát và đánh giá, Trương Giai Lạc khẽ gật đầu.

"Lão Lâm, tui đề cử một bài hát cho anh nè."

"Cậu bật đi."

Sau đó Trương Giai Lạc chỉnh âm thanh tới mức lớn nhất, mở loa ngoài.

123.

Nhìn tên bài hát, Lâm Kính Ngôn còn tưởng là một bài hát nhẹ nhàng oán than.

Nghe bài hát, Lâm Kính Ngôn quyết định không đưa ra ý kiến gì.

"Có thấy giống như lão Hàn đang nói xin lỗi không?"

Trương Giai Lạc vui vẻ nói: "Vừa ném đồ vừa nói xin lỗi."

124.

Bạch Ngôn Phi đứng ngoài hành lang nghe một hồi, sau đó mở app nhận dạng bài hát trong điện thoại.

Trình tiếng Anh của hắn chưa đủ để nghe hiểu hết lời bài hát.

Nhưng sau khi mở app nhận dạng bài hát, không phải còn có lời tiếng Trung sao.

Sau đó hắn nói với đội viên đứng cạnh: "Có thấy giống như Hàn đội đang nói xin lỗi không?"

Đội viên nhìn lời bài hát, rồi lắng nghe bài hát phát ra từ phòng tiền bối Trương Giai Lạc.

Sau đó, hắn gật đầu đồng ý.

... Tiền bối Trương Giai Lạc hôm nay lại tìm đường chết à?

125.

Trương Tân Kiệt phòng kế bên nghe một hồi, sau đó ra đứng trước cửa phòng Trương Giai Lạc.

"Không được bật nhạc loa ngoài."

Hắn nói, không hề để ý nội dung bài hát.

126.

Trương Giai Lạc nghe đi nghe lại bài hát này một thời gian dài, lần nào nghe cũng vui vẻ.

Có hôm điện thoại hắn reng, là Tôn Triết Bình gọi.

"Có việc đột xuất, không thể đi Thanh Đảo."

Tôn Triết Bình nói với giọng bất đắc dĩ.

"Hôm qua cậu còn nói không có vấn đề!!!"

Trương Giai Lạc lên án.

"Thật xin lỗi, Trương Giai Lạc."

Thật sự là việc đột xuất, Tôn Triết Bình không cách nào tránh được nên mới phải hủy kế hoạch đi Thanh Đảo.

127.

"Tui gửi cậu bài hát."

Trương Giai Lạc tức giận gửi bài hát hắn nghe liên tục mấy ngày nay.

"Cậu hát bài này một lần thì tui mới tha thứ, nhớ ghi âm! Sau này xin lỗi đều phải hát bài này!"

Sau đó Tôn Triết Bình lòng mang áy náy nghe hết bài hát.

Sau đó hắn cảm thấy thần thanh khí sảng.

128.

Chưa được mấy ngày, Trương Giai Lạc đã nhận được đồ Tôn Triết Bình gửi tới, là album ban nhạc đó.

Và ghi âm bài hát Tôn Triết Bình gửi tới email của hắn.

Do chính Tôn Triết Bình hát.

129.

Lúc nghe, Trương Giai Lạc cười lăn lộn dưới đất.

Lâm Kính Ngôn lo lắng Trương Giai Lạc có phải phát bệnh không.

Hắn cầm chắc điện thoại, sẵn sàng gọi xe cấp cứu.

130.

Sau này Trương Giai Lạc còn bệnh nặng hơn, lấy bài hát này làm nhạc chuông riêng cho Tôn Triết Bình.

Mỗi lần điện thoại reng, Trương Giai Lạc đều vui vẻ nửa phút mới nhận cuộc gọi.

Nhạc bựa phiên bản Bách Hoa à.

Lâm Kính Ngôn tuyệt vọng nghĩ.

Sau này có lần Tôn Triết Bình đến tìm Trương Giai Lạc.

Trương Giai Lạc không tìm thấy điện thoại, kêu Tôn Triết Bình gọi cho hắn.

Sau đó, tiếng chuông điện thoại dành riêng cho Tôn Triết Bình vang lên.

Sau đó, Trương Giai Lạc rơi lệ đầy mặt hát bài Bạch Mao Nữ, còn bị Tôn Triết Bình ghi âm.

131.

Mỗi người thích một loại nước uống khác nhau.

Trương Giai Lạc vốn thích nước ngọt, nhưng từ một ngày nào đó, hắn bắt đầu uống nước mật ong.

"Vì sao bắt đầu uống nước mật ong?"

Lâm Kính Ngôn luôn là người chủ động nghe Trương Giai Lạc kể chuyện xưa.

Tuyển thủ cổ lỗ sĩ ra mắt từ mùa hai thở dài, uống một ngụm.

"Mật ong hiệu Bách Hoa, mua hơi nhiều."

132.

Tạm biệt quá khứ thì tạm biệt quá khứ.

Không cho người ta thổn thức chút à?

Nhưng Lâm Kính Ngôn cũng không cho rằng đây là lý do để hắn mua cả thùng.

133.

Chắc do uống nước mật ong quá nhiều ngày, cảm thấy mình còn dưỡng sinh nữa thì sẽ thật sự biến thành một cành hoa Bá Đồ, Trương Giai Lạc bắt đầu tặng mật ong khắp chiến đội.

Ngay cả ông chủ xuất quỷ nhập thần cũng được hắn để một bình trên bàn.

Hàn Văn Thanh nhìn bình mật ong cau mày, nhưng không từ chối.

Cho dù là đã tặng một vòng, Trương Giai Lạc vẫn còn mấy bình không uống hết.

134.

Ngày hôm sau, Lâm Kính Ngôn thấy Trương Giai Lạc ngồi trước tủ lạnh mini.

Người kia ngồi chồm hổm, trong tay ôm một hộp nhựa, không biết đang nghĩ gì.

"Trương Giai Lạc? Cậu đang làm gì đó?"

Trương Giai Lạc quay đầu lại, nhe răng trợn mắt.

"Chua chết tui."

135.

Lâm Kính Ngôn đi qua nhìn, á à, Trương Giai Lạc ôm một hộp chanh ăn sống.

"Chàng trai, cậu luẩn quẩn trong lòng à?"

"Đây là chanh ướp mật ong tui làm mấy ngày trước. Lúc đầu tui nghĩ làm vậy chắc chắn sẽ không chua nữa! Chắc chắn sẽ ngọt! Ai ngờ vẫn chua vậy!"

Lâm Kính Ngôn trầm mặc một hồi.

"Được rồi, cậu đưa hộp này cho tôi."

- TBC -
 

Katakara

Chuột trắng Kho lương, moi gạo kiếm đường
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,240
Số lượt thích
7,942
Location
Nơi nào xa xa ấy
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Diệp Lam, Song Hoa và Dụ Hoàng
#34
136.

Từ hôm sau đó, Lâm Kính Ngôn mỗi ngày đổi một chén nước, ngâm chanh với nước mật ong.

"Còn có thể làm vậy?"

Trương Giai Lạc lập tức cảm thấy mình quá chịu thiệt.

137.

Sau đó Trương Giai Lạc mua rất nhiều chanh.

Chanh thật ra rất đắt.

Về sau khi Trương Giai Lạc tặng chanh khắp chiến đội, lần này cả Hàn Văn Thanh cũng từ chối.

Tự mình chuốc khổ.

138.

"Làm sao xử lý đây nha?"

Trương Giai Lạc buồn bực hỏi Tôn Triết Bình, "Hiện tui cảm thấy cả người như trái chanh."

"Hiện tại chanh đều là nhập khẩu. Cậu còn không quý giá bằng một trái chanh."

Trương Giai Lạc ngẫm nghĩ.

"Chanh ngoại trừ để ăn, còn có thể làm gì?"

Nhập khẩu hiểu kiểu này à?!

Tôn Triết Bình bỗng nhớ tới một emoji.

Một người ôm chanh.

Lệ rơi đầy mặt.

139.

Hiển nhiên, cuối cùng người ôm chanh lệ rơi đầy mặt vẫn là Trương Giai Lạc.

"Được rồi, tôi tìm người thu mua lại mấy trái chanh xui xẻo kia cho."

Tôn Triết Bình thở dài, "Rốt cuộc cậu mua bao nhiêu?"

"Không nhiều không nhiều, chừng năm mươi mấy trái?"

Trương Giai Lạc mắt sáng rực, "Mau mau tới thu mua đi!"

140.

Ngày hôm sau, một chiếc xe đứng trước cửa Bá Đồ, nói với bảo vệ là tìm ông Trương Giai Lạc.

Trương Giai Lạc nghe xong lập tức ôm hai thùng chanh xuống lầu.

Chanh thu mua vào, sáu tệ một trái.

Người thu mua chanh tính cho hắn mười tệ một trái.

"Không được không được, vậy sao được. Cùng lắm năm tệ, năm tệ!"

Trương Giai Lạc cầm một nửa số tiền, "Tui là tuyển thủ chuyên nghiệp, không thiếu nhiêu đây tiền!"

Một fan Bá Đồ đi ngang cổng.

Thấy đại thần Trương Giai Lạc mua đi bán lại chanh.

Bá Đồ nghèo như vậy???

Còn chuyện sau đó trên diễn đàn xuất hiện bài post "Quyên góp tiền cho đại thần Bá Đồ", rồi bậc thầy chiến thuật Trương Tân Kiệt cấp tốc điều tra phá án, đồng thời "nói chuyện nhân sinh" với Trương Giai Lạc.

Đó là chuyện sau này.

141.

Mười năm Bá Đồ, trước sau như một.

Đây không phải là một câu khẩu hiệu rỗng, mà là tín ngưỡng của cả Bá Đồ... từ đội trưởng Hàn Văn Thanh, cho đến fan hâm mộ.

Bất luận là ai, đều không thể không đồng ý và tôn kính sự kiên trì mười năm như một ngày này.

Dù sao đời người không có mấy lần mười năm.

Tuyển thủ chuyên nghiệp có lẽ chỉ có một lần mười năm.

142.

Mười năm Bá Đồ, trước sau như một.

Bá Đồ có thêm Trương Giai Lạc mà vẫn có thể trước sau như một.

Là rất lợi hại.

143.

Ban đầu lúc huấn luyện, Trương Giai Lạc không quá quen với sự chỉ huy của Trương Tân Kiệt.

Khi thi đấu, tiết tấu vốn rất nhanh, muốn rảnh tay chat chỉ đạo, đương nhiên là dùng từ càng ngắn càng tốt.

Tựa như Diệp Tu hay Tiêu Thời Khâm, Trương Tân Kiệt viết tắt kiểu "Hàn" và "Lâm".

Sau đó liền có vấn đề.

Trương Tân Kiệt và Trương Giai Lạc, đều họ Trương.

144.

Nói thật.

Trương Tân Kiệt chỉ huy.

Vốn sẽ không chỉ huy chính mình.

Nhưng Trương Giai Lạc nhất định cho rằng có thể sinh ra nghĩa khác.

Còn nói họ của lão Hàn và lão Lâm đều có ba ký tự, của hắn là năm, cảm thấy có lỗi với tổ chức.

145.

Ai nói với anh là tôi gõ cả chữ?

Trương Tân Kiệt trầm mặc một hồi, sau đó tiếp nhận ý kiến này.

Trương Giai Lạc suy nghĩ, hắn có thể sẽ dùng "Giai" hoặc "Lạc". Mặc dù cái đầu giống tên con gái, cái sau giống gọi cún con, nhưng ít ra vẫn ngắn hơn "Trương" nha.

"Hoa, lui 2."

Lần huấn luyện tiếp theo, trong kênh chat xuất hiện câu này.

... Hoa?

Tất cả mọi người ngớ ra một lúc.

Chỉ thấy Bách Hoa Liễu Loạn lưu loát lùi lại hai ô, không hề do dự.

Mười năm Bá Đồ, một nhánh "Trương Giai Lạc" nở rộ.

146.

Người để lộ ra trong nhà Diệp Tu có chú chó là Kiều Nhất Phàm.

"Nhà lão Diệp vậy mà nuôi chó? Tên gì? Giống gì?"

"Tên... Tiểu Điểm..."

Không ngờ tiền bối sẽ hiếu kỳ như vậy, Kiều Nhất Phàm bắt đầu suy nghĩ xem mình có phải đã làm gì sai không.

"Ý, Nhất Phàm, đang nghỉ ngơi à?"

Diệp Tu đi tới từ sau lưng hắn, ngồi xuống máy tính kế bên.

Kiều Nhất Phàm nhanh chóng đặt điện thoại di động xuống, đứng lên rót ly nước cho Diệp Tu.

"Tiền bối, mời uống nước."

Diệp Tu nhìn ly nước.

"Lấy cho tôi lon Fanta đi, vị táo."

147.

"Nhà lão Diệp vậy mà có chó."

Trương Giai Lạc đặt điện thoại xuống, cảm thán, "Lão Lâm nha, nhà anh có nuôi chó không?"

Lâm Kính Ngôn lắc đầu.

"Nếu như nhà lão Lâm nuôi chó... sẽ nuôi giống gì?"

Lâm Kính Ngôn nghe câu hỏi này, sửng sốt một chút. Hắn còn đang suy nghĩ nên chọn giống chó nào, thì mắt Trương Giai Lạc bỗng sáng rực, "Lão Hàn nhất định là chó chăn cừu Đức! Hoặc là chó lai sói!"

148.

Hàn Văn Thanh chuẩn bị ra khỏi phòng nhướng mày.

Nhưng hắn vẫn dựa theo kế hoạch đã định đi ra khỏi phòng.

Hắn đứng thẳng người mà bước.

Không có biến thành bất cứ giống loài nào khác.

149.

Trương Giai Lạc và Lâm Kính Ngôn còn đang suy nghĩ "Lão Hàn rốt cuộc là (thích hợp nuôi) giống chó gì".

Tranh cãi một hồi liền biến thành Trương Tân Kiệt rốt cuộc là giống gì.

"Tui cảm thấy Trương Tân Kiệt rất giống chó chăn cừu."

Trương Giai Lạc thở dài.

"Còn là loại siêu cấp đúng giờ, rất đỡ lo."

150.

Đêm đó hắn nằm mơ.

Trương Giai Lạc mơ thấy hắn bị hai con chó chăn cừu rượt chạy về phía trước.

Một con tên Hàn Văn Thanh.

Con còn lại tên Trương Tân Kiệt.

Khiến Trương Giai Lạc bừng tỉnh giấc.

- TBC -
 
Last edited:

张佳乐头上的小花儿

To sleep the sleep of the just and innocent
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
8,454
Số lượt thích
19,149
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Nhìn hình
#35
Mừng ngày Bá Đồ!!!
Trước sau như một!! Dù có Lạc Lạc cũng phải trước sau như một!! Có Lạc Lạc càng thêm trước sau như một!!

(tinh thần Bá Đồ cứ vào là hô mấy câu khẩu hiệu cho mặt trời vẫn đỏ trước đã)

Có lẽ vì lòng kính sợ không tên đối với Hàn Văn Thanh, Trương Giai Lạc vẫn luôn thích làm ra đủ loại thiết lập cho hắn.

“Lão Hàn nói: Tôi mà dữ lên, đến tôi còn phải sợ!”
Bó tay =))

Sau đó cây Cactus Hàn Văn Thanh dường như quay đầu.
Đoạn chơi Plant vs Zombie hài quá mà dễ thương nữa =)) tưởng tượng từng người trong F4 theo cái hình minh họa, vì sao maniac ko vẽ series này?

Trương Giai Lạc suy nghĩ, hắn có thể sẽ dùng "Giai" hoặc "Lạc". Mặc dù cái đầu giống tên con gái, cái sau giống gọi cún con, nhưng ít ra vẫn ngắn hơn "Trương" nha.

"Hoa, lui 2."

Lần huấn luyện tiếp theo, trong kênh chat xuất hiện câu này.

... Hoa?

Tất cả mọi người ngớ ra một lúc.

Chỉ thấy Bách Hoa Liễu Loạn lưu loát lùi lại hai ô, không hề do dự.

Mười năm Bá Đồ, một nhánh "Trương Giai Lạc" nở rộ.
Tui thích tất cả những ai gọi Lạc là Hoa <3<3<3 Còn dòng đầu, ko nói là cũng rất quắn đâu =))

148.

Hàn Văn Thanh chuẩn bị ra khỏi phòng nhướng mày.

Nhưng hắn vẫn dựa theo kế hoạch đã định đi ra khỏi phòng.

Hắn đứng thẳng người mà bước.

Không có biến thành bất cứ giống loài nào khác.

149.

Trương Giai Lạc và Lâm Kính Ngôn còn đang suy nghĩ "Lão Hàn rốt cuộc là (thích hợp nuôi) giống chó gì".
Móa =)) Dám hắc Hàn đội, hai vị dũng sĩ này =))
 

Katakara

Chuột trắng Kho lương, moi gạo kiếm đường
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,240
Số lượt thích
7,942
Location
Nơi nào xa xa ấy
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Diệp Lam, Song Hoa và Dụ Hoàng
#36
Đoạn chơi Plant vs Zombie hài quá mà dễ thương nữa =)) tưởng tượng từng người trong F4 theo cái hình minh họa, vì sao maniac ko vẽ series này?


Tui thích tất cả những ai gọi Lạc là Hoa <3<3<3 Còn dòng đầu, ko nói là cũng rất quắn đâu =))


Móa =)) Dám hắc Hàn đội, hai vị dũng sĩ này =))
Đoạn Plant vs Zombie bựa nhất là nhóm F4 đánh khí thế, đám còn lại ăn hại phía sau =))))

Móa =)) Dám hắc Hàn đội, hai vị dũng sĩ này =))
Toàn là Lạc Lạc đắc tội, kéo theo lão Lâm đó chứ ạ =)))) Lâm toàn dính đạn thôi.

Tui thích tất cả những ai gọi Lạc là Hoa <3<3<3 Còn dòng đầu, ko nói là cũng rất quắn đâu =))
Ahihihihi một nhành hoa TGL dé dé
 

张佳乐头上的小花儿

To sleep the sleep of the just and innocent
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
8,454
Số lượt thích
19,149
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Nhìn hình
#37
Fan F4 giơ cao ngọn cờ Chúc mừng năm mới 2021!!
Mong khó khăn mất mát qua đi, niềm vui trở lại như Lạc Lạc về với Bá Đồ :shl


151.

Tỉnh dậy chưa kịp nhìn đồng hồ, Trương Giai Lạc đã gọi ngay cho Tôn Triết Bình.

Sau đó hắn kể lại cả câu chuyện trong sự im lặng của đầu bên kia.

"Kể xong?"

"Kể xong."

Trương Giai Lạc ấm ức trả lời, còn chớp chớp mắt: "Ê, tui thấy cậu cũng giống chó chăn cừu lắm."

Tôn Triết Bình cúp máy cái rụp, trùm mền ngủ tiếp.

152.

Trong giấc mơ kế tiếp, Trương Giai Lạc bị hẳn ba con chó chăn cừu rượt cắn.

Tui đâu phải trà xanh giải nhiệt?

Rượt tui làm chi??

153.

Buổi sáng vào phòng huấn luyện, Trương Giai Lạc ủ rũ hết xoa vai tới xoa cánh tay.

Lâm Kính Ngôn ngạc nhiên nhìn hắn, không cho rằng Trương Giai Lạc muốn luyện cơ bắp hay gì.

"Bị rượt nguyên đêm."

Trương Giai Lạc tràn ngập tủi thân, "Bị Đại Tôn, lão Hàn với Tân Kiệt rượt."

"???"

Vẻ mặt Lâm Kính Ngôn từ kinh ngạc biến thành kinh hãi.

154.

"Lão Lâm, nếu anh là tui, anh sẽ chọn giống chó nào?"

Sau cùng Trương Giai Lạc lại hỏi Lâm Kính Ngôn.

Vấn đề này, Lâm Kính Ngôn đã suy nghĩ rất lâu.

Thế là buột miệng...

"Chó ngoài hành tinh."

155.

"Tại sao?"

Trương Giai Lạc chấm hỏi đầy đầu.

"Giống chó Địa cầu theo không kịp mạch não của cậu."

Lâm Kính Ngôn vỗ vai Trương Giai Lạc, "Mau về với hành tinh mẹ đi, biết đâu cậu là hoàng tử Hỏa tinh không chừng."

Mười năm Bá Đồ, trước sau vẫn mệt.

156.

Giải thích thế nào về nghề nghiệp của mình với người bình thường, đôi khi Trương Giai Lạc rất khó nghĩ.

Ví dụ như bây giờ.

Hắn bị chặn đường, một học sinh trung học mời hắn tham gia khảo sát.

Hoạt động khảo sát xã hội của trường.

Trương Giai Lạc mắc kẹt ngay dòng đầu tiên, cột "nghề nghiệp".

Hắn nhìn vào đôi mắt đầy mong đợi của cậu học sinh.

Bèn đặt bút viết xuống ba chữ: Vận động viên.

157.

Trên mặt cậu bé kia cũng lập tức hiện ba chữ: Lừa đảo à.

Bởi vì thể trạng của Trương Giai Lạc trông quá là cách biệt với vẻ ngoài thường thấy của một vận động viên thể thao.

"Anh ơi, anh là vận động viên môn gì ạ? Cấp quốc gia ạ?"

"Cấp quốc gia."

Trương Giai Lạc gật đầu, rất thành thật.

"Vận động viên môn Thể thao Điện tử."

Chữ trên mặt cậu bé kia liền đổi thành: Vãi, thiệt hả ông anh?

158.

"Làm mình thấy mình như đang ảo tưởng sức mạnh."

Trương Giai Lạc than dài thở ngắn, cũng chẳng hiểu phiền muộn cái gì.

"Nhóc đó không chơi Vinh Quang? Hay không phải fan Bá Đồ?"

Cậu nhóc nọ không nhận ra Trương Giai Lạc, Tôn Triết Bình cảm thấy hơi lạ.

"Có chơi Vinh Quang, mỗi cuối tuần về nhà, mỗi lần một giờ."

Trương Giai Lạc lắc đầu, "Nên thời gian đâu quan tâm giải đấu chuyên nghiệp."

159.

"Rồi sao nữa, cậu nói với nó cậu là tuyển thủ eSports, nó nói gì?"

Trương Giai Lạc im lặng hồi lâu.

"Nó thậm thụt xin chữ ký tui, để về search coi tui là ai. Với lại phải giấu không cho người lớn thấy, bị phát hiện là ăn mắng."

Trương Giai Lạc thẫn thờ trả lời, sau đó đau đớn vỗ bàn.

"Sao mà phân biệt đối xử dữ vậy?!"

160.

"Được xin chữ ký là mừng rồi."

Tôn Triết Bình trước đây cũng từng gặp chuyện tương tự, có điều hắn rất thẳng thắn trả lời rằng mình là tuyển thủ eSports, level chuyên nghiệp.

Cậu bé phỏng vấn hắn trên mặt cũng viết dòng chữ "Anh lừa đảo à", ngoài ra còn thêm dòng chữ "Anh pk game hay pk người thiệt".

"Như cậu mà nói là vận động viên, thì chắc chắn ai cũng tin."

"Sao tôi phải xưng là vận động viên? Tôi là tuyển thủ chuyên nghiệp chơi bộ môn Vinh Quang, có gì phải úp úp mở mở."

Tôn Triết Bình trả lời, đầy vẻ không care.

Trương Giai Lạc bỗng cảm thấy vui vẻ hẳn.

- TBC -
 

Neko-chan

Thập Niên Chi Dương, Nhất Diệp Tri Thu
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
291
Số lượt thích
2,292
Fan não tàn của
Diệp thần Tán ca
#38
明けましておめでとうございます。
Chúc Mừng Năm Mới 2021!!!

161.

Hôm nay Hàn Văn Thanh cùng Trương Tân Kiệt đi mở họp toàn chiến đội.

Sau khi kết thúc nhiệm vụ huấn luyện, bầu không khí Bá Đồ thật nhẹ nhàng, phảng phất như đang được nghỉ.

"Ai muốn đi bơi nào."

Trương Giai Lạc bỗng nhiên nói.

Lâm Kính Ngôn sửng sốt một chút, nhìn khí trời bên ngoài.

"Trương Giai Lạc, cậu có thể nghĩ quẩn, nhưng đừng có tìm đường chết trước mặt tôi được không? Tôi sẽ không nhịn được muốn cứu."

Đã mưa liên tục mấy ngày, lại còn nói muốn đi bơi?

162.

Nhìn hơi nước bốc lên ngoài cửa sổ, Trương Giai Lạc bỗng nhiên thấy hơi xúc động.

"A~ nước Tây Hồ~ "

"Trương Giai Lạc, nơi này không phải Hàng Châu. Cậu nếu muốn, có thể đi Hưng Hân."

"Tui mới không đi tìm đám ngốc kia đâu."

Trương Giai Lạc liếc xéo.

Lâm Kính Ngôn cũng thật muốn trợn trắng mắt.

163.

"Vì sao trời mưa không thể đi bơi?"

Trương Giai Lạc biểu đạt bất mãn.

"Anh không cảm thấy chỉ cần trốn ở trong nước, liền sẽ không bị nước mưa dầm đến sao?"

"Cậu xưa nay không lấy hơi sao?"

Lâm Kính Ngôn vẻ mặt kinh ngạc.

—— Sau đó sét đánh một cái.

"Cậu không sợ ở trong nước bị sét đánh sao?"

Lâm Kính Ngôn tiếp tục kinh ngạc hỏi.

164.

Trương Giai Lạc còn nhớ rõ khi còn bé mình được cha mẹ đưa đi tham gia chương trình gameshow dành cho nhi đồng.

MC đặt câu hỏi, cháu cảm thấy cái gì là nguy hiểm nhất.

Hắn nói, người máy.

MC hỏi tiếp, vì sao cháu cảm thấy người máy là nguy hiểm nhất.

Hắn trả lời, bởi vì đụng phải sẽ bị điện giật.

165.

Trương Giai Lạc sau này lớn lên cũng không cảm thấy mình sai.

Chỉ là lí do cần sửa một chút.

Mấy người thấy nhiều thuyết âm mưu như vậy, không phải là bởi vì cảm thấy người máy nguy hiểm sao.

Mặc dù nguyên nhân bọn họ sợ khẳng định không phải là do sợ điện giật.

Trương Giai Lạc cảm thấy mình hẳn là cũng sẽ không đi mò công tắc điện.

166.

Người thân gọi điện thoại cho Trương Giai Lạc, nói là trong nhà xảy ra chuyện rồi.

Chờ Trương Giai Lạc lòng như lửa đốt ngồi máy bay về đến nhà, cha hắn nói cho hắn rằng rùa đen nhà nuôi chết rồi, để hắn trở về đưa tang.

"Cha trả tiền vé máy bay cho con! ! ! !"

"Ài tuổi lớn, không được, ăn không tiêu, con trai cũng không nghe lời..."

Cha Trương một giây trước vẫn còn hùng hổ tự tin nói rùa đen trong nhà chết rồi để cho Trương Giai Lạc về đưa tang một giây sau liền vẻ mặt tang thương nhìn ra ngoài, "Chờ lá trên cây rụng hết, cha cũng..."

"Cha người chờ con đi bứt hết lá cây xuống!"

"Oắt con mi đừng có chạy!"

167.

Mẹ Trương nhìn hai người náo loạn trong phòng, hắng giọng một cái.

Một lớn một nhỏ lập tức về chỗ, vẻ mặt ngoan ngoãn.

"Vui nhể."

Mẹ Trương thấm thía nói, "Con xem con, trước kia ở nhà, trạch cả năm, mẹ đâu có nói gì đâu?"

"... Vâng."

"Hiện tại con lại ra ngoài chơi game, mẹ cũng ủng hộ con đúng không?"

"... Mẹ có gì nói thẳng đi, con trụ được."

"Con cũng nên ủng hộ sự nghiệp của mẹ nữa đúng không? Tranh thủ thời gian mang một đứa con gái về nhà."

168.

Trương Giai Lạc nhìn lên trần nhà, thở dài.

"Mẹ, sự nghiệp của người có chút gian nan, người có thể tiếp tục lập nghiệp, còn có thể lại thành tựu sự nghiệp."

"Ây thằng nhãi con!"

Lượt thứ hai, hai mẹ con náo loạn trong phòng.

169.

"Con xem con!"

Mẹ Trương túm lấy đuôi tóc Trương Giai Lạc, "Không dẫn con gái người ta về nhà cũng thôi đi, con mang một thằng bạn trai về mẹ cũng không ý kiến! !"

Trương Giai Lạc cả người run lên, há mồm định nói, mẹ Trương lại tiếp tục, "Đại Tôn không tính!"

"Vì sao! ! ! !"

"Đại Tôn là con nuôi nhà ta! Nhà ta không đồng ý họ hàng gần kết hôn!"

170.

"Đại Tôn chúc mừng anh, anh họ Trương."

Trương Giai Lạc lệ rơi đầy mặt gửi tin nhắn cho Tôn Triết Bình.

Thu được chuỗi im lặng tuyệt đối tới từ vị trí của Tôn Triết Bình.

- TBC -
 

FanPD

Khanh bản giai nhân, nại hà si tặc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
496
Số lượt thích
3,383
Location
HCMC
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ
#39
Chúc Mừng Năm Mới 2021!!!
Mong ngọn đuốc này truyền đến cuối cùng, cám ơn chủ thớt
@Katakara

171.

"Giang hồ cấp cứu!!! Trong nhà thúc cưới! Cần một người giúp đỡ, nam hay nữ đều được!!"

Trương Giai Lạc gào lên trong nhóm chat tuyển thủ chuyên nghiệp.

"Nam hay nữ đều được?" Sở Vân Tú lập tức nhắn lại, "Không tệ nha Trương Giai Lạc tiền bối, không hổ là tiền bối a."

"Có muốn anh đây giúp một tay không? Chỗ anh nhiều em gái, nếu vẫn không được nữa thì anh có thể tự lên sân khấu." Diệp Tu cũng xuất hiện.

"Xàm xí." Hàn Văn Thanh cũng nhắn hai chữ.

"Xàm xí +1."

"Xàm xí +2."

Bằng tốc độ tay của tuyển thủ chuyên nghiệp, thoáng chốc đã xếp tới hơn một trăm.

"Ha ha."

Người cuối cùng là Dụ Văn Châu.

Trương Giai Lạc định nói gì đó.

Điện thoại Tôn Triết Bình đã tới.

172.

"Không phải, Đại Tôn, chuyện là..."

"Không có! Thật tình tui không có tìm bạn trai!"

"Ông nhận lời tới? Mẹ tui không chịu đâu! Mẹ nói ông là con nuôi, di huấn tổ tiên không cho phép họ hàng gần kết hôn!"

"Cái gì?"

"Chuyến bay tối nay?!"

173.

Thế là tối đó quanh bàn ăn Trương gia có thêm một Tôn Triết Bình.

"Tới tới tới, dùng bữa."

Mẹ Trương không chút nao núng, kêu hai đứa nhỏ ăn cơm.

"Cám ơn mẹ."

Tôn Triết Bình đáp.

Mẹ Trương choáng váng.

174.

"Không phải mẹ nói xem con là con nuôi sao."

Tôn Triết Bình giải thích.

"Làm con nuôi của cha mẹ thật tốt, mẹ là mẹ con, đúng không ạ."

Cha Trương hắng giọng, "Đại Tôn à..."

"Con có mang thuốc lá cho cha."

"Ôi đứa nhỏ này sao mà bày vẽ khách sáo, ăn cơm ăn cơm."

175.

Ông nội cha, lập trường đâu.

Trương Giai Lạc cắn đũa, cảm thấy mình như một cô vợ nhỏ bị ức hiếp, hoàn toàn quên mất ông nội của cha chính là ông tổ của mình.

Ăn xong bữa cơm, mẹ Trương nói sẽ thu xếp phòng cho khách. Tôn Triết Bình lắc đầu, nói cứ ngủ chung phòng với Trương Giai Lạc như trước đây là được.

Mẹ Trương càng khăng khăng muốn Tôn Triết Bình ngủ ở phòng dành cho khách.

Hôm sau Trương Giai Lạc viện cớ phải quay về huấn luyện, lôi Tôn Triết Bình chạy một mạch.

"Chạy nhanh như vậy, vé máy bay đặt chưa?"

Tôn Triết Bình thở dài, lấy điện thoại di động ra đặt vé cho mình và Trương Giai Lạc.

"Đại Tôn."

"Gì."

"... Không có gì, cậu thật tốt."

176.

Trương Giai Lạc bôn ba vật vã về tới Bá Đồ.

Hắn dừng ở cổng chào hỏi dăm câu với bác bảo vệ, rồi đi vào trong, liền gặp Lâm Kính Ngôn

"Úi, lão Lâm! Anh đây về rồi nè!"

Lâm Kính Ngôn nhìn hắn một cái.

Muốn nói lại thôi, đã thôi lại muốn.

"Vân Tú nói người nhà cậu bắt cậu phải có bạn trai...?"

177.

"Vân Tú, Sở Vân Tú, chị Vân Tú tui van chị, ít xem fic BL được không?!"

"Ha ha, chị thích mà."

Sở Vân Tú nhìn thời gian, "Không tán nhảm với anh nữa, tôi đi xem TV đây."

Trương Giai Lạc cảm thấy mình nên đổi tên thành Trương Nga, còn oan hơn cả Đậu Nga.

178.

Cơ mà nói thật, chỉ có Lâm Kính Ngôn mới tin loại chuyện này.

Lâm Kính Ngôn tin bởi vì Phương Duệ kể nghe rất thật, nên hiện tại Lâm Kính Ngôn rất tin tưởng.

Kỳ thật Phương Duệ kể rất thật không phải để hắn tin, chỉ đơn thuần muốn chọc Lâm Kính Ngôn mà thôi.

Hay nói đơn giản, Lâm Kính Ngôn bị Phương Duệ đùa giỡn.

Gần mực thì đen mà.

"Gần Lạc là gay đó."

Phương Duệ vẫn như cũ nói hết sức chân thành.

Lâm Kính Ngôn nghĩ nghĩ, xóa tin Phương Duệ gửi.

Phòng ngừa sứt mẻ nội bộ.

179.

Tóm lại, Trương Giai Lạc trở về.

Hàn Văn Thanh đặc biệt quan tâm hỏi thăm nhà Trương Giai Lạc xảy ra chuyện gì.

Đại khái là, quan tâm ha?

"Chuyện đó, nhà ta... Nhà ta thúc cưới..."

Ban đầu Trương Giai Lạc định nói con rùa đen nuôi ở nhà bị chết, hắn về để đưa tang, nhưng đối mặt Hàn Văn Thanh hắn không nói ra được lý do nhảm nhí thế này.

Hàn Văn Thanh khẽ gật đầu.

180.

"Hàn đội, nhà anh có thúc cưới không, nếu có thì anh tính sao?"

Trương Giai Lạc không biết vì lẽ gì, thế quái nào lại hỏi tiếp Hàn Văn Thanh một câu.

Dù là Hàn Văn Thanh cũng phải sửng sốt.

"Sẽ kêu anh đưa bạn trai về nhà sao?"

"Ra ngoài."

Thế là Trương Giai Lạc đi ra ngoài.

- TBC -
 
Last edited:

Duẫn Thiên

Trùm đầu Bông đi buôn, loại phi pháp
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
194
Số lượt thích
1,532
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Phồn Hoa Huyết Cảnh
#40
YEAH!!! Năm mới vui vẻ!

181.

Hàn Văn Thanh có từng hối hận vì mời Trương Giai Lạc gia nhập không?

Đây là chuyện Lâm Kính Ngôn vẫn thầm suy nghĩ.

Đây là chuyện các đội viên Bá Đồ vẫn thầm suy nghĩ.

Bọn họ kính trọng những nỗ lực vì quán quân của Trương Giai Lạc, cũng kính nể Trương Giai Lạc lại có thể sống được tới ngày hôm nay.

Đương nhiên bọn họ tin rằng, dưới mặt chiến lược mà nói, Trương Giai Lạc chính là chuyên gia đạn dược giỏi nhất Vinh Quang, đây là chuyện không thể nghi ngờ.

Nhưng về mặt sinh hoạt mà nói...

182.

Phòng cháy, phòng trộm, phòng Trương Giai Lạc phát bệnh.

Sau khi hét đòi đi bơi lúc trời mưa lần trước, Trương Giai Lạc lại trong một ngày nắng chói chang nói thèm đi trượt tuyết.

"Đừng bảo cậu là cái loại mùa hè ăn lẩu, mùa đông ăn kem nha?"

"Không thì sao???"

Lâm Kính Ngôn đau khổ phát hiện bản thân sắp cùng mạch não với Trương Giai Lạc rồi.

183.

Nhưng mà, mùa hè ăn lẩu, mùa đông ăn kem và vân vân, cũng không tính là quá kỳ quái.

Trong Bá Đồ, người không bao giờ làm như vậy hẳn chỉ có Hàn Văn Thanh và Trương Tân Kiệt.

Hàn Văn Thanh không ăn kem.

Trương Tân Kiệt không đi ngược ý trời.

184.

Trương Tân Kiệt quyết định để Trương Giai Lạc và Lâm Kính Ngôn cũng bắt đầu rèn luyện thân thể.

"Cơ thể khỏe mạnh mới có thể đảm bảo trạng thái tinh thần lúc thi đấu."

Sáng hôm sau Trương Tân Kiệt nói là làm, gọi Trương Giai Lạc và Lâm Kính Ngôn dậy sớm rèn luyện.

Hóa ra đứng ngủ là có thật.

Lâm Kính Ngôn nhìn Trương Giai Lạc đứng đó không nói tiếng nào, cảm thán trong lòng.

185.

Trương Giai Lạc có một ý tưởng.

Hắn muốn trong lúc rèn luyện có thể ngã một cái, tốt nhất là mạnh chút, sau đó khỏi cần dậy sớm rèn luyện nữa.

Có lẽ là bởi vì nghĩ quá hoàn hảo, cuối cùng hắn vẫn không thể thực hiện được.

Nhưng mà sau khi bắt đầu rèn luyện buổi sáng, Trương Giai Lạc lúc huấn luyện lại càng muốn ngủ gật.

Tiếp đó, bên phải Trương Giai Lạc trở thành chỗ ngồi cố định của Hàn Văn Thanh.

Bên trái Trương Giai Lạc là Trương Tân Kiệt.

Có đôi khi Lâm Kính Ngôn cảm thấy cảnh này giống như Trương Giai Lạc đang bị nhốt trong trại tạm giam, sau đó bản thân đến thăm hắn. Hai vị giám ngục đứng ngay hai bên trái phải của Trương Giai Lạc, như hổ rình mồi mà canh hắn.

"Tôi thấy ống đèn huỳnh quang trên trần nhà chắc là có thể treo dây thừng được đấy, cậu có muốn thử cột tóc lên xà nhà hay lấy dùi đâm đùi không?"

"Treo cổ lên xà ngang?!"

Trương Giai Lạc hoảng sợ mà trợn trừng hai mắt, "Tui không treo cổ tự tử đâu! Tui còn chưa giành được quán quân nữa mà!"

Lâm Kính Ngôn muốn cầm quyển sách ngữ văn tiểu học đập vào mặt Trương Giai Lạc.

Cột tóc lên xà nhà, lấy dùi đâm đùi xuất từ « Chiến Quốc sách Tần sách một »: "(Tô Tần) đọc sách buồn ngủ, dẫn chùy từ đâm cỗ." « thái bình ngự lãm » quyển 3 160 ba dẫn « Hán thư »: "Tôn Kính chữ văn bảo, hiếu học, Thần tịch không ngớt, cho đến ngủ ngủ mệt ngủ, lấy dây thừng hệ đầu, treo xà ngang. Cột tóc lên xà nhà, lấy dùi đâm đùi ý nghĩa: Trên đầu lơ lửng tại xà nhà, dùng cái dùi đâm đùi." Cỗ: Đùi. Giải thích: Hình dung khắc khổ học tập. Ý LKN ở đây là hỏi TGL có cần làm theo phương pháp này để khỏi buồn ngủ không nhưng TGL tưởng LKN thấy mình khổ nên rec phương pháp chết sớm cho đỡ khổ =))))

186.

Cột tóc lên xà nhà là treo cổ lên xà ngang.

Giỏi lắm.

"Lấy dùi đâm đùi thì sao?"

"Đệch mịa lão Lâm anh ác quá, anh hận gì thù gì mà lại muốn tui dùng tua-vít đâm mông?"

Lâm Kính Ngôn tuyệt vọng đi ra ngoài.

Thích sao thì làm nấy đi, không liên quan gì đến tôi nữa.

187.

Sau đó Trương Giai Lạc vẫn đi thổ lộ tâm tình với Trương Tân Kiệt.

“Tân Kiệt này, cậu thấy tui cũng chẳng còn trẻ nữa, nghỉ hưu quay lại cũng không dễ dàng gì, có thể nghỉ rèn luyện sáng được không?”

Trương Tân Kiệt nhìn Trương Giai Lạc, đẩy kính mắt một cái.

“Nghỉ hưu quay lại, chiến đội không cần phải trả nhiều tiền. Nếu anh không muốn thì tôi có thể đi nói với phòng tài vụ.”

“Tui không phải nghỉ hưu quay lại, tui là dân ăn lương bình thường!!”

“Ngày mai đừng quên rèn luyện sáng."

188.

“Thật ra.”

Trương Tân Kiệt thấy vẻ mặt tuyệt vọng của Trương Giai Lạc, có chút không đành lòng.

“Buổi tối anh đi ngủ sớm một chút là sáng dậy sớm được ngay.”

189.

“Ngủ sớm dậy sớm, cơ thể khỏe mạnh.”

Trương Giai Lạc cảm thán.

“Ngủ trễ dậy trễ, trong lòng vui vẻ.”

“Vậy ngủ trễ dậy sớm thì sao?”

Tôn Triết Bình nín cười hỏi.

"Mệnh lênh đênh."

Đại thần khổ nhất Vinh Quang nghiến răng nghiến lợi.

190.

"Tốt, vậy đi ngủ sớm một chút, mệnh này cậu có thể sửa được."

Tôn Triết Bình cầm di động, nằm trên giường,

"Ôi mệnh khổ... Ủa không, đột nhiên tui nhớ ra lão Lâm lấy đồ ăn vặt của tui còn chưa trả, Đại Tôn ngủ ngon, tui phải đi đòi đồ ăn vặt. Lão Lâm ei!!!"

Trương Giai Lạc chạy tới trước phòng đối diện, bắt đầu đập cửa điên cuồng, "Thịt heo khô của tui! Anh đừng nói là ăn hết rồi nha!!!"

- TBC -
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook