Châu xuất vu lam, lam châu như ngọc. Dụ Văn Châu, xuất thân từ Lam Vũ, trở thành đội trưởng Lam Vũ. Như giọt mưa rơi xuống từ trời xanh, lại thẫm xanh hơn cả màu trời. Mùa hè Lam Vũ, chính là nhờ viên lam ngọc này toả sáng. Dụ Văn Châu, sinh nhật vui vẻ....
Luân hồi - Chu Trạch Khải, Bá Đồ - Hàn Văn Thanh, Vi Thảo - Vương Kiệt Hi, Yên Vũ - Sở Vân Tú, Hoàng Phong - Điền Sâm, 301 - Dương Thông,… ai ai cũng là át chủ bài của chiến đội + kiêm luôn chức đội trưởng chiến đội đó. Nhưng chỉ riêng Dụ Văn Châu, anh không phải là át chủ bài nhưng anh lại là đội trưởng của Lam Vũ.
Dụ Văn Châu luôn tạo cảm giác thật tin tưởng, hòa ái, dễ gần nhưng cũng có chút nguy hiểm, là đội viên của Lam Vũ hẳn hạnh phúc lắm khi có một người đội trưởng giỏi giang như vậy.
“Trận đấu vẫn chưa kết thúc...
Hình như đây chính là câu mà Dụ Văn Châu hay nói nhất. Giờ Vu Phong cũng đã bước lên làm đội trưởng, gặp chuyện tương tự, hắn bỗng buột miệng thốt ra câu thường nghe nhất từ đội trưởng cũ. Nhưng Dụ Văn Châu cũng nói, mình cũng nói, sao hiệu quả lại khác nhau đến thế?”
Toàn chức cao thủ chương 1156 – edit & beta: Lá Mùa Thu
Cùng một câu nói nhưng câu nói nhẹ nhàng êm ái của Dụ tạo cảm giác tin tưởng biết bao nhiêu. Anh nói rất nhiều lần nhưng không tạo cho đội viên cảm thấy nhàm chán mà còn khiến cho đội viên có thêm động lực, tin tưởng và chuẩn bị tốt hơn cho phần đấu hay trận đấu tiếp theo.
"Đẹp đấy rồi sao? Né được đúng một hit thôi mà." Trên kênh Lam Vũ, đội trưởng Dụ Văn Châu thản nhiên lên tiếng.
Toàn chức cao thủ chương 1468 – edit & beta: Lá Mùa Thu
Ngay khi Diệp Tu thực hiện một pha ngoạn mục khiến tất cả mọi người phải đứng máy ngay và luôn, trong trận thì người thực hiện thao tác Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm là Hoàng Thiếu Thiên và các đội chắc hẳn cũng sẽ rất bất ngờ lắm (đây không phải là người nữa rồi), tâm trạng, tinh thần không ít thì nhiều cũng bị trùng hẳn xuống. Nhưng một câu nói đội trưởng của họ đã trấn an tất cả, trấn an các fan, trấn an người xem, trấn an cả đồng đội của mình, vực dậy tinh thần của tất cả. Cảm thấy thật tin tưởng, an tâm khi có đội trưởng.
“Ha ha, thế nên có lẽ còn chút nguyên nhân đặc biệt khác khiến gã cực kỳ coi trọng kỷ lục của phó bản này. Trước thì tranh đấu kỷ lục ở Rừng Rậm Băng Sương với Quân Mạc Tiếu, sau đó thậm chí còn lẫn vào đội của Quân Mạc Tiếu để thăm dò tình báo, xem ra gã rất coi trọng Quân Mạc Tiếu, có thể khiến tuyển thủ chuyên nghiệp chú ý đến mình, Quân Mạc Tiếu cũng không phải dạng vừa đâu. Anh có cảm giác, Lưu Hạo rất hiểu Quân Mạc Tiếu. Hành vi của gã nhằm che giấu mục đích nhắm vào đối phương, che giấu sự sợ hãi, công nhận và tin cậy của mình. Bởi vì sợ, gã mới chạy đi dò hỏi tình hình của đối phương; Bởi vì công nhận, gã ăn cắp được đấu pháp của đối phương đã trực tiếp sử dụng ngay, cũng bởi vì gã tin tưởng đấu pháp của đối phương là lựa chọn tốt nhất, không có chiến thuật nào ưu tú hơn.”
Toàn chức cao thủ chương 183 – edit & beta: Lá Mùa Thu
Lần đầu tiên khi đọc những dòng chữ này cỏ cảm thấy nguy hiểm, cực kỳ nguy hiểm, sao anh có thể giỏi đến như vậy, chỉ xem video mà có thể phân tích chi tiết đến không thể chi tiết hơn, liên kết cách chiến đấu của Lưu Hạo từ trận đấu ngày hôm đó với những video này, không những đoán được Ly Hận Kiếm là Lưu Hạo, còn phân tích được suy nghĩ, tâm trạng của Lưu Hạo… thật là quá nguy hiểm mà. Nhưng nguy hiểm vậy mới khiến đối thủ kiêng dè anh, đề phòng anh, cho dù anh tốc độ tay apm của anh chưa đến 200, anh cũng không sợ bất kỳ ai mà đối chiến với họ.
Còn nhớ sau trận đấu vòng bảng lượt thứ 14 Lam Vũ thua trước Hạ Vũ, trong buổi họp báo mọi phóng viên rất lo lắng hỏi chiến gặp phải vấn đề gì? Dụ Văn Châu chỉ thản nhiên trả lời "Tôi cảm thấy, chỉ là do xui xẻo tí thôi." "Nếu vì thế mà có thể tích điểm ăn ở, tới vòng chung kết gặp may trở lại, tôi thấy cũng là chuyện tốt đấy chứ!". Câu trả lời nhẹ tựa lông hồng nhưng thể hiện sự tự tin tuyệt đối. Bình tĩnh, đáp ứng trôi chảy, không phải gồng lên hô hào nhưng lại khiến người khác sao anh có thể tự tin như vậy, thật đáng sợ.
Đáng sợ vậy mới xứng đáng làm đội trưởng của chiến đội Lam Vũ. Lam Vũ vô địch.
Châu Xuất Vu Lam - Chúc chú cá aka Dụ Văn Châu sinh nhật vui vẻ <3!!
Hay luôn đáng sợ để đối thủ phải dè chừng <3!!!
Công nhận, quả Dụ Văn Châu nhìn phát ra ngay Quân Mạc Tiếu là lão Diệp và Hoàng Thiếu Thiên chuồn đi giúp lão Diệp đánh phó phản thì đúng là đáng nể. Dụ Văn Châu cũng là người duy nhất ngoài Diệp ma thần (thôi ko tính lão quái vật này) nhìn ra Vương Kiệt Hi bỏ điểm kỹ năng khi đánh với Tiểu Kệt trong ngôi sao. Tiểu Dụ này nhầm nghề, đáng nhẽ phải làm thám tử mới đúng.
Công nhận, quả Dụ Văn Châu nhìn phát ra ngay Quân Mạc Tiếu là lão Diệp và Hoàng Thiếu Thiên chuồn đi giúp lão Diệp đánh phó phản thì đúng là đáng nể. Dụ Văn Châu cũng là người duy nhất ngoài Diệp ma thần (thôi ko tính lão quái vật này) nhìn ra Vương Kiệt Hi bỏ điểm kỹ năng khi đánh với Tiểu Kệt trong ngôi sao. Tiểu Dụ này nhầm nghề, đáng nhẽ phải làm thám tử mới đúng.
“Viên mãn” thường được nhắc đến như một lời chúc, một tính từ để miêu tả một thứ gì đó, nhưng ở trong bài viết này, tôi muốn sử dụng cụm từ ấy để nói về một người khác.
Dụ Văn Châu – cậu là một nhân vật được xây dựng gần như có một cuộc sống hoàn hảo: được làm nghề mình yêu thích, là đội trưởng của một chiến đội đáng mơ ước nhất Liên minh, nắm trong tay một tổng quán quân, bạn bè đều hết mực yêu quý, tính cách ôn hoà, nhã nhặn không ai có thể phủ nhận. . . Cuộc sống gần như “viên mãn”.
Tuy nhiên, đó chỉ là gần như chứ chưa hoàn toàn, bản thân câu vẫn có khuyết điểm, chính là không có thiên phú về tốc độ tay, con đường cậu đi không bằng phẳng mà vẫn có thăng trầm, chứng minh bằng những gì Lam Vũ đã trải qua. Thế nhưng khi nhắc đến Dụ Văn Châu, bản thân tôi liền nghĩ ngay tới một chữ “Đủ”.
Dụ Văn Châu là một người “đầy đủ”, đủ ở nhân cách và cũng đủ ở cách biểu hiện.
Tính cách của Dụ Văn Châu xuyên suốt mạch truyện được miêu tả là một người vô cùng thấu tình đạt lý, cậu rất hoà nhã, không thích bắt ép người khác nhưng cũng chẳng để ai dễ dàng bắt nạt được mình, đây là một trong những bằng chứng về sự “đủ” trong nhân cách của cậu. Cậu không coi khinh ai, nên người khác cũng tuyệt đối không thể dẫm lên đầu cậu.
Đối với cậu, chỉ có chuyện cậu không muốn làm chứ không hề có việc cậu không làm được, về điều này có thể thấy được qua việc cậu vẫn là một trong những tuyển thủ hạng sao của Liên minh nhưng bản thân chỉ là một cái tay tàn không ai không biết. Cậu biết cân bằng bản thân, dùng nỗ lực để bù vào thiên phú, mọi người có thể nói rằng “cần cù bù thông minh”, nhưng tôi lại cảm thấy cố gắng vươn lên để đứng cạnh những người giỏi nhất mà vẫn giữ được bản chất của mình thì người làm được điều đó, mới là người thông minh. Dụ Văn Châu cũng vậy, cậu không cần quá nhiều, nhưng cậu cũng chẳng cam tâm làm ra quá ít.
Những gì cậu đạt được ngày hôm nay một phần là do nỗ lực, một phần khác là nhờ tính cách, Dụ Văn Châu ôn hoà nhưng không mềm mỏng, dễ chịu nhưng cực kì quy tắc, trầm tĩnh nhưng không trầm lặng, nghiêm nghị nhưng không hề lạnh lùng. Năm tháng đã rèn giũa con người cậu trở nên ngày một trưởng thành hơn, thành thục hơn, đồng thời chính cậu lại dùng một cách riêng của mình để dung hoà mọi thứ không quá nhiều cũng chẳng quá ít, chỉ vừa đủ để lắp đầy bản thân để trở nên ngày một toàn vẹn hơn.
Nhân cách trọn vẹn, biểu hiện đầy đủ. Để nhìn cách biểu hiện trực tiếp nhất của Dụ Văn Châu, ta nên nhìn vào phong cách chiến thuật của cậu ấy khi trên sàn đấu Vinh Quang.
Dụ Văn Châu có một phong cách chiến thuật “vừa đủ”. Không quá linh động như Diệp – gặp ma sát ma, gặp thần sát thần, thiên biến vạn hoá, chẳng có chút bài bản gì, cũng không cẩn thận như Trương Tân Kiệt – đi một bước liền tính trước một đường, không bỏ qua bất kì khả năng nào, tỉ lệ sai sót cực kì thấp, lại càng không vất vả như Tiêu Thời Khâm – Lấy yếu địch mạnh, lấy mình gánh cả đội, dù vất vả nhưng vẫn là một người đội trưởng chuẩn mực. Phong cách chiến thuật của Dụ Văn Châu là sự pha trộn giữa Diệp và Tiêu: linh động nhưng không biến động, cậu không phải gánh vác quá nhiều vì Lam Vũ không phải là một chiến đội bù nhìn nhưng chính bản thân cậu ra sân cũng đã là lấy yếu địch mạnh. Cậu điều chỉnh mọi thứ vừa đủ, vận dụng những thứ mình sẵn có để tạo điều kiện cho Lam Vũ có thể phát huy hết khả năng của từng cá nhân một, vì lẽ đó Lam Vũ dưới sự dẫn dắt của Dụ Văn Châu chính là lưỡi kiếm bén nhọn nhất mà ai cũng phải dè chừng.
Dụ Văn Châu là một nhân vật gần như hoàn hảo, cậu có tất cả mọi thứ duy chỉ có một điểm là không có thiên phú. Nếu Dụ Văn Châu không còn là “tay tàn” nữa thì cậu sẽ trở nên hoàn hảo, hoàn hảo không khác gì những nhân vật mary sue hết sức bình thường khác. Rượu ngâm quá lâu sẽ bị chát, cháo nấu quá nhiều sẽ trở nên nhừ, cây tưới quá nhiều nước sẽ ngập úng,… mọi thứ chỉ luôn dừng ở mức vừa đủ là thích hợp nhất, không quá nhiều, cũng chẳng quá ít, đó chính là viên mãn.
Dụ Văn Châu trong tôi là một nhân vật “vừa đủ”, cũng vừa đủ để cho tôi yêu thích cậu ấy đến mức chính bản thân mình cũng không cách nào lý giải được.
Những gì tôi thấy được ở cậu, hành trình mà cậu đã trải qua, con đường phía trước chỉ mong cậu vẫn luôn vui vẻ và đủ đầy, chọn lấy một kết thúc viên mãn nhất cho bản thân mình.
Đó lời chúc phúc đẹp đẽ nhất tôi có thể gửi tới cậu.
Huhu trong lòng mình bài viết này là đỉnh của đỉnh.
Nhiều người khi nói về Dụ Văn Châu hay nói một từ “thiếu”.
Nhưng thật ra mọi đặc điểm của anh là “đủ” lắm rồi. Nếu mà hoàn hảo quá, vai chính ắt phải đổi tên ))))
Nỗ lực? Nỗ lực là thứ không đáng giá nhất trong giới này.
Bù thông minh? Thằng cha này còn cần bù thông minh hả?
Có định để cho tuyển thủ khác ngẩng mặt làm người nữa không?
Phong cách chiến thuật của Dụ Văn Châu là sự pha trộn giữa Diệp và Tiêu: linh động nhưng không biến động, cậu không phải gánh vác quá nhiều vì Lam Vũ không phải là một chiến đội bù nhìn nhưng chính bản thân cậu ra sân cũng đã là lấy yếu địch mạnh
Note: bài viết là ý kiến cá nhân + tham khảo sơ sơ mọi nơi nên không thể tránh khỏi sai sót. Mong mọi người thảo luận góp ý.
..........Tứ đại Chiến Thuật Gia bao gồm bốn tuyển thủ chuyên nghiệp với tài năng chiến thuật hơn người trong giới chuyên nghiệp Vinh Quang: Diệp Tu, Dụ Văn Châu, Tiêu Thời Khâm và Trương Tân Kiệt. Mỗi người trong số họ đều có những điểm đặc trưng trong phong cách cá nhân cũng như đoàn đội. Bài viết đơn giản này sẽ so sánh “sơ lược” giữa Dụ Văn Châu – đội trưởng chiến đội Lam Vũ và Tiêu Thời Khâm – đội trưởng chiến đội Lôi Đình -> một tâm bẩn đeo kính và một tâm bẩn ôm sổ ^.^
..........Cả Dụ Văn Châu và Tiêu Thời Khâm đều thuộc Thế hệ Hoàng Kim tức là những tuyển thủ debut từ mùa 4 giải đấu Vinh Quang chuyên nghiệp. Cuộc đời tuyển thủ của Dụ Văn Châu không hề thuận lợi khi anh có nhược điểm chí mạng đối với tuyển thủ chuyên nghiệp: tốc độ tay không đạt chuẩn. Khi còn ở trại huấn luyện Lam Vũ, anh luôn là người đội sổ trong các kì kiểm tra, được xem là người may mắn khi chỉ vừa đủ điểm vượt qua các tiêu chuẩn huấn luyện, vì thế bị đặt cho biệt danh “ngồi đuôi xe”, trái ngược với thiên tài Hoàng Thiếu Thiên nổi bật rực rỡ. Tuy nhiên, nhờ vào những nỗ lực không ngừng nghỉ và sự bình tĩnh trong mọi tình huống, anh trở thành đội trưởng của chiến đội ông lớn Lam Vũ, cùng với Hoàng Thiếu Thiên tạo nên tổ hợp Kiếm và Lời Nguyền vang danh khắp Vinh Quang. Đối với Tiêu Thời Khâm, vấn đề được xem là lớn nhất của anh chính là sự tự tin vào bản thân và sự tin tưởng tuyệt đối của đồng đội. Là đội trưởng Lôi Đình, anh luôn vận dụng tối đa tư duy chiến thuật của mình và dẫn dắt đồng đội trở thành khách quen của vòng chung kết. Tuy nhiên, Tiêu Thời Khâm luôn luôn cho rằng vòng chung kết chính là giới hạn của bản thân anh và chiến đội, không thể nào tiến sâu hơn được nữa, vì thế mà thành tích trong vòng chung kết của cả chiến đội thường là rất thấp.
Sự “bao dung” và khả năng dung nạp thành viên mới trong chiến đội.
..........Chiến đội Lam Vũ được xem là một đội ngũ có tính bao dung mạnh với tuyển thủ. Nhờ tài năng chiến thuật của bản thân, Dụ Văn Châu biết cách tạo cho mỗi tuyển thủ trong đội không gian riêng để hoạt động. Bất kể bạn thiếu hụt chỗ nào, chiến đội đều có thể dung nạp bạn, đưa bạn trở thành một thành viên trong ngôi nhà Lam Vũ, ở đây bạn có riêng một căn phòng để thoải mái thể hiện bản thân nhưng vẫn không vượt khỏi tầm kiểm soát và phạm vi hoạt động của các thành viên khác. Nhờ có Dụ Văn Châu, chiến đội không cần quá cứng nhắc trong việc phối hợp nghề nghiệp hay phải thay đổi cố gắng thay đổi phong cách cá nhân của tuyển thủ thay thế trong trường hợp có người rời đội. Một Lâm Phong rời chiến đội, cầm nhân vật hạng sao Quỷ Mê Thần Nghi nhưng lại có số liệu kĩ thuật thấp hơn nhiều so với khoảng thời gian chơi cho Lam Vũ, một Vu Phong chơi cuồng kiếm sĩ nắm giữ tiết tấu chiến thuật rất tốt đã rời đội chuyển đến Bách Hoa, nhưng lúc cần động viên tinh thần đồng đội vẫn vô thức sử dụng câu nói quen thuộc của đội trưởng cũ. Mất đi Vu Phong, Lam Vũ chỉ gọi một kiếm khách nhỏ tuổi Lư Hãn Văn từ trại huấn luyện lên mà không cần tìm mua bất kì ai khác nhưng vẫn giữ vững hệ thống chiến thuật.
..........Theo ý kiến cá nhân, chiến đội Lôi Đình không có khả năng bao dung thành viên mới trong thời gian ngắn như Lam Vũ. Tiêu Thời Khâm có thể sử dụng tài năng chiến thuật để khơi gợi và sử dụng năng lực của thành viên chiến đội một cách mạnh mẽ. Nhưng để làm được điều đó là cả một quá trình luyện tập lâu dài cùng với sự tin tưởng đội trưởng một cách tuyệt đối, khả năng chấp hành chỉ thị nhanh và hoàn hảo, hơn thế nữa họ cũng phải hiểu rõ ý đồ và phong cách chỉ huy của Tiêu Thời Khâm: “Các thành viên Lôi Đình có khả năng thực thi mệnh lệnh của họ chính xác từng li từng tí như một cỗ máy.” Đây chính là vũ khí riêng của Tiêu Thời Khâm và chiến đội “cái gì cũng thiếu, thiếu nhất là tiền” Lôi Đình. Để đạt được thành tựu như vậy, Tiêu Thời Khâm và các thành viên chiến đội rất cần thời gian train lâu dài, họ phải hiểu rõ phong cách cá nhân và đoàn đội lẫn nhau, đặc biệt là với đội trưởng. Vì vậy, Tiêu Thời Khâm có thể dung nạp thành viên mới vào chiến đội và phát huy khả năng của họ đến mức cao nhất có thể trong đoàn đội, nhưng anh và chiến đội sẽ cần có thời gian dài và kế hoạch train tỉ mỉ từ đầu nhằm đạt hiệu quả cao nhất.
Chiến thuật trong đấu đoàn đội
..........Lam Vũ là chiến đội ông lớn nổi danh với chiến thuật phòng ngự phản công xoay quanh mũi nhọn là Kiếm Thánh Dạ Vũ Thanh Phiền. Sau khi cuồng kiếm Vu Phong rời đội, phối hợp nghề nghiệp của chiến đội bao gồm hai kiếm khách, thuật sĩ, chuyên gia đạn dược, khí công sư và thiên sứ thủ hộ. Để tạo điều kiện cho Hoàng Thiếu Thiên điều khiển kiếm khách có thể hoạt động tự do, bốn người còn lại thường xuyên phải chiến đấu hoặc cầm cự trong thế bất lợi 4vs5. Một thuật sĩ với khả năng khống chế cực mạnh, chuyên gia đạn dược có thể phá hoại đội hình lẫn cover đồng đội cao, thiên sứ thủ hộ có thể đảm nhiệm đỡ đòn trong khi có lượng hồi phục tốt cho đồng đội và khí công sư đa dụng. Có thể thấy đội hình Lam Vũ hoàn toàn có thể chơi trong thế phòng ngự kéo dài mà vẫn mang nguy cơ tấn công mạnh mẽ bất cứ lúc nào. Tuy nhiên, để có thể giữ thế phòng ngự trong tình huống thiếu người nhưng vẫn tiềm tàng khả năng phản công chớp nhoáng, Lam Vũ cần phải dự đoán được thế trận nhằm nhanh chóng thay đổi trục chiến thuật, và đội trưởng của họ – Dụ Văn Châu là người giỏi nhất trong mặt này. Mặc dù “tay tàn” là nhược điểm không thể chối bỏ nhưng bù lại anh có khả năng nắm bắt tâm lí đối phương, sự bình tĩnh đáng sợ, thông thạo mọi chức nghiệp, đôi mắt quan sát toàn cục, và suy nghĩ tính toán đưa ra quyết định rất nhanh. Với năng lực thiên bẩm và nỗ lực lâu dài, Dụ Văn Châu thường dẫn dắt chiến thuật sau đó dự đoán tình huống xảy ra, nhờ đó mà Lam Vũ luôn có ưu thế trong việc xoay chuyển tiết tấu chiến thuật. Nếu có thể dự đoán chính xác đối phương sẽ làm gì tiếp theo, Lam Vũ có thể dựa vào khả năng khống chế mạnh mẽ của thuật sĩ và sự phối hợp nghề nghiệp của chiến đội mà tạo nên lỗ hổng lớn trong đội hình địch, và đó chính là thời điểm Kiếm Thánh lên tiếng. Bên cạnh đó, nhờ vào sự di chuyển đơn lẻ không phụ thuộc vào đoàn đội, Hoàng Thiếu cũng có khả năng tự tạo ra cơ hội xoay chuyển cho bản thân cũng như chiến đội. Cậu được xem là người theo chủ nghĩa cơ hội bậc nhất Vinh Quang một phần cũng nhờ khả năng dự đoán thế trận của đội trưởng mà thành.
..........Nếu Dụ Văn Châu là thiên tài chiến thuật theo hướng chủ nghĩa cơ hội, dự đoán thế trận và phòng ngự phản công vào thời điểm thích hợp, Tiêu Thời Khâm lại là bậc thầy về tiết tấu và dàn trận theo phong cách riêng vào những thời điểm khác nhau suốt trận đấu. Bằng sự quan sát tỉ mỉ và dụng tâm trong việc nghiên cứu đối thủ trước trận, Tiêu Thời Khâm thường sáng tạo ra những đường lối chiến thuật đặc biệt khi đối đầu với các đối thủ khác nhau. Khi đối đầu với Lam Vũ, Tiêu Thời Khâm chú trọng hơn vào tính phức tạp và biến đổi liên tục trong chiến thuật nhằm đánh thẳng vào điểm yếu tốc độ tay chết người của đội trưởng nhà họ. Khi đối thủ là Hưng Hân, họ lại tăng cường việc biến đổi phương hướng tấn công và mở rộng chiến trường khi tuyển thủ trị liệu An Văn Dật không chịu nổi áp lực mà lúng túng trong việc khống chế cây máu của đội mình. Có thể nói rằng mục tiêu chiến thuật của Tiêu Thời Khâm chủ yếu dựa trên việc khai thác điểm yếu lớn nhất trong đội hình đối phương cũng như dẫn dụ họ vào tiết tấu chiến thuật mà anh thuận tay nhất. Thống kê số lượng dòng chat trong kênh đoàn đội của Lôi Đình luôn nằm trong top cao nhất cũng phần nào chứng minh sự tinh vi và xoay chuyển tiết tấu chiến thuật mà Tiêu Thời Khâm mang đến. Khi nhìn mật độ dày đặc của những dòng chat trên kênh đội ngũ của Lôi Đình thì các thành viên Lam Vũ chỉ biết khóc ròng.
Sự trưởng thành
..........Ngay từ những ngày đầu chơi game hay lúc ở trại huấn luyện Lam Vũ, Dụ Văn Châu đã phải đối mặt với một điểm yếu chết người đối với bất kì ai mang trong mình ước mơ trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp: tốc độ tay không đạt chuẩn. Chính vì vậy, anh thường đối mặt với sự dè bỉu từ các bạn đồng lứa, kể cả Ngụy Sâm – đội trưởng của chiến đội lúc bấy giờ cũng thỉnh thoảng khuyên anh bỏ cuộc. Đối mặt với sự xa lánh và châm chọc từ mọi người, liệu đã bao nhiêu lần anh rơi vào tuyệt vọng, nhưng chưa bao giờ bỏ cuộc. Có những tuyển thủ từ khi bước vào trại huấn luyện đã trở thành nhân vật được chú ý bồi dưỡng và được đối xử đặc biệt, còn Dụ Văn Châu chưa bao giờ có được những đãi ngộ đó chỉ vì tốc độ tay từ những ngày đầu tiên. Anh chỉ một mình đối diện với điểm yếu của bản thân, tập trung rèn dũa những kĩ năng mềm, nghiên cứu chiến thuật và vượt qua tất cả các bài kiểm tra, đỉnh điểm là việc đánh thắng đội trưởng đáng kính Ngụy Sâm ba trận liên tiếp. Dụ Văn Châu trưởng thành từng ngày, chiến thuật của anh ngày càng sắc sảo, sự bình tĩnh trong thi đấu cũng đã vượt mức giới hạn, nâng tầm chiến đội trở thành một trong những chiến đội mạnh nhất lịch sử Vinh Quang. Bản thân anh cũng chưa bao giờ sợ hãi khi đối mặt với khuyết điểm “tay tàn” kia mà còn biến nó trở thành một truyền kì, một bài học cho bất kì ai có ước mơ Vinh Quang cháy bỏng.
..........Tiêu Thời Khâm thường giới hạn bản thân và chiến đội trong “vùng an toàn” do chính anh tạo ra. Cá nhân anh khi đối đầu trực diện với Đường Nhu và nhất thời bị sự hổ báo không lùi bước của cô làm rối loạn phần nào tiết tấu chiến thuật của bản thân, lựa chọn của anh là rút lui và tìm cơ hội lập lại tiết tấu mới cho trận đấu mà không trực tiếp đối đầu. Khi anh đối mặt với Diệp Tu và “chiến đội tiệm net” trong trận chung kết khiêu chiến – một Diệp Tu chiến đấu trong vị thế đội cửa dưới nhưng lại tràn đầy tự tin, tối đa hóa khả năng của từng thành viên dù trình độ tuyển thủ không cao, sử dụng chiến thuật mang độ nguy hiểm cao, và giành chiến thắng. Trận quyết chiến đó đã thay đổi hoàn toàn một Tiêu Thời Khâm chỉ biết dựa vào ông trời sau khi tiến vào vòng chung kết. Trở về Lôi Đình, anh tập trung hơn vào việc micromanaging (chỉ đạo, quản lí vi mô), đồng thời học cách dựa vào khả năng của đồng đội và những kiến thức anh có được với mục đích sử dụng những cách di chuyển và chiến thuật nguy hiểm hơn mà trước kia anh cho rằng nó quá nguy hiểm hoặc đồng đội không đủ khả năng đáp ứng yêu cầu. Dần dần, tiết tấu chiến thuật của anh đã vượt ra khỏi phạm vi an toàn của bản thân mà đi theo con đường nguy hiểm hơn nhưng vẫn có đồng đội hỗ trợ toàn diện phía sau, và gần như tạo nên kỉ lục chiến thắng đoàn đội trong mùa 10 của giải đấu.
Thành viên chiến đội
..........Lam Vũ là một chiến đội bao dung bậc nhất liên minh nhờ có đội trưởng của họ, nhưng cá nhân mỗi người lại tồn tại những khuyết điểm “đặc biệt.” Một “quý ông then chốt” chỉ bùng nổ trong vòng chung kết, một tuyển thủ thiếu đấu chí và sự tiến thủ, một kiếm khách chủ nghĩa cơ hội nhưng thỉnh thoảng lại quá high vào thời điểm quyết định mà vụt mất chiến thắng, một tuyển thủ nhỏ tuổi nhất mang trọng trách nắm giữ tiết tấu chiến đội nhưng thiếu kinh nghiệm, một cuồng kiếm sĩ từng nắm giữ tiết tấu hoàn hảo nhưng đã rời đi vì mục tiêu lớn hơn, và một đội trưởng xuất sắc nhưng lại có khiếm khuyết tốc độ tay. Thế nhưng không ai có thể xem thường bất kì ai trong số họ, không ai có thể chắc chắn thắng được họ kể cả lôi đài hay đoàn đội.
..........Lôi Đình là chiến đội sống còn trong Liên minh nhờ vào chiến thuật mà bù đắp điểm yếu từ trình độ cá nhân tuyển thủ đến trang bị nhân vật. Bên cạnh Tiêu Thời Khâm không có những thành viên có kĩ năng tốt và phong cách cá nhân đặc biệt như chiến đội Lam Vũ, trang bị cũng không thể nào sánh với các ông lớn. Nhưng bù lại họ có nền tảng chiến thuật tốt, di chuyển linh hoạt, niềm tin tuyệt đối và khả năng thấu hiểu ý đồ chiến thuật của đội trưởng, nhờ vậy mà liên tiếp nhiều năm nằm trong danh sách tám đội mạnh nhất giải đấu chuyên nghiệp. Có thể nói ở chiến đội Lôi Đình, Tiêu Thời Khâm chính là kẻ vận hành bộ máy chiến thuật to lớn gồm những bánh răng riêng biệt nhưng lại ăn khớp với nhau đến mức đáng sợ.
Tui theo Ngô phó mà sao bị dí cái này vậy ta. Đây có gọi là nghịch đảng hông ta. JAY VẪN CÒN TRỰC LẮM :
Vậy là đã kết thúc đợt mừng sinh nhật cho Dụ đội năm 2020. Nhưng những mùa hè của anh vẫn không ngừng kéo dài. Bạn ơi, nếu bạn đi ngang topic vào một ngày trong tương lai, cứ nhào vào hú hét Dụ đội nhé.
Hãy cùng nhìn lại chặn đường đã qua, nhìn lại cuộc cuồng hoan mừng sinh nhật Dụ đội, 02.10.2020.
Trong 6 ngày qua, PJ đã góp cho forum:
- 3 bài cảm nhận với những phong cách thật khác nhau:
@cây cỏ nghiêm túc tìm lại các trích đoạn trong chính văn (hy vọng em không mất quá nhiều thời gian hú hét sự soái vô biên của Ngư nhà ta trong lúc tìm kiếm)
@Lãi tặng cho Dụ một món quà sinh nhật tuyệt vời, một bài cảm nhận với góc nhìn mới lạ, khiến tất cả fan Dụ đều cảm thấy viên mãn.
@JayN tặng fan Dụ một bài phân tích lý trí, với một cái kết thúc mở để các fan lao vào tranh luận tiếp (thật sự, topic này luôn mở, các bạn hãy bay vào vỗ tay, vỗ vai, hoặc vỗ mặt Jay nhé ~~)
Xin cảm ơn các anh chị em trong Hội Tự Sát đã nhiệt tình tham gia pj, cảm ơn các editor và beta đã cong lưng làm lụng, cảm ơn các fan cứng của Dụ đội đã tung hoa trên mọi nẻo đường và tạo nên nguồn động lực vô tận cho các chị em chạy deadline.
Đặc biệt cảm ơn Host 1/2 Fuuka, vì đã bao thầu mọi công việc không tên từ ra ý tưởng, viết bài, beta đến thúc đít các host chính trên mọi mặt trận. Nếu không có Fuuka, Pj sẽ được hoàn thành kèm 1L nước mắt của hosts.
Và trên hết thảy, cảm ơn Dụ Văn Châu, đội trưởng Lam Vũ. Chúc anh có thật nhiều mùa hè. Mong chờ một chiếc lại một chiếc cúp quán quân sẽ về với Lam Vũ, dưới sự dẫn dắt của anh.