Hoàn [Vi Thảo] Ngày Hè Nóng Bức, Điều Hòa Và Quạt Máy

Cú mèo

Bộ trưởng bán chổi, 4k một cặp
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
224
Số lượt thích
2,245
Location
Thảo Nguyên Xanh Bao La
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Màu xanh lá và những thứ đáng yêu cute phô mai que
#1
NGÀY HÈ NÓNG BỨC, ĐIỀU HÒA VÀ QUẠT MÁY
Tác giả: 叶以臣
CV:
Editor: Cú mèo


*****
Ngoài song cửa ve sầu đang cất tiếng gọi mùa hè. Hôm nay cũng là một ngày huấn luyện thật tốt đây.​

Cao Anh Kiệt từ trên giường leo xuống, tắm rửa thay quần áo, lúc thay quần áo vẫn không quên đem cửa sổ đêm qua mở để giải nhiệt đóng lại. Mặc dù trong phòng của mọi người đều có máy điều hòa, nhưng nghe theo căn dặn của đội trưởng Vương Kiệt Hi, buổi tối không cho phép sử dụng, bởi vì không tốt cho sức khỏe. Cao Anh Kiệt cầm thẻ tài khoản chuẩn bị bắt đầu một ngày huấn luyện mới, trước là tự cổ vũ bản thân cố lên, sau đó mở cửa phòng ngủ.​

Vừa ra khỏi phòng ngủ, cậu liền nhìn thấy trên hành lang Vương Kiệt Hi đang đi đến phòng huấn luyện.​

“Đội trưởng chào buổi sáng. . . A. . . Cái này. . .”​

Cao Anh Kiệt hai mắt chớp chớp, nhìn Vương Kiệt Hi giơ lên chiếc quạt máy trong tay, vô cùng nghi hoặc. Vừa rồi mới nói trong phòng ngủ của tất cả các đội viên đều có điều hòa, ngoại trừ Vương Kiệt Hi. Vương Kiệt Hi cảm thấy, một là máy điều hòa không tốt cho sức khỏe, hai là công suất quá lớn quá lãng phí. Cho nên anh tự mình trang bị quạt máy trong phòng.​

“Sớm a, Anh Kiệt. Điều hòa của phòng huấn luyện hư rồi, hôm nay chỉ có thể ráng chịu đựng một chút, đợi bảo trì đến sửa.“​

“Cái gì. . . Điều hòa hư rồi ạ!?”​

*******​

Vị trí Vương Kiệt Hi ngồi huấn luyện là chỗ trên cùng, quạt máy được đặt trên bệ cửa sổ thổi tới từng người. Nhưng chỗ của Vương Kiệt Hi lại không hề có chút gió nào, chỉ có thể dựa vào chút mát mẻ của làn gió yếu ớt từ ngoài cửa sổ thổi tới.​

Lưu Tiểu Biệt hầu như muốn tê liệt trước máy vi tính, hắn ngẩng đầu nhìn điều hòa bị hư, khóc không ra nước mắt cúi đầu tiếp tục huấn luyện. Cao Anh Kiệt một bên nóng chịu không nổi, một bên liên tiếp quay đầu nhìn Vương Kiệt Hi. Vương Kiệt Hi trên mặt đều là mồ hôi, sau lưng cũng bị mồ hôi làm ướt sũng, bộ dáng nhìn qua vô cùng khổ cực, lại nghiêm túc cẩn thận mà luyện tập. Vì thế hình tượng của Vương Kiệt Hi ở trong lòng Cao Anh Kiệt lại lập tức lớn lên rất nhiều, Cao Anh Kiệt thẳng tắp thân người cũng nghiêm túc cẩn trọng mà đem sự chú ý tập trung đặt vào trong máy tính.​

Vương Kiệt Hi ngẩng đầu nhìn dáng dấp như mất hết sức sống của mọi người, có chút bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy, cầm lấy ví tiền trên bàn của chính mình hướng ra ngoài mà đi.​

“Đội trưởng đi làm gì vậy?”​

“Không biết nữa. . . Hôm nay trời nắng gắt mà.”​

Một lúc sau, Vương Kiệt Hi quay lại. Trong tay còn mang theo một túi lớn, nhìn qua thấy rất nặng. Quần chúng nhìn kỹ, là một túi nước suối lạnh và kem, kem được đặt trong nước đá để tránh trời nóng làm tan mất. Đội viên Vi Thảo mới sực nhận ra Vương Kiệt Hi đây là đi mua kem cho bọn họ, lập tức lệ nóng lưng tròng cảm động. Vương Kiệt Hi lại chỉ là nở nụ cười, bắt đầu phát kem và nước cho mọi người.​

Vị trí của Liễu Phi ở cuối phòng huấn luyện, chờ đến khi Vương Kiệt Hi đi tới trước mặt Liễu Phi, Liễu Phi mới phát hiện trong túi chỉ còn lại một chai nước và một cây kem. Đội trưởng lại không có phần của bản thân! Liễu Phi suy nghĩ, tựa hồ nghĩ tới điều gì, lập tức làm dáng vẻ muốn khóc nhìn Vương Kiệt Hi.​

“Đội trưởng... Em không thể ăn.”​

“Hử? Không sao đâu, em ăn đi.”​

“Không không không không phải, đội trưởng… Em ... Em đang... Chính là chuyện kia…”​

Vương Kiệt Hi có chút mơ hồ, nhưng khi quan sát Liễu Phi một chút lại thấy cô ấy đang cầm một túi chườm nóng đặt trên bụng mình, đáy lòng cũng hiểu rõ.​

“Hôm trước em ăn kem nhiều quá hay sao? Cho nên có thể bị đau?”​

“Dạ. . . Đội trưởng em sai rồi, em sau này cũng không ăn nhiều kem như vậy nữa!”​

“Lần sau chú ý một chút, cũng nên chú ý ngày tháng một chút.”​

“Cảm ơn đội trưởng quan tâm! QAQ”​

Tuy bà dì nào đó của Liễu Phi đang viếng thăm, nhưng cô vẫn rất nóng như cũ, quạt máy cũng không đủ để làm cô nhanh mát. Vương Kiệt Hi nhìn bộ dạng đó của cô cảm thấy cũng không phải biện pháp, là tuyển thủ nữ duy nhất của Vi Thảo, vẫn nên quan tâm nhiều hơn. Vương Kiệt Hi lấy ra một chiếc khăn vuông màu trắng trong ngăn bàn, đem nước đá đổ vào, đưa cho Liễu Phi.​

“Cầm lau mặt, lau cánh tay một chút.”​

“A. . . Cảm ơn đội trưởng!“​

Vương Kiệt Hi gật đầu, cầm cây kem còn lại kia, về vị trí của mình ăn.​

Nhưng cho dù ăn kem uống nước đá thổi quạt điện, quần chúng đang huấn luyện vẫn như trước không có cảm nhận được một tia khí lạnh. Gió từ quạt máy thổi đến đều là nóng, không hề có chút tác dụng. Hơn nữa không biết làm sao, hôm nay lại đặc biệt oi bức, dẫn đến cả người giống như chìm trong đầm lầy vậy khó chịu không thở nổi.​

Vương Kiệt Hi thấy mọi người hầu như đã muốn kề sát trên bàn để gõ phím, đáy lòng có chút bất đắc dĩ. Vương Kiệt Hi trong đầu, hiện ra, là khung cảnh ngày hè khi anh mới vừa vào Vi Thảo kia, tuy không nóng bức như vậy, nhưng nhiệt độ cũng là nóng đến khó chịu.​

*******​

“Tui nói này đội trưởng. . . Mình lắp điều hòa thì sẽ chết hay sao?” Phương Sĩ Khiêm ôm lấy bàn phím còn vương lại chút khí lạnh, nằm trườn ra trước máy vi tính.​

“Sĩ Khiêm, chịu đựng một chút. Tâm tĩnh tự nhiên sẽ mát, đừng ầm ĩ.” Lâm Kiệt cầm lấy cây quạt quạt cho Phương Sĩ Khiêm, Phương Sĩ Khiêm liền mị mắt hưởng thụ một hồi: “Vi Thảo nghèo, lấy đâu ra tiền mua điều hòa cho cậu, có cái quạt máy là tốt lắm rồi.”​

“Nghèo nghèo nghèo. . . Anh nhìn Gia Thế đi, Gia Thế đều đã lắp điều hòa rồi! Diệp Thu còn đi khoe khoang muốn kéo thù hận!”​

“Sĩ Khiêm, tụi mình đưa Vi Thảo đến ngôi vị quán quân một lần, mình sẽ có tiền mua điều hòa.”​

“. . .” Nhắc đến quán quân, Phương Sĩ Khiêm liền ngậm miệng, ôm quạt máy về phía mình thổi một trận điên cuồng không ngừng.​

Vương Kiệt Hi lúc ấy vẫn chưa ra mắt, ngồi trong góc nhìn các tiền bối tương tác với nhau, tựa hồ không hề bị trời nóng làm ảnh hưởng, lại thẳng lưng, nghiêm túc huấn luyện. Lâm Kiệt quan sát Vương Kiệt Hi một hồi, thỏa mãn nở nụ cười. Lâm Kiệt vỗ vỗ đầu Phương Sĩ Khiêm, cầm bóp tiền đứng dậy, “Sĩ Khiêm, cậu ăn kem gì?”​

“Đại Bạch Đường*! Hai hào một cây kìa! Mát lạnh lắm luôn!”​

“Tui đi đâu mà mua cho cậu Đại Bạch Đường đây. . . Mua cho cậu Lão Trung Nhai*, năm hào, mắc hơn ba hào đó.”​

“Được được được, anh muốn thế nào cũng được.”​

Lâm Kiệt lại nhìn Vương Kiệt Hi đầu đầy mồ hôi nhưng vẫn như trước ở bên kia huấn luyện, “Kiệt Hi ——!”​

Vương Kiệt Hi tựa hồ lúc ẩn lúc hiện nghe thấy tiếng kêu của Lâm Kiệt, tháo tai nghe xuống, chớp chớp mắt ngờ vực nhìn đội trưởng đang gọi tên anh.​

“Em ăn kem gì, anh đi mua.”​

“Đại Bạch Đường hai hào là được.“​

“. . .”​

Sau cùng Lâm Kiệt xuống lầu mua một túi lớn đủ loại kem, phát cho mọi người trong chiến đội và vài cậu bé của trại huấn luyện, còn mua nước đá phát mỗi người một bình. Bất quá, Phương Sĩ Khiêm lúc đó vẫn lẩm bẩm còn muốn Bắc Băng Dương, bị Lâm Kiệt ẩn ẩn cười búng trán. Vương Kiệt Hi nhìn que kem theo như ấn tượng là rất đắt trong tay chớp chớp mắt, ngập ngừng xé vỏ, mang theo tâm trạng cảm tạ bắt đầu ăn.​

“Kiệt Hi, đêm nay ra ngoài cùng nhau ăn đồ nướng không? Anh mời cậu uống sữa chua Bắc Băng Dương*.”​

Vương Kiệt Hi nhìn Lâm Kiệt mỉm cười trước mặt anh, sững sờ gật đầu.​

“Được, tối hôm nay mọi người cùng nhau ăn đồ nướng nào!”​

“Yeah ——!”​

Vương Kiệt Hi nhìn tiền bối bốn phía bắt đầu hoan hô, lặng lẽ mà cúi thấp đầu, lại cắn một ngụm kem. Nghe kem răng rắc một tiếng khi bị cắn đứt, mới là lúc mát lạnh sung sướng nhất. Vương Kiệt Hi quay đầu nhìn quạt máy đang thổi các góc, vù vù vù.​

Sau đó, Lâm Kiệt giải nghệ, đem Vương Bất Lưu Hành giao lại cho Vương Kiệt Hi. Vương Kiệt Hi mang theo Vương Bất Lưu Hành, cuối cùng, ở mùa giải thứ 5 giành được quán quân.​

Cầm tiền thưởng, chuyện đầu tiên Vương Kiệt Hi làm chính là mua máy điều hòa cho phòng huấn luyện. Nhưng khi đó chiến đội sớm đã có quy mô, Vương Kiệt Hi kiên quyết dùng tiền thưởng mua điều hòa, ông chủ cũng không ngăn được Vương Kiệt Hi. Vì thế, chiếc máy điều hòa đầu tiên của chiến đội Vi Thảo được đặt trong phòng huấn luyện. Còn chiếc quạt máy kia, sau khi Vương Kiệt Hi từ chối lắp điều hòa cho phòng ngủ của mình, cũng được dọn đến trong phòng ngủ của Vương Kiệt Hi.​

*******​

Vương Kiệt Hi nhìn phòng huấn luyện nóng bức, tựa hồ quay về mùa giải thứ 2 khi mà Lâm Kiệt, Phương Sĩ Khiêm vẫn còn ở đó. Có chút hoài niệm tiếng quạt máy vù vù, tiếng cắn kem răng rắc.​

Thời gian huấn luyện cuối cùng cũng kết thúc, quần chúng không nhịn được mà lập tức tắt máy tính xông ra ngoài. Chỉ còn lưu lại Vương Kiệt Hi vẫn đang ngẩng đầu, nhìn điều hòa bị hư kia có chút ngẩn người.​

*******​

“Ây da, hay là quên ở phòng huấn luyện không ta...” Nửa đêm, Cao Anh Kiệt mặc áo ngủ, mò mẫm trong bóng tối đi đến bên ngoài phòng huấn luyện. Cậu vốn ăn cơm xong liền định đi ngủ, trước khi ngủ lại phát hiện không thấy điện thoại của mình. Nhớ đến cả buổi tối đều không có dùng điện thoại, phỏng chừng là để quên ở phòng huấn luyện, liền đến phòng huấn luyện tìm.​

Cao Anh Kiệt đi tới cửa phòng huấn luyện, lại phát hiện bên trong sáng đèn. Cửa bị mở ra một khe nhỏ, ánh sáng lọt ra chiếu trên hành lang. Cao Anh Kiệt nhất thời hơi kinh ngạc, theo lẽ thường mà nói thì thời gian này sẽ không có người huấn luyện, bởi vì sắp đến thời gian Vương Kiệt Hi đi kiểm tra phòng.​

Cao Anh Kiệt ló đầu nhìn vào khe cửa, lại đột nhiên nhìn thấy trong đó có một người đang đứng, quay lưng lại về phía mình, là Vương Kiệt Hi!​

Vương Kiệt Hi đứng trên ghế ở dưới điều hòa, đưa tay cầm tua vít, bên cạnh còn đặt một đống dụng cụ. Cao Anh Kiệt nháy mắt liền hiểu rõ Vương Kiệt Hi là đang làm gì, đội trưởng là định tự mình sửa điều hòa a! Ban ngày huấn luyện không có cách nào kêu người đến sửa, thời gian huấn luyện kết thúc lại quá muộn, Vương Kiệt Hi chỉ đành tự mình đi sửa. Cao Anh Kiệt sững sờ ở cửa, nhìn mồ hôi chảy trên trán Vương Kiệt Hi, chảy xuống cổ áo vào trong quần áo. Cao Anh Kiệt trong lòng tràn ngập cảm xúc, không nói được đó là cảm động hay là kính nể, hoặc là cả hai đều có.​

Vương Kiệt Hi giơ tay lên lau mồ hôi, lúc duỗi tay muốn ngồi xổm xuống lấy băng keo, lại phát hiện băng keo đã đưa tới trong tay mình. Vương Kiệt Hi kinh ngạc cúi đầu nhìn, phát hiện Cao Anh Kiệt đang cầm băng keo, mặt đầy ý cười nhìn anh.​

“Đội trưởng, em đến giúp đỡ.”​

“. . .” Vương Kiệt Hi hơi ngạc nhiên mà nói không nên lời, nội tâm chật vật một lát giữa việc thúc giục Cao Anh Kiệt về ngủ và để Cao Anh Kiệt ở lại giúp đỡ, Vương Kiệt Hi quyết định để Cao Anh Kiệt giúp đỡ đi.​

“Được, đưa cái kềm kia cho anh đi.”​

Cao Anh Kiệt rất nhanh chóng lấy đưa lên trên.​

Nhờ sự giúp đỡ của Cao Anh Kiệt, tốc độ sửa của Vương Kiệt Hi tăng nhanh, rất nhanh, Vương Kiệt Hi nhấn nút khởi động sau đó điều hòa liền có thể hoạt động bình thường.​

“Đội trưởng như vậy mà lại biết sửa điều hòa, thật là lợi hại.”​

“Ừ, trước đây từng nhìn Lâm Kiệt tiền bối sửa quạt máy.”​

“. . . Đợi đã hoàn toàn không phải chỉ sửa một món đồ đi.”​

Cao Anh Kiệt thế nhưng lại không hề cứ thế thổ tào tư duy của Ma Thuật Sư, mà là đưa một tờ khăn giấy cho Vương Kiệt Hi lau mồ hôi. Vương Kiệt Hi tiếp lấy, lau mồ hôi, sau đó thúc giục Cao Anh Kiệt nhanh đi về ngủ. Cao Anh Kiệt chỉ đành gật đầu, cầm điện thoại liền vội vàng về phòng ngủ.​

Sau khi Vương Kiệt Hi dọn dẹp một chút, định tắt chiếc quạt máy nãy giờ vẫn đang thổi gió, nhưng trước khi tắt, anh lại nghe thấy răng rắc một tiếng, quạt máy tự dừng lại.​

“. . . .“ Vương Kiệt Hi trầm mặc, nhìn quạt máy có khói bốc lên, lộ ra một thoáng ý cười “Vất vả rồi, tiền bối.”​

Ngày hôm sau, dưới sự mát mẻ từ điều hòa, Vi Thảo lại khôi phục huấn luyện bình thường.​

Mà chiếc quạt máy kia, cũng kết thúc sứ mạng của nó.​

Thật đáng mừng chính là, phòng ngủ của Vương Kiệt Hi, cuối cùng dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Cao Anh Kiệt, đã được gắn điều hòa.​

——END.​

* Kem Đại Bạch Đường


* Kem Lão Trung Nhai


* Sữa chua Bắc Băng Dương
 
Last edited:

Tương Du

An tĩnh đích tiểu nhi đồng ✿Σ( ̄。 ̄ノ)ノ
Thần Lĩnh
Bình luận
292
Số lượt thích
1,363
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Gia Thế
#3
Cú ơi Cú ời, khỏi thay ava :love: Xanh là gu :LOL: Gu là xanh :LOL:

Lâm Kiệt Đại Đại :love::love::love:

“Tui nói này đội trưởng. . . Mình lắp điều hòa thì sẽ chết hay sao?” Phương Sĩ Khiêm ôm lấy bàn phím còn vương lại chút khí lạnh, nằm trườn ra trước máy vi tính.​

“Sĩ Khiêm, chịu đựng một chút. Tâm tĩnh tự nhiên sẽ mát, đừng ầm ĩ.” Lâm Kiệt cầm lấy cây quạt quạt cho Phương Sĩ Khiêm, Phương Sĩ Khiêm liền mị mắt hưởng thụ một hồi: “Vi Thảo nghèo, lấy đâu ra tiền mua điều hòa cho cậu, có cái quạt máy là tốt lắm rồi.”​

“Nghèo nghèo nghèo. . . Anh nhìn Gia Thế đi, Gia Thế đều đã lắp điều hòa rồi! Diệp Thu còn đi khoe khoang muốn kéo thù hận!”​

“Sĩ Khiêm, tụi mình đưa Vi Thảo đến ngôi vị quán quân một lần, mình sẽ có tiền mua điều hòa.”​

“. . .” Nhắc đến quán quân, Phương Sĩ Khiêm liền ngậm miệng, ôm quạt máy về phía mình thổi một trận điên cuồng không ngừng.​

Vương Kiệt Hi lúc ấy vẫn chưa ra mắt, ngồi trong góc nhìn các tiền bối tương tác với nhau, tựa hồ không hề bị trời nóng làm ảnh hưởng, lại thẳng lưng, nghiêm túc huấn luyện. Lâm Kiệt quan sát Vương Kiệt Hi một hồi, thỏa mãn nở nụ cười. Lâm Kiệt vỗ vỗ đầu Phương Sĩ Khiêm, cầm bóp tiền đứng dậy, “Sĩ Khiêm, cậu ăn kem gì?”​


"Lâm Kiệt quạt quạt cho Phương Sĩ Khiêm", Phương thấy tội nhưng vẫn hưởng thụ :LOL::LOL:
Cha già chăm đứa con trai,
Con thì hưởng thụ cha nai ra làm :ROFLMAO::ROFLMAO:

Vi Thảo nghèo nàn sao? Chờ Vương con ngoan lên chức, nhà các người tha hồ mà hưởng thụ :ROFLMAO: Vương bót sì thế kia mà :LOL::LOL::LOL:

Cú Cú về nhà Vi Thảo nè, về kiểu gì cũng thấy tui đang ở đó chui xó pếp quét mạng nhện nè :LOL::LOL: Về chơi chung quét nhà chung nè :LOL::LOL: Lao công Vi Thảo, đập bụi vào mặt Diệp Thu nè :cool:
 
Last edited:

Cú mèo

Bộ trưởng bán chổi, 4k một cặp
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
224
Số lượt thích
2,245
Location
Thảo Nguyên Xanh Bao La
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Màu xanh lá và những thứ đáng yêu cute phô mai que
#4
Cú ơi Cú ời, khỏi thay ava :love: Xanh là gu :LOL: Gu là xanh :LOL:

Lâm Kiệt Đại Đại :love::love::love:

"Lâm Kiệt quạt quạt cho Phương Sĩ Khiêm" :LOL::LOL:
Cha già chăm đứa con trai,
Con trai hưởng thụ cha nai ra làm :ROFLMAO::ROFLMAO:

Vi Thảo nghèo nàn sao? Chờ Vương con ngoan lên chức, nhà các người tha hồ mà hưởng thụ :ROFLMAO: Vương bót sì thế kia mà :LOL::LOL::LOL:

Cú Cú về nhà Vi Thảo nè, về kiểu gì cũng thấy tui đang ở đó chui xó pếp quét mạng nhện nè :LOL::LOL: Về chơi chung quét nhà chung nè :LOL::LOL: Lao công Vi Thảo, đập bụi vào mặt Diệp Thu nè :cool:
Cú cũng thích cái avatar hiện tại nè, vô tình trùng khớp với ý bé ghê :3 mà quét nhà là chơi gì ấy ạ :3
 

Tương Du

An tĩnh đích tiểu nhi đồng ✿Σ( ̄。 ̄ノ)ノ
Thần Lĩnh
Bình luận
292
Số lượt thích
1,363
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Gia Thế
#5
Cú cũng thích cái avatar hiện tại nè, vô tình trùng khớp với ý bé ghê :3 mà quét nhà là chơi gì ấy ạ :3
Là nói chuyện với Lao Công Vi Thảo trên disc Toàn Chức :LOL::LOL:
Cú thi thoảng lên nói chuyện với mọi người cho vui nè :love::love:
 

An Dĩ Duyệt

Kết cỏ ngậm hành, bán manh mua chổi
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
293
Số lượt thích
1,614
Location
Bắc Kinh
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Phương Vương - chính phó Vi Thảo một vạn năm~
#8
Tôi thành fan não tàn của Vương Kiệt Hi và Vi Thảo chắc là vì một đống đồng nhân miêu tả cảnh gia đình hòa thuận, tình cha vĩ đại và đàn con thơ hiếu thảo... /kệ tui, tui tới giờ nói mê nói sảng rồi/
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#9
Anh là một đội trưởng rất tốt.
 

Bình luận bằng Facebook