[Project] The best is yet to come - Mừng sinh nhật Lâm Kính Ngôn 01/05/2020

Trời Sao

Dụng tẫn tâm ta, nâng gót chân người
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
433
Số lượt thích
1,964
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ, Lâm Kính Ngôn
#1
Project chúc mừng sinh nhật Lâm Kính Ngôn
☆ 01/05/1996 - 01/05/2020



cre: Adling.


THE BEST IS YET TO COME.



Lâm Kính Ngôn, tuyển thủ eSports chuyên nghiệp, ra mắt Liên minh vào mùa 2, chơi nghề lưu manh.

Từ mùa 2 đến mùa 8 thuộc chiến đội Hô Khiếu.
Hai mùa 9 và 10 về dưới trướng chiến đội Bá Đồ.
Sau khi Bá Đồ dừng chân ở bán kết mùa 10 thì giải nghệ.


Trong ấn tượng của độc giả, Lâm Kính Ngôn dường như chỉ là một đại thần đã qua thời kỳ đỉnh cao, cả chặng đường mà chúng ta được đồng hành cùng anh luôn bị nhuốm lên một màu sắc ảm đạm.

Thế nhưng,
Những lời cảm thông, những lời nuối tiếc, chúng ta đã nói nhiều rồi.
Từ bây giờ, chỉ cần ghi nhớ những khoảnh khắc rực rỡ nhất của anh, và chúc phúc cho anh là đủ.


Tương lai của anh còn dài lắm.
Cánh cửa với Vinh Quang đã đóng lại, nhưng rất nhiều cánh cửa khác đang mở ra.


Đây chưa phải kết thúc.
Mọi thứ chỉ mới bắt đầu.


Từ bây giờ, hãy chỉ nhìn lại những giây phút huy hoàng nhất.
Từ bây giờ, hãy chỉ dành những lời chúc phúc tốt đẹp nhất.


Chúc cho anh ấy thoải mái cởi bỏ mọi chấp niệm.
Chúc cho anh ấy thuận lợi trên con đường tương lai.
Chúc cho anh ấy may mắn.


Vì điều tốt đẹp nhất hãy còn chưa tới.

The best is yet to come.

Lâm Kính Ngôn, sinh nhật vui vẻ!


☆☆☆



Project sẽ diễn ra trong 5 ngày từ 30/04/2020 tới 04/05/2020.
Tất cả các sản phẩm thuộc project đều sẽ gắn tag [CMSN Lâm Kính Ngôn 2020].
Mời các bạn đón đọc!




LỊCH ĐĂNG BÀI:

30/4/2020:
01/05/2020 - Chúc mừng sinh nhật Lâm Kính Ngôn:
02/05/2020:
03/05/2020:
04/05/2020:


Ngoài các sản phẩm thuộc project, các bạn hãy ghé qua các thread
[PJ Sinh nhật Lâm Kính Ngôn 2019] Đệ Nhất Lưu Manh

Lâm Kính Ngôn - Đại thần không thần
để hiểu rõ hơn về con người anh và chặng đường Vinh Quang của anh nhé.




☆☆☆



Topic luôn mở, hoan nghênh mọi người đón đọc và để lại lời chúc cho anh ngay tại đây.
Tất cả những tấm lòng chân thành nhất đều sẽ được trân trọng!


\( ̄︶ ̄)/



By Trời Sao ☆
 
Last edited:

Cát Tường Tam Bảo

Cống hiến cấp cao
Hội Tự Sát
Team Đánh Thuê
Thần Lĩnh
Bình luận
374
Số lượt thích
1,328
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
muitenbac1
#2
Chúc mừng anh, Đệ Nhất Lưu Manh của toàn cõi Vinh Quang và Liên Minh. :geek::geek::geek: (kiếm cái kiếng 0 độ đeo cho giống anh)
 

Trời Sao

Dụng tẫn tâm ta, nâng gót chân người
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
433
Số lượt thích
1,964
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ, Lâm Kính Ngôn
#3
TỔNG HỢP CÁC TRÍCH ĐOẠN ĐÁNG NHỚ CỦA LÂM KÍNH NGÔN TRONG CHÍNH VĂN - [1]


Đôi lời của người tổng hợp:

"Có lẽ hết mùa giải này, cùng lắm đánh thêm được một năm nữa."

"Chắc chắn sẽ giải nghệ."

"Không còn là lưu manh dũng mãnh của năm đó từ lâu rồi."

Ngay từ lần đầu tiên xuất hiện, Lâm Kính Ngôn đã không còn ở trên đỉnh cao của sự nghiệp. Tên anh gắn liền với những từ ngữ như "trượt trạng thái", "hết dùng được", "sắp giải nghệ."

Như một vị vương giả đã bị soán ngôi.

Thế nhưng bước chân của vị vương giả ấy vẫn chưa ngừng lại.

Con đường của anh vẫn chưa đi hết, vì ngọn lửa khát vọng của anh chưa bao giờ tắt, và khả năng của anh cũng chưa.

Anh ấy không phải chỉ là ánh tà dương buổi xế chiều, le lói, nhạt nhòa.

Lâm Kính Ngôn vẫn đang cháy! Và anh ấy có thể bùng lên mạnh mẽ như những năm tháng còn trên đỉnh cao sự nghiệp.

Hãy cùng tôi nhìn lại một số khoảnh khắc phát huy năng lực đầy rực rỡ của Lâm Kính Ngôn nhé!

☆☆☆

[Rời Hô Khiếu và chuyển nhượng đến Bá Đồ]

Chương 750: Vì quán quân.
Lâm Kính Ngôn rất bất đắc dĩ.

Gã không muốn đi, gã cảm thấy mình còn có thể tiếp tục. Theo đuổi Vinh Quang bảy năm ròng, gã thậm chí chưa một lần bước vào chung kết. Gã biết xung quanh có rất nhiều tuyển thủ như vậy, nhưng người ta là người ta, riêng bản thân gã, Lâm Kính Ngôn rất không cam lòng.

Nhường chức cho người khác, tiếp tục phấn đấu vì đội trong thân phận phó chủ lực? Lâm Kính Ngôn cảm thấy không phải không thể, nhưng điều làm gã cảm thấy lạnh lẽo nhất là, câu lạc bộ dường như không định như vậy.

[...]

Lâm Kính Ngôn nhận được không ít lời mời như vậy, nhưng nhiệt huyết của gã vẫn chưa lụi tàn! Gã không muốn biến mình thành một kẻ tầm thường trong một chiến đội tầm thường không mục đích, thay vì thế, Lâm Kính Ngôn thà vào một đội yếu chót bảng, cố gắng hết sức để giữ vị trí trong Liên minh, cũng có mục đích sống hơn nhiều.

Nhưng nói thì nói vậy, đây không phải thứ Lâm Kính Ngôn muốn. Đến nông nỗi này, giải nghệ có lẽ là con đường tốt nhất.

Lâm Kính Ngôn gần như đã quyết định, nhưng vì một cú điện thoại liền gạt bỏ suy nghĩ lúc trước.

“Đến đây đi! Ở đây có chỗ dành cho cậu.”

Một lời mời bất ngờ gửi đến Lâm Kính Ngôn.

Hàn Văn Thanh, chiến đội Bá Đồ!

Lâm Kính Ngôn chưa từng nghĩ đến, trong những năm tháng cuối cùng theo đuổi Vinh Quang của mình, có thể nhận được lời mời từ một chiến đội đứng đầu như Bá Đồ.

Gã ở Hô Khiếu, mục tiêu mỗi năm đơn giản là vào tứ kết, sau đó cố gắng thắng nhiều nhiều điểm một chút. Nhưng còn chiến đội Bá Đồ? Quán quân Liên minh Chuyên nghiệp mùa thứ tư, một đội lấy quán quân làm mục tiêu thi đấu! Dù là đội trưởng của họ, chủ lực của họ cũng chịu ảnh hưởng của tuổi tác, khốn khổ vì mất dần phong độ, nhưng mục tiêu ấy chưa từng thay đổi.

Đây là một đội ngũ vĩnh viễn không lùi bước. Họ mời chào Lâm Kính Ngôn, tất nhiên không để đem về bày trí, nhất định là có chỗ cần gã. Sau một phút gác điện thoại của Hàn Văn Thanh, Lâm Kính Ngôn liền quyết định xong, gã bấm dãy số mới nãy, kiên định đáp, “Tôi quyết định gia nhập Bá Đồ.”

Chiến đội Hô Khiếu tổ chức lễ đưa tiễn lão tướng một cách long trọng, tỏ lòng biết ơn vì cống hiến nhiều năm qua của gã dành cho chiến đội. Lâm Kính Ngôn là một người tử tế, dù chiến đội cuối cùng quyết định vứt bỏ gã, hắn cũng không oán hận. Sau khi lần lượt bắt tay hết nhân viên lớn nhỏ trong câu lạc bộ, tuyển thủ chuyên nghiệp xém chút đã giải nghệ này, một lần nữa bước lên bước đường theo đuổi vô địch. Bước chân này, gã đi vô cùng sảng khoái.

Trong buổi họp báo của Bá Đồ, Lâm Kính Ngôn nói rõ mình đến Bá Đồ không phải dưỡng lão, gã tin tưởng bản thân có thể cống hiến cho đội, khi chiến đội cần, gã lập tức có thể mặc giáp ra trận.

Câu trả lời của Lâm Kính Ngôn rất khéo. Có thể nghe ra ám chỉ trong lời Lâm Kính Ngôn: Gã không chú ý thân phận của mình ở Bá Đồ, có làm dự bị cũng chẳng sao. Danh vọng của Lâm Kính Ngôn dễ làm người ta gán ghép gã vào vị trí chủ lực. Không ít người mới nghe tin đã đoán già đoán non, không hài lòng với cách làm của Bá Đồ, cho rằng Lâm Kính Ngôn sắp hết thời, vào đội lại được ưu ái, có nhiều cơ hội lên sân, câu lạc bộ mà sắp xếp không tốt, dễ làm mích lòng các tuyển thủ và gây mâu thuẫn nội bộ. Bây giờ Lâm Kính Ngôn nói vậy, rõ ràng là câu trả lời đáp lại những lời đồn kia.

Nhưng Lâm Kính Ngôn có lòng hòa giải, bên Bá Đồ lại chẳng chịu phối hợp. Đội trưởng Bá Đồ Hàn Văn Thanh nói thẳng: “Mùa giải tới Lâm Kính Ngôn sẽ giữ vai trò cực kỳ quan trọng trong đội, câu lạc bộ đang chế tạo nhân vật lưu manh dành riêng cho Lâm Kính Ngôn. Chúng tôi mời cậu ấy gia nhập chỉ có một mục đích duy nhất: Vì quán quân.”

Lời này trái ngược hẳn với câu phát biểu của Lâm Kính Ngôn, nhưng Lâm Kính Ngôn nghe xong tuyệt nhiên không để ý. Nhân vật dành riêng, vì quán quân mà mời đến, từ đây có thể thấy sự coi trọng của Bá Đồ cho gã. Chút băn khoăn trong lòng Lâm Kính Ngôn hoàn toàn biến mất. Từ hôm nay, gã chính là một thành viên của chiến đội Bá Đồ, ở nơi đây, đừng nói là tứ kết, đoạt quán quân cũng còn được!
Chương 751: Tân binh Lâm Kính Ngôn.
Câu lạc bộ Bá Đồ.

Họp báo xong, trong chiến đội tổ chức tiệc mừng chào đón Lâm Kính Ngôn vào đội. Đội trưởng Hàn Văn Thanh và đội phó Trương Tân Kiệt đưa gã đi tham quan một vòng, sau đó dẫn người tới bộ phận nghiên cứu kỹ thuật giới thiệu nhân vật lưu manh đặc biệt chế tạo riêng cho gã.

Nhân vật tên là Lãnh Ám Lôi, điểm kỹ năng 4840. Trang bị hiện tại đã có năm món bạc. Lâm Kính Ngôn xem thuộc tính từng cái, cảm thấy khá hài lòng. Mà những món khác đã lên kế hoạch xong hết, phụ trách bộ phận nghiên cứu kỹ thuật kiên nhẫn bày từng món cho gã xem.

Lại là một hành động thể hiện sự coi trọng của câu lạc bộ với Lâm Kính Ngôn. Mấy lời trước ống kính có khi chỉ dùng để đối phó qua chuyện. Lâm Kính Ngôn là một tuyển thủ lâu năm, nhất định hiểu biết đạo lý này hơn ai hết. Chiến đội Bá Đồ sợ gã lo nghĩ rồi không vui, nên mới cố ý sắp xếp thế này, muốn Lâm Kính Ngôn hoàn toàn yên lòng.

Nhưng có vẻ họ đã làm điều thừa. Lâm Kính Ngôn lúc thấy nhân vật lưu manh câu lạc bộ chế tạo cho mình, cũng không có vẻ mặt nhẹ nhõm an tâm, chỉ để ý trang bị bạc có phù hợp hay không, rồi bắt tay thảo luận những phần chưa làm với người phụ trách. Trong Liên minh hẳn không ai rành về lưu manh hơn Lâm Kính Ngôn. Gã nhanh chóng tập trung nghiên cứu nâng cao thực lực nhân vật, từ đó nâng cao thực lực chiến đội, cống hiến cho chiến đội theo cách của mình.

Hàn Văn Thanh và Trương Tân Kiệt đứng nghe bên cạnh, khẽ nhìn nhau, quyết định không quấy rầy nữa, tự giác chuồn êm ra ngoài. Hai người đều hiểu, lịch trình thăm quan đồ giới thiệu đồ giúp đội viên mới làm quen với đội ngũ đồ thực sự không cần thiết. Lâm Kính Ngôn là tuyển thủ lâu năm, rất nhanh đã thích ứng với hoàn cảnh và nhân vật mới, đỡ tốn công hai người.

Lâm Kính Ngôn nói chuyện đến quên cả thời gian. Được hơn nửa tiếng đồng hồ, mới chợt nhớ ra sự tồn tại của Hàn Văn Thanh và Trương Tân Kiệt. Nhìn quanh lại chẳng thấy bóng hai người đâu. Còn đang thắc mắc, người phụ trách lại moi ra phần tư liệu mới, kéo Lâm Kính Ngôn nói tiếp. Trưởng phòng nghiên cứu kỹ thuật Dương Ly của Bá Đồ là một người say mê công việc, có thể cày suốt ngày đêm không ngủ nghỉ. Nói chuyện với Lâm Kính Ngôn nửa tiếng giúp hắn ngộ ra được nhiều điều, sâu sắc cảm nhận được danh hiệu lưu manh số một quả nhiên danh bất hư truyền, sao có thể dễ dàng thả Lâm Kính Ngôn đi được!

Lâm Kính Ngôn nghĩ, Hàn Văn Thanh và Trương Tân Kiệt không nói tiếng nào đã đi mất, phỏng chừng do không muốn làm phiền, tạo điều kiện cho gã thảo luận trang bị, liền sảng khoái nhận lời. Lâm Kính Ngôn vừa vào Bá Đồ, ngày đầu tiên đã vùi đầu vào bộ phận nghiên cứu kỹ thuật làm việc.

Chỉ bấy nhiêu đây đã nhìn ra sự phóng khoáng của câu lạc bộ Bá Đồ. Nếu là mấy câu lạc

bộ bủn xỉn khác, nghiên cứu trang bị đều giấu giấu giếm giếm, dù là tuyển thủ nhà cũng không cho biết nhiều. Dù sao tuyển thủ đâu có cố định, lỡ ngày mai chuyển sang đội khác, hay giải nghệ, rồi đem tư liệu mật của chiến đội rao ra ngoài thì sao? Mấy thứ này có ký hợp đồng bảo mật cũng chẳng an tâm được.

Lâm Kính Ngôn có chuyện để làm, không rảnh chú ý thị phi chuyển đội, càng không biết bản thân đã vô tình liên lụy đám người Diệp Tu mất ăn mất ngủ.

[Bán kết mùa 9, Bá Đồ vs Vi Thảo]

Chương 1073: Lão tướng và tân binh
Nếu chẳng may một sơ hở nhỏ nào xảy ra, lập tức sẽ có một bóng người khác xuất hiện lấp vào. Lãnh Ám Lôi, là Lãnh Ám Lôi của Lâm Kính Ngôn. Nếu bàn về danh tiếng, Lâm Kính Ngôn có lẽ hơi yếu thế trong bốn đại thần Bá Đồ. Bàn về thực lực, anh cũng là người trượt trạng thái rõ nhất, bị tân binh hậu bối vượt mặt. Ở Bá Đồ, anh đã không còn đóng vai trò con át chủ bài chiến lược nữa. Ấy thế mà lúc này, Lâm Kính Ngôn lại đánh tự do hơn. Khi có sự che chắn từ đấu pháp Bách Hoa của Trương Giai Lạc, anh sẽ núp trong đó lén ném gạch vô đầu đối thủ. Khi Đại Mạc Cô Yên của Hàn Văn Thanh gặp trở ngại, anh cũng có thể lập tức biến thành một tay đấm hổ báo và bá đạo. Đặc điểm dễ thích ứng với nhiều loại phong cách đánh của nhân vật lưu manh đã được tay lão làng nhiều năm chìm đắm trong nghề là Lâm Kính Ngôn phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.

[Lượt thi đấu thứ 4 mùa 10, Hưng Hân vs Bá Đồ]

Chương 1176: Không xong rồi
Mình sẽ thua sao?

Ý nghĩ đó khó tránh hiện lên trong đầu anh. Một khi thua trận, đám truyền thông, phóng viên, bọn bình luận, người chơi, bất cứ ai cũng tự cho mình cái quyền chỉ trích rằng anh đã già, đúng chứ?

Tôi cần mấy người lắm lời ư? Trạng thái tôi thế nào, tôi không biết? Già? Già cái đầu mấy người! Anh đây còn chưa tới 30 cái xuân xanh đâu, ok?

Tính cách Lâm Kính Ngôn khá hòa nhã, thường không bật lại những khiêu khích hoặc nghi vấn ngoại giới đặt ra, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc anh không có cách nghĩ của riêng mình. Lâm Kính Ngôn cảm thấy mình vẫn ngon lành cành đào lắm, dư sức đánh tiếp lắm chứ.

Có ngon thật không? Hay chỉ là... chỉ là không cam tâm mà tự nhủ lòng thế thôi? Đôi khi Lâm Kính Ngôn cũng chẳng rõ, anh chỉ tin vào trực giác của mình trong mỗi trận đấu.

Trận hôm nay rất khó khăn, nhưng không phải do vấn đề tuổi tác.

Thật sự không có sơ hở gì để lợi dụng ư?

Lâm Kính Ngôn chưa chịu bỏ cuộc. Anh vẫn cố động não bằng kiến thức và kinh nghiệm Vinh Quang tích lũy hơn tám năm của mình.

Khói dày, khói đặc, khói nồng...

Những nơi bị bậc thầy pháo súng nã pháo, đâu đâu cũng đầy khói.

Mà hướng gió của bản đồ...

Lâm Kính Ngôn quan sát thật kỹ, không bỏ sót bất kỳ chi tiết nhỏ nào. Sau lưng anh, tiếng đạn pháo liên tục nổ vang. Tô Mộc Tranh truy đuổi rất sát sao.

Lâm Kính Ngôn khiển Lãnh Ám Lôi băng xuyên làn khói. Bóng người Lãnh Ám Lôi bị che khuất trong đó chẳng khác gì hiệu ứng Đạn Khói cả.

Tô Mộc Tranh vội vàng điều chỉnh vị trí của Mộc Vũ Tranh Phong.

Nếu di chuyển phía này, hai điểm nối nhau... Lâm Kính Ngôn tính toán, tiếp tục cho Lãnh Ám Lôi cất bước.

Vẫn mất dấu?

Tô Mộc Tranh khiển Mộc Vũ Tranh Phong mở rộng góc đứng, nhưng vẫn không thấy Lãnh Ám Lôi đâu.

Bước kế tiếp có thể đi qua đây... Bị nổ nát một nửa rồi, hơi thấp, nếu ngồi xổm xuống... sẽ lòi đầu ra. Tiếc thật, mình không có Trượt Đất của bọn chơi súng! Thôi ok, xa xỉ tí đi vậy...

Không có bất kỳ mục tiêu nào trước mặt nhưng Lãnh Ám Lôi đột nhiên ra chiêu Bá Vương Liên Quyền. Đó là kỹ năng đè người khác xuống đất mà đấm điên cuồng, dĩ nhiên sẽ có động tác lao tới. Động tác ấy giúp Lãnh Ám Lôi nằm rạp người, qua được nửa bức tường thấp.

Tiếp nữa, qua bên kia...

Lâm Kính Ngôn thận trọng suy tính từng bước.

Tô Mộc Tranh ngạc nhiên vì không tìm thấy tung tích Lãnh Ám Lôi. Sao anh ta có thể biến mất ngay dưới mắt mình như thế? Cô mò chẳng ra manh mối, chỉ đành tìm kiếm khắp nơi.

Khán giả là những người đang nắm manh mối trong tay. Góc nhìn thượng đế cho họ biết Lãnh Ám Lôi đang đi vòng ra sau, nhưng không phải ai cũng biết vì đâu tuyến đường Lâm Kính Ngôn chọn lại không bị Tô Mộc Tranh phát hiện. Bởi cho dù màn hình lớn trong nhà thi đấu đang hiển thị góc nhìn của Tô Mộc Tranh, nhưng nếu thiếu khả năng dựng hình bản đồ trong đầu, họ sẽ rất khó mường tượng logic sự việc.

Lâm Kính Ngôn kiên trì mở lối đi vòng, và anh đã thành công.

Khắp nhà thi đấu đều wow. Fan sân nhà bị Lâm Kính Ngôn truyền tải cảm xúc, còn fan Bá Đồ thì hò hét như trúng độc đắc.

Kỳ thực, thành công đi vòng và hoàn thành một cú đánh lén từ phía sau lưng cũng chưa chắc có thể rút ngắn cách biệt quá xa giữa Lâm Kính Ngôn và Tô Mộc Tranh, vì anh đã rơi vào thế bị động quá lâu từ lúc đầu game. Lâm Kính Ngôn biết rất rõ điều đó, nên anh càng thêm quý trọng cơ hội khó có này. Anh cẩn thận đến cực điểm, khẽ khàng tiến lên.

Tập Kích Gối Cường Lực!

Cuối cùng Lâm Kính Ngôn phát động tấn công. Lãnh Ám Lôi đã biến mất khá lâu khỏi tầm nhìn của Tô Mộc Tranh bỗng dưng xuất hiện sau lưng cô, đầu gối húc thẳng vào giữa lưng Mộc Vũ Tranh Phong, tay phải thó sẵn cục gạch, húc xong quăng gạch ngay. Mộc Vũ Tranh Phong tụt máu, choáng váng.

Liên kích bắt đầu!

Một hit, hai hit, ba hit...

Hệ thống nhảy số. Lâm Kính Ngôn đánh rất chắc tay. Độ chính xác trong thao tác của các lão tướng thường rất cao, tuy chậm nhưng mà vững.

Chỉ bằng liên kích được tính bởi hệ thống, khó ai có khả năng cho đối thủ chết ngay trong một đợt tấn công. Tuyển thủ chuyên nghiệp vs người chơi thường còn được, chứ tuyển thủ vs tuyển thủ không có ngoạn mục vậy đâu. Thế nên mới có sự tồn tại của cái gọi là ngụy liên. Khi thế tấn công liền mạch, tác dụng của ngụy liên không phải dạng vừa.

Trình ngụy liên của Lâm Kính Ngôn là dạng rất không vừa. Liên kích đã gián đoạn hai lần, nhưng đều được nối tiếp bởi những ngụy liên vô cùng tinh tế, khiến thế tấn công kéo dài.

[...]

Tô Mộc Tranh xuống sân, vẫy tay chào khán giả.

Lâm Kính Ngôn xuống sân, gượng cười.

Lần này nếu bị châm chọc, anh khó thể nào phản bác.

Mình thật sự hết xài được rồi sao?

Lâm Kính Ngôn ngẩng đầu nhìn bảng tỉ số trên cao. Bá Đồ 0, Hưng Hân 1.

Chỉ mới 1 điểm.

Có cách biệt lắm đâu chứ!

Còn sớm lắm! Lâm Kính Ngôn bỗng nghĩ thông. Nếu liên kích vừa nãy có sơ hở, thì lần sau chú ý hơn là được! Làm sao khắc phục sơ hở, nó sẽ gây ảnh hưởng thế nào khi gặp nghề khác, có nên yêu cầu đồng đội phối hợp trong đấu team...

Về nhà phải nghiên cứu thật kỹ!

Vừa đi vừa nghĩ, Lâm Kính Ngôn về đến hàng ghế tuyển thủ.

"Di chuyển không tệ." Trương Giai Lạc khen hắn.

"Ha ha!" Lâm Kính Ngôn cười. Yep, đoạn di chuyển đó thật sự rất khá. Mất cái này được cái khác mà! Giả sử lúc nãy combo tốc độ không sơ hở, chắc gì có pha di chuyển đẹp thế được?
[Lượt thi đấu thứ 23 mùa 10, Bá Đồ vs Hưng Hân]
Chương 1308: Ai mới có áp lực
"Đương nhiên tôi sẽ cố hết sức." Lâm Kính Ngôn nói. Đều là lão tướng, họ không cần che giấu tâm trạng. Đánh Diệp Tu rất khó, Lâm Kính Ngôn nghĩ sao nói vậy. Người ta có thể cảm thấy anh thiếu nhiệt, thiếu hăng máu, nhưng hương vị lắng đọng đến từ năm tháng ở anh, cũng là thứ mà các thiếu niên trẻ trung không cách nào có được.

[...]

Con người anh không hăng tiết, cũng không bá khí gì gì. Bấy nhiêu năm sống với danh hiệu đại thần, nhưng anh không thuộc nhóm đại thần đứng đầu nhất. Không quá cao, không quá thấp, Lâm Kính Ngôn cho người ta một cảm giác lửng lửng lơ lơ. Anh cứ thế mà đi dần đến cuối con đường của đời đánh giải. Anh vốn đã nghĩ, có lẽ mình sẽ kết thúc một cách thanh thản. Thế rồi, anh bị chiến đội ruồng bỏ.

Sau đó Lâm Kính Ngôn nhận lời mời từ Bá Đồ. Ba thằng già của giới tuyển thủ chuyên nghiệp gặp nhau giữa chiến đội khí phách nhất, nhiệt huyết nhất toàn Liên minh này.

Giành quán quân?

Kỳ thực Lâm Kính Ngôn không ngờ đâu, rằng mình sắp đi đến cuối đường, lại bất ngờ bị kéo đi giành quán quân. Ở Bá Đồ, bên cạnh các đồng đội mới, trái tim tranh thắng đã sắp hao mòn của anh đột nhiên thức tỉnh.

Họ đánh một mùa giải oanh oanh liệt liệt, để rồi bi tráng ngã gục ở bước cuối cùng. Vô số người vì các anh mà tiếc nuối. Bản thân Lâm Kính Ngôn cũng không ngoại lệ. Thời khắc đó, anh thật sự đã có ý nghĩ giải nghệ. Nhưng bên cạnh anh, một "thằng già" hơn anh mấy tháng tuổi, trong cuộc họp báo sau trận thua ướt đẫm máu thương, đã ưỡn lưng thẳng tắp, nói năm sau đánh tiếp.

Già hơn cả anh, Hàn Văn Thanh vẫn chưa từng bỏ cuộc!

Cầm bốn á quân, Trương Giai Lạc vẫn chưa từng bỏ cuộc!

Với cả cái tên Diệp Tu kia nữa, từ tiệm net chắp vá nên một chiến đội, đạp đầu đội mẹ Gia Thế, hung hăng mà quay về, khí thế mà quay về!

Không một ai bỏ cuộc, sao mình có thể là kẻ đầu tiên bước lùi?

Lâm Kính Ngôn ở lại, ôm giấc mộng quán quân cũ, bắt đầu con đường nỗ lực mới.

[...]

Quân Mạc Tiếu xoay người, quét đạn khắp một vòng, bắn cho đất đá xung quanh văng lên tung tóe đủ 360 độ. Chỗ Lãnh Ám Lôi núp, một viên đạn nổ ngay sát bên mà Lâm Kính Ngôn không mảy may khiển nhân vật nhúc nhích. Sức phán đoán của anh quả thật rất đáng sợ.

[Lượt thi đấu thứ 26 mùa 10, Bá Đồ vs Hô Khiếu]

Chương 1317: Chỉ có chiến thắng
Vào phòng thi đấu, Lâm Kính Ngôn dẹp sạch mọi cảm xúc dành cho Hô Khiếu. Nay anh đã là một thành viên chiến đội Bá Đồ, dù đối mặt bất kỳ đối thủ nào, nhiệm vụ hàng đầu của anh là phải chiến thắng.

Có điều khi vào trận, khiển nhân vật đi vòng ra khu vực gần giữa bản đồ, và bóng dáng lưu manh Đường Tam Đả xuất hiện trong tầm nhìn, Lâm Kính Ngôn vẫn không khỏi nhói lòng.

Nhiều lúc, anh hâm mộ Trương Giai Lạc lắm.

Hắn chuyển đến chiến đội Bá Đồ, nhưng không bị chia cách với nhân vật mình cầm.

Nhân vật là tài sản của chiến đội, Lâm Kính Ngôn dĩ nhiên hiểu rõ. Nhưng bảy năm hợp tác, anh đã sớm cảm thấy Đường Tam Đả và mình là một. Trên thực tế, nhân vật lưu manh Lãnh Ám Lôi do chiến đội Bá Đồ build riêng cho anh rất tốt, không kém bao nhiêu so với Đường Tam Đả. Thậm chí để thích nghi với phong cách của anh, Lãnh Ám Lôi hiện tại càng lúc càng giống với Đường Tam Đả ngày xưa.

Nhưng giống đến mấy, cũng không phải bản thể.

Không phải chỉ bởi cái tên. Tình cảm vun đắp với nhân vật sau nhiều năm hợp tác, Lâm Kính Ngôn khó thể đặt lên một nhân vật khác chỉ vì thuộc tính giống. Tuyển thủ mới hiện nay có lẽ sẽ không hiểu nổi việc này. Nếu đổi cho chúng một nhân vật mạnh hơn, thích hợp hơn, chúng chắc chắn sẽ sung sướng lắm.

Cuối cùng, vẫn đi đến bước này.

Lâm Kính Ngôn thầm thở dài. Từ ngày rời Hô Khiếu, anh đã nghĩ nếu có một ngày mình phải đối mặt với Đường Tam Đả, ngày đó sẽ thế nào. Trận lượt đi chỉ gặp trong phần đoàn đội, hai bên mười người lăn xả vào nhau nên cảm giác không quá rõ rệt. Còn hôm nay, trên sàn đấu solo, cả thế giới như thu gọn lại chỉ còn mình anh và Đường Tam Đả, Lâm Kính Ngôn thật ngổn ngang trăm mối.

Đường Tam Đả rảo một vòng quanh vị trí đang đứng. Dường như đoán được Lâm Kính Ngôn sẽ chọn cách di chuyển chiến thuật, Đường Hạo đang kiểm tra thật kỹ mọi khu vực xung quanh.

Lâm Kính Ngôn dõi mắt quan sát hắn. Anh chậm rãi, cẩn trọng khiển Lãnh Ám Lôi nhích người theo chuyển động của Đường Tam Đả.

Đúng chỗ rồi!

Lâm Kính Ngôn chỉ chờ lúc này. Lãnh Ám Lôi vung tay, một chiếc Châm Gây Tê bay ra.

Đánh lén gì đơn giản thế? Mọi người đều nghĩ.

Cơ mà trúng!

Châm Gây Tê tuy không gây tiếng động, nhưng Đường Hạo đang chuyển góc nhìn của Đường Tam Đả liên tục, sao có thể phạm sai lầm ấu trĩ để quên góc chết được? Hắn là đại thần hạng A cơ mà!

Bất ngờ thay, hắn thật sự không phát hiện Châm Gây Tê. Cú đánh lén siêu cấp đơn giản của Lãnh Ám Lôi đã trúng vào Đường Tam Đả.

Lãnh Ám Lôi nhảy khỏi chỗ núp.

Đây là một bản đồ có thời tiết cực đẹp. Dưới ánh nắng rực rỡ, chiếu lên mặt đất thành từng đốm loang lổ, Lãnh Ám Lôi phóng nhanh về phía Đường Tam Đả. Bóng anh lấp loáng không ngừng. Đường Tam Đả dính tê liệt từ Châm Gây Tê, không cách nào nhúc nhích, ăn ngay Ném Cát vào mặt.

Sau tê liệt là mù, một đống debuff dán trên người, Đường Hạo có trình cao hơn nữa cũng không đỡ nổi thế tấn công đến từ một cao thủ đầy kinh nghiệm như Lâm Kính Ngôn. Sau mù lại tới choáng váng, một tràng liên kích khác đổ xuống. Đánh đến khi hết thể đánh tiếp, Lâm Kính Ngôn không tham lam, anh cho Đường Tam Đả ngã sấp mặt rồi chạy trốn.

Đường Hạo bực rồi nha. Đợt công kích vừa rồi là wtf? Châm Gây Tê ở đâu ra thế này? Cây HP đã mất 1/4, hắn vẫn chẳng hiểu gì cả.

Tiếc cho Đường Hạo, vì hắn không có góc nhìn đa chiều như khán giả xem tivi hoặc trên khán đài, cũng không được chiếu lại. Khán giả vốn cũng không rõ vì sao Đường Hạo không phát hiện Châm Gây Tê từ đâu bắn tới, nhưng khi tổ ghi hình chuyển góc nhìn thành của Đường Tam Đả và chiếu lại nhiều lần, họ mới nhận ra rằng, tích tắc đó, thật sự không có chiếc châm nào xuất hiện trong tầm nhìn hắn cả.

Châm Gây Tê ở đâu?

Xem kỹ hơn từ mọi góc nhìn, người ta mới thấy hướng bay lạ lùng của nó.

Ánh nắng, và bóng râm!

Lâm Kính Ngôn đã chọn một vị trí để Châm Gây Tê bắn ra từ một hướng có ánh nắng và bóng râm đan xen. Vì thế, Châm Gây Tê như hoàn toàn biến mất khỏi tầm nhìn Đường Tam Đả.

Đây là việc có thể làm được trong Vinh Quang?

Toàn bộ khán giả há hốc mồm.

Nếu dùng "kiến thức sâu rộng vô bờ bến" để miêu tả về một game online thì có hơi kỳ, đến cả êkip phát triển game cũng khó thể thiết kế ra từng ấy chi tiết. Nhưng giới tuyển thủ chuyên nghiệp, những người đứng trên đỉnh cao Vinh Quang, đã không ngừng đào sâu tìm hiểu mọi chi tiết nhỏ nhất trong trò chơi, và rồi tạo nên những thứ mà êkip phát triển cũng phải tròn mắt bái phục.

Việc này Đường Hạo biết không?

Nhìn Đường Tam Đả nhảy bật dậy một cách tức giận, mọi người bỗng thấy tội nghiệp hắn. Cảm giác vừa vào game đã bị đè ra đánh sấp mặt khó chịu lắm nhỉ?

Đường Tam Đả điên cuồng di chuyển. Chiếc Châm Gây Tê từ đâu chích trúng mình khiến Đường Hạo rất mông lung, không dám khiển Đường Tam Đả đứng yên tại chỗ nữa. Hắn rảo nhanh bốn phía, vẫn không tìm được Lãnh Ám Lôi.

Chơi zâm! Lại là chơi zâm!

Đường Hạo cắn răng. Tình hình chiến đội Hô Khiếu hiện nay khá tệ, khi ngoại giới đang ào ạt chỉ trích việc họ từ bỏ đấu pháp chơi zâm cũ. Đường Hạo chỉ mong có thể sớm ngày chứng minh rằng đấu pháp đội mình đang sử dụng mạnh hơn chơi zâm nhiều, nhưng bây giờ, hắn lại bị đối thủ solo đánh cho hết thấy mặt trời, bằng chơi zâm. Đã vậy, người này còn là Lâm Kính Ngôn, người cầm Đường Tam Đả ngày trước, tên già đã bị chính hắn lấy hạ khắc thượng trên sàn đấu All-Stars.

"Chỉ biết núp!" Đường Hạo không cam tâm, chat lên kênh chung. Kỳ thực hắn không phải một tuyển thủ thích giao lưu bằng chữ khi đánh. Hắn thích dùng nắm đấm hơn cơ! Nhưng tìm mãi không thấy đối thủ đâu, bực lắm chứ đùa!

"Núp là một thủ đoạn để chiến thắng." Lâm Kính Ngôn trả lời.

"Xem anh núp được bao lâu." Đường Hạo nói.

"Cậu lo cẩn thận đi thì hơn." Lâm Kính Ngôn đáp.

Đường Tam Đả tiếp tục di chuyển không ngừng, tìm kiếm Lãnh Ám Lôi. Lãnh Ám Lôi ở đâu? Dưới sự lùng sục cường độ cao của Đường Hạo, Lâm Kính Ngôn cũng không dễ trốn cho lắm. Có điều, bản đồ này anh thuộc như lòng bàn tay. Cần phải nói ư? Nếu không, sao có thể làm được hành động khó tin khi nãy?

Đường Hạo tìm đằng Đông, soát đằng Tây, mãi mà chẳng thấy ai, trong khi Lâm Kính Ngôn đã lần thứ hai chọn xong vị trí. Châm Gây Tê đã cầm trên tay, Lãnh Ám Lôi chỉ chờ cơ hội! Lần này Đường Hạo cho Đường Tam Đả di chuyển liên tục, không dễ ra tay như lần trước.

Tuy nhiên, góc nhìn Lãnh Ám Lôi lúc này lại không khóa vào Đường Tam Đả. Anh đang chờ, chờ Đường Tam Đả tự mình xuất hiện.

Đánh!

Châm Gây Tê bắn ra, Đường Tam Đả chuyển góc nhìn, rõ ràng đã bao quát hướng châm bay tới. Thế nhưng...

Khán giả trong nhà thi đấu ngửa cổ dõi theo màn hình lớn. Góc nhìn Đường Tam Đả đang chỉ vào phương hướng Châm Gây Tê, nhưng một bức tường chắn ngang che mất chiếc châm be bé, đến khi Đường Tam Đả quay đầu đi, thì trúng châm.

Pha đánh đập đầu game tái diễn.

Đường Hạo nổi điên, nhưng rồi làm được nhau? Tâm trạng người điều khiển đâu thể xóa đi debuff trên nhân vật? Lâm Kính Ngôn lặp lại tràng liên kích cũ, đánh một cách cực kỳ chắc tay, con mồi không cách nào tìm thấy khoảng trống xoay sở.

HP Đường Tam Đả lại mất thêm 1/4, chỉ còn nửa cây, mà Lãnh Ám Lôi một giọt máu cũng chẳng đổ. Bộp bộp bộp, tròng mắt khán giả rớt đầy đường!

Cứ cho là Hô Khiếu hiện nay gặp vấn đề với đấu đoàn đội đi, thì thành tích đấu cá nhân vẫn rất ổn. Trình cá nhân giữa Đường Hạo và Lâm Kính Ngôn, hai thế hệ đệ nhất lưu manh mới và cũ, đã sớm phân cao thấp ở Ngôi Sao Cuối Tuần hai năm trước. Mọi người đều thấy rất rõ, trình Đường Hạo vượt Lâm Kính Ngôn rồi.

Nhưng cái trình đó, xét ra cũng chỉ là kỹ thuật thao tác. Khâu này, lão tướng chắc chắn không thể tranh hơn thua với tân binh nổi. Song, trận đấu đêm nay, Đường Hạo có cơ hội nào show trình kỹ thuật vượt trội hơn của mình không?

Đách. Đách có.

Hai lần bị Châm Gây Tê tập kích đều là ném phát dính ngay, nhân vật ăn debuff không thể điều khiển, muốn show kỹ thuật gì được?

Lâm Kính Ngôn lợi dụng địa hình, không tốn một giọt máu đã cho nửa cây HP Đường Tam Đả đi đứt. Nếu đó không phải sự thật trước mắt, liệu có ai tin rằng trận solo này sẽ diễn ra như vậy?

Đường Tam Đả ngã lăn ra đất tập hai. Điên cuồng bò dậy, hắn bỗng phát hiện Lãnh Ám Lôi không trốn mất. Anh đang đứng đó, ngay trước mặt hắn.

"Sao không chạy?" Đường Hạo cắn răng nói. Hắn gấp gáp lao lên cướp quyền chủ động, nhưng Lãnh Ám Lôi đã nhanh tay hơn. Anh không chạy, anh ở lại đánh tiếp!

"Ngon lắm, đến đây!" Đường Hạo bắt đầu high. Hai lần bị thông khiến hắn bực tức lắm, giờ thấy Lâm Kính Ngôn muốn chơi chính diện, hắn phấn khích đừng hỏi.

Đánh kiểu này, mình sợ à?

Hai nhân vật lưu manh vung nắm đấm, lao vào nhau.

Bàn về trình kỹ thuật, quả thật Đường Hạo mạnh hơn. Chơi đôi công, chơi cứng không cho Lâm Kính Ngôn chút lợi ích nào.

Thế nhưng, người sau đó ngã xuống vẫn là Đường Tam Đả. Lần này hắn đã không gượng dậy được nữa, bởi HP hắn đã về 0.

"50% HP mà còn không dạy được cậu, thì tôi thật sự nên giải nghệ rồi." Nhìn Đường Tam Đả nằm trên mặt đất, Lâm Kính Ngôn để lại một câu cuối cùng.

Lãnh Ám Lôi còn 17% HP. Đường Hạo cầm 50% HP lấy đi 83% của anh. Rất mạnh, rất bá, không hổ là đệ nhất lưu manh.

Nhưng, hắn vẫn là kẻ thua.

Tiếng pháo tay trong nhà thi đấu, là dành cho Lâm Kính Ngôn. Tuy anh đã không còn là đệ nhất lưu manh, không còn lọt vào top Ngôi Sao, vầng hào quang đại thần cũng đang dần tắt, nhưng, anh chính là người thắng.

Trên sàn đấu Vinh Quang này, bất luận tiếng tăm hay kỹ thuật, đều có thể lớn hơn chiến thắng được sao?

Chỉ có chiến thắng mới là chân thực nhất. Trình kỹ thuật cao đến đâu, không thắng cũng có ích gì?
Chương 1318: Thắng thua
Lâm Kính Ngôn về đến hàng ghế tuyển thủ, đón nhận lời chúc mừng thắng lợi từ đồng đội. Trong mắt nhiều người, đánh bại Đường Hạo chắc Lâm Kính Ngôn sướng lắm, vì báo được thù mà. Nhưng, Lâm Kính Ngôn trông chẳng có vẻ high gì. Vị tuyển thủ xưa nay nổi tiếng ôn hòa, lễ độ này chỉ mỉm cười, về chỗ ngồi.

Bên phía Hô Khiếu?

Anh không nhìn qua đó nữa.

Anh hoài niệm quá khứ, hoài niệm Đường Tam Đả vốn thuộc về mình, nhưng quá khứ rốt cuộc đã là quá khứ. Anh hôm nay đã ở bên kia con dốc sự nghiệp, nhưng con đường đang đi vẫn chưa đến điểm cuối, anh vẫn còn tương lai.

Tương lai của mình nằm ở đây. Lâm Kính Ngôn nắm chặt thẻ tài khoản Lãnh Ám Lôi trong tay, thầm nói với bản thân.

[Bán kết mùa 10, Bá Đồ vs Hưng Hân, hiệp 1]

Chương 1507: Không ai chịu ra tay trước
Góc nhìn Âm 9 Độ xoay chuyển liên tục. Vốn sở hữu trình di chuyển chọn điểm cực cao, y rất giỏi nhìn nhận những vị trí thích hợp quấy rối đội hình. Tuy nhiên, sau pha tập kích một mũi tên bắn hai con chim quá zâm vừa rồi của Phương Duệ, Tần Mục Vân hơi mất tự tin.

"Đừng hoảng!" Kênh chat Bá Đồ bỗng nhảy lên dòng chữ từ Trương Tân Kiệt. Hắn nhìn ra tâm trạng lo âu của Tần Mục Vân. Chiến đội Bá Đồ hầu hết là lão tướng thân trải trăm trận, ai ngờ lọt vào một tân tướng hơi ít kinh nghiệm, lập tức bị Phương Duệ làm rối tinh thần.

"Để tôi." Có người tiếp lời.

Lãnh Ám Lôi của Lâm Kính Ngôn thình lình chạy về phía Âm 9 Độ. Mũi đột phá Tam Tướng Hợp Thể tạm thời tách ra. Hai tướng Đại Mạc Cô Yên và Bách Hoa Liễu Loạn đã đủ truy sát Mộc Vũ Tranh Phong, trong khi một mình Âm 9 Độ phải xử lý cả Quân Mạc Tiếu và Hải Vô Lượng thì quá khó. Lâm Kính Ngôn quả quyết chạy sang cứu viện. Phương Duệ là người mà hắn hiểu rõ như lòng bàn tay, Lãnh Ám Lôi chỉ xoay nhẹ góc nhìn, liền khóa chặt một vị trí.

Quả nhiên Hải Vô Lượng đang ở vị trí đó.

Phương Duệ bó tay. Này thì bạn chí cốt! Đưa bạn vào tròng mau lắm!

Đang chuẩn bị vận khí, Hải Vô Lượng chỉ đành bỏ tay xuống, cẩn thận quan sát cục diện.
Chương 1513: Bên nào cũng kiên quyết
"2 giờ, 11 giờ!"

Kênh đoàn đội Bá Đồ đột nhiên nhảy lên một dòng chat, không phải từ người vẫn luôn chỉ huy mà là Lâm Kính Ngôn!

2 giờ và 11 giờ là cách định vị theo đồng hồ. Thấy Lâm Kính Ngôn báo tin, người Bá Đồ lập tức khóa góc nhìn và lao đến hai hướng kia.

Bản thân không phải chỉ huy, Lâm Kính Ngôn lại báo vị trí vào đúng lúc này, ắt phải có lý do riêng.

Đại Mạc Cô Yên cắt sang hướng 2 giờ, Bách Hoa Liễu Loạn chặt về phía 11 giờ.

Hai người nhanh chóng phát hiện mục tiêu cần nhắm đến.

Hải Vô Lượng!

Hải Vô Lượng của Phương Duệ.

Bằng sự hiểu biết với cựu đồng đội, Lâm Kính Ngôn tìm được thời cơ tóm hắn. Hàn Văn Thanh và Trương Giai Lạc không nghi ngờ mảy may với phán đoán của anh, hành động cực kỳ dứt khoát khiến Phương Duệ bị vây giữa ba người.

Tam Tướng Hợp Thể!

Combo tam tướng vào thế.

Lâm Kính Ngôn là người hiểu phong cách đánh của Phương Duệ nhất. Chơi zâm cấp thánh, không phải ai cũng đuổi kịp mạch não của hắn. Vì thế trên chiến trường đoàn đội, Phương Duệ thường tách đội đi riêng. Lâm Kính Ngôn nắm quá rõ điều này nên đã chờ đợi một thời cơ chuẩn xác, bố ráp Hải Vô Lượng trong lúc người Hưng Hân không kịp trợ giúp vị tướng đi lẻ.

Chạy qua cứu sau? Cũng được, nhưng Hải Vô Lượng đang bị bao vây, Hưng Hân muốn cứu thì phải gạt bỏ kế hoạch rút lui của mình. Đã vậy, có thoát nhanh hay không cũng là vấn đề. Đây chính là chỗ dở của việc rút quân theo đội, bởi một người bị tóm là cả đội chịu liên lụy.

Tam tướng Bá Đồ lạnh lùng xuống tay focus Hải Vô Lượng.
[Bán kết mùa 10, Bá Đồ vs Hưng Hân, hiệp 2]

Chương 1519: Lâm Kính Ngôn thiếu sáng suốt
Nghề lưu manh có thể đánh gần, cũng có thể đánh xa, muốn áp chế thì áp chế, muốn bùng nổ sát thương thì bùng nổ sát thương, là một nghề vô cùng linh hoạt và đa dạng. Lúc trước, Phương Duệ là đồng bọn quan trọng nhất, tin cậy nhất trong đời đánh giải của Lâm Kính Ngôn. Để hợp tác với hắn, Lâm Kính Ngôn từng thay đổi phong cách cá nhân. Đó là thời điểm anh đã bước qua con dốc bên kia sự nghiệp, chứ thực tế những năm đầu, Lâm Kính Ngôn là dạng tướng lăn xả chính diện.

Đường Tam Đả!

Người cầm một nhân vật có cái tên như thế, sao sẽ là một kẻ luồn lách rụt rè, chơi trò mèo hay xài trick vặt?

Lâm Kính Ngôn của ngày đó là ai? Là người truy đuổi bước chân thiên tài. Muốn bước cùng bước chân với họ, muốn rong ruổi trên cùng chiến trường với họ, Lâm Kính Ngôn không chấp nhận thể hiện dù chỉ một chút e sợ hay khiếp nhược. Cho dù bại trận, cũng phải thẳng lưng, cũng không khuỵu gối!

Bây giờ ngẫm lại, số lần bại trận thật quá nhiều. Nhưng, anh chưa bao giờ biết lùi bước!

Dẫu ngày sau đã thay đổi phong cách, từ bỏ lối đánh trực diện xông pha, nhưng đó hoàn toàn không phải trốn tránh. Tham vọng, anh cũng có như ai. Vì chiếc cúp quán quân tha thiết ước mơ kia, anh dám đánh đổi tất cả nỗ lực. Vì quán quân, muốn Lâm Kính Ngôn quay về điên cuồng chiến đấu như Đường Tam Đả ngày đầu, anh cũng có thể!

Lan Sơn Hổ!

Song Nguyệt Nha!

Nỗi Đau Của Sẹo!

Phụt! Một đốm máu đỏ rực văng tung tóe, Quân Mạc Tiếu tăng tốc bứt ra với vai phải đẫm máu.

"Ồ, Đường Tam Đả... Đã lâu không gặp." Diệp Tu nói.

"Biết sợ chưa?" Lâm Kính Ngôn như hóa thân thành Diệp Tu, chat những lời Diệp Tu hay chat. Lãnh Ám Lôi tiếp tục lao lên!

Đường Tam Đả mà Diệp Tu nói đến hoàn toàn không phải nhân vật lưu manh của chiến đội Hô Khiếu mà Đường Hạo đang cầm. Nó là một kỹ thuật ngày xưa Lâm Kính Ngôn thường dùng, tạo thành từ combo ba hit toàn kỹ năng lưu manh. Vì combo có ba hit, vừa khéo tương ứng với chữ "Tam" trong tên của Đường Tam Đả anh cầm, chiến đội bèn lấy làm mánh PR, bảo rằng hai thứ có liên hệ mật thiết với nhau từ đầu.

Có điều về sau, Vinh Quang phát triển vùn vụt như tên lửa. Level tăng, trình chuyên càng thêm nâng cấp, kỹ thuật Đường Tam Đả của Lâm Kính Ngôn dần dần lỗi thời. Từ lâu anh đã không còn sử dụng lại, người ta cũng quên rằng nó từng là cả một thương hiệu. Hôm nay đánh với Diệp Tu chứ nếu đổi thành tuyển thủ trẻ nào khác, chỉ e sẽ không nhìn ra combo ba hit vừa rồi của Lãnh Ám Lôi là một cái tên đã từng vang bóng.
 
Last edited:

Trời Sao

Dụng tẫn tâm ta, nâng gót chân người
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
433
Số lượt thích
1,964
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ, Lâm Kính Ngôn
#4
TỔNG HỢP CÁC TRÍCH ĐOẠN ĐÁNG NHỚ CỦA LÂM KÍNH NGÔN TRONG CHÍNH VĂN - [2]


Cre: 笼笼菇

[Bán kết mùa 10, Bá Đồ vs Hưng Hân, hiệp 3]
Chương 1541: Ông thắng rồi
Lăn, tiếp tục lăn.

Lâm Kính Ngôn phản ứng nhanh đến bất ngờ, xử lý kịp thời ba quả Pháo Chống Tăng bắn ở khoảng cách gần lại không cần ngâm xướng. Lãnh Ám Lôi lăn hai vòng liên tục, để lại lửa đạn sau lưng.

Chơi zâm? Diệp Tu gặp đối thủ rồi.

Bản thân Lâm Kính Ngôn không tính là đặc biệt đi theo đường lối chơi zâm, nhưng anh rất có nghề trị các zâm thủ. Chịu thôi, ai bảo trong những buổi train suốt mấy năm qua, người làm đối thủ với anh chính là Phương Duệ chứ?

Nhìn Lãnh Ám Lôi né Pháo Chống Tăng, dàn tuyển thủ Bá Đồ ngoài trận cũng phải tấm tắc khen ngợi.

"Ai né nổi ngoài ổng?" Trương Giai Lạc tỏ vẻ bái phục.

[...]

Ai chẳng biết trận này Bá Đồ sẽ thắng, nhưng phải trả cái giá bao nhiêu mới là vấn đề. Vì vậy Bá Đồ chọn Lâm Kính Ngôn ra trận. Ôm cây máu dặt dẹo, Diệp Tu nhất định sẽ chơi zâm, đấu pháp mà Lâm Kính Ngôn giỏi xử lý nhất.

Cứ nhìn pha mắc zại vừa rồi là biết, nếu đổi thành bất kỳ ai khác trong Bá Đồ, khả năng ăn đạn rất cao. Lâm Kính Ngôn thì khác. Anh né ba quả Pháo Chống Tăng dễ như bỡn, đứng dậy cũng là lúc phát động Tập Kích Gối Cường Lực, húc thẳng về phía Quân Mạc Tiếu.

Lãnh Ám Lôi phản kích cực nhanh, dù thời điểm tung chiêu không hợp lý cho lắm nếu tính theo khoảng cách giữa hai nhân vật. Sức uy hiếp giảm mạnh, nhưng đây lại là lối đánh khắc chế trường phái chơi zâm. Chơi zâm cần quan sát, suy tính và sắp xếp kế hoạch, sợ nhất là nhịp đánh bị đẩy lên cao.

Tuy nhiên cũng có những người zâm từ trong xương, nhịp đánh nhanh cũng không cản được virus zâm đã ăn sâu vào tiềm thức của họ. Suốt nhiều năm, Lâm Kính Ngôn luôn phải đối đầu với một kẻ như thế trong các buổi train hằng ngày.

Cho nên Tập Kích Gối Cường Lực không phải toàn bộ kế hoạch của anh. Trong lúc nhảy lên, Lãnh Ám Lôi bỗng hất tay ném ra một nắm cát. Anh chỉ dùng Tập Kích Gối Cường Lực để di chuyển! Ném Cát mới là chính, phạm vi tấn công từ đơn mục tiêu vụt biến thành AoE. Nếu đối thủ lo né cú húc gối thì không đủ, nhưng muốn di chuyển thêm đã không kịp.

[...]

Nhảy lùi!

Anh thà hi sinh Quyền Móc cũng không cho Diệp Tu cơ hội. Anh nhảy né cánh tay Quân Mạc Tiếu, bước nhanh tới trước và đưa hai tay mình ra.

Quăng Ném. Cũng là Quăng Ném.

Lấy Quăng Ném kháng Quăng Ném, tuy lùi mà tiến, tránh chiêu của đối thủ trong khi mình lại xuất chiêu đúng lúc đối thủ rút tay về, Lâm Kính Ngôn không hổ là bậc lão làng lăn lộn nhiều năm trong giới lưu manh. Quăng Ném thuộc kỹ năng Nhu Đạo, nhưng vì hiệu ứng imba, không nghề nào trong hệ Vật Lộn không học và sử dụng nó từ những năm đầu tiên Vinh Quang ra đời.
Chương 1542: Cách thức và phương pháp
Luồn lách luật chơi? Lợi dụng quy chế?

Nói thật anh chẳng ngại làm điều đó đâu. Anh chỉ luôn lo lắng, rằng mình chưa làm mọi cách để đạt đến thắng lợi.

Anh chỉ là một người bình thường, nhưng lòng khao khát chiến thắng không ít hơn bất kỳ ai. Anh không có tài năng thiên bẩm cao vời vợi, nhưng sẽ cắn răng bán mạng làm tất cả mọi thứ vì thắng lợi. Luồn lách? Lợi dụng? Đương nhiên anh sẽ làm. Vì đó chính là vũ khí.

Game này có bug cho anh lợi dụng, thì anh chắc chắn phải lợi dụng.
Chương 1543: Muộn rồi
Hiểu ý người xem, màn ảnh biến thành góc nhìn của Lãnh Ám Lôi. Lúc này những gì khán giả nghe thấy chính là những gì Lâm Kính Ngôn nghe thấy. Đọ cảm giác phương hướng và khoảng cách với Lâm Kính Ngôn, người chơi thường chào thua chóng vánh. Đùa à? Bên tai toàn tiếng nổ ầm ầm, nghe ra pháo bắn từ nơi nào mới lạ!

Nhưng Lâm Kính Ngôn nghe ra. Lãnh Ám Lôi chọn hướng di chuyển rất dứt khoát, mà khán giả với góc nhìn Thượng đế thấy rõ anh đang liên tục mượn cover, từng bước tiếp cận vị trí Mộc Vũ Tranh Phong.

Anh vừa đi vừa điều chỉnh phương hướng. Càng đến gần, anh càng nhận định chính xác hơn.
Chương 1544: Giá Pháo Cố Định
Yolo!

Lâm Kính Ngôn hạ quyết tâm. Leo lên chi nữa, ở đây khô máu như trận đại chiến giữa Diệp Tu với Hàn Văn Thanh ấy. Muốn gây sát thương cao, có lẽ không còn cơ hội nào khác.

Chạm đáy, gập người.

Giữa hố lửa, Lãnh Ám Lôi vẫn duy trì động tác rất trôi chảy. Vừa quật Mộc Vũ Tranh Phong xuống hẳn, anh lập tức xoay lưng lại.

Bá Vương Liên Quyền!

Lãnh Ám Lôi tung đại chiêu một cách dứt khoát.

Anh nối combo quá mượt, Tô Mộc Tranh không cách nào giãy dụa. Kế hoạch ban đầu của cô là Lãnh Ám Lôi rớt hố còn mình ở trên thồn pháo xuống, tiếc rằng không đạt đến kết quả mong đợi. Lâm Kính Ngôn nào phải đối thủ dễ xơi, tuy anh không biết mưu tính của cô, nhưng cú Quật Ngã thành công trên không trung đã vô tình kéo cả cô xuống hồ.

[...]

Chọn lối đánh này đồng nghĩa với từ bỏ chiến thắng. Nhưng nếu đánh tốt, Lãnh Ám Lôi sẽ gây sát thương lớn cho Mộc Vũ Tranh Phong. Thời khắc quyết định, sự dứt khoát của Lâm Kính Ngôn thật đáng khâm phục.

[...]

Quả thật tiếng vỗ tay không quá nhiệt tình, chứng tỏ trong lòng người Bá Đồ có tồn tại mâu thuẫn. Lâm Kính Ngôn hành động không như ý họ, thành tích càng tệ hại, nhưng họ vẫn dâng tặng anh những tràng pháo tay. Bởi vì, họ công nhận nỗ lực của anh, nhất là pha cuối liều mình với Mộc Vũ Tranh Phong dưới hố lửa. Họ thấy rất rõ, quả tim đang đập trong lồng ngực Lâm Kính Ngôn thuộc về chiến đội Bá Đồ. Anh dứt bỏ vinh nhục thắng thua cá nhân, một lòng một dạ giành lấy cơ hội chiến thắng cho cả đội. Thái độ ấy, quá xứng đáng cho họ kính ngưỡng.

Thủ đoạn đáng ghét thì sao? Chuyện vặt, không cần để ý!

Khúc mắc cởi bỏ trong lòng từng con người Bá Đồ, tiếng vỗ tay càng lúc càng lan truyền, càng lan truyền càng nhiệt liệt. Khi cả nhà thi đấu ngập chìm trong những hoan hô vang dội, Lâm Kính Ngôn chết lặng trên đường về.

"Bá Đồ cố lên!" Giữa những tràng pháo tay có tiếng hét rõ to.

Lâm Kính Ngôn không phải người dễ kích động, nhưng giờ phút này, anh bỗng dưng kiềm nén không nổi. Hai trận lôi đài vừa rồi, anh đánh quá ức chế. Ngay lúc này đây, không một ai khát khao thắng lợi hơn anh. Thắng lợi, của toàn thể Bá Đồ.

"Bá Đồ cố lên!" Lâm Kính Ngôn đột nhiên hướng về phía khán giả gào to. Lần đầu tiên trong cả cuộc đời đánh giải, anh thể hiện cảm xúc mãnh liệt đến vậy. Trên hàng ghế tuyển thủ Hưng Hân, bạn chí cốt của anh là Phương Duệ nhìn thấy cũng phải kinh ngạc tròn mắt.

"Cố lên! Cố lên!" Nhận được hồi đáp, fan Bá Đồ càng thêm hăng hái. Suốt đường về chỗ ngồi, Lâm Kính Ngôn vừa đi vừa vẫy tay gào thét, như trở thành tâm điểm khuấy động không khí cả nhà thi đấu.

Tướng Bá Đồ kế tiếp đã từ chỗ ngồi đứng dậy.

Trương Giai Lạc, lão tướng thứ ba của Bá Đồ.

"Cố lên!" Hắn đi ngang Lâm Kính Ngôn trên đường lên sàn đấu. Hai người đập tay nhau thật mạnh.

Họ muốn truyền đến nhau một thứ khát vọng: Khát vọng chiến thắng!
Chương 1557: Tự bảo vệ nhé
Đợt tấn công của Bách Hoa Liễu Loạn tuy không thể giữ chân Hàn Yên Nhu nhưng cũng gây cản trở không ít. Liên tục bẻ góc né chiêu, Đường Nhu cần thực hiện quá nhiều thao tác, tạo cơ hội cho toàn quân Bá Đồ rút ngắn khoảng cách. Quả Bom Xung Chấn bị Đường Nhu nhích một bước mà từ chướng ngại biến thành lực đẩy, nhưng trên thực tế, nó vẫn phá hoại nhịp di chuyển của cô. Hàn Yên Nhu bị hất về phía trước theo đường xéo, sắp va đập vào vách đá dựng đứng hai bên hẻm núi.

Lâm Kính Ngôn đoán được điều này, đột ngột cho Lãnh Ám Lôi tăng tốc lao lên. Tuy tách khỏi đội hình, hành động của anh rất khớp với diễn biến thoăn thoắt trong trận. Anh muốn đi trước đón đầu nhằm giành thế chủ động cho tình huống kế tiếp.

Châm Gây Tê!

Lãnh Ám Lôi nhẹ nhàng thả tay, một chiếc châm bay ra trong im ắng.

Châm nhỏ như tơ nên rất khó phát hiện, Lâm Kính Ngôn lại còn mượn ánh sáng Bách Hoa che chắn, đừng nói Đường Nhu, cả tổ ghi hình có góc nhìn toàn diện và đông đảo khán giả đều không hay biết gì khi nó được phóng. Đường Nhu dĩ nhiên càng không, vì tình hình không cho phép cô quan sát kỹ mọi phía nữa.

[...]

Khán giả ngơ ngẩn, nhưng tướng Bá Đồ trong trận thì không. Tích tắc ấy, tốc độ di chuyển toàn quân tăng cao, mà người nhanh nhất là Lãnh Ám Lôi. Châm Gây Tê không trúng, Tập Kích Gối Cường Lực đã lao ra sau màn khói lửa chưa tan của Bách Hoa Liễu Loạn. Combo liền mạch mượt mà, châm không tới thì người tới!

[...]

Khi Lãnh Ám Lôi va chạm với Hỏa Vũ Lưu Viêm trong tay Hàn Yên Nhu, cô gần như liêu xiêu cả người. Đường Nhu sực nhận ra không ổn. Tập Kích Gối Cường Lực của Lãnh Ám Lôi đã nhanh lại mạnh, mà thời điểm trúng chiêu, Hàn Yên Nhu liền bị một lực nào đó đè xuống.

Lâm Kính Ngôn đã bẻ góc húc ngay khoảnh khắc cuối cùng! Anh không cho cô mượn lực lùi về mà dùng gối ấn cô xuống tại chỗ.

Đường Nhu rất nhạy, vừa phát giác đã lập tức hành động. Hàn Yên Nhu rụt người, lăn về phía sau. Dẫu không thể mượn lực di chuyển, cô ít nhất cũng không bị Tập Kích Gối Cường Lực đã qua hiệu chỉnh của Lâm Kính Ngôn ép cho quỳ. Cú lên gối bị đỡ, mục tiêu lại rụt người lăn đi, hiệu ứng coi như bị hóa giải hoàn toàn.

Khán giả bình thường sao nhìn ra kỹ thuật giấu trong Tập Kích Gối Cường Lực của Lâm Kính Ngôn, chỉ cho rằng đòn tấn công quá nhanh, Đường Nhu luống cuống lắm mới giải quyết được.

Mỗi tội lăn xong, tình hình vẫn không quá lý tưởng cho Đường Nhu. Lâm Kính Ngôn thành công giành quyền chủ động, cú lăn không giúp cô thoát khỏi phạm vi tấn công của anh. Tuy hiệu ứng đè quỳ thất bại, nhưng Hàn Yên Nhu bị giữ chân là sự thật. Anh chỉ cần bổ sung combo cho cô đừng chạy, đợi toàn quân Bá Đồ xông lên gặt chiến lợi phẩm.
Chương 1561: Một Bá Đồ đa mưu túc trí
Đại Mạc Cô Yên vung cú đấm nặng ngàn cân, mà sau lưng anh, Lãnh Ám Lôi, Thạch Bất Chuyển, Bách Hoa Liễu Loạn và Trường Hà Lạc Nhật cũng không nép mình vào vách núi nữa. Tất cả đột ngột dàn trải đội hình, Sóng Niệm Long vừa hạ xuống, cần kíp lựa chọn đối tượng, nhưng Phương Duệ lúc này còn rảnh tay đâu mà suy nghĩ? Trước mặt hắn là Đại Mạc Cô Yên rồi!

Ngắt chiêu!

Phương Duệ đang định ngắt chiêu, bỗng một bóng người lóe lên trong góc nhìn, xuất hiện ở một vị trí vô cùng thuận tiện cho hắn...

Ngon!

Kỹ năng không bị lãng phí, Phương Duệ mừng muốn chết. Vị trí quá đẹp, hắn chẳng cần tốn nhiều sức để bẻ đầu Sóng Niệm Long. Ai ngờ người kia như thể đoán trước, cơ thể bất chợt lệch đi, Phương Duệ vô thức xoay đầu rồng đuổi theo và sực nhận ra mình vừa chơi ngu.

Bốp!

Nắm đấm của Đại Mạc Cô Yên tiếp xúc thân mật với da mặt Hải Vô Lượng, Sóng Niệm Long dù không chủ động ngắt cũng bị cưỡng chế ngắt. Cả người Hải Vô Lượng bay đi như con diều đứt dây, góc nhìn vẫn ngóng theo bóng người đã dụ tình mình.

Thật ra, chẳng cần nhìn hắn cũng biết chính xác đó là ai.

Lâm Kính Ngôn, người hiểu hắn như lòng bàn tay trên cả phương diện phong cách lẫn kỹ thuật. Chỉ có anh mới biết cách làm Phương Duệ thay đổi quyết định ngắt chiêu ngay lúc này, bằng vỏn vẹn một cú nhích người.

Phương Duệ tuy là đại tướng phong sương sa trường, nhưng gừng, thì càng già càng cay.
Chương 1562: Vầng hào quang xưa cũ
Cơ mà quan sát một hồi, mọi người bỗng nhận ra lần này hắn đừng mơ bán zâm với mục đích vượt biên. Bởi vì đêm nay, chắn trước mặt hắn là một chướng ngại chưa từng gặp phải trong đời: Trong các tướng địch bao vây Hải Vô Lượng, có một người tên là Lâm Kính Ngôn.

Lâm Kính Ngôn, người hiểu hắn nhất, thân với hắn nhất, đêm nay đã trở thành đối thủ.

Lăn lộn, luồn lách, dụ tình, bẻ cua!

Combo đầy virus zâm tuôn ra mượt mà dưới tay Hải Vô Lượng, người đàn ông ngay thẳng chính trực là Đại Mạc Cô Yên lập tức bị hắn lách mất một ô. Trường Hà Lạc Nhật, cậu thiếu niên mới ra chơi với đời cũng vì hụt kinh nghiệm mà suy đoán hơi cạn, vướng phải Đại Mạc Cô Yên trên đường công kích.

Hải Vô Lượng qua ải?

Một cục gạch bay vào mặt hắn như câu trả lời phủ định.

Lãnh Ám Lôi.

Lâm Kính Ngôn.

Không đánh đấm ác liệt như hai nhà quyền pháp, nhưng cứ mỗi lần Hải Vô Lượng nhanh nhảu mở đường máu, chướng ngại mang tên Lãnh Ám Lôi sẽ luôn xuất hiện đúng lúc đúng nơi trên con đường hắn muốn đi qua.

Chỉ mới đó thôi, anh đã phá hắn ba lần.

Chỉ mới đó thôi, máu hắn đã tụt mất 1/3.

Chính nhờ có Lâm Kính Ngôn, Hàn Văn Thanh và Tống Kỳ Anh mới tha hồ dồn sức vào đánh đấm. Việc trông chừng những trò mèo của Phương Duệ đã được Lâm Kính Ngôn bao thầu. Chứ nếu không, Phương Duệ chẳng thể nào suýt vượt biên ba lần dưới sự giáp công của Hàn Văn Thanh và Tống Kỳ Anh. Hai người giao hắn trọn gói cho Lâm Kính Ngôn giải quyết rồi, chẳng buồn quan tâm đâu.

Trên lôi đài, Lâm Kính Ngôn là nguyên nhân trực tiếp khiến Bá Đồ bị dẫn trước, nhưng vào trận đoàn đội, anh vẫn được cả Bá Đồ toàn tâm tin tưởng.

Lần thứ tư!

Đảo mắt, anh lại thành công kẹp góc Phương Duệ lần thứ tư.

Phương Duệ bắt đầu sốt ruột, hết còn tâm trí buông lời rác rưởi. Bị ba người vây đánh, hai trong số đó còn là nhà quyền pháp chuyên xáp lá cà, hắn làm gì rảnh tay gõ chữ?

Ban đầu, nhìn lối đánh đơn giản của hai nhà quyền pháp, hắn cứ nghĩ sẽ thoát dễ chơi. Sau hai lần cố vượt vòng vây lại bị Lâm Kính Ngôn bóp mất đường sống, Phương Duệ mới biết hai người kia không hề ngu ngốc.

Kẻ mà hắn cần chạy thoát không phải là họ. Là ông anh chí cốt của mình cơ!

Mình đổi nghề, suốt một năm nay đều sống nhờ lối chơi "khí công sư Phương Duệ" quá độc với tất cả mọi người, nhưng ông anh chí cốt này chấp luôn mình đổi nghề, vẫn theo kịp mạch não của mình như thường.

Muốn thoát khỏi anh ta, mình phải đột phá hướng khác, phải chơi theo lối mới lạ hoàn toàn.

Phương Duệ bỗng ngừng tìm kiếm kẽ hở. Hắn bắt đầu né tránh, đỡ đòn, vào mode phòng thủ chỉ mong sinh tồn.

[...]

Song, Bá Đồ lại chẳng hề thay đổi thái độ. Phương Duệ từ trốn chạy chuyển sang tự vệ, ba tay đấm Bá Đồ vẫn giữ nguyên kết cấu gồm hai nhà quyền pháp lo đánh và Lâm Kính Ngôn lo trông chừng.

[...]

Cứu viện đang đến, nhưng Phương Duệ vẫn không ngừng cố gắng xoay chuyển cục diện.

Tiếc thay, Bá Đồ không sập bẫy. Hắn vờ đổi thái độ, đổi nhịp đánh hòng dụ tình, Bá Đồ vẫn khăng khăng một lẽ, chẳng chịu tổ lái theo.

Đồ mấy thằng cha bảo thủ!!

Không rảnh tay gõ chữ, Phương Duệ chỉ đành mắng thầm trong bụng để tỏ lòng bất mãn với sự ngay thẳng của Bá Đồ. Hắn đâu biết rằng vừa rồi, khi phát hiện Hải Vô Lượng đổi thái độ, Lâm Kính Ngôn liền chat trên kênh đoàn đội Bá Đồ: "Kệ."

Quả nhiên, Phương Duệ hoàn toàn bị Lâm Kính Ngôn bắt bài.

Bạn cũ đổi nghề, Lâm Kính Ngôn có tài đến mấy cũng chẳng thể rành rẽ khí công sư Phương Duệ bằng đạo tặc Phương Duệ. Song, điều mà anh hiểu rõ lại là suy nghĩ của Phương Duệ. Hắn sẽ có những trò mới mẻ nào, anh không biết, nhưng anh biết hắn muốn làm gì. Thứ mà anh nhìn thấu không phải cách thực hiện, mà là dự tính, là ý đồ trong lòng hắn. Từ đó, anh phối hợp với hai đồng đội của mình đàn áp và trói chân, dồn Phương Duệ vào đường cùng. Hắn càng bị bức bách, anh càng nhận định chính xác hơn.

[...]

Chọn mục tiêu đột phá, Phương Duệ liền nhắm vào bạn nối khố của mình. Biết nhau hiểu nhau? Chữ "nhau" vốn là câu chuyện từ cả hai phía. Muốn chọc thủng hàng rào phòng ngự của Bá Đồ từ chính diện, Phương Duệ cảm thấy chọn người bạn lưu manh thân quen của mình sẽ ngon hơn hai nhà quyền pháp. Chưa kể, hỏa lực của Tô Mộc Tranh cũng đang đổ xuống Lâm Kính Ngôn theo lệnh Diệp Tu. Xem ra Diệp Tu cũng nghĩ như hắn!

Lãnh Ám Lôi nhảy lùi.

Vừa né pháo từ Mộc Vũ Tranh Phong, vừa tránh chiêu Khí Xoắn Ốc của Hải Vô Lượng, anh khiển cho cú nhảy lùi vô cùng thẳng thớm, cắn răng duy trì khoảng cách vốn có giữa mình và Hải Vô Lượng, kiên quyết không nhường dù chỉ nửa tấc đất.

Trên lôi đài, Bá Đồ vì anh mà thua suýt soát 1 điểm đầu người, cho nên anh sẽ không để cái suýt soát kia lặp lại. Không chỉ là một trận đấu, mà tất cả nỗ lực của một năm trời, thậm chí cả cuộc đời anh, có thể sẽ quyết định chỉ bởi một suýt soát này.

Khoảnh khắc đó, Lâm Kính Ngôn như quên đi tuổi tác, quên đi tương lai, anh chỉ còn biết giây phút trước mắt, mình có chết cũng phải làm được.

Khoảnh khắc ấy, Lãnh Ám Lôi không còn là nhân vật được khiển bởi đôi bàn tay ngày càng run rẩy của một lão tướng. Khoảnh khắc ấy, Lãnh Ám Lôi tỏa sáng rực rỡ. Rõ ràng chỉ là những cú nhảy lùi bình thường nhất, nhưng nhịp điệu vững vàng linh hoạt của anh lại khiến người ta cảm thấy như đang xem một điệu nhảy vô cùng uyển chuyển, vô tận mượt mà.

Nhảy, nhảy và nhảy, một đường thẳng tắp. Khí Xoắn Ốc đuổi đến điểm cuối và tan biến khi chỉ cách Lãnh Ám Lôi suýt soát. Chiêu này của Hải Vô Lượng phối hợp với pháo của Mộc Vũ Tranh Phong, thế mà không giành được một kẽ hở nào từ Lâm Kính Ngôn.

Phương Duệ vội vàng ra chiêu tiếp, ai ngờ Lâm Kính Ngôn phản ứng còn nhanh hơn hắn, như thể anh đã chờ đợi thời khắc này rất lâu rồi.

Lan Sơn Hổ!

Song Nguyệt Nha!

Nỗi Đau Của Sẹo!

Đường Tam Đả, combo bị đào thải từng làm nên thương hiệu Lâm Kính Ngôn ngày xưa, bỗng xuất hiện một cách ngoạn mục.

Hải Vô Lượng bị đánh ngã. Trở thành con mồi giữa hai vệt sáng sắc lạnh đan xen như trăng khuyết, sẹo khắc thịt da, hắn rơi vào trạng thái mất máu liên tục.

Ải này, vô phương thoát.

Phương Duệ sững sờ. Hắn quá bất ngờ về trình độ Lâm Kính Ngôn có thể đạt đến. Hắn cứ ngỡ mình hiểu Lâm Kính Ngôn lắm rồi, cứ ngỡ Khí Xoắn Ốc của mình sẽ xuyên thủng anh, hất anh đi hoặc ít nhất cũng phải nhích sang bên, chừa ra một khoảng trống nho nhỏ.

Nhưng không!

Lâm Kính Ngôn, bằng một cách chính diện nhất, né trọn Khí Xoắn Ốc và tái hiện combo cũ kỹ đã bị đào thải kia để giáng trả.

Phương Duệ muốn chính diện đột phá, nhưng rốt cuộc lại bị Lâm Kính Ngôn chính diện đánh bại.

Hắn phát hiện, dường như Lâm Kính Ngôn mà mình từng biết không phải là bức chân dung hoàn chỉnh. Vì sao, combo ba hit vang danh Đường Tam Đả lại trở nên xa lạ như thế?
Chương 1567: Lên hay lùi
Phi Cước!

Đại Mạc Cô Yên nhảy vọt tới kèm một cú đá.

Nếu là solo, cú phi thân lên đá này có rất nhiều sơ hở, nhưng đây không phải solo, bên cạnh Hàn Văn Thanh có cánh tay đắc lực đầy kinh nghiệm là Lâm Kính Ngôn, mọi sơ hở đều sẽ được bổ khuyết.
Chương 1570: Lấy công làm thủ
Phải khống chế trị liệu!

Các cao thủ chuyên nghiệp trên group chat đang bàn tán xôn xao. Trước mắt, kèm trị liệu còn quan trọng hơn giết Quân Mạc Tiếu, vì nếu kèm ổn, chấp Quân Mạc Tiếu sống qua giai đoạn cấm hồi máu sau Liều Mình Một Hit cũng vẫn khốn đốn như thường. Nhất cử lưỡng tiện là đây!

Thấy Bá Đồ không nhận định theo hướng này, hội tuyển thủ chuyên nghiệp hơi ngạc nhiên. Mãi đến khi Lãnh Ám Lôi bật về một cách đột ngột, họ mới hiểu ra tính toán của anh.

Bá Đồ không hề mù mờ thiếu tỉnh táo, mà bởi vì kinh nghiệm quá cao, trình xử lý của lão tướng sẽ hướng đến mục tiêu xa hơn. Lâm Kính Ngôn muốn kèm cả trị liệu và pháp sư triệu hồi của Hưng Hân cùng lúc.
Chương 1571: Ai sẽ phá bế tắc
Bị Ma Giới Chi Hoa quấy rối, Lãnh Ám Lôi lỡ mất nhịp tấn công Tay Nhỏ Lạnh Giá. An Văn Dật liền thừa cơ ù té chạy, nhưng Lâm Kính Ngôn quá cao tay nên vẫn duy trì kèm giữ Tay Nhỏ Lạnh Giá trong phạm vi Ma Giới Chi Hoa. Chỉ tiếc là hiệu suất không còn hoàn hảo, An Văn Dật vẫn kịp bơm vài phát máu.
 
Last edited:

Trời Sao

Dụng tẫn tâm ta, nâng gót chân người
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
433
Số lượt thích
1,964
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ, Lâm Kính Ngôn
#5
TỔNG HỢP CÁC TRÍCH ĐOẠN ĐÁNG NHỚ CỦA LÂM KÍNH NGÔN TRONG CHÍNH VĂN - [3]


Ô kê! High vậy đủ rồi, mình cùng giải trí tý thôi ( ✪ ω < ) - ☆

Chương 705: Quá nhiều đại chiêu
Triệu Vũ Triết tuyệt vọng, chỉ một mình hắn mà ôm trọn nhiều đại chiêu đến thế. Nhưng dù không thể tránh, hắn vẫn muốn ném vài ba chiêu để đối phương biết ít ra mình còn đang phản kháng. Nào ngờ khi chuyển góc nhìn tìm mục tiêu, hắn nhìn thấy Ngộ Đạo Quân đang rảnh rỗi hóng hớt cùng tên lưu manh Bánh Bao kia, hơn nữa tiếng giảng bài còn âm vang đến vậy: “Chiêu Bá Vương Liên Quyền hồi nãy em ra vội quá, lần trước anh đưa em video của Lâm Kính Ngôn mà không chịu xem kỹ, ổng có làm giống em đâu?"
Chương 750: Vì quán quân.
Lâm Kính Ngôn trở thành tuyển thủ vào mùa thứ hai của Liên minh Chuyên nghiệp Vinh Quang, không lập tức gây tiếng vang lớn như nhiều đại thần hay tân binh khác, Lâm Kính Ngôn là một tuyển thủ đúng tiêu chuẩn tiến lên từng bước một, đến khi nhận được danh hiệu lưu manh đệ nhất Vinh Quang.

Danh hiệu này ý chỉ nghề nghiệp gã chơi, bản thân Lâm Kính Ngôn là một người khá ôn hòa, cư xử với ai đều lịch sự nho nhã.
Chương 752: Lập kỷ lục chuyển nhượng.
“Thằng nào chọi gạch?” Diệp Tu kêu lên, đảo tầm nhìn của Chúa Phán Phải Có Ánh Sáng một vòng, không nhìn thấy ai, trong lòng lại rõ mười mươi hung thủ. Lâm Kính Ngôn! Chính là gã chứ không ai khác, gã không giao ca với Trương Tân Kiệt, mà cùng người kia ra trận.

Nghề lưu manh có thể có nhiều phong cách khác nhau, khi bá đạo, khi hèn mọn. Lâm Kính Ngôn có thể xem là người tập trung đủ các phong cách của lưu manh. Bây giờ nói trạng thái của gã kém hơn trước, chủ yếu là ở phản ứng và tốc độ tay. Nhưng kinh nghiệm và ý thức thì trái ngược hoàn toàn. Đoàn chiến trong game có nhiều người yểm hộ, nghênh ngang đập gạch vào mặt Diệp Tu, Diệp Tu cũng không tìm được người để tính sổ, có thể nhìn ra tài năng của gã
Chương 753: Cố gắng phấn đấu
Lâm Kính Ngôn làm cộng sự lâu năm với kẻ được vinh danh là bậc thầy chơi bẩn của Vinh Quang, xem ra đã học không ít chiêu trò. Lúc này chơi lưu manh cực kỳ hèn hạ, bên này ném một viên gạch, bên kia chọi một bình xăng, tóm lại quyết tâm không đối địch trực diện, thậm thụt rải đồ chọt lén khi có dịp, đồng thời chỉ huy cả đoàn phối hợp chiến đấu.
Chương 755: Tân binh xuất sắc.
“E là Lưu Tiểu Biệt sắp thua rồi.”

Nhân vật của Diệp Tu và Trương Tân Kiệt đang đứng cách nhau một đoạn xem hai kiếm khách quyết đấu, chợt nghe có tiếng nói xen vào giữa. Hai người chuyển góc nhìn, thì nhìn thấy một nhân vật lưu manh đang đứng đó.

“Lão Lâm, ông cuối cùng cũng chịu chui ra rồi à?” Diệp Tu chọc ngoáy.

“Tí nữa đổi tài khoản, ông vẫn chả biết là ai.” Lâm Kính Ngôn nói.

“Ông càng ngày càng bỉ ổi.” Diệp Tu ngậm ngùi.

“Chiến thuật phải thế.” Lâm Kính Ngôn nói.
Chương 756: Người trẻ tuổi xung động.
Đám Diệp Tu đến đây không phải vì so cao thấp với Mưu Đồ Bá Đạo, mục tiêu của mọi người đều là BOSS. Thế mà trò chuyện một hồi lại có thể lôi Lâm Kính Ngôn ra, Diệp Tu định nhân cơ hội hiếm có này, gây rối đội hình phe địch. Tiếc là Lâm Kính Ngôn không phải ranh mãnh dạng vừa, gã là một tên cáo già chính hiệu. Lúc lú mặt ra cũng đã tính cả, gã nhanh chóng trốn mất dạng giữa cuộc hỗn chiến.
Chương 762: Trả thù.
"Diệp Thu tìm chúng ta làm gì?” Lâm Kính Ngôn hỏi.

“Nói có người nhặt mót lấy đồ của anh ta, gặp nhớ giết hộ.” Trương Tân Kiệt nói.

“Ờ, gặp thì giết thôi!” Lâm Kính Ngôn thuận miệng đáp. Với đám đại thần, giết người chỉ là chuyện vặt. Rảnh tay có người nhờ giúp đỡ, cớ gì phải từ chối?
Chương 1107: Sào Huyệt Bách Quỷ
"Hình như ở đây có cái gì nè." Giọng Lâm Kính Ngôn rốt cuộc đã thu hút sự chú ý của mọi người.

"Ý, đồ bỏ..." Lâm Kính Ngôn nói.

"Sao biết?" Diệp Tu hỏi.

"Tại tôi cho nó nát mất rồi." Lãnh Ám Lôi nhổ móng vuốt của mình khỏi vách đá. Vũ khí của lưu manh là móng vuốt mà, vuốt một phát vỡ mẹ nó cái thứ mới phát hiện, đã vậy còn cắm vào tường nữa…
Chương 1074: Tiết tấu của Bá Đồ
Tốc độ tay của Lưu Tiểu Biệt nhanh đếu đỡ được, khoảnh khắc cực hiểm đó mà vẫn kịp thời xoay góc nhìn của Phi Đao Kiếm để né, và rồi ăn ngay một Cục Gạch vào gáy.
Lưu Tiểu Biệt muốn khóc thét. Lâm Kính Ngôn thời còn ở Hô Khiếu đâu có mắc dại đến thế, Bá Đồ cho ba ăn gì mà đổi phong cách dữ vậy ba?
Chương 1173: Huấn luyện cường độ cao
Lâm Kính Ngôn là cựu đệ nhất lưu manh, thế mà người thật lại không thấy tí gì giang hồ như Ngụy Sâm hay Bánh Bao, trông còn cực kỳ tao nhã có học. Thấy Trần Quả nhìn mình, anh mỉm cười gật đầu chào nữa chứ.
Chương 1308: Ai mới có áp lực
Thế nên Lâm Kính Ngôn vừa vào game liền đi vòng. Đi được nửa đường, anh thấy Diệp Tu chat: "Lão Lâm, nhanh lên đi chứ? Chờ ông cả ngày rồi."

Lâm Kính Ngôn đách care, tiếp tục việc mình mình làm. Nếu nói nhiều có thể thắng, Hoàng Thiếu Thiên đã sớm đoạt sáu cái quán quân.

Đi vòng thêm một hồi, Lâm Kính Ngôn nhìn thấy Quân Mạc Tiếu đang đứng chờ giữa bản đồ. Người ta đang giương ô đi dạo cơ! Ê, có biết đang đánh giải không vậy?

Tuyển thủ lão làng như Lâm Kính Ngôn cũng có chút nóng gáy. Thiệt muốn cho nó cục gạch quá!
 
Last edited:

Trời Sao

Dụng tẫn tâm ta, nâng gót chân người
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
433
Số lượt thích
1,964
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ, Lâm Kính Ngôn
#6
Lâm Kính Ngôn ☆ Hãy để quá khứ ngủ yên


Bài viết thuộc project Chúc mừng sinh nhật Lâm Kính Ngôn 2020 - The best is yet to come.

☆☆☆​

Lâm Kính Ngôn, tuyển thủ eSports chuyên nghiệp, ra mắt Liên minh vào mùa 2, chơi nghề lưu manh.

Từ mùa 2 đến mùa 8 thuộc chiến đội Hô Khiếu.

Hai mùa 9 và 10 về dưới trướng chiến đội Bá Đồ.

Từng là Đệ nhất lưu manh.

Từng là một nửa của Tổ hợp Tội phạm trứ danh.

Từng là đội trưởng chiến đội Hô Khiếu, cùng Hô Khiếu trở thành khách quen của vòng chung kết suốt nhiều năm, nhưng chưa một lần đạt Quán quân.

Từng là một mảnh ghép của Tứ Đại Thiên Vương của Bá Đồ, cùng Bá Đồ hô mưa gọi gió qua hai mùa giải thứ 9 và thứ 10.

Sau khi Bá Đồ dừng chân ở bán kết mùa 10, giải nghệ.

☆☆☆​

Đối với giới chuyên nghiệp này, Lâm Kính Ngôn đã không còn trẻ nữa, không như Đường Hạo, người đang đứng trên đỉnh cao sự nghiệp, còn bao nhiêu cơ hội đang chờ đợi, bao nhiêu cột mốc chờ được đánh dấu.

Anh cũng không có thứ thực lực bá đạo như Diệp Tu, ra mắt mùa 1, 10 năm sau vẫn có thể thắng 37 trận solo liên tiếp.

Không như Hàn Văn Thanh, trước sau như một, ý chí cùng khí phách đánh tan cái gọi là giới hạn tuổi tác.

Không như Trương Giai Lạc, ra mắt cùng mùa, nhưng qua bao nhiêu năm đấu pháp Bách Hoa vẫn rực rỡ ngợp trời.

Hành trình của Lâm Kính Ngôn, nói ảm đạm thì không hề ảm đạm, nhưng nếu nói huy hoàng rực rỡ, thì có lẽ vẫn còn thiếu một chút điểm sáng.

Lần đầu Lâm Kính Ngôn xuất hiện đã là lúc bước qua con dốc bên kia của sự nghiệp. Bao nhiêu ánh hào quang, bao nhiêu điểm sáng trong những năm đỉnh cao của anh, chỉ còn được nhắc lại một cách bâng quơ.

Rằng năm đó anh cũng đã từng một mình một ngựa chính diện lăn xả, trở thành mũi nhọn của Hô Khiếu.

Cũng đã từng hợp tác phạm tội núp lùm úp sọt, hình thành nên phong cách chơi zâm đặc trưng của chiến đội, khiến bao đối thủ phải e dè.

Cũng đã từng là vị vương giả đứng đầu của nghề lưu manh.

Chỉ là mọi thứ đều đã nằm lại trong quá khứ.

Suốt 9 năm đánh giải, anh nói rằng anh luôn truy đuổi bước chân của những đối thủ mà anh gọi là thiên tài, anh muốn bước cùng bước chân với họ, muốn rong ruổi trên cùng chiến trường với họ.

Lâm Kính Ngôn có khát khao chiến thắng không? Sao có thể không?

Mỗi một con người đã chọn dấn thân vào giới chuyên nghiệp, có ai sẽ không ôm niềm mơ ước với chiếc cúp Quán quân tối thượng?

Có thể nói, chặng đường của của Lâm Kính Ngôn là điển hình cho cuộc đời đánh giải của rất nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp ngoài kia.

Hàng trăm tuyển thủ, hàng chục chiến đội, mỗi người bọn họ đều rất khát khao chiến thắng tối thượng ấy. Mỗi người bọn họ đều nỗ lực phấn đấu, đầu tư thời gian, đầu tư công sức, đầu tư tâm huyết để nâng trình bản thân, nâng trình chiến đội, mong mỏi đánh bại tất cả đối thủ đáng gờm có cùng mục tiêu, để được bước lên sân khấu cùng nâng lên chiếc cúp biểu tượng cho chiến thắng.

Nhưng không phải ai cũng với được tay tới giấc mộng Quán Quân.

Diệp Tu từng nói: "Trên sàn đấu này, cố gắng là thứ không đáng khoe khoang nhất, bởi vì nó là thứ căn bản nhất, nhỏ bé nhất, bất kỳ ai cũng biết làm."

Phải. Hàng trăm người, ai ai cũng nỗ lực, ai ai cũng cố gắng, ai ai cùng vì quán quân mà phấn đấu.

Nhưng quán quân thì chỉ có một.

Có người thắng, ắt sẽ có người thua.

Lâm Kính Ngôn không thiếu nỗ lực, cũng không thiếu khát khao nhiệt huyết. Bản thân anh rất có thực lực, đồng đội của anh, từ Hô Khiếu đến Bá Đồ, ai cũng mạnh mẽ.

Cái anh thiếu, hẳn là một chút may mắn.

Để rồi khi kết thúc chặng đường, anh vẫn chỉ là người từng đi ngang qua chiến thắng.

☆☆☆​

Không biết sau khi giải nghệ anh sẽ làm gì nhỉ?

Ngũ Thần từng nói thế này:

Mà suy cho cùng, hắn cũng chẳng phải nhân vật nổi danh gì cho cam. Nhiều tuyển thủ hàng sao giải nghệ còn có thể tìm được công việc ổn định trong giới Vinh Quang. Còn hắn, nếu có xuất hiện trong Vinh Quang sau này, chắc cũng chỉ là sau khi tan tầm rảnh rỗi đăng nhập vào game, tưởng nhớ lại khoảng thời gian mình từng làm tuyển thủ chuyên nghiệp ngày xưa.

Những ngày như thế nghe chán thật đấy…

Trích chương 850: Ông muốn bỏ Vinh Quang ư?
Còn anh sẽ chọn thế nào đây?

Sẽ rời xa Vinh Quang, kiếm mặt bằng mở một tiệm buôn bán nhỏ? Trở thành một nhân viên văn phòng? Đi làm thầy giáo?

Nếu rời đi, kiếm một công việc ngành khác nghề khác, rồi anh có vào game nữa không anh? Giữa guồng quay cuộc sống bộn bề, anh có sẽ tìm tới chiến trường năm xưa, hoài niệm ngày tháng cũ đầy huy hoàng để xua tan cái mệt mỏi không?

Hay anh vẫn sẽ ở lại, loanh quanh bên rìa ước mơ, trở thành bồi luyện, quản lý hoặc gì đó khác cho các chiến đội?

Ở lại với Vinh Quang, khẽ khàng nép một bên nhìn đội viên chiến đội mình toả sáng trên sân khấu, liệu anh sẽ phó thác giấc mơ cho những đội viên kia, theo dõi, cổ vũ họ chinh phục đỉnh cao mà anh chưa thể với tới, và vui mừng thay họ, cũng thay cho bản thân. Hay anh sẽ thấy không cam lòng? Khi mình không còn cơ hội, cũng không còn sức lực để bước lên sàn đấu, khi ánh hào quang kia không còn thuộc về mình?

Liệu những ngày tháng tương lai khi đã rời xa sàn đấu, lúc hồi tưởng quá khứ anh có sẽ thấy tiếc nuối, thấy khao khát trở về những tháng ngày ấy không?

Chắc hẳn sau khi rời đi, cảm giác mệt mỏi, tiếc nuối và không cam lòng sẽ đeo đuổi anh một thời gian.

Cái khiến tôi luôn lo lắng khôn nguôi về Lâm Kính Ngôn đó là anh là một người quá nặng tình, chỉ nhìn cách anh ấy vẫn luôn hoài cựu quá khứ ở Hô Khiếu, chinh chiến cùng Đường Tam Đả là thấy rõ.

Nhưng thật ra, anh ấy cũng là một người kiên định và dứt khoát. Tôi tin rằng anh ấy sẽ không để bản thân chìm sâu vào tiếc nuối mà trở nên tuyệt vọng, cũng sẽ không đánh mất sự trông chờ vào tương lai.

Lâm Kính Ngôn đã quyết định rời xa Vinh Quang, tức là anh đã chọn buông xuống chấp niệm với đam mê, bỏ lại quá khứ sau lưng, lật sang một trang mới của cuộc đời.

Hai người khác sẽ tham gia họp báo Hưng Hân cùng hắn là Diệp Tu và La Tập bèn bước ra. Trên lối đi, họ nhìn thấy Lâm Kính Ngôn nở nụ cười với mình, vỗ vai Phương Duệ và không trở về phòng chờ Bá Đồ nữa. Anh đi dọc theo đoạn hành lang cuối cùng dẫn khỏi nhà thi đấu, mãi mãi sẽ không ngoảnh đầu.

Trích chương 1576: Gió mưa đã ngừng
Đúng vậy. Anh ấy sẽ thẳng lưng bước tiếp. Mãi không ngoảnh đầu.

Tôi nghĩ, với lương của một tuyển thủ chuyên nghiệp cấp đại thần, lại từng là chủ lực của chiến đội, hẳn cuộc sống sau này của anh sẽ không có gì khó khăn hay chật vật.

Làm thầy giáo cũng hay, không có nghề nào hợp khí chất của anh hơn. Nghĩ tới viễn cảnh anh làm một thầy giáo, hẳn sẽ là một giáo viên dịu dàng ôn hoà, cũng biết trêu đùa đâm chọc học sinh, còn là một cựu tuyển thủ eSports, chắc chắn trở thành thần tượng của đám học sinh cấp 2 cấp 3 cho coi, nghe tụi nó truyền tai nhau “Uầy thầy bọn mình chơi game đỉnh lắm tụi bây!”, có khi còn rủ anh đi đánh game, nghe cũng vui nhỉ?

Tuy vậy tôi nghi ngờ khả năng chuyện này trở thành hiện thực lắm, vì anh từng nói mấy cái môn toán học kiến thức phổ thông gì đó, đối với anh là quá xa vời, nên có lẽ cái này chắc chỉ xảy ra trong giấc mơ của tôi mà thôi….

Tôi cũng mong Lâm Kính Ngôn sẽ ở lại với Vinh Quang, cống hiến cho một chiến đội nào đó, nhìn đội viên thực hiện ước mơ hộ mình, thế cũng tốt. Với kinh nghiệm cùng tình yêu dành cho Vinh Quang của mình, anh có vào bất cứ chiến đội nào đi chăng nữa cũng có thể góp được thêm rất nhiều rất nhiều sức lực cho chiến đội đó.

Bất kể anh chọn thế nào, tôi cũng muốn chúc anh sống thật tốt.

Chúc anh đạt được nhiều thành công trong tương lai.

Chúc anh sống thật sảng khoái, không còn khúc mắc với quá khứ.

Hãy để quá khứ ngủ yên, đừng vấn vương, đừng nuối tiếc!

Hãy kiên định vững bước trên con đường mình chọn, anh nhé!

Gửi đến anh những lời anh từng nói, cũng là lời Phương Duệ từng nói với anh.

Chúc anh may mắn.

Chúc anh.

Chỉ riêng mình anh.

☆☆☆

Sinh nhật vui vẻ, Lâm Kính Ngôn!
\( ̄︶ ̄)/
 
Last edited:

Ú chỉ thích ăn ngủ

Lù khù ôm cái lu chạy mất
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
319
Số lượt thích
2,924
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Dụ Hoàng
#7

(Cre: Maniac)

Trong suốt 1728 chương truyện, không có mấy lần giải nghệ được nhắc đến trực tiếp, Diệp Tu ở mùa 7, Đặng Phục Thăng ở mùa 8, Triệu Dương ở mùa 9 và Lâm Kính Ngôn ở mùa 10.

Nhưng chỉ có ở Lâm Kính Ngôn tôi mới thấy việc này tàn khốc cỡ nào.

Chuyển đến Bá Đồ, đốt cháy mình lần cuối, hoặc là quán quân, hoặc là tay trắng ra về, kết thúc sự nghiệp ngắn ngủi của mình trong tiếc nuối.

Thật buồn là cả mùa 9 và mùa 10, anh đều cách quán quân trong gang tấc.

Đôi khi tôi quên mất Lâm Kinh Ngôn còn lớn tuổi hơn cả Diệp Tu, quên mất anh là một trong những tuyển thủ cuối cùng thuộc thế hệ đầu tiên của Vinh Quang chuyên nghiệp - thế hệ đã yêu Vinh Quang bằng cả trái tim, bất chấp tương lai bấp bênh của cái nghề này, một mực theo đuổi nó.

Khi anh chọn giải nghệ, đặt dấu chấm hết cho toàn bộ những đam mê, những nhiệt huyết một thời, hẳn là đau lắm nhỉ?

Đau như muốn khoét da khoét thịt.

Tôi tin nỗi đau dai dẳng ấy sẽ còn đeo bám anh nhiều năm, nhiều năm nữa. Anh không chỉ yêu nó, anh còn dùng toàn bộ tuổi trẻ của mình để theo đuổi nó, chấp nhận đánh đổi, trả giá vì nó,... đâu phải cứ ra đi, cứ giải nghệ là triệt để phủi sạch nó được. Nếu dễ dàng như vậy, Ngụy Sâm, Trương Giai Lạc sẽ không quyết định bất chấp tất cả, quay lại với đấu trường ấy lần nữa.

Nhưng mỗi khi nhớ lại 9 năm theo đuổi con đường chông gai ấy, anh còn có những đồng đội đã cùng nhau kề vai sát cánh, những phút giây quên ăn quên ngủ, miệt mài chuẩn bị cho những trận Vinh Quang, những phút giây hạnh phúc ăn mừng chiến thắng cùng đồng đội, những đối thủ khó nhằn và đáng nể,...

Khi đã bỏ tất cả để theo đuổi thứ mình yêu thích thì dù kết quả ra sao, đó cũng là một sự hạnh phúc, cái kết của Lâm Kính Ngôn rất cay đắng, những vẫn có hạnh phúc, đó là sự thật.

Lâm Kính Ngôn, chúc những điều dịu dàng nhất trong cuộc sống sẽ đến với anh, chúc anh trong một buổi chiều nào đó, ngồi nhớ về chuyện xưa bên ly trà nóng, nhớ về đồng đội, nhớ về đối thủ, nhớ về những thành công, những thất bại của mình đều có thể ung dung mỉm cười, cảm thấy mỗi phút giây sống trong Vinh Quang của mình đều đáng giá.

Tạm biệt Lâm Kính Ngôn, chúc anh sinh nhật vui vẻ.


(Gửi đến bạn Trời Sao: sau bài tạm biệt Lâm ở chương anh giải nghệ, Ú đã nghĩ đó đã là những dòng cuối cùng Ú viết cho anh, nhưng pj của em đã thành công kéo Ú lên.

Từ khi biết em bắt đầu nhận pj qua lời kể của Lãi chị đã rất mong chờ pj này của em. Quả nhiên không phụ sự kì vọng, pj đầu tiên của em thật sự rất tốt, từ cái tên, ý nghĩa, sản phẩm (cái này hơi bị quan trọng, thật may là em đã cân bằng phần Cp và NCp, tài liệu + cảm nhận và fic cho pj) cho đến những lời em viết cho Lâm và Lâm Phương đều làm Ú thấy em bỏ tâm thế nào cho Lâm.

Cảm ơn em và pj đầy ý nghĩa này.)
 
Last edited:

FanPD

Khanh bản giai nhân, nại hà si tặc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
496
Số lượt thích
3,383
Location
HCMC
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ
#8
Nếu nói Lâm Kính Ngôn là đại thần không thần, thật sự có chút vô tình.

Có những người, sẵn sàng bắt đầu từ con số zero tròn trĩnh. Cũng có những người, chỉ muốn có sẵn mâm cao cỗ đầy để mà chứng tỏ tài năng.

Khi bước chân vào một tập thể mới, điều khó nhất là gì? Là hiểu được lịch sử của tập thể ấy, hiểu được người đi trước đã dựng được những gì, và mình sẽ giữ ra sao? Không nhất thiết phải theo lối mòn cũ, nhưng niềm tự hào của người cũ mình phải ghi nhận, những khó khăn mà người cũ phải vật lộn để có được danh tiếng của chiến đội ngày hôm nay mình phải hiểu thấu, để từ đó phát huy.

Lão Lâm trong lòng tôi, là một người đã dựng nên một nền tảng. Anh là một người đáng kính trọng, không phải là một người già cỗi chờ nghe mấy từ thương hại khinh suất từ những người trẻ tuổi không biết xây tiếp chỉ biết thừa hưởng.

Chúc mừng sinh nhật Lâm Kính Ngôn, Đệ Nhất Lưu Manh xứng danh xứng tầm!!!!
 
Last edited:

Trời Sao

Dụng tẫn tâm ta, nâng gót chân người
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
433
Số lượt thích
1,964
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ, Lâm Kính Ngôn
#9

Cre: 堆图式蔷角

☆ 11:05 04/05/2020 ☆

Project CMSN Lâm Kính Ngôn 2020

THE BEST IS YET TO COME
xin được khép lại tại đây.


Trong 5 ngày diễn ra project, chúng ta đã cùng:
  • Tìm hiểu về những giây phút huy hoàng đẹp đẽ của Lâm Kính Ngôn trong chặng đường của anh với Vinh Quang qua các trích đoạn và cảm nhận.
  • Gửi tới anh lời chúc mừng và chúc phúc, đồng thời trải nghiệm một số viễn cảnh tương lai của anh trong tưởng tượng của các fan qua các fic nonCP và fic CP hướng nguyên.
  • Giải trí với một loạt fic CP không hướng nguyên có AU mới lạ, 100 điểm hay ho.

Xin được gửi những lời cảm ơn chân thành nhất tới những người đã giúp đỡ cho Sao trong quá trình chuẩn bị cho project. Cảm ơn những lời hướng dẫn, góp ý và động viên của mọi người, cũng đặc biệt cảm ơn mọi người đã góp sức, góp sản phẩm để project có thể hoàn thiện như ngày hôm nay.

Nhờ sự ủng hộ của mọi người mà PJ thậm chí còn dài hơn so với dự tính của Sao. Những sản phẩm mọi người đóng góp cho project đã góp phần gửi gắm lời chúc mà Sao muốn dành cho Lâm Kính Ngôn đại thần trong dịp sinh nhật này cũng như niềm vui mà Sao muốn mang tới cho fan của anh.

Và cuối cùng, xin cảm ơn tất cả các bạn đọc đã đi cùng project suốt 5 ngày qua. Cảm ơn những lời tâm sự và chúc phúc của mọi người dành cho Lâm Kính Ngôn đại thần. Từng câu chữ của mọi người đều là niềm động viên lớn lao dành cho cả anh lẫn bọn mình. Cảm ơn sự yêu mến và trân trọng của mọi người dành cho Lâm Kính Ngôn đại thần cùng project.

Thật sự rất rất cảm ơn mọi người.

Lời cuối, chúc đại thần có một ngày sinh nhật thật vui vẻ, thật ý nghĩa.

Cùng một câu mà Sao đã nói 3000 lần.

Chúc anh may mắn, chúc anh, chỉ riêng mình anh.

Mãi mãi là fan anh.

☆☆☆

Topic luôn mở, hoan nghênh mọi người đón đọc và để lại lời chúc cho anh ngay tại đây.
Tất cả những tấm lòng chân thành nhất đều sẽ được trân trọng!

\( ̄︶ ̄)/

By Trời Sao
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook