Hoàn [CMSN Lâm Kính Ngôn 2020][Lâm Phương] Câu chuyện truy phu đầy kịch tính của trung tá Phương Duệ

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#1
[Lâm Phương][Cộng Hòa] Câu chuyện truy phu đầy kịch tính của trung tá Phương Duệ

---​

Author: Thiến​

Pairing: Lâm Kính Ngôn x Phương Duệ​

Phụ diễn: những-anh-lính-tội-nghiệp​

Notes: Fanfic của fanfic Cộng Hòa Quốc Chi Kiếm, viết về cặp đôi Lâm Phương, đăng trong [Project][CMSN Lâm Kính Ngôn 2020] The best is yet to come.​

Summary: Duệ đã cua Ngôn như thế đấy!​

---​



1.

Phàm là người của Thần Kiếm, không ai không biết đến câu chuyện gei khí mù trời của Trung đội I.

Phàm là người của Thần Kiếm, không ai không rõ tỏ tường chuyện đôi vợ chồng già ở Trung đội VI.

Phàm là người của Thần Kiếm, không ai không mù mắt chó trước cảnh dính nhau như sam của Hàn đại đại và Trương đại nhân.

Mà phàm là người của Thần Kiếm, không ai lại muốn bản thân lạc vào câu chuyện tình nùng ý mật mà Phương Duệ đại đại khơi mào.





2.

Kỳ thực Lâm Kính Ngôn không hiểu vì sao mà chuyện nó lại ra thế này.

Thành thật mà nói, Phương Duệ cũng có thể coi là bậc lão thành cách mạng trong Đại đội, nhưng về tuổi đời thì mới qua tuổi cởi truồng tắm mưa được vài ba năm, thanh niên thời nay lửa tình sớm bốc âu cũng đếch phải chuyện gì hiếm gặp.

Chỉ là lửa này bốc có phải hơi sai?

Trước cả khi Lâm Kính Ngôn kịp nhận thức, mọi thứ đã diễn ra nhanh như chó dại xổ lồng.

Chạy lông nhông ngoài đồng.





3.

Kỳ thực Phương Duệ cũng không hiểu vì sao mà chuyện nó lại thành ra thế này.

Ban đầu, Phương Duệ đại đại vẫn là một đóa kỳ hoa của Đại đội, đôi mắt hết mực chân thành, hoàn toàn có thể đọ cùng đôi mắt trong veo nước rưng rưng của Chu Trạch Khải. Đối với đội trưởng nhà mình có thể nói là móc hết lòng mề ruột non ruột già ra đối đãi, ruột non quấn ba vòng, ruột già quấn bảy vòng, đảm bảo tới lúc về hưu tình thầy trò kiêm huynh đệ có mọc cánh cũng không thể bay mất.

Rõ ràng còn nhờ hai mắt chân thành, Phương Duệ đại đại còn cua được một em gái xinh đẹp bên Cục Quân nhu.

Ai ngờ trời ghen người đẹp, ghét “hồng” nhan, tình yêu chưa kịp bén lửa lên mông đã hóa thành bụi tro vụn vỡ.

Đã thế còn là bị đá!

Phương Duệ rầu, Phương Duệ sầu, Phương Duệ tủi thân, nhưng Phương Duệ không nói.

Rồi chưa đầy một tuần sau, Phương Duệ cùng đồng đội hoàn thành nhiệm vụ trên địa bàn của hội huynh đệ Chym Bay Tây Nam, kết thúc là một buổi liên hoan hưởng thụ ý vị giang hồ tình anh em các kiểu con đà điểu, trong một lần cắn nhầm ớt siêu cay bèn tìm nước uống, ai dè lấy nhầm bầu rượu của Trương Giai Lạc. Cuối cùng say mèm loạn tính, đem đội trưởng nhà mình lột tem ngay giữa rừng, một màn trần trụi với thiên nhiên, hồn nhiên như cây cỏ cứ thế mà đốt mù mắt chó của thanh niên Ngụy Sâm đang đi giải quyết nỗi buồn với mẹ thiên nhiên.

Còn cụ thể vì sao, à thì là dưới ánh trăng lung linh, Phương Duệ đại đại – một trong Tứ Đại Phế Tửu của anh em đặc chủng cứ thế mà phát hiện Lâm Kính Ngôn đại đại đẹp trai vãi chưởng. Tui phắc, tại sao bao nhiêu năm cọ cọ nhau mà tui lại không nhận ra???

Chuyện gì đến cũng phải đến, trinh tiết bao năm của Lâm Kính Ngôn đại đại cứ thế đem hiến cho thằng em thân thiết, mà nó còn là đội phó nhà mình.

Lâm Kính Ngôn rầu, Lâm Kính Ngôn sầu, Lâm Kính Ngôn không biết làm sao nên chọn giả ngu không nói.

Nhưng mà Phương Duệ đại đại bực nha. Thế này là không được đâu nha, lão tử ưng người này rồi!





4.

Thực ra lý do vì sao Phương Duệ bị người yêu cũ đá cũng rất là củ chuối.

Trở về sau nhiệm vụ, mệt phờ người, chỉ muốn nằm phướn ra ngủ cho quên đời. Ai dè lại gặp trúng ngày em gái kia tranh thủ lúc Cục Quân nhu sai đi chuyển đồ cho hội Thần Kiếm mà đi tìm gặp bạn giai.

Phương Duệ buồn ngủ rũ mắt, cơ mà sau đó nghe tiếng ghệ gọi réo rắt, đành phải cố mà lết xuống giường, cũng không hiểu vì sao mà cô nàng lại phấn khích thế.

“Duệ Duệ, lúc nãy em thấy con cú mèo đậu trên dây phơi!”

Phương Duệ: ...có con cú mèo nào bay buổi sáng hả?

Cơ mà cái này không phải trọng điểm có được không? Tưởng chuyện gì to tát nên mới loẹt quẹt dép lê chạy tới, ai ngờ chỉ có con cú mèo ngốc xít!

Mà lúc đang buồn ngủ rũ mắt, người ta rất không dễ giữ được mồm.

“Sao em biết đó là con cú mèo?”

“Vì nó là con chim nha.” Cô nàng nghiêng đầu suy nghĩ.

“Sao em biết nó là con chim?”

“Ơ... vì nó là con cú mèo.”

“Thế sao em biết nó là con cú mèo?”

“Thì... vì nó là con chim.”

“Thế sao em biết nó là con chim?”

“...”

Thôi, thế là thôi rồi Duệ ơi, để gió cuốn đi!

Đi luôn.





5.

Nên đó là tiền căn của cái hậu quả ở mục số 3 đấy.

Lạc đề rồi, kéo cái đề lại coi.

Don’t stop, let’s bring back to the end of number 3!





6.

Ừ, Phương Duệ đại đại ưng Lâm Kính Ngôn đại đại rồi.

Bắt đầu cho một kế hoạch truy phu đầy kịch tính. Nhắc lại mới thấy lỗ nha, mình đã phải chịu cảnh chân đi hai hàng suốt ba ngày thì chớ, Lâm Kính Ngôn anh tưởng có mỗi nhà anh là có trinh để mà mất đấy à?

Không, tui không cam tâm nha.

Lần sau tui phải nằm trong.

Tất nhiên là phải đợi kế hoạch đại công cáo thành đã chớ Phương Duệ đại đại.

Đi cùng với đó là sự hỗ trợ nhiệt tình của đội hỗ trợ phảng phất mùi hương chó FA.





7.

Đỗ Minh bày tỏ, là người ai cũng thích nghe lời nói ngọt. Bởi vậy nên tìm cách ở riêng hai người, rồi đem mật rót vào tai.

Chu Trạch Khải lẫn Giang Ba Đào trầm mặc nhìn đội viên nhà mình. Đỗ đại đại, rốt cuộc huấn luyện vẫn chưa đủ cường độ hay sao mà đêm về vẫn còn sức đọc ngôn tình thế?

Phương Duệ suy nghĩ một hồi, cảm thấy rất có lý.

Lập tức le te chạy đi tìm, đem Lâm Kính Ngôn một phát kabedon.

Quần chúng rình xem: Yoooo!!!!

Lâm Kính Ngôn: ...

Lâm Kính Ngôn, “Rốt cuộc cậu muốn gì?”

“Em muốn trái tim của anh.” Nói đến mười phần sến súa, kết hợp mở to hai mắt chân thành.

Im lặng có đến hơn một phút.

Quần chúng rình xem: Yoooo!!!!

Kết quả, Lâm Kính Ngôn lấy kính xuống, tỉ mỉ dùng góc áo camo lau chùi mấy lượt.

“Cậu tên thật là Châu Tấn hả?”

Châu Tấn nói mình nằm không cũng trúng đạn thật là đau quá đi hỡi hooman!




Ván 1: Phương Duệ 0 – 1 Lâm Kính Ngôn.

Sổ ghi chú của Đỗ Minh: Lời thoại nổi tiếng không phải cứ muốn là dùng được.

Đây là lời thoại kinh điển của hồ ly Tiểu Duy trong loạt phim Painted Skin (Họa Bì I & II). Thường thì trước khi móc tim kẻ nào, nàng lại nói một câu, "Ta muốn trái tim của ngài."




8.

Không sao, thua keo này ta bày keo khác. Phương Duệ đại đại bỏ qua Đỗ Minh, đi tìm cặp gei mù mắt Trung đội I. Kết quả nghe tới lịch sử của cặp đồng-tâm-kết đeo trên cổ hai thanh niên kia, ngưỡng mộ muốn lòi cả hai con mắt chân thành ra ngoài.

Trương Giai Lạc, “Ê, không cho đụng hàng!”

Phương Duệ, “Ai thèm đụng hàng ông, tui đã có kế hoạch của tui.”

Vì kế hoạch cua trai của mình, Phương Duệ nhịn ăn nhịn tiêu nhịn mặc nhịn đến đau thương dành dụm tiền lương suốt mấy tháng trời. Trước sinh nhật lão Lâm một ngày, rất tung tăng mà vui vẻ mượn xe của Hàn Văn Thanh phi vào trong thành phố, lén lén lút lút chẳng biết là đang mưu tính gì.

Cả một bầy ở nhà bắt đầu đoán già đoán non.

Lưu Tiểu Biệt, “Chúng mày nghĩ Phương Duệ sẽ mua cái gì cho Lâm Kính Ngôn?”

Trâu Viễn đưa ra câu trả lời thường thức nhất, “Tao nghĩ là nhẫn.”

Lâm Phong, “Hồi bữa tao đi ngang nghe được Phương Duệ với cậu thằng Hạo nói chuyện với nhau, có khi nào là một cặp dây chuyền giống như của Tôn Triết Bình với cậu thằng Hạo không?”

Viên Bách Thanh, “Chơi bốn luôn à?”

Hình như có gì đó sai sai. Tôn Tường ngu ngơ, “Hả?”

“Mày đừng có nghĩ linh tinh.” Đường Hạo vỗ cái bẹp lên ót Tôn Tường, trừng mắt nói với Viên Bách Thanh. “Cẩn thận ổng táng chết mày.”

Nhưng mà đời có cái gọi là thân lừa ưa nặng đúng không? Viên Bách Thanh rất hào hứng mà đưa ra suy đoán của mình, “Biết đâu là gel bôi trơn?”

Tôn Tường bị Đường Hạo bịt tai, “....????”

Trâu Viễn, Lâm Phong, Lưu Tiểu Biệt: Bình thường mày đọc cái gì vậy hả?

Kết quả, buổi sáng ngày sinh nhật, Lâm Kính Ngôn tỉnh dậy, vui vẻ nhận được mớ tua bông bắn tóe loe cùng lời chúc vui nổ trời của anh em. Theo ý kiến quần chúng, Lâm đại đại phải khui quà trước nó mới động lực huấn luyện ngày hôm nay. Đa số thắng thiểu số, khui!

Lâm Kính Ngôn mở gói quà đầu tiên. Mọi người ngỏng cổ ngó, ồ, là của Phương Duệ nha.

Có chuyện hay! Mấy chục cặp mắt trợn to hết cỡ, cả một phòng đầy ánh mắt chân thành.

Lâm Kính Ngôn: ...

Bóc, bóc, bóc từng lớp từng lớp nha. Con mẹ nó gói quà gì mà như củ hành tây bóc hết lớp này đến lớp khác vậy hả?

Kết quả bóc tới lớp giấy cuối cùng, một sợi dây chuyền vàng chóe, mập ú nù nằm chói lóa trên hai bàn tay Lâm Kính Ngôn, mặt dây ghép thành bởi một đống Hán tự tròn vo to tổ nái, xấu đui xấu mù. Cơ mà hãy khoan nói tới xấu đẹp, vì trọng điểm là đống chữ đó tách riêng ra thì chả có gì nhưng ghép lại thì thành một câu––

CỤC CƯNG CỦA EM


Lâm Kính Ngôn: ...

Quần chúng hóng hớt: ...

Phương Duệ: J (mắt ông đây chân thành hơn mọi ngày nhiều lắm luôn đó!)

“Há há há há há há há há há há há há há há há há há há–––––––!!!!” Trương Giai Lạc là người đầu tiên phá ra cười, kéo theo cả một phòng đầy ánh mắt chân thành cười vui như chó. Nếu Bệnh Thần Kinh và Đường Đường ở đây, đảm bảo cũng phải sủa gâu gâu.

“Chúc mừng ông.” Tôn Triết Bình nhìn rất thông cảm mà vỗ vai Lâm Kính Ngôn, nhưng nhìn vào khóe miệng co giật cùng tần suất rung động lên xuống của bả vai, tên này mà không đang nín cười, Lâm Kính Ngôn sẽ nuốt trọn cặp kính của mình.

“To hơn quà năm nay của Tân Kiệt rồi.” Hàn Đại đội trưởng, trọng điểm của anh có phải bắt hơi sai rồi không?!

Chu Trạch Khải nhìn Phương Duệ, lại nhìn Lâm Kính Ngôn, lại nhìn Phương Duệ, gương mặt đẹp trai méo mó vì nhịn cười. “...người, đeo?”

Giang Ba Đào lập tức lên tiếng. “Ý đội trưởng là, cái thứ này dành cho người đeo sao?”

Chắc chắn là không nha!!! Lâm Phong cũng không ngờ vụ đoán mò hôm bữa mình lại đoán trúng được một nửa, cảm giác đúng là có hơi hơi thành tựu.

Trương Tân Kiệt nâng kính, xoa xoa cằm, hiếm thấy Chính ủy đại nhân có lúc không nói nên lời, cảnh tượng thiệt là hùng vĩ quá trời luôn.

“Ừm... Lâm đội, anh... ờ thì vàng 24K đó. Thật là chân thành nha!”

Lâm Kính Ngôn thề là lúc đó anh tức tới mức suýt nữa thì cưỡi hạc đi Tây Thiên.

Sau đó Phương Duệ bị Lâm Kính Ngôn lôi ra tẩn cho một trận. Hôm đó đã đi vào lịch sử cần đem chôn của Thần Kiếm, bởi không chỉ Chính ủy tự dưng nói cà lăm mà còn có cả Lâm Kính Ngôn bị tức đến muốn thổ huyết.

Cơ mà cuối cùng sợi dây ú nù xấu đui xấu mù đó cũng không nỡ vứt đi.

Dù gì cũng là vàng thật 24K đó nha.




Ván 2: Phương Duệ 1 – 1 Lâm Kính Ngôn.

Sổ tay ghi chú của Đỗ Minh: Quà tặng đẹp xấu không phải vấn đề, quan trọng là phải biết phấn đấu.





9.

Thực ra câu chuyện tình củm của trung tá Phương và thượng tá Lâm cũng có bóng dáng của một đôi trai gái khác.

Đỗ Minh và Đường Nhu.

Lứa năm nay vào đại đội có một em gái, còn là một em gái siêu đẹp, hoàn toàn có thể cùng Tô Mộc Tranh ở hội Quỷ Biển cạnh tranh chức danh “Quân trung đệ nhất mỹ nữ”.

Còn rất có tài lẻ. Guitar, harmonica, piano, thậm chí cả thổi lá cũng cứ thế vô tư.

Quan trọng là giới tính nữ.

Tất nhiên rồi, cả bầy đực rựa ở mòn cả đời con người cuối cùng cũng có tí hơi gái.

Hoàng Thiếu Thiên ở Con Dao Phương Nam cho-vị-cay-cú-ngon-đúng-điệu: ...Phắc!!!





10.

Vẫn biết mấy câu chuyện ngôn tình giữa đàn anh và đàn em, giữa nam quân nhân và nữ quân nhân nó rất là hường còn ngập màu bi tráng.

Đại khái là gặp gỡ, giúp đỡ, chậm rãi nảy sinh tình cảm, gặp biến cố, xác nhận yêu nhau, sau về một nhà.

Đúng là rất đẹp.

Nhưng đặt ở đại đội đặc chủng, câu chuyện màu hường này nhanh chóng bị thực tế đập phát nát bét.

Đường Nhu, tên là Nhu nhưng tác phong làm việc không hề “nhu” một tí nào hết.

Hồi còn huấn luyện chính họ Lâm và họ Phương cũng đã mục sở thị rồi.

Là một em gái, nhưng mức độ tiến lên quyết chí còn bỏ xa đám đực rựa cả mấy dặm đường.

Gặp khó khăn, tiến lên, tiến lên, tiến lên, miệng đọc hai mươi tư điều chủ nghĩa xã hội, tim đập rộn khi gặp cờ hồng phấp phơi, túm lấy khó khăn, đương đầu với nó, giẫm lên nó, đạp bẹp nó.

Trương Giai Lạc, “Tui cảm giác lão Hàn mới có thêm một đứa con gái.”

Đường Nhu rất nhanh chóng được mấy tên trâu bò như Hàn đại đại và Tôn đại ca hoan nghênh, một đường thẳng tiến vào Trung đội I.

Mà không biết rằng ở Trung đội VI có người nhớ mong.

Là đàn anh nhớ mong.

Chính xác, là không biết cái gì hết luôn.

Mặc cho Đỗ Minh đứng đây từ chiều.

Con mẹ nó thật là bi thương.





11.

Lại nói làm sao mà công cuộc truy phu của trung tá Phương Duệ lại dính tới chuyện tình củm của Đỗ thiếu gia ấy à, kỳ thực là một câu chuyện dàiiiiiiiiiiiii-

Kỳ thực mà nói lần nữa, cũng khá là ba chấm.

Vì mấy tuyệt chiêu như ánh mắt chân thành hay chu môi làm nũng của Phương Duệ hoàn toàn không thể áp dụng cho Đỗ Minh. Không chỉ phải hứng ánh mắt nhìn như nhìn thiểu năng của đồng đội lẫn người trong mộng mà còn bị khỉ đầu đàn, à nhầm, Hàn đội sạc cho một trận.

Suýt nữa còn can tội quấy rối đàn em mà phải viết kiểm điểm.

Thảm không để đâu cho hết.

Thế mới nói, chủ nghĩa kinh nghiệm hại chết nhau đấy.





12.

Lại nói, Đường Nhu là lính nữ rất được Diệp thiếu tướng cưng. Chắc chỉ sau mỗi em gái Tô thôi nà.

Lại nói, sao lão Diệp bên mình lắm gái đẹp thế??? Đây không phải là 007 mà tên tim đen đó cũng không phải James Bond nha, nha, nha!

Nhưng chấp nhận thực tế đi.

Gái đẹp do lão Diệp đào tạo ra không thiếu.

Trừ Khưu Phi với Tôn Tường.

Bậy nào. Người ta là trai đẹp!





13.

Diệp Tu một lần ghé chơi, tiện thể thăm hai đứa gà cưng, “Sao chú mày không thách đấu với em nó vài ván?”

Đỗ Minh bừng tỉnh, sao không nghĩ ra nhỉ.

Kết quả, vẫn con mẹ nó thật là bi thương.

Ván đầu, Đỗ Minh thắng.

Ván hai, Đường Nhu thắng.

Ván ba, Đỗ Minh thua.

Ván tư, Đỗ Minh muốn hòa nhưng Đường Nhu không chịu.

Ván năm...

Chơi trò gì thì cũng chỉ có ba khả năng là thắng, thua và hòa đúng không.

Ván năm, lịch sử vẫn lặp lại.

“Quả là con gái lão Hàn.” Trương Giai Lạc tấm tắc khen ngợi.

Diệp Tu ngậm thuốc lá, vỗ tay.

Bẹp, bẹp, bẹp! Bẹp, bẹp, bộp!





14.

Bởi vậy mới nói, mấy trò Phương Duệ bày Đỗ Minh chỉ có tác dụng khi Đường Nhu là con gái lão Lâm thôi.

Nhưng em gái Nhu đếch phải.

Thế nên, thành thực chia buồn cùng gia quyến...

Đỗ Minh: Tui chưa có chết à!!!!





15.

Lâm Kính Ngôn bắt đầu cảm thấy sự việc mà cứ tiếp tục quá trớn như này nữa đảm bảo sẽ hold không kịp đâu. Chó chạy ngoài đồng còn có lúc dừng chân, heo nái ăn xong cũng phải cần tiêu hóa.

Nhưng công cuộc truy phu của Phương Duệ không thể dừng.

Ngay cả ông trời cũng giúp Phương Duệ.

Mặc dù kinh nghiệm cày nát thần thoại tây đông đông tây cho biết, nếu khẩn cầu cái gì với thần linh thì làm ơn nói cho cụ thể một chút. Kẻo ông thần một hôm sảng lờ lên như lão Dớt thì chỉ có nước thành Hermaphroditus thôi.

Thực tế chứng minh, đôi mắt chân thành cũng không giúp ông trời hiểu được lòng mề mày đâu, con trai ạ, tu bi con tờ niu.

Đại khái là Phương Duệ sau khi xách súng đi canh giữ trật tự về, đồ bảo hộ còn chưa kịp cởi chỉ kịp tuột khẩu trang ra nhảy lên đu càng Lâm Kính Ngôn.

Thắm thiết ngay môi hôn một cái kêu vang dội.

Đường Hạo, “...”

Lâm Phong, “...”

Viên Bách Thanh, “...”

Lưu Tiểu Biệt, "..."

Trâu Viễn, “...Đệt.”

Tôn Tường thì bị Đường Hạo che mắt rồi.

Rốt cuộc thì chưa cần tới mười bốn ngày, sức mạnh tình yêu vẫn chả là cái rắm gì với virus cả.

Sếp lớn nó còn không tha, nói chi phận cu li lại còn chơi gei.

Hàn Văn Thanh suýt thì ba máu sáu cơn bốc hỏa, nhưng vì không thể xuống tay với bệnh nhân, rốt cuộc đành trợn mắt nhìn xe cấp cứu của Viện Quân y tới bứng đội trưởng lẫn đội phó của Trung đội III đi cách ly.



Mắt cũng sắp lọt cả tròng.

Ván 3: Phương Duệ 2 – 1 Lâm Kính Ngôn.

Lâm Kính Ngôn, “...”

Lâm Kính Ngôn, “...Phắc.”





16.

Thực tế thì, dù trên chiến trường bắn nổ đầu địch một cách bình tĩnh thì bình thường Lâm Kính Ngôn vẫn là một người tốt ơi là tốt.

Tốt một cách bình tĩnh.

Nhưng khi nằm trong phòng cách ly, Lâm Kính Ngôn rốt cuộc cảm thấy mình tức đến mức sắp chết một cách bình tĩnh được rồi.

Nhưng mà chung quy không thể cầm gạch phang cho tên cà rỡn Phương Duệ một cú vào ót, nên Lâm Kính Ngôn đành tiếp tục ngoan ngoãn chờ hết mười bốn ngày để thoát diện cách ly.

Bởi vậy nên ta đã nói cầu thần bái Phật cũng phải cầu cho chi tiết vào mà.





17.

Cuối cùng, để tình trạng cù là này không thể kéo dài thêm nữa, Lâm Kính Ngôn vừa ra viện liễn xách Phương Duệ ra một góc nói chuyện phải quấy.

Chẳng biết hai người nói chuyện phải quấy là nói cái gì, nhưng chung quy sau đó Lâm Kính Ngôn giương cờ trắng đầu hàng, Đông Phương Thần Kiếm lại có thêm một cặp gei.

Sau chuyện gei Trung đội I ta có chuyện gei Trung đội III.

Sau chuyện gei Trung đội VI ta có chuyện gei xuyên biên giới của đội viên Trung đội VI và đội viên Trung đội I.

Sau chuyện gei Trung đội I, chuyện gei Trung đội III và chuyện gei Trung đội VI, ta có chuyện gei của bộ đôi sếp sòng – Đại đội trưởng và Chính ủy.

Hoặc, có lẽ thế đi, cái thứ tư vẫn chưa được kiểm chứng, tạm thời cứ nghĩ là fanon đi đã.

Chậc, tinh hoa quân đội sao lại toàn gei thế này?

Phải để cho người thẳng sống với chứ!





18.

À quên, vẫn còn chuyện gei xuyên biên giới nữa, mà là quãng đường bắc nam chym bay cả dặm, hai cậu giai số I và số VI vẫn còn gần lắm.

Có hai thanh niên Thần Kiếm và Lợi Kiếm đang nhăm nhe tạo tổ hợp Song Kiếm kìa.





19.

Thanh niên Đỗ Minh, thuộc tính THẲNG.

Khóc như chó xổ lồng, chạy lông nhông ngoài đồng!

Fuck you fuck me fuck sun fuck tree-

Trương Tân Kiệt, “Đỗ Minh, không được nói bậy.”





20.

À, bạn thắc mắc hôm đó làm sao mà Lâm Kính Ngôn lại te te thành đôi với Phương Duệ ấy hả? A í a không nói được nha!

Làm người ai chả có chuyện muốn giữ làm bí mật ngọt ngào trong tim, đó là chuyện của hai người họ nhá.

Bởi vậy nên ta nói, đi cách ly cũng có thể có người yêu mà.

Chỉ cần bạn biết là, tỉ số cuối cùng í...

Phương Duệ 3 – 1 Lâm Kính Ngôn.

Lão Lâm knock-out.

Phương Duệ, “Ôm em đi nà!”
 

Trời Sao

Dụng tẫn tâm ta, nâng gót chân người
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
433
Số lượt thích
1,964
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ, Lâm Kính Ngôn

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#3

Bình luận bằng Facebook