[Cảm nhận][Sinh thần khoái lạc] Hạ Trọng Thiên – Thạch thượng thanh hương trúc lý trà

Băng Ly

Như kim tác quán đồng tâm kết
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
323
Số lượt thích
2,198
Team
Gia Thế
Fan não tàn của
Tán Tu Tán
#1

Hạ Trọng Thiên – Thạch thượng thanh hương trúc lý trà


Hạ Trọng Thiên - fan Gia Thế tốt nhất thế giới.

16/05/2020

Hạ tổng, chúc anh sinh thần khoái lạc, hồng phúc tề thiên.

Chúc Gia Thế ta niết bàn trùng sinh, quân lâm thiên hạ.


Gió thổi tan cảnh mộng châu thành hùng vĩ
Hào kiệt tan biến dải khói sương
Sử sách còn lưu, ngâm hoài một khúc minh nguyệt
Ai đã lặng lẽ mà chú tâm?


- Trích “Gia Quốc Thiên Hạ” – Nhan Nhân Trung -




Cre art: Lữ Ngọc Thanh Thanh

Art được đặt hàng riêng cho sinh nhật anh Hạ.




Gia Thế có một nhà tài trợ, nhưng lại chẳng cần tiền

Hạ Trọng Thiên là ai?

Con trai thứ của tổng giám đốc Hạ Đông Nam tập đoàn Trà Xanh Sấy, người thừa kế sản nghiệp gia đình trong tương lai.

Hàng Châu tú lệ, Giang Nam phồn hoa.

Nhắc tới hai chữ Hàng Châu, hầu hết mọi người đều nghĩ tới những loại danh trà cực phẩm, tiêu biểu là Long Tỉnh – được coi là quốc trà Trung Hoa. Trà là mặt hàng nổi tiếng từ thời cổ đại ở vùng đất này.

Theo như những gì được biết tới trong chính văn, Trà Xanh Sấy là sản nghiệp kinh doanh trà lâu đời, thuộc dạng cha truyền con nối, và có lẽ Hạ gia cũng là dân gốc Hàng Châu.

Hạ Trọng Thiên sinh ra và lớn lên ở vùng đất cố đô, tính cách dĩ nhiên cũng mang đặc điểm của dân vùng này.

Cao nhã, hoài cổ, lãng mạn, tài hoa.

Và tuy không nói rõ nhưng ai cũng biết với thân phận quý tử Hạ gia, Hạ Trọng Thiên được hưởng sự giáo dục tốt nhất, còn trẻ như thế đã tiếp nhận vị trí giám đốc marketing, là một “phú nhị đại” hàng thật giá thật.

Trà Xanh Sấy có sản nghiệp rộng đến mức nào?

“Đó là một cái tên có thể nhìn thấy ở bất kỳ đường lớn hay ngõ nhỏ nào trong thành phố.

Trà Xanh Sấy là một công ty tư nhân sản xuất và kinh doanh trà và thức uống, bán rất chạy trên toàn quốc, chiếm phần lớn thị trường ở thành phố H.”

“Công ty này lớn mạnh đến mức nào thì khỏi phải hỏi, lấy được tài trợ từ họ nghĩa là đặt được một nền móng vững vàng.”

Như vậy có thể thấy trên thương trường, Trà Xanh Sấy là một “ông lớn” có vị thế rất cao, nhận được tài trợ của họ là may mắn cho chiến đội.

Thân là giám đốc marketing Trà Xanh Sấy, địa vị và năng lực của Hạ Trọng Thiên không cần phải bàn.

Thương trường là chiến trường.

Là giám đốc tập đoàn lớn, Hạ tổng quá đủ lọc lõi và khôn ngoan để không “ném tiền qua cửa sổ”, anh ta đủ khả năng để tối đa hóa lợi nhuận từ mọi khoản đầu tư nếu thực sự muốn.

Một ví dụ điển hình cho sự lý trí của Hạ tổng chính là khoản đầu tư 1 triệu 4 cho Hưng Hân.

Đi đầu tư cho đối thủ của mình, là một hành động đúng đắn?

Đúng chứ.

Một chiến đội mới nổi danh tiếng như cồn, đang hot bỏng tay trên thị trường, là một “miền đất hứa” có tương lai biết bao.

Đầu tư vào thứ đang được quan tâm nhất để hưởng ké lợi ích, hoạt động “ăn theo” này vốn là cơ bản trong kinh doanh. Cơ hội kiếm tiền trước mắt, sao có thể bỏ qua?

Nhưng mà, hot thì hot thật, cũng phải cân nhắc chứ.

Đầu tư vừa vừa thôi, đưa tạm triệu tư để thăm dò, thấy kiếm được thì mình đổ vốn tiếp, không thì nghỉ đi.

Rạch ròi sòng phẳng, tính toán lạnh lùng.

Đây mới là hình dáng thực sự của một nhà đầu tư – khi bạn thuần túy là một ông chủ. Bạn đầu tư để kiếm lời, không lời thì dẹp, không phải đi từ thiện.

Đây chính là giám đốc marketing Trà Xanh Sấy Hạ Trọng Thiên.

Hạ Trọng Thiên không thể tài trợ Hưng Hân, nhưng giám đốc marketing của Trà Xanh Sấy thì có thể.

Ngược lại, Hạ Trọng Thiên đối với Gia Thế, không phải với tư cách Hạ tổng.

Chỉ là Hạ Trọng Thiên.

Đúng vậy, là chính con người Hạ Trọng Thiên, là tình cảm thuần khiết và chân thành nhất của một fan cứng.

“Ừ… thật ra Trà Xanh Sấy chẳng có hứng thú gì với việc tài trợ một chiến đội Vinh Quang cả. Nhưng bản thân Hạ Trọng Thiên lại là fan cuồng Vinh Quang, còn là fan trung thành của Gia Thế, nên ổng mặc kệ người ta phản đối, nhất quyết đòi tài trợ Gia Thế. Trà Xanh Sấy dù gì cũng là sản nghiệp nhà ổng, do đó cuối cùng cũng mắt nhắm mắt mở phê chuẩn yêu cầu của ổng. Cho nên khoản tài trợ kéo dài suốt 7 năm qua trên thực tế không thể nói là hợp tác thương mại, căn bản chỉ là sự ủng hộ của một fan hâm mộ dành cho đội nhà mà thôi.”

Trà Xanh Sấy là đơn vị tài trợ trung thành nhất của Gia Thế từ mùa giải thứ ba đến nay.

Nhưng một điều kỳ lạ là, dù là nhà tài trợ “sừng sỏ” và trung thành bậc nhất, nhưng lại rất ít fans biết Trà Xanh Sấy có tài trợ cho Gia Thế.

Vì cái gọi là “tài trợ của Trà Xanh Sấy”, trên thực tế là tài trợ của Hạ Trọng Thiên.

Của cá nhân Hạ Trọng Thiên, là tiền riêng của anh, không phải công quỹ của tập đoàn.

Hạ Trọng Thiên đầu tư cho Gia Thế từ sau mùa giải thứ ba, lúc này thành tích chiến đội đã trên đà trượt dốc không phanh, nhưng anh vẫn kiên trì tài trợ qua từng năm, chưa từng gián đoạn. Cho dù trong hợp đồng có điều khoản K.O, nhưng cả khi Gia Thế rơi xuống vòng khiêu chiến anh vẫn tiếp tục hợp đồng, không dừng tài trợ, chỉ là giảm kim ngạch xuống một chút.

Biết không có lời, biết đầy nguy cơ, sao vẫn cố chấp như thế?

Cho đi không cần nhận lại, số tiền ấy là tài sản riêng của anh, là sự ủng hộ nhiệt tình nhất của một fan trung thành cho chiến đội, anh không hề muốn kiếm chác gì từ tình yêu của mình cả.

Vì vậy Hạ Trọng Thiên không yêu cầu khắt khe gì với đội viên Gia Thế, chẳng cần phải có cúp quán quân mới tài trợ, chẳng cần phải đi khắp nơi khoe thương hiệu trà của công ty mình để tăng doanh số bán hàng.

Nói thẳng ra, đây là một hành động rất cảm tính.

Và là một sự cảm tính đáng trân trọng.

Cho nên khi Trần Quả hồ hởi khoe có thể kiếm được tài trợ của Trà Xanh Sấy do Thường Tiên giới thiệu, Diệp Tu đã nhíu mày không vui, sau đó bảo cô “đừng hi vọng gì nhiều”.

Hắn hiểu chứ, làm sao không hiểu cho được?

Ròng rã 7 năm trời người ta tài trợ cho Gia Thế, tâm tư trong đó còn cần hỏi sao?

Chính vì hiểu, cho nên mới không nhẫn tâm.

Gia Thế trong lòng Hạ Trọng Thiên, là chấp niệm thanh xuân sâu đậm, là bạch nguyệt quang sáng chói, là sự hâm mộ từ tận đáy lòng, là tình cảm quý mến đồng hương, là nơi ước mơ gửi gắm.

Như dòng nước Tây Hồ lặng lẽ chảy trôi, âm thầm kín đáo, nhưng tình cảm lại thấm vào xương tủy.

Từ một cậu thiếu niên xem các trận đấu Gia Thế mà lớn suốt 10 năm nay, đến khi đủ khả năng thì mượn danh nghĩa công ty để ủng hộ chiến đội.

“Một pha tiêu hoang của thiếu gia nhà giàu”, “một hợp đồng tài trợ không quan tâm đến lợi ích”,“Y thỏa mãn với việc xài tiền, nên cũng không cần lợi ích nào khác ngoài mong đợi.”

Cũng giống như fans đợi ở sân bay để tặng quà cho thần tượng vậy, chỉ mong thần tượng nhận quà, mong thần tượng vui vẻ vì món quà của mình là hạnh phúc lắm rồi, nào có fan dám mong thần tượng sẽ biết ơn mình?

Hạ Trọng Thiên tuy mang danh nhà tài trợ, nhưng không cần tiền từ Gia Thế.


Gia Thế có một fan cứng, anh ấy một đời không rời không bỏ.


Như đã nói, Hạ Trọng Thiên xuất thân danh gia, dĩ nhiên giáo dưỡng kỹ càng.

Khiêm cung đúng mực, từng lời nói cử chỉ đều phải xứng với thân phận.

Và cái chuyện để mặc khách chờ mình mấy tiếng đồng hồ rồi ngồi trong phòng nhàn nhã chơi game, là một hành vi vô cùng thất lễ.

Có lẽ cũng là lần đầu tiên trong đời Hạ thiếu gia dám làm như vậy.

Vì Hạ tổng đã giận dữ đến mất lý trí rồi, đến mức vứt bỏ hết hình tượng “tinh anh xã hội”, vứt bỏ hết gia giáo nề nếp để sống thật với cảm xúc của bản thân.

“Muốn xin tài trợ đúng không? Một câu thôi: không có cửa. Mấy người đi được rồi.” Hạ Trọng Thiên có vẻ chán troll Hưng Hân rồi, dứt khoát xòe bài.

Đó, nhanh gọn biết bao, thẳng thắn rõ ràng!

Kiên trì thuyết phục? Ok, anh chụp tai nghe -_-!!!

Hạ Trọng Thiên cung hoàng đạo gì? 16/5, Kim Ngưu.

Cố chấp như sắt đá, làm gì có chuyện chỉ nghe vài câu là thay đổi thái độ?

Y gửi gắm tình cảm vào Gia Thế chỉ bởi vì nó là nó, tình cảm ấy sẽ không bị ảnh hưởng hay xê xích bởi bất kỳ điều gì. Y là thể loại fan cứng nhất của Gia Thế, cái thể loại mà đến tận ngày hôm nay vẫn nhìn Diệp Tu, nhìn Hưng Hân với ánh mắt căm thù.

Muốn thuyết phục y chuyển qua ủng hộ Hưng Hân? Sợ còn khó hơn lên trời.

Tự dưng nghe đến câu “Đó là cái giá duy nhất mà tôi có thể bắt các người phải trả”, trong lòng có chút xót xa.

Ngày Gia Thế phá sản, Hàng Châu có mưa.

Ở xó xỉnh nào đó trong tiệm net Hồng Thái, Tiểu Minh đang khóc.

Ở trụ sở báo Thể Thao Điện Tử tại thành phố này, Tào Quảng Thành đang lặng lẽ viết bài, mười ngón lướt như bay, mỗi chữ đều là lệ.

Ở trong phòng huấn luyện, Khưu Phi cầm trên tay tấm thẻ tài khoản Cách Thức Chiến Đấu, lắc đầu trước lời mời của Vi Thảo.

Ở ngoài trụ sở chiến đội, hàng vạn fans đang khóc đến tâm can liệt phế, ký tên chung vào tờ giấy trắng với niềm hi vọng mỏng manh.

Ở công ty Trà Xanh Sấy, Hạ Trọng Thiên đang chơi Vinh Quang.

Anh cảm thấy như thế nào, có lẽ ai cũng hình dung ra được.

Thái độ Hạ Trọng Thiên đã thể hiện rõ ràng, không là không, không nghe không nhìn không giải thích không nhân nhượng.

Vậy Diệp Tu đánh bại Hạ Trọng Thiên trong đấu trường làm gì?

Khi đã hiểu rõ một trăm hai mươi phần trăm là Hạ tổng sẽ không tài trợ?

Là vì – Gia Thế.

Đúng vậy, là vì Gia Thế.

“Gia Thế hiện đang cần một bàn tay cứu giúp, biết đâu anh có thể đấy.” Diệp Tu nói.

“Tôi?” Nhắc đến việc này, Hạ Trọng Thiên chùng xuống, “Tôi cũng muốn lắm chứ, nhưng tiếc rằng tôi không có khả năng.”

“Anh sẽ có, chỉ cần một thời cơ thích hợp.” Diệp Tu nói.

“Ý anh là gì?” Hạ Trọng Thiên ngẩn người.

“Gia Thế đang muốn tách ra bán.” Diệp Tu để lộ một tin tức mà vào tai fan trung thành của Gia Thế chắc chắn là tin dữ, “Hi vọng phần cốt yếu nhất của nó đừng tan tác.”

Gia Thế không phải chiến đội, Gia Thế là tinh thần.

Suy cho cùng, cũng là vì tình yêu, một tình yêu trọn vẹn và thuần túy đến từ những người yêu Vinh Quang chân chính, đến từ những người yêu Gia Thế chân chính.

Gia Thế có một fan cứng vĩ đại, anh ấy một đời không rời không bỏ.


Gia Thế có một ông chủ, anh ấy là ánh sáng của niềm tin


Người có thể cứu được Gia Thế, là người Gia Thế.

Phải là người Gia Thế, và cũng chỉ có thể là người Gia Thế.

Ai có thể cứu vớt Gia Thế?

Dòng chữ lớn xuất hiện ở mỗi một góc Vinh Quang là hoạt động ký tên thỉnh nguyện của vô số fan Gia Thế cùng nhau tiến hành. Nhưng hi vọng đó nên gửi đến ai? Không một fan Gia Thế nào có thể trả lời, họ chỉ biết ngồi đó ngây ngô đợi chờ, từng ngày mong mỏi.

Để rồi nhìn thấy từng tuyển thủ ra đi, từng nhân vật bị bán…

Việc Gia Thế xẻ bán đã không còn gói gọn trong phạm vi giới Vinh Quang rồi. Huy hiệu chiến đội trên cửa chính câu lạc bộ bị gỡ xuống. Những gì liên quan đến Vinh Quang đều bị xóa bỏ.

Tương lai Gia Thế sẽ trôi về đâu? Hay nói thế này đi: Gia Thế liệu có còn tương lai? Không ai biết. Mọi người chỉ thấy những gì từng thuộc về Gia Thế dần dần biến mất.

Đau không?

Tan cửa nát nhà, làm gì có ai không đau?

Hàng vạn fans đang khóc, đang cầu nguyện với một niềm hi vọng nhỏ nhoi.

Họ trơ mắt nhìn những nhân vật cấp thần lần lượt bị bán.

Họ trơ mắt nhìn các tuyển thủ trút bỏ đội phục rời đi.

Họ trơ mắt nhìn trụ sở chiến đội bị dân chuyên phá bỏ.

Trần Dạ Huy phải tự tay mở cửa kho hàng để thanh lý, nhìn tài sản công hội tích lũy qua nhiều năm vơi bớt dần dần, nhìn người ta xem niềm tự hào nhà mình là tiệm tạp hóa để cân nhắc lựa chọn.

Một ngàn năm trước, Nam Tống sụp đổ trên đất Lâm An, Cung Đế thoái vị, hoàng tộc đào thoát.

Một ngàn năm sau, Gia Thế sụp đổ trên đất Lâm An, lá phong rơi xuống, công hội thanh lý, trụ sở phá dỡ, công thần rời đi.

Vương triều kiêu hãnh năm nào giờ chỉ còn là tường vỡ ngói đổ, khói lạnh tro tàn.

Nhưng trong bóng tối bao trùm ấy, vẫn có ánh sáng, là ánh sáng của niềm tin.

Gia Thế có tương lai không?

Có chứ.

Dứt cơn mưa ấy, lại thấy cầu vồng.

Ông chủ mới của Gia Thế xuất hiện, mua lại Gia Thế.

Cảm ơn anh.

Thực sự cảm ơn anh.

Cảm ơn anh đã cứu lấy thanh xuân của hàng vạn fans ngoài kia, cảm ơn anh đã mang đến ánh sáng của niềm tin, cảm ơn anh đã giúp những người cùng chung ước mơ với anh có thể lau nước mắt đi và mỉm cười hi vọng.

Cảm ơn anh đã tạo cơ hội cho Thái tử của chúng ta vững vàng tuyên bố với cả thiên hạ rằng: “Em là người Gia Thế, cả đời em chỉ mặc một đội phục.”

Cảm ơn anh đã để Gia Thế ta cháy lên lần nữa trong ánh hào quang vạn dặm của phượng hoàng dục hỏa trùng sinh.

Gia Thế sẽ không ngã, tinh thần là bất tử.

Ông anh họ Hạ không phải là giám đốc hả, tưởng anh trăm công ngàn việc cơ mà, sao rảnh dữ vậy? Còn dắt cả Khưu Phi qua Hưng Hân chào hỏi dăm câu kèm theo bản hợp đồng kẹt xỉ có triệu tư hà.

Qua khoe mình nghèo lắm không đủ tiền mua cơ sở hạ tầng đâu các bác, em cố hết sức rồi, tuy nhà em không có gì ngoài điều kiện nhưng tiền riêng em không nhiều. Khổ, gia quy khắt khe, cha Hạ không cho con út nhiều tiền ú ụ để tiêu, bảo mày kiếm nhiêu thì tự tiêu đi, tiền của nhà đem đi tài trợ hoài.

"Tôi mua lại Gia Thế rồi." Hạ Trọng Thiên đúng không phải người dư hơi, mở miệng là nói thẳng vấn đề.

"A, vậy tốt quá!" Diệp Tu cười.

"Chúc mừng anh." Trần Quả cũng nói, tay chỉ ra ngoài cửa sổ: "Anh định tu sửa thế nào?"

"Tôi chỉ mua Gia Thế thôi, không mua mấy cái đó." Hạ Trọng Thiên nói.

"Ủa?" Trần Quả ngạc nhiên.

"Mua Gia Thế là việc cá nhân của tôi. Khả năng tài chính của mình tôi không thể mua nổi toàn bộ cơ sở hạ tầng của Gia Thế. Điều duy nhất tôi có thể đảm bảo là sẽ không để cái tên Gia Thế tan thành mây khói." Hạ Trọng Thiên nói.

"Và các tuyển thủ có triển vọng của Gia Thế nữa, nhỉ?" Diệp Tu nhìn Khưu Phi, cười.

"Tiểu Khưu suýt nữa đã qua Vi Thảo rồi. May mà lúc đó tôi đã bàn bạc xong mọi thứ với Gia Thế, mới cố thuyết phục cậu ấy ở lại." Hạ Trọng Thiên nói.

"Khá lắm." Diệp Tu nói, "Cả hai người đều rất khá."

"Khen bọn tôi cũng vô ích. Mối thù với Hưng Hân, bọn tôi nhất định sẽ báo!" Hạ Trọng Thiên nói.

Gia Thế vẫn còn đây, vậy là đủ rồi.

Không còn là ông lớn, vậy bắt đầu lại từ đầu là được.

10 năm trước, Gia Thế được xây nên bằng tiền và ước mơ của những thanh niên trẻ tuổi.

10 năm sau, chỉ là đi lại con đường ấy một lần nữa thôi mà.

Hạnh phúc của fans Gia Thế chính là Gia Thế, là sự tồn tại của cái tên Gia Thế.

Lần này, họ đã không còn là ông lớn, không còn là con boss sừng sững không thể vượt qua của vòng khiêu chiến nữa. Họ sẽ dốc sức đánh với từng đội từng đội, giành về từng chiến thắng một, đi mãi đến bước cuối cùng, quay trở lại liên minh, tái dựng huy hoàng của Gia Thế.

Gia Thế vạn tuế!

Đêm đó, fan Gia Thế đã bao lâu rồi mới cảm nhận được hạnh phúc như xưa. Mong mỏi của họ rốt cuộc đã được đáp lại, dù rằng rất nhỏ bé, nhưng vẫn là một tia hi vọng, không phải sao?

Không còn là ông lớn, Tân Gia Thế bắt đầu hành trình mới.

Giới truyền thông Vinh Quang lấy đó làm bài đăng cuối cùng trên báo về vụ giao dịch Gia Thế suốt thời gian qua. Cho đến hôm nay, những gì liên quan đến Gia Thế có thể thấy được bằng mắt đều bàn giao xong cả rồi.

Câu lạc bộ Gia Thế tồn tại nhiều năm nay bị tu sửa hoàn toàn. Tân Gia Thế chuyển qua đại lộ Thạch cách 20km. Những gì Gia Thế còn lại rất ít ỏi và sơ sài, nhưng Gia Thế vẫn còn đây.

Ít ỏi, sơ sài, nhưng vẫn còn đây, vậy là đủ rồi.

Hạ Trọng Thiên đã cứu được những thứ quan trọng nhất của Gia Thế.

Đó là cái tên Gia Thế và công hội Gia Vương Triều, đồng thời giữ lại được tương lai của Gia Thế là tân binh như Khưu Phi.

Mắt nhìn cũng đủ độc, không hổ danh lão luyện thương trường.

Chọn những thứ đắt giá nhất, cốt lõi nhất, nền tảng nhất.

Nhà xây từ móng lên, còn nền móng là còn tất cả.

Mọi thứ là do mình tạo ra, đường do mình mở, tương lai bắt đầu từ hiện tại.

Tin rằng 10 năm sau, Tân Gia Thế sẽ không kém cạnh Gia Thế hoàng kim.

Anh vất vả rồi, Hạ Trọng Thiên.

Khi anh cố gắng thuyết phục từng người một ở lại góp sức cho Tân Gia Thế.

Khi anh chẳng có chút kinh nghiệm làm ông chủ chiến đội, khi trình độ Vinh Quang thường thường bậc trung, khi tài chính cá nhân cũng không quá dồi dào.

Khi anh cảm ơn từng người đã đồng ý ở lại, anh biết ơn Khưu Phi vì cậu đã ở lại, anh biết ơn những thành viên phòng kỹ thuật vì họ đồng ý ở lại.

Kẻ ở lại trên đống tro tàn, chính là chủ nhân của đất này.

Gia Thế thuộc về người Gia Thế.

Khưu Phi, Cách Thức Chiến Đấu.

Khưu đội trưởng, tiến về phía trước đi cậu.

Đằng sau cậu chính là pháp sư chiến đấu Hạ Trọng Thiên, anh ấy cũng đang chiến đấu trên chiến trường của riêng mình để phục dựng Vương Triều.

Việc của các cậu là thi đấu, mọi thứ còn lại để Hạ tổng lo.

Công hội vẫn còn, tên tuổi vẫn còn, fans trung thành một lô không đếm hết, ba cái cúp trưng làm cảnh, khởi đầu của Tân Gia Thế vốn đã cao hơn các chiến đội khác rồi.

Gặp lại anh trong “Tân Gia Thế: Vừa gặp đã quen” của Tinh Trần Thâm Xử, quả thật rất giống trong tưởng tượng của tôi về anh.

Một Hạ Trọng Thiên chân thành, thân thiện, gần gũi, ấm áp.

Một anh Hạ nấu nước đường đỏ cho Khưu Văn, chia đồ ăn nhà làm cho đội viên, đi du lịch không quên mua quà, coi các thành viên như người thân trong nhà, ngủ ở cái bàn dài trong phòng huấn luyện, chia sẻ tâm sự với mỗi người…

Rằng anh chỉ mong mấy đứa giữ gìn sức khỏe, chiến đấu hết mình, anh không ép buộc gì mấy đứa đâu, anh chẳng có yêu sách gì cả.

Mấy đứa ở đây, vốn đã là niềm hạnh phúc lớn nhất của anh rồi.

Thành tích cao thì anh vui, thành tích thấp anh cùng buồn, nhưng anh chưa từng muốn kiếm lợi nhuận từ Gia Thế, trước giờ đều là vậy.

Trần đời này làm gì có ông chủ nào chơi lớn kiểu vầy, anh giàu anh có quyền, ok.

Gia Thế tương lai rộng mở, mọi thứ còn ở phía trước.

Không rời không bỏ, chúng ta còn một chặng đường rất dài, một bầu trời rất cao để tung cánh. Cất cánh đi, Gia Thế. Trời cao biển rộng, mặc ngươi vẫy vùng.

Vạn dặm giang sơn đợi người, đợi ngày vương giả trở về, phong vân biến sắc.

Chiến mâu định thiên hạ, trọng pháo họa phồn hoa.

Hạ Trọng Thiên, sinh thần khoái lạc.

Thảo dân bất tài, bút lực hữu hạn, không nói được mỹ ý chúc mừng sinh nhật người, cũng chẳng biết tặng quà gì cho xứng để tri ân.

Xin cho tôi được kính người một chén Bích La Xuân bên bờ Tây Hồ liễu rủ.

Dùng trà thay rượu kính tri âm.

Trà nhạt lòng thành, cùng người cạn chén.

Chúc cho Gia Thế ta từ nay về sau vĩnh kết đồng tâm, đoàn kết một lòng, đưa đội nhà trở lại thần đàn, đi tiếp con đường chinh phục đỉnh Vinh Quang.

Lửa Gia Thế ta, đỏ rực như máu, thiêu cháy rào cản, phục dựng vàng son.

Hạ Trọng Thiên, Gia Thế là thanh xuân của anh.

Còn anh - cũng là niềm tự hào của Gia Thế.

Ông chủ đương nhiệm của chiến đội Gia Thế, anh ấy - tên là - Hạ Trọng Thiên.



☆☆☆​
 
Last edited:

Tương Du

An tĩnh đích tiểu nhi đồng ✿Σ( ̄。 ̄ノ)ノ
Thần Lĩnh
Bình luận
292
Số lượt thích
1,363
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Gia Thế
#2
Chị đại này của tui có tâm nhất quả đất rồi <3 Cảm giác như Hạ Trọng Thiên thứ hai :whistle:

Gia Thế giờ như trở lại mùa I vậy. Lại bắt đầu bằng tình yêu, bắt đầu bằng những số tiền ít ỏi, bằng những thành viên một lòng mang Vinh Quang.

Hạ Trọng Thiên vẫn luôn yêu Vinh Quang. Hạ Trọng Thiên mua lại cái cốt của Gia Thế. Vậy là đủ rồi. Con rồng đó, cũng từng lớn lên như vậy.

Hạ Trọng Thiên, mong anh một ngày vui vẻ.
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook