Hoàn [Sinh nhật Song Diệp 2020][Tán Tu] Chuyện cũ năm xưa

Trời Sao

Dụng tẫn tâm ta, nâng gót chân người
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
433
Số lượt thích
1,964
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ, Lâm Kính Ngôn
#1
Chuyện cũ năm xưa

Cre: 鲨了我吧又菜又咕

Author: 凤那个凰——还是那个凤凰
Edit: Trời Sao
Convert và Beta: Ny kute (said @Băng Ly)
Sản phẩm thuộc project Chúc mừng sinh nhật Song Diệp 2020 - Chiến Thần Tự Thu Lai

☆☆☆
1.

Lần đầu Diệp Tu nhìn thấy Tô Mộc Thu ở Liên Minh Tinh Quang năm đó, hắn mới 15 tuổi, liếc mắt một cái đã để ý tới thiếu niên thanh tú đứng lẫn trong đám người.

Tới độ tuổi 16, ý thức giới tính của Omega sẽ thức tỉnh, có lẽ bởi thời điểm này đang tới gần, hắn theo bản năng đã nhất kiến chung tình với thiếu niên thanh tú kia.

Cũng chính vì thế hắn quyết định bắt chuyện với người kia.

Diệp Tu: “Này anh bạn tui thấy cậu cốt cách thanh kỳ đúng chuẩn bạn trai lý tưởng, hay là tui với cậu làm một phi vụ yêu đương kinh thiên động địa đi.”

Tô Mộc Thu trợn trắng mắt bỏ chạy.

2.

Mặc dù đây là lần đầu cả hai nhập ngũ, nhưng lúc đó, danh tiếng của Diệp Tu đã vang xa vô cùng, ai ai cũng biết công tử nhà họ Diệp là một Omega, mặc dù vẫn chưa thức tỉnh giới tính. Thêm một lý do khiến hắn nổi danh chính là mặc dù là một Omega, hắn lại cực kỳ thích trêu chọc Alpha, ngoại trừ Hàn Văn Thanh và Tôn Triết Bình, những Alpha đã từng tiếp xúc với hắn đều không khỏi hoài nghi bản thân có phải được báo lộn giới tính rồi hay không.

Vì đống chiến tích xấu này của Diệp Tu, hiển nhiên Tô Mộc Thu cũng biết hắn.

Và đương nhiên lại càng không để hắn vào mắt.

3.

Về sau, Tô Mộc Thu thường xuyên va phải Diệp Tu, sau đó phải nghe những lời tâm tình thổ lộ đầy "đặc sắc" của hắn.

Diệp Tu: "Nè Tô Mộc Thu, trước đây cậu từng yêu đương với ai chưa?"

Tô Mộc Thu: "Chưa."

Diệp Tu: "Cậu có biết tại sao lại thế không?"

Tô Mộc Thu có linh cảm chẳng lành.

Diệp Tu: "Là bởi lúc trước tui chưa xuất hiện đó!"

Tô Mộc Thu: "... Lăn!"

Diệp Tu: "Nè Tô Mộc Thu, cậu có thích uống nước không?"

Tô Mộc Thu: "Không uống nước thì sẽ chết có được không?"

Diệp Tu: "Vậy là có thích đúng không? Chậc chậc, Tô Mộc Thu, cậu đã yêu đến 70% con người tui rồi, sao còn không chịu thừa nhận?"

Tô Mộc Thu: "... Thừa nhận cái con khỉ ấy! 70% cơ thể con người là nước, cậu cho rằng mấy cái trò đùa xàm xí của cậu tui không biết à? Lượn!"

Diệp Tu: "Nè Tô Mộc Thu, cậu qua đây chút."

Tô Mộc Thu: "Qua làm gì?"

Diệp Tu: "Không có gì, muốn cùng cậu nói chút chuyện yêu đương thôi."

Tô Mộc Thu: "... Cút!"

4.

Tới lần thứ một trăm lẻ một chạm mặt Diệp Tu nghe hắn tỏ tình, Tô Mộc Thu cuối cùng chịu hết nổi ra tay ép Diệp Tu lên tường chặn miệng hắn.

Sau đó một lần nữa vô tình cự tuyệt hắn.

5.

Điều kiện của Liên Minh Tinh Quang không tệ, phòng ký túc xá đều là phòng hai người. Một tháng trước khi thức tỉnh giới tính, Diệp Tu dùng vài mánh khoé đuổi bạn cùng phòng Tô Mộc Thu đi, sau đó quang minh chính đại dọn hành lý chuyển vào phòng người kia.

Sau đó nữa thì hai người trở thành bạn giường lâu dài.

Còn vì sao lại là bạn giường lâu dài... Là do Diệp Tu luôn thích ghẹo người tứ phía.

6.

Chẳng hạn như, hắn sẽ bá vai bá cổ Hàn Văn Thanh, sẽ xưng huynh gọi đệ với Tôn Triết Bình, sẽ thân mật rỉ tai Ngô Tuyết Phong, mặc dù những lúc đó Ngô Tuyết Phong luôn trưng ra biểu cảm như cắn nhầm quả mướp vậy.

Về sau, số lượng người gia nhập Liên Minh ngày càng nhiều, cũng tức là đối tượng để Diệp Tu trêu chọc càng tăng lên, Hoàng Thiếu Thiên là một ví dụ.

Trước mặt người khác, Tô Mộc Thu thường chỉ híp mắt cười, nhưng chỉ cần người quay lưng, anh chắc chắn sẽ lôi Diệp Tu về chỉnh đốn.

7.

Có điều, đến năm thứ ba quen biết lẫn nhau, quan hệ bạn giường của hai người có nguy cơ tan vỡ, Tô Mộc Thu nhận được giấy gọi gia nhập Lực lượng đặc biệt.

Ngày nhận được thông báo, anh thu dọn hành lý xong xuôi, cầm tờ giấy kia trầm ngâm nửa buổi. Lực lượng đặc biệt là đội ngũ cực kỳ đặc thù của Liên Minh, luôn du hành bốn phương vũ trụ, không bao giờ biết điểm dừng chân tiếp theo của mình là ở chốn nào.

Suy tư hết nửa ngày, anh tới nhà ăn tìm Diệp Tu.

8.

Lúc Tô Mộc Thu tìm thấy hắn, Diệp Tu đang đùa giỡn với những người khác như dự đoán.

Tô Mộc Thu: "Diệp Tu, cậu qua đây chút, tôi có chuyện này cần nói với cậu."

Diệp Tu: "Tui với cậu ngoại trừ chuyện yêu đương thì còn cần nói gì nữa?"

Tô Mộc Thu: "... Cậu có qua đây không?"

Quần chúng hóng hớt lập tức chuẩn bị kỹ càng hạt dưa, bắp rang cùng đồ uống sẵn sàng vây xem.

9.

Thời điểm Tô Mộc Thu đưa ra tờ thông báo nhập ngũ Lực lượng đặc biệt, Diệp Tu thoáng sửng sốt, nhưng hắn rất nhanh khôi phục trạng thái cà lơ phất phơ thường ngày.

Diệp Tu: "Tô Mộc Thu, giấy chứng nhận kết hôn chỉ mất 9 tệ, lúc nào rảnh rỗi chúng ta đi làm đi."

Tô Mộc Thu lườm hắn, kéo hành lý tới Lực lượng đặc biệt điểm danh.

Số lượng học viên của Liên Minh Tinh Quang lúc đó ước chừng là mười tám ngàn người, bởi đang là giờ cơm nên khoảng một phần ba tụ tập ở nhà ăn, thế là có sáu ngàn người cùng chứng kiến cảnh Diệp Tu cầu hôn bị cự tuyệt, toàn trường lập tức tràn ngập tiếng cười trên nỗi đau của người khác.

10.

Đối mặt với sáu ngàn người đang cười nhạo, Diệp Tu vẫn giữ nguyên dáng vẻ không thèm quan tâm, nhưng sau khi đám người tản đi, hắn lại thở dài.

Diệp Tu: "Tui nói này Tô Mộc Thu, suốt ba năm nay tui tỏ tình với cậu không dưới một nghìn lần, cậu đến một lần cũng không xem là thật sao? Nghìn Lẻ Một Đêm cũng còn có kết thúc mà."

11.

Từ trước đến nay Lực lượng đặc biệt luôn phụ trách các nhiệm vụ bí mật cho nên Tô Mộc Thu rất ít khi trở về Liên Minh Tinh Quang, thế nhưng mỗi khi trở về đều sẽ bắt gặp cảnh Diệp Tu đang trêu chọc người khác, sau đó hắn sẽ bị Tô Mộc Thu đen mặt kéo đi, liên tục vài ngày sau cũng không thấy xuất hiện.

Những lúc hai người bọn họ đồng thời xuất hiện ở nơi công cộng, bầu không khí chắc chắn giảm xuống tới âm độ.

Trương Giai Lạc hắt hơi một cái, hai tay ôm người chui vào lòng Tôn Triết Bình.

Trương Tân Kiệt cau mày, cuối cùng không nhịn được túm túm áo khoác Hàn Văn Thanh, Hàn Văn Thanh bèn dứt khoát kéo người kia bọc vào trong áo khoác của mình.

Tô Mộc Thu và Diệp Tu lúc nào cũng dở dở ương ương nhưng thành tích lại tốt hơn hẳn các cặp AO khác, cũng rất được các nhóm Alpha sùng bái.

12.

Thế nhưng từ khi Tô Mộc Thu đi, Diệp Tu lại trở nên yên tĩnh, không còn chọc người tứ phía, chỉ những lúc Tô Mộc Thu trở về mới có thể lần nữa thấy hắn đi trêu ghẹo người khác.

Chuyện này mọi người đều biết, chỉ mình Tô Mộc Thu không biết.

13.

Tuy nhiên, một thời gian sau đó, các học viên dần dần nhận ra, hai người này quay về mở máy lạnh miễn phí cũng không phải chuyện gì tốt.

Vì thế Hàn Văn Thanh ghé thăm phòng ký túc của Diệp Tu.

Hàn Văn Thanh: "Thời gian không còn nhiều, cái gì cần nói rõ ràng thì mau nói rõ ràng."

Diệp Tu: "Ủa, lão Hàn, từ khi nào ông cũng bắt đầu thích xen vào việc của người khác vậy? Là do Tân Kiệt?"

Hàn Văn Thanh: "... Đừng có lắm lời."

Diệp Tu: "Lão Hàn, ông có mục đích của ông, tui có mục đích của tui, không bằng ông với tui hợp tác chút đi."

Hàn Văn Thanh: "Hợp tác thế nào?"

14.

Một thời gian trước, Tôn Triết Bình vì chấn thương mà lùi khỏi vị trí hạng hai, Liên Minh thông báo Trương Giai Lạc muốn đổi hợp tác, Tôn Triết Bình tỏ ý tuân theo sắp xếp của tổ chức, Trương Giai Lạc trong lòng buồn bực bèn chạy đến chỗ Diệp Tu cào tường.

Diệp Tu mắt thấy Trương Giai Lạc đã cào rớt một tầng sơn trên tủ quần áo của mình, nếu còn không ngăn cản, Trương Giai Lạc hẳn sẽ phá tanh bành cái phòng ký túc của hắn mất.

Diệp Tu: "Nếu ông đã buồn phiền đến vậy thì sinh một đứa nhóc đi? Với tính cách của Tôn Triết Bình, có một đứa bé hẳn sẽ trói chân được cậu ta?"

Trương Giai Lạc: "Ông nói như dễ lắm ấy, thế sao không thấy ông sinh cho lão Tô một đứa?"

Diệp Tu: "Anh ta ở đâu tui còn không biết thì làm sao sinh được?"

Chỉ là, lời này của Diệp Tu thực ra là đang nhắc nhở bản thân.

15.

Tô Mộc Thu đen mặt quay về Liên Minh, ngày thứ hai sau khi anh trở về lại vừa đúng kỳ phát tình của Diệp Tu, hai người thoả mãn lăn lộn một trận, nhưng sau ba ngày chờ Diệp Tu tỉnh táo thì phát hiện khoảng giường kia đã trống không, Tô Mộc Thu ăn no rồi chùi mép, đến lời từ biệt cũng lười nói lập tức đi chấp hành nhiệm vụ.

Lần này Diệp Tu lợi dụng Hàn Văn Thanh lừa được Tô Mộc Thu trở về vốn là muốn "xin giống", không ngờ hàng này thừa dịp hắn mệt rã rời lười động, môi kề môi mớm cho hắn một viên thuốc.

Diệp Tu ngó lên tủ đầu giường, phía trên quả nhiên đặt một bình thuốc nhỏ, nhãn ghi ba chữ lớn: Thuốc tránh thai.

Diệp Tu bắt đầu suy tính lần tiếp theo hắn nên dùng phương thức gì lừa Tô Mộc Thu trở về.

16.

Tô Mộc Thu một khi đã chấp hành nhiệm vụ biến mất vài tháng là chuyện bình thường, khu vực chưa khai thác trong vũ trụ vẫn còn rất nhiều nên thường xuyên không có tín hiệu, không có cách nào nhận được tin nhắn của Diệp Tu.

Diệp Tu rất ít khi liên lạc với Tô Mộc Thu, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ gửi vài tin nhắn.

Ví dụ thế này:

Nhất Diệp Tri Thu: Tô đại đại, hình như tui mắc phải bệnh nan y rồi, khi nào thì cậu quay về chăm tui?

... Đối với những tin nhắn đậm mùi phim Hàn như thế này, đa số thời gian Tô Mộc Thu sẽ không thèm để ý đến hắn, chẳng cần biết tín hiệu có tốt hay không.

Diệp Tu đợi mười phút, quả nhiên lần này Tô Mộc Thu vẫn như cũ không buồn quan tâm.

17.

Song đằng sau những tin nhắn đùa giỡn hắn gửi cho Tô Mộc Thu thường sẽ có một chút gánh vác thân thể, nói cách khác mỗi khi Diệp Tu cảm thấy trong người không quá thoải mái sẽ nhắn cho Tô Mộc Thu, trông chờ một chút an ủi.

Diệp Tu cảm giác gần đây mình như mắc phải bệnh dạ dày, buổi sáng ngủ dậy dễ buồn nôn, có lúc ăn cơm được một nửa cũng phải chạy vào nhà vệ sinh ói một trận.

Sau khi tự kiểm điểm về lối sinh hoạt làm việc và nghỉ ngơi loạn thất bát tao của bản thân, Diệp Tu bắt đầu cân nhắc có lẽ mình nên đi khám qua một chút.

Chắc chắn sẽ không có chuyện chỉ còn sống được một thời gian nữa, không nên hỏi vì sao, nếu Diệp Tu hắn ngoẻo thì ai sẽ sinh con cho Tô Mộc Thu đây?

18.

Mặc dù dạ dày hắn không thoải mái, nhưng Diệp Tu vẫn rất có trách nhiệm đi huấn luyện tân binh, lúc đang thay quân phục, Diệp Tu sờ sờ bụng nhỏ của mình, cảm thấy bản thân cần phải giảm béo chút đỉnh.

Hạng mục huấn luyện là vượt chướng ngại vật, thông thường trước khi bắt đầu huấn luyện, Diệp Tu sẽ làm mẫu trước một lần.

Những động tác này Diệp Tu đã tập đến thuộc làu từ khi còn là lính mới năm nhất, theo lý mà nói sẽ không mắc sai lầm, nhưng lần này không hiểu sao hắn lại trượt chân từ trên chướng ngại ngã xuống.

Mà ngay sau đó, hắn cảm giác trong bụng đau đớn một trận, Diệp Tu lập tức cảm thấy không ổn, rốt cục cũng bắt đầu hiểu ra vì sao gần đây dạ dày mình luôn không thoải mái.

19.

Chuyện sau đó Diệp Tu không rõ lắm, chỉ mang máng nhớ rằng hắn có thấy một đôi giày của Tô Mộc Thu.

Còn nhớ dường như có một người vẫn luôn cầm tay hắn, kêu tên hắn.

20.

Lúc hắn tỉnh lại, Tô Mộc Thu đang ngồi cạnh giường bệnh gọt táo cho hắn, mặt vẫn đen thui như cũ.

Diệp Tu vươn tay kéo hắn: "Cậu cosplay lão Hàn đấy à, làm gì mà mặt lúc nào cũng u ám như vậy?"

Tô Mộc Thu: "... Cậu nghỉ ngơi cho tốt, không cho phép chạy loạn, khoảng thời gian này tôi sẽ chăm sóc cậu."

Diệp Tu: "Muốn chăm thì phải chăm hết nửa năm, cậu định mặc kệ nhiệm vụ à?"

Tô Mộc Thu cắn một miếng lên quả táo: "Tôi xin lão Phùng nghỉ thai sản rồi."

Diệp Tu: "... Tô Mộc Thu, hoá ra táo cậu gọt không phải cho tui ăn?"

21.

Bầu không khí hơi trầm xuống, Diệp Tu thế mà cũng có lúc không biết nên nói gì. Nhưng chuyện đã đến mức này, cũng tới lúc phải ngả bài rồi.

Diệp Tu: "Tui nói này, cậu đừng vì tui mang thai mà suy nghĩ quá nhiều, chúng ta không thể làm người yêu nhưng bạn bè thì vẫn được mà."

Tô Mộc Thu: "... Chúng ta vẫn là nên làm người yêu đi."

Vương Kiệt Hi và Phương Sĩ Khiêm đứng ngoài cửa cảm thấy mình vừa chứng kiến một chuyện hiếm có muôn đời, chưa bao giờ thấy có đôi nào song phương tình nguyện mà lại tỏ tình nhạt nhẽo đến vậy.

Lại thêm một hồi im lặng.

Tô Mộc Thu: "Có muốn kết hôn không?"

Diệp Tu: "Có chứ, không kết hôn bây giờ là hết năm mất."

22.

Diệp Tu cho rằng mình rốt cục cũng thành công "đánh chiếm" Tô Mộc Thu, nhưng vẫn luôn cảm thấy hình như có chỗ nào không đúng.

Diệp Tu: "Làm sao anh biết cái thai này là của mình?"

Tô Mộc Thu: "Không phải của anh thì của ai được?"

Diệp Tu: "... Vậy làm sao anh biết em mang thai? Lúc đầu chính em còn không biết."

Tô Mộc Thu: "..."

Diệp Tu: "... Chuyện em không ăn nằm với Alpha khác hẳn anh không biết mới đúng."

Tô Mộc Thu: "Nhìn này, bên ngoài trời đang đẹp, Vương Kiệt Hi nói rằng em cũng cần phải vận động vừa phải, chờ chút nữa anh mang em ra ngoài tản bộ nha?"

Ngoài cửa sổ cuồng phong gào thét sấm sét vang dội.

23.

Diệp Tu: "Anh nói lại lần nữa, lúc đó anh không phải cho em uống thuốc tránh thai mà là cái gì cơ?"

Tô Mộc Thu: "...Thuốc an thai."

Diệp Tu: "Tô Mộc Thu anh cũng thật ghê gớm nha, còn biết liên hợp với lão Hàn và lão Tôn lừa gạt em à."

Tô Mộc Thu: "Cho em trải nghiệm một chút cái gọi là mang thai một lần ngốc hết ba năm."

Diệp Tu: "Giờ trải nghiệm xong rồi bây giờ em còn có thể yêu cầu ly hôn không?"

Tô Mộc Thu: "...Không thể."

Diệp Tu: "Vì sao?"

Tô Mộc Thu: "Bởi vì đơn ly hôn đắt, giờ mà ly sẽ lỗ đó."

Diệp Tu: "Anh nói cũng có lý, vậy thôi bỏ đi."

Phương Sĩ Khiêm đứng ngoài cửa: "Tui có thể cách ly hai con người ngồi trong kia không? Đây là bệnh viện quân khu, không phải bệnh viện tâm thần. Còn nữa, mấy người dám bàn chuyện ly hôn với mục đích nhồi cẩu lương đều là một lũ lưu manh vô nhân tính."

24.

Có một dạo Phương Sĩ Khiêm vô cùng muốn đuổi cổ Diệp Tu và Tô Mộc Thu ra khỏi bệnh viện quân khu, bởi năm đó, Tô Mộc Thu chĩa nòng súng chưa lên đạn vào mặt Vương Kiệt Hi, dẫn đến sau này các nhóm Alpha đều học theo anh.

Bọn Hoàng Thiếu Thiên đến thăm Diệp Tu, cũng thuận tiện tán gẫu chút đỉnh với Vương Kiệt Hi.

Hoàng Thiếu Thiên: "Nói nhanh nói nhanh, lão Tô có an ủi gì gì đó lão Diệp không vậy? Ví dụ như cảm khái người yêu à em cực khổ rồi các kiểu? Gì cơ? Anh bảo cái gì cũng không nói á? Vậy lão Tô đang làm gì?"

Vương Kiệt Hi mặt không biểu cảm đáp: "Không phải là anh ta không nói, mà là nói không được, vì miệng đang bận rộn chuyện khác."

Hoang Thiếu Thiên: "Bận đến mức nào?"

Vương Kiệt Hi: "Bận đến mức con mình mới sinh lăn từ trên giường xuống cũng không ai để ý."

Hoàng Thiếu Thiên lắm lời lần đầu biết cảm giác á khẩu không trả lời được là như thế nào.

25.

Tô Mộc Thu chăm sóc Diệp Tu hơn nửa năm, rồi tiếp tục cùng hắn tham gia một lượt mới tiệc đầy tháng, sau đó mới trở lại chấp hành nhiệm vụ.

Nhưng lần này anh sẽ không đi quá lâu, bởi anh đã xin chuyển về quân khu.

Mọi người trong Liên Minh đều biết Tô Mộc Thu là một thiên tài trong lĩnh vực chế tạo vũ khí, trước khi đi anh còn dựa theo tâm nguyện của Diệp Tu thiết kế cho hắn một chiếc Ô Thiên Cơ, trên thân ô khắc tên hai người, xem như vật đính ước.

Diệp Tu rất hài lòng với món vũ khí này, thuận miệng đùa giỡn hai câu với Tô Mộc Thu: "Rốt cuộc từ lúc nào anh đã có ý đồ với em?"

Tô Mộc Thu bình tĩnh đáp: "Từ lần đầu tiên nhìn thấy em."

END

Lời cuối:

Diệp Tu: "Tô Mộc Thu anh cmn dám đùa giỡn em, hại em làm bao nhiêu chuyện rốt cục là vì cái gì? Tối nay mau đền bù bằng một lần nằm trên cho em!"

Tô Mộc Thu: "... Được."

Dù sao nằm trên cũng chỉ là tư thế cưỡi ngựa thôi.

END thiệt.
 
Last edited:

张佳乐头上的小花儿

To sleep the sleep of the just and innocent
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
8,454
Số lượt thích
19,153
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Nhìn hình
#2
Quá ngọt, quá đáng yêu. Đọc phải chậm để tiêu hóa nếu không sẽ ngộ độc gluco, chê Tán Tu chưa đủ ngọt, thỉnh thoảng các CP khác cũng phụ giúp tú ân ái đầy mặt độc giả.

Tán ca à Tán ca, tâm anh quá bẩn. Lừa đệ nhất tâm bẩn LM lên giường với anh, mang thai con của anh, mà hắn từ đầu đến cuối cứ tưởng nhầm ^.^ Câu chuyện truy thê đội lốt truy phu.

P.S: Lạc Lạc, không thể thua kém, sinh một đứa!
 

Bình luận bằng Facebook