Toàn Chức Cao Thủ - Chương 1728

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,156
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#42
Hoàn chính văn. Thực sự dù có đọc trc bản covert nhưng khi đọc đến chương này vẫn thấy xúc động. Đã đi hết một chặng đường cùng toàn chức, lót dép đợi bản hậu chuyện ra tiếp nào :3
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,156
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#43
chương trước cua khét lẹt qua chương này còn khét hơn nữa, đọc tới khúc ai có đủ trình để dẫn dắt cả team thì t nghi nghi r nhưng mà ổng mới tuyên bố giải nghệ, về nhà rồi mà sao có thể xuất hiện được mà ai ngờ lại là ổng, quán quân trong nước rồi giờ thì tiếp tục thêm 1 giải thế giới. Cuối cùng thì đã kết thúc 1 bộ truyện, giờ đây khi mua giải mới thì Hưng Hân thiếu Ngụy Sâm, Diệp Tu nhưng mà trong game thì các công hội khác vẫn tiếp tục ăn hành do Hưng Hân rải dưới sự dẫn dắt của Ngụy Sâm, t cũng muốn Diệp Tu vô game rải hành cho các công hội nhưng mà ổng lại tiếp tục trên con đường Vinh Quang ở giải thế giới r. Nhớ Lam Hà, Dạ Độ Hàm, Vị Ương với Tưởng Du vl mà tiếc là sau khi Hưng Hân tiến vào con đường thi đấu chuyên nghiệp thì hết bán hành cho mấy anh bạn đó rồi. Và đúng như lời bà chủ Hà với Đường Nhu dự đoán trước thì nhà DIệp Tu hơi bị đỉnh á, Diệp Tu với Diệp Thu nhà COCC mà toàn có tư tưởng bỏ nhà đi bụi k chán thiệt á
Aizzz HH có Ngụy Sâm đi cướp boss đám Lam Hà đã đủ khổ r. H tưởng tượng Diệp Tu đi làm giả dụ HLV chẳng hạn, dùng thời gian rảnh "thỉnh thoảng" vào game cướp "vài" con boss thì sẽ ntn nhỉ? :V
Mà người như ổng kiểu j cũng sẽ làm việc liên quan đến Vinh Quang thôi, mặc dù cỡ ổng dù là thương trường hay chính trường mà nói cũng k phải là việc có thể làm khó quá nhiều :3
 

anhtubtt

Gà con lon ton
Bình luận
1
Số lượt thích
4
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Đường Nhu
#45
art by King酱=v=

Dịch bởi Lá Mùa Thu

Chương 1728: Anh là tuyển thủ chuyên nghiệp cơ mà

Giải nghệ, đề tài đến hẹn lại lên của mỗi mùa hè.

Lâm Kính Ngôn tuyên bố chính thức trên họp báo Bá Đồ sau bán kết, Diệp Tu thì lặng lẽ ra đi khi đã đoạt cúp vô địch.

Sau hai người, vài tuyển thủ lớn tuổi khác trong Liên minh cũng dừng cuộc chơi. Chẳng qua vì tiếng tăm không bằng Lâm Kính Ngôn và Diệp Tu, việc giải nghệ của họ không đến nỗi gây ồn ào trong giới hâm mộ.

Ngụy Sâm là một trong số đó. Mỗi tội, cách hắn giải nghệ chẳng thấy mùi mẫn gì cả mà cứ như trúng giải độc đắc nên quy ẩn giang hồ. Không muốn rời bỏ Hưng Hân, hắn lui về làm việc hậu cần, vào game gieo rắc tai họa.

"Lão Ngũ! Dắt một đội đến hỗ trợ, mau!" Phòng công hội mỗi ngày đều nghe tiếng Ngụy Sâm hò hét.

Lửa chiến tranh trong game chưa bao giờ lụi tắt. Công hội Hưng Hân đã gây thù chuốc oán từ khi Diệp Tu sáng lập, nhờ kết liên minh với các công hội nhỏ khác mới chơi ngang cơ với công hội lớn. Bây giờ Hưng Hân là đương kim vô địch, trở thành mục tiêu chung của toàn dân, làm ăn sinh sống cũng khó khăn hơn lúc xưa rất nhiều.

Ngụy Sâm vừa quay về game liền bận rộn không ngơi tay, ngày ngày dẫn quân đánh đông dẹp bắc. Hội trưởng công hội là Ngũ Thần cứ bị hắn sai phái khắp nơi, nhưng mọi người cũng chẳng thắc mắc chuyện này. Ngụy Sâm là ai cơ chứ? Ai không phải gọi hắn một tiếng Ngụy lão đại cơ chứ? Ngũ Thần không ngoại lệ đâu.

Người cũ đi, sẽ có người mới tới. Trại huấn luyện các chiến đội lớn hằng năm đều trồng thêm mầm xanh vào hàng ngũ, nhưng Hưng Hân vì chưa đủ điều kiện nên chỉ đành trông chờ vào thị trường chuyển nhượng sau sự ra đi của hai trụ cột là Diệp Tu và Ngụy Sâm. Phương diện này thuộc quyền quyết định của Tô Mộc Tranh và Phương Duệ, đội trưởng và đội phó hiện tại của Hưng Hân.

Trước mắt, Hưng Hân chưa tuyển quản lý cho các công việc hành lang. Hệ thống câu lạc bộ vẫn còn thô sơ quá, bản thân Trần Quả cũng cảm thấy không ổn. Tiền không còn là vấn đề lớn với Hưng Hân vì chức vô địch đã đem đến vô số nhà tài trợ, thậm chí chính quyền thành phố H cũng lập ra các kế hoạch giúp họ PR và nâng cấp cơ sở.

Sức ảnh hưởng của giải đấu Vinh Quang không ngừng tăng cao. Thành phố H luôn tự hào là nơi sinh ra vương triều Gia Thế, nhưng nay Gia Thế cũ không còn, Gia Thế mới đang xây đắp lại, mà bảy năm sau chiếc cúp đầu tiên, kẻ tống tiễn Gia Thế đến bờ diệt vong là Hưng Hân lại mang về niềm vinh dự tối thượng. Một cách đương nhiên, họ trở thành tâm điểm đầu tư nguồn lực của thành phố.

Không chịu thua kém, Gia Thế đã chính thức ghi danh vào Liên minh sau chiến thắng ở vòng khiêu chiến. Họ sẽ trở thành đối thủ của Hưng Hân trong mùa giải thứ mười một. Với thành phố H, đội nào vượt trên đội nào không phải điều quan trọng. Họ chỉ muốn giải đấu Vinh Quang mang đến sức sống và phồn vinh cho dân cư nơi này.

Hưng Hân hiện là đương kim vô địch, mức độ đầu tư chắc chắn phải lớn hơn Gia Thế. Các hợp đồng và dự án ùn ùn kéo tới làm Trần Quả hoa cả mắt. Cô bắt đầu mở rộng quy mô câu lạc bộ, thành lập thêm phòng ban và tuyển dụng nhân viên chuyên ngành số lượng lớn. Mọi công việc lớn nhỏ, Trần Quả đều phải tự làm. Đường Nhu gánh giúp cô không ít chuyện trong lúc La Tập và An Văn Dật ngâm mình trong phòng kỹ thuật, theo Quan Dung Phi nghiên cứu chế tác trang bị. Bánh Bao và Kiều Nhất Phàm thì vào game làm đệ cho Ngụy Sâm, còn Mạc Phàm cắm đầu train ngày train đêm với chương trình huấn luyện chuyên nghiệp mà Hưng Hân mới hoàn thiện gần đây.

Rõ ràng là kỳ nghỉ, người Hưng Hân lại chẳng đi chơi hay về nhà mà tập trung một chỗ, dốc hết sức mình gầy dựng cho Hưng Hân càng thêm lớn mạnh.

Mùa hè này đã vắng bóng Diệp Tu.

Nhưng khi nhìn mọi người rộn ràng với công việc, Trần Quả chợt có thứ cảm giác rằng hắn chưa bao giờ biến mất. Khắp Hưng Hân, dường như chỗ nào cũng có bóng dáng hắn. Hắn để lại Hưng Hân dấu chân và tinh thần của mình, mà Trần Quả chỉ mong những vết dấu ấy sẽ không bao giờ phai nhạt.

Hưng Hân sẽ tiếp tục phát triển, dù Diệp Tu đã rời đi.

Chỉ là, ước gì hắn đi trễ hơn một chút.

Trần Quả nhìn ra ngoài cửa sổ. Một tấm poster cỡ lớn được treo lên từ hai ngày trước với logo Vinh Quang óng ánh dưới nắng vàng. Hai ngày nay, người người nhà nhà đều bàn tán xôn xao về chuyện này, giới Vinh Quang thì gần như dậy sóng.

Giải Vinh Quang vô địch thế giới.

Một giải đấu mang tầm vóc quốc tế do Hiệp hội eSports Thế giới bắt tay với nhà sản xuất Vinh Quang đồng tổ chức, gửi lời mời danh dự đến 16 quốc gia có giải đấu Vinh Quang chuyên nghiệp. Tin tức truyền ra và mọi người gọi giải đấu này là Cúp vô địch Vinh Quang thế giới. Không cần bàn cãi, đây là vinh dự cao nhất mà một tuyển thủ Vinh Quang có thể đạt được.

Giải đấu sẽ diễn ra từ ngày 17 tháng 7 đến ngày 6 tháng 8 tại thành phố Zurich, Thụy Sĩ. Các nước tham dự gồm có Trung Quốc, Hàn Quốc, Nhật Bản, Thụy Sĩ, Thuỵ Điển, Nauy, Đan Mạch, Hà Lan, Đức, Anh, Ý, Pháp, Nga, Canada, Mỹ và Úc. Trước mắt, tất cả đều đã đồng ý lời mời và đang triệu tập đội tuyển quốc gia.

Thư mời gửi đến Hưng Hân gọi tên Tô Mộc Tranh và Phương Duệ. Hai người đã bay đến thành phố B báo danh tập huấn. Tuy vậy, danh sách thành viên đội tuyển Trung Quốc vẫn chưa công bố chính thức, giữ bí mật với cả những người trong cuộc.

"Có bao nhiêu gương mặt đâu?" Lướt qua những cuộc bàn luận và bỏ phiếu dự đoán trên internet, Phương Duệ bĩu môi. Đội quốc gia chắc chắn phải là tinh anh trong tinh anh của dàn tuyển thủ Liên minh, dù không công bố cũng dư sức đoán gần hết. Ví dụ như trị liệu nè, tuy trị liệu mấy chiến đội lớn đều xuất sắc, nhưng Trương Tân Kiệt tuyệt đối là lựa chọn hàng đầu, miễn bàn cãi.

Chẳng phải sao? Trong thang máy đi lên phòng họp của khu tập huấn, hai người gặp đúng ngay Trương Tân Kiệt.

"Xem ra chúng ta không đến muộn." Tô Mộc Tranh cười, nói với Phương Duệ.

Nghe hiểu cô muốn nói gì, Trương Tân Kiệt chỉ mỉm cười chúc mừng Hưng Hân đoạt cúp vô địch.

"Sao ông đi có một mình vậy?" Phương Duệ ngạc nhiên. Cũng như hắn và Tô Mộc Tranh, các tuyển thủ có thư mời cùng chiến đội thường đi chung với nhau, mà Bá Đồ lại chỉ thấy mỗi Trương Tân Kiệt, chẳng lẽ...

"Trương Giai Lạc đi trước rồi." Trương Tân Kiệt nói.

"Ờ hên đó, coi như ổng tránh được đề tài về cái cúp." Phương Duệ gật đầu. Cà khịa như một thói quen đã trở thành nền tảng chuyên nghiệp, Phương Duệ nói một câu mà bao gồm luôn cả "hên" và "cúp", hai từ quá then chốt với ai kia. Đâm một phát, double dame.

"Ủa có ông với Trương Giai Lạc thôi hả?" Tô Mộc Tranh nghe ra vấn đề trong câu trả lời của Trương Tân Kiệt.

"Hàn đội từ chối lời mời." Trương Tân Kiệt bình thản nói.

"Tại sao?" Phương Duệ thảng thốt.

"Anh ấy nói sức mình có hạn, chỉ muốn tập trung cho Bá Đồ." Trương Tân Kiệt đáp.

Trước nay luôn là cái kho chứa lời rác rưởi, Phương Duệ lúc này chỉ cảm thấy ú ớ. Bầu không khí trong thang máy bỗng chốc lặng thinh. Lòng của Hàn Văn Thanh đối với Bá Đồ, thật xứng với bốn chữ "mười năm như một". Diệp Tu đã dứt áo ra đi, anh vẫn đang gắng sức vì Bá Đồ, thậm chí không tiếc từ bỏ cơ hội giành lấy vinh dự cao hơn cho cá nhân mình. Lựa chọn ấy, đáng để kính nể.

"Khủng." Phương Duệ trịnh trọng nói một chữ. Trương Tân Kiệt gật đầu, ba người không trao đổi thêm, im lặng để thang máy chở mình lên tầng một. Họ bước ra, đi đến phòng họp.

"Thấy chưa, tui nói mà! Trương Tân Kiệt sao có thể đến trễ?"

Không sai lệch dù chỉ một phút, họ vừa vào cửa đã nghe tiếng Hoàng Thiếu Thiên ríu rít. Hoàng Thiếu Thiên cũng lập tức nhìn thấy Tô Mộc Tranh và Phương Duệ.

"Ấy, đương kim vô địch cũng tới rồi kìa. Chúc mừng mấy ông bà nha!" Hắn tiếp tục mở loa mà chẳng ai buồn lắng nghe. Tô Mộc Tranh và Phương Duệ rảo mắt quanh phòng họp. Ba người có mặt đúng phút cuối cùng, chắc hẳn những ai cần đến đều đã đến.

Dụ Văn Châu và Hoàng Thiếu Thiên của Lam Vũ.

Chu Trạch Khải và Tôn Tường của Luân Hồi.

Vương Kiệt Hi của Vi Thảo.

Tiêu Thời Khâm của Lôi Đình.

Lý Hiên của Hư Không.

Sở Vân Tú của Yên Vũ.

Đường Hạo của Hô Khiếu.

Trương Tân Kiệt và Trương Giai Lạc của Bá Đồ.

Thêm hai người Hưng Hân bọn họ.

Tổng cộng mười ba người, tròn một đội ngũ theo yêu cầu của giải đấu. Đội hình chính thức của tuyển Trung Quốc đã lộ diện.

"Hàn Văn Thanh không tới, ngạc nhiên chưa?"

Tô Mộc Tranh vừa ngồi xuống, Sở Vân Tú liền sáp vào bên cạnh cô.

"Ừm..." Tô Mộc Tranh gật đầu, nhìn những người đang ngồi trước mặt.

Hàn Văn Thanh có thể xem là bất ngờ lớn nhất. Ngoài anh ra, một vài cái tên ưu tú như Giang Ba Đào, Hứa Bân, Dương Thông hoặc Điền Sâm cũng không được triệu tập, nhưng số slot có hạn, tiêu chuẩn để chọn mặt gửi vàng chưa hẳn là thực lực. Không rõ vì đâu họ bị loại, nhưng nếu thay họ vào và đá những người ở đây ra thì cũng không thuyết phục. Do vậy, nếu không tính Hàn Văn Thanh, kết quả coi như khá khớp với dự đoán.

"Cậu nói xem... Giả sử Hàn Văn Thanh báo danh, ai sẽ bị thế chỗ?" Sở Vân Tú thúc đẩy thêm chiều sâu cho cuộc tám chuyện. Có điều, nếu bảo rằng ai bị thế chỗ, thực tế nên nói là nhờ phúc Hàn Văn Thanh, ai đã được vé vớt mới đúng.

"Cái này hơi khó đoán." Tô Mộc Tranh trả lời.

"A hèm." Ngồi kế Sở Vân Tú, Lý Hiên hắng giọng, "Đừng đoán, kỳ cục lắm."

"Sao ông nghe trộm tụi tui nói chuyện? Chắc ông chứ còn ai?" Sở Vân Tú bất mãn.

"Ừ tui đó tui đó, bà chị bớt tám đi được chưa?" Lý Hiên ra vẻ suy xét vì đại cục.

Sở Vân Tú không nói nữa nhưng lại đảo mắt khắp phòng, xem ra vẫn chưa thôi tò mò. Lúc này Dụ Văn Châu bỗng đứng dậy. Người trong phòng đồng loạt nhìn về phía anh.

"Ừm, vì Hàn đội từ chối lời mời, và vì Vương đội cũng từ chối làm đội trưởng, bên phía phụ trách quyết định ủy nhiệm vị trí này cho tôi. Tôi cảm thấy nên hỏi ý mọi người, mọi người có ý kiến gì không?" Dụ Văn Châu mỉm cười. Một vấn đề khá tế nhị lại được anh nói ra một cách rất tự nhiên, sau đó thì điềm tĩnh chờ nghe phản hồi.

"Không ý kiến." Hoàng Thiếu Thiên lớn tiếng chống lưng đội trưởng nhà mình. Những người khác hiển nhiên cũng không dị nghị hoặc chẳng quan tâm cho lắm, toàn xua tay: "Ông làm đi, ông làm đi."

"Được, cảm ơn mọi người ủng hộ." Dụ Văn Châu cười, ngồi xuống chỗ cũ.

"Vậy buổi họp này do ông chủ trì hả? Họp gì đây?" Tiêu Thời Khâm đặt câu hỏi. Cả bọn đã đến đông đủ nhưng chẳng thấy ai vào nói năng gì. Nếu quen nhau hết thì có cần làm quen khởi động trước khi họp đâu nhỉ?

"Không, mà thật ra tôi làm đội trưởng cũng không cần xử lý gì nhiều, trên kia bảo sẽ phái đến một người lĩnh đội, toàn quyền phụ trách tụi mình." Dụ Văn Châu đáp.

"Chắc không phải cho người ngoài đến chỉ tay năm ngón đâu hả?" Vương Kiệt Hi cau mày. Vì giải đấu mang tính chất quốc tế, đội quốc gia không còn thuộc thẩm quyền Liên minh chuyên nghiệp mà do Tổng cục Thể dục Thể thao trực tiếp quản lý. Trường hợp dễ thấy là họ cử đến một người ngoài nghề chẳng hiểu gì về Vinh Quang, và nếu điều đó xảy ra, "toàn quyền phụ trách" sẽ là một khái niệm khá phiền phức.

"Nghe nói trong nghề." Dụ Văn Châu bảo.

"Trong nghề? Ngoài đám tụi mình đang ngồi đây, còn ai trong nghề hơn nữa? Ai có tư cách, có cái trình toàn quyền phụ trách chuyện thi đấu Vinh Quang hơn tụi mình?" Người lên tiếng là Đường Hạo. Hắn gằn giọng ở bốn chữ "toàn quyền phụ trách" bằng một thái độ rất xấc xược, nhưng mọi người nghe vào lại ưng bụng vô cùng. Thì đúng mà, trong cái giới Vinh Quang này, có ai đủ máu mặt đủ năng lực chỉ chỉ trỏ trỏ với cái đám đang ngồi đây?

Ý?

Ủa?

Khoan...

Nửa số người trong phòng bỗng nhăn mặt, nửa còn lại tương đối bình thường nhưng đáy lòng thì không khỏi rục rịch.

Một cái tên chợt hiện lên như lẽ đương nhiên.

"Không thể nào!" Có người buột miệng. Hai phần ba số người lập tức dồn ánh mắt về phía Tô Mộc Tranh.

Tô Mộc Tranh mỉm cười không nói. Ngay lúc này, cửa phòng họp mở ra.

"Chào mọi người."

Một thanh niên lê bước chân rề rà vào phòng với vẻ mặt chán mớ đời.

"Tui tới rồi nè." Hắn vừa nói vừa đi lên bục đặt máy chiếu. Ấn chỉnh qua loa vài nút bấm, replay lập tức hiện ra trên màn hình.

"Khỏi chào hỏi heng, chúng ta bắt đầu nghiên cứu đối thủ sắp tới luôn." Replay còn chưa kịp tải rõ nét, nhưng hắn đách care, chỉ lo giở tài liệu và trình bày. Giọng giảng ra rả của hắn hòa vào tiếng kỹ năng bùm chíu, trong khi cả phòng họp bên dưới câm nín suốt ròng rã năm phút đồng hồ, và rồi...

"Đệt, ông là ai? Ông tới đây làm gì?" Trương Giai Lạc là người đầu tiên nhảy dựng.

"Không phải nói giải nghệ sao?" Trương Tân Kiệt đẩy kính mắt.

"Thì đấy, quay về nhanh thế? Một vừa hai phải thôi chứ?" Tiêu Thời Khâm chất vấn.

"Sao nói chẳng giữ lời gì hết vậy?" Hoàng Thiếu Thiên bon chen.

Kể cả Chu Trạch Khải xưa nay tiếc chữ như vàng, cũng không khỏi góp vào một câu: "Đúng."

"Im hết!" Diệp Tu sầm mặt trước khi những người khác tiếp lời.

"Tưởng tui muốn tới đây lắm hả? Tui bị ép đó." Hắn nói.

"Ai ép? Ai? Bước ra coi thử!" Hoàng Thiếu Thiên suýt nhảy lên bàn.

"Ông già tui." Diệp Tu hầm hừ.

"Ai cơ?" Câu trả lời bất ngờ khiến mọi người đều cứng họng.

May sao Vương Kiệt Hi vẫn giữ được sự bình tĩnh vốn có: "Ý anh là, anh giải nghệ về nhà rồi, nhưng lại bị ba anh bắt đi làm lĩnh đội?"

"Đúng." Diệp Tu nói, "Tổng cục trưởng Tổng cục Thể dục Thể thao gọi thẳng cho ông già tui, bảo là cần tui mang vinh quang về cho Tổ quốc. Ông già tui bị kích trúng đài, tui còn chưa kịp trải giường đã bị đá ra khỏi nhà."

Mọi người há hốc mồm. Vậy luôn?

"Thôi thôi không nói nhảm nữa! Ở đây có replay của tuyển thủ các nước khác mà mấy ngày nay tui soạn, đám đại thần mấy ông tự ôm về nghiên cứu, ráng đánh giải, đừng để bị nhục, tui không đem theo thẻ tài khoản, không đánh dùm mấy ông được đâu."

"Tức là anh vẫn có thể?" Tôn Tường nhạy bén lạ thường, chộp lấy mấu chốt trong lời của hắn.

"Theo thể thức thi đấu thì đội quốc gia mỗi nước chỉ dừng ở 13 người, nhưng cho phép mang thêm một tuyển thủ không chính thức để thay vào khi cần thiết." Dụ Văn Châu được chỉ định làm đội trưởng từ sớm, lại là người có trách nhiệm nên đã dày công tìm hiểu quy tắc giải đấu.

"Khi cần thiết là sao?" Mọi người nhao nhao hỏi.

"Là khi xảy ra sự cố bất thường chẳng hạn, cụ thể phải do tổ trọng tài quyết định." Dụ Văn Châu nói.

"Chúng ta có nên chờ mong sự cố bất thường xảy ra không nhỉ?" Mọi người nhìn nhau. Thực lực của Diệp Tu, ai dám phủ nhận?

"Tốt nhất đừng nên." Diệp Tu nói.

"Đương nhiên là không, ông đừng có mơ!" Mọi người kêu lên. Họ nối đuôi nhau đi copy tài liệu của Diệp Tu rồi lần lượt rời phòng, ngay cả cựu đồng đội Phương Duệ cũng chẳng buồn liếc hắn một phát chứ đừng nói là chào hỏi. Cuối cùng, trong phòng chỉ còn lại Diệp Tu và Tô Mộc Tranh.

"Em coi, thấy ghét không chứ?" Diệp Tu than thở với Tô Mộc Tranh.

"Ghét thật không?" Tô Mộc Tranh cười.

Diệp Tu không lên tiếng.

Nhiều năm về trước, hắn vì game, vì Vinh Quang mà dứt áo bỏ nhà ra đi.

Song hôm nay, khi đã quyết tâm đặt Vinh Quang xuống, muốn chuộc lại những ấu trĩ và bồng bột của tuổi trẻ, hắn lại bị người nhà đá ra ngoài, bảo về với Vinh Quang đi.

Chuyện như đùa khiến hắn dở khóc dở cười. Nhưng hắn biết, lần này ông già thật lòng lắm. "Mang vinh quang về cho nước nhà" đúng là cách tốt nhất để thuyết phục ba của hắn. Giới Vinh Quang chuyên nghiệp đã phát triển đến mức ông già cũng phải công nhận rồi sao?

Replay của các cao thủ nước ngoài vẫn đang chiếu trên màn hình. Trình thao tác và kỹ thuật mà họ phô diễn là vô cùng lạ lẫm, nhưng âm thanh, hiệu ứng hình ảnh của kỹ năng thì chẳng thể quen thuộc hơn.

Diệp Tu yên lặng đứng nhìn.

Đó là thứ mà hắn đã say mê suốt mười năm qua, là một tình yêu chưa bao giờ phai nhạt.

Vinh Quang!

Hai chữ in đậm bật ra.

"Chơi tiếp hay nghỉ?" Tô Mộc Tranh khẽ hỏi.

"Đương nhiên." Diệp Tu đứng dậy. Hắn cười, "Anh là tuyển thủ chuyên nghiệp cơ mà, em nghĩ sao?"

END




Cuối cùng cũng end. Chân thành cảm ơn chị Lá. Em chuẩn bị đọc lại từ đầu đây
 

Hưng hân vô địch

Gà con tiến hóa
Bình luận
5
Số lượt thích
10
#47
Trong những năm tháng trước có 2 thứ Trở thành thói quen của tui là chơi liên minh và đọc toàn chức. Liên minh và toàn chức tuy 2 2 nhueng đối với tui chính là 1. Vì trong đó có 2 người là Diệp Tu và QTV chính là thần tượng của tui. Từ lúc QTV bị out khỏi BM vì tuổi tác rồi đến lúc ổng trở về lập team FFQ đangh đấu trường danh vọng. Thì cũng chính là lúc Hưng hân đánh vòng khiêu chiến. Chỉ tiếc là Tu thì đi hết chặng đường vinh quang còn Vũ thì bị thời gian đánh bại. Vâng cuộc vui nào cũng đến lúc tan, chặng đường nào cũng phải kết thức. Giờ dây là lúc tạm biệt Toàn chức, tạm biệt Lá , tạm biệt liên minh ... để quay về chăm lo cho vợ con đây. Cảm ơn Lá rất nhiều. Những cố gắng của Lá thực sự khiến t khâm phục. Chúc Lá và gia đình mạnh khoẻ, và nhiều măy mắn trong cuộc sống. <3
 

Vinh pham

Gà con lon ton
Bình luận
7
Số lượt thích
1
#48
Lúc đầu tưởng diệp tu làm đội trưởng ở vị trí của dụ văn châu mà lại không có hàn văn thanh thì thật đáng tiếc, nhưng sau mới rõ là diệp tu ở vị trí HLV thì không tiếc :v
 

San San

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
84
Số lượt thích
75
#49
Cám ơn Lá và cả team!
Cám ơn tác giả!
Bộ truyện thật tuyệt vời!
Chương cuối rồi, thật sự nhiều cảm xúc, từng nhân vật, từng mảnh đời trong bộ truyện này đã để lại cho mình rất nhiều ấn tượng!
Chương này rất hay! Nhưng cái After Credit của Lá mình lại thấm thía hơn! Mỗi một tựa game từ khi Open đến lúc "sập", thì khoảnh khắc nào chua xót hơn lúc những người từng đồng hành cùng mình tuyên bố "nghỉ game" đây!
 

AFKLilykun

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
55
Số lượt thích
53
#51
Đề nghị đồng chí Trương Tâm Bẩn giả vờ đau bụng để đồng chí Diệp Ma Thần cầm mục sư đi lôi đài cái coi :v
 

Tsu

Gà con tiến hóa
Bình luận
21
Số lượt thích
22
#52
Thật cmn hay, chap cuối thấy thật nhẹ nhàng ToT. Vui cho Diệp Tu, m cũng hơi hóng cảnh tg tác giữa gia đình Diệp thần mà k có hihi. Chúc Lá và mn đồng hành cùng bộ truyện này sức khoẻ và vui vẻ. Cảm ơn Lá rất nhiều! Đã vui buồn vì Diệp thần thật nhiều. :3
 

Diệp Hoa vui vẻ

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
19
Số lượt thích
72
#53
Em cảm ơn chị. Vào thời gian mà những chương cuối cùng được ra thì em không thể ở bên cạnh cùng đọc cùng vui cùng xúc động với mọi người vì công việc gia đình. E chỉ mới edit dc 2 fic ngắn. Nhưng hôm nay e tranh thủ tgian để chạy lên đây để gửi 1 lời cảm ơn với chị Lá cùng toàn thể các anh chị em.
Em không chơi game, hoàn toàn k biết chơi game nào cả, nhưng nhờ TCCT đã giúp e trải nghiệm các cảm xúc của giới game thủ, biết các thuật ngữ và nhất là biết đc chị Lá cùng mọi người. Chị ơi game bây giờ đã là 1 môn thể thao, thi đấu quốc tế luôn. Em k chơi game nhưng e vẫn có theo dõi kết quả thi đấu chị ạ! VN chúng ta dc đánh giá là khu vực mạnh đấy chị. ***tự hào vô cùng***
Cảm ơn chị thật nhiều. TCCT có thể kết thúc nhưng tình cảm vẫn sẽ còn mãi mãi. TCCT với e không còn là 1 truyện để đọc nữa mà đó là cả 1 thế giới, 1 thế giới tuyệt vời.
Một lần nữa xin cảm ơn chị Lá cùng mọi người thật nhiều, thật nhiều, thật thật nhiều.
Hội tự sát, em sẽ trở lại
 

AFKLilykun

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
55
Số lượt thích
53
#55
Hype xong rồi giờ phải bàn tương lai tí đã.

1. Nếu không nhầm thì Bách Hoa là cường đội duy nhất toàn vẹn trong đợt chiêu quân đi đánh Glory World Championship này, họ sẽ có thời gian train cho team thêm gắn kết khi Tằng Tín Nhiên thì đang dần vững vàng tâm lý còn Trâu Viễn đang chứng minh mình không phải cái bóng của Trương Giai Lạc. Mùa 11, dù tác giả còn bỏ ngỏ thì tui nghĩ Bách Hoa sẽ có kết quả xuất sắc, mạnh dạn một slot top 4.

2. Bá Đồ thì mất Lâm Kính Ngôn, xác suất Tống Kỳ Anh được đôn lên đội hình chính (ít ra là ở vị trí thứ 6) là rất cao. Tuy nhiên, nói gì thì nói Lâm Kính Ngôn là một tay chuột lão luyện, nghề anh ta chơi còn là lưu manh - một nghề có lối chơi đa dạng cực phù hợp với sự già dơ của lão tướng - nên việc mất vị đại thần này sẽ làm Bá Đồ bị ảnh hưởng tương đối trong mùa kế tiếp.
Nói đi cũng phải nói lại, Tống Kỳ Anh - một nhà quyền pháp - được đôn lên đội 1 tức là kết cấu đội hình của Bá Đồ sẽ có 2 nhà quyền pháp. Một mặt Hàn Văn Thanh sẽ có thêm thời gian nghỉ ngơi và chỉ tập trung cho các trận đại chiến (vì slot quyền pháp của anh có thể được Tống Kỳ Anh đảm nhận, tạo cho Bá Đồ một đội hình ổn định về mặt nghề nghiệp), mặt khác làm thế cũng sẽ có thể giấu các bài phối hợp hai nhà quyền pháp mà rất có thể sẽ trở thành vũ khí sát thương bất ngờ nhất của Bá Đồ.

3. Hưng Hân bị mất Diệp Tu và Ngụy Sâm, và lưu ý hai người này đều có điểm chung là tâm b- à giỏi chiến thuật. Hiện tại Hưng Hân vẫn chưa tìm được người thay thế cả hai và Liên Minh này chẳng đội nào dại nhả vai trò chiến thuật này ra nên đây sẽ là điểm yếu khó mà khắc phục của đương kim vô địch ở mùa 11. Trước mắt Tô Mộc Tranh và Phương Duệ sẽ phải hợp tác để tạo thành đầu não chiến thuật mới cho Hưng Hân.
Về điểm tích cực, ngoài Đường Nhu sắp được phong thần tới nơi thì Mạc Phàm đang dần tiến bộ để trở thành một tuyển thủ cực kỳ nguy hiểm (ai không tin cứ liên hệ Đấu Thần và Kiếm Thánh để phỏng vấn). La Tập với tài năng dị biệt đang dần được phát huy của mình khả năng sẽ biến các trận sân nhà của Hưng Hân trở nên vô cùng khó lường.

4. Luân Hồi.
Không rõ Đỗ Minh có được mời qua Hưng Hân để thoả mong ước hay không, về đội hình hiện tại của Luân Hồi thì điểm yếu lớn nhất đang là Lữ Bạc Viễn đang mất phong độ thấy rõ. Ngoài ra, Giang Ba Đào trong trận đấu cuối cùng cũng dần để lộ những điểm mà đối thủ có thể lợi dụng và chắc chắn sẽ bị focus nhiều hơn trong các mùa giải tới.
Về điểm tích cực, Tôn Tường đang tiến bộ từng ngày nhờ ăn hành nhà họ Diệp, Đấu Thần chắc chắn sẽ tiến hoá mạnh mẽ ở mùa sau để cùng Nhất Thương Xuyên Vân gánh vác Luân Hồi trên vai. "Chiến đội một người" ấy à, mùa sau tui không đảm bảo điều đấy lắm.

(Còn tiếp, rảnh viết nốt)
 

Hein Nguyen

Gà con lon ton
Bình luận
2
Số lượt thích
4
#56
Cám ơn Lá và Team Liều Mạng. 6 năm cho 1 chặng đường mà mình theo dõi Toàn chức cao thủ đã kết thúc. Nhưng các thành viên và chiến đội Hưng Hân, Bá Đồ, Lam Vũ, Vi Thảo, Gia Thế, Luân Hồi, Yên Vũ, Nghĩa Trảm... mãi là một phần của cuộc sống mình. Còn một bộ mà mình chờ đợi là One Piece. Chắc thêm 5 năm nữa mới hết =)))
 

Ú chỉ thích ăn ngủ

Lù khù ôm cái lu chạy mất
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
319
Số lượt thích
2,924
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Dụ Hoàng
#57
Sao Ú lại dính trực đúng hôm quá vầy... đến khi lê đc cái thân đi cmt thì đã là mùa quýt năm nào Orz
Còn đi đặt báo thức canh cái tem cuối cùng của truyện :cry::cry:

Chặng đường này dài ghê... 1728 chương, chờ giây phút này tận 4 năm... đến khi chờ được rồi lại không nỡ.

Cảm ơn Lá đã bước qua tất cả. đi đến cuối hành trình; mong rằng kết quả đã xứng đáng với công sức cũng như tình cảm to lớn mà chị đã bỏ ra.

❤️❤️❤️

P/s: bây giờ chị được thoả sức ôm fic và thực hiện 101 dự định cho Toàn chức và Song Hoa rồi. Em vẫn lót dép ngồi đây hóng Tung Hoành và giải thế giới nha.
 

Zezo

Gà con lon ton
Bình luận
21
Số lượt thích
9
#58
Cảm ơn mọi người đã dịch truyện, đặc biệt là Lá. Chúc mọi người sức khỏe dồi dào, vạn sự như ý.
 

Niernen

21 liên sát, chờ người tới phá!
Team Chuyên Cần
Bình luận
213
Số lượt thích
1,682
Team
Hô Khiếu
Fan não tàn của
Lưu Hạo
#59
Hôm qua đã đọc nhưng không biết nói gì. Chỉ biết cảm ơn chị vì khoảng thời gian làm việc chung với nhau và chúc chị thành công với những dự định sau này.
P/s: Free to play em đã coi năm em 11 (khoảng 2013-2014) và tới giờ đó có thể là một bộ phim phản ánh đúng về cuộc đời game thủ cho tới bây giờ. Một góc nhìn khác so với bộ truyện khi so với Dendi, không may mắn như Diệp khặc hưng hân, người cũng đã 10 năm kể từ chức vô địch đầu tới giờ lận đận với B8. 10 năm, một thập kỉ làm một quảng thời gian dài, nhất là đối với các game thủ chuyên nghiệp.
 

dungmt

Farm exp kiếm sống
Bình luận
193
Số lượt thích
129
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Mấy thằng mất nết.
#60
"Xin các team và các bạn đã tham gia dịch bộ truyện này nhận của tớ lời cám ơn chân thành"
-dungmt-

Ps: Đang đọc lại... lần thứ 4, giờ thì không phải thấp thỏm đợi chương nữa rồi, cứ thư thả thưởng thức thôi.
 

Bình luận bằng Facebook