Hoàn [Mùa II] Cho Tôi Cẩu Thả Thêm Một Giây Nữa Thôi!

Tương Du

An tĩnh đích tiểu nhi đồng ✿Σ( ̄。 ̄ノ)ノ
Thần Lĩnh
Bình luận
292
Số lượt thích
1,363
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Gia Thế
#1
[Mùa II] Cho Tôi Cẩu Thả Thêm Một Giây Nữa Thôi


Art by (chờ tui! Orz)

Đồng nhân Toàn Chức Cao Thủ

Tác giả: Thất Nguyệt Không Lê >> Mùa II: Cho Tôi Cẩu Thả Thêm Một Giây Thôi

Convert bởi @张佳乐头上的小花儿

Chuyển ngữ bởi Giếng, với sự giúp đỡ của QT ca ca và Google sama.

Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang ra khỏi nơi này. Truyện được thực hiện với mục đích phi thương mại, không đảm bảo sát hoàn toàn nghĩa gốc.

o Phương Sĩ Khiêm (Vi Thảo -> đã giải nghệ)
o Lâm Kính Ngôn (Hô Khiếu -> Bá Đồ)
o Trương Ích Vỹ (Luân Hồi -> giải nghệ -> huấn luyện viên của Huyền Kỳ)
o Trương Giai Lạc (Bách Hoa -> Bá Đồ)
o Tôn Triết Bình (Bách Hoa -> Nghĩa Trảm)
────────

Mùa II: Trương Giai Lạc, Tôn Triết Bình, Lâm Kính Ngôn, Trương Ích Vỹ, Phương Sĩ Khiêm.

Mùa II không nhiều người, nhưng cảm giác Trương Giai Lạc và Phương Sĩ Khiêm hai người tồn tại là có thể gánh nửa bầu trời.

Từ lúc mới đánh giải, hai người vừa gặp đã beep beep nhau không ngừng, nói qua nói lại, chớp mắt đã thân nhau như anh em mặc chung quần. Lén lút trốn vào một xó mở hội nghị phê bình, Trương Giai Lạc diss Tôn Triết Bình hung dữ trước mặt bao đội viên không cho mình chút mặt mũi nào, còn hay chê mình ăn nhiều, có trời mới biết thực ra hắn cũng chỉ ăn hai bát bún gạo với mấy cái bánh bông lan. Mà câu chuyện của Phương Sĩ Khiêm lại xoay quanh một thằng nhóc ở trại huấn luyện, dù Phương Sĩ Khiêm cũng không lớn hơn người ta mấy tháng tuổi, nhưng hắn không thuận mắt cái thằng mắt to mắt nhỏ không đối xứng luôn mặt không biểu cảm chẳng hề đáng yêu kia.
*bún gạo này là bún gạo Vân Nam siêu ngonnnn
*jpg

**pánh pông lan: bánh kiểu bánh pía nhưng không phải bánh pía? tên là tui phịa bì co :why bánh Trung khác bánh Việt, cũng như ý nghĩa bánh của Việt với bánh bên Mỹ á :om tên của nó là tiên hoa bính, nhìn cutre, nếu có dịp các bạn ăn rồi review cho tui biết với được hong :noel
**jpg

“Chẳng phải hậu bối nên nhu thuận đáng yêu, gọi “tiền bối” thật ngọt ngào hả?” Phương Sĩ Khiêm dỗi.

Lâm Kiệt thử tưởng tượng Vương Kiệt Hi kéo tay áo Phương Sĩ Khiêm ngọt ngào gọi “tiền bối”, đột nhiên mắc ói, “Đi ngủ đi, trong mộng gì cũng có.”

Phương Sĩ Khiêm lệ rơi đầy mặt.

Phương Sĩ Khiêm còn cảm thấy hắn là một người rất lý trí rất giảng đạo lý, Trương Giai Lạc liền cười ha hả, nếu Phương Sĩ Khiêm mày có lý trí thì Tôn Triết Bình có thể là thụ! (Tôn Triết Bình: …) Được rồi, Phương Sĩ Khiêm thừa nhận đôi lúc hắn cư xử hơi cảm tính, ví dụ đối với tên Vương Kiệt Hi, quả thực có thành kiến rất lớn.

Lúc đầu là bởi vì Vương Kiệt Hi thấy hắn đứng trước gương WC hất tóc tự luyến hỏi “gương kia”, ơi gương thần hỡi gương thần, đệ nhất vú em Vinh Quang là ai đây? Rồi Phương Sĩ Khiêm è cổ nói một câu, đương nhiên là ngài rồi Phương Sĩ Khiêm đại nhân. Hắn vừa nghiêng đầu liền thấy Vương Kiệt Hi đứng ở cửa WC, lẳng lặng xem hết trò sau đó mặt không đổi sắc lướt qua người Phương Sĩ Khiêm vào gian vệ sinh riêng.

Người không trung nhị uổng tuổi thiếu niên đúng không, sâu trong nội tâm ai không có đứa trẻ hồi nhỏ không câu nệ không trói buộc mà chơi nhà chòi, cos Bakugan với tiểu đồng bọn đây. Đương nhiên ngoại trừ Trương Giai Lạc, nghe nói tuổi thơ hắn thích nhất là đóng vai Nhạc Vương tử chơi cùng một đám tiểu ma tiên.

Lạc đề rồi, dù sao lúc biết đội trưởng Lâm Kiệt chuẩn bị để Vương Kiệt Hi sử dụng Vương Bất Lưu Hành, Phương Sĩ Khiêm kiên quyết phản đối. Lâm Kiệt vẫn đang tuổi phơi phới, lại để nhân vật át chủ bài cho một tân binh, chuyện này thật quá khó tin. Phương Sĩ Khiêm biết, thiên phú của người thời kỳ đầu như Diệp Thu, Hàn Văn Thanh, Quách Minh Vũ, thậm chí Ngụy Sâm đều cao hơn anh, nhưng Phương Sĩ Khiêm sẽ không quên, lúc đầu là Lâm Kiệt đến nhà hắn, bảo vệ hắn - vì đánh chuyên nghiệp mà cắt đứt với người nhà, bị ba đuổi đánh. Trên người Lâm Kiệt có một sức mạnh ấm áp, sức mạnh ấy đã khiến anh thuyết phục được cả Vi Thảo.

Mà cuối cùng Lâm Kiệt vẫn đưa ra quyết định như thế, thậm chí còn dứt khoát hơn so với tưởng tượng của Phương Sĩ Khiêm.

“Đội trưởng! Tụi em không thể thiếu anh được!” Phương Sĩ Khiêm vọt tới trước mặt anh ngăn anh đi.

“Nói gì ngốc vậy, người yếu nhất trong đội này là anh. Nhân vật quan trọng như vậy hẳn nên dành cho người có khả năng, sao lại để bị lao đao trong tay anh được.”

“Hai cậu, nhất định phải đem Vi Thảo cầm quán quân đó.” Lâm Kiệt cười, khoát tay với bọn hắn một cái, rồi, không quay đầu lại.

Sau đó Phương Sĩ Khiêm nhìn kẻ mắt to mắt nhỏ mắt không ra mắt mũi không ra mũi kia, đặc biệt là trên sàn đấu bay nhảy quá lươn, quá màu mè khiến các buff của đồng chí Phương Sĩ Khiêm đều hiến cho CO₂ thì hắn càng tức, trong group mùa II ngày nào hắn cũng chửi Vương Kiệt Hi nói người có thể buff đến cậu ta chắc chắn là chuyển thế của ma tiên nữ vương.

Sau đó... đồng chí Phương Sĩ Khiêm từ đệ nhất vú em Vinh Quang (tự phong) biến thành chuyển thế của ma tiên nữ vương.

Trong group mùa II, từ dùng đủ các kiểu chửi Vương Kiệt Hi, Phương Sĩ Khiêm biến thành dùng đủ kiểu làm emo cho Vương Kiệt Hi. Dù hai cái nghe cũng na ná nhau, nhưng theo lời Phương Sĩ Khiêm, làm emo cho Lão Vương thể hiện tình yêu thương chân thành của tiền bối đối với hậu bối, của đội viên đối với đội trưởng. Trương Giai Lạc cảm giác mình get ra gì đó, liền lén chụp rồi làm một emo Tôn Triết Bình buộc tóc, đưa cho hắn, sau đó bị đuổi đánh mấy con phố.

Có lần Trương Giai Lạc hỏi Phương Sĩ Khiêm sao bỗng thay đổi thái độ với Vương Kiệt Hi, Phương Sĩ Khiêm liền cười, mắt nhìn tên mắt to mắt nhỏ nào đó ngày nghỉ vẫn tự kiểm điểm trong phòng huấn luyện, “Nó muốn thắng, tao cũng vậy.”

“Đội trưởng Lâm Kiệt còn chờ bọn tao đem quán quân về đây.”

“Mày cút, quán quân là của Bách Hoa, không được phản đối!” Trương Giai Lạc đốp lại.

Sau đó, Bách Hoa hai lần ngã dưới chân Vi Thảo, lần đầu tiên Trương Giai Lạc rỗi hơi đi quấy rối Phương Sĩ Khiêm, bắt hắn phải mời cơm, hét Lâm Kính Ngôn cùng thuê một khách sạn năm sao ý đồ ăn chết hắn. Trên bàn định liên minh với Lâm Kính Ngôn cùng chống lại Phương Sĩ Khiêm bộ dạng tiểu nhân đắc chí kia, nhưng Lão Lâm này trước sau như một hiền lành, nâng chén gài Phương Sĩ Khiêm gài đến cười híp mắt như Thiết Quan Âm nhìn hai người bọn hắn cãi nhau.

Lâm Kính Ngôn người này nói sao đây, dù nhìn bề ngoài chính trực, nhưng có thể bắt kịp tiết tấu chơi zâm tạo thành tổ hợp ra mắt với tên gia hoả Phương Duệ kia thì chắc chắn không phải kẻ chính trực gì. Ở trong game đột ngột bay người lên thật sự rất buông thả rất mất tiết tháo. Cái kiêu ngạo của một đại thần hàng top lại còn mất tiết tháo cứ mặc cho Phương Duệ làm bậy còn giúp thêm dầu vào lửa.

Mùa VIII, Lão Lâm bị một tân binh “dĩ hạ khắc thượng”, đám mùa II Trương Giai Lạc còn đang ở nhà ngồi suy ngẫm nhân sinh, Tôn Triết Bình đã sớm chạy mất tiêu, Trương Ích Vỹ cũng không biết đang ở xó nào, Phương Sĩ Khiêm mới giải nghệ vẫn đặc biệt chạy tới Hô Khiếu một chuyến. Âu phục giày da ra dáng lắm, nếu Phương Duệ không chùi cái móng đầy dầu mỡ vào áo sơ mi trắng của hắn có lẽ sẽ càng anh tuấn tiêu sái hơn.

“Xem ra giải nghệ rồi sống tốt ghê ha.” Lão Lâm thoạt nhìn tinh thần không tệ, hoàn toàn không thấy có vẻ suy sụp chút nào.

Phương Sĩ Khiêm nhấp ngụm trà, “Tạm ổn, ngày nào cũng đi tứ xứ tìm khách như tú bà ấy.”

“Trương Giai Lạc đâu? Ông có liên lạc với cậu ấy không?” Lâm Kính Ngôn căn bản không nói chuyện All Stars, Phương Sĩ Khiêm cũng không có ý đi chọt vào thương tích người ta.

“Tên đấy á, chắc đang chui vào xó nào hối hận rồi. Ở trong tối chờ lúc nào trở về lại điên tiếp. Tôi không hiểu nổi con người cậu ta, nói Tôn Triết Bình điên, cậu ta còn điên hơn Tôn Triết Bình.” Phương Sĩ Khiêm cười.

Lâm Kính Ngôn cũng nở nụ cười, hai người hàn huyên không được mấy câu, nhiều chuyện một chút, sau đó Phương Sĩ Khiêm nhìn thời gian, đứng dậy chuẩn bị đi.

Hắn biết, Lâm Kính Ngôn căn bản cũng không cần an ủi. Hắn có lựa chọn của mình. Ai có thể xen vào quyết định của người khác đây, con đường tự mình chọn sẽ tự mình đi. Trương Giai Lạc như vậy, Lâm Kính Ngôn cũng vậy.

Phương Sĩ Khiêm a Thần Trị Liệu, một tay trị liệu xuất thần nhập hoá đến loại bay nhảy lạng lách bụp bụp bụp như Vương Kiệt Hi còn buff được, còn rực rỡ đến chói mắt. Cháy giá như vậy cũng do hắn hao tổn nhiều hơn tuyển thủ cùng mùa. Hắn lựa chọn không tiếp tục cẩu thả như vậy nữa, kéo được đồ đệ ra liền giao luôn cho Lão Vương, mình thì phất phất tay công thành lui thân, này, nói như vậy liền hơi giống Lâm Kiệt năm đó.

Có lẽ Phương Sĩ Khiêm sống với Vương Kiệt Hi đã lâu, xem như bản lãnh coi bói cũng có ít nhiều. Trước khi mùa IX bắt đầu, Trương Giai Lạc tái xuất Bá Đồ. Qua Bá Đồ kỳ thực hơi ngoài ý muốn nhưng bất ngờ hơn là Lâm Kính Ngôn cũng chọn gia nhập Bá Đồ. Nhưng ngẫm lại cũng là không cam tâm liền rời đi, nếu được chọn không đi, ai sẽ đi chứ?

Như Tôn Triết Bình năm đó, hễ còn chút khả năng hắn chắc chắn sẽ đánh xong mùa V dù tay phế mất cũng không tiếc. Sau cùng là ông chủ Bách Hoa trực tiếp lên tiếng không cho Tôn Triết Bình tiếp tục thi đấu, “Anh đi trị liệu còn có hy vọng chứ anh cứ cố chấp nữa là đẩy cả bản thân lẫn Bách Hoa vào trảo lửa đấy.” Đó là Trương Giai Lạc kể với hắn, hồi ấy ông chủ Bách Hoa với Tôn Triết Bình đều giấu hắn, biết hắn trọng tình cảm, sợ ảnh hưởng đến hắn, sau cùng nghe Tôn Triết Bình nói bị bệnh, mấy trận liền không xuất chiến, gọi điện thoại cũng không nghe máy, ông chủ mới nói sự thật với hắn. Ảnh hưởng đúng là có hơi ảnh hưởng, chuyện này xảy ra quá đột ngột, có khoảng thời gian Trương Giai Lạc quả thật có chút nản lòng, thêm vào thiếu mất Tôn Triết Bình, chiến thuật rối loạn, Bách Hoa thua mấy trận liên tiếp. Sau đó điện thoại Tôn Triết Bình rốt cuộc bắt máy, sung khí mà gào một trận với Trương Giai Lạc như hồi còn ở Bách Hoa vậy, sau cùng hắn nói, “Đưa Bách Hoa lên cầm quán quân nha Trương Giai Lạc!”

Sau đó trên sàn đấu không còn Phồn Hoa Huyết Cảnh, không còn Tôn Triết Bình, lại có thêm một tên điên Trương Giai Lạc. Một viên đạn bắn ra còn cuồng dã hơn cuồng kiếm, Trương Giai Lạc, kẻ vẫn luôn bị coi là đứng sau lưng Tôn Triết Bình hỗ trợ đã khiến tất cả những người tổn hại đến danh tiếng Bách Hoa phải mở rộng tầm mắt. Không có Tôn Triết Bình hắn, Trương Giai Lạc vẫn có thể trâu bò hơn.

Còn Tôn Triết Bình, Lạc Hoa Lang Tạ dần trở thành dấu ấn của thời đại, nhắc đến cuồng kiếm họ có thể nhắc đến Vu Phong, nhắc đến Tôn Tường, cũng không mấy người nghĩ rằng từng có một đệ nhất cuồng kiếm Tôn Triết Bình, nhưng hắn không sợ sao, hắn không nuối tiếc quá khứ sao? Dù có ai đó dùng giọng điệu tiếc hận chia buồn vờ vĩnh phân tích mấy câu nếu có Tôn Triết Bình, Bách Hoa sẽ ra sao. Hắn gác chân nhìn mấy bình luận viên yếu sinh lý nói lung tung trên ti vi, khinh bỉ bĩu môi, loại nhạc đám ma ấy hắn chẳng thèm nghe. Hắn chưa từng chìm đắm trong quá khứ, vinh quang trong quá khứ dù rực rỡ nữa cũng chỉ là chuyện quá khứ, mục tiêu của hắn chỉ có tương lai, mặc kệ sau này hắn có còn cơ hội đứng trên sàn thi đấu hay không, hắn sẽ không từ bỏ hy vọng. Quan tâm người ta nhớ thương kể về quá khứ của hắn như nào, cuồng của hắn đã khắc trong xương tủy, không do phí hoài năm tháng mà tiêu giảm, gập lưng cúi đầu trước vận mệnh.

Còn về Trương Ích Vỹ, Trương Ích Vỹ. Thực ra mới đầu số hắn rất đỏ, dù Luân Hồi chỉ là chiến đội tầm trung nhưng phúc lợi đãi ngộ rất tốt, không tiếc vung tiền, đồ của Nhất Thương Xuyên Vân không kém mấy nhân vật hàng top bao nhiêu. Trương Ích Vỹ cũng từng một thời huy hoàng, nói đúng ra trước khi Chu Trạch Khải đến Luân Hồi hắn đều rất huy hoàng, dù không được phong thần, Liên minh năm đó thiện xạ hắn cũng đáng xếp vào nhân vật hàng đầu. Sau đó hắn rời Luân Hồi. Lúc giao thẻ tài khoản cho Chu Trạch Khải, thật sự, Trương Ích Vỹ thật sự cảm thấy uất ức, nhìn gương mặt tuấn tú kia ngại ngùng liền thấy giận, nhưng trách ai được, hắn mắng ông chủ Luân Hồi quản lý Chu Trạch Khải - Phương Minh Hoa một tiếng, sau cùng, kỳ thực vẫn phải trách mình không lợi hại bằng Chu Trạch Khải, một tiền bối đang tuổi phơi phới bị bại bởi tiểu tử thúi mới mới tò te, nghe kiểu gì cũng mất mặt.

Trương Ích Vỹ dù ghét việc mình bị mất mặt nhưng không định cần tiền bồi thường của Luân Hồi trực tiếp về nhà luôn. Hắn không nỡ đi. Chiến đội lớn không ai cần hắn, hắn liền tới chiến đội nhỏ, trên sàn đấu gặp tiểu tử Chu Trạch Khải kia thì ra sức đánh, dù cuối cùng vẫn thua, Trương Ích Vỹ nghĩ, chắc chắn là do nhân vật quá rác rưởi, nếu hắn còn cầm Nhất Thương Xuyên Vân... Aizzz, quên đi, không mơ hão nữa, vẫn nên nghĩ cái chiến đội rách này bị KO thì mình chạy đi đâu tiếp đây.

Sau đó, ở Huyền Kỳ, bại bởi Tân Gia Thế, Trương Ích Vỹ cảm thấy mình thật sự không thể cẩu thả thêm được nữa.

Trương Ích Vỹ ra mắt tại mùa II cuối cùng cũng rút rồi, ngồi xổm ven đường, dưới quầng sáng, lần mò bên ngực lấy ra một điếu thuốc, đốt, đưa lên miệng. Nhìn bên đường, gái đứng đường làm điệu làm dáng, nhìn bà già nhặt ve chai, cúi đầu nhìn rãnh nước bẩn phản chiếu lên bộ dạng đáng thương của hắn không khác họ là bao, cứ mãi ở tầng lớp thấp kém nhất giãy giụa, dù không cam tâm thế nào, vẫn phải chịu thua số phận. Mới 27, 28 tuổi mà nhìn như ông chú trung niên, hắn nhìn thấy Chu Trạch Khải đẹp trai thanh tú trên màn ảnh lớn của toàn cao ốc đối diện, càng chán ghét bản thân mình, nói mình với tên đó thuộc hai thế hệ khác nhau chắc cũng có người tin.

Luân Hồi mùa XI đoạt được quán quân thứ ba đấy mày biết không Trương Ích Vỹ. Hắn nhìn thấy bóng mình trong rãnh nước lộ ra vẻ mặt cười như mếu. Luân Hồi bây giờ tốt biết bao.

Hắn dập tắt tàn thuốc trong tay, đá vào rãnh nước, đút tay vào túi, đi.

Đá một viên đá, nở nụ cười, trong nụ cười ấy có xen một chút hương vị của tuổi trẻ.

Về nhà đi Trương Ích Vỹ, mẹ mày vẫn đang chờ mày đấy.

Tạm biệt, Vinh Quang.

—— —— The End —— ——
Nhảm: Chỉ thấy người nay cười nào thấy người xưa khóc TT__TT Lạc ca của em TT__TT Đại Tôn của em TT__TT Lâm đại đại của em TT__TT Phương nãi của em TT__TT Trương Ích Vỹ ơi huhuhuuu em theo anhhhh TT__TT

Chút suy nghĩ của mình: Có lẽ một ngày bạn cảm thấy mơ ước của bạn là xa vời, nhưng nó không đồng nghĩa bạn không thể tìm thấy niềm vui ở nơi khác, ở một giấc mơ khác, ở một nơi hào quang chiếu sáng chỉ để dành cho bạn.

Hãy cứ sống hạnh phúc. Bạn sống không phải để vừa lòng cha mẹ, vừa mắt xã hội, mà để có được hạnh phúc thực sự cho bản thân. Trương Ích Vỹ trả cả thanh xuân cho VQ không phải vô ích. Không phải 27 28 tuổi thì là già, phải cưới vợ sinh con. Anh vẫn có thể sống cho mình, sống sao cho tốt, hạnh phúc là được. Cưới vợ sinh con thì hạnh phúc? Thì đáng? Thì không phải lo nghĩ? Chỉ khi bạn gặp chân tình của mình, cưới vợ mới thật sự hạnh phúc, thật sự đáng cho cả đời, sinh, nuôi con mới thật sự tốt, mình hạnh phúc rồi con hạnh phúc, nó lớn lên tốt đẹp, lúc đó mới không cần lo nghĩ. Chứ không phải nuôi con 18t hết trách nhiệm quăng nó ra ngoài đường là hết lo nghĩ.

Sau đó con bạn sẽ như bạn vậy, đi tìm hạnh phúc, sống thật tốt, nó sẽ có và hiểu được mọi điều bạn đã từng trải qua. Mình mong cho mọi người những điều tốt đẹp nhất, mong các bạn chơi game không phải vì trốn tránh cuộc sống, mà để sống.

Cố lên <3
 
Last edited:

An Dĩ Duyệt

Kết cỏ ngậm hành, bán manh mua chổi
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
293
Số lượt thích
1,614
Location
Bắc Kinh
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Phương Vương - chính phó Vi Thảo một vạn năm~
#2
“Hậu bối ấy, chẳng phải nên nhu thuận đáng yêu, gọi “tiền bối” thật ngọt ngào sao?” Phương Sĩ Khiêm dỗi.

Lâm Kiệt thử tưởng tượng Vương Kiệt Hi kéo tay áo Phương Sĩ Khiêm ngọt ngào gọi “tiền bối”, đột nhiên mắc ói, “Đi ngủ đi, trong mộng gì cũng có.”

Phương Sĩ Khiêm lệ rơi đầy mặt.

Phương Sĩ Khiêm cảm thấy hắn cũng là một người rất lý trí rất thích nói đạo lý, sau đó Trương Giai Lạc liền ha ha, nếu Phương Sĩ Khiêm anh lý trí thì Tôn Triết Bình có thể thành thụ! (Tôn Triết Bình: …) Được rồi, Phương Sĩ Khiêm thừa nhận đôi lúc hắn hơi cư xử theo cảm tính, ví dụ đối với Vương Kiệt Hi người này, quả thực có thành kiến rất lớn.

Lúc mới bắt đầu chỉ bởi vì Vương Kiệt Hi thấy hắn ở trong WC đứng trước gương hất tóc tự cuồng hỏi “gương kia”, ơi gương thần hỡi gương thần, vú em* đứng đầu Vinh Quang là ai đây? Rồi Phương Sĩ Khiêm vuốt cổ nói một câu, đương nhiên là ngài rồi Phương Sĩ Khiêm đại nhân. Hắn vừa nghiêng đầu liền thấy Vương Kiệt Hi đứng ở cửa WC, lẳng lặng xem hết trò sau đó mặt không biểu cảm lướt qua người Phương Sĩ Khiêm vào gian vệ sinh riêng.
Trước tiên để tôi nhặt răng hàm mồm miệng lên đã, vừa ăn vừa đọc cười muốn sặc =)))))

Hai trong số những điều chung thân tiếc nuối của tôi về Vi Thảo.

Một là trước khi vào chính truyện Phương thần đã giải nghệ rồi. Vi Thảo quả nhiên cần một lão quản gia lắm lời vừa bảo vệ vừa trêu chọc tiểu đội trưởng, lại có thể chơi đùa với đám hậu bối cho vui cửa vui nhà. Tưởng tượng Trương Giai Lạc + Phương Sĩ Khiêm cùng nhau troll Diệp Tu mà xem, phong cảnh đẹp biết bao. Hay Phương Sĩ Khiêm PK lời rác rưởi với Hoàng Thiếu cũng được. =)))))

Hai là kết thúc truyện không ai có tiềm năng rõ ràng có thể trở thành Thần trị liệu được như Phương thần. Mục sư được như Trương Tân Kiệt đã hiếm chứ đừng nói hai tay búm chíu mục sư với sứ giả thủ hộ mà vèo vèo theo kịp Ma Thuật Sư Vương Kiệt Hi năm ấy. Quả nhiên nhà ai cần luyện trị liệu, Liên minh tìm lão Vương. Mong tương lai mầm non Viên Bách Thanh mọc tốt. =))))
 

Tương Du

An tĩnh đích tiểu nhi đồng ✿Σ( ̄。 ̄ノ)ノ
Thần Lĩnh
Bình luận
292
Số lượt thích
1,363
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Gia Thế
#3
Trước tiên để tôi nhặt răng hàm mồm miệng lên đã, vừa ăn vừa đọc cười muốn sặc =)))))

Hai trong số những điều chung thân tiếc nuối của tôi về Vi Thảo.

Một là trước khi vào chính truyện Phương thần đã giải nghệ rồi. Vi Thảo quả nhiên cần một lão quản gia lắm lời vừa bảo vệ vừa trêu chọc tiểu đội trưởng, lại có thể chơi đùa với đám hậu bối cho vui cửa vui nhà. Tưởng tượng Trương Giai Lạc + Phương Sĩ Khiêm cùng nhau troll Diệp Tu mà xem, phong cảnh đẹp biết bao. Hay Phương Sĩ Khiêm PK lời rác rưởi với Hoàng Thiếu cũng được. =)))))

Hai là kết thúc truyện không ai có tiềm năng rõ ràng có thể trở thành Thần trị liệu được như Phương thần. Mục sư được như Trương Tân Kiệt đã hiếm chứ đừng nói hai tay búm chíu mục sư với sứ giả thủ hộ mà vèo vèo theo kịp Ma Thuật Sư Vương Kiệt Hi năm ấy. Quả nhiên nhà ai cần luyện trị liệu, Liên minh tìm lão Vương. Mong tương lai mầm non Viên Bách Thanh mọc tốt. =))))
Xin lỗi bạn Orz vì thời gian hạn hẹp tui chưa up hết, ... Nếu có thể thì tối nay ... *che mặt dòmmm*

Ờmmm, thiệt ra Vi Thảo có thể coi Vương là Vương baba thiệt (tại tui từng đọc là: hình như Vi Thảo không nhiều trẻ lắm :unsure:), nhưng Tiểu Biệt còn bằng tuổi Cái, La, Bân Bân 2k2 .-. Cao ít tuổi hơn Kiều, ... tui thấy cũng hơi hơi giống cái nhà trẻ ... Vương baba ...:sleep:

Còn chuyện Lạc ca với Phương nãi đi troll Diệp Tu à =))) Họ sẽ tức ói máu thôi :LOL::LOL: Vì Diệp Bất Tu chưa từng thua ai ở mảng này yahhhh

Phương nãi quả là Liên minh đệ nhất vú em yaaaaaa Trương đội chắc không thể thiên biến vạn hoá như Phương nãi được :unsure::unsure::unsure::LOL::LOL::LOL:

Nhưng mùa II thiệt nhiều người đáng iuuuuuuu :cry::cry: Đáng iuuuu đều đáng iuuuuuuuuu :cry::cry::cry::oops::love::love:
 

An Dĩ Duyệt

Kết cỏ ngậm hành, bán manh mua chổi
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
293
Số lượt thích
1,614
Location
Bắc Kinh
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Phương Vương - chính phó Vi Thảo một vạn năm~
#4
Xin lỗi bạn Orz vì thời gian hạn hẹp tui chưa up hết, ... Nếu có thể thì tối nay ... *che mặt dòmmm*

Ờmmm, thiệt ra Vi Thảo có thể coi Vương là Vương baba thiệt (tại tui từng đọc là: hình như Vi Thảo không nhiều trẻ lắm :unsure:), nhưng Tiểu Biệt còn bằng tuổi Cái, La, Bân Bân 2k2 .-. Cao ít tuổi hơn Kiều, ... tui thấy cũng hơi hơi giống cái nhà trẻ ... Vương baba ...:sleep:

Còn chuyện Lạc ca với Phương nãi đi troll Diệp Tu à =))) Họ sẽ tức ói máu thôi :LOL::LOL: Vì Diệp Bất Tu chưa từng thua ai ở mảng này yahhhh

Phương nãi quả là Liên minh đệ nhất vú em yaaaaaa Trương đội chắc không thể thiên biến vạn hoá như Phương nãi được :unsure::unsure::unsure::LOL::LOL::LOL:

Nhưng mùa II thiệt nhiều người đáng iuuuuuuu :cry::cry: Đáng iuuuu đều đáng iuuuuuuuuu :cry::cry::cry::oops::love::love:
Không sao, fic này hay mà bạn edit lại mượt nữa nên bao lâu tôi cũng đợi được. <3

Bởi cái tầm mùa 2 ra mắt cũng coi như là bạn bè lâu năm khá gần gũi với Diệp Tu, mở miệng là troll chứ nào được câu nghiêm túc tốt đẹp. Mỗi tội đấu mồm với Diệp Bất Tu thắng sao được, không tức chết đã là may. =)))))
 

Bình luận bằng Facebook