[Project] Túy Lạc Vu Hoa Gian - Mừng SN Tôn Triết Bình 17/08/2020

张佳乐头上的小花儿

To sleep the sleep of the just and innocent
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
8,454
Số lượt thích
19,149
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Nhìn hình
#1



Mừng sinh nhật anh,
Tôn đội!


TÚY LẠC VU HOA GIAN

17/08/2020

Năm nay, Bách Hoa vẫn cường hãn không gì bằng.
Một đường quá quan trảm tướng, đặt chân tại tổng chung kết.
Năm nay, Tôn Triết Bình cầm danh hiệu Á quân thứ hai của mình.
Dưới màu áo Bách Hoa.

Anh đã kết thúc đoạn đường đầu sự nghiệp đầy rực rỡ như thế.
Và ra đi trên đỉnh Vinh Quang.

Để quay về, làm một Tôn Triết Bình tự do như gió.

"Vốn là lãng khách giang hồ sâu, tự rót chén rượu sầu
Độc ẩm giữa trăm hoa trọn canh thâu."

Linh hồn Tôn Triết Bình vốn chỉ thuộc về Vinh Quang, dù anh ở đâu, tên gì, khoác chiếc tag nào, trọng kiếm trên vai anh vẫn một màu tiêu sái, con người anh vẫn lãng mạn cuồng dã. Cho nên, chúc anh một sinh nhật vẫn đủ đầy, vẫn trọn vẹn, vì vốn dĩ, anh đủ mạnh để chắc chắn sẽ quay về, anh nhỉ? Một lời đã định!

Say một nụ cười, giữa chốn trăm hoa.

Nơi kết thúc của Hoa, nơi khởi đầu của Hạ.

❀❀❀

Thời gian tổ chức dự kiến: 15/8 - 19/8

Quà tặng anh sẽ được đăng tại các box Fanclub chiến đội khác,
Fanfic thường quy đã dịch, Fanfic ship only đã dịch, Doujinshi ship only.
Các sản phẩm sẽ đi kèm tag [Hoa Lạc 2020] để nhận diện.

Mọi người đón đọc nha!

❀❀❀

Thứ Bảy 15/8

[Song Hoa] Tags 01 & 02 by @Thobeo
[Song Hoa] Vùng Đất Cực Biên 05 by @Cửu Cửu
[Song Hoa] Trường Tình Ca by @Lá Mùa Thu
[Song Hoa] Một Cái Dou H by @auroradream & @Lá Mùa Thu
[Song Hoa] Cặp Đôi Hợp Tác Đẹp Nhất by @auroradream & @Lá Mùa Thu
Ngày đầu! Có ngọt có ngầu có H có hoa!

Tags: Hướng nguyên, lượng đường bảo chứng bởi tác giả BLK. Không ngọt không về, kẹo không say người người tự say. Warning: không đọc khi nằm ở mép giường, tránh lăn rớt đất vì quắn quéo.

Vùng Đất Cực Biên: Màu Song Hoa loang loang, màu Song Hoa đậm rực. Tình cờ gặp, thế là yêu, thế là dắt tay nhau lang thang, mà ngỡ như đã từng có nhau trong ký ức.

Trường Tình Ca: Hoa cũng trường tình, kiếm cũng trường tình.

Một Cái Dou H: Không nói nhiều! Thiếu R18 không phải Song Hoa!

Cặp Đôi Hợp Tác Đẹp Nhất: Ngoan, ở nhà ngủ, chuyện đập tụi nó cứ để anh lo.

Chủ Nhật 16/8

[Song Hoa] Tags 03 & 04 by @Thobeo
[Song Hoa] Vùng Đất Cực Biên 06 by @Cửu Cửu
[Nhiều CP] Cường Hạng Lệnh 12 by @Katakara
[Tôn Triết Bình] Lý Giải Tôn Triết Bình by @Lá Mùa Thu
Ngày thứ hai! Vẫn ngọt vẫn ngầu thêm bựa thêm IQ!

Cường Hạng Lệnh: Những ai yêu thích bộ truyện não động quên lối về này hẳn đang háo hức với màn đánh ghen tưởng của Lạc ai dè của Tôn. Ngụy 6P trong truyền thuyết sắp xuất hiện!

Lý Giải Tôn Triết Bình: Thôi đừng đọc, fan cuồng viết, fan cuồng dịch, idol cũng cuồng, tính sao?

Thứ Hai 17/8

[Song Hoa] Tags 05 & 06 by @Thobeo
[Song Hoa] Meo by @Cửu Cửu
[Song Hoa] Thịnh Hạ Quang Niên 01 by @Mạc Tư
[Tôn Triết Bình] Trong Mộng Nào Biết Thân Là Khách by @Lá Mùa Thu
Ngày sinh nhật nam thần, fic đều là fic trấn.

Meo: Yêu mèo, và cũng yêu Song Hoa? Trú fic dịu êm này chính là dành cho bạn.

Thịnh Hạ Quang Niên: Thần tác phẩm trấn đảng, bài vỡ lòng của Hoa phấn.

Trong Mộng Nào Biết Thân Là Khách: Fic thường quy của Tôn đã ít, fic hay còn ít hơn. Hôm nay tập hợp nhỏ xíu này có thêm một phần tử.

Thứ Ba 18/8

[Song Hoa] Tags 07 & 08 by @Thobeo
[Nhiều CP] Hàng Xóm Hôm Nay Hết Ồn Chưa 02 by @Cố Tiểu Hoành
[Song Hoa] Thịnh Hạ Quang Niên 02 by @Mạc Tư
[Tôn - Tán] Khi Xưa Tôi Cùng Anh Gặp Gỡ by @Neko-chan
Ngày dư vị. Ngọt là không thể thiếu, vui vẻ ngại chi nhiều.

Hàng Xóm Hôm Nay Hết Ồn Chưa: ABO! ABO! ABO! Chuyện quan trọng nói ba lần. Anh Hàn rất mệt tâm, vì mỗi lần anh Tôn đi kiếm vợ là lại gõ cửa nhà mình.

Khi Xưa Tôi Cùng Anh Gặp Gỡ: Tôn Triết Bình và Tô Mộc Thu, hai đại thần của thời titan, trưởng thành từ tiệm net, một đường đánh vào Liên minh. Có khi nào, họ đã từng quen nhau?

Thứ Tư 19/8

[Song Hoa] Tags 09 & 10 by @Thobeo
[Nhiều CP] Hàng Xóm Hôm Nay Hết Ồn Chưa 03 by @Cố Tiểu Hoành
[Song Hoa - Hàn Trương] Hai Thùng Tiếp Nước 03 by @FanPD
[Song Hoa] Huyễn Đăng Hoa 01 & 02 by @auroradream & @Lá Mùa Thu
Ngày kết. Ngũ vị tề tụ.

Hai Thùng Tiếp Nước: Bựa không đỡ được. Câu chuyện về diễn viên Tôn ngỡ rằng đồng nghiệp kiêm người trong mộng là Lạc bị phú bà bao nuôi.

Huyễn Đăng Hoa: Dou hướng nguyên nổi tiếng, nét vẽ đẹp lại có thần, nhất là tấm chân dung của Tôn và bức ảnh Song Hoa đi dưới hoa nha.

Ngoài ra dù không trực thuộc project nhưng Hoa phấn @Duẫn Thiên cũng gửi tặng đến đội trưởng 2 món quà rất đáng yêu, không thể bỏ qua!
[Song Hoa] Chân ái
[Song Hoa] Chuyện nhỏ như đi xem mắt... Đách!
 
Last edited:

pdung31

Phó bản trăm người
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
59
Số lượt thích
275
#2
Tôn Triết Bình, chúc anh sinh nhật hạnh phúc. Giấc mơ quán quân của anh có lẽ phải dừng lại ở mùa hè này. Nhưng mà, Vinh Quang luôn ở bên anh, cũng như anh chưa bao giờ từ bỏ. Nâng chén kính anh hùng. Người bạn thân nhất của anh vẫn luôn dùng lửa nhiệt huyết của mình thắp ngọn đuốc đợi anh, nhất định sẽ gặp lại trên sàn đấu!
 

Katakara

Chuột trắng Kho lương, moi gạo kiếm đường
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,240
Số lượt thích
7,942
Location
Nơi nào xa xa ấy
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Diệp Lam, Song Hoa và Dụ Hoàng
#3
Chúc mừng sinh nhật Đại Tôn!

Đánh một giấc trưa hè để trở lại càng huy hoàng nha!!!
 

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#4
Hưng Hân, tuyển thủ ra trận: Tôn Triết Bình.

Cả nhà thi đấu lập tức ồ lên. Dù sao đi nữa, đối với các fan hâm mộ Vinh Quang thâm niên, cái tên này thật sự là hào quang vạn dặm.

“Cuối cùng cũng lên trận rồi hả?” Trương Ích Vỹ quay đầu nhìn về phía chiến đội Hưng Hân, vẻ mặt không có gì bất ngờ. Hai đội đấu với nhau sẽ có khu vực ngồi dành cho tuyển thủ khá gần, có thể giao lưu trực tiếp.

“Còn nhiều thời điểm khác để gọi là “cuối cùng” lắm, ông kiềm chế một chút, bớt dùng hai chữ đó đi.” Diệp Tu nói.

“Ha ha, tôi sẽ chờ mà xem.” Trương Ích Vỹ cười cười. Tuyển thủ ra sân bên phía Huyền Kỳ đồng thời cũng đã được công bố: Phương Đạt Húc, một tuyển thủ kị sĩ đã có mặt trong đội hình của Huyền Kỳ liên tục 2 mùa giải. Huyền Kỳ bị loại, gã không được bất kì chiến đội nào khác đến mời, rõ ràng là thực lực không có gì đặc biệt.

Tuyển thủ hai bên bước vào phòng thi đấu, bắt đầu đăng nhập nhân vật của mỗi người. Trương Ích Vỹ tiếp tục quay đầu nhìn Diệp Tu: “Tay của Tôn Triết Bình thật sự đánh được à?”

“Ông nói xem?” Diệp Tu hỏi ngược.

“Lời tôi nói ra cần phải suy nghĩ cẩn thận đúng không?” Trương Ích Vỹ trả lời.

Trần Quả ngồi một bên nghe thấy lập tức cả kinh. Việc này cũng biết, không lẽ có kẻ làm phản?! Nhưng cô thấy Diệp Tu cười rất thản nhiên mà không trả lời. Hắn hiểu rõ, tuy rằng Trương Ích Vỹ không thể coi là một tuyển thủ quá nổi trội nhưng cũng đã lăn lộn trong giới hết mấy năm, nên kiến thức rất rộng rãi. Tình huống hiện tại của Tôn Triết Bình cũng không quá khó đoán, chỉ có điều không thể đoán trúng 100%, sao Diệp Tu có thể bị gã dụ mà khai ra.

“Hai người này mà đấu với nhau thì thú vị lắm đúng không?” Trương Ích Vỹ cười mà nói.

“Xem ra ông cũng tốn không ít công sức nghiên cứu ha!” Diệp Tu nói. Thông thường đội hình ra trận của các chiến đội sẽ không thể bị lộ trước khi lên sân, do đó việc suy đoán đội hình lẫn nhau để bày chiến thuật đối phó cũng là một trong những chuyên môn trong thi đấu. Theo thái độ và vẻ mặt của Trương Ích Vỹ, có vẻ như gã đã đoán trước được người đầu tiên ra trận của Hưng Hân chính là Tôn Triết Bình.

“Các ông buộc phải cướp điểm, Tôn Triết Bình lần này còn không lên sân thì ở trong đội các ông có ý nghĩa gì nữa. Chấn thương tay dẫn đến áp lực, nên đương nhiên sẽ muốn ra trận càng sớm càng tốt. Chí ít, trước phần đoàn đội vẫn có thể nghỉ ngơi nhiều bao nhiêu hay bấy nhiêu.” Trương Ích Vỹ nói.

Trần Quả giật cả mồng lần thứ hai. Đối thủ biết rõ việc này đến vậy, thực sự chỉ do dự đoán thôi sao?

“Cho nên ông mới phái một kị sĩ lên đối chiến, xem ra trận này là muốn đánh kéo dài?” Diệp Tu nói.

Trương Ích Vỹ cười mà không trả lời, ánh mắt chuyển về màn hình lớn. Lúc này nhân vật của hai bên đã đăng nhập xong xuôi vào bản đồ, trận đấu xác nhận chính thức bắt đầu.

Vì không có khái niệm sân nhà hay sân khách nên cũng không hề phân biệt đội chủ nhà hay đội khách, toàn bộ bản đồ sử dụng trong vòng đấu LAN đều do liên minh chỉ định. Những bản đồ này được tạo riêng cho việc thi đấu bởi nhà sản xuất game Vinh Quang, trước đó sẽ không có chiến đội nào từng luyện tập qua, vì thế sẽ rất công bằng. Ngày bắt đầu vòng đấu cũng là ngày mà bản đồ sử dụng cho mỗi trận, mỗi lượt về sau được công bố và cho phép các đội download về để luyện tập.

Hai nhân vật đăng nhập xong liền di chuyển về chính giữa bản đồ. Tôn Triết Bình là cựu đại thần, dĩ nhiên sẽ được bình luận viên trên tivi ưu ái đặc biệt giới thiệu. Những vinh quang ngày xưa, phong cách chơi, các giai thoại xung quanh hắn, bình luận viên thao thao bất tuyệt mà kể lể, trong lòng cảm thấy sướng ơi là sướng. Đúng là những trận có mặt tuyển thủ chuyên nghiệp bình luận mới dễ, ít nhất bản thân các tuyển thủ này đã có cái để nói rồi. Còn các trận giữa những chiến đội không chuyên của người chơi thì chỉ có thể khô khan giải thích về trận đấu, không có yếu tố khác để trung hòa.

Bối cảnh của Tôn Triết Bình vẫn còn chưa giới thiệu xong, hai nhân vật đã gặp nhau, bình luận viên vội vàng tạm dừng, bắt đầu chú tâm vào trận đấu trước đã.

“Ồ, song phương đã chạm mặt nhau rồi.”

“Xem ra Phương Đạt Húc của Huyền Kỳ ngay từ đầu đã có thế muốn phòng thủ, có lẽ muốn đánh chiến thuật phòng ngự phản kích.”

“Tôn Triết Bình trực tiếp lao lên.”

“Wow! Đại chiêu, vừa lao lên đã sử dụng đại chiêu ngay lập tức, tự tin thế này không hổ là đại thần ngày xưa!”

“Liên kích! Vâng, chuyển chiêu rất ngọt, xem ra bấy nhiêu năm qua không thi đấu, bản lĩnh Tôn Triết Bình vẫn không mất.”

“Phương Đạt Húc hiện tại đang ở vào thế yếu hoàn toàn!”

“Lại một tràng 12 liên kích! Số liên kích không cao nhưng sát thương rất đáng kể, đơn giản nhưng thực dụng! Ơ…”

“Lại tiếp tục tấn công, thêm một tràng… vừa rồi là một hit ngụy liên nên thống kê kĩ thuật từ phía hệ thống cho thấy liên kích đã ngắt quãng, nhưng thực tế các đòn tấn công vẫn diễn ra liên tục. Có lẽ Phương Đạt Húc đang đối phó rất gian nan!”

“Tình cảnh của Phương Đạt Húc rất bị động.”

“Phương Đạt Húc cần phải lập tức nghĩ cách.”

“Phương Đạt Húc gặp nguy hiểm…”

“Phương Đạt Húc…”

“… đã chết.”

“Ặc… câu chuyện về tuyển thủ Tôn Triết Bình, chúng ta sẽ tiếp tục nói vào các trận sau đi vậy…”

Bình luận viên lau mồ hôi. Khi hắn còn chưa kịp kể xong quá khứ của Tôn Triết Bình, trận đấu đã kết thúc mất tiêu rồi.

Khán giả trước TV đều há miệng đứng hình, còn khán giả trong cả một nhà thi đấu thì im phăng phắc như chết.

Đa phần các khán giả đến đây là để xem Hưng Hân vs Huyền Kỳ. Cái mà họ nhìn thấy là hai nhân vật chỉ vừa gặp nhau, Tái Thụy Nhất Hạ của Tôn Triết Bình liền bem, bem, bem, bem khí thế, sau đó Phương Đạt Húc dẹo.

Kỵ sĩ của Phương Đạt Húc có kịp dùng bất kỳ kỹ năng nào không?

Chả ai nhớ nổi, mà cứ cho là có dùng đi, thì cũng chẳng thay đổi được gì. Người ta chỉ thấy Tái Thụy Nhất Hạ tấn công thôi à.

1 phút 17 giây…

Đó là thời gian dùng để kết thúc trận đấu đơn đầu tiên. Khi bộ phận thống kê kỹ thuật hiện ra con số này, khán giả trong nhà thi đấu mới bắt đầu sực tỉnh mà ôm mặt.

Tốt xấu gì thì đây cũng là một trận ở cấp độ chuyên nghiệp đúng không? Cho dù Huyền Kỳ có hơi yếu thì cũng là chiến đội chuyên nghiệp đúng không? Cho dù Phương Đạt Húc không được những chiến đội khác coi trọng thì cũng là tuyển thủ chuyên nghiệp đã lăn lộn trong giới hết hai năm, đúng không?

1 phút 17 giây? Còn là kỵ sĩ nữa chứ? Vậy mà bị đập cho khỏi giãy luôn?
Vẫn nhớ mãi trận đấu đầu tiên sau thời gian dài vắng bóng của Bình ca.
Vị đại gia siêu nhanh siêu ngắn đã hớp hồn muội, khiến tim mình nhảy cha cha cha.

Tôn Triết Bình, Sinh Nhật Khoái Lạc, Nhật Lạc Khoái Sinh!!!
 
Last edited:

Cú mèo

Bộ trưởng bán chổi, 4k một cặp
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
224
Số lượt thích
2,245
Location
Thảo Nguyên Xanh Bao La
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Màu xanh lá và những thứ đáng yêu cute phô mai que
#5
Chúc Đại Tôn sinh nhật vui vẻ. Mong những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với anh và những người anh yêu thương. Bình tĩnh vững vàng điều dưỡng để ngày trở về vẻ vang huy hoàng anh nhé.
 

张佳乐头上的小花儿

To sleep the sleep of the just and innocent
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
8,454
Số lượt thích
19,149
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Nhìn hình
#6
Lạc hoa lang tạ tửu lan san, sênh ca túy mộng gian, bội thanh liễu, vãn trang tàn. Táng hoa táng hoa, táng chính là Lạc Hoa Lang Tạ Tôn Triết Bình.

Thế nhưng Hoa ra đi, để Hạ rồi sẽ trở về. Anh của Hạ mới là hình tượng đầu tiên đến với fan Toàn Chức. Cho nên, sự ra đi của anh dù là cái chết của Phồn Hoa Huyết Cảnh, của một thời lịch sử chói lọi, của mộng tưởng vĩnh viễn chôn vùi nơi đỉnh Vinh Quang, nhưng với Hoa phấn, và tin rằng rất nhiều fan Toàn Chức khác, nó là sự bắt đầu của một Tôn Triết Bình càng hoàn hảo hơn.

Bởi vì không gì có thể ngăn cản một đóa hoa có thể nở nơi sa mạc khô cằn tỏa sáng rực rỡ ở bất kỳ nơi nào.

Mạc sầu tiền lộ vô tri kỷ, thiên hạ hà nhân bất thức quân.

Đệ nhất Cuồng kiếm, sinh nhật hạnh phúc, anh nhé. Mãi yêu anh.
 

Hoa nhỏ mê người

Farm exp kiếm sống
Thần Lĩnh
Bình luận
18
Số lượt thích
103
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Song Hoa
#7
Chương 07: Năm ấy hoa nở

Vinh Quang!

Hai chữ in đậm nhảy ra như một khung cảnh cực kỳ quen thuộc với mỗi người chơi Vinh Quang, nhưng trên màn hình lúc này, ý nghĩa của chúng không còn gói gọn trong một ván PvP ở đấu trường.

Đây là thắng lợi của một trận chung kết, khai sinh một vị tân vô địch.

Giải đấu Liên minh Vinh Quang chuyên nghiệp mùa đầu, tổng quán quân chung cuộc: Chiến đội Gia Thế!

Giữa tiếng vỗ tay hoan hô, các tuyển thủ của chiến đội đã chiếm lấy thắng lợi cuối cùng vui mừng nhảy cẫng, ôm chầm lấy nhau, thế nhưng trong số bọn họ lại thiếu mất một người, người quan trọng nhất đối với tất cả.

Diệp Thu, Nhất Diệp Chi Thu…

Đến tận giây phút thắng lợi chung cuộc về tay, hắn vẫn như mỗi một cuộc tranh tài trong toàn bộ mùa giải, lặng lẽ xuất hiện và lặng lẽ rời sân.

Ai là Diệp Thu?

Đề tài đã dấy lên xuyên suốt cả mùa giải, cho đến cuối cùng vẫn không có đáp án. Chiến đội Gia Thế tiếp nhận phỏng vấn sau trận đấu, lúc được hỏi về vấn đề này thì kiên quyết ngậm miệng không nói, hệt như cách mà họ đã làm từ đầu mùa đến giờ.

“Hừ, giả thần giả quỷ, chẳng qua là mánh PR thôi mà.” Có người nói. Đây là nhận xét không hiếm gặp.

“Bất kể có phải PR hay không, tóm lại hắn rất mạnh, cực kỳ mạnh.” Một người đáp.

“Đó là bởi vì Đại Tôn mày không chịu tham gia, bằng không thì còn chỗ cho hắn?” Giọng nói trước đó tỏ vẻ khinh thường, “Tao hỏi mày, sao lại từ chối người ta mời lập chiến đội đánh giải chuyên nghiệp? Lẽ ra người đang đứng nhận cúp vô địch là mày chắc rồi."

“Ngu ngốc, nào có đơn giản như vậy?” Người được gọi là Đại Tôn trả lời.

“Tao thấy Đại Tôn mày chắc chắn mạnh hơn tên kia!” Người nọ nói, thế nhưng nói xong hình như cũng tự cảm thấy hơi quá, bèn vội vàng sửa lại, “Tóm lại không thua kém hắn đâu. Đoạt cúp vô địch, tại sao không thể là mày?”

“Bởi vì đây không phải là chuyện của một người!” Đại Tôn nói.

“Chứ còn muốn gì nữa?” Người kia hỏi.

“Còn cần trợ thủ! Cặn bã như tụi bây căn bản không nhìn ra tầm quan trọng của tên khí công sư trong chiến đội họ!” Đại Tôn nói.

“Khí công sư? Khí Xung Vân Thủy? Ngô Tuyết Phong? Bớt giỡn, thằng đó cũng tính là cao thủ?” Người nọ vô cùng xem thường.

“Mày hiểu cái quái gì!” Đại Tôn mắng.

“Thôi thôi, coi xong chung kết rồi, chuẩn bị vô game đi!” Một giọng nói từ hướng khác truyền tới.

Nơi này là một tiệm net bình thường ở thành phố K, một đám thiếu niên yêu thích game Vinh Quang thường xuyên ở đây chơi đến đêm cũng không về.

Mê game đến mất trí sao? Có lẽ vậy…

Thế nhưng từ ánh sáng màn hình phản chiếu ra mỗi một gương mặt háo hức của tuổi trẻ, có ai dám khẳng định rằng nơi ấy không chất chứa những ước mơ?

Chiến đội Gia Thế và Nhất Diệp Chi Thu trong một đêm thu hoạch vô số fan.

Mà hai chữ "vô địch" cũng trong đêm này len lỏi vào lòng biết bao con người, lấp lánh hơn hẳn khái niệm "Vinh Quang" nhỏ bé trên đấu trường game. Bởi vì, đó là điểm cuối của mọi vinh quang tối thượng.

Chức vô địch đầu tiên đã thuộc về Gia Thế, thuộc về Nhất Diệp Chi Thu.

Lần kế thì sao?

Ước mơ đến từ mộng tưởng, từ những ấp ủ bâng quơ nhất của ngày đầu.

Tháng Bảy.

Kết thúc mùa giải Liên minh Vinh Quang đầu tiên, Gia Thế đoạt chức vô địch đã được một tháng mà tin tức vẫn cứ ra rả hằng ngày. Ở các tiệm net nơi tụ tập đông đảo người chơi game, poster về Vinh Quang và giải đấu chuyên nghiệp gần như phủ sóng toàn bộ. Kênh Thể Thao Điện Tử cũng chiếu đi chiếu lại trận chung kết đỉnh cao giữa Gia Thế vs Hoàng Phong không biết bao nhiêu lần.

Chín lần!

Đại Tôn nhớ rất rõ con số này. Tuy rằng cứ nhìn thấy chiếu lại là trong lòng hắn sẽ thầm mắng “Lại nữa”, nhưng mỗi một lần hắn cũng đều vứt hết việc đang làm mà cắm mắt vào xem.

Kênh eSports phát chín lần, hắn liền xem đủ chín lần, tính luôn lần phát trực tiếp, hắn đã xem ròng rã mười lần.

Người người đều ca ngợi Nhất Diệp Chi Thu của Gia Thế quá mạnh, điểm này Đại Tôn không phản đối. Nhất Diệp Chi Thu đúng là rất bá. Ngay cả một người vô cùng tự tin vào bản thân như hắn, mỗi khi nghĩ đến sức mạnh của Nhất Diệp Chi Thu, nội tâm cũng sẽ có chút dao động.

Nhưng chỉ là có chút dao động mà thôi, nếu như đơn đả độc đấu, hắn không dám nói thắng chắc, nhưng cũng không chút nào sợ hãi việc phải đối đầu với Nhất Diệp Chi Thu, không hề.

Người thực sự khiến hắn cảm thấy khó lường, là một cái tên khác trong chiến đội Gia Thế.

Khí công sư Khí Xung Vân Thủy, Ngô Tuyết Phong.

Vì sao không ai chú ý đến sự tồn tại của anh ta trong trận? Vì sao không ai đánh giá đúng công lao của anh ta?

Đại Tôn không hiểu nổi. Từ tin tức trên báo đài đến các cuộc thảo luận chuyên môn trên diễn đàn, Ngô Tuyết Phong luôn luôn bị lược bỏ.

Thật không hợp lý!

Anh ta rõ ràng là kẻ quan trọng thứ hai của Gia Thế. Sự góp mặt của anh ta đóng vai trò mấu chốt, kể cả với Nhất Diệp Chi Thu.

Trận chung kết kia, Đại Tôn đã xem hết mười lần, mỗi một lần đều thêm khẳng định cái nhìn của mình. Thế nhưng quá ít người nhìn ra điều này. Mọi người như thể cho rằng trong một chiến đội chỉ cần có một tay to là đủ càn quét tất cả, tha hồ gặt hái thắng lợi.

“Nào có dễ dàng như vậy…” Đại Tôn lẩm bẩm, chân đã đi đến trước cửa tiệm net. Hắn cất bước vào trong, phát hiện bầu không khí hôm nay hơi khác thường. Khoảnh khắc hắn bước vào, tất cả mọi người nhìn về phía hắn như đều chực chờ giây phút này.

Đại Tôn cảm thấy kỳ lạ, nhưng vẫn thản nhiên đi đến quầy tiếp tân. Hắn trước nay chưa từng biết sợ là gì.

Đứng ở quầy chờ lấy thẻ máy, có người tiến tới bên cạnh hắn.

“Cuồng kiếm? Lạc Hoa Lang Tạ?” Người kia hỏi.

Cuồng kiếm sĩ là nghề của Đại Tôn trong Vinh Quang.

Lạc Hoa Lang Tạ là tên của cuồng kiếm sĩ dưới tay hắn.

“Tôi đây.” Đại Tôn nói.

“Nghe nói trình không tệ?” Đối phương lại hỏi.

“Tàm tạm.” Đại Tôn nói, “Có gì không?”

“Bọn tôi định lập một chiến đội, nếu anh trình cao thật thì muốn mời anh gia nhập, cùng báo danh mùa giải kế tiếp, tranh chức vô địch!" Người kia nói.

“Các anh?” Đại Tôn chỉ nhìn thấy một người.

Lập tức có năm người ngồi sau màn hình đồng loạt đứng lên, đều là người trẻ tuổi, đều một vẻ mong đợi, bọn họ ở đây chờ Đại Tôn đã lâu.

“Thử xem đi!” Đại Tôn cũng có chút hứng thú, bước về phía máy tính của mình. Một phòng PvP nhanh chóng được tạo ra trên đấu trường, thu hút một đám khán giả vào xem. Người trong cả tiệm net này chỉ chờ có thế.

Đăng nhập, cuồng kiếm sĩ, Lạc Hoa Lang Tạ.

Đại Tôn tiến vào đấu trường, tìm đến phòng đấu mang tên “Kiếm chỉ tổng quán quân”, trong lòng bỗng sục sôi nhiệt huyết.

“Tới đi!” Hắn lớn tiếng gọi, “Lên luôn một lượt hay sao?”

Lên luôn một lượt?

Rất nhiều người trong tiệm net đều sửng sốt, có người còn bật cười.

“Đại Tôn mày thật sự quá cuồng!” Một người khác kêu lên. Khách trong tiệm net đều quen biết lẫn nhau, nhất là hội u mê Vinh Quang.

Thế này gọi là cuồng?

Đại Tôn ngạc nhiên. Nếu muốn kiểm nghiệm thực lực, lên chung hay riêng thì có khác gì?

Sáu người bên đối phương như bị sỉ nhục nặng, bắn ánh mắt bất thiện về phía Đại Tôn.

“Để tao.” Một người trong bọn họ sắc mặt tương đối bình tĩnh. Hơn thua miệng lưỡi không ý nghĩa, muốn nói chuyện thì lên đấu trường.

Gã khiển nhân vật bước vào phòng, chọn sẵn sàng, 1v1.

Cuồng kiếm sĩ Lạc Hoa Lang Tạ.

Pháp sư chiến đấu Chúa Tể Đấu Khí.

Đếm ngược kết thúc, trận chiến bắt đầu. Nhân vật mỗi người spawn ở một góc, bản đồ Võ Đài, chính là bản đồ người chơi ở đấu trường hay dùng nhất.

Đại Tôn có hơi thất vọng.

Bản đồ đơn giản như vậy, ngoại trừ thao tác còn có thể thể hiện ra cái gì? Ý thức, phán đoán, kinh nghiệm… Nếu muốn khảo nghiệm toàn diện thì không nên chọn tấm bản đồ solo không có địa hình này.

Nhưng đối thủ đã lao đi, thẳng thắn và trực tiếp, vung chiến mâu về phía Lạc Hoa Lang Tạ.

Lạc Hoa Lang Tạ lướt ngang, nhấc trọng kiếm.

Chém Ngược!

Pháp sư chiến đấu lên trời.

Đại Tôn càng thêm thất vọng. Chỉ mới một pha di chuyển thuận thế phản công, đối phương đã xử lý không nổi. Nếu là Nhất Diệp Chi Thu...

Đại Tôn không tiếp tục nghĩ nữa, trông mong này có phần hơi cao.

Hắn khiển Lạc Hoa Lang Tạ tấn công với cường độ không quá dày, nhưng đối thủ gần như tê liệt. 46 giây sau, thắng bại đã phân.

“Quá mạnh!!” Người kia đứng bật dậy.

Mạnh ư?

Đại Tôn cười vì bó tay, mình thậm chí còn chưa nghiêm túc đánh!

“Là anh quá yếu.” Đại Tôn nói.

Đối phương tức giận.

“Lên hết luôn đi!” Đại Tôn không muốn lãng phí thời gian nữa. Chịu đi chung với một người thế này mà còn đòi kiếm chỉ tổng quán quân, có thể đoán được những người còn lại trình độ thế nào.

Vậy nhưng người ta vẫn không biết tự lượng sức.

“Để tao.” Một người khác hồ hởi, tiếp tục vào trận solo 1v1.

41 giây, bại.

Thêm một người nữa.

37 giây, bại.

Đối phương rốt cuộc buông bỏ rụt rè, ba người cùng lên.

2 phút 54 giây, ba người bại sạch.

Tiệm net lặng thinh không một tiếng động. Khách quen đều biết Đại Tôn rất mạnh, nhưng ba đánh một vẫn thắng nhẹ như lông hồng, chẳng chút sứt mẻ?

Đứng xem từ đầu đến cuối, ai cũng nhìn thấy ba người kia đánh một mình Đại Tôn mà chẳng thể gây dù chỉ một tẹo khó khăn cho hắn. Suốt trận, cả ba đều bị Lạc Hoa Lang Tạ bón hành như những chú gà, nửa cơ hội đáp trả cũng không có.

“Quá hay!” Sáu người thua trắng mà phấn khích như đúng rồi.

"Anh chính là cao thủ hàng đầu bọn tôi muốn tìm!" Một người vồ vập chạy đến chỗ Đại Tôn.

“Nhưng các anh không phải là người tôi muốn tìm.” Đại Tôn nói.

“Ha ha ha ha.” Khắp tiệm net cười vang.

“Cút đi đám gà.”

“Uổng bọn tao trông chờ.”

“Thì ra yếu như sên!”

Giữa một trời chế nhạo, sáu người sầu não bỏ đi. Mọi người trong tiệm net vui vẻ thảo luận về sáu con gà yếu đuối này, vậy mà còn dám vỗ ngực tự xưng là muốn giành chức vô địch.

Yếu đuối? Cũng không hẳn… Đại Tôn nghĩ. Nhân vật của sáu người trong đấu trường đều có tỉ lệ thắng cực cao, cao đến mức vun đắp nên lòng tự tin cho họ.

Nhưng, còn rất xa mới đủ! Nơi chiến trường kia, so với tưởng tượng của các người gian nan hơn nhiều lắm… Trong đầu Đại Tôn hiện ra hình ảnh trận đấu hắn đã xem đi xem lại mười lần. Hắn cũng không chỉ một lần nghĩ tới, nếu người đứng trong trận là mình với thanh kiếm trên tay, mình sẽ làm những gì, mình có thể làm những gì.

Nhưng nếu chỉ bằng sức một người...

Đại Tôn nghĩ, lắc lắc đầu, nào có dễ dàng như vậy!

“Đại Tôn, Hoang Mạc Viễn Tây, nhanh!!!” Đột nhiên có tiếng la hét truyền đến.

“Sao thế?” Đại Tôn vội cho Lạc Hoa Lang Tạ rời khỏi đấu trường.

“Có PK, mau qua giúp!” Đối phương kêu lên.

“Đến ngay!” Đáp lại không chỉ là Đại Tôn, đám khán giả lúc nãy đều thoát khỏi đấu trường, khiển nhân vật chạy về hướng hoang mạc.

Bọn họ đều là khách quen của một tiệm net, trong game cũng hay chơi chung, cái gọi là một phường khó khăn tám phường giúp đỡ chính là như vậy. Họ thường kéo cả băng đảng đi đánh nhau, đồng sinh cộng tử.

“Nhanh lên, có cao thủ!” Người kêu cứu giục.

Cao thủ?

Mọi người cười rộ, giờ phút này hai chữ cao thủ nghe vào tai họ giống như một câu chuyện đùa, thế giới này kẻ tùy tiện xưng cao thủ nhiều lắm, mới đây có sáu người tự coi mình là cao thủ, bảo rằng muốn đoạt quán quân, rốt cuộc lấy ba đánh một vừa chột vừa què.

“Cao thủ hả? Thích nhất là đánh cao thủ!!” Mọi người kêu lên, mỗi nhân vật từ một chủ thành, bốn phương tám hướng đổ về Hoang Mạc Viễn Tây.

Hoang Mạc Viễn Tây, khu luyện cấp 50.

Trời chiều ngả bóng, tà dương chiếu trên một vùng cát cháy vẽ nên khung cảnh tráng lệ mênh mông. Nhưng lúc này chẳng bao nhiêu người có lòng thưởng thức cái đẹp, bởi một trận PK quy mô lớn đang diễn ra tại đây.

Chiến vì đâu mà khởi?

Khi đám Đại Tôn đuổi tới đã không thể biết được. Họ chỉ biết chiến sự đang vô cùng kịch liệt, họ cố gắng nhận mặt đồng bạn và lao vào chém giết.

“Cao thủ đâu?” Mọi người cười ha hả, vẫn chưa quên trò hề này.

"Là một chuyên gia đạn dược, tên cái gì Hoa đó!" Có người trả lời.

“Hoa gì?” Đại Tôn nghe được một giọng nói sát bên tai, là một kỵ sĩ đứng cạnh hắn trong game, lời lẽ đầy châm chọc.

Đại Tôn phóng tầm mắt, dưới ánh chiều tà rải vàng hoang mạc, có mấy cái bóng đổ dài lững lờ lướt tới. Hắn ngước lên, nhìn thẳng vào mặt trời. Ánh nắng không còn là chướng ngại, hắn thấy rõ loạt bóng kia vùn vụt tiếp cận.

“Coi chừng!” Đại Tôn kêu lên, lập tức khiển Lạc Hoa Lang Tạ Đâm Xung Phong vào bên hông.

“Coi chừng cái gì?” Kỵ sĩ kia vẫn đang cười.

Bóng hồng trút xuống, hoa rơi.

Chỉ trong khoảnh khắc, pháo hoa nổ tung nuốt chửng gã kỵ sĩ. Chưa dừng ở đó, súng vang đạn rền, từng đóa từng đóa ánh sáng nở khắp cả vùng. Đại Tôn vội vàng khiển Lạc Hoa Lang Tạ di chuyển, né tránh khói lửa bao vây mình. Hắn xoay góc nhìn cực nhanh, bắt được một bóng người đang lướt đi với tốc độ cao.

"Đằng kia!" Đại Tôn quát lên.

"Cái gì? Ở đâu?" Mọi người lại chẳng hiểu hắn nói gì.

“Đậu móa!” Trong tiệm có hai người cùng lúc xốc bàn phím, là kỵ sĩ vừa rồi và một người khác cách hắn rất gần, đã gục ngã như hai đóa hoa héo tàn.

“Hướng một giờ! Không, mười một giờ! Chín giờ!!” Đại Tôn dõi chặt ánh mắt theo nhân vật kia, một bên hô to nhắc nhở đồng bạn. Tên nhóc nọ di chuyển quá nhanh, đổi vị trí liên tục.

“Đại Tôn, mày đang nói cái gì vậy!!” Mọi người không ai theo kịp tiết tấu của hắn.

“Cái Hoa gì kia đó!” Đại Tôn cả giận. Hắn cũng thấy không rõ tên nhân vật. Nhóc con nọ vô cùng láu cá, rất biết lợi dụng vị trí của đám đông trong hỗn chiến làm thành khiên chắn, cover cho mình. ID trên đầu vì thế mà thoắt ẩn thoát hiện chứ không phải cố ý. Kỳ thực, muốn đọc được tên một ai đó trong thời buổi chiến tranh tập đoàn là quá khó.

Không ai theo kịp, vậy thì tự mình giải quyết thôi!

Xông lên!

Lạc Hoa Lang Tạ của Đại Tôn lôi trọng kiếm lao thẳng tới, một kiếm khách lập tức nhảy ra chặn đường.

Chém Ngược!

Trọng kiếm kéo lê sau lưng đã sớm vào thế, tung ra một hit Chém Ngược cực kỳ bất ngờ, kiếm khách muốn né hay đỡ đều không kịp, bị hất văng lên trời. Trình không thấp, gã định điều chỉnh cơ thể giữa không trung bằng Ngân Quang Lạc Nhẫn, nhưng chưa kịp làm thì đã trông thấy một vệt kiếm đỏ rực chém thẳng xuống đầu.

Huyết Ảnh Cuồng Đao!

Lấy kiếm xuất chiêu, lấy đao xưng danh.

Nghề cuồng kiếm sĩ phần lớn kỹ năng đều là chém, không giống một kiếm sĩ, lại giống một đao khách. Nhưng mặc kệ là đao hay kiếm, kiếm khách kia đã bị chém rơi xuống đất, vệt kiếm màu máu xiên thấu cả lưng.

Ầm!

Đất bằng rung chuyển, một nhát kiếm mở đường, Lạc Hoa Lang Tạ xông thẳng vào trận địa địch. Trọng kiếm xoay cuồng như múa, chém bay mấy đối thủ trong chớp mắt.

"Coi chừng, coi chừng cuồng kiếm sĩ!" Trên chiến trường bắt đầu vang lên tiếng hô hào của người chơi phe đối địch.

"Kẻ nào? Kẻ nào?" Có người hỏi.

"Chính là kẻ kia, Hoa gì đó!" Có người hét lên.

Lại là Hoa gì đó.

Bên này có một Hoa gì đó, bên kia cũng có một Hoa gì đó. Mà hiện tại, Hoa gì đó bên này đang lao thẳng về phía Hoa gì đó bên kia.

Nhưng nào có đơn giản như vậy.

Không tiếp tục mượn nhân vật khác làm khiên chắn, tên nhóc mục tiêu của Đại Tôn đang dệt nên một dải ánh sáng, bọc lấy chính mình, thoắt ẩn thoắt hiện.

Để anh xem chú cầm cự được bao lâu!

Đại Tôn quyết tâm bám sát không buông. Chuyên gia đạn dược đánh kiểu này là phó mặc số mệnh cho kỹ năng. Sử dụng hàng loạt kỹ năng, mana ở đâu cho đủ?

Nhưng Đại Tôn rất nhanh phát hiện, người này hao tổn mana thật đấy, có điều lượng máu quân ta cũng trượt không ít. Gần như không ai tránh kịp sát thương, dải ánh sáng dệt nên bởi nhóc con kia bao phủ diện tích quá lớn, vừa phong tỏa đối thủ vừa phối hợp thế tấn công của đồng đội. Vốn là một cuộc PK vô tổ chức, có sự góp mặt của cậu ta, thế tấn công loạn cào cào của một trong hai phe bỗng trở nên gắn kết nhịp nhàng.

Song, có người đủ tài dệt nên tiết tấu, thì sẽ có người đủ giỏi phá hủy toàn bộ!

Đâm vào! Đâm thẳng vào!

Đại Tôn không nhắm riêng đến chuyên gia đạn dược nữa mà chỉ cố ý phá hoại lưới liên kết của cậu ta. Chém giết không ngừng, mũi kiếm nhuộm thẫm máu tươi, mỗi lần trọng kiếm vẩy lên là một lần máu nở thành hoa, có kém gì đâu rực rỡ của vùng ánh sáng đầy sắc màu kia?

“Cản hắn, cản hắn lại!” Tiếng gào thét vẫn còn, nhưng càng lúc càng ít, không phải bởi vì không quan tâm nữa, mà là có quá nhiều người đã ngã xuống trong nỗ lực cản chân Lạc Hoa Lang Tạ.

Ngã vào ánh sáng, ngã dưới máu hoa.

Xác người chất chồng nơi nơi, trang bị rơi đầy mặt đất. Chẳng một ai dừng tay để nhặt, vì trận chiến này đã đến tình cảnh kẻ nào buông tay trước kẻ đó thua.

Đã có tranh đấu, tựu chung sẽ có thắng bại!

“Còn chạy đi đâu!” Đại Tôn quát, Lạc Hoa Lang Tạ trong trạng thái Cuồng Bạo lao thẳng tới, vung kiếm nhảy lên cao.

Chém Vỡ Núi!

Xung quanh máu chảy thành sông, xác chất thành đồng, cả một trận hỗn chiến quy mô lớn cuối cùng chỉ còn hai người sống sót. Chuyên gia đạn dược mất mát cover, rốt cuộc cũng bị Đại Tôn đón đầu chặn đường.

Hoa ư?

Đúng thật là hoa.

Giờ phút này, Đại Tôn nhìn thấy rồi.

Là Bách Hoa.

Bách Hoa Liễu Loạn.

Trọng kiếm từ trên bổ xuống, Bách Hoa Liễu Loạn không kịp né chiêu, nhưng súng lục tự động trong tay vẫn cố gắng giơ lên, một viên đạn bắn ra từ lửa cháy.

Phụt!

Máu phun trên cơ thể Lạc Hoa Lang Tạ. Hắn trúng đạn, nhưng chẳng có gì đáng ngại bởi đó chỉ là một hit bắn thường, không đủ sức ngắt chiêu Chém Vỡ Núi. Trọng kiếm chém xuống, máu từ cơ thể Bách Hoa Liễu Loạn văng ra nhiều hơn, cậu ngã sóng xoài, thắng bại đã rõ.

Thế nhưng Đại Tôn lại không khiển Lạc Hoa Lang Tạ dứt điểm.

Thắng bại đã rõ?

Đúng vậy, nhưng nếu xét kỹ, chẳng qua mình thắng là vì đến chiến trường trễ hơn, máu và mana đầy hơn trong khi đối thủ đã ở đây từ trước, đốt mana, đốt cả sức lực.

Nếu hit cuối không phải hit bắn thường mà là kỹ năng đạn dược nào đó, trận này còn phải đánh tiếp mới biết thắng thua.

Trọng kiếm thu về, gác lên vai.

“Hey…” Đại Tôn cười một tiếng, nhìn tên nhóc nằm trên đất trước mắt mình, hắn đột nhiên cảm thấy khung cảnh mình vẫn hằng tưởng tượng đã ghép nên những mảnh cuối cùng. Mảnh ghép này, có lẽ đã đủ cho hắn bước chân lên sàn đấu kia, đặt mình vào trận chiến đã xem đi xem lại mười lần rồi nhỉ?

"Trình có vẻ khá, có muốn theo tôi đánh tổ hợp không?"

“Hả?” Cậu trai nằm trên đất sửng sốt thấy rõ.

“Anh là ai?” Cậu hỏi.

“Tôn Triết Bình, cuồng kiếm sĩ, Lạc Hoa Lang Tạ. Còn cậu?”

“Trương Giai Lạc, chuyên gia đạn dược, Bách Hoa Liễu Loạn.”

“Chiến đội của chúng ta thì sao?” Tôn Triết Bình nói.

“Chiến đội?” Trương Giai Lạc nhìn tên nhân vật của cả hai, nghĩ nghĩ: “Song Hoa?”

“Song Hoa làm sao đủ, phải Bách Hoa mới được.” Tôn Triết Bình nói.

Năm ấy, Hoang Mạc Viễn Tây, trăm hoa nở rộ.


Em xin phép trích chương 7 ngoại truyện Đỉnh Vinh Quang cho mọi người đọc lại nha. Vì sao vậy, vì đây là lần đầu gặp gỡ của Hoa nhỏ với Đại Tôn của Toàn Chức đó ạ. Vâng, khác với đa số mọi người, lần đầu em được gặp Tôn là lúc Tôn còn thiếu niên, tuổi trẻ phơi phới thanh xuân nhiệt huyết, vừa gặp đã yêu <3 <3 <3.
Thực ra cũng không hẳn như thế, ấn tượng đầu tiên của em với Đại Tôn là vì tên Tái Thụy Nhất Hạ lúc đọc Toàn Chức Chi Danh cơ; kiểu chưa gặp mặt nhưng đã nghe danh rồi đó. Lúc đó em nghĩ "ồ, chàng trai này thật thú vị" =)) "không biết đó là nhân vật như thế nào ta", và rồi từ sự chú ý quan tâm thì em lọt hố u mê "chàng" luôn. Nếu được hỏi nhân vật hư cấu bạn thích nhất là ai thì em không cần ngần ngại mà trả lời là Tôn Triết Bình trong Toàn Chức Cao Thủ. Dù Tôn Triết Bình trong truyện không phải nhân vật chính, đất diễn cũng ít, nhưng mỗi lần anh xuất hiện cũng đủ làm tim em đập binh binh binh rồi. Mà cũng chỉ Đại Tôn mới đem lại cho em nhiều cảm xúc khi đọc truyện đến thế: có yêu thích, có buồn thương, có tiếc nuối, có trách cứ, rồi xấu hổ, thấu hiểu, tin tưởng, kính trọng, bla bla, ... Ừm! nói chung là Hoa nhỏ yêu Đại Tôn nhiều nhiều nhiều như thế đó. Vậy nên là nhất định phải ngoi lên chúc mừng sinh nhật Đại Tôn rồi!!!

HAPPY BIRTHDAY TÔN TRIẾT BÌNH, CHÚC ANH SINH NHẬT KHOÁI LẠC, NHẬT LẠC KHOÁI SINH
(Hu Hu không biết làm chữ màu hồng mọi người ạ T_T)

Dù ở phiên bản Tôn Triết Bình nào, Bách Hoa Tôn Triết Bình hay Nghĩa Trảm Tôn Triết Bình, dù ở chính văn hay đồng nhân; dù anh có là game thủ hay tổng tài, là quân nhân hay nghệ sĩ, là cảnh sát hay du côn, là thần tiên hay người phàm,... thì anh vẫn là Tôn Triết Bình đỉnh đỉnh trong lòng em. Mong rằng ở thời không nào đó đội trưởng Bách Hoa đang đón sinh nhật thật hạnh phúc, thổi nến cắt bánh, có rượu có hoa. Tôn Triết Bình, yêu anh x 3vạn lần!!!
 

Mạc Tư

Yên phân phân, vũ ngân ngân, hết chỗ điền
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
468
Số lượt thích
4,036
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu, Sở nữ vương, Mộc nữ thần
#9
Tôn Triết Bình
Đệ nhất cuồng kiếm.
Chúc anh sinh nhật vui vẻ!!!
Chúc anh mãi mãi rực rỡ như hạ hoa!!!

Ngủ một giấc rồi lại quay về,
Chúc anh càng cuồng dã càng lãng mạng, càng tự do như gió!!!
 

张佳乐头上的小花儿

To sleep the sleep of the just and innocent
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
8,454
Số lượt thích
19,149
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Nhìn hình
#11

Bình luận bằng Facebook