R18 - [Hoang Hỏa/Toái Sương x Thiên Liên] Vô đề

Người yêu Giang phó

Farm exp kiếm sống
Bình luận
60
Số lượt thích
108
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Giang Ba Đào <3
#1
  • "Đồng nhân Toàn Chức Cao Thủ: Vô đề
  • Tên người viết: Nguời yêu Giang phó
  • Tag nhân vật: Hoang Hỏa/ Toái Sương x Thiên Liên
  • Warning (bắt buộc nếu có): truyện có character death, bôi đen nhân vật
Cp: Hoang Hỏa, Toái Sương x Thiên Liên
Thể loại: Vũ khí nhân hóa, thế giới Vinh Quang, huyền huyễn.
Cách thi đấu trong fic này là các acc game đứng ngoài chỉ đạo vũ khí, giống như trong mấy cái phim trên BIBI ấy :v
Intro
Ở trên thế giới này, có một cái Vinh Quang đại lục, gồm 20 đại quốc và vô số tiểu quốc tranh đấu với nhau.
Hàng năm, đại lục đều đặn tổ chức tranh tài. Quốc gia thắng cuộc nắm quyền quyết định sự vụ trên toàn Vinh Quang đại lục trong 1 năm.
Mà trong số những kẻ tham gia, Nhất Diệp Chi Thu, quốc chủ Gia Thế là một huyền thoại. Hắn, cùng tùy tùng Khước Tà, chiến mâu mở ra vương triều 3 năm liên tiếp chiếm đệ nhất danh.
Tuy nhiều năm sau còn có thêm cả Dạ Vũ Thanh Phiền, Sinh Linh Diệt, Phong Thành Yên Vũ, ...ai cũng là thiên tài xuất thiếu niên, nhưng không ai có thể có được thành tựu sánh bằng hắn.
Hắn là thần thoại.
Còn câu chuyện, dĩ nhiên, không phải về hắn.
 
Last edited:

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#2
TIẾP CHỊ ƠI !!!! CẦU HÀNG !!!! THÍM KO THỂ CHỈ THẢ THÍNH RỒI CHO NÓ THÀNH BÃ HÀNH CON DÂN ĐC !!!!! AAAAAA !!!
MAU MAU ĐI THÍM ƠI CHÚNG TA HÃY KHAI SÁNG RA 1 MẢNG CP MS AA!
 

Vịt Xinh Xắn

Giữa hồ băng ngẫm nhân sinh vỡ nát...
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
475
Số lượt thích
2,837
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow ^_^/(Lão Lâm nữa hí hí)
#3
ọt =))) người đâu ác thía =)) thả cho có tí hin thế này người ta chịu sao nổi a TAT mau mau thả hàng, đợi hoài k tốt hu hu hu
 

Người yêu Giang phó

Farm exp kiếm sống
Bình luận
60
Số lượt thích
108
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Giang Ba Đào <3
#4
Phải chăng vì trong Thiên Liên có chữ Liên, nên tui viết như một thằng bánh bèo.
1.
"Thiên Liên, chúng ta sẽ không để cậu rời đi."
Thiên Liên nhìn Hoang Hỏa và Toái Sương.
Thật kỳ lạ, cả ba đã lớn lên bên nhau từ khi còn nhỏ, nhưng không hiểu sao.
Cậu thấy Hoang Hỏa và Toái Sương bây giờ thật xa lạ.
Không còn là hai người trước đây nữa

...
Thiên Liên bị giam trong cung tròn một tháng.
Hiếm khi cậu được gặp Toái Sương và Hoang Hỏa, hàng ngày chỉ đối mặt với đám lính canh nhàm chán.
Vì không biết làm gì, ký ức trong đầu cậu lại trào dâng mãnh liệt.
Ký ức đầu tiên mà cậu nhớ, là lúc cậu được trao cho chủ nhân.
Một người đàn ông bế cậu, rồi đặt vào tay Vô Lãng.
Cậu còn nhớ nụ cười của người ấy, ấm áp.
Rồi sau đó là những lần chơi đùa cùng Toái Sương và Hoang Hỏa, hết trèo cây vắt quả đến nhổ mất cái sừng của kim ngưu.
Rồi cả lần đầu cậu được chạm vào kiếm.
Chủ nhân nói, cậu là Nhân Hình Khí, với kiếm không cần chỉ bảo cũng tinh thông, nhưng vì muốn cậu đứng đầu, liền ra lệnh mỗi ngày cậu phải tập vung kiếm một ngàn lần.
Vung đến muốn rụng rời tay chân, nhiều lúc còn muốn dùng cây kiếm xọc một cái để giải thoát, nhưng Thiên Liên vẫn cố gắng.
Tuy cậu biết chính mình chưa phải hoàn hảo nhất, nhưng cũng không thua quá nhiều người.
Chủ nhân đưa cho cậu một thanh đoản kiếm danh Thiên Liên, nói tên cậu là từ kiêm, nên hy vọng cậu có thể đạt tới cảnh giới người kiếm hợp nhất.
Lại nói tới chủ nhan.
Từng giọt nước mắt trong vô thức lại tuôn rơi trên gương mặt Thiên Liên.
Là lỗi của cậu, nên chủ nhân mới phải bỏ chạy, dù cậu có giúp chủ nhân đi chăng nữa, thì ai biết được liệu Hoang Hỏa và Toái Sương lại có thể bắt chủ nhân lại?
-Thiên Liên.
Một mỹ nhân sắc nước hương trời bước vào. Nàng ta mặc thanh y làm từ tơ tằm, tôn lên nước da trắng nõn nà của bản thân.
-Toái... Sương.
Thiên Liên rụt rè đáp.
Hơn cả Hoang Hỏa, cậu sợ người này vô cùng.
Tuy là nam nhưng lại xuyên nữ trang, gương mặt luôn giữ nụ cười nhưng không ai biết hắn nghĩ gì.
-Tôi sẽ dẫn cậu đi gặp một người.
Nói là làm, Toái Sương cương ngạch kéo tay Thiên Liên đi.
Nơi mà hắn muốn dẫn cậu tới, là địa lao chuyên dụng để nhốt những tên tội phạm nguy hiểm.
Toái Sương đưa cậu tới nơi sâu nhất trong địa lao.
Nơi, hai người kia giam giữ chủ nhân của mình.
-Nhất Thương Xuyên Vân tiên sinh!
Thiên Liên bất ngờ.
Người này đã từng là đệ nhất mỹ nam của Vinh Quang đại lục, nay lại trở nên nhếch nhác như khất cái ngoài đường.
Hắn chỉ mặc một bộ áo tù trắng rách bươm nhuốm máu, trên gương mặt đẹp tựa thiên tiên là vô số những vết thương không thể nào không để lại sẹo.
-Thiên Liên, ngươi biết vì sao tôi lại mang cậu đến nơi này không?
Toái Sương hỏi, tiếu ý đầy mặt, nhưng Thiên Liên biết, hắn không hề thực sự cười ở trong tâm.
Cậu lắc đầu.
Cậu không hiểu. Từ khi Hoang Hỏa và Toái Sương thay đổi, cậu đã không thể nào hiểu được hai người này nữa.
-Chúng tôi, đã phế bỏ hoàn toàn gân mạch của Nhất Thương, từ nay, hắn không thể nào kết nối với Nhân Hình Khí nữa. Chúng tôi còn hủy dung hắn, để hắn không còn có thể đi trêu hoa ghẹo nguyệt nữa.
Toái Sương hơi ngừng lại, đôi môi kéo lên thành một nụ cười quỷ dị.
-Đều là, vì cậu.
Vì cậu nên chúng tôi phản bội chủ nhân.
Vì cậu nên chúng tôi giết chết bè bạn.
Đều là, vì cậu đấy, Thiên Liên.
Thiên Liên ngồi sụp xuống, tay ôm chặt lấy đầu, hai mắt nhắm nghiền đầy sợ hãi.
Là vì cậu, là vì cậu, là vì cậu...
Toái Sương lại gần, cúi người xuống hôn nhẹ vào gương mặt sợ sệt của Thiên Liên.
-Giờ, tôi muốn nhận được phần thưởng.
Thiên Liên không nghe thấy gì, hoặc nói đúng hơn, cậu đã phong bể tất cả mọi giác quan.
Kể cả lúc Toái Sương thoát y phục của cậu, để cậu trần trụi trên nền đất ẩm ướt của địa lao trước ánh mắt của bao nhiêu lính gác, cậu cũng không cảm nhận gì được nữa.
Toái Sương hôn đôi môi của cậu, mạnh bạo, dường như nó không phải là hôn, mà chỉ là một hành động bày tỏ sự chiếm hữu của hắn.
Hai tay không chịu để yên, hắn chạm vào phía sau, nơi mà hắn thèm khát quá lâu.
Ngón tay hắn đâm vào lỗ nhỏ ấy.
Chặt.
Cũng phải, hậu huyệt ấy vốn dĩ chưa bao giờ được dùng với mục đích tầm hoan.
Toái Sương vẫn tiếp tục.
1 ngón, 2 ngón.
Huyệt nhỏ khô khốc, nhưng hắn không ngừng lại.
Đau, Thiên Liên cảm nhận được phía sa của mình rách rồi, và máu cũng đang chảy, bôi trơn cho huyệt động khô khốc.
Toái Sương cười.
Hắn kéo lớp váy lên, để lộ tính khí đã bán cương.
Rút hai ngón tay ra, hắn đâm mạnh vào hậu huyệt chưa mềm hắn.
Đau đớn.
Rất đau.
Đau đến phát khóc.
Thiên Liên khóc, từng giọt nước mắt như ngọc lặng lẽ rơi.
Toái Sương có để ý, hắn ôn nhu hôn lấy từng giọt nước mặt của cậu.
Phía dưới, hắn vẫn không ngừng tàn phá.
Đến khi thoải mái bắn ra, Thiên Liên đã ngất xỉu trong lòng hắn.
Toái Sương ôm chặt lấy Thiên Liên, thì thầm bên tai con người đã mất đi ý thức.
-Tôi, yêu, cậu.
Một tình yêu cố chấp đến bệnh hoạn.
Hắn nhìn Nhất Thương Xuyên Vân, người đã chứng kiến từ đầu đến giờ.
-Chủ nhân, tôi có thể làm vậy với Thiên Liên, còn anh thì sao? Uổng cho một gương mặt đẹp, lại chỉ có thể yêu một kẻ không bao giờ yêu mình.
Nhất Thương Xuyên Vân không đáp. Hắn chỉ cúi đầu nghe những lời cay nghiệt của Toái Sương-người từng là tùy tùng thân cận nhất
Nếu hắn không làm như vậy, Toái Sương và Hoang Hỏa sẽ không nổi dậy.
Nhưng nếu hắn không làm như vậy, người kia sẽ chết.
__________
Lúc Thiên Liên tỉnh lại đã là ngày hôm sau.
Hậu huyệt vẫn còn khó chịu, nhưng không còn đau như ngày hôm qua.
-Liên.
Là Hoang Hỏa.
Cậu ta mặc hồng sam tựa hỏa, yêu mị nhìn Thiên Liên.
Rồi cậu ta đưa tay, luồn vào trong nội y của cậu, vuốt ve những vết bầm tím.
-Là Toái Sương?
Gật đầu. Là hắn.
-Liên. Tôi muốn cậu.
 
Last edited:

Vịt Xinh Xắn

Giữa hồ băng ngẫm nhân sinh vỡ nát...
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
475
Số lượt thích
2,837
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow ^_^/(Lão Lâm nữa hí hí)
#5
sao cảm thấy hơi hướng Touken ở đây =))) thú vị lắm, mong thím viết tiếp a =)))
cảm giác có nhiều bí ẩn và nhiều thứ loằng ngoằng plot twist =)) chuẩn kiểu tui thích
 

Người yêu Giang phó

Farm exp kiếm sống
Bình luận
60
Số lượt thích
108
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Giang Ba Đào <3
#6
2
Tuy Hoang Hỏa nói như vậy, nhưng Thiên Liên biết hắn sẽ không làm gì cậu.
Mà như gì cậu dự đoán, Hoang Hỏa chỉ hôn nhẹ lên gương mặt cậu, rồi lại đứng tách ra xa.
Điều đó làm cậu dễ thở hơn nhiều.
Hoang Hỏa luôn dịu dàng như vậy, dịu dàng tựa thu ba.
-Liên, đi?
Hắn hỏi, không đầu không cuối, nhưng Thiên Liên vẫn hiểu.
Nhiều lúc, giữa cả hai không cần nói cũng đủ hiểu ý nhau.
Thiên Liên hơi gật đầu, ô phát vấn cao hơi rung động như biểu lộ chút hạnh phúc.
-Chờ.
Hoang Hỏa mỉm cười, rồi vội rời đi.
Luân Hồi chi chủ việc nhiều, Hoang Hỏa trích được thời gian gặp Thiên Liên là vạn hạnh, hắn cũng chẳng thể ở lại lâu.

Trăng lên, lại là một đêm tĩnh lặng.
Thiên Liên nghĩ vậy, tay trái vuốt ve ngọc tiêu chạm khắc tinh tế.
Đây là món quà đầu tiên cậu được chủ nhân tặng, cũng là thứ được cậu giữ cẩn thận nhất, hơn cả đoản kiếm Thiên Liên.
Đưa tiêu lên môi, cậu lấy hơi, thổi tiêu khúc duy nhất mà Vô Lãng dạy cậu.
Nghe nói, tiêu khúc này vốn là được phổ từ thơ, là một bi khúc.
Cậu thổi chưa đầy một khắc, đã nghe thấy tiếng lách cách từ trên mái nhà.
Tiếng phát ra vô cùng có quy luật, ba nhanh ba chậm, là ám hiệu.
Thiên Liên thả tiêu ngọc xuống, vội bật tung cửa sổ.
Ánh trăng soi rọi vào phòng, lại vị bóng dáng của một nam nhân che đi.
-Chủ nhân.
Dù Thiên Liên có xúc động đến như thế nào, nhưng cậu vẫn nhỏ giọng nói.
Đây là vương cung Luân Hồi, tai vách mách rừng, dù cậu không hiêu vì sao Vô Lãng trốn đi rồi lại trở lại, nhưng lần này, cậu sẽ bảo vệ chủ nhân.
Vô Lãng có vẻ rất mệt, cước bộ không đủ lực, mới vào phòng Thiên Liên đã bước hụt vài lần, phải nhờ cậu mới đứng vững được.
Mà dù vậy, Vô Lãng cũng chẳng để bản thân nghỉ ngơi, mà đã gấp gáp hỏi Thiên Liên
-Nhất Thương, hắn bị nhốt ở đâu?
-Đại lao phía Đông Nam Xích Vân cung.
Thiên Liên đáp. Dù ký ức về nơi Nhất Thương Xuyên Vân bị giam là ký ức mà cậu đã cố gắng quên, nhưng ít nhất, vì chủ nhân, cậu không ngại nhớ lại về sự vũ nhục của Toái Sương ngày đó.
Vô Lãng hơi kéo môi, như cố tạo ra một nụ cười để trấn an Thiên Liên, nhưng trên gương mặt thanh tú của hắn đã lấm tấm mồ hôi, trán cũng nhăn lại, hẳn là đã trúng thương.
-Chờ ta, Thiên Liên. Ta sẽ cứu ngươi.
Để lại mấy lời như vậy, Vô Lãng lại vội rời đi, để lại cho Thiên Liên bóng lưng gầy gò.
Chủ nhân vừa gặp mặt được một lúc, huyết tinh đã tràn ngập khắp phòng, lúc này, Thiên Liên mới thở hắt ra một hơi, chân cũng khuỵ xuống.
Vô Lãng dù có cố gắng che dấu, nhưng cũng chẳng thể qua mắt Thiên Liên đã bên hắn bao năm.
Dưới lớp áo đã thấm đẫm máu, Thiên Liên nhận ra, cánh tay trái của Vô Lãng đã biến mất.
Vì sao chủ nhân phải làm như vậy?
Vương cung Luân Hồi cũng không phải muốn vào là vào, Vô Lãng làm như vậy, hẳn là vì một lý do nào đó.

...

Nhất Thương Xuyên Vân nhìn nam nhân đứng trước mắt mình.
Y mặt y phục dạ hành, nhưng không che dấu nổi những vệt máu dài trên hắc y.
-Lãng.
Vô Lãng mỉm cười, một mặt nhu hoà.
-Nhất Thương, là lỗi của ta.
Nhất Thương Xuyên Vân biết Vô Lãng yếu lắm rồi, dù có cả Thạch Bất Chuyển hay Phòng Phong cũng chẳng thể cứu nổi y nữa.
Máu, không ngừng chảy.
Sinh mệnh y, không ngừng biến mất.
Vô Lãng biết mình không xong rồi.
Y không hiểu vì sao mình lại làm đến như vậy.
Vì sao nhỉ?
Vì Nhất Thương Xuyên Vân, kẻ mà cậu phục vụ, hay vì một lý do nào khác.
Cũng chẳng còn quan trọng nữa.
Vô Lãng lại gần Nhất Thương, y đưa tay giữ lấy gương mặt mỹ lệ của hắn, áp môi mình lên trán hắn, nhuốm đỏ nó với máu của y.
Tựa như hôn, mà không phải hôn, chỉ là trao cho người kia một thứ gì đó còn cao thượng hơn.
Vô Lãng buông Nhất Thương ra, lùi ra xa một chút.
Rồi y bắt đầu ngâm xướng, dùng đoản kiếm tuỳ thân mà trích ra chút máu nơi đầu ngón tay, vẽ lên mặt đất pháp trận ngoằn nghèo.
"Allahu akbar..."
Trong lúc cận kề cái chết, Vô Lãng lại bình tĩnh hơn cả.
Điều duy nhất tiếc nuối, là y sẽ không thể gặp được người ấy.
Nhưng người ấy sẽ trở lại, chỉ cần y hoàn thành hiến tế, y sẽ trở lại.
Và giúp Nhất Thương giành lại Luân Hồi.
Mặt đất loé sáng, chói mù mắt Nhất Thương.
Chờ ảnh sáng tản đi, thì Vô Lãng cũng đã nằm.
Nhất Thương biết, Vô Lãng chết rồi.
Chết triệt để, không thể nào siêu sinh.
Mà chỉ vì muốn bảo hộ hắn.
Nước mắt khẽ rơi trên gương mặt xuất chúng.
Xin lỗi Lãng. Là tại tôi không đủ mạnh, để cậu phải như vậy.
Trong lúc hắn không để ý, một kẻ đột ngột xuất hiện từ hư vô.
-Lãng.
Giọng gã khàn khàn, tựa như rất lâu không mở miệng.
-Giang.
Tiền Luân Hồi chi phó - Giang Ba Đào.
Kẻ mà đáng lý ra đã phải biến mất từ cả vạn năm về trước.
Gã lại gần Nhất Thương, rút đoản kiếm từ trong vỏ, chặt đứt huyền thiết cứng rắn.
Được tự do, Nhất Thương đầu tiên là nhào tới ôm chặt lấy thi thể loang lổ máu của Vô Lãng.
Hắn cố gắng mang lại chút hơi ấm cho y, nhưng càng giữ, thân xác kia lại càng lạnh.
Lạnh như chính lòng hắn lúc này.
Giang Ba Đào nhìn một lúc, rồi thầm kết luận.
-Vô Lãng, là dùng cái đó hiến tế?
Hiến tế có dăm ba loại, nói nhiều không nhiều nói ít không ít, mỗi loại có một cái hay riêng.
Như cái mà Vô Lãng vừa làm, là Thần tế, lấy toàn bộ mọi thứ liên quan đến bản thân và vạn sinh linh, thỉnh cầu Phùng lão long quân, triệu hồi một kẻ ở thần giới.
Giang Ba Đào không nói gì nữa, để yêu cho Nhất Thương được ở bên Vô Lãng những giây phút cuối cùng trước khi hắn hoàn toàn quên mất y.
Thần tế, xoá bỏ mọi thứ liên quan đến kẻ hiến tế, bao gồm cả ký ức của người khác.
Có những ngoại lệ có thể giữ ký ức như những người ở thần giới giống Giang Ba Đào, nhưng Nhất Thương Xuyên Vân không phải là ngoại lệ ấy.
Một canh giờ sau, xác Vô Lãng hoàn toàn hoá thành cát bụi.
Hắn thẫn thờ, tưởng niệm chút ký ức cuối cùng trước khi Vô Lãng hoàn toàn trở thành xa lạ.
-Đi thôi.
Nhất Thương nói.
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#7
Tui hờn quanh đi quẩn lại dù người chơi , ID hay vũ khí thì cuối cùng phía Giang cũng chết . Dm thím cho bên Chu bị hành 1 lần đi ! Quanh năm suốt thág đọc đồng nhân sao chỉ có mình Chu ko bị ngược chứ ???? Why ???
 

Người yêu Giang phó

Farm exp kiếm sống
Bình luận
60
Số lượt thích
108
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Giang Ba Đào <3
#8
Tui hờn quanh đi quẩn lại dù người chơi , ID hay vũ khí thì cuối cùng phía Giang cũng chết . Dm thím cho bên Chu bị hành 1 lần đi ! Quanh năm suốt thág đọc đồng nhân sao chỉ có mình Chu ko bị ngược chứ ???? Why ???
È, thím sắp được thấy một màn ngược Chu cao cả mà tui đã chuẩ bị rất lâu.
Mà tui có ngược Chu mà, cái fic bách hợp đó :vvvvv
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,129
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#9
È, thím sắp được thấy một màn ngược Chu cao cả mà tui đã chuẩ bị rất lâu.
Mà tui có ngược Chu mà, cái fic bách hợp đó :vvvvv
Chắc ngược mà =_=
 

Người yêu Giang phó

Farm exp kiếm sống
Bình luận
60
Số lượt thích
108
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Giang Ba Đào <3
#10
Chắc ngược mà =_=
Ngược thế con gì. Thím có biết khi sinh con, phụ nữ phải chịu 42 đơn vị đau, trong khi lúc thím bị gãy tất cả xương cùng một lúc mới chỉ là 40 đơn vị đau thôi đó. Tui ngược Chu đau gần chết kia kìa
 

Bình luận bằng Facebook