Ongoing [All Diệp] Nữ Thần Tại Thượng

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,156
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#41
ong Quỷ Hư Không ăn ý quay đầu cho hắn hai ánh mắt xem thường: “Tin cậu mới có quỷ!*”
Hư Không meme :V
Phía tuyển thủ chiến đội Bá Đồ, Hàn Văn Thanh cười lạnh nửa tiếng, đáng sợ đến mức Bạch Ngôn Phi ở kế bên phải rụt đến trong góc, hắn mê mang nhìn thoáng qua Trương phó đội, Trương Tân Kiệt đấy kính mắt, tặng hắn một ánh mắt khó hiểu.
Ta có thể tưởng tượng ra cảnh đó a :V
Có một loại dự cảm không lành a, Giang Ba Đào u sầu nhìn phòng thi đấu, ngàn lần xin đừng gây ra rắc rối gì, phòng PR đã có một đêm không ngủ rồi.
Ta nói Chín Chấm Thủy kỳ này ôm phiền lớn a :)))))))))
Ầy, so với nguyên tác thì Đỗ Minh lời lớn rồi, dù sao người ta cũng là mĩ nhân a. À mà khoan, thế này couple Nhu Đỗ có khi không thành mất, dù sao ở đây Diệp nữ thần chắc kèo ăn đứt các đại mĩ nhân Liên Minh nha :D
 

Bế Minh Nguyệt

Phó bản trăm người
Bình luận
32
Số lượt thích
330
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Vương Kiệt Hi - Jessy đại đại - Vạn tuế gia - Papa
#42
Chương 23

Chỉ cần là người trong nghề, ai cũng biết tình hình như thế nào. Khi Diệp Tu và Đỗ Minh chạm mặt trong game, người sau liền cảm nhận được một cỗ áp lực không tên, dù là một kỹ năng nhỏ, hay một bước đi thông thường, đều thể hiện đối thủ của hắn tuyệt đối không phải hạng hời hợt. Từ lúc Diệp Tu đổi vai diễn với Đỗ Minh dùng Già Ảnh Bộ, tuyển thủ chuyên nghiệp tại hiện trường đều rùng mình trong lòng: đây tuyệt đối là cao thủ.

Đỗ Minh phải nói là cẩn thận trên từng bước đánh, cẩn thận đến mức dè dặt...,

Mấy chiến sĩ Luân Hồi thân với Đỗ Minh đã muốn gào lên chửi lối đánh như ăn trộm của thằng chả, vẻ mặt của Giang Ba Đào trầm xuống, thao tác gian manh cay độc của đối thủ hiếm có người chơi thường nào làm được, thậm chí nhìn quanh tuyển thủ chuyên nghiệp hiện tại cũng không có ai chơi theo lối này.

“Đù má, Long Sĩ Đầu!” Phía tuyển thủ Lam Vũ truyền đến tiếng gào hoảnh sợ của Hoàng Thiếu Thiên. Lúc nãy, cuồng kiếm sĩ Đỗ Minh vừa bị chiêu Hào Long Phá Quân của pháp sư chiến đấu đánh bay lên không trung, đầu rồng đen ngòm từ chiến mâu liền rít gào, Phục Long Tường Thiên đâm thẳng về phía đối thủ, Đỗ Minh cứ tưởng sẽ tránh được nhờ chiêu Ngân Quang Lạc Nhẫn giữa không trung, nhưng không ngờ đầu rồng lại khẽ nghiêng, cứ như vậy ngoặm cổ hắn, viết lên kết quả cho cuộc tỉ thí giữa hai người.

Dụ Văn Châu cùng Hàn Văn Thanh sớm đã biết được người trên đài là ai, cả hai bảo trì trầm mặc, nhưng tiếng gào của Hoàng Thiếu Thiên cũng đủ để làm kinh động bộ phận khán giả ở phụ cận.

Chu Trạch Khải bình tĩnh đứng lên từ chỗ ngồi của mình, không chút chần chừ bước nhanh về phía sân khấu.

Hành động đột ngột không lường trước được này làm đội viên Luân Hồi ngơ ra, Giang Ba Đào vội vàng đuổi theo, nhỏ giọng hỏi: “Sao vậy?”

“Diệp Thu.”

“Cậu nói pháp sư chiến đấu trên đó là Diệp Thu? Không thể nào, rõ ràng là giọng nữ.” Giang Ba Đào không tin nói.

Đúng, lý trí hắn nói rằng không phải. Diệp Thu đã giải nghệ, có lẽ hắn vĩnh viễn cũng không quay lại chiến trường này nữa, bọn họ không có khả năng cùng nhau xuất hiện chung một chỗ, nhưng nếu dù chỉ một phần vạn khả năng hắn đi đến đây, một phần vạn khả năng hắn đang ngồi trên chiếc ghế thi đấu đó...

Hắn sẽ không lại trơ mắt nhìn người kia biến mất.

Đây có thể chính là cơ hội cuối cùng.

“Xem thử là biết.” Chu Trạch Khải đã đi gần đến trên sân khấu, MC chương trình mờ mịt mà nhìn hắn, nhớ lại trận đấu trôi trãy vừa mới kết thúc lúc nãy – không phải chứ! Vì sao Chu Trạch Khải lại đột nhiên đi lên đây? Hắn muốn làm cái gì?

*Khúc này tui ko hiểu lắm, chắc kiểu anh MC nghĩ Chu đội lên để trách mắng Đỗ Minh ngay trên sân nên mới sợ.

Chu Trạch Khải hoàn toàn không thấy được nổi lo lắng của MC, hắn đi đến trước mặt MC, cầm lấy micro, nhìn về phía chỗ ngồi của Diệp Tu nói hai chữ: “Tôi tới.”

Cậu tới? Cậu tới làm cái gì? Đến cả Diệp Tu cũng cảm thấy kì lạ, kì thật không chỉ mình hắn, khán giả toàn trường quay đều bị hai chữ của Chu Trạch Khải đưa vào trạng thái mù mờ, bọn họ chỉ thấy đội trưởng Luân Hồi đột nhiên đi lên sân khấu, tự mình khiêu chiến với người thần bí đã đánh bại Đỗ Minh.

Giang Ba Đào ở dưới sân thở dài, cầm điện thoại lên gọi cho bộ phận PR: “Dậy, dậy hết đi, có việc cho mấy người nữa này.”

Đường Nhu đứng một bên hóng chuyện cũng hoàn toàn không nghĩ đến chuyện sẽ chuyển biến thế này: “Đánh được không?”

Diệp Tu cười khổ: “Lấy cái tài khoản điểm kỹ năng lộn tùng phèo lên như này để solo Thương Vương?”

Bên kia, nhân viên công tác đã nhanh chóng đưa lên tài khoản tay súng thiện xạ cho Chu Trạch Khải, thấy bản thân không có cách nào trốn trận đấu này, Diệp Tu liền mở micro: “Xin lỗi, phiền mọi người cho tôi tẩy chút điểm kỹ năng, hoặc đem một tài khoản trắng mới, tôi tự nâng điểm.”

Nhân viên công tác sửng sốt, chạy nhanh đi hỗ trợ.

Đôi bên đều có kinh nghiệm, rất nhanh đã xử lý hết điểm kỹ năng, chọn bản đồ, đối chiến bắt đầu!

..........

..........

..........

Hiện trường lặng ngắt như tờ, MC vốn nên phụ trách tạo nhiệt độ cho trận đấu cũng phải ngơ ngác suốt quá trình nó diễn ra, cho đến khi hai thanh máu trên màn hình đồng loạt quay về 0, cả hai nhân vật đều ngã xuống đất, hắn mới giật mình giải thích: “À ừ, thật là một trận đấu kịch tính, mọi người nói xem có đúng không nà?”

Quả thực kịch tính, thậm chí có thể nói là kịch tính quá mực, kịch tính tới nổi đáng lẽ không nên xuất hiện giữa event All-Star.

Đây hoàn toàn là một trận đấu giữa tuyển thủ cấp đại thần trong giới chuyên nghiệp, giống những trận chiến không hồi kết mà hai bên không ai nhường ai, đánh tới đỏ màn hình, làm cho người xem phải hô to đã nghiền.

Những hiệu ứng kỹ năng vốn chỉ xuất hiện cách một lớp màn hình, hiện nay dưới hình thức hình chiếu 3D, càng toát lên một cảm giác áp bức đáng sợ và căng thẳng đến mức nghẹt thở. Tất cả mọi người đều bị kích thích chìm đắm trong trận đấu kịch tính sôi trào và những hiệu ứng được tạo ra.

Ngay cả Diệp Tu, ngay sau khi trận đấu kết thúc cũng không tránh khỏi phải nghiêng người dựa vào ghế, điều hòa lại chính hơi thở và tinh thần mệt mỏi của mình. Đường Nhu vẫn còn đắm chìm trong cuộc chiến vượt quá sức tưởng tượng của cô vừa rồi, vẫn chưa thể bình tĩnh lại.

“Đi thôi.” Diệp Tu đứng lên, chuẩn bị đi trốn bằng cửa sau của sân đấu, nếu không đi bây giờ là bị nhân viên công tác tóm gọn ngay.

Lúc này hắn mới nghe thấy tiếng vỗ tay đến từ khán đài, lúc đầu thì thưa thớt ít ỏi, nhưng âm thanh thưa thớt đó kéo lại tinh thần của càng nhiều người, bọn họ đều đồng loạt liều mạng vỗ tay, vì trận đấu đỉnh cao này!

Trong lúc tiếng vỗ tay vẫn còn đang kéo dài, cửa sau hậu trường đột nhiên bị đẩy ra, Chu Trạch Khải một đường từ sân khấu chạy như điên tới đây, vẫn còn thở hỗn hển, nhìn thấy Diệp Tu chuẩn bị rời đi, trên mặt liền lộ ra biểu cảm vừa vui mừng vừa ủy khuất.

“Tiền bối... gạt người.” Chu Trạch Khải dùng tay siết chặt nắm cửa, thấp giọng nói.

Ngày hôm qua, Diệp Tu ngoài ý muốn đụng trúng hắn lại nói với hắn, cô là chị của Diệp Thu.

Nhưng là sau khi trải qua trận đấu vừa rồi, Chu Trạch Khải tuyệt đối sẽ không tin nữa. Hắn đã nhận định đây là Diệp Thu, cho dù bề ngoài thay đổi, hay tính cách thay đổi, đấy vẫn chính là Diệp Thu.

Vẫn luôn có thứ mà hắn không thể thay đổi.

Diệp Tu há to miệng, không biết nên giải thích như thế nào.

Lúc này nhân viên công tác chạy tới, đối với bầu không khí kỳ lạ này, hắn hơi xấu hổ nói: “Các vị, mời lên sân khấu.”

“Có thể không đi được không?” Diệp Tu thử từ chối.

Chu Trạch Khải như bức tường lấp cửa, kiên định lắc đầu.

“Hầy, được rồi, đi thôi.” Diệp Tu khuấy phục trong một giây.

Khán giả trông mòn con mắt chờ người bí ẩn hiện thân, chờ một lúc lâu mới thấy người đi ra giữa tiếng gào thét, Đỗ Minh xuống trước, Chu Trạch Khải cũng đi đến, đứng ở giữa hai vị mỹ nhân, nhưng lại vô cùng chuyên tâm chỉ nhìn về vị bên trái.

Ủa má, tính huống gì đây?

Chưa gì đã thấy một số tuyển thủ không kiềm nổi mà chửi tục trên sóng, đại mỹ nữ mặc áo len cao cổ lộ ngực đứng bên trái rốt cuộc là ai? Khuôn mặt này tuyệt đối là cùng huyết thống với Diệp Thu.

“Chính là cô ấy! Bạn gái của Hàn Văn Thanh!” Lý Tấn dùng sức vỗ tay cái bẹp, nói với Ngô Vũ Sách và Lý Hiên, “Chắc chắn là cô ấy! Mấy chú xem, nhìn người ta giống Diệp Thu chưa kìa!”

Hư Không bên kia giọng quá lớn, Bá Đồ bên này đều nghe không xót từ nào, khán giả ngồi ở gần đó cũng phải xôn xao lên, sắc mặt Hàn Văn Thanh đen thùi, một đám Bá Đồ vốn đang nhìn lén sắc mặt đều bị sợ đến nổi ngổi thẳng lưng, mắt nhìn phía trước, không ngó lung tung, nhưng tính nhiều chuyện làm sao bị dập nhanh như vậy: Lý Tấn, ráng liều mạng nói to chút nữa, cho tụi tui nghe với!!!!!

MC chương trình thấy không khí hiện trường có xu hướng nóng lên, liền nhanh chóng phỏng vấn vị mỹ nữ thần bí đang nổi này: “Xin chào người đẹp, trận đấu vừa rồi thật sự rất kích thích, tôi nghĩ không ai ở đây có thể nghĩ đến kết quả như vậy cả, xin hỏi cô có cảm tưởng như thế nào về nó?”

Diệp Tu mỉm cười: “Nên là như vậy.”

MC chương trình bị câu trả lời này làm ngốc lăng, người đẹp quả thật ngông cuồng a, cái gì mới là “nên là như vậy”? Bất quá nhìn nụ cười tự tin, thong dong của người đẹp, MC lại cảm thấy... Người ta xinh đẹp như vậy, đánh Vinh Quang giỏi như vậy, kiêu ngạo một chút cũng là bình thường thôi, đúng, rất bình thường. Hắn lại nhìn nhìn Chu Trạch Khải, phát hiện người này từ nãy tới giờ chỉ có mỉm cười nhìn vị mỹ nữ này, ánh mắt trìu mến đến mức có thể bẻ cong một người.

*=)))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))) xin lỗi tui nhịn ko được =))))))))))))))))))))))))))))))))))

Trìu mến.... Trìu trìu mến mến ? !

Giang Ba Đào ở chỗ ngồi tuyển thủ lấy tai che trán, ánh mắt này quả thật làm người ta không thể nghĩ đơn giản được, một đám đội viên Luân Hồi xung quanh đều căng thẳng dán mắt lên người Giang Ba Đào, ý đồ muốn kéo được vài lớp thông tin trên người hắn.

“Đừng nhìn tôi, tôi cũng không biết gì cả.” Giang Ba Đào lại cần lên điện thoại, mang vẻ mặt lo lắng mà gọi cho bộ phận PR, đêm nay đừng ai nghĩ tới chuyện đi ngủ, scandal lớn nhất trong lịch sử Luân Hồi kéo đến rồi đây!

“A, quên hỏi mỹ nữ tên là gì rồi.” MC chương trình tránh đi Chu Trạch Khải cả người đang tỏa sáng làm người ta không dám nhìn thẳng kia, tiếp tục đặt vấn đề hỏi Diệp Tu.

“Diệp Tu, tôi là Diệp Tu.”

*Chương này bản qt trên wattpad nó lạ lắm :") tui dịch không nổi nên phải đi mò bản raw về quăng lên google dịch, có gì khó hiểu mong mọi người bỏ qua :")
 

Bế Minh Nguyệt

Phó bản trăm người
Bình luận
32
Số lượt thích
330
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Vương Kiệt Hi - Jessy đại đại - Vạn tuế gia - Papa
#44
Chương 24
Đánh 1v1 hòa với Chu Trạch Khải, dùng pháp sư chiến đấu, tên Diệp Tu.

Ngoại từ phần tên bị lệch đúng một chữ, phần thông tin còn lại đều trùng hợp đến mức làm MC chương trình sửng sốt, liền nói đùa một câu: “Người đẹp đây cũng là họ Diệp, liệu có phải là họ hàng gì đó với đại thần Diệp Thu vừa xuất ngũ không?”

Hắn vốn tưởng cô sẽ trả lời loại quan hệ như “Năm trăm trước là người một nhà*”, không ngờ câu này lại làm Diệp Tu rối rắm, đến mức này rồi thì lừa ai được nữa, tốt hơn hết nên cho mọi người một câu trả lời thuyết phục: “Cậu ấy là em trai sinh đôi của tôi.”

*câu này là nói đùa,nghĩa là chả có quan hệ gì cả

Hiện trường liền náo động lên.

MC chương trình không kiềm được há to miệng, ngu người một lúc mới nhớ lại nhiệm vụ của chính mình, có chút kích động hỏi han: “Vậy đại thần Diệp Thu hôm nay có đến đây xem không?”

“Không á.”

MC chương trình có chút không tin, nhưng từ trước tới giờ tên đại thần đó cũng không chịu lộ mặt, nên là cứ như vậy bỏ qua không hỏi nữa, cũng quên hỏi mấy câu Diệp Thu hiện tại đang làm gì, sống ra sao luôn.

Thì ra chỉ là một sự kiện trùng hợp bất ngờ, nhưng sự kiện này lại đốt quá nhiều thời gian của ngày hôm nay, giám đốc tổ chức bắt đầu thúc giục anh đẩy nhanh tiến độ qua tai nghe, MC bình tĩnh lại, tiếp đó hỏi Đường Nhu và Đỗ Minh vài câu, cuối cùng nói đùa với Chu Trạch Khải: “Chu đội nãy giờ chỉ nhìn mỗi người đẹp thôi, có muốn cho cô ấy một cái ôm chia tay không?”

Mắt Diệp Tu giật giật, muốn từ chối, cơ mà bên Chu Trạch Khải đã gật đầu như giả tỏi, xuất chiêu vừa nhanh vừa chính xác, cắt đường lui của địch, không hổ danh là Súng Vương.

Người xem bên dưới còn kích động buff hiệu ứng đám đông, câu “Ôm một cái, ôm một cái, ôm một cái!” lớn như muốn thổi bay nóc sân khấu.

Diệp Tu nhìn Chu Trạch Khải, người sau phát hiện Diệp Tu có vẻ không muốn ôm, biểu tình liền biến thành vừa lo sợ vừa oan ức.

Rồi rồi rồi, ôm một cái thì ôm một cái, dù sao cũng chả mất miếng thịt nào.

Diệp Tu giang tay, làm tư thế “ôm tui đi”, Chu Trạch Khải lập tức vui mừng chạy tới, ôm chặt Diệp Tu vào lòng.
Nghẹt… nghẹt thở quá.

Sau khi thay đổi giới tính, chiều cao 1m8* của Diệp Tu bị rút đáng kể. Ôm một cái mà nữa khuôn mặt đều bị vùi vào trong… vào trong ngực Chu Trạch Khải.

*ổng cao có 1m78 thôi, mà ăn gian thành 1m8 =)))) mặt dày

Chóp mũi truyền đến hương vị mới mẻ, hắn tự nhiên lại cảm thấy có chút xấu hổ. May mà Chu Trạch Khải không ôm quá lâu, chỉ ôm một cái nhẹ rồi thả ra.

Diệp Tu theo bản năng liếc mắt nhìn Chu Trạch Khải, vừa nhìn một cái, cả người hắn liền không ổn! Son môi, son môi lại dính lên quần áo rồi! Lần thứ hai! Chu Trạch Khải hoàn toàn không phát hiện hắn đang xoắn xuýt chỗ, còn tưởng rằng Diệp Tu đang nhìn mình, vui cùng phấn chấn cười với hắn.

Bên kia, Đỗ Minh lén lút liếc mắt nhìn trộm Đường Nhu, rồi lại đưa mắt nhìn MC, nghĩ thầm, không lẽ hắn cũng phải ôm như này? Rốt cuộc hắn nên ôm hay không ôm? Ôm bao lâu? Ôm bằng tư thế nào? Nói ôm liền ôm thì mất giá quá? Hay là giả vờ không thích vài giây rồi mới đồng ý? Ôm hay là không ôm đây… Đỗ Minh còn đang rối rắm, nhưng đáng tiếc, MC chương tình hoàn toàn quên đi hắn, gấp rút đuổi cả bốn người xuống sân, chuẩn bị giới thiệu trò chơi kế tiếp. Đỗ Minh ngơ ngác nhìn bóng lưng rời đi của Đường Nhu….. A, không ôm nữa sao?

*Anh bạn à...

Vừa xuống đài, Diệp Tu liền nhìn đông nhìn tây tìm đường chạy trốn thật nhanh, nếu không, chờ tới lúc đám phóng viên đánh hơi tới chỗ này, đảm bảo hắn sẽ bị bao vây phỏng vấn tới cùng. Diệp Tu còn chưa tìm được đường đào tẩu, Giang Ba Đào đã bước tới chỗ họ. Nhìn thấy vết son trên tây trang vàng nhạt của Chu Trạch Khải, hắn liền lộ ra vẻ mặt dở khóc dở cười.

“Tụi tui đi bên này.” Diệp tu sau khi tính toán xong lộ tuyến chạy trốn, liền kéo Đường Nhu bước đi.

Chu Trạch Khải muốn theo sau, bị Giang Ba Đào ngăn cản: “Đội trường, một đống thứ lộn xộn đang chờ cậu đến thu thập đây, theo tôi về xoay sở trước đã, bộ phận PR đã chuẩn bị sẵn câu trả lời cho phóng viên rồi.”

Mắt thấy Diệp Tu cùng Đường Nhu dần biến mất tại lối thoát hiểm, Chu Trạch Khải chán nản gật đầu.

Sao lại có cảm giác mình là nhân vật phản diện ngăn cản hoàng tử theo đuổi công chúa người ta ấy nhỉ? Giang Ba Đào thở dài, bất quá nếu phán đoán kia của đội trưởng là đúng*… Thì thú vị thật đấy.

*vụ Chu đội nói Diệp Tu là Diệp Thu ấy.

---o---
“Cmn, cmn, cmn, cmn, Chu Trạch Khải đang làm cái gì đó, ôm thật à! Đây không phải là chiếm tiện nghi sao, hắn không biết xấu hổ, không biết xấu hổ, không biết xấu hổ à! Đội trưởng đội trưởng đội trưởng anh nói cái gì coi! Loại hành vi này quá mức hổ thẹn! Phải cự liệt lên án!” Hoàng Thiếu Thiên vừa thấy vụ ôm liền bùng nổ, bộ dáng hận không thể lên sân khấu tách hai người ra rồi chen vào giữa.

Toàn thể Lam Vũ cảm giác có chút vi diệu, Hoàng Thiếu sao lại tức giận đến như vậy? Không phải chỉ ôm một chút thôi à?
“Không sao, chỉ ôm một chút mà thôi.” Dụ Văn Châu chầm chậm nói.

Dụ dội, lời nói của anh sao lại mang theo sát khí! Vu Phong ở một bên run rẩy, nhất mông nhích về phía Từ Cánh Hi.
“Đội trưởng, anh có nghe qua truyền thuyết đo thị giới chuyên nghiệp chưa?” Đới Nghiên Kỳ phía chiến đội Lôi Đình vẻ mặt nghiêm túc nói với Tiêu Thời Khâm, “Nghê đồn Diệp Thu không lộ mặt, là do anh ta là một tuyệt sắc đại mỹ nữ, bất kỳ nam nhân nào nhìn thấy khuôn mặt của cô ấy, đều không thể không fall in love.”

“….. Không, tôi chắc chắn, Diệp Thu là đàn ông đích thực.” Bộ não chiến thuật của Tiêu Thời Khâm gần như bị truyền thuyết đô thị không biết lôi từ đâu ra này làm chết máy, “Đừng có tin mấy lời đồn không căn cứ như vậy, bọn anh đều gặp qua Diệp Thu rồi.”

“À……” Đới Nghiên Kỳ có chút thất vọng đá đá hàng ghế phía trước một lúc, không lâu sao tinh thần lại phấn chấn, “Vậy Diệp Tu vừa rồi là chị của Diệp Thu tiền bối thật sao?”

“Không biết, nhưng nếu chỉ xem bề ngoài, quả thật là giống vô cùng, kỹ năng thao tác cũng vậy, lúc nãy anh còn tưởng người đánh với Chu đội là Diệp Thu chân chính cơ.” Tiêu Thời Khâm nói.

“Nhưng vừa nãy, bên Hư Không nói cô ấy là bạn giá của Hàn Văn Thanh tiền bối đấy, Đường Hạo tiền bối cũng có vẽ đồng ý, đội trưởng, anh nghĩ sao?” Đới Nghiên Kỳ tiếp tục hỏi.

“Éc… Anh cũng không biết.” Tiêu Thời Khâm cảm thấy có chút đau đầu, quả liếc mắt đưa tình trong toàn bộ quá trình của Chu Trạch Khải quá rõ ràng, đó hoàn toàn là bộ dáng của người đang yêu.

Nghĩ như vậy, hắn xa xa lén nhìn thoáng qua vị trí chiên đội Bá Đồ, không biết Hàn Văn Thanh đang có cảm giác gì?

Tất nhiên không phải là cảm giác gì tốt.

Ngoại trừ Trương Tân Kiệt còn đang bình tĩnh ngồi bên cạnh Hàn Văn Thanh, toàn bộ đội viên còn lại của Bá Đồ hận không thể chạy lui về sau 300 lý*. Từ lúc Chu Trạch Khải lên sân khiêu chiến, Hàn Văn Thanh liền ôm tay, không nói một lời dáng mắt lên màn hình, cho đến lúc Chu Trạch Khải chạy tới ôm Diệp Tu, hắn đột nhiên cười lạnh một cách giữa tiếng ồn xung quanh, dọa Bạch Ngôn Phi tới mức lần đầu tiên trong đời hắn hồi hận vì đã gia nhập Bá Đồ.

Toàn đội chính mắt nhìn thấy Hàn Văn Thanh bị Chu Trạch Khải đường đường chính chính NTR….. Má ơi, ảo ma canada.....! Lúc Chu Trạch Khải vừa ôm Diệp Tu vào lóng, toàn bộ đội viên Bá Đồ (ngoại trừ Trương Tân Kiệt) đều sợ tới mức muốn đi đầu thai. Còn bên Lý Tấn… hắn trực tiếp nhảy cẫng trên ghế vỗ tay, đáng giá đáng giá, All-Star mùa này quả thực quá đáng giá!

Phía bên Vi Thảo chiến đội ngược lại rất yên tĩnh, chỉ có tay của Cao Anh Kiệt bị Kiều Nhất Phàm nhéo phát đau, bèn nhỏ giọng hỏi: “Cậu làm sao thế?”

Vẻ mặt Kiều Nhất Phàm giống như sắp khóc đến nơi: “Mình…. Đội trưởng….. thật đáng thương.”

Cao Anh Kiệt: ? ? ? ?

Crush của mình chẳng những là bạn gái của Hàn Văn Thanh, còn được Chu Trạch Khải nhiệt tình theo đuổi, ngoài ra Dụ Văn Châu cũng có tán tỉnh cô, đội trưởng một chút hi vọng cũng không có luôn a! Không lẽ chỉ có thể lấy danh nghĩ luyện tập, mang cả đội (mấy đứa con) đi khiêu chiến chị đại thôi sao?

Đội trưởng…. Thật đáng thương QAQ!

So với mấy chiến đội đang náo loạn cả lên, Gia Thế bên này lại im ắng đến lạ thường, bốn phương tám hướng đều là anh mắt mang dấu hỏi (?_?), có ai trả lời cho họ vụ chị gái của Diệp Thu này là sao không?

Mặt Lưu Hạo đen thui, Trần Dạ Huy ở một bên thấp giọng nói chuyện với hắn, bàn cách xử lý tình huống này.

Tôn Tường đơ người nhìn Diệp Tu đi khỏi sân khấu, nhớ lại màn Long Sĩ Đầu kinh diễm bốn phía lúc nãy…

“Thì ra chị của Diệp Thu cũng dùng được Long Sĩ Đầu a.” Tôn Tường ngơ ngẩn nói.

Lưu Hạo cùng Trần Dạ Huy không nói gì nhìn hắn, đây là lúc để hắn cảm thán sao?

“Một ngày nào đó tôi cũng sẽ làm được thôi!” Tôn Tường đang ngơ ngẩn đột nhiên phán chấn lên chốt một câu, “Đến lúc đó tui nhất đĩnh sẽ đánh bại cô ta, bắt cô ấy làm bạn gái của tôi!”

Clm! Ảo tưởng kiểu gì thế? !

---- Nho nhỏ não động ----
Đêm đó, topic đứng đầu trong bảng hotsearch Vinh Quang là sự xuất hiện thần bí của chị ruột của Diệp Thu – Diệp Tu, theo lời kể của người ở hiện trường, việc Chu Trạch Khải thầm mến chị của Diệp Thu là sự thật không thể nghi ngờ! Nhưng theo phía tờ báo (không) đáng tin cậy, Diệp Tu là bạn gái của Hàn Văn Thanh! Hơn nữa, những người ngồi gần Diệp Tu ở khán đài tở vẻ, cô ấy là fan trung thành của Vương Kiệt Hi! Do cô ấy vỗ tay rất hăng sau trận khiêu chiến của Cao Anh Kiệt và Vương Kiệt Hi!

Lại có dân soi so sánh trước sau hai dấu son môi trên áo Chu Trạch Khải cho ra kết luận – chủ nhân dấu son đầu tiên có khả năng cũng là Diệp Tu vị này.

Da trắng, bề ngoài đẹp, thân hình bốc lửa, kỹ năng Vinh Quang đỉnh cao, hơn nữa còn là chị của Diệp Thu đại thần! Để phân biệt với Diệp Thần, quần chúng quyết định gọi cô bằng danh xưng – Diệp nữ thần.

Fan hâm mộ không ngừng nhiệt tình tám nhảm, khen ngợi áo len cao cổ lọ ngực của Diệp nữ thần vừa ngây thơ lại gợi cảm, không hổ là kiểu dáng đứng đầu năm nay! Nhận được 9999 bình luận 5 sao! Thiếu một cái là do áo len quá rộng, không thể nhuần nhuyễn show ra đường cong thật sự của nữ thần! Thế kỷ 21 rồi! Ai lại mặt áo len rộng thùng thình như thế nữa!

*Tui mặc nè :”)

Mặc khác cũng có nhóm anti chực chờ bôi đen, trong đó lấy phần lớn fan nữ của Chu Trạch Khải, phần trung fan nữ của Hàn Văn Thanh, cùng mọt ít fan nữ của Vương Kiệt Hi làm đại biểu. Fan nữ của Chu Trạch Khải chiếm cứ diễn đàn, khàn giọng khóc lóc kể lể rằng Mary Sue họ Diệp tàn nhẫn cướp lấy trái tim bé bỏng của tiểu Chu nhà họ, nhận được hàng ngàn lượt thích từ con dân hóng drama.

Để biết thêm thông tin chi tiết sớm nhất, hãy chú ý theo dõi ấn bản đặc biệt của Tuần San Thời Báo Thể Thao Điện Tử --- Diệp nữ thần cuối cùng sẽ thuộc về ai đây?
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,156
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#45
Ahihi cám ơn Nguyệt nhé, lâu rồi mới lại được ăn món này *nhom nhom*
Mà dự là sau hôm đó Chu đội sẽ trở thành tâm điểm thù hận của ít nhất 3 chiến đội thôi, chỉ hi vọng không có kèo PK người thật hay công hội loạn chiến hahahaha :))))
 

Bế Minh Nguyệt

Phó bản trăm người
Bình luận
32
Số lượt thích
330
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Vương Kiệt Hi - Jessy đại đại - Vạn tuế gia - Papa
#46
Chương 25
Diệp Tu đưa Đường Nhu lượn năm lượn bảy một vòng lớn quanh câu lạc bộ Luân Hồi, lúc này mới đi ra.

“Anh chính là Diệp Thu.” Đường Nhu đột nhiên nói.

“Ừ, đúng vậy, là tui đó.” Diệp Tu thản nhiên thừa nhận.

Đường Nhu cười khẻ một tiếng: “Không ngờ tới truyền kỳ cả một thế hệ Vinh Quang Diệp Thu lại là một em gái, hơn nữa còn ở quán net Hưng Hân làm nhân viên.

“... Cái này, nói ra thì có chút phức tạp. Hay là bàn về đôi tay không vướng bụi trần hất tiền như nước của cô đi, lai lịch như nào mới có được thẻ đen đính kim cương vậy ta? Diệp Tu hỏi ngược lại.

Hai người nhìn nhau cười, ăn ý không nói về đề tài này nữa.

Vừa định đi khỏi nơi này, đối diện đường cái đã truyền đến giọng nói quen thuộc: “Hầy du, ở đây!”

Diệp Tu nhìn qua, một em gái ăn mặc kín mít đang leo hàng rào nhảy xuống, băng qua đường lớn tới chỗ Diệp Tu.

Một trận gió lạnh thổi tới, Diệp Tu đang mặc áo len lộ ngực không khỏi đánh một cái hắt xì: “Hầy chíuuuu----!”

Đương Nhu và Tô Mộc Tranh gần như cùng nhau cởi áo ngoài của mình khoác lên người Diệp Tu, kết quả là hai tay đụng vào nhau, hai người nhìn nhau, cười cười.

“Xin chào, Hàn Yên Nhu. Cảm ơn đã chăm sóc Diệp Tu.” Tô Mộc Tranh nghịch tóc, ôn nhu nói.

“Không có chi, là việc tôi nên làm.” Đường Nhu lễ phép trả lời, nhưng động tác khoác áo cho Diệp Tu vẫn vô cùng cứng rắn.

“Từ từ, bỏ áo khoác ra làm gì, tui không có lạnh.” Diệp Tu luốn cuống từ hối, “Đều mặc vào lại đi, lỡ bị cảm thì sao?”

“Cho khăn quàng cổ nè.” Tô Mộc Tranh cởi khăn quảng cổ quấn lên cổ Diệp Tu, quấn tầm ba vòng, quấn mới mức che luôn nữa khuôn mặt của hắn.

Trước ngực có gì đó chắn gió, Diệp Tu cảm thấy ấm áp hơn, thuận tay trả lại áo khoác cho Đương Nhu: “Mặc vào, đừng để bị lạnh.”

Đường Nhu yên lặng mặc lại áo khoác, cuối đầu nhìn mặt đường: “Vậy giờ ta đi đâu? Quay về khách sạn không?”

“Chúng ta đi ăn kem đi!” Tô Mộc Tranh kéo cánh tay Diệp Tu, cười khanh khách đề nghị.

“Kem? Quán kia còn chưa đóng cửa?” Diệp Tu hỏi.

“Đương nhiên rồi, vừa nãy em vẫn còn thấy đấy.” Tô Mộc Tranh lắc lắc cánh tay hắn, “Đi nhanh đi nhanh, mùa đông ăn kem mới không bị chảy.”

“Diệp Tu đang đau bụng mùa dâu, mấy đồ ăn lạnh nên ăn ít thôi.” Đương Nhu chen vào một câu.

Tô Mộc Tranh giật mình: “Đau bụng? Từ lúc nào? Có nghiêm trọng không?”

Diệp Tu ho khan một tiếng: “Không sao không sao, đừng nói cái này nữa, em với Đương Nhu cùng nhau ăn đi, tôi đi cùng thôi.”

Đương Nhu rút điện thoại ra: “Tôi gọi thêm Quả Quả nữa nhé?”

“Được á, chúng ta qua quán kem chờ cô ấy đi.” Diệp Tu nói.

Thế là bốn người hội tụ tại quán kem. Lúc Trần Quả thở hồng hộc chạy tới, ba người kia đã ngồi thanh thản chờ cô.

Trần Quả ngồi xuống phía đối diện Diệp Tu, méo mặt nhìn hắn thật lâu, Diệp Tu bị cô nhìn chằm chằm đến hãi: “Chị nhìn tui lâu thế làm gì?”

“Cô chơi Vinh Quang tốt thật đấy. Trần Quả nói.

“Không phải ngay từ đầu chị biết rồi à.” Diệp Tu cạn lời.

“Chỉ là... tốt quá mức rồi. Trong game không ai thắng được cô, ngay cả Tôn Tường cũng tạch, mới nãy....” Trần Quả nhớ lại trận quyết đấu kinh tâm động phách lúc nãy, sự thật từ tất cả mọi thứ quen thuộc từ trước đến nay dần dần được hé mở, “Cô chính là Diệp Thu.”

Diệp Tu chỉ chỉ Tô Mộc Tranh bên cạnh hắn: “Có nhân chứng ở đây luôn rồi, chị nói xem?”

Lúc này Trần Quả mới phát hiện idol của lòng mình thì ra đã ở đây từ trước, liền há hốc mồm: “Tô Tô Tô Tô Tô Tô Tô Tô Mộc Tranh!!!!!!”

Tô Mộc Tránh tháo khẩu trang, cười tủm tỉm nói với Trần Quả: “Xin chào chị chủ, cảm ơn chị đã chăm sóc Diệp Tu.”

“Không có chi không có chị, cho chị xin chữ ký vớiiii.” Trần Quả loay hoay tìm bút, kết quả phát hiện trên người mình chả có cây nào.

“Về sau thiếu gì cơ hội, gấp làm chi.” Diệp Tu nói.

Trần Quả nghĩ nói có lý lắm, không cần sốt ruột, sau đố nhìn chằm chằm Tô Mộc Tranh, muốn cô giải thích sự tình.

“Thì là như chị nghĩ đấy, Diệp Tu chính là Diệp Thu.” Tô Mộc Tranh vừa ăn kem, vừa kể lại từ đầu tới đuôi sự tích Diệp Tu bị đuổi khỏi Gia Thế.

Chị chủ vừa nghe vừa trợn mắt, há hộc mồm, nghe tới đoạn buổi tối hôm đó Diệp Tu lẻ loi rời khỏi Gia Thế, ngay cả tài khoản Nhất Diệp Chi Thu cũng không giữ được, cô đã tức giận đến muốn đá bàn, hận không thể tay đánh Đào Hiên chân đá Lưu Hạo để lấy lại công bằng cho hắn.

* Ai cũng thế thôi chị chủ à :<<<<<

“.........” Diệp Tu trao đổi ánh mắt với Tô Mộc Tranh, người sau đang cố gắng che vẻ mặt cố nén cười của mình.

Diệp Tu thở dài, cảm thấy có vẻ như không giấu được gì nữa: “Thật ra á, chị chủ, tôi là con trai.”

Trần Quả trực tiếp cho lại ánh mắt xem thường, chỉ vào khe ngực dưới áo len của hắn: “Bớt giỡn, cô nghĩ chị đây mù à?”

“Lúc rời khỏi Gia Thế có chút chuyện ngoài ý muốn, tôi mới bị biến thành như này.” Diệp Tu cảm thấy đau đầu, mấy chuyện ảo ma như này cho dù đã nói qua vài lần, nhưng mỗi lần giải thích đều tiêu tốn hết sức lực của hắn, “Chị xem căn cước của tôi rồi đấy, giới tính nam. Hôm nay tôi đứng trên sân khấu dưới con mắt của nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp như vậy, mà có ai nói tôi là Diệp Thu đâu.”

“Vậy em trai cô.....”

“Diệp Thu thật là em trai tôi, chẳng qua lúc tham gia liên minh chuyên nghiệp tôi dùng căn cước của nó, dù sao thì tôi bỏ nhà đi bụi để chơi game, lúc đăng ký tham gia liên minh cần có căn cước, nên lúc về nhà tui lén thâu luôn căn cước của nó. Lần trước cô gặp qua em trai tôi rồi đấy, bộ dạng như vậy chơi game không biết phải chết mấy lần mới qua màn chứ đừng nói tới thi đấu chuyên nghiệp.”

* ông bớt diz em trai lại đi =))))))))))

“.... Giải thích thôi mà, có cần phải dìm em trai cậu xuống như vậy không.” Chị chủ không còn gì để nói, đột nhiên nhớ ra gì đó: “Ủa vậy là cô không có gã bạn trai cặn bã nào sao?”

“..... Đó là cái gì?” Diệp Tu nghe thấy liền đen mặt

“Không, không, không có gì.” Trần Quả cười gượng hai tiếng, vừa vui mừng vừa mất mác.

Chà, thì ra không phải bạn trai cũ cặn bã … 7749 các loại giả thuyết kia à.

“Việc anh giải nghệ có liên quan gì đến gia đình anh không?” Đương Nhu đột nhiên hỏi một câu.

Diệp Tu giật mình: “Không biết, chắc là không có đâu. Tuy rằng gia đình tôi không thích việc tôi chơi game, nhưng sẽ không dùng loại thủ đoạn này để bắt tôi trở về. Dù sao đối với bọn họ, game không thể chơi cả đời, sẽ có lúc tôi muốn quay về thôi.”

“Vậy cô muốn trở về chưa?” Trần Quả có chút lo lắng.

Diệp Tu đưa mắt nhìn ra ngoài, ngã tư đường đèn đuốc sáng trưng vào ban đêm, cách đó không xa, sự kiện All-Star hôm nay đã muốn kết thúc, khán giả đang lục tục đi ra, trên mặt mỗi người đều tràn đầy hưng phấn và vui sướng, chờ mong trận đấu của toàn bộ chiến đội vào ngày mai.

Từ khi bắt đầu đến bây giờ, lòng yêu thích Vinh Quang của hắn vẫn là như nhau, chưa bao giờ thay đổi.

“Không,” Diệp Tu mỉm cười, “Còn chưa tới lúc để tôi nghỉ hưu đâu.”

Ký ức mới mẻ từ trận chiến cùng Chu Trạch Khải vẫn còn ở đây, cái loại cảm giác hưng phấn, từng bước ép sát và bị ép sát trong trận chiến dễ dàng đưa hắn về thời điểm chiến đấu trên sân chuyên nghiệp, hắn vẫn còn lưu luyến nơi đó, lưu luyến những trận đấu vượt mọi chông gai, đánh đến khi cây máu của một trong hai bên cạn kiệt, cho đến một khắc khi vương miệng Vinh Quang chói mắt hiện lên.

Hắn vẫn có thể chiến đấu, vẫn có thể chiến thắng, bây giờ cách thời điểm mà hắn rời đi vẫn còn xa lắm.

Hắn sẽ trở về, trờ lại vị trí quán quân của sân khấu kia.

Vì Vinh Quang.

Tác giả Ps: Nghiêm túc nghiêm túc! A Chuyển lúc cần đương nhiên sẽ vào mode nghiêm túc!
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,156
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#47
Ầy, vẫn là cảm xúc đó, vẫn là quyết tâm đó, nhưng lần này thêm một (cơ) số những câu truyện dở khóc dỡ cười nữa. Mà quả nhiên người đẹp ắt có phúc lợi, liệu Tô Mộc Tranh và Đường Nhu có PK để giành quyền chăm sóc Diệp Tu k nhỉ? (‾◡◝)
Lúc là nam nhân thì khắp nơi hút thù hận, đổi giới 1 cái là mọi người đều muốn cưng chiều, nhân sinh của Diệp Thần thật đặc sắc a []~( ̄▽ ̄)~*
 

Bế Minh Nguyệt

Phó bản trăm người
Bình luận
32
Số lượt thích
330
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Vương Kiệt Hi - Jessy đại đại - Vạn tuế gia - Papa
#48
Ầy, vẫn là cảm xúc đó, vẫn là quyết tâm đó, nhưng lần này thêm một (cơ) số những câu truyện dở khóc dỡ cười nữa. Mà quả nhiên người đẹp ắt có phúc lợi, liệu Tô Mộc Tranh và Đường Nhu có PK để giành quyền chăm sóc Diệp Tu k nhỉ? (‾◡◝)
Lúc là nam nhân thì khắp nơi hút thù hận, đổi giới 1 cái là mọi người đều muốn cưng chiều, nhân sinh của Diệp Thần thật đặc sắc a []~( ̄▽ ̄)~*
cái này ngừ ta gọi là đặc quyền của cờ rút đấy =))))))) lâu lâu đọc lại chuyện mình vẫn high vì cái quyết tâm của lão Diệp, mặc dù lão chả thèm nhắc tới nó, tự mình cảm nhận là đủ rồi =")
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,156
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#49
cái này ngừ ta gọi là đặc quyền của cờ rút đấy =))))))) lâu lâu đọc lại chuyện mình vẫn high vì cái quyết tâm của lão Diệp, mặc dù lão chả thèm nhắc tới nó, tự mình cảm nhận là đủ rồi =")
Người ta có thể nói này nói kia về lão Diệp, nhưng riêng quyết tâm và đam mê cho esport của lão là không ai có thể phủ nhận được.
 

Hách Liên Dung

Gà con lon ton
Bình luận
3
Số lượt thích
1
#50
cái này ngừ ta gọi là đặc quyền của cờ rút đấy =))))))) lâu lâu đọc lại chuyện mình vẫn high vì cái quyết tâm của lão Diệp, mặc dù lão chả thèm nhắc tới nó, tự mình cảm nhận là đủ rồi =")
Đại ca ra chương mới đc khum :v
 
Số lượt thích: FanPD

FanPD

Khanh bản giai nhân, nại hà si tặc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
496
Số lượt thích
3,383
Location
HCMC
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ
#51
Post chủ, cầu ra chương mới!
 

Bình luận bằng Facebook