Hoàn [Phi Long Tại Thiên 2020] [Thế hệ mới] Phong Hỏa

Thưởng Nguyệt

Nghe tiếng hoa nở ngắm trăng tàn
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
81
Số lượt thích
756
Fan não tàn của
Diệp Tu đại thần, Trương Giai Lạc đại thần
#1
[Thế hệ mới] Phong Hỏa


cre on pic

Edit: Trăng
Beta: Sao
Sản phẩm thuộc project mừng sinh nhật Khưu Phi 2020 - Phi Long Tại Thiên.
Khưu đội, sinh nhật vui vẻ!

===================================================

"Xin lỗi, tôi thấy sự chỉ trích này không có ý nghĩa gì cả. Tôi cho rằng chúng tôi không hề thảm hại đến thế."

Lúc Kiều Nhất Phàm nói ra lời này, vẻ mặt hắn rất bình thản. Các tuyển thủ đời đầu của Vinh Quang lần lượt giải nghệ, thế hệ mới đã trở thành chỗ dựa của Liên minh. Phải thừa nhận rằng, so với những tuyển thủ gắn với cái tên "Thế hệ hoàng kim" chói lọi, biểu hiện của thế hệ mới không thể sánh bằng. Chưa có tuyển thủ nào thật sự bứt phá, càng chưa có ai sánh được với những tuyển thủ hàng đầu như Chu Trạch Khải hay Diệp Tu. Thậm chí có vài nhà báo cho rằng giải đấu Vinh Quang giờ đã là nỏ mạnh hết đà, trình độ không còn được như trước, có lẽ đã không còn có thể tiếp tục.

Là một trong những tuyển thủ thế hệ mới được cầm cúp quán quân sớm nhất, vào một buổi họp báo, Kiều Nhất Phàm bị một phóng viên cố tình hỏi khó: "Hiện tại có rất nhiều ý kiến cho rằng trình độ của các tuyển thủ sau này kém hơn rất nhiều so với những người đi trước, khiến giải đấu Vinh Quang đang bắt đầu chững lại, Kiều đội nghĩ thế nào?"

Nhân viên truyền thông vừa định từ chối trả lời, Kiều Nhất Phàm bỗng nhiên đứng dậy. Không chỉ trả lời như trên, còn nói thêm một câu: "Các vị nhất định phải ghi câu này lên báo".

"Yo, nhìn này nhìn này, 'Đội trưởng Hưng Hân Kiều Nhất Phàm: Tôi cho rằng chúng tôi không hề thảm hại đến thế', chậc chậc, 'Nói ra những lời này chắc chắn sẽ dễ bị nghi ngờ là trốn tránh trách nhiệm, chung quy giải đấu Vinh Quang bây giờ, tính khả quan thật sự không cao'. Anh Phàm, anh nghĩ thế nào?" Văn Lý nằm thoải mái trên ghế sô pha trong phòng nghỉ của Hưng Hân xem báo, thỉnh thoảng lại đọc lên một đoạn. Lời này của Kiều Nhất Phàm dù đúng là vì thế hệ mới mà cứng miệng, thế nhưng đương nhiên sẽ không thiếu những bình luận trái chiều. Chính phó đội trưởng Gia Thế đại diện cho thế hệ mới của thành phố H đành đến an ủi vị tráng sĩ can đảm dám nói thẳng này.

Kiều Nhất Phàm đang bận viết báo cáo, còn không ngẩng đầu một cái: "Không nghĩ gì cả, giải Thế giới sắp đến rồi, hẳn cũng sẽ sớm có danh sách tham gia thi đấu, chi bằng lúc này tranh thủ dọn dẹp mấy chuyện phiền phức rồi tập trung huấn luyện."

Khưu Phi ở một bên mở bịch bánh đậu xanh mang đến làm quà an ủi.Dù nói rằng mình để ý, nhưng thật ra bọn hắn cũng không quá quan tâm mấy lời này. Ánh hào quang của các tiền bối lớn thế nào, bọn hắn không phải không biết, trước giờ cũng chưa từng khẳng định là có thể vượt qua. Dù cho vượt qua được cũng sẽ là ở một góc độ khác.

"Chu đội năm nay giải nghệ, Dụ đội cũng thế, bọn họ nói như vậy cũng là hợp tình hợp lý." Đội trưởng Gia Thế vất vả kéo tấm băng dính bọc bánh ra, Kiều Nhất Phàm còn không nhìn hắn, thuận tay vơ lấy chiếc dao rọc giấy trên bàn ném qua. Văn Lý giữa chừng chộp lấy rồi đưa cho đội trưởng của cậu, vừa nghĩ đến đã thấy sợ: "Mẹ ơi thầy Kiều xin anh để ý cho, tay của đội trưởng bọn tôi mà bị thương là lúc quay về ông chủ lột da tôi đó."

"Dụ đội rõ ràng có thể đánh tiếp, xem ra cũng đã tới lúc Lam Vũ chuyển dời át chủ bài rồi, người kế thừa cũng đã tìm kĩ." Khưu Phi cầm dao rọc giấy cắt hai cái, mở hộp bánh đậu xanh ra nghiên cứu, "Không biết người mới sẽ thế nào."

Đội trưởng Hưng Hân dừng gõ phím, đưa mu bàn tay lên chống cằm: "Hồi trước đi đấu sân khách cũng từng thấy Dụ đội dẫn theo hai người mới, tính cách có vẻ khá giống anh ấy với Hoàng thiếu, không biết có phải là sắp ra mắt hay không. Tôi đoán Lam Vũ sẽ tiếp tục là một đội khó chơi."

Nhóm QQ tuyển thủ thế hệ mới lại nhảy thông báo liên tục, hắn thuận tay di con trỏ lướt qua, lại là 99+, cũng không thèm nhấn vào xem.

"Ha, quá đáng rồi đấy, hai người vô group xem đi." Hắn không xem còn có người khác xem, tỷ như Văn Lý.

"Gì thế?" Khưu Phi vốn đang mưu tính lấy một miếng bánh đậu xanh ra, nghe Văn Lý nói vậy thì ngừng tay quay sang nhìn. Ba người cùng nhìn vào một cái màn hình điện thoại.

Có một đường link do Lư Hãn Văn gửi vào, là một bài đăng trên Weibo, tiêu đề là "Giải đấu thể thao điện tử Vinh Quang còn có thể duy trì được bao lâu?". Tiêu đề này hiển nhiên là không mang ý tốt gì. Ngay cả người ôn hòa như Cao Anh Kiệt cũng gửi đến hai chữ "Ha ha" đầy ý vị.

Kiều Nhất Phàm nhíu mày.

Đoạn thứ nhất kể lể tình trạng của Liên minh mấy năm gần đây: giải Thế giới lần thứ hai dừng chân ở vòng tứ kết, lần thứ ba tại bán kết; các tuyển thủ trụ cột chiến đội ra mắt từ mùa giải thứ năm trở về trước không còn thi đấu thì tỉ lệ người xem giảm rõ rệt; trình độ của các tuyển thủ chỉ ở mức bình thường; số người tham gia trại huấn luyện của các chiến đội ngày càng giảm,... Đoạn tiếp theo lại tâng bốc thời kì đỉnh cao của Liên minh, biểu đạt thái độ sùng bái, bội phục đối với các tuyển thủ đời đầu, sau đó thì tiếp tục chém gió.

"Các giải đấu trước đây cũng không phải chưa từng có người mới tham dự, thế nhưng sau khi các tuyển thủ lâu năm giải nghệ liền xuất hiện tình trạng này, việc này nói lên điều gì? Đều không đủ thực lực ư? Đúng hơn là không có năng lực lãnh đạo." "Lấy ví dụ ở Vi Thảo, sau khi Vương Kiệt Hi giải nghệ, Vi Thảo đã có bao nhiêu trận đấu nào khiến người xem phải sục sôi nhiệt huyết? Lần này lại chỉ có thể đi đến bán kết, không biết khi nào mới vào được chung kết!" "Hư Không vốn cũng không phải là đội mạnh nhất, dù đội trưởng Cái Tài Tiệp lúc kế nhiệm đã phát lời thề, nhưng cuối cùng cũng chỉ đảm bảo được một vé vào vòng chung kết." "Lam Vũ từ khi Hoàng Thiếu Thiên giải nghệ cũng chỉ có thể nhờ cậy vào kinh nghiệm của Dụ Văn Châu để dẫn dắt một đám trẻ con vắt mũi chưa sạch không có kinh nghiệm." "Hàn Văn Thanh, Trương Giai Lạc rồi Trương Tân Kiệt từng người từng người giải nghệ, đối với tôi bây giờ Bá Đồ cũng chỉ là một chiến đội có trình độ ở mức tầm thường."

Đoạn sau cùng còn đanh thép chốt lại.

"Bây giờ cứ toàn tự cho mình là minh tinh, được một đám fan bỏ tiền nâng đỡ, không biết có chịu chơi thể thao điện tử cho tốt không, hay chỉ biết quan tâm tới tiền! Xuất đạo thế này quả đúng là xuất đạo!"
(Chú thích: "xuất đạo" vừa có nghĩa là ra mắt, vừa có nghĩa là đi chệch đường ray)

"Tôi rất sẵn lòng ném cho hắn một cái Ngân Quang Lạc Nhẫn." Lư Hãn Văn âm trầm bình luận. Ở Lam Vũ từ khi Hoàng Thiếu Thiên giải nghệ, hắn vừa phải làm tay đấm, vừa phải phân bổ sức lực trợ giúp Sách Khắc Tát Nhĩ, fan Kiếm Thánh đều chú ý đến hắn, áp lực thực sự rất lớn.

"Tặng kèm Bùa Sấm Sét." Cái Tài Tiệp cũng lạnh nhạt nói. Kỳ thực biểu hiện của hắn cũng không kém, kỉ lục thắng liên tiếp cũng là cao nhất trong thế hệ mới. Chỉ là đặc thù nghề nghiệp của Hư Không có giới hạn, Song Quỷ lại cùng lúc giải nghệ, thách thức sắp tới phải đối mặt rất lớn.

"Tôi sẵn sàng bàn luận một cách trung lập với hắn về tình trạng hiện tại của Bá Đồ, cùng với vấn đề liệu có phải Bá Đồ thành công là vì có ông chủ nâng đỡ hay không." Tống Kỳ Anh nói một cách bình thản. Bá Đồ vốn đều là lão tướng, đến lúc cũng cùng nhau rời đi hết. Đấu pháp của Tống Kỳ Anh với Hàn Văn Thanh không quá giống nhau, đương nhiên sẽ bị fan Quyền Hoàng chỉ trích, nghe nói trên Weibo hằng ngày còn có anti diss Tống tiên sinh làm hỏng tên tuổi Đại Mạc Cô Yên.

"Không ngờ quý ngài Cao thật sự là phái hành động." Quách Thiếu đột nhiên nói một câu, dẫn đến một loạt dấu chấm hỏi, cậu lập tức chia sẻ bài đăng trên Weibo của Cao Anh Kiệt.

@ Cao Anh Kiệt - V:

Vi Thảo vào trận chung kết, sẽ là mùa giải sau. Vi Thảo đạt được quán quân, cũng sẽ là mùa giải sau, chính là mùa giải thứ mười sáu.

//@ Phan Hạ Kiện: Ta phát một bài Weibo dài "Giải đấu thể thao điện tử Vinh Quang còn có thể duy trì được bao lâu?"

"Anh Kiệt làm thế này là tự đẩy mình lên nơi đầu sóng ngọn gió." Kiều Nhất Phàm lo lắng lướt Weibo. Quả nhiên, vẫn có vài bình luận nói rằng "Lần nào cũng là mùa giải sau, không biết còn bao nhiêu mùa giải cho cậu hứa hẹn nữa đây". Đương nhiên vẫn có những bình luận cổ vũ như "Anh Kiệt cố lên!" "Oa Cao đội soái quá!". Đây không phải điều bọn hắn quan tâm.

Khưu Phi nhún vai: "Hết cách rồi, đành tiếp tục cố gắng thôi."

"Chỉ trách chúng ta không đủ tâm bẩn." Kiều Nhất Phàm vừa nói vừa đánh chữ, "Tâm bẩn của các tiền bối là từ game online mà ra, chúng ta không sánh được."

@ Kiều Nhất Phàm - V: Anh có thể nghi ngờ năng lực của chúng tôi, nhưng nếu anh nghi ngờ thái độ của chúng tôi, chúng tôi không thể nhịn.

//@ Cao Anh Kiệt - V:

Vi Thảo vào trận chung kết, sẽ là mùa giải sau. Vi Thảo đạt được quán quân, cũng sẽ là mùa giải sau, chính là mùa giải thứ mười sáu.

//@ Phan Hạ Kiện: Ta phát một bài Weibo dài "Giải đấu thể thao điện tử Vinh Quang còn có thể duy trì được bao lâu?"

"Nói đúng lắm." Đội trưởng Hư Không nói đầy ẩn ý/xa xăm.

Bọn hắn cũng rất muốn giải thích, muốn cho mọi người thấy cả rương sổ tay chi chít ghi chú chiến thuật, thấy cả ngăn tủ chứa ổ cứng máy tính di động ngập tràn replay các trận đấu; muốn nói với họ mình thường thức đến tận ba giờ sáng để lập kế hoạch huấn luyện; muốn cho bọn họ thấy kí túc xá chiến đội một ngày trước Tết Nguyên đán mới không còn người. Vậy nhưng lời giải thích của bọn hắn sẽ không có những lời này. Bọn hắn thậm chí sẽ không nói mình rất khổ cực, sẽ chỉ nói rằng mình rất nghiêm túc.

Thái độ của mình bị nghi ngờ, bọn hắn không thể nhẫn nhịn.

@ Khưu Phi - V: Chúng tôi là tuyển thủ chuyên nghiệp, mục tiêu chỉ có quán quân.

//@ Kiều Nhất Phàm - V: Anh có thể nghi ngờ năng lực của chúng tôi, nhưng nếu anh nghi ngờ thái độ của chúng tôi, chúng tôi không thể nhịn.

//@ Cao Anh Kiệt - V:

Vi Thảo vào trận chung kết, sẽ là mùa giải sau. Vi Thảo đạt được quán quân, cũng sẽ là mùa giải sau, chính là mùa giải thứ mười sáu.

//@ Phan Hạ Kiện: Ta phát một bài Weibo dài "Giải đấu thể thao điện tử Vinh Quang còn có thể duy trì được bao lâu?"

Làm tuyển thủ chuyên nghiệp, nên sẽ không biện giải trước những suy đoán cùng đánh giá của truyền thông, nhưng quyết tâm và mục tiêu của bọn họ sẽ luôn không thay đổi.

Bình luận chê cười cũng có, fan lên tiếng đáp trả và ủng hộ cũng có. Lúc như thế này bọn hắn sẽ cảm thấy rất giải trí, nhưng cũng sẽ không thay đổi được xu thế này.

Đây cũng chỉ là khó khăn nhỏ, dần dần cũng sẽ đi vào quá khứ. Thế hệ mới đã chịu không ít oan ức, thêm một chút cũng chẳng sao.

Danh sách tham gia giải Thế giới cũng đã được đưa ra.

"Đến lúc rửa nhục rồi các đồng chí!" Đới Nghiên Kỳ vung tay hô.

"Gì mà rửa nhục, là chứng minh bản thân thôi." Thư Khả Di cười, "Cái sai nằm ở thời điểm."

"Tôi muốn đăng ký." "Đúng lúc ghê, tôi cũng muốn." "Chúng ta còn một canh giờ, Kỳ Anh lên máy bay đi, đến thành phố B cẩn thận chút."

Tất cả bây giờ mới bắt đầu. Thành tích thế nào, vận khí thế nào, hút fan ra sao, tất thảy đều không ngăn cản được sự vận động của thế giới, càng không thể ngăn được những con người chấp nhận trải qua khó khăn để tiến về phía trước. Nói cho cùng, đâu ai bảo rằng trên con đường Vinh Quang này chỉ có vinh quang.

Bọn họ mang theo những lời đồn đãi mà cất bước, bỏ lại sau lưng là gió lửa mịt mù.

-END-
 

Bình luận bằng Facebook