[Project] Sinh nhật Kiều Nhất Phàm 2020 - Nhất Phàm Tế Thương Hải

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
650
Số lượt thích
4,117
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#1
Project Nhất Phàm Tế Thương Hải


04.10.2020 – 07.10.2020


Mừng sinh nhật Kiều Nhất Phàm 07.10.2020

Thiên Sứ nhỏ, sinh nhật vui vẻ!


Cre art:

-----

PROFILE

Tên: Kiều Nhất Phàm

Chiến đội: Hưng Hân

Giới tính: Nam

Sinh nhật: 07.10.2006

Chòm sao: Thiên Bình

Nhóm máu: B

Chiều cao: 174cm

ID: Một Tấc Tro

Nghề nghiệp: Quỷ Kiếm Sĩ

Ra mắt: Mùa giải thứ 8

-----
Đã là cánh buồm thì phải đón gió vượt trùng khơi, dẫu rằng biển lớn đầy bão táp phong ba.

Nếu hình dung những chặng đường Kiều Nhất Phàm đã đi qua như một cánh buồm vượt đại dương thì có lẽ quãng đường mới ra khơi được coi là một khoảng biển êm đềm với gió nhẹ đẩy buồm trôi khi thành công vào được trại huấn luyện Vi Thảo và đã được ra mắt làm tuyển thủ chính thức của chiến đội.

Tới một ngày, cánh buồn ấy trôi vào vùng nước dữ, trước một hải trình bấp bênh dường như phóng tầm mắt ra mà chỉ trông được gió rền sóng cuộn. Dẫu đôi khi cánh buồm ấy đã do dự, chênh chao nhưng tới cuối cùng vẫn giữ nguyên sơ tâm vươn mình ra đại dương bao la bất tận.

Tìm được phương hướng mới cho mình giữa biển trời bao la, cánh buồm ấy tiếp tục cưỡi lên những cơn sóng mà lao về phía trước - đại dương Vinh Quang.

Một chuyến hải trình, quan trọng nhất là phương hướng và thuận lợi. Kiều Nhất Phàm đã tìm được phương hướng, đích đến cuối cùng của mình là Vinh Quang và vẫn luôn kiên định với mục tiêu ấy. Vậy xin gửi tới cậu thiếu niên mà chúng tôi yêu lời chúc sinh nhật và chúc cậu thuận buồm xuôi gió.

Nguyện cậu nhất phàm phong thuận vượt trùng khơi!

-----​

Project Nhất Phàm Tế Thương Hải - Mừng sinh nhật Kiều Nhất Phàm năm 2020 diễn ra trong 4 ngày từ 4.10 đến 7.10 với nhiều nội dung cảm nhận, phân tích về nhân vật hay những góc nhìn khác, những suy nghĩ về cuộc sống thường ngày cũng như tương lai Kiều Nhất Phàm qua lăng kính của những tác giả trong cộng đồng fan yêu mến Kiều Nhất Phàm.

Ngoài ra trong khuôn khổ project, các fanfic có yếu tố tình cảm giữa Kiều Nhất Phàm và các nhân vật cũng được đăng tải nhằm phục vụ sở thích đa dạng của mọi người.

-----​
 
Last edited:

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
650
Số lượt thích
4,117
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#2
Lịch đăng Project Nhất Phàm Tế Thương Hải 2020


Cre art: 如戲

-----
Ngày 4.10:

Ngày 5.10:

Ngày 6.10:

Ngày 7.10:

-----
Các sản phẩm tham gia project sẽ được đăng tải với tag [Kiều Nhất Phàm 2020]
Gửi lời chúc mừng và bày tỏ cảm nghĩ của bạn về Kiều Nhất Phàm qua Form:
Bạn có cảm nhận gì về Kiều Nhất Phàm?
 
Last edited:

Tương Du

An tĩnh đích tiểu nhi đồng ✿Σ( ̄。 ̄ノ)ノ
Thần Lĩnh
Bình luận
292
Số lượt thích
1,367
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Gia Thế
#3
Tiểu Kiều! Hôm nay là ngày mừng đầu tiên! Sinh nhật vui vẻ!! Một ngày an lành!!! Σ( ̄。 ̄ノ)ノ

Tiểu Kiều, giữ vững sơ tâm, thận trọng mà tiến.

Một buồm đón gió vượt trùng, cầu cho cậu đường dài xuôi thuận.

Khó khăn thử thách gì đó đã qua rồi, đừng vì ám ảnh mà tự ti nữa.

Kiều Nhất Phàm! Cố lên! (づ ̄ ³ ̄)づ~♡

Không ngờ có ngày một câu khoe hàng làm sinh nhật như khoe quà tặng bạn của tui lại kéo buồm một pj bé bông con thỏ! *bay lên trời~~~* Vậy nên các bạn iu cũng nên khoe hàng khoe idol khoe tình yêu ngọt ngào của mình nha w✪,, Ship một trái tym tym <3 to bự chảng đến nmnguyet - hót sì có tâm + fan bự, chị Thỏ Thỏ đáng iu hết phần thiên hạ, Tiểu Núi Núi - người đã dâng nơ cho 3000 fic say sóng lòng người, Thin Thin chơi đồ hiệu, Ché Ché đi bán thân, chị Kata núp lùm góp BGM, … Tui iu fan Tiểu Kiều thiệt nhiều lắm nha <3 <3 <3
Tặng thêm chị Hoa hai cây bông vì đã khơi lên pj này *ôm ôm* Hết biết nói gì nữa luôn Orz Chỉ biết nói iu chị và lặp lại thật nhiều nhiều nhiều lần *chơm chơm*

Thầm gửi đến thần bí nhân sĩ từng ủng hộ tui một cái ôm ôm thiệt chặt <3 Cảm ơn cậu <3 <3 <3 Yêu cậu nhiều lắm <3 <3 <3 Mong cậu tìm kiếm được vinh quang của mình và, mỗi ngày, đều thật vui vẻ nhaaa ~
 
Last edited:

Cú mèo

Bộ trưởng bán chổi, 4k một cặp
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
224
Số lượt thích
2,258
Location
Thảo Nguyên Xanh Bao La
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Màu xanh lá và những thứ đáng yêu cute phô mai que
#4
Tiểu Kiều sinh nhật vui vẻ <3 <3 <3

Chúc Tiểu Kiều nhiều điều may mắn, sẽ luôn nhận được tình yêu thương của tất cả mọi người. Chúc em sớm vượt qua rào cản của bản thân, kiên cường mạnh mẽ bước lên đỉnh Vinh Quang, sánh vai với các đại thần.

Cánh buồm nhỏ bất khuất hiên ngang đối đầu phong ba bão táp, vượt muôn trùng khơi để thành công chạm tới đích đến mà em hằng mong ước.

Kiều Nhất Phàm, Nhất Phàm Tế Thương Hải!
 

Hóng chuyện 24/7

Hóng ai mà đôi mắt không đều (☆_@)
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
342
Số lượt thích
2,094
Location
Bắc Kinh
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Phương Minh Hoa, Trịnh Hiên, Lý Diệc Huy
#5
Kiều Kiều sinh nhật vui vẻ!

Kiều Kiều tuổi 14 thật đẹp đẽ nhé! Chúc lương tâm Hưng Hân tuổi mới bứt phá hơn, vượt qua cả những vị đại thần huyền thoại kia nữa!

Nhất Phàm cố lên! Tiểu Kiều cố lên!

Kiều Nhất Phàm, Nhất Phàm Tế Thương Hải!

7.10.2020
 

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
650
Số lượt thích
4,117
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#6
Tổng hợp tài liệu và cảm nhận về Kiều Nhất Phàm

Part 1: Ánh dương bất tận

Tác giả: 一寸宽的过

Tập hợp bởi: 荔枝

Nguồn bài viết: 雜貨小鋪 【全職/相關】喬一帆相關整理

Convert bởi: Đồng Tước

Nguồn bài convert: Đang dịch - Kiều Nhất Phàm - Tài liệu: Ánh dương bất tận

Tên gốc: Người tôi thích là thiên sứ nhỏ giữa những người bình thường

Bản biên tập được đăng tải với tên do người làm convert đặt.

Edit: Nguyệt

Beta: Amelys

-

Đây không phải là truyện mà là tài liệu kết hợp với phân tích và cảm nhận.

-

“Vì sao bạn lại thích Kiều Nhất Phàm?”

Lần đầu tiên đọc Toàn Chức, tôi thích nhất là những kỹ xảo hoa lệ trong chương 1695.

“Gì đây?” Đệ nhất Trận Quỷ Lý Hiên thốt lên, là một người cực kỳ quen thuộc với Trận Quỷ, anh ngay lập tức cảm nhận được cách thức di chuyển của Một Tấc Tro rất lạ lùng, tuy rằng điều đó chỉ vỏn vẹn trong một động tác mà thôi.

Tuyển thủ chuyên nghiệp thân kinh bách chiến khác cũng có cảm nhận tương tự anh, chỉ là trong khoảnh khắc thì hơi khó để diễn tả rõ ràng thôi, nhưng sau một bước này, Một Tấc Tro đã bước dài thêm một bước nữa.

“Chạy Chéo Chân.” Có người bật ra cụm từ này. Ngay khi cái tên được nêu lên, mọi người giật mình, lập tức hiểu được rằng cảm giác quen mắt này đến từ đâu.

...

Một Quỷ kiếm sĩ, hơn nữa lại là Trận Quỷ, không chỉ nghiên cứu kỹ về Chạy Chéo Chân của Thích khách mà còn sử dụng thuần thục tới vậy để làm gì?

Rất nhiều người đều cảm thấy thật khó hiểu, nhưng với số ít có ấn tượng về nền tảng của Kiều Nhất Phàm, đặc biệt là các tuyển thủ Vi Thảo thì đều không hề cảm thấy kỳ lạ. Bởi vì họ biết rằng Thích khách mới là chức nghiệp đầu tiên mà đội trưởng giao cho Kiều Nhất Phàm khi cậu vừa được một ghế trong đội chủ lực, đó chính là chức nghiệp cậu đã gian khổ rèn luyện nửa năm trong giới chuyên nghiệp.

Mà hiện giờ, cậu chuyển hình sang Trận Quỷ nhưng những kỹ xảo đã luyện thành trong khoảng thời gian đảm nhiệm Thích khách không hề bị cậu dễ dàng xếp xó. Đó cũng là những thứ cậu đã vất vả cố gắng để đạt được, tuy rằng không quá phù hợp với chức nghiệp bây giờ cậu dùng nhưng cậu vẫn cảm thấy giữ chúng lại không có gì là xấu cả, bởi ngay bên cạnh cậu có một tấm gương sáng về điều đó, người tinh thông kỹ xảo của mọi chức nghiệp. Đã rất nhiều lần Kiều Nhất Phàm được chứng kiến anh sử dụng kỹ xảo của nhiều chức nghiệp khác nhau một cách linh hoạt, biến chuyển thế cục vô cùng thần kỳ.

Bản thân cậu không tài hoa đến mức tinh thông toàn bộ các chức nghiệp, nhưng với những thứ mà cậu đã rèn luyện, Kiều Nhất Phàm tin rằng đó sẽ là món vũ khí của cậu, vào một ngày nào đó, trong khoảnh khắc nào đó ắt sẽ phát huy tác dụng. Chỉ cần một khoảnh khắc đó thôi thì tất cả những gì cậu đã khổ luyện đều đáng giá.

Khoảnh khắc ấy giờ đã tới rồi.

Chạy Chéo Chân!

Từ khóa: Nghiêm túc, tự giác, giữ vững bổn phận, bùng nổ đáng giá.


Đọc lại lần thứ hai, tôi rất thích đoạn này:

Kiều Nhất Phàm không biết phải diễn tả điều này ra sao, chỉ là cậu bất chợt nhớ tới những lời từng được nghe hồi cậu vừa được đề bạt vào đội ngũ của Vi Thảo, vừa nhận tài khoản Thích khách mà đội trưởng Vương Kiệt Hi giao cho.

Lúc đó anh đã nói với cậu rằng “Thích khách là một kẻ ám sát, một kẻ ám sát thoạt trông bình thường tột độ mới là kẻ ám sát đáng sợ nhất, dễ dàng khiến người ta vô tình lơ là cảnh giác. Một vẻ ngoài bình thường chẳng đáng chú ý chính là thiên phú khó có được của kẻ ám sát.”

...

Kiều Nhất Phàm nhớ tới những lời Vương Kiệt Hi từng nói, xem ra Ngô Khải chính là người sở hữu thiên phú mà tiền bối đã đề cập tới. Bởi vì cậu dám khẳng định rằng cậu thật sự không hề xem nhẹ Ngô Khải, cậu thật sự có chú ý tới Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc, nhưng mà... Cậu không hề cảm nhận được uy hiếp đến từ Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc, đồng nghĩa với việc uy hiếp mà Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc tạo ra không hề được cậu coi trọng hoàn toàn, cậu cảm thấy vẫn nên ưu tiên xử lý nguy cơ đến từ những tuyển thủ khác trong Luân Hồi trước.

Trước đây Vi Thảo đã hy vọng cậu có thể trở thành tuyển thủ Thích khách như vậy sao?

Kiều Nhất Phàm không tìm được đáp án cho câu hỏi này nhưng cũng không ôm quá nhiều tâm trạng về chuyện đó. Hiện giờ cậu đã hoàn toàn chuyển hình thành Trận Quỷ, hơn nữa còn cực kỳ thuận buồm xuôi gió với chức nghiệp này. Đối với cậu, Thích khách là thứ đã trôi về dĩ vãng, cậu không vứt bỏ những gì đã học được từ nó nhưng cũng có nghĩa là cậu sẽ quay trở lại. (Chương 1704 – 1705)

Từ khóa: Kính trọng, biểu hiện tích cực, nâng cao năng lực.


Lần thứ ba đọc lại, tôi cực kỳ chú ý tới đoạn dưới đây:

“Nhất Phàm, đã lâu không gặp!” Chu Diệp Bách vừa điều khiển Sử Quân Tử đi tới, vừa gửi câu chào hỏi tới Kiều Nhất Phàm trong kênh chat chung. Cậu ta đang nghĩ thầm trong bụng xem nên dùng thủ đoạn nào để cho Kiều Nhất Phàm lĩnh giáo sự lợi hại của Trận Quỷ.

“Chào tiền bối, đã lâu không gặp.” Kiều Nhất Phàm trả lời. Trong chiến đội Vi Thảo, trừ Cao Anh Kiệt thì ai cũng là tiền bối của cậu.

“Giờ chuyển sang chơi Trận Quỷ rồi nhỉ, cũng khá đấy!” Chu Diệp Bách nói.

“Cám ơn tiền bối khích lệ.” Kiều Nhất Phàm nói.

“Có chỗ nào không hiểu rõ, cần anh làm mẫu cho cậu ngay trong trận luôn không?” Khẩu khí của Chu Diệp Bách chẳng có chút khiêm tốn nào cả.

“Ừm... Em ở sau lưng anh.”Kiều Nhất Phàm nói.

Sau lưng?!

Khoảnh khắc Chu Diệp Bách nhìn thấy dòng chat này thì hoảng hồn, vội vã cho Sử Quân Tử xoay người lại.

Nhưng tiếc thay, Kiều Nhất Phàm đánh trận với thái độ hoàn toàn nghiêm túc chứ chẳng hề nói lời đùa giỡn. Di chuyển chiến thuật vòng ra sau lưng, lúc gửi câu chat kia đi thì đao của Một Tấc Tro đã chém tới. (Chương 1188 – 1189)

Từ khóa: Thực lực, phong độ của một đại tướng, tinh ranh.


“Vì sao bạn lại thích Kiều Nhất Phàm?”

Ba đoạn trên chính là ba đáp án.

Đoạn đầu tiên đại diện cho ấn tượng đầu tiên của tôi đối với tiểu Kiều về sự nghiêm túc, tự giác, có trách nhiệm và đáng tin cậy của cậu ấy. Đây cũng là ấn tượng phổ biến trong lòng mọi người nhỉ, những đặc tính đó rất dễ khiến mọi người yêu thích. Chạy Chéo Chân trong hương kia thật sự cực kỳ đẹp mắt, rõ ràng đã chuyển nghề rồi nhưng vẫn không vứt bỏ kỹ xảo ban đâu, còn có thể đem ra vận dụng vào thời khắc nguy hiểm, có thể thấy rõ kiến thức cơ bản của cậu ấy vững chắc đến thế nào, hơn hết lại có thể dùng nhuần nhuyễn tạo thành một pha highlight nữa chứ.

Nếu muốn đưa thêm ví dụ thì vẫn còn rất nhiều, chẳng hạn như khi Vương Kiệt Hi yêu cầu thành viên trong đội dự bị đi săn Boss Diệp Tu, Kiều Nhất Phàm là người duy nhất lưu lại re-play; hay lúc Hưng Hân thiếu thốn điều kiện huấn luyện, tinh thần tự giác của Kiều Nhất Phàm luôn đạt max; hoặc là việc Diệp Tu và Ngụy Sâm đều đánh giá rằng cậu là một người nỗ lực dùng sự chăm chỉ của mình để bù lại thiên phú...

Vậy nên mới nói khi một bạn nam nghiêm túc làm việc là ngầu nhất mà.


Đoạn thứ hai lại là một góc nhìn khác, thực sự đắp nặn kỹ càng thêm về thái độ nghiêm túc ấy.

Bất kỳ lúc nào cậu ấy cũng luôn coi trọng việc nâng cao năng lực bản thân chính là một cách để làm rõ hơn về thái độ nghiêm túc của cậu. Một Tấc Tro bị Thích khách Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc kết liễu trên sân đấu, cậu đã nhận ra vì sao cậu lại không chú ý tới người kia. Sau đó cậu nhớ tới lời đội trưởng cũ Vương Kiệt Hi từng nói.

Vốn dĩ cậu đã chuyển sang đánh Trận Quỷ, hồi ở Vi Thảo Vương Kiệt Hi cũng không xem trọng cậu, nhưng cậu không hề oán hận một chút nào, vẫn tiếp thu sự chỉ dạy, ghi nhớ kỹ những lời này.

Trước hết là đặt sự kính trọng tiền bối lên trên, có thể thấu hiểu cho người khác, hơn nữa cậu không giữ trong mình sự oán hận mà phần nhiều là cảm kích vì được tiền bối coi trọng bồi dưỡng, cảm kích sự yêu mến đến từ fans.

Kế đến là vững tâm lý, ‘Ổn định’ là đánh giá mà hai người Diệp – Ngụy đưa ra, Kiều Nhất Phàm đối diện với sự thất bại một cách bình thản hơn so với nhiều người khác (sau khi đã tiến sâu vào giới chuyên nghiệp). Bởi vì chỉ khi giữ vững tâm lý bình ổn thì mới có thể tiến bộ nhanh chóng. Trong đó bao gồm nhận thức chính xác bản thân —— vậy nên không hề có sự oán thán khi không thể tiếp tục ở lại Vi Thảo mà chấp nhận tới Hưng Hân rèn giũa bản thân, sau đó không ngừng vươn lên. Đối xử chính xác với Vinh Quang, tôn trọng ý nghĩa bên trong quán quân, lấy nó làm mục tiêu phấn đấu, khi đối đầu với bạn tốt Cao Anh Kiệt trên sàn đấu lại càng thể hiện rõ lập trường kiên định đứng trước phần vinh dự, sơ tâm không hề thay đổi.


Đoạn thứ ba không phải đưa vào để bán moe đâu! Cho dù có bán moe cũng là tiểu Kiều tới bán moe!

Sở dĩ trong những từ khóa có từ ‘thực lực’ là bởi tôi muốn đề cao sự tiến bộ của cậu ấy một chút ~ Kể từ đây, Kiều Nhất Phàm đã bắt đầu biểu hiện ra phong độ của một đại tướng ở một mức nhất định. Cậu ấy đã tự tin hơn nhiều so với ngày trước.

Khi tôi tiếp tục đọc lại một lần nữa:

Nhưng tiếc thay, Kiều Nhất Phàm đánh trận với thái độ hoàn toàn nghiêm túc chứ chẳng hề nói lời đùa giỡn. Di chuyển chiến thuật vòng ra sau lưng, lúc gửi câu chat kia đi thì đao của Một Tấc Tro đã chém tới. (Chương 1189)

Tuy rằng có vẻ ban đầu cậu đùa giỡn cùng với Chu Diệp Bách nhưng tới khi thật sự ra tay thì không hề nhân nhượng chút nào. Mà câu đùa kia càng thể hiện sự thoải mái của cậu ấy, ừm... Còn có chút tinh ranh nữa.

Nhưng chẳng phải điều này cực kỳ bình thường sao, chúng ta cứ tạm thời đặt tên cho nó là ‘Tâm tính của cậu trai trẻ’ đi.

Trong số các đội viên Hưng Hân, biểu hiện của Kiều Nhất Phàm xem như tương đối thuần thục. Trạng thái ổn định, có khả năng bình tĩnh hỗ trợ. Nếu như cậu ở Vi Thảo là một đối tượng không có tiếng nói gì thì khi về Hưng Hân, cậu là mắt xích lặng lẽ đem tới giá trị hữu ích cho cả đội ngũ.

Lại trích dẫn một phần trong tác phẩm vào đây:

Quá trình di chuyển giữa các địa hình và vận dụng quỷ trận này của Kiều Nhất Phàm đương nhiên rất đáng khen ngợi, nhưng điều mọi người đánh giá cao hơn cả là ý thức đoàn đội rõ ràng của cậu. Cậu không hề hấp tấp vội vàng, từ đầu tới cuối cậu luôn nhớ rõ ý nghĩa tồn tại của cậu trong kết cấu đội ngũ này. Cậu tính toán trọn vẹn các điểm mấu chốt chính là để trở về đảm đương nhiệm vụ hậu thuẫn phụ trợ cả đội.

Với một người trẻ tuổi, điều này thật sự rất hiếm hoi. (Chương 1703)

Đoạn này cũng là minh chứng cho nhận xét ‘vững tâm lý’ đưa ra phía trên. Nhưng dù sao tiểu Kiều cũng chưa nhiều tuổi, nếu cậu ấy chỉ như thế này thôi chẳng phải sẽ mang tới cảm giác áp lực và thiếu thú vị sao?

Chu Diệp Bách là đồng đội cũ, là tiền bối, thái độ đối với cậu hồi trước cũng chẳng tốt lắm. Trả thù là chuyện không nên, hơn nữa trận đấu cần sự nghiêm túc, nhưng đùa giỡn một chút thì vẫn có thể, phải không nào?

“Em ở sau lưng anh.”Không phải đang ẩn ý cười nhạo Chu Diệp Bách còn kém cỏi nên phán đoán sai lầm khi trước mặt cậu ta đã chẳng còn bóng dáng đối thủ nữa sao?

Tuy chỉ là một chút trêu chọc thôi nhưng chính cái ‘chút’ này mới càng khiến cho người đọc cảm thấy đáng yêu hơn.

Lại nói một chút về duyên nợ với máy nước uống, hội fans mấy người có khác gì anti không.

Bỏ qua khoảng thời gian ở Vi Thảo, rót nước cho Thường Tiên và Tiêu Thời Khâm là để giảm bớt bầu không khí xấu hổ, để ý đến cảm giác của người khác;

Đưa nước cho Mạc Phàm là sự cổ vũ sau trận đấu, quan tâm tới đồng đội.

Quả thực là vừa dịu dàng vừa chu đáo quá đi mà! Tôi đây kiêu ngạo vì là fan của Kiều Nhất Phàm đó!

Siêu cấp đáng yêu *moaz moaz*:

Kết quả, ở góc phòng phía xa, Kiều Nhất Phàm rụt rè giơ tay lên nói: “Em có thu lại.”

“Ồ? Xem nào.” Vương Kiệt Hi bước nhanh sang chỗ máy tính Kiều Nhất Phàm ngồi, Kiều Nhất Phàm cuống quý đứng dậy nhường chỗ. (Chương 133)

“Thôi đi ông, tới như vậy rồi vẫn còn muốn gạt con người ta tiếp hả? Nhất Phàm, em đừng nghe ổng nói xàm, ổng chả quen biết gì với đội trưởng nhà em đâu, ngay cả việc cổng chính của Vi Thảo bây giờ ở hướng Nam ổng còn không biết cơ.” Diệp Tu nói.

“Móa, ai bảo anh không biết, mấy hôm trước anh còn vừa ăn cơm với đội trưởng nhà cậu đó.” Ngụy Sâm nói.

“Cổng chính Vi Thảo bọn em có bao giờ nằm ở hướng Nam đâu!” Kiều Nhất Phàm yếu ớt chen vào. (Chương 514)



Part 2: [Zhihu-Ask] Bạn có cảm nhận gì về nhân vật Kiều Nhất Phàm?
(Tổng hợp những câu trả lời của fan Trung Quốc về Kiều Nhất Phàm tại Topic Zhihu-Ask)

Chủ Ask: Trong thế hệ hậu bối, tôi thương nhất là Nhất Phàm và Khưu Phi.

Giang Lưu:
79 likes
Thật sự cực kỳ thích cậu ấy.

Thiết lập nhân vật kiểu như Nhất Phàm đặt trong những câu chuyện bình thường đại khái đều là thiết lập về nhân vật chính kiểu vươn lên khỏi tình cảnh không nổi bật. Trong Toàn Chức, cậu ấy cũng có thể coi như một nhân vật quan trọng, Hồ Điệp Lam có viết vài chương chỉ để nói về riêng mình cậu. Chỉ một vài chương miêu tả đơn giản đó thôi nhưng đã khiến tôi cảm thấy bùi ngùi cho cậu ấy.

Tôi cảm thấy cậu ấy tốt vô cùng, hiền hòa lương thiện, nỗ lực tiến về phía trước. Khi còn ở Vi Thảo thì lặng lẽ cố gắng một mình, tôi không biết cậu ấy đã phải chịu bao nhiêu ánh nhìn lạnh nhạt, khinh khi, nhưng cậu ấy đã quen với tất cả những điều đó rồi.

Vì sao cậu ấy có thể thành công? Không riêng bởi sự bồi dưỡng của Diệp Tu mà một điều rất quan trọng nữa đó chính là không kiên quyết không từ bỏ. Rời khỏi Vi Thảo, nếu cậu ấy nghĩ đến chuyện từ bỏ thì chắc hẳn vẫn có thể rời khỏi giới tuyển thủ, quay trở về học tập bình thường, nhưng cậu ấy đã không làm vậy. Về sau cậu ấy dần dần trưởng thành và trở nên tự tin hơn, không ngừng chiến đấu trên con đường đang đi, tôi cứ đọc đi đọc lại những trận đấu của cậu ấy mãi mà không chán.

Vương Kiệt Hi nói Kiều Nhất Phàm đã học được cách lội ngược dòng ở Liên Minh này, nói rằng một người từng không được coi trọng hiện giờ đã trưởng thành đến vậy; Cao Anh Kiệt nói đã tới lúc cậu ấy đuổi theo bước chân của Kiều Nhất Phàm; trên khán đài xem trận chung kết, các tiền bối không hề tiếc những lời khen dành cho cậu ấy.

Nhìn cậu ấy trưởng thành tôi cứ có cảm giác như đang nhìn đứa con của mình lớn lên vậy. Lúc thấy được sự công nhận của mọi người đối với cậu ấy, tôi luôn không cầm lòng được mà bật khóc.

Tôi vẫn thường lấy những gì Nhất Phàm đã trải qua làm tư liệu sống cho mình. Tôi tin chắc rằng trong tương lai nhất định cậu ấy sẽ còn đi được xa hơn nữa. Người như cậu ấy sao có thể bị phủ bụi kia chứ.


Awang Yêu Lãng
45 likes
Lần đầu tiên viết cảm nhận thế này, nếu có điểm nào chưa tốt, mong mọi người có thể chỉ ra chỗ sai giúp tôi, cảm ơn nhiều nha~

Trong tiểu thuyết Toàn Chức, mức độ yêu thích của tôi dành cho Kiều Nhất Phàm chỉ xếp sau Diệp Tu. Kiều Nhất Phàm có sự lễ phép, giàu tình cảm, hiểu rõ bản thân, nỗ lực, kiên định, qua thật giống như Thiên sứ nhỏ trong Liên Minh chuyên nghiệp Vinh Quang!

Cho dù là đánh phó bản cùng Diệp Tu hay trong cuộc sống sinh hoạt thường ngày, Kiều Nhất Phàm luôn là một cậu bé vô cùng lễ phép:

Đánh phó bản với Diệp Tu gặp được Hoàng Thiếu Thiên (lúc này Kiều Nhất Phàm đoán đối phương là Hoàng Thiếu Thiên dựa theo trình điều khiển nhân vật):

Kiều Nhất Phàm mới chính thức tiếp xúc với Trận Quỷ được vài ngày, không thể nào nhanh chóng trở thành nhân vật cấp bậc đại thần được người ta nhìn bằng con mắt khác như vậy được...

“Cảm ơn tiền bối khích lệ.” Giọng điệu của Kiều Nhất Phàm mang theo chút mừng rỡ, đây là một hiểu lầm. Nhưng dù sao cũng là một hiểu lầm tốt đẹp. Thứ Kiều Nhất Phàm thiếu chính là sự tự tin, hiểu lầm đẹp đẽ này đã giúp lòng tự tin của cậu tăng lên kha khá. (Chương 210)

Lúc gặp Tiêu Thời Khâm và Tôn Tường khi mới gia nhập chiến đội Hưng Hân:

Tuy rằng mọi người đều biết mặt các tuyển thủ chuyên nghiệp, nhưng dù sao cũng chỉ qua TV báo đài, muốn nhận mặt được ngoài đời thì cũng phải mất một quá trình, thế nên đeo kính râm là đủ để che giấu rồi. Nhưng Kiều Nhất Phàm thì khác, cho dù cậu có là ‘Tuyển thủ gần máy uống nước nhất’ thì cũng đã theo chiến đội đi khắp nơi, những người những việc mà tuyển thủ Vi Thảo tiếp xúc, về cơ bản cậu cũng đều từng gặp, từng tiếp xúc trực tiếp ở khoảng cách gần với các tuyển thủ chuyên nghiệp một vài lần. Nhưng điều quan trọng hơn là ba người kia đang đi thẳng về phía bên này, cho Kiều Nhất Phàm một khoảng thời gian dư giả để nhìn kỹ. Ban đầu cậu chỉ thấy hơi quen quen, nhìn thêm cái nữa thì hơi ngờ ngợ, đến lần thứ ba thì đã nhân ra rồi thế là cậu bèn vội vàng hô to: “Tiền bối Tiêu Thời Khâm? Tiền bối Tôn Tường? Chào hai anh.”

Kiều Nhất Phàm vô cùng lễ phép, Tôn Tường là tuyển thủ trong giới chuyên nghiệp chỉ trước cậu một năm nhưng vẫn được cậu đưa lên hàng tiền bối, sau khi hô to xong thì vội vàng chào hỏi cả hai. (Chương 721)

Cho dù ở bất kỳ thời điểm nào, Kiều Nhất Phàm luôn là người đầu tiên quan tâm đến tâm tình của người người xung quanh:

“Anh cảm thấy An Văn Dật có đạt chuẩn chuyên nghiệp không?” Tháo kính xuống, An Văn Dật vẫn không thể nào ngăn âm thanh lọt vào tai, trên TV, có phóng viên hỏi thẳng một câu. Hoàn toàn không vòng vo uyển chuyển tỏ ý nói An Văn Dật trình độ không tốt như dư luận thông thường nữa mà người kia trực tiếp đặt ra nghi vấn về tiêu chuẩn năng lực chuyên nghiệp của cậu.

Người không tham dự phỏng vấn ở lại trong phòng chờ không chỉ có một mình An Văn Dật, nghe câu hỏi trần trụi như vậy, Kiều Nhất Phàm ngay lập tức muốn chộp lấy điều khiển để tắt TV đi, nhưng câu trả lời khẳng định một cách chắc chắn của Diệp Tu vẫn vang lên trước: “Đương nhiên, không có gì để nghi ngờ cả.” (Chương 1305)

Biểu hiện của An Văn Dật trong trận đấu không tốt, mọi người đều nghi ngờ năng lực của cậu ấy. Giữa lúc đồng đội mình đang tự hoài nghi bản thân đến mức sắp không chịu đựng được nữa thì Kiều Nhất Phàm không muốn để cậu ấy phải nghe bất kỳ tin tức tiêu cực nào cả. Hành động muốn tắt TV đi kia thật sự vô cùng tri kỷ luôn ~

Nhận được chỉ điểm của Diệp Tu, có thể nói đó là bước ngoặt quan trọng nhất trong sự nghiệp làm tuyển thủ của Kiều Nhất Phàm. Không chỉ giúp cậu thoát khỏi sự thiếu tự tin, hình thành niềm tin vững chắc mà còn vạch rõ một chức nghiệp có thể phát huy mạnh mẽ ưu thế của cậu —— Trận Quỷ.

Dù là bước đầu tiếp xúc Trận Quỷ hay chính thức đổi nghề, những nỗ lực mà Kiều Nhất Phàm bỏ ra đều rất đáng kể:

“Cám ơn! Cám ơn tiền bối!” Kiều Nhất Phàm mừng rỡ, lúc Diệp Tu bảo cậu tự nghiên cứu re-play để học hỏi, cậu đã cảm thấy hơi mất mát một chút. Nhưng bây giờ biết mình vẫn có cơ hội học hỏi đại thần ở cự ly gần thì lập tức hưng phấn không yên.

Lúc này Kiều Nhất Phàm bắt đầu nghe theo đề nghị của Diệp Tu, tiến hành thu thập các bản re-play làm tư liệu học tập, tài khoản thì đi thuê người cày thay. Đặt yêu cầu thăng cấp nhanh nhất để có thể đuổi kịp cấp bậc của Quân Mạc Tiếu. (Chương 147)



Khả năng quan sát toàn cục xuất sắc của cậu ấy được phát huy trọn vẹn sau khi gia nhập Hưng Hân, khác hẳn với cái trình khi vừa luyện Trận Quỷ đã đi khiêu chiến Lý Hiên. Kiều Nhất Phàm của hiện tại đã trưởng thành cực kỳ nhanh chóng:

Cậu không chạy theo việc khống chế ổn định lâu dài, thứ cậu theo đuổi chính là khoảnh khắc bùng nổ hiệu suất cao này.

Đó là thiếu tự tin ư? Hoàn toàn không phải vậy! Ngay cả Đệ nhất Trận Quỷ Lý Hiên cũng không dám cam đoan bản thân có thể khống chế ổn tình huống này, thậm chí còn muốn đòi thêm cả Trương Tân Kiệt vào cùng.

Đó không phải thiếu tự tin, đó là thận trọng cân nhắc cục diện, tỉnh táo nhận thức đúng năng lực của bản thân rồi mới chọn ra phương án phù hợp nhất.

Vì thế nên khi mọi người còn đang bàn luận, thì những Quỷ Trận dày đặc bỗng nhiên vỡ tan. Đủ loại sức mạnh quỷ thần đan vào nhau giữa bóng tối u ám tạo thành một màn mưa máu gió tanh, điên cuồng cắn xé sinh mệnh của Vô Lãng và Nhất Diệp Chi Thu.

Ngay sau khi thả Quỷ Trận thứ năm, Kiều Nhất Phàm lập tức điều khiển Một Tấc Tro phát động Quỷ Thần Thịnh Yến ngay đúng khoảnh khắc Ám Trận đầu tiên sắp biến mất.

Căng thẳng ư?

Cậu ấy không hề căng thẳng. Cách Kiều Nhất Phàm nối liền Quỷ Trận thứ năm với việc phát động Quỷ Thần Thịnh Yến hoàn mỹ chính là minh chứng rõ ràng nhất. Nếu ai đó cho rằng cậu bất đắc dĩ mới kích nổ Quỷ Trận thì chắc chắn đó là một suy nghĩ cực kỳ khôi hài trong mắt các tuyển thủ chuyên nghiệp.

Họ đang vỗ tay cho Kiều Nhất Phàm.

Biểu hiện của cậu không phải trình đỉnh cấp nhất. Bởi nếu là đỉnh cấp nhất thì vẫn nên dùng Quỷ Trận với tiết tấu vừa phải để khống chế tốt toàn cục. Nhưng đây đã là biểu hiện đỉnh nhất trong khả năng của cậu, cậu ấy đã thực hiện vô cùng nhuần nhuyễn, đã không còn gì có thể xuất sắc hơn thế này được nữa.

Tuyệt vời, cực kỳ tuyệt vời! Mắt nhìn đại cục xuất sắc giúp cậu có thể thấy rõ vấn đề trong tổng thể. Cậu cân nhắc vấn đề phía Hưng Hân là sự cách biết thực lực của cậu và An Văn Dật so với đối thủ, đồng thời tính toán luôn cả sự đuối sức của Diệp Tu sau quá trình một kèm ba quá dài. Cậu tổng hợp tất cả những yếu tố ấy lại để đưa ra quyết định cuối cùng khiến ai nhìn vào cũng phải khen ngợi. (Chương 1625)

Người ta luôn nói rằng Kiều Nhất Phàm vô cùng may mắn khi được đại thần Diệp Tu, sách giáo khoa của Vinh Quang, chỉ dạy nhưng sao có thể bỏ qua năng lực và sự cố gắng từ chính bản thân Kiều Nhất Phàm được. Trong Chiến đội Vi Thảo, cậu ấy không nổi bật, thậm chí có thể nói là tuyển thủ tầng đáy nhưng khi điều khiển nhân vật Thích khách, năng lực đấu solo vẫn có những điểm đáng chú ý, ví dụ như đoạn PK với Đường Nhu hồi cô ấy mới bắt đầu chơi Vinh Quang:

“Đi đi, Nhất Phàm.” Vương Kiệt Hi gửi một tin nhắn tới.

Người mới tiến vào là Kiều Nhất Phàm, thấy đội trưởng đang ở trong phòng nên sợ run. Sau khi nghe lệnh thì vội vã vào trận, chào hỏi Đường Như một tiếng xong thì đôi bên bắt đầu giao chiến.

Vương Kiệt Hi xem trận này không tập trung lắm. Tuy rằng Kiều Nhất Phàm được xem như thành viên chính thức của Vi Thảo nhưng Vương Kiệt Hi lại đang đặt nhiều sự chú ý vào Đường Nhu hơn.

Một người mới đấu với tuyển thủ chuyên nghiệp mà vẫn có thể khó phân thắng bại. Vương Kiệt Hi tán thưởng cô gái kia nhưng đồng thời cũng cảm thấy không vừa lòng với Kiều Nhất Phàm.

Cậu đội viên này chính là người có trình độ kém nhất trong Vi Thảo không thể bàn cãi. Thậm chí có thể nói rằng trình độ của cậu hoàn toàn không đủ để đứng trong hàng ngũ thành viên đội quán quân. Cho dù là trong một đội ngũ yếu kém nhất Liên Minh thì cũng chưa chắc liệu cậu có đủ khả năng làm chủ lực hay không.

Đã ở trong đội lâu đến vậy, những người khác đều tiến bộ trong khi cậu lại không, vẫn cứ lóng ngóng tay chân, lưỡng lự trước sau. Thiếu chí tiến thủ như vậy thì có thể có tiền đồ gì chứ? [...]

Trận này đã đánh hơn ba phút mà vẫn chưa xong, đội viên Vi Thảo kế tiếp đã mất kiên nhẫn mà chạy qua xem. Rốt cuộc Kiều Nhất Phàm vẫn chiến thắng. Dẫu chỉ là một vai phụ bị bỏ qua nhưng cậu vẫn mạnh hơn so với người mới như Đường Nhu. (Chương 144)

Năng lực cá nhân tuy không mạnh xuất sắc nhưng khi chiến đấu cùng đồng đội, cậu ấy có thể chú ý đến mọi người. Nếu không nhờ một ưu điểm nổi trội đó thì sao có thể được đại thần Diệp Tu coi trọng chứ? Thực sự là mắt nhìn người của đại thần Diệp Tu rất sắc, biểu hiện về sau của Kiều Nhất Phàm trong giới chuyên nghiệp quả thực đã gây chấn động cho mọi tuyển thủ chuyên nghiệp khác:

"Từ từ!" Một hình ảnh vừa nhoáng qua, Lý Nghệ Bác đột nhiên như phát hiện gì đó.

"Sao?" Cảnh quay lập tức được tạm dừng.

"Tua ngược lại, chiếu chậm!" Giọng Lý Nghệ Bác thậm chí trở nên khác lạ.

Phan Lâm không hiểu gì cả, nhưng vẫn cho tổ ghi hình làm theo lời hắn.

"Dừng!" Lý Nghệ Bác đột nhiên kêu lên.

Tổ ghi hình luôn trong trạng thái sẵn sàng, nghe phát dừng ngay. Lý Nghệ Bác chỉ vào màn hình: "Nhìn chỗ này đi!"

Trong góc nhìn của Chu Diệp Bách là cả trời ánh sáng khi Băng Trận và Ôn Trận bị Quỷ Thần Thịnh Yến bùng nổ. Đúng lúc này, ngay trước mắt cậu ta, một bóng người đang đứng sừng sững.

"Một Tấc Tro!" Phan Lâm thốt lên, "Một Tấc Tro thật sự có xuất hiện ở chỗ Chu Diệp Bách ra tay! Nhưng mà..."

"Giữ pause, đổi góc nhìn." Lý Nghệ Bác ngắt lời hắn.

Phan Lâm ngẩn người. Tổ ghi hình chuyển thành góc nhìn toàn cảnh.

"Wow!" Lúc này đến lượt Phan Lâm lạc giọng. Dưới cái nhìn toàn cảnh, Một Tấc Tro hoàn toàn không ở vị trí mà hắn và Lý Nghệ Bác mới nhìn thấy. Cậu ấy đã di chuyển đến chếch sau lưng Sử Quân Tử, chuẩn bị vào thế tấn công.

"Thế là sao?" Phan Lâm kinh ngạc, cho đổi góc nhìn về Chu Diệp Bách, lại thấy bóng dáng Một Tấc Tro hệt như khi nãy. Hắn trố mắt lắp bắp cả buổi, rồi bỗng "A!" một tiếng.

"Anh nhìn ra chứ?" Lý Nghệ Bác hỏi.

"Đây... đây là..." Phan Lâm khiển chuột trượt tới trượt lui trên màn hình, như đang viền theo bóng ‘Một Tấc Tro’.

"Đó vốn dĩ không phải Một Tấc Tro mà chỉ là một hình ảnh giống bóng người, hình thành bởi hiệu ứng ánh sáng khi hai Quỷ Trận bùng nổ thôi!" Lý Nghệ Bác nói.

"Trời... Hệ thống có thiết lập như vậy à?" Phan Lâm khó tin nổi.

"E rằng không đâu." Lý Nghệ Bác lắc đầu. Hắn chưa bao giờ nghe nói thứ gì tương tự cả.

"Trùng hợp?"

"Muốn biết, có lẽ phải đi phỏng vấn Kiều Nhất Phàm mới có câu trả lời chính xác." Lý Nghệ Bác nói.

Phần bình luận được chiếu trên màn hình lớn ở nhà thi đấu, mọi khán giả đều thấy rất rõ bóng người tạo ra bởi Quỷ Thần Thịnh Yến nổ từ hai trận trong góc nhìn của Chu Diệp Bách.

Người ngạc nhiên không chỉ là khán giả. Mọi tuyển thủ chuyên nghiệp ngồi tại đó, gồm cả những đại thần tầm cỡ như Diệp Tu và Vương Kiệt Hi cũng phải trợn mắt. Đây là kỳ cảnh mà suốt cả đời đánh giải họ cũng chưa từng nhìn thấy. Một bóng người siêu giống thật, trùng hợp gì kinh thế?

Các tuyển thủ Vi Thảo thi nhau đoán già đoán non, còn bên Hưng Hân có sẵn nhân vật chính nên không cần đoán. Họ đồng loạt quay đầu nhìn Kiều Nhất Phàm, trên mặt ai ai cũng viết bốn chữ "Cần lời giải thích".

"A... cái này... em vô tình phát hiện thôi ạ." Kiều Nhất Phàm nói.

"Cái bóng đó do em tạo ra chứ không phải trùng hợp?" Tuy kinh ngạc tột độ, Diệp Tu cũng không quá thảng thốt, bởi hắn biết rõ những trick như thế có khả năng chỉ lợi dụng được một lần mà thôi.

"Dạ... Em có luyện thử, may sao La Tập giúp em tính toán vài thứ nữa mới thành công." Kiều Nhất Phàm đẩy La Tập ra lĩnh công chung. Mọi thường La Tập đi học, nhưng đến thứ Bảy, tức ngày thi đấu, sẽ bay đến tập trung với cả đội. Bay tới bay lui cũng mệt, nhưng nếu chiến đội thi đấu mà không có mặt, cậu sẽ cảm thấy cái mác tuyển thủ chuyên nghiệp của mình quá vô nghĩa.

"Tính toán tí xíu thôi ạ." Bị Kiều Nhất Phàm đẩy, La Tập vội nói."Giỏi lắm." Diệp Tu khen ngợi. Trick Bóng Quỷ vừa rồi có tính thực dụng bao nhiêu thì khoan bàn, tinh thần nghiên cứu và sáng tạo của tuyển thủ trẻ mới là thứ đáng để động viên. Diệp Tu dám chắc chắn rằng đây là trick mới toanh trong lịch sử Vinh Quang, cho dù hai cao thủ Quỷ kiếm hạng sao bên Hư Không cũng chưa từng phát hiện bao giờ. (Chương 1190)

Cập nhật ngày 25.6.2019:

Thiên sứ nhỏ Nhất Phàm còn có hai phẩm chất cực kỳ khó có được: Không quên sơ tâm và nghiêm túc với sự nghiệp của bản thân.

Mỗi người tiến vào Liên Minh chuyên nghiệp Vinh Quang đều vì nhiệt tình yêu thích Vinh Quang và kiên định với mục tiêu đã chọn. Kiều Nhất Phàm cũng là một người như vậy.

Suốt một thời gian dài chỉ có thể đứng bên cạnh, không nhận được bất kỳ sự coi trọng nào, cậu ấy có vì thế mà từ bỏ Vinh Quang không? Cậu ấy có trễ nải việc huấn luyện bản thân bởi nguyên nhân này không? Cậu ấy không từ bỏ mà vẫn cực kỳ nghiêm túc với việc rèn luyện bản thân! Cho dù sau khi được đại thần Diệp Tu chỉ lối, lén luyện tài khoản Quỷ kiếm sĩ, cậu ấy vẫn không bỏ quên những kỹ năng của Thích khách để rồi trên sàn thi đấu, kỹ năng Thích khách cũng đã giúp Kiều Nhất Phàm (Kỹ năng Chạy Chéo Chân – Chương 1695).

Kiên trì với những gì bản thân yêu thích không hề khó nhưng trong tình cảnh không được coi trọng, phải chịu sự đối đãi lạnh nhạt, có thể làm tốt trách nhiệm với nhiệt tình tương đương là điều rất khó khăn. “Dù sao tôi cũng chẳng được coi trọng”, “Sẽ chẳng có ai để ý đâu” dần dần đều trở thành cái cớ để bản thân qua loa đại khái. Ngẫm lại trong công việc của chính bản thân mình, có phải bạn cũng có lúc xuất hiện suy nghĩ như vậy không?

Phẩm chất này của Kiều Nhất Phàm rất khó có được, nhưng nếu không như vậy thì cậu ấy đã không thể từ một cá nhân mờ nhạt vươn mình trở thành một tuyển thủ ưu tú!

Không quên sơ tâm, kiên định mục tiêu, nhìn nhận mọi chuyện với thái độ tốt.

Không biết đã từng nghe ai đó nói rằng: Khi bạn thực sự yêu thích một nhân vật tiểu thuyết thì ít nhiều sẽ nhìn nhận được bản thân mình.

Ban đầu, Kiều Nhất Phàm bước vào Vi Thảo hẳn rằng đã vô cùng hạnh phúc, tin tưởng rằng khi được đứng trong đội ngũ chính thức của chiến đội Vi Thảo thực lực mạnh mẽ với hai quán quân trong tay, cậu nhất định có thể mau chóng trưởng thành, đồng thời khai thác trọn tiềm lực và phát huy năng lực bản thân. Nhưng chuyện không diễn ra như cậu mong đợi, Kiều Nhất Phàm ở đó vẫn chỉ là một nhân vật bên lề, thậm chí còn bị gọi bằng cái tên ‘Tuyển thủ gần máy uống nước nhất’. Không muốn bản thân tầm thường nhưng lại không tìm được nơi để phát huy năng lực bản thân.

Tình cảnh khi đó của Kiều Nhất Phàm rất giống với tôi, tôi vừa qua được nhiều vòng phỏng vấn liên tục, thuận lợi gia nhập một công ty lớn, lúc ấy tôi cảm thấy rất vui sướng, cho rằng cuộc đời làm việc của mình đã bước sang trang mới. Nhưng hằng ngày đều lặp đi lặp lại những công việc vừa hỗn loạn vừa vụn vặt lại còn máy móc như công thức, vị trí của tôi có cũng được mà không có cũng không sao, chẳng thể tạo dựng được thành tích nổi bật gì. Ở trong hoàn cảnh tương tự nhau khiến tôi đặc biệt chú ý đến nhân vật Kiều Nhất Phàm trong tiểu thuyết này, đọc lại nhiều lần những chương truyện có cậu ấy cũng không cảm thấy chán. Nhìn từng bước trưởng thành của Kiều Nhất Phàm, trở thành chiến tướng đầy thực lực trong Chiến đội Hưng Hân, tôi thật sự cảm thấy mừng cho cậu ấy.

Gửi lời chúc tới Thiên sứ nhỏ Nhất Phàm, sự kiên định và những nỗ lực của cậu nhất định sẽ nhận được trái ngọt. Còn tôi cũng nên cố gắng hơn nữa, không ngừng phát triển bản thân, kiên định với những điều mình đã chọn, bình ổn tâm tình, điểm này cần phải học tập nhiều từ Thiên sứ nhỏ Nhất Phàm đó ~


Lý Ung
21 likes
Có lẽ Nhất Phàm rất giống với những con người vùng vẫy trong cuộc đời như chúng ta.

Khát vọng trở nên nổi bật, không cam chịu sự bình thường mờ nhạt.

Biết bản thân mình có năng lực nhưng lại không biết phải phát huy như thế nào.

Cảm thấy bản thân mình khác biệt nhưng rồi vẫn bị phủ lấp giữa những đám đông ngàn người như một.

Giống như những thanh niên mới bước chân vào xã hội, khiêm tốn, lễ phép, không xác định rõ ràng được vị trí của bản thân, cố gắng muốn chứng tỏ mình nhưng lại bị hiện thực giáng trả một cái tát.

May mà cậu ấy gặp được Diệp Tu.

Thế nên cậu mới nhận được câu nói mang tính thức tỉnh : “Đừng nghi ngờ tài năng của mình.” Diệp Tu nói, “Nhưng em cũng đừng cho rằng em như bây giờ đã có thể khiến người ta chú ý mà lập tức mời em vào đội. Rất nhiều người có tiềm năng, nhưng muốn được Chiến đội chuyên nghiệp nhìn trúng thì vẫn cần có chút bản lĩnh. [...]Nhưng em vẫn còn trẻ, còn thời gian để tiếp tục rèn luyện, tiếp tục chờ đợi cơ hội.” (Chương 308)

Đó là lời khuyên chân thành của tiền bối dành cho hậu bối.

Không nên tự thổi phồng bản thân và đồng thời cũng không nên đánh giá thấp chính mình.

Xác định đúng vị trí, sau đó không ngừng rèn giũa, chuẩn bị tinh thần chờ đợi và nắm bắt cơ hội, đó mới là những chuyện mà một thiếu niên mới vào giới chuyên nghiệp nên làm.


CYvicki
7 likes
Trong đồng nhân khúc của Kiều Nhất Phàm có một câu hát rất đặc sắc: “Nếu có thể tỏa sáng, còn ai lo lắng những gập ghềnh khó nhọc.” (Đồng nhân khúc Vi Quang)


Du Du Hữu Hữu
4 likes
Ôn hòa mà mạnh mẽ. Cứng cỏi và kiên định. Thông minh và nỗ lực.



Part 3: [GG Form] Bạn có cảm nhận gì về Kiều Nhất Phàm?
(Tổng hợp câu trả lời của fan Việt Nam về Kiều Nhất Phàm qua Form)
Hằng:
Tiểu thiên sứ, là một đứa em hết sức tốt bụng, có sự quan sát tỉ mỉ, ý thức phối hợp mạnh. Tiểu thiên sứ cố lên nha, chị luôn bên em, sinh nhật vui vẻ, yêu em???


Đặng Hồng Nhung:
Bé bình nước, cute, hiền hiền, luôn nỗ lực để giỏi hơn ( rất thích) (ง ͡ʘ ͜ʖ ͡ʘ)ง


Ẩn danh: (Người đồng chí cợt nhả với tôi trong mọi hoàn cảnh tôi muốn đồng chí nghiêm túc TvT)
Nói sao nhỉ, cũng không hiểu sao lại thích cháu nữa =)) Kiểu đáng tính mình phải đội Đường Nhu lên đầu nhưng không, how the f*ck tôi đã ủng hộ cháu bé từ lúc nào. Chắc là tại thấy cháu ngoan với cố gắng. Yeah, cái này giống Nhu, nhưng mà thay vì gào lên như Nhu thì bé con chỉ im lặng, try hard, im lặng, tiếp tục try hard (ủa sao lại có BGM thăm ngàn...). Nhớ lại một tí thì hình như là đổ bạn ý cái khúc mà chạy kỷ lục thì phải, sau 3 lần phó bản team Diệp lên lv hết là nghỉ kỷ lục nên là cố lên em eii. Lúc bạn ý có cái ý nghĩ "mình làm được, mình phải làm được" thì kiểu "oh wow bé này không phải MC ăn hại trong isekai, stan bé là đúng đắn hãy stan bé cả nhà ơi", ừ thì vẫn là quay về chs lại đổ =)) Sau có cái đoạn được khai sáng, bạn ý tâm trạng tốt hẳn lên dọa sợ nguyên cái Vi Thảo, khúc đó vừa buồn cười vừa thương, mà kiểu, cá nhân mình cũng vui lây á. Rồi cái danh hiệu "tuyển thủ đoàn đội xuất sắc nhất", trời ơi lúc các sếp tuyên bố giải của cháu phải nói là suýt khóc chứ. Nên chốt lại thì chắc là do hành trình cố gắng trong thầm lặng, hi sinh vì đồng đội của cháu mà đổ =))


Fuuka:
Thiên tài cũng cần nỗ lực. Không phải thiên tài càng cần phải nỗ lực. Người đủ nỗ lực sẽ có thể vượt qua thiên tài. Kiều Nhất Phàm, cậu chính là người đó.


Trần Đăng Khoa:
Mình thấy tiểu Kiều được khắc họa nhân vật tốt mặc dù quá trình của cậu không được nhắc đến nhưng việc từ bỏ hiện tại để lột xác lại thì là chuyện khác.
Điều mình thích nhất ở Nhất Phàm là quá trình cậu gục ngã rồi đứng lên bứt phá và trưởng thành.


Lá:
"Không oán hận vì bị bỏ rơi, sẽ biết ơn khi được trân trọng."

Danh là quỷ, người là thiên sứ. Em đến từ tro tàn, để rồi cháy lên rực rỡ trong cuộc thịnh yến của quỷ thần. Đom đóm chỉ về đêm mới sáng, trận quỷ nơi bóng tối thắp lên ngọn lửa bằng chính sinh mạng mình để chiến đội thắng lợi.

Vinh quang của người khác là danh vọng, vinh quang của em là mỗi bước chân chập chững trên con đường đổi từ thích khách sang trận quỷ, đi từ nhút nhát đến tự tin vào chính mình. Ở đích cuối, em chính là tân vương Vinh Quang mùa 10 - Hưng Hân Kiều Nhất Phàm.


Phan Văn Hưởng:
Trầm lặng cố gắng không phô trương, nhạt nhòa vô hình mà có thể thấm đẫm chương mới, tuy kín đáo mà lại nguy hiểm khôn lường, support cho đồng đội có những pha tỏa sáng lộng lẫy, mang tiếng quỷ nhưng trong mình là tâm hồn thiên sứ. Cmsn tiểu Kiều.


Giếng Giếng:
Tiểu Kiều, vừa ngầu vừa iu <3 Từng đó chữ là đủ rồi! ୧(⇀‸↼‶)૭


Võ Ngọc Thạch:
"Không phải đỉnh nhất của bạn, nhưng là đỉnh nhất của tôi." Cậu ấy là 1 trong 3 người tôi thích nhất trong bộ này. Tưởng tượng khuôn mặt nghiêm nghị khi đánh ván cuối với Luân Hồi tôi bỗng nhớ tới khuôn mặt non nớt khi lão Ngụy và aTu cảm khái cậu là người trẻ tuổi, nhưng 1 năm rưỡi sau, cậu là 1 cây đại thụ che gió 1 phương cho Hưng Hân, hi vọng... mà chúc cậu sinh nhật vui vẻ.


Katakara:
Không biết nói gì nên chỉ nói chúc mừng sinh nhật Tiểu Kiều XDDDD


A Mòe chờ đại thần onl:
Kiều Nhất Phàm là người mà em quý.


Pông:
Tiểu Kiều xuất hiện theo một cách rất bình thường, giữa một rừng ngôi sao chói sáng của Toàn chức, chị còn nghĩ em chỉ là một nhân vật nhỏ bé cứ thế thoáng qua sẽ không đọng lại gì nhiều nhưng chị đã nhầm. Tiểu Kiều là một người rất mạnh mẽ. Mấy ai có dũng khí đổi nghề chỉ vì một câu nói cho dù là của đại thần Diệp Tu? Mấy ai có thể đứng lên sau trận đấu mất mặt như vậy ở Ngôi sao hội tụ? Mấy ai nguyện bỏ tất cả ở Vi Thảo để tới Hưng Hân - một chiến đội mới toanh? Quỷ Thần Thịnh Yến lần ấy xóa đi mây mờ, khiến tất cả mọi người thấy được một viên ngọc thô được mài dũa đúng cách cũng sẽ tỏa sáng. Em tin em làm được, chị cũng tin em làm được. Tương lai của Hưng Hân giao cho em, Tiểu Kiều. <3


Tami:
Kiều trong tôi là một đồng đội trầm lặng. Vì sao dùng “trầm lặng”? Là vì ẩn giấu một tiềm năng vô hạn. Đừng nhìn vẻ ngoài thụ động mà nhầm, con người ấy đủ can đảm để làm theo con tim mình mách bảo, và làm thành công.

Cho nên mới có một nhân vật, vẫn luôn chu đáo rót nước cho đồng đội, kính chào các tiền bối,...

Nhưng...

Âm thầm luyện trận quỷ.

Ở cấp 55 vượt thử thách Thần Chi Lĩnh Vực.

Lập trick hai trận quỷ giáp nhau tạo nên bóng người.

Và rất nhiều biểu khác nữa, tỷ như ở trận chung kết, đã khiến các tiền bối đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.

Tầm phát triển không thể lường nổi, giấu dưới vẻ bề ngoài luôn tự đặt mình vào vị trí chẳng hơn ai. Cậu rất mạnh, sẽ tiến rất xa, bên cạnh ý thức đồng đội, tinh thần học tập không ngừng nghỉ, cậu còn có một ưu điểm vượt trội là dám nghĩ dám làm.


Phoenixyoyo:
Kiều Nhất Phàm – Tiểu thiên sứ của lòng tôi

Kiều Nhất Phàm. Thực ra ban tôi thấy cái tên này khá bình thường. Càng về sau lại càng thấy cái tên đó thật êm tai. Rồi mỗi lần dịu dàng gọi bằng cái tên Tiểu Kiều. Ngay đến cả tên nhân vật Một Tấc Tro tên cũng không kêu như Tay Nhỏ Lạnh Giá hay Hại Người Không Mệt hay Quân Mạc Tiếu, Nhất Diệp Chi Thu… Nó đơn thuần như chính chữ Phàm. Sau này tôi mới biết, là Nhất Phàm trong Nhất Phàm Phong Thuận. Nhưng tôi lại cảm thấy cuộc đời của đứa trẻ này không được thuận hòa như vậy.

Trong tất cả những người tôi thích, dù là trong phim hay trong truyện cho đến giờ, có lẽ Nhất Phàm là nhân vật lặng lẽ nhất. Không phải là một nhân vật đặc biệt nổi trội, không có tài năng thiên phú, không đặc biệt cá tính. Không có thiên phú như Cao Anh Kiệt, không có tốc độ tay đặc biệt như của Đường Nhu, không có tính cách đặc biệt để hút fan như Bánh Bao Xâm Lấn. Tất cả của cậu bình thường một cách kỳ lạ. Ngay cả tôi cũng có chút khó chịu khi tìm trong truyện được rất ít đất cho Nhất Phàm. Tôi ghen tị với việc mô tả Bánh Bao kỹ lưỡng hay sự quan tâm của Diệp Tu với La Tập. Tôi quay sang nói với bạn tôi/một người bạn fan Nhất Phàm hiếm hoi. Bạn tôi nói, là vì cái gì Nhất Phàm cũng làm tốt rồi nên không cần phải lo lắng nhiều. Tôi vẫn thấy có chút phiền muộn. Nhất Phàm có lẽ không nhiều fan lắm. Tuy cũng có người nói rằng Nhất Phàm là tình yêu quốc dân, ai cũng yêu quý cậu bé ấy. Nhưng để thích một cách điên cuồng và hơn hết thảy các nhân vật khác trừ Diệp Tu có lẽ rất khó. Thật lạ khi Nhất Phàm làm được điều đó với tôi.

Biết được war giữa fan nguyên tác và fan của phim chuyển thể Toàn chức, tôi cũng có chút quan ngại. Nhưng cũng không quá khó khăn để thừa nhận tôi xem phim trước vì Dương Dương. Nhưng điều khiến tôi ngạc nhiên là tôi không thích Dương Dương cho lắm mà hoàn toàn bị hút vào nhân vật Kiều Nhất Phàm. Có lẽ có phần vì nhân vật đóng vai cậu ấy. Nhưng đó không phải là tất cả. Bản thân tôi nhớ không hề thích gương mặt Phạm Tân Vỹ. Tôi không thích gương mặt non nớt thư sinh, không thích khi cậu ấy nhăn mặt. hay ngay cả khi cười cũng có nét gì đó không thực sự tự nhiên. Đó là cảm nhận của mỗi người về diễn viên nên tôi không khiên cưỡng. Nhưng tôi lại thấy khó chịu khi đọc những nhận xét ghét nhân vật Kiều Nhất Phàm vì quá ủy mị. Tôi cũng không thích đàn ông ủy mị. Nhưng lại tiếp tục xem và âm thầm ủng hộ nhân vật này. Rồi dần dần tôi bị hút vào lúc nào không hay. Tôi đã chứng kiến quá trình nỗ lực không ngừng nghỉ của Kiều Nhất Phàm như vậy đấy. Từ một nhân vật rót nước không tên tuổi đến nỗ lực trong trận với Diệp Tu. Tôi không chắc lúc này Nhất Phàm quyết tâm vượt qua sát hạch, chỉ là cố hết sức để làm tốt. Cho đến từng nỗ lực của Nhất Phàm trong trại huấn luyện. Chỉ là – làm tốt nhưng không đủ. Rồi đến khi được Diệp Tu chỉ dạy. Ngay cả cách Nhất Phàm nở nụ cười dù biết vừa bỏ kỳ thi tuyển để tham gia cùng Diệp Tu. Đây là điểm đánh dấu quyết tâm của cậu. Dù chỉ được 0 điểm nhưng đó là điểm khởi đầu của mọi tuyển thủ. Tôi thích cách khai thác của phim khi Diệp Tu nói với Vương Kiệt Hi hoa nở rực rỡ che mắt người. Chính là nói thiên tài Cao Anh Kiệt đã làm lu mờ đi mọi người xung quanh, cũng chính là đang mai một tài năng của Nhất Phàm. Tôi cũng thích lời Vương Kiệt Hi nói không thể nhìn nhầm hoa chọn nhầm người. Không phải là Nhất Phàm không xứng đáng chỉ là không phù hợp với đội. Cho đến khi Nhất Phàm từng bước hoàn thiện bản thân. Cậu đã chiến thắng chính bản thân mình khi dũng cảm đối mặt với quá khứ tham gia trận đấu với Vi Thảo. Cũng thể hiện rõ sự khác biệt giữa hai đội khi ở Hưng Hân Nhất Phàm nhận được sự quan tâm qua từng ánh mắt cử chỉ, cách nhìn tin tưởng của đồng đội mà cậu chưa từng được cảm nhận. Chính ở đây cậu đã yên tâm phát triển bản thân thành một trận quỷ thực thụ thậm chí sáng tạo ra đấu pháp mới. Tôi cảm thấy tự hào khi nhìn Nhất Phàm từng bước trưởng thành rồi bước lên bục vinh quang cùng Hưng Hân. Cậu đã chọn lựa đúng. Và cậu hoàn toàn xứng đáng.

Thành công luôn đến với những người can đảm nỗ lực thay đổi bản thân. Một hình mẫu như vậy đã khiến tôi sa ngã u mê bộ truyện này không có lối thoát. Dù rằng phát hiện còn rất nhiều nhân vật đáng chú ý, từng nhân vật đều được trau chuốt kỹ lưỡng hơn hẳn phim, tôi phát hiện ra mình chỉ càng ngày càng cuồng Nhất Phàm. Dù đất diễn ít hơn phim nhiều tôi vẫn cảm nhận được nỗ lực của Nhất Phàm. Không đầu hàng thực tại, cậu luôn nỗ lực vươn lên không phải để chứng minh bản thân như trong giải tân binh khiêu chiến nữa, mà là tự hoàn thiện bản thân vì chiến đội, vì những người đồng đội cậu yêu quý. Những người đồng đội thực sự. Vì người đã thay đổi tương lai của cậu. Với tôi, Nhất Phàm chính là một tiểu thiên sứ không tì vết. Dù xót xa nhưng tôi thích sự hiền lành nhẫn nhịn của cậu, chính nó đã thu hút tôi. Bởi vì tôi nhìn thấy chính bản thân mình trong Nhất Phàm. Bị cô lập, không được coi trọng, chính sự sợ hãi khiến cho bản thân co cụm. Cũng nhờ có sự chỉ bảo của một người giáo viên thực sự mà tôi mới can đảm thể hiện bản thân, để rồi thành người có tiếng nói. Đỉnh điểm của sự tàn nhẫn cũng chính là trận tân binh khiêu chiến. Nhất Phàm tận dụng cơ hội duy nhất đó nhưng lại sai lầm khi chọn đối thủ. Mọi sự bất mãn của đội Vi Thảo dồn lên Nhất Phàm. Lúc này đọc tôi đã rất ghét Vi Thảo mà không nhận ra đó là tất yếu. Ở trong môi trường đội quán quân đòi hỏi trình độ cao, trong mắt họ đều không nhìn nổi một hạt bụi, chỉ muốn dìm nhau bởi bớt được một người là thêm một cơ hội. Vì vậy họ không tiếc công dìm một ai xuống. Khi Nhất Phàm rơi xuống vực sâu tưởng chừng như không đáy ấy, chính Diệp Tu đã đưa tay đón nhận cậu về với đội của mình. Chính Diệp Tu đã từng nhận xét Nhất Phàm cũng là một viên ngọc chỉ là chưa được mài giũa. Một khi được mài giũa trở thành một viên ngọc thực sự sẽ tỏa sáng ngay khi có cơ hội. Diệp Tu không dùng phương thức thô sơ mài giũa là mắng chửi như đồng đội của Nhất Phàm, mà chỉ đơn giản bằng những lời động viên khích lệ, bằng cả sự tin tưởng như tin rằng Nhất Phàm có thể phá được kỷ lục phó bản ngay lần đầu, những thứ mà Nhất Phàm chưa từng cảm nhận được ở Vi Thảo. Vậy mới nói cậu không hợp ở Vi Thảo chứ không phải không có tài năng. Nếu không có thiên phú, cậu sẽ dùng nỗ lực bù vào. Ai có thể nói cậu không có thiên phú? Mắt nhìn cục diện cũng là một loại thiên phú không phải ai cũng có. Trải qua tôi luyện trau dồi cuối cùng Nhất Phàm đã tỏa sáng rực rỡ qua từng trận đấu. Lấy 1 chọi 2, thắng Chu Diệp Bách – đồng đội ngày xưa từng khinh thường mình, sáng tạo trick mới, cuối cùng là tỏa sáng qua từng chi tiết nhỏ trong trận với Luân Hồi. Không thể không nói tôi rất thỏa mãn khi thấy đội viên Vi Thảo hoang mang lo sợ Vương Kiệt Hi sẽ hối hận vì đã không giữ Nhất Phàm lại. Cũng thích cách cưng chiều của Diệp Tu cũng như Ngụy Sâm với Nhất Phàm, như cách Diệp Tu an ủi và động viên sau trận đấu, hay Ngụy Sâm an ủi cậu sau khi thua Hàn Văn Thanh. Chính vì tinh thần đồng đội đó họ xứng đáng cùng đứng trên đỉnh vinh quang.

Nhưng trận đấu để lại nhiều tâm trạng nhất cho Nhất Phàm lại là trận đấu với Cao Anh Kiệt – người bạn thân nhất cũng là thiên tài được công nhận trong miệng mọi người. Có thể nói Cao Anh Kiệt đã làm lu mờ đi Kiều Nhất Phàm, nhưng không vì vậy mà họ không còn thân nữa. Nhưng càng thân lại càng đau. Bởi vì một khi thuộc về hai chiến đội khác nhau nhất định sẽ đến lúc hai người phải chiến đấu. mà người thắng lại chỉ có một. vậy nên đây là vinh quang không thể sẻ chia. Cùng chung một đội, họ từng khao khát có được khoảng khắc cùng vươn tới đỉnh vinh quang, nhưng rồi hai người rẽ hai ngả…

Kiều Nhất Phàm – Tiểu thiên sứ của lòng tôi, hãy vươn lên, thật cao thật xa hơn nữa. hãy vươn mình đón lấy ánh nắng ban mai để rồi tỏa sáng rực rỡ nhé. Sinh nhật vui vẻ.
(Siêu siêu có tâm luôn ~ Bắn ngàn trái tim đến bạn)


Say Sữa:
Sao mọi người lại nghĩ Nhất Phàm không có thiên phú nhỉ, rõ ràng Nhất Phàm cầm Trận Quỷ đánh bá vl, trong vòng chung kết các tuyển thủ khác cũng đánh giá mắt nhìn cục diện của Nhất Phàm xuất sắc còn gì.

Cá nhân mình thấy Nhất Phàm rất có tài, thậm chí không thua những nhân vật được mệnh danh là tiên tài khác cùng thời với cậu ấy, chỉ là xuất phát điểm không đúng thôi, rất may là cậu ấy đã gặp được Diệp Tu.
 
Last edited:

Phoenix_YiFan

Gà con tiến hóa
Bình luận
7
Số lượt thích
24
Location
Hà Nội
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu & Kiều Nhất Phàm
#7
Kiều Nhất Phàm – Tiểu thiên sứ của lòng tôi, hãy vươn lên, thật cao thật xa hơn nữa. hãy vươn mình đón lấy ánh nắng ban mai để rồi tỏa sáng rực rỡ nhé. Sinh nhật vui vẻ.

(Siêu siêu có tâm luôn ~ Bắn ngàn trái tim đến bạn)
Cám ơn đã đăng cảm nhận giùm mình. Vào hơi muộn nhưng vẫn muốn nhắn nhủ. Sinh thần khoái hoạt tiểu thiên sứ của tôi
 

Bình luận bằng Facebook