Dụ Văn Châu & Vương Kiệt Hi - Mài ngọc

Ô Giấy Nhỏ

Người chơi công hội
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
36
Số lượt thích
415
Fan não tàn của
Tán Thanh Kiệt Châu Tu
#1
[DỤ VĂN CHÂU & VƯƠNG KIỆT HI]
MÀI NGỌC
Tác giả:
萧亦久
Edit by Ô Giấy Nhỏ
Raw
from Vòng Quay Tự Sát
01.

Dụ Văn Châu và Vương Kiệt Hi.

Hai người bọn họ đều thuộc loại người bình tĩnh lý trí, nội tâm cực mạnh mẽ.

Nhưng bọn họ vẫn có điểm khác biệt,

Nếu như bảo, Dụ Văn Châu là kiểu người gặp chuyện chỉ tỉnh táo giải quyết mọi việc không chút sợ hãi thì Vương Liệt Hi lại là kiểu người khi đến đường cùng sẽ thể hiện cái sự vương giả của mình.

Dụ Văn Châu khác Vương Kiệt Hi ở chỗ, anh không có điều kiện may mắn nhưng trí thông minh hơn người của anh lại cho anh tư cách sống yên trong Vinh Quang.

Anh biết rất rõ điểm yếu chết người này của mình, cho nên anh dùng hết sức để học hỏi những thứ liên quan đến chiến thuật.

Anh cẩn thận, cực kỳ cẩn thận, và cũng đối mặt với vấn đề rất lý trí.

Bởi vì anh biết, chỉ có như thế anh mới tồn tại trong Vinh Quang này được.

Vương Kiệt Hi khác Dụ Văn ở chỗ, ông trời yêu thương anh rất nhiều, anh có thiên phú của riêng bản thân mình, anh có thể dựa vào điểm ấy để tùy ý phát huy năng lực của mình, cho dù đối mặt với ‘bức tường người mới' dày đặc anh vẫn có thể đối phó được.

Nhưng loại đấu pháp ấy lại không hợp Vi Thảo, nó đi ngược lại ước nguyện ban đầu của anh.

02.

Dụ Văn Châu không quan tâm hơn thua, có thể nói tính cách này được xây dựng theo môi trường sống từ bé, bề ngoài hút mắt, hơn nữa còn được sinh trong nhà gia giáo.

Đương nhiên chỉ có vậy mới tạo ra được một Dụ Văn Châu dịu dàng như ngọc.

Từ lúc Dụ Văn Châu bước vào Liên Minh, khi còn ở trại huấn luyện, anh bước trên con đường chịu nhục.

Cho dù là ra mắt, tiếp nhận Lam Vũ, trở thành đội trưởng nhưng cái áp lực này và danh tiếng xấu ấy đều chẳng biết mất.

Nhưng ít ra, tại lúc ấy, anh có Hoàng Thiếu Thiên tin tưởng anh vô cùng.

Trong con đường đêm tối um, không biết đâu là điểm cuối.

Dụ Văn Châu giống như kẻ quáng gà đi trong đêm với cây gậy, anh không thể chữa được bệnh này nhưng anh phải tìm kiếm ánh sáng nhẹ nhàng, anh không ngừng kiếm lấy ánh sáng để thoát khỏi đấy, anh không chấp nhận việc từ bỏ, anh dùng hết mọi thứ để đánh cược một lần.

Sau đấy anh gặp Hoàng Thiếu Thiên, gặp thành viên của đội Lam Vũ.

Sự tin tưởng của Hoàng Thiếu Thiên, sự quyết tâm kề cạnh của Hoàng Thiếu Thiên như ánh sáng xuất hiện trên con đường tối tăm của Dụ Văn Châu, giúp anh tìm được đường ra.

Từ lúc chịu nhục đến bây giờ, những gian nan khó khăn ấy không phụ bạc anh, nó tặng cho anh một món quà tuyệt vời nhất, xinh đẹp nhất.

---------- Quán quân mùa thứ sáu.


03.

Vương Kiệt Hi khác vói Dụ Văn Châu không quan tâm thắng thua kia, anh là một chàng trai kiêu ngạo khó thuần, cũng là kẻ có thể dùng thực lực của mình khiến mọi người sợ hãi.

“Ma Thuật Sư” Vương Kiệt Hi dù ở trên sân khấu hay dưới sân khấu đều rất hăng hái.

Cho đến sau này, anh phát hiện, đấu pháp “Ma Thuật Sư” chỉ hợp với mình anh chứ không hợp với Vi Thảo.

Thế là Vương Kiệt Hi quyết định chôn vùi “Ma Thuật Sư” Vương Kiệt Hi, anh đi tìm kiếm “Đội trưởng Vi Thảo” Vương Kiệt Hi.

May mắn là anh không giảm trạng thái khi thay đổi đấu pháp, cũng dẫn dắt Vi Thảo lấy được hai cúp quán quân Liên Minh, phải biết rằng, rất ít người trong Liên Minh có thể trở về đỉnh cao của họ khi thay đổi đấu pháp.

Sự bất hạnh của anh có lẽ là việc anh vứt bỏ đấu pháp quen thuộc của mình để bước đi trên con đường không rõ đúng sai kia.

Đi đúng thì thành công đạt được mọi thứ, bước sai rồi thì phải rời khỏi, trở thành đóa phù dung sớm nở chóng tàn.

Anh đang đánh cược, dùng vận mệnh của mình để đánh cược.

Sự hy sinh này đều ---- vì Vi Thảo.


04.

Dụ Văn Châu cũng có lúc nghi ngờ quyết định của mình, lúc anh vừa vào trại huấn luyện, anh nhận ra được sự chênh lệch của mình, lúc anh thấy những ngón tay linh hoạt của Hoàng Thiếu Thiên không ngừng múa may điều khiển bàn phím, lúc anh bị nhục mạ ‘vô dụng’, lúc anh phải đối mặt với những lời đồn đại nhảm nhí từ bên ngoài.

Nhưng anh đều gánh hết, anh không muốn bỏ cuộc, cho nên anh chọn gánh lên mọi thứ.

Dù gặp gió hay mưa bão bùng, anh chưa bao giờ từ bỏ cả.

Dụ Văn Châu không phải chưa từng dao động, lúc anh thấy Hoàng Thiếu Thiên bảo vệ mình, lúc anh nghe thành viên chiến đội tín tưởng gọi anh một tiếng ‘đội trưởng’, lúc Dạ Vũ Thanh Phiền đột nhiên xuất hiện cạnh anh lúc anh không biết phải giải quyết thế nào.

Anh cảm nhận được toàn bộ ấm áp đó.

Cho nên anh lựa chọn tiếp tục cố gắng.


05.

Vương Kiệt Hi cũng có lúc rất thảm, lúc anh phát hiện “Ma Thuật Sư” không hợp với Vi Thảo, lúc anh nhận được ánh mắt trách móc của đồng đội, lúc anh nhận lấy rất nhiều áp lực.

Giữa cá nhân và mọi người, anh kiên định lựa chọn mọi người.

Anh là Vương Kiệt Hi khiến cả Diệp Tu cũng phải bội phục.

Không phải Vương Kiệt Hi chưa từng có thời khắc cảm động tới mức muốn khóc, lúc anh nhận lấy được quả ngọt sau những khó khăn ấy, lúc anh cầm lấy được cúp quán quân, lúc anh thấy Cao Anh Kiệt đang dần lớn lên.

Anh nở nụ cười vui mừng.

Mọi thứ trên đời không thể giống như anh muốn được, nhưng sự cố gắng của anh sẽ đạt được quả ngọt đền đáp.


06.

Nếu đem Vương Kiệt Hi và Dụ Văn Châu so sánh, có lẽ không cùng một bàn cân.

Anh không thể kiên trì với đấu pháp của mình, không thể dùng “Ma Thuật Sư” giúp đỡ Vi Thảo, bên cạnh anh lại chẳng có người có thể trao đổi được, anh chỉ có một mình, im lặng đi đến, im lặng nâng lên gánh nặng, chỉ mỗi Vương Bất Lưu Hành ở cạnh.

Đây cũng là điểm khiến người khác đau lòng vô cùng.

Sau đấy Diệp Tu đã đánh thức anh, đúng thế, không thể tiếp tục như vậy được, Vi Thảo không thể ỷ lại anh mãi được, Vi Thảo cũng phải lớn lên rồi.

Anh lựa chọn buông tay từ từ, cứ như một người bố vậy, vừa không nỡ nhưng phải kiên quyết làm thế, để cho đứa bé của mình trưởng thành.

Mỗi người đều có cách theo đuổi Vinh Quang của riêng mình, mà đây có lẽ là cái đích mà Vương Kiệt Hi muốn theo đuổi.


07.

Vương Kiệt Hi là kiểu kiêu ngạo.

Dụ Văn Châu cũng vậy.

Cho dù Vương Kiệt Hi bị năm tháng ma sát lấy góc cạnh của mình, nhưng trong người anh vẫn còn sự kiêu ngạo khó giấu được.

Nhưng sự kiêu ngạo của Dụ Văn Châu lại không lộ rõ như vậy, giống như một người ngoài cười nhưng trong lòng thì không vậy, là kiểu sóng lớn mãnh liệt được che giấu bên dưới đáy hồ vắng lặng.

Cho dù sự kiêu ngạo của Vương Kiệt Hi chỉ xuất hiện trong giây phút vô ý thì vẫn giống như một Vua Sói, khiến người khác sợ hãi thần phục.


08.

Thế giới này chẳng công bằng với mọi người, có đôi lúc, câu nói ‘có làm mới có ăn’ chỉ là một lời nói dối.

Nhưng trong những năm chìm nổi ấy, bọn họ chưa bao giờ từ bỏ cả.

Ánh sáng trong mắt cũng chưa bao giờ biến mất.
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook