Chương 1: Phong - Lâm - Hỏa - Sơn - Lôi - Âm và Mỹ nữ
Một ngày cuối thu nào đó, gió lạnh bắt đầu ùa về thành phố Hồ Chí Minh.
"Aaaaaaaaa, sao lại thành ra thế này." Trong khuôn viên trường Đại học Công nghệ Thông Tin TPHCM, có một gã sinh viên đang cắm đầu vào cái điện thoại di động của cậu ta và bất chợt hét lên. Cậu ta là Phong, sinh viên năm nhất. Một gương mặt không có gì nổi bật và luôn ảm đạm. Không lạ gì nếu cậu ta chẳng hề nổi bật trong lớp.
Lúc này Phong đang chơi một game JRPG góc nhìn thứ nhất trên chiếc di động lỗi thời từ 2 năm trước của mình. Với ước mơ trở thành một nhà lập trình game thành công, Phong đã cắm đầu vào nghiên cứu cơ chế của rất nhiều tựa game. Và vì vậy, đã vài lần account của Phong bị ban trong quá trình cậu nghịch ngu nhiều thứ. Lần này thì đỡ hơn được một chút, Phong vừa nghiên cứu cơ chế chế tạo dòng thuộc tính có định hướng cho nhân vật trong trò chơi này, nhưng việc tìm ra quy luật làm cậu cực kỳ cụt hứng.
"Quá đơn giản, cái thứ này quá đơn giản. Làm sao họ mong cơ chế chế tạo trang bị này được mọi người yêu thích chứ!" Phong hét lên đầy phẫn nộ, cứ như cậu là giám đốc điều hành một dự án và đang dạy dỗ một cậu nhân viên kế hoạch cấp dưới vô dụng vậy.
"Có chuyện gì vậy?" Một cậu sinh viên khác tiến tới gần và vỗ vai cậu. "À, tôi tên Lâm, là năm hai. Cậu ổn chứ? Ủa gì đây? Là After Iruna nè. Cậu cũng chơi nó nữa hả?"
"Vâng. Tôi muốn học hỏi kinh nghiệm cho hệ thộng chế tạo trang bị, nhưng cái này như sh*t ấy."
Bỗng nhiên ánh mắt Lâm thay đổi, và bầu không khí nghiêm túc bắt đầu lan ra, hoặc ít nhất Phong cảm thấy vậy.
"Anh mày có một cái phù hợp với chú em đó. Muốn xem thử không?"
"Muốn chứ!" Cậu gật đầu ngay tắp lự. Còn gì tuyệt bằng được tiền bối chỉ giáo chứ.
"Gia nhập câu lạc bộ Game thủ Vinh Quang với tụi anh đi."
<Ra là gạ gia nhập câu lạc bộ.>
"Vinh quang?"
"Chưa nghe qua à? Là trò chơi rất nổi tiếng đó."
"Cả tiểu học, trung học toàn tôi cắm đầu học chứ có được chơi bời gì đâu mà biết."
"Cứ gia nhập đi, anh luyện cho chú mày lên trình dân chuyên luôn."
Phong suy nghĩ một thoáng: "Tôi tham gia."
"Tốt. À tên cậu là gì ấy nhỉ?"
"Phong, Lương Công Phong."
"A, cậu là lập trình viên trẻ tài năng đỗ thủ khoa trường này! Quá tốt, để anh đưa cậu tới chỗ mấy thành viên khác. Suýt quên, anh mày là Trần Văn Lâm. Giờ đi thôi."
Đó là bước chân đầu tiên của Phong trên con đường mang tên Vinh Quang, hướng tới thứ cậu chưa từng nghĩ tới: Tổng quán quân.
*
Cạch
Cánh cửa căn phòng máy tính thuộc về câu lạc bộ Game thủ Vinh Quang được đẩy ra.
"Chào mọi người, tôi tới rồi đây." Lâm vẫy tay chào những người trong phòng. "Cậu này là thành viên mới của câu lạc bộ ta đó. Cậu ta là Lương Công Phong."
Gã thanh niên mập mạp ngồi gần cửa nhất hồ hởi giới thiệu.
"Xin chào, tôi tên Lưu Công Sơn, là sinh viên năm thứ 3, chuyên ngành dữ liệu học. Quyền pháp gia Hoang Mang (Panic)."
Ok, nửa đầu khúc giới thiệu rất dễ hiểu và bình thường, nhưng còn cái cuối cùng là sao vậy? Quyền pháp gia? Hoang mang?
Kế đến, gã còm nhom núp trong góc phòng bước lên giới thiệu. Trông cậu ta giống như con cương thi không có chút sức sống nào vậy.
"Hi vọng cậu khá một chút, tôi tên Triệu Duy Lôi, người gốc Trung Hoa. Tôi là Sát thủ Lạnh như Tiền."
Phụt, Lạnh như Tiền.
Phong phải cố gắng lắm mới không cười lớn lên. Ra là đang nói tên nhân vật trong game, nhưng ai đời lại đặt là Lạnh như Tiền cơ chứ.
"Tôi? Lâm Tấn Thịnh. Quỷ kiếm sĩ. Âm trầm."
Một anh chàng kiệm lời quá mức bình thường. Nhưng cũng không còn gì lạ nữa.
"Ủa, Vy đâu?" Bỗng Lâm đưa mắt quét khắp căn phòng.
"À, mục sư nóng bỏng của chúng ta đang có lớp. Chắc sắp tới rồi. Còn cậu Phong đây là chức nghiệp gì?" Lôi đáp.
"Cậu ta vẫn chưa chơi, nhưng rất hứng thú với hệ thống chế tại trang bị nên tôi rủ cậu ta tới."
"Gì, là gà con lon ton à?"
"Phong, đừng để ý tới cậu ta. Mà nhân tiện, tôi chơi Pháp sư Chiến đấu Ma Thần."
"À vâng. Còn tôi là Lương Công Phong, xin mọi người chỉ giáo."
Sơn tiến tới và vỗ vai Phong.
"Nào, lại đây tôi cho cậu xem chế tạo trang bị."
Phong gật đầu nhẹ rồi ngồi xuống kế bên máy của Sơn, còn Lâm cũng bu tới phía sau.
Giao diện vinh quang mở ra, một đoạn CG ngắn hiện lên, Sơn quẹt thẻ đăng nhập và nhấp vào plug-in Chế tạo trang bị đi kèm với trò chơi.
Sau khi Sơn giảng giải sơ lược trong 5 phút, Phong cắm đầu vào và bắt đầu mày mò đống vật liệu suốt 30 phút. Một chồng item rác bốc hơi hết sạch.
"Ủa?"
"Cái đống đó đều là item cày được trong game ấy." Sơn nói với một chút tiếc nuối. Mặc dù gọi đống đó là item rác nhưng biết đâu lại có lúc cần tới thì sao.
"Sao nào? Muốn chơi rồi chứ?" Lâm không bỏ lỡ cơ hội.
"Muốn." Phong gật đầu lia lịa. Cậu vẫn nhìn chằm chằm vào hàng loạt dòng tùy chỉnh và mớ phế phẩm cậu vừa tại ra. Trời ạ. Thế này thì mới là hệ thống chứ. Quá tuyệt vời, vừa cho người chơi sáng tạo nhưng vừa có những giới hạn nhất định. Phải là thiên tài mới có thể nghĩ ra những thứ như thế này. Sau đó Lâm tranh thủ giảng cho Phong một số thường thức về Vinh Quang. Nói là thường thức thôi chứ nó dài vãi ra ấy. Đến tận bốn giờ rưỡi chiều mới nói xong.
"Cậu ở ký túc xá à?"
"Đúng vậy."
"Vậy cứ ở đây tối nay đi. Khu này không nằm trong khuôn viên trường đâu. Nửa đêm nay có máy chủ mới, ta cày lại chung luôn. Cả mấy cậu nữa, đi khai hoang đi."
"Ừ, dù gì tôi cũng rảnh." Sơn biểu lộ.
"Ok." Lôi đáp ngắn gọn.
"..." Còn Thịnh thì im lặng gật đầu.
"Cái gì? Đi khai hoang hả? Nghe hay đó." Một cô gái trẻ bước vào ngay giữa cuộc nói chuyện của cả đám. Đó chính là Vy.
"Chào chị, tôi là Lương Công Phong, thành viên mới của câu lạc bộ."
"Ồ, tốt tốt. Tôi là Trần Yến Vy, mục sư Hỏa hoạn." Cô ta bước tới và bá vai Phong cứ như người quen lâu ngày vậy.
"Suýt nữa thì quên. Tôi cũng đưa tới thành viên mới nè." Vy chạy trở lại ra cửa và kéo vào trong một cô gái khác. Trông cô ấy khá xinh, Phong từng gặp cô ấy trong lớp nào đó rồi.
"À... ừm... em là Nguyễn Ánh Linh, em chơi nhân vật Bậc thầy pháo súng Mộc Thanh... em là fan của Tô Mộc Tranh ạ."
"Em ấy mới tập chơi gần đây, đã vậy còn nâng kỹ năng sai nữa, cho nên tôi rủ em ấy chơi lại luôn."
"Ôi giời, hoan nghênh hoan nghênh. Vậy là đủ đội rồi."
"Đủ đội?" Hai tân binh là Phong và Linh hỏi cùng lúc.
"À, là bản cập nhật Guild War lần này. Cả đám năm ngoái bị bọn bên Khoa học Tự nhiên thách thức nên muốn đáp trả lại chút thôi." Lâm đáp.
"Nói chung không cần quan tâm tiểu tiết làm gì. Giờ đi mua thẻ đăng nhập thôi. Tối nay đúng nửa đêm bắt đầu khai hoang." Quả nhiên là nhiệt huyết như lửa ha. Chị Vy quả là khác người cực kỳ. Hai đứa tân binh cùng nghĩ thầm.
Thế là, một nhóm 7 bạn trẻ đi bộ tới một tòa nhà lớn gần đó. Đó là quán net nổi tiếng HighMoon, đại bản doanh và cũng là sân thi đấu của chiến đội HighMoon, đội đang đứng đầu giải đấu Vinh Quang kì tài chiến năm nay. Bên trong có một khu buôn bán các loại phụ kiện, fig, poster chủ đề Vinh quang và tất nhiên có cả thẻ ID đăng nhập nữa. Tuy là nhóm người chơi cũ có thể chuyển tài khoản sang máy chủ mới nhưng cứ giữ lại tài khoản cũ có khi lại cần tới không biết chừng.
Và sau cả buổi chọn lựa, nhóm bạn trẻ rời đi với tấm thẻ ưng ý trên tay.
Vô tình chúng khá hợp nhau theo một cách nào đó.
Phong đang cầm trên tay một tấm thẻ màu xanh lam nhạt và hình được in trên đó là một cơn gió nhẹ màu lam đậm. Tính ra thì tấm thẻ khá hợp với cậu ta. Đó là một trong loạt thẻ kỷ niệm của HighMoon, với hình logo cũ của họ hồi còn mang tên Phong Vân.
Của Lâm là tấm thẻ với logo của đội Vi Thảo, một chiến đội ông lớn của giải Liên Minh Vinh Quang, hình ngọn cỏ (thảo dược)
Về phần Vy, cô ấy chọn tấm thẻ dạng cơ bản, mẫu mới in cho mùa thứ 8 mang màu sắc đỏ rực như ngọn lửa đang cháy phập phùng.
Còn của Sơn là tấm thẻ có logo của chiến đội Great Mountain Academy ở Châu Âu với mình hai ngọn núi xếp thành chữ M.
Lúc này Lôi đang xăm xoi chiếc thẻ của đội Tia Chớp trên tay. Tia chớp là đội mà cậu ta hâm mộ nhất. Tấm thẻ cậu đã chọn cũng được nhận xét là tấm thẻ đăng nhập đẹp nhất với hình ảnh hai tia sét vàng trên nền màu tím âm u.
Suýt nữa là quên mất, còn có Thịnh vô hình nữa. Cậu ta cũng chọn cho mình một tấm thẻ không có gì nổi bật: một tấm thẻ màu đen tuyền. Đó là hàng kỷ niệm mở máy chủ thứ mười tại Trung Quốc, nhưng chả ai ưa chuộng màu đó cả.
Còn cô tân bình còn lại, Linh, cô ấy đang cầm tấm thẻ in hình Mộc Vụ Tranh Phong, là nhân vật mà idol của cô điều khiển, bậc thầy pháo súng số một Liên Minh Vinh Quang.
Điểm sơ qua ta đã thấy binh pháp Tôn Tử ẩn hiện đâu đó rồi: Phong có nè, Lâm nè, Hỏa cũng có nè (bà chằn lửa Vy, theo ý kiến của Lâm), lại tới Sơn, Lôi, cả Âm nữa (Vô hình như bóng tối. Thịnh ^^). À, còn dư ra một Mỹ nữ, nhưng cứ kệ đi.
Nhóm bảy bạn trẻ sinh viên đại học trở lại quầy nét mở bất hợp pháp ngay ngoài khuôn viên đại học (chắc vậy) và trau dồi ít kiến thức căn bản cho hai con gà con trước ngày đi khai hoang.
"MÌNH NHẤT ĐỊNH SẼ TẠO RA ĐƯỢC TRANG BỊ TỐT NHẤT VINH QUANG!" Phong thầm quyết tâm. Ban đầu cậu chỉ muốn xem hệ thống chế tạo trang bị ra sao thôi, nhưng không ngờ cậu đã bị trò chơi này thu hút.
"Cơ mà, cậu định chơi nghề nào đây?" Lâm bỗng chọt vô một câu, nhưng nó rất đúng trọng tâm.
"Ừm, tôi thích cái mấy máy móc của Kỹ sư, mà phép khống chế của Thuật sĩ, rồi ma pháp của Ma đạo học giả, tới kiếm kỹ của Kiếm khách, cái nào nhìn cũng hay hết."
"Sao không chơi tán nhân luôn đi."
"Tán nhân? Toàn bộ nghề ấy hả? Nghe hay đấy!"
"Này này, tôi đùa thôi. Đừng đi đường đó, đu không nổi đâu."
"Ừm..." Cậu suy nghĩ một thoáng. Xem ra Phong chưa hoàn toàn từ bỏ phương án này.
"Được rồi." Bỗng Lâm vỗ mạnh hai bàn tay vào nhau tạo ra âm thanh rất lớn. "Tất cả trở về kí túc xá tắm rửa một chút, tối nay liên hoan chào đón người mới. Tập hợp ở cổng ký túc xá."
"Ok, hội trưởng!" Toàn bộ đồng thanh đáp lại.
*
Phong sải bước về phòng ký túc xá với hàng mớ ý nghĩ trong đầu. Những đấu pháp đồng đội, những kỹ năng hoa lệ, những trang bị độc nhất, toàn bộ trí óc cậu bây giờ được lấp đầy bởi những đoạn video về Vinh Quang. Nhiều lẩn cậu đã tự đặt câu hỏi: rốt cuộc ai tạo ra cái trò chơi này? Phải tập hợp bao nhiêu bộ óc để làm được tới vậy? Càng nghĩ, cậu càng muốn chơi game này hơn. Một vài ý tưởng điên rồ đang nảy ra trong đầu cậu thanh niên với hoài bão lập trình viên này. Tất nhiên, nó chỉ được giữ trong đầu cậu thôi. Thật đấy.
*
Tắm rửa xong xuôi, Phong ngay lập tức có mặt tại chỗ hẹn, nhưng chỉ mới nhóm đàn ông có mặt. Còn hai cô gái, xem ra họ vẫn chưa chuẩn bị xong.
"Sao con gái lúc nào cũng lâu vậy!" Cả năm phàn nàn cùng lúc, và với một timing tệ hại, lời nói đó đã đập vào tai Vy đang bước tới. Và thế là, lần đầu tiên Phong biết tới nguyên nhân cái biệt danh bà chằn lửa của Vy.
Rất may là Linh đã tới khá sớm so mới mọi người nghĩ và giải vây cho họ. Thật may mắn khi cô ấy khác Vy. Tất cả mọi người đều nghĩ vậy, nhưng tất nhiên họ biết mình không nên nói ra.
Một bữa tiệc đơn giản được tổ chức tại một nhà hàng bình dân gần làng đại học Quốc gia, và họ trò chuyện ở đó tới tận 11h đêm. Nội dung chủ yếu liên quan tới Vinh Quang và những đại thần-game thủ hàng top trên thế giới. Tuy rằng thể thức thi đấu của Vinh Quang chuyên nghiệp ở mỗi nơi đều có sự khác nhau, nhưng về cơ bản chúng đều đòi hỏi sự phối hợp của đồng đội cùng một ít kỹ năng cá nhân.
Về cơ bản, giải đấu Liên Minh Vinh Quang tại các khu vực đều theo cơ chế ba phần một trận, là đấu solo 1 vs 1, đấu lôi đài 3 vs 3 đổi người khi tử vong và đấu đoàn đội 6 vs 6 tối đa 5 người mỗi đội có mặt cùng lúc, chiến thằng bằng cách diệt sạch kẻ địch. Tổng công có 3 trận Solo mỗi trận 1 điểm, một trận lôi đài 2 điểm và 1 trận đoàn đội 5 điểm.
Còn giải đấu Đấu trường Vinh Quang của Hàn Quốc và Nhật Bản thì có hơi khác. Ở Đấu trường Vinh Quang có hai hạng mục thi đấu là 5 vs 5 diệt sạch, bên thắng được 4 điểm và hạng mục 5 vs 5 công thành chiến, ăn 6 điểm. Công thành chiến là chế độ nhân vật của hai phe sẽ được hồi sinh tại căn cứ của mình mỗi khi tử vong sau một thời gian nhất định, và thời gian hồi sinh sẽ tăng lên khi trận đấu càng kéo dài.
Về phía Việt Nam và khu vực Hùng chiến Vinh Quang thì giống Liên minh khi có 3 hạng mục, nhưng phần đoàn đội được thay thành chiếm cờ. Chiếm cờ là chế độ cho xuất hiện 3 vị trí chiến lược trên bản đồ, hai đội phải đánh chiếm các vị trí đó và mỗi giây kiểm soát cờ sẽ tăng 1 điểm. Đội nào chạm mốc đề ra hoặc tiêu diệt toàn bộ đội đối thủ trước sẽ thắng. Điều này làm đa dạng chiến thuật có thể áp dụng hơn và giới hạn thời gian ván đấu lại.
Riêng khu vực châu Mỹ và một số khu vực nhỏ khác thì họ sử dụng hệ thống 2 hạng mục là lôi đài thay người 5 vs 5 và công thành chiến 5 vs 5. Lôi đài thay người tức là mỗi đội có thể đổi thành viên đang chiến đấu ra và thay vào một thành viên khác ngay lập tức, tối đa 5 lần trong 1 ván, và đội nào còn người đứng lại sau cùng sẽ giành chiến thắng và nhận được 4 điểm. Phần công thành chiến thì vẫn là 6 điểm.
Nói chung thể thức thi đấu khác biệt làm thế giới Vinh Quang đa dạng hơn và đồng thời hạn chế những chuyển nhượng tuyển thủ ngoài quốc gia hoặc khu vực.
*
Đúng 11h59 đêm, 7 trong số 12 máy tính trong căn phòng được bật sáng, trang chủ của Vinh Quang đã được mở sẵn, giờ cả bảy người chỉ chờ giây phút máy chủ mới đi vào hoạt động.
12h đêm.
XẸT
Tiếng cà thẻ đồng loạt vang lên.
LẠCH CẠCH
Tiếng gõ phím đan vào nhau, tạo nên một khúc nhạc.
TINH TINH
Tiếng báo đăng nhập hoàn tất vang lên, hoàn toàn đồng bộ. Và cả bảy người, cùng nhau khởi đầu chuyến hành trình họ không bao giờ nghĩ tới, kể cả trong mơ.