[Bá Đồ] Vân Hồ Bất Hỉ – Còn Mong Gì Hơn

Túc Liên

Enthusiastic Dramatist
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
243
Số lượt thích
1,474
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Tranh, Quả, Nhu, Tú, Kỳ
#1
Đồng nhân Toàn Chức Cao Thủ

Vân Hồ Bất Hỉ – Còn Mong Gì Hơn


credit: on pic


Tác giả: Hơi Nước Chưa Đủ 100℃

Nhân vật chính: Chiến đội Bá Đồ

Link topic gốc: Convert

Edit: Túc Liên

Tóm tắt: Bá Đồ tổ chức sinh nhật Trương Tân Kiệt ở mùa giải 9.

Chân thành cảm ơn chị @Lá Mùa Thu. Cũng như mọi lần, chị đã giúp em rất nhiều. Em dám ôm truyện về edit trong tình trạng tiếng Trung không biết, đọc hiểu về những trận chiến trong game cũng không sâu, là vì em có chị đại đằng sau chống lưng, ôm nhau vượt khó.

***


1.

Trương Tân Kiệt tổ chức sinh nhật vô cùng đơn giản.

Từ mùa giải thứ tư, năm nào Hàn Văn Thanh cũng bất chấp Thanh Đảo thời tiết giá lạnh, ra khỏi câu lạc bộ, băng qua hai con đường, đến cửa hàng bánh kem, mua một cái bánh kem truyền thống đường kính 12 tấc.

Quả thật đơn giản còn hơn sinh nhật của một cụ ông 72 tuổi.

May mà hán tử Bá Đồ, bất kể già trẻ lớn bé, đều không phải người câu nệ tiểu tiết. Bá Đồ lấy khẩu hiệu trên dưới một lòng, trước sau như một, hàng năm chấp hành việc tham dự sinh nhật một cách quy củ, hệt như giờ giấc sinh hoạt của Trương Tân Kiệt. Không những thế, đến cả cái bánh kem truyền thống đường kính 12 tấc mừng sinh nhật, hình như hai năm rồi cũng không đổi vị.

Tóm lại, hán tử Bá Đồ không cần cảm động hay lãng mạn.

Tình trạng này duy trì cho đến lúc Trương Giai Lạc xuất hiện.

Danh nhân nói, không có phụ nữ xấu, chỉ có phụ nữ lười. Từ đấy suy ra, không có người không thích cảm động, chỉ có người lười bày vẽ.

Thật không may, bất kể là Bách Hoa Trương Giai Lạc hay Bá Đồ Trương Giai Lạc, anh vĩnh viễn là một người rất bày vẽ.

Năm đầu tiên Trương Giai Lạc gia nhập Bá Đồ, được Bạch Ngôn Phi phổ cập về nét đẹp truyền thống tổ chức sinh nhật áp dụng cho mỗi đội viên, anh tỏ ý nghi ngờ, chiến đội Bá Đồ phấn chấn mạnh mẽ chỉ tiến không lùi, vì sao lại có thể thỏa hiệp với phong cách tập thể dục dưỡng sinh như thế??? Sau đó Trương Giai Lạc chạy lạch bạch đi tìm Hàn Văn Thanh, nói đánh cược bằng tôn nghiêm của Bách Hoa Liễu Loạn, phải cải cách truyền thống lạc hậu của Bá Đồ.

Cải cách phải quyết liệt, cải cách phải triệt để, vì thế cải cách phải bắt đầu từ sinh nhật của đội phó để làm gương. Trương Giai Lạc nhìn Hàn Văn Thanh, lập lời thề son sắt.

Hàn Văn Thanh liếc mắt nhìn vị lão tướng năm hai mặt đầy háo hức, xem lịch thấy tuần đó quả thật không có trận đấu nào đặc biệt quan trọng, vì thế đành tặc lưỡi đồng ý, với điều kiện không được để ảnh hưởng lịch thi đấu và chương trình huấn luyện.

Tân binh vô hình Tần Mục Vân hóng hớt từ đầu đến cuối, kể lại rằng khoảnh khắc đó cậu nhìn thấy gương mặt đội trưởng giãn ra như vừa trút được một gánh nặng, mà bản thân cậu cũng thở phào như vừa trút được một gánh nặng. Ít nhất, cả đội sẽ không phải ăn bánh kem hạt dẻ đến năm thứ ba nữa.

Vị đội trưởng đưa ra quyết định này gật đầu, đúng vậy, ít nhất năm nay anh cũng không phải suy nghĩ xem chọn bánh kem vị gì nữa.

Giang hồ đồn rằng, Hàn Văn Thanh đại đại cả năm chỉ ăn đồ ngọt duy nhất vào dịp sinh nhật các đội viên, sau một lần nghe mọi người khen vị hạt dẻ ăn ngon, liền cảm thấy từ giờ không cần đau đầu nghĩ xem nên mua bánh kem vị nào nữa, từ đó chỉ mua bánh kem hạt dẻ.


2.

Một ngày nọ sau khi huấn luyện kết thúc, Trương – rất thích bày vẽ – Giai Lạc bí mật triệu tập các đội viên (dĩ nhiên trừ đi đội trưởng đội phó) về phòng mở một nhóm chat kín, tuyên bố hùng hồn rằng mục tiêu của tiểu đội sinh nhật chúng ta là tổ chức một bữa tiệc mang phong cách đặc thù Bá Đồ, dù không cần cầu kỳ như Bách Hoa, nhưng ít nhất cũng không thể chỉ đơn giản ăn một cái bánh kem như vậy, tiểu đội cần đồng tâm hiệp lực đóng góp ý kiến.

Kết quả đến tận giờ kiểm tra phòng, tiểu đội sinh nhật trí tưởng tượng cùng sáng tạo cũng chỉ giới hạn ở việc chơi một trò chơi sau đó ăn một cái bánh kem, thế đã là hoành tráng rồi.

Tống Kỳ Anh – Trường Hà Lạc Nhật: Lạc ca, thật ra thì đội phó trông có vẻ rất hài lòng với hiện tại.

Tần Mục Vân – Âm 9 Độ: Em cũng thấy tổ chức tại câu lạc bộ thì làm sao mà chơi lớn được?

Bạch Ngôn Phi – La Tháp: Đội trưởng đã mua bánh kem hạt dẻ hai năm liền, em cảm thấy năm nay chỉ cần đổi bánh kem vị khác là đủ.

Đêm khuya, Trương Giai Lạc nằm trên giường lăn qua lăn lại.

Bạn cùng phòng – thầy giáo Lâm Kính Ngôn – nảy ra sáng kiến: Hỏi các chiến đội khác xem họ tổ chức sinh nhật cho đội phó thế nào, biết đâu có thể tham khảo một phen.

Trương Giai Lạc tìm được ánh sáng cuối đường hầm, hăm hở với lấy điện thoại, tay tìm danh bạ mồm hỏi Lâm Kính Ngôn, Hô Khiếu trước đây mấy anh tổ chức thế nào?

Lâm Kính Ngôn ngước nhìn trời đêm âm u, bọn anh hàng năm chơi một ván ma sói.

Trương Giai Lạc bấm điện thoại tốc độ siêu nhanh, mắt đã nhìn được không ít người, nghe vậy liền bĩu môi, không có ý tưởng mới hơn à?

Lâm Kính Ngôn vô cùng hâm mộ, vậy Bách Hoa mấy cậu tổ chức sinh nhật ra sao?

Trương Giai Lạc hồi tưởng năm tháng đỉnh cao quẩy lên tận nóc, tặc lưỡi nói phương pháp của bọn tui không có giá trị tham khảo với Bá Đồ, bọn tui mỗi năm hóa trang một kiểu rồi chơi trò chơi, vui nhộn đặc sắc hệt như Halloween vậy.

Lâm Kính Ngôn chợt hiểu ra vì sao Đường Hạo quyết tâm chuyển nhượng sang Hô Khiếu.

Cùng lúc đó, tinh thần kiên trì học hỏi của Trương Giai Lạc bắt đầu được đáp lại, anh nhận được không ít câu trả lời có tính đóng góp xây dựng.

Ví dụ:

Anh tìm được hậu bối cùng nghề Trịnh Hiên, cậu ta trả lời — từ khi mưu đồ tổ chức tiệc sinh nhật với đồ nguội theo kiểu Tây của đội trưởng thất bại, năm nào sinh nhật Hoàng Thiếu cũng rủ cả đội đi ăn khắp thành Quảng Châu, sau đó đi tăng hai ở quán karaoke.

Anh gặng hỏi hậu bối cùng hệ súng Chu Trạch Khải, được đáp lại — sinh nhật hình như Luân Hồi đều tổ chức thi đấu board game trong nội bộ.

Anh hỏi cả Vương Kiệt Hi chưa logout, câu trả lời là — tất cả sinh nhật đều kéo nhau ra quán cơm ở Vương Phủ Tỉnh.

Anh lỡ tay paste cả tin nhắn cho người vừa–nhắn–tin–gần–đây–nên–tên–ở–ngay–đầu Diệp Tu, nhận được câu trả lời đầy yêu thương trìu mến — yo Trương Giai Lạc, Hưng Hân bọn anh vừa quyết định quà tặng sinh nhật chính là cúp quán quân đó nha, quyết định nhanh lên mùa chuyển nhượng tới sang đây còn kịp!

Trương Giai Lạc tức giận tắt luôn điện thoại.


3.

Giang hồ đến nay vẫn không biết Giai Lạc Đại Thánh trải qua chín chín tám mốt kiếp nạn ra sao, trừ yêu diệt quái đại náo thiên cung thế nào, chỉ biết là sang hôm sau, đêm không trăng trời nổi gió bão, tiểu đội sinh nhật lại bị cưỡng chế tập kết, nghe Đại Thánh chỉ huy sắp xếp kế hoạch chi tiết cho sinh nhật đội phó.

Sau đó, cán bộ đi kiểm tra phòng Trương Tân Kiệt chứng kiến một màn vô cùng kỳ dị.

Trong trí nhớ cậu, thời điểm các đội viên bị Trương Giai Lạc kéo đi sau buổi huấn luyện, ai nấy đều phờ phạc như sắp nhắm mắt xuôi tay, thì giờ đây trong đêm đen mắt ai cũng sáng như đèn pha, nhanh nhẹn như sói đi săn mồi, cảm giác có thể thâu đêm cướp thêm 3 con boss hoang dã.

Cậu gõ cửa vào phòng.

Trong phòng, Trương – sói đầu đàn – nhìn mặt hăng hái không kiềm được, thật không hiểu bọn họ vừa bàn luận chuyện gì với nhau.

May mà đội phó Trương Tân Kiệt nổi tiếng nhất chính là tính kỷ luật thép sánh ngang với quân đội Đức.

Cậu liếc nhìn Trương – sói đầu đàn, sói còn lại lập tức cụp đuôi ngồi lên hai chân sau, cố gắng hết sức để bản thân mình biến thành một em Husky thân thiện.

"11 giờ rồi, các tiền bối nên đi ngủ thôi."

"Được được được phiền cậu quá Tân Kiệt, bọn tôi sẽ đi ngủ liền."


4.

Câu chuyện này chấm dứt tại đây, giống như bốc hơi không còn chút dấu vết. Mọi người ai làm việc nấy, cần huấn luyện thì huấn luyện, cần nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi, nói chung tiểu đội sinh nhật không triệu tập thêm một cuộc họp nào nữa.

Trước sinh nhật một tuần là thi đấu Tu La trận, cái gọi là một tuần ba trận, tiền hậu giáp kích, dù rằng đối thủ không phải đội mạnh, nhưng thiết lập chiến thuật, điều chỉnh trạng thái, tổng kết kinh nghiệm, chỉnh sửa sai sót, cho dù là tuyển thủ chuyên nghiệp, tuyệt đối cũng không phải chuyện không cần chú ý nhắm mắt cũng làm được.

Mục tiêu quán quân, từng phút từng giây đều là cơ hội tích lũy năng lượng.

Chạng vạng thứ bảy, sau khi vất vả kết thúc trận đấu vòng bảng với Chiêu Hoa, chiến đội giải tán rất sớm, mỗi đội viên đều về phòng mình nghỉ.

Ký túc xá hoàn toàn yên tĩnh, như thể ai nấy đều đã sắp rụng, giờ được về phòng liền rụng ngay và luôn.

Thế nhưng một nhóm QQ thần bí xuất hiện, ẩn nấp dưới vẻ hoàn toàn yên tĩnh kia, im lặng mà hô hào đồng bọn.

[Tiểu đội sinh nhật đội phó]

Trương Giai Lạc – Bách Hoa Liễu Loạn: Có ai còn thức không. . .

Tống Kỳ Anh – Trường Hà Lạc Nhật: Có mặt!

Bạch Ngôn Phi – La Tháp: Em cùng tiểu Tần. . .

Trịnh Thừa Phong – Sơn Phùng Địa Liệt: Em cũng còn thức!

Trương Giai Lạc – Bách Hoa Liễu Loạn: Mọi người đều tổng kết phần mình, chớ có lười đó, đến 9 giờ tối anh gọi đội trưởng đến tham gia trận đoàn đội.

Tần Mục Vân – Âm 9 Độ: Lạc ca vì sao anh chưa bỏ cuộc. . .

Bạch Ngôn Phi – La Tháp: Lạc ca vì sao anh chưa bỏ cuộc. . .

Tống Kỳ Anh – Trường Hà Lạc Nhật: Ở đây có mỗi mình em là nhà quyền pháp. . . Kiểu gì em cũng phải khẩn trương nhất rồi. . .

Lâm Kính Ngôn – Lãnh Ám Lôi: Có câu ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê. . .

Trương Giai Lạc – Bách Hoa Liễu Loạn: Lên tinh thần nào! Với lại, mọi người có ai giữ bản ghi chép đầy đủ lời nhận xét của Tân Kiệt sau mỗi trận đấu? Hoàn chỉnh không sót điểm nào?

Bạch Ngôn Phi – La Tháp: Em với tiểu Tần đều giữ! Không thể để bị xem thường!

Trịnh Thừa Phong – Sơn Phùng Địa Liệt: Bản ghi âm ở đây. . .

Tống Kỳ Anh – Trường Hà Lạc Nhật: Em ghi cả phần đội trưởng bổ sung. . .

Tần Mục Vân – Âm 9 Độ: Nhờ công Lạc ca bày ra kế hoạch sinh nhật phó đội, trong cuộc họp tổng kết sau trận đấu, tốc độ ghi chép của mọi người đều đã max điểm. . .

Bạch Ngôn Phi – La Tháp: Mỗi ngày đọc lại một lần, rồi sửa sang lại ghi chú. . .

Trịnh Thừa Phong – Sơn Phùng Địa Liệt: Lời vàng ý ngọc của đội phó đều đã thuộc nằm lòng. . .

Trương Giai Lạc – Bách Hoa Liễu Loạn: . . . Ai đó gửi anh một bản ghi chép hoàn chỉnh, anh chỉ ghi những phần có liên quan đến Bách Hoa Liễu Loạn.

Lâm Kính Ngôn cười, xách laptop sang cho Trương – nằm lỳ trên giường chat QQ – Giai Lạc: "Đây, bản ghi chép hoàn chỉnh tổng kết sau trận đấu."

8 giờ 20 phút.

Thời điểm này, vài tuyển thủ chuyên nghiệp đang kết thúc bài huấn luyện hàng ngày, vài tuyển thủ đang làm nóng người chuẩn bị đi cướp boss, vài tuyển thủ đang suy nghĩ đêm nay thức khuya ăn món gì.

Mà có vài tuyển thủ, đang xem lại tổng kết sau trận đấu, đề nghị những phe kia hôm nay đi nhẹ nói khẽ hơn mọi ngày.

Trương Giai Lạc ngồi xếp bằng trên giường, trước mặt anh và Lâm Kính Ngôn để song song hai cái laptop, một cái chiếu video trận đoàn đội hôm nay, một cái chiếu bản ghi chép hoàn chỉnh tổng kết sau trận đấu. Đối chiếu xong, anh sờ soạng lấy danh sách việc cần làm, gạch bớt đi hai mục.

Anh đem laptop trả lại cho Lâm Kính Ngôn, nằm cuộn tròn ở góc giường, tay nắm lại đưa lên.

Trong phòng ấm áp tĩnh mịch, tạo cảm giác yên bình. Ngoài trời rét lạnh kéo dài, cuối cùng chỉ hóa thành lớp sương đọng trên cửa sổ.

"Lão Lâm, anh thấy sáng kiến sinh nhật của tui thế nào?"

"Rất tốt, tốt cho cậu, cho tôi và tất cả mọi người, có đặc trưng Bá Đồ, xứng đáng để kiên trì gìn giữ."

"Vậy à," Trương Giai Lạc khẽ cười một tiếng, "Tui kể anh nghe, hồi xưa năm 2 vừa mới ra trận, kỹ thuật cùng chiến thuật non nớt đến mức không muốn nhìn lại, tui còn không nghiêm túc như lần này. "

"Phải mà, " Lâm Kính Ngôn cũng cười, "Lúc đó còn chưa va vấp, thật sự không nghĩ quán quân khó lấy đến vậy."

Trầm mặc một lúc, Trương Giai Lạc đứng lên duỗi thẳng người, Lâm Kính Ngôn đóng lại laptop, tháo mắt kính xuống, đưa tay day trán.

Giọng nói nhẹ nhàng, vẻ mặt kiên định.

"Cố lên, lão Lâm."

"Cậu cũng vậy."

Một lát sau.

"Nè lão Lâm, anh nói xem bây giờ chúng ta dùng sáng kiến này rồi, đến sinh nhật của các đội viên khác thì phải làm sao? Có tổ chức thành chuỗi hoạt động luôn không? " Trương Giai Lạc xoay xoay điện thoại trong tay, cười híp mắt để lộ hai cái răng nanh, "Ví dụ như. . . Sắp tới sinh nhật tui mọi người dự định tổ chức thế nào?"

"Đơn giản," Lâm Kính Ngôn uống một hớp trà, nở nụ cười rất có thần thái, "Đấu lôi đài, bọn tôi luân phiên ra trận, solo hay lên hết tùy cậu, đánh đến khi nào cậu lộ ra sơ hở thì thôi."

Cùng lúc đó, tại phòng các đội viên khác.

Tần Mục Vân phát hiện một chỗ Bạch Ngôn Phi sai lệch thời gian, ở đằng sau Bạch Ngôn Phi yên lặng lật lại bản ghi chú tổng kết sau trận đấu của mình, hung hăng đánh dấu sao trên trang giấy.

Trịnh Thừa Phong tìm ra video thi đấu chuyên nghiệp có kỵ sĩ của Hứa Bân, đối chiếu rồi ghi chép tỉ mỉ để nghiên cứu.

Tống Kỳ Anh dùng phần mềm luyện tập mô phỏng bản đồ, lặp lại thao tác sáng nay làm chưa đủ tốt.

9 giờ đúng.

Hàn Văn Thanh quẹt thẻ vào game, đến đấu trường tìm số phòng Trương Giai Lạc vừa gửi.

Trong đấu trường, một đội nhân vật đã đứng sẵn chỉnh tề.

Nhà quyền pháp, pháp sư nguyên tố, thiện xạ, kị sĩ, lưu manh cùng chuyên gia đạn dược.


5.

Ngày 11 tháng 1.

Trương Tân Kiệt đúng giờ thức dậy, đúng giờ đến phòng huấn luyện, đội viên từng người lục tục đến, chào hỏi với cậu.

Có điều, hôm nay không hề có đến một câu chúc mừng, dù là quy củ "Chúc đội phó sinh nhật vui vẻ" hay là "Sinh nhật vui vẻ, Tân Kiệt" .

Bất quá, một hán tử Bá Đồ trước giờ sẽ không lưu ý những tiểu tiết này.

Huấn luyện trước sau như một.

Chẳng qua, một bên huấn luyện, một bên nghiêm túc lưu ý số liệu chiến đấu của từng đội viên, Trương Tân Kiệt xác nhận gần đây chiến đội so với trong ấn tượng của cậu đúng là có khác biệt, không phải ở những việc có hay không cũng chẳng sao như chúc mừng sinh nhật cậu, mà rõ ràng toàn thể chiến đội đều có chút thay đổi.

Những trận đấu gần đây, đối thủ không quá mạnh, cảm giác dễ dàng giành chiến thắng thường bị hiểu lầm là vì đội mình có ưu thế tuyệt đối về thực lực. Hơn nữa, cậu giỏi ở việc phân tích nhược điểm của chiến đội, nhưng dễ bỏ qua một chút tiến bộ không rõ rệt. Cậu phải thừa nhận, chuyện này thật sự. . .

Tuy số liệu của từng đội viên không có thay đổi rõ rệt, nhưng thực lực của cả chiến đội rõ ràng đã tăng lên, thậm chí vẫn đang tăng lên.

Chuyện này chỉ có một cách giải thích.

Buổi tối, sau giờ huấn luyện và giờ cơm, Trương Giai Lạc nháy mắt ra hiệu với Lâm Kính Ngôn. Dưới sự bảo kê của Tần Mục Vân và Bạch Ngôn Phi, hai người chơi oẳn tù tì.

Khỏi đoán cũng biết, Trương Giai Lạc thua.

"Lão Lâm chúng ta chơi 3 ván thắng 2 có được không? " Trương Giai Lạc vẻ mặt khổ sở, "Tuy chuyện này là kế hoạch của tui, nhưng bảo tui đi nói với Tân Kiệt thì thật sự. . . "

"Tân Kiệt, " Hàn Văn Thanh cất giọng, cả đội đều im phăng phắc, "Lát nữa đến phòng huấn luyện một chút."

"Được."

"Cũng may còn có Hàn đội a, " Tần Mục Vân ngồi đối diện Trương Giai Lạc, mắt nhìn xa xăm.

"Dù sao Hàn đội cũng cùng phe với chúng ta mà." Hôm nay trí thức Lâm Kính Ngôn cũng cười một cách bí ẩn.


6.

7 giờ rưỡi tối ngày 11 tháng 1, Hàn Văn Thanh cùng Trương Tân Kiệt đi tới phòng huấn luyện, cả đội đều đã ngồi sẵn không thiếu một người.

Tống Kỳ Anh bước lên phía hai người, đưa ra một thẻ tài khoản nhà quyền pháp và một thẻ tài khoản mục sư: "Đội phó, chúng em muốn mời anh cùng đánh một trận đoàn đội."

Quẹt thẻ đăng nhập, giống như mỗi ngày huấn luyện ở Bá Đồ.

Bản đồ được chọn là bản đồ sa mạc, thi đấu đoàn đội 4 vs 4.

Đội A:

Hàn Văn Thanh – nhà quyền pháp

Trương Tân Kiệt – mục sư

Tần Mục Vân – thiện xạ

Bạch Ngôn Phi – pháp sư nguyên tố

Đội B:

Trương Giai Lạc – chuyên gia đạn dược

Lâm Kính Ngôn – lưu manh

Tống Kỳ Anh – nhà quyền pháp

Trịnh Thừa Phong – kỵ sĩ

Trương Tân Kiệt cũng không nói gì, tập trung vào trận đoàn đội hiển nhiên đã sớm có sự chuẩn bị.

Đội A có cặp đôi hợp tác 6 năm Hàn Văn Thanh và Trương Tân Kiệt, lại có hai người chuyên đánh phối hợp Tần Mục Vân Bạch Ngôn Phi, chưa kể có mục sư duy nhất và bậc thầy chiến thuật duy nhất trong hai đội, vừa nhìn đã thấy chiếm hết yếu tố thiên thời địa lợi nhân hòa.

Trương Tân Kiệt chỉ huy Tần Mục Vân và Bạch Ngôn Phi di chuyển đến một tọa độ, còn mình điều khiển nhân vật tiến đến bố cục trung tâm của đội A, nấp sau một cái cồn cát, nghiêm túc suy nghĩ kế hoạch hành động tiếp theo.

Bởi vì tình huống không hề đơn giản như hình dung ban đầu.

Đội B thoạt nhìn ít có cơ hội thắng vừa hoàn thành rất tốt một màn tiên phát chế nhân, Trương Giai Lạc dùng đấu pháp Bách Hoa rải đạn khiến đất cát bay lên mù mịt, tầm nhìn Trương Tân Kiệt lập tức trở nên mơ hồ. Tuy bản thân Trương Tân Kiệt có thể lâm nguy không loạn điều chỉnh tiết tấu tấn công cho đội A, nhưng cũng không thể ngăn cản đội B lợi dụng tầm nhìn mù mịt mà ẩn nấp sau những cồn cát trải dài.

Đối với Trương Tân Kiệt, mục tiêu của cậu rất rõ ràng, trước tiên truy sát chuyên gia đạn dược cùng nhà quyền pháp.

Một quả Đạn Pháo Sáng nổ tung bên chân mục sư của Trương Tân Kiệt, trong nháy mắt cậu đoán được vị trí chuyên gia đạn dược, thiện xạ Tần Mục Vân chạy xuyên qua cồn cát, một bên hướng đến vị trí chuyên gia đạn dược, một bên liên tục bắn tỉa.

Góc bắn căn chuẩn đến hoàn hảo, dệt thành một tấm lưới bao phủ.

Chuyên gia đạn dược dường như đoán được ý đồ của Trương Tân Kiệt, cho dù bị rút ngắn khoảng cách tiến gần đến phạm vi của Barrett Bắn Tỉa, cũng dự định bất chấp nguy hiểm để tránh né kỹ năng tiếp theo.

Nhưng chuyên gia đạn dược chưa kịp di chuyển đã thấy Thiên Lôi Địa Hỏa của pháp sư nguyên tố đổ ập xuống trước mặt. Đây là một kỹ năng kéo dài, có hai loại sát thương lửa và ánh sáng, bất kể trúng loại nào cũng đều nhận sát thương, mà người đứng trong phạm vi kỹ năng kể cả đã dính đòn một lần vẫn có thể dính đòn tiếp. Đa số người chơi gặp kỹ năng này đều chọn thà đứng bất động vẫn còn hơn chạy loạn rồi bị mất thêm máu.

Tiết tấu phối hợp giữa Tần Mục Vân và Bạch Ngôn Phi ngày càng thuần thục và hoàn hảo.

Thiện xạ dùng Trượt Đất, nháy mắt đã tiến gần đến khu vực hoạt động của chuyên gia đạn dược, dự định tìm ra mục tiêu liền mở Barrett Bắn Tỉa.

Hình bóng nhân vật chuyên gia đạn dược xuất hiện, cơ hội đến rồi!

Barrett Bắn Tỉa chuẩn bị bắn ra, thời gian so với Trương Tân Kiệt dự tính hầu như không lệch chút nào, Trương Tân Kiệt đang định khen ngợi biểu hiện của Tần Mục Vân và Bạch Ngôn Phi trong trận này rất ——

Thiện xạ đứng trên cao dự định công kích chuyên gia đạn dược, bỗng thấy cồn cát dưới chân mình đổ nát.

Hai kỹ năng cùng lúc xuất hiện, một là Lựu Đạn của chuyên gia đạn dược, nhắm đến cồn cát dưới chân thiện xạ, một là Đấm Vỡ của nhà quyền pháp, chuẩn xác ngắt chiêu Barrett Bắn Tỉa của thiện xạ.

Đấm Vỡ, cưỡng chế thổi bay.

Thiện xạ rơi xuống đất ngay lập tức dùng Chịu Thân, đồng đội chưa kịp đến tiếp viện, cậu đã phải nghênh chiến với lưu manh đột nhiên lao ra từ trong ánh sáng đấu pháp Bách Hoa của chuyên gia đạn dược.

Ném Cát, Bá Vương Liên Quyền.

Nếu không phải được Trương Tân Kiệt kéo lại chút máu, đồng thời Hàn Văn Thanh xuất hiện giải vây, thiện xạ rất có thể đã về làng sau khi ăn một loạt kỹ năng đi kèm với Ném Cát.

Lưu manh lại một lần nữa biến mất giữa cát vàng bay mù mịt.

Khẽ nhếch miệng cười, Trương Tân Kiệt hơi đoán ra nguyên nhân hôm nay các đội viên lựa chọn bản đồ sa mạc. Cách đây một tháng, cậu tổng kết nhược điểm hiện tại của chiến đội, có nhắc đến Bá Đồ gặp nhiều vấn đề nhất ở bản đồ sa mạc, cũng chỉ ra nhược điểm của mỗi cá nhân.

Chưa đến một tháng, bất kể là ai, tiết tấu công kích và phòng thủ rõ ràng đều có tiến bộ.

Thú vị đây, Trương Tân Kiệt tiếp tục sắp xếp chiến thuật cho đội mình.

Đội B đưa kỵ sĩ máu dày ra che chắn, tiến công ầm ầm, dường như muốn bù đắp cho việc không có trị liệu.

Biểu hiện lần này của Trịnh Thừa Phong cũng làm cho Trương Tân Kiệt vui mừng, cậu ta không chỉ chăm chăm dùng đấu pháp khiên thịt thường dùng, mà còn vận dụng khéo léo kỹ năng kỵ sĩ vào tình huống cụ thể, phong cách hơi giống với kỵ sĩ của “Vua Dây Dưa” Hứa Bân.

Nhà quyền pháp Tống Kỳ Anh của đội B nắm bắt được sơ hở trong phối hợp của đội A, trực tiếp dùng đại chiêu hướng đến mục sư Trương Tân Kiệt, đây là một sai lầm bên mục sư gặp phải trong lần gần nhất tập luyện với bản đồ sa mạc.

Thế nhưng lần này, mục sư không ngã xuống giống lần trước.

Thiện xạ như đã sớm chuẩn bị trước, Trượt Đất bổ sung vào khoảng trống phía sau mục sư, Súng Cận Chiến!

Trương Tân Kiệt không chậm một giây, mục sư vung lên thập tự giá, ngâm xướng Ngọn Lửa Thần Thánh.

Nhà quyền pháp Tống Kỳ Anh bị nhốt trong Ngọn Lửa Thần Thánh, trở thành mục tiêu tập kích của đội A, cuối cùng là người đầu tiên ngã xuống. Thế nhưng chừng đó thời gian đã đủ để những người còn lại của đội B bao vây lấy khu vực xung quanh.

Chiến đấu còn chưa kết thúc, mọi người đồng loạt xông pha, trên môi đều nở nụ cười chiến thắng.

Trương Tân Kiệt nhớ lại trận đoàn đội lần trước, muốn tìm sơ hở bên cạnh chuyên gia đạn dược, phát hiện ra bây giờ lợi dụng sơ hở này không thể tấn công chuyên gia đạn dược, chỉ có thể cấu được ít máu của kỵ sĩ da dày thịt béo.

Cảm giác sáng nay của Trương Tân Kiệt đã hoàn toàn được xác minh — số liệu chiến đấu của mỗi người không có khác biệt lắm, nhưng thực lực chiến đội rõ ràng được tăng lên, chỉ có thể có một cách giải thích, phối hợp trong đoàn đội đã tiến bộ rõ rệt. Những sơ hở trước đây được bù đắp chuẩn xác, những ưu điểm có sẵn được phát huy tối đa, mỗi hành động của một nhân vật đều thể hiện suy nghĩ chiến thuật của người điều khiển nó.

Niềm phấn khích chưa bao giờ chấm dứt, lòng nhiệt huyết chưa bao giờ nguội lạnh.


7.

Thắng lợi cuối cùng vẫn thuộc về đội A có chiến thuật lẫn có mục sư, nhưng đây là một trận thắng hiểm, vì khi người cuối cùng của đội B Lâm Kính Ngôn ngã xuống, người cuối cùng của đội A Hàn Văn Thanh máu còn chưa đầy 1/5.

Chiến đấu kết thúc, mọi người tháo tai nghe xuống, trên mặt đều mang vẻ sảng khoái tràn trề tinh thần phấn chấn.

Trương Tân Kiệt là người đầu tiên đứng lên, giống như hàng ngày kết thúc huấn luyện, cậu mang vẻ mặt bình tĩnh ngắm nhìn tất cả mọi người, mắt ánh lên một tia sáng.

Trương Giai Lạc nhắm mắt né tránh kỹ năng đọc suy nghĩ của Trương Tân Kiệt, bí mật huých cùi chỏ sang Tống Kỳ Anh, hậu bối lại chẳng thương tình mà ném cuốn sổ sang chỗ Trương Giai Lạc, ánh mắt thản nhiên, ngụ ý Lạc ca à ban nãy em đưa thẻ tài khoản rồi, lần này đến lượt anh.

Trương Giai Lạc quay sang cầu cứu Lâm Kính Ngôn, bạn cùng phòng dùng ánh mắt chân thành đáp lại Trương Giai Lạc, rõ ràng không muốn nhận lấy trách nhiệm này.

Chủ mưu Trương Giai Lạc đành cam chịu đứng dậy, đi đến trước mặt Trương Tân Kiệt, đưa cậu ta cuốn sổ.

Sổ thiết kế vô cùng đơn giản, bên ngoài bìa trắng, tên sổ viết bằng mực đen:

Tổng kết chiến thuật và đấu pháp Bá Đồ

Nguyên tác: Trương Tân Kiệt

Chỉ đạo: Hàn Văn Thanh

Do Trương Giai Lạc, Lâm Kính Ngôn, Bạch Ngôn Phi, Trịnh Thừa Phong, Tần Mục Vân, Tống Kỳ Anh chỉnh sửa và chú thích.

Trương Tân Kiệt vẻ mặt khó hiểu.

Xung quanh các đội viên đã bắt đầu che miệng cười trộm, liếc nhìn Hàn Văn Thanh đang cố gắng nghiêm túc mà không nhịn được, cười phá lên.

"Khụ khụ đội phó. . . Đây xem như quà sinh nhật cả đội dành cho cậu, khá sơ sài, cơ bản là tổng kết từ nhận xét trong các cuộc họp và huấn luyện, thành quả đạt được thì cậu vừa nghiệm thu qua trận đoàn đội. . . Mọi người nghiêm túc đừng cười cho tui nói nốt đã! Quan trọng nội dung quan trọng nội dung, hình thức thiết kế sơ sài mong cậu bỏ qua, lỗi chính tả chắc không còn nhưng có thể còn sót vài chỗ. Cuối cùng, diễn giải thế nào là do cậu toàn quyền, nếu có sai sót chỉ có thể trách đội trưởng!" Trương Giai Lạc từ lúc bước lên đã cảm thấy chuyến này một đi không trở lại, nói xong câu cuối có thể thấy anh xem cái chết nhẹ tựa lông hồng.

"À phải rồi, còn một cái bánh kem, sợ chảy mất nên đang để tủ lạnh, lát nữa để tiểu Tần đi lấy." Trương Giai Lạc gãi đầu, không biết làm gì ngoài thở dài, sau cùng nở ra một nụ cười chân thành từ đáy lòng, "Nếu cậu không thích món quà này cũng không sao đâu đội phó, quà sinh nhật chân chính cả đội xin được thiếu, cuối mùa giải dùng cúp quán quân trả cậu!"

Trương Tân Kiệt nhận lấy cuốn sổ bí ẩn từ tay Trương Giai Lạc một cách trịnh trọng, mặt mỉm cười vô cùng nghiêm túc: "Cảm ơn tấm lòng của mọi người, có điều món quà này quả thật là tùy ý, thứ lỗi nhưng tôi không thể hoàn toàn hài lòng được." Cậu nhìn quanh một vòng, đa số đội viên đều đã cười đến ngã chổng vó, còn có hai lão tiền bối cũng đang cười sặc sụa đến sắp đứt hơi. "Tôi chờ mọi người bổ sung quà tặng chân chính sau trận chung kết."

Trương Giai Lạc dẫn đầu bày tỏ lòng thành: Tuân lệnh!

Hàn Văn Thanh nhẹ nhàng chặn đường lùi: Không lấy được cúp sang năm sinh nhật Tân Kiệt toàn đội huấn luyện thêm hai giờ!

Căn phòng vốn đã yên tĩnh lại, đột ngột nhao nhao lên như ong vỡ tổ.

Bạch Ngôn Phi to gan bán đứng: Quà sinh nhật tùy ý như này từ đầu đến cuối đều do Lạc ca chủ mưu!

Tần Mục Vân tranh thủ kể công: Khiến cho bọn em bây giờ mỗi lần nghe đội phó mở miệng liền vội vàng lấy giấy ra ghi chép, số liệu các chiến đội trong Liên Minh giờ có thể đọc làu làu.

Tống Kỳ Anh nghiêm túc đứng lên không ngại chơi khó: Ví dụ như chiến đội Hưng Hân, nhân vật Quân Mạc Tiếu, vũ khí bạc Ô Thiên Cơ, số liệu cụ thể là. . .

Trịnh Thừa Phong cũng không ngại chơi khó, tiếp tục nối đuôi: Nhân vật Hàn Yên Nhu, số liệu cụ thể. . . Nhân vật Một Tấc Tro. . .

Đại boss Trương Tân Kiệt nhanh chóng vào vai quản trò, quay sang nhìn người kế tiếp Trương Giai Lạc, kết quả chỉ thấy có người vò đầu bứt tai.

Lâm Kính Ngôn hiểu ý đồng đội, ra tay cứu giúp: Cậu ta chỉ ghi chép số liệu Quân Mạc Tiếu.

Trương Giai Lạc bùng nổ phản kháng: Đừng nói mọi người đều chỉ học thuộc mấy nhân vật giống nhau đó! Đội trưởng đáng kính vô cùng nhàn rỗi kia, anh đọc số liệu Tay Nhỏ Lạnh Giá một chút cho mọi người nghe xem!

Thế là tình hình trở thành một trận hỗn chiến, thiếu niên nhi đồng và thanh niên tuổi teen trí nhớ tốt hơn hẳn, công trước thủ sau, hăng máu chiến đấu. Các lão tiền bối lại nhớ trước quên sau, chuyên đi chọc ngoáy, không khí vô cùng u ám.

Tần Mục Vân ngoan ngoãn chạy sang tủ lạnh phòng khách lấy bánh kem.

Rất nhanh sau đó, một tiếng kêu ai oán từ phòng khách vọng lại: "Tại sao vẫn là bánh kem hạt dẻ!"


8.

Bữa tiệc sinh nhật được chuẩn bị đặc biệt này kéo dài đến hơn 10 giờ tối, mọi người mới chịu thu dọn sạch sẽ về phòng nghỉ ngơi.

Hàn Văn Thanh từ trong phòng tắm bước ra, nhìn thấy Trương Tân Kiệt ngồi đầu giường, mở đèn bàn, tay cầm bút, nghiêm túc cẩn thận đọc món quà sinh nhật “tùy ý” kia.

Thỉnh thoảng cậu dừng lại chỗ chú thích nào đó, khoanh khoanh vẽ vẽ, viết xuống mấy từ.

"Trông cậu vô cùng hài lòng." Hàn Văn Thanh trực tiếp vạch trần, "Đã 11 giờ rồi đấy."

Trương Tân Kiệt ngước mắt nhìn đội trưởng, tháo kính xuống, tắt đèn bàn, đem hai tấm hình vừa rơi ra nhét vào lại cuốn sổ, để gáy sổ hướng ra ngoài, đặt sang một bên: "Hôm nay không kiểm tra phòng, tha bọn họ một lần, đội trưởng ngủ ngon."

Hàn Văn Thanh liếc nhìn tủ đầu giường, thấy hai tấm hình nhét trong cuốn sổ để lộ ra một góc.

Đó là hai tấm hình tập thể, theo thư gửi kèm, cũng do Trương Giai Lạc đầu têu.

Hình thứ nhất chụp trước lúc mùa giải thứ chín bắt đầu, ngày đó Trương Giai Lạc vừa đến Bá Đồ, ngày đó đội hình toàn sao bất chấp tất cả để giành quán quân cuối cùng tề tựu, vì thế sau bữa tối mọi người ra trước cửa câu lạc bộ chụp ảnh kỷ niệm.

Trong hình, người mới Trương Giai Lạc và người mới Lâm Kính Ngôn trông chưa được tự nhiên, lớp trẻ đứng giữa một dàn tiền bối hạng sao cũng có vẻ e ngại, thành ra chỉ có Hàn Văn Thanh và Trương Tân Kiệt là có vẻ thoải mái.

Tấm hình còn lại, sau khi mọi người bắt đầu lên kế hoạch tổ chức sinh nhật cho đội phó, Trương Giai Lạc hô hào cả đội chụp ảnh chung. Khung cảnh vẫn chỉ là trước cửa câu lạc bộ, nhưng lần này mọi người bá cổ bá vai tạo hình loạn kiểu, cười nói vui vẻ tưng bừng, ngược lại hai thanh niên nghiêm túc Hàn Văn Thanh và Trương Tân Kiệt trông vô cùng lạc lõng.

Đằng sau hai tấm hình là chữ ký của mọi người.

Hàn Văn Thanh nhớ đến hôm mọi người núp ở phòng Trương Giai Lạc và Lâm Kính Ngôn ký tên.

Người này ký xong tiếp tục đến người khác, hệt như xếp hàng ký tên nhập ngũ.

Hàn Văn Thanh bước đến cầm tấm hình, định nhét nó ngay ngắn vào sổ, tự dưng lật ra sau, không rõ từ lúc nào đã có thêm một chữ ký.

Chỗ này vốn để trống, giờ xuất hiện chữ ký của Trương Tân Kiệt.

Vinh Quang chưa bao giờ là trò chơi của một người.

Trên dưới một lòng, trước sau như một.

Có chiến hữu như thế, đời còn mong gì hơn.

End.

***

Board game: Trò chơi tập thể, thường chơi với bộ bài/ bàn cờ. Cờ tỷ phú, cờ cá ngựa, bài UNO,. . . đều là board game.

Ma sói: Một trong những trò board game nổi tiếng nhất, thường chơi trong một nhóm 8 – 20 người.

Vương Phủ Tỉnh: Một trong những phố mua sắm và ăn uống nổi tiếng nhất của Bắc Kinh, thành phố của chiến đội Vi Thảo.
Đội phó yêu quý sinh nhật vui vẻ!

Tuy rằng cuối mùa giải thứ chín Bá Đồ không phải quán quân, cuối mùa giải thứ mười á quân cũng không được, thầy giáo Lâm giải nghệ, nhưng ta xác thực rất hâm mộ Bá Đồ trong chính văn trải qua hai mùa giải liều lĩnh được ăn cả ngã về không, ngay cả khi thất bại vẫn sẽ cương quyết đứng dậy.

Người sáng tác bài nhạc “Mười Năm Vinh Quang” của NetEase có bình luận, đại ý nói mình đặc biệt thích Hàn Văn Thanh, vì nhân vật này chưa từng nuối tiếc hoài niệm quá khứ, liều mạng chỉ tiến không lùi, tiếp tục đánh, đánh và đánh.

Bá Đồ trong mắt ta cũng vậy, ấn tượng sau cùng để lại không phải thật hoa mỹ, nhưng tinh thần cương quyết này, thuần túy đến mức xưa nay chưa từng có, trong sáng và rực rỡ không gì có thể sánh bằng.

Cũng giống như sinh nhật năm ngoái ta đã viết, sự cương quyết và chấp niệm trước sau như một này, so với đội trưởng Hàn Văn Thanh, Trương Tân Kiệt thậm chí chỉ có hơn chứ không kém.

Dưới sự dẫn dắt của đội trưởng và đội phó như thế, hán tử Bá Đồ tất cả đều chỉ tiến không lùi.

[. . .]

Tóm lại, F4 Bá Đồ là thần tượng của lòng ta, lớp trẻ Bá Đồ là báu vật của đời ta.

Chúc mọi người năm mới vui vẻ!
 
Last edited:

Túc Liên

Enthusiastic Dramatist
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
243
Số lượt thích
1,474
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Tranh, Quả, Nhu, Tú, Kỳ
#2
Định viết vài câu cảm nhận về fic, nhưng thấy tác giả đã nói hết những điều mình muốn nói. Vậy nên thay vì tự viết cảm nhận thì mình edit thêm lời kết của tác giả.

Truyện được viết sau khi chính văn kết thúc, nên những chi tiết tác giả đưa vào truyện hiện giờ, đợi đến cuối mùa giải 10 sẽ cảm nhận đầy đủ hơn.

Vì sao một bậc thầy chiến thuật cẩn trọng như Trương Tân Kiệt lại đồng ý với con đường "được ăn cả ngã về không", để rồi Bá Đồ tập hợp F4?

Vì sao Trương Giai Lạc đã quyết định rửa tay gác kiếm vẫn trở về chiến đấu?

Vì sao Lâm Kính Ngôn đã không còn là đệ nhất lưu manh, thậm chí đã suy nghĩ đến giải nghệ, vẫn tiếp tục khổ luyện?

Vì sao Hàn Văn Thanh chưa từng thoái nhượng lại thay đổi để phối hợp chiến thuật mới?

Vì quán quân.

Cũng như mọi người, mình đã vô cùng thất vọng với cách mà tác giả kết thúc chung kết mùa giải 9.

Nhưng hán tử Bá Đồ không đau thương bi lụy, hán tử Bá Đồ chỉ tiến không lùi.

Bá Đồ, trên dưới đồng lòng, trước sau như một.

———

Nhân tiện, một phút mặc niệm cho cả đội vì phải huấn luyện thêm 2 giờ vào sinh nhật Tân Kiệt mùa giải 10. . .
 

oomi

Đốm trắng giữa đại mạc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
498
Số lượt thích
3,814
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Những chàng trai Thanh Đảo
#3
Ui cảm ơn Túc Liên đã làm bộ này, bộ này nói thiệt oomi đã đọc lâu rồi nhưng mà vẫn không có thời gian để comment, hôm nay đọc lại vẫn cảm xúc hệt như mới, chỉ qua một sinh nhật đã miêu tả được hầu hết các đặc điểm của Bá Đồ =))) chi tiết rất hợp lý, lại thêm edit rất hay của Túc Liên đại đại <3

Bẻ lái: oomi rất thích Bá Đồ, chính là như những gì tác giả nói
Vì sao một bậc thầy chiến thuật cẩn trọng như Trương Tân Kiệt lại đồng ý với con đường "được ăn cả ngã về không", để rồi Bá Đồ tập hợp F4?

Vì sao Trương Giai Lạc đã quyết định rửa tay gác kiếm vẫn trở về chiến đấu?

Vì sao Lâm Kính Ngôn đã không còn là đệ nhất lưu manh, thậm chí đã suy nghĩ đến giải nghệ, vẫn tiếp tục khổ luyện?

Vì sao Hàn Văn Thanh chưa từng thoái nhượng lại thay đổi để phối hợp chiến thuật mới?

Vì quán quân.

Cũng như mọi người, mình đã vô cùng thất vọng với cách mà tác giả kết thúc chung kết mùa giải 9.

Nhưng hán tử Bá Đồ không đau thương bi lụy, hán tử Bá Đồ chỉ tiến không lùi.

Bá Đồ, trên dưới đồng lòng, trước sau như một.
Trương Giai Lạc thật sự là một đóa hoa trong đống khụ đá, cảm ơn anh Trương Giai Lạc <3 mau khai sáng cho mấy cục khụ đá vừa thô khụ vừa cứng đó đi, đám hán tử bá đồ cần một người như anh <3
 

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,024
Số lượt thích
3,958
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#4
Giờ mới biết Trương phó ở Bá Đồ địa vị lớn nhất, sinh nhật anh một phát trên dưới Bá Đồ lật ngược lên như chạy giặc.

Thì ra mấy anh tui vất vả bao lâu nay, không hoa tươi, không đàn hát, không một hộp quà... cơ mà không sao, cuối cùng vừa khéo, mấy anh đã tặng Trương phó món quà “mém” ý nghĩa nhất cảm động nhất rồi đó. Mém thôi đó, còn chờ mấy anh chờ cuối mùa tặng nốt cúp quán quân thôi! Không được quỵt nợ đâu, Trương phó trí nhớ tốt, quỵt nợ sẽ bị tăng huấn luyện đó!

Bánh kem hạt dẻ ngon a ngon, muốn bay ngay tới Bá Đồ liếm hộp cũng hạnh phúc~

*ôm đùi đại thần* Vì Quán quân!
 

Bình luận bằng Facebook